• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Ma Đế Nghịch Thần

  • Chương 475: Truyền kỳ

Hai thân ảnh nhỏ tuổi vật lộn trong khu rừng, một bên phòng thủ, một bên điên cuồng công kích. Hài đồng A Diệt bị nữ hài Vân Vận đè xuống dưới, song thủ hung hăng vung quyền đấm tới tấp, khiến kẻ nằm phía dưới chỉ biết giơ cánh tay chống đỡ.

“Ngươi mau đánh trả đi đồ hèn nhát, nếu không ta sẽ đánh chết ngươi!” Nữ hài Vân Vận phẫn nộ quát lên, công kích vẫn liên miên không ngừng, khiến hai cánh tay A Diệt tê dại. Một chân hắn lập tức vung lên, đầu gối nốc thẳng giữa lưng nữ hài tử, khiến nàng ta nhào về phía trước như chó đớp cứt.

Hắn nhanh chóng vùng dậy, lao tới triển khai công kích, khiến nữ hài trước mặt thụ thương không ít, nhưng nàng ta cũng không phải đèn cạn dầu, phản công rất gay gắt, hai bên đấu đá vật lộn giữa rừng.

Lăn lộn một hồi, hai người bất ngờ bị cuốn trôi theo dòng đất cát sạt lở, rơi xuống một cái động sâu, vừa vặn đáp tại ngay giữa một tế đàn cổ. Thân thể cả hai va đập mạnh xuống nền đá, máu tươi trào ra nhuộm đỏ bề mặt tế đàn, dị biến xảy ra, hai thân ảnh nhỏ tuổi lập tức bị hào quang huyền ảo bao phủ, chả mấy chốc biến mất vô ảnh vô tung.

Hai người bị chuyển tống tới một sơn động lớn, nhưng thân thể đang tê liệt vì đau, phải qua nửa nén nhang mới có thể gắng gượng đứng dậy, kiểm tra xung quanh. Hài đồng A Diệt quan sát tế đàn cổ dưới chân, thấy thứ này đã bị hư hại nặng nề, chỉ có thể nhận chuyển tống tới chứ không thể phát động chuyển tống đi, hắn biết mình bị vây ở đây rồi.

Vân Vận liếc nhìn hắn một cái, rồi khập khiễng tiến lên phía trước, đi vào sâu hơn trong sơn động này, A Diệt cũng chậm rãi tiến theo sau, trong lòng tự hỏi không biết thử thách tiếp theo là gì.

Cảnh tượng trong sơn động đã trả lời cho hắn, nơi đây là một chỗ cất giấu truyền thừa của cường giả, bấy giờ hắn cùng nữ hài tử kia đã tiến vào phạm vi tiếp nhận thử thách để có đủ tư cách nhận được truyền thừa. Hai người bị phân ra hai lối đi khác nhau, trên đường đi có rất nhiều chướng ngại, bọn họ chỉ nhận được chút vật phẩm hỗ trợ, sau đó phải tự mình tìm cách vượt qua cửa ải.

Trong lòng A Diệt vui mừng không thôi, vì thử thách trong sơn động truyền thừa này là về phương diện pháp trận, thứ hắn ta am hiểu và tinh thông nhất. Hắn không khỏi lẩm bẩm: “Liệu lĩnh vực chính của Mộng Huyễn Ảo lần này có phải về pháp trận không nhỉ? Nếu là thế thật thì tốt quá, trình độ pháp trận của ta sẽ tăng thêm một mảng lớn.”

Hài đồng A Diệt một đường thẳng tiến, đến trước mỗi cửa ải hắn sẽ nhận được một vài trận kỳ cùng trận bàn, hắn phải tự bố trí ra một trận pháp có thể chống lại công kích từ cửa ải ấy. Độ khó cho dù ngày càng tăng, thì những cửa ải vẫn chỉ nằm trong mức pháp trận học đồ, A Diệt rất dễ dàng vượt qua.

Truyền thừa này đã có từ tận thời trung cổ, vì vậy các phương thức bày trận rất mới lạ đối với A Diệt, dù trình độ hắn cao siêu thì vẫn nhận được nhiều điều có lợi khi vượt ải. Nửa ngày sau nam hài tử thành công vượt qua toàn bộ cửa ải trong một lối sơn động, tiến ra khu vực rộng lớn hắn đã không khỏi ngạc nhiên, vì nữ hài Vân Vận cũng vừa lúc ra tới.

“Xem ra nha đầu này có thiên phú tại phương diện trận pháp rất cao.” Trong lòng A Diệt nghĩ thầm, lúc này nữ hài tử đó trông thấy hắn cùng lúc ra với mình cũng có chút bất ngờ. Cả hai đồng thời tiếp tục tiến bước, vết thương trên người họ trong quá trình vượt qua mỗi ải đã được trị liệu, hiện tại có thể vận động thoải mái.

Vân Vận hiện giờ đã có thời gian bình tĩnh suy nghĩ lại, nàng biết hành động can ngăn mình đi cứu người của Vân Toàn là đúng, nếu thời khắc đó nàng liều chết lao đến đối đầu với yêu thú, chắc chắn giờ đã không còn mạng. Nhưng như vậy cũng không đồng nghĩa với việc nàng sẽ giảng hòa với tên khốn hèn nhát đó, trong lòng nữ hài vẫn rất căm ghét tên đang đi ngay kế bên.

Hai người tiếp tục gặp phải thử thách, nơi đây ngay từ ban đầu đã có pháp trận kiểm tra tu vi của người tham gia. Khi biết hai tiểu gia hỏa này chỉ trong giai đoạn Tam Nan, độ khó thử thách đã ngay lập tức thay đổi, tất cả cửa ải chỉ nằm trong mức pháp trận học đồ, chỉ thay đổi về đa dạng công năng trận pháp mà thôi.

Hai gia hỏa họ Vân sau một thời gian dài vượt qua mọi cửa ải, đã thành công tiếp nhận truyền thừa pháp trận từ tận thời trung cổ.

Đặc biệt là Vân Vận, nàng ta có năng khiếu suy tính pháp trận rất đa dạng, ngộ tính tại phương diện này cực kỳ cao, tư chất trong người hợp với chân truyền nơi đây, nên được đại trận tổng ở nơi này nhận làm chân truyền đệ tử của vị cường giả năm xưa, truyền lại toàn bộ kinh nghiệm vào đầu nàng.

Hai thân ảnh nhỏ tuổi ngồi trước miệng sơn động, nhìn ngắm vầng khuyết nguyệt trên cao, nữ hài Vân Vận nói: “Ta đã biết chúng ta đang ở nơi nào rồi, là Phong Vân Quốc cách rất xa vùng đất chúng ta sinh ra, muốn trở về đó là bất khả thi, trừ phi có thực lực như chủ nhân của sơn động truyền thừa này, mới có một tia khả năng tìm về được.”

A Diệt lúc này lại trở thành người ngoài cuộc, nhìn thân xác Vân Toàn tự mình hoạt động, nam hài tử này nói: “Bây giờ dù có cách trở về thì ta cũng chẳng về đâu, Vân gia đã tuyệt diệt, tộc nhân không chắc còn quá chục người sống sót, đám yêu thú thì vẫn luôn lùng sục khắp nơi. Ta sẽ cố gắng tu hành, đợi sau khi nắm giữ thực lực cường đại, đến lúc đó trở về báo thù mới là đúng đắn.”

Thấy biểu hiện quyết chí của Vân Toàn, độ phản cảm trong lòng Vân Vận đối với tên này mới giảm xuống phần nào, nàng ta nói: “Sớm muộn gì ta cũng sẽ quay trở về huyết tẩy toàn bộ súc sinh trên mảnh đất đó, nhưng ngươi nói đúng, trước tiên vẫn là phải có sức mạnh cường đại cái đã, nếu không trở về chẳng khác gì chịu chết.”

“Vậy được rồi, chúng ta tạm thời chôn hai cái tên Vân Toàn cùng Vân Vận tại nơi này, khi nào có đủ thực lực báo thù cho gia tộc, hãy quay trở lại đây đào bọn chúng lên. Giờ đã đến vùng đất mới, sắp tới sẽ phải lăn lộn tại nơi này lâu dài, chúng ta phải có một cái tên mới, nhắc nhở bản thân không được lười biếng, thù của Vân gia vẫn còn đang đợi chúng ta báo!”

Tên nam hài đồng nói rồi liền đứng bật dậy, vài cây trận kỳ bao quanh người hắn, ánh mắt đầy ý chí quyết tiến sáng như tinh quang, nhìn lên bầu trời đầy sao kiên nghị nói tiếp: “Từ giờ ta sẽ có tên là Cường Nghịch, cường ngạnh đối đầu với tất cả gian nan vất vả, dù có phải nghịch thiên để tiến lên, ta cũng không ngại mà thực hiện!”

Nhìn thần thái tự tin kiên quyết của đối phương, nữ hài tử không khỏi cười xùy một cái, sau đó thanh âm nàng cũng vang lên: “Ta căm thù đám yêu thú, căm ghét ngươi lúc trước hèn nhát, cũng ghét chính bản thân mình không đủ mạnh. Nên từ giờ ta sẽ một đường tiến lên, như ngươi nói dù có phải nghịch thiên cũng chẳng ngại, dù có bị lão thiên trừng trị cũng quyết tử không lùi.”

Nàng ta đứng bật dậy, cười lên như điên rồi nói lớn: “Từ giờ, Vân Vận đã chết, một nữ cường điên cuồng đã được khai sinh, dù có khiến trời giận giáng xuống vạn kiếp cũng sẽ không chùn bước, từ nay con ả điên này sẽ có tên là Thiên Hận, trời không phạm ta thì ta cứ phạm trời, hahaha!”

Tiếng cười điên cuồng của nữ hài vô pháp vô quy vang vọng cả sơn động, khiến kẻ đứng bên cạnh cũng không khỏi dè chừng. Tâm thần A Diệt đứng phía sau quan sát, ánh mắt hắn nhìn tới bóng lưng nữa hài tử, lại như nhìn thấy bóng lưng của một vị cường giả ngạo thị thiên hạ trong tương lai.

“Thì ra mộng ảo này chính là truyền kỳ về Thiên Hận Hầu uy danh khắp đại lục, tiếng xấu đồn xa, người điên thứ thiệt.” A Diệt mỉm cười, tâm thần lập tức nhập lại vào thân thể hài đồng Cường Nghịch, tiếp tục vượt qua những màn thử thách tiếp theo do mộng ảo đặt ra, nâng cao tu vi cùng kinh nghiệm tại lĩnh vực pháp trận.

Trong phúc địa Nhất Đại đã trôi qua một khoảng thời gian, thi thoảng Tam Nương sẽ dùng thần thức tỉ mỉ dò xét kẻ đang trôi nổi trong đám vân vụ hoàng kim, lúc này nàng ta mỉm cười lẩm bẩm: “Tu vi của chủ nhân đã nhích lên rất nhiều lần, xem ra ngài ấy vượt qua được không ít thử thách trong mộng, với tiến độ này có lẽ sẽ tiêu hóa hết vân vụ trước khi chúng kịp tiêu tan.”

Nói rồi nàng lập tức rời đi, vận dụng tâm nhãn kiểm tra mặt ngoài phúc địa, mọi thứ vẫn ổn như thường ngày, không có bất kỳ tu hành giả nào đi ngang qua khu vực này, ngay cả động vật bình thường cũng rất ít, vì nơi đây thực sự cằn cỗi.

Trong mộng, A Diệt vừa thành công vượt qua thử thách thứ bảy, hiện tại trong bộ dáng thanh niên Cường Nghịch mình đầy thương tích, vô lực nằm trên mặt đất, xung quanh hắn một tòa đại trận vỡ nứt sụp đổ. Cách hắn không xa chính là nữ tử Thiên Hận lúc này đã trở thành bậc đại mỹ nhân, nhưng nàng cũng chẳng khá hơn hắn thậm chí là thê thảm hơn, người trông như huyết nhân.

Hai người họ nay đã có tu vi Hiển Hóa cảnh, Thiên Hận là trung kỳ, còn Cường Nghịch là sơ kỳ viên mãn. Vừa rồi cả hai đã tử chiến với một gã Bỉ Ngạn cảnh tiểu thành, kết quả thành công diệt sát tên đó, nhưng hai người cũng phải trả cái giá lớn.

A Diệt không khỏi cười khổ trong lòng: “Ai ngờ Thiên Hận Hầu năm xưa lại điên cuồng như thế chứ, giờ ta đã hiểu tại sao các thượng vị giả khác thường gọi y là nữ quái rồi, quả là một người điên thứ thiệt.”

Hành trình của bọn họ vẫn chưa dừng lại, cảnh tượng liên tiếp được tua nhanh, thử thách càng về sau càng khó, A Diệt đã thất bại rất nhiều lần, khiến hắn ngày càng sợ độ điên cuồng của nữ tử Thiên Hận này.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom