-
Chương 76-80
Chương 76 Học viên bị tẩu hỏa nhập ma
-Việc học viên bị tẩu hỏa nhập ma là chuyện đã phát sinh, không thể thay đổi. Dù ngươi có cố gắng ngụy biện, miệng lưỡi dẻo quẹo cũng vô dụng!
Thượng Thần trưởng lão biết dù có giải thích thế nào về vụ việc khảo hạch lão sư này, người khác cũng sẽ không tin tưởng. Thậm chí dù hắn đưa ra bài thi, người khác cũng sẽ nghi ngờ hắn làm giả.
- Chuyện này… - Trương Huyền hoàn toàn không biết trả lời thế nào.
- Hừ! Có phải ngươi không muốn thừa nhận? Bạch Vũ lão sư, đưa Triệu Nham Phong ở lớp học của Lục Tầm lão sư đến đây! – Thượng trưởng lão nói.
Bạch Vũ chính là lão sư công vụ, còn Triệu Nham Phong ban đầu là học viên của Trương Huyền, bị tẩu hỏa nhập ma.
- Học viên này… sao lại chạy đến lớp học của Lục lão sư vậy?
Nghe thấy Thượng Thần phân phó, đám người đều kinh ngạc nhìn sang. Ngay cả Trương Huyền cũng đần mặt ra.
Dựa theo trí nhớ của đời trước, sau khi gia hỏa này bị tẩu hỏa nhập ma cũng chưa từng xuất hiện lại ở lớp học của hắn. Bởi vì xấu hổ nên tiền thân cũng không nghe ngóng gì. Từ lúc nào hắn lại ở lớp của Lục Tầm lão sư?
Hơn nữa, Lục Tầm lão sư là ai?
Minh tinh giáo sư hạng nhất trong Hồng Thiên học viện. Mạc trưởng lão cũng nói, hắn có cơ hội trở thành minh tinh trợ giáo. Học viên muốn gia nhập lớp học của hắn nhiều vô số kể. Tại sao hắn lại thu một học viên bị mình dạy tẩu hỏa nhập ma?
- Triệu Nham Phong tẩu hỏa nhập ma, căn cơ hao tổn nhiều. Ban đầu hắn muốn nghỉ học, được Lục Tầm lão sư nhìn thấy liền thu làm học viên. Sau mấy tháng chỉ điểm, điều dưỡng, hiện tại không những tai họa ngầm biến mất, thực lực càng đạt đến võ giả tầng một Tụ Tức cảnh đỉnh phong, bất cứ lúc nào cũng có thể đột phá! – Thượng Thần trưởng lão nói.
- Được Lục Tầm lão sư thu làm học viên? Vận khí thật tốt!
- Trong thời gian ngắn tiêu trừ tai họa ngầm sau khi tẩu hỏa nhập ma, lại còn giúp tăng tiến tu vi? Lục Tầm lão sư thật lợi hại!
…
Nghe thấy Thượng trưởng lão nói vậy, tất cả mọi người đều kinh ngạc.
Tẩu hỏa nhập ma đối với người tu luyện tổn thương cực lớn, rất dễ khiến căn cơ bị hao tổn. Chuyện này cũng giống như xây nhà cần có móng, móng nhà không tốt khẳng định nhà cũng không thể xây cao.
Lục Tầm lão sư có thể chữa trị cho học viên từng bị tẩu hỏa nhập ma nhanh như vậy, cũng tăng lên Tụ Tức cảnh đỉnh phong, quả là danh bất hư truyền!
Không lâu sau, Bạch Vũ lão sư liền mang một học viên tới. Người tới khoảng mười sáu, mười bảy tuổi, thân thể hơi gầy, nhưng tinh thần sung mãn.
Đó chính là học viên không may của tiền thân… Triệu Nham Phong!
- Thượng trưởng lão!
Đi vào phòng, nhìn thấy nhiều người như vậy, Triệu Nham Phong vô cùng tắc mắc, đi đến trước mặt Thượng trưởng lão.
- Ừm. Triệu Nham Phong, ngươi có nhận ra người này không? – Thượng Thần trưởng lão chỉ tay.
Triệu Nham Phong xoay người nhìn, lúc này mới phát hiện Trương Huyền. Vốn mặt hắn vô cùng bình tĩnh, bỗng trở nên kích động mãnh liệt, không tự chủ được xiết chặt nắm đấm, tựa như ném kích động trong lòng.
- Là lão sư trước đây của ta, Trương Huyền!
Mấy chữ này dường như được nói qua kẽ răng.
Nhìn dáng vẻ của hắn liền biết, hắn vẫn có oán niệm rất lớn đối với Trương Huyền.
Cũng đúng! Học viên đi theo lão sư học tập là tin tưởng vô điều kiện. Điều đó đồng nghĩa với việc ủy thác số phận của mình vào tay người đó. Nếu lão sư không chịu trách nhiệm, chẳng khác nào phá hủy tương lai của đối phương!
Nhất là, tiền thân còn khiến đối phương tẩu hỏa nhập ma, kém chút bị hủy hoại, đây chính là thâm cừu đại hận. Nếu không phải vì một chữ “lão sư”hắn đã ra tay rồi!
- Nghe nói trước đây hắn từng dạy ngươi để tẩu hỏa nhập ma, có việc này sao?
Thấy biểu hiện đó, Thượng trưởng lão mừng thầm, hỏi tiếp.
- Việc này là thật! May mắn có Lục Tầm lão sư cứu giúp, nếu không ta đã sớm trở thành phế nhân! – Triệu Nham Phong nói.
- Rất tốt!
Nghe hắn xác nhận, Thượng Thần trưởng lão không hỏi thêm nữa mà nhìn về phía Mạc trưởng lão và Hoàng Ngữ, khuôn mặt dữ tợn:
- Hoàng trợ giáo, Mạc trưởng lão! Vừa rồi các ngươi đã nghe thấy rồi đấy! Trước tiên chúng ta không nói đến sự việc khảo hạch lão sư, sớm muộn sự thật sẽ được phơi bày. Thay vào đó, nói đến việc học viên bị tẩu hỏa nhập ma, nạn nhân ở ngay đây, nếu không tin các vị có thể tra hỏi. Thân là lão sư lại khiến học viên tẩu hỏa nhập ma. Sự việc này đủ để bị khai trừ tư cách đi!
- Ây… - Hoàng Ngữ và Mạc trưởng lão liếc mắt nhìn nhau, cùng nhíu mày.
Những điều Thượng Thần nói rất đúng! Trách nhiệm của lão sư là làm rõ những nghi ngờ và dẫn các học viên đi đúng con đường. Dạy học sinh của mình bị tẩu hỏa nhập ma chính là tội lớn nhất. Vì vậy, dù họ muốn giúp Trương lão sư cũng lực bất tòng tâm.
- Trương lão sư, ngươi có gì để nói không? Nếu cảm thấy oan uổng có thể giải thích. Tuy nhiên, ngươi phải thuyết phục được Triệu Nham Phong học viên đã!
Thấy hai người vẫn im lặng, Thượng Thần trưởng lão cuối cùng cũng báo được thù, quay đầu nhìn về phía Trương Huyền, cười giễu cợt.
Thực lực mạnh thì thế nào? Học tâm khảo vấn thắng thì sao?
Chỉ cần có nhược điểm này, ngươi sẽ mất đi tư cách lão sư. Chỉ cần có bùa hộ mệnh này, chẳng phải ta muốn chỉnh ngươi thế nào cũng được sao!
Thượng Thần trưởng lão tìm ra người bị hại. Đối phương lại xác nhận chuyện này. Ánh mắt của mọi người đồng thời nhìn về phía Trương Huyền, muốn nhìn phản ứng của hắn.
Họ cho rằng hắn nhất định sẽ giải thích tình huống lúc đó, nói rõ lý do. Nhưng ngược lại, chỉ thấy thanh niên trước mắt tùy ý phất tay:
- Oan uổng? Có gì oan uổng? Đúng là ta đã khiến hắn tẩu hỏa nhập ma!
- Ta biết ngay ngươi sẽ ngụy biện. Nhưng mà, Triệu Nham Phong sẽ nói rõ tình huống lúc đó… A?
Thượng Thần trưởng lão cho rằng đối phương sẽ cố giải thích vài câu nên chuẩn bị sẵn lời kịch. Nhưng còn chưa nói xong, hắn đột nhiên kịp phản ứng lại, kinh ngạc nhìn sang:
- Ngươi… Ngươi thừa nhận?
Chuyện này… Ngươi thừa nhận quá nhanh đi!
Chẳng lẽ có âm mưu gì?
Hắn đã bị đối phương làm cho sợ hãi. Liên tục bị mất mặt khiến hắn có bóng ma tâm lý.
- Đương nhiên thừa nhận ! Việc ta đã làm, sao phải phủ nhận? – Trương Huyền gật đầu.
Tiền thân dạy người để bị tẩu hỏa nhập ma. Chuyện này hắn không tránh khỏi liên lụy. Thay vì ở đây nói nhảm, không bằng hắn thừa nhận nhanh cho nó vuông!
- Hả… - Mọi người xung quanh đều sững sờ.
Hắn thừa nhận có nghĩa đây là sự thật. Vì vậy, Lão sư công hội có thể hủy bỏ tư cách lão sư của hắn.
Hơn nữa, khiến học viên bị tẩu hỏa nhập ma không phải việc vẻ vang gì, vậy mà hắn có thể thẳng nói ra một cách oai hùng như vậy… Ngươi lấy đâu ra tự tin đó?
- Thừa nhận là tốt! Hoàng trợ giáo, Mạc trưởng lão, các ngươi đều nghe thấy rồi đó! Bản thân hắn là lão sư, khiến học viên bị tẩu hỏa nhập ma lại không chút nào hối hận, còn hung hăng như vậy. Loại người này vạn lần không xứng làm lão sư!
Thượng Thần trưởng lão cắn răng hô lớn. Tuy nhiên, hắn còn chưa gào xong đã thấy Trương Huyền đi đến trước mặt:
- Được rồi! Sự việc cỏn con như vậy mà ngươi lảm nhảm mãi! Lớn tuổi như vậy vẫn còn kích động ưa náo nhiệt, ngươi không sợ có ngày vỡ tim mà chết sao?
- Ngươi…- Thượng Thần trưởng lão lảo đảo.
Ngươi mới ưa náo nhiệt! Cả nhà ngươi đều kích động!
- Triệu Nham Phong, bây giờ ngươi theo Lục Tầm lão sư học tập sao? Tiến bộ không ít! Ngươi đến đây đánh hai quyền cho ta xem!
Chương 77 Thiên sinh tỏa mạch
- Đánh hai quyền?
Nghe được Trương Huyền, tất cả mọi người đều mộng tại tại chỗ.
Hiện tại mọi người đều tại quan tâm chuyện ngươi dạy học sinh tẩu hỏa nhập ma, ngươi thì để cho người ta đánh quyền, để làm cái gì?
Thượng Thần trưởng lão cũng một mặt quái lạ.
Đánh quyền?
Hiện tại là đang xét duyệt chuyện ngươi dạy học sinh tẩu hỏa nhập ma, không muốn nói sang chuyện khác có được hay không?
- Khặc khặc, Trương đại sư, ta xem ngươi vẫn là giải thích một chút chuyện tẩu hỏa nhập ma đi, vạn nhất... Ngươi dạy không sai, là... Những nguyên nhân khác thì sao?
Hoàng Ngữ không nhịn được nhắc nhở.
Tẩu hỏa nhập ma, có rất nhiều nguyên nhân, khả năng là lão sư dạy sai, cũng có thể là học sinh lĩnh ngộ sai rồi, tu luyện phương pháp sai lầm, nếu như là những lý do sau, tuy rằng cũng có trách nhiệm nhất định, nhưng chí ít sẽ không bị phán quyết hình phạt nghiêm khắc như khai trừ tư cách giáo sư .
- Vị lão sư này, lúc đó ta là dựa theo lời Trương lão sư giáo dục tu luyện, không có một chút nào vượt qua, kết quả lại bị tẩu hỏa nhập ma, ta sau đó chuyên môn hỏi dò Lục Tầm lão sư, phương pháp tu luyện của hắn chính là sai lầm, dựa theo tu luyện, nhất định sẽ tẩu hỏa nhập ma!
Biết ý nghĩ của nàng, Triệu Nham Phong nói.
Hắn đối với Trương Huyền, trong lòng mang theo sự thù hận, biết có cơ hội khai trừ tư cách giáo sư của đối phương, đương nhiên sẽ không buông tha.
- Trương đại sư...
Thấy bị người hại nói như vậy, Hoàng Ngữ lại không có cách nào giải thích, không thể làm gì khác hơn là bất đắc dĩ nhìn sang.
- Ngươi đánh một bộ quyền pháp, để ta xem một chút, thực lực gần đây có tiến bộ hay không!
Không để ý tới đối phương khuyên can, Trương Huyền tiếp tục nhìn về phía thiếu niên.
- Nghe lời Trương lão sư, trước tiên đánh một bộ quyền đi!
Thấy hắn kiên trì, Hoàng Ngữ tuy rằng tràn đầy mê man, vẫn là không nhịn được quay đầu dặn dò.
- Rõ!
Tuy rằng không biết thân phận của Hoàng Ngữ, nhưng thấy Thượng Thần trưởng lão đều cung kính như thế, Triệu Nham Phong không dám từ chối, gật gật đầu,đi đến giữa đại sảnh.
Vù vù!
Quyền phong gào thét, sức mạnh mười phần.
Cái tên này tuy rằng tuổi không lớn lắm, đối với sức mạnh khống chế nhưng là không sai, võ kỹ cũng vô cùng tinh xảo, xem như là một cái mầm non không sai.
- Không sai, nhìn dáng dấp Lục Tầm lão sư xác thực đã tiêu trừ mầm họa khi hắn tẩu hỏa nhập ma!
- Bằng chừng ấy tuổi, thì có loại sức mạnh này, xem như là không sai!
...
Trong phòng, hầu như đều là người trong nghề của giới tu luyện, nhìn thấy chiêu số của Triệu Nham Phong, tất cả đều gật gù.
Thượng Thần trưởng lão thì nhẹ nhàng hướng Trương Huyền nhìn lại, vốn tưởng rằng đối phương để thiếu niên đánh quyền, hắn sẽ cẩn thận nghiên cứu, muốn tìm cái cớ gì để giải thích, đã thấy cái tên này chẳng biết lúc nào nhắm hai mắt lại, giống như đang ngủ.
- Giở trò quỷ gì?
Thượng Thần trưởng lão trên đầu tràn đầy dấu chấm hỏi.
Cái tên này sẽ không tự hiểu là không còn lý do gì để giải thích nên đã điên rồi sao!
- Xong chưa?
Rất nhanh, một bộ quyền đánh xong, nhìn thấy Trương lão sư mà hắn căm hận, chính là đang nhắm mắt lại căn bản không hề liếc mắt nhìn, Triệu Nham Phong tức giận sắp nổ tung, cắn răng nói.
- Ừm! Trương Huyền mở mắt ra.
- Được rồi, đừng ở chỗ này lãng phí thời gian, nếu ngươi đã thừa nhận chỉ điểm Triệu Nham Phong tẩu hỏa nhập ma, chính hắn có thể làm chứng, liền mau nhanh nhận tội đi! Liền không cần phiền toái nữa...
Thượng Thần trưởng lão chỉ lo đêm dài lắm mộng, không nhịn được nói.
- Không vội! - Trương Huyền đánh gãy của hắn phí lời, nhìn quanh một vòng:
- Các ngươi nếu đều muốn nghe ta giải thích, vậy ta liền giải thích cho các ngươi nghe!
Mọi người tinh thần chấn động, đều muốn nghe hắn giải thích thế nào.
Liền ngay cả Triệu Nham Phong cũng không nhịn được nhìn sang.
- Kỳ thực... Ta là cố ý để hắn tẩu hỏa nhập ma!
Trương Huyền âm thanh truyền tới.
- A?
- Cố ý?
Tất cả mọi người tất cả đều sững sờ ở tại chỗ.
Đùa gì thế?
Như vậy chẳng khác nào lại quay về điểm bắt đầu, khai trừ tư cách giáo sư là chắc chắn rồi!
- Ha ha! - Thượng Thần trưởng lão hiển nhiên cũng không nghĩ tới tên trước mắt, giả thần giả quỷ nửa ngày, lại có thể thoải mái thừa nhận như vây, còn cố ý nói như vậy, hưng phấn đến hai mắt tinh quang bắn ra bốn phía:
- Thừa nhận là tốt rồi! Thân là giáo sư, cố ý chỉ điểm sai lầm, để học sinh rơi vào nguy hiểm, quả thực là tội ác tày trời, không khai trừ tư cách lão sư, không đủ để bình ổn sự tức giận của mọi người! Hoàng trợ giáo, Mạc trưởng lão, lần này các vị cũng không có vấn đề đi!
- ... Hoàng Ngữ một mặt bất đắc dĩ nhìn về phía Trương Huyền, hắn thoải mái thừa nhận như vậy, mình coi như muốn giúp đỡ, cũng không giúp được.
Chính muốn nói chuyện, liền nhìn thấy Triệu Nham Phong ở một bên, nắm đấm xiết chặt, hàm răng cắn chặt nhìn về phía Trương Huyền, trong mắt không hề che giấu sự thù hận:
- Không biết ta ở nơi nào đắc tội Trương lão sư, nhất định phải đẩy ta vào chỗ chết? Ta thân là học sinh của ngươi, nhưng ngươi lại cố ý dạy sai, để ta tẩu hỏa nhập ma, đến cùng là cái gì cừu cái gì oán?
Những người khác hiển nhiên cũng nghĩ đến điểm ấy, đồng loạt nhìn về phía Trương Huyền.
Một bên Vương hoằng tộc trưởng cũng bắt đầu suy nghĩ thêm, để con trai, con gái của hắn đều bái vào môn hạ của vị lão sư này, đến cùng là chính xác vẫn là sai lầm.
Lý luận cao thâm đến đâu, dạy không tốt thì có cái gì dùng?
Vạn nhất tính khí nổi lên, cố ý dạy sai, thật liền xong đời.
Võ giả nhất trọng tẩu hỏa nhập ma, còn có thể cứu lại, tu vi cao hơn, liền khó khăn.
Không để ý tới ánh mắt của mọi người, Trương Huyền hai tay chắp ở sau lưng, trong mắt lộ làm ra một bộ dáng vẻ thiên hạ không người hiểu ta, thở dài một tiếng:
- Này! Xem ra ngươi vẫn là chưa lĩnh ngộ được!
- Lĩnh ngộ?
Triệu Nham Phong mặt xạm lại, nếu như không phải thực lực không đủ, e sợ đều xông lên đánh người:
- Lĩnh ngộ cái gì?
Cố ý để ta tẩu hỏa nhập ma, còn lĩnh ngộ? Lĩnh ngộ cái gì? Lĩnh ngộ tử vong sao?
- Các ngươi lẽ nào cũng nhìn không hiểu?
Trương Huyền nhìn về phía Hoàng Ngữ, Mạc trưởng lão mấy người.
- Xem hiểu?
Một câu hỏi này cũng làm hai người cũng choáng váng.
Ngươi cố ý dạy sai, có thể làm cho chúng ta xem hiểu cái gì?
Xem... Ngươi làm sao hại chết học sinh?
- Được rồi, các ngươi đã đều không nhìn ra, ta liền giải thích một chút!
Trương Huyền lắc đầu một cái, nhìn lại:
- Không biết chư vị có từng nghe qua một loại thể chất gọi là thiên sinh tỏa mạch hay không?
- Thiên sinh tỏa mạch? - Hoàng Ngữ nhíu nhíu mày, nhớ tới cái gì, nói:
- Ta nghe nói qua, loại này không thuộc về thể chất đặc thù, mà là một loại bệnh tật! Người như thế kinh mạch có rất nhiều tiết điểm, phảng phất giống như dòng sông bị nước bùn ngăn chặn, chân khí không cách nào thông suốt, coi như có thể tu luyện, thành tựu cũng có hạn, võ giả nhất trọng chính là cực hạn, muốn đạt được nhị trọng, hầu như không cách nào làm được!
Nghe được lời giải thích này, mọi người gật đầu.
Thiên sinh tỏa mạch tuy rằng ít ỏi, nhưng cũng có ví dụ, làm một vị lão sư, kiến thức thâm sâu, loại thể chất này, cũng có nghe thấy.
- Trương lão sư nói thiên sinh tỏa mạch, chẳng lẽ...
Mạc tường lão sư nhớ tới cái gì, trừng mắt lên, không nhịn được nhìn sang Triệu Nham Phong.
- Không sai! Triệu Nham Phong chính là loại thể chất này! - Trương Huyền gật đầu.
- Ta? Ta là thiên sinh tỏa mạch? - Triệu Nham Phong tràn đầy không thể tin được:
- Cái này không thể nào... Ta tu luyện cũng không cảm giác được là có ràng buộc a, làm sao sẽ là thiên sinh tỏa mạch?
- Không có ràng buộc? - Trương Huyền nhìn sang, trong nụ cười mang theo mùi vị sâu xa:
- Vậy ta hỏi ngươi, trước khi ngươi tẩu hỏa nhập ma, lúc tu luyện sẽ không cảm thấy hụt hơi? Mỗi lần hội tụ linh khí, có hay không có một loại cảm giác toàn thân bị xé nát?
- Ngươi... Làm sao ngươi biết?
Triệu Nham Phong vốn là không để ý chút nào, cho rằng đối phương là đang nói bậy, nghe nói như thế, con ngươi co rụt lại, thân thể không tự chủ được cứng ngắc lại.
Chương 78 Cho ngươi nửa canh giờ đột phá!
Đối phương nói không có bất kỳ sai lầm gì, đúng là từ trước khi hắn bị tẩu hỏa nhập ma, hoàn toàn đúng là có loại vấn đề này, mỗi lần hội tụ linh khí đều cực kỳ khó khăn, toàn thân như tê liệt đau đớn.
Hắn vẫn cho là là mình tu luyện không đúng cách, chẳng lẽ. . . Thực sự là thiên sinh khóa mạch?
Theo truyền thuyết, thiên sinh khóa mạch là kinh mạch tựa như bị một cái khóa lớn khóa lại, khí tức không thông, gượng ép tu luyện, thì sẽ sinh ra loại cảm giác tê liệt này!
Có thể hắn cũng không có nói chuyện này cho ai biết, cho dù là lúc làm học sinh của Trương Huyền cũng không nói một câu, thậm chí phụ mẫu cũng đều không biết, hắn. . . Làm sao hắn biết ?
Nhìn thấy biểu lộ Triệu Nham Phong, tất cả mọi người đều run lên.
Chẳng lẽ. . . Là thật ?
- Ít cưỡng từ đoạt lý, coi như Triệu Nham Phong là thiên sinh khóa mạch, vậy thì có liên quan gì đến chuyện bị tẩu hỏa nhập ma ? - Thượng Thần trưởng lão khẽ nói.
Thiên sinh khóa mạch, cho dù được xem là một loại bệnh, Tiên Thiên tính trời sinh, không có cách nào giải quyết, có loại vấn đề này, chẳng khác nào phải nói không với việc tu luyện mãi mãi.
Cho dù Triệu Nham Phong có loại vấn đề này đi chăng nữa, nhiều nhất là hắn cũng không thể trở thành cao thủ, cũng không thể tự mình biết mà tự làm cho bản thân mình tẩu hỏa nhập ma đó chứ!
- Không sao ? - Trương Huyền nhẹ nhàng cười một tiếng:
-Vậy ta hỏi ngươi, tẩu hỏa nhập ma, có đặc thù là gì?
- Tẩu hỏa nhập ma ? Công lực nội thể bạo phát, không thể khống chế, làm cho không người nào có thể khống chế được chính mình, cả người lâm vào trạng thái điên cuồng. . . - Thượng Thần trưởng lão nói đến đây ngừng lại, hai mắt trợn tròn xoe, không thể tin được nhìn Trương Huyền:
- Không phải ngươi muốn nói, ngươi muốn mượn tẩu hỏa nhập ma để giúp hắn đột phá kinh mạch trong cơ thể, bài trừ thiên sinh khóa mạch trong thể chất đó chứ?
- Chuyện này. . . Làm sao có thể ? - Không riêng gì Thượng Thần trưởng lão nghĩ tới, những người khác cũng nghĩ đến, cả đám người đều trợn mắt há mồm.
Tẩu hỏa nhập ma, công lực trong nội thể không được không chế, đúng thực là có thể đột phá gấp bội, nhưng. . . Đó là trạng thái điên, rất dễ dàng phế tu vi hoàn toàn, chưa bao giờ có người thử nghiệm, cũng không có người nào dám thử nghiệm.
Lợi dụng tẩu hỏa nhập ma bài trừ kinh mạch tiết kết. . . Thật hay giả vậy?
Nếu là thật, không phải là đã quá điên cuồng rồi sao!
Ý nghĩ này tuyệt đối phá vỡ toàn bộ giới tu luyện!
- Không sai! - Trương Huyền nhẹ gật đầu, nhìn về phía Triệu Nham Phong cạnh bên:
- Bây giờ ta hỏi ngươi, từ khi ngươi tẩu hỏa nhập ma về sau, tu luyện còn có cảm giác toàn thân bị xé nứt như trước đó nữa hay không?
- Chuyện này. . . -Thân thể Triệu Nham Phong lắc một cái, nhịn không được cứng ngắc, thanh âm cũng có chút rung động:
- Không có. . . Không có!
Trước kia mỗi lần tu luyện đều đau đến không muốn sống nữa, toàn thân phảng phất muốn xé ra làm đôi, từ sau khi bị tẩu hỏa nhập ma, đúng thật là hoàn toàn không còn loại cảm giác này nữa, trước đó, hắn vẫn cho rằng là nhờ Tầm lão sư dạy dỗ, chẳng lẽ lại. . . Thực sự là nhờ chuyện bị tẩu hỏa nhập ma này ?
- Tẩu hỏa nhập ma khiến công lực trong cơ thể bạo phát, điên cuồng không thể chịu nổi, có thể tuôn ra lực lượng bình thường, mặc dù không thể loại trừ thiên sinh khóa mạch tận gốc, nhưng lại có thể làm chậm loại tình huống này lại, để linh khí thông suốt! Lúc ấy ta để ngươi bị tẩu hỏa nhập ma, chính là vì giải quyết tai hoạ ngầm trong thân thể của ngươi, vốn là còn có những bước tiếp theo để giúp việc tu luyện của ngươi càng thêm thông thuận, về sau càng đi càng xa, kết quả. . . Ngươi lại không từ mà biệt, trực tiếp rời đi, thậm chí coi ta trở thành kẻ địch!
Nói đến đây, Trương Huyền lắc đầu, thở dài một tiếng, thần sắc tràn đầy cô độc tịch mịch.
Sau khi Triệu Nham Phong tẩu hỏa nhập ma tỉnh lại, chưa từng tới lớp học của Trương Huyền, thậm chí xem hắn là kẻ thù không đội trời chung, truyền tin đồn ác ý từ miệng một người sang miệng trăm người.
Cho dù Trương Huyền thực đi tìm hắn giải thích, chắc chắn hắn cũng sẽ không tin tưởng.
Nhìn thấy biểu tình nàycủa Trương lão sư, đám người hầu như cũng có thể hình dung ra được lúc ấy nội tâm của hắn phải gánh chịu bao nhiêu áp lực bao nhiêu thống khổ.
Có thể chịu được áp lực lớn như vậy, tất cả đều yên lặng không giải thích, yên lặng chịu đựng, cô độc gánh chịu chế giễu của tất cả mọi người. . .
Trong nháy mắt, hình tượng của Trương Huyền trong lòng mọi người lại một lần nữa trở nên thật cao, thật lớn!
- Ngươi nói bậy, chuyện này sao có thể! Còn nữa, nếu thật là như vậy, ngươi chỉ cần sớm nói rõ ràng, Triệu Nham Phong chắc chắn sẽ không rời đi! - Thượng Thần trưởng lão cắn răng nói.
- Nếu như có thể khống chế được, sẽ không gọi là tẩu hỏa nhập ma! Nếu ta sớm nói cho hắn biết từ trước, ngươi cảm thấy Triệu Nham Phong một khi đã e ngại trong lòng, hắn có còn dám mạo hiểm để mình bị tẩu hỏa nhập ma hay không? - Trương Huyền hất ống tay áo lên.
Một người sẽ không thể tẩu hỏa nhập ma nếu như người đó cố ý khống chế. Nếu như sớm biết sẽ mất hết tu vi, trong lòng tất nhiên sẽ sinh ra e ngại, bó tay bó chân, rất khó thành công.
- Ngươi nói dễ nghe cách mấy đi chăng nữa cũng không thể chứng minh tẩu hỏa nhập ma có thể phá thiên sinh khóa mạch, dù sao ta cũng không tin! – Kết luận một chút, Thượng Thần trưởng lão khẽ nói.
- Ta biết chuyện này quá mức kinh thế hãi tục, các ngươi không tin cũng không còn liên quan đến ta! - Trương Huyền quay đầu nhìn về phía Triệu Nham Phongtrước mắt:
-Ta mới vừa nhìn một chút, ngươi bây giờ đã đạt tới võ giả Tụ Tức cảnh đỉnh phong tầng một, khoảng cách đột phá chỉ cách nhau có một bước! Dựa theo bình thường mà tu luyện, ngươi cho rằng thời gian có thể đột phá là bao lâu ?
- Lục lão sư nói với ta, nếu như ta cố gắng không ngừng, trong vòng nửa năm, có thể đột phá đến võ giả tầng hai đan điền cảnh!
Mặc dù Triệu Nham Phong còn bán tín bán nghi với những lời nói của vị Trương lão sư này, nhưng giờ phút này hắn đã tỏ ra cung kính Trương Huyền hơn rất nhiều, nghiêm túc trả lời.
Mạc lão sư, Vương Hoằng tộc trưởng đồng thời gật đầu.
Vừa rồi Triệu Nham Phong đánh quyền bọn hắn cũng nhìn thấy, dựa vào thực lực của bọn hắn, biết kết quả Lục Tầm lão sư này đúng trọng tâm mười phần, Triệu Nham Phong thiên tư chỉ có thể coi là được, thời gian nửa năm có thể đột phá, đã coi như là không tệ.
- Nửa năm ? Không cần! Ta có thể giúp ngươi đột phá chỉ trong nửa canh giờ! - Trương Huyền nhìn qua.
- Nửa canh giờ ? Chuyện này sao có thể ?
- Không biết trong vòng nửa năm hắn có thể thật sự đột phá được không, vậy mà ngươi nói chỉ nửa canh giờ ? Chuyện này. . .
Nghe thấy Trương Huyền nói như vậy, tất cả mọi người đều sắp điên rồi, thật sự không thể tin được.
Tu luyện, không phải ăn cơm uống nước , có thể một lần mà thôi, mỗi một bước đều phải làm từ từ, trải qua vô số tích lũy luyện thành được, cho dù hiện nay Triệu Nham Phong đã đạt tới Tụ Tức cảnh đỉnh phong tầng một, nhưng không thể khống chế linh khí một cách tự nhiên, là không có cách nào mở ra đan điền được!
Quá trình tích lũy này thật sự là diễn ra rất chậm, không thể ép trong một thời gian ngắn được, nếu làm như vậy tuyệt sẽ không có thể hoàn thành, hắn lại nói chỉ trong nửa canh giờ là được ?
Chuyện này. . .
Cho dù muốn khoác lác, cũng không cần chém gió lớn đến như vậy chứ!
Cẩn thận chém banh cả bầu trời rồi!
- Sao vậy, không tin ? - Không để ý tới kinh ngạc của đám người, khóe miệng Trương Huyền giơ lên, nhìn về phía thiếu niên trước mắt.
- Ta. . . - Triệu Nham Phong chần chờ.
Mặc dù cảm thấy những lời nói về thiên sinh khóa mạch trong người mình của Trương Huyền là thật, nhưng khiến hắn đột phá lên võ giả tầng hai trong vòng nửa canh giờ. . . Đây quả thực là không khác gì nằm mơ!
Nếu quả thật có thể đột phá lên võ giả tầng hai trong vòng nửa canh giờ, vậy vị này Trương lão sư cũng thật lợi hại, để cho mình tẩu hỏa nhập ma phá giải thiên sinh khóa mạch, hắn còn làm được nữa mà huống chi chỉ là chuyện đột phá!
Dù sao, một chuyện bất ngờ cũng có thể khiến người ta đột phá thành lão sư, làm sao có thể nói láo vì chút chuyện nhỏ này?
Hắn nghĩ đến điểm này, những người khác cũng nghĩ đến, từng người đều nhìn hắn đầy hoài nghi.
- Không tin, ta cũng không trách ngươi, dù sao ngươi cũng vì nghe lời của ta mà bị tẩu hỏa nhập ma qua một lần! - Trương Huyền khoát khoát tay, lộ ra vẻ tiếc hận:
-Bất quá, bỏ lỡ cơ hội lần này, ngươi sẽ phải dùng nhiều thời gian hơn nửa năm, thậm chí là cả năm để lên tầng hai! Lựa chọn ra sao, vẫn là ngươi tự mình cân nhắc đi!
- Chuyện này. . .
Triệu Nham Phong đứng tại chỗ, nắm đấm xiết chặt, không biết bao lâu, ngẩng đầu lên, trong ánh mắt lộ ra vẻ kiên định:
-Trương lão sư, ta muốn thử xem sao!
Chương 79 Làn sóng bái sư
Giống như những gì mà Trương lão sư đã nói, một khi bỏ lỡ cơ hội sẽ cần nhiều thời gian hơn. Khi hắn đi sau một bước, hắn sẽ luôn chậm hơn một bước đó. Hắn không muốn luôn phải đuổi theo bước chân của người khác!
Mặc dù hắn không quá tin tưởng lời nói của đối phương, nhưng có nhiều lão sư ở cạnh như vậy, có lẽ vị Trương lão sư này sẽ không để hắn tẩu hỏa nhập ma lần nữa!
- Tốt lắm! Ngươi sẽ cảm thấy may mắn vì lựa chọn này!
Nhẹ gật đầu, Trương Huyền nhìn quanh một vòng, cầm một hộp châm bạc tới:
- Ngươi hãy ngồi xuống, khoanh chân, không được suy nghĩ linh tinh. Ta sẽ dùng châm bạc giúp ngươi khơi thông huyệt đạo, gia tăng tốc độ hội tụ linh khí. Ngươi chỉ cần từng bước trùng kích Đan Điền cảnh là được.
- Ưm! – Triệu Nham Phong đã quyết định bèn không do dự nữa, khoanh chân ngồi xuống.
Trương Huyền đi đến trước mặt, lấy ra một cây châm bạc đam tới huyệt đạo của đối phương, đồng thời truyền chân khí vào.
Hắn tu luyện Thiên Đạo thần công, phẩm chất của chân khí giống như nước tinh khiết. Chân khí vừa tiến vào thân thể đối phương, gông cùm xiềng xích bên trong huyệt đạo lập tức được phá mở.
Huyệt đạo của người bình thường giống như lỗ nhỏ tràn ngập nước bùn, mà chân khí đục ngầu như vũng nước đục, gần như không thể rửa sạch. Ngược lại, chân khí trên tam phẩm lại như nước trong. Người khác tốn hai năm chưa thể rửa sạch huyệt đạo nhưng trong mắt hắn lại dễ như trở bàn tay.
Vừa mở huyệt đạo, linh khí xung quanh lập tức điên cuồng chui vào.
Hô…hô…hô…
Bàn tay hắn liên tiếp cắm tám châm bạc trên người đối phương nhanh như gió.
Chín ngân châm mở ra chín huyệt đạo trên người Triệu Nham Phong. Trước đó, linh khí trong cơ thể hắn chỉ như tia nước nhỏ, vậy mà trong nháy mắt biến thành nước sông cuồn cuộn tràn vào khí hải.
Ầm…ầm…
Triệu Nham Phong cảm thấy đầu như muốn nổ tung, đan điền nơi bụng lập tức bị linh khí xông mở, giống như một ao nước lớn không ngừng tiếp nhận linh khí.
- Chuyện này…
Triệu Nham Phong đột nhiên đứng dậy, bàn tay ấn lên cột đá đo lực ách đó không xa.
Ầm!
150kg!
Võ giả tầng hai Đan Điền cảnh sơ kỳ!
- Ta…ta…
Nhìn thấy số lượng trên, Triệu Nham Phong ngẩn người. Ban đầu dự định cần tốn nửa năm mới có thể trùng kích, vậy mà bây giờ nhờ có Trương Huyền lão sư, nửa canh giờ cũng không đến đã thành công.
- Đa tạ Trương lão sư!
Uỵch!
Triệu Nham Phong không còn nghi hoặc mà trực tiếp quỳ trước mặt Trương Huyền, dập đầu liên tục.
Giờ khắc này, từ sâu trong nội tâm, hắn biết rằng đối phương thực sự vì tốt cho hắn.
Một lão sư có thể dễ dàng giúp hắn đột phá làm sao có thể dạy sai lý thuyết để hắn tẩu hỏa nhập ma được?
Hắn thật ngu ngốc vì trước đây đã nghi ngờ Trương lão sư, lại còn rời khỏi lớp của hắn mà bái Lục Tầm lão sư. Nếu có cơ hội, hắn nhất định sẽ rút khỏi khóa của Lục lão sư mà quay trở lại.
- Thực sự đột phá?
- Hơn mười phút, hắn có thể làm một võ giả tầng một đột phá thành công?
- Ta nhìn lầm sao? Chỉ cần cắm mấy cây châm là được? Làm sao có thể?
Trong lúc Triệu Nham Phong đang vô cùng hối hận, đám người Vương Hoằng tộc trưởng, Mạc trưởng lão nhìn thấy một màn này đều trợn mắt há mồm.
Lúc đầu, bọn hắn cũng không tin những lời nói của Trương Huyền là thật. Bây giờ tận mắt nhìn thấy như đạp thẳng vào mặt, khiến bọn hắn muốn khóc.
Lần nữa nhìn sang đối phương, ánh mắt của họ nóng rực!
Năm đó, thời điểm bọn hắn vượt qua tầng một, khó khăn chết đi sống lại. Giờ nhìn thấy một màn này nhẹ nhàng như ăn cơm uống nước vậy.
Tại sao lúc trước bọn họ không gặp được Trương lão sư a?
- Trương lão sư, xin hãy thu ta làm học sinh a!
Vương Nham tới cùng đám người Vương Đào trực tiếp quỳ xuống trước mặt Trương Huyền.
Trước đó, hắn vẫn cho rằng Lục Tầm lão sư cao siêu, vì vậy rất xem thường cách làm của tộc trưởng và gia gia. Giờ phút này nhìn thấy Trương lão sư giúp Triệu Nham Phong đột phá trong vòng mười mấy phút, hắn không chịu nổi dụ hoặc.
- Hữm? – Trương Huyền nháy mắt.
- Ta biết Nham nhi thiên phú bình thường, nhưng xin Trương lão sư đừng từ chối! – Nhị trưởng lão của Vương gia đi đến, một mặt tươi cười:
- Chỉ cần Trương lão sư thu nhận hắn, ta cũng có thể làm học viên của ngươi. Thu một học sinh Ích Huyệt cảnh, ta cam đoan tên tuổi Trương Huyền lão sư sẽ vang xa, không ai dám nghi ngờ!
- Nhị trưởng lão, ngươi còn thể diện không? Ngươi còn định mua một tặng một a? Thật không biết xấu hổ! – Đại trưởng lão hất tay áo, tràn đầy cung kính:
- Trương lão sư, ngươi đừng để ý bọn hắn, Nhị trưởng lão không biết quy củ! Khụ…khụ… Ngươi nhìn ta đã là Ích Huyệt cảnh đỉnh phong. Ta cũng muốn nhận ngươi làm thầy. Nếu ngươi ngại thân phân trưởng lão Vương gia của ta không hay lắm, ta có thể từ chức!
- Tranh nhau cái gì? Các ngươi đều đáng tuổi ông nội người ta, còn đòi bái sư. Không biết mất mặt sao!
Không nghĩ Đại trưởng lão, Nhị trưởng lão mất mặt như vậy, Vương Hoằng tộc trưởng khiển trách.
Bị tộc trưởng quát lớn, hai người đỏ mặt.
Tuổi của bọn họ chính xác không nhỏ, căn cốt đã định hình. Hiện tại muốn đột phá dĩ nhiên không dễ dàng.
Vương Đào, Vương Nham sùng bái nhìn sang.
Thấy không? Vẫn là tộc trưởng có định lực, có quyết đoán, liếc mắt đã nhìn ra vấn đề.
Vậy mà không chờ bọn họ sùng bái xong, đã thấy Vương Hoằng tộc trưởng giả ngơ, mặt đầy ý cười:
- Trương lão sư, ngươi nhìn ta mới chỉ bốn mươi hai tuổi. Ta có thể bái ngươi làm thầy không?
- … - Trương Huyền.
- … - Đám người.
- Khụ khụ… Chuyện bái sư để sau hãy nói! – Cuối cùng, Trương Huyền ổn định tình hình hỗn loạn này. Lần nữa nhìn về phía Triệu Nham Phong:
- Bây giờ ngươi còn cho là ta không biết giảng bài, hại ngươi tẩu hỏa nhập ma nữa không?
- Là do ta không hiểu tâm ý của lão sư, xin lão sư tha thứ! – Triệu Nham Phong vội quỳ lạy.
- Ừm. – Trương Huyền hài lòng gật đầu, nhìn về phía thượng thần trưởng lão:
- Thượng trưởng lão, hiện tại ngươi còn gì để nói sao?
- Ta… - thượng thần trưởng lão tái mặt.
Chuyện khảo hạch hắn không giải thích được, chuyện tẩu hỏa nhập ma này cũng trở thành Trương lão sư giúp học viên tu luyện. Hắn còn lý do gì?
Tương đương với lần nữa bị đánh mặt.
Hơn nữa, chính là loại bị đánh sưng mặt!
- Không có khả năng! Điều này không phải là thật! Làm sao hắn có thể dễ dàng cho người ta đột phá!
Tào Hùng giống như si ngốc, ánh mắt đầy mê mang.
Trương Huyền này tiến vào học viện cùng lúc với hắn. Hắn luôn được so sánh là ưu tú hơn. Tại sao bây giờ lại trở nên lợi hại như vậy?
Hơn nữa, dù cho là học viện trưởng lão, viện trưởng cũng không thể dễ dàng để người khác đột phá nha vậy. Hắn làm thế nào?
- Tào Hùng lão sư nói xấu đồng nghiệp, thiếu đạo đức. Bây giờ ta sẽ đi báo cáo lên Lão sư công hội, huỷ bỏ tư cách lão sư của ngươi! Đồng thời, ngươi hãy lập tức đi chấp hành hình phạt một trăm Sát thần côn!
Tất cả đều rõ ràng, Mạc trưởng lão vung tay lên.
- Tuân lệnh! – Tào Hùng cắn răng.
Mặc dù không muốn thừa nhận nhưng hắn biết, kết quả đã không thể thay đổi.
- Thượng Bân bản thân là lão sư, nhưng vì lợi ích cá nhân mà trăm phương nghìn kế hãm hại người khác, tạm bị đình chỉ, đợi điều tra!
Xử lý xong Tào Hùng, Mạc trưởng lão nhìn sang:
- Về phần Thượng thần, ngươi là chủ nhiệm phòng giáo dục, chẳng những không tạo điều kiện cho các lão sư khác, lại cố tình gây khó dễ, thậm chí còn thay đổi kết quả khảo thí. Ngươi sẽ bị cách chức trưởng lão và chủ nhiệm phòng giáo dục, chờ công hội xử lý!
Chương 80 Dạy thế nào ?
Trưởng lão lão sư công hội, cũng giống như bộ trưởng bộ giáo dục trong thời của Trương Huyền lúc trước, có tư cách huỷ bỏ tư cách của một người giữ chức vụ chủ nhiệm học viện.
- Mạc trưởng lão, ngươi hãy nể giao tình từ trước đến nay của chúng ta, mong rằng người có thể thủ hạ lưu tình. . . - Nghe xong hình thức xử phạt, Thượng Thần vội nói.
Giờ phút này, trong lòng của hắn thật sự đã sụp đổ.
Mạc trưởng lão là người do tự hắn tìm đến, muốn nhờ hắn hủy bỏ tư cách lão sư của Trương Huyền, kết quả. . . Chẳng khác nào lấy đá đập lên chân của mình, tình hình bây giờ đổi thành hắn mới chính là người sắp bị cách chức!
Sao có thể nhảy hố như vậy chứ?
- Đều là do cái tên vô dụng nhà ngươi! - Càng nghĩ càng giận, nhìn về phía Thượng Bân đang đứng cách đó không xa, hận không thể đi lên đá cho đứa cháu ăn hại hai cước.
Nếu không phải vì tên nhóc này, nhất định phải tìm tên Trương Huyền kia gây phiền phức nháo sự, mình cũng không cần phải đụng chạm đến hắn!
Hiện tại thì hoàn toàn ngược lại, người ta bình an vô sự, mình bị cách chức thì cũng thôi đi, mấu chốt là hắn bị vu oan. Có thể tưởng tượng được là một khi chuyện phòng giáo dục chèn ép lão sư, sửa chữa thành tích khảo hạch, hắn sẽ biến thành chuột chạy qua đường, bị người người chửi rủa lăng mạ!
Mặc dù mình chưa từng làm như vậy, nhưng có thể. . . cũng phải có người tin tưởng mình mới được chứ!
- Thủ hạ lưu tình ? Thượng trưởng lão, cũng là bởi vì giao tình nhiều năm của chúng ta, ta mới làm như vậy để giữ mặt mũi cho ngươi, không phải, chuyện dùng đủ mọi cách để chèn ép đồng nghiệp như vậy, chỉ cần ta báo cáo với công hội, rất có khả năng tư cách lão sư của ngươi cũng sẽ bị khai trừ! - Mạc trưởng lão hừ lạnh:
-Ta thấy ngươi vẫn nên xử lý mọi chuyện sau này cho tốt đi!
Thượng Thần trưởng lão biết những lời Mạc trưởng lão nói là đúng, thân thể mềm nhũn, ngồi ở trên mặt đất như cha mẹ chết.
- Trương lão sư, hôm nay thực sự là quấy rầy ngươi, trong học viện lại có thứ lão sư bại hoại như vậy, là sơ suất của công hội! - Xử lý xong ba người, Mạc trưởng lão áy náy nhìn Trương Huyền trước mặt mình.
- Không có việc gì, ngẫu nhiên có một hai người bại hoại cũng coi như là chuyện bình thường! - Trương Huyền khoát tay không thèm để ý chút nào.
Nhìn thấy thái độ của hắn, đám người lại cảm thấy bội phục lần nữa.
Thấy không, đây mới là người có ý chí làm lão sư. . .
- Vậy thì tốt, bây giờ ta sẽ trở về công hội xử lý những chuyện này, nhất định sẽ cho Trương lão sư một cái công đạo! - Nói xong Mạc trưởng lão mang hận ý nhìn Thượng Thần trưởng lão một chút, sau đó liền xoay người rời đi.
- Trương đại sư, chúng ta cũng đi thôi, ngươi còn phải dạy thư họa cho ta đó!
Nhìn chuyện bên này cũng đã xử lý xong, Tào Hùng giờ phút này đã bị đánh đến chết đi sống lại, không khác nào bị phế đi thân dưới, Bạch Tốn cười khanh khách đi vào đến trước mặt Trương Huyền.
- Được thôi! - Gật gật đầu, Trương Huyền cùng đám người đi ra khỏi Học Tâm Tháp.
Nói thật, lần này thật vẫn rất hiểm.
Nếu như không phải đám ngườiVương gia, Bạch Tốn và Hoàng Ngữ đến đúng lúc, cho dù hắn có thể ứng phó nhưng chắc chắn sẽ không thể dễ dàng giải quyết “ngọt” như vậy.
Nhất là chuyện của Triệu Nham Phong.
Kỳ thật, chuyện này chỉ là hắn nói cho mọi người nghĩ vậy mà thôi.
Căn bản Triệu Nham Phong cũng không phải là thiên sinh khóa mạch gì hết, chỉ là trời sinh kinh mạch của hắn hơi hẹp một chút thôi!
Kinh mạch chật hẹp, nếu muốn dùng từ của thời hiện đại để hình dung cho dễ hiểu thì người khác là hệ điều hành tám nhân, mà kinh mạch của hắn thậm chí còn chưa lên hệ điều hành.
Kinh mạch chật hẹpnhư thế, linh khí không thông qua được, tất nhiên khi vận khí sẽ có cảm giác tê liệt, thậm chí tốc độ tu luyện rất chậm, thành tựu cũng có hạn.
Bất quá, chứng này lại có điểm khác biệt so với thiên sinh khóa mạch.
Cái trước là do kinh mạch bị phong tỏa, giống như trên đường đang đi lại bị một cái cây lớn ngăn cản, linh khí đi đến nơi này, thật sự không thể qua được, mà cái sau, kinh mạch cho dù có chút chật hẹp, nhưng chí ít cũng không có gì ngăn cản, thông suốt, tu luyện không thành vấn đề.
Tẩu hỏa nhập ma, thật sự đã hoàn toàn nới rộng kinh mạch chật hẹp của hắn, để việc tu luyện càng thêm dễ dàng, chính vì vậy, công lực mới có thể đột nhiên tăng mạnh, đạt tới Tụ Tức cảnh đỉnh phong.
Nhưng bởi vì chuyện tẩu hỏa nhập ma này cũng khiến thân thể của hắn cũng bị tổn thương rất nghiêm trọng, Tụ Tức cảnh đỉnh phong xem như cực hạn của hắn, muốn đột phá, cũng không có khả năng.
Vì đền bù tổn thất cho đối phương, lúc này Trương Huyền mới xuất thủ, giúp cho hắn đột phá, đương nhiên, dạng này cũng có thể tiêu trừ tai hoạ ngầm còn tiềm ẩn trong thân thể hắn trước khi bị tẩu hỏa nhập ma lưu lại, nhất cử lưỡng tiện.
Chí ít, sau khi trải qua chuyện này, chỉ sợ lại không ai lại dám dùng phương thức để cho học sinh bị tẩu hỏa nhập ma ra chữa bệnh.
Về phần làm sao để Triệu Nham Phong đột phá thành công nhanh như vậy, thật sự rất đơn giản.
Lật hết các sách trong Tàng Thư các xong, Trương Huyền sớm đã hình thành Thiên Đạo Thần Công cấp một hai và ba, tu luyện qua một lần, đối với chuyện làm thế nào để có thể thật sự đột phá công pháp trong một thời gian ngắn, hắn đều hiểu rõ như lòng bàn tay, lại thêm trong cơ thể hắn có chân khí độ thuần cao, dẫn đạo đối phương đi đến con đường chính xác, thuận lợi đột phá, cũng không có gì quá phức tạp.
- Từ giờ trở đi, sẽ không suốt ngày bị hù dọa khai trừ rồi! – Trương Huyền cảm khái một tiếng, thở ra một hơi.
Từ sau khi trọng sinh đến nay, hắn đã sắp bị khai trừ, dù là đã thu nhận được học sinh đến lớp nhưng vẫn như cũ luôn có cảm giác như trên đầu mình có một đám mây đen xoay quanh, bây giờ, xem như có thể hoàn toàn xua tan đám mây đó đi rồi!
Đi ra khỏi Học Tâm Tháp, an bài Vương Nham giống như Vương Đào xong, về sau hắn có thể tới dự thính, lúc này mới khiến đám ngườiVương gia hậm hực rời đi.
Về phần Triệu Nham Phong, giương mắt nhìn qua, rất hiển nhiên lúc này cực kỳ ngưỡng mộ Trương lão sư, khiến hắn động tâm, hy vọng có thể lần nữa trở về lớp của Trương Huyền học.
Bất quá, đề nghị này bị Trương Huyền trực tiếp từ chối.
Giỡn hoài!
Ca là người mang kim thủ chỉ xuyên, sớm muộn gì cũng trở thành danh sư, ngươi muốn tới thì tới, muốn đi thì đi, như vậy há không làm ta mất mặt sao?
Tiền thân mới là người làm ngươi tẩu hỏa nhập ma, ta giúp ngươi đột phá đến võ giả tầng hai, coi như ân oán cũng đã thanh toán xong, cũng không muốn tiếp tục qua lại nữa.
Bị hắn từ chối, khuôn mặt Triệu Nham Phong là có chút thất thần, bất quá tình trạng như vậy kéo dài cũng không lâu, Triệu Nham Phong bất chợt nghĩ tới điều gì, trong mắt lộ ra kiên trì lần nữa, cùng quay người rời đi với đám người Vương Nham.
- Hoàng Ngữ tiểu thư, không biết như thế nào mới có thể trở thành trợ giáo ?
Đi trên đường, Trương Huyền nhịn không được hỏi.
Trải qua chuyện này xong, hắn cũng biết, muốn sống yên ở cái thế giới mà hắn trọng sinh đến này, muốn không bị người khác khinh thường kiếm chuyện, chỉ có trở thành danh sư!
Mà muốn trở thành danh sư, đầu tiên phải trở thành trợ giáo.
- Trợ giáo cũng chỉ là một loại xưng hô mà thôi, không giống như danh sư, cần phải qua các kỳ khảo hạch! Chủ yếu phải xem vận khí, chỉ cần có danh sư coi trọng ngươi, thuê ngươi làm, thì ngươi chính là trợ giáo! - Hoàng Ngữ giải thích.
- A! - Trương Huyền hiểu ra liền gật đầu.
Kỳ thật cái chức danh trợ giáo này nói trắng ra cũng giống như trợ lý giáo sư của thời đại trước khi hắn trọng sinh, mặc dù không có thực quyền, chỉ là người phát ngôn, nhưng lại là đại diện cho mặt mũi của danh sư, có địa vị cực cao.
- Ngươi là danh sư trợ giáo, vậy cái nhà sách kia. . . - Trương Huyền nghi ngờ nhìn qua.
Nghe thấy Hoàng Ngữ lại là danh sư trợ giáo, hắn vẫn là rất khiếp sợ, trước đó gặp nàng, nàng ta đã có thể tùy ý tiến vào lạc viện của Lục Trầm đại sư, liền biết thân phận của nàng cũng không phải là người tầm thường, chỉ là không ngờ lại không tầm thường đến thế.
Hơn nữa, đường đường là trợ giáo, đây chính là địa vị mà ngay cả trưởng lão của học viện Hồng Thiên đều phải tôn sùng, tại sao phải mở một nhà sách nhỏ ở nơi ít người qua lại không ai để ý ?
- Ta mặc dù may mắn được Lưu lão sư coi trọng, trở thành trợ giáo của ông ta, nhưng bản thân còn quá trẻ, cần phải nghiên cứu nhiều thứ mới có thể làm cho người người tin phục, bởi vậy nghe theo an bài của Lưu lão sư, lựa chọn một nơi có nhiều nhân sĩ từ khắp nơi đổ về, mở hiệu sách nhỏ, tu thân dưỡng tính, ma luyện phong mang, đồng thời cũng có thể học tập càng nhiều tri thức. . . - Hoàng Ngữ giải thích.
Trương Huyền gật đầu.
‘Thế sự hiểu rõ đều là học vấn, nhân tình lão luyện tức văn chương.’
Có đôi khi chớ xem thường một hiệu sách nhỏ, kỳ thật những người này mới là những người hiểu rõ nhân tình thế thái nhất, học thức so với một số chuyên gia, học giả đều mạnh hơn!
Muốn chân chính hiểu rõ nhân tính, tốt hơn là nên tôi luyện bản thân trước, đi từ tầng thấp nhất, chắc chắn là lựa chọn tốt nhất.
Hoàng Ngữ là nữ nhi của hội trưởng công hội lão sư, từ nhỏ đã ngậm chìa khóa vàng lớn lên, vị Lưu lão sư này làm như vậy, cũng là muốn bồi dưỡng cho nàng thật tốt, để cho nàng có thể trải nghiệm nhiều chuyện hơn.
Lại hàn huyên một hồi, sau khi đã hiểu rõ về danh sư và trợ giáo thêm một chút, lúc này mới nhịn không được cảm khái.
Cái thế giới này, sư đạo vi tôn, địa vị lão sư cao thượng như vậy, mạnh hơn kiếp trước của hắn nhiều lắm.
Cái gì luyện đan sư, luyện khí sư, luyện bảo sư. . . Thượng cửu lưu rất nhiều nghề nghiệp, cũng không mạnh bằng danh sư.
Cũng khó trách, cái thế giới này, cho dù tu luyện, vẫn chỉ là học tập mà thôi, đều cần phải có lão sư chỉ điểm, ngay cả lão sư cũng không tôn trọng, th ì làm sao có thể tiến bộ ?
- Đúng rồi, Lục Trầm đại sư rốt cuộc đã khảo hạch các ngươi cái gì ? Khiến cho các ngươi nhất định phải đến chỗ ta học tập mới được ?
Biết được địa vị lão sư, Trương Huyền đem một nghi ngờ khác trong lòng hỏi ra.
Bạch Tốn là tiểu Vương gia của Trấn Nam Vương, Hoàng Ngữ là nữ nhi của hội trưởng công hội lão sư, bản thân nàng còn là trợ lý danh sư, dựa theo đạo lý, địa vị của hai người này tại sao còn cần phải bị người khác khảo hạch chứ ?
- Trong nhà Lục Trầm đại sư có một bộ trân tàng không biết bao nhiêu năm. . . Hai chúng ta đều muốn, đại sư lúc này mới cố ý cho chúng ta một đề khó, tiến hành khảo hạch! - Hoàng Ngữ giải thích nói.
- Mặc Hiên Đồ ? - Trương Huyền nhướng mày:
- Là Mặc Hiên Đồ mà năm đó Mặc đại tông sư vẽ xong rồi qua đời ? Các ngươi đều không hiểu thư hoạ. . . Muốn lấy cái này làm gì ?
Xem rất nhiều thư tịch trong Tàng Thư Các, trong đó có ghi chép liên quan đến Mặc Hiên Đồ này, nói là nó được coi là Mặc bảo do họa đạo tông sư lưu lại, vô cùng trân quý, giá trị cực lớn.
- Là. . . để tặng người! - Hoàng Ngữ hơi đỏ mặt.
- Tặng người ? - Trương Huyền lúc này mới hiểu.
Bạch Tốn và nàng đều coi trọng cái Mặc Hiên Đồnày, muốn hỏi xin Lục Trầm đại sư, đại sư đồng ý cho bọn hắn, bất quá, trước tiên là bọn hắn phải thông qua khảo hạch mới được.
Cái gọi là khảo hạch này, chắc là có thể nhận ra thư hoạ.
- Trương đại sư, ngươi đối với thư hoạ hiểu rõ như vậy, chỉ nhìn một chút liền có thể nhận ra nhiều vấn đề như vậy, có thể dạy chúng ta một chút hay không ? - Bạch Tốn giương mắt nhìn qua.
- Đúng vậy a, dạy chúng ta một chút đi! - Hoàng Ngữ cũng nhìn qua.
- Dạy hai người các ngươi? - Hắn có thể nhận ra thư hoạ đều là dựa vào Thiên Đạo thư viện, kỳ thật. . . Bản thân đối với thư hoạ nhất khiếu bất thông, dạy thế nào ?
Nhìn lấy ánh mắt tràn đầy mong đợi của hai người họ, mặt mũi Trương Huyền tràn đầy xấu hổ, không biết nên làm gì bây giờ.
-Việc học viên bị tẩu hỏa nhập ma là chuyện đã phát sinh, không thể thay đổi. Dù ngươi có cố gắng ngụy biện, miệng lưỡi dẻo quẹo cũng vô dụng!
Thượng Thần trưởng lão biết dù có giải thích thế nào về vụ việc khảo hạch lão sư này, người khác cũng sẽ không tin tưởng. Thậm chí dù hắn đưa ra bài thi, người khác cũng sẽ nghi ngờ hắn làm giả.
- Chuyện này… - Trương Huyền hoàn toàn không biết trả lời thế nào.
- Hừ! Có phải ngươi không muốn thừa nhận? Bạch Vũ lão sư, đưa Triệu Nham Phong ở lớp học của Lục Tầm lão sư đến đây! – Thượng trưởng lão nói.
Bạch Vũ chính là lão sư công vụ, còn Triệu Nham Phong ban đầu là học viên của Trương Huyền, bị tẩu hỏa nhập ma.
- Học viên này… sao lại chạy đến lớp học của Lục lão sư vậy?
Nghe thấy Thượng Thần phân phó, đám người đều kinh ngạc nhìn sang. Ngay cả Trương Huyền cũng đần mặt ra.
Dựa theo trí nhớ của đời trước, sau khi gia hỏa này bị tẩu hỏa nhập ma cũng chưa từng xuất hiện lại ở lớp học của hắn. Bởi vì xấu hổ nên tiền thân cũng không nghe ngóng gì. Từ lúc nào hắn lại ở lớp của Lục Tầm lão sư?
Hơn nữa, Lục Tầm lão sư là ai?
Minh tinh giáo sư hạng nhất trong Hồng Thiên học viện. Mạc trưởng lão cũng nói, hắn có cơ hội trở thành minh tinh trợ giáo. Học viên muốn gia nhập lớp học của hắn nhiều vô số kể. Tại sao hắn lại thu một học viên bị mình dạy tẩu hỏa nhập ma?
- Triệu Nham Phong tẩu hỏa nhập ma, căn cơ hao tổn nhiều. Ban đầu hắn muốn nghỉ học, được Lục Tầm lão sư nhìn thấy liền thu làm học viên. Sau mấy tháng chỉ điểm, điều dưỡng, hiện tại không những tai họa ngầm biến mất, thực lực càng đạt đến võ giả tầng một Tụ Tức cảnh đỉnh phong, bất cứ lúc nào cũng có thể đột phá! – Thượng Thần trưởng lão nói.
- Được Lục Tầm lão sư thu làm học viên? Vận khí thật tốt!
- Trong thời gian ngắn tiêu trừ tai họa ngầm sau khi tẩu hỏa nhập ma, lại còn giúp tăng tiến tu vi? Lục Tầm lão sư thật lợi hại!
…
Nghe thấy Thượng trưởng lão nói vậy, tất cả mọi người đều kinh ngạc.
Tẩu hỏa nhập ma đối với người tu luyện tổn thương cực lớn, rất dễ khiến căn cơ bị hao tổn. Chuyện này cũng giống như xây nhà cần có móng, móng nhà không tốt khẳng định nhà cũng không thể xây cao.
Lục Tầm lão sư có thể chữa trị cho học viên từng bị tẩu hỏa nhập ma nhanh như vậy, cũng tăng lên Tụ Tức cảnh đỉnh phong, quả là danh bất hư truyền!
Không lâu sau, Bạch Vũ lão sư liền mang một học viên tới. Người tới khoảng mười sáu, mười bảy tuổi, thân thể hơi gầy, nhưng tinh thần sung mãn.
Đó chính là học viên không may của tiền thân… Triệu Nham Phong!
- Thượng trưởng lão!
Đi vào phòng, nhìn thấy nhiều người như vậy, Triệu Nham Phong vô cùng tắc mắc, đi đến trước mặt Thượng trưởng lão.
- Ừm. Triệu Nham Phong, ngươi có nhận ra người này không? – Thượng Thần trưởng lão chỉ tay.
Triệu Nham Phong xoay người nhìn, lúc này mới phát hiện Trương Huyền. Vốn mặt hắn vô cùng bình tĩnh, bỗng trở nên kích động mãnh liệt, không tự chủ được xiết chặt nắm đấm, tựa như ném kích động trong lòng.
- Là lão sư trước đây của ta, Trương Huyền!
Mấy chữ này dường như được nói qua kẽ răng.
Nhìn dáng vẻ của hắn liền biết, hắn vẫn có oán niệm rất lớn đối với Trương Huyền.
Cũng đúng! Học viên đi theo lão sư học tập là tin tưởng vô điều kiện. Điều đó đồng nghĩa với việc ủy thác số phận của mình vào tay người đó. Nếu lão sư không chịu trách nhiệm, chẳng khác nào phá hủy tương lai của đối phương!
Nhất là, tiền thân còn khiến đối phương tẩu hỏa nhập ma, kém chút bị hủy hoại, đây chính là thâm cừu đại hận. Nếu không phải vì một chữ “lão sư”hắn đã ra tay rồi!
- Nghe nói trước đây hắn từng dạy ngươi để tẩu hỏa nhập ma, có việc này sao?
Thấy biểu hiện đó, Thượng trưởng lão mừng thầm, hỏi tiếp.
- Việc này là thật! May mắn có Lục Tầm lão sư cứu giúp, nếu không ta đã sớm trở thành phế nhân! – Triệu Nham Phong nói.
- Rất tốt!
Nghe hắn xác nhận, Thượng Thần trưởng lão không hỏi thêm nữa mà nhìn về phía Mạc trưởng lão và Hoàng Ngữ, khuôn mặt dữ tợn:
- Hoàng trợ giáo, Mạc trưởng lão! Vừa rồi các ngươi đã nghe thấy rồi đấy! Trước tiên chúng ta không nói đến sự việc khảo hạch lão sư, sớm muộn sự thật sẽ được phơi bày. Thay vào đó, nói đến việc học viên bị tẩu hỏa nhập ma, nạn nhân ở ngay đây, nếu không tin các vị có thể tra hỏi. Thân là lão sư lại khiến học viên tẩu hỏa nhập ma. Sự việc này đủ để bị khai trừ tư cách đi!
- Ây… - Hoàng Ngữ và Mạc trưởng lão liếc mắt nhìn nhau, cùng nhíu mày.
Những điều Thượng Thần nói rất đúng! Trách nhiệm của lão sư là làm rõ những nghi ngờ và dẫn các học viên đi đúng con đường. Dạy học sinh của mình bị tẩu hỏa nhập ma chính là tội lớn nhất. Vì vậy, dù họ muốn giúp Trương lão sư cũng lực bất tòng tâm.
- Trương lão sư, ngươi có gì để nói không? Nếu cảm thấy oan uổng có thể giải thích. Tuy nhiên, ngươi phải thuyết phục được Triệu Nham Phong học viên đã!
Thấy hai người vẫn im lặng, Thượng Thần trưởng lão cuối cùng cũng báo được thù, quay đầu nhìn về phía Trương Huyền, cười giễu cợt.
Thực lực mạnh thì thế nào? Học tâm khảo vấn thắng thì sao?
Chỉ cần có nhược điểm này, ngươi sẽ mất đi tư cách lão sư. Chỉ cần có bùa hộ mệnh này, chẳng phải ta muốn chỉnh ngươi thế nào cũng được sao!
Thượng Thần trưởng lão tìm ra người bị hại. Đối phương lại xác nhận chuyện này. Ánh mắt của mọi người đồng thời nhìn về phía Trương Huyền, muốn nhìn phản ứng của hắn.
Họ cho rằng hắn nhất định sẽ giải thích tình huống lúc đó, nói rõ lý do. Nhưng ngược lại, chỉ thấy thanh niên trước mắt tùy ý phất tay:
- Oan uổng? Có gì oan uổng? Đúng là ta đã khiến hắn tẩu hỏa nhập ma!
- Ta biết ngay ngươi sẽ ngụy biện. Nhưng mà, Triệu Nham Phong sẽ nói rõ tình huống lúc đó… A?
Thượng Thần trưởng lão cho rằng đối phương sẽ cố giải thích vài câu nên chuẩn bị sẵn lời kịch. Nhưng còn chưa nói xong, hắn đột nhiên kịp phản ứng lại, kinh ngạc nhìn sang:
- Ngươi… Ngươi thừa nhận?
Chuyện này… Ngươi thừa nhận quá nhanh đi!
Chẳng lẽ có âm mưu gì?
Hắn đã bị đối phương làm cho sợ hãi. Liên tục bị mất mặt khiến hắn có bóng ma tâm lý.
- Đương nhiên thừa nhận ! Việc ta đã làm, sao phải phủ nhận? – Trương Huyền gật đầu.
Tiền thân dạy người để bị tẩu hỏa nhập ma. Chuyện này hắn không tránh khỏi liên lụy. Thay vì ở đây nói nhảm, không bằng hắn thừa nhận nhanh cho nó vuông!
- Hả… - Mọi người xung quanh đều sững sờ.
Hắn thừa nhận có nghĩa đây là sự thật. Vì vậy, Lão sư công hội có thể hủy bỏ tư cách lão sư của hắn.
Hơn nữa, khiến học viên bị tẩu hỏa nhập ma không phải việc vẻ vang gì, vậy mà hắn có thể thẳng nói ra một cách oai hùng như vậy… Ngươi lấy đâu ra tự tin đó?
- Thừa nhận là tốt! Hoàng trợ giáo, Mạc trưởng lão, các ngươi đều nghe thấy rồi đó! Bản thân hắn là lão sư, khiến học viên bị tẩu hỏa nhập ma lại không chút nào hối hận, còn hung hăng như vậy. Loại người này vạn lần không xứng làm lão sư!
Thượng Thần trưởng lão cắn răng hô lớn. Tuy nhiên, hắn còn chưa gào xong đã thấy Trương Huyền đi đến trước mặt:
- Được rồi! Sự việc cỏn con như vậy mà ngươi lảm nhảm mãi! Lớn tuổi như vậy vẫn còn kích động ưa náo nhiệt, ngươi không sợ có ngày vỡ tim mà chết sao?
- Ngươi…- Thượng Thần trưởng lão lảo đảo.
Ngươi mới ưa náo nhiệt! Cả nhà ngươi đều kích động!
- Triệu Nham Phong, bây giờ ngươi theo Lục Tầm lão sư học tập sao? Tiến bộ không ít! Ngươi đến đây đánh hai quyền cho ta xem!
Chương 77 Thiên sinh tỏa mạch
- Đánh hai quyền?
Nghe được Trương Huyền, tất cả mọi người đều mộng tại tại chỗ.
Hiện tại mọi người đều tại quan tâm chuyện ngươi dạy học sinh tẩu hỏa nhập ma, ngươi thì để cho người ta đánh quyền, để làm cái gì?
Thượng Thần trưởng lão cũng một mặt quái lạ.
Đánh quyền?
Hiện tại là đang xét duyệt chuyện ngươi dạy học sinh tẩu hỏa nhập ma, không muốn nói sang chuyện khác có được hay không?
- Khặc khặc, Trương đại sư, ta xem ngươi vẫn là giải thích một chút chuyện tẩu hỏa nhập ma đi, vạn nhất... Ngươi dạy không sai, là... Những nguyên nhân khác thì sao?
Hoàng Ngữ không nhịn được nhắc nhở.
Tẩu hỏa nhập ma, có rất nhiều nguyên nhân, khả năng là lão sư dạy sai, cũng có thể là học sinh lĩnh ngộ sai rồi, tu luyện phương pháp sai lầm, nếu như là những lý do sau, tuy rằng cũng có trách nhiệm nhất định, nhưng chí ít sẽ không bị phán quyết hình phạt nghiêm khắc như khai trừ tư cách giáo sư .
- Vị lão sư này, lúc đó ta là dựa theo lời Trương lão sư giáo dục tu luyện, không có một chút nào vượt qua, kết quả lại bị tẩu hỏa nhập ma, ta sau đó chuyên môn hỏi dò Lục Tầm lão sư, phương pháp tu luyện của hắn chính là sai lầm, dựa theo tu luyện, nhất định sẽ tẩu hỏa nhập ma!
Biết ý nghĩ của nàng, Triệu Nham Phong nói.
Hắn đối với Trương Huyền, trong lòng mang theo sự thù hận, biết có cơ hội khai trừ tư cách giáo sư của đối phương, đương nhiên sẽ không buông tha.
- Trương đại sư...
Thấy bị người hại nói như vậy, Hoàng Ngữ lại không có cách nào giải thích, không thể làm gì khác hơn là bất đắc dĩ nhìn sang.
- Ngươi đánh một bộ quyền pháp, để ta xem một chút, thực lực gần đây có tiến bộ hay không!
Không để ý tới đối phương khuyên can, Trương Huyền tiếp tục nhìn về phía thiếu niên.
- Nghe lời Trương lão sư, trước tiên đánh một bộ quyền đi!
Thấy hắn kiên trì, Hoàng Ngữ tuy rằng tràn đầy mê man, vẫn là không nhịn được quay đầu dặn dò.
- Rõ!
Tuy rằng không biết thân phận của Hoàng Ngữ, nhưng thấy Thượng Thần trưởng lão đều cung kính như thế, Triệu Nham Phong không dám từ chối, gật gật đầu,đi đến giữa đại sảnh.
Vù vù!
Quyền phong gào thét, sức mạnh mười phần.
Cái tên này tuy rằng tuổi không lớn lắm, đối với sức mạnh khống chế nhưng là không sai, võ kỹ cũng vô cùng tinh xảo, xem như là một cái mầm non không sai.
- Không sai, nhìn dáng dấp Lục Tầm lão sư xác thực đã tiêu trừ mầm họa khi hắn tẩu hỏa nhập ma!
- Bằng chừng ấy tuổi, thì có loại sức mạnh này, xem như là không sai!
...
Trong phòng, hầu như đều là người trong nghề của giới tu luyện, nhìn thấy chiêu số của Triệu Nham Phong, tất cả đều gật gù.
Thượng Thần trưởng lão thì nhẹ nhàng hướng Trương Huyền nhìn lại, vốn tưởng rằng đối phương để thiếu niên đánh quyền, hắn sẽ cẩn thận nghiên cứu, muốn tìm cái cớ gì để giải thích, đã thấy cái tên này chẳng biết lúc nào nhắm hai mắt lại, giống như đang ngủ.
- Giở trò quỷ gì?
Thượng Thần trưởng lão trên đầu tràn đầy dấu chấm hỏi.
Cái tên này sẽ không tự hiểu là không còn lý do gì để giải thích nên đã điên rồi sao!
- Xong chưa?
Rất nhanh, một bộ quyền đánh xong, nhìn thấy Trương lão sư mà hắn căm hận, chính là đang nhắm mắt lại căn bản không hề liếc mắt nhìn, Triệu Nham Phong tức giận sắp nổ tung, cắn răng nói.
- Ừm! Trương Huyền mở mắt ra.
- Được rồi, đừng ở chỗ này lãng phí thời gian, nếu ngươi đã thừa nhận chỉ điểm Triệu Nham Phong tẩu hỏa nhập ma, chính hắn có thể làm chứng, liền mau nhanh nhận tội đi! Liền không cần phiền toái nữa...
Thượng Thần trưởng lão chỉ lo đêm dài lắm mộng, không nhịn được nói.
- Không vội! - Trương Huyền đánh gãy của hắn phí lời, nhìn quanh một vòng:
- Các ngươi nếu đều muốn nghe ta giải thích, vậy ta liền giải thích cho các ngươi nghe!
Mọi người tinh thần chấn động, đều muốn nghe hắn giải thích thế nào.
Liền ngay cả Triệu Nham Phong cũng không nhịn được nhìn sang.
- Kỳ thực... Ta là cố ý để hắn tẩu hỏa nhập ma!
Trương Huyền âm thanh truyền tới.
- A?
- Cố ý?
Tất cả mọi người tất cả đều sững sờ ở tại chỗ.
Đùa gì thế?
Như vậy chẳng khác nào lại quay về điểm bắt đầu, khai trừ tư cách giáo sư là chắc chắn rồi!
- Ha ha! - Thượng Thần trưởng lão hiển nhiên cũng không nghĩ tới tên trước mắt, giả thần giả quỷ nửa ngày, lại có thể thoải mái thừa nhận như vây, còn cố ý nói như vậy, hưng phấn đến hai mắt tinh quang bắn ra bốn phía:
- Thừa nhận là tốt rồi! Thân là giáo sư, cố ý chỉ điểm sai lầm, để học sinh rơi vào nguy hiểm, quả thực là tội ác tày trời, không khai trừ tư cách lão sư, không đủ để bình ổn sự tức giận của mọi người! Hoàng trợ giáo, Mạc trưởng lão, lần này các vị cũng không có vấn đề đi!
- ... Hoàng Ngữ một mặt bất đắc dĩ nhìn về phía Trương Huyền, hắn thoải mái thừa nhận như vậy, mình coi như muốn giúp đỡ, cũng không giúp được.
Chính muốn nói chuyện, liền nhìn thấy Triệu Nham Phong ở một bên, nắm đấm xiết chặt, hàm răng cắn chặt nhìn về phía Trương Huyền, trong mắt không hề che giấu sự thù hận:
- Không biết ta ở nơi nào đắc tội Trương lão sư, nhất định phải đẩy ta vào chỗ chết? Ta thân là học sinh của ngươi, nhưng ngươi lại cố ý dạy sai, để ta tẩu hỏa nhập ma, đến cùng là cái gì cừu cái gì oán?
Những người khác hiển nhiên cũng nghĩ đến điểm ấy, đồng loạt nhìn về phía Trương Huyền.
Một bên Vương hoằng tộc trưởng cũng bắt đầu suy nghĩ thêm, để con trai, con gái của hắn đều bái vào môn hạ của vị lão sư này, đến cùng là chính xác vẫn là sai lầm.
Lý luận cao thâm đến đâu, dạy không tốt thì có cái gì dùng?
Vạn nhất tính khí nổi lên, cố ý dạy sai, thật liền xong đời.
Võ giả nhất trọng tẩu hỏa nhập ma, còn có thể cứu lại, tu vi cao hơn, liền khó khăn.
Không để ý tới ánh mắt của mọi người, Trương Huyền hai tay chắp ở sau lưng, trong mắt lộ làm ra một bộ dáng vẻ thiên hạ không người hiểu ta, thở dài một tiếng:
- Này! Xem ra ngươi vẫn là chưa lĩnh ngộ được!
- Lĩnh ngộ?
Triệu Nham Phong mặt xạm lại, nếu như không phải thực lực không đủ, e sợ đều xông lên đánh người:
- Lĩnh ngộ cái gì?
Cố ý để ta tẩu hỏa nhập ma, còn lĩnh ngộ? Lĩnh ngộ cái gì? Lĩnh ngộ tử vong sao?
- Các ngươi lẽ nào cũng nhìn không hiểu?
Trương Huyền nhìn về phía Hoàng Ngữ, Mạc trưởng lão mấy người.
- Xem hiểu?
Một câu hỏi này cũng làm hai người cũng choáng váng.
Ngươi cố ý dạy sai, có thể làm cho chúng ta xem hiểu cái gì?
Xem... Ngươi làm sao hại chết học sinh?
- Được rồi, các ngươi đã đều không nhìn ra, ta liền giải thích một chút!
Trương Huyền lắc đầu một cái, nhìn lại:
- Không biết chư vị có từng nghe qua một loại thể chất gọi là thiên sinh tỏa mạch hay không?
- Thiên sinh tỏa mạch? - Hoàng Ngữ nhíu nhíu mày, nhớ tới cái gì, nói:
- Ta nghe nói qua, loại này không thuộc về thể chất đặc thù, mà là một loại bệnh tật! Người như thế kinh mạch có rất nhiều tiết điểm, phảng phất giống như dòng sông bị nước bùn ngăn chặn, chân khí không cách nào thông suốt, coi như có thể tu luyện, thành tựu cũng có hạn, võ giả nhất trọng chính là cực hạn, muốn đạt được nhị trọng, hầu như không cách nào làm được!
Nghe được lời giải thích này, mọi người gật đầu.
Thiên sinh tỏa mạch tuy rằng ít ỏi, nhưng cũng có ví dụ, làm một vị lão sư, kiến thức thâm sâu, loại thể chất này, cũng có nghe thấy.
- Trương lão sư nói thiên sinh tỏa mạch, chẳng lẽ...
Mạc tường lão sư nhớ tới cái gì, trừng mắt lên, không nhịn được nhìn sang Triệu Nham Phong.
- Không sai! Triệu Nham Phong chính là loại thể chất này! - Trương Huyền gật đầu.
- Ta? Ta là thiên sinh tỏa mạch? - Triệu Nham Phong tràn đầy không thể tin được:
- Cái này không thể nào... Ta tu luyện cũng không cảm giác được là có ràng buộc a, làm sao sẽ là thiên sinh tỏa mạch?
- Không có ràng buộc? - Trương Huyền nhìn sang, trong nụ cười mang theo mùi vị sâu xa:
- Vậy ta hỏi ngươi, trước khi ngươi tẩu hỏa nhập ma, lúc tu luyện sẽ không cảm thấy hụt hơi? Mỗi lần hội tụ linh khí, có hay không có một loại cảm giác toàn thân bị xé nát?
- Ngươi... Làm sao ngươi biết?
Triệu Nham Phong vốn là không để ý chút nào, cho rằng đối phương là đang nói bậy, nghe nói như thế, con ngươi co rụt lại, thân thể không tự chủ được cứng ngắc lại.
Chương 78 Cho ngươi nửa canh giờ đột phá!
Đối phương nói không có bất kỳ sai lầm gì, đúng là từ trước khi hắn bị tẩu hỏa nhập ma, hoàn toàn đúng là có loại vấn đề này, mỗi lần hội tụ linh khí đều cực kỳ khó khăn, toàn thân như tê liệt đau đớn.
Hắn vẫn cho là là mình tu luyện không đúng cách, chẳng lẽ. . . Thực sự là thiên sinh khóa mạch?
Theo truyền thuyết, thiên sinh khóa mạch là kinh mạch tựa như bị một cái khóa lớn khóa lại, khí tức không thông, gượng ép tu luyện, thì sẽ sinh ra loại cảm giác tê liệt này!
Có thể hắn cũng không có nói chuyện này cho ai biết, cho dù là lúc làm học sinh của Trương Huyền cũng không nói một câu, thậm chí phụ mẫu cũng đều không biết, hắn. . . Làm sao hắn biết ?
Nhìn thấy biểu lộ Triệu Nham Phong, tất cả mọi người đều run lên.
Chẳng lẽ. . . Là thật ?
- Ít cưỡng từ đoạt lý, coi như Triệu Nham Phong là thiên sinh khóa mạch, vậy thì có liên quan gì đến chuyện bị tẩu hỏa nhập ma ? - Thượng Thần trưởng lão khẽ nói.
Thiên sinh khóa mạch, cho dù được xem là một loại bệnh, Tiên Thiên tính trời sinh, không có cách nào giải quyết, có loại vấn đề này, chẳng khác nào phải nói không với việc tu luyện mãi mãi.
Cho dù Triệu Nham Phong có loại vấn đề này đi chăng nữa, nhiều nhất là hắn cũng không thể trở thành cao thủ, cũng không thể tự mình biết mà tự làm cho bản thân mình tẩu hỏa nhập ma đó chứ!
- Không sao ? - Trương Huyền nhẹ nhàng cười một tiếng:
-Vậy ta hỏi ngươi, tẩu hỏa nhập ma, có đặc thù là gì?
- Tẩu hỏa nhập ma ? Công lực nội thể bạo phát, không thể khống chế, làm cho không người nào có thể khống chế được chính mình, cả người lâm vào trạng thái điên cuồng. . . - Thượng Thần trưởng lão nói đến đây ngừng lại, hai mắt trợn tròn xoe, không thể tin được nhìn Trương Huyền:
- Không phải ngươi muốn nói, ngươi muốn mượn tẩu hỏa nhập ma để giúp hắn đột phá kinh mạch trong cơ thể, bài trừ thiên sinh khóa mạch trong thể chất đó chứ?
- Chuyện này. . . Làm sao có thể ? - Không riêng gì Thượng Thần trưởng lão nghĩ tới, những người khác cũng nghĩ đến, cả đám người đều trợn mắt há mồm.
Tẩu hỏa nhập ma, công lực trong nội thể không được không chế, đúng thực là có thể đột phá gấp bội, nhưng. . . Đó là trạng thái điên, rất dễ dàng phế tu vi hoàn toàn, chưa bao giờ có người thử nghiệm, cũng không có người nào dám thử nghiệm.
Lợi dụng tẩu hỏa nhập ma bài trừ kinh mạch tiết kết. . . Thật hay giả vậy?
Nếu là thật, không phải là đã quá điên cuồng rồi sao!
Ý nghĩ này tuyệt đối phá vỡ toàn bộ giới tu luyện!
- Không sai! - Trương Huyền nhẹ gật đầu, nhìn về phía Triệu Nham Phong cạnh bên:
- Bây giờ ta hỏi ngươi, từ khi ngươi tẩu hỏa nhập ma về sau, tu luyện còn có cảm giác toàn thân bị xé nứt như trước đó nữa hay không?
- Chuyện này. . . -Thân thể Triệu Nham Phong lắc một cái, nhịn không được cứng ngắc, thanh âm cũng có chút rung động:
- Không có. . . Không có!
Trước kia mỗi lần tu luyện đều đau đến không muốn sống nữa, toàn thân phảng phất muốn xé ra làm đôi, từ sau khi bị tẩu hỏa nhập ma, đúng thật là hoàn toàn không còn loại cảm giác này nữa, trước đó, hắn vẫn cho rằng là nhờ Tầm lão sư dạy dỗ, chẳng lẽ lại. . . Thực sự là nhờ chuyện bị tẩu hỏa nhập ma này ?
- Tẩu hỏa nhập ma khiến công lực trong cơ thể bạo phát, điên cuồng không thể chịu nổi, có thể tuôn ra lực lượng bình thường, mặc dù không thể loại trừ thiên sinh khóa mạch tận gốc, nhưng lại có thể làm chậm loại tình huống này lại, để linh khí thông suốt! Lúc ấy ta để ngươi bị tẩu hỏa nhập ma, chính là vì giải quyết tai hoạ ngầm trong thân thể của ngươi, vốn là còn có những bước tiếp theo để giúp việc tu luyện của ngươi càng thêm thông thuận, về sau càng đi càng xa, kết quả. . . Ngươi lại không từ mà biệt, trực tiếp rời đi, thậm chí coi ta trở thành kẻ địch!
Nói đến đây, Trương Huyền lắc đầu, thở dài một tiếng, thần sắc tràn đầy cô độc tịch mịch.
Sau khi Triệu Nham Phong tẩu hỏa nhập ma tỉnh lại, chưa từng tới lớp học của Trương Huyền, thậm chí xem hắn là kẻ thù không đội trời chung, truyền tin đồn ác ý từ miệng một người sang miệng trăm người.
Cho dù Trương Huyền thực đi tìm hắn giải thích, chắc chắn hắn cũng sẽ không tin tưởng.
Nhìn thấy biểu tình nàycủa Trương lão sư, đám người hầu như cũng có thể hình dung ra được lúc ấy nội tâm của hắn phải gánh chịu bao nhiêu áp lực bao nhiêu thống khổ.
Có thể chịu được áp lực lớn như vậy, tất cả đều yên lặng không giải thích, yên lặng chịu đựng, cô độc gánh chịu chế giễu của tất cả mọi người. . .
Trong nháy mắt, hình tượng của Trương Huyền trong lòng mọi người lại một lần nữa trở nên thật cao, thật lớn!
- Ngươi nói bậy, chuyện này sao có thể! Còn nữa, nếu thật là như vậy, ngươi chỉ cần sớm nói rõ ràng, Triệu Nham Phong chắc chắn sẽ không rời đi! - Thượng Thần trưởng lão cắn răng nói.
- Nếu như có thể khống chế được, sẽ không gọi là tẩu hỏa nhập ma! Nếu ta sớm nói cho hắn biết từ trước, ngươi cảm thấy Triệu Nham Phong một khi đã e ngại trong lòng, hắn có còn dám mạo hiểm để mình bị tẩu hỏa nhập ma hay không? - Trương Huyền hất ống tay áo lên.
Một người sẽ không thể tẩu hỏa nhập ma nếu như người đó cố ý khống chế. Nếu như sớm biết sẽ mất hết tu vi, trong lòng tất nhiên sẽ sinh ra e ngại, bó tay bó chân, rất khó thành công.
- Ngươi nói dễ nghe cách mấy đi chăng nữa cũng không thể chứng minh tẩu hỏa nhập ma có thể phá thiên sinh khóa mạch, dù sao ta cũng không tin! – Kết luận một chút, Thượng Thần trưởng lão khẽ nói.
- Ta biết chuyện này quá mức kinh thế hãi tục, các ngươi không tin cũng không còn liên quan đến ta! - Trương Huyền quay đầu nhìn về phía Triệu Nham Phongtrước mắt:
-Ta mới vừa nhìn một chút, ngươi bây giờ đã đạt tới võ giả Tụ Tức cảnh đỉnh phong tầng một, khoảng cách đột phá chỉ cách nhau có một bước! Dựa theo bình thường mà tu luyện, ngươi cho rằng thời gian có thể đột phá là bao lâu ?
- Lục lão sư nói với ta, nếu như ta cố gắng không ngừng, trong vòng nửa năm, có thể đột phá đến võ giả tầng hai đan điền cảnh!
Mặc dù Triệu Nham Phong còn bán tín bán nghi với những lời nói của vị Trương lão sư này, nhưng giờ phút này hắn đã tỏ ra cung kính Trương Huyền hơn rất nhiều, nghiêm túc trả lời.
Mạc lão sư, Vương Hoằng tộc trưởng đồng thời gật đầu.
Vừa rồi Triệu Nham Phong đánh quyền bọn hắn cũng nhìn thấy, dựa vào thực lực của bọn hắn, biết kết quả Lục Tầm lão sư này đúng trọng tâm mười phần, Triệu Nham Phong thiên tư chỉ có thể coi là được, thời gian nửa năm có thể đột phá, đã coi như là không tệ.
- Nửa năm ? Không cần! Ta có thể giúp ngươi đột phá chỉ trong nửa canh giờ! - Trương Huyền nhìn qua.
- Nửa canh giờ ? Chuyện này sao có thể ?
- Không biết trong vòng nửa năm hắn có thể thật sự đột phá được không, vậy mà ngươi nói chỉ nửa canh giờ ? Chuyện này. . .
Nghe thấy Trương Huyền nói như vậy, tất cả mọi người đều sắp điên rồi, thật sự không thể tin được.
Tu luyện, không phải ăn cơm uống nước , có thể một lần mà thôi, mỗi một bước đều phải làm từ từ, trải qua vô số tích lũy luyện thành được, cho dù hiện nay Triệu Nham Phong đã đạt tới Tụ Tức cảnh đỉnh phong tầng một, nhưng không thể khống chế linh khí một cách tự nhiên, là không có cách nào mở ra đan điền được!
Quá trình tích lũy này thật sự là diễn ra rất chậm, không thể ép trong một thời gian ngắn được, nếu làm như vậy tuyệt sẽ không có thể hoàn thành, hắn lại nói chỉ trong nửa canh giờ là được ?
Chuyện này. . .
Cho dù muốn khoác lác, cũng không cần chém gió lớn đến như vậy chứ!
Cẩn thận chém banh cả bầu trời rồi!
- Sao vậy, không tin ? - Không để ý tới kinh ngạc của đám người, khóe miệng Trương Huyền giơ lên, nhìn về phía thiếu niên trước mắt.
- Ta. . . - Triệu Nham Phong chần chờ.
Mặc dù cảm thấy những lời nói về thiên sinh khóa mạch trong người mình của Trương Huyền là thật, nhưng khiến hắn đột phá lên võ giả tầng hai trong vòng nửa canh giờ. . . Đây quả thực là không khác gì nằm mơ!
Nếu quả thật có thể đột phá lên võ giả tầng hai trong vòng nửa canh giờ, vậy vị này Trương lão sư cũng thật lợi hại, để cho mình tẩu hỏa nhập ma phá giải thiên sinh khóa mạch, hắn còn làm được nữa mà huống chi chỉ là chuyện đột phá!
Dù sao, một chuyện bất ngờ cũng có thể khiến người ta đột phá thành lão sư, làm sao có thể nói láo vì chút chuyện nhỏ này?
Hắn nghĩ đến điểm này, những người khác cũng nghĩ đến, từng người đều nhìn hắn đầy hoài nghi.
- Không tin, ta cũng không trách ngươi, dù sao ngươi cũng vì nghe lời của ta mà bị tẩu hỏa nhập ma qua một lần! - Trương Huyền khoát khoát tay, lộ ra vẻ tiếc hận:
-Bất quá, bỏ lỡ cơ hội lần này, ngươi sẽ phải dùng nhiều thời gian hơn nửa năm, thậm chí là cả năm để lên tầng hai! Lựa chọn ra sao, vẫn là ngươi tự mình cân nhắc đi!
- Chuyện này. . .
Triệu Nham Phong đứng tại chỗ, nắm đấm xiết chặt, không biết bao lâu, ngẩng đầu lên, trong ánh mắt lộ ra vẻ kiên định:
-Trương lão sư, ta muốn thử xem sao!
Chương 79 Làn sóng bái sư
Giống như những gì mà Trương lão sư đã nói, một khi bỏ lỡ cơ hội sẽ cần nhiều thời gian hơn. Khi hắn đi sau một bước, hắn sẽ luôn chậm hơn một bước đó. Hắn không muốn luôn phải đuổi theo bước chân của người khác!
Mặc dù hắn không quá tin tưởng lời nói của đối phương, nhưng có nhiều lão sư ở cạnh như vậy, có lẽ vị Trương lão sư này sẽ không để hắn tẩu hỏa nhập ma lần nữa!
- Tốt lắm! Ngươi sẽ cảm thấy may mắn vì lựa chọn này!
Nhẹ gật đầu, Trương Huyền nhìn quanh một vòng, cầm một hộp châm bạc tới:
- Ngươi hãy ngồi xuống, khoanh chân, không được suy nghĩ linh tinh. Ta sẽ dùng châm bạc giúp ngươi khơi thông huyệt đạo, gia tăng tốc độ hội tụ linh khí. Ngươi chỉ cần từng bước trùng kích Đan Điền cảnh là được.
- Ưm! – Triệu Nham Phong đã quyết định bèn không do dự nữa, khoanh chân ngồi xuống.
Trương Huyền đi đến trước mặt, lấy ra một cây châm bạc đam tới huyệt đạo của đối phương, đồng thời truyền chân khí vào.
Hắn tu luyện Thiên Đạo thần công, phẩm chất của chân khí giống như nước tinh khiết. Chân khí vừa tiến vào thân thể đối phương, gông cùm xiềng xích bên trong huyệt đạo lập tức được phá mở.
Huyệt đạo của người bình thường giống như lỗ nhỏ tràn ngập nước bùn, mà chân khí đục ngầu như vũng nước đục, gần như không thể rửa sạch. Ngược lại, chân khí trên tam phẩm lại như nước trong. Người khác tốn hai năm chưa thể rửa sạch huyệt đạo nhưng trong mắt hắn lại dễ như trở bàn tay.
Vừa mở huyệt đạo, linh khí xung quanh lập tức điên cuồng chui vào.
Hô…hô…hô…
Bàn tay hắn liên tiếp cắm tám châm bạc trên người đối phương nhanh như gió.
Chín ngân châm mở ra chín huyệt đạo trên người Triệu Nham Phong. Trước đó, linh khí trong cơ thể hắn chỉ như tia nước nhỏ, vậy mà trong nháy mắt biến thành nước sông cuồn cuộn tràn vào khí hải.
Ầm…ầm…
Triệu Nham Phong cảm thấy đầu như muốn nổ tung, đan điền nơi bụng lập tức bị linh khí xông mở, giống như một ao nước lớn không ngừng tiếp nhận linh khí.
- Chuyện này…
Triệu Nham Phong đột nhiên đứng dậy, bàn tay ấn lên cột đá đo lực ách đó không xa.
Ầm!
150kg!
Võ giả tầng hai Đan Điền cảnh sơ kỳ!
- Ta…ta…
Nhìn thấy số lượng trên, Triệu Nham Phong ngẩn người. Ban đầu dự định cần tốn nửa năm mới có thể trùng kích, vậy mà bây giờ nhờ có Trương Huyền lão sư, nửa canh giờ cũng không đến đã thành công.
- Đa tạ Trương lão sư!
Uỵch!
Triệu Nham Phong không còn nghi hoặc mà trực tiếp quỳ trước mặt Trương Huyền, dập đầu liên tục.
Giờ khắc này, từ sâu trong nội tâm, hắn biết rằng đối phương thực sự vì tốt cho hắn.
Một lão sư có thể dễ dàng giúp hắn đột phá làm sao có thể dạy sai lý thuyết để hắn tẩu hỏa nhập ma được?
Hắn thật ngu ngốc vì trước đây đã nghi ngờ Trương lão sư, lại còn rời khỏi lớp của hắn mà bái Lục Tầm lão sư. Nếu có cơ hội, hắn nhất định sẽ rút khỏi khóa của Lục lão sư mà quay trở lại.
- Thực sự đột phá?
- Hơn mười phút, hắn có thể làm một võ giả tầng một đột phá thành công?
- Ta nhìn lầm sao? Chỉ cần cắm mấy cây châm là được? Làm sao có thể?
Trong lúc Triệu Nham Phong đang vô cùng hối hận, đám người Vương Hoằng tộc trưởng, Mạc trưởng lão nhìn thấy một màn này đều trợn mắt há mồm.
Lúc đầu, bọn hắn cũng không tin những lời nói của Trương Huyền là thật. Bây giờ tận mắt nhìn thấy như đạp thẳng vào mặt, khiến bọn hắn muốn khóc.
Lần nữa nhìn sang đối phương, ánh mắt của họ nóng rực!
Năm đó, thời điểm bọn hắn vượt qua tầng một, khó khăn chết đi sống lại. Giờ nhìn thấy một màn này nhẹ nhàng như ăn cơm uống nước vậy.
Tại sao lúc trước bọn họ không gặp được Trương lão sư a?
- Trương lão sư, xin hãy thu ta làm học sinh a!
Vương Nham tới cùng đám người Vương Đào trực tiếp quỳ xuống trước mặt Trương Huyền.
Trước đó, hắn vẫn cho rằng Lục Tầm lão sư cao siêu, vì vậy rất xem thường cách làm của tộc trưởng và gia gia. Giờ phút này nhìn thấy Trương lão sư giúp Triệu Nham Phong đột phá trong vòng mười mấy phút, hắn không chịu nổi dụ hoặc.
- Hữm? – Trương Huyền nháy mắt.
- Ta biết Nham nhi thiên phú bình thường, nhưng xin Trương lão sư đừng từ chối! – Nhị trưởng lão của Vương gia đi đến, một mặt tươi cười:
- Chỉ cần Trương lão sư thu nhận hắn, ta cũng có thể làm học viên của ngươi. Thu một học sinh Ích Huyệt cảnh, ta cam đoan tên tuổi Trương Huyền lão sư sẽ vang xa, không ai dám nghi ngờ!
- Nhị trưởng lão, ngươi còn thể diện không? Ngươi còn định mua một tặng một a? Thật không biết xấu hổ! – Đại trưởng lão hất tay áo, tràn đầy cung kính:
- Trương lão sư, ngươi đừng để ý bọn hắn, Nhị trưởng lão không biết quy củ! Khụ…khụ… Ngươi nhìn ta đã là Ích Huyệt cảnh đỉnh phong. Ta cũng muốn nhận ngươi làm thầy. Nếu ngươi ngại thân phân trưởng lão Vương gia của ta không hay lắm, ta có thể từ chức!
- Tranh nhau cái gì? Các ngươi đều đáng tuổi ông nội người ta, còn đòi bái sư. Không biết mất mặt sao!
Không nghĩ Đại trưởng lão, Nhị trưởng lão mất mặt như vậy, Vương Hoằng tộc trưởng khiển trách.
Bị tộc trưởng quát lớn, hai người đỏ mặt.
Tuổi của bọn họ chính xác không nhỏ, căn cốt đã định hình. Hiện tại muốn đột phá dĩ nhiên không dễ dàng.
Vương Đào, Vương Nham sùng bái nhìn sang.
Thấy không? Vẫn là tộc trưởng có định lực, có quyết đoán, liếc mắt đã nhìn ra vấn đề.
Vậy mà không chờ bọn họ sùng bái xong, đã thấy Vương Hoằng tộc trưởng giả ngơ, mặt đầy ý cười:
- Trương lão sư, ngươi nhìn ta mới chỉ bốn mươi hai tuổi. Ta có thể bái ngươi làm thầy không?
- … - Trương Huyền.
- … - Đám người.
- Khụ khụ… Chuyện bái sư để sau hãy nói! – Cuối cùng, Trương Huyền ổn định tình hình hỗn loạn này. Lần nữa nhìn về phía Triệu Nham Phong:
- Bây giờ ngươi còn cho là ta không biết giảng bài, hại ngươi tẩu hỏa nhập ma nữa không?
- Là do ta không hiểu tâm ý của lão sư, xin lão sư tha thứ! – Triệu Nham Phong vội quỳ lạy.
- Ừm. – Trương Huyền hài lòng gật đầu, nhìn về phía thượng thần trưởng lão:
- Thượng trưởng lão, hiện tại ngươi còn gì để nói sao?
- Ta… - thượng thần trưởng lão tái mặt.
Chuyện khảo hạch hắn không giải thích được, chuyện tẩu hỏa nhập ma này cũng trở thành Trương lão sư giúp học viên tu luyện. Hắn còn lý do gì?
Tương đương với lần nữa bị đánh mặt.
Hơn nữa, chính là loại bị đánh sưng mặt!
- Không có khả năng! Điều này không phải là thật! Làm sao hắn có thể dễ dàng cho người ta đột phá!
Tào Hùng giống như si ngốc, ánh mắt đầy mê mang.
Trương Huyền này tiến vào học viện cùng lúc với hắn. Hắn luôn được so sánh là ưu tú hơn. Tại sao bây giờ lại trở nên lợi hại như vậy?
Hơn nữa, dù cho là học viện trưởng lão, viện trưởng cũng không thể dễ dàng để người khác đột phá nha vậy. Hắn làm thế nào?
- Tào Hùng lão sư nói xấu đồng nghiệp, thiếu đạo đức. Bây giờ ta sẽ đi báo cáo lên Lão sư công hội, huỷ bỏ tư cách lão sư của ngươi! Đồng thời, ngươi hãy lập tức đi chấp hành hình phạt một trăm Sát thần côn!
Tất cả đều rõ ràng, Mạc trưởng lão vung tay lên.
- Tuân lệnh! – Tào Hùng cắn răng.
Mặc dù không muốn thừa nhận nhưng hắn biết, kết quả đã không thể thay đổi.
- Thượng Bân bản thân là lão sư, nhưng vì lợi ích cá nhân mà trăm phương nghìn kế hãm hại người khác, tạm bị đình chỉ, đợi điều tra!
Xử lý xong Tào Hùng, Mạc trưởng lão nhìn sang:
- Về phần Thượng thần, ngươi là chủ nhiệm phòng giáo dục, chẳng những không tạo điều kiện cho các lão sư khác, lại cố tình gây khó dễ, thậm chí còn thay đổi kết quả khảo thí. Ngươi sẽ bị cách chức trưởng lão và chủ nhiệm phòng giáo dục, chờ công hội xử lý!
Chương 80 Dạy thế nào ?
Trưởng lão lão sư công hội, cũng giống như bộ trưởng bộ giáo dục trong thời của Trương Huyền lúc trước, có tư cách huỷ bỏ tư cách của một người giữ chức vụ chủ nhiệm học viện.
- Mạc trưởng lão, ngươi hãy nể giao tình từ trước đến nay của chúng ta, mong rằng người có thể thủ hạ lưu tình. . . - Nghe xong hình thức xử phạt, Thượng Thần vội nói.
Giờ phút này, trong lòng của hắn thật sự đã sụp đổ.
Mạc trưởng lão là người do tự hắn tìm đến, muốn nhờ hắn hủy bỏ tư cách lão sư của Trương Huyền, kết quả. . . Chẳng khác nào lấy đá đập lên chân của mình, tình hình bây giờ đổi thành hắn mới chính là người sắp bị cách chức!
Sao có thể nhảy hố như vậy chứ?
- Đều là do cái tên vô dụng nhà ngươi! - Càng nghĩ càng giận, nhìn về phía Thượng Bân đang đứng cách đó không xa, hận không thể đi lên đá cho đứa cháu ăn hại hai cước.
Nếu không phải vì tên nhóc này, nhất định phải tìm tên Trương Huyền kia gây phiền phức nháo sự, mình cũng không cần phải đụng chạm đến hắn!
Hiện tại thì hoàn toàn ngược lại, người ta bình an vô sự, mình bị cách chức thì cũng thôi đi, mấu chốt là hắn bị vu oan. Có thể tưởng tượng được là một khi chuyện phòng giáo dục chèn ép lão sư, sửa chữa thành tích khảo hạch, hắn sẽ biến thành chuột chạy qua đường, bị người người chửi rủa lăng mạ!
Mặc dù mình chưa từng làm như vậy, nhưng có thể. . . cũng phải có người tin tưởng mình mới được chứ!
- Thủ hạ lưu tình ? Thượng trưởng lão, cũng là bởi vì giao tình nhiều năm của chúng ta, ta mới làm như vậy để giữ mặt mũi cho ngươi, không phải, chuyện dùng đủ mọi cách để chèn ép đồng nghiệp như vậy, chỉ cần ta báo cáo với công hội, rất có khả năng tư cách lão sư của ngươi cũng sẽ bị khai trừ! - Mạc trưởng lão hừ lạnh:
-Ta thấy ngươi vẫn nên xử lý mọi chuyện sau này cho tốt đi!
Thượng Thần trưởng lão biết những lời Mạc trưởng lão nói là đúng, thân thể mềm nhũn, ngồi ở trên mặt đất như cha mẹ chết.
- Trương lão sư, hôm nay thực sự là quấy rầy ngươi, trong học viện lại có thứ lão sư bại hoại như vậy, là sơ suất của công hội! - Xử lý xong ba người, Mạc trưởng lão áy náy nhìn Trương Huyền trước mặt mình.
- Không có việc gì, ngẫu nhiên có một hai người bại hoại cũng coi như là chuyện bình thường! - Trương Huyền khoát tay không thèm để ý chút nào.
Nhìn thấy thái độ của hắn, đám người lại cảm thấy bội phục lần nữa.
Thấy không, đây mới là người có ý chí làm lão sư. . .
- Vậy thì tốt, bây giờ ta sẽ trở về công hội xử lý những chuyện này, nhất định sẽ cho Trương lão sư một cái công đạo! - Nói xong Mạc trưởng lão mang hận ý nhìn Thượng Thần trưởng lão một chút, sau đó liền xoay người rời đi.
- Trương đại sư, chúng ta cũng đi thôi, ngươi còn phải dạy thư họa cho ta đó!
Nhìn chuyện bên này cũng đã xử lý xong, Tào Hùng giờ phút này đã bị đánh đến chết đi sống lại, không khác nào bị phế đi thân dưới, Bạch Tốn cười khanh khách đi vào đến trước mặt Trương Huyền.
- Được thôi! - Gật gật đầu, Trương Huyền cùng đám người đi ra khỏi Học Tâm Tháp.
Nói thật, lần này thật vẫn rất hiểm.
Nếu như không phải đám ngườiVương gia, Bạch Tốn và Hoàng Ngữ đến đúng lúc, cho dù hắn có thể ứng phó nhưng chắc chắn sẽ không thể dễ dàng giải quyết “ngọt” như vậy.
Nhất là chuyện của Triệu Nham Phong.
Kỳ thật, chuyện này chỉ là hắn nói cho mọi người nghĩ vậy mà thôi.
Căn bản Triệu Nham Phong cũng không phải là thiên sinh khóa mạch gì hết, chỉ là trời sinh kinh mạch của hắn hơi hẹp một chút thôi!
Kinh mạch chật hẹp, nếu muốn dùng từ của thời hiện đại để hình dung cho dễ hiểu thì người khác là hệ điều hành tám nhân, mà kinh mạch của hắn thậm chí còn chưa lên hệ điều hành.
Kinh mạch chật hẹpnhư thế, linh khí không thông qua được, tất nhiên khi vận khí sẽ có cảm giác tê liệt, thậm chí tốc độ tu luyện rất chậm, thành tựu cũng có hạn.
Bất quá, chứng này lại có điểm khác biệt so với thiên sinh khóa mạch.
Cái trước là do kinh mạch bị phong tỏa, giống như trên đường đang đi lại bị một cái cây lớn ngăn cản, linh khí đi đến nơi này, thật sự không thể qua được, mà cái sau, kinh mạch cho dù có chút chật hẹp, nhưng chí ít cũng không có gì ngăn cản, thông suốt, tu luyện không thành vấn đề.
Tẩu hỏa nhập ma, thật sự đã hoàn toàn nới rộng kinh mạch chật hẹp của hắn, để việc tu luyện càng thêm dễ dàng, chính vì vậy, công lực mới có thể đột nhiên tăng mạnh, đạt tới Tụ Tức cảnh đỉnh phong.
Nhưng bởi vì chuyện tẩu hỏa nhập ma này cũng khiến thân thể của hắn cũng bị tổn thương rất nghiêm trọng, Tụ Tức cảnh đỉnh phong xem như cực hạn của hắn, muốn đột phá, cũng không có khả năng.
Vì đền bù tổn thất cho đối phương, lúc này Trương Huyền mới xuất thủ, giúp cho hắn đột phá, đương nhiên, dạng này cũng có thể tiêu trừ tai hoạ ngầm còn tiềm ẩn trong thân thể hắn trước khi bị tẩu hỏa nhập ma lưu lại, nhất cử lưỡng tiện.
Chí ít, sau khi trải qua chuyện này, chỉ sợ lại không ai lại dám dùng phương thức để cho học sinh bị tẩu hỏa nhập ma ra chữa bệnh.
Về phần làm sao để Triệu Nham Phong đột phá thành công nhanh như vậy, thật sự rất đơn giản.
Lật hết các sách trong Tàng Thư các xong, Trương Huyền sớm đã hình thành Thiên Đạo Thần Công cấp một hai và ba, tu luyện qua một lần, đối với chuyện làm thế nào để có thể thật sự đột phá công pháp trong một thời gian ngắn, hắn đều hiểu rõ như lòng bàn tay, lại thêm trong cơ thể hắn có chân khí độ thuần cao, dẫn đạo đối phương đi đến con đường chính xác, thuận lợi đột phá, cũng không có gì quá phức tạp.
- Từ giờ trở đi, sẽ không suốt ngày bị hù dọa khai trừ rồi! – Trương Huyền cảm khái một tiếng, thở ra một hơi.
Từ sau khi trọng sinh đến nay, hắn đã sắp bị khai trừ, dù là đã thu nhận được học sinh đến lớp nhưng vẫn như cũ luôn có cảm giác như trên đầu mình có một đám mây đen xoay quanh, bây giờ, xem như có thể hoàn toàn xua tan đám mây đó đi rồi!
Đi ra khỏi Học Tâm Tháp, an bài Vương Nham giống như Vương Đào xong, về sau hắn có thể tới dự thính, lúc này mới khiến đám ngườiVương gia hậm hực rời đi.
Về phần Triệu Nham Phong, giương mắt nhìn qua, rất hiển nhiên lúc này cực kỳ ngưỡng mộ Trương lão sư, khiến hắn động tâm, hy vọng có thể lần nữa trở về lớp của Trương Huyền học.
Bất quá, đề nghị này bị Trương Huyền trực tiếp từ chối.
Giỡn hoài!
Ca là người mang kim thủ chỉ xuyên, sớm muộn gì cũng trở thành danh sư, ngươi muốn tới thì tới, muốn đi thì đi, như vậy há không làm ta mất mặt sao?
Tiền thân mới là người làm ngươi tẩu hỏa nhập ma, ta giúp ngươi đột phá đến võ giả tầng hai, coi như ân oán cũng đã thanh toán xong, cũng không muốn tiếp tục qua lại nữa.
Bị hắn từ chối, khuôn mặt Triệu Nham Phong là có chút thất thần, bất quá tình trạng như vậy kéo dài cũng không lâu, Triệu Nham Phong bất chợt nghĩ tới điều gì, trong mắt lộ ra kiên trì lần nữa, cùng quay người rời đi với đám người Vương Nham.
- Hoàng Ngữ tiểu thư, không biết như thế nào mới có thể trở thành trợ giáo ?
Đi trên đường, Trương Huyền nhịn không được hỏi.
Trải qua chuyện này xong, hắn cũng biết, muốn sống yên ở cái thế giới mà hắn trọng sinh đến này, muốn không bị người khác khinh thường kiếm chuyện, chỉ có trở thành danh sư!
Mà muốn trở thành danh sư, đầu tiên phải trở thành trợ giáo.
- Trợ giáo cũng chỉ là một loại xưng hô mà thôi, không giống như danh sư, cần phải qua các kỳ khảo hạch! Chủ yếu phải xem vận khí, chỉ cần có danh sư coi trọng ngươi, thuê ngươi làm, thì ngươi chính là trợ giáo! - Hoàng Ngữ giải thích.
- A! - Trương Huyền hiểu ra liền gật đầu.
Kỳ thật cái chức danh trợ giáo này nói trắng ra cũng giống như trợ lý giáo sư của thời đại trước khi hắn trọng sinh, mặc dù không có thực quyền, chỉ là người phát ngôn, nhưng lại là đại diện cho mặt mũi của danh sư, có địa vị cực cao.
- Ngươi là danh sư trợ giáo, vậy cái nhà sách kia. . . - Trương Huyền nghi ngờ nhìn qua.
Nghe thấy Hoàng Ngữ lại là danh sư trợ giáo, hắn vẫn là rất khiếp sợ, trước đó gặp nàng, nàng ta đã có thể tùy ý tiến vào lạc viện của Lục Trầm đại sư, liền biết thân phận của nàng cũng không phải là người tầm thường, chỉ là không ngờ lại không tầm thường đến thế.
Hơn nữa, đường đường là trợ giáo, đây chính là địa vị mà ngay cả trưởng lão của học viện Hồng Thiên đều phải tôn sùng, tại sao phải mở một nhà sách nhỏ ở nơi ít người qua lại không ai để ý ?
- Ta mặc dù may mắn được Lưu lão sư coi trọng, trở thành trợ giáo của ông ta, nhưng bản thân còn quá trẻ, cần phải nghiên cứu nhiều thứ mới có thể làm cho người người tin phục, bởi vậy nghe theo an bài của Lưu lão sư, lựa chọn một nơi có nhiều nhân sĩ từ khắp nơi đổ về, mở hiệu sách nhỏ, tu thân dưỡng tính, ma luyện phong mang, đồng thời cũng có thể học tập càng nhiều tri thức. . . - Hoàng Ngữ giải thích.
Trương Huyền gật đầu.
‘Thế sự hiểu rõ đều là học vấn, nhân tình lão luyện tức văn chương.’
Có đôi khi chớ xem thường một hiệu sách nhỏ, kỳ thật những người này mới là những người hiểu rõ nhân tình thế thái nhất, học thức so với một số chuyên gia, học giả đều mạnh hơn!
Muốn chân chính hiểu rõ nhân tính, tốt hơn là nên tôi luyện bản thân trước, đi từ tầng thấp nhất, chắc chắn là lựa chọn tốt nhất.
Hoàng Ngữ là nữ nhi của hội trưởng công hội lão sư, từ nhỏ đã ngậm chìa khóa vàng lớn lên, vị Lưu lão sư này làm như vậy, cũng là muốn bồi dưỡng cho nàng thật tốt, để cho nàng có thể trải nghiệm nhiều chuyện hơn.
Lại hàn huyên một hồi, sau khi đã hiểu rõ về danh sư và trợ giáo thêm một chút, lúc này mới nhịn không được cảm khái.
Cái thế giới này, sư đạo vi tôn, địa vị lão sư cao thượng như vậy, mạnh hơn kiếp trước của hắn nhiều lắm.
Cái gì luyện đan sư, luyện khí sư, luyện bảo sư. . . Thượng cửu lưu rất nhiều nghề nghiệp, cũng không mạnh bằng danh sư.
Cũng khó trách, cái thế giới này, cho dù tu luyện, vẫn chỉ là học tập mà thôi, đều cần phải có lão sư chỉ điểm, ngay cả lão sư cũng không tôn trọng, th ì làm sao có thể tiến bộ ?
- Đúng rồi, Lục Trầm đại sư rốt cuộc đã khảo hạch các ngươi cái gì ? Khiến cho các ngươi nhất định phải đến chỗ ta học tập mới được ?
Biết được địa vị lão sư, Trương Huyền đem một nghi ngờ khác trong lòng hỏi ra.
Bạch Tốn là tiểu Vương gia của Trấn Nam Vương, Hoàng Ngữ là nữ nhi của hội trưởng công hội lão sư, bản thân nàng còn là trợ lý danh sư, dựa theo đạo lý, địa vị của hai người này tại sao còn cần phải bị người khác khảo hạch chứ ?
- Trong nhà Lục Trầm đại sư có một bộ trân tàng không biết bao nhiêu năm. . . Hai chúng ta đều muốn, đại sư lúc này mới cố ý cho chúng ta một đề khó, tiến hành khảo hạch! - Hoàng Ngữ giải thích nói.
- Mặc Hiên Đồ ? - Trương Huyền nhướng mày:
- Là Mặc Hiên Đồ mà năm đó Mặc đại tông sư vẽ xong rồi qua đời ? Các ngươi đều không hiểu thư hoạ. . . Muốn lấy cái này làm gì ?
Xem rất nhiều thư tịch trong Tàng Thư Các, trong đó có ghi chép liên quan đến Mặc Hiên Đồ này, nói là nó được coi là Mặc bảo do họa đạo tông sư lưu lại, vô cùng trân quý, giá trị cực lớn.
- Là. . . để tặng người! - Hoàng Ngữ hơi đỏ mặt.
- Tặng người ? - Trương Huyền lúc này mới hiểu.
Bạch Tốn và nàng đều coi trọng cái Mặc Hiên Đồnày, muốn hỏi xin Lục Trầm đại sư, đại sư đồng ý cho bọn hắn, bất quá, trước tiên là bọn hắn phải thông qua khảo hạch mới được.
Cái gọi là khảo hạch này, chắc là có thể nhận ra thư hoạ.
- Trương đại sư, ngươi đối với thư hoạ hiểu rõ như vậy, chỉ nhìn một chút liền có thể nhận ra nhiều vấn đề như vậy, có thể dạy chúng ta một chút hay không ? - Bạch Tốn giương mắt nhìn qua.
- Đúng vậy a, dạy chúng ta một chút đi! - Hoàng Ngữ cũng nhìn qua.
- Dạy hai người các ngươi? - Hắn có thể nhận ra thư hoạ đều là dựa vào Thiên Đạo thư viện, kỳ thật. . . Bản thân đối với thư hoạ nhất khiếu bất thông, dạy thế nào ?
Nhìn lấy ánh mắt tràn đầy mong đợi của hai người họ, mặt mũi Trương Huyền tràn đầy xấu hổ, không biết nên làm gì bây giờ.
Bình luận facebook