• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Nhặt được nữ tổng tài xinh đẹp làm vợ (3 Viewers)

  • Chương 416-420

Chương 416: Cậu muốn chơi ai

Bạn của Andre không biết Hậu Thư Hạo là ai.

Andre nhanh chóng nói rõ thân phận của Hậu Thư Hạo cho người bạn John của mình.

“John, Hậu Thư Hạo này không giống với những con khỉ da vàng khác”.

“Cậu ta và tôi là bạn cùng trường”.

“Ở trường, anh chàng này là một thiên tài đấy”.

“Không có việc gì có thể làm khó cậu ta được”.

John cười nói: “Không phải đa số những con khỉ da vàng đều thích học sao?”

“Cậu ta không chỉ tài giỏi, mà cậu ta còn đến từ một trong số bốn gia tộc lớn ở thủ đô”.

“Nếu như chúng ta muốn kiếm tiền của những con khỉ da vàng này, thì nhất định phải lôi kéo được anh ta”.

Trong lúc nói chuyện, một tia sáng dữ dội lóe lên trong mắt Andre.

“Hậu Thư Hạo cũng có ảnh hưởng rất lớn ở Thiên Môn”.

“Nếu như có sự giúp đỡ của cậu ta, nhất định có thể tìm được hai người đó”.

“Đến lúc đó, hừ, xem tôi làm sao xử lý chúng nó”.

“Andre, cậu muốn xử lý ai?”

Ngoài cửa, giọng nói của Hậu Thư Hạo đột nhiên vang lên.

Trong khi nói chuyện, Hậu Thư Hạo mặc vest đi giày da, tràn đầy tự tin bước từ ngoài vào.

Khi nhìn thấy Hậu Thư Hạo, Andre lập tức dang tay và ôm Hậu Thư Hạo một cách rất nhiệt tình.

Sau khi hai người chào hỏi nhau xong, Hậu Thư Hạo bày tỏ ý định của mình.

Hắn hỏi Andre: “Cậu có biết Heres có tất cả bao nhiêu dự án đầu tư ở Thiên Môn không, thậm chí là toàn bộ miền Bắc luôn?”

Andre mặc dù không biết rõ Hậu Thư Hạo muốn làm gì.

Nhưng anh ta vẫn kể hết những thông tin mà anh ta biết.

Các doanh nghiệp có vốn đầu tư nước ngoài này mặc dù nguồn tài trợ dồi dào.

Nhưng nếu như muốn tồn tại trong môi trường phức tạp này, bắt buộc phải bắt tay với các gia tộc lớn.

Lý do Andre có thể trở thành người phụ trách công tư đầu tư này là vì anh ta có quan hệ với Hậu Thư Hạo.

Vì vậy bây giờ Hậu Thư Hạo hỏi gì, anh ta đều sẽ trả lời hết.

Hậu Thư Hạo sau khi nghe xong, liền hỏi tiếp: “Vậy cậu có biết tập đoàn Lăng Tiêu không?”

“Tất nhiên là biết rồi, tập đoàn Lăng Tiêu và nữ hoàng phố Wall của chúng ta hiện giờ đang cạnh tranh rất khốc liệt”.

“Nghe nói ở Thành Hải bọn họ đang trong tình trạng nước sôi lửa bỏng rồi”.

“Bây giờ bọn họ lại châm ngòi cuộc chiến ở phía Bắc”.

“Trong số nhiều dự án mà công ty chúng tôi đầu tư, một số dự án có liên quan đến tập đoàn Lăng Tiêu”.

Nghe xong câu này, Hậu Thư Hạo cau mày lại.

Ngay lập tức, một tia sáng lóe lên trong mắt hắn.

Hậu Thư Hạo giả vờ nghi ngờ và hỏi Andre: “Tôi không hiểu, tại sao cậu lại giúp một tập đoàn nhỏ bé vô danh như tập đoàn Lăng Tiêu chống lại Nữ hoàng phố Wall chứ?”

“Bạn tốt của tôi à! Cậu cho rằng tôi không muốn tiếp xúc với Nữ hoàng phố Wall sao?”

“Cậu biết không, đôi chân này của tôi đã chạy đến tập đoàn của người ta bao nhiêu lần rồi không?”

“Tôi đã chạy đến đó tổng cộng mười bảy lần rồi đấy”.

“Mười bảy lần đó, bạn của tôi ạ!”

“Nhưng nữ hoàng phố Wall hoàn toàn phớt lờ chúng tôi”.

Như thể đã đoán được Andre sẽ nói như vậy.

Nụ cười tự tin trên gương mặt Hậu Thư Hạo dường như càng trở nên rạng rỡ hơn.

Hắn nhìn Andre: “Bạn tốt của tôi, nếu như tôi có cách giúp bạn tiếp cận với Nữ hoàng Phố Wall và còn nhận được sự ưu ái của cô ấy”.

“Cậu định cảm ơn tôi như thế nào đây nhỉ?”

Andre nói mà không cần suy nghĩ: “Hậu! Cậu thực sự là thiên sứ mà ông trời phái xuống trần gian”.

“Tôi bảo đảm với cậu, nếu như cậu thật sự có thể làm được những gì mà cậu vừa nói, giúp tôi thiết lập quan hệ kinh doanh với Nữ hoàng phố Wall”.

“Tôi nhất định sẽ học theo người nước cậu, có đi có lại, có ơn đền ơn, có nghĩa đền nghĩa”.

Andre lúc này trông rất phấn khích.

Ít ai biết được danh tính thật sự của Nữ hoàng Phố Wall.

Nữ hoàng phố Wall.

Lẽ nào chỉ đơn giản là một cái danh xưng.

Tất nhiên không phải.

Cô ta không hề đơn giản như vẻ bề ngoài.

Andre tuy trình độ không cao nhưng lại là họ hàng của người sáng lập ra công ty.

Anh ta cũng biết một số thông tin nội bộ.

Thực lực thật sự của Nữ hoàng phố Wall này mạnh hơn rất nhiều so với những gì mọi người tưởng tượng.

Một khi mối quan hệ này thực sự được thiết lập, tương lai tươi sáng của Andre sẽ bắt đầu.

Andre nắm chặt tay Hậu Thư Hạo.

“Bạn tốt của tôi, anh em tốt của tôi, cậu mau nói cho tôi biết, rốt cuộc phải làm cách nào mới có thể gặp được nữ hoàng cao ngạo đó một lần!”

Hậu Thư Hạo cố ý ghé miệng vào tai Andre, nhỏ giọng nói vài câu.

Ngạc nhiên!

Bất ngờ!

Không thể tin được!

Andre nhìn Hậu Thư Hạo một lúc, sau đó mới phản ứng lại.

“Hậu thân yêu, không phải cậu đang lừa tôi đấy chứ?”

“Cậu lại là vị hôn phu của Nữ hoàng phố Wall sao?”

“Trời ạ! Điều này không thể nào! Đây nhất định là ông trời đang đùa giỡn tôi đúng không!”

Hậu Thư Hạo chỉ cười mà không nói gì.

Càng như vậy, Andre càng tin vào những gì Hậu Thư Hạo nói.

Dù sao thì xuất thân của Hậu Thư Hạo cũng khá môn đăng hộ đối.

Ánh mắt gian xảo của Andre nhìn chằm chằm vào Hậu Thư Hạo.

“Hậu, cậu yên tâm đi, tôi nhất định sẽ làm theo lời cậu nói”.

“Đúng rồi, cái cô tên Hứa Mộc Tình trông như thế nào, cậu có ảnh của cô ta không?”

Hậu Thư Hạo liếc mắt về phía Andre: “Sao nào, cậu có hứng thú à?”

“He he, phụ nữ ở nước các cậu, mặt dù mặt mũi không ra làm sao, nhưng được cái bên dưới khít lắm”.

“Chỉ cần cô gái Hứa Mộc Tình này trông cũng được, tối nay tôi sẽ mở tiệc mời cô ta đến”.

“Đến lúc đó, bảo đảm sẽ làm cho cô ta đê mê sung sướng!”

Hậu Thư Hạo lấy điện thoại ra.

Cho Andre xem ảnh của Hứa Mộc Tình.

Hai con ngươi trong mắt Andre lồi ra!

Anh ta giật lấy điện thoại.

Nhìn chằm chằm vào đó.

Sau đó, anh ta đột nhiên cười lớn.

“Ha ha ha, a ha ha ha...”

Anh ta cười điên cuồng.

Chẳng chút kiêng dè!

Ngay khi Hậu Thư Hạo nhìn thấy biểu cảm này của Andre, hắn biết chắc tối nay nhất định sẽ có kịch hay để xem!

Không lâu sau khi Hậu Thư Hạo rời đi.

Có một người phụ nữ ăn mặc rất gợi cảm, bước vào nói với Andre.

“Cậu Andre, người của tập đoàn Lăng Tiêu đến rồi”.

“Bọn họ đến để ký hai hợp đồng dự án đã thương lượng trước đó”.

Andre cười nham hiểm.

Anh ta lập tức cài lại từng chiếc cúc áo rồi nhanh chóng dẫn người đến phòng tiếp tân.

Trong phòng tiếp tân.

Hứa Mộc Tình và Âu Dương Diểu Diểu dắt theo một vài nhân vật chủ chốt đang yên lặng ngồi đó.

Hứa Mộc Tình ngây người khi nhìn thấy Andre bước vào.

Cô không ngờ rằng giám đốc của công ty Heres lại lại người nước ngoài mà hôm qua cô gặp ở trong rạp chiếu phim.

Ấn tượng đầu tiên của Hứa Mộc Tình về Andre đã không tốt.

Hơn nữa, ánh mắt của Andre khiến Hứa Mộc Tình cảm thấy rất khó chịu.

Tuy nhiên, việc công ra việc công, chuyện tư ra chuyện tư.

Hứa Mộc Tình vẫn bình tĩnh ngồi xuống, bắt đầu đàm phán với đối phương.

Hứa Mộc Tình đưa hai hợp đồng đã chuẩn bị sẵn cho Andre.

“Anh Andre, trước đây hai công ty chúng ta đã thương lượng xong xuôi về hai hợp đồng này rồi”.

“Bây giờ anh chỉ cần ký tên nữa là được”.

Andre nhận hợp đồng từ tay Hứa Mộc Tình.

Anh ta làm một hành động mà Hứa Mộc Tình và tất cả những người xung quanh đều không thể ngờ được.

“Roẹt!”
Chương 417: Hai người đàn ông cùng gấp ga giường gọi là gì?

Những mảnh giấy bay lả tả trong không trung, Andre lạnh lùng nhìn Hứa Mộc Tình.

“Tôi thấy tập đoàn Lăng Tiêu mấy người không đủ thành ý cho nên hai hợp đồng này tôi sẽ không ký!”

Nói xong, Andre quay người rời đi.

“Anh Andre!” Hứa Mộc Tình vội vàng đứng dậy.

“Hai công ty chúng ta đều đã dành rất nhiều công sức cho hai bản hợp đồng này”.

“Tại sao anh lại nói làm không đúng!”

Andre cười lạnh.

“Ở đây, tôi muốn làm gì thì làm cái đó!”

Ngông cuồng!

Ngang ngược!

Andre giống như một tên cướp.

Vô lý đùng đùng!

Trợ lý của Andre, Jonh lúc này vội vã chạy ra khỏi văn phòng.

Anh ta đi đến hành lăng, kéo tay Andre lại.

Nhỏ giọng hỏi: “Anh có chuyện gì vậy?”

“Hai dự án này chúng ta đã báo cáo lên trụ sở chính rồi”.

“Nếu như bây giờ phá hỏng nó, nếu trụ sở truy cứu trách nhiệm thì cả hai chúng ta đều sẽ gặp xui xẻo!”

Andre nhìn vào vị trí ở lối vào của phòng tiếp tân.

Cười hung dữ.

“Hai dự án này sẽ không hỏng đâu”.

“Chỉ là, trước khi ký hợp đồng, tôi vẫn còn một việc quan trọng hơn phải làm”.

Nói xong, Andre từ từ giơ năm ngón tay ra.

Sau đó, từ từ nắm chặt lại.

“Tôi muốn nắm giữ người phụ nữ này trong tay”.

“Cô ta sẽ trở thành con gà đẻ trứng vàng của chúng ta!”

John cau mày nói: “Người phụ nữ này rất có năng lực, cô ta sẽ nghe lời chúng ta chứ?”

“He he! Trước đây thì không, nhưng qua tối nay thì khác, sau khi cô ta nếm thử “con chim đại bàng lớn” của tôi!”

“Tôi sẽ huấn luyện cô ta trở thành một con chó con thật ngoan ngoãn!”

“Đến lúc đó, tôi sẽ đưa cô ta ra nước ngoài”.

“Các ông chủ của những gia tộc lớn ở nước ngoài rất thích người phụ nữ Hoa Hạ thanh tú, ngọt ngào, ướt át như thế này”.

“He he he.....”

Buổi tối, ở tòa nhà chi nhánh Thiên Môn của tập đoàn Lăng Tiêu.

Lý Hùng cầm một xiên kẹo hồ lô đi về phía văn phòng của Hứa Mộc Tình.

Hứa Hạo Nhiên đi tới từ hành lang bên kia, đối diện với Lý Hùng.

Vẻ mặt cậu ta rất khó hiểu.

Nhìn thấy Lý Hùng, Hứa Hạo Nhiên vội vàng chạy tới hỏi.

“Anh rể, em có câu này muốn hỏi anh”.

“Em nói đi”.

“Là như này, vừa nãy em mời Diểu Diểu tối nay cùng đi xem phim”.

“Nhưng cô ấy lại hỏi em một câu hỏi rất kỳ lạ”.

“Câu hỏi này, thoạt nghe có vẻ mơ hồ”.

“Nhưng càng về sau, càng nghe càng thấy hoang mang, không biết ý của cô ấy là gì”.

Lý Hùng nhìn Hứa Hạo Nhiên, thật ra thì theo Lý Hùng, Hứa Hạo Nhiên và Âu Dương Diểu Diểu cũng không phải hợp đôi lắm.

Âu Dương Diểu Diểu là một cô gái có tâm huyết về sự nghiệp rất mạnh.

Cô ấy luôn muốn trở thành người có năng lực vượt trội như Hứa Mộc Tình.

Việc này có liên quan rất lớn đến xuất thân của Âu Dương Diểu Diểu.

Nhưng có một số chuyện, Lý Hùng sẽ không nói cho em vợ mình biết.

Dù sao, từ nhỏ cậu ta đã sống trong sự yêu thương bao bọc của bố mẹ và chị gái.

Chỉ khi tự mình trải nghiệm, cậu ta mới hiểu được tình yêu đích thực là gì.

Lý Hùng nói: “Vậy em trích nguyên văn lời cô ấy nói cho anh nghe xem nào”.

Hứa Hạo Nhiên nói: “Cô ấy hỏi em, một nam một nữ cùng đến khách sạn thuê phòng để làm gì?”

“Rồi em trả lời như thế nào?”

“Em nói là để để cuộn ga trải giường”.

Lý Hùng bật cười.

Cậu em vợ này đầu óc thật đơn thuần.

Ngốc ngếch một cách đáng yêu.

“Em không cần đi tìm cô ấy nữa đâu”. Lý Hùng thản nhiên nói.

“Hả?”

Lý Hùng vươn tay vỗ vai Hứa Hạo Nhiên, sau đó mở cửa bước vào phòng làm việc của Hứa Mộc Tình.

Hứa Mộc Tình đang làm việc rất nghiêm túc.

Lý Hùng đã rời đi một giờ trước.

Hứa Mộc Tình ngồi đó.

Một tiếng sau quay lại.

Hứa Mộc Tình vẫn ngồi đó.

Vẫn là tư thế ấy.

Nhìn thấy Lý Hùng đi vào, cô ngẩng đầu lên khẽ liếc nhìn Lý Hùng.

Sau đó lại nhanh chóng cúi đầu xuống, tiếp tục làm việc.

Bởi vì công ty đầu tư Heres bất ngờ hủy ngang hợp đồng.

Việc này đã phá vỡ kế hoạch của Hứa Mộc Tình.

Bây giờ cô đang đau đầu không biết có nên tiếp tục hợp tác với công ty Heres nữa hay không?

Nếu như không tiếp tục hợp tác với bọn họ thì lại phải tìm một công ty đầu tư mới.

Như vậy thì sẽ rất lãng phí thời gian.

Tập đoàn Đương Quy nhất định sẽ tận dụng thời cơ để tấn công.

Kể từ khi tập đoàn Lăng Tiêu tiến vào Thiên Môn thì đã liên tiếp phải chịu những đòn tấn công thương mại.

Những đòn tấn công này đều là những kỹ năng cạnh tranh kinh doanh thông thường.

Vũ Khuynh Mặc không bao giờ sử dụng các thủ đoạn bẩn thỉu.

Điều này khiến Hứa Mộc Tình cảm thấy rất ngưỡng mộ, đồng thời, cảm giác nguy hiểm trong cô càng lúc càng mạnh.

Cô nhất định sẽ đánh bại Vũ Khuynh Mặc.

Cô phải giữ chặt Lý Hùng.

Cô phải bảo vệ gia đình này!

Hứa Mộc Tình đang mải mê suy nghĩ.

Chiếc mũi thanh tú chợt khẽ nhúc nhích.

Cô ngửi thấy mùi chua chua ngọt ngọt của kẹo hồ lô.

Sau đó, Lý Hùng đưa một xiên kẹo màu sắc rực rỡ, ngọt ngào và thơm ngon cho Hứa Mộc Tình.

Hứa Mộc Tình nuốt ực một ngụm.

Mặc dù rất muốn ăn, nhưng cô lại từ chối.

“Sắp đến bữa ăn rồi, em không ăn vặt nữa đâu”.

“Ồ, em mà không ăn thì anh vứt đi nhé”.

“Này! Này!! Đừng, đừng, em ăn”.

Nhìn Lý Hùng làm động tác định ném kẹo ra ngoài cửa sổ.

Hứa Mộc Tình vội vàng giật kẹo từ tay Lý Hùng.

Cô dùng chiếc lưỡi linh hoạt của mình liếm nhẹ lên một viên kẹo”.

“Chúng ta tan làm đi, tối nay anh dắt em đi ăn chỗ này ngon lắm”.

Hứa Mộc Tình nhìn Lý Hùng nói: “Anh đừng có mỗi lần đến đây là lại giục em tan làm chứ, em vẫn còn bao nhiêu việc phải làm đây này”.

“Bây giờ công ty có một đống việc phải xử lý”.

“Anh nhìn những người ưu tú trong bộ phận kinh doanh, bọn họ đều đang tăng ca, chiến đấu cả ngày lẫn đêm”.

“Là giám đốc, tự ý rời đi thì không được hay lắm, đúng không?”

Lý Hùng đưa tay ra, rút viên kẹo mà Hứa Mộc Tình vừa liếm ra khỏi thanh tre, ném vào miệng, nhai tóp tép.

“Em cứ nói mình là giám đốc”.

“Vậy là sớm đã vượt qua phạm vi của những người ưu tú đó, ở cùng đẳng cấp với anh rồi”.

Hứa Mộc Tình chớp chớp đôi mi thanh mảnh, nhìn Lý Hùng bằng đôi mắt sâu và đẹp.

“Vậy anh là đẳng cấp gì rồi”.

“Siêu việt”.

“Đáng ghét!”

Cuối cùng, Lý Hùng dùng mọi cách từ ép buộc, dụ dỗ để lừa Hứa Mộc Tình ra khỏi văn phòng.

Khi Lý Hùng nắm lấy bàn tay mảnh mai và mềm mại của cô, chuẩn bị đi thưởng thức những món ăn ngon.

Âu Dương Diểu Diểu dắt theo Hứa Hạo Nhiên bước nhanh tới.

“Chị Tình, chúng ta vừa nhận được lời mời dự tiệc từ chi nhánh châu Á của công ty đầu tư quốc tế Heres”.
Chương 418: Mua

Hứa Mộc Tình vẫn chưa kịp lên tiếng, thì Lý Hùng đã dửng dưng nói: “Nếu như bọn họ đã có lời mời, vậy thì hai người chúng ta cùng nhau đi”.

Hứa Hạo Nhiên lập tức giơ ngón cái về phía Lý Hùng.

Âu Dương Diểu Diểu cười khổ nói: “Chúng tôi cũng muốn đi lắm”.

“Nhưng trên thiệp mời người ta gửi đến chỉ mời duy nhất giám đốc đến tham gia thôi”.

Hứa Mộc Tình nhìn Lý Hùng, vẻ mặt bất lực nói: “Người ta đã có lời mời, vậy thì em nhất định phải đi rồi”.

“Rất nhiều dự án của tập đoàn chúng ta đều do Heres đầu tư”.

“Về tình về lý thì giám đốc như em bắt buộc phải đi”.

Trong khi Hứa Mộc Tình nói, ánh mắt nhìn Lý Hùng lộ ra vẻ hối lỗi.

Lý Hùng khẽ nhún vai, cười nói: “Không sao, để anh đưa em đi”.

Trong khi Hứa Mộc Tình và Âu Dương Diểu Diểu đi chuẩn bị, Lý Hùng lấy điện thoại di động ra, gọi một cuộc điện thoại ra nước ngoài.

Đối phương nhận được cuộc gọi của Lý Hùng đang rất kích động.

Lý Hùng bình thản nói.

“Thomas, anh có biết một công ty đầu tư tên Heres không không?”

Thomas ở đầu dây bên kia điện thoại ngừng lại hai ba giây rồi nói: “Vừa mới điều tra, đó là một công ty nhỏ với giá trị trên thị trường khoảng hai trăm tỷ”.

Lông mày Lý Hùng khẽ động.

“Mua lại”.

“Tuân lệnh!”

Đơn giản!

Nhanh chóng!

Không hề do dự!

Kiên quyết thực hiện!

Mệnh lệnh tối cao của chiến thần là trên hết.

Đừng nói là mua một công ty nhỏ trị giá hai trăm tỷ!

Cho dù là mua một hòn đảo cũng chỉ trong vòng mấy phút.

Địa điểm tổ chức bữa tiệc của Heres không phải là khách sạn năm sao.

Mà là một câu lạc bộ tư nhân.

Đây là một tòa nhà nhỏ có bảy tầng.

Tối nay Andre ăn mặc rất chỉnh tề.

Anh ta mặc một bộ vest được thiết kế riêng của Pháp.

Anh ta đeo một chiếc đồng hồ Rolex vàng phiên bản giới hạn trên tay.

Anh ta đi giữa đám đông, lập tức thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.

có vô số phụ nữ ăn mặc gợi cảm luôn miệng xuýt xoa, khen ngợi anh ta.

Liên tục nháy mắt với anh ta.

Nhưng đêm nay, mục tiêu của Andre đã được định sẵn.

Đối với anh ta, phụ nữ trên đất nước này, bất cứ khi nào anh ta muốn.

Chỉ cần ngoắc ngón tay, tất cả bọn họ sẽ ngoan ngoãn chổng mông lên.

Hôm nay, anh ta phải đi làm một viếc rất vĩ đại.

Chỉ cần chinh phục được Hứa Mộc Tình.

Anh ta có thể gặp được Nữ hoàng phố Wall trong truyền thuyết.

Hẹn gặp Nữ hoàng phố Wall không chỉ đơn thuần làm quen và nhận được một số lợi ích từ cô ta.

Andre có ý nghĩ của riêng mình.

Anh ta cho rằng, mình có một cơ thể cường tráng.

Khả năng trong lĩnh vực đó cũng rất mạnh mẽ.

Anh ta từng chơi năm người phụ nữ trong cùng một đêm.

Nhìn những người phụ nữ đó lần lượt kêu rên sung sướng dưới thân mình khiến Andre cảm thấy rất tự hào.

Vì sao Andre lại đến đất nước này?

Bởi vì anh ta biết Nữ hoàng phố Wall cũng là người Hoa Hạ.

Anh ta không hiểu rõ về văn hóa của quốc gia này.

Tuy nhiên, số lượng phụ nữ ở đất nước này mà anh ta đã chơi là không thể đếm xuể!

Anh ta biết rất rõ những người phụ nữ này muốn gì.

Anh ta cảm thấy anh ta nhất định có thể lấp đầy khoảng trống của Nữ hoàng phố Wall.

Nếu như có thể trở thành bạn trai của nữ hoàng, với những thủ đoạn của mình, anh ta có thể kiểm soát toàn bộ xã hội thượng lưu!

Đến lúc đó, anh ta sẽ trở thành vua!

Khi nghĩ đến đây, trái tim của Andre như thắt chặt lại.

Anh ta nhìn bốn xung quanh.

Tình cờ thấy John đi từ góc đến bên cạnh anh ta.

“John, cậu làm sao mà mồ hôi đầm đìa vậy”.

Sắc mặt của John vô cùng lạ.

John đưa tay lau mồ hôi lạnh trên trán, cười nói: “Tôi vừa nhận được điện thoại ở nhà, bố tôi lại tái phát bệnh cũ rồi”.

Nghe vậy, Andre đưa tay ra vỗ vai John.

“Vậy thì phải chúc mừng cậu rồi”.

“Bố cậu là huân tước của nước Anh”.

“Ông ấy chết rồi, tất cả tài sản đều thuộc về cậu”.

John ngại ngùng nhếch khóe miệng, cười.

Lúc này, Andre trầm giọng hỏi: “Thuốc tôi nhờ cậu mua, đã mua được chưa?”

John gật đầu.

Anh ta run rẩy lấy trong túi ra một cái lọ nhỏ và nhanh chóng đưa nó cho Andre.

Andre thậm chí còn không buồn nhìn, ném thẳng vào trong túi của mình.

Anh ta tuyệt đối tin tưởng John.

Bởi vì hai người giống nhau.

Đều không phải thứ tốt đẹp gì.

Cá mè một lứa!

Cấu kết với nhau!

Andre vỗ vai John, nói: “Cậu mau đi thu xếp phòng đi”.

“Lát nữa tôi sẽ đưa Hứa Mộc Tình vào đấy”.

Vừa nghe xong câu này, khóe miệng John khẽ nhếch lên, hơi mở ra.

Nhưng rất nhanh sau đó lại ngậm lại.

Anh ta quay người không nói lời nào, bước nhanh ra khỏi sảnh tiệc.

Khi John rời sảnh tiệc, anh ta không lên lầu.

Mà đi đến sảnh đợi ở tầng một.

Lúc này, Hứa Mộc Tình và Lý Hùng tình cờ đi từ ngoài cửa vào.

John vội vã đến đón.

Anh ta cười tươi nói với Hứa Mộc Tình: “Cô Hứa, rất vui vì cô đã nhận lời mởi của chúng tôi”.

“Bữa tiệc sắp bắt đầu rồi, bây giờ mời cô đi theo tôi”.

John đưa Lý Hùng và Hứa Mộc Tình vào thang máy.

Đại sảnh tổ chức tiệc rõ ràng ở tầng ba.

Nhưng John lại đưa Lý Hùng và Hứa Mộc Tình lên tầng năm.

John đưa bọn họ đến một căn phòng lớn hơn.

Lúc này, trong phòng cũng có một nhóm nam nữ đang nói chuyện rôm rả.

Khi Lý Hùng và Hứa Mộc Tình được John đưa vào giữa phòng.

Đèn chợt tắt.

Hứa Mộc Tình bị dọa sợ.

Cô theo bản năng dang rộng hai tay, ôm chặt lấy Lý Hùng, cả người thu vào trong vòng tay Lý Hùng.

Sau đó, một âm thanh lạ phát ra từ xung quanh.

Nhưng rất nhanh sau đó, những giọng nói này dần biến mất.

Cả căn phòng chìm vào im lặng.

Im lặng đến đáng sợ!

Hứa Mộc Tình chỉ có thể ôm chặt lấy Lý Hùng.

“Xảy ra chuyện gì vậy?”

Trong bóng tối, giọng nói của Hứa Mộc Tình khẽ run lên.

Lý Hùng nói; “Không sao, em chỉ cần ôm chặt anh, anh sẽ bảo vệ em”.

“Nhưng, nhưng tối quá, hay là chúng ta ra hành lang xem đi”.

“Thì ra em sợ bóng tối à, không sao, anh làm ảo thuật cho em nhé”.

Nói xong, Lý Hùng búng tay.

“Pặc!”

Kèm theo đó là âm thanh sắc nét.

Trong bóng tối, một ngọn nến đột nhiên sáng lên.

Ánh nến màu cam nhẹ nhàng cháy tí tách trong bóng tối, trông đặc biệt chói mắt.

Ngay sau đó, từng ngọn nến ở bên cạnh Hứa Mộc Tình lần lượt sáng lên.

Ánh sáng rực rỡ và ấm áp ngay lập tức bao quanh Lý Hùng và Hứa Mộc Tình.

Khi Hứa Mộc Tình phản ứng lại, cô thấy đám đông trong phòng đã giải tán.

Chỉ còn một cái bàn trong căn phòng lớn.

Mà thức ăn trên bàn đều là những món Hứa Mộc Tình thích ăn.

Bữa tối dưới ánh nến.

Hứa Mộc Tình chưa bao giờ nghĩ rằng Lý Hùng sẽ tổ chức một bữa tối dưới ánh nến đặc biệt như vậy ở đây.

Lý Hùng kéo ghế.

Hứa Mộc Tình vừa ngồi xuống, cô lại lập tức đứng lên, nói với Lý Hùng: “Không được, chúng ta phải đi tham dự bữa tiệc mà”.

Lý Hùng nhìn thẳng vào Hứa Mộc Tình.

Ánh nến mờ ảo chiếu sáng khuôn mặt tuấn tú của Lý Hùng.

Trong mắt anh hiện lên một tia sáng màu vàng.

Lý Hùng nhìn chằm chằm Hứa Mộc Tình: “Em có nghe lời anh không?”
Chương 419: Anh cứ nuông chiều em như vậy, em sẽ không lớn được mất

Hứa Mộc Tình gật đầu: “Có ạ”.

“Nghe lời anh thì ngồi xuống, ăn uống no say đi, còn những chuyện khác, chồng em sẽ thay em giải quyết”.

Chồng em sẽ thay em giải quyết.

Đổi thành bất kỳ người phụ nữ nào khi nghe được câu này sẽ cảm thấy vô cùng ấm áp.

Hạnh phúc ngập tràn.

Hứa Mộc Tình mím nhẹ đôi môi đỏ mọng gợi cảm.

“Làm sao đây?”

“Làm sao cái gì?”

“Anh cứ nuông chiều em như vậy, thì em sẽ mãi không lớn được mất”.

Lý Hùng vươn tay nhẹ nhàng xoa đầu Hứa Mộc Tình, cười nói: “Em đã lớn từ lâu rồi mà!”

“Làm gì có đâu, nếu như không có anh, em chẳng làm được chuyện gì cả”.

“Chỗ khác thì anh không biết, nhưng chỗ này thì chắc chắn đã lớn rồi này”.

Lý Hùng lúc này đứng bên cạnh Hứa Mộc Tình.

Từ trên cao nhìn xuống.

Sự khác biệt rõ ràng về độ cao.

Ánh mắt Lý Hùng nhìn xuống.

Dõi theo chiếc cằm thanh tú của Hứa Mộc Tình.

Cổ ngọc thanh mảnh.

Lướt qua xương quai xanh.

Tiếp tục xuống dưới.

Đắm chìm vào hai ngọn núi cao vút của Hứa Mộc Tình.

Ở giữa là thung lũng sâu thẳm.

Ánh sáng màu cam phản chiếu vào thân hình gợi cảm của Hứa Mộc Tình.

Buổi tối hôm nay, cô mặc một chiếc váy dạ hội màu xanh nhạt.

Chiếc váy dạ hội này được Raven đặc biệt chuẩn bị cho cô.

Raven nói với Hứa Mộc Tình rằng cô nhất định phải mặc váy dạ hội khi đi tham dự các bữa tiệc nước ngoài.

Chiếc váy dạ hội này ôm sát cơ thể, tôn lên vóc dáng gợi cảm của Hứa Mộc Tình một cách hoàn hảo.

Đặc biệt là bây giờ.

Ngọn nến lung linh chiếu sáng hai ngọn núi trắng nõn và tròn trịa trên ngực Hứa Mộc Tình.

Khiến người ta một khi nhìn thấy chỉ muốn vùi đầu vào đó thật sâu.

Hứa Mộc Tình hờn dỗi liếc nhìn Lý Hùng.

Đến tận bây giờ, cô mới hiểu ra.

Mọi chuyện đều là âm mưu của Lý Hùng và Raven.

Nếu như không phải tham gia cái bữa tiệc này, cô sẽ không mặc bộ đồ sexy và hở hang như vậy.

“Lại bị anh đưa vào tròng rồi”.

Hứa Mộc Tình nhìn Lý Hùng.

Ánh mắt đung đưa.

Đôi mắt mơ màng.

Nhưng cô lại nhớ ra điều gì đó, vội vàng hỏi: “Chồng ơi, anh chàng Andre người nước ngoài đó...”

“Người nước ngoài làm sao?”, Lý Hùng khẽ ngắt lời.

“Bây giờ người nước ngoài quyền lực như vậy, chúng ta đắc tội với bọn họ, chắc không hay lắm đâu?”

Lý Hùng cười, nói: “Yên tâm đi, bây giờ anh ta đang ‘vui quên lối về’ rồi, không còn tâm trạng quan tâm chúng ta đâu”.

Andre lúc này thật sự đang ‘vui quên lối về”.

John đứng ngoài cửa.

Bên trong căn phòng, sự phấn khích của Andre không ngừng bộc phát.

“Mấy con khỉ Châu Á, tao giết chết chúng mày!”

“Kêu đi! Mau kêu cho tao!”

“Kêu đi!”

“Kêu to vào cho tao”.

Lúc này nếu như nghe kỹ.

Andre là người duy nhất đang hú hét trong phòng.

Ngoài ra, còn có một âm thanh.

"Éc!"

"Éc!"

Nghe không giống như tiếng của con người.

Bởi vì con người không thể phát ra âm thanh như vậy được.

Lúc này, Hậu Thư Hạo dắt theo người từ một góc của hành lang bước tới.

Hắn nhìn John, cười nói.

“Trước sau gì cũng đã sắp một tiếng rồi, tác dụng của thuốc sắp hết rồi đúng không?”

John gật đầu.

“Bình thường một viên thuốc có tác dụng trong vòng một tiếng”.

“Nhưng vì để tăng thêm khoái cảm, anh ta lại uống thêm một viên”.

Hậu Thư Hạo cười lạnh: “Bạn học này của tôi ấy mà! Lúc còn học đại học, đã đặc biệt thích chơi phụ nữ Châu Á”.

“Vì để chơi Hứa Mộc Tình, cậu ta đã tốn không ít công sức”.

“Uống hai viên thuốc rồi, lần này cậu ta nhất định sẽ chơi Hứa Mộc Tình đến rã rời”.

“Tôi bây giờ rất nóng lòng muốn xem biểu cảm của Lý Hùng khi hắn ta bước vào căn phòng này”.

“Nhất định sẽ rất thú vị”.

“Rất vui”.

Khi Hậu Thư Hạo nói đến đây, hắn đột nhiên dừng lại.

Bởi vì âm thanh phát ra từ trong phòng có hơi lạ.

“Không đúng! Âm thanh này không đúng”.

Hậu Thư Hạo biến sắc.

Hắn nhìn chằm chằm John: “Bên trong rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì vậy?”

John không nói gì.

Lúc này, Hậu Thư Hạo trực tiếp đá tung cửa.

Trong phòng tối đen như mực, không nhìn thấy gì.

Tuy nhiên, có một mùi hương rất khó chịu phảng phất trong không khí.

Nếu như là người ở nông thôn, vừa ngửi là đã có thể xác định được.

Mùi lợn nái!

“Tách!”

Điện sáng.

Kinh ngạc!

Hậu Thư Hạo trợn tròn mắt, hắn nghĩ mình đã nhìn nhầm rồi!

Tuy nhiên, eo của Andre không ngừng đưa đẩy.

Cơ thể không ngừng di chuyển.

Và những âm thanh kỳ lạ truyền đến.

Mọi thứ bày ra trước mắt Hậu Thư Hạo, nói cho hắn biết rằng mọi chuyện đều là thật.

Andre đang quan hệ với một con lợn nái!

Một con lợn nái hơn một trăm năm mươi kg!

Hậu Thư Hạo vội vàng hỏi John: “Chuyện này là sao vậy, Hứa Mộc Tình đâu?”

“Sao Hứa Mộc Tình lại biến thành lợn nái rồi?’

John cũng bối rối, mặt tái mét: “Tôi cũng không biết nữa!”

Nói xong, John nhanh chóng đi vào phòng ngăn Andre lại.

Hậu Thư Hạo giữ John lại.

Lúc này, Hậu Thư Hạo đã kịp phản ứng lại sau cú sốc.

Trong đôi mắt u ám của hắn.

Hiện lên một tia nham hiểm!

Hậu Thư Hạo là thiên tài ngàn năm có một.

Sở trường của thiên tài chính là biến nguy hiểm thành cơ hội.

Hậu Thư Hạo không thể ngờ được khung cảnh trước mắt.

Nhưng ngay lập tức hắn đã nghĩ ra một chiêu mới.

Hứa Mộc Tình không có trong phòng, Lý Hùng cũng không xuất hiện.

Tuy nhiên, có thể khiến Andre bất chấp tất cả để giết chết Lý Hùng.

Nghĩ vậy.

Hậu Thư Hạo nhanh chóng nói với người bên cạnh: “Kêu lớn lên, gọi thêm nhiều người nữa đến đây”.

John vội vàng ngăn cản Hậu Thư Hạo: “Cậu Hậu, cậu không nên làm như vậy!”

“Andre là một người rất coi trọng sĩ diện”.

“Nếu như để người khác biết chuyện này, anh ta sẽ điên lên mất”.

Hậu Thư Hạo đẩy John ngã xuống đất, cười lớn.

“Andre nếu như không điên lên”.

“Thì làm sao có thể khiến cậu ta điên cuồng đi giết Lý Hùng chứ?!”

Hậu Thư Hạo nói xong câu này, rất nhiều người cảm thấy hoảng hốt.

Một đám đông chạy tới.

Cười hung dữ.

Hậu Thư Hạo tràn đầy tự tin, bước nhanh ra khỏi đám đông.

Kịch hay bắt đầu rồi!

Khi Hậu Thư Hạo rời đi, John vừa bị đẩy xuống đất, lúc này lau mồ hôi trên trán.

Anh ta mệt mỏi quay người bước vào một căn phòng nhỏ cách đó không xa.

Lúc này, trong phòng, Raven đang ngồi yên lặng, pha trà một cách tao nhã.

“Anh John, mọi việc đã làm xong hết chưa?”

“Xong hết rồi”.

John hơi cúi đầu.

Bình thường, John và Andre luôn tỏ ra kiêu ngạo trước dân Châu Á.

Bởi vì họ là người da trắng, mang trong mình dòng máu cao quý!

Còn bây giờ, John không ngừng lấy tay áo để lau mồ hôi trên trán.

Quá đáng sợ.

Những người da vàng này thật quá đáng sợ!

Lúc trước khi John học tiếng Hoa.

Anh ta vẫn luôn không hiểu ý nghĩa thật sự của câu ‘bọ ngựa bắt ve sầu, chim vàng anh đứng sau’.

Nhưng bây giờ, anh ta đã có cơ hội tự mình trải nghiệm!

Buổi tối hôm nay, Andre là ve sầu.

Hậu Thư Hạo là bọ ngựa.

Còn người phụ nữ đáng sợ trước mặt này chính là chim vàng anh!

Raven nhìn John bằng đôi mắt long lanh.

Cô ta cười nói: “Anh John, tôi không phải vàng anh”.

“Tôi chỉ là một nhân vật nhỏ bên cạnh chủ nhân mà thôi”.

“Đây đều là sự sắp xếp của chủ nhân nhà tôi”.

“Tất nhiên, chủ nhân nhà tôi không phải vàng anh”.

“Anh là thần!”
Chương 420: Tôi phải giết Lý Hùng

“Khốn kiếp!”

“Khốn kiếp!!”

“Khốn kiếp!!”

Sau khi Andre tỉnh táo lại, anh ta đập phá mọi thứ có thể đập được ở trong phòng.

Chuyện xảy ra ở bữa tiệc tối qua đã lan truyền khắp nơi.

Bây giờ, toàn bộ người dân Thiên Môn đều biết.

Anh ta không còn mặt mũi nào để ở lại.

Anh ta chỉ có thể về nước.

Andre nhìn John đứng bên cạnh, hung dữ nói: “John, tôi không cam tâm! Không cam tâm!”

“Mối thù này rất định phải báo!”

“Báo ngay lập tức!”

“Lũ khỉ Châu Á!”

“Lũ tạp chủng chưa tiến hóa hết này!!”

“Tôi! Andre Nicholas, xin thề, nhân danh tổ tiên nhà tôi”.

“Tôi nhất định phải giết chết Lý Hùng”.

“Tôi phải để lũ đàn ông vừa đen vừa xấu chơi con chó cái Hứa Mộc Tình đến chết thì thôi!”

Andre phẫn nộ hét lớn.

Gầm lên.

Anh ta lấy điện thoại và bấm gọi.

Mà cuộc gọi này không phải là cuộc gọi đường dài quốc tế.

Đối phương ở Thiên Môn.

Andre nói bằng tiếng Anh: “Tập hợp đủ người, ngày mai theo tôi hành động!”

“Tôi muốn đám người da vàng này biết, đắc tội với một người có dòng máu cao quý như tôi thì sẽ đau khổ như thế nào!!”

......

Andre rời công ty đầu tư Heres.

Mối quan hệ hợp tác giữa tập đoàn Lăng Tiêu và công ty Heres tiến hành thuận lợi.

Hứa Mộc Tình sau khi biết tin, ôm chầm lấy Lý Hùng và hôn anh một cái.

“Chồng à, anh giỏi thật đó!”

“Anh làm cách nào hay vậy?”

Lý Hùng cười nói: “Em hôn anh thêm một cái nữa, anh sẽ nói cho em biết”.

“Em đã hôn anh rồi mà!”

“Em mới chỉ hôn bên trên, chưa hôn bên dưới”.

Hứa Mộc Tình liếc nhìn Lý Hùng bằng ánh mắt sắc nhẹm.

Lưu manh!

Lúc này, Hứa Hạo Nhiên vội vàng đẩy cửa phòng làm việc của Hứa Mộc Tình chạy vào.

“Anh rể! Không xong rồi, tên Hậu Thư Hạo đó đến rồi!”

Hứa Mộc Tình cảm thấy mất hết hứng thú khi nghe thấy cái tên Hậu Thư Hạo này.

“Người này đến công ty chúng ta làm gì vậy? Em bảo bảo vệ đuổi hắn đi đi”.

Lý Hùng nắm lấy tay Hứa Mộc Tình, vừa cười vừa nói.

“Vợ đừng tức giận, để anh đi gặp hắn”.

Hứa Mộc Tình nhìn Lý Hùng: “Vậy anh cẩn thận, đừng để bị lỗ nhé”.

Hứa Hạo Nhiên ở bên cạnh nói: “Chị, người có thể khiến anh rể chịu lỗ, căn bản là không tồn tại trên thế giới này!”

Trong phòng tiếp tân.

Hậu Thư Hạo đang ung dung thưởng thức trà.

Hậu Thư Hạo nói với nhân viên lễ tân: “Trà của các cô ở đây ngon phết, là ai pha vậy?”

Lễ tân chỉ cười không nói.

Hậu Thư Hạo đã nhận ra được hương vị từ loại trà này.

Trà mà trước đây Raven pha về cơ bản cũng có hương vị tương tự như vậy.

Mùi thơm dễ chịu.

Dư vị ngọt ngào.

Tuy nhiên, Raven đã chết.

Nghĩ đến Raven, bây giờ Hậu Thư Hạo vẫn cảm thấy có chút đáng tiếc.

Người phụ nữ này nếu như giữ lại bên cạnh hắn, đối với hắn chính là một cánh tay trợ giúp đắc lực.

Nhưng xét cho cùng thì cũng vẫn chỉ là một công cụ.

Dùng xong rồi thì có thể vứt đi.

Khi đang suy nghĩ, Lý Hùng và Hứa Hạo Nhiên bước vào.

Hậu Thư Hạo vừa nhìn thấy Lý Hùng liền mỉm cười.

Hắn vẫn mang phong thái tao nhã như thường ngày.

Mặc dù Hậu Thư Hạo đang ngồi, nhưng hắn cảm thấy hắn cao quý hơn bất kỳ ai trong căn phòng này.

Sự tồn tại của hắn chính là một cảnh quan trong phòng.

Nhìn Lý Hùng ăn mặc.

Luộm thuộm!

Rẻ tiền!

Loại quần áo này đừng nói đến mặc.

Cho dù chỉ vô tình xuất hiện trong mắt hắn, hắn cũng cảm thấy rẻ tiền.

Lý Hùng lấy một chiếc ghế, ngồi trước mặt Hậu Thư Hạo.

“Vị thiên tài ngàn năm mới có một này hôm nay đến công ty chúng tôi có việc gì sao?”

“Hừm....”

Hậu Thư Hạo trầm mặc cười.

“Giám đốc Hứa đâu rồi?”

“Vợ tôi rất bận, mấy cái loại tép riu không phải muốn gặp là được gặp đâu”.

Nụ cười trên mặt Hậu Thư Hạo càng thêm phần tự tin.

Trong mắt Lý Hùng thì lại thành rất thô tục!

Bẩn thỉu!

“Giám đốc Hứa không ở đây, nói với anh cũng vậy”.

“Tôi đến để nhắc nhở mấy người, nếu như bây giờ quỳ xuống! Dập đầu! Xin lỗi! Nhận thua!”

“Ít nhất thì còn có thể giữ lại cái mạng”.

“Tôi sẽ cho anh một con đường sống”.

Hậu Thư Hạo mở miệng.

Một ít nước bọt phun ra.

Lý Hùng nhẹ nhàng phẩy tay.

Một cơn gió dữ dội thổi qua!

Ngay lập tức!

Hai đồng tử của Trương Tam, người vẫn luôn đứng sau lưng Hậu Thư Hạo giãn ra.

Bóng hình của ông ta lóe lên, ngay lập tức đứng trước mặt Hậu Thư Hạo.

Nhìn chằm chằm Lý Hùng bằng ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống.

Lý Hùng sắc mặt bình thản nói: “Đừng căng thẳng”.

“Vừa nãy cậu đây nói nhiều quá, nước bọt bắn hết ra, nên tôi chỉ vẩy đi thôi”.

Hậu Thư Hạo nắm chặt nắm đấm.

“Anh...”

Lý Hùng dửng dưng nói: “Đứng dậy rồi, thì đừng ngồi xuống nữa”.

“Mau chóng cút đi”.

“Nếu như anh còn ngồi thêm một hai giây nữa, tôi sẽ không nhịn được mà ra tay đánh anh tàn phế đấy”.

“Đường đường là thiên tài ngàn năm có một của nhà họ Hậu, lại bởi vì nói ra mấy câu ngu xuẩn mà bị người ta đánh cho tàn phế thì không hay lắm đâu nhỉ”.

“Hừ!”

Hậu Thư Hạo hừ lạnh một tiếng.

Hắn cũng chả buồn tranh luận với Lý Hùng.

Thiếu hiểu biết!

Ngu dốt!

Ngông cuồng!

Trong mắt Hậu Thư Hạo, Lý Hùng chính là một kẻ ngu xuẩn cực độ.

Hắn cảm thấy nhà họ Lý đổ quá nhiều tài nguyên để bồi dường một kẻ ngu si như thế này thật không đáng.

Nhưng tất nhiên là hắn cảm thấy nực cười nhiều hơn.

Khi Hậu Thư Hạo bước ra khỏi tòa nhà của tập đoàn Lăng Tiêu, hắn dang rộng hai tay.

Hít thở bầu không khí trong lành bên ngoài.

Hắn tràn đầy tự tin

Đầy tham vọng.

Hắn biết, Lý Hùng nhất định sẽ không sống sót qua đêm nay.

Không lâu sau, hắn và Nữ hoàng phố Wall sẽ cùng nắm tay nhau bước vào lễ đường.

Lúc này, cửa sổ bên cạnh phòng tiếp tân.

Hứa Hạo Nhiên nhìn Hậu Thư Hạo bước vào chiếc xe hơi sang trọng rồi từ từ lái đi.

Cậu ta quay đầu nhìn Lý Hùng: “Anh rể, cái tên Hậu Thư Hạo này chém gió dễ sợ”.

“Nếu như em là anh, em sẽ dùng nắm đấm để chào hỏi hắn ta”.

Lý Hùng mỉm cười nhận lấy một tách trà thơm từ Raven.

“Không vội, không vội”.

“Anh rể còn không vội nữa, cái tên khốn khiếp đó đã đến tận nhà chúng ta khoe mẽ rồi đây này!”

Nhìn thấy Hứa Hạo Nhiên với vẻ mặt lo lắng, Lý Hùng đột nhiên hỏi một câu: “Em biết vì sao phải giết chó vào mùa nóng không?”

Hứa Hạo Nhiên lắc đầu.

Raven cũng là lần đầu tiên nghe thấy câu này.

Cô ta đứng đằng sau Lý Hùng, đôi mắt sáng lấp lánh như ngọc nhìn chằm chằm vào Lý Hùng.

“Bởi vì lúc đó chó béo nhất”.

“Chó con khi lớn rồi, không cần phải dựa vào chó mẹ nữa”.

“Chó con cũng có thể thay chó già canh giữ nhà cửa”.

Hứa Hạo Nhiên biết rằng Lý Hùng từ trước đến nay không bao giờ động đến thịt chó.

Nhà bọn họ cũng không ăn thứ này.

Lý Hùng đột nhiên nói câu này, nhất định là có ý khác.

Hứa Hạo Nhiên cười hi hi hỏi Lý Hùng: “Anh rể, con chó vừa nãy mà anh nhắc đến chắc là Hậu Thư Hạo đúng không”.

Lý Hùng một hơi uống hết chén trà thơm.

“Gia tộc Hậu Thị đã hoạt động ở thủ đô và khu vực lân cận trong nhiều năm”.

“Chúng ta đến Thiên Môn chưa lâu, nếu muốn có được chỗ đứng ở Thiên Môn, chúng ta cần phải nhổ sạch tận gốc thế lực của gia tộc Hậu Thị”.

“Nếu như tên Hậu Thư Hạo này không đến đây, anh còn đang đau đầu không biết dùng cách gì để một phát tóm gọn tất cả bọn chúng”.

“Nhưng bây giờ tên Hậu Thư Hạo đên rồi, tất cả mọi vấn đề đã có cách giải quyết”.

Hứa Hạo Nhiên vỗ tay.

“Em hiểu rồi!”

“Ý của anh rể là, chúng ta càng ép hắn ta, hắn ta sẽ kêu gọi thêm càng nhiều người nhà của hắn ra để đối phó với chúng ta”.

“Đợi đến khi gọi hết tất cả đám người ấy ra rồi, có nghĩa là ở Thiên Môn sẽ không còn thế lực của gia tộc Hậu Thị bọn chúng nữa!”

“Đến lúc đó, tên Hậu Thư Hạo này chính là con chó trong mùa nóng, có thể thịt được rồi!”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom