Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 219: Tử Diên đến rồi!
Có một con đường cũ cách thành phố Giang Bắc khoảng hai trăm kilotmet về phía Nam, tuy vẫn đang được sử dụng nhưng rất ít xe qua lại.
Nhưng hôm nay bỗng nhiên trên con đường này có một hàng xe dài cả mấy cây số, nhìn qua cũng phải khoảng hơn nghìn chiếc.
Trong đó có rất nhiều mẫu xe sang trọng, có BMW X6, Mercedes-Benz Grand G, Land Rover, Hummer, có thể mở một cuộc triển lãm quy mô lớn luôn cũng được ấy chứ.
“Gia chủ, nhà họ Đào chúng ta lần này bùng nổ luôn, hàng nghìn người ra trận, với khí thế này của chúng ta, tên quê mùa Diệp Vĩnh Khang đó nhìn thấy thì chẳng sợ đến mức tè ra quần luôn?”
Trên chiếc Bentley màu đen, tài xế vừa lái xe, khuôn mặt đỏ bừng nuốt nước bọt nói. Là tài xế của gia chủ đương nhiệm với Đào Thiên Hổ, lúc này anh ta cảm thấy như là thời khắc vinh quang nhất của cuộc đời!
“Diệp Vĩnh Khang? Ha ha!”
Đào Thiên Hổ ngồi ở hàng ghế sau, thoải mái dựa vào đệm êm ái, hơi nhíu mi nói, cười khẩy nói: “Cậu cho rằng tôi điều động nhiều người như vậy chỉ để đối phó với một tên Diệp Vĩnh Khang nhỏ bé đó sao?”
“Vậy gia chủ, mục đích của anh là…”
Tài xế tò mò hỏi.
Khóe miệng Đào Thiên Hổ cao lên, đầu trỏ ngón tay khẽ gõ lên đùi, chậm rãi nói:
“Ông bố đã chết thành ma đó của tôi, ngồi cái vị trí gia chủ này suốt bao nhiêu năm nhưng không làm nên công trạng gì, bảo thủ không chịu thay đổi, ngày nào cũng chỉ muốn ôm lấy một mẫu ba phân đất của mình mà sống thôi”.
“Đầu óc và tư tưởng như vậy, làm sao có thể dẫn dắt nhà họ Đào chúng ta được chứ?”
“Bây giờ tôi đã ngồi lên vị trí gia chủ này, tôi sẽ khiến cho toàn bộ nhà họ Đào thay một diện mạo mới!”
“Tôi cũng thừa nhận, dựa vào thực lực của chúng ta bây giờ, tạm thời chưa thể cạnh tranh được với mấy gia tộc lão làng ở tỉnh, nhưng vì sao chúng ta nhất định phải bám trụ ở tỉnh chứ?”
“Giang Bắc, Nam Giang, Đông Hải, Tây Hải, nhiều địa bàn như thế, sống ở đâu chả được. Tôi muốn những nơi này treo đầy cờ hiệu của nhà họ Đào chúng ta!”
“Khi thời cơ chín mồi, tôi sẽ một phát tuyên chiến với những gia tộc giàu có và lâu đời ở tỉnh đó. Tôi phải khiến nhà họ Đào chúng ta trở thành ông trùm tuyệt đối của tỉnh!”
“Về phần Diệp Vĩnh Khang, thực ra tôi cũng khá cảm kích hắn đấy, nếu như không phải nhờ có hắn, hôm nay tôi cũng không thể ngồi lên vị trí này được”.
“Vì vậy tôi phải cảm ơn hắn, khiến hắn trở thành bước đệm đầu tiên trên con đường phát triển của nhà họ Đào chúng ta cũng coi như là một vinh dự của hắn rồi, ha ha ha ha!”
Đào Thiên Hổ phá lên cười, như thể đã nhìn thấy tương lai, nhà họ Đào đang đứng trên đỉnh cao của danh vọng.
Diệp Vĩnh Khang đối với hắn chẳng qua chỉ là một quân cờ mà thôi, hắn muốn dùng quân cờ này để đường đường chính chính tiến vào Giang Bắc, sau đó nuốt hết tất cả!
Kít!
Đúng lúc này, chiếc xe dẫn đầu đang đi đột nhiên dừng lại, chiếc Bentley đi sau vội vàng đạp phanh gấp.
“Gia chủ, phía trước có chuyện gì đó!”
Một âm thanh phát ra từ bộ đàm.
Qua cửa kính ô tô, Đào Thiên Hổ nhìn thấy một chiếc POLO nhỏ màu trắng ở trước mặt mình khoảng năm mươi mét, một thanh niên tướng mạo bình thường đang dựa vào đầu xe, tay cầm điếu thuốc, hơi nheo mắt lại nhìn chằm chằm về phía này.
“Chuyện có chút vậy mà cũng phải làm phiền tao, mau đuổi hắn cút đi!”
Đào Thiên Hổ hét vào bộ đàm.
“Thưa gia chủ, chúng tôi đã bảo hắn đi rồi, nhưng người này như không nghe thấy vậy, đứng chắn ở đó không chịu đi, hình như muốn đòi chút tiền”.
Tài xế xe dẫn đầu nói vào bộ đàm.
“Một đám vô dụng!”
Đào Thiên Hổ tức giận nói: “Lao thẳng lên, tông cả người cả xe luôn!”
Sau khi nhận được chỉ thị, tài xế xe dẫn đầu nhấn ga, sau đó cả chiếc xe lao thẳng về phía người đàn ông phía trước như một con mãnh thú!
“Mẹ, đúng là thứ thiểu năng, lại dám vòi tiền nhà họ Đào tao, loại người này muốn đâm đầu vào chỗ chết thì không phải ngăn làm gì!”
Đào Thiên Hổ chửi rủa, sau đó tràn đầy hứng thú chờ xem kịch hay.
Chiếc xe đầu tiên chịu trách nhiệm mở đường là một chiếc Hummer đã được cải tạo, được gắn thêm giáp nặng trên thân và động cơ đã được tăng cường. Khi chiếc xe này lao hết tốc lực, nó có thể so sánh với một chiếc xe tăng bọc thép.
Cho dù phía trước là một bức tường bê tông kiên cố thì cũng có thể đâm thủng, huống chi là người bằng xương bằng thịt và một chiếc POLO nhỏ bé cũ kỹ, nhất định sẽ bị tông thành vô số mảnh vụn!
Còn người đó không biết có phải đang bị dọa ngốc rồi không, nhìn thấy chiếc ô tô đang điên cuồng lao về phía mình nhưng lại không có chút phản ứng gì, trên khuôn mặt lại còn lộ ra vẻ thoải mái.
“Loại thiểu năng trí tuệ như vậy đúng là lãng phí lương thực mà!’
Đào Thiên Hổ thích thú lẩm bẩm một câu.
Rít!
Ngay khi chiếc Hummer được so sánh với xe tăng bọc thép cách người đó chưa đầy mười mét thì giữa không trung đột nhiên vang lên một tiếng rít dài và chói tai!
Ngay sau đó, một luồng ánh sáng màu tím đột nhiên lóe lên trong không trung, sau đó một bóng người mặc đồ tím nhanh chóng hạ xuống đầu chiếc xe Hummer!
Bùm!
Sau một tiếng động lớn, Đào Thiên Hổ lập tức tròn xoe mắt vì kinh ngạc!
Chi thấy chiếc xe Hummer đang phóng hết tốc lực, cường độ có thể sánh ngang với xe tăng bọc thép bất ngờ bị một bóng người màu tím đột nhiên từ trên trời rơi xuống làm cho bẹp dúm đầu xe!
Nhưng như vậy còn chưa xong, sau khi bóng người màu tím đó đập nát đầu xe, khẽ nhón chân một cái, cả người đột nhiên quét về phía sau, trong quá trình di chuyển, lại tung một cú đá mạnh vào chiếc Hummer đã bị dập nát đầu.
Bùm!
Lại một tiếng động lớn nữa vang lên, chiếc Hummer nặng vài tấn lúc này giống như một quả bóng bằng da bị đá một cái, lăn vòng vòng về phía sau!
Ầm!
Chiếc Hummer lăn về phía sau, tông vào chiếc Bentley màu đen mà Đào Thiên Hổ đang ngồi trước, sau đó tiếp tục lăn về phía sau.
Rầm rầm rầm rầm!
Những chiếc xe phía sau chưa kịp phản ứng thì đã bị chiếc Hummer đang lăn vòng vòng này lần lượt đập cho bẹp dúm!
Bảy tám chiếc xe bị đập nát, chiếc xe Land Rover đang lăn bánh đột nhiên nổ tung.
Trong khoảnh khắc, ngọn lửa bùng lên bầu trời, các phương tiện ở gần lần lượt bị thiệt hại!
“Người đâu, mau tới đây!”
Đào Thiên Hổ vừa hét vừa bỏ ra khỏi cửa sổ chiếc Bentley bị lật,cả người bê bết máu.
Nếu không phải chiếc Bentley của hắn cũng được cải tạo và tăng cường kiên cố, với vừa nãy hắn ngồi ở hàng ghế sau, e rằng lúc này cái mạng nhỏ của hắn đã phải giao ra rồi!
“Gia chủ!”
Nhóm người ở gần nhất vội vàng lao tới vây quanh Đào Thiên Hổ.
“Tránh hết ra, mẹ kiếp để tôi xem là do ai làm!”
Đào Thiên Hổ tức giận đẩy đám người này bước ra ngoài, cuối cùng cũng nhìn thấy bóng người màu tím vừa rồi trông như thế nào.
Đối phương hóa ra lại là một người phụ nữ, mặc một chiếc váy theo phong cách xưa màu tím, búi tóc cao, trên vai có một sợi tơ xanh.
Nếu không phải vừa rồi tận mắt chứng kiến, không ai có thể nghĩ được rằng người phụ nữ có vẻ ngoài như tiên nữ trước mặt này lại có thể tạo ra cảnh tượng kinh hãi như vậy.
“Cô là ai, nói tên ra xem nào!”
Đào Thiên Hổ vươn tay sờ vết máu trên mặt, tức giận hét về phía đối phương.
Tuy rằng vừa rồi hắn quả thực có chấn động, nhưng lúc này phía sau hắn có hàng nghìn người, hoàn toàn không cần phải sợ.
Người phụ nữ mặc đồ tím ngẩng đầu lên, nhìn Đào Thiên Hổ rồi chậm rãi phun ra mấy từ: “Là người đến để giết anh”.
Nhưng hôm nay bỗng nhiên trên con đường này có một hàng xe dài cả mấy cây số, nhìn qua cũng phải khoảng hơn nghìn chiếc.
Trong đó có rất nhiều mẫu xe sang trọng, có BMW X6, Mercedes-Benz Grand G, Land Rover, Hummer, có thể mở một cuộc triển lãm quy mô lớn luôn cũng được ấy chứ.
“Gia chủ, nhà họ Đào chúng ta lần này bùng nổ luôn, hàng nghìn người ra trận, với khí thế này của chúng ta, tên quê mùa Diệp Vĩnh Khang đó nhìn thấy thì chẳng sợ đến mức tè ra quần luôn?”
Trên chiếc Bentley màu đen, tài xế vừa lái xe, khuôn mặt đỏ bừng nuốt nước bọt nói. Là tài xế của gia chủ đương nhiệm với Đào Thiên Hổ, lúc này anh ta cảm thấy như là thời khắc vinh quang nhất của cuộc đời!
“Diệp Vĩnh Khang? Ha ha!”
Đào Thiên Hổ ngồi ở hàng ghế sau, thoải mái dựa vào đệm êm ái, hơi nhíu mi nói, cười khẩy nói: “Cậu cho rằng tôi điều động nhiều người như vậy chỉ để đối phó với một tên Diệp Vĩnh Khang nhỏ bé đó sao?”
“Vậy gia chủ, mục đích của anh là…”
Tài xế tò mò hỏi.
Khóe miệng Đào Thiên Hổ cao lên, đầu trỏ ngón tay khẽ gõ lên đùi, chậm rãi nói:
“Ông bố đã chết thành ma đó của tôi, ngồi cái vị trí gia chủ này suốt bao nhiêu năm nhưng không làm nên công trạng gì, bảo thủ không chịu thay đổi, ngày nào cũng chỉ muốn ôm lấy một mẫu ba phân đất của mình mà sống thôi”.
“Đầu óc và tư tưởng như vậy, làm sao có thể dẫn dắt nhà họ Đào chúng ta được chứ?”
“Bây giờ tôi đã ngồi lên vị trí gia chủ này, tôi sẽ khiến cho toàn bộ nhà họ Đào thay một diện mạo mới!”
“Tôi cũng thừa nhận, dựa vào thực lực của chúng ta bây giờ, tạm thời chưa thể cạnh tranh được với mấy gia tộc lão làng ở tỉnh, nhưng vì sao chúng ta nhất định phải bám trụ ở tỉnh chứ?”
“Giang Bắc, Nam Giang, Đông Hải, Tây Hải, nhiều địa bàn như thế, sống ở đâu chả được. Tôi muốn những nơi này treo đầy cờ hiệu của nhà họ Đào chúng ta!”
“Khi thời cơ chín mồi, tôi sẽ một phát tuyên chiến với những gia tộc giàu có và lâu đời ở tỉnh đó. Tôi phải khiến nhà họ Đào chúng ta trở thành ông trùm tuyệt đối của tỉnh!”
“Về phần Diệp Vĩnh Khang, thực ra tôi cũng khá cảm kích hắn đấy, nếu như không phải nhờ có hắn, hôm nay tôi cũng không thể ngồi lên vị trí này được”.
“Vì vậy tôi phải cảm ơn hắn, khiến hắn trở thành bước đệm đầu tiên trên con đường phát triển của nhà họ Đào chúng ta cũng coi như là một vinh dự của hắn rồi, ha ha ha ha!”
Đào Thiên Hổ phá lên cười, như thể đã nhìn thấy tương lai, nhà họ Đào đang đứng trên đỉnh cao của danh vọng.
Diệp Vĩnh Khang đối với hắn chẳng qua chỉ là một quân cờ mà thôi, hắn muốn dùng quân cờ này để đường đường chính chính tiến vào Giang Bắc, sau đó nuốt hết tất cả!
Kít!
Đúng lúc này, chiếc xe dẫn đầu đang đi đột nhiên dừng lại, chiếc Bentley đi sau vội vàng đạp phanh gấp.
“Gia chủ, phía trước có chuyện gì đó!”
Một âm thanh phát ra từ bộ đàm.
Qua cửa kính ô tô, Đào Thiên Hổ nhìn thấy một chiếc POLO nhỏ màu trắng ở trước mặt mình khoảng năm mươi mét, một thanh niên tướng mạo bình thường đang dựa vào đầu xe, tay cầm điếu thuốc, hơi nheo mắt lại nhìn chằm chằm về phía này.
“Chuyện có chút vậy mà cũng phải làm phiền tao, mau đuổi hắn cút đi!”
Đào Thiên Hổ hét vào bộ đàm.
“Thưa gia chủ, chúng tôi đã bảo hắn đi rồi, nhưng người này như không nghe thấy vậy, đứng chắn ở đó không chịu đi, hình như muốn đòi chút tiền”.
Tài xế xe dẫn đầu nói vào bộ đàm.
“Một đám vô dụng!”
Đào Thiên Hổ tức giận nói: “Lao thẳng lên, tông cả người cả xe luôn!”
Sau khi nhận được chỉ thị, tài xế xe dẫn đầu nhấn ga, sau đó cả chiếc xe lao thẳng về phía người đàn ông phía trước như một con mãnh thú!
“Mẹ, đúng là thứ thiểu năng, lại dám vòi tiền nhà họ Đào tao, loại người này muốn đâm đầu vào chỗ chết thì không phải ngăn làm gì!”
Đào Thiên Hổ chửi rủa, sau đó tràn đầy hứng thú chờ xem kịch hay.
Chiếc xe đầu tiên chịu trách nhiệm mở đường là một chiếc Hummer đã được cải tạo, được gắn thêm giáp nặng trên thân và động cơ đã được tăng cường. Khi chiếc xe này lao hết tốc lực, nó có thể so sánh với một chiếc xe tăng bọc thép.
Cho dù phía trước là một bức tường bê tông kiên cố thì cũng có thể đâm thủng, huống chi là người bằng xương bằng thịt và một chiếc POLO nhỏ bé cũ kỹ, nhất định sẽ bị tông thành vô số mảnh vụn!
Còn người đó không biết có phải đang bị dọa ngốc rồi không, nhìn thấy chiếc ô tô đang điên cuồng lao về phía mình nhưng lại không có chút phản ứng gì, trên khuôn mặt lại còn lộ ra vẻ thoải mái.
“Loại thiểu năng trí tuệ như vậy đúng là lãng phí lương thực mà!’
Đào Thiên Hổ thích thú lẩm bẩm một câu.
Rít!
Ngay khi chiếc Hummer được so sánh với xe tăng bọc thép cách người đó chưa đầy mười mét thì giữa không trung đột nhiên vang lên một tiếng rít dài và chói tai!
Ngay sau đó, một luồng ánh sáng màu tím đột nhiên lóe lên trong không trung, sau đó một bóng người mặc đồ tím nhanh chóng hạ xuống đầu chiếc xe Hummer!
Bùm!
Sau một tiếng động lớn, Đào Thiên Hổ lập tức tròn xoe mắt vì kinh ngạc!
Chi thấy chiếc xe Hummer đang phóng hết tốc lực, cường độ có thể sánh ngang với xe tăng bọc thép bất ngờ bị một bóng người màu tím đột nhiên từ trên trời rơi xuống làm cho bẹp dúm đầu xe!
Nhưng như vậy còn chưa xong, sau khi bóng người màu tím đó đập nát đầu xe, khẽ nhón chân một cái, cả người đột nhiên quét về phía sau, trong quá trình di chuyển, lại tung một cú đá mạnh vào chiếc Hummer đã bị dập nát đầu.
Bùm!
Lại một tiếng động lớn nữa vang lên, chiếc Hummer nặng vài tấn lúc này giống như một quả bóng bằng da bị đá một cái, lăn vòng vòng về phía sau!
Ầm!
Chiếc Hummer lăn về phía sau, tông vào chiếc Bentley màu đen mà Đào Thiên Hổ đang ngồi trước, sau đó tiếp tục lăn về phía sau.
Rầm rầm rầm rầm!
Những chiếc xe phía sau chưa kịp phản ứng thì đã bị chiếc Hummer đang lăn vòng vòng này lần lượt đập cho bẹp dúm!
Bảy tám chiếc xe bị đập nát, chiếc xe Land Rover đang lăn bánh đột nhiên nổ tung.
Trong khoảnh khắc, ngọn lửa bùng lên bầu trời, các phương tiện ở gần lần lượt bị thiệt hại!
“Người đâu, mau tới đây!”
Đào Thiên Hổ vừa hét vừa bỏ ra khỏi cửa sổ chiếc Bentley bị lật,cả người bê bết máu.
Nếu không phải chiếc Bentley của hắn cũng được cải tạo và tăng cường kiên cố, với vừa nãy hắn ngồi ở hàng ghế sau, e rằng lúc này cái mạng nhỏ của hắn đã phải giao ra rồi!
“Gia chủ!”
Nhóm người ở gần nhất vội vàng lao tới vây quanh Đào Thiên Hổ.
“Tránh hết ra, mẹ kiếp để tôi xem là do ai làm!”
Đào Thiên Hổ tức giận đẩy đám người này bước ra ngoài, cuối cùng cũng nhìn thấy bóng người màu tím vừa rồi trông như thế nào.
Đối phương hóa ra lại là một người phụ nữ, mặc một chiếc váy theo phong cách xưa màu tím, búi tóc cao, trên vai có một sợi tơ xanh.
Nếu không phải vừa rồi tận mắt chứng kiến, không ai có thể nghĩ được rằng người phụ nữ có vẻ ngoài như tiên nữ trước mặt này lại có thể tạo ra cảnh tượng kinh hãi như vậy.
“Cô là ai, nói tên ra xem nào!”
Đào Thiên Hổ vươn tay sờ vết máu trên mặt, tức giận hét về phía đối phương.
Tuy rằng vừa rồi hắn quả thực có chấn động, nhưng lúc này phía sau hắn có hàng nghìn người, hoàn toàn không cần phải sợ.
Người phụ nữ mặc đồ tím ngẩng đầu lên, nhìn Đào Thiên Hổ rồi chậm rãi phun ra mấy từ: “Là người đến để giết anh”.
Bình luận facebook