• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Ma Đế Nghịch Thần

  • Chương 474: Khởi điểm

Luồng lưu quang đáp xuống dưới một đình viện, rơi vào trong lòng bàn tay lão già khắc khổ, quang hoa thu liễm hiện ra tấm truyền tin phù cao cấp. Đảo thần thức vào bên trong phù lục đọc thông tin, sắc mặt lão già dần bình ổn lại, phụ nhân ngồi đối diện chỉ cách một cái bàn liền lên tiếng hỏi: “Thế nào? Tông chủ nói gì về chuyện đó?”

Lão già khẽ phất tay đưa tấm phù tới phía phụ nhân, đồng thời mở miệng đáp lời: “Ngài ấy nói chuyện về lão quái vật thần bí kia chúng ta không cần quan tâm, cũng đừng có nhắc lại với bất kỳ ai, những thượng vị giả tán tu ẩn danh như thế tốt nhất không nên trêu chọc.”

Phụ nhân cũng vừa xem qua lời nhắn của tông chủ trong tấm phù, nàng gật đầu nói: “Ẩn tu tại nơi hoang vu hẻo lánh như thế, chắc chắn là tán tu rồi, không ngờ Tam Giác Vực chúng ta vẫn còn một tồn tại đáng sợ mà không ai biết đến.”

Hai người này chính là kẻ đã bị A Diệt dùng thần thức thượng vị để xua đuổi, hiện tại họ đã trở về thế lực của mình, còn gửi tin tức này cho tông chủ, hiện tại đã được tông chủ truyền tin phân phó không nên nhắc tới vụ này nữa.

“Haizz.. Không biết đến khi nào tông chủ mới xong việc với liên minh cường đại kia? Ta nghe nói gần như toàn bộ thượng vị giả tại mười Vực và mười Quốc gia xung quanh đây, đều rời khỏi phạm vi thế lực đi tới hỗ trợ liên minh đó, không biết sự kiện trọng đại gì mà điều động cường giả trên khắp một góc đại lục như vậy?”Phụ nhân thở dài lẩm bẩm.

Nghe vậy lão già nói: “Tựa hồ liên minh cường đại đó đang truy tìm tung tích một món vũ khí cực kỳ lợi hại, ta cũng không biết tin tức này có phải thật hay không. Nhưng gần đây tại Tam Giác Vực này số lượng nguyên sĩ Bỉ Ngạn cảnh tăng lên rất nhiều, chắc hẳn chúng là nhân thủ từ liên minh cường đại phái tới, ta có cảm giác sóng gió lớn sắp nổi lên rồi!”

Trong khi hai kẻ đã từng bị A Diệt dọa chạy đang trò chuyện với nhau, thì bản thân kẻ hù dọa bọn chúng lại đang trôi nổi giữa vân vụ Mộng Huyễn Ảo, tâm thần chìm sâu trong mộng.

Giữa sân lớn được bao quanh bởi vô số yêu thú, có chừng ba chục hài đồng bị vây vào giữa, theo tiếng quát của tên yêu binh, vài tên tiểu yêu hung tợn xông ra tính lột sạch y phục trên thân các món ăn non mềm trước mặt.

A Diệt đứng trong số những hài đồng, hắn không biết thử thách đầu tiên của mộng ảo này là gì, trong lòng không khỏi căng thẳng: “Chẳng lẽ thử thách tại đây chính là muốn ta giữ được tiểu mệnh trong hoàn cảnh này sao? Như vậy quá khó rồi, sao có thể chạy thoát nổi trước hàng trăm đầu súc sinh như thế này được.”

Trong lúc đám hài đồng đang gào khóc, bầy yêu thú đang điên cuồng vui cười, thì dị biến xảy ra. Có vô số phi tiễn từ ngoài sơn trại bắn vào bên trong, nhắm thẳng hướng bóng lưng đám yêu thú đang đứng thành hình tròn, chả mấy chốc đã đoạt đi tính mạng của không ít tiểu yêu.

Cả đám yêu thú tức giận gầm lên, chúng đồng loạt hướng ánh mắt đầy sát khí ra ngoài doanh trại. Từ phía ngoài tường trại có vô số thân ảnh nhân loại nhảy vào, ai nấy cầm chắc vũ khí, bộc phát nguyên lực, hùng dũng xông thẳng tới quyết chiến với yêu thú.

“Mau giải cứu đám trẻ!” Một tên nam tử lưng hùm vai gấu quát lớn, nghe vậy một vài người có thân pháp nhanh nhạy, luồn lách qua đội hình địch, tiến vào trung tâm sân lớn bảo vệ lũ hài đồng đang hoảng loạn.

“Là các vị trưởng bối trong tộc, chúng ta được cứu rồi!” Một vài hài động kích động kêu lên, nhanh chóng vực dậy tinh thần của mấy đứa trẻ đang khóc, rồi cùng với mấy gã nguyên sĩ bắt đầu xông ra khỏi vòng vây yêu thú.

Oanh bạo lớn phát sinh, hai kẻ mạnh nhất giữa hai phe đã giao thủ. Thủ lĩnh đám yêu thú nơi đây là một tên đại binh tam giai đỉnh phong, sở hữu man lực rất lớn. Đối đầu với hắn là gã nam tử lưng hùm vai gấu, tu vi Luyện Nguyên cảnh đỉnh phong, đồng dạng chuyên tu lực lượng nhục thể, sức mạnh nhục thân bộc phát rất mạnh mẽ.

Trong nháy mắt nơi đây trở nên hỗn loạn, nguyên sĩ nhân loại cùng yêu thú chém gϊếŧ thảm liệt, nhóm ba chục hài đồng cũng đã bị giảm bớt số lượng, thương vong không ít. Một bàn tay dã thú chộp nhanh tới, vồ hụt khỏi thân ảnh hài đồng A Diệt, nhưng lại bắt được một tên khác, đầu tiểu yêu liền há lớn miệng thả đứa trẻ vào bên trong, cái miệng đầy răng nhọn nhai ngấu nghiến tỏ vẻ thỏa mãn.

“Súc sinh chết đi!” Một tên nguyên sĩ trông thấy cảnh tượng này liền điên cuồng lao tới tấn công tới tấp, hai bên lập tức nổi lên kịch chiến. Đám trẻ nhìn đâu cũng thấy tràng cảnh chém gϊếŧ lẫn nhau, hoảng sợ kinh hãi, chỉ biết rối rít chạy theo sau một nguyên sĩ đi đầu, phá vây hướng tới cổng sơn trại.

“Hoàn cảnh rối loạn như thế này thì hoàn toàn có thể thoát thân, quả nhiên thử thách đầu tiên không bao giờ là quá khó.” Trong lòng A Diệt nghĩ thầm, nhưng lúc này tên nguyên sĩ đi đầu đã bị yêu thú cản trở, giằng co lẫn nhau, đám trẻ chỉ còn cách tự mình chạy trốn.

Tới gần cổng doanh trại, một nữ hài đồng bứt tốc phóng nhanh, đạp mạnh lên cánh cửa lớn, khiến cả cánh cửa đổ sập xuống, nàng ta khoát tay quát lên: “Mau lên, ra ngoài rừng hãy tản ra chạy mỗi người một hướng, làm như vậy chí ít sẽ có phân nửa người trong chúng ta có thể sống.”

Đám trẻ dù hoảng loạn vẫn nghe hiểu ý nữ hài đồng vừa nói, vừa băng qua cổng trại chúng liền tán loạn khắp tứ phía, dù có tiểu yêu đuổi theo cũng không thể một mẻ hốt gọn toàn bộ. Nữ hài đồng chỉ tay vào một vài tên cao lớn nhất trong đám trẻ rồi nói: “Các ngươi mau đứng lại cùng ta bọc hậu, câu kéo thời gian để đám tộc đệ tộc muội có thể chạy được xa hơn!”

Những hài đồng bị nàng ta chỉ đều đã mười tuổi, đang trong giai đoạn Tam Nan, A Diệt cũng ở trong số đó. Trong lúc A Diệt chuẩn bị bỏ chạy phớt lờ lời nói của nữ hài đồng kia, thì mấy tên bên cạnh lại không giống như vậy, ai nấy đều đứng lại xoay người sẵn sàng tử thủ, một tên cười lớn nói: “Tộc nhân Vân gia chúng ta không có kẻ nhát gan!"

Trong lòng A Diệt nổi lên một cỗ ý chí chiến đấu mãnh liệt, luồng ý chí này tới từ cơ thể mà hắn đang điều khiển, chứ không phải của bản thân hắn. Dòng máu Vân gia đang nháo động, sục sôi ý chí liều chết chiến đấu, khiến A Diệt bất đắc dĩ phải dừng lại xoay người tỏ vẻ sẵn sàng hi sinh.

Trong lòng hắn ta thầm kêu: “Gia tộc họ Vân này rốt cuộc thuộc giống người điên gì thế? Chênh lệch sức mạnh như vậy mà vẫn dám đứng lại liều mạng, đây không phải dũng cảm mà là ngu đần bại não!”

A Diệt vẫn có thể cưỡng ép bỏ chạy, nhưng hắn không dám làm như vậy, vì hắn không rõ thử thách đầu tiên rốt cuộc là chạy thoát khỏi nơi đây, hay cùng mấy tên điên xung quanh tử thủ thành công giúp những đứa trẻ khác bỏ trốn.

Lúc này một đầu tiểu yêu thoát khỏi chiến trường hỗn loạn, xông thẳng tới phía cổng chính nơi vài hài đồng mười tuổi đang chấn giữ. Nữ hài đồng hành động đầu tiên, mấy tên xung quanh cũng lập tức theo sau, A Diệt phân vân thoáng chốc rồi chạy theo đám người, cứ thế sáu đứa nhóc Tam Nan đối chiến với một đầu tiểu yêu nhất giai.

Vì đầu tiểu yêu này đã bị thương trong trận hỗn chiến ngay trước đó, nên đám nhóc có thể đối phó được. Khi A Diệt cùng ba tên khác ôm chặt tứ chi yêu thú, một tên dùng hai cánh tay kéo chặt cổ khiến nó ngửa ra sau, thì nữ hài đồng nhảy lên cao rồi giáng xuống một đòn toàn lực.

Lưỡi thanh đoản kiếm trong tay nàng ta cắm sâu vào giữa mi tâm yêu thú, khiến máu tươi phun trào như mưa, những hài đồng này đã thành công dùng sức phàm đồ yêu. Khi thi thể tiểu yêu vô lực ngã mạnh xuống nền đất, thì sáu đứa trẻ ai nấy há miệng thở dốc, có tên nhăn mặt vì trên người có vết cào khiến máu tươi chảy ra.

Nhưng sức của bọn họ chẳng hề thay đổi được chút cục diện gì, yêu thú vẫn chiếm ưu thế số lượng, nguyên sĩ bỏ mạng ngày một nhiều hơn. Sáu hài đồng cũng phải bỏ chạy vì bị gã thủ lĩnh trong tộc quát đuổi, nếu bọn họ còn cố thủ ở đó sẽ gây phân tâm cho những nguyên sĩ, không còn cách nào bọn chúng liền bỏ chạy theo sau đám hài đồng nhỏ hơn.

Trận chiến lần này trong doanh trại của đám yêu thú, nguyên sĩ trưởng thành của Vân gia chắc chắn sẽ toàn quân bị diệt, chạy thoát được một người đã là vận khí lớn. Còn những hài đồng đã bỏ chạy tán loạn khắp khu rừng, số lượng đã giảm đi gần phân nửa, chỉ cần có vài đầu tiểu yêu truy sát thì những đứa trẻ này đã khó sống rồi.

Trên đường chạy trốn nhóm sáu hài đồng Tam Nan đã tách ra, A Diệt hiện tại đồng hành cùng nữ hài đồng có chiến lực cao nhất trong hội con nít. Hiện tại hắn như là kẻ ngoài cuộc, chỉ có thể đứng xem, cơ thể mà thần trí hắn phụ thể vào bấy giờ đang tự hoạt động.

Đột nhiên có tiếng kêu thất thanh của một đứa nhóc vang lên, theo ngay sau đó là tiếng cười lớn đắc ý của yêu thú, sắc mặt nữ hài đồng liền trở nên phẫn nộ, đổi hướng chuẩn bị phóng đi cứu người. Nhưng đúng lúc này nàng bị tên nam hài đồng kế bên đè xuống, dù có giãy giụa cũng nhất thời không thể vùng dậy, chỉ biết vô lực, nghe tiếng kêu thảm thiết cuối đời từ phương xa truyền lại.

Ánh mắt nữ hài đồng phẫn nộ, điên cuồng, kèm theo nước mắt chảy ra, nam hài tử càng ra sức ấn mạnh xuống, ánh mắt hắn đỏ hoe nói: “Vân Vận, hiện giờ ngươi đã sức cùng lực kiệt rồi, đến đó chỉ là chịu chết chứ không thể cứu được ai đâu. Ban nãy ngươi không nghe Vân Bách Chiến bá phụ nói sao? Ngài nói ngươi chính là tương lai của Vân gia, thế nên đừng có đi chịu chết...”

Nữ hài đồng Vân Vận giãy thoát, nàng lập tức phát lực đạp tên nam hài tử lăn lộn ra xa, sắc mặt phẫn nộ quát lên: “Vân gia ta không có loại ham sống sợ chết như ngươi Vân Toàn, từ giờ ngươi đừng có nhận mình là tộc nhân Vân gia nữa!”

Nói rồi nàng ta xoay người chạy tới phương hướng tiếng thét thảm thương của một đứa nhóc đồng tộc, tên nam tử đứng dậy, sắc mặt lo lắng, nhưng bỗng nhiên toàn thân sững lại. A Diệt lại có thể vận động cơ thể này, hắn nhìn theo bóng lưng nữ hài đồng, miệng lẩm bẩm: “Xem ra thử thách tiếp theo là ngăn không cho nha đầu kia đi chịu chết.”

Hắn ta bộc phát tốc lực, chả mấy chốc đã bắt kịp Vân Vận rồi vung tay tính khống chế nàng ta, nữ hài đồng như đã cảm thấy nguy cơ liền quay lại chống cự, cả hai vật lộn giữa khu rừng. Vừa đánh lộn trong lòng A Diệt vừa nghĩ: “Không ngờ có ngày ta phải đánh nhau với một đứa con nít.”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom