• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Hot Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu

  • Chương 2171-2175

Chương 2171: Tô Tỉ

Cuộc giao chiến của bốn vị Thánh Đế viên mãn với Thanh Trác, Thanh Nghệ đã trở thành trọng tâm.

Mặt khác, Huyết Khuê Nhất cùng Viêm Trùng Nham giao thủ với Tinh Nhiễm Thiên, tông chủ Huyết Ngọc, không ai thắng ai.

Bốn Thánh Đế viên mãn thực lực tương đương nhau, không ai giết được ai.

Còn Diệp Nam Hiên là trường hợp đặc biệt.

Cái tên này là đệ tử của Cuồng Võ Thiên Đế.

Huống hồ Tinh Nhiễm Thiên và tông chủ Huyết Ngọc cũng không muốn ra tay quá mạnh.

Hiện tại nhóm Tần Ninh là chủ lực, hơn nữa Ma tộc chỉ nhằm vào Tần Ninh.

Trước đó là vì e ngại uy nghiêm của Thanh Vân Kiếm Đế nên mới tận tâm tận lực.

Nhưng sau khi Thanh Vân Kiếm Đế chém giết Thanh Tiêu Đại Đế, sức mạnh lột xác đã tiêu hao đến bảy, tám phần.

Hai người bọn họ không có lý do gì phải liều chết cả.

Lúc này, Thời Thanh Trúc, Lý Huyền Đạo, Diệp Nam Hiên và Dịch Đại Sơn đang vây công Thanh Nghệ Thiên Thánh Đế và Thanh Trác Thiên Thánh Đế.

Khi còn sống, hai tên Thiên Thánh Đế này có thực lực cực kỳ mạnh mẽ, sau khi chết rồi biến thành con rối thì lực bộc phát cũng không bằng được Thanh Tiêu Đại Đế.

Lần này, bốn người có thể ngăn cản được hai tên Thiên Thánh Đế.

Cảnh tượng lúc này càng căng thẳng hơn.

Thanh Nghệ Thiên Thánh Đế và Thanh Trác Thiên Thánh Đế chỉ nhắm đến Tần Ninh.

Mà Hà Ngạo Thiên Thánh Đế thì đã bị Tần Ninh dùng Cửu Tiêu Kim Xử và Thanh Diễm Nguyên Đỉnh trấn áp, không thể động đậy.

Nếu tiếp tục như thế thì khi Tần Ninh dung hợp xong Tam Tủy Ngọc Thể của Thanh Tiêu Đại Đế và lột xác của Thanh Vân Kiếm Đế, hoàn toàn thức tỉnh thì mọi chuyện sẽ cực kỳ khó hóa giải.

Thời Thanh Trúc, Lý Huyền Đạo, Diệp Nam Hiên và Dịch Đại Sơn toàn lực xuất thủ, sát khí tung hoành.

Bốn vị Thánh Đế viên mãn có lực bộc phát đáng sợ cỡ nào chứ?

Khí thế giao chiến ngày một cao hơn.

Sơn hà đại địa đã trở nên hoang tàn, thi thể đầy rẫy khắp nơi.

Cuộc chiến tranh của sáu vị Thánh Đế cường đại đúng là có sức phá hoại khủng khiếp.

Lúc này, Thời Thanh Trúc, Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo và Dịch Đại Sơn đã bắt đầu có xu thế áp chế Thanh Nghệ Thiên Thánh Đế và Thanh Trác Thiên Thánh Đế.

Mà đám người thấy cảnh này thì càng không thể tưởng tượng nổi.

Diệp Nam Hiên cười ha ha: “Thiên Thánh Đế cái đếch gì, kém cỏi thế không biết, muốn động vào sư tôn ta thì cũng phải xem Diệp Nam Hiên này có đồng ý không đã”.

Lý Huyền Đạo không nói gì, nhưng Thủ Khuyết Kiếm trong tay thì càng phát ra ánh sáng mạnh mẽ.

Mà một bên khác, Tần Ninh ngồi vững dưới đất, khí thế trong cơ thể dần dần tăng cao.

Lột xác của Thanh Vân Kiếm Đế đã bị hắn tiêu hao khá lớn, nhưng cũng không phải tiêu hao sạch sẽ.

Lúc này, dung hợp lột xác, cảnh giới của Tần Ninh cũng tăng lên.

Mà đối với Tam Tủy Ngọc Thể của Thanh Tiêu Đại Đế, Tần Ninh trực tiếp dung hợp vào trong máu thịt của mình.

Ngọc cốt, ngọc huyết, ngọc nhục hợp làm một, đi vào trong cơ thể của Tần Ninh, dẫn đến thân thể Tần Ninh có sự thay đổi đáng kể, hồn phách bên trong hồn hải bị Diệt Hồn Kiếm cùng Phệ Phách Thương trói buộc cũng đang phản kích.

Hồn phách ngưng tụ ra vô số hồn lực, dưới sự dung hợp của Tam Tủy Ngọc Thể thì bắt đầu cắn nuốt Diệt Hồn Kiếm cùng Phệ Phách Thương.

Chỉ cần giải quyết được phiền toái này thì thương tích trong cơ thể Tần Ninh sẽ biến mất ngay.

Khắp nơi đều là giao chiến.

Tần Ninh vững vàng đứng trên mặt đất, giống như cách biệt với cả thiên địa.

Nhưng lúc này, hư không hơi rung động, đất trời bỗng trở nên yên tĩnh trong nháy mắt.

Một bóng người đi ra từ trong hư không.

Bóng người kia mặc áo bào trắng, khí chất âm u, dung nhan tuấn tú nhưng lại tạo cảm giác vô cùng hung ác, khi hắn ta bước ra, thiên địa giống như đang bị áp chế.

Như thần tiên giáng thế.

Như ngọn núi giữa trời.

Người kia bước đến trước mặt Tần Ninh.

Lúc này, Thời Thanh Trúc, Lý Huyền Đạo, Diệp Nam Hiên và Dịch Đại Sơn đều tái mặt.

“Tô Tỉ Thiên Thánh Đế”.

Diệp Nam Hiên ngạc nhiên nói.

Hắn ta ở trong di tích lâu nhất nên hiểu nhiều nhất.

Người trước mặt này rõ ràng là Tô Tỉ Thiên Thánh Đế.

Một trong tứ đại Thiên Thánh Đế dưới trướng Thanh Tiêu Đại Đế.

Lúc này, Tô Tỉ đi ra, bình tĩnh nói: “Chuyện cho tới bây giờ, Tần Ninh, ngươi coi như đã làm hỏng chuyện tốt của ta rồi. Nếu ta cứ để ngươi tùy ý làm bậy thì mấy chục vạn năm chờ đợi sẽ thất bại trong gang tấc”.

Tô Tỉ lạnh nhạt nói, ngữ khí bình tĩnh, sau đó điểm nhẹ ngón tay.

Mục tiêu rõ ràng là Tần Ninh.

Mà ngay tại lúc này, Thanh Tiêu Thiên hóa thành một bóng đen, xuất hiện trước mặt Tần Ninh, bút ngọc xuất hiện, viết ra một chữ “cản”.

Oanh...

Đòn tấn công của Tô Tỉ bay đến.

Chỉ điểm động vào chữ “cản”.

Trong nháy mắt, thiên địa xé rách, vạn vật nổ tung.

Như tận thế giáng xuống và bộc phát ra.

Thân thể Thời Thanh Trúc lui lại về sau, phun ra một ngụm máu tươi.

“Khốn kiếp!”

Lý Huyền Đạo khẽ chửi một câu.

Diệp Nam Hiên quát: “Đi đi!”

“Nhưng mà...”

“Ông đây bộc phát thì Thiên Vương lão tử xuất hiện cũng không làm gì được đâu, đệ đi bảo vệ sư tôn đi!”

Diệp Nam Hiên giận dữ hét.

Lý Huyền Đạo không nói thêm gì, lập tức rút thân ra ngoài.

Nhưng vì mất đi sự trợ giúp của Lý Huyền Đạo và Thời Thanh Trúc, Diệp Nam Hiên cùng Dịch Đại Sơn nhất thời bị Thanh Nghệ Thiên Thánh Đế và Thanh Trác Thiên Thánh Đế áp chế.

Chỉ trong chớp mắt, cả hai bị đánh lui, miệng đầy máu tươi.

Lý Huyền Đạo cũng mặc kệ chuyện kia, chỉ xuất kiếm tấn công Tô Tỉ.

Oanh...

Trường kiếm giết ra, tiếng nổ truyền vang, nhưng Tô Tỉ nhìn thấy Lý Huyền Đạo phi tới thì chỉ khẽ mỉm cười, nắm tay lại giống như mọi thứ đang trong tầm kiểm soát của hắn ta, rồi sau đó thì vung chưởng.

Rầm...

Tiếng nổ tung trầm thấp vang lên, kiếm khí trước người Lý Huyền Đạo tán loạn, thân thể lùi về sau, phun ra một ngụm máu tươi.

Thiên Thánh Đế!

Đây mới thực sự là Thiên Thánh Đế chứ không phải là con rối Thiên Thánh Đế bị khống chế.

Lúc này, Thời Thanh Trúc và Lý Huyền Đạo đứng trước mặt Tô Tỉ, nhìn chằm chằm kẻ âm u này.

“Các ngươi... không yếu chút nào...”, Tô Tỉ thản nhiên nói: “Chống cự lại được hai tên kia thì sau này cũng có tương lai bước vào Thiên Thánh Đế đấy, nhưng bây giờ... mới chỉ là Thánh Đế viên mãn”.

Tô Tỉ nói xong, khẽ nắm tay.

Nhưng không phải công kích Lý Huyền Đạo và Thời Thanh Trúc mà là... Tần Ninh!

Thấy cảnh này, Lý Huyền Đạo và Thời Thanh Trúc sao có thể để Tô Tỉ thành công.

Lý Huyền Đạo chém kiếm ra.

"Tam Thập Tam Kiếm Quyết, ba mươi ba kiếm Phong Thiên!"

Một câu quát lên, kiếm khí đầy trời, hội tụ thành một thanh kiếm trăm trượng chém về phía Tô Tỉ.

Nhưng Tô Tỉ lại chỉ bình thản nắm chặt tay, sát khí ngưng tụ.

Dao động khủng bố truyền ra ngoài.

Cự kiếm sụp đổ, bàn tay kia cầm chặt vào thân thể Lý Huyền Đạo.

Tiếng răng rắc vang lên, sắc mặt Lý Huyền Đạo trắng bệch, thân thể như con kiến, mặc cho Tô Tỉ bóp, nhưng không hề kêu lên một tiếng đau đớn nào.

“Nhịn giỏi lắm...”, Tô Tỉ thấy vậy thì khẽ cười: “Nhưng giết ngươi thì vô tác dụng, ta chỉ muốn Tần Ninh”.

Nói xong, một cái tay khác của Tô Tỉ trực tiếp chụp tới Tần Ninh.
Chương 2172: Ta muốn đi lên đỉnh cao

Cự chưởng lăng không, khí thế mãnh liệt, sát khí tràn ngập, tử khí dạt dào.

“Cản!”

Một tiếng kêu khẽ vang lên.

Thời Thanh Trúc lại xuất hiện, một tay chấp bút, khắc họa ra chữ “cản” bay lên không.

Nhưng khi cự chưởng rơi xuống thì chữ cản lại vỡ tan trong nháy mắt.

Cự chưởng lúc này trực tiếp rơi vào người Thời Thanh Trúc.

Oanh...

Tiếng nổ kịch liệt vang lên.

Trong nháy mắt, mọi thứ yên lặng.

Diệp Nam Hiên và Dịch Đại Sơn chống cự lại hai con rối Thiên Thánh Đế, tính mạng nguy hiểm.

Lý Huyền Đạo bị cự chưởng bắt lấy, thân thể bị nhào nặn, đau đớn không chịu nổi.

Thời Thanh Trúc vì ngăn cản một chưởng kia thì không rõ sống chết.

Trong nháy mắt, đại quân Ma tộc tăng mạnh về khí thế.

Tinh Nhiễm Thiên và Huyết Ngọc thay đổi sắc mặt.

Dương Thanh Vân, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi cộng lại bị một Thánh Đế viên mãn áp chế gắt gao.

Khi một chưởng kia rơi xuống, Tô Tỉ lại nhíu mày, thu tay lại.

“Ồ?”

Nói xong, chỉ thấy trong đám bụi mù, một bóng người ôm Thời Thanh Trúc, đứng yên tại chỗ.

“Sư phụ!”

“Sư phụ”.

Thấy Tần Ninh, Lý Huyền Đạo, Diệp Nam Hiên cùng mọi người đều nhẹ nhàng thở ra.

Coi như... ổn rồi!

Lúc này, Tần Ninh thả Thời Thanh Trúc xuống, hỏi: “Không sao chứ?”

Thời Thanh Trúc lắc đầu.

Tần Ninh nhìn về không trung, thản nhiên nói: “Tiếp theo cứ giao cho ta”.

Thời Thanh Trúc gật đầu.

Lúc này, Lý Huyền Đạo, Dương Thanh Vân, Dịch Đại Sơn và những người còn lại lần lượt lui về.

Thanh Nghệ và Thanh Trác đứng bên cạnh Tô Tỉ.

Ba tên Thiên Thánh Đế viên mãn của Ma tộc gồm Huyết Khuê Nhất, Viêm Trùng Nham, Mị Nhân cũng đi tới bên Tô Tỉ.

Huyết Ngọc và Tinh Nhiễm Thiên thì đứng ở một bên khác.

Nhóm Lý Huyền Đạo, Dương Thanh Vân, Diệp Nam Hiên, Dịch Đại Sơn đi đến bên cạnh Tần Ninh.

Thạch Cảm Đương cũng nâng Ôn Hiến Chi tới.

“Tô Tỉ, ngươi đối phó hắn được không?”

Huyết Khuê Nhất hỏi: “Hắn giết được con rối Thanh Tiêu Đại Đế mà ngươi khống chế”.

Tô Tỉ nghe vậy, chỉ cười nói: “Ta bây giờ còn mạnh hơn cả Thanh Tiêu Đại Đế thời kỳ đỉnh phong, ngươi đoán xem?”

Nhận được lời đáp như thế, Huyết Khuê Nhất chỉ há miệng, không nói gì.

“Ta chẳng hiểu nổi Ma tộc các ngươi đang làm cá gì, khống chế Hạ Tam Thiên thì có ý nghĩa gì chứ? Khi nào thành tiên, thành thần rồi, thì đám sinh linh này có tồn tại hay không cũng đâu có ảnh hưởng gì?”

Tô Tỉ lạnh nhạt nói: “Không bằng theo đuổi thực lực mạnh mẽ”.

Mị Nhân mỉm cười: “Mỗi người một mục tiêu, đây là tiền đề để chúng ta hợp tác với ngươi mà đúng không?”

“Cũng đúng”.

Tô Tỉ mỉm cười: “Tần Ninh này là của ta, những kẻ khác tùy các ngươi xử trí”.

“Được!”

Ba người Huyết Khuê Nhất, Viêm Trùng Nham, Mị Nhân tươi cười đáp.

Lý Huyền Đạo và Thời Thanh Trúc bị thương nặng, mất đi sự trợ giúp của hai người này thì phe của Tần Ninh sẽ khó mà làm được gì.

Lúc này, cảnh tượng trở nên yên lặng.

Tần Ninh nhìn quanh.

Đại quân Ma tộc gần như chiếm lợi thế.

Võ giả của thập đại thánh vực bị thua cũng là chuyện sớm muộn.

Sau đó, Tần Ninh nắm tay, Vô Khuyết Kiếm xuất hiện.

“Thạch Đầu, chăm sóc cho Hiến Chi, Huyền Đạo và Thanh Trúc...”

Thạch Cảm Đương nghe vậy thì gật đầu.

“Ta vẫn ổn...”, Thời Thanh Trúc lắc đầu: “Có thể tiếp tục cố gắng, chàng phải giải quyết được Tô Tỉ, nếu không thì mọi thứ sẽ trở nên vô ích”.

Lý Huyền Đạo cũng nói: “Con vẫn tiếp tục được ạ”.

Tần Ninh nhìn hai người, không nói thêm gì, gật đầu.

“Tinh Nhiễm Thiên, Huyết Ngọc”.

Tần Ninh lên tiếng: “Phiền hai vị đối phó với Huyết Khuê Nhất cùng Viêm Trùng Nham”.

Tinh Nhiễm Thiên cùng Huyết Ngọc im lặng gật đầu.

Tần Ninh mà thất bại thì bọn họ cũng tiêu đời.

Đám người này đang phong tỏa bọn họ ở nơi đây và muốn giết sạch họ.

“Thanh Vân, Sương Nhi, Viên Viên, ba người đối phó Mị Nhân...”

Tần Ninh vừa nói xong thì Ôn Hiến Chi bước ra: “Sư phụ, còn con nữa”.

Tần Ninh nhìn Ôn Hiến Chi, sắc mặt không đành lòng.

Ôn Hiến Chi lại nói: “Con muốn giết sạch đám khốn kiếp này để báo thù cho Thanh Hiên”.

“Thạch Đầu, ngươi và Hiến Chi cùng Thanh Vân, Viên Viên và Sương Nhi xông lên...”

Nhóm Dương Thanh Vân gật dầu.

Sau đó, Tần Ninh nhìn Dịch Đại Sơn và Diệp Nam Hiên.

“Hai người các ngươi đánh chính, Thanh Trúc và Huyền Đạo phối hợp các ngươi cuốn lấy Thanh Nghệ và Thanh Trác”.

“Vâng!”

“Ừ!”

Diệp Nam Hiên và Dịch Đại Sơn gật đầu.

Mọi chuyện đã thỏa đáng.

Tần Ninh nắm chặt Vô Khuyết Kiếm, nói: “Ngươi là Tô Tỉ Thiên Thánh Đế đúng không? Để ta thử xem ngươi có mấy phần bản lĩnh”.

Tô Tỉ lúc này đứng giữa không trung, chắp tay sau lưng, nhìn Tần Ninh, cười nói: “Ta cũng không có hứng thú với họ, chỉ có hứng thú với ngươi”.

“Nghe Diệp Chi Vấn nói ngươi không phải chỉ là tam đế chuyển thế mà là tứ đế, có vẻ mệnh số của ngươi không tầm thường, có đại khí vận, nếu ta giết ngươi và đoạt thân thể ngươi thì có thể đi lên Trung Tam Thiên”.

Tô Tỉ thản nhiên nói: “Ma tộc muốn Hạ Tam Thiên, còn ta thì muốn đi lên đỉnh cao”.

“Cho nên ngươi hợp tác với chúng?”

Tần Ninh nhìn Tô Tỉ, nắm chặt tay, bộc phát khí thế.

Không phải Thánh Tôn nữa mà là Thánh Đế.

Đồng thời, không phải Thánh Đế cấp thấp, mà là... Thánh Đế tam hợp.

Lúc này, tất cả đều được cổ vũ.

Cứ tưởng sức mạnh lột xác của Thanh Vân Kiếm Đế bị tiêu hao, Tần Ninh lên đến Thánh Đế đã là tốt lắm rồi, không ngờ lại đến thẳng Thánh Đế tam hợp.

Thấy thế, Tô Tỉ cười nói: “Cảnh giới thật sự là Thánh Đế cấp thấp, nhưng phóng xuất ra được thực lực của Thánh Đế tam hợp, xem ra lột xác của sư phụ ta đã đem lại lợi ích to lớn cho ngươi”.

Tần Ninh lạnh nhạt nói: “Tuy chỉ là tạm thời nhưng cũng đủ để giết ngươi”.

Lột xác của Thanh Vân Kiếm Đế đúng là chỉ giúp Tần Ninh lên được cảnh giới Thánh Đế cấp thấp.

Sở dĩ hiện ra được khí thế của Thánh Đế tam hợp là vì lột xác của Thanh Tiêu Đại Đế thuộc dạng Tam Tủy Ngọc Thể mạnh mẽ, khiến hắn xóa được uy hiếp của Diệt Hồn Kiếm cùng Phệ Phách Thương lại sở hữu rất nhiều sức mạnh không thể tiêu hóa hết, nên giúp Tần Ninh có thể tăng cường thực lực bản thân trong thời gian ngắn.

Tần Ninh lúc này vung kiếm ra.

Hai người lập tức giao thủ.

Nhóm Thánh Đế khác cũng bắt đầu chiến đấu.

Tô Tỉ dường như không hề dùng toàn lực để đấu với Tần Ninh. Trong lúc giao thủ, hắn ta mỉm cười nói: “Trước kia sư tôn ta nhận bốn đồ đệ, ta tinh thông đan thật, Hà Ngạo tinh thông trận pháp, Thanh Nghệ cùng Thanh Trác vốn là con trai của sư tôn, tinh thông khí thuật cùng kiếm pháp”.

“Tô Tỉ ta tuy mạnh về đan thuật, nhưng thiên phú tu hành thì không. Trong bốn vị Thiên Thánh Đế, ta là kém nhất, có khả năng vượt qua Thiên Thánh Đế nhỏ nhất”.

“Cho nên từ đó ta đã bắt đầu thiết lập một cục diện!”

Nghe vậy, Tần Ninh nhíu mày, nhưng cũng không dừng tay.
Chương 2173: Cửu Tinh Thánh Uyên Kiếm

“Sư tôn ta khi xưa đã là Thiên Thánh Đế gần đi đến đỉnh, chuẩn bị vượt qua tường không gian giữa Hạ Tam Thiên và Trung Tam Thiên để đi thăm thú thiên địa càng rộng lớn hơn”.

“Ta đã tiêu tốn ngàn năm để luyện chế một viên đan dược cho sư tôn, bày tỏ lòng hiếu kính của mình”.

Tô Tỉ nói không chút rung động, giống như đang kể một câu chuyện về người khác vậy.

“Viên đan dược kia tiêu mất ngàn năm của ta, ta đã động tay chân trong đó, đến cả sư tôn cũng không phát hiện ra”.

“Khi sư tôn chuẩn bị vượt qua hư không thì quả nhiên là gặp vấn đề, thân tử đạo tiêu”.

“Kết quả là bốn Thiên Thánh Đế chúng ta trở thành người cạnh tranh cho chức chủ của thiên cung Thanh Đế. Thanh Nghệ và Thanh Trác có khả năng lớn nhất”.

“Vì vậy mà Thanh Nghệ và Thanh Trác cạnh tranh lẫn nhau, Hà Ngạo thì chọn trợ giúp Thanh Nghệ, còn ta thì không chọn ai cả”.

“Cả thiên cung Thanh Đế này đều biết Tô Tỉ ta say mê đan thuật, không màng quyền thế. Thanh Nghệ và Thanh Trác biết rõ, nên ngay từ đầu bọn họ chỉ dựa vào ta để lấy đan dược cho trận chiến của mình”.

“Nhưng đan thuật của ta rất lợi hại, đến mức mà hai vị Thiên Thánh Đế này không nhận ra được điều gì”.

“Tuy nói Thanh Nghệ liên thủ với Hà Ngạo, nhưng Thanh Trác dù sao cũng tu kiếm, thực lực mạnh mẽ, dưới trướng có nhiều cường giả. Hai bên đánh nhau ngàn năm, khó phân thắng bại, nhưng dần dần ba bọn họ cũng cảm nhận được điều khác lạ...”

“Nhưng đến khi họ cảm nhận được thì cũng đã muộn rồi”.

Tô Tỉ hờ hững nói: “Kết quả là ta giết ba bọn họ, tiêu diệt cả thiên cung Thanh Đế, rồi thay đổi phần lịch sử này thành nội loạn thiên cung, tứ đại Thiên Thánh Đế mất mạng”.

“Có thể luyện chế ra con rối không chỉ nhờ thuật con rối mà còn cần đan dược. Mấy chục vạn năm qua ta đều say mê đan thuật và nghiên cứu nó như điên”.

“Ba con rối này là ta dùng đan dược nuôi cho tới giờ”.

“Nhưng cảnh giới Thiên Thánh Đế chỉ có tuổi thọ năm mươi vạn năm mà thôi, nếu ta không tinh thông đan thuật thì sao sống được đến giờ chứ”.

“Nhưng dù là đan thuật thông thiên thì ta cũng đã đến cực hạn”.

“Lúc này, Diệp Chi Vấn tới tìm ta, nói rằng nếu giết được ngươi, cướp lấy thân thể của ngươi thì ta sẽ có khả năng đột phá đến cực hạn”.

Tô Tỉ nhìn Tần Ninh, mỉm cười: “Ngươi nghĩ ta có động lòng không?”

Tần Ninh lại chém ra một kiếm, nhưng bị Tô Tỉ nắm chặt tay ngăn lại.

“Xem ra ngươi là người đi đến cuối cùng, đột phá cực hạn, vấn đỉnh thiên đạo, nhưng ngươi sắp chết rồi”.

Tần Ninh nói thẳng: “Đến cửa ải cuối cùng của Thiên Thánh Đế còn không vượt qua được thì sau này đến Trung Tam Thiên ngươi cũng chỉ là con kiến mà thôi”.

Tô Tỉ nghe vậy thì cười lớn: “Khi tuổi thọ gần cạn, ta cũng nghĩ như vậy, nhưng ta đã nghe Diệp Chi Vấn nói về ngươi, ta liền biết đây chính là cơ hội mà ta đang chờ. Thiên phú của ta không mạnh, nhưng thân thể và mệnh số của ngươi lại giúp ta thay đổi được điều ấ!”

Tần Ninh lại nói: “Vậy thì ngươi quá sai”.

“Bởi vì, ngươi sẽ chết trong tay ta”.

Tô Tỉ nghe vậy thì cười ha hả: “Tuy ta là Thiên Thánh Đế kém nhất trong tứ đại Thiên Thánh Đế, nhưng dù gì cũng là Thiên Thánh Đế đã sống mấy chục vạn năm. Diệp Chi Vấn nói với ta rằng ngươi rất mạnh, nhưng mạnh đến mấy thì cũng chỉ là cấp thấp mà thôi, hiện tại bộc phát được đến tam vị là cùng, đâu có mạnh?”

“Có mạnh hay không, phải thử mới biết được”.

Lúc này, Tần Ninh nắm chặt tay.

Vô Khuyết Kiếm.

Thanh Long Trảm Nguyệt Đao.

Hai món đế khí lúc xưa xuất hiện trong tay Tần Ninh.

Tay trái cầm đao, tay phải cầm kiếm.

"Cuồng Võ Tam Thiên Trảm!"

“Thập Nhị Kiếm Phá Linh!”

Đao kiếm đã tung ra.

Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên lúc này đều có ảo giác rằng Cuồng Võ Thiên Đế và Thanh Vân Kiếm Đế hợp lại làm một.

Đao phong óng ánh.

Kiếm quang chói mắt.

Tần Ninh của lúc này đã bộc phát ra toàn bộ thực lực.

Thánh Nhân hồn phách.

Thần Long hồn phách.

Thần Hoàng hồn phách.

Ba thứ cộng lại.

Tô Tỉ khẽ thay đổi ánh mắt, nắm chặt tay, lực bộc phát phóng thích ra ngoài.

"Phong Thiên Thánh Quyết!"

"Phong Thiên Chưởng!"

Một chưởng vung ra rồi đập tới.

Oành....

Trời đất nổ tung.

Đao kiếm tán loạn, dấu vết trong tay Tô Tỉ cũng tan vỡ trong nháy mắt.

"Cuồng Võ Cửu Thiên Trảm, trảm tam thần, diệt lục chủ, chủ bát hoang”.

Tần Ninh cầm Thanh Long Trảm Nguyệt Đao, từng đao bộc phát, thi triển Cuồng quyết.

Mỗi một đao giết ra đều mạnh mẽ cường hoành, tuy là thực lực cảnh giới tam hợp, nhưng tam hồn cộng lại có thể bộc phát ra thực lực của Thánh Đế viên mãn.

Mà cùng lúc đó, kiếm thức từ tay phải của Tần Ninh ngưng tụ ra kiếm khí trăm trượng, tấn công Tô Tỉ.

Trong nháy mắt, Tô Tỉ lâm vào thế bị động.

Từ lúc phong khinh vân đạm đối phó Lý Huyền Đạo và Thời Thanh Trúc đến bây giờ thì chuyển thành chật vật đối mặt với Tần Ninh.

Uy năng của đao kiếm đã hoàn toàn thi triển ra thực lực của Tần Ninh.

Không có Diệt Hồn Kiếm cùng Phệ Phách Thương trói buộc, Tần Ninh có thể xưng là vô địch.

“Khốn kiếp...”, Tô Tỉ khẽ chửi một câu, áo bào đã xuất hiện vết máu, cực kỳ chật vật.

“Ngươi còn không mạnh bằng con rối Thanh Tiêu Đại Đế nữa, xem ra thực lực Thiên Thánh Đế của ngươi đúng là rác rưởi!”

Tần Ninh cầm đao kiếm ở hai tay, vô cùng khí thế.

“Nếu không phải ta đã gần hết tuổi thọ thì có thể dễ dàng giết chết ngươi khi ta còn là đỉnh phong ấy chứ”.

Tô Tỉ quát: “Nhưng ngươi đắc ý cái gì? Bản tọa đã nói bản tọa là thánh đan sư cực mạnh mà”.

Tô Tỉ vừa nói vừa lật bàn tay lên, vô số đan dược hiện ra.

Tô Tỉ nuốt sạch đan dược vào.

Tần Ninh thấy vậy thì ánh mắt lấp lóe.

“Tần Ninh, ngươi có thể nghịch thiên không? Không thể nào!”

Tô Tỉ gầm thét, trong chớp mắt, khí thế kinh khủng phóng lên tận trời.

"Phong Thiên Thánh Nguyên Ấn!"

Một câu rơi xuống, bàn tay hắn ta nghênh không chụp được, trong lòng bàn tay Tô Tỉ là một ấn ký phá không đi ra, trong nháy mắt hóa thành trăm trượng, chấn nhiếp Tần Ninh.

Lúc này, Tần Ninh vung cả Thanh Long Trảm Nguyệt Đao cùng Vô Khuyết Kiếm ra, khí thế kinh khủng dâng lên.

Oành...

Trong chốc lát, chưởng ấn va vào đao kiếm, giằng co giữa không trung.

Tô Tỉ sau khi nuốt đan dược thì làn da tái nhợt đã hồng lên, cường độ xuất thủ tăng lên không chỉ mười lần.

Lúc này, Tần Ninh tràn ngập nguy hiểm.

"Đi chết đi!"

Tô Tỉ trợn mắt nhìn, hừ lạnh một tiếng, há mồm phun ra một luồng sáng.

Viu...

Trong nháy mắt, ánh sáng ngưng tụ thành một thanh kiếm.

"Cửu Tinh Thánh Uyên Kiếm."

Tinh Nhiễm Thiên nghe được, thần sắc biến đổi.

Cửu Tinh Thánh Uyên Kiếm?

Đám người nghe xong cũng há mồm kinh ngạc.

Cửu Tinh Thánh Uyên Kiếm là một trong ba món thánh khí của Cửu Tinh các.

Kiếm này không hề kém hơn Vô Khuyết Kiếm của Tần Ninh hay Thủ Khuyết Kiếm của Lý Huyền Đạo, vì nó là vật truyền thừa hàng đời của Cửu Tinh các.

Nhưng chẳng phải nó đang ở Cửu Tinh các hay sao?

Thế mà lại xuất hiện ở đây?
Chương 2174: Đại Hoang Thánh Thiên Thân

Cửu Tinh các không hề phô trương ra tin tức Cửu Tinh Thánh Uyên Kiếm bị đánh cắp, dù sao đây cũng là sự sỉ nhục cực lớn đối với Cửu Tinh các.

Một trong ba món thánh khí bị đánh cắp, Cửu Tinh các sẽ mất hết thể diện.

Cho nên khi thấy thánh kiếm này thì tất cả đều sững sờ.

Tinh Nhiễm Thiên khổ sở nói: “Cửu Tinh Thánh Uyên Kiếm đã bị đánh cắp từ lâu, là Thanh Tiêu Đại Đế lấy cắp”.

Nhưng cũng không ai quan tâm Tinh Nhiễm Thiên đang nói gì.

Trường kiếm đi ra, chín sao vờn quanh, ánh kiếm chiếu xuống thẳng người Tần Ninh.

Oanh...

Cả thiên địa lại bộc phát ra tiếng nổ kinh thiên động địa.

Một kiếm giữa trời như nhật nguyệt rơi xuống, sao băng rơi ngang, chấn động thiên địa, tiếng xé toạc vang lên.

Trong nháy mắt, tất cả đều xám mặt.

Cửu Tinh Thánh Uyên Kiếm.

Đế khí mạnh mẽ.

Thánh khí bậc này thì mạnh không cần phải bàn.

Đám người lúc này đều giữ yên lặng, chỉ nhìn vào trung tâm khoảng sáng.

Tần Ninh sao rồi?

Một lúc lâu sau, tiếng ầm ầm lui đi.

Thân ảnh của Tần Ninh cũng từ từ hiện ra.

Bộ áo trắng tổn hại không chịu nổi.

Mà ngực của hắn cũng có một thanh kiếm xuyên qua.

Giáp Huyết Long trở nên tàn tạ.

Đến cả giáp Huyết Long cũng bị Cửu Tinh Thánh Uyên Kiếm đâm xuyên!

Không hổ là một trong tam đại thánh khí truyền thừa của Cửu Tinh các.

Nhưng lúc này, nhóm Thời Thanh Trúc, Lý Huyền Đạo đều vô cùng lo lắng.

Thực lực của Tô Tỉ không mạnh, nhưng dù gì cũng là Thiên Thánh Đế, vẫn mạnh hơn lột xác của Thanh Tiêu Đại Đế.

Mà Tần Ninh lúc này không bộc phát được nhiều năng lượng như lột xác của Thanh Vân Kiếm Đế.

Máu tươi đã chảy ra từ ngực của Tần Ninh.

Tô Tỉ đứng giữa không trung, thần sắc bình tĩnh.

“Đồ chán sống”.

Tô Tỉ nhìn thẳng Tần Ninh, nói tiếp: “Giáp Huyết Long này đã không còn là đỉnh phong. Nhưng Cửu Tinh Thánh Uyên Kiếm năm đó đã được Thanh Nghệ chế tạo lại, còn mạnh hơn cả Vô Khuyết Kiếm cùng Thanh Long Trảm Nguyệt Đao của ngươi”.

Trường kiếm bây giờ đang xuyên qua người Tần Ninh, làm sắc mặt Tần Ninh tái đi.

Nhưng Tần Ninh cũng làm như không thấy, chỉ nhìn Tô Tỉ.

"Ngươi có thể nuốt đan, ta cũng có thể".

Lời nói lạnh nhạt rơi xuống, một viên Tịnh Ma Châu Đan xuất hiện.

Đây là Tịnh Ma Châu Đan do Dạ Như Phong ngưng tụ ra, cũng tức là ngưng tụ từ một Thánh Đế viên mãn.

Tần Ninh nắm tay, Tịnh Ma Châu Đan nhập thể, vô số sức mạnh bộc phát trong cơ thể.

Tịnh Ma Châu Đan là đan do Phong Thần châu ngưng tụ ra sau khi hấp thụ từ tinh hoa của võ giả Ma tộc đã chết, thần hiệu vô cùng.

Những năm gần đây, Tần Ninh liên tiếp muốn thăm dò cách tạo ra Tịnh Ma Châu Đan của Phong Thần châu, nhưng vẫn không có kết quả.

Nhưng Tịnh Ma Châu Đan đúng là khiến hắn được lợi ích rất lớn.

Tịnh Ma Châu Đan nhập thể, sức mạnh của Tần Ninh dần dần ngưng tụ, sắc mặt trở nên hồng hào.

Tô Tỉ thấy vậy thì kinh ngạc vô cùng.

“Ta chưa từng thấy đan dược nào thần kỳ như thế”.

Tô Tỉ nói: “Xem ra ngươi không phải người phàm, Diệp Chi Vấn không hề lừa ta”.

“Ngu xuẩn, Diệp Chi Vấn đại diện cho Ma tộc, thủ đoạn thông thạo khắp thế giới Cửu Thiên, hợp tác với ngươi cũng chỉ để lợi dụng ngươi mà thôi, thế mà còn ở đây ôm mộng đẹp”.

Tần Ninh nói: “Nhưng nói với ngươi cũng phí thời gian của ta”.

Sau đó, Tần Ninh nắm chặt chuôi kiếm Cửu Tinh Thánh Uyên Kiếm, giống như muốn rút ra.

Tô Tỉ thấy vậy chỉ cười lạnh.

“Tần Ninh, ngươi đúng là rất mạnh, nhưng hôm nay ngươi vẫn phải chết”.

Tô Tỉ nói xong thì nắm chặt tay, chỉ thấy một cái la bàn xuất hiện.

La bàn lóe ra ánh sáng phô thiên cái địa, ào ào rơi xuống.

Một tiếng bịch vang lên, la bàn kia phóng ra vô số hào quang bao phủ Tần Ninh.

“Đế khí mà Hà Ngạo sử dụng, Cửu Sơn Thiên La Bàn!”

Tô Tỉ hờ hững nói: “Đủ để giết ngươi”.

Nói xong, Tô Tỉ vung tay lên, la bàn rơi xuống giữa trời.

Trong khoảnh khắc, mặt đất nổ tung, thiên địa run rẩy.

Chín ngọn núi cao vạn trượng đột ngột mọc lên từ mặt đất, quay xung quanh bốn phía thân thể Tần Ninh.

Cửu Sơn Thiên La Bàn!

Đế khí vang vọng một thời.

Khi chín ngọn núi cao ngưng tụ ra, ở đỉnh của chúng cũng có chín cột thu lôi. Sấm sét tụ hội, chín luồng lôi quang ngưng tụ thành một cái lưới lớn bao quanh Tần Ninh.

"Cửu Lôi Oanh Đỉnh!"

Tô Tỉ hét lên, nắm chặt bàn tay.

Oanh...

Nơi chín ngọn núi quay xung quanh lập tức hóa thành biển sấm sét.

Mặt đất rung động, ánh sáng bắn quanh.

Cho dù là cách đó trăm dặm cũng nghe được tiếng sấm, khủng khiếp như là ma chủ giáng xuống.

Thân thể Tần Ninh bị vây quanh bởi chín ngọn núi lớn, sấm sét trực tiếp đánh thẳng vào người.

Mà lúc này, Tần Ninh cầm Vô Khuyết Kiếm cùng Thanh Long Trảm Nguyệt Đao chém lên trời.

Vô số sấm sét hạ xuống.

Thân thể Tần Ninh dần bị áp chế, biến mất không thấy gì.

Tô Tỉ nở nụ cười đắc thắng.

Mấy chục vạn năm trước, hắn ta thiết lập toàn bộ mọi thứ trong thiên cung Thanh Đế.

Thanh Tiêu Đại Đế bỏ mình, Thanh Nghệ, Thanh Trác, Hà Ngạo lần lượt bị chém giết.

Hắn ta không chỉ lấy được Thanh Diễm Nguyên Đỉnh và Cửu Tiêu Kim Xử.

Giáp Huyết Long của Thanh Nghệ đã tổn hại từ lâu, hắn ta cố ý vứt bên ngoài để dẫn dụ đám người này tới.

Mà Cửu Sơn Thiên La Bàn của Hà Ngạo cũng là đế khí đỉnh cao.

Cửu Tinh Thánh Uyên Kiếm cùng Cửu Sơn Thiên La Bàn kết hợp, Tần Ninh dù có năng lực thông thiên cũng không thể cản phá.

Đừng nói là Tần Ninh, đến cả Thiên Thánh Đế chân chính cũng phải cam bái hạ phong.

Lúc này, Tô Tỉ nở nụ cười khẩy.

Dần dần, dị biến bắt đầu nảy sinh giữa chín ngọn núi tràn ngập sấm sét, nụ cười của Tô Tỉ cũng đông cứng.

Giữa chín ngọn núi cao vạn trượng có một bóng người xuất hiện.

Thân hình khổng lồ cao trăm trượng, tuy nói vẫn cực kỳ nhỏ bé nhưng nhìn lại vô cùng mạnh mẽ.

Đó là... Tần Ninh!

Tần Ninh lúc này đứng giữa không trung, thân thể trăm trượng y như một chiến thần.

Thanh Long Trảm Nguyệt Đao cùng Vô Khuyết Kiếm trong tay hắn đang bộc phát ra ánh sáng rung chuyển trời đất.

“Trảm”.

Một câu hét lên, Thanh Long Trảm Nguyệt Đao chém ra.

Oành...

Một ngọn núi lớn trực tiếp sụp đổ.

Vết đao trơn nhẵn nhìn vô cùng rõ ràng.

Tô Tỉ há hốc mồm.

Sao lại thế!

Lúc này, thân thể Tần Ninh đứng trên đỉnh núi gãy, nhìn thẳng Tô Tỉ.

Một khí tức hoang vu và tang thương bộc phát.

Thánh quyết cấp chín: Đại Hoang Thánh Đế Thể!

Tần Ninh hiện nay đi đến cảnh giới Thánh Đế, đã có thể mở ra quyết thứ bảy của Đại Hoang Thánh Đế Thể - Đại Hoang Thánh Thiên Thân!

Thân thể trăm trượng ẩn chứa sức mạnh khổng lồ đang phóng thích ra.
Chương 2175: Giương đông kích tây

Thân thể trăm trượng như là thần tiên.

Tần Ninh cầm đao kiếm, khí thế mạnh mẽ.

Tô Tỉ thấy vậy, thần sắc lạnh lùng.

“Ta cũng muốn nhìn xem ngươi rốt cuộc có bao nhiêu bản lĩnh”.

Tô Tỉ lạnh lùng.

Hắn ta vung tay lên, một cái đỉnh xuất hiện.

Thân đỉnh đỏ như lửa, tạo thế chân vạc, khí tức cực nóng giống như sóng lửa, tản ra ngập trời.

"Phần Không Đỉnh!”

Lúc này, có người kinh ngạc nói.

Phần Không Đỉnh.

Đế khí của Tô Tỉ Thiên Thánh Đế ngày xưa.

Khi Phần Không Đỉnh xuất hiện, đất trời lập tức tăng nhiệt, cây cối trên mặt đất cũng bốc cháy.

Nơi đây giống như hóa thành một biển lửa.

"Hỏa Hải Kình Thiên!"

Tô Tỉ nghiêm mặt, liệt diễm đỏ rực gào thét mà ra, khí thế bộc phát ngày càng mạnh.

Dao động khủng bố càn quét ra thành từng làn sóng, khí thế khiến người ta sợ hãi cũng lan rộng.

Lúc này, bất kỳ ai cũng cảm thấy sức mạnh thiên địa đang bộc phát.

“Chết đi!”

Tô Tỉ khẽ quát, giữa hai tay hắn ta như có hai ngọn núi lửa xuất hiện, nện xuống giữa trời.

Ánh mắt Tần Ninh khẽ chớp, rồi lùi lại về sau.

Hai ngọn núi lửa cũng ầm ầm đánh tới.

Khí thế khủng bố làm Tần Ninh phải nghiêm mặt lại.

Thanh Long Trảm Nguyệt Đao cùng Vô Khuyết Kiếm lần lượt chém ra.

Tốc độ của núi lửa bị Tần Ninh ngăn lại.

Tô Tỉ thấy vậy, thần sắc nghiêm túc.

Tần Ninh thật sự rất khó đối phó!

Hắn ta không biết Tần Ninh còn đang che giấu những gì.

Giao chiến thế này khiến hắn ta không thể yên lòng.

Lúc này, Tô Tỉ hồi tưởng lại lời mà Diệp Chi Vấn nói.

Kẻ này... có thể không tiếc hy sinh tính mạng vì người thân và huynh đệ của mình.

Đây là điểm yếu cực lớn của Tần Ninh.

Thần sắc Tô Tỉ nghiêm túc, gần như đã hạ quyết định.

“Giết!”

Tiếng hét vang lên, hai ngọn núi lửa đột nhiên tách ra.

Chỉ thấy chúng bỗng dồn thẳng vào chỗ Thời Thanh Trúc và Lý Huyền Đạo.

Tô Tỉ đã phát hiện Thời Thanh Trúc và Lý Huyền Đạo bảo vệ Tần Ninh cực kỳ gắt gao.

Đối phó hai người này, hắn ta cũng muốn xem xem Tần Ninh sẽ chống lại thế nào.

Trong nháy mắt, Lý Huyền Đạo và Thời Thanh Trúc đều thay đổi sắc mặt.

Nhưng hai con rối Thiên Thánh Đế Thanh Trác và Thanh Nghệ đang dồn vào Dịch Đại Sơn cùng Diệp Nam Hiên, không hề để ý đến Thời Thanh Trúc và Lý Huyền Đạo.

Núi lửa đánh tới trong giây lát, Lý Huyền Đạo cùng Thời Thanh Trúc đều tránh ra.

Nhưng nó đã nhanh chóng đuổi lại với tốc độ không tưởng.

Hai vị Thánh Đế viên mãn chưa chắc đã cản được thứ này, huống hồ cả hai còn đang bị thương.

“Ngươi muốn chết!”

Tần Ninh khẽ quát một tiếng, thân thể cực lớn hất hai tay lên.

Thanh Long Trảm Nguyệt Đao cùng Vô Khuyết Kiếm phá toái hư không, xuất hiện tại trước mặt hai người, ngăn cản công kích của hai ngọn núi lửa.

Tô Tỉ hơi mỉm cười: “Vậy rất tốt”.

Trong nháy mắt, một thanh kiếm như quỷ mị đâm xuyên hư không, đến trước mặt Tần Ninh.

“Trảm!”

Trường kiếm đi ra nhanh như chớp, lập tức xuyên qua ngực Tần Ninh.

Lại là một món đế khí!

Tất cả mọi người cảm thấy mọi chuyện đang trở nên quá điên rồ.

Tô Tỉ đúng là có quá nhiều đế khí.

Thanh Diễm Nguyên Đỉnh cùng Cửu Tiêu Kim Xử.

Cửu Sơn Thiên La Bàn.

Phần Không Đỉnh.

Giờ lại xuất hiện một thanh kiếm nữa.

"Là Thanh Phong Ỷ Nguyệt Kiếm”.

Tinh Nhiễm Thiên kinh ngạc nói: "Là thanh kiếm truyền thế của Thanh Trác Thiên Thánh Đế”.

Lúc này, nơi ngực Tần Ninh đã có hai thanh trường kiếm lấp lóe.

Cửu Tinh Thánh Uyên Kiếm.

Thanh Phong Ỷ Nguyệt Kiếm.

Tô Tỉ cười khẩy, nắm chặt tay, hai thanh trường kiếm trong nháy mắt rút về.

Máu tươi tung tóe, thân thể Tần Ninh ngã xuống mặt đất.

Nhưng Thanh Long Trảm Nguyệt Đao cùng Vô Khuyết Kiếm vẫn luôn ngăn trở trước người của Lý Huyền Đạo và Thời Thanh Trúc, không hề lui lại.

Tô Tỉ thấy vậy, sắc mặt khẽ thả lỏng.

Giương đông kích tây!

Hiệu quả rất tốt.

Tần Ninh quả nhiên... thà bị thương còn hơn là nhìn người thân yêu của mình chịu chết.

“Tần Ninh”.

“Sư phụ”.

Lý Huyền Đạo và Thời Thanh Trúc tái mét mặt mày.

"Thanh Trác, Thanh Nghệ, chém chết Tần Ninh đi!”

Tô Tỉ lúc này trực tiếp hạ lệnh.

Hắn ta hiện tại đã bắt đầu kiêng dè Tần Ninh, cũng không biết sau này liệu Tần Ninh còn thi triển ra thủ đoạn gì nữa hay không.

Để hai con rối Thiên Thánh Đế đi là tốt nhất.

Diệp Nam Hiên cùng Dịch Đại Sơn lúc này được giải vây, lập tức đi về phía Lý Huyền Đạo cùng Thời Thanh Trúc.

Nhưng lúc này, Tô Tỉ lại vung tay, hai thanh trường kiếm tấn công ngược lại bọn họ.

Muốn giúp Lý Huyền Đạo và Thời Thanh Trúc giải vây càng khó.

Nhất thời, cảnh tượng hỗn loạn.

Bốn người Diệp Nam Hiên, Dịch Đại Sơn, Thời Thanh Trúc, Lý Huyền Đạo bị một mình Tô Tỉ chấn nhiếp.

Mà thân thể Tần Ninh thì không rõ tung tích, Thanh Trác và Thanh Nghệ đã xông tới.

Oanh...

Trong nháy mắt, hư không run rẩy.

Mặt đất lóe ra ánh sáng ở mọi nơi.

Tần Ninh đột nhiên xuất hiện, bước chân ra ngoài, khí thế tăng mạnh.

“Sao?”

Thấy thế, Tô Tỉ nhíu mày.

Tần Ninh lạnh lùng nắm chặt tay, trong chớp mắt, thiên địa ngưng tụ ra lực tinh thần ở khắp nơi

Cửu Thiên Tinh Thần Quyết!

Lúc này, hai tay Tần Ninh ngưng tụ sức mạnh tinh thần giữa trời.

Cửu Thiên Tinh Thần Quyết!

Thánh lực cùng tụ.

Tương Sinh Vạn Tượng.

Lúc này, sau lưng Tần Ninh bỗng xuất hiện vô vàn con voi khổng lồ.

Một con... hai con... một trăm con... một ngàn con... một vạn con... mười vạn con...

Đến khi có tổng cộng trăm vạn con voi quanh quẩn khắp thiên địa.

“Cút!”

Tần Ninh quát lên, trăm vạn con voi khổng lồ chen chúc mà ra, thanh thế to lớn.

Trăm vạn con voi lớn ngưng tụ ra một vết ấn.

Dấu chân chấn nhiếp cả trời.

Một tiếng ầm vang, thân thể của Thanh Trác và Thanh Nghệ lập tức khô cong, quay lùi về sau.

Tô Tỉ tái mặt.

Hắn ta có thể cảm giác được sức mạnh trong cơ thể Tần Ninh lúc này mạnh cỡ nào.

“Tên khốn này...”

Sao tên khốn này lại làm được như thế!

Mà lúc này, thấy hai con rối bị thương, Diệp Nam Hiên và Dịch Đại Sơn lập tức giết ra, thừa dịp cháy nhà đi hôi của, tấn công những đòn chí mạng.

Ánh mắt Tần Ninh chiếu tới chỗ Thời Thanh Trúc và Lý Huyền Đạo, bàn tay khẽ nắm.

Hai ngọn núi lửa trực tiếp sụp đổ.

Tô Tỉ hừ lên một tiếng đau đớn, Phần Không Đỉnh trở nên ảm đạm.

Lý Huyền Đạo và Thời Thanh Trúc đều nhẹ nhàng thở ra.

Bọn họ từng tự coi thực lực Thánh Đế viên mãn của mình là vô địch tại Hạ Tam Thiên.

Dù là Tinh Húc Huy và Liễu Thông Thiên cũng không đáng e ngại.

Nhưng bây giờ.

Bọn họ mới hiểu, khi so với Thiên Thánh Đế, dù bọn họ có tư chất cỡ nào thì cũng kém cỏi vô cùng.

Lúc này, ánh mắt Tần Ninh lạnh lùng, hai lỗ máu bên ngực trông vô cùng đáng sợ, bộ đồ trắng đã bị máu tươi nhiễm đỏ.

“Khốn kiếp!”

Tô Tỉ khẽ quát.

Hắn ta biết rõ Phần Không Đỉnh và Cửu Sơn Thiên La Bàn mạnh cỡ nào.

Nhưng đều bị Tần Ninh phá tan nhiều lần.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom