• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Đỉnh Phong Thiên Hạ (1 Viewer)

  • Chương 341-345

Chương 341 Ai đối phó ai?

Phù...

Một đêm tu luyện, Lục Lâm Thiên khẽ thở ra một ngụm trọc khí. Có Linh Ngọc Sàng phụ trợ tu luyện, linh khí tiến vào trong cơ thể nhanh hơn không ít, chỉ là so với việc thôn phệ linh lực và thôn phệ Linh hồn thần dịch thì chậm hơn không ít.

- Thừa dịp có thời gian, luyện chế mấy khỏa Địa linh đan.

Lục Lâm Thiên thầm nói.

- Lão đại, ở đây quá khó chịu a.

Tiểu Long nhìn Lục Lâm Thiên, cái đầu lúc lắc, ánh mắt có chút giảo hoạt nói.

Lục Lâm Thiên mỉm cười, hắn đương nhiên biết ý tứ của nó:

- Được rồi, ta mang ngươi theo người, thế nhưng ngươi không được để lộ khí tức.

- Lão đại muôn năm, đệ yêu ngươi chết mất. Đệ đảm bảo sẽ thu liễm khí tức.

Tiểu Long tức thì vui vẻ nhảy lên vai hắn, thè lười liếm mặt Lục Lâm Thiên.

- Huyết Tích Dịch, khí tức của ngươi hiện tại rất dễ bị người khác nhận ra, tạm thời nên tiến vào thú nang đi.

Lục Lâm Thiên nói với Huyết Tích Dịch.

- Vâng, chủ nhân.

Huyết Tích Dịch nói, lập tức tiến vào thú nang.

Mang Tiểu Long ra khỏi phòng, nhìn Tiểu Long bốn người Nhạc Bất Quần đều không khỏi có chút kinh ngạc, Lục Lâm Thiên không thể làm gì khác hơn là nói Tiểu Long chỉ là một yêu thú nhất giai mình bồi dưỡng mà thôi. Vũ giả mang theo một đầu yêu thú nhất, nhị giai cũng không khiến cho người ta bất ngờ, trong Vân Dương Tông này cũng có không ít đệ tử có yêu thú nhị giai.

Mà đệ tử thân truyền còn có không ít người có tọa kỵ phi hành.

Sau khi rời khỏi đình viện, Lục Lâm Thiên tìm được Bạch Mi hỏi xem có địa phương nào chuyên dành cho bế quan tu luyện hay không. bản thân hắn muốn luyện chế một ít địa linh đan, cho nên phải tìm một địa phương an toàn.

- Lâm Thiên, ngươi tới đúng lúc lắm, ta đang muốn tìm ngươi đây.

Lúc Lục Lâm Thiên tới chỗ Bạch Mi trưởng lão, Bạch Mi trưởng lão có chút hiếu kỳ đánh giá Tiểu Long một chút rồi khẽ thở dài nói.

- Bạch trưởng lão, có chuyện gì sao?

Lục Lâm Thiên nói.

- Ta vừa mới nhận được tin tức, vốn tưởng rằng ngươi là Vũ giả tam hệ là có thể lập tức thành đệ tử thân tền, thế nhưng ta lại nhận được tin tức trong tông không có ngoại lệ cho ngươi. Vì vậy nếu ngươi muốn trở thành đệ tử thân truyền thì cần chờ một năm sau, đúng dịp lựa chọn đệ tử thân truyền mới được.

Bạch Mi trưởng lão nói.

- Không sao, chỉ là Bạch trưởng lão khổ cực rồi.

Lục Lâm Thiên nói, có thể lập tức trở thành đệ tử thân truyền hay không Lục Lâm Thiên cũng không để ý cho lắm.

- Lâm Thiên có một số việc ta phải nói cho ngươi một tiếng.

Bạch Mi nhìn Lục Lâm Thiên nói:

- Vốn ngươi là Vũ giả tam hệ lập tức trở thành đệ tử thân truyền cũng không khó khăn là bao. Thế nhưng ta nghe nói, lần này bởi vì Tam hộ pháp cố ý áp chế, mà đại hộ pháp và nhị hộ pháp lại ở bên ngoài, quyền hạn của ta không thể trực tiếp bẩm báo các trưởng lão, cho nên ngươi mới không thể trở thành đệ tử thân truyền.

Bạch Mi trưởng lão nói.

- Tam hộ pháp sao?

Lục Lâm Thiên nói nhỏ, dường như hắn cũng không có đắc tội hộ pháp của Vân Dương Tông a?

- Tam hộ pháp này tên là Sử Vân Sinh, chính là đồ đệ Triệu trưởng lão, Triệu trưởng lão chính là phụ thân Triệu Tuệ, ngoại công của Lục Thiếu Hổ. Chuyện Lục gia các ngươi ta cũng biết đôi chút, ta nói như vậy hẳn ngươi cũng hiểu.

Bạch Mi nói.

- Triệu gia.

Trong mắt Lục Lâm Thiên đột nhiên bắn ra sát ý, chuyện Triệu gia có người trong Vân Dương Tông khi trước Lục Vô Song và Lục Đồng từng nói cho hắn, thế nhưng không nghĩ tới hắn vừa tới Vân Dương Tông Triệu gia này đã lập tức đối phó với hắn.

- Lâm Thiên, mặc dù hiện tại ở trong Vân Dương Tông ngươi sẽ không gặp nguy hiểm gì quá lớn, thế nhưng không sợ vạn nhất chỉ sợ nhất vạn, ngươi nên cẩn thận một chút. Ta sẽ tận lực liên hệ những trưởng lão khác, tranh thủ cho ngươi sớm trở thành đệ tử thân truyền. Đến lúc đó coi như là có người âm thầm dở trò cũng không dễ dàng như vậy.

- Đa tạ trưởng lão, đệ tử sẽ chú ý nhiều hơn một chút.

Lục Lâm Thiên nói xong khẽ thi lễ một cái. Trong lòng hắn hiện tại sát ý ngập trời, Triệu gia không ngờ lại đối phó với hắn, vậy thì đừng cho hắn gặp phải, ai đối phó ai, hiện tại còn chưa biết đâu.

- Được rồi Bạch trưởng lão, địa phương chuyên môn bế quan ở đâu?

Lục Lâm Thiên hỏi.

- Trong hậu sơn có không ít thạch động, ngươi cầm ngọc giản này tới phía sau núi, ngọc giản sẽ chỉ đường ngươi tới sơn động bế quan. Có thể yên tâm bế quan, ngoại nhân sẽ không quấy rầy ngươi.

Bạch Mi trưởng lão nói xong lập tức giao một ngọc giản màu trắng vào tay Lục Lâm Thiên.

Lục Lâm Thiên lập tức nói cảm ơn một tiếng, sau khi tiếp nhận ngọc giản trực tiếp đi về phía hậu sơn. Dược liệu luyện chế địa linh đan hắn đã sớm chuẩn bị, trong mật thất Phi Linh môn có không ít dược liệu, còn có thu hoạch trong sơn mạch Vụ Đô, cho nên Lục Lâm Thiên hắn cũng không Lâm Thiênợc liệu luyện chế đan dược.

- Nhìn kìa, đó là Lục Lâm Thiên, hôm qua một chiêu đánh bại Hoàng Thành Lễ.

- Không ngờ hắn lại là Vũ giả tam hệ, phỏng chừng không cần bao lâu nữa là có thể trở thành đệ tử thân truyền rồi.

Một đường đi tới hậu sơn có không ít đệ tử Vân Dương Tông thấp giọng nghị luận. Tuy rằng mới tới đây hai ngày, thế nhưng không thể phủ nhận, Lục Lâm Thiên đã tạo nên oanh động trong đám đệ tử bình thường, thậm chí có không ít đệ tử cũ đang tìm hiểu lai lịch của hắn.

Còn có không ít nữ đệ tử càng thêm lớn mật ném ra mị nhãn, còn có không ít nữ đệ tử từ trên người đám Nhạc Bất Quần tìm hiểu tin tức.

Đối với những chuyện này Lục Lâm Thiên không thèm để ý, ngày hôm qua có chút ầm ỹ chẳng qua là Lục Lâm Thiên muốn biểu lộ tu vi một chút. Tuy rằng hơi ầm ỹ chút, thế nhưng Lục Lâm Thiên cũng không hoàn toàn biểu lộ tu vi của mình. Biểu hiện một chút cũng không sai, bởi vì chỉ có như vậy mới nhận được sự coi trọng của tông môn, trên thế giới này không thể ung dung làm một người bình thường như kiếp trước được.

Vân Dương Tông tuy rằng không hỗn loạn như Cổ Vực, giết chóc máu tanh, thế nhưng trong Vân Dương Tông này kẻ yếu nhược sẽ bị đào thải, khi dễ.

Hậu sơn theo lời Bạch Mi chính là một mảnh núi non không cao, không giống như là hậu sơn. Đám núi nhỏ này tuy rằng không cao thế nhưng toàn bộ đều do nham thạch tạo thành, bốn phía có thể thấy không ít sơn động.

Tới hậu sơn, ngọc giản lấy được từ chỗ Bạch Mi trưởng lão tức thì tỏa ra hồng quang, một cỗ lực lượng vô hình dẫn Lục Lâm Thiên đi về phía trước.

- Lão đại, đây là Lục Lâm Thiên.

- Hắn đi bế quan, ở đây không tiện động thủ, chờ hắn xuất quan chúng ta động thủ cũng không muộn.

- Thế nhưng hắn là Vũ giả tam hệ, một chiêu đánh bại Hoàng Thành Lễ, có chút khó đối phó.

- Sợ cái gì, tới lúc đó chúng ta gọi toàn bộ người tới, ta cũng không tin bằng vào thực lực của hắn có thể đối phó với toàn bộ chúng ta.

Tại một gò đất thấp cách đó không xa có mấy đạo thân ảnh đang thấp giọng nghị luận, ánh mắt hiện lên sự cừu hận.
Chương 342 Lục gia (1)

Một lát sau, Lục Lâm Thiên đứng trên đỉnh núi thứ nhất tìm được một thạch động, đem ngọc giản đặt trên thạch động, thạch động tức thì đóng cửa lại.

Bên trong thạch động có diện tích chừng mười thước vuông, bốn phía đều ra đá.

- Luyện chế địa linh đan thôi.

Lục Lâm Thiên đối với thạch động này rất thỏa mãn, móc ra Hỏa Long đỉnh rồi khoanh chân ngồi xuống, chuẩn bị luyện chế Địa linh đan.

Lập tức có một đống dược liệu bị Lục Lâm Thiên móc từ nhẫn trữ vật trên tay ra. Địa linh đan, đan dược tam phẩm cao giai, giá trị một viên cũng hơn năm vạn kim tệ, tương đương với một viên yêu đan của yêu thú. Thế nhưng cũng không thể nói Địa linh đan mạnh hơn yêu đan. Yêu đan tuy rằng trân quý thế nhưng không thể trực tiếp phục dụng, trải qua luyện hóa năng lượng khổng lồ bên trong sẽ mất đi không ít.

Dược liệu luyện chế Địa linh đan cũng không quá quý trọng, một viên Địa linh đan thành phẩm, cũng có giá trị hai vạn kim tệ.

Hiện tại luyện chế đan dược tam phẩm cao giai Lục Lâm Thiên có chút nắm chắc. Bằng vào linh lực hiện tại của hắn luyện chế đan dược tam phẩm cao giai hẳn không thành vấn đề. Chỉ là hiện tại hắn không chỉ muốn luyện chế một viên mà muốn luyện chế nhiều hơn một chút.

Thủ ấn trong tay khẽ biến đổi, một đạo linh lực từ trong tay Lục Lâm Thiên rót vào bên trong Hỏa Long Đỉnh, hỏa diễm xuất hiện, nhiệt độ chung quanh tức thì tăng lên, đương nhiên đối với Lục Lâm Thiên mà nói, đây là chuyện bình thường, đối với hắn không có gì đáng ngại.

Linh lực chậm rãi tăng nhanh, khiến cho Hỏa Long đỉnh bành trước hòa thành hỏa diễm không ngừng thiêu đốt, nhiệt độ cũng không ngừng tăng cao, theo sự tăng trưởng của thực lực, thực lực của Lục Lâm Thiên càng cao thì nhiệt độ của Linh hỏa cũng càng lúc càng kinh khủng, uy lực so với khi trước hắn thôi động linh hỏa thì mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.

Trong hỏa long đỉnh lúc này nhiệt độ không ngừng tăng lên, thế nhưng bên ngoài nhiệt độ cũng không biến hóa nhiều lắm. Lục Lâm Thiên thầm than, thứ Nam thúc cấp cho hắn quả thực không có thứ nào là vật phàm a.

Sau khi hồi tưởng đan phương Địa linh đan một lần Lục Lâm Thiên liền ngưng thần tĩnh khí, chuẩn bị luyện chế. Thủ ấn chợt kết, một đoàn quang mang mang theo vài loại dược liệu tiến vào bên trong Hỏa long đỉnh.

Dưới sự bao vây của linh hỏa, dược liệu nhanh chóng hóa thành tro tàn, lưu lại vài giọt linh dịch tinh thuần, một mùi hương đậm đặc tràn ngập không gian.

Tay áo Lục Lâm Thiên vung lên, lần thứ hai đem dược liệu ném vào trong Hỏa long đỉnh, đống dược liệu thứ hai này cũng không ít, không phải trong thời gian ngắn có thể luyện chế hoàn tất. Cho nên Lục Lâm Thiên cũng không dám có chút sơ ý, toàn tâm toàn ý luyện chế linh đna.

Thời gian châm rãi trôi qua, trong lúc luyện chế bên ngoài đã bảy ngày trôi qua. Lúc này ở Trấn Thanh Vân, bên trong đình viện có một phụ nhân niên kỷ chừng ba sáu ba bảy tuổi đang ngồi đó, ánh mắt thất thần nhìn lên bầu trời.

Phụ nhân này nhìn qua vô cùng gầy, khuôn mặt tiều tụy, mái tóc trên đầu đã bạc trắng. Phụ nhân này chính là La Lan, từ khi nghe được tin nhi tử Lâm Thiên táng thân dưới vực sâu cho tới nay đã hơn một năm, mỗi ngày nàng đều ở trong tưởng niệm, mấy tháng nay đều lấy nước mắt rửa mặt, gần đây mới dịu đi một chút.

- Phu nhân, có tin tốt.

Một thanh âm có chút gấp gáp mang theo sự hưng phấn truyền đến. Thanh âm vừa dứt thì có một thanh niên chạy tới bên cạnh phụ nhân. Toàn thân người thanh niên này hiện ra sự nhanh nhẹ, tuy rằng lớn lên có chút xấu xí nhưng tuyệt không khó nhìn, ánh mắt có thần, chính là Lục Tiểu Bạch.

- Tiểu Bạch, sao vậy? Có tin tức gì tốt sao?

La Lan khẽ hỏi.

- Phu nhân, ta vừa từ đại sảnh trở về, Vân Dương Tông phái người tới nói rằng thiếu gia không chết, hiện tại đã trở lại Vân Dương Tông rồi.

Lục Tiểu Bạch kích động tới mức hai mắt có chút nhòe đi, từ khi nghe tin công tử rớt xuống vực sâu vạn thước, một năm rưỡi này mỗi một ngày hắn sống giống như một năm vậy, trong lòng vẫn luôn chờ đợi kỳ tích xuất hiện, không ngờ công tử nhà hắn lại không chết.

- Tiểu Bạch, là thật sao?

La Lan tức thì kích động đứng dậy, cơ thể khẽ run run, ánh mắt thất thần hơn một năm qua rốt cuộc đã có chút ánh sáng.

- Lục Tiểu Bạch nói không sai, Lâm Thiên không chết. Vừa rồi Vương trưởng lão phụ trách thành Vụ Đô phái người tới thông báo, Lâm Thiên đã tới Vân Dương Tông, người có thể yên tâm.

Thanh âm vừa dứt, một đạo thân ảnh xuất hiện trong đình viện, toàn thân lộ ra khí tức cường hãn, chính là Lục Đông của Lục gia.

- Đại gia, Lâm Thiên thực sự không chết sao? Ta biết hài tử này mệnh khổ, hắn không chết được mà. Đa tạ ông trời phù hộ...

La Lan kích động đi qua đi lại, lại cúi đầu khấn tạ thần linh. Trong lòng nàng hiện tại cho rằng mình thành tâm khầu cấu nên thần linh mới rủ lòng thương.

- Yêu tâm đi, người tới đây truyền tin là người của Vân Dương Tông, Lâm Thiên không sao là tốt rồi.

Lục Lâm Thiên bế quan luyện đan dược đã sang ngày thứ tám, lúc này trong hỏa long đỉnh đã thành một vùng sền sệt, một cỗ năng lượng khổng lồ bắt đầu hội tụ.

Vào ngày thứ ba Lục Lâm Thiên cũng đã thành công luyện ra một viên Địa linh đan, tới ngày thứ sáu hắn đã thành thạo, một lần luyện ra hai khỏa địa linh đan.

Về phần bây giờ Lục Lâm Thiên dự định luyện chế một lần ba khỏa, bằng vào tu vi Thất trọng Linh sư nếu muốn luyện chế đan dược tam phẩm trung giai chỉ sợ cũng không đủ sức, luyện chế tam phẩm cao giai sao? Nghĩ cũng không dám nghĩ tới, trừ phi là có linh giả cực kỳ yêu nghiệt mới có thể luyện chế được. Thế nhưng mỗi một lần cũng không có cách nào luyện chế được hai khỏa, chứ đừng nói tới ba khỏa.

Mà lúc này Lục Lâm Thiên một lần định luyện chế ra ba khỏa đan dược tam phẩm cao giai. Nếu như có cường giả nhìn thấy một màn như vậy nhất định sẽ trợn mắt. Thất trọng Linh sư muốn luyện chế một khỏa đan dược tam phẩm cao giai không những cần kỹ xảo mà còn cần linh hồn lực khổng lồ, linh lực của bản thân hơn người, trong những thứ này thiếu một thứ cũng không được. Cho dù nhất trọng Linh Phách hay là nhị trọng cũng không có cách nào làm được.

Thủ ấn trong tay không ngừng biến hóa, lúc này một lần luyện chế ba khỏa đan dược tam phẩm, ánh mắt của hắn hiện lên sự ngưng trọng, thủ ấn trong tay chợt kết, linh lực cuồng bạo tuôn ra, nhiệt độ trong Hỏa long đỉnh tiếp tục tăng cao, dưới nhiệt độ kinh khủng này linh dịch bắt đầu hội tụ lại, những tạp chất dư thừa đều bị loại bỏ, những thứ còn lại đều là năng lượng tinh thuần trong dược liệu.

- Ngưng cho ta.

Thủ ấn trong tay Lục Lâm Thiên bỗng nhiên biến đổi, miệng hắn khẽ quát một tiếng, đồng thời linh dịch trong Hỏa long đỉnh trong nháy mắt hội tụ, giống như bị một lực lượng vô hình dẫn dắt phá tan trở ngại nhanh chóng ngưng tụ lại cùng một chỗ.

Theo sự hội tụ của đám năng lượng này, khí tức bên trong Hỏa long đỉnh càng ngày càng mạnh, lúc này sắc mặt Lục Lâm Thiên càng lúc càng tái nhợt, linh lực trong cơ thể hắn đang tiêu hao một cách nhanh chóng.
Chương 343 Lục gia (2)

Khoảng chừng nửa canh giờ sau bên trong Hỏa long đỉnh lúc này có ba khối cầu to như ngón tay cái, dưới sự vây quanh của linh hỏa có thể mơ hồ thấy được ba khỏa đan dược đang chậm rãi thành hình.

Theo sự thiêu đốt của linh hỏa, màu sắc của ba khỏa đan dược cũng chậm rãi biến hóa, từ màu hồng chuyển thành màu lòng trắng trứng, đồng thời bên mặt đan dược cũng dần dần trở nên mềm mịn.

Một lát sau, ba khỏa đan dược đã luyện chế tới giai đoạn cuối cùng, một cỗ dược hương nồng nặc cộng với năng lượng ba động vô cùng lớn đột nhiên tuôn ra khiến cho bên trong thạch động tràn ngập năng lượng.

- Thu...

Lục Lâm Thiên khẽ phất tay thu ba khỏa đan dược lại. Từ dược hương cùng với độ mịn bề mặt của đan dược có thế thấy lần này hắn luyện chế đã thành công.

- Lão đại, đệ cảm thấy sau khi ăn một viên đan dược này xong có không ít chỗ tốt đối với đệ a.

Thanh âm của Tiểu Long vang lên trong đầu Lục Lâm Thiên, trong thạch động, Tiểu Long lắc lư cái đầu, dùng ánh mắt tham lam nhìn về phía Địa linh đan trong tay Lục Lâm Thiên.

- Cho ngươi, tiểu tham ăn này.

Lục Lâm Thiên mỉm cười, hắn biết Địa linh đan này hiện tại đối với nó có không ít chỗ tốt cho nên hắn sẽ không keo kiệt.

Xuy....

Tiểu Long thấy vậy nhảy lên, miệng mở ra nuốt viên đan dược vào bụng, vẻ mặt vô cùng thỏa mãn.

- Luyện hóa linh đan, chuẩn bị đột phá thôi.

Lục Lâm Thiên lẩm bẩm nói, chờ sau khi hắn đột phá được tu vi linh lực rồi xuất quan cũng không muộn.

Ăn một viên Địa linh đan vào Lục Lâm Thiên bắt đầu luyện hóa năng lượng, viên Địa linh đan trong cơ thể chậm rãi hóa thành một cỗ năng lượng khổng lồ.

Vận chuẩn m Dương Linh Vũ quyết, Lục Lâm Thiên có chút cảm giác xe nhẹ đi đường quen bắt đầu luyện hóa, Địa linh đan dù gì cũng là đan dược tam phẩm cao giai, năng lượng bên trong nó tuyệt đối không ít. Lúc này năng lượng đầy rẫy trong cơ thể hắn bắt đầu tiến vào khí hãi.

Năng lượng bên trong Địa linh đan đối với linh lực có tác dụng. Lúc này bên trong khí hải của Lục Lâm Thiên, từng đạo năng lượng bắt đầu hội tụ, dưới sự luyện hóa của m Dương Linh Vũ quyết đang liên tục hóa thành từng đạo linh thực.

Năng lượng khổng lồ này khiến cho Lục Lâm Thiên có cảm giác hắn đang thôn phệ một Linh sư Tứ trọng, có thể còn kém một chút. Chỉ là cho dù có thôn phệ Linh sư Tứ trọng thế nhưng cũng hỗn tạp, sau khi luyện hóa hắn chiếm được một phần mười đã tốt lắm rồi. Nhưng đan dược này hắn không cần phải bỏ đi tạp chất. Nói cách khác, toàn bộ năng lượng trong Địa LInh đan sẽ bị hắn thôn phệ, so ra với việc thôn phệ Linh Sư Tứ Trọng quả thực còn có nhiều chỗ tốt hơn.

Cứ như vậy luyện hóa, thời gian lại chậm rãi trôi đi...

- Tiểu tử kia còn chưa ra sao? Đã hơn mười ngày rồi.

- Chắc hẳn hắn đang bế quan, chúng ta cứ chờ một chút, chờ hắn đi ra rồi động thủ.

- Thế nhưng chỉ sợ chúng ta làm lớn quá, nghe nói tiểu tử kia và Bạch Mi trưởng lão quan hệ không tệ, đến lúc đó liệu chúng ta có bị trừng phạt hay không?

- Bạch Mi trưởng lão sao? Sợ cái gì, yên tâm đi, nếu chúng ta bị phạt đến lúc đó tự nhiên sẽ có người xuất đầu thay cho chúng ta.

Phía sau núi có mấy đạo thân ảnh đang ẩn núp nói chuyện với nhau.

- Vẫn thiếu một chút, tiếp tục.

Ba ngày sau, Lục Lâm Thiên mở hai mắt, vốn trước đó tu vi Linh Sư của hắn đã đạt tới Thất trọng trung kỳ, sau khi dùng một viên Địa linh đan cũng không thể đạt tới được bát trọng.

Không chút do dự, Lục Lâm Thiên lại tiếp tục dùng một viên Địa linh đan, sau khi đột phá tới Bát trọng mới có thể tiếp tục đột phá tới Cửu trọng a. Đến lúc đó mới có thể chuẩn bị đột phá Vũ Phách và Linh Phách.

Vân Dương Tông cường giả như mây, tuy rằng mình có thực lực không tồi, thế nhưng so với đệ tử thân truyền hoặc là đệ tử lão làng, bằng vào chút thực lực này không thấm vào đâu. Hơn nữa trong đây còn có người của Triệu gia, bọn hắn đã bắt đầu đối phó hắn, bản thân hắn cũng chỉ có thể tự tăng thực lực mới đáp trả được bọn họ.

Cứ như vậy tu luyện trong thạch động, Tiểu Long sau khi ăn vào một viên linh đan cũng chậm rãi tu luyện, quanh thân được bao phủ bởi một tầng quang mang.

Thời gian chậm rãi trôi qua, tới ngày thứ ba đột nhiên thân thể Lục Lâm Thiên sáng lên, trong thiên địa dường như có một cỗ lực lượng bị hắn hút vào cơ thể, khí tức cường hãn hơn trước đó vài phần.

Phanh!

Khí hải trong đầu truyền đến một tiếng trầm muộn, không gian bên trong khí hải được mở rộng gấp mấy lần, mà lúc này Lục Lâm Thiên cũng đã đột phá tới Linh Sư Bát trọng.

Khí tức của hắn tiếp tục được kéo lên, một lúc lâu sau mới ổn định trở lại. Lúc này quanh thân Lục Lâm Thiên có một vòng quang manh như ẩn như hiện, cảm giác được linh lực sung mãn trong cơ thể, Lục Lâm Thiên không khỏi mỉm cười, mỗi lần đột phá một trọng, thực lực của hắn cũng tăng trưởng gấp bội.

- Không khéo nửa tháng rồi. Cũng nên xuất quan thôi.

Lục Lâm Thiên thu thập một phen, Tiểu Long cũng nhanh chóng nhảy lên vai hắn, một người một thú rời khỏi sơn động.

- Nhanh đi thông tri cho lão đại, tiểu tử kia đã xuất quan.

Ở sau một tảng đá phía xa có hai thân ảnh lập tức rời đi.

- Lão đại, khí tức trên người ngươi thực mạnh a. Từ tin tức trong đầu ta mà nói, ngươi hẳn là Linh Vũ song tu. Đúng không?

Thanh âm của Tiểu Long vang lên trong đầu Lục Lâm Thiên.

- Không sai.

Lục Lâm Thiên cười nói.

- Lão đại, ngươi quả thực là cường hãn, Linh Vũ song tu, vạn người không có lấy một người a.

Tiểu Long kinh ngạc, vẻ mặt vô cùng hưng phấn nói.

- Tiểu Long, ngươi biết phụ mẫu ngươi là ai hay không?

Lục Lâm Thiên hỏi.

- Không biết, trong đầu ta không có ký ức này.

Tiểu Long suy tư một chút rồi nói.

- Lão đại, phía trước có không ít người ẩn dấu khí tức.

Bỗng nhiên, Tiểu Long lắc lư đầu, dùng ánh mắt cảnh giác quét về phía cửa sơn cốc.

- Nhân số quả thực không ít.

Lục Lâm Thiên xuất linh hồn lực ra, vẻ mặt hắn trầm xuống, lúc này hắn đã biết có hơn mười người đang nấp ở phía trước.

- Lão đại, dường như những người đó hướng về phía ngươi mà tới a.

Một lát sau, Tiểu Long nói.

Lục Lâm Thiên chậm rãi đi về phía trước, lúc này hắn cũng đã phát hiện hơn mười đạo khí tức này đang tập trung vào hắn.

- Không sai, đám này tới tìm ta.

- Đều có tu vi Vũ sư, một mình ta có thể nuốt toàn bộ bọn họ, vừa lúc ta đang đói bụng.

Tiểu Long nói.

- Tiểu Long, không có sự phân phó của ta ngươi không nên xuất đầu lộ diện, một mình ta đối phó là được.

Lục Lâm Thiên nói, trong đầu thầm suy nghĩ, trong lòng hắn nghĩ tới Triệu gia đầu tiên. Lẽ nào những người này đều do Triệu gia phái tới? Vậy thì đừng trách hắn không khách khí.

- Lục Lâm Thiên, ngươi đứng lại cho ta.

Lúc này, một tiếng quát vang lên, đồng thời có hơn chục người từ phía sau tảng đá nhảy ra.

Một cỗ khí tức cường hãn xuất hiện. Lục Lâm Thiên đưa mắt nhìn qua một chút, âm thầm đánh giá, đám người này tổng cộng có năm mươi ba người, tu vi đều ở khoảng nhất trọng đến tứ trọng Vũ Sư.
Chương 344 Đại khai sát giới

Ánh mắt Lục Lâm Thiên cuối cùng nhìn vào người thanh niên vừa nói, hắn có đôi mắt to, mái tóc màu đen, thân hình lực lưỡng, trong mắt bắn ra sự âm tàn.

- Tu vi Vũ Sư ngũ trọng đỉnh phong sao?

Ánh mắt Lục Lâm Thiên nhìn kỹ người thanh niên này, cảm giác khí tức trên người hắn không ngờ lại là Vũ Sư ngũ trọng đỉnh phong, hẳn là cường giả trên Hổ Bảng.

- Một ngũ trọng, năm tứ trọng sao?

Lục Lâm Thiên đưa mắt nhìn qua một lượt, lần này trong đám đệ tử tới đây hò hét, năm người này thực lực đứng đầu.

- Lão đại, hắn chính là Lục Lâm Thiên, ngươi phải giúp ta báo thù a.

Bên người tên thanh niên cầm đầu kia lúc này xuất hiện một thanh niên trên vai trái đang băng bó, ánh mắt nhìn về phía Lục Lâm Thiên vẫn có chút khiếp sợ. Hắn chính là Chu Bảo Điền nửa tháng trước bị Lục Lâm Thiên tiện tay vặn gẫy một đoạn xương.

- Các ngươi có việc gì thế?

Lục Lâm Thiên lãnh đạm nói với thanh niên cầm đầu kia, trong lòng nghi ngờ, xem ra là người của Chu Bảo Điền tìm tới hắn báo thù, chẳng lẽ không phải là người Triệu gia kia?

- Người đả thương huynh đệ Tứ Hải đoàn ta sẽ phải trả một cái giá lớn.

Thanh niên kia lạnh nhạt nói một tiếng.

- Ngươi chính là Hồ Tứ Hải sao?

Lục Lâm Thiên lạnh nhạt nói, nghe đám người Nhạc Bất Quần nói, đám người Chu Bảo Điền đều là người của Tứ Hải Đoàn gì đó a.

- Không sai, bài danh thứ năm Hổ Bảng. Nghe nói ngươi là Vũ giả tam hệ sao? Hôm nay ta sẽ cho ngươi biết, cho dù ngươi là Vũ giả tam hệ cũng không có cách nào so sánh được với top năm Hổ Bảng.

Thanh niên kia lạnh nhạt nói một câu rồi quay về phía đám người phía sau nói:

- Các ngươi trông chừng đừng để cho tiểu tử này chạy thoát.

Sưu...

Năm mươi hai ngươi bao gồm cả Chu Bảo Điền tức thì tản ra, vây quanh Lục Lâm Thiên.

- Ngươi muốn động thủ sao?

Lục Lâm Thiên lạnh nhạt nói, mà lúc này trong tay hắn đã xuất hiện hai cái lợi trảo, chậm rãi đút vào tay.

Thấy hai lợi trảo trong tay Lục Lâm Thiên, trong lòng Chu Bảo Điền run lên, có chút e ngại.

- Động thủ thì sao, lý do ta có thể nói cho ngươi trước khi chết. Vốn ta chỉ muốn giáo huấn ngươi mà thôi, thế nhưng hiện tại ta lại muốn mạng của ngươi.

Trong mắt Hồ Tứ Hải đột nhiên bắn ra sát ý. Nói xong, vẻ mặt hắn biến đổi, một cỗ khí thế phô thiên cái địa từ trong cơ thể phát ra, đồng thời sát ý cũng tràn ngập chung quanh.

- Không ngờ lại là Vũ giả phong hệ.

Lục Lâm Thiên liếc mắt nhìn Hồ Tứ Hải, khóe miệng khẽ mỉm cười, lợi trảo trong tay khẽ vung lên, trên lợi trảo mang theo khí tức nóng bỏng, sát ý trong mắt Lục Lâm Thiên bắn ra. Sát ý của đối phương hắn có thể cảm nhận được, đã như vậy hắn cũng không cần phải khách khí.

- Lục Lâm Thiên, để ta nhìn xem, Vũ giả tam hệ rốt cuộc có gì đặc biệt hơn người.

Hồ Tứ Hải quát lên một tiếng, thủ ấn trong tay chợt kết, một thanh trường đao lập tức xuất hiện trên tay hắn, lưỡi đao không ngừng bắn ra hàn mang.

Hồ Tứ Hải xuất thủ, chân khí dưới thân bạo phát, tốc độ của Vũ giả phong hệ quả thực vô cùng nhanh chóng, trong sát na tạo ra từng đạo tàn ảnh, đao mang đánh xuống khiến cho không gian chấn động, kình phong sắc bén tạo ra tiếng rít gào trong không khí.

Một đao của Vũ Sư ngũ trọng đỉnh phong, lại thêm tốc độ, thanh thế quả thực không nhỏ.

Nhìn đao mang trước mặt Lục Lâm Thiên vẫn cười nhạt một tiếng, sát khi quanh thân bùng nổ, lạnh nhạt nói:

- Ngươi muốn giết ta? Đáng tiếc đời này ngươi không có cơ hội.

Dưới sát khí ngập trời, thủ ấn Lục Lâm Thiên không ngừng biến hóa, lợi trảo hoa lên trong nháy mắt bắn ra hỏa diễm nóng bỏng cùng va chạm một chỗ với đạo mang.

̀m ầm.

Tiếng nổ lớn tức thì vang vọng, kình khí cuồng bạo biến mất, thân thể Hồ Tứ Hải bỗng nhiên lùi lại, hóa ra là hắn bị một cỗ kình khí lớn đánh bay.

- Cùng tiến lên, không thể để tiểu tử này sống.

Vẻ mặt Hồ Tứ Hải co quắp, thân thể nhanh chóng rút lui đồng thời cũng ra lệnh cho đám người chung quanh.

- Cùng tiến lên.

Đám người chung quanh cùng hét lên một tiếng, chân khí cuồng bạo xuất hiện, mười mấy Vũ Sư đồng thời đánh ra, tuy rằng chỉ là Tam trọng, Tứ tọng, Nhị trọng thế nhưng lại hơn ở chỗ nhiều người, uy thế cực kỳ đáng sợ.

- Ha ha ha. Một đám kiến hôi mà cũng muốn đánh chết ta. Các ngươi còn chưa đủ tư cách, đã như vậy toàn bộ đi chết đi cho ta.

Sát khí cuồng bạo xuất hiện cuốn quanh thân Lục Lâm Thiên, có người muốn mạng của hắn, mặc kệ là ai, mặc kệ ở nơi nào Lục Lâm Thiên hắn cũng tuyệt đối không bỏ qua, một người cũng không.

Cùng lúc đó, đám đệ tử chung quanh cảm nhận được cỗ sát khí và sát ý này đều không tự chủ được mà khẽ run lên.

Trong nháy mắt Lục Lâm Thiên đánh ra một đạo thủ ấn kỳ dị, thân thể bắt đầu mờ đi.

- Hư Linh huyễn ấn.

Lục Lâm Thiên quát lên một tiếng, Vũ kỹ Hoàng cấp cao giai Hư Linh Huyễn ́n được xuất động.

Ngay khi thi triển Hư Linh Huyễn ́n thân thể Lục Lâm Thiên cũng biến mất tại chỗ, không giang chugn quanh mang theo khí tức nóng bỏng giống như một cơn lốc cuốn đi tất cả.

Sưu...

Trảo ấn như xé rách trời cao, không gian như bị xé ra, kình khí cuồng bạo khiến cho không gian gấp khúc, âm thanh chói tai không ngừng vang lên. Lúc này có vô số máu tươi rơi xuống, đem theo thịt vụn, ngay cả xương cốt cùng nội tạng bị nghiền nát.

- A...

Từng tiếng kêu thảm thiết quanh quẩn phía sau hậu sơn, lúc trảo ấn hạ xuống người rơi vào trong ảo cảnh của Hư Linh Huyễn ́n sẽ tỉnh lại, lập tức phát ra tiếng kêu thê thảm của mình.

- A...

Tiếng kêu thê thảm vang vọng phía chân trời, sát khí cuồng bạo không ngừng khuếch tán. Phía sau hậu sơn lúc này được bao phủ trong máu tươi, đây tuyệt đối là đồ sát, đồ sát tàn bạo.

Tiếng kêu thảm thiết chói tai lúc này quanh quẩn giữa không trung, lúc này ở phía xa có không ít đệ tử Vân Dương Tông nghe được toàn thân không nhịn được mà khẽ rùng mình.

- Phía hậu sơn xảy ra chuyện rồi, mau tới đó.

Có không ít đệ tử Vân Dương Tông nhanh chóng chạy tới, mấy chỗ trong đình viện lúc này có mấy đạo thân ảnh nhanh chóng dùng tốc độ nhanh nhất dẫn đầu lao về phía hậu sơn.

Sưu... Sưu..

Trảo ấn liên tục hạ xuống, khi thân ảnh Lục Lâm Thiên xuất hiện trước mặt hai người cũng là lúc quang mang quỷ dị kia tiêu tán, hai người này cũng phục hồi tinh thần lại, hai người này chính là Chu Bảo Điền và Hồ Tứ Hải.

- Đừng giết ta, đừng...

Nhìn vào thân ảnh trước mặt, trong mắt Chu Bảo Điền xuất hiện sự sợ hãi tột độ, người trước mắt toàn thân đều có sát khí cũng khiến cho linh hồn hắn run rẩy. Thế nhưng hắn còn chưa nói xong một đạo chưởng ấn trực tiếp đánh vào ngực hắn, hắn có thể nghe được tiếng xương cốt và nội tạng bị nghiền nát.

- Ta nói rồi, lần sau còn dám trêu vào ta, ta không ngại lấy tính mạng của ngươi.

Lục Lâm Thiên lạnh nhạt nói một tiếng, chân khí trong tay bùng lên, lợi trảo từ trong ngực Chu Bảo Điền rút ra đem theo một đống nội tạng bị nghiền nát.
Chương 345 Giết người diệt khẩu

Phịch.

Chu Bảo Điền mang theo sự không cam lòng và sợ hãi ngã xuống mặt đất. Ánh mắt cuối cùng của hắn chính là sự tuyệt vọng, đến chết hắn mới biết được, hắn không nên một lần... lần thứ hai trêu chọc phải sát tinh này.

- Lục Lâm Thiên, ngươi muốn làm gì? Nếu ngươi dám giết ta tông môn sẽ không bỏ qua cho ngươi.

Nhìn thân ảnh ngập tràn sát khí trước mặt, trong mắt Hồ Tứ hải run lên, thân thể chậm rãi lui về phía sau, ngay cả dũng khí phòng thủ cũng không có.

Lúc này trên mặt đất, chu vi trăm thước chung quanh khắp nơi đều là chân tay bị đứt, máu tươi bắn ra tứ tung, nội tạng bị nát vụn rơi đầy măt đất, máu tanh tới cực hạn.

- Vậy ta sẽ mỏi mắt mong chờ.

Lục Lâm Thiên lạnh nhạt nói một tiếng rồi chậm rãi đi về phía trước.

- Ngươi không được qua đây.

L*иg ngực Hồ Tứ Hải không ngừng phập phồng, giọng nói trở nên khàn đục, nỗ lực giãy dụa lần cuối, thế nhưng Lục Lâm Thiên lại không để ý tới hắn vẫn chậm rãi tiến đến, sát khi bắn ra.

- Ta liều mạng với ngươi.

Trong lúc tuyệt vọng dũng khí của Hồ Tứ Hải xuất hiện, đem trường đao trong tay bổ ra một đao xé đôi không khí, chân khí trút xuống, trực tiếp bổ về phía Lục Lâm Thiên.

- Phá.

Lục Lâm Thiên quát lên một tiếng, chưởng ấn nhanh chóng ngưng tụ rồi khẽ đẩy ra, hai đạo lực lượng chạm vào nhau, lập tức tiêu tán giữa không trung.

Vụt.

Nhưng vào lúc này phía sau Hồ Tứ Hãi cũng trong nháy mắt ngưng tụ một đôi cánh bằng chân khí, hai cánh mở rộng, thân thể tức thì bay lên không trung.

- Muốn chạy sao? Muộn rồi.

Lục Lâm Thiên hừ lạnh một tiếng, hắn cũng lập tức thôi động vũ kỹ phi hành Phong Chi Dực, trong nháy mắt bắn lên không trung.

- Lẽ nào ngươi không biết ta cũng là Vũ giả Phong hệ sao?

Thanh âm Lục Lâm Thiên vừa truyền ra cũng là lúc thân ảnh hắn đã tới phía sau Hồ Tứ Hải. Hắn lạnh lùng cười một tiếng, chưởng ấn trong tay khẽ động, năm ngón tay đẩy ra mang theo hỏa diễm hừng hực đánh về phía Hồ Tứ Hải.

Đồng thời kình khí nóng bỏng từ trong dấu tay bạo phát khiến cho Hồ Tứ Hải đang ở trong không trung căn bản không kịp phòng ngự, sắc mặt trong nháy mắt trắng bệch, hai hai và hai chân đều xuất hiện lỗ máu kinh người, máu tươi không ngừng chảy ra.

- A..

Tức thì tiếng kêu thảm thiết thê lương vang lên giữa không trung, tiếp theo đó thân thể Hồ Tứ Hải từ trên không trung rơi xuống, miệng không ngừng phun ra máu tươi.

Lục Lâm Thiên thu hồi Phong chi dực đáp xuống mặt đất, tiếp tục đi về phía Hồ Tứ Hải.

- Tha ta, không....

Hồ Tứ Hải giãy dụa bò đến, hắn không thể đứng dậy được, trong mắt tràn ngập sự tuyệt vọng.

- Sưu Linh Thuật.

Lục Lâm Thiên khẽ quát một tiếng, tay phải chụp vào thiên linh cái trên người Hồ Tứ Hải.

Sưu....

Lúc này có mấy thân ảnh hạ xuống mặt đất, tổng cộng có chín người. Chín người sau khi thấy cảnh tượng này đều hít vào một hơi, cảnh tượng máu tanh như vậy không ngờ lại xuất hiện trong Vân Dương Tông.

- Trời, chuyện gì đang xảy ra?

- Xảy ra chuyện gì vậy?

Lúc này cũng có không ít đệ tử Vân Dương Tông đã chạy tới hậu sơn, nhìn vào cảnh tượng trước mặt khiến cho đám người lông tóc dựng đứng, mồ hôi lạnh túa ra, toàn thân như lọt vào hầm băng vậy.

- Lâm Thiên, ngươi đang làm cái gì vậy? Mau dừng tay.

Lúc này, Bạch Mi nhìn về phía Lục Lâm Thiên trước mặt nói. Mọi người nhìn theo thì thấy lúc này Lục Lâm Thiên đang đặt tay lên thiên linh cái của một đệ tử.

- Là Hồ Tứ Hải, Hồ Tứ Hải bài danh thứ năm trên Hổ Bảng.

Thấy rõ người đang nằm dưới mặt đất mọi người không khỏi ồ lên.

Sưu...

Tiểu Long tức thì phi tới phía sau Lục Lâm Thiên, ánh mắt không ngừng bắn ra quang mang nhìn vào đám người Bạch Mi trước mặt, không có sự phân phó của lão đại, không ai được tiến lên.

Lục Lâm Thiên đã sớm cảm giác được sự xuất hiện của mấy người Bạch Mi. Sau khi thi triển sưu linh thuật với Hồ Tứ Hải xong, vẻ mặt Lục Lâm Thiên trầm xuống, sát khí càng mạnh, thu hồi cánh tay đặt trên thiên linh cái rồi hỏi Hồ Tứ Hải đang mơ mơ hồ hồ:

- Nói, là ai bảo ngươi tới giết ta?

- Ta nói, đừng giết ta, là....

Sưu...

Hồ Tứ Hải vừa nói tới đó đột nhiên có một cỗ kình khí cuồng bạo phá không mà tới đánh vào mi tâm Hồ Tứ Hải khiến cho Hồ Tứ Hải mất mạng tại chỗ.

- Là ai đánh lén?

Bạch Mi trưởng lão hét lớn một tiếng, hai hàng lông mày nhíu lại. Lúc này trên không trung phía trước có một thân ảnh chợt lóe lên rồi biến mất.

- Chư vị không cần đuổi theo, thực lực người tới rất mạnh, chúng ta có muốn đuổi cũng không kịp.

Thấy mấy trưởng lão và chấp sự bên người đang muốn đuổi theo Bạch Mi lập tức ngăn cản, thực lực của người kia bằng vào bọn họ căn bản không thể đuổi kịp được.

- Hừ, muốn đánh chết ta, cho dù ngươi đã chết ta cũng cho ngươi chết không toàn thây.

Lục Lâm Thiên lạnh nhạt nói một tiếng, năm ngón tay chụp xuống, một đạo chưởng ấn đánh vào đầu Hồ Tứ Hải.

Cách.

Một âm thanh vang lên mang theo huyết nhục mơ hồ. Đầu của Hồ Tứ Hải lúc này đã hoàn toàn bị Lục Lâm Thiên đập nát, sát khí tỏa ra quanh thân hắn lúc này khiến cho ngay cả đám người Bạch Mi cũng không nhịn được mà lạnh người, tim đập nhanh hơn vài phần.

- Thật tàn nhẫn.

Chung quanh lúc này có mấy trăm đệ tử nhìn thấy vậy không khỏi hít sâu một hơi, Hồ Tứ Hải đã chết nhưng là chết không toàn thân, Lục Lâm Thiên này quá độc ác.

- Lâm Thiên, ngươi không sao chứ? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Bạch Mi trưởng lão đi tới trước người Lục Lâm Thiên hỏi.

- Bạch trưởng lão, những kẻ này muốn giết đệ tử, bất đắc dĩ đệ tử mới ra tay đánh chết bọn họ. Về phần người muốn giết đệ tử, đệ tử nghĩ Bạch trưởng lão hẳn cũng đã nghĩ tới.

Lục Lâm Thiên nhàn nhạt nói, vừa rồi khi thi triển sưu linh thuật hắn đã biết ai sai bọn họ chặn đánh hắn, không ai khác chính là Triệu Kình Thiên của Triệu gia và đệ đệ cùng cha khác mẹ của hắn Lục Thiếu Hổ.

Triệu Kình Thiên và Lục Thiếu Hổ đi tìm Hồ Tứ Hải, đáp ứng hắn sau khi đánh chết Lục Lâm Thiên có thể trở thành thân truyền đệ tử. Hồ Tứ Hải mượn cớ Lục Lâm Thiên đánh đám người Chu Bảo Điền định đánh chết hắn. Không còn nghi ngờ gì nữa, Triệu gia đã bắt đầu đối phó hắn, kẻ vừa mới giết người diệt khẩu hẳn cũng là người Triệu gia.

- Ngươi không có việc gì là tốt rồi, chuyện ở đây ta sẽ xử lý, ngươi đi trước đi.

Bạch Mi trưởng lão nhìn chung quanh một lát rồi nói.

- Vậy đệ tử đi trước.

Lục Lâm Thiên nhàn nhạt nói, sát khí quanh thân được thu lại lập tức rời đi. Chúng đệ tử chung quanh lúc này lập tức tự động tránh ra cho hắn đi.

- Các ngươi qua đây, xử lý thi thể một chút, mai táng toàn bộ cho ta.

Bạch Mi trưởng lão gọi một số đệ tử đứng ở chung quanh rồi nói. Sau đó hắn và mấy vị trưởng lão, chấp sự lập tức rời đi.

- Đều là người của Tứ Hải đoàn a, tổng cộng có năm mươi ba người, toàn bộ đều chết.

- Còn có một vài người đều bài danh trên Hổ Bảng, chết thực là thảm, dường như không kịp hoàn thủ.

- Thực lực của Lục Lâm Thiên không ngờ lại mạnh như vậy, toàn bộ Tứ Hải Đoàn đều bị diệt.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Đỉnh Phong Thiên Hạ
Đỉnh Phong Thiên Hạ X
Trường Sinh Đỉnh Phong
Đỉnh Phong Võ Thuật
  • Lâm Tiếu không phải cô nương

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom