-
Chương 1309: Cược một ván
Xác Aljan đổ rạp xuống đất.
Duke đang lau máu ở khóe miệng thì chuông điện thoại đột ngột vang lên.
"Cháu đang làm cái gì đó?" Giọng của bá tước Dracula vang lên ở đầu dây bên kia.
"Đâu làm gì đâu, cháu đang nghĩ cách xử lý đám người Hào Giang đó thôi." Duke ngẩng đầu nhìn vào camera, ông ta nhớ rõ mình đã tắt đường kết nối ra bên ngoài rồi, bá tước phải không biết ông ta đang làm gì mới đúng chứ.
"Xử lý?" Giọng của bá tước Dracula hơi bất mãn: "Cháu muốn kéo tai họa ngập đầu lên Huyết tộc chúng ta hay sao?"
"Ha ha ha..." Duke bật cười: "Chắc là chú chưa biết thôi, Lý Dục Thần chết rồi, thằng đó đã chết chung với tên Thiên Trúc kia ở Manha rồi. Sau này người Hào Giang sẽ không làm được trò trống gì nữa, người Thiên Trúc cũng vậy. Aljan cũng sẽ không gây phiền phức cho cháu thêm lần nào nữa. Lần này, cứ coi như họ Lý tới Las Vegas đã giúp cho cháu một ân tình, đúng ra là cháu phải cảm ơn cậu ta nữa kìa."
Đầu dây bên kia lặng thinh, không nói gì.
"Chú, chú còn nghe không vậy?" Duke vẫn còn đang dương dương tự đắc.
"Nói chú nghe, cháu đã hút máu bao nhiêu người rồi?" Bá tước Dracula chợt hỏi.
Duke hơi khó chịu, hút máu thôi thì có gì mà hỏi, có khác gì tụi nhỏ ăn sô cô la mà bị bố mẹ hỏi vặn đâu.
"Hôm nay mới có một mình Aljan thôi. Nói chứ, máu của người Thiên Trúc chẳng ra gì, nghe kiểu có mùi nước sông Hằng..."
Duke vẫn đang lải nhải thì bá tước Dracula đã ngắt lời ông ta, giọng điệu đầy tức giận như muốn hét ầm lên: "Câm miệng! Chú không cần biết nước sông Hằng có mùi vị như thế nào cả! Chú chỉ hỏi cháu, những người mà tên họ Lý kia đưa đến đâu cả rồi? Cháu đã động vào họ chưa? Hả?"
Thái độ của Dracula khiến Duke rất bất ngờ, nhưng đồng thời cũng khiến cho ông ta dần bình tĩnh lại, chợt thấy hơi sợ hãi. Ông ta biết, một khi vị bá tước này nổi giận thì chẳng phải chuyện đùa.
"Không, chưa động vào họ. Cháu chỉ mới khống chế họ lại thôi, còn chưa kịp ra tay thì chú đã gọi tới rồi." Duke dè dặt nói.
"Thả họ ra! Ngay!" Dracula quát lớn: "Phải xin lỗi họ, tiếp đãi họ bằng hình thức và lễ nghi tốt nhất.”
"Chú, chú nói cho cháu biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì trước được không?" Duke vừa khó hiểu vừa không cam lòng hỏi.
"Lý Dục Thần chưa chết. Bọn họ đang ở trong nhà thờ của Alex." Bá tước Dracula nói.
"Cái gì?" Duke giật nảy mình: "Bọn họ? Chú nói 'bọn họ' là ai?"
"Lilith và Lâm Thiên Hào. Alex đang chủ trì hôn lễ cho hai người họ."
"Hôn lễ?" Duke phá lên cười: "Ha ha ha, Lilith kết hôn với thằng già châu Á đó thật sao? Cô ta điên rồi à?"
"Câm miệng!" Dracula đã không thể kiềm chế cơn giận dữ được nữa: "Chú vừa nhận được tin là Alex đã đồng ý công nhận vụ cá cược ở Hào Giang với Lý Dục Thần rồi, đồng thời cũng không truy cứu cái chết của Stephen nữa. Alex là thiên sứ tuần tra, có quyền đó."
"Nhưng mà, tại sao Alex lại nghiêng về phía họ Lý đó chứ? Chú, chú là trưởng lão của giáo đình mà! Huyết tộc chúng ta đã cống hiến cho giáo đình nhiều đến vậy rồi mà, chẳng lẽ lần này bọn họ không định đứng ra giúp chúng ta hay sao?"
"Alex là học trò của Camiel, mà Camiel là thiên sứ Thánh Quang, là một trong những hóa thân sáu cánh của Thần, ngay cả giáo chủ cũng phải nể mặt. Chú còn có thể làm được gì đây?"
"Thế còn Lilith thì sao?"
Đầu dây bên kia rơi vào im lặng, một lúc sau mới nói: "Chú sẽ lấy danh nghĩa của Huyết Tộc mà ra lệnh cho cô ta quay về. Có vẻ như chúng ta không thể chờ kết quả phòng thí nghiệm Thánh Quang nữa rồi, chú sẽ kích hoạt Hắc giáo đường ở Brase, huyết nguyên ma..."
Giọng của Dracula trở nên trầm thấp: "Nhất định sẽ tỏa sáng, phục hưng vinh quang cho Huyết tộc chúng ta!"
Không biết là vì nghe xong quá phấn khích hay vì vừa hút máu xong mà khuôn mặt Duke đỏ bừng cả lên.
"Chú, cháu phải về Brase sao?"
"Ông phải về rồi sao?”
Câu nói đó không phát ra từ điện thoại, mà là vang lên từ sau lưng ông ta.
Duke quay đầu lại, nhìn thấy Lý Dục Thần đã bước vào từ đời nào rồi. Đi bên cạnh anh là linh mục Alex.
Sau lưng họ còn có Lâm Thiên Hào và Lilith.
Duke phát bực. Vậy mà không có một ai trong đám bảo vệ Mễ Cao này ngăn bọn họ lại, cũng chẳng có ai báo cho ông ta biết, tạo ra chút tiếng động cũng được mà.
Ông ta nhìn thoáng qua đám người Hào Giang đang bị trói lại thành một cụm, khuôn mặt thoáng lộ vẻ lúng túng.
"Này, Duke, cháu còn nghe không vậy? Có chuyện gì xảy ra sao?" Giọng của Dracula vang lên từ đầu dây bên kia.
Duke tắt máy, cố nặn ra một nụ cười gượng gạo: "Hi, Mr. Lý, Lilith, mọi người về rồi, tốt quá! Tôi còn tưởng mọi người đã gặp phải chuyện gì rồi cơ đấy!"
Lý Dục Thần lạnh lùng nhìn ông ta đang diễn kịch.
"À thì tôi sợ họ gặp chuyện, nên đưa tới bảo vệ họ thôi." Duke nói.
"Vậy sao? Nếu nói như vậy, tôi lại phải cảm ơn ông rồi?" Lý Dục Thần nói.
"Ấy, không cần đâu, đó là việc tôi nên làm mà." Duke cười gượng.
"Vậy còn ông ta?" Lý Dục Thần nhìn sang cái xác khô của Aljan đang nằm trên mặt đất.
"Ông ta... Thì đó, ông ta là kẻ thù của cậu mà. Vừa rồi tên đó còn rêu rao là Shanka đã giết cậu nên tôi mới giúp cậu xử lý ông ta luôn. Cậu xem, chúng ta hợp tác rồi, tôi đang đứng về phía cậu mà." Duke nói.
Lý Dục Thần gật đầu: "Được. Vậy thì làm đi. Mở toàn bộ camera giám sát của ông ra, kết nối với tất cả các sòng bạc dưới quyền ông. Tối nay chúng ta sẽ tất toán việc bàn giao. Aljan đã chết, linh mục Alex cũng có mặt ở đây, không còn trở ngại gì nữa."
Khóe mắt Duke giật nhẹ hai cái, cười gượng: "Được, được, tôi lập tức làm ngay."
Ông ta nháy mắt ra hiệu cho thuộc hạ: "Đi chuẩn bị ngay, báo cho tất cả sòng bạc kết nối đường dây, gọi hết người đến."
Thuộc hạ hiểu ý, lập tức quay đi.
Duke ra lệnh thả đám người bị trói ra, bảo họ sang phòng nghỉ bên cạnh nghỉ ngơi một chút.
"Chuẩn bị rượu ngon nhất cho họ giải tỏa, tối nay còn phải làm việc thâu đêm đấy."
Lý Dục Thần nhìn bọn họ dẫn người đi.
Anh biết Duke đang giở trò. Lòng dạ ông ta đầy dã tâm, chắc chắn sẽ không cam tâm giao ra khối tài sản kếch xù và quyền lực to lớn này ra.
"Chỉ cần người của tôi thiếu một cọng tóc, ông biết hậu quả thế nào rồi chứ?" Anh cảnh cáo.
Duke vô thức rùng mình. Trong khoảnh khắc đó, trong đầu ông ta nảy ra vô số ý nghĩ, nhưng cuối cùng lại bị cảm giác không cam lòng chiếm lĩnh.
"Yên tâm đi, Mr. Lý, các cậu sẽ nhận được thứ các cậu đáng nhận. Tôi không bao giờ nói suông."
Lúc này, điện thoại của Duke lại vang lên.
"Duke, nhớ kỹ, đừng làm chuyện dại dột." Giọng nói của Dracula vang lên bên tai ông ta.
"Chú à, cháu là dân mở sòng mà, nếu không dám cược một phen thì còn mở sòng làm gì?" Duke nói.
Đầu dây bên kia im lặng, một lúc sau, Dracula cúp máy.
Duke còn mơ hồ nghe thấy tiếng lách cách vang lên khi gác máy của chiếc điện thoại cổ xưa kỳ quái trong căn phòng nằm trong tòa thành cổ bên ngoài Brase.
Duke đang lau máu ở khóe miệng thì chuông điện thoại đột ngột vang lên.
"Cháu đang làm cái gì đó?" Giọng của bá tước Dracula vang lên ở đầu dây bên kia.
"Đâu làm gì đâu, cháu đang nghĩ cách xử lý đám người Hào Giang đó thôi." Duke ngẩng đầu nhìn vào camera, ông ta nhớ rõ mình đã tắt đường kết nối ra bên ngoài rồi, bá tước phải không biết ông ta đang làm gì mới đúng chứ.
"Xử lý?" Giọng của bá tước Dracula hơi bất mãn: "Cháu muốn kéo tai họa ngập đầu lên Huyết tộc chúng ta hay sao?"
"Ha ha ha..." Duke bật cười: "Chắc là chú chưa biết thôi, Lý Dục Thần chết rồi, thằng đó đã chết chung với tên Thiên Trúc kia ở Manha rồi. Sau này người Hào Giang sẽ không làm được trò trống gì nữa, người Thiên Trúc cũng vậy. Aljan cũng sẽ không gây phiền phức cho cháu thêm lần nào nữa. Lần này, cứ coi như họ Lý tới Las Vegas đã giúp cho cháu một ân tình, đúng ra là cháu phải cảm ơn cậu ta nữa kìa."
Đầu dây bên kia lặng thinh, không nói gì.
"Chú, chú còn nghe không vậy?" Duke vẫn còn đang dương dương tự đắc.
"Nói chú nghe, cháu đã hút máu bao nhiêu người rồi?" Bá tước Dracula chợt hỏi.
Duke hơi khó chịu, hút máu thôi thì có gì mà hỏi, có khác gì tụi nhỏ ăn sô cô la mà bị bố mẹ hỏi vặn đâu.
"Hôm nay mới có một mình Aljan thôi. Nói chứ, máu của người Thiên Trúc chẳng ra gì, nghe kiểu có mùi nước sông Hằng..."
Duke vẫn đang lải nhải thì bá tước Dracula đã ngắt lời ông ta, giọng điệu đầy tức giận như muốn hét ầm lên: "Câm miệng! Chú không cần biết nước sông Hằng có mùi vị như thế nào cả! Chú chỉ hỏi cháu, những người mà tên họ Lý kia đưa đến đâu cả rồi? Cháu đã động vào họ chưa? Hả?"
Thái độ của Dracula khiến Duke rất bất ngờ, nhưng đồng thời cũng khiến cho ông ta dần bình tĩnh lại, chợt thấy hơi sợ hãi. Ông ta biết, một khi vị bá tước này nổi giận thì chẳng phải chuyện đùa.
"Không, chưa động vào họ. Cháu chỉ mới khống chế họ lại thôi, còn chưa kịp ra tay thì chú đã gọi tới rồi." Duke dè dặt nói.
"Thả họ ra! Ngay!" Dracula quát lớn: "Phải xin lỗi họ, tiếp đãi họ bằng hình thức và lễ nghi tốt nhất.”
"Chú, chú nói cho cháu biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì trước được không?" Duke vừa khó hiểu vừa không cam lòng hỏi.
"Lý Dục Thần chưa chết. Bọn họ đang ở trong nhà thờ của Alex." Bá tước Dracula nói.
"Cái gì?" Duke giật nảy mình: "Bọn họ? Chú nói 'bọn họ' là ai?"
"Lilith và Lâm Thiên Hào. Alex đang chủ trì hôn lễ cho hai người họ."
"Hôn lễ?" Duke phá lên cười: "Ha ha ha, Lilith kết hôn với thằng già châu Á đó thật sao? Cô ta điên rồi à?"
"Câm miệng!" Dracula đã không thể kiềm chế cơn giận dữ được nữa: "Chú vừa nhận được tin là Alex đã đồng ý công nhận vụ cá cược ở Hào Giang với Lý Dục Thần rồi, đồng thời cũng không truy cứu cái chết của Stephen nữa. Alex là thiên sứ tuần tra, có quyền đó."
"Nhưng mà, tại sao Alex lại nghiêng về phía họ Lý đó chứ? Chú, chú là trưởng lão của giáo đình mà! Huyết tộc chúng ta đã cống hiến cho giáo đình nhiều đến vậy rồi mà, chẳng lẽ lần này bọn họ không định đứng ra giúp chúng ta hay sao?"
"Alex là học trò của Camiel, mà Camiel là thiên sứ Thánh Quang, là một trong những hóa thân sáu cánh của Thần, ngay cả giáo chủ cũng phải nể mặt. Chú còn có thể làm được gì đây?"
"Thế còn Lilith thì sao?"
Đầu dây bên kia rơi vào im lặng, một lúc sau mới nói: "Chú sẽ lấy danh nghĩa của Huyết Tộc mà ra lệnh cho cô ta quay về. Có vẻ như chúng ta không thể chờ kết quả phòng thí nghiệm Thánh Quang nữa rồi, chú sẽ kích hoạt Hắc giáo đường ở Brase, huyết nguyên ma..."
Giọng của Dracula trở nên trầm thấp: "Nhất định sẽ tỏa sáng, phục hưng vinh quang cho Huyết tộc chúng ta!"
Không biết là vì nghe xong quá phấn khích hay vì vừa hút máu xong mà khuôn mặt Duke đỏ bừng cả lên.
"Chú, cháu phải về Brase sao?"
"Ông phải về rồi sao?”
Câu nói đó không phát ra từ điện thoại, mà là vang lên từ sau lưng ông ta.
Duke quay đầu lại, nhìn thấy Lý Dục Thần đã bước vào từ đời nào rồi. Đi bên cạnh anh là linh mục Alex.
Sau lưng họ còn có Lâm Thiên Hào và Lilith.
Duke phát bực. Vậy mà không có một ai trong đám bảo vệ Mễ Cao này ngăn bọn họ lại, cũng chẳng có ai báo cho ông ta biết, tạo ra chút tiếng động cũng được mà.
Ông ta nhìn thoáng qua đám người Hào Giang đang bị trói lại thành một cụm, khuôn mặt thoáng lộ vẻ lúng túng.
"Này, Duke, cháu còn nghe không vậy? Có chuyện gì xảy ra sao?" Giọng của Dracula vang lên từ đầu dây bên kia.
Duke tắt máy, cố nặn ra một nụ cười gượng gạo: "Hi, Mr. Lý, Lilith, mọi người về rồi, tốt quá! Tôi còn tưởng mọi người đã gặp phải chuyện gì rồi cơ đấy!"
Lý Dục Thần lạnh lùng nhìn ông ta đang diễn kịch.
"À thì tôi sợ họ gặp chuyện, nên đưa tới bảo vệ họ thôi." Duke nói.
"Vậy sao? Nếu nói như vậy, tôi lại phải cảm ơn ông rồi?" Lý Dục Thần nói.
"Ấy, không cần đâu, đó là việc tôi nên làm mà." Duke cười gượng.
"Vậy còn ông ta?" Lý Dục Thần nhìn sang cái xác khô của Aljan đang nằm trên mặt đất.
"Ông ta... Thì đó, ông ta là kẻ thù của cậu mà. Vừa rồi tên đó còn rêu rao là Shanka đã giết cậu nên tôi mới giúp cậu xử lý ông ta luôn. Cậu xem, chúng ta hợp tác rồi, tôi đang đứng về phía cậu mà." Duke nói.
Lý Dục Thần gật đầu: "Được. Vậy thì làm đi. Mở toàn bộ camera giám sát của ông ra, kết nối với tất cả các sòng bạc dưới quyền ông. Tối nay chúng ta sẽ tất toán việc bàn giao. Aljan đã chết, linh mục Alex cũng có mặt ở đây, không còn trở ngại gì nữa."
Khóe mắt Duke giật nhẹ hai cái, cười gượng: "Được, được, tôi lập tức làm ngay."
Ông ta nháy mắt ra hiệu cho thuộc hạ: "Đi chuẩn bị ngay, báo cho tất cả sòng bạc kết nối đường dây, gọi hết người đến."
Thuộc hạ hiểu ý, lập tức quay đi.
Duke ra lệnh thả đám người bị trói ra, bảo họ sang phòng nghỉ bên cạnh nghỉ ngơi một chút.
"Chuẩn bị rượu ngon nhất cho họ giải tỏa, tối nay còn phải làm việc thâu đêm đấy."
Lý Dục Thần nhìn bọn họ dẫn người đi.
Anh biết Duke đang giở trò. Lòng dạ ông ta đầy dã tâm, chắc chắn sẽ không cam tâm giao ra khối tài sản kếch xù và quyền lực to lớn này ra.
"Chỉ cần người của tôi thiếu một cọng tóc, ông biết hậu quả thế nào rồi chứ?" Anh cảnh cáo.
Duke vô thức rùng mình. Trong khoảnh khắc đó, trong đầu ông ta nảy ra vô số ý nghĩ, nhưng cuối cùng lại bị cảm giác không cam lòng chiếm lĩnh.
"Yên tâm đi, Mr. Lý, các cậu sẽ nhận được thứ các cậu đáng nhận. Tôi không bao giờ nói suông."
Lúc này, điện thoại của Duke lại vang lên.
"Duke, nhớ kỹ, đừng làm chuyện dại dột." Giọng nói của Dracula vang lên bên tai ông ta.
"Chú à, cháu là dân mở sòng mà, nếu không dám cược một phen thì còn mở sòng làm gì?" Duke nói.
Đầu dây bên kia im lặng, một lúc sau, Dracula cúp máy.
Duke còn mơ hồ nghe thấy tiếng lách cách vang lên khi gác máy của chiếc điện thoại cổ xưa kỳ quái trong căn phòng nằm trong tòa thành cổ bên ngoài Brase.
Bình luận facebook