• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Hot Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu

  • Chương 3026-3030

Chương 3026: Ta sợ các ngươi không có cơ hội

"Gần đây, không thiếu chiến sĩ nhân loại chết dưới tay quỷ vương, quỷ tướng nơi này...", nghe vậy, Mục Bát Thánh bèn nói: "Ta cũng không hiểu tại sao...", "Nhưng mà, vị hoàng tử Ô Viên kia của ngũ linh tộc đã đến đây, ta nghĩ ba vị tộc trưởng chắc là có bàn bạc gì rồi!"

"Ừ".

Mục Thất Thánh, Mục Bát Thánh và Mục Cửu Thánh có thể nói là ba người gần với tộc trưởng nhất trong thánh tộc Thiên Mục.

Lần này, trong tộc cử ba người họ dẫn đầu là đủ để chứng tỏ bọn họ coi trọng chuyện này ra sao.

"Đại nhân, đại nhân, không ổn".

Đúng lúc này, ở ngoài có vài người đang vội vã chạy tới.

"Hoảng hốt cái gì đó?"

Sắc mặt Mục Thanh Hạo trầm xuống, không giận không dỗi hỏi.

Một người trong đó vội vàng nói: "Quỷ vật, quỷ vật tới đây".

Nghe vậy, Mục Thanh Hạo lại nói: "Tới thì tới thôi, sắp xếp vài tên đi diệt là được".

"Đại nhân".

Người nọ nói tiếp: "Có rất nhiều quỷ tướng, quỷ vương tấn công vào chỗ chúng ta".

Rất nhiều sao?

Mục Thanh Hạo hơi biến sắc.

Sao lại như vậy?

Lúc này, Mục Thanh Hạo quát: "Long Đại, Long Nhị, Long Tam".

"Có ạ!"

Ba vị cường giả Ma tộc tứ biến bước ra.

"Đi xem thử tại sao đi, nếu hướng về phía chúng ta thì tạm tránh một chút!"

"Vâng!"

Ba người rời đi.

Mục Thanh Hạo nói: "Thượng Uy, Thượng Vinh, Thượng Nguyên!"

"Có mặt".

"Nhiễu hướng quỷ vật tới, tìm cách rút lui trong bất cứ lúc nào".

Mục Thanh Hạo nói tiếp.

Bọn họ tới đây là để giết Tần Ninh chứ không phải là đánh nhau với đám quỷ vật đó.

Nếu bị chúng quấn vào thật thì chẳng phải tự dưng chịu chết sao.

Hơn nữa... diện tích của A Tị Địa Ngục rất lớn, số lượng quỷ vật như vô tận, nếu thật sự bị một lũ quỷ vật ám, rất có thể... bọn họ sẽ chết cả lũ.

Cùng lúc đó, ba người Long Đại, Long Nhị và Long Tam vừa rời khỏi đã bỗng nhiên quay lại.

"Đại nhân".

Long Đại nói thẳng: "Chúng ta bị bao vây"

Bao vây ư?

Làm thế nào chứ?

"Mục tiêu của lũ quỷ vật này chính là chúng ta".

Lúc này đây, Mục Thanh Hạo tái mét.

Một tiếng quát bỗng vang lên.

"Đám nghiệt súc của Ma tộc Thiên Mục không phải muốn giết Tần Ninh ta sao?"

"Xuất hiện đi!"

Ngay sau đó, Mục Cửu Thánh, Mục Bát Thánh và Mục Thất Thánh đều đứng dậy, đưa mắt nhìn ra ngoài.

Tần Ninh! Xoẹt xoẹt... từng tiếng động xé rách khoảng không truyền tới.

Ba vị đại thánh lần lượt lao ra.

Vào giờ phút này, trong sơn mạch, từng nhóm võ giả của Ma tộc Thiên Mục và bọn quỷ vương, quỷ tướng sắp bắt đầu giao đấu.

Tam đại thánh xuất hiện, sĩ khí nhóm võ giả Ma tộc dâng cao.

Liếc mắt nhìn qua thấy rất rõ sau lưng quỷ vương, quỷ tướng có năm người.

Dù sao, tuy là quỷ hoàng, nhưng họ chỉ trông có hình người, chứ không phải là dáng vẻ nhân loại thật.

Nhưng năm bóng dáng đều là dáng vẻ của nhân loại.

Nhưng chỉ có một trong đó là người sống! Còn bốn người kia là... quỷ hoàng! Mục Cửu Thánh, Mục Bát Thánh và Mục Thất Thánh đều biến sắc.

"Đến đây".

Tần Ninh đứng giữa bốn người kia, cười to nói: "Khó thấy thật, xem ra lần này bắt được cá lớn rồi!"

"Tại hạ tự giới thiệu lại tuy rằng các ngươi chắc đã biết ta hết".

Tần Ninh cười nói: "Tại hạ là Tần ninh, là chuyển thế Cửu Nguyên Đan Đế Linh Thiên Thần và Thông Thiên Đại Đế Lâm Thần, cũng là người mà các ngươi muốn tìm".

“Bây giờ ta đứng ở đây, ba vị nếu muốn giết ta thì lẹ lên, nếu không...”, Tần Ninh dừng lại một chút, rồi nói tiếp: “Ta sợ các ngươi không có cơ hội”.

Sắc mặt Mục Cửu Thánh lúc này rất lạnh lùng, bên cạnh Tần Ninh lại chính là bốn vị quỷ hoàng.

Quỷ hoàng yếu nhất thì cũng là cảnh giới thất biến.

Trong ba thánh bọn họ, chỉ có Mục Thất Thánh là cảnh giới thất biến, còn hắn ta và Bát Thánh đều ở cảnh giới lục biến.

Nếu phải động thủ, cả bốn vị quỷ hoàng đều ra tay thì bọn họ xác định rồi.

Sao Tần Ninh lại đi chung với quỷ hoàng, hắn khống chế quỷ hoàng bằng cách nào chứ?

Mục Thất Thánh lạnh lùng nhìn Tần Ninh.

Người mình muốn giết đang đứng ngay trước mặt nhưng đồng thời người ta cũng tới giết bọn hắn.

Đạo Vô Hữu bỗng hừ nói: "Đồ đệ thân yêu của Đạo Vô Hữu ta đây mà các ngươi cũng dám truy sát, thật to gan!"

"Các vị quỷ tướng, quỷ vương nghe lệnh, một tên cũng không được để sót, giết hết không tha".

Ngay sau đó, rất nhiều quỷ vương quỷ tướng không dám không nghe lệnh, bọn chúng đều xông ra ngoài, hừng hực sát khí.

Sắc mặt ba thánh càng lúc càng tệ.

Mục Thanh Hạo quát: "Giết!"

Ba bên bắt đầu lao vào đánh nhau.

Lúc này, Tần Ninh cầm kiếm Độ Sinh và đao Tuyệt Hoàng, định bụng chạy lên đánh nhau.

Thấy thế, Đạo Vô Hữu giữ chặt Tần Ninh lại, hừ nói: "Có sư phụ Vô Hữu ở đây, con lên làm gì?

Ta lên là đủ".

Nói xong, Đạo Vô Hữu bèn xông ra.

Tần Ninh định đi lên, nhưng Tiên Thái Nhất cũng cười nói: "Xem sư phụ Vô Hữu của con ra tay là được".

Tần Ninh gật đầu đồng ý.

Đạo Vô Hữu xông về phía ba thánh của Ma tộc Thiên Mục.

Sắc mặt Mục Thất Thánh lạnh lùng, bước ra, bóng người chợt lóe lên, rồi sau đó xuất hiện trước mặt Đạo Vô Hữu, hai tay nắm chặt lại như bóp nát một phần không gian, rồi hóa thành một cái chùy khổng lồ nện thẳng xuống.

Rầm... Đạo Vô Hữu đưa hai tay ra đỡ một chiêu này, sắc mặt vẫn không thay đổi, luồng khí uy nghiêm trong cơ thể ông ấy cuồn cuộn bùng nổ.

Thực lực của ông ấy cũng là cấp bậc Hư Không Biến thất biến.

Bỗng nhiên, hai vị thất biến giao đấu với nhau, khí thế cuộn trào, núi cao xung quanh đều đổ sập.

Bình Đầu lão quái cười quái dị nói: "Nếu thế thì ta cũng không khách khí nữa".

Ông ta nói xong, bàn tay nắm chặt lại, sát khí trong cơ thể tỏa ra.

Tiên Thái Nhất cười nói: "Để ông ta đi đi, đánh chết những Ma tộc đó sẽ có ưu đãi cực kỳ lớn, lão quỷ này...", đối với nhân loại tiến vào A Tị Địa Ngục mà nói, đánh quỷ vật có thể tăng mức độ thuần khiết của hồn phách bản thân.

Còn đối với quỷ vật, đánh người sống lại có lợi ích rất lớn với chúng.

Mục Bát Thánh, Mục Cửu Thánh kia đều ở cảnh giới lục biến, Bình Đầu lão quái giết bọn họ, rất có khả năng tăng thêm một bước nữa, bước tới cảnh giới Liệt Đạo Biến bát biến.

Trận chiến càng lúc càng mãnh liệt, khí thế khủng bố lan ra khắp trăm dặm.

Đạo Vô Hữu đánh nhau với Mục Thất Thánh, càng đánh càng dũng mãnh.

Lúc này, Phù Linh tiên tử cũng không nhịn được mà nói: "Ta cũng đi".

Nói xong đã bước ra rồi lao tới chỗ Mục Thất Thánh.

Đạo Vô Hữu lập tức quát lên: "Phù Linh tiên tử, ngươi tới đây làm gì?"

"Lão đạo à, ngươi không thể độc chiếm lợi ích được?

Hơn nữa, hình như trông ngươi rất khó giết hắn ta một mình".

Đạo Vô Hữu hừ, chưa nói lời nào, chỉ cùng Phù Linh tiên tử lao tới tấn công Mục Thất Thánh.

Quỷ tướng, quỷ vương được triệu tập đến đây đều là cường giả cảnh giới lục biến, hơn trăm vị cường giả Biến Cảnh của Ma tộc giờ không thể chống đỡ được.

"Chết tiệt".

Mục Thất Thánh bị Đạo Vô Hữu và Phù Linh tiên tử bao vây tấn công, tình huống cực kỳ hung hiểm, nếu cứ tiếp tục như vậy, hắn chắc chắn phải chết.

Nhưng đúng lúc này, một luồng sát khí khủng khiếp tỏa ra.

Ngoài sơn mạch bỗng nhiên lại xuất hiện hơn trăm người.

"Đó là viện quân".

Mục Thất Thánh vô cùng vui vẻ.

Và người cầm đầu bọn họ chính là Quỷ Phong Vương của Ma tộc Quỷ Nhãn.

Quỷ Phong Vương dẫn theo rất nhiều cường giả của Ma tộc Quỷ Nhãn tới đây...
Chương 3027: Tới tam biến

"Giết!"

Quỷ Phong Vương hạ lệnh, người Ma tộc Quỷ Nhãn đều lao lên.

Lúc này, tuy thấy Quỷ Phong Vương đã xuất hiện, nhưng Tần Ninh vẫn chưa nói gì.

Thực lực của Quỷ Phong Vương đang ở cảnh giới ngũ biến, trước kia suýt nữa bị hắn làm gỏi, bây giờ vậy mà còn dám tới đây tiếp viện! Tần Ninh nói: "Sư phụ Thái Nhất, để con đi giết tên kia".

Tiên Thái Nhất nhìn vào đám người kia nói: "Để ta lên cho...", "Không cần".

Tần Ninh cười nói: "Tên này trước kia để cho hắn ta chạy thoát, giờ phải làm thịt hắn ta mới được, và cũng để sư phụ xem thử thực lực và thiên phú hiện tại của Thần Nhi".

"Ma tộc Quỷ Nhãn và Ma tộc Thiên Mục đều đã đến, người của Ma tộc Huyết Nhãn rất có thể nhanh chóng đến đây, sư phụ Thái Nhất ở đây phải đề cao cảnh giác xung quanh".

"Được".

"Còn có một vị hoàng tử của ngũ linh tộc, Ô Viên, thực lực của người nọ không tầm thường, sư phụ phải cẩn thận".

"Ừ".

Lúc này, Tần Ninh một tay cầm đao một tay cầm kiếm lao ra.

"Quỷ Phong Vương, lại gặp nhau rồi".

Thấy Quỷ Phong Vương tới, Tần Ninh cười một tràng nói: "Ngày ấy ngươi chạy trốn nhanh quá, giờ lại tới đây hỗ trợ, không sợ chết à?"

Quỷ Phong Phương nhìn Tần Ninh, cười nhạo nói: "Lần này là kế hoạch to lớn của tộc ta, chính là để giết ngươi, Tần Ninh, ngày chết của ngươi tới rồi".

"Phải thế không?"

Trong lúc Tần Ninh đang nói chuyện, chín cuốn đan điển ngưng tụ quanh người hắn.

Luồng khí tức khủng bố lập tức bùng nổ.

Kiếm Độ Sinh và đao Tuyệt Hoàng là hai thiên nguyên khí tướng cấp, quanh người chúng phát sáng, rồi chiếu rọi lên trời.

Rầm... ngay sau đó, một đao một kiếm chém xuống, sát khí ngút trời bùng nổ.

Quỷ Phong Vương thấy cảnh đó, hiển nhiên sẽ không chạy ra đỡ, hai mắt hắn ta lập tức hóa đỏ như máu, rồi bắn ra hai tia máu, hóa thành một cái chung đồng đỏ rực đỡ trước người.

Tiếng va chạm ầm ầm vang lên, ngay sau đó, Tần Ninh đã tới trước mặt Quỷ Phong Vương.

Cảnh giới nhị biến đối đầu với cảnh giới ngũ biến.

Nhưng đối với Tần Ninh mà nói áp lực chênh lệch lại không quá lớn.

Tần Ninh tu Thiên Văn Thể Thuật, cường độ hồn phách lẫn thân thể của hắn đều vượt xa cảnh giới tam biến, tứ biến, lại còn thêm uy lực của đao Tuyệt Hoàng, kiếm Độ Sinh và Cửu Nguyên Đan Điển vào nữa.

Dần dần, Quỷ Phong Vương bị áp chế.

Cho dù đã ở cảnh giới ngũ biến, nhưng Quỷ Phong Vương hiện tại vẫn không tạo thành uy hiếp gì với Tần Ninh.

"Long Phượng Điệp Huyết!"

Nói xong, Tần Ninh từ từ bước ra, khí tức khủng khiếp trong cơ thể hắn bùng nổ.

Từng đường long văn và phượng văn ngưng tụ làm một, rồi hóa thành phù ấn long phượng, những phù ấn long phượng ấy lại tụ tập thành một.

Những phù ấn long phượng tụ lại, dẫn tới từng tiếng nổ đùng đoàng.

Quỷ Phong Vương thấy thế, mặt mày tái mét.

Những phù ấn long phượng này tụ tập lại một chỗ hóa thành một tập thể long phượng cao cả nghìn trượng, rồi lao thẳng xuống dưới, âm thanh xe rách không gian truyền tới vô cùng chói tai.

"Huyết Linh Minh!"

Quỷ Phong Vương quát khẽ, hai tròng mắt hắn ta giờ càng thêm đỏ rực. Ngay sau đó, chúng lại hóa thành một luồng khí khủng khiếp, hóa thành một rồi ngưng tụ ra một huyết nhân cao nghìn trượng.

Huyết nhân bay thẳng lên không, hướng thẳng tới chỗ long phượng.

Đùng! Tiếng va chạm vang lên, hai bóng dáng to lớn va vào nhau.

Sau khi chúng va chạm vào nhau, hai tròng mắt Quỷ Phong Vương lần lượt chảy máu, dần dần chảy xuống cả người hắn ta, nhưng khí huyết lại dường như tụ tập đến chỗ hai tròng mắt, rồi mới phóng thích vào cơ thể khổng lồ của huyết nhân.

Bên phía Tần Ninh lại thoải mái hơn nhiều.

"Ma tộc Quỷ Nhãn chủ yếu dựa vào sức mạnh đôi mắt mà thôi".

Ma tộc Huyết Nhãn, Ma tộc Quỷ Nhãn và Ma tộc Thiên Mục đều lấy sức mạnh đôi mắt làm gốc rễ.

Tần Ninh vô cùng bình tĩnh, hắn tiếp tục công kích, sát khí càng lúc càng mạnh hơn.

Dần dần, tên cường giả ngũ biến như Quỷ Phong Vương đã sắp không đỡ nổi nữa, ánh đỏ trong đôi mắt càng ngày càng ảm đạm, máu chảy ra từ đôi mắt cũng càng ngày càng đáng sợ.

Oanh... Âm thanh nứt vỡ vang lên liên tục.

Một tay của huyết nhân khổng lồ kia bị miệng rồng gặm xuống, một cái đùi bị cánh phượng xé nát.

Lúc này, cuối cùng Quỷ Phong Vương không đỡ được nữa, hắn ta phun ra một ngụm máu tươi, cả người liên tục lùi về sau.

Ầm ầm, bây giờ, Quỷ Phong Vương biết chắc rằng mình không còn đường sống nữa, hắn ta rống lên, rồi lao thẳng tới chỗ Tần Ninh.

Ầm... Trong nháy mắt, cơ thể hắn ta nổ tung ngay sát bên cạnh Tần Ninh, khí thế trời sụp đất nứt quay cuồng, huyết nhân khổng lồ kia cũng bắt đầu đổ vỡ, âm thanh khủng khiếp lại truyền xa trăm dặm.

Tiên Thái Nhất thấy cảnh đó, sắc mặt hơi căng thẳng.

Nhưng chẳng bao lâu sau, Tiên Thái Nhất nhẹ nhàng thở ra.

Ông ấy cảm giác được Tần Ninh không gặp nguy hiểm.

Chốc lát sau, bóng dáng Tần Ninh lại xuất hiện.

Hai bên trái phải hắn được bao phủ bởi một bóng rồng bóng phượng hư ảo.

Long phượng nâng đỡ khiến cho cơ thể Tần Ninh vẫn vững vàng.

Thế nhưng, giờ phút này, tay Tần Ninh lật lại, một viên Tịnh Ma châu xuất hiện trong lòng bàn tay hắn.

"Đây là Tịnh Ma Châu đan cảnh giới ngũ biến".

Tần Ninh không nói không rằng mà nuốt luôn xuống.

Trong chốc lát, lực lượng thiên địa thuần khiết lưu chuyển trong xương cốt tứ chi, thông suốt đến hồn hải.

Thể hồng phách dần dần bị thiêu đốt như sắp hủy diệt vậy.

Thể hồn phách bắt đầu thiêu đốt từ lòng bàn chân rồi tới trong đầu óc, đến khi thể hồn phách của Tần Ninh chỉ còn lại một chút ánh sáng, trông tựa như ánh sáng le lói từ đốm lửa nhỏ, nó lại thiêu đốt mạnh hơn, rực sáng cả vòm trời, tỏa ra một luồng khí tức hồn phách vô cùng khủng khiếp, chiếu sáng cả biển hồn phách.

Ngay sau đó, biển hồn phách của Tần Ninh tỏa ra hàng ngàn hàng vạn tia sáng rực rỡ, đến cả hồn phách thần long lẫn hồn phách thần phượng cũng đều lóe lên.

Giờ phút ấy, chúng tựa như mang lực lượng vô tận, rửa sạch biển hồn phách của Tần Ninh.

Đây là Hồn Phách Biến.

Hồn Phách Biến tam biến, thứ được gọi là biến chính là lột xác, sự lột xác của hồn phách dẫn tới sự gột tẩy biển hồn phách.

Cũng có thể coi như là một món vũ khí, khi dùng lâu ắt phải bị bẩn.

Thế nhưng sau khi được tẩy rửa từ trong ra ngoài, món vũ khí kia sẽ lại tỏa sáng rực rỡ, thăng hoa lần nữa.

Cái chính của Hồn Phách Biến là vậy.

Khí Huyết Biến nhất biến.

Tinh Thần Biến nhị biến.

Hồn Phách Biến tam biến.

Từ khí huyết cơ thế đến tinh thần, rồi tới sự lột xác của hồn phách, cả ba tuy là một, nhưng lại từng bước mà tới.

Vào giờ khắc này, Tần Ninh thở ra, hắn chỉ cảm thấy trong cơ thể mình như có lực lượng dời sông lấp bể đang cuồn cuộn khuếch tán khắp người hắn.

Phong Thần châu dùng khí huyết của Ma tộc để biến hóa ra Tịnh Ma Châu đan, quả nhiên nó là thần đan diệu dược huyền diệu nhất, lực lượng sinh ra đều vô cùng khủng khiếp.

Tần Ninh khẽ cười.

Cảnh giới tam biến, Hồn Phách Biến, hắn đã trải qua ba lần lột xác của hồn người, hồn rồng và hồn phượng, bởi vì hắn tu luyện nguyên thuật Thiên Văn Thể Thật này, hồn phách vốn mạnh hơn người thường gấp ba lần, lại thêm ba lần lột xác này nữa, có thể nói là tăng lên gấp chín lần so với người thường rồi.

Đây chính là Tần Ninh! Tất cả mọi người đều không thể nào sánh bằng! Lúc này, Đạo Vô Hữu và Phù Linh tiên tử đánh với Mục Thất Thánh, buộc hắn ta liên tục lùi lại, còn Mục Bát Thánh và Mục Cửu Thánh cũng bị Bình Đầu lão quái áp chế.

Kế hoạch lần này của Ma tộc là để giết chết Tần Ninh, nhưng chúng lại không đoán được, A Tị Địa Ngục này vốn là nơi Tần Ninh không quen thuộc, tứ phía đều là địch, nhưng tình huống ấy lại chưa từng xuất hiện.

Mà bọn chúng lại bị người quen cũ của Tần Ninh bao vây tấn công.
Chương 3028: Thập nhất hoàng tử Ô Viên

Nếu cứ tiếp tục như vậy mọi người đều sẽ chết ở đây.

Đến lúc đó bọn họ nên làm gì đây?

Lúc này, đám người Mục Thất Thánh, Mục Bát Thánh và Mục Cửu Thánh đều thấp thỏm lo âu.

Giờ bọn họ chỉ còn cách chờ đợi người khác tới cứu viện.

Ô Viên - Hoàng tử của Ô Linh tộc! Thế nhưng, hiện tại Ô Viên đang ở đâu?

Lúc này, Tần Ninh đứng giữa chiến trường, sắc mặt rất bình tĩnh, hắn thở ra một hơi, tay nắm chặt đao Tuyệt Hoàng và kiếm Độ Sinh, vẻ mặt hắn ôn hòa hơn một tý.

Thế nhưng, ánh mắt nhìn quanh bốn phía mang theo sát khí lạnh lẽo.

Đúng lúc ấy.

Trong chớp mắt.

Không gian bỗng lóe lên một tia sáng.

Ngay sau đó, thấy một bóng người trông tựa như ma bỗng xuất hiện, bàn tay người nọ lập tức hóa thành một thanh kiếm sắc bén, lao thẳng tới chỗ trái tim Tần Ninh.

Keng... Ngay lập tức, một bóng người xuất hiện sau lưng Tần Ninh, tay hắn nắm chặt lại, ngăn cản đòn tấn công của kẻ vừa xuất hiện kia.

Sau đó, Tần Ninh xoay người lại, kiếm Độ Sinh vung lên, đao Tuyệt chém ra.

Oanh... Người kia lập tức lùi lại.

"Sư phụ Thái Nhất".

Tần Ninh giật mình khi thấy một bàn tay của Tiên Thái Nhất xuất hiện một vết rách.

"Không sao cả!"

Tiên Thái Nhất nói: "Hư Không Biến".

Đó là cường giả thất biến.

Ở cấp bậc Biến Cảnh, ở cả Trung Tam Thiên này, thất biến có số lượng cực kỳ nhỏ lẻ.

Còn những người được gọi là Bán Tiên gần như đều chỉ tồn tại trong truyền thuyết, người gặp được chỉ đếm trên đầu ngón tay.

Nhưng lại không thể nói bọn họ không tồn tại, rất có thể những Bán Tiên ấy đều ẩn náu ở những nơi mà người thường tuyệt đối không có khả năng tới gần, bọn họ sẽ ở đó đợi thiên cơ của mình đến, suy nghĩ tìm cách làm sao để phi thăng thành tiên.

"Rốt cuộc đã đến rồi sao?"

Tần Ninh đưa mắt nhìn lại, người xuất hiện kia mặt một bộ quần áo dài, khí chất bất phàm, đôi mắt sáng ngời cùng với mái tóc ngắn, trông rất già dặn.

Đặc biệt là đôi mắt kia lại ẩn chứa một loại khí phách bễ nghễ thiên hạ, đời này không ai bằng ta.

"Xin hỏi các hạ là ai?"

Tần Ninh cất lời hỏi.

Người thanh niên kia cười cười, đứng khoanh tay, nhìn vào Tiên Thái Nhất, nói: "Không hổ danh xưa kia là môn chủ Thái Nhất môn, sau khi trở thành quỷ hoàng vẫn xuất sắc như vậy, cảnh giới Hư Không Biến thất biến quả là hiếm thấy".

Nói xong câu ấy, người thanh niên kia mới nhìn về phía Tần Ninh, rồi nói tiếp: "Tại hạ là thập nhất hoàng tử Ô Viên của ngũ linh tộc!"

Ánh mắt Tần Ninh dừng lại trên người Ô Viên.

Lúc này, bốn phía xung quanh vang lên tiếng xé gió.

Cường giả Ma tộc Huyết Nhãn đã đến đây.

Khí tức toát ra từ ba người dẫn đầu đặc biệt mạnh mẽ, lại ẩn chứa trong đó một cảm giác đè ép.

Tiếng nổ ầm ầm vang lên, Tần Ninh nhìn qua.

Bọn người kia đều có một đôi mắt đỏ như máu, nhưng khác với thanh đồng bùng nổ hóa thành huyết đồng của Ma tộc Quỷ Nhãn, màu đỏ trong mắt những võ giả Ma tộc Quỷ Nhãn ấy đều lộ ra sức mạnh thần thánh.

Ba người cầm đầu đó mang theo từng khí tức khác nhau nhưng đều không tầm thường.

Lúc này, hoàng tử Ô Viên nói: "Huyết Lặc Sơn, Huyết Cách Cách, Huyết Mãn Thiên, ba người các ngươi đi giúp bọn Mục Thất Thánh đi".

"Vâng".

Ngay sau đó, ba bên võ giả Ma tộc Huyết Nhãn, Ma tộc Quỷ Nhãn và Ma tộc Thiên Mục đều tụ tập lại, dưới sự dẫn dắt của vị hoàng tử của ngũ linh tộc Ô Viên này, cả đám đều xung phong lao lên đánh nhau.

Vào giờ phút này, tình hình chiến trận đã lên đến đỉnh điểm.

Tần Ninh đứng bên cạnh Tiên Thái Nhất, nhìn về phía hoàng tử Ô Viên.

Đây chính là hoàng tử của Ô Linh tộc sao?

Tần Ninh cẩn thận quan sát Ô Viên, hắn chỉ cảm thấy hắn ta không khác nhân loại mấy.

Nếu bắt buộc phải chỉ chỗ khác nhau, thì chắc là da thịt người nọ có màu lúa mạch trông khỏe mạnh hơn người thường.

Dường như Ô Viên cũng cảm nhận được ánh mắt soi xét của Tần Ninh, hắn ta cười nói: "Tần công tử, đừng nhìn nữa, Ô Linh tộc bọn ta và nhân loại không khác nhau lắm đâu".

"Ở thế giới Vạn Thiên, không chỉ ở Thương Mang Vân Giới, thế gian này rất rộng lớn, vạn vật lại vô vàn điều huyền bí, không ai dám nói mình biết hết tất cả".

Tần Ninh cười đáp lại: "Nói vậy thì Ô Linh tộc thống trị tam đại Ma tộc ở Trung Tam Thiên này phải không?"

"Những tên này đều chỉ là chó săn của ngươi thôi".

"Nhưng chẳng hay Ô Linh tộc ở ngoại vực là chủng tộc có đẳng cấp gì?"

Từ khi xuất hiện, Ma tộc đều đã mang tính chất phân biệt chủng tộc rồi.

Nó tương tự với trong Thương Mang Vân Giới, đại lục Vạn Thiên, thế giới Cửu Thiên, và cả Vân Giới... Chẳng qua là trong Thương Mang Vân Giới dựa vào thực lực cao thấp khác nhau để phân chia địa vực sinh sống, chỉ để phòng ngừa cường giả giẫm đạp lên tính mạng của kẻ yếu.

Nên biết rằng, nếu ở đại lục Vạn Thiên, cường giả Biến Cảnh ở Trung Tam Thiên sợ rằng chỉ cần dùng một quyền là đủ để hủy diệt trăm vạn sinh linh ở đó.

Đây chính là quy tắc áp chế sức mạnh tuyệt đối.

Đối với Ma tộc ngoại vực mà nói thì bọn chúng cũng có phân ra cao quý và bần tiện.

Ô Viên cười bảo: "Đây... Nói với ngươi cũng không để làm gì, hay là ngươi theo ta đi xem thử như nào đi?"

"Tần Ninh, nỗi căm hận của ngươi đối với Ma tộc ta biết, thế nhưng, nói thật thì nó cũng không quan trọng lắm".

"Chúng ta tới đây không phải để tiêu diệt sinh mạng vạn vật, mà chỉ để tìm một thứ thôi, đợi đến khi tìm được rồi thì chúng ta ắt sẽ rời khỏi, chắc chắn không làm ra hành động hủy diệt Thương Mang Vân Giới".

Nghe vậy, Tần Ninh cười to.

"Ta có thể tin lời đó sao?"

"Thật ra thì ngươi cũng đâu có lựa chọn nào".

Ô Viên nói lại: "Ngươi không biết bản thân mình gặp phải gì đâu, nay Thương Mang Vân Giới vẫn có thực lực chống đỡ, nhưng đó chẳng qua là do ta chưa dốc hết lực lượng thôi".

"Những gì hiện tại ngươi thấy chẳng qua chỉ là một phần nhỏ lực lượng của thánh tộc thần tộc mà thôi".

"Ồ?"

Tần Ninh mỉm cười nói: "Nếu đã thế thì các ngươi bày hết lực lượng ra cho ta xem đi, được chứ?"

Ô Viên chỉ cười không nói gì nhiều.

Tần Ninh nói tiếp: "Những lời này của ngươi đừng đem ra lừa gạt ta".

"Nếu không muốn ta có ý đối địch với các ngươi cũng được thôi, các ngươi từ đâu tới thì về lại đó đi, ta cam đoan mình sẽ không làm gì các ngươi!"

Hắn vừa nói thế, Ô Viên lập tức lắc đầu.

Đây là chuyện không thể nào.

"Nếu đã thế thì không còn gì để nói nữa".

Ô Viên nhìn về phía Tần Ninh, nói: "Thành thật mà nói, giết ngươi thì tiếc lắm".

"Phải thế không?

Vậy cũng phải xem thử ngươi có tư cách giết ta không đã".

Tần Ninh vừa dứt lời, Ô Viên mỉm cười, tay hắn ta nắm chặt lại, trong lòng bàn tay xuất hiện từng đường văn ấn vừa trông như huyết phù, lại vừa giống như quỷ chú.

Ngay khi hắn ta bóp nát huyết phù quỷ chú ấy, cuồng phong gào thét trong không gian, trăng máu nhô cao, mây đen che phủ bầu trời.

Luồng khí tức khủng bố lan ra khắp nơi.

Trong không gian u tối ấy, từ nơi xa xa ở bốn phương tám hướng xuất hiện tám người.

Tám người kia, mỗi một người đều có một loại khí phách không ai địch nổi.

Hơn nữa, mỗi người đều gần như ngang sức với Tiên Thái Nhất, Đạo Vô Hữu, Phù Linh tiên tử và Bình Đầu lão quái.

Ô Viên nói tiếp: "Không phải chỉ có ngươi có có thể điều khiển quỷ quái ở A Tị Địa Ngục này".

"Tần Ninh, ta cho ngươi cơ hội cuối cùng, nếu ngươi đồng ý hợp tác với ta thì Thương Mang Vân Giới sẽ không có chút nguy hiểm nào, nhưng nếu ngươi vẫn khăng khăng cố chấp thì... thế giới này không cần tồn tại nữa".
Chương 3029: Xem thường ta ư?

Nghe thấy vậy, Tần Ninh chỉ tỏ vẻ nhạo báng.

Không còn tồn tại?

Ngươi xứng sao?

Tần Ninh cầm kiếm Độ Sinh và đao Tuyệt Hoàng, khí tức mãnh liệt mênh mông trong cơ thể không ngừng tăng vọt.

Cảnh giới Hồn Phách Biến tam biến! Ô Viên nhìn chằm chằm Tần Ninh, cũng không nóng nảy.

Tiên Thái Nhất đứng ở phía trước Tần Ninh, vẫn luôn bảo vệ đồ đệ của mình.

Tám bóng người bao vây xung quanh lần lượt tiến lên, Tiên Thái Nhất thấy tám quỷ hoàng kia, ánh mắt khẽ biến.

"Diệp Độc Cốc!"

"Mạnh Thừa Công!"

Hiển nhiên Tiên Thái Nhất có biết hai người trong đó.

"Diệp Độc Cốc, tộc trưởng nhà họ Diệp ở Tự Tại Thiên".

"Mạnh Thừa Công, tộc trưởng nhà họ Mạnh ở Bắc Đấu Thiên".

Tiên Thái Nhất nói: "Hai vị, Tiên Thái Nhất ta tự hỏi không thù không oán với các ngươi, sao lại phải giúp Ma tộc?"

Chẳng qua là Tiên Thái Nhất vừa nói xong, hai người kia vẫn không nói một lời.

Ô Viên hoàng tử cười nói: "Không cần tốn công tốn sức nữa, tám vị quỷ hoàng này là ta phải vất vả lắm mới tìm được trong khoảng thời gian qua".

"A Tị Địa Ngục mênh mông vô ngần, nếu muốn tìm quỷ tiên thì quá khó khăn, chỉ tìm tám vị quỷ hoàng này thôi cũng đã khiến ta tốn rất nhiều công sức, chết không ít thuộc hạ rồi".

"Nhưng bây giờ xem ra đúng là đáng giá!"

"Tám người này bị ta dùng Vấn Tâm Chú để khống chế, chỉ nghe mỗi lệnh của ta, cho nên Tần Ninh, bây giờ nếu ngươi chịu đầu hàng, ta vẫn sẽ cho ngươi đường sống!"

Tần Ninh nhìn về phía Ô Viên, chỉ nắm chặt đao kiếm.

Thấy cảnh này, Ô Viên cũng biết không thể nào thuyết phục được Tần Ninh, lúc này liền phất tay, tám bóng người trực tiếp lao ra.

Ầm ầm ầm... Trong phút chốc, tám vị quỷ hoàng cấp bậc thất biến lần lượt xông ra.

Tần Ninh nhìn về phía Tiên Thái Nhất, nói: "Thái Nhất sư phụ, người rút lui trước đi".

"Tên nhóc thối, xem thường ta à?"

Tiên Thái Nhất mắng: "Làm sao?

Thấy sư phụ thành quỷ nên mới xem thường sư phụ?"

"Vốn đã là người chết, chết một lần nữa cũng đâu có sao".

Tiên Thái Nhất cười to ha ha, trực tiếp xông ra.

Lúc này Tần Ninh nhìn bốn phía, sắc mặt cũng vô cùng lạnh lùng.

Cho dù Thái Nhất sư phụ và Vô Hữu sư phụ đã thành quỷ, nhưng bây giờ vẫn còn sống.

Sống ở một loại trạng thái khác! Hắn không muốn để hai người chết một lần nữa.

Ô Viên cũng không ra tay.

Mà Tần Ninh cũng biết, một khi Ô Viên ra tay, hai người đều sẽ có thể gặp nguy hiểm.

Cho nên, Tần Ninh không có bất kỳ do dự nào.

Hắn bước ra một bước, kiếm Độ Sinh và đao Tuyệt Hoàng trong tay bộc phát ra ánh sáng vạn trượng.

Ngay sau đó, Cửu Nguyên Đan Điển cũng bay xung quanh cơ thể.

Mà cả người hắn thì chậm rãi bay lên.

Dưới chân, một cái cọc gỗ dần dần dâng lên.

Thể Thư! Thể Thư lúc này hóa thành một cái cọc gỗ thẳng tắp cao ngất, dần dần khuếch trương chiều rộng và tăng cao lên.

Cho đến cuối cùng đã hóa thành rộng trăm trượng, cao lớn ngàn trượng.

Tần Ninh đứng ở trên Thể Thư, bên ngoài Thể Thư là từng mộc văn, cuồn cuộn từng tầng một, khí tức mà mộc văn tản ra từ bên ngoài đến bên trong, tụ tập vào vị trí trung tâm mà Tần Ninh đang đứng.

Dần dần, dường như Tần Ninh đã có một sự liên kết đặc biệt với vùng trời đất này.

Ô Viên thấy cảnh này thì đưa mắt nhìn vào cái cọc gỗ dưới chân Tần Ninh.

Đây là cái gì?

Mà giờ phút này, Tần Ninh cầm đao Tuyệt Hoàng và kiếm Độ Sinh, khí thế ngưng tụ một thể.

Bàn tay hơi nắm chặt, ánh sáng đao kiếm lại tăng vọt lần nữa, trực tiếp chém ra một kiếm.

Trong phút chốc, kiếm khí kinh khủng kia hóa thành phong nhận vô tận, cứ như liên tục không dứt, lao tới trước người một vị quỷ hoàng.

Quỷ hoàng kia đưa hai tay ra, ngưng tụ từng khí tức trước người, hội tụ thành một cái chuông đồng va chạm với kiếm khí.

Keng... Tiếng vang lanh lảnh truyền ra.

Cả người quỷ hoàng kia lập tức lùi về sau, mà khí tức âm trầm xung quanh cũng đã ảm đạm đi mấy phần.

Tần Ninh lại không thèm quan tâm.

Hắn tiếp tục chém ra một đao nữa.

Sát khí kinh khủng tràn ngập ra.

Đồng thời, Ô Viên cũng đã nhìn ra manh mối.

Không đúng, có cái gì đó rất không đúng.

Tần Ninh đứng trên cọc gỗ, cảnh giới tam biến bộc phát ra thực lực còn vượt qua cấp bậc thất biến.

Mỗi một kiếm, mỗi một đao lúc chém ra đều mang theo lực tấn công của hư không vô cùng kinh khủng.

Làm sao có thể! Một cảnh giới tam biến bộc phát ra thực lực của thất biến.

Nguyên nhân chính nhất định là cái cọc gỗ dưới chân Tần Ninh.

Cao ngàn trượng, đường kính trăm trượng.

Đây là cái gì?

Lúc này hai mắt Ô Viên không chừng lóe lên ánh sáng, bàn tay nắm chặt, trong mơ hồ có từng luồng ánh sáng u ám ngưng tụ.

Tiếng nổ vang lên, khí tức làm người ta sợ hãi bộc phát ra, trong chớp mắt, ánh sáng u ám kia hóa thành một cây trường thương.

Ô Viên nắm chặt trường thương, trong mơ hồ ánh sáng u ám ngưng tụ, cả người chợt lóe lên, đi tới phía trước cái cọc gỗ dưới chân Tần Ninh, trực tiếp đâm trường thương ra.

Keng! Nhưng trong nháy mắt đó, một tiếng vang lanh lảnh truyền ra, cái cọc gỗ kia lập tức vỡ ra, một thương ảnh vô cùng mạnh mẽ lao về phía Ô Viên.

Sắc mặt Ô Viên liền biến đổi, cả người lùi về sau, trong nháy mắt đã lùi được ngàn thước.

Nhưng thương ảnh kia còn mãnh liệt hơn cả sát khí mà Ô Viên tấn công ra.

Ầm... Cuối cùng, một tiếng nổ vang lên.

Cả người Ô Viên bị thương ảnh bao phủ, không biết tung tích.

Tần Ninh thấy một màn này cũng không thèm để ý.

Chất liệu để chế tạo ra Thể Thư chính là hàng vạn kỳ mộc ở Trung Tam Thiên, mỗi một loại gỗ đều vô cùng độc đáo, hơn nữa còn được hắn đời thứ tám trộn lại với nhau.

Thể Thư này có thể nói là thiên nguyên khí tuyệt đỉnh.

Ô Viên là cảnh giới thất biến, muốn làm rung chuyển Thể Thư chắc chắn là điều vô cùng vớ vẩn.

Tần Ninh cũng không để ý đến Ô Viên, tay cầm đao Tuyệt Hoàng và kiếm Độ Sinh, không ngừng ngưng tụ ra Cửu Tự quyết xông về hướng từng vị quỷ hoàng.

Theo một kiếm một đao không ngừng chém ra, dần dần, rõ ràng mấy vị quỷ hoàng đến gần Tần Ninh đã không chịu nổi.

Tần Ninh dường như đang dựa vào cái cọc gỗ dưới chân, khiến lực tấn công của bản thân tăng lên gấp mấy lần.

Những quỷ hoàng bị khống chế kia giờ phút bùng nổ sát khí cả người ra, nhưng căn bản vẫn không có cách nào ngăn cản đòn tấn công của Tần Ninh.

"Phá!"

Đột nhiên, Tần Ninh đồng thời chém ra một đao một kiếm, đao phong và kiếm mang ngàn trượng hạ xuống từ hư không, trực tiếp chém vào người một vị quỷ hoàng.

Ùng ùng... Những thứ tiếng làm người ta sợ hãi truyền ra.

Cả người quỷ hoàng kia lập tức chia thành bốn nửa, không còn gì cả.

Giờ phút này, khí tức hồn phách tinh túy bay vào trong cơ thể của Tần Ninh, khiến hắn cảm giác hồn phách đã tăng cao hơn một tầng, tâm linh càng thêm tinh túy.

Một vị quỷ hoàng chết đi, Ô Viên lao ra từ trong thương ảnh cũng phải biến sắc.

Quỷ hoàng cảnh giới thất biến đều bị Tần Ninh giết! Hoàng tử Ô Linh tộc như hắn ta cũng là cảnh giới thất biến! Người này thật sự mạnh đến trình độ đó sao?

Từng vị quỷ hoàng giờ phút này vẫn không hề lùi bước, tiếp tục xông về hướng Tần Ninh.

Ô Viên đứng ở cách đó mười mấy dặm, ánh mắt lóe lên.

"Diệp Chi Vấn, làm thế nào đây?"

Ô Viên trực tiếp mở miệng nói.

"Ta đã sớm nói cho ngươi, muốn giết hắn không dễ dàng rồi mà".

Một giọng nói chậm rãi vang lên, chỉ thấy được Diệp Chi Vấn mặc một bộ quần áo đen đột nhiên xuất hiện bên cạnh hắn ta.

Ô Viên hừ một tiếng nói: "Không phải ngươi hiểu hắn rất rõ sao?

Ra tay giết hắn là được".

"Ta?

Ta cũng không nắm chắc".

"Ngươi không nắm chắc?"

Giờ phút này sắc mặt Ô Viên lập tức thay đổi.
Chương 3030: Bốn vị quỷ tiên



"Diệp Chi Vấn, rốt cuộc bây giờ ngươi có thực lực gì?

Nếu như ngay cả ngươi cũng không nắm chắc, vậy lần này chúng ta đến đây còn có ý nghĩa gì?

Chỉ để chịu chết sao?"

Giọng nói của Ô Viên cất cao hơn mấy phần, rõ ràng là đang không vui.

"Đừng nóng nảy!"

Diệp Chi Vấn cười nói: "Tần Ninh này rốt cuộc có thực lực cấp bậc gì, ta không biết, ta cũng không dám tùy tiện thử nghiệm, cho nên ta đã chuẩn bị để người khác đi thử rồi".

"Hơn nữa, ta đã nói với ngươi rồi, hắn là Nguyên Hoàng Thần Đế ở Cửu Thiên Vân Minh trong Thương Mang Vân Giới, sau khi Vô Thượng Thần Đế rời khỏi Thương Mang Vân Giới, hắn chính là chúa tể giữa trời đất này, tạm thời không nói đến hắn, nếu hắn thật sự gặp nguy hiểm đến tính mạng, ngươi cho rằng Vô Thượng Thần Đế sẽ không xuất hiện?"

Diệp Chi Vấn cười nói: "Ta biết tuy Vô Thượng Thần Đế đang ở ngoại vực, nhưng đã từng liên lạc với Tần Ninh!"

"Hơn nữa, thứ mà các ngươi muốn tìm, ta nghi ngờ nó có thể liên quan rất chặt chẽ với Tần Ninh, thậm chí nói không chừng còn đang ở ngay trên người hắn".

"Nếu như ở trên người hắn, giết hắn, liệu thứ mà các ngươi muốn tìm có thể biến mất hay không?"

"Nếu như không có ở trên người hắn, giết hắn, vậy thì đi đâu để tìm nữa đây?"

"Chẳng lẽ thật sự phải giết hết toàn bộ hàng tỷ hàng vạn sinh linh trong Thương Mang Vân Giới sao?"

Nghe thấy vậy, Ô Viên hừ một tiếng nói: "Nếu như có thể tìm được Sắc Thần Lệnh, giết sạch Thương Mang Vân Giới thì sao chứ?"

"Đúng là ăn nói hùng hồn".

Diệp Chi Vấn lại cười nói: "Ô Viên, cũng không phải ta xem thường ngươi, chẳng qua chỉ là một hoàng tử của Ô Linh tộc mà lại dám nói ra lời như vậy, chẳng khác nào con của một tri phủ muốn tiêu diệt một đế quốc khổng lồ cả".

"Đừng nói là ngươi, cho dù là mấy đại thần tộc tiến vào Thương Mang Vân Giới cũng căn bản không thể nào làm được".

"Ngươi đừng nghĩ Vô Thượng Thần Đế là kẻ ngốc, có thể lấy sức một mình mở ra một thế giới, nắm trong tay một thế giới, ông ta thật sự không đơn giản đâu".

Ô Viên lại cười nói: "Dường như ngươi rất quen thuộc với ông ta?"

Diệp Chi Vấn không nói gì.

Giờ phút này, Tần Ninh đối mặt với mấy vị cường giả quỷ hoàng nhưng lại không có chút áp lực nào, cảnh giới tam biến, cộng thêm Cửu Nguyên Đan Điển cùng với thể thuật, người nào cản, Tần Ninh sẽ giết kẻ đó.

"Xong hết rồi".

Diệp Chi Vấn lại mở miệng.

Mà đúng lúc đó, trời đất xung quanh vốn bị mặt trăng máu bao phủ, giờ phút này trông càng thêm đỏ rực, cứ như… mặt trăng máu đang hạ xuống dưới đất vậy.

Mà trong ánh sáng màu máu vô tận đó, chỉ thấy ba cơ thể khổng lồ vươn lên, xuất hiện ở xung quanh.

Dần dần, bốn bóng người đi ra từ trong bóng tối, bốn người kia đều mặc trường sam màu máu, mái tóc dài tung bay theo gió, khí tức lạnh nhạt tràn ngập ra.

Thấy một màn này, trong lòng không ít người đều sợ hãi bất an.

Nhất là rất nhiều quỷ vương quỷ tướng.

Chẳng biết tại sao, trong lòng đột nhiên dâng lên một lực áp bách kinh khủng, để cho bọn họ cảm giác cả người như đang bị khí tức này chèn ép, không có cách nào hô hấp.

"Quỷ tiên".

Sắc mặt mấy người Đạo Vô Hữu, Tiên Thái Nhất, Bình Đầu lão quái, Phù Linh tiên tử cũng nghiêm túc hẳn lên.

Giống như ở Trung Tam Thiên có tin đồn rằng chỉ có người bước vào cảnh giới bán bộ Tiên Nhân, mạnh hơn Biến Cảnh đỉnh phong, chạm tới tiên đạo mới là vô địch.

Mà ở trong A Tị Địa Ngục này, phía trên quỷ hoàng chính là quỷ tiên.

Giờ phút này Tần Ninh đứng ở trên Thể Thư, thấy bốn bóng người kia chậm rãi đi đến cũng nhướng mày một cái.

Cách đó không xa, hai bóng người đứng chung một chỗ.

Ô Viên nhìn về phía Tần Ninh, sắc mặt cũng có chút kiêng kỵ.

Mà ở bên cạnh Ô Viên, Tần Ninh cảm nhận được một ít khí tức quen thuộc.

"Diệp Chi Vấn".

Cho dù là ở đại lục Vạn Thiên hay là ở Hạ Tam Thiên, Tần Ninh đụng phải Diệp Chi Vấn không chỉ một lần.

Chẳng qua là Tần Ninh cũng vô cùng hiếu kỳ về người này.

Trên thực tế, nếu như là Tần Ninh muốn giết ai đó thì chắc chắn sẽ không thể chờ đợi đối thủ trưởng thành rồi mới giết được.

Thật ra thì Diệp Chi Vấn cũng có cơ hội giết mình ở đại lục Vạn Thiên, Hạ Tam Thiên, nhưng mỗi lần ra tay đều có tình huống như thế này.

Điều này mang đến cho Tần Ninh cảm giác hắn ta muốn giết mình, lại không muốn giết mình vậy.

"Lại gặp nhau rồi, Tần Ninh công tử".

Diệp Chi Vấn bị Tần Ninh trông thấy cũng không sợ hãi, cười nói: "Xem ra ngươi và ta sẽ luôn chạm mặt...", "Cho đến khi ta trở lại Thương Mang Vân Giới sao?"

Tần Ninh cũng cười nói: "Ô Viên, ngươi đừng bị Diệp Chi Vấn lừa, người này muốn giết ta nhiều lần, nhưng lần nào cũng không phải thời cơ tốt".

"Ta cảm thấy hắn ta có thể là người của ta, cố ý lấy thân phận hợp tác với Ma tộc các ngươi để tiếp xúc với các ngươi, sau đó đưa các ngươi cho ta".

Ô Viên nghe nói như vậy thì hừ lạnh một tiếng: "Tần Ninh, hôm nay sẽ là ngày giỗ của ngươi".

"Ồ?

Vậy sao?"

Tần Ninh nói: "Vừa rồi Ô Viên hoàng tử vẫn còn ăn nói hùng hồn lắm mà, làm sao đột nhiên lại sợ hãi rồi?

Là ngày giỗ của ta thì tại sao ngươi lại không ra tay vậy?"

"Chẳng lẽ là đang đợi ta ra tay sao?"

Bị Tần Ninh chất vấn như vậy, sắc mặt Ô Viên càng thêm khó coi.

Hắn ta muốn, nhưng đúng là hắn ta sợ.

Mấy quỷ hoàng cảnh giới thất biến, tất cả đều bị Tần Ninh tiêu diệt, hắn ta cũng là cảnh giới thất biến, nhưng đối mặt với Tần Ninh cảnh giới tam biến trước mặt lại không hề nắm chắc chút nào.

Tần Ninh cũng không để ý đến Ô Viên, đưa mắt nhìn về phía Diệp Chi Vấn, cười nói: "Lần này ngươi lại chuẩn bị chiêu trò gì thì lấy ra hết đi".

Diệp Chi Vấn khẽ mỉm cười, gật đầu một cái.

Hắn ta nắm chặt bàn tay lại, bốn bóng người kia trong nháy mắt đã xuất hiện ở phía trước Tần Ninh trăm trượng.

Bốn vị quỷ tiên.

Đây là thực lực cảnh giới thế nào chứ?

Không ai biết rốt cuộc quỷ tiên mạnh đến mức nào.

Giống như gần như không có ai biết rốt cuộc những bán tiên chưa từng xuất hiện trong Trung Tam Thiên kia mạnh đến mức nào vậy.

Vèo vèo vèo... Gần như trong nháy mắt, bốn bóng người đã trực tiếp lao về hướng Tần Ninh, sát khí kinh khủng lan ra ngay lập tức.

Thấy màn này, Tần Ninh cũng không bất kỳ sự sợ hãi nào, ngược lại còn hơi nhếch khóe miệng lên.

Mà thấy vẻ mặt đó của Tần Ninh, Diệp Chi Vấn liền cau mày lại.

Sự ổn định của Tần Ninh khiến hắn ta cảm thấy không tốt.

Tần Ninh cảnh giới tam biến có thể chống lại quỷ hoàng thất biến, đây đã là điều không thể tưởng tượng được rồi.

Chẳng lẽ người này còn có thể chống lại quỷ tiên sao?

Chẳng qua là một giây sau, Thể Thư dưới chân Tần Ninh đột nhiên tỏa ra hàng vạn luồng ánh sáng ra xung quanh.

Ầm ầm ầm... Những tiếng nổ trầm thấp cứ như khiến toàn bộ A Tị Địa Ngục phải chấn động vậy.

Dần dần, mọi người đưa mắt nhìn, sau đó sợ hãi phát hiện Thể Thư giống như cái cọc gỗ kia lúc này lại bong ra giống như tờ giấy.

Cứ như một cái thân cây bị bóc ra từng lớp vỏ cây một, tốc độ càng lúc càng nhanh, từng lớp vỏ cây bóc ra hóa thành mười triệu tờ giấy bay quanh cơ thể Tần Ninh.

Từng lớp vỏ cây mỏng như tờ giấy tỏa ra ánh sáng rực rỡ và khí tức khiến người ta sợ hãi.

Đây là... cái gì?

Diệp Chi Vấn thấy một màn này, sắc mặt có chút ngạc nhiên, chậm rãi nói: "Đây mới là diện mạo lúc trước của Thể Thư - thứ được gọi là một trong tứ đại kỳ thư sao?"
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom