• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Đỉnh Phong Thiên Hạ (2 Viewers)

  • Chương 376-380

Chương 376 Khí tức quỷ dị (1)

Ở giữa cái sân rộng lúc này có hai thân ảnh đứng đối diện nhau, Lục Vô Song hôm nay mặc một bộ cung trang màu hồng, dung nhanh tuyệt mỹ, quanh thân có một cỗ chân khí nhàn nhàn bắt đầu xuất hiện.

- Không ngờ lại là Hùng Lan Lan và Lục Vô Song.

- Hai mỹ nữ giao đấu, lần này có thể mở rộng tầm mắt rồi.

- Lục Vô Song hiện tại xếp ở vị trí thứ bốn mươi hai, Hùng Lan Lan thì ở vị trí thứ bốn mươi mốt. Hai người này giao thủ hình như là Lục Vô Song muốn nâng cao vị trí nha.

- Hùng Lan Lan này là Vũ Phách tam trọng, Lục Vô Song chỉ là Vũ Phách nhất trọng mà thôi, Lục Vô Song rất khó thắng được nha.

- Ngươi biết cái gì, mấy tháng trước Lục Vô Song cũng bằng vào tu vi Vũ Phách nhất trọng mà đánh bại tên Dạng Tương xếp vị trí bốn mươi hai khi đó a.

- Thực lực của Lục Vô Song vô cùng quỷ dị, hơn nữa vũ kỹ mộc hệ mạnh ở điểm xảo quyệt, Hùng Lan Lan kia lần này gặp phải đối thủ rồi.

Nhìn vào hai người trên đài, không ít đệ tử phía dưới thấp giọng bàn luận, đối với trận đấu của hai nữ nhân này, người quan tâm đương nhiên vô cùng nhiều.

Lục Lâm Thiên nhướng mày, thực lực của Lục Vô Song thì Lục Lâm Thiên cũng không hiểu rõ lắm. Thế nhưng Hùng Lan Lan kia lại là Vũ Phách tam trọng, chỉ bằng điểm này cũng khiến cho Lục Lâm Thiên không khỏi lo lắng cho nàng.

Đối với lời bàn tán của đám đệ tử chung quanh hai thân ảnh xinh đẹp trên đài không bị ảnh hưởng một chút nào cả. Tay Hùng Lan Lan vung lên một thanh trường kiếm đột nhiên xuất hiện, một cỗ kình phong từ trong người nàng xuất ra đem bụi bặm chung quanh thổi đi.

Nhìn vào đối phương, Lục Vô Song xuất ra một thanh trường kiếm lam sắc, chính là Thanh Nguyệt Kiếm mà Lục Lâm Thiên từng mua. Trên thân kiếm lúc này có một mảnh lưu quang lóe lên rồi biến mất.

Ngay trong nháy mắt này, Lục Vô Song và Hùng Lan Lan phân biệt kêu lên một tiếng rồi cùng tung ra một cỗ khí thế hung hãn, hai cỗ chân khí một xanh một lam từ trong cơ thể hai người tuôn ra, khiến cho phía dưới không khỏi có chút cảm giác áp lực.

- So với trận đấu vừa rồi quả thực cao hơi không ít nha.

Cảm nhận được khí thế của hai người tức thì có không ít đệ tử phía dưới thầm nghĩ trong lòng.

- Thiếu Du, trận này thế nào?

Đôi mắt xinh đẹp của Độc Cô Băng Lan lại nhìn về phía Lục Lâm Thiên hỏi.

- Ta tạm thời còn chưa biết.

Lục Lâm Thiên nhìn vào hai thân ảnh giữa sân nói.

Sưu.

Giữa sân, lúc này hai người đã bắn về phía đối thủ của mình, tốc độ vô cùng nhanh chóng giống như là thiểm điện, tạo ra hai đạo tàn ảnh, mang theo một cỗ lực lượng đánh tới, ngay cả không gian chung quanh cũng vì đó mà khẽ chấn động, hai đạo thân ảnh hung hăng đánh tới.

Sưu Sưu...

Hai người đều đánh ra kiếm quang, kiếm ảnh đan xen, từng đạo kiếm quang được thi triển ra tức thì tạo nên từm đốm hoa lửa bắn ra khắp rơi đem theo kình khí cuồng bạo.

Sắc mặt Hùng Lan Lan trầm xuống, trường kiếm trong tay nàng mang theo năng lượng thủy hệ cùng với kình phong cuồng bạo trực tiếp xé rách không gian, tiếng gió thổi ầm ầm khiến cho màng tai người ta đau đớn. Trong lúc đó kiếm quang trực tiếp bổ về phía Lục Vô Song.

Lúc này vẻ mặt của Lục Vô Song cũng biến đổi, thủ ấn nhanh chóng biến hóa, từ ngón tay cái nàng xuất hiện một cái dây mây, trong khoảnh khắc từ bốn phương tám hướng bắn về phía kiếm quang của HÙng Lan Lan, giống như là ở trước mặt Hùng Lan Lan tạo thành một bước tường bằng dây mây vậy.

- Mộc đằng khốn thân.

Lục Vô Song yêu kiều quát lên một tiếng, chân khí quanh thân bạo phát, một đám quang mang chợt lóe, nhanh chóng bao vây kiếm quang của Hùng Lan Lan vào bên trong.

- Hình như là vũ kỹ của Lục gia.

Lục Lâm Thiên nhướng mày, Mộc Đằng Khốn Thân này Lục Lâm Thiên từng nhìn thấy Lục Vô Song thi triển qua ở Tàng Vũ Các tại Lục gia.

Sắc mặt Hùng Lan Lan hơi đổi, kiếm quang đều bị Lục Vô Song bao vây, nàng nhanh chóng thối lui đồng thời tinh quang trong mắt chợt lóe, đem chân khí rót vào trường kiếm trong tay, kiếm quang lại mạnh mẽ hơn vài phần.

Sưu.

Kiếm quang đột nhiên biết đổi, nhanh chóng tăng tốc. Kiếm quang kinh khủng này đột nhiên ngưng tụ thành một đầu mãnh thú vô cùng to lớn, trong nháy mắt mở miệng cắn xé đám dây mây rậm rạp trước mặt.

Kình khí khuếch tán, giữa sân không ngừng vang lên tiếng ầm ầm.

Thân thể mềm mại của Lục Vô Song lùi về phía sau vài bước, lúc này nàng đã bắt đầu thở dốc.

Lục Lâm Thiên khẽ cau mày, Lục Vô Song một mực bị áp chế. Công kích của Hùng Lan Lan kia không ngờ vẫn chặt chẽ như vậy, vô luận là tu vi hay lực công kích đều mạnh hơn một ít. Nếu như Lục Vô Song không có con bài ẩn dấu thì chỉ sợ nàng sẽ phải thua trận này.

Sưu.

Một lát sau, Hùng Lan Lan mượn thế mà nhảy tới, kiếm trong tay bắn về phía trước.

Hai nàng tiếp tục giao thủ với nhau, thân ảnh xinh đẹp không ngừng di chuyển khiến cho người ta rung động, thiếu chút nữa đã quên đây là chiến đấu chứ không phải ca múa.

- Vô Song tỳ hình như không chịu được nữa rồi.

Dương Diệu cả kinh nói. Lúc này Lục Vô Song bắt đầu rơi vào thế hạ phong, nơi nào cũng bị áp chế.

Lục Lâm Thiên khẽ thở dài, Vũ Phách tam trọng và Vũ Phách nhất trọng, khoảng cách thực sự là không nhỏ.

- Đừng quá lo lắng, nếu như Vô Song tỷ không nắm chắc cũng không tùy tiện khiêu chiến, các ngươi cứ đứng xem là được.

Thúy Ngọc nở nụ cười bí ẩn, đối với Lục Vô Song có tự tin tuyệt đối.

Lục Lâm Thiên nhìn vào Thúy Ngọc, hắn vẫn nghĩ nha đầu này có chút bí ẩn, hẳn không phải là một nha hoàn bình thường.

Sau mấy chiêu, tình huống của Lục Vô Song càng lúc càng bất lợi, cũng đúng lúc này hai hàng lông mày Lục Lâm Thiên nhíu lại, trong lúc vô ý hắn nhìn thấy quanh thân Lục Vô Song lúc này có một cỗ khí tức kỳ dị bắt đầu xuất hiện.

- Mộc Tinh kiếm quyết.

Đột nhiên sắc mặt Lục Vô Song vốn tái nhợt tiêu hao không ít trong nháy mắt khôi phục, kiếm quang trên Thanh Nguyệt kiếm tăng vọt, một mảnh kiếm quang bắn tới lưu lại năm quang điểm trên không trung, kiếm quang xé rách khí lưu đem theo uy thế kinh khủng bắn về phía Hùng Lan Lan.

Nhìn thấy sự biến hóa của Lục Vô Song sắc mặt Hùng Lan Lan tức thì đại biến. Cảm nhận khí tức của Lục Vô Song hiện tại dường như đã tăng lên mấy lần, trong lòng nàng tức thì cảm nhận được một áp lực vô cùng lớn.

- Chuyện gì xảy ra, kỳ quái.

Lục Lâm Thiên biến sắc, khi nãy hắn cảm nhận được một cỗ hơi thở kỳ dị, theo sự xuất hiện của nó rõ ràng là Vũ Phách nhất trọng hiện tại khí tức tăng vọt lên mấy lần, không kém gì Vũ Phách tứ trọng.

- Chẳng lẽ là bí pháp?

Lục Lâm Thiên thầm suy đoán rồi lập tức lắc đầu. Có một ít bí pháp tuy rằng có thể đột nhiên tăng một ít thực lực thế nhưng cũng không thể tăng lên mấy cấp một cách kinh khủng như vậy.

- Hình như, hình...

Lúc này, trong mắt Thúy Ngọc hiện lên chút khác thường:

- Không có khả năng là nàng, Vô Song chỉ là cô nhi mà Lục gia nhận nuôi mà thôi.

- Lãng kiếm quyết.
Chương 377 Khí tức quỷ dị (2)

Trong nháy mắt này, chân khí thủy hệ của Hùng Lan Lan lập tức bạo phát khiến cho không gian chung quanh run rẩy. Trong kiếm quang ngập trời này dường như không khí đã bị cắt vỡ kiếm quang khiến cho không gian chung quanh bị gấp khúc vậy.

Những kiếm quang này giống như cơn sóng lớn dập dìu đem theo kình khí rít gào, khắp không gian dường như đang run rẩy, tiếng ầm ầm vang lên không ngừng, dưới sự kích động của kình khí, toàn bộ bầu trời phía trên đài đột nhiên hiện lên vô số giọt nước giống như là đột nhiên trời mưa vậy.

Sưu..

Hai đạo kiếm ảnh trong nháy mắt va chạm, kình khí bắn ra bốn phía vang lên âm thanh bạo tạc. Không ít đệ tử chung quanh cũng chỉ có thể dùng vẻ mặt sợ hãi mà nhìn vào hai bóng người đang di chuyển cực nhanh trên đài than thần mà thôi.

- Vạn đằng lao lung.

Trong khí kình cuồng bạo Lục Vô Song khẽ kêu một tiếng, thủ ấn nhanh chóng đánh ra, chân khí trong cơ thể giống như nước sông không ngừng cuồn cuồn lưu chuyển trong kinh mạch, một cỗ chân khí cuồng bạo bao phủ khắp sân.

Trong nháy mắt, không gian chu vi vài trăm thước chung quanh trong nháy mắt xuất hiện vô số mộc đằng lớn bằng ngón cái, tiếng bạo tạc không ngừng nổ vang.

Những mộc đằng này tuy rằng không lớn thế nhưng lại có tới ngàn vạn, trong khoảnh khắc bao phủ toàn bộ không gian, đem hai người Hùng Lan Lan và Lục Vô Song bao phủ ở bên trong.

- Vạn Đằng Lao Lung, đây chính là vũ kỹ Hoàng cấp cao giai, không nghĩ tới Lục Vô Song đã tu luyện tới tình trạng này rồi.

Nhìn thấy một màn như vậy, chung quanh tức thì vang lên tiếng kinh hô.

Ba hộ pháp phía trước lúc này cũng khẽ gật đầu, Vạn Đằng Lao Lung tu luyện tới mức này tuyệt không dễ dàng gì. Coi như là bọn họ thi triển vũ kỹ Hoàng cấp cao giai cũng không hơn là bao.

Toàn bộ không gian lúc này được bao phủ bởi mộc đằng, chỉ có âm thanh bạo liệt vang ra mà thôi.

Một lát sau, không gian bên trong mộc đằng có từng đạo kiếm quang xuyên qua, trong chớp mắt kiếm quang phô thiên cái địa bắn ra, mỗi một đạo kiếm quang đều mang lực lượng kinh người.

Phanh.

Vô số đạo kiếm quang xuyên qua khiến cho không gian bên trong mộc đằng rốt cuộc bị nghiền nát, âm thanh đinh tai nhức óc truyền ra bên ngoài, kình khí bắn ra tứ phía.

Khi kình khí tiêu tán có thể nhìn thấy được rõ trong sân này là thân ảnh của Hùng Lan Lan dường như có chút uể oải đang thở dốc, sắc mặt tái nhợt, dường như phá vỡ Vạn Đằng Lao Lung này nàng đã tiêu hao quá nhiều.

- Ngươi thua.

Đột nhiên từ trong không trung truyền đến một âm thanh, một thân ảnh xinh đẹp màu hồng lao tới Hùng Lan Lan.

Sắc mặt Hùng Lan Lan giật mình hoảng hốt, thân thể nhanh chóng thối lui, rồi trong chớp mắt liền bố trí hộ thân cương khí quanh thân, thế nhưng vẫn chậm một bước.

Phanh.

Một đạo quyền ấn rơi vào hộ thân cương khí của nàng. Dưới lực lượng bạo phát mang theo khí thế sét đánh đánh tan hộ thân cươn khí của Hùng Lan Lan.

- Không tốt.

Hùng Lan Lan thầm nói một tiếng không tốt, thế nhưng cũng không kịp tránh né. Một cỗ lực lượng đánh xuống trong nháy mắt khiến nàng phun ra một ngụm máu, đồng thời thân thể bị cỗ lực lượng này đánh bay ra khỏi Vũ đài.

Phanh.

Thân thể mềm mại ngã trên mặt đất, sắc mặt Hùng Lan Lan trắng bệch, một lát sau mới đứng dậy được.

- Hùng Lan Lan thua.

- Vũ Phách nhất trọng đánh bại Vũ Phách tam trọng, quả thực không thể tưởng tượng được.

Một màn này khiến cho mọi người sợ hãi than không ngớt, loại tình huống này trong Vân Dương Tông cực kỳ ít xuất hiện. Có thể trở thành đệ tử thân truyền đều là đám ngươi có thiên phú vô cùng tốt. Trong hàng đệ tử thân truyền mà còn có thể vượt cấp đánh bại đối thủ, vậy thì càng chứng minh là thiên phú của người này quá mức kinh khủng.

- Lục Vô Song thắng, lên vị trí bốn mươi mốt.

Vị hộ pháp kia lần thứ hai tuyên bố nói:

- Tiếp theo, La Tây đấu với Tiễn Dương.

- Vô Song tỷ, chúc mừng tỷ, lấy được vị trí thứ bốn mươi mốt nha.

Lục Vô Song nhảy xuống đài, lúc này chúng nữ vây quanh không ngừng chúng mừng. Mà lúc này ở giữa sân cũng có hai thanh niên đáp xuống. Hai người đều có tu vi Vũ Phách tam trọng, trong nháy mắt bắt đầu giao thủ.

- Thiếu chút đã thua, thực lực Hùng Lan Lan quả thực rất mạnh.

Sắc mặt Lục Vô Song tái nhợt, nói với mọi người một câu.

- Vô Song tỷ, thực lực của tỷ mạnh hơn nàng ta.

Lục Lâm Thiên nói xong đưa một viên đan dược tam giai cho Lục Vô Song rồi nói:

- Mau ăn vào, điều tức một lát là có thể khôi phục.

- Được.

Lục Vô Song ngẩng đầu nhìn Lục Lâm Thiên mỉm cười, nhận đan dược rồi bỏ vào miệng.

- Vô Song tỷ, vừa rồi tỷ mới thi triển bí pháp sao? Vì sao trong nháy mắt thực lực lại được đề cao không ít nha.

Dương Diệu hiếu kỳ hỏi. Vừa rồi mọi người cũng chú ý tới, thực lực của Lục Vô Song khi nãy đột nhiên kéo lên gấp mấy lần mới có thể đánh bại đối thủ, bằng không nàng đã thua rồi.

- Không phải bí pháp, nói đến nó trên thực tế ta cũng không biết chuyện gì đã xảy ra.

Lục Vô Song nói. Người khác nghe thấy lời này còn tưởng nàng muốn giữ bí mật thực lực của mình không chịu nói thật. Thực tế chính nàng cũng không biết chuyện gì đang xảy ra.

- Một đám hề nhảy nhót.

Lúc này Lục Lâm Thiên có cảm giác vô số ánh mắt đang nhìn mình, hắn quay đầu lại nhìn thì thấy đám người Hoàng Hổ kia đều dùng ánh mắt tràn ngập hàn ý nhìn hắn. Đối với mấy người này Lục Lâm Thiên cũng chỉ coi như một đám hề nhảy nhót mà thôi. Môn hạ Triệu Vô Cực hẳn cố ý nhằm tới hắn mà tới. Nếu như thực sự chọc tới đầu hắn vậy thì coi như bọn họ không may. Hẳn sẽ không khách khí, có sư phụ Vũ Ngọc Tiền này chí ít hắn ở trong Vân Dương Tông cũng không cần lo lắng tới Triệu Vô Cực kia.

Đám người Hoàng Hổ nhìn về phía bọn họ trong mắt bắn ra hàn ý này càng lạnh lùng, mấy người lập tức cúi đầu dường như đang hội ý chuyện gì đó.

Phanh phanh.

Lúc này giữa sân hai thân ảnh trên đó không ngừng di chuyển tạo ra âm thanh vang vọng.

Lục Lâm Thiên nhìn hai người giao thủ, thực lực chênh lệch không lớn, thắng bại rất khó dự đoán. Từ ba trận đấu này Lục Lâm Thiên đối với thực lực đệ tử trẻ tuổi trong Vân Dương Tông cũng có một chút lý giải.

Đệ tử thân truyền trẻ tuổi đại bộ phận đều có tu vi Vũ Phách, muốn kiếm được danh ngạch trên Long bảng ít nhất cũng phải có tu vi Vũ Phách nhị trọng.

Vị trí bố mươi tới năm mươi trên Long bảng hầu như đều là Vũ Phách tam trọng và Vũ Phách nhị trọng. Vị trí ba mươi tới bốn mươi đều là Vũ phách tứ trọng và ngũ trọng.

Vị trí hai mươi đến bai mươi tu vi đều đạt tới Vũ Phách lục trọng và thất trọng, mà từ mười tới hai mươi hẳn là đều là cường giả thất vọng với Vũ Phách cửu trọng, kinh khủng nhất là mười vị trí đầu tiên, đại bộ phận đều là Vũ Tướng.

- Đệ tử trẻ tuổi của Vân Dương Tông quả thực vô cùng kinh khủng.

Lục Lâm Thiên thầm nghĩ.

Phanh.

Một lát sau trên sân rộng lúc này không ngừng có kình khí bắn ra bốn phía, người thanh niên áo xanh đã trực tiếp bị đẩy ra khỏi vòng tròn.
Chương 378 Có dám ứng chiến?

- Tiễn Dương thắng, lấy được vị trí bốn mươi ba.

Hộ pháp tuyên bố kết quả, người thanh niên thắng lợi kia có chút vui vẻ đi xuống.

Ba trận đấu hôm nay quả thực chỉ có trận đấu giữa Hùng Lan Lan và Lục Vô Song mới khiến cho chúng đệ tử phía dưới có chút hưởng thụ về thị giác.

Ba trận đấu đã xong mọi người cũng dự tính đi về. Trước đây trong miệng Lục Vô Song Lục Lâm Thiên cũng biết, Địa Long Đỉnh mỗi tháng đều có mấy trận đấu trên Long bảng, nhưng mà chỉ đầu tháng mới có mà thôi.

Làm gì có ai ăn no rảnh rỗi không có chuyện gì đi khiêu chiến, vạn nhất thua, vận khí không tốt tuy rằng không ảnh hưởng tới tính mạng, thế nhưng bị thương nặng cũng là chuyện bình thường. Nếu như bị thương nặng cần phải điều dưỡng một hai tháng, thậm chí là nửa năm. Chuyện này đối với tu vi có ảnh hưởng lớn, mà trong nửa năm này chỉ sợ sẽ bị người khác vượt lên, đến lúc đó cái được không bù nổi cái mất.

Vì vậy có thể nói đệ tử thân truyền coi như là có người muốn trực tiếp khiêu chiến cũng sẽ tìm một lý do trực tiếp từ chối. Căn bản sẽ không đấu với ngươi. Trừ phi ngươi xin khiêu chiến từ tháng trước, đến lúc đó do Hộ Pháp thông báo, lúc này mới không còn cách nào từ chối, chỉ có thể khiêu chiến mà thôi.

Có một ít đệ tử trước thời gian khiêu chiến đều trực tiếp đi bế quan. Vậy ngươi cũng không còn cách nào khác, trong lúc bế quan không thể xuất quan tiếp nhận khiêu chiến của ngươi a.

Đối với khiêu chiến giữa các đệ tử thân truyền với nhau Vân Dương Tông có một quy định chung không giống như đệ tử bình thường, nếu không tiếp nhận khiêu chiến thì trực tiếp bị giảm cấp.

Khiêu chiến trong hàng đệ tử thân truyền, coi như là chính thức khiêu chiến cũng có thể mượn cớ bế quan để từ chối. Thế nhưng chỉ có thể trốn nửa năm mà thôi. Nếu như sau nửa năm không tiếp nhận khiêu chiến, tới lúc đó mới dựa theo quy định của tông môn, trực tiếp đạp danh ngạch của đối phương xuống.

- Chúng ta đi thôi.

Mọi người chuẩn bị tán đi, lúc này Lục Vô Song cũng nói mới mọi người bên cạnh.

- Lục Lâm Thiên, ta chính thức khiêu chiến ngươi, ngươi có dám tiếp nhận hay không? Ha ha, nếu như ngươi không tiếp nhận cũng được. Dù sao đi nữa ngươi cũng mới nhập môn, chưa đủ tư cách đấu trên Địa Long Đỉnh nha.

Nhưng vào lúc này có một tiếng cười to vô cùng kiêu ngạo vang lên, chính là đám người Hoàng Hổ đang lớn tiếng cười nhạo.

Lục Lâm Thiên đang muốn rời đi đột nhiên nghe vậy tức thì nhíu mày. Hoàng Hổ lúc này đang cuồng vọng cười lớn kèm theo một ánh mắt lạnh lùng nhìn hắn.

Những đệ tử chung quanh đang muốn rời đi nghe thấy Hoàng Hổ khiêu chiến Lục Lâm Thiên đều lập tức dừng bước.

- Tiểu tử, sao nào? Ngươi không dám sao? Nếu như ngươi thích làm rùa đen rút đầu thì cút đi. Ta cũng không làm khó dễ ngươi, sau này nhìn thấy ta nhớ kêu một tiếng gia gia là được. Ha ha.

Hoàng Hổ nhìn vào Lục Lâm Thiên nở nụ cười lạnh lùng.

- Ha ha, nếu như không dám thì sau này nhìn thấy mấy người chúng ta nhớ cũng phải kêu một tiếng gia gia.

Mấy đệ tử chung quanh Hoàng Hổ cũng nở nụ cười nói.

- Hoàng Hổ, ngươi biết liêm sỉ không? Một Vũ Phách tứ trọng đi khiêu chiến Vũ Sư cửu trọng, lại còn đắc ý dạt dào, ta đây cũng cảm thấy xấu hổ thay ngươi.

Sắc mặt Lục Vô Song trầm xuống tiến lên một bước nhìn Hoàng Hổ lạnh nhạt nói.

Cơ mặt Hoàng Hổ co quắp vài cái rồi lập tức nói:

- Vô Song sư muội, cái đó hẳn không có vấn đề gì. Hắn không phải là Vũ giả tam hệ sao? Ngay cả Ôn Tước cũng đánh chết, tới Địa Long đỉnh rồi lẽ nào sợ chết không dám ứng chiến?

Vừa nói xong, Hoàng Hổ lại nhìn về phía Lục Lâm Thiên lạnh nhạt nói:

- Tiểu tử, lẽ nào ngươi chỉ biết trốn dưới đũng quần nữ nhân sao? Hay là ngươi cứ tiếp tục trốn trong đũng quần nữ nhân đi.

Lục Lâm Thiên lạnh nhạt nhìn về phía Hoàng Hổ, trên mặt không đổi sắc. Thế nhưng đám người Lục Vô Song, Độc Cô Băng Lan, Thúy Ngọc, Dương Diệu đều có cảm giác quanh thân Lục Lâm Thiên đang tỏa ra từng trận hàn ý.

- Thiếu Du, Hoàng Hổ chính là Vũ Phách tứ trọng, ngươi chỉ mới là Vũ Sư cửu trọng, không cần để ý tới hắn.

Lục Vô Song do dự một chút rồi nói.

- Hoàng Hổ, ngươi làm vậy thì có bản lĩnh gì? Có bản lĩnh thì cùng ta chiến một hồi.

Sắc mặt Độc Cô Băng Lan trầm xuống, lập tức tiến lên nói.

- Băng Lan sư muội, ngươi cùng ta giao thủ ta sợ bản thân sẽ làm muội tổn thương, hay là thôi đi.

Hoàng Hổ cười lớn một tiếng rồi nhìn về phía Lục Lâm Thiên nói:

- Tiểu tử, lẽ nào ngươi thực sự chỉ biết trốn trong đũng quần của nữ nhân sao? Bản thân ngươi không dám đứng ra sao?

- Một đám hề nhảy nhót mà thôi cũng dám kêu gào, ngươi muốn khiêu chiến ta sao? Ngươi còn chưa có tư cách này.

Lục Lâm Thiên nhàn nhạt nói:

- Chỉ là hôm nay ta sẽ thành toàn cho ngươi. Ta và ngươi cược hai thứ, thứ nhất cược vị trí thứ ba mươi sáu trên Long bảng của ngươi, thứ hai, nếu ngươi thua sau này gặp ta một lần thì phải gọi ta một tiếng gia gia một lần.

- Thiếu Du, Hoàng Hổ này chiếm giữ vị trí ba mươi sáu trên Long bảng, thực lực rất mạnh, đệ đừng để ý tới hắn. Nam tử hán co được giãn được, sau này thực lực mạnh hơn báo thù cũng chưa muộn.

Lục Vô Song trong lòng đầy lo lắng nói. Thực lực của Lục Lâm Thiên nàng đã nhìn thấy qua, thế nhưng Hoàng Hổ này chính là cường giả bài danh thứ ba mươi sáu trên Long bảng, thực lực tuyệt đối là cường hãn.

- Vô Song tỷ, co được giãn được chính là rùa nha, không phải là nam tử hán. Yên tâm đi, một tên hề mà thôi, không đủ để lọt vào trong mắt đệ.

Lục Lâm Thiên khẽ cười một tiếng nói.

Lúc này, đối diện Lục Lâm Thiên vẻ mặt Hoàng Hổ có chút biến đổi, hắn thật không ngờ Lục Lâm Thiên thực sự ứng chiến. Vốn bọn họ cũng chỉ muốn lăng nhục Lục Lâm Thiên một phen mà thôi, căn bản không ngờ tới hắn sẽ ứng chiến.

- Sao nào? Ngươi không dám sao? Không dám thì cút ra xa một chút.

Lục Lâm Thiên lạnh nhạt nói một tiếng.

- Lục Lâm Thiên này quả thực vô cùng kiêu ngạo giống như lời đồn nha.

- Không phải chỉ có tu vi Vũ Sư cửu trọng sao? Hoàng Hổ này là cường giả bài danh thứ ba mươi sáu, trong hàng đệ tử thân truyền cũng được coi là một cường giả, bằng vào chút thực lực của Lục Lâm Thiên không có khả năng thắng hắn.

- Vũ Sưu cửu trọng đấu với Vũ Phách tứ trọng, nếu Lục Lâm Thiên này thắng ta sẽ cắt cái đầu này.

- Thế nhưng dù sao Lục Lâm Thiên cũng là Vũ giả tam hệ, những tin đồn gần đây truyền tới dường như cũng không phải là giả.

Những đệ tử thân truyền đứng xem lúc này không ngừng nghị luận. Đại bộ phận người ở đây cũng không xem trọng Lục Lâm Thiên. Thiên phú của Lục Lâm Thiên vô cùng mạnh, đây là điểm không thể phủ nhận. Thế nhưng thiên phú và thực lực không giống nhau. Trên phương diện thực lực Vũ Sư cửu trọng làm sao có thể chống lại Vũ Phách tứ trọng? Nói cách khác là làm sao chống lại cường giả xếp thứ ba mươi sáu trên Long bảng?
Chương 379 Tên hề nhảy nhót (1)

- Khặc khặc.

Vẻ mặt Hoàng Hổ trầm xuống, lạnh lùng cười nói:

- Tiểu tử, đây là ngươi tự mình tìm chết. Ta đáp ứng với ngươi, chỉ là, nếu như ngươi thua thì ngoài mỗi lần nhìn thấy ta phải kêu một tiếng gia gia ra thì đầu Thiên Sí Tuyết Sư của ngươi cũng thuộc về ta.

- Hoàng Hổ đúng là tham lam, ngay cả Thiên Sí Tuyết Sư của Lục Lâm Thiên hắn cũng muốn, vị trí Long bảng của hắn cũng không bằng một đầu Thiên Sí Tuyết Sư nha.

Nghe Hoàng Hổ nói vậy mọi người tức thì không ngừng nghị luận.

- Thành giao.

Lục Lâm Thiên lạnh nhạt nói một tiếng, Vũ Phách tứ trọng, cường giả Long bảng thì sao? Thời điểm hắn từ Quỷ Vũ Tông ra chỉ có tu vi Vũ Sư ngũ trọng cũng có thể đánh chết Vũ Phách bát trọng của Cửu Hoa Môn. Hiện tại tu vi của hắn đã đạt tới Vũ Sư cửu trọng, tuy rằng không thể bại lộ toàn bộ thực lực thế nhưng đánh đập tên Hoàng Hổ này thì dư sức.

- Ba vị hộ pháp, không biết chúng ta khiêu chiến lẫn nhau cá vị trí trên Long bảng có vấn đề gì không?

Lục Lâm Thiên bay tới bên người ba vị hộ pháp hành lễ rồi hỏi. Đối với bài danh trên Long bảng này hắn có chút hứng thú, đầu tiên tài nguyên tu luyện sẽ nhiều hơn không ít.

- Nếu các ngươi đều đồng ý đương nhiên là có thể.

Ba vị hộ pháp bàn luận một chút rồi nói.

- Vậy xin ba vị hộ pháp làm chứng.

Lục Lâm Thiên nói.

- Chuyện này đương nhiên không thành vấn đề.

Ba vị hộ pháp cười nói. Lục Lâm Thiên gần đây thanh danh lên cao, bọn họ đều nghe nói qua. Lúc này lại thấy Lục Lâm Thiên là Vũ Sư cửu trọng lại đi đám ứng khiêu chiến của một Vũ Phách tứ trọng, bọn đều vô cùng muốn biết kết quả.

- Chư vị sư huynh sư tỷ ở đây mời mọi người cùng với ba vị hộ pháp làm chứng cho chúng ta có được không?

Lục Lâm Thiên lạnh nhạt nhìn về phía đệ tử chung quanh nói một tiếng.

- Lục Lâm Thiên, yên tâm đi. Nếu có người dám gian trá ta tuyệt đối sẽ không tha cho hắn. Thiết chưởng Cuồng Ngưu ta sẽ giúp ngươi xả giận.

Lúc này có một thanh âm vang lên bên tai Lục Lâm Thiên.

- Thiếu Du, đây là sư huynh Cuồng Ngưu của tỷ, bài danh thứ ba mươi mốt trên Long bảng.

Lục Vô Song nói với Lục Lâm Thiên.

- Hóa ra là Cuồng Ngưu sư huynh.

Lục Lâm Thiên thi lễ, hắn đoán Thiết Chưởng Cuồng Ngưu này hẳn là Vũ giả thổ hệ, dáng người tục tằn, lực lưỡng, quả thực có chút vị đạo giống trâu. Đệ tử Tạ trưởng lão Lục Lâm Thiên cũng không có một chút phản cảm nào, những đệ tử của trưởng lão khác trên Vân Dương Tông này dường như cũng không tệ lắm.

- Đừng khách khí, ta cũng không quen nhìn bộ dạng tên kia, Vũ Phách tứ trọng khiêu chiến Vũ Sư cửu trọng, thật đúng là mất mặt. Nếu như có thể thẳng thì thu thập hắn một trận. Nếu thua cũng không có gì, đến lúc đó ta thu thập hắn dùm ngươi.

Thiết Chưởng Cuồng Ngưu không lạnh không nhạt nói với Lục Lâm Thiên.

- Lục Lâm Thiên, lên đi, chúng ta làm chứng giúp ngươi, để cho ngươi đoạt vị trí ba mươi sáu kia.

Chu vi chung quanh lúc này có không ít đệ tử nổi lên hảo cảm với Lục Lâm Thiên. Cả đám lúc này đều có chung cảm nghĩ là Lục Lâm Thiên tuy rằng kiêu ngạo thế nhưng nếu ngươi không nhục mạ hắn thì hắn quả thực rất lễ phép, thái độ làm người cũng tốt.

Chỉ là đại bộ phận đệ tử cũng không xem trọng Lục Lâm Thiên cho lắm.

- Lục Lâm Thiên này bình thường vô cùng kiêu ngạo, lẽ nào hắn cho rằng có Vũ trưởng lão bao che làm muốn làm gì thì làm sao? Đây chính là Địa Long đỉnh, đến lúc bị thương cũng không thể trách người khác. Hoàng Hổ chính là Vũ Phách tứ trọng, vũ kỹ Hoàng cấp cao giai Hỏa Diễm Đao được hắn thi triển tới lô hỏa thuần thanh, đã có không ít cường giả trên Long bảng bại dưới tay hắn.

- Vũ Sư cửu trọng có thể đánh bại Vũ Phách tứ trọng quả thực là gặp quỷ.

Mọi người đều không ngừng nghị luận, lúc này Hoàng Hổ đã cười lạnh nhảy lên trên đài nhìn về phía Lục Lâm Thiên nói:

- Tiểu tử, mau lên, hôm nay ta sẽ cho ngươi biết thế nào là cường giả Long bảng, bằng vào chút thực lực của ngươi mà dám khua môi múa mép trước mặt cường giả Long bảng chỉ là một thằng hề mà thôi, ngươi chuẩn bị gọi gia gia đi.

- Lão đại, tiểu tử kia quá kiêu ngạo, mau đánh cho hắn một trận.

Tiểu Long lúc lắc cái đầu, trong mắt ra hàn ý.

- Đánh hắn một trận thì đơn giản, chỉ là muốn giấu diếm một chút sự tình thì có chút khó khăn. Yên tâm đi, một tên hề mà thôi, lão đại ngươi còn chưa để hắn vào trong mắt.

Lục Lâm Thiên nói với Tiểu Long một tiếng, trong mắt bắn ra sát ý rồi lập tức đi về phía trước.

- Thiếu Du, cẩn thận một chút.

Hai âm thanh nhẹ nhàng vang lên, chính là hai người Lục Vô Song và Thúy Ngọc vừa lên tiếng.

- Yên tâm đi.

Lục Lâm Thiên lạnh nhạt nói, chân khí dưới chân chớp động thân thể nhanh chóng nhảy vào giữa đài.

Sưu...

Thân ảnh Tiểu Long trong nháy mắt cũng rơi xuống bờ vai của Độc Cô Băng Lan.

Thả người rơi xuống đất, quần áo cũng không có một chút dị động nào. Thân thể cao ngất của Lục Lâm Thiên đứng đó, chu vi không gian chung quanh hắn có một cỗ chân khí vô hình tỏa ra.

- Khí tức ổn định, Vũ giả tam hệ có lẽ có một chút năng lực nào đó, chỉ là muốn kiêu ngạo trước mặt Vũ Phách tam trọng thì quả thực còn chưa đủ.

Chu vi chung quanh có không ít đệ tử nhìn vào thân ảnh của Lục Lâm Thiên, lúc này mọi người cũng có chút mong chờ, Vũ phách tứ trọng khiêu chiến Vũ Sư cửu trọng, kết quả rốt cuộc sẽ như thế nào?

- Lớn lên quả thực có chút anh tuấn chỉ là thực lực thấp một chút, tiểu tử không biết lượng sức, hy vọng hắn không bị Hoàng Hổ chà đạp quá thảm.

Một nữ tử mặc bạch y khóe miệng khẽ cong lên nói.

- Hy vọng tới lúc đó đừng để Hoàng Hổ một chiêu đánh bại, bằng không mặt mũi của Vũ trưởng lão bị hắn làm đổ hết.

Một thanh niên mặc hắc y có chút hả hê nói.

Lúc này, ba vị Hộ pháp cũng có chút chờ mong nhìn chăm chú vào giữa sân. Nói thật ba người bọn họ cũng không xem trọng Lục Lâm Thiên. Ba người khẩn trương nhìn vào giữa sân là bởi vì Lục Lâm Thiên là đệ tử của Vũ trưởng lão, nếu như xảy ra chuyện gì bọn họ nhất định sẽ vô cùng thảm. Lấy tính cách bao che khuyết điểm của Vũ trưởng lão, đến lúc đó ba người chết cũng không hết tội.

- Tiểu tử, ta bội phục dũng khí của ngươi, chỉ là ta sẽ không khách khí với ngươi đâu.

Nhìn về phía Lục Lâm Thiên, Hoàng Hổ lạnh lùng nói.

- Ở trước mặt ta ngươi chỉ là một tên hề đang nhảy nhót mà thôi.

Lục Lâm Thiên lạnh nhạt nói, chân khí quanh thân bùng lên nhìn chung quanh rồi khẽ lẩm bẩm:

- Không có cường giả Vũ Suất ở đây, hẳn sẽ không hoài nghi.

- Tiểu tử, há miệng to cẩn thận không đầu lưỡi thụt lại đấy, hôm nay ta nhất định phải giáo huấn ngươi.

Hoàng Hổ lạnh nhạt nói.

- Có thể bắt đầu được rồi, đừng nói nhiều lời vô ích.

Lục Lâm Thiên lãnh đạm nói, mà lúc này tay Lục Lâm Thiên không ngừng đánh ra thủ ấn.

- Tiểu tử cuồng vọng, xem ta giày vò ngươi thế nào.
Chương 380 Tên hề nhảy nhót (2)

Cơ mặt Hoàng Hổ giật giật, sắc mặt lạnh lùng. Sau khi đánh ra thủ ấn thân thể chấn động, một đạo chưởng ấn trực tiếp bắn về phía trước mang theo kình khí sắc bén, tu vi Vũ Phách tứ trọng, trình độ cường hãn ra sao không cần phải nghi ngờ.

Chưởng ấn không có chút hoa mỹ trực tiếp xé rách không trung, tiếng nổ vang không ngừng vang lên bên tai.

Lục Lâm Thiên không chút hoang mang, quanh thân trong nháy mắt được bao phủ bởi một tầng quang mang, Thanh Linh Khải Giáp được khởi động, thủ ấn trong tay tiếp tục biến hóa, một cỗ quang mang nhàn nhạt đang ngưng tụ.

- Vũ kỹ phòng ngự, Lục Lâm Thiên không ngờ lại có vũ kỹ phòng ngự.

- Điều này cũng không có gì là kỳ quái, trong hàng đệ tử thân truyền chúng ta người có vũ kỹ phòng ngự cũng không ít.

- Tiểu tử, tiếp một chưởng của ta.

Trong nháy mắt này chưởng ấn mang theo khí thế cuồng bạo của Hoàng Hổ đã tới vị trí cách người Lục Lâm Thiên mười thước, kình phong cường hãn bắn đến đầu tiên.

- Ở trước mặt ta ngươi chỉ là tên hề đang nhảy nhót mà thôi.

Lục Lâm Thiên đột nhiên hét lớn một tiếng, nhưng vào lúc này, từ trong mắt hắn bắn ra hai đạo quang mang kỳ dị, một cỗ khí tức quỷ dị mà vô hình trong nháy mắt khuếch tán, toàn bộ không gian chung quanh như dừng lại.

Lúc này sát khí và hàn ý trong người Lục Lâm Thiên đột nhiên tuôn ra, Hoàng Hổ trước mắt này Lục Lâm Thiên không thể buông tha, bởi vì hắn là đệ tử Triệu Vô Cực. Tên hề này không ngừng khiêu khích hắn cho nên hắn phải cho bọn chúng một lần giáo huấn nữa. Trận chiến này hắn không phải khổ chiến mà là cần một thắng lợi tuyệt đối, nghiền nát tất cả những thứ chắn đường.

Lục Lâm Thiên thi triển ra Hư Linh Huyễn Ấn, linh kỹ Hoàng cấp cao giai, trong lúc bất ngờ cho dù đối phương có tu vi Vũ Phách tứ trọng cũng sẽ bị thương. Linh hồn lực của Vũ Phách tứ trọng còn chưa đủ trình độ để chống lại sự ăn mòn của Hư Linh huyễn ấn.

Trận chiến này Lục Lâm Thiên cảnh cáo Triệu Vô Cực chỉ là tiện thể mà thôi. Điều quan trọng là hắn phải khiến cho Vân Dương Tông chú ý thì mới càng thu được nhiều tài nguyên tu luyện, đây mới là mục tiêu chủ yếu của Lục Lâm Thiên.

Thế nhưng muốn đạt được mục đích này hắn cần một khối đá kê chân tốt. Mà Hoàng Hổ trước mặt này tuyệt đối là một khối đá kê chân không tồi, đồng thời còn có thể dọa hổ, cớ sao không làm?

Về phần kiêu ngạo, Lục Thiếu Du cũng không quan tâm cho lắm, hắn cũng không phải Lục Lâm Thiên đáng thương không có chút năng lực phản kháng như trước. Giờ phút này hắn tuy rằng còn chưa được coi là cường giả thế nhưng hắn cũng không phải là một con ốc sên yếu mềm.

Lúc này trong đầu Lục Lâm Thiên khẽ động, Hư Linh Huyễn Ấn được thi triển ra, phía bên ngoài mọi người thấy một màn vô cùng quỷ dị Hoàng Hổ dường như đã bị hóa đã.

- Lẽ nào ta nhìn nhầm? Hình như là linh lực?

Thúy Ngọc nhướng mày, trong đôi mắt xinh đẹp hiện lên chút nghi hoặc.

Hoàng Hổ lúc này cũng vô cùng hoảng hốt, trong mắt đối phương có một cỗ lực lượng quỷ dị bắn ra, hắn chỉ liếc mắt nhìn một cái tức thì cảm giác thấy có một cỗ năng lượng cuồng bạo mà vô hình tiến vào trong mắt sau đó lập tức chui vào đại não của hắn.

Khi hắn phát hiện ra cỗ năng lượng này thì đã muộn rồi, cảnh tượng trước mặt trong nháy mắt biến hóa, trong đầu tức thì mê muội.

- Chu Tước Quyết.

Sau khi thôi động Hư Linh Huyễn Ấn làm ảnh hưởng tới Hoàng Hổ Lục Lâm Thiên lập tức thi triển Chu Tước Quyết, trước người Lục Lâm Thiên hiện tại có từng đạo quang mang kỳ dị bao phủ trước người hắn, một cỗ khí tức khiến tim người khác đập nhanh phóng lên cao.

Nói thì chậm nhưng mọi thứ diễn ra chỉ trong nháy mắt, lúc này quanh thân Lục Lâm Thiên phát ra lực lượng kinh khủng khiến cho không gian chung quanh chấn động. Quang mang bảy màu đã bắt đầu đan xen với nhau, lập tức ngưng tụ thành một đầu phượng hoàng bằng năng lượng hai cánh tràn ngậm hỏa diễm khiến cho không gian chung quanh ầm ầm chấn động.

Không có một dấu hiệu nào báo trước, đầu phượng hoàng bằng năng lượng kia trong nháy mắt hóa thành một đầu phượng hoàng vài trăm thước hỏa diễm quanh thân không ngừng rít gào, khí tức cuồng bạo phóng lên cao, cả không trung dường như tràn ngập trong hỏa diễm. Dưới vô số ánh mắt kinh hãi của mọi người đầu phương hoàng bằng năng lượng này lượn một vòng trên không trung rồi lập tức đánh về phía Hoàng Hổ.

- Vũ kỹ thật khủng khiếp.

- Đây là vũ kỹ gì? Không ngờ lại quỷ dị như vậy.

- Khí tức quá kinh khủng, lẽ nào đây là vũ kỹ Huyền cấp sao?

Lúc này Lục Lâm Thiên thôi động Chu Tước Quyết đã khiến cho mọi người chấn kinh. Vũ Sư cửu trọng không ngờ có thể thôi động năng lượng kinh khủng như vậy, quả thực làm cho người ta chấn động, tức thì mọi người ồ lên không ngớt.

Dưới sự kinh ngạc và khiếp sợ của mọi người, đầu phượng hoàng do năng lượng ngưng tụ thành mang theo thanh thế mênh mông đánh tới trước người Hoàng Hổ. Hoàng Hổ trong nháy mắt bị Hư Linh Huyễn Ấn làm cho đình trệ lúc này đã khôi phục lại, thanh tỉnh một chút. Thế nhưng lúc này lại có một cỗ khí tức khiến cho hắn phát lạnh đã phủ xuống. Cảm giác được sự kinh khủng của cỗ khí tức này trong mắt hắn có chút kinh ngạc, mà hết thảy những việc này đều đột nhiên xảy ra khiến cho hắn kinh ngạc.

- Hỏa diễm đao.

Hoàng Hổ nhanh chóng thôi động một kích cực mạnh của mình, một thanh đao bẳng hỏa diễm được ngưng tụ trong nháy mắt.

- Chậm rồi, bại cho ta.

Lục Lâm Thiên lạnh lùng quát lên một tiếng, bàn tay vỗ về phía xa, đồng thời đầu phượng hoàng do năng lượng ngưng tụ mang theo khí tức kinh khủng kia trong nháy mắt bành trướng rồi ầm ầm nổ tung.

Giờ phút này, khí tức kinh khủng khiến cho mọi người nhanh chóng lùi lại, hai mắt hiện lên sự hoảng sợ.

Bang.

Hỏa cầu nổ tung, năng lượng hỏa diễm kinh khủng trong không trung liên tiếp nổ tung, khí tức cuồng bạo khuếch tán ra không gian chung quanh.

Cạch.

Dưới lực lượng kinh khủng này, lúc này mặt đất cứng rắn phía dưới sân rộng không ngừng vang lên tiếng răng rắc tạo ra từng cái khe một, dưới vô số án mắt chấn động nhanh chóng dài ra, tạo thành một cái mạng nhện trên sân.

- Lẽ nào... Hắn thực sự là Vũ Sư cửu trọng sao? Không có khả năng. Vũ Sư cửu trọng không có lực lượng cường hãn như vậy.

Khí tức kinh khủng, thực lực cường hãn khiến cho mọi người không thể tin nổi.

Phốc.

Khí tức kinh khủng kia cũng không biến mất mà lúc này trong không khí cuồng bạo đột nhiên có một ngụm máu tươi phun ra. Lập tức có một thân ảnh đột nhiên từ trong kình khí cuồng bạo bắn ra, nhanh chóng bắn ra ngoài trăm thước, rơi xuống sát biên giới chiếc dây đỏ.

Khục khục.

Hoàng Hổ tiếp tục phun ra một ngụm máu, sắc mặt trắng bệch. Quần áo trên người bị nghiền nát, hỏa diễm đao của hắn còn chưa ngưng tụ xong đã bị một cỗ lực lượng lớn đến mức hắn không thể chống lại đánh xuống.

Lúc này mọi người, bao gồm cả ba vị hộ pháp đều nhìn chằm chằm vào Hoàng Hổ nằm trên mặt đất đều không nói nên lời, chung quanh một mảnh tĩnh lặng.

- Một chiêu, chỉ một chiêu Hoàng Hổ đã thất bại.

Từ đáy lòng mọi người không khỏi cảm thấy lạnh toát.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Đỉnh Phong Thiên Hạ
Đỉnh Phong Thiên Hạ X
Trường Sinh Đỉnh Phong
Đỉnh Phong Võ Thuật
  • Lâm Tiếu không phải cô nương

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom