-
Chương 482: Hẹp lộ
Thân ảnh gã trung niên Cầm Đơn Câu bễ nghễ phiêu phù trên không, tay lắc lắc cần câu khi đã câu được một con cá lớn, ngữ khí hắn thản nhiên lên tiếng: “Ban nãy ta tính hội họp với ca ca rồi mới cùng nhau tới đây, ai ngờ hai người các ngươi phế vật như thế, qua chút thời gian khí tức đã giảm xuống đáng kể, khiến ta phải cấp tốc độn thuật tới.”
Nghe vậy tuấn dật nam tử hừ lạnh nhưng cũng chẳng phản bác một câu, ánh mắt hắn ta tràn đầy sát khí nhìn tới thân thể A Diệt đang lơ lửng giữa trời, ngón tay điểm chỉ, trận trận kiếm quang gào thét trảm tới mục tiêu!
Dị biến phát sinh, một thân ảnh đột ngột xuất hiện ngay trước mặt thân thể thanh niên tuấn mỹ, vũ động đôi cương xoa trong tay, đánh tan toàn bộ kiếm quang bén mảng tới gần. Pháp tắc phong chi nổi lên, thân ảnh đó trong nháy mắt đã bay đến phụ cận gã trung niên, hư ảnh chân long xuất hiện, thế công tựa bài sơn đảo hải ập đến đối phương.
Cầm Đơn Câu không khỏi bất ngờ, một tay đẩy ra phía trước hiển hóa tấm thuẫn lớn, nhưng khi bị hư ảnh trảo rồng chộp trúng liền tiêu tan hoàn toàn. Hai đầu cương xoa kéo theo sức sát thương cường đại đâm tới, khiến trung niên nhân phải thu hồi thần thông của chiếc cần câu, chủ động áp món bảo cụ này lên người, khiến quang tráo hộ thể dày hơn rất nhiều.
“Oành!” Đòn công kích của Tam Nương đánh vỡ một phần quang tráo, lực quán tính đẩy văng gã trung niên bắn ngược ra sau, gã ta tức giận gầm lớn: “Mộng Kiếm Si! Ngươi còn đứng đó nhìn à?”
Tuấn dật nam tử nghe vậy liền tỏ ra sắc mặt bất mãn, lúc này hắn cố nhịn cơn đau truyền tới từ những vết thương, song thủ vũ động thôi phát bảy thanh kiếm, hội tụ nguyên lực rồi phóng thích nguyên kỹ cường đại.
“Thất Trảm Cầu Vồng!”
Bảy luồng kiếm quang thất sắc gào thét bắn tới phương hướng cơ thể A Diệt và Tam Nương, cùng lúc đó linh hồn A Diệt đã trở lại cơ thể, hắn vội luân chuyển ma lực, hắc dực mạnh vỗ đưa bản thân thoát khỏi thế công cường đại đã tới ngay trước mặt.
Hoa văn phong chi pháp tắc nổi lên trên lớp da mềm mại của Tam Nương, cuồng phong xuất hiện kéo nàng ra khỏi quỹ đạo bảy luồng kiếm quang. Mắt thấy đòn công kích đáng sợ đã đi qua, Tam Nương không khỏi thở phào, họ Diệt cau mày lẩm bẩm: “Tên này có vẻ là đồ đệ của Thất Kiếm Hầu, công kích thiên về sát lực rất cường đại, một khi trúng đòn chắc chắn mất mạng!”
Nam tử tuấn dật Mộng Kiếm Si đổ một nắm đan dược vào miệng, đồng thời dán vài tấm phù lục lên thân, sau đó mới lên tinh thần bay tới phía A Diệt và Tam Nương. Trung niên Cầm Đơn Câu cũng đã bay trở lại, ánh mắt không giấu nổi sự chấn kinh khi nhìn tới Tam Nương, hắn không ngờ lại có một loại khôi lỗi lợi hại như thế, đã vậy còn nằm trong tay một tên Bỉ Ngạn cảnh.
Trong lòng A Diệt trầm xuống, vì hai tên này đều thuộc loại có chiến lực vượt trội, mặc dù chiến lực của hắn cao hơn bọn chúng nhưng muốn gϊếŧ chết cũng chẳng dễ, hơn nữa thời gian chiến đấu càng lâu sẽ càng câu kéo thêm nhiều kẻ khác tới.
Tiếng lôi minh vang lên, thân ảnh hai chủ tớ bắn tới phía họ Cầm trung niên, thấy vậy gã ta phất cần câu trong tay, pháp tắc âm hồn nổi lên, vô số oán hồn kêu gào lao ra từ những cánh cửa động thiên âm u, cản trở thế công của hai người. Từ phía sau họ Mộng bay tới, hắn tiếp tục điều động kim chi pháp tắc, thi triển công kích chí dương chí cương.
“Đúng lúc này!” A Diệt truyền âm quát lớn với Tam Nương, nàng ta liền ngay tức thì phụ thể pháp tắc phong chi lên người chủ nhân, rồi tự động chui vào trong giới chỉ của hắn. Hắc Vũ Dực vũ động ma lôi, độn thuật của hắc lôi và phong chi pháp tắc kết hợp, khiến tốc độ A Diệt như thể thuấn di, nhoáng cái đã xuất hiện sau lưng gã trung niên.
Mặc dù Mộng Kiếm Si có vẻ yếu sức hơn Cầm Đơn Câu, nhưng pháp tắc kim chi khắc chế kim loại, một khi tới gần có thể bị phản đòn lúc nào không hay, nên A Diệt mới chọn tấn công họ Cầm. Pháp tắc âm hồn thuộc ma tu quỷ đạo, mà Hỗn Ma Quyết lại khắc chế phần lớn ma công ở nhân giới, nên đòn công kích họ Diệt tung ra đã có được tác dụng lớn.
Cầm Đơn Câu đang tức tối, vì đám oán hồn của gã lại bị công kích chí dương của họ Mộng áp chế, khiến trong lòng hắn chỉ tiếc không đập được tên đần kia một cái. Song dực A Diệt trảm ra hai đường đao hắc xích cường đại, đồng thời trường kích bạo phát ma lôi đâm thẳng, ba luồng công kích rạch nát hộ thể bảo vật của họ Cầm, đâm sâu vào da thịt gã ta.
Họ Cầm hoảng hốt cực độ, vội vã thu lại thế công, muốn điều động móc câu hướng về phía sau ngăn cản đối phương nhưng đã muộn, sức sát thương mà A Diệt thi triển ra quá lớn, mà nhục thân họ Cầm chưa đạt tới cực hạn hạ vị, lúc này chỉ có thể trơ mắt nhìn cơ thể mình bị đâm thủng.
Phệ Hắc Giao xuất hiện, há cái miệng lớn như chậu máu ngoạm lấy thân thể kẻ địch, điên cuồng hút nguyên tà lực, đồng thời triệt tiêu khí tức sinh mệnh của con mồi. Mộng Kiếm Si từ xa trông thấy không khỏi kinh hãi, hắn đã tận mắt chứng kiến hai kẻ được Tổ chi pháp tắc công nhận bị mục tiêu hạ sát, trong lòng đã nổi lên ý nghĩ e sợ.
“Tên khốn! Mau trả mạng đệ đệ ta lại đây...” Bỗng nhiên có tiếng quát phẫn nộ từ phương xa truyền tới vang vọng khắp bầu trời, không gian bất chợt run rẩy dữ dội, vì có hai đạo đao mang rách phá thương khung phóng thẳng tới phía A Diệt, tốc độ của đòn công kích này cực kỳ nhanh, độn thuật ma lôi của họ Diệt toàn lực triển khai mới miễn cưỡng thoát được một kiếp.
“Là Cầm Song Đao ca ca của Cầm Đơn Câu, lần này ngươi chết chắc rồi tên khốn!” Mộng Kiếm Si cười gằn nhìn tới phía A Diệt, nghe vậy hắn ta như đã nhận ra, trong lòng thầm nghĩ: “Loại đao kích đáng sợ này, chắc chắn là chân truyền đệ tử của Sa Đao Hầu, hơn nữa chiến lực không tầm thường, có khi ngang hàng với ta, tốt nhất không nên dây dưa làm gì.”
Nghĩ đoạn hắn tức thì hành động, một tay nhanh chóng thu lấy giới chỉ của Cầm Đơn Câu, đôi cánh toàn lực vỗ, thân ảnh hóa thành đạo lôi quang phá không bỏ chạy, bay ngược lại hướng mà Cầm Song Đao đang bắn tới.
Gã tuấn dật nam tử muốn ngăn cản nhưng không nổi, hắn đã thụ thương không nhẹ, giờ không thể thi triển công kích mạnh mẽ, mà công kích bình thường thì vô tác dụng với mục tiêu. Trong ánh mắt không cam của hắn ta, luồng hắc lôi rạch ngang bầu trời, thẳng hướng đến phương xa, trên đường đi còn tức tốc đoạt lấy tính mạng của hai gã Bỉ Ngạn cảnh tiểu thành.
Nhưng hắn đâu có đường thoát được hoàn toàn, khắp bốn phương tám hướng đều có kẻ địch ùa tới, như thể là vô hạn, bay đến đâu cũng bị vô số Bỉ Ngạn cảnh bao vây. May mắn trước mắt phần lớn chỉ là Bỉ Ngạn cảnh tiểu và đại thành, đại viên mãn không nhiều lắm, những tên có thể vận dụng pháp tắc càng thêm ít.
Thế nhưng đây chỉ là nhất thời, thời gian càng dài sẽ kéo tới càng nhiều kẻ mạnh, đám thủ hạ Bỉ Ngạn cảnh dưới trướng các liên minh lớn trên Nhân Yêu Đại Lục này, số lượng được Tổ chi pháp tắc công nhận có rất nhiều, tính ra cũng phải lên tới năm trăm người.
Chiến lực Diệt Chúng Sinh thuộc hàng đầu trong những kẻ có thể vận dụng pháp tắc, nhưng muốn gϊếŧ một vài tên đã rất khó, nếu để bọn chúng bao vây tới thì lúc đó chết chắc. Hiện tại hắn vừa không ngừng phi độn, vừa chú tâm tìm cách thoát thân, nhưng kỳ thực giờ đây hắn đã như cá trong chậu, không có nổi một lối thoát.
Ba ngày sau, vòng vây đã được thu hẹp, mục tiêu dù có thể làm chậm thời gian thân thể lóe lên quang mang, thì vẫn bị vô vàn nguyên sĩ cùng yêu tu Bỉ Ngạn cảnh quần công. Diệt Chúng Sinh tắm máu chúng sinh, lưỡi đao đã đoạt đi tính mạng không dưới trăm gã Bỉ Ngạn cảnh, yêu soái chết dưới tay hắn cũng đã vượt qua ba con số.
Chiến lực đáng sợ của hắn khiến những kẻ đến sau thu liễm lại lòng tham muốn lập đại công. Từ đó Bỉ Ngạn cảnh tiểu và đại thành sẽ bay theo tổ đội chục người một nhóm, thi triển thần thông hợp tung liên hoành, chiến lực dung hợp khi xuất ra có thể ngang với công kích của đại viên mãn cực mạnh.
Chiến quả của A Diệt ngày càng giảm, vì hiện tại không có những Bỉ Ngạn tiểu cảnh giới kém đi lẻ, hơn nữa hắn phải liên tục chạy trốn và chiến đấu trong nhiều ngày, khiến tâm thần mệt mỏi hơn trông thấy.
Ngay cả những tên Bỉ Ngạn cảnh đại viên mãn dù không đi chung thành tổ đội lớn, cũng đi theo nhóm ba đến bốn người một đội, khiến A Diệt muốn hạ sát cũng mất thời gian không ngắn. Chỉ có những kẻ được Tổ chi pháp tắc công nhận dám đi lẻ, vì chúng tự tin dù không địch lại mục tiêu thì vẫn thừa sức có thể bảo vệ tiểu mệnh.
Dưới vùng hiểm địa Nhân Cổ nào đó trên mảnh đất Thú Loạn Vực, thân ảnh họ Diệt đang toàn lực phi độn, phía sau hắn không xa là mười mấy tên Bỉ Ngạn cảnh tiểu và đại thành đang dốc sức truy đuổi. Bọn chúng tụm lại gần nhau, nguyên lực liên kết, tạo ra một độn quang to lớn, tốc độ cũng nhanh hơn đáng kể, truy đuổi gắt gao mục tiêu.
Bóng tối triền miên phủ đến, những sinh vật lông lá hình người bước chân dịch chuyển tới phía nguyên sĩ vừa xâm nhập nơi này, A Diệt đang căng thẳng đào tẩu trông thấy đám vướng đường kia, liền vung tay tiêu diệt toàn bộ.
Những sinh vật mà trước kia khiến họ Diệt thừa sống thiếu chết, uy hϊếp sinh mạng hắn mãnh liệt khi lần đầu tiên hắn tiến nhập hiểm địa Nhân Cổ, lúc này lại dễ dàng bị hắn diệt sát, đúng với câu vật đổi sao dời.
Đạo độn quang to lớn một đường san bằng mọi trở ngại trong đường hầm hiểm địa, ngay khi tiếp cận mục tiêu, chúng liền liên kết chiêu thức công kích lại, phóng ra một đòn có sức sát thương cường đại hướng thẳng thân ảnh A Diệt!
Hắn ta lập tức xoay người vung mạnh chiến đao trong tay, cú chém lập tức chẻ đôi luồng quang mang bắn tới, hoàn toàn không gây cho hắn chút tổn thương nào. Ánh mắt Diệt Chúng Sinh lóe lên sát khí, gằn giọng nói lớn: “Hết giờ chơi rồi, ở trong này không có khoảng trống lớn để các ngươi dùng thủ đoạn viễn công, ta xem các ngươi chạy đi đâu trước công kích của ta!”
Nghe vậy tuấn dật nam tử hừ lạnh nhưng cũng chẳng phản bác một câu, ánh mắt hắn ta tràn đầy sát khí nhìn tới thân thể A Diệt đang lơ lửng giữa trời, ngón tay điểm chỉ, trận trận kiếm quang gào thét trảm tới mục tiêu!
Dị biến phát sinh, một thân ảnh đột ngột xuất hiện ngay trước mặt thân thể thanh niên tuấn mỹ, vũ động đôi cương xoa trong tay, đánh tan toàn bộ kiếm quang bén mảng tới gần. Pháp tắc phong chi nổi lên, thân ảnh đó trong nháy mắt đã bay đến phụ cận gã trung niên, hư ảnh chân long xuất hiện, thế công tựa bài sơn đảo hải ập đến đối phương.
Cầm Đơn Câu không khỏi bất ngờ, một tay đẩy ra phía trước hiển hóa tấm thuẫn lớn, nhưng khi bị hư ảnh trảo rồng chộp trúng liền tiêu tan hoàn toàn. Hai đầu cương xoa kéo theo sức sát thương cường đại đâm tới, khiến trung niên nhân phải thu hồi thần thông của chiếc cần câu, chủ động áp món bảo cụ này lên người, khiến quang tráo hộ thể dày hơn rất nhiều.
“Oành!” Đòn công kích của Tam Nương đánh vỡ một phần quang tráo, lực quán tính đẩy văng gã trung niên bắn ngược ra sau, gã ta tức giận gầm lớn: “Mộng Kiếm Si! Ngươi còn đứng đó nhìn à?”
Tuấn dật nam tử nghe vậy liền tỏ ra sắc mặt bất mãn, lúc này hắn cố nhịn cơn đau truyền tới từ những vết thương, song thủ vũ động thôi phát bảy thanh kiếm, hội tụ nguyên lực rồi phóng thích nguyên kỹ cường đại.
“Thất Trảm Cầu Vồng!”
Bảy luồng kiếm quang thất sắc gào thét bắn tới phương hướng cơ thể A Diệt và Tam Nương, cùng lúc đó linh hồn A Diệt đã trở lại cơ thể, hắn vội luân chuyển ma lực, hắc dực mạnh vỗ đưa bản thân thoát khỏi thế công cường đại đã tới ngay trước mặt.
Hoa văn phong chi pháp tắc nổi lên trên lớp da mềm mại của Tam Nương, cuồng phong xuất hiện kéo nàng ra khỏi quỹ đạo bảy luồng kiếm quang. Mắt thấy đòn công kích đáng sợ đã đi qua, Tam Nương không khỏi thở phào, họ Diệt cau mày lẩm bẩm: “Tên này có vẻ là đồ đệ của Thất Kiếm Hầu, công kích thiên về sát lực rất cường đại, một khi trúng đòn chắc chắn mất mạng!”
Nam tử tuấn dật Mộng Kiếm Si đổ một nắm đan dược vào miệng, đồng thời dán vài tấm phù lục lên thân, sau đó mới lên tinh thần bay tới phía A Diệt và Tam Nương. Trung niên Cầm Đơn Câu cũng đã bay trở lại, ánh mắt không giấu nổi sự chấn kinh khi nhìn tới Tam Nương, hắn không ngờ lại có một loại khôi lỗi lợi hại như thế, đã vậy còn nằm trong tay một tên Bỉ Ngạn cảnh.
Trong lòng A Diệt trầm xuống, vì hai tên này đều thuộc loại có chiến lực vượt trội, mặc dù chiến lực của hắn cao hơn bọn chúng nhưng muốn gϊếŧ chết cũng chẳng dễ, hơn nữa thời gian chiến đấu càng lâu sẽ càng câu kéo thêm nhiều kẻ khác tới.
Tiếng lôi minh vang lên, thân ảnh hai chủ tớ bắn tới phía họ Cầm trung niên, thấy vậy gã ta phất cần câu trong tay, pháp tắc âm hồn nổi lên, vô số oán hồn kêu gào lao ra từ những cánh cửa động thiên âm u, cản trở thế công của hai người. Từ phía sau họ Mộng bay tới, hắn tiếp tục điều động kim chi pháp tắc, thi triển công kích chí dương chí cương.
“Đúng lúc này!” A Diệt truyền âm quát lớn với Tam Nương, nàng ta liền ngay tức thì phụ thể pháp tắc phong chi lên người chủ nhân, rồi tự động chui vào trong giới chỉ của hắn. Hắc Vũ Dực vũ động ma lôi, độn thuật của hắc lôi và phong chi pháp tắc kết hợp, khiến tốc độ A Diệt như thể thuấn di, nhoáng cái đã xuất hiện sau lưng gã trung niên.
Mặc dù Mộng Kiếm Si có vẻ yếu sức hơn Cầm Đơn Câu, nhưng pháp tắc kim chi khắc chế kim loại, một khi tới gần có thể bị phản đòn lúc nào không hay, nên A Diệt mới chọn tấn công họ Cầm. Pháp tắc âm hồn thuộc ma tu quỷ đạo, mà Hỗn Ma Quyết lại khắc chế phần lớn ma công ở nhân giới, nên đòn công kích họ Diệt tung ra đã có được tác dụng lớn.
Cầm Đơn Câu đang tức tối, vì đám oán hồn của gã lại bị công kích chí dương của họ Mộng áp chế, khiến trong lòng hắn chỉ tiếc không đập được tên đần kia một cái. Song dực A Diệt trảm ra hai đường đao hắc xích cường đại, đồng thời trường kích bạo phát ma lôi đâm thẳng, ba luồng công kích rạch nát hộ thể bảo vật của họ Cầm, đâm sâu vào da thịt gã ta.
Họ Cầm hoảng hốt cực độ, vội vã thu lại thế công, muốn điều động móc câu hướng về phía sau ngăn cản đối phương nhưng đã muộn, sức sát thương mà A Diệt thi triển ra quá lớn, mà nhục thân họ Cầm chưa đạt tới cực hạn hạ vị, lúc này chỉ có thể trơ mắt nhìn cơ thể mình bị đâm thủng.
Phệ Hắc Giao xuất hiện, há cái miệng lớn như chậu máu ngoạm lấy thân thể kẻ địch, điên cuồng hút nguyên tà lực, đồng thời triệt tiêu khí tức sinh mệnh của con mồi. Mộng Kiếm Si từ xa trông thấy không khỏi kinh hãi, hắn đã tận mắt chứng kiến hai kẻ được Tổ chi pháp tắc công nhận bị mục tiêu hạ sát, trong lòng đã nổi lên ý nghĩ e sợ.
“Tên khốn! Mau trả mạng đệ đệ ta lại đây...” Bỗng nhiên có tiếng quát phẫn nộ từ phương xa truyền tới vang vọng khắp bầu trời, không gian bất chợt run rẩy dữ dội, vì có hai đạo đao mang rách phá thương khung phóng thẳng tới phía A Diệt, tốc độ của đòn công kích này cực kỳ nhanh, độn thuật ma lôi của họ Diệt toàn lực triển khai mới miễn cưỡng thoát được một kiếp.
“Là Cầm Song Đao ca ca của Cầm Đơn Câu, lần này ngươi chết chắc rồi tên khốn!” Mộng Kiếm Si cười gằn nhìn tới phía A Diệt, nghe vậy hắn ta như đã nhận ra, trong lòng thầm nghĩ: “Loại đao kích đáng sợ này, chắc chắn là chân truyền đệ tử của Sa Đao Hầu, hơn nữa chiến lực không tầm thường, có khi ngang hàng với ta, tốt nhất không nên dây dưa làm gì.”
Nghĩ đoạn hắn tức thì hành động, một tay nhanh chóng thu lấy giới chỉ của Cầm Đơn Câu, đôi cánh toàn lực vỗ, thân ảnh hóa thành đạo lôi quang phá không bỏ chạy, bay ngược lại hướng mà Cầm Song Đao đang bắn tới.
Gã tuấn dật nam tử muốn ngăn cản nhưng không nổi, hắn đã thụ thương không nhẹ, giờ không thể thi triển công kích mạnh mẽ, mà công kích bình thường thì vô tác dụng với mục tiêu. Trong ánh mắt không cam của hắn ta, luồng hắc lôi rạch ngang bầu trời, thẳng hướng đến phương xa, trên đường đi còn tức tốc đoạt lấy tính mạng của hai gã Bỉ Ngạn cảnh tiểu thành.
Nhưng hắn đâu có đường thoát được hoàn toàn, khắp bốn phương tám hướng đều có kẻ địch ùa tới, như thể là vô hạn, bay đến đâu cũng bị vô số Bỉ Ngạn cảnh bao vây. May mắn trước mắt phần lớn chỉ là Bỉ Ngạn cảnh tiểu và đại thành, đại viên mãn không nhiều lắm, những tên có thể vận dụng pháp tắc càng thêm ít.
Thế nhưng đây chỉ là nhất thời, thời gian càng dài sẽ kéo tới càng nhiều kẻ mạnh, đám thủ hạ Bỉ Ngạn cảnh dưới trướng các liên minh lớn trên Nhân Yêu Đại Lục này, số lượng được Tổ chi pháp tắc công nhận có rất nhiều, tính ra cũng phải lên tới năm trăm người.
Chiến lực Diệt Chúng Sinh thuộc hàng đầu trong những kẻ có thể vận dụng pháp tắc, nhưng muốn gϊếŧ một vài tên đã rất khó, nếu để bọn chúng bao vây tới thì lúc đó chết chắc. Hiện tại hắn vừa không ngừng phi độn, vừa chú tâm tìm cách thoát thân, nhưng kỳ thực giờ đây hắn đã như cá trong chậu, không có nổi một lối thoát.
Ba ngày sau, vòng vây đã được thu hẹp, mục tiêu dù có thể làm chậm thời gian thân thể lóe lên quang mang, thì vẫn bị vô vàn nguyên sĩ cùng yêu tu Bỉ Ngạn cảnh quần công. Diệt Chúng Sinh tắm máu chúng sinh, lưỡi đao đã đoạt đi tính mạng không dưới trăm gã Bỉ Ngạn cảnh, yêu soái chết dưới tay hắn cũng đã vượt qua ba con số.
Chiến lực đáng sợ của hắn khiến những kẻ đến sau thu liễm lại lòng tham muốn lập đại công. Từ đó Bỉ Ngạn cảnh tiểu và đại thành sẽ bay theo tổ đội chục người một nhóm, thi triển thần thông hợp tung liên hoành, chiến lực dung hợp khi xuất ra có thể ngang với công kích của đại viên mãn cực mạnh.
Chiến quả của A Diệt ngày càng giảm, vì hiện tại không có những Bỉ Ngạn tiểu cảnh giới kém đi lẻ, hơn nữa hắn phải liên tục chạy trốn và chiến đấu trong nhiều ngày, khiến tâm thần mệt mỏi hơn trông thấy.
Ngay cả những tên Bỉ Ngạn cảnh đại viên mãn dù không đi chung thành tổ đội lớn, cũng đi theo nhóm ba đến bốn người một đội, khiến A Diệt muốn hạ sát cũng mất thời gian không ngắn. Chỉ có những kẻ được Tổ chi pháp tắc công nhận dám đi lẻ, vì chúng tự tin dù không địch lại mục tiêu thì vẫn thừa sức có thể bảo vệ tiểu mệnh.
Dưới vùng hiểm địa Nhân Cổ nào đó trên mảnh đất Thú Loạn Vực, thân ảnh họ Diệt đang toàn lực phi độn, phía sau hắn không xa là mười mấy tên Bỉ Ngạn cảnh tiểu và đại thành đang dốc sức truy đuổi. Bọn chúng tụm lại gần nhau, nguyên lực liên kết, tạo ra một độn quang to lớn, tốc độ cũng nhanh hơn đáng kể, truy đuổi gắt gao mục tiêu.
Bóng tối triền miên phủ đến, những sinh vật lông lá hình người bước chân dịch chuyển tới phía nguyên sĩ vừa xâm nhập nơi này, A Diệt đang căng thẳng đào tẩu trông thấy đám vướng đường kia, liền vung tay tiêu diệt toàn bộ.
Những sinh vật mà trước kia khiến họ Diệt thừa sống thiếu chết, uy hϊếp sinh mạng hắn mãnh liệt khi lần đầu tiên hắn tiến nhập hiểm địa Nhân Cổ, lúc này lại dễ dàng bị hắn diệt sát, đúng với câu vật đổi sao dời.
Đạo độn quang to lớn một đường san bằng mọi trở ngại trong đường hầm hiểm địa, ngay khi tiếp cận mục tiêu, chúng liền liên kết chiêu thức công kích lại, phóng ra một đòn có sức sát thương cường đại hướng thẳng thân ảnh A Diệt!
Hắn ta lập tức xoay người vung mạnh chiến đao trong tay, cú chém lập tức chẻ đôi luồng quang mang bắn tới, hoàn toàn không gây cho hắn chút tổn thương nào. Ánh mắt Diệt Chúng Sinh lóe lên sát khí, gằn giọng nói lớn: “Hết giờ chơi rồi, ở trong này không có khoảng trống lớn để các ngươi dùng thủ đoạn viễn công, ta xem các ngươi chạy đi đâu trước công kích của ta!”
Bình luận facebook