-
Chương 2861-2865
Chương 2861: Vào tầng hai
Chiến Chi Hiên nhìn sáu quả Lưu Ly Ngọc Nguyên Quả, nói ngay: "Không được không được, vật này quá quý giá, chúng ta không thể nhận".
"Ngươi cứ cầm lấy đi!"
Tần Ninh nhìn Chiến Linh Vân, nói: "Không phải ngươi nói muốn giúp ta vào học viện Thánh Hoàng sao?
Đây coi như là thù lao đưa cho ngươi!"
"Linh Vân, không được".
Chiến Chi Hiên lại ngăn cản nói: "Đây là Lưu Ly Ngọc Nguyên Quả do Lưu Thiên Thụ sinh ra, một quả này cũng đủ để cảnh giới Vô Ngã phải tranh đấu đến mức đầu rơi máu chảy, cảnh giới Vong Ngã và cảnh giới Chân Ngã thì càng tranh nhau sống chết, nó quá quý giá, quả này phải tốn mười mấy vạn năm mới có thể kết trái!"
"Một quả này có thể để ngươi trực tiếp đạt đến cảnh giới Vong Ngã tầng một, thậm chí tầng hai, có thể để đại ca ngươi trực tiếp đạt đến cảnh giới Vô Ngã, không có công không nhận lộc, sao ngươi có thể lấy vật trân quý như vậy!"
Nghe thấy thế, Chiến Linh Vân cũng đã hiểu được sự quý giá của Lưu Ly Ngọc Nguyên Quả.
"Ta không thể nhận".
Chiến Linh Vân liền nói ngay: "Lúc trước là các ngươi đã cứu ta, chăm sóc ta, bảo vệ ta, sao ta có thể lấy đồ của các ngươi được...", nghe thấy vậy, Tần Ninh cười: "Yên tâm đi, trở về cứ nói với cha các ngươi là ta cho, cha ngươi sẽ không trách cứ các ngươi đâu!"
"Chuyện này...", Tần Ninh lập tức cười nói: "Như vậy đi!"
Nói rồi Tần Ninh lấy ra giấy bút viết cái gì đấy, sau đó gập lại giao cho Chiến Linh Vân, nói: "Đưa cái này và cả sáu Lưu Ly Ngọc Nguyên Quả cho phụ thân ngươi, nếu như ông ta không muốn thì trả lại sau cũng được".
Thần Tinh Dịch đi ra, nói thẳng: "Nói cho cha ngươi, Thần Tinh Dịch đang chờ ông ta ở trong thành Đông Thiên, nếu như ông ta không đến, ta sẽ lột da ông ta!"
Chiến Linh Vân nhìn Thần Tinh Dịch một chút, lại nhìn về phía Tần Ninh, lập tức nói: "Vậy ta cầm đi trước!"
"Ừm...", chuyện này cũng xem như đã kết thúc, di chỉ Vạn Nguyên Tông đã không còn gì tốt để tìm kiếm, ngược lại còn xuất hiện Ma tộc Huyết Nhãn, còn có một vị cao thủ Biến Cảnh dẫn đầu đại quân Ma tộc Huyết Nhãn.
Đây chính là chuyện lớn.
Sau lần này, chỉ sợ sẽ được truyền ra khắp Tây Hoa Thiên, mà chuyện con cháu nhà họ Hoa ở Tây Hoa Thiên cấu kết với Ma tộc cũng sẽ truyền ra.
Đến lúc đó sẽ khó tránh khỏi xuất hiện rất nhiều sóng gió.
Chỉ là những chuyện này đã không cần Tần Ninh phải lo lắng nữa rồi.
Trở về thành Đông Thiên, trở lại Triệu phủ, Tần Ninh cũng định dặn dò Triệu Đông Thiên một ít chuyện, sau đó sẽ rời khỏi, tiến về Chiến Thần Lâu, đi gặp Chiến Thiên Vũ, sau đó trực tiếp đến học viện Thánh Hoàng gặp Sương Nhi.
Hơn nữa thực ra trong lòng hắn vẫn có chút lo lắng cho Thượng Nguyên Thiên bên kia, đã qua trăm năm rồi, không biết mấy người Trần Nhất Mặc, Vân Sương Nhi, Thời Thanh Trúc, Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo như thế nào.
Triệu phủ.
Bên ngoài từ đường, ba huynh đệ Triệu Tầm, Triệu Bình, Triệu Triết lẳng lặng chờ đợi.
Trong từ đường, Tần Ninh, Triệu Đông Thiên và Lý Nhàn Ngư đứng vững.
Người của Phong Nguyệt Tông cũng đã vào nhà họ Triệu, chỉ là Thần Tinh Dịch không ở nơi này, sau khi trở lại Triệu phủ đã lại đi lêu lổng rồi.
"Những bảo vật kia, ngươi hãy vụng trộm bắt đầu phát triển nhà họ Triệu, không được để người ta phát hiện ra, nhà họ Triệu mạnh lên vào lúc quan trọng mới có giá trị, hiểu chưa?"
Nghe được Tần Ninh dặn dò, Triệu Đông Thiên liền nói ngay: "Tần phụ yên tâm, chắc chắn sẽ chú ý!"
Nhìn Triệu Đông Thiên tràn đầy phấn khởi, Tần Ninh nhíu mày.
"Bằng không...", "Tần phụ!"
Triệu Đông Thiên lại nói: "Nhất định con sẽ cẩn thận từng li từng tí, không để bất kì kẻ nào biết nhà họ Triệu bọn con phát triển lớn mạnh, lúc người cần cứ ra lệnh một tiếng là được rồi!"
"Được thôi".
Có lẽ đời này trở về, mấy vị đệ tử luôn mang đến cho mình cảm giác đều không đáng tin cậy, khiến Tần Ninh có đôi khi dặn dò chuyện gì đó luôn luôn phải dặn dò thêm mấy lần, làm cho người có tính cách như Tần Ninh cũng phải cảm thấy vô cùng khổ sở giày vò.
"Nhàn Ngư, ngươi tiêu hóa Lưu Ly Ngọc Nguyên Quả đi, những chuyện khác không cần quan tâm, mấy ngày sau cứ bế quan trong Triệu phủ".
"Vâng, sư phụ".
Cũng không còn chuyện gì khác để dặn dò, Tần Ninh cũng lựa chọn trở lại trong phủ đệ, lấy ra một Lưu Ly Ngọc Nguyên Quả.
Hắn khoanh chân ngồi tại chỗ, trực tiếp nuốt vào bụng.
Trong khoảnh khắc, từng lực lượng trong cơ thể chuyển động, khí tức sinh mệnh mạnh mẽ bộc phát.
Những tiếng ầm ầm vang vọng, ánh mắt Tần Ninh khẽ động, lực lượng khắp người bộc phát, dao động khủng bố vang lên trong nháy mắt.
Mệnh Hoàn thứ nhất của hắn tự động hiện ra.
Mà trong ngoài Mệnh Hoàn thứ nhất có chín Mệnh Hoàn hư ảo, lóe ra ánh sáng nhàn nhạt.
Thế nhưng vào lúc này, bên ngoài một Mệnh Hoàn ngưng thực kia lại xuất hiện Mệnh Hoàn thứ hai.
Xung quanh Mệnh Hoàn thứ hai lại xuất hiện chín Mệnh Hoàn hư ảo, chín cái này dung nhập vào một Mệnh Hoàn ngưng thực kia rồi tản ra lần nữa, ngưng thực lần nữa... Cứ vòng đi vòng lại, cho đến cuối cùng, Mệnh Hoàn thứ hai đã hoàn toàn ngưng tụ.
Một Lưu Ly Ngọc Nguyên Quả chỉ đủ để Tần Ninh ngưng tụ ra một Mệnh Hoàn.
Cảnh giới Chân Ngã tầng hai.
Tần Ninh đẩy cửa đi ra ngoài, trên bầu trời trăng sao, xung quanh loáng thoáng có tiếng côn trùng kêu vang, tất cả đều vô cùng bình tĩnh, yên ả... Mấy ngày tiếp theo, Tần Ninh vẫn luôn ở lại trong Triệu phủ, chỉ đạo tu vi võ đạo cho Triệu Đông Thiên, cũng lần lượt chỉ bảo Triệu Tầm, Triệu Bình, Triệu Triết và con cháu mấy đời của ông ta.
Điều này khiến Triệu Đông Thiên hưng phấn cả ngày đến mức không ngủ ngon.
Có thể được Tần phụ chỉ bảo là phúc phận tu luyện ba đời, không biết có bao nhiêu cường giả Biến Cảnh ở Trung Tam Thiên năm đó muốn được Tần phụ chỉ đạo, quỳ xuống cầu xin còn không được.
Có đôi khi con đường võ đạo chính là như vậy, có lẽ ngươi cảm thấy mình đang đi theo con đường hướng đi của mình, căn bản không có vấn đề gì, rất nhiều người bên cạnh cũng không nhìn ra được vấn đề, nhưng ở trong mắt các cường giả đỉnh phong, có thể nhận ra thiếu sót ngay lập tức.
Mà có đôi khi một chút xíu thiếu sót cũng có thể khiến mình không có cách nào tiến thêm được nữa.
Đây chính là lý do vì sao khi thiên tài lĩnh ngộ phải bế quan mười năm, một khi đột phá sẽ có cảnh tượng kinh khủng cỡ nào.
Cứ như thế, lại bảy ngày nữa trôi qua, cuối cùng Tần Ninh đã định xuất phát.
Trước tiên đến Chiến Thần Lâu, sau đó lại đi học viện Thánh Hoàng, đây cũng là kế hoạch đã được định trước của hắn.
Sáng sớm ngày hôm đó, Triệu Đông Thiên xuất hiện bên ngoài phòng Tần Ninh.
Hắn đẩy cửa đi ra ngoài, nhìn thấy lão già kia đứng ở đó thì giật nảy mình.
"Ngươi làm gì đấy?"
"Tần phụ, con không nỡ xa người".
Triệu Đông Thiên tủi thân nói: "Đừng đi được không?"
Tần Ninh chỉ cảm thấy cả người nổi da gà, không nhịn được nói: "Cũng không phải là ta đi chết, ngươi làm ra vẻ bi ai như thế làm gì?"
"Ta chỉ muốn đi ra ngoài tu hành, xem rốt cuộc bây giờ Tây Hoa Thiên như thế nào rồi, ngươi kích động cái quỷ gì?"
Triệu Đông Thiên lại nói: "Con không nỡ rời xa người, hay là người dẫn con đi theo đi?
Con sẽ đóng vai lão bộc, đi theo người cũng được mà”.
"Vậy ta giao cho ngươi nhiệm vụ nhé?"
Nhiệm vụ! Đúng rồi, phát triển nhà họ Triệu, lặng lẽ phát triển nhà họ Triệu.
Triệu Đông Thiên lập tức nói: "Con trai chắc chắn sẽ không phụ sứ mệnh của phụ thân!"
"...", lúc Tần Ninh đang cạn lời, đột nhiên trên bầu trời thành Đông Thiên có khí tức mạnh mẽ lướt qua, ngay sau đó, những khí tức mạnh mẽ kia đột nhiên dừng lại giữa trời, lao thẳng về phía Triệu phủ.
Chương 2862: Người nhà họ Hoa đến
"Là ai to gan như vậy?"
Triệu Đông Thiên ngẩng đầu nhìn lại, mắng: "Nếu là tên Chiến Thiên Vũ kia, lão phu nhất định phải lột da ông ta!"
Tần Ninh không nói gì.
Triệu Đông Thiên đưa mắt nhìn, ánh sáng lạnh lẽo ngưng tụ.
Lúc này bên ngoài đình viện, mấy bóng người đột nhiên đi đến, cầm đầu chính là Triệu Nhất Tuyên, nói ngay: "Ông nội, là người nhà họ Hoa".
Nhà họ Hoa?
Người nhà họ Hoa tới làm gì?
Triệu Nhất Tuyên tiếp tục nói: "Khí thế hung dữ, không có ý tốt...", "Đi, đi xem một chút".
Triệu Đông Thiên hừ một tiếng nói: "Thật sự cho rằng danh tiếng của Đông Thiên lão nhân ta là giả, sẽ sợ bọn họ sao?"
Tần Ninh cũng cười một tiếng.
Người nhà họ Hoa?
Cũng đã tới rồi, xem ra là đến để xả giận đây.
Đi xem một chút.
Tần Ninh dẫn Lý Nhàn Ngư đi theo đám người Triệu Đông Thiên tới bên ngoài phủ đệ nhà họ Triệu.
Lúc này, trên bầu trời đường phố rộng lớn có mười mấy con phi cầm giang cánh chừng trăm trượng, dừng ở giữa không trung chứ không hạ xuống.
Giờ phút này không ít người trong thành Đông Thiên đều thấy được chiến trận lớn như vậy, trên lưng đám phi cầm kia có những tòa cung đình, bên trên cung đình cắm cờ nhà họ Hoa bay phấp phới trong gió, ai nấy cũng biết đây là võ giả nhà họ Hoa.
"Sao người nhà họ Hoa lại đến đây?"
"Thành Đông Thiên là do nhà họ Triệu quản lý, Đông Thiên lão nhân trấn giữ, xưa nay đều không hay tranh đấu với phe phái nào, cũng coi như nắm trong tay một phần ba địa bàn thành Đông Thiên, tại sao nhà họ Triệu lại xảy ra tranh chấp với nhà họ Hoa rồi?"
"Không biết, nhưng mà nghe nói mấy ngày trước trong dãy núi Đông Thiên xuất hiện di chỉ của Vạn Nguyên Tông, con em nhà họ Hoa bắt tay với Ma tộc Huyết Nhãn tính kế với thế lực các nơi, Hoa Vân Thịnh bị giết".
"Ngươi nói gì?
Hoa Vân Thịnh chết?
Thật hay giả?"
"Sao có thể là giả được, không ít tán tu đều thấy".
Đám người bàn luận sôi nổi, cực kỳ náo nhiệt.
Nhà họ Hoa đến thành Đông Thiên, đây chính là chuyện lớn.
Lúc này Triệu Đông Thiên đi tới ngoài cửa Triệu phủ, ngẩng đầu nhìn lên, hừ một tiếng nói: "Nhà họ Hoa đúng là kiêu căng, dám tới trước cửa Triệu phủ ta mà còn không xuống, ở đó diễu võ dương oai?"
Nghe thấy lời này, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện từng tiếng xé gió, ngay sau đó chỉ thấy được mấy chục người rơi xuống từ trên lưng một con phi cầm dẫn đầu.
Mấy chục bóng người tiêu sái phóng khoáng đáp xuống đất, đứng ngoài cửa lớn Triệu phủ.
Cầm đầu là một đàn ông mặc trường sam đẹp đẽ, mái tóc dài tung bay, đứng chắp tay, sắc mặt lạnh lùng, trong đôi mắt phượng có mấy phần sát khí.
"Hoa Thiên Phong!"
Nhìn thấy người nọ, Triệu Đông Thiên liền nói ngay: "Đầu óc của nhà họ Hoa ngươi có vấn đề hả?"
Hoa Thiên Phong còn chưa mở miệng đã bị Triệu Đông Thiên mắng một câu, sắc mặt vô cùng khó coi.
"Triệu Đông Thiên, ta không đến để tìm ngươi".
"Ngươi không tìm ta thì đến trước Triệu phủ ta diễu võ dương oai làm gì?
Cút!"
Triệu Đông Thiên không khách khí chút nào.
Đúng là nhà họ Hoa là một trong ba thế lực đứng đầu ở Tây Hoa Thiên, bên trong gia tộc có Biến Cảnh trấn giữ, đúng là rất mạnh mẽ.
Nhưng Triệu Đông Thiên cũng không phải kẻ vô dụng.
Ông ta không đắc tội nhà họ Hoa, nếu nhà họ Hoa muốn cắn nuốt nhà họ Triệu của ông ta, chỉ cần không thể đuổi tận giết tuyệt, vậy thì cứ chuẩn bị bị trả thù đi.
Cho nên mặc dù nên né tránh nhà họ Hoa, nhưng lúc nên mạnh mẽ thì vẫn phải mạnh mẽ.
Hoa Thiên Phong là đệ đệ của tộc trưởng nhà họ Hoa hiện nay - Hoa Thiên Tuyệt, cũng là tứ gia của nhà họ Hoa, coi như có thân phận địa vị tầng trung trong đó.
Bản thân ông ta còn là cường giả cảnh giới Vô Ngã tầng sáu, tuyệt đối là cường giả đứng đầu ở trong vùng đất Tây Hoa Thiên này.
Ánh mắt Hoa Thiên Phong lạnh lùng nói: "Triệu Đông Thiên, ta không tìm ngươi, mà là người ở trong nhà ngươi, Tần Ninh!"
"Hoa Vân Thịnh cấu kết với Ma tộc Huyết Nhãn, ý đồ hợp tác với Ma tộc để giết hại Nhân tộc, giúp mình đột phá đến đạt cảnh giới Vô Ngã, tội đáng chết vạn lần".
Hoa Thiên Phong lạnh lùng nói: "Nhưng cho dù là tội đáng chết, giết hắn ta cũng là chuyện của nhà họ Hoa chúng ta, không tới lượt những người khác tới nhúng tay".
"Người này đã giết Hoa Vân Thịnh, khinh thường uy nghiêm gia tộc, ta cần đưa hắn về trị tội!"
Nghe thấy lời này, Triệu Đông Thiên lập tức mắng mỏ.
"Hoa Thiên Phong, nhà họ Hoa ngươi trở nên vô sỉ như vậy từ bao giờ?"
Triệu Đông Thiên giễu cợt nói: "Chính ngươi cũng đã nói hết rồi, Hoa Vân Thịnh cấu kết với Ma tộc, đó không phải là rất đáng chết sao, bây giờ lại muốn tới bắt người?"
"Có ý gì?
Con em nhà họ Hoa ngươi làm sai chuyện, ai cũng không thể trừng trị?"
"Không sai!"
Hoa Thiên Phong đứng chắp tay, hờ hững nói: "Nhà họ Hoa chúng ta có quy định, nếu con em trong nhà phạm sai lầm, người ngoài không được tùy ý trừng trị, chỉ có tộc lão nhà họ Hoa chúng ta mới được tự mình thẩm vấn, định tội, cuối cùng xử phạt!"
"Nếu những người khác dám để con em nhà họ Hoa bỏ lỡ việc xử phạt, đó chính là khiêu khích với tôn nghiêm của nhà họ Hoa ta".
Nghe thấy lời này, Triệu Đông Thiên vô cùng tức giận.
Nhà họ Hoa đúng là quá kiêu ngạo.
Con cháu nhà mình phạm sai lầm, chỉ có gia tộc nhà mình mới có thể xét xử, những người khác không có quyền hỏi tới.
Vậy nếu con cháu của những nhà khác phạm sai lầm, chỉ sợ nhà họ Hoa muốn giết thì giết đúng không?
Chuyện này nhất định là do đám chó má Huyết Vụ cung, Bát Phương Thần Giáo vạch trần.
Triệu Đông Thiên đang muốn quát mắng, Tần Ninh lại cười nói: "Nhà họ Hoa đúng là vẫn bá đạo như thường!"
"Ta biết quy củ của nhà họ Hoa các ngươi, gia tộc lớn giàu có sẽ thiết lập ra quy củ này để đề phòng con cháu nhà họ Hoa bị người ngoài tùy ý giết chết, nhưng lần này, mọi người đều biết rõ Hoa Vân Thịnh hợp tác với Huyết Lặc Ma của Ma tộc Huyết Nhãn, Hoa Vân Thịnh chết là đáng đời".
Tần Ninh nói thẳng: "Hãy trở về nói lời này với đám tộc lão nhà họ Hoa các ngươi đi".
Hoa Thiên Phong nhìn Tần Ninh, nghe được những lời này của hắn thì ngẩn người.
Người này còn kiêu ngạo hơn cả ông ta! Thậm chí ông ta còn đột nhiên cảm thấy Tần Ninh còn giống người nhà họ Hoa hơn.
Hoa Thiên Phong hừ một tiếng, tiếp tục nói: "Ngươi phải đi cùng ta, nếu không hôm nay...", "Nếu không như thế nào?"
Chẳng qua là Hoa Thiên Phong còn chưa nói hết, một giọng nói lười biếng đã vang lên.
Thần Tinh Dịch dẫn đám người Tần Phong Tình và Tần Nguyệt Sương xuất hiện, hừ một tiếng nói: "Chẳng lẽ các ngươi còn dám ra tay?"
"Phong Tình, Nguyệt Sương, nếu người này mà ra tay, hai người các nàng có thể giết được ông ta không?"
Tần Phong Tình và Tần Nguyệt Sương đều là cảnh giới Vô Ngã tầng bảy.
"Cũng được".
Giọng nói trong trẻo lạnh lùng của Tần Nguyệt Sương vang lên.
"Phong Nguyệt Tông cũng muốn xen vào chuyện nhà họ Hoa ta sao?"
Hoa Thiên Phong quát lên: "Nhà họ Triệu và Phong Nguyệt Tông có bắt tay cũng không phải là đối thủ của nhà họ Hoa ta, mấy vị đừng nên tự tìm chết!"
"Còn khùng như vậy?"
Thần Tinh Dịch phất tay nói: "Phong Tình, Nguyệt Sương, làm thịt ông ta đi!"
Hai cô gái nghe vậy lập tức muốn ra tay.
"Các ngươi dám!"
Võ giả nhà họ Hoa lập tức bùng nổ khí thế, dường như hai phe có thể xảy ra một trận chiến bất cứ lúc nào.
Giờ phút này, bầu không khí khẩn trương đến mức cao nhất.
Hoa Thiên Phong cũng không nghĩ tới Phong Nguyệt Tông và nhà họ Triệu lại không thèm quan tâm đến hậu quả chỉ vì bảo vệ Tần Ninh như thế.
Lần này ông ta đến đây vốn cũng không dẫn theo bao nhiêu người, dẫu sao nhà họ Hoa xưng bá Tây Hoa Thiên bao nhiêu năm rồi, ai dám không vâng lời chứ?
Nhưng ai mà ngờ được hai vị tông chủ Phong Nguyệt Tông đều ở chỗ này, hơn nữa Triệu Đông Thiên cũng có khí thế hung hăng như vậy.
"Nhà họ Triệu, Phong Nguyệt Tông đúng là kiêu căng".
Lúc này một tiếng hừ lạnh vang lên, lại có không ít bóng người đang đi từ xa tới chỗ này, mà người cầm đầu lại mang đến cho người ta áp lực cực mạnh...
Chương 2863: Các ngươi không đưa đi được
Vào lúc này, Hoa Thiên Phong thấy đám người kia đến, sắc mặt dần dần đẹp hơn.
Một người đàn ông cầm đầu chừng bốn mươi tuổi, mặc một bộ huyết bào, mái tóc dài đỏ như máu, mang đến cho người ta cảm giác cực kỳ lạnh lùng cuồng bạo.
Giờ phút này, sắc mặt Triệu Đông Thiên lại vô cùng lạnh lẽo.
Cung chủ Huyết Vụ cung - Huyết Khâm! Mẹ nó! Đây đúng là xem thường mình mà.
Tần Ninh ở nhà họ Triệu, nhà họ Hoa dám đến bắt người, Huyết Vụ cung cũng dám đến, bọn họ căn bản không thèm coi Triệu Đông Thiên ra gì mới có thể làm như vậy.
Hiển nhiên tình hình bây giờ là do có người âm thầm đổ dầu vào lửa.
Không nghi ngờ chút nào, khả năng lớn nhất chính là Huyết Vụ cung.
Huyết Anh công tử bị giết, đây là một điều vô cùng nhục nhã đối với Huyết Vụ cung.
Mà Huyết Vụ cung lại cảm thấy thực lực của Triệu Đông Thiên đã đáng sợ hơn năm đó rất nhiều, cho nên mới kéo cả nhà họ Hoa tới cùng.
Cảnh tượng này cũng khiến mọi người trong thành Đông Thiên lần lượt biến sắc.
Tứ gia nhà họ Hoa Hoa Thiên Phong là một vị cường giả cảnh giới Vô Ngã tầng sáu.
Cung chủ Huyết Vụ cung - Huyết Khâm cũng là một vị cường giả cảnh giới Vô Ngã tầng bảy.
Dẫn theo một đống võ giả cảnh giới Vô Ngã, Vong Ngã, Chân Ngã đi tới ngoài cửa Triệu phủ trong thành Đông Thiên để hung sư vấn tội.
Đây chính là chuyện động trời.
Lúc này Huyết Khâm đưa mắt nhìn thẳng Triệu Đông Thiên, hừ một tiếng nói: "Triệu Đông Thiên, bổn tọa không phải đến tìm ngươi gây phiền phức, cần phải giao Tần Ninh kia ra".
Bá chủ một phương và một thế lực đứng đầu cùng nhau gây áp lực, có thể tưởng tượng được đây là một sự chèn ép như thế nào.
Nhà họ Triệu căn bản không gánh nổi.
Lúc này Triệu Đông Thiên đang định giận dữ mắng to, Tần Ninh lại bước ra, nhìn hai người phía trước.
"Hoa Vân Thịnh hợp tác với Ma tộc, chết là đáng đời, ta nghĩ phàm là võ giả trong Trung Tam Thiên, bất kỳ một người nào cũng có quyền tiêu diệt người không bằng cầm thú như vậy".
"Mà Huyết Anh... ba lần bốn lượt nhảy ra trước mặt ta, thật sự cho rằng ta không dám giết hắn ta sao?
Nếu ngươi mà nhảy nhót trước mặt ta, ta cũng sẽ giết ngươi luôn".
Hắn vừa dứt lời, sắc mặt Huyết Khâm vô cùng lạnh lẽo, huyết sắc bùng nổ thêm mấy phần.
Chưa bao giờ có người nào dám ngông cuồng nói chuyện với ông ta như vậy! "Thật sao?
Vậy hôm nay, xem ra ngươi sẽ không thể còn sống rời khỏi thành Đông Thiên được đâu".
Lúc này Huyết Khâm đã bùng nổ sát khí.
"Huyết Khâm, ta còn không biết ngươi trở nên ngang ngược như vậy từ bao giờ đấy?
Ngươi và ta thử đánh hai chiêu xem nào".
Chẳng qua là lúc Huyết Khâm cung chủ vừa dứt lời, hư không đột nhiên run lên, phía xa có từng con phi cầm với cơ thể to lớn bay đến.
Tiếng xé gió vang lên, từng bóng người trên lưng phi cầm bay cao hàng trăm trượng từ từ rơi vào trong thành Đông Thiên.
Khí tức kinh khủng bộc phát ra.
Một lá cờ lớn bay theo gió.
"Chiến Thần Lâu!"
"Chiến Thần Lâu cách nơi đây hơn mười ngàn dặm, sao người của bọn họ lại đến đây?"
"Không biết, đúng là kì lạ, nhà họ Hoa, Huyết Vụ cung, Phong Nguyệt Tông đều ở đây, người Chiến Thần Lâu cũng tới...", đông đảo võ giả xem náo nhiệt đều vô cùng kinh ngạc.
Mà lúc này, một bóng người trên lưng con phi cầm to lớn dẫn đầu trực tiếp bước ra.
Người này có dáng vẻ to lớn, sắc mặt đỏ rực, mặc một bộ kính phục tôn lên khí thế hiên ngang của mình.
Lâu chủ Chiến Thần Lâu - Chiến Thiên Vũ, ở bên trong Tây Hoa Thiên cũng là một vị cường giả cảnh giới Vô Ngã tầng bảy danh tiếng hiển hách.
Trong vùng đất Tây Hoa Thiên rộng lớn, vốn có rất ít người có thể đi tới cảnh giới Vô Ngã đỉnh phong.
Mà Bát Phương giáo chủ Phương Lôi của Bát Phương Thần Giáo, cung chủ Huyết Vụ cung Huyết Khâm, Linh Vô Cực đứng đầu Linh Tiêu Sơn, hai tông chủ Tần Phong Tình và Tần Nguyệt Sương của Phong Nguyệt Tông, Chiến Thiên Vũ của Chiến Thần Lâu, tông chủ Thiên Vũ tông - Vũ Thiên Phong, tộc trưởng nhà họ Vũ - Vũ Trường Thanh.
Mấy vị này có thể nói là cường giả cảnh giới Vô Ngã đỉnh phong cao cấp mạnh mẽ nhất trong toàn bộ Tây Hoa Thiên.
Ngay cả người cầm đầu ba thế lực mạnh nhất là nhà họ Hoa, Tây Hoa Thiên cung, học viện Thánh Hoàng là tộc trưởng nhà họ Hoa, chủ nhân của Tây Hoa Thiên Cung, viện trưởng của học viện Thánh Hoàng cũng là nhân vật đứng đầu cấp bậc Khí Huyết Biến nhất biến, mạnh mẽ đến mức không thể địch lại.
Bên cạnh Chiến Thiên Vũ, mấy vị cường giả Chiến Thần Lâu cảnh giới Vô Ngã tầng năm, tầng sáu đều lần lượt đứng yên.
Thấy một màn này, sắc mặt Huyết Khâm tông chủ biến đổi.
Chiến Thiên Vũ điên rồi sao?
Vì giúp Triệu Đông Thiên mà lại dẫn toàn bộ cường giả của Chiến Thần Lâu đến.
Tất cả mọi người trong Tây Hoa Thiên đều biết Triệu Đông Thiên và Chiến Thiên Vũ có quan hệ cực tốt.
Chẳng qua là bây giờ Huyết Khâm vẫn không biết, Chiến Thiên Vũ cũng không phải đến vì Triệu Đông Thiên, mà là vì Tần Ninh.
"Lão Chiến, ta còn tưởng rằng ngươi sẽ không tới chứ!"
Triệu Đông Thiên cười ha ha nói: "Đám người kia nhảy đến trước cửa Triệu phủ ta khiêu khích, không ai có thể nhịn được, ngươi phải giúp ta!"
"Đương nhiên rồi".
Chiến Thiên Vũ cười nói.
Mà giờ phút này, Thần Tinh Dịch cũng nhìn về phía Chiến Thiên Vũ, cười ha ha nói: "Lão Chiến, đã lâu không gặp".
Chiến Thiên Vũ nhìn về phía Thần Tinh Dịch, ánh mắt kì quái nói: "Ngươi đúng là ở cùng với hai người các nàng...", mà đến cuối cùng, Chiến Thiên Vũ đưa mắt nhìn Tần Ninh, trong phút chốc có mấy phần thấp thỏm, mấy phần khẩn trương, cuối cùng không biết nên nói cái gì, nên làm cái gì.
"Chiến Thiên Vũ, nếu ngươi trợ giúp nhà họ Triệu thì chính là kẻ địch với nhà họ Hoa ta!"
Lời này là Hoa Thiên Phong nói ra.
Mà Chiến Thiên Vũ lại làm như không nghe thấy, không nhúc nhích.
"Chiến Thiên Vũ!"
Hoa Thiên Phong cho rằng Chiến Thiên Vũ cố ý khinh thường mình, lập tức vô cùng giận dữ.
"Hả?"
Chiến Thiên Vũ mới phản ứng được, ngay sau đó cười nói: "À, xin lỗi, hôm nay, chỉ sợ là nhà họ Hoa và Huyết Vụ cung sẽ phải về tay không rồi".
"Các ngươi sẽ không dẫn được người đi đâu, nếu muốn đưa đi cũng được, nhưng phải nhảy qua xác Chiến Thiên Vũ ta trước đã".
Chiến Thiên Vũ hét lên một câu, chỉ trong phút chốc, từng bóng người lần lượt hạ xuống từ trên lưng đám phi cầm của Chiến Thần Lâu, ai nấy đều ngưng tụ sát khí vô cùng kinh khủng.
Lúc này, tình hình đã biến thành giương cung bạt kiếm trong nháy mắt.
Sắc mặt Hoa Thiên Phong vô cùng khó coi, sắc mặt Huyết Khâm cũng không khá hơn là bao.
Hai người bọn họ tới hưng sư vấn tội trước, cũng dẫn theo không ít cường giả.
Nhưng Chiến Thiên Vũ lại đưa gần như toàn bộ Chiến Thần Lâu tới chỗ này.
Dưới tình huống này, lại thêm võ giả nhà họ Triệu, bốn phe đối đầu, hiển nhiên là bọn họ thua thiệt.
Nếu thật sự đánh, chắc chắn bọn họ sẽ không thể rời đi được.
"Được lắm được lắm".
Lúc này Hoa Thiên Phong cười nói: "Ta sẽ nhớ, Triệu Đông Thiên, Chiến Thiên Vũ, các ngươi giỏi lắm, xem ra bây giờ đã không còn ai nể mặt nhà họ Hoa ta nữa rồi".
Chiến Thiên Vũ lại ôn hòa cười nói: "Đương nhiên chúng ta sẽ nể mặt nhà họ Hoa, chẳng qua là cũng không thể khiến người khác khó chịu phải không?"
"Hoa Vân Thịnh hợp tác với Ma tộc, làm hại võ giả của mấy tông môn, rất nhiều tán tu cũng suýt nữa nữa bị Ma tộc âm thầm giết chết, mọi người trong chín đại thiên của Trung Tam Thiên đều biết, hợp tác cùng Ma tộc sẽ là kẻ địch của Nhân tộc!"
"Các ngươi tạo ra trận thế lớn như vậy chỉ vì Hoa Vân Thịnh, chẳng lẽ nhà họ Hoa cũng có hợp tác với Ma tộc sao?"
Ông ta vừa dứt lời, xung quanh lập tức bàn luận sôi nổi.
Mà Hoa Thiên Phong lại biến sắc, giận dữ hét lên: "Chiến Thiên Vũ, chớ có nói bừa!"
Nhà họ Hoa hợp tác với Ma tộc?
Chuyện này không thể tùy tiện gán tội được đâu!
Một khi bị người khác để mắt tới, vậy thì không chỉ là kẻ địch của rất nhiều thế lực bên trong Tây Hoa Thiên, thậm chí còn có thể là đối tượng mà toàn bộ Trung Tam Thiên cùng nhau chinh phạt! "Ta chỉ thuận miệng nói thôi, ngươi kích động như vậy làm gì?"
Chiến Thiên Vũ cười nói: "Cho nên, nói tóm lại, vì Hoa Vân Thịnh mà tới nhà họ Triệu gây chuyện, rốt cuộc các ngươi muốn làm gì?
Cũng bởi vì Tần Ninh công tử này ở trong nhà họ Triệu đã giết Hoa Vân Thịnh?
Chẳng lẽ người hợp tác với Ma tộc không nên giết?
Cái gì gọi là người của nhà họ Hoa các ngươi chỉ có nhà họ Hoa mới được xử lý?
Hoa Vân Thịnh hợp tác với Ma tộc, ai cũng có thể giết, đây là lời mà chính miệng một vị lão tổ nhà họ Hoa các ngươi nói năm đó đúng không?"
Chương 2864: Chiến Thần Thiên Quyết
Câu hỏi này khiến Hoa Thiên Phong ngẩn ra, không nói nên lời.
Mà lúc này, Chiến Thiên Vũ lại nhìn về phía Huyết Khâm tông chủ, cười nói: "Hôm nay ta ở chỗ này, Huyết Khâm, nếu ngươi muốn đưa Tần Ninh công tử đi, hay là ngươi và ta thử đánh một trận, như thế nào?"
Huyết Khâm tông chủ thấy Hoa Thiên Phong bị hỏi á khẩu không trả lời được, lại nhìn Chiến Thiên Vũ khí thế hung hăng đối mặt với mình, trong phút chốc không thể nói được câu gì.
Mọi người đều biết chủ nhân của Chiến Thần Lâu - Chiến Thiên Vũ chính là một vị cường giả cảnh giới Vô Ngã có thể thuật cực kỳ mạnh mẽ.
Thể thuật mạnh mẽ, thông thường sẽ có lực chiến cực mạnh trong cùng một cảnh giới.
Trừ khi là võ giả cùng cảnh giới mạnh về kiếm thuật, đao thuật mới có thể đánh được người có thể thuật mạnh mẽ.
"Chiến Thiên Vũ, bổn cung chủ sẽ nhớ kỹ chuyện này".
Huyết Khâm tông chủ hừ lạnh một tiếng, vung tay lên, đang chuẩn bị dẫn người rời đi.
"Chờ một chút".
Nhưng đúng lúc này, một giọng nói lại đột nhiên vang lên.
Tần Ninh đi ra, cười tủm tỉm nhìn về phía hai người Hoa Thiên Phong và Huyết Khâm.
Chờ một chút?
Hai người đều nhíu mày lại.
Bọn họ đang chuẩn bị rời đi, tên nhóc này lại muốn làm gì?
Ngay sau đó Tần Ninh nói cười: "Ra quân ồ ạt tới nơi này bắt ta, nói đến là đến, nói đi là đi, cho rằng Tần Ninh ta là người như thế nào?"
Hắn vừa dứt lời, hai người Thần Tinh Dịch, Lý Nhàn Ngư lập tức cười một tiếng.
Đây mới là tính khí của sư tôn.
Ngươi không động vào ta, ta không động vào ngươi.
Nếu ngươi động vào ta, ta sẽ không buông tha cho ngươi.
Việc gì sư tôn cũng muốn làm theo lí lẽ này.
Nghe thấy lời này, Huyết Khâm cười lạnh nói: "Vậy ngươi muốn như thế nào?
Cảnh giới Chân Ngã tầng hai, chẳng lẽ còn muốn tạo phản sao?
Bọn ta không so đo với ngươi, ngươi cho rằng là đang nể mặt ngươi sao?"
Nếu không phải Chiến Thiên Vũ, Triệu Đông Thiên ra sức bảo vệ Tần Ninh thì hắn là cái thá gì chứ?
"Đương nhiên ta biết không phải, nhưng vẫn phải cho các ngươi một bài học".
Lúc này Tần Ninh nhìn về phía Chiến Thiên Vũ, nói thẳng: "Chiến lâu chủ, chém một cánh tay của ông ta, coi như cho ông ta một bài học".
Nghe hắn nói vậy, sắc mặt Huyết Khâm liền biến đổi.
Tần Ninh không phải đang đùa! Người này điên rồi sao?
Cho dù lực chiến của Chiến Thiên Vũ có thể mạnh hơn ông ta, nhưng mọi người đều là cảnh giới Vô Ngã tầng bảy, Chiến Thiên Vũ sao có thể chém được một cánh tay của ông ta chứ?
Mà Chiến Thiên Vũ nghe được lời này của Tần Ninh thì cười nói: "Ta sợ là...", "Ngươi làm được!"
Tần Ninh lại chắc chắn nói: "Ta nói ngươi có thể làm được thì ngươi sẽ có thể làm được, ngươi tới đi".
Nghe Tần Ninh nói như vậy, Chiến Thiên Vũ đi tới bên cạnh hắn, có chút thấp thỏm.
Thông Thiên Đại Đế.
Hắn đã trở lại! Bây giờ hắn vừa quen thuộc lại vừa xa lạ.
Trong lòng Chiến Thiên Vũ đột nhiên có chút thấp thỏm.
"Ta không nghĩ tới xa cách nhiều năm, ngươi đã đến cảnh giới Vô Ngã tầng bảy, chỉ còn cách Biến Cảnh một chút chút nữa".
Tần Ninh mỉm cười nói: "Hôm nay, ta sẽ giúp ngươi thành Biến Cảnh!"
Giúp ngươi thành Biến Cảnh?
Hắn vừa dứt lời, mọi người đều vô cùng bối rối.
Tần Ninh cho rằng Biến Cảnh là cái gì?
Trong vùng đất Tây Hoa Thiên rộng lớn này, cường giả cảnh giới Tam Ngã không phải số ít, nhưng bá chủ Biến Cảnh lại cực ít hiếm thấy.
Hiện nay, bên trong toàn bộ Tây Hoa Thiên chỉ có nhà họ Hoa, Tây Hoa Thiên Cung, học viện Thánh Hoàng là có Biến Cảnh.
Hơn nữa đều là những lão quái vật cổ lỗ sĩ đứng đầu ba phe, không hỏi thế sự.
Ngoài ra thì gần như không tồn tại Biến Cảnh.
Cho dù có cũng là các lão quái vật rất rất ít.
Mỗi một vị Biến Cảnh ở bên trong Tây Hoa Thiên có thể nói gần như đều là nhân vật tuyệt đỉnh giống thần tiên.
Mà quá trình trở thành Biến Cảnh lại vô cùng khó khăn.
Trong hàng tỉ sinh linh ở toàn bộ Tây Hoa Thiên, tỷ lệ thành công có thể nói là một phần trăm vạn! Lúc này Chiến Thiên Vũ cũng cứng đờ.
"Ta... Ta chỉ thiếu chút...", "Không, ngươi không thiếu!"
Tần Ninh vung tay lên, một Lưu Ly Ngọc Nguyên Quả xuất hiện.
"Ăn vào trước đi".
Chiến Thiên Vũ không hề do dự, trực tiếp nuốt xuống.
Tần Ninh tiếp tục nói: "Vận chuyển Chiến Thần Thánh Quyết của ngươi!"
Hắn vừa dứt lời, nguyên lực trong cơ thể Chiến Thiên Vũ không ngừng chuyển động, từng nguyên lực hóa thành một bộ áo giáp hoàng kim giống như chiến thần, ngưng tụ bên ngoài cơ thể Chiến Thiên Vũ.
Thấy một màn này, cho dù là Hoa Thiên Phong hay là Huyết Khâm tông chủ đều có sắc mặt vô cùng khó coi.
Chiến Thiên Vũ này có lực chiến vô cùng mạnh mẽ, chính là dựa vào Chiến Thần Thánh Quyết để thành danh.
Nghe nói pháp quyết này chính là Thông Thiên Đại Đế năm đó truyền thụ cho ông ta, khiến đạo thể thuật của ông ta đột nhiên tăng mạnh, trở thành người cầm đầu một trong những thế lực trong bảy bá chủ.
"Chiến Thần Thánh Quyết tầng ba, tầng ba của ngươi đã đến viên mãn rồi, pháp quyết này đến cuối cùng sẽ thành Chiến Thần Thiên Quyết, bây giờ hãy nghe ta nói".
Tần Ninh đưa ngón tay ra, một ánh sáng hồn phách ngưng tụ, tiến vào trong đầu Chiến Thiên Vũ.
Giờ phút này, người ngoài chỉ nhìn thấy Tần Ninh điểm tay, Chiến Thiên Vũ không nhúc nhích.
Nhưng đối với ông ta mà nói, khí tức hồn phách kia của Tần Ninh đã tràn vào trong hồn hải của mình, Chiến Thiên Vũ lập tức cảm giác được toàn bộ thân thể đều run rẩy kịch liệt.
Chiến Thần Thiên Quyết! Đây là một võ quyết mới tinh, nhưng lại giống như một sự tiến hóa của Chiến Thần Thánh Quyết.
Lúc ông ta tiếp xúc với nó lại không cảm thấy có bất kỳ khó khăn gì.
Mà vào lúc này, nguyên lực trong cơ thể ông ta di chuyển cuồn cuộn, khí huyết trong cơ thể cũng sôi trào, bốc cháy.
"Cái này cái này cái này...", Triệu Đông Thiên đứng ở bên cạnh hoàn toàn bối rối.
Biến Cảnh biến thứ nhất, Khí Huyết Biến, chính là khí huyết cháy.
Cái gọi là tắm lửa sống lại! Từ cảnh giới Tam Ngã đến Biến Cảnh, chính là bắt đầu con đường phàm thể hóa tiên.
Mà Biến Cảnh biến thứ nhất, căn bản của Khí Huyết Biến chính là khí huyết dẫn lửa, nếu cháy thành công thì sẽ từ cảnh giới Vô Ngã đến Biến Cảnh, nếu cháy thất bại thì sẽ biến thành một đống tro bụi.
Giờ phút này Chiến Thiên Vũ đang tiến hành khí huyết cháy, hoàn toàn lột xác.
Thời gian dường như trôi qua rất nhanh, lại dường như rất chậm, cho đến cuối cùng, khi khí huyết cháy tan đi, Chiến Thiên Vũ đứng ở nơi đó, đột nhiên mở mắt ra.
Trong chớp mắt này, tất cả mọi người trong toàn bộ thành Đông Thiên đều cảm giác được dường như trời đất xung quanh đã hoàn toàn biến ảo.
Giống như có một vị thần đang nhìn thấu hết tất cả bọn họ vậy.
Chiến Thiên Vũ chậm rãi mở hai mắt ra, vô cùng ngạc nhiên.
Khôi giáp hoàng kim bên ngoài cơ thể đã hóa thành ánh sáng vàng tím.
Chiến Thần Thánh Quyết.
Đã trở thành Chiến Thần Thiên Quyết, mà Chiến Thiên Vũ ông ta cũng đã lột xác.
Tần Phong Tình ở bên cạnh kinh ngạc nói: "Chỉ một Lưu Ly Ngọc Nguyên Quả...", "Cũng không phải!"
Thần Tinh Dịch lại cười nói: "Chiến Thiên Vũ đã đến gần ngưỡng cửa Biến Cảnh, Lưu Ly Ngọc Nguyên Quả chỉ làm tăng nhanh tốc độ của ông ta, nhưng cái chính vẫn là Tần tiên sinh chỉ bảo cho Chiến Thiên Vũ".
Chỉ bảo cái gì thì Thần Tinh Dịch chưa nói, nhưng hắn ta vô cùng chắc chắn, nhất định là Chiến Thần Thiên Quyết.
Năm đó sư tôn đi khắp chín thiên, thu thập thể thuật, sự hiểu biết và chỉ đạo tu hành thể thuật của hắn có thể nói là tập trung hết những thứ ưu tú trong thiên hạ! Mà đối với bất cứ một người nào, điều này là thứ chỉ có thể nhìn chứ không thể tiếp xúc.
Thần Tinh Dịch hắn cũng từng đọc qua hết cuốn sách “Thuật Luyện Thể”, nhưng đến bây giờ, hắn ta vẫn chưa thể học hết được toàn bộ tinh hoa trong đó.
Thứ mà sư tôn ngưng tụ vạn năm cũng không phải là thứ mà hắn ta có thể học được trong hơn vạn năm được! Mà giờ phút này, Tần Ninh thở ra một hơi, sắc mặt có chút tái nhợt.
Hắn lấy cường độ hồn phách của cảnh giới Chân Ngã để truyền đạo cho cường giả cảnh giới Vô Ngã, lực hồn phách tiêu hao quá lớn.
Mới vừa mở miệng, sắc mặt Tần Ninh tái nhợt, cả người lảo đảo một cái, suýt nữa đứng không vững ngã xuống đất.
Chiến Thiên Vũ nhanh tay đỡ lấy Tần Ninh, vội vàng nói: "Tần công tử, không sao chứ..."
Chương 2865: Xem ra ngươi không muốn tự mình ra tay
"Vẫn ổn...", Tần Ninh cười khổ nói: "Cũng may chỉ là thay đổi một thể thuật, vẫn có thể chịu đựng được, Chiến Thần Thiên Quyết là võ quyết phù hợp cho Biến Cảnh tu hành, bây giờ muốn truyền cho ngươi thì vẫn quá miễn cưỡng".
Chiến Thiên Vũ vội vàng nói: "Thiên Vũ hổ thẹn".
"Thẹn cái gì?
Thể thuật tốt đương nhiên phải tìm người thích hợp tu luyện, ngươi thích hợp, ta mới cho ngươi".
Chiến Thiên Vũ nghe vậy thì cười một tiếng.
Chỉ trong chớp mắt, một người cảnh giới Vô Ngã tầng bảy đã thành một vị bá chủ Biến Cảnh.
Mọi người đều vô cùng bối rối.
Chiến Thiên Vũ cẩn thận đỡ Tần Ninh, ngay sau đó ngẩng đầu nhìn lên, mở miệng nói: "Huyết Khâm, là tự ngươi chặt tay mình, hay là để ta giúp ngươi!"
Nghe thấy vậy, giờ phút này trong lòng Huyết Khâm chỉ muốn mắng mẹ nó! Nếu sớm biết vậy thì vừa rồi đã chạy rồi! Nhưng ông ta nào ngờ được Tần Ninh nói sẽ giúp Chiến Thiên Vũ thành Biến Cảnh là có thể giúp Chiến Thiên Vũ thành một vị bá chủ Biến Cảnh ngay đâu chứ.
Sao hắn lại có bản lĩnh biến đá thành vàng, làm cái gì cũng thành công vậy chứ.
Đây là thủ đoạn tà môn gì?
"Cho dù ngươi đã thành Biến Cảnh, bổn cung chủ sẽ phải sợ ngươi sao?"
Huyết Khâm nói: "Ta đã định rời đi rồi, sao ngươi cứ phải hùng hổ dọa người như vậy?"
"Là tự ngươi chặt tay mình, hay là để ta giúp ngươi".
Chiến Thiên Vũ nhìn thẳng Huyết Khâm, tiếp tục mở miệng nói.
Huyết Khâm giận dữ.
Tên khốn kiếp này, đến Biến Cảnh là hoàn toàn không coi ông ta ra gì.
Quá đáng ghét.
"Xem ra ngươi không muốn tự mình ra tay rồi".
Chiến Thiên Vũ vừa dứt lời, bàn tay nắm chặt.
Vốn bọn họ đang đứng cách xa nhau trăm trượng, đột nhiên trước người Huyết Khâm xuất hiện một bàn tay, ánh sáng màu tím ngưng tụ chộp vào bả vai ông ta.
Huyết Khâm muốn lùi lại, nhưng tốc độ của bàn tay màu tím kia lại cực nhanh.
Ầm một tiếng, bàn màu tím trực tiếp bắt lấy cánh tay ông ta giống như móng rồng.
Cánh tay của Huyết Khâm lập tức bị sương máu bao phủ, cả người lùi về phía sau.
Nhưng ngay giây phút này, một tiếng bịch đột nhiên vang lên.
Huyết Khâm còn chưa kịp rút lui, Chiến Thiên Vũ đã đánh xuống, trong nháy mắt một tiếng nổ vang lên, cánh tay kia đã bị bóp vỡ.
Cả người Huyết Khâm thụt lùi trăm thước, chưa kịp phát ra một tiếng hét thảm, lúc này khuôn mặt đầy mồ hôi, nhìn về phía Chiến Thiên Vũ trước mặt bằng ánh mắt lạnh lùng.
"Nỗi nhục ngày hôm nay, Huyết Khâm nhớ kỹ".
Vừa dứt lời, cả người Huyết Khâm lùi lại, hoàn toàn hóa thành một làn sương máu biến mất không thấy.
Mà Chiến Thiên Vũ cũng không đuổi theo.
Giờ phút này, ông ta nhìn về phía Tần Ninh, dò hỏi: "Tần tiên sinh, Hoa Thiên Phong kia...", "Nể mặt Hoa Đăng Vân, Hoa Thiên Phong, giao ra một phách khí, hoặc là lấy một cánh tay của ngươi, ngươi chọn cái nào?"
Hoa Thiên Phong nào còn dám quan tâm đến cái gọi là mặt mũi của nhà họ Hoa nữa, bàn tay hất lên một cái, một cây trường thương bất ngờ xuất hiện ở trong tay, ném cho Chiến Thiên Vũ, nói: "Đây là Vạn Tẫn Thương khá nổi tiếng trong nhà họ Hoa ta, phách khí, cho ngươi!"
Chiến Thiên Vũ nhận lấy trường thương, gật đầu một cái.
"Lần sau nhớ đấy, đừng có mà mở miệng ra là nói đến uy nghiêm của nhà họ Hoa không thể xâm phạm nữa, năm đó lúc nhà họ Hoa chưa vươn lên, ta nhớ trong Tây Hoa Thiên có một gia tộc không hề kém hơn nhà họ Hoa ngươi bây giờ, nhưng kết quả thế nào?
Chọc phải người không nên chọc, tất cả Biến Cảnh trong gia tộc đều bị giết, đến nay sa sút...", sắc mặt Hoa Thiên Phong biến đổi, chắp tay nói: "Đa tạ!"
Vừa dứt lời, Hoa Thiên Phong cũng không dám ở lại thêm nữa, mà dẫn đám người nhà họ Hoa rời đi.
Người của nhà họ Hoa và Huyết Vụ cung một trước một sau, không chút do dự mà lần lượt rời đi.
Lúc này Tần Ninh cũng cười khổ nói: "Thật sự là... cứ phải trêu chọc ta làm gì!"
Chiến Thiên Vũ ở bên cạnh hắn cũng cười nói: "Bọn họ không biết oai phong của tiên sinh, dĩ nhiên là ỷ vào thân phận của mình mà tỏ ra cao cao tại thượng rồi".
Lúc này, Triệu Đông Thiên tiến lên phía trước nói: "Nếu lão Chiến đã tới đón người, vậy cũng không cần đi trong hôm nay, để ngày mai hẵng đi, mọi người tụ tập một lần trong Triệu phủ ta".
"Cũng được".
Mọi người lần lượt trở lại phủ đệ.
Mặt trời lên cao ba sào, bên trong một đình viện, năm người Tần Ninh, Thần Tinh Dịch, Triệu Đông Thiên, Chiến Thiên Vũ cùng với Lý Nhàn Ngư ngồi quanh bàn.
Những người khác đều ở bên ngoài.
Chiến Thiên Vũ đứng dậy, đoan chính hành lễ, sau đó quỳ xuống đất dập đầu, ba quỳ chín lạy xong mới nói: "Đại Đế trở về, Thiên Vũ không biết, đúng là tội đáng chết vạn lần, nghe tiểu nữ nói là Đại Đế đã cứu tiểu nữ, tiểu nữ của ta nghịch ngợm, chắc chắn đã mang thêm phiền toái đến cho Đại Đế".
Chiến Thiên Vũ vốn là một người tinh thông thể thuật trong Tây Hoa Thiên, cũng đã từng khiêu chiến với Tần Ninh đời thứ tám.
Sau khi Chiến Thiên Vũ bị đánh bại đã hết lòng học hỏi.
Mà ban đầu Tần Ninh nói cho ông ta, ông ta đã đi nhầm con đường thể thuật, lại cho ông ta Chiến Thần Thánh Quyết để ông ta tu hành.
Chẳng qua là nếu muốn tu hành pháp quyết này thì cần Chiến Thiên Vũ xóa hết toàn bộ tu vi của mình đi, bắt đầu lại từ đầu.
Mà Chiến Thiên Vũ đã đồng ý! Sự quyết đoán này khiến Tần Ninh vô cùng xúc động.
Vì vậy, thậm chí ban đầu hắn còn tốn rất nhiều thời gian để dẫn Chiến Thiên Vũ theo bên cạnh, dạy dỗ ông ta tu hành Chiến Thần Thánh Quyết bắt đầu lại từ đầu.
Lời Tần Ninh nói không sai, Chiến Thần Thánh Quyết vô cùng thích hợp với Chiến Thiên Vũ, ông ta tiến bộ cực nhanh, sau đó Tần Ninh dẫn Thần Tinh Dịch tiếp tục đi khắp Trung Tam Thiên, Chiến Thiên Vũ thì ở lại trong Tây Hoa Thiên nghỉ ngơi.
Trên thực tế, mỗi một đời, cho dù là những người mà Tần Ninh từng gặp hay là những chuyện mà hắn đã trải qua, đều được khắc trong tim rất rõ ràng.
Hắn đối xử với Chiến Thiên Vũ như vãn bối, vì vậy cũng rất bao dung với Chiến Linh Vân.
Tần Ninh cười nói: "Đứa bé kia đúng là có tính tình công chúa, nhưng mà tâm tính cũng không xấu".
Chiến Thiên Vũ gật đầu một cái.
Thần Tinh Dịch cười ha ha nói: "Lão Chiến, lão Triệu, đã lâu rồi chúng ta không được ở cùng nhau, thật hoài niệm năm đó cùng nhau ăn cơm uống rượu cùng đi... khụ... hưởng thụ cuộc sống!"
Triệu Đông Thiên cũng nói: "Đúng vậy, khiến người ta phải hoài niệm, nhưng bây giờ Tần phụ đã trở về, mọi người có thể gặp nhau thường xuyên rồi".
Chiến Thiên Vũ sửng sốt.
Tần phụ?
Triệu Đông Thiên lại cực kỳ vô sỉ, đúng là dám làm điều vô lại này luôn?
Tần Ninh nhìn về phía Chiến Thiên Vũ, cười nói: "Hôm nay ngươi đã đến cấp bậc Khí Huyết Biến nhất biến, tu hành Chiến Thần Thiên Quyết có thể giúp ngươi ổn định lại, không cần nóng nảy".
"Hơn nữa, Tây Hoa Thiên Cung, nhà họ Hoa đã biết ngươi đến Biến Cảnh, có lẽ sẽ lấy lòng ngươi, nhưng có lẽ sẽ không tha cho ngươi, ngươi cẩn thận chút".
"Ừm...", Chiến Thiên Vũ trịnh trọng gật đầu.
Từ trước đến giờ ông ta luôn luôn cung kính lắng nghe lời Tần Ninh nói.
Trên thực tế không chỉ là ông ta, mà Triệu Đông Thiên và Thần Tinh Dịch cũng như vậy.
"Sau này ta sẽ vào học viện Thánh Hoàng, định khiêm tốn một khoảng thời gian, chuyên tâm tu hành, nhà họ Triệu cứ yên tâm phát triển ở trong thành Đông Thiên, Chiến Thần Lâu ngươi cũng không cần hống hách, đồng thời hai phe các ngươi đều phải để ý đến hướng đi của Ma tộc!"
Chiến Thiên Vũ cẩn thận nói: "Ma tộc đã không xuất hiện nhiều năm rồi, lần này Hoa Vân Thịnh hợp tác với Ma tộc, sợ rằng mới chỉ là bắt đầu...", "Nhất định ta sẽ cố gắng điều tra".
Tần Ninh tiếp tục nói: "Được, những chuyện khác thì không cần các ngươi bận tâm, tu luyện thật tốt là được".
"Vâng!"
Sau khi trò chuyện xong, mấy người lần lượt ngồi xuống, bắt đầu uống rượu.
Nhiều năm không gặp, tuy Triệu Đông Thiên và Thần Tinh Dịch đã trò chuyện với Tần Ninh rất nhiều rồi, nhưng vẫn có nhiều chuyện chưa nói hết. Mà Chiến Thiên Vũ càng rất tò mò với những gì Tần Ninh trải qua mấy năm nay, luôn miệng hỏi lung tung này kia.
Lý Nhàn Ngư nhìn một màn này, chỉ cảm thấy những người mà sư phụ kết giao đời này đều là người chân thành đáng tin!
Chiến Chi Hiên nhìn sáu quả Lưu Ly Ngọc Nguyên Quả, nói ngay: "Không được không được, vật này quá quý giá, chúng ta không thể nhận".
"Ngươi cứ cầm lấy đi!"
Tần Ninh nhìn Chiến Linh Vân, nói: "Không phải ngươi nói muốn giúp ta vào học viện Thánh Hoàng sao?
Đây coi như là thù lao đưa cho ngươi!"
"Linh Vân, không được".
Chiến Chi Hiên lại ngăn cản nói: "Đây là Lưu Ly Ngọc Nguyên Quả do Lưu Thiên Thụ sinh ra, một quả này cũng đủ để cảnh giới Vô Ngã phải tranh đấu đến mức đầu rơi máu chảy, cảnh giới Vong Ngã và cảnh giới Chân Ngã thì càng tranh nhau sống chết, nó quá quý giá, quả này phải tốn mười mấy vạn năm mới có thể kết trái!"
"Một quả này có thể để ngươi trực tiếp đạt đến cảnh giới Vong Ngã tầng một, thậm chí tầng hai, có thể để đại ca ngươi trực tiếp đạt đến cảnh giới Vô Ngã, không có công không nhận lộc, sao ngươi có thể lấy vật trân quý như vậy!"
Nghe thấy thế, Chiến Linh Vân cũng đã hiểu được sự quý giá của Lưu Ly Ngọc Nguyên Quả.
"Ta không thể nhận".
Chiến Linh Vân liền nói ngay: "Lúc trước là các ngươi đã cứu ta, chăm sóc ta, bảo vệ ta, sao ta có thể lấy đồ của các ngươi được...", nghe thấy vậy, Tần Ninh cười: "Yên tâm đi, trở về cứ nói với cha các ngươi là ta cho, cha ngươi sẽ không trách cứ các ngươi đâu!"
"Chuyện này...", Tần Ninh lập tức cười nói: "Như vậy đi!"
Nói rồi Tần Ninh lấy ra giấy bút viết cái gì đấy, sau đó gập lại giao cho Chiến Linh Vân, nói: "Đưa cái này và cả sáu Lưu Ly Ngọc Nguyên Quả cho phụ thân ngươi, nếu như ông ta không muốn thì trả lại sau cũng được".
Thần Tinh Dịch đi ra, nói thẳng: "Nói cho cha ngươi, Thần Tinh Dịch đang chờ ông ta ở trong thành Đông Thiên, nếu như ông ta không đến, ta sẽ lột da ông ta!"
Chiến Linh Vân nhìn Thần Tinh Dịch một chút, lại nhìn về phía Tần Ninh, lập tức nói: "Vậy ta cầm đi trước!"
"Ừm...", chuyện này cũng xem như đã kết thúc, di chỉ Vạn Nguyên Tông đã không còn gì tốt để tìm kiếm, ngược lại còn xuất hiện Ma tộc Huyết Nhãn, còn có một vị cao thủ Biến Cảnh dẫn đầu đại quân Ma tộc Huyết Nhãn.
Đây chính là chuyện lớn.
Sau lần này, chỉ sợ sẽ được truyền ra khắp Tây Hoa Thiên, mà chuyện con cháu nhà họ Hoa ở Tây Hoa Thiên cấu kết với Ma tộc cũng sẽ truyền ra.
Đến lúc đó sẽ khó tránh khỏi xuất hiện rất nhiều sóng gió.
Chỉ là những chuyện này đã không cần Tần Ninh phải lo lắng nữa rồi.
Trở về thành Đông Thiên, trở lại Triệu phủ, Tần Ninh cũng định dặn dò Triệu Đông Thiên một ít chuyện, sau đó sẽ rời khỏi, tiến về Chiến Thần Lâu, đi gặp Chiến Thiên Vũ, sau đó trực tiếp đến học viện Thánh Hoàng gặp Sương Nhi.
Hơn nữa thực ra trong lòng hắn vẫn có chút lo lắng cho Thượng Nguyên Thiên bên kia, đã qua trăm năm rồi, không biết mấy người Trần Nhất Mặc, Vân Sương Nhi, Thời Thanh Trúc, Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo như thế nào.
Triệu phủ.
Bên ngoài từ đường, ba huynh đệ Triệu Tầm, Triệu Bình, Triệu Triết lẳng lặng chờ đợi.
Trong từ đường, Tần Ninh, Triệu Đông Thiên và Lý Nhàn Ngư đứng vững.
Người của Phong Nguyệt Tông cũng đã vào nhà họ Triệu, chỉ là Thần Tinh Dịch không ở nơi này, sau khi trở lại Triệu phủ đã lại đi lêu lổng rồi.
"Những bảo vật kia, ngươi hãy vụng trộm bắt đầu phát triển nhà họ Triệu, không được để người ta phát hiện ra, nhà họ Triệu mạnh lên vào lúc quan trọng mới có giá trị, hiểu chưa?"
Nghe được Tần Ninh dặn dò, Triệu Đông Thiên liền nói ngay: "Tần phụ yên tâm, chắc chắn sẽ chú ý!"
Nhìn Triệu Đông Thiên tràn đầy phấn khởi, Tần Ninh nhíu mày.
"Bằng không...", "Tần phụ!"
Triệu Đông Thiên lại nói: "Nhất định con sẽ cẩn thận từng li từng tí, không để bất kì kẻ nào biết nhà họ Triệu bọn con phát triển lớn mạnh, lúc người cần cứ ra lệnh một tiếng là được rồi!"
"Được thôi".
Có lẽ đời này trở về, mấy vị đệ tử luôn mang đến cho mình cảm giác đều không đáng tin cậy, khiến Tần Ninh có đôi khi dặn dò chuyện gì đó luôn luôn phải dặn dò thêm mấy lần, làm cho người có tính cách như Tần Ninh cũng phải cảm thấy vô cùng khổ sở giày vò.
"Nhàn Ngư, ngươi tiêu hóa Lưu Ly Ngọc Nguyên Quả đi, những chuyện khác không cần quan tâm, mấy ngày sau cứ bế quan trong Triệu phủ".
"Vâng, sư phụ".
Cũng không còn chuyện gì khác để dặn dò, Tần Ninh cũng lựa chọn trở lại trong phủ đệ, lấy ra một Lưu Ly Ngọc Nguyên Quả.
Hắn khoanh chân ngồi tại chỗ, trực tiếp nuốt vào bụng.
Trong khoảnh khắc, từng lực lượng trong cơ thể chuyển động, khí tức sinh mệnh mạnh mẽ bộc phát.
Những tiếng ầm ầm vang vọng, ánh mắt Tần Ninh khẽ động, lực lượng khắp người bộc phát, dao động khủng bố vang lên trong nháy mắt.
Mệnh Hoàn thứ nhất của hắn tự động hiện ra.
Mà trong ngoài Mệnh Hoàn thứ nhất có chín Mệnh Hoàn hư ảo, lóe ra ánh sáng nhàn nhạt.
Thế nhưng vào lúc này, bên ngoài một Mệnh Hoàn ngưng thực kia lại xuất hiện Mệnh Hoàn thứ hai.
Xung quanh Mệnh Hoàn thứ hai lại xuất hiện chín Mệnh Hoàn hư ảo, chín cái này dung nhập vào một Mệnh Hoàn ngưng thực kia rồi tản ra lần nữa, ngưng thực lần nữa... Cứ vòng đi vòng lại, cho đến cuối cùng, Mệnh Hoàn thứ hai đã hoàn toàn ngưng tụ.
Một Lưu Ly Ngọc Nguyên Quả chỉ đủ để Tần Ninh ngưng tụ ra một Mệnh Hoàn.
Cảnh giới Chân Ngã tầng hai.
Tần Ninh đẩy cửa đi ra ngoài, trên bầu trời trăng sao, xung quanh loáng thoáng có tiếng côn trùng kêu vang, tất cả đều vô cùng bình tĩnh, yên ả... Mấy ngày tiếp theo, Tần Ninh vẫn luôn ở lại trong Triệu phủ, chỉ đạo tu vi võ đạo cho Triệu Đông Thiên, cũng lần lượt chỉ bảo Triệu Tầm, Triệu Bình, Triệu Triết và con cháu mấy đời của ông ta.
Điều này khiến Triệu Đông Thiên hưng phấn cả ngày đến mức không ngủ ngon.
Có thể được Tần phụ chỉ bảo là phúc phận tu luyện ba đời, không biết có bao nhiêu cường giả Biến Cảnh ở Trung Tam Thiên năm đó muốn được Tần phụ chỉ đạo, quỳ xuống cầu xin còn không được.
Có đôi khi con đường võ đạo chính là như vậy, có lẽ ngươi cảm thấy mình đang đi theo con đường hướng đi của mình, căn bản không có vấn đề gì, rất nhiều người bên cạnh cũng không nhìn ra được vấn đề, nhưng ở trong mắt các cường giả đỉnh phong, có thể nhận ra thiếu sót ngay lập tức.
Mà có đôi khi một chút xíu thiếu sót cũng có thể khiến mình không có cách nào tiến thêm được nữa.
Đây chính là lý do vì sao khi thiên tài lĩnh ngộ phải bế quan mười năm, một khi đột phá sẽ có cảnh tượng kinh khủng cỡ nào.
Cứ như thế, lại bảy ngày nữa trôi qua, cuối cùng Tần Ninh đã định xuất phát.
Trước tiên đến Chiến Thần Lâu, sau đó lại đi học viện Thánh Hoàng, đây cũng là kế hoạch đã được định trước của hắn.
Sáng sớm ngày hôm đó, Triệu Đông Thiên xuất hiện bên ngoài phòng Tần Ninh.
Hắn đẩy cửa đi ra ngoài, nhìn thấy lão già kia đứng ở đó thì giật nảy mình.
"Ngươi làm gì đấy?"
"Tần phụ, con không nỡ xa người".
Triệu Đông Thiên tủi thân nói: "Đừng đi được không?"
Tần Ninh chỉ cảm thấy cả người nổi da gà, không nhịn được nói: "Cũng không phải là ta đi chết, ngươi làm ra vẻ bi ai như thế làm gì?"
"Ta chỉ muốn đi ra ngoài tu hành, xem rốt cuộc bây giờ Tây Hoa Thiên như thế nào rồi, ngươi kích động cái quỷ gì?"
Triệu Đông Thiên lại nói: "Con không nỡ rời xa người, hay là người dẫn con đi theo đi?
Con sẽ đóng vai lão bộc, đi theo người cũng được mà”.
"Vậy ta giao cho ngươi nhiệm vụ nhé?"
Nhiệm vụ! Đúng rồi, phát triển nhà họ Triệu, lặng lẽ phát triển nhà họ Triệu.
Triệu Đông Thiên lập tức nói: "Con trai chắc chắn sẽ không phụ sứ mệnh của phụ thân!"
"...", lúc Tần Ninh đang cạn lời, đột nhiên trên bầu trời thành Đông Thiên có khí tức mạnh mẽ lướt qua, ngay sau đó, những khí tức mạnh mẽ kia đột nhiên dừng lại giữa trời, lao thẳng về phía Triệu phủ.
Chương 2862: Người nhà họ Hoa đến
"Là ai to gan như vậy?"
Triệu Đông Thiên ngẩng đầu nhìn lại, mắng: "Nếu là tên Chiến Thiên Vũ kia, lão phu nhất định phải lột da ông ta!"
Tần Ninh không nói gì.
Triệu Đông Thiên đưa mắt nhìn, ánh sáng lạnh lẽo ngưng tụ.
Lúc này bên ngoài đình viện, mấy bóng người đột nhiên đi đến, cầm đầu chính là Triệu Nhất Tuyên, nói ngay: "Ông nội, là người nhà họ Hoa".
Nhà họ Hoa?
Người nhà họ Hoa tới làm gì?
Triệu Nhất Tuyên tiếp tục nói: "Khí thế hung dữ, không có ý tốt...", "Đi, đi xem một chút".
Triệu Đông Thiên hừ một tiếng nói: "Thật sự cho rằng danh tiếng của Đông Thiên lão nhân ta là giả, sẽ sợ bọn họ sao?"
Tần Ninh cũng cười một tiếng.
Người nhà họ Hoa?
Cũng đã tới rồi, xem ra là đến để xả giận đây.
Đi xem một chút.
Tần Ninh dẫn Lý Nhàn Ngư đi theo đám người Triệu Đông Thiên tới bên ngoài phủ đệ nhà họ Triệu.
Lúc này, trên bầu trời đường phố rộng lớn có mười mấy con phi cầm giang cánh chừng trăm trượng, dừng ở giữa không trung chứ không hạ xuống.
Giờ phút này không ít người trong thành Đông Thiên đều thấy được chiến trận lớn như vậy, trên lưng đám phi cầm kia có những tòa cung đình, bên trên cung đình cắm cờ nhà họ Hoa bay phấp phới trong gió, ai nấy cũng biết đây là võ giả nhà họ Hoa.
"Sao người nhà họ Hoa lại đến đây?"
"Thành Đông Thiên là do nhà họ Triệu quản lý, Đông Thiên lão nhân trấn giữ, xưa nay đều không hay tranh đấu với phe phái nào, cũng coi như nắm trong tay một phần ba địa bàn thành Đông Thiên, tại sao nhà họ Triệu lại xảy ra tranh chấp với nhà họ Hoa rồi?"
"Không biết, nhưng mà nghe nói mấy ngày trước trong dãy núi Đông Thiên xuất hiện di chỉ của Vạn Nguyên Tông, con em nhà họ Hoa bắt tay với Ma tộc Huyết Nhãn tính kế với thế lực các nơi, Hoa Vân Thịnh bị giết".
"Ngươi nói gì?
Hoa Vân Thịnh chết?
Thật hay giả?"
"Sao có thể là giả được, không ít tán tu đều thấy".
Đám người bàn luận sôi nổi, cực kỳ náo nhiệt.
Nhà họ Hoa đến thành Đông Thiên, đây chính là chuyện lớn.
Lúc này Triệu Đông Thiên đi tới ngoài cửa Triệu phủ, ngẩng đầu nhìn lên, hừ một tiếng nói: "Nhà họ Hoa đúng là kiêu căng, dám tới trước cửa Triệu phủ ta mà còn không xuống, ở đó diễu võ dương oai?"
Nghe thấy lời này, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện từng tiếng xé gió, ngay sau đó chỉ thấy được mấy chục người rơi xuống từ trên lưng một con phi cầm dẫn đầu.
Mấy chục bóng người tiêu sái phóng khoáng đáp xuống đất, đứng ngoài cửa lớn Triệu phủ.
Cầm đầu là một đàn ông mặc trường sam đẹp đẽ, mái tóc dài tung bay, đứng chắp tay, sắc mặt lạnh lùng, trong đôi mắt phượng có mấy phần sát khí.
"Hoa Thiên Phong!"
Nhìn thấy người nọ, Triệu Đông Thiên liền nói ngay: "Đầu óc của nhà họ Hoa ngươi có vấn đề hả?"
Hoa Thiên Phong còn chưa mở miệng đã bị Triệu Đông Thiên mắng một câu, sắc mặt vô cùng khó coi.
"Triệu Đông Thiên, ta không đến để tìm ngươi".
"Ngươi không tìm ta thì đến trước Triệu phủ ta diễu võ dương oai làm gì?
Cút!"
Triệu Đông Thiên không khách khí chút nào.
Đúng là nhà họ Hoa là một trong ba thế lực đứng đầu ở Tây Hoa Thiên, bên trong gia tộc có Biến Cảnh trấn giữ, đúng là rất mạnh mẽ.
Nhưng Triệu Đông Thiên cũng không phải kẻ vô dụng.
Ông ta không đắc tội nhà họ Hoa, nếu nhà họ Hoa muốn cắn nuốt nhà họ Triệu của ông ta, chỉ cần không thể đuổi tận giết tuyệt, vậy thì cứ chuẩn bị bị trả thù đi.
Cho nên mặc dù nên né tránh nhà họ Hoa, nhưng lúc nên mạnh mẽ thì vẫn phải mạnh mẽ.
Hoa Thiên Phong là đệ đệ của tộc trưởng nhà họ Hoa hiện nay - Hoa Thiên Tuyệt, cũng là tứ gia của nhà họ Hoa, coi như có thân phận địa vị tầng trung trong đó.
Bản thân ông ta còn là cường giả cảnh giới Vô Ngã tầng sáu, tuyệt đối là cường giả đứng đầu ở trong vùng đất Tây Hoa Thiên này.
Ánh mắt Hoa Thiên Phong lạnh lùng nói: "Triệu Đông Thiên, ta không tìm ngươi, mà là người ở trong nhà ngươi, Tần Ninh!"
"Hoa Vân Thịnh cấu kết với Ma tộc Huyết Nhãn, ý đồ hợp tác với Ma tộc để giết hại Nhân tộc, giúp mình đột phá đến đạt cảnh giới Vô Ngã, tội đáng chết vạn lần".
Hoa Thiên Phong lạnh lùng nói: "Nhưng cho dù là tội đáng chết, giết hắn ta cũng là chuyện của nhà họ Hoa chúng ta, không tới lượt những người khác tới nhúng tay".
"Người này đã giết Hoa Vân Thịnh, khinh thường uy nghiêm gia tộc, ta cần đưa hắn về trị tội!"
Nghe thấy lời này, Triệu Đông Thiên lập tức mắng mỏ.
"Hoa Thiên Phong, nhà họ Hoa ngươi trở nên vô sỉ như vậy từ bao giờ?"
Triệu Đông Thiên giễu cợt nói: "Chính ngươi cũng đã nói hết rồi, Hoa Vân Thịnh cấu kết với Ma tộc, đó không phải là rất đáng chết sao, bây giờ lại muốn tới bắt người?"
"Có ý gì?
Con em nhà họ Hoa ngươi làm sai chuyện, ai cũng không thể trừng trị?"
"Không sai!"
Hoa Thiên Phong đứng chắp tay, hờ hững nói: "Nhà họ Hoa chúng ta có quy định, nếu con em trong nhà phạm sai lầm, người ngoài không được tùy ý trừng trị, chỉ có tộc lão nhà họ Hoa chúng ta mới được tự mình thẩm vấn, định tội, cuối cùng xử phạt!"
"Nếu những người khác dám để con em nhà họ Hoa bỏ lỡ việc xử phạt, đó chính là khiêu khích với tôn nghiêm của nhà họ Hoa ta".
Nghe thấy lời này, Triệu Đông Thiên vô cùng tức giận.
Nhà họ Hoa đúng là quá kiêu ngạo.
Con cháu nhà mình phạm sai lầm, chỉ có gia tộc nhà mình mới có thể xét xử, những người khác không có quyền hỏi tới.
Vậy nếu con cháu của những nhà khác phạm sai lầm, chỉ sợ nhà họ Hoa muốn giết thì giết đúng không?
Chuyện này nhất định là do đám chó má Huyết Vụ cung, Bát Phương Thần Giáo vạch trần.
Triệu Đông Thiên đang muốn quát mắng, Tần Ninh lại cười nói: "Nhà họ Hoa đúng là vẫn bá đạo như thường!"
"Ta biết quy củ của nhà họ Hoa các ngươi, gia tộc lớn giàu có sẽ thiết lập ra quy củ này để đề phòng con cháu nhà họ Hoa bị người ngoài tùy ý giết chết, nhưng lần này, mọi người đều biết rõ Hoa Vân Thịnh hợp tác với Huyết Lặc Ma của Ma tộc Huyết Nhãn, Hoa Vân Thịnh chết là đáng đời".
Tần Ninh nói thẳng: "Hãy trở về nói lời này với đám tộc lão nhà họ Hoa các ngươi đi".
Hoa Thiên Phong nhìn Tần Ninh, nghe được những lời này của hắn thì ngẩn người.
Người này còn kiêu ngạo hơn cả ông ta! Thậm chí ông ta còn đột nhiên cảm thấy Tần Ninh còn giống người nhà họ Hoa hơn.
Hoa Thiên Phong hừ một tiếng, tiếp tục nói: "Ngươi phải đi cùng ta, nếu không hôm nay...", "Nếu không như thế nào?"
Chẳng qua là Hoa Thiên Phong còn chưa nói hết, một giọng nói lười biếng đã vang lên.
Thần Tinh Dịch dẫn đám người Tần Phong Tình và Tần Nguyệt Sương xuất hiện, hừ một tiếng nói: "Chẳng lẽ các ngươi còn dám ra tay?"
"Phong Tình, Nguyệt Sương, nếu người này mà ra tay, hai người các nàng có thể giết được ông ta không?"
Tần Phong Tình và Tần Nguyệt Sương đều là cảnh giới Vô Ngã tầng bảy.
"Cũng được".
Giọng nói trong trẻo lạnh lùng của Tần Nguyệt Sương vang lên.
"Phong Nguyệt Tông cũng muốn xen vào chuyện nhà họ Hoa ta sao?"
Hoa Thiên Phong quát lên: "Nhà họ Triệu và Phong Nguyệt Tông có bắt tay cũng không phải là đối thủ của nhà họ Hoa ta, mấy vị đừng nên tự tìm chết!"
"Còn khùng như vậy?"
Thần Tinh Dịch phất tay nói: "Phong Tình, Nguyệt Sương, làm thịt ông ta đi!"
Hai cô gái nghe vậy lập tức muốn ra tay.
"Các ngươi dám!"
Võ giả nhà họ Hoa lập tức bùng nổ khí thế, dường như hai phe có thể xảy ra một trận chiến bất cứ lúc nào.
Giờ phút này, bầu không khí khẩn trương đến mức cao nhất.
Hoa Thiên Phong cũng không nghĩ tới Phong Nguyệt Tông và nhà họ Triệu lại không thèm quan tâm đến hậu quả chỉ vì bảo vệ Tần Ninh như thế.
Lần này ông ta đến đây vốn cũng không dẫn theo bao nhiêu người, dẫu sao nhà họ Hoa xưng bá Tây Hoa Thiên bao nhiêu năm rồi, ai dám không vâng lời chứ?
Nhưng ai mà ngờ được hai vị tông chủ Phong Nguyệt Tông đều ở chỗ này, hơn nữa Triệu Đông Thiên cũng có khí thế hung hăng như vậy.
"Nhà họ Triệu, Phong Nguyệt Tông đúng là kiêu căng".
Lúc này một tiếng hừ lạnh vang lên, lại có không ít bóng người đang đi từ xa tới chỗ này, mà người cầm đầu lại mang đến cho người ta áp lực cực mạnh...
Chương 2863: Các ngươi không đưa đi được
Vào lúc này, Hoa Thiên Phong thấy đám người kia đến, sắc mặt dần dần đẹp hơn.
Một người đàn ông cầm đầu chừng bốn mươi tuổi, mặc một bộ huyết bào, mái tóc dài đỏ như máu, mang đến cho người ta cảm giác cực kỳ lạnh lùng cuồng bạo.
Giờ phút này, sắc mặt Triệu Đông Thiên lại vô cùng lạnh lẽo.
Cung chủ Huyết Vụ cung - Huyết Khâm! Mẹ nó! Đây đúng là xem thường mình mà.
Tần Ninh ở nhà họ Triệu, nhà họ Hoa dám đến bắt người, Huyết Vụ cung cũng dám đến, bọn họ căn bản không thèm coi Triệu Đông Thiên ra gì mới có thể làm như vậy.
Hiển nhiên tình hình bây giờ là do có người âm thầm đổ dầu vào lửa.
Không nghi ngờ chút nào, khả năng lớn nhất chính là Huyết Vụ cung.
Huyết Anh công tử bị giết, đây là một điều vô cùng nhục nhã đối với Huyết Vụ cung.
Mà Huyết Vụ cung lại cảm thấy thực lực của Triệu Đông Thiên đã đáng sợ hơn năm đó rất nhiều, cho nên mới kéo cả nhà họ Hoa tới cùng.
Cảnh tượng này cũng khiến mọi người trong thành Đông Thiên lần lượt biến sắc.
Tứ gia nhà họ Hoa Hoa Thiên Phong là một vị cường giả cảnh giới Vô Ngã tầng sáu.
Cung chủ Huyết Vụ cung - Huyết Khâm cũng là một vị cường giả cảnh giới Vô Ngã tầng bảy.
Dẫn theo một đống võ giả cảnh giới Vô Ngã, Vong Ngã, Chân Ngã đi tới ngoài cửa Triệu phủ trong thành Đông Thiên để hung sư vấn tội.
Đây chính là chuyện động trời.
Lúc này Huyết Khâm đưa mắt nhìn thẳng Triệu Đông Thiên, hừ một tiếng nói: "Triệu Đông Thiên, bổn tọa không phải đến tìm ngươi gây phiền phức, cần phải giao Tần Ninh kia ra".
Bá chủ một phương và một thế lực đứng đầu cùng nhau gây áp lực, có thể tưởng tượng được đây là một sự chèn ép như thế nào.
Nhà họ Triệu căn bản không gánh nổi.
Lúc này Triệu Đông Thiên đang định giận dữ mắng to, Tần Ninh lại bước ra, nhìn hai người phía trước.
"Hoa Vân Thịnh hợp tác với Ma tộc, chết là đáng đời, ta nghĩ phàm là võ giả trong Trung Tam Thiên, bất kỳ một người nào cũng có quyền tiêu diệt người không bằng cầm thú như vậy".
"Mà Huyết Anh... ba lần bốn lượt nhảy ra trước mặt ta, thật sự cho rằng ta không dám giết hắn ta sao?
Nếu ngươi mà nhảy nhót trước mặt ta, ta cũng sẽ giết ngươi luôn".
Hắn vừa dứt lời, sắc mặt Huyết Khâm vô cùng lạnh lẽo, huyết sắc bùng nổ thêm mấy phần.
Chưa bao giờ có người nào dám ngông cuồng nói chuyện với ông ta như vậy! "Thật sao?
Vậy hôm nay, xem ra ngươi sẽ không thể còn sống rời khỏi thành Đông Thiên được đâu".
Lúc này Huyết Khâm đã bùng nổ sát khí.
"Huyết Khâm, ta còn không biết ngươi trở nên ngang ngược như vậy từ bao giờ đấy?
Ngươi và ta thử đánh hai chiêu xem nào".
Chẳng qua là lúc Huyết Khâm cung chủ vừa dứt lời, hư không đột nhiên run lên, phía xa có từng con phi cầm với cơ thể to lớn bay đến.
Tiếng xé gió vang lên, từng bóng người trên lưng phi cầm bay cao hàng trăm trượng từ từ rơi vào trong thành Đông Thiên.
Khí tức kinh khủng bộc phát ra.
Một lá cờ lớn bay theo gió.
"Chiến Thần Lâu!"
"Chiến Thần Lâu cách nơi đây hơn mười ngàn dặm, sao người của bọn họ lại đến đây?"
"Không biết, đúng là kì lạ, nhà họ Hoa, Huyết Vụ cung, Phong Nguyệt Tông đều ở đây, người Chiến Thần Lâu cũng tới...", đông đảo võ giả xem náo nhiệt đều vô cùng kinh ngạc.
Mà lúc này, một bóng người trên lưng con phi cầm to lớn dẫn đầu trực tiếp bước ra.
Người này có dáng vẻ to lớn, sắc mặt đỏ rực, mặc một bộ kính phục tôn lên khí thế hiên ngang của mình.
Lâu chủ Chiến Thần Lâu - Chiến Thiên Vũ, ở bên trong Tây Hoa Thiên cũng là một vị cường giả cảnh giới Vô Ngã tầng bảy danh tiếng hiển hách.
Trong vùng đất Tây Hoa Thiên rộng lớn, vốn có rất ít người có thể đi tới cảnh giới Vô Ngã đỉnh phong.
Mà Bát Phương giáo chủ Phương Lôi của Bát Phương Thần Giáo, cung chủ Huyết Vụ cung Huyết Khâm, Linh Vô Cực đứng đầu Linh Tiêu Sơn, hai tông chủ Tần Phong Tình và Tần Nguyệt Sương của Phong Nguyệt Tông, Chiến Thiên Vũ của Chiến Thần Lâu, tông chủ Thiên Vũ tông - Vũ Thiên Phong, tộc trưởng nhà họ Vũ - Vũ Trường Thanh.
Mấy vị này có thể nói là cường giả cảnh giới Vô Ngã đỉnh phong cao cấp mạnh mẽ nhất trong toàn bộ Tây Hoa Thiên.
Ngay cả người cầm đầu ba thế lực mạnh nhất là nhà họ Hoa, Tây Hoa Thiên cung, học viện Thánh Hoàng là tộc trưởng nhà họ Hoa, chủ nhân của Tây Hoa Thiên Cung, viện trưởng của học viện Thánh Hoàng cũng là nhân vật đứng đầu cấp bậc Khí Huyết Biến nhất biến, mạnh mẽ đến mức không thể địch lại.
Bên cạnh Chiến Thiên Vũ, mấy vị cường giả Chiến Thần Lâu cảnh giới Vô Ngã tầng năm, tầng sáu đều lần lượt đứng yên.
Thấy một màn này, sắc mặt Huyết Khâm tông chủ biến đổi.
Chiến Thiên Vũ điên rồi sao?
Vì giúp Triệu Đông Thiên mà lại dẫn toàn bộ cường giả của Chiến Thần Lâu đến.
Tất cả mọi người trong Tây Hoa Thiên đều biết Triệu Đông Thiên và Chiến Thiên Vũ có quan hệ cực tốt.
Chẳng qua là bây giờ Huyết Khâm vẫn không biết, Chiến Thiên Vũ cũng không phải đến vì Triệu Đông Thiên, mà là vì Tần Ninh.
"Lão Chiến, ta còn tưởng rằng ngươi sẽ không tới chứ!"
Triệu Đông Thiên cười ha ha nói: "Đám người kia nhảy đến trước cửa Triệu phủ ta khiêu khích, không ai có thể nhịn được, ngươi phải giúp ta!"
"Đương nhiên rồi".
Chiến Thiên Vũ cười nói.
Mà giờ phút này, Thần Tinh Dịch cũng nhìn về phía Chiến Thiên Vũ, cười ha ha nói: "Lão Chiến, đã lâu không gặp".
Chiến Thiên Vũ nhìn về phía Thần Tinh Dịch, ánh mắt kì quái nói: "Ngươi đúng là ở cùng với hai người các nàng...", mà đến cuối cùng, Chiến Thiên Vũ đưa mắt nhìn Tần Ninh, trong phút chốc có mấy phần thấp thỏm, mấy phần khẩn trương, cuối cùng không biết nên nói cái gì, nên làm cái gì.
"Chiến Thiên Vũ, nếu ngươi trợ giúp nhà họ Triệu thì chính là kẻ địch với nhà họ Hoa ta!"
Lời này là Hoa Thiên Phong nói ra.
Mà Chiến Thiên Vũ lại làm như không nghe thấy, không nhúc nhích.
"Chiến Thiên Vũ!"
Hoa Thiên Phong cho rằng Chiến Thiên Vũ cố ý khinh thường mình, lập tức vô cùng giận dữ.
"Hả?"
Chiến Thiên Vũ mới phản ứng được, ngay sau đó cười nói: "À, xin lỗi, hôm nay, chỉ sợ là nhà họ Hoa và Huyết Vụ cung sẽ phải về tay không rồi".
"Các ngươi sẽ không dẫn được người đi đâu, nếu muốn đưa đi cũng được, nhưng phải nhảy qua xác Chiến Thiên Vũ ta trước đã".
Chiến Thiên Vũ hét lên một câu, chỉ trong phút chốc, từng bóng người lần lượt hạ xuống từ trên lưng đám phi cầm của Chiến Thần Lâu, ai nấy đều ngưng tụ sát khí vô cùng kinh khủng.
Lúc này, tình hình đã biến thành giương cung bạt kiếm trong nháy mắt.
Sắc mặt Hoa Thiên Phong vô cùng khó coi, sắc mặt Huyết Khâm cũng không khá hơn là bao.
Hai người bọn họ tới hưng sư vấn tội trước, cũng dẫn theo không ít cường giả.
Nhưng Chiến Thiên Vũ lại đưa gần như toàn bộ Chiến Thần Lâu tới chỗ này.
Dưới tình huống này, lại thêm võ giả nhà họ Triệu, bốn phe đối đầu, hiển nhiên là bọn họ thua thiệt.
Nếu thật sự đánh, chắc chắn bọn họ sẽ không thể rời đi được.
"Được lắm được lắm".
Lúc này Hoa Thiên Phong cười nói: "Ta sẽ nhớ, Triệu Đông Thiên, Chiến Thiên Vũ, các ngươi giỏi lắm, xem ra bây giờ đã không còn ai nể mặt nhà họ Hoa ta nữa rồi".
Chiến Thiên Vũ lại ôn hòa cười nói: "Đương nhiên chúng ta sẽ nể mặt nhà họ Hoa, chẳng qua là cũng không thể khiến người khác khó chịu phải không?"
"Hoa Vân Thịnh hợp tác với Ma tộc, làm hại võ giả của mấy tông môn, rất nhiều tán tu cũng suýt nữa nữa bị Ma tộc âm thầm giết chết, mọi người trong chín đại thiên của Trung Tam Thiên đều biết, hợp tác cùng Ma tộc sẽ là kẻ địch của Nhân tộc!"
"Các ngươi tạo ra trận thế lớn như vậy chỉ vì Hoa Vân Thịnh, chẳng lẽ nhà họ Hoa cũng có hợp tác với Ma tộc sao?"
Ông ta vừa dứt lời, xung quanh lập tức bàn luận sôi nổi.
Mà Hoa Thiên Phong lại biến sắc, giận dữ hét lên: "Chiến Thiên Vũ, chớ có nói bừa!"
Nhà họ Hoa hợp tác với Ma tộc?
Chuyện này không thể tùy tiện gán tội được đâu!
Một khi bị người khác để mắt tới, vậy thì không chỉ là kẻ địch của rất nhiều thế lực bên trong Tây Hoa Thiên, thậm chí còn có thể là đối tượng mà toàn bộ Trung Tam Thiên cùng nhau chinh phạt! "Ta chỉ thuận miệng nói thôi, ngươi kích động như vậy làm gì?"
Chiến Thiên Vũ cười nói: "Cho nên, nói tóm lại, vì Hoa Vân Thịnh mà tới nhà họ Triệu gây chuyện, rốt cuộc các ngươi muốn làm gì?
Cũng bởi vì Tần Ninh công tử này ở trong nhà họ Triệu đã giết Hoa Vân Thịnh?
Chẳng lẽ người hợp tác với Ma tộc không nên giết?
Cái gì gọi là người của nhà họ Hoa các ngươi chỉ có nhà họ Hoa mới được xử lý?
Hoa Vân Thịnh hợp tác với Ma tộc, ai cũng có thể giết, đây là lời mà chính miệng một vị lão tổ nhà họ Hoa các ngươi nói năm đó đúng không?"
Chương 2864: Chiến Thần Thiên Quyết
Câu hỏi này khiến Hoa Thiên Phong ngẩn ra, không nói nên lời.
Mà lúc này, Chiến Thiên Vũ lại nhìn về phía Huyết Khâm tông chủ, cười nói: "Hôm nay ta ở chỗ này, Huyết Khâm, nếu ngươi muốn đưa Tần Ninh công tử đi, hay là ngươi và ta thử đánh một trận, như thế nào?"
Huyết Khâm tông chủ thấy Hoa Thiên Phong bị hỏi á khẩu không trả lời được, lại nhìn Chiến Thiên Vũ khí thế hung hăng đối mặt với mình, trong phút chốc không thể nói được câu gì.
Mọi người đều biết chủ nhân của Chiến Thần Lâu - Chiến Thiên Vũ chính là một vị cường giả cảnh giới Vô Ngã có thể thuật cực kỳ mạnh mẽ.
Thể thuật mạnh mẽ, thông thường sẽ có lực chiến cực mạnh trong cùng một cảnh giới.
Trừ khi là võ giả cùng cảnh giới mạnh về kiếm thuật, đao thuật mới có thể đánh được người có thể thuật mạnh mẽ.
"Chiến Thiên Vũ, bổn cung chủ sẽ nhớ kỹ chuyện này".
Huyết Khâm tông chủ hừ lạnh một tiếng, vung tay lên, đang chuẩn bị dẫn người rời đi.
"Chờ một chút".
Nhưng đúng lúc này, một giọng nói lại đột nhiên vang lên.
Tần Ninh đi ra, cười tủm tỉm nhìn về phía hai người Hoa Thiên Phong và Huyết Khâm.
Chờ một chút?
Hai người đều nhíu mày lại.
Bọn họ đang chuẩn bị rời đi, tên nhóc này lại muốn làm gì?
Ngay sau đó Tần Ninh nói cười: "Ra quân ồ ạt tới nơi này bắt ta, nói đến là đến, nói đi là đi, cho rằng Tần Ninh ta là người như thế nào?"
Hắn vừa dứt lời, hai người Thần Tinh Dịch, Lý Nhàn Ngư lập tức cười một tiếng.
Đây mới là tính khí của sư tôn.
Ngươi không động vào ta, ta không động vào ngươi.
Nếu ngươi động vào ta, ta sẽ không buông tha cho ngươi.
Việc gì sư tôn cũng muốn làm theo lí lẽ này.
Nghe thấy lời này, Huyết Khâm cười lạnh nói: "Vậy ngươi muốn như thế nào?
Cảnh giới Chân Ngã tầng hai, chẳng lẽ còn muốn tạo phản sao?
Bọn ta không so đo với ngươi, ngươi cho rằng là đang nể mặt ngươi sao?"
Nếu không phải Chiến Thiên Vũ, Triệu Đông Thiên ra sức bảo vệ Tần Ninh thì hắn là cái thá gì chứ?
"Đương nhiên ta biết không phải, nhưng vẫn phải cho các ngươi một bài học".
Lúc này Tần Ninh nhìn về phía Chiến Thiên Vũ, nói thẳng: "Chiến lâu chủ, chém một cánh tay của ông ta, coi như cho ông ta một bài học".
Nghe hắn nói vậy, sắc mặt Huyết Khâm liền biến đổi.
Tần Ninh không phải đang đùa! Người này điên rồi sao?
Cho dù lực chiến của Chiến Thiên Vũ có thể mạnh hơn ông ta, nhưng mọi người đều là cảnh giới Vô Ngã tầng bảy, Chiến Thiên Vũ sao có thể chém được một cánh tay của ông ta chứ?
Mà Chiến Thiên Vũ nghe được lời này của Tần Ninh thì cười nói: "Ta sợ là...", "Ngươi làm được!"
Tần Ninh lại chắc chắn nói: "Ta nói ngươi có thể làm được thì ngươi sẽ có thể làm được, ngươi tới đi".
Nghe Tần Ninh nói như vậy, Chiến Thiên Vũ đi tới bên cạnh hắn, có chút thấp thỏm.
Thông Thiên Đại Đế.
Hắn đã trở lại! Bây giờ hắn vừa quen thuộc lại vừa xa lạ.
Trong lòng Chiến Thiên Vũ đột nhiên có chút thấp thỏm.
"Ta không nghĩ tới xa cách nhiều năm, ngươi đã đến cảnh giới Vô Ngã tầng bảy, chỉ còn cách Biến Cảnh một chút chút nữa".
Tần Ninh mỉm cười nói: "Hôm nay, ta sẽ giúp ngươi thành Biến Cảnh!"
Giúp ngươi thành Biến Cảnh?
Hắn vừa dứt lời, mọi người đều vô cùng bối rối.
Tần Ninh cho rằng Biến Cảnh là cái gì?
Trong vùng đất Tây Hoa Thiên rộng lớn này, cường giả cảnh giới Tam Ngã không phải số ít, nhưng bá chủ Biến Cảnh lại cực ít hiếm thấy.
Hiện nay, bên trong toàn bộ Tây Hoa Thiên chỉ có nhà họ Hoa, Tây Hoa Thiên Cung, học viện Thánh Hoàng là có Biến Cảnh.
Hơn nữa đều là những lão quái vật cổ lỗ sĩ đứng đầu ba phe, không hỏi thế sự.
Ngoài ra thì gần như không tồn tại Biến Cảnh.
Cho dù có cũng là các lão quái vật rất rất ít.
Mỗi một vị Biến Cảnh ở bên trong Tây Hoa Thiên có thể nói gần như đều là nhân vật tuyệt đỉnh giống thần tiên.
Mà quá trình trở thành Biến Cảnh lại vô cùng khó khăn.
Trong hàng tỉ sinh linh ở toàn bộ Tây Hoa Thiên, tỷ lệ thành công có thể nói là một phần trăm vạn! Lúc này Chiến Thiên Vũ cũng cứng đờ.
"Ta... Ta chỉ thiếu chút...", "Không, ngươi không thiếu!"
Tần Ninh vung tay lên, một Lưu Ly Ngọc Nguyên Quả xuất hiện.
"Ăn vào trước đi".
Chiến Thiên Vũ không hề do dự, trực tiếp nuốt xuống.
Tần Ninh tiếp tục nói: "Vận chuyển Chiến Thần Thánh Quyết của ngươi!"
Hắn vừa dứt lời, nguyên lực trong cơ thể Chiến Thiên Vũ không ngừng chuyển động, từng nguyên lực hóa thành một bộ áo giáp hoàng kim giống như chiến thần, ngưng tụ bên ngoài cơ thể Chiến Thiên Vũ.
Thấy một màn này, cho dù là Hoa Thiên Phong hay là Huyết Khâm tông chủ đều có sắc mặt vô cùng khó coi.
Chiến Thiên Vũ này có lực chiến vô cùng mạnh mẽ, chính là dựa vào Chiến Thần Thánh Quyết để thành danh.
Nghe nói pháp quyết này chính là Thông Thiên Đại Đế năm đó truyền thụ cho ông ta, khiến đạo thể thuật của ông ta đột nhiên tăng mạnh, trở thành người cầm đầu một trong những thế lực trong bảy bá chủ.
"Chiến Thần Thánh Quyết tầng ba, tầng ba của ngươi đã đến viên mãn rồi, pháp quyết này đến cuối cùng sẽ thành Chiến Thần Thiên Quyết, bây giờ hãy nghe ta nói".
Tần Ninh đưa ngón tay ra, một ánh sáng hồn phách ngưng tụ, tiến vào trong đầu Chiến Thiên Vũ.
Giờ phút này, người ngoài chỉ nhìn thấy Tần Ninh điểm tay, Chiến Thiên Vũ không nhúc nhích.
Nhưng đối với ông ta mà nói, khí tức hồn phách kia của Tần Ninh đã tràn vào trong hồn hải của mình, Chiến Thiên Vũ lập tức cảm giác được toàn bộ thân thể đều run rẩy kịch liệt.
Chiến Thần Thiên Quyết! Đây là một võ quyết mới tinh, nhưng lại giống như một sự tiến hóa của Chiến Thần Thánh Quyết.
Lúc ông ta tiếp xúc với nó lại không cảm thấy có bất kỳ khó khăn gì.
Mà vào lúc này, nguyên lực trong cơ thể ông ta di chuyển cuồn cuộn, khí huyết trong cơ thể cũng sôi trào, bốc cháy.
"Cái này cái này cái này...", Triệu Đông Thiên đứng ở bên cạnh hoàn toàn bối rối.
Biến Cảnh biến thứ nhất, Khí Huyết Biến, chính là khí huyết cháy.
Cái gọi là tắm lửa sống lại! Từ cảnh giới Tam Ngã đến Biến Cảnh, chính là bắt đầu con đường phàm thể hóa tiên.
Mà Biến Cảnh biến thứ nhất, căn bản của Khí Huyết Biến chính là khí huyết dẫn lửa, nếu cháy thành công thì sẽ từ cảnh giới Vô Ngã đến Biến Cảnh, nếu cháy thất bại thì sẽ biến thành một đống tro bụi.
Giờ phút này Chiến Thiên Vũ đang tiến hành khí huyết cháy, hoàn toàn lột xác.
Thời gian dường như trôi qua rất nhanh, lại dường như rất chậm, cho đến cuối cùng, khi khí huyết cháy tan đi, Chiến Thiên Vũ đứng ở nơi đó, đột nhiên mở mắt ra.
Trong chớp mắt này, tất cả mọi người trong toàn bộ thành Đông Thiên đều cảm giác được dường như trời đất xung quanh đã hoàn toàn biến ảo.
Giống như có một vị thần đang nhìn thấu hết tất cả bọn họ vậy.
Chiến Thiên Vũ chậm rãi mở hai mắt ra, vô cùng ngạc nhiên.
Khôi giáp hoàng kim bên ngoài cơ thể đã hóa thành ánh sáng vàng tím.
Chiến Thần Thánh Quyết.
Đã trở thành Chiến Thần Thiên Quyết, mà Chiến Thiên Vũ ông ta cũng đã lột xác.
Tần Phong Tình ở bên cạnh kinh ngạc nói: "Chỉ một Lưu Ly Ngọc Nguyên Quả...", "Cũng không phải!"
Thần Tinh Dịch lại cười nói: "Chiến Thiên Vũ đã đến gần ngưỡng cửa Biến Cảnh, Lưu Ly Ngọc Nguyên Quả chỉ làm tăng nhanh tốc độ của ông ta, nhưng cái chính vẫn là Tần tiên sinh chỉ bảo cho Chiến Thiên Vũ".
Chỉ bảo cái gì thì Thần Tinh Dịch chưa nói, nhưng hắn ta vô cùng chắc chắn, nhất định là Chiến Thần Thiên Quyết.
Năm đó sư tôn đi khắp chín thiên, thu thập thể thuật, sự hiểu biết và chỉ đạo tu hành thể thuật của hắn có thể nói là tập trung hết những thứ ưu tú trong thiên hạ! Mà đối với bất cứ một người nào, điều này là thứ chỉ có thể nhìn chứ không thể tiếp xúc.
Thần Tinh Dịch hắn cũng từng đọc qua hết cuốn sách “Thuật Luyện Thể”, nhưng đến bây giờ, hắn ta vẫn chưa thể học hết được toàn bộ tinh hoa trong đó.
Thứ mà sư tôn ngưng tụ vạn năm cũng không phải là thứ mà hắn ta có thể học được trong hơn vạn năm được! Mà giờ phút này, Tần Ninh thở ra một hơi, sắc mặt có chút tái nhợt.
Hắn lấy cường độ hồn phách của cảnh giới Chân Ngã để truyền đạo cho cường giả cảnh giới Vô Ngã, lực hồn phách tiêu hao quá lớn.
Mới vừa mở miệng, sắc mặt Tần Ninh tái nhợt, cả người lảo đảo một cái, suýt nữa đứng không vững ngã xuống đất.
Chiến Thiên Vũ nhanh tay đỡ lấy Tần Ninh, vội vàng nói: "Tần công tử, không sao chứ..."
Chương 2865: Xem ra ngươi không muốn tự mình ra tay
"Vẫn ổn...", Tần Ninh cười khổ nói: "Cũng may chỉ là thay đổi một thể thuật, vẫn có thể chịu đựng được, Chiến Thần Thiên Quyết là võ quyết phù hợp cho Biến Cảnh tu hành, bây giờ muốn truyền cho ngươi thì vẫn quá miễn cưỡng".
Chiến Thiên Vũ vội vàng nói: "Thiên Vũ hổ thẹn".
"Thẹn cái gì?
Thể thuật tốt đương nhiên phải tìm người thích hợp tu luyện, ngươi thích hợp, ta mới cho ngươi".
Chiến Thiên Vũ nghe vậy thì cười một tiếng.
Chỉ trong chớp mắt, một người cảnh giới Vô Ngã tầng bảy đã thành một vị bá chủ Biến Cảnh.
Mọi người đều vô cùng bối rối.
Chiến Thiên Vũ cẩn thận đỡ Tần Ninh, ngay sau đó ngẩng đầu nhìn lên, mở miệng nói: "Huyết Khâm, là tự ngươi chặt tay mình, hay là để ta giúp ngươi!"
Nghe thấy vậy, giờ phút này trong lòng Huyết Khâm chỉ muốn mắng mẹ nó! Nếu sớm biết vậy thì vừa rồi đã chạy rồi! Nhưng ông ta nào ngờ được Tần Ninh nói sẽ giúp Chiến Thiên Vũ thành Biến Cảnh là có thể giúp Chiến Thiên Vũ thành một vị bá chủ Biến Cảnh ngay đâu chứ.
Sao hắn lại có bản lĩnh biến đá thành vàng, làm cái gì cũng thành công vậy chứ.
Đây là thủ đoạn tà môn gì?
"Cho dù ngươi đã thành Biến Cảnh, bổn cung chủ sẽ phải sợ ngươi sao?"
Huyết Khâm nói: "Ta đã định rời đi rồi, sao ngươi cứ phải hùng hổ dọa người như vậy?"
"Là tự ngươi chặt tay mình, hay là để ta giúp ngươi".
Chiến Thiên Vũ nhìn thẳng Huyết Khâm, tiếp tục mở miệng nói.
Huyết Khâm giận dữ.
Tên khốn kiếp này, đến Biến Cảnh là hoàn toàn không coi ông ta ra gì.
Quá đáng ghét.
"Xem ra ngươi không muốn tự mình ra tay rồi".
Chiến Thiên Vũ vừa dứt lời, bàn tay nắm chặt.
Vốn bọn họ đang đứng cách xa nhau trăm trượng, đột nhiên trước người Huyết Khâm xuất hiện một bàn tay, ánh sáng màu tím ngưng tụ chộp vào bả vai ông ta.
Huyết Khâm muốn lùi lại, nhưng tốc độ của bàn tay màu tím kia lại cực nhanh.
Ầm một tiếng, bàn màu tím trực tiếp bắt lấy cánh tay ông ta giống như móng rồng.
Cánh tay của Huyết Khâm lập tức bị sương máu bao phủ, cả người lùi về phía sau.
Nhưng ngay giây phút này, một tiếng bịch đột nhiên vang lên.
Huyết Khâm còn chưa kịp rút lui, Chiến Thiên Vũ đã đánh xuống, trong nháy mắt một tiếng nổ vang lên, cánh tay kia đã bị bóp vỡ.
Cả người Huyết Khâm thụt lùi trăm thước, chưa kịp phát ra một tiếng hét thảm, lúc này khuôn mặt đầy mồ hôi, nhìn về phía Chiến Thiên Vũ trước mặt bằng ánh mắt lạnh lùng.
"Nỗi nhục ngày hôm nay, Huyết Khâm nhớ kỹ".
Vừa dứt lời, cả người Huyết Khâm lùi lại, hoàn toàn hóa thành một làn sương máu biến mất không thấy.
Mà Chiến Thiên Vũ cũng không đuổi theo.
Giờ phút này, ông ta nhìn về phía Tần Ninh, dò hỏi: "Tần tiên sinh, Hoa Thiên Phong kia...", "Nể mặt Hoa Đăng Vân, Hoa Thiên Phong, giao ra một phách khí, hoặc là lấy một cánh tay của ngươi, ngươi chọn cái nào?"
Hoa Thiên Phong nào còn dám quan tâm đến cái gọi là mặt mũi của nhà họ Hoa nữa, bàn tay hất lên một cái, một cây trường thương bất ngờ xuất hiện ở trong tay, ném cho Chiến Thiên Vũ, nói: "Đây là Vạn Tẫn Thương khá nổi tiếng trong nhà họ Hoa ta, phách khí, cho ngươi!"
Chiến Thiên Vũ nhận lấy trường thương, gật đầu một cái.
"Lần sau nhớ đấy, đừng có mà mở miệng ra là nói đến uy nghiêm của nhà họ Hoa không thể xâm phạm nữa, năm đó lúc nhà họ Hoa chưa vươn lên, ta nhớ trong Tây Hoa Thiên có một gia tộc không hề kém hơn nhà họ Hoa ngươi bây giờ, nhưng kết quả thế nào?
Chọc phải người không nên chọc, tất cả Biến Cảnh trong gia tộc đều bị giết, đến nay sa sút...", sắc mặt Hoa Thiên Phong biến đổi, chắp tay nói: "Đa tạ!"
Vừa dứt lời, Hoa Thiên Phong cũng không dám ở lại thêm nữa, mà dẫn đám người nhà họ Hoa rời đi.
Người của nhà họ Hoa và Huyết Vụ cung một trước một sau, không chút do dự mà lần lượt rời đi.
Lúc này Tần Ninh cũng cười khổ nói: "Thật sự là... cứ phải trêu chọc ta làm gì!"
Chiến Thiên Vũ ở bên cạnh hắn cũng cười nói: "Bọn họ không biết oai phong của tiên sinh, dĩ nhiên là ỷ vào thân phận của mình mà tỏ ra cao cao tại thượng rồi".
Lúc này, Triệu Đông Thiên tiến lên phía trước nói: "Nếu lão Chiến đã tới đón người, vậy cũng không cần đi trong hôm nay, để ngày mai hẵng đi, mọi người tụ tập một lần trong Triệu phủ ta".
"Cũng được".
Mọi người lần lượt trở lại phủ đệ.
Mặt trời lên cao ba sào, bên trong một đình viện, năm người Tần Ninh, Thần Tinh Dịch, Triệu Đông Thiên, Chiến Thiên Vũ cùng với Lý Nhàn Ngư ngồi quanh bàn.
Những người khác đều ở bên ngoài.
Chiến Thiên Vũ đứng dậy, đoan chính hành lễ, sau đó quỳ xuống đất dập đầu, ba quỳ chín lạy xong mới nói: "Đại Đế trở về, Thiên Vũ không biết, đúng là tội đáng chết vạn lần, nghe tiểu nữ nói là Đại Đế đã cứu tiểu nữ, tiểu nữ của ta nghịch ngợm, chắc chắn đã mang thêm phiền toái đến cho Đại Đế".
Chiến Thiên Vũ vốn là một người tinh thông thể thuật trong Tây Hoa Thiên, cũng đã từng khiêu chiến với Tần Ninh đời thứ tám.
Sau khi Chiến Thiên Vũ bị đánh bại đã hết lòng học hỏi.
Mà ban đầu Tần Ninh nói cho ông ta, ông ta đã đi nhầm con đường thể thuật, lại cho ông ta Chiến Thần Thánh Quyết để ông ta tu hành.
Chẳng qua là nếu muốn tu hành pháp quyết này thì cần Chiến Thiên Vũ xóa hết toàn bộ tu vi của mình đi, bắt đầu lại từ đầu.
Mà Chiến Thiên Vũ đã đồng ý! Sự quyết đoán này khiến Tần Ninh vô cùng xúc động.
Vì vậy, thậm chí ban đầu hắn còn tốn rất nhiều thời gian để dẫn Chiến Thiên Vũ theo bên cạnh, dạy dỗ ông ta tu hành Chiến Thần Thánh Quyết bắt đầu lại từ đầu.
Lời Tần Ninh nói không sai, Chiến Thần Thánh Quyết vô cùng thích hợp với Chiến Thiên Vũ, ông ta tiến bộ cực nhanh, sau đó Tần Ninh dẫn Thần Tinh Dịch tiếp tục đi khắp Trung Tam Thiên, Chiến Thiên Vũ thì ở lại trong Tây Hoa Thiên nghỉ ngơi.
Trên thực tế, mỗi một đời, cho dù là những người mà Tần Ninh từng gặp hay là những chuyện mà hắn đã trải qua, đều được khắc trong tim rất rõ ràng.
Hắn đối xử với Chiến Thiên Vũ như vãn bối, vì vậy cũng rất bao dung với Chiến Linh Vân.
Tần Ninh cười nói: "Đứa bé kia đúng là có tính tình công chúa, nhưng mà tâm tính cũng không xấu".
Chiến Thiên Vũ gật đầu một cái.
Thần Tinh Dịch cười ha ha nói: "Lão Chiến, lão Triệu, đã lâu rồi chúng ta không được ở cùng nhau, thật hoài niệm năm đó cùng nhau ăn cơm uống rượu cùng đi... khụ... hưởng thụ cuộc sống!"
Triệu Đông Thiên cũng nói: "Đúng vậy, khiến người ta phải hoài niệm, nhưng bây giờ Tần phụ đã trở về, mọi người có thể gặp nhau thường xuyên rồi".
Chiến Thiên Vũ sửng sốt.
Tần phụ?
Triệu Đông Thiên lại cực kỳ vô sỉ, đúng là dám làm điều vô lại này luôn?
Tần Ninh nhìn về phía Chiến Thiên Vũ, cười nói: "Hôm nay ngươi đã đến cấp bậc Khí Huyết Biến nhất biến, tu hành Chiến Thần Thiên Quyết có thể giúp ngươi ổn định lại, không cần nóng nảy".
"Hơn nữa, Tây Hoa Thiên Cung, nhà họ Hoa đã biết ngươi đến Biến Cảnh, có lẽ sẽ lấy lòng ngươi, nhưng có lẽ sẽ không tha cho ngươi, ngươi cẩn thận chút".
"Ừm...", Chiến Thiên Vũ trịnh trọng gật đầu.
Từ trước đến giờ ông ta luôn luôn cung kính lắng nghe lời Tần Ninh nói.
Trên thực tế không chỉ là ông ta, mà Triệu Đông Thiên và Thần Tinh Dịch cũng như vậy.
"Sau này ta sẽ vào học viện Thánh Hoàng, định khiêm tốn một khoảng thời gian, chuyên tâm tu hành, nhà họ Triệu cứ yên tâm phát triển ở trong thành Đông Thiên, Chiến Thần Lâu ngươi cũng không cần hống hách, đồng thời hai phe các ngươi đều phải để ý đến hướng đi của Ma tộc!"
Chiến Thiên Vũ cẩn thận nói: "Ma tộc đã không xuất hiện nhiều năm rồi, lần này Hoa Vân Thịnh hợp tác với Ma tộc, sợ rằng mới chỉ là bắt đầu...", "Nhất định ta sẽ cố gắng điều tra".
Tần Ninh tiếp tục nói: "Được, những chuyện khác thì không cần các ngươi bận tâm, tu luyện thật tốt là được".
"Vâng!"
Sau khi trò chuyện xong, mấy người lần lượt ngồi xuống, bắt đầu uống rượu.
Nhiều năm không gặp, tuy Triệu Đông Thiên và Thần Tinh Dịch đã trò chuyện với Tần Ninh rất nhiều rồi, nhưng vẫn có nhiều chuyện chưa nói hết. Mà Chiến Thiên Vũ càng rất tò mò với những gì Tần Ninh trải qua mấy năm nay, luôn miệng hỏi lung tung này kia.
Lý Nhàn Ngư nhìn một màn này, chỉ cảm thấy những người mà sư phụ kết giao đời này đều là người chân thành đáng tin!
Bình luận facebook