• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Hot Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu

  • Chương 2851-2855

Chương 2851: Ngươi dám đánh ta

“Triệu Đông Thiên, di chuyển nguyên lực về bên trái của thất mạch, bên phải của cửu mạch, hồn phách đâm thẳng vào vị trí Thiên Môn, phá rồi lại lập!”

Tần Ninh nhìn lên không trung, rồi đột nhiên quát lớn.

Nghe được lời này, Triệu Đông Thiên kinh ngạc, ông ta gật gật đầu, khí tức trong cơ thể nháy mắt bùng nổ.

Triệu Đông Thiên chuyên tu Bách Thiết Quyết, đó chính là pháp quyết do Tần Ninh sáng tạo ra, năm đó, hắn cảm thấy Triệu Đông Thiên cực kỳ thích hợp với môn thể thuật này cho nên đã truyền thụ lại cho ông ta.

Sở dĩ, năm đó hắn chỉ truyền cho ông ta ba quyển, cũng là bởi vì điểm đặc biệt của thân thể Triệu Đông Thiên, nếu như tu hành một lúc bốn quyển thì chắc chắn là cuộc đời này Triệu Đông Thiên không thể nào bước vào Biến Cảnh, vậy nên hắn mới nói với ông ta rằng, đợi khi nào hắn trở về Trung Tam Thiên sẽ truyền cho ông ta quyển thứ tư.

Nghe được lời này của Tần Ninh, trong mắt Triệu Đông Thiên tràn ngập sự vui sướng, khí tức trong cơ thể nháy mắt xoay chuyển, một cỗ khí tức khủng bố như những lưỡi kiếm sắc bén từ trong cơ thể ông ta phóng lên cao.

Phút chốc, Huyết Lặc Ma đã cảm nhận được lực bộc phát trong thân thể Triệu Đông Thiên ngày càng mạnh mẽ.

Lúc này, tiếng gầm rú không ngừng vang lên, giữa những âm thanh nứt vỡ, trong ngoài cơ thể của Triệu Đông Thiên giống như có nguyên lực cuồn cuộn chảy ra, rồi ngưng tụ thành một thân hình khổng lồ cao trăm trượng.

Thân hình cao lớn trăm trượng kia biến thành dáng vẻ của Triệu Đông Thiên, từ từ bước ra trấn áp Huyết Lặc Ma.

Máu tươi ngưng tụ xung quanh thân thể của Huyết Lặc Ma, tiếng nổ ầm ầm vang lên, hai tay ông ta nắm chặt, cứng rắn như sắt thép, khi những tia sáng màu đỏ được tản ra, xung quanh nó còn có vầng hào quang màu vàng, quay xung quanh không tiêu tan.

Keng! Triệu Đông Thiên giơ chân lên đạp một phát, sắc mặt của Huyết Lặc Ma lập tức trở nên tái nhợt, thân hình lùi về sau, rồi phun ra một ngụm máu tươi, trông vô cùng chật vật.

Thế nhưng lúc này, Triệu Đông Thiên vẫn chưa dừng lại, ông ta lại tiếp tục tung ra mấy cước.

Triệu Đông Thiên một cước nối tiếp một cước, không ngừng đạp vào hai chưởng của Huyết Lặc Ma, khiến cho miệng mũi của ông ta chảy máu, sắc mặt trắng bệch.

Rất khủng bố! Mọi người xung quanh nhìn thấy một màn này thì chỉ cảm thấy bản thân giống như là đang nằm mơ.

Triệu Đông Thiên chỉ là cảnh giới Vô Ngã tầng sáu mà thôi, thế nhưng với biểu hiện bây giờ, dường như là đã biến thành một người mà ngay cả Biến Cảnh cũng không thể nào địch nổi.

Lúc này, Huyết Lặc Ma đã dùng hết cả vốn liếng, thế nhưng vẫn khó mà chống đỡ lại được một đạp nối tiếp một đạp của Triệu Đông Thiên.

Ầm… Ngay khi ông ta tung ra cước thứ mười, Huyết Lặc Ma rốt cuộc cũng không thể chống đỡ được nữa, thân hình ầm ầm rơi xuống đất, máu thịt toàn thân nổ tung, khí huyết tán loạn.

“A…”, một tiếng hét đầy căm phẫn và không cam lòng vang lên.

Huyết Lặc Ma nhìn về phía thân hình cao lớn của Triệu Đông Thiên, rồi lại liếc mắt nhìn Tần Ninh, hung ác nói: “Bổn tọa nhớ kỹ các ngươi, nhớ kỹ các ngươi”.

Dứt lời, thân thể của Huyết Lặc Ma nháy mắt hoá thành một luồng sương máu, bay ra xa hơn mười dặm rồi biến mất không thấy đâu.

Lúc này, nhìn thấy Huyết Lặc Ma rời đi, đám chiến sĩ của Ma tộc Huyết Nhãn đâu còn tâm trí để chiến đấu nữa, cả một đám bỏ chạy tán loạn.

Mọi người truy đuổi một lát rồi cũng trở về.

Tuy rằng Huyết Lặc Ma đã bị đánh bại, nhưng nếu truy đuổi quá sâu, đến lúc đó Ma tộc Huyết Nhãn phản công, có thể bọn họ sẽ không phải là đối thủ của chúng.

Chủ yếu là do Triệu Đông Thiên đánh bại Huyết Lặc Ma, tiêu diệt lòng tin của bọn chúng.

Lúc này, thân hình cao trăm trượng của Triệu Đông Thiên dần dần biến mất, ông ta đáp xuống đất, đi đến trước mặt Tần Ninh, Thần Tinh Dịch và Lý Nhàn Ngư.

Bịch một tiếng, Triệu Đông Thiên té ngã trên mặt đất, sắc mặt vô cùng tái nhợt, toàn thân xuất hiện những vết nứt, trông cực kỳ khủng bố.

Lúc này, Tần Ninh tới gần Triệu Đông Thiên, khẽ chạm vào cơ thể ông ta, lẩm bẩm nói: “Nghỉ ngơi đi, yên tâm, sẽ không để cho ngươi chết”.

Triệu Đông Thiên nghe vậy thì chớp chớp mắt rồi ngất đi.

Võ giả nhà họ Triệu đều tập trung ở đây, bảo vệ Triệu lão gia tử.

Đông Thiên lão nhân! Qua trận chiến này, ông ta sẽ nổi tiếng khắp Tây Hoa Thiên, thậm chí còn có thể khiến cho ba thế lực lớn đứng đầu sinh ra sự kiêng kị.

Không lâu sau, hai người Tần Phong Tình và Tần Nguyệt Sương cũng trở về.

Đáp xuống cùng với hai người các nàng còn có Hoa Vân Thịnh.

Toàn thân Hoa Vân Thịnh tràn đầy vết kiếm và vết thương, nhìn qua cực kỳ thê thảm.

Mà những võ giả nhà họ Hoa còn lại đều bị chém chết dưới sự phẫn nộ của Tần Phong Tình và Tần Nguyệt Sương, bao gồm cả vị Hoa Kình kia.

Lúc này, Hoa Vân Thịnh nhìn về phía mấy người bọn họ, tóc tai hỗn loạn, trên mặt đầy vẻ không thể tin, hắn ta quát lớn: “Không thể nào, chắc chắn là chuyện này không thể nào xảy ra, Biến Cảnh là cấp bậc mà võ giả cảnh giới Tam Ngã không thể nào đánh bại được…”

“Ngươi nói nhiều quá”.

Lúc này, Thần Tinh Dịch tiến lên, tát một cái vào mặt Hoa Vân Thịnh, bên má của hắn ta lập tức sưng đỏ lên.

“Ngươi dám đánh ta!”

Bốp bốp! Hoa Vân Thịnh vừa dứt lời, Thần Tinh Dịch lại giáng xuống thêm mấy cái tát nữa.

“Tại sao ta lại không dám?

Đã ra nông nỗi này rồi mà vẫn còn sĩ diện?

Ngươi cho nhà họ Hoa là cái thá gì chứ?”

Lúc này, Thần Tinh Dịch nhìn về phía Tần Ninh, chắp tay cười nói: “Tần tiên sinh, ngươi nói xem nên làm sao bây giờ, trực tiếp làm thịt hắn ta luôn?”

Thần Tinh Dịch không gọi sư tôn.

Hắn ta cũng có điều kiêng dè.

Hai người Tần Phong Tình và Tần Nguyệt Sương đã nhốt hắn ta nhiều năm, thương hắn ta cũng là thật, mà hận hắn ta cũng là thật.

Với thực lực hiện tại của sư tôn, không đủ để đánh lại hai người phụ nữ này, lỡ như thân phận bị bại lộ thì hai người phụ nữ kia cũng không thành vấn đề, mấu chốt là sư tôn phía sau hai người các nàng… Lão già Biến Cảnh kia.

Lỡ như lại nhớ đến sư tôn thì sao?

Vị sư tôn kia của Tần Phong Tình và Tần Nguyệt Sương, Thần Tinh Dịch cũng cảm thấy người đó chẳng phải là hạng người tốt lành gì, tuy rằng hắn ta chưa từng nhìn thấy người nọ, không biết cường đại đến mức nào, nhưng chắc chắn là Biến Cảnh, không có gì phải nghi ngờ.

Thần Tinh Dịch đã từng ăn không ít mệt trong tay lão già kia, mỗi lần nghĩ đến những khổ sở do lão già đó gây ra, hắn ta phải hung hăng tìm lại đủ trên người Tần Phong Tình và Tần Nguyệt Sương thì mới hả giận.

Hiện giờ, tạm thời vẫn nên giúp sư tôn che giấu thì tốt hơn.

Đợi sư tôn gỡ bỏ được cấm chú cho hắn ta rồi khôi phục lại thực lực, đến lúc đó, cho dù sư tôn công khai thân phận cho cả thiên hạ biết, ai dám làm bậy thì hắn ta sẽ lập tức giết người đó! Tần Ninh nhìn về phía Hoa Vân Thịnh, nói: “Giữ lại trước đã, không cần giết vội”.

“Giết ta?

Ngươi dám sao?”

Hoa Vân Thịnh hừ một tiếng rồi nói: “Ta là đệ tử nhà họ Hoa, cho dù cấu kết với Ma tộc, cũng phải do nhà họ Hoa trừng phạt ta, những người khác dám đụng đến ta sao, các ngươi cứ thử xem!”

Lời này vừa nói ra, không ít cường giả cảnh giới Vô Ngã đến từ bảy thế lực bá chủ ở xung quanh đều nhíu mày.

Thực tế là, Hoa Vân Thịnh nói đúng.

Hắn ta là thiên kiêu nhà họ Hoa, cho dù phạm sai lầm thì cũng phải do nhà họ Hoa trừng trị, còn những người khác mà dám làm thay thì rất có thể nhà họ Hoa sẽ không bằng lòng! Chẳng qua, người là do hai vị tông chủ Phong Nguyệt Tông bắt, phải xử lý như thế nào, bọn họ cũng không xen vào được.

Hơn nữa, nếu Phong Nguyệt Tông thực sự muốn giết Hoa Vân Thịnh, đắc tội với nhà họ Hoa, vậy thì cũng không phải là chuyện gì xấu đối với bọn họ… Ma tộc rút quân, mọi người không có khả năng đuổi giết.

Thế nhưng, trong di chỉ Vạn Nguyên Tông ở trước mắt này, hẳn là vẫn có những điều huyền diệu.

Tần Ninh nhìn vào bên trong, cười nói: “Hoa Vân Thịnh đến đây vì bảo bối gì, chúng ta phải đi vào nhìn xem, rốt cuộc đó là bảo bối gì!”

“Ừm…”, lúc này, Tần Phong Tình và Tần Nguyệt Sương đi đến bên cạnh Thần Tinh Dịch.

“Dịch lang, không phải vừa rồi chàng muốn chạy sao?”

“Ta không có, tuyệt đối không có, đừng nói bậy”.

Thần Tinh Dịch vội vàng phủ nhận, nói: “Vừa rồi là ta muốn giúp các nàng, nhưng thực lực lại không còn nữa, chỉ có thể bị đánh, vị Tần tiên sinh này nhìn ra được vấn đề của ta, hơn nữa còn giúp ta phá giải tầng thứ nhất của cấm chú, khiến cho thực lực hiện tại của ta đã là cảnh giới Chân Ngã tầng chín!”
Chương 2852: Muốn làm cái gì, liên quan gì đến ngươi?

Nghe được lời này, Tần Phong Tình và Tần Nguyệt Sương vô cùng vui mừng.

Nhưng ngay sau đó lại có chút kinh ngạc.

Ngay cả vị sư tôn kia của các nàng cũng không thể nào phá giải được Ách Nan Cấm Chú, mà một người thanh niên cảnh giới Chân Ngã tầng một như Tần Ninh lại có thể làm được?

Cái tên Tần Ninh này, có lai lịch gì.

Hơn nữa, hình như kẻ này có quan hệ vô cùng thân thiết với Triệu Đông Thiên.

Thần Tinh Dịch nhanh chóng nói: “Tần tiên sinh nói ta là thiên tài, muốn giúp ta giải trừ phong ấn, thế nhưng lại bị thực lực hạn chế, bây giờ chỉ có thể phá giải tầng một, nhưng sau này hẳn là có thể phá giải được tầng hai, tầng ba”.

“Cho nên sau này, các nàng không cần đi tìm bảo bối gì để phá giải phong ấn cho ta!”

“Lần này thật nguy hiểm, bị Hoa Vân Thịnh chơi một vố, nếu không phải là Triệu lão đệ đến đây, chỉ sợ nhóm người các nàng sẽ thực sự gặp phải nguy hiểm, nếu như các nàng gặp nguy hiểm, ta sẽ vô cùng đau lòng”.

Tần Phong Tình nghe được lời này thì lập tức nói: “Được, vậy chúng ta sẽ bắt tên Tần Ninh này lại, dẫn theo bên người, làm cho hắn ta mạnh lên, rồi giúp chàng giải trừ phong ấn”.

“Không được!”

Nghe được lời này, Thần Tinh Dịch chỉ cảm thấy xấu hổ, hắn ta vội vàng nói.

Tuy rằng thực lực của sư tôn không mạnh nhưng lại có rất nhiều thủ đoạn, nếu như Tần Phong Tình và Tần Nguyệt Sương thực sự dám làm bừa, sư tôn chỉ cần vung tay lên một cái là hơn trăm cường giả cảnh giới Vô Ngã sẽ đánh tới, lúc đó, hai vị mỹ nhân này xong đời rồi.

Thần Tinh Dịch vội nói: “Tình Nhi, đừng có việc gì cũng giải quyết bằng vũ lực, người ta giúp chúng ta, không cần báo đáp, chúng ta phải đối đãi với người ta như khách quý”.

Nghe Thần Tinh Dịch nói vậy, Tần Phong Tình thân mật ôm lấy cánh tay của hắn ta, nói: “Được, tất cả đều nghe theo Dịch lang”.

Mà lúc này, phía sau, Tần Ninh và Lý Nhàn Ngư đang ở giữa đoàn người nhà họ Triệu.

Lý Nhàn Ngư nhìn thấy Thần Tinh Dịch trái ôm ấp phải, chỉ thấy cực kỳ quái dị.

“Sư tôn, sư huynh vẫn luôn như thế sao?”

Nghe vậy, Tần Ninh liếc mắt nhìn phía trước một cái rồi nói: “Lúc trước không phô trương như vậy…”, hơn một vạn năm qua, rốt cuộc là Thần Tinh Dịch đã trải qua những gì?

Không, phải là hơn một vạn năm qua, rốt cuộc là Thần Tinh Dịch đã ở bên bao nhiêu người phụ nữ?

Lúc này, Ma tộc rút lui, thế nhưng sâu bên trong di tích Vạn Nguyên Tông, mọi người vẫn chưa tra xét.

Hơn nữa, những tông môn, gia tộc, nhóm người tán tu từ khắp các nơi đến được nơi này cũng tổn thất không hề nhỏ, nếu như không đi sâu vào trong để nhìn xem thì ai có thể cam tâm?

Giờ phút này, nhóm cường giả dẫn đội của Bát Phương Thần Giáo, Huyết Vụ cung, Linh Tiêu Sơn, Phong Nguyệt Tông, Chiến Thần Lâu, Thiên Vũ Tông và nhà họ Vũ đều dẫn theo rất nhiều đệ tử xâm nhập vào bên trong.

Trải qua trận chiến vừa rồi đã có hai, ba trăm người chết, bây giờ, chỉ còn lại bảy, tám trăm vị võ giả, trong đó cũng có không ít người bị thương.

Theo địa hình, mọi người đi tới chỗ sâu nhất của di chỉ Vạn Nguyên Tông, phía trước xuất hiện sương mù lượn lờ.

Ngay khi mọi người đến gần đã nhìn thấy bên trong đó là những toà lầu các, tháp ngà, cung điện cao chót vót, tất cả đều bị màu đỏ xâm nhập.

Mà dưới nền đất thì do những phiến đá màu máu lát thành, loé lên ánh sáng màu đỏ.

Đồng thời, trên những khoảng trống bên trong lầu các, tháp ngà, cung điện là những bộ hài cốt chồng chất lên nhau.

Hài cốt chất đống, kéo dài không dứt, xếp thành từng mảnh, ít nhất cũng phải có hơn vạn bộ hài cốt của những người chết mới có thể tạo thành khung cảnh này.

Lúc này, vị cường giả cảnh giới Vô Ngã cầm đầu Thiên Vũ tông, Vũ Thiên Nguyệt lạnh lùng nói: “Quả nhiên là Ma tộc có tội đáng chết vạn lần”.

Ma tộc xuất hiện, xâm chiếm Trung Tam Thiên, nếu như bọn chúng cũng giống như Thú tộc, xảy ra tranh đấu với Nhân tộc rồi chém giết lẫn nhau thì cũng thôi đi.

Thế nhưng mục đích xuất hiện của Ma tộc chính là diệt sạch.

Nơi nào bọn chúng đi qua thì không còn một ngọn cỏ.

Đây mới là nguyên nhân chủ yếu mà tất cả võ giả của Trung Tam Thiên đều mang lòng oán hận với Ma tộc.

Những người này thấy một màn như vậy thì đều nhìn về phía Hoa Vân Thịnh, trong mắt tràn ngập sát khí.

Thế nhưng hắn ta đang bị giam giữ, trên mặt không có chút biểu cảm sợ hãi nào.

Giờ phút này, mọi người đi xuyên qua mặt đất màu máu, bước đến trước những tòa cung điện, lầu các, chỉ thấy phía trên không trung bị một màu đỏ bao phủ, lan tràn lên tận trời cao.

Mà bốn phía cũng có những ấn văn phức tạp được ngưng tụ, đằng đằng sát khí.

Phía trên những toà cung điện này, giống như là ngưng tụ một đại trận, mây mù lượn lờ, khí huyết quay cuồng.

Nhìn thấy cảnh tượng này, Tần Ninh cũng nhíu mày.

“Sư tôn, đây…”, Lý Nhàn Ngư cũng vô cùng tò mò.

Tần Ninh chậm rãi nói: “Đại trận được ngưng tụ từ khí huyết, xem ra, Huyết Lặc Ma kia định ở trong này, dùng khí huyết của võ giả làm gốc, ngưng tụ lực lượng vào trong cơ thể, muốn từ Khí Huyết Biến nhất biến, đánh sâu vào Tinh Thần Biến nhị biến!”

Biến Cảnh chính là con đường phàm thể hoá tiên, mỗi một biến đều vô cùng gian nan, chỉ cần sơ ý một chút thôi là sẽ không thể nào cứu vãn được nữa.

Đừng nói mà Ma tộc, Nhân tộc cũng như vậy.

Đây cũng chính là nguyên nhân vì sao Biến Cảnh lại được gọi là đầu sỏ.

Trong toàn bộ Trung Tam Thiên, có không ít người từ cảnh giới Tam Ngã bước vào Biến Cảnh, thế nhưng, sau khi tiến vào Biến Cảnh, không tiến tiếp thì sẽ chết.

Ở mỗi một lần lột xác, Biến Cảnh chết đi, chiếm phần lớn.

Đều nói võ đạo là con đường đi ngược lại số trời, tăng lên thực lực của bản thân.

Mà Biến Cảnh chính là quá trình từ người phàm biến thành tiên nhân, đây mới thực sự là đi ngược lại số trời.

Thế nhưng, đi ngược lại số trời dễ dàng như vậy sao?

Võ giả chết đi ở Biến Cảnh, vô cùng nhiều.

Thành tiên rất khó, từ xưa đến nay đều là như thế.

Con đường võ đạo, chưa bao giờ là thuận buồm xuôi gió.

“Dẫn Triệu Đông Thiên tới đây”.

Lúc này, Tần Ninh mở miệng nói.

Nghe vậy, Triệu Bình, Triệu Triết vội vàng nâng Triệu Đông Thiên trên cáng tới.

“Trong họa có phúc, lão Triệu, ngươi được lợi rồi”.

Lúc này, Tần Ninh nhìn lên không trung, nói: “Triệu Bình, Triệu Triết, hai người các ngươi đi theo ta”.

Nói xong, Tần Ninh bước đi.

“Từ đã!”

Đúng lúc này, một âm thanh vang lên.

Chỉ thấy bên phía Bát Phương Thần Giáo, bát giáo chủ Lý Tồn Vân bước ra, nhìn về phía đám người nhà họ Triệu.

“Có chuyện gì vậy?

Giáo chủ Lý Tồn Vân!”

Lúc này, Triệu Bình nhìn về phía Lý Tồn Vân, kỳ lạ nói.

Lý Tồn Vân cười ha ha nói: “Vừa rồi Đông Thiên lão nhân đánh bại đầu sỏ Biến Cảnh của Ma tộc, giúp chúng ta, tất cả mọi người đều vô cùng biết ơn, thế nhưng trước mặt, chỗ này khắp chốn đều quỷ dị kỳ quái, không biết trên không trung là cái gì, các ngươi, muốn dẫn Đông Thiên lão nhân đi làm gì?”

Lời này vừa nói ra, Triệu Bình nhíu mày.

“Muốn làm cái gì thì liên quan gì đến ngươi?”

Lúc này, Tần Ninh nhíu mày nói: “Ngươi cũng đã nói, Đông Thiên lão nhân ra tay, xem như là cứu mọi người, bây giờ, ngươi lại muốn làm cái gì?”

Tần Ninh lão luyện thành tinh, sao lại không nhìn ra Lý Tồn Vân này có ý gì.

Đơn giản là hắn ta cho rằng, bọn họ muốn dẫn Triệu Đông Thiên đi chữa thương, đem bảo bối của Vạn Nguyên Tông trong miệng Hoa Vân Thịnh cướp đi, vậy nên bây giờ mới tiến lên dò hỏi.

Đối mặt với loại người như thế này, từ trước đến nay Tần Ninh vẫn luôn lười giải thích, dám nói nhảm thì chỉ cần giết là xong! Có một vài người, chính là như thế.

Một giây trước ngươi vừa mới cứu hắn ta, một giây sau hắn ta đã trở mặt.

Lý Vân Tồn nghe được lời này thì sắc mặt trầm xuống, nói: “Vị tiểu huynh đệ này, tại hạ chỉ muốn hỏi một chút, ngay cả hỏi cũng không được sao?”

“Không được”.

Tần Ninh trả lời rõ ràng.

“Ngươi…”, mà đúng lúc này, một âm thanh âm trầm vang lên: “Hoa Vân Thịnh đã nói, hắn ta vì một món bảo bối của Vạn Nguyên Tông mà hợp tác với Ma tộc, trước mắt, ai biết các ngươi có phải là vì muốn độc chiếm bảo bối hay không, tổn thất của chúng ta thì tính sao?”

Nghe được lời này, hai huynh đệ Triệu Bình và Triệu Triết chỉ cảm thấy khó thở.

Vừa rồi phụ thân ra tay, đánh với Biến Cảnh, bây giờ đã vô cùng thê thảm, Tần Ninh muốn chữa thương cho phụ thân, vậy mà đám người kia lại nói đến mức này.

Quả nhiên là không thèm quan tâm đến liêm sỉ!
Chương 2853: Một tia Huyền Hoàng Thương Mang Khí

Lúc này, Tần Ninh nở nụ cười.

Hắn nhìn về phía công tử Huyết Anh.

“Vết thương của ngươi đã lành rồi sao?”

Lời này vừa nói ra, sắc mặt Huyết Anh đã trở nên khó coi.

Bị Chiến Linh Uyên đánh bại, lại còn bị thương nặng, có thể nói là vô cùng mất mặt.

Hiện giờ, chắc chắn Tần Ninh cố ý bóc trần ra nỗi đau của hắn ta.

“Không cần ngươi phải quan tâm”.

“Vậy sao?”

Tần Ninh nhìn công tử Huyết Anh, chậm rãi nói: “Vốn dĩ, lúc ở Đông Thiên Các, ta không muốn bán mà ngươi lại nhất định muốn mua, trong lòng ta cũng rất khó chịu, thế nhưng lại nghĩ, so đo với ngươi chỉ tổ mất mặt”.

“Lần trước, người tranh đoạt với Chiến Thần lâu cũng là ngươi”.

“Hiện giờ, người nhảy ra xúi giục, vẫn là ngươi!”

“Hẳn là ngươi ỷ vào việc ngươi là thiên kiêu của Huyết Vụ cung, cho rằng ta không dám đụng vào ngươi?”

Tần Ninh thay đổi giọng điệu, hờ hững nói: “Chuyện mà ta không muốn tính toán, ta sẽ không để trong lòng, thế nhưng ngươi lại muốn để cho ta phải tính toán, vậy thì ta sẽ tính toán với ngươi”.

Tần Ninh nói xong thì nhìn về phía Thần Tinh Dịch, nói: “Bây giờ ngươi cũng đã khôi phục đến cảnh giới Chân Ngã tầng chín rồi, để ta nhìn xem mấy năm nay thể chất của ngươi trưởng thành đến đâu, bây giờ, đi giết hắn ta đi!”

Thần Tinh Dịch nghe vậy thì bước lên phía trước, cười đểu nói: “Được”.

Lúc này, công tử Huyết Anh thay đổi sắc mặt.

Tần Ninh nói lật mặt là lật mặt ngay, thật sự khiến cho người ta nhìn không thấu.

Mà lúc này, đám người Huyết Vụ cung đều mang vẻ mặt căng thẳng.

Cường giả cảnh giới Vô Ngã dẫn đoàn, Huyết Truyền Minh tiến lên phía trước, hừ một tiếng rồi nói: “Như thế nào, hỏi một câu cũng không được?

Nhà họ Triệu thật khí phách!”

Mặc dù lần này Triệu Đông Thiên dốc sức chiến đấu với Biến Cảnh, thế nhưng so với bảy thế lực bá chủ thì vẫn yếu hơn vài phần.

Bọn họ không nhất thiết phải sợ nhà họ Triệu!

“Nếu như ngươi dám ngăn cản, vậy thì sẽ giết luôn cả ngươi!”

Lúc này, Tần Ninh lạnh lùng nói.

Thần Tinh Dịch không nói hai lời, bước ra hướng thẳng đến chỗ công tử Huyết Anh.

Tựa như thực lực cảnh giới Chân Ngã tầng chín của hắn ta không hề có sự chênh lệch với công tử Huyết Anh có thực lực Vong Ngã tầng bốn.

Huyết Truyền Minh thân là người dẫn đầu Huyết Vụ cung trong chuyến đi lần này, sao ông ta có thể nhìn công tử Huyết Anh bị người ta ra tay! Ông ta bước lên phía trước, nhưng đúng lúc này, bên tai đột nhiên vang lên một tiếng quát lớn.

“Huyết Truyền Minh, nếu như ngươi cả gan dám động vào một sợi lông của Dịch lang, ta sẽ khiến cho tất cả những người của Huyết Vụ cung đến đây lần này, không một ai rời đi được, ngươi tin không?”

Tần Nguyệt Sương cầm trường thương trong tay, giọng điệu lạnh lùng nói.

Lúc này, thân thể Huyết Truyền Minh bỗng chốc cứng đờ.

Ma tộc rút lui, hiện giờ ở đây, thực lực cường đại nhất chính là hai người Tần Phong Tình và Tần Nguyệt Sương.

Trừ khi cung chủ Huyết Vụ cung tự mình đến, nếu không, không ai có thể áp chế đôi tỷ muội này.

Lúc này, bát giáo chủ của Bát Phương Thần Giáo, Lý Tồn Vân cũng nói: “Truyền Minh huynh, Thần Tinh Dịch này chẳng qua chỉ là cảnh giới Chân Ngã tấng chín, cũng không phải là Thần Tinh Dịch lúc Thông Thiên Đại Đế còn tồn tại, công tử Huyết Anh lại là cảnh giới Vong Ngã tầng bốn, còn có thể sợ hắn ta sao?”

“Ngược lại, nếu như Thần Tinh Dịch không đánh lại được, chỉ sợ hai vị tông chủ đây lại muốn ra tay”.

Thần Tinh Dịch nghe được lời này thì phi một tiếng, hắn ta nhìn về phía Lý Tồn Vân, nói: “Đừng có mà ở đây lảm nhảm nữa, sư tôn Thông Thiên Đại Đế của ta tài hoa xuất chúng, như trăng sáng trên trời cao, mặt trời giữa ban trưa, không ai có thể sánh bằng, không ai có thể đụng vào, chính là người đứng đầu Trung Tam Thiên trăm vạn năm trước, cũng như trăm vạn năm sau”.

Thần Tinh Dịch một hơi nói ra một đống lời a dua nịnh hót, mà nói cho ai nghe thì trong lòng Lý Nhàn Ngư và Tần Ninh đều biết rõ.

“Thần Tinh Dịch ta là đệ tử chân truyền duy nhất của người, ngay cả khi bây giờ có là hổ lạc xuống đồng bằng, thì cũng không phải là người mà cái tên nhóc chó hoang kia có thể sánh bằng!”

“Huyết Anh phải không?

Đến!”

Lúc này, Thần Tinh Dịch bước ra.

Sắc mặt công tử Huyết Anh tái mét.

Vốn dĩ, khi bị đánh bại bởi Chiến Linh Uyên, Huyết Anh chỉ cảm thấy vô cùng mất mặt, hiện giờ, thương thế của hắn ta cũng đã khôi phục, nhưng mỗi lần nhìn thấy Chiến Linh Uyên, hắn ta lại hoảng hốt.

Chỉ là bây giờ, cái tên Tần Ninh chết tiệt này lại để Thần Tinh Dịch đến làm nhục mình?

Nếu như Thần Tinh Dịch vẫn là đệ tử của Thông Thiên Đại Đế giống như năm đó, thực lực cường đại đến mức gần như là bước vào cấp bậc Biến Cảnh thì bảo Huyết Anh hắn ta quỳ xuống gọi ông nội cũng được.

Có điều lúc này, Thần Tinh Dịch chỉ là một tên vô dụng bị phong ấn.

Cảnh giới Chân Ngã tầng chín mà còn muốn khiêu khích cảnh giới Vong Ngã tầng bốn?

Có thể nhẫn nại nhưng không thể nhẫn nhục!

“Giết!”

Huyết Anh bước lên phía trước, khí huyết trong cơ thể dâng lên, lực bộc phát khủng bố, phút chốc lao thẳng đến chỗ Thần Tinh Dịch.

Âm thanh ầm ầm vang lên, Huyết Anh dù sao cũng là nhân vật thiên kiêu của bây giờ, lúc trước bại dưới tay Chiến Linh Uyên là bởi vì Chiến Linh Uyên may mắn, công kích vào khuyết điểm trí mạng của hắn ta.

Thế nhưng hiện giờ, Thần Tinh Dịch là cái thá gì?

“Đi chết đi!”

Huyết Anh từng bước bước tới, trong cơ thể sát khí đằng đằng, nháy mắt ngưng tụ ra huyết chưởng, sát khí khiếp người.

Thần Tinh Dịch thấy như vậy cũng không chút né tránh, hắn ta lập tức xông lên.

Ầm… Huyết chưởng nện xuống.

Thân hình Thần Tinh Dịch lùi về sau, thế nhưng ngay khi huyết chưởng kia đánh vào thân thể hắn ta, lại giống như là đụng phải một khối đá cứng rắn, không hề gây ra chút thương tổn nào.

Lúc này, Huyết Anh ngẩn người.

Thần Tinh Dịch cười nhạo nói: “Đồ đệ của Thông Thiên Đại Đế, sao có thể yếu kém được, cũng không phải là ngươi mà một cảnh giới Vong Ngã có thể làm nhục được!”

Lời này vừa nói xong, ánh mắt hắn ta đã trở nên lạnh lùng.

“Một tia Huyền Hoàng Thương Mang Khí!”

“Có thể cắn nuốt trăng sao đất trời!”

Dứt lời, bên ngoài thân thể Thần Tinh Dịch ngưng tụ ra những luồng khí Huyền Hoàng trông có vẻ cực kỳ dày đặc và khủng bố.

“Đi chết đi!”

Thần Tinh Dịch nói xong thì vung tay lên.

Khí Huyền Hoàng nháy mắt bùng nổ.

Ầm… Khí Huyền Hoàng kia bỗng chốc công kích về phía công tử Huyết Anh, khí huyết trong cơ thể hắn ta bùng bổ, ngưng tụ thành sương máu, che chắn ở trước người, thế nhưng không có tác dụng gì.

Thân thể hắn ta bị nổ tung, hoá thành bột mịn.

Giờ phút này, võ giả bốn phương đều mang vẻ mặt hoảng sợ.

Chết rồi! Một chưởng đã đánh chết đối thủ luôn rồi! Cảnh giới Chân Ngã tầng chín, có thể dùng một chưởng đánh chết một người cảnh giới Vong Ngã tầng bốn sao?

Bấy giờ, sắc mặt của Huyết Truyền Minh đã khó coi đến cực hạn.

Nếu như ông ta liều mạng ngăn cản, có khi dẫn được công tử Huyết Anh rời khỏi nơi này.

Thế nhưng, trong lòng ông ta lại ôm tâm tư, hiện giờ Huyết Anh là cảnh giới Vong Ngã tầng bốn, Thần Tinh Dịch lại chỉ có chín Mệnh Hoàn mà thôi, Huyết Anh sao có thể bị đánh bại được! Thế nhưng, sự thật đã tát cho ông ta một cái!

“Kẻ vô dụng, thường hay kêu la loạn xạ”.

Lúc này, Thần Tinh Dịch thu tay lại, trở về bên cạnh Tần Nguyệt Sương.

“Lần này, Triệu Đông Thiên cứu chúng ta, nếu như ai còn dám nghi ngờ ông ta, nghi ngờ Tần Ninh, thì cũng chính là đang nghi ngờ Thần Tinh Dịch ta”.

Hắn ta hừ một tiếng rồi nói.

“Cũng chính là nghi ngờ Phong Nguyệt Tông chúng ta”.

Ở bên cạnh, âm thanh trong trẻo nhưng lạnh lùng của Tần Nguyệt Sương vang lên.

Nhìn thấy Thần Tinh Dịch thi triển ra tài năng vượt trội, khôi phục một phần thực lực, mạnh mẽ đến như thế, mặc dù sắc mặt của Tần Nguyệt Sương bình tĩnh, nhưng thật ra là trong lòng cực kỳ vui vẻ, hận không thể đem hắn ta kéo về Phong Nguyệt Cung ngay bây giờ, mây mưa một trận.

“Tần tiên sinh, ngươi muốn làm cái gì thì cứ làm đi, ta xem ai dám làm bậy”.

Thần Tinh Dịch nói.

Tần Ninh quét mắt nhìn bốn phía, hắn không nói nhiều nữa, lập tức dẫn Triệu Bình, Triệu Triết nâng Đông Thiên lão nhân bay thẳng lên không trung.

Thân hình của bốn người biến mất giữa làn sương máu.

Lúc này, trong lòng mọi người chỉ cảm thấy sợ hãi.

Huyết Truyền Minh cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, chỉ dẫn theo người của Huyết Vụ cung đi về hướng khác.

Mà người của Bát Phương Thần Giáo cũng rời đi dưới sự dẫn dắt của Lý Tồn Vân.

Võ giả Linh Tiêu Sơn, Thiên Vũ tông và nhà họ Vũ cũng tản ra xung quanh.

Trước mắt, Ma tộc rút quân, Phong Nguyệt Tông là mạnh nhất, mà Phong Nguyệt Tông rõ ràng là bảo vệ người nhà họ Triệu, nếu như bọn họ ở cùng một chỗ với hai thế lực này thì đừng mong gặp được thứ tốt gì.
Chương 2854: Ta muốn thành thân với hai vị sư tỷ

Ở một bên khác, Tần Ninh dẫn Triệu Bình, Triệu Triết nâng Triệu Đông Thiên đi vào trong huyết trận.

Lúc này, trăm trượng trên cao xuất hiện một chiếc bình đài treo lơ lửng giữa không trung.

Chiếc bình đài này được tạo ra từ huyết thạch, phía trên chạm khắc những hoa văn phức tạp, bốn phía còn có xiềng xích vô tận quấn quanh hư không.

Bên trong những xiềng xích kia, màu đỏ không ngừng chuyển động, đổ dồn về vị trí trung tâm của bình đài.

Ba người dừng lại phía trên bình đài.

Triệu Bình không nhịn được nói: “Tần tiên sinh, đây…”

“Không sao hết”.

Tần Ninh giải thích: “Đông Thiên vì dung hợp sức mạnh quá cường đại mới khiến cho cơ thể bị hao tổn, mà khí huyết nơi này, ta đoán là không tầm thường, đây là do Huyết Lặc Ma kia tu hành, ngưng tụ lại, muốn tập trung khí huyết cường đại, chuẩn bị cho bản thân tiến vào Tinh Thần Biến nhị biến”.

“Khó trách lúc đầu ông ta vẫn luôn không xuất hiện, thì ra là không thể rời khỏi được chỗ này”.

“Thế nhưng bây giờ tên kia đã chạy mất, chúng ta lại dùng nơi này cho Đông Thiên cũng tốt lắm”.

Lúc này, Tần Ninh nói: “Đưa phụ thân các ngươi đến vị trí trung tâm phù chú của bình đài đi!”

“Vâng”.

“Được”.

Phụ thân Triệu Đông Thiên đã dặn dò, huynh đệ hai người phải đối đãi cẩn thận với Tần Ninh, còn cần phải cung kính hơn cả đối đãi với phụ thân.

Hai người cũng tin tưởng, Tần Ninh sẽ không làm hại phụ thân.

Lúc này, thân thể Triệu Đông Thiên giống như là những mảnh sứ vỡ ghép lại, nằm ở chính giữa chú ấn của bình đài.

Tần Ninh liếc nhìn xung quanh rồi từng bước bước ra, đi lên từng sợi xiềng xích một, trong khi đó, bàn tay hắn nắm chặt, khí tức khủng bố bùng nổ, từng đạo trận văn từ lòng bàn tay bay ra.

Ngàn vạn trận văn, dọc theo những sợi xiềng xích mà chuyển động, giống như hội tụ ra một luồng khí huyết mạnh mẽ từ bốn phương tám hướng, đánh vào bình đài.

Nhất thời, Triệu Bình và Triệu Triết đều cảm nhận được, phía dưới bình đài, tựa như hình thành một mảng khí huyết, ẩn chứa khí huyết tinh khiết mà cường đại, ầm ầm chảy vào trong cơ thể mình.

“Đây…”

“Hai người các ngươi cũng có thể hấp thu khí huyết ở nơi này, tăng cường thực lực của bản thân, yên tâm đi, cấp bậc Khí Huyết Biến, cho dù là Thú tộc, Nhân tộc hay Ma tộc cũng thế, đều là khí huyết cực kỳ tinh khiết, đều có thể cắn nuốt được”.

Hai người gật gật đầu, khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu tiêu hoá.

Mà lúc này, Tần Ninh đứng ở trước người Triệu Đông Thiên, hắn chậm rãi ngồi xổm xuống, bàn tay nhẹ nhàng đặt lên cơ thể ông ta, nói: “Ta biết ngươi có thể nghe thấy được, bây giờ, làm theo những gì ta nói, vận hành Bách Thiết Quyết…”, từng luồng khí huyết dũng mãnh tràn vào cơ thể Triệu Đông Thiên, mà lúc này, sức mạnh mỏng manh trong cơ thể ông ta bắt đầu vận hành Bách Thiết Quyết.

Phút chốc! Khí huyết đầy ắp như nước biển lan tràn vào sâu trong cơ thể Triệu Đông Thiên, chữa trị vết thương.

Tần Ninh đứng bên người ông ta, mỉm cười nói: “Vận may của ngươi đúng là lớn thật, vốn dĩ, ta còn nghĩ, nếu như muốn ngươi khôi phục ta còn phải luyện chế không ít đan được, hơn nữa còn phải dùng một vài nguyên liệu hiếm có, bây giờ thì tốt rồi, ngươi cắn nuốt khí huyết ở nơi này, khôi phục lại thương tích trong cơ thể hẳn là không thành vấn đề, nói không chừng lại còn có thể tiến thêm một bước nữa”.

Tần Ninh nói: “Từ từ cắn nuốt, không cần vội”.

Nói xong, hắn xoay người trở về, rồi đáp xuống đất.

“Thần Tinh Dịch”.

“Lý Nhàn Ngư”.

“Các ngươi đi theo ta”.

Tần Ninh vừa nói xong, Lý Nhàn Ngư đã nhanh chóng đuổi theo.

Thần Tinh Dịch nhìn hai vị mỹ nhân một cái rồi cũng đi theo Tần Ninh.

Đi lên không trung, nhìn thấy Triệu Đông Thiên điên cuồng hấp thu khí huyết, Thần Tinh Dịch sửng sốt: “Thật đúng là một nơi tốt, khí huyết nồng đậm đến đáng sợ, đây hẳn là nơi tu hành của vị cường giả Biến Cảnh kia phải không?”

Tuy rằng Thần Tinh Dịch bị phong ấn, nhưng tầm hiểu biết vẫn còn đó.

So với Lý Nhàn Ngư, Thần Tinh Dịch đủ để được gọi là kiến thức rộng rãi.

Lúc này, Tần Ninh mở miệng nói: “Đối với việc vận hành khí huyết, ngươi cũng hiểu rõ, trông nom Triệu Đông Thiên đi”.

“Vâng”.

Hiện giờ, cho dù Thần Tinh Dịch hấp thu những khí huyết tinh khiết này thì cũng vô dụng.

Sức mạnh của Ách Nan Phong Cấm Chú, không thể dựa vào thực lực cường đại để hoá giải, mà cần có sức mạnh từ bên ngoài đến hoá giải.

Nhưng đối với Lý Nhàn Ngư thì không giống như vậy.

Tần Ninh nhìn về phía Lý Nhàn Ngư, cười nói: “Ngươi vận chuyển Vãng Sinh Đồng thử xem, theo ta thấy, bản chất Vãng Sinh Đồng của ngươi, cũng cùng chung một nhịp với khí huyết!”

“Vâng”.

Lúc này, Lý Nhàn Ngư ngồi xếp bằng một bên, tĩnh tâm tu hành.

Tần Ninh cũng khoanh chân ngồi xuống.

Thần Tinh Dịch ngồi xuống bên cạnh Tần Ninh.

“Sư tôn, người trở về từ khi nào?”

Hiện giờ, Triệu Đông Thiên đang khôi phục vết thương, ba người Triệu Bình, Triệu Triết, Lý Nhàn Ngư đều tu luyện, ngay cả Cửu Anh trong cơ thể Tần Ninh cũng cắn nuốt từng ngụm khí huyết.

Chỉ có Thần Tinh Dịch là không có việc gì làm, mà nơi này cũng không có người nào khác, hắn ta nhìn Tần Ninh, nói ra câu hỏi từ tận đáy lòng.

“Vốn dĩ ta đã từng nói với ngươi, quá trình rèn luyện kết thúc, ta trải qua hơn vạn năm, đại khái sẽ quay trở lại tìm ngươi, dẫn ngươi tới Thương Mang Vân Giới trước, thế nhưng ở lần cuối cùng lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn”.

Tần Ninh chậm rãi nói: “Bị người ta hãm hại, chín kiếp không được dung hợp hoàn toàn, cho nên mới mở ra kiếp thứ mười, bởi vậy, lần này trở về, không giống như những gì mà ta nói với ngươi lúc trước”.

“Thì ra là thế”.

Thần Tinh Dịch tiếp tục nói: “Vậy tại sao người trải qua nhiều kiếp như vậy mà lúc trước không nói với con?”

“Mỗi một kiếp đều có một số mệnh riêng, nếu như dây dưa không rõ với kiếp trước sẽ xuất hiện vấn đề chí mạng đối với thiên mệnh của ta”.

“À à…”, Thần Tinh Dịch lập tức nói: “Con nghe Lý Nhàn Ngư nói, sư tôn còn có hai vị đệ tử, một người là Khúc Phỉ Yên đang ở Xích Hoả Thiên Sơn trong Xích Tiêu Thiên, một người là Chiêm Ngưng Tuyết đứng đầu Phong Thiên Tông tại Bắc Tuyết Thiên, bọn họ đều là đệ tử của người sao?”

“Ừm”.

Bịch một tiếng, Thần Tinh Dịch quỳ gối xuống bên cạnh Tần Ninh, ôm đùi hắn.

“Ngươi làm gì đấy?”

Tần Ninh tò mò hỏi.

“Sư tôn, con muốn kết hôn với hai vị sư tỷ!”

Thần Tinh Dịch kiên định nói: “Chỉ cần người đồng ý đem hai vị sư tỷ gả cho con, con cam đoan cả đời này sẽ không bao giờ đi ngủ với người phụ nữ nào khác nữa!”

Tần Ninh nhìn Thần Tinh Dịch, giơ tay lên.

Lúc này, hắn ta đứng dậy nói: “Cho dù không đồng ý thì cũng đừng đánh người!”

Bàn tay Tần Ninh giơ lên gãi đầu, Thần Tinh Dịch lại bịch một tiếng, lần thứ hai quỳ xuống: “Cho dù sư tôn có đánh con, con cũng phải cầu xin người”.

Tần Ninh hỏi: “Ngươi đã gặp hai người bọn họ rồi sao?”

Vẻ mặt của Thần Tinh Dịch trở nên kỳ quái.

“Năm đó, khi con ở Bắc Tuyết Thiên và Xích Tiêu Thiên đều đã từng nhìn thấy, vốn dĩ là muốn thành tâm thăm hỏi tiên tử Bắc Tuyết, thánh nữ Tuyết Chi, Trận tiên tử trong miệng của người dân Bắc Tuyết Thiên, thế nhưng kết quả là, chưa kịp nhìn thấy Chiếm Ngưng Tuyết thì đã bị đánh bay…”

“Sau đó, con lại đi đến Xích Hoả Thiên Sơn, Khúc Phỉ Yên trực tiếp nhốt con trong dung nham Xích Hoả Thiên Sơn mười năm rồi mới thả con đi…”

Tần Ninh cười nhạo nói: “Tâm tính dâm tà không chút thay đổi”.

“Sư tôn…”, Thần Tinh Dịch than thở nói: “Người ra mặt đem hai vị sư tỷ gả cho con đi, bọn họ nhất định sẽ không phản đối lời nói của người đâu, được không?”

“Không được!”

Tần Ninh nhìn thẳng vào Trần Nhất Mặc: “Năm đó, khi ngươi muốn ta giúp ngươi theo đuổi thánh nữ nào đó, cũng nói y như vậy, sau khi theo đuổi được ngươi sẽ không bao giờ lên giường với những người phụ nữ khác nữa!”

“Lần này là thật!”

Thần Tinh Dịch chắc chắn nói.

Tần Ninh nghe được câu này thì nhíu mày, nói: “Những lời này, nghe rất quen tai, hình như là mỗi lần ngươi đều nói như vậy!”

“…”, Tần Ninh nói tiếp: “Bớt suy nghĩ những chuyện viển vông đi, nếu như lời này ngươi dám nói ở trước mặt Yên Nhi và Tuyết Nhi, chắc chắn là hai người họ sẽ đánh ngươi một trận”.
Chương 2855: Vậy nói không chừng lại là phụ nữ thì sao?

“Trước mắt, vấn đề nên quan tâm hơn chính là phong ấn của ngươi”.

Tần Ninh nghiêm túc nói: “Phóng tầm mắt ra khắp Trung Tam Thiên này, người có thể thi triển Ách Nan Phong Cấm Chú thần kỳ này, vô cùng hiếm có, nhưng bởi vì hiếm có cho nên mới dễ dàng điều tra”.

“Tiếp theo đây, vi sư chuẩn bị đi đến học viện Thánh Hoàng, ngươi đi cùng với ta”.

Nghe được lời này, Thần Tinh Dịch vui vẻ nói: “Thật sao?”

Thế nhưng vừa nói xong, Thần Tinh Dịch cũng lập tức hỏi lại: “Nhưng mà Phong Tình và Nguyệt Sương sẽ không để cho ta đi!”

“Các nàng dựa vào đâu mà không để ngươi đi?”

Tần Ninh lập tức nói: “Ngươi là đệ tử của ta, còn phải đợi sự cho phép của các nàng sao?”

Nói xong, Tần Ninh dừng lại một chút rồi nói tiếp: “Ta không ngăn cản được các nàng, thế nhưng Triệu Đông Thiên và Chiến Thiên Vũ thì có thể”.

Nghe vậy, Thần Tinh Dịch nhất thời vui sướng không thôi: “Đúng vậy!”

Triệu Đông Thiên có thể so với cảnh giới tầng bảy, mà Chiến Thiên Vũ cũng là cảnh giới Vô Ngã tầng bảy, đối phó với hai người Tần Phong Tình và Tần Nguyệt Sương dễ như trở bàn tay.

“Không được rồi, sư tôn…”, thế nhưng ngay sau đó, Thần Tinh Dịch lại nói: “Cho dù có Triệu Đông Thiên và Chiến Thiên Vũ trợ giúp nhưng mà sư tôn của các nàng, quả thực là khó chơi”.

Tần Ninh cười nói: “Chỉ cần tới được học viện Thánh Hoàng, nếu như sư tôn của các nàng dám đến, vậy thì cứ thử xem”.

“Không phải là lão Hình đầu vẫn đang còn ở trong học viện Thánh Hoàng sao?

Một vạn mấy nghìn năm trôi qua, lão Hình đầu ở cấp bậc Biến Cảnh, hẳn cũng không tính là yếu phải không?”

Tần Ninh nói thẳng: “Sư tôn của Tần Phong Tình và Tần Nguyệt Sương có thể mạnh hơn lão Hình đầu không?”

Lời này vừa nói ra, hai mắt Thần Tinh Dịch sáng ngời, nói: “Đúng vậy, con lại quên mất lão già kia!”

“Thế nhưng nói đi cũng phải nói lại, sư tôn của các nàng, rốt cuộc là ai?”

“Con không biết”.

“…”, Thần Tinh Dịch vội vàng nói: “Con đã gặp rồi, nhưng mà chưa thấy được chân thân, giọng điệu nói chuyện thì kiêu ngạo, giống như là một tên ẻo lả, dù sao thì con cũng cảm thấy không phải là thứ tốt lành gì!”

Tần Ninh chậm rãi nói: “Vậy nói không chừng lại là phụ nữ thì sao?”

Nghe được lời này, biểu cảm của Thần Tinh Dịch trở nên sửng sốt, ngây ngẩn cả người.

Đúng vậy! Nói không chừng lại là phụ nữ! Hơn nữa, nói không chừng là một mỹ nhân! Nhất thời, Thần Tinh Dịch chỉ cảm thấy bản thân đã mất đi hàng nghìn, hàng vạn cơ hội.

Vừa nghĩ đến đây, trong lòng Thần Tinh Dịch lại cảm thấy tức giận.

“Sư tôn, mấy năm nay, người đã đi đâu?”

Thần Tinh Dịch nhìn Tần Ninh, kiên nhẫn dò hỏi.

Còn hắn thì chậm rãi trả lời…. Thầy trò hai người cứ như vậy trò chuyện nói nhau, thời gian từ từ trôi qua.

Dần dần, ở chính giữa của bình đài, Triệu Đông Thiên tỉnh dậy, ông ta nhìn hai tay của mình, chỉ cảm thấy tinh thần thoải mái, vô cùng vui sướng.

“Tần phụ!”

Nhìn thấy Tần Ninh và Thần Tinh Dịch đang trò chuyện với nhau ở bên kia, Triệu Đông Thiên đi tới, vui mừng nói: “Thương thế của con… đã tốt rồi sao?”

“Bản thân ngươi không tự cảm nhận được sao?”

Lúc này, Thần Tinh Dịch không kiên nhẫn nói.

Hắn ta còn đang nghe sư tôn kể lại.

Triệu Đông Thiên nhìn về phía Thần Tinh Dịch, hừ một tiếng rồi nói: “Lão phu hỏi ngươi sao?”

“Một bó tuổi như vậy rồi, cũng đã tự xưng là lão phu, vậy mà còn một câu Tần phụ hai câu Tần phụ, ngươi không biết xấu hổ sao?

Sư tôn ta đã nhận ngươi làm con nuôi rồi sao?”

“Ai cần ngươi lo, đồ háo sắc!”

“Ngươi nói ai đấy?

Lão khốn kiếp này”.

Hai người có xu hướng chuẩn bị chửi nhau.

Tần Ninh nhìn về phía Triệu Đông Thiên, nói thẳng: “Có lên được tầng bảy hay không?”

Triệu Đông Thiên gãi gãi đầu, cười nói: “Còn thiếu chút nữa, con cảm thấy sẽ rất nhanh thôi, chờ con tu luyện thuần thục quyển thứ tư của Bách Thiết Quyết, hẳn là sẽ đạt được”.

Tần Ninh âm thầm thở dài.

Nơi một vị Biến Cảnh tu hành, ngưng tụ đại trận, phong ấn khí huyết, nơi đây được khí huyết bao phủ, có thể nói là rất nhiều.

Vậy mà Triệu Đông Thiên này vẫn chưa đột phá được tới tầng bảy! Có chút kém cỏi.

Thần Tinh Dịch vừa muốn mở miệng trào phúng, nhưng nhìn thấy ánh mắt của Tần Ninh, hắn ta lựa chọn ngậm miệng lại.

Mà lúc này Lý Nhàn Ngư cũng thức tỉnh, hai Mệnh Hoàn xung quanh thân thể giờ đây đã ngưng tụ thành ba vòng, càng tản ra hào quang chói mắt hơn, hơn nữa khí huyết quanh thân hắn ta còn mang đến cho người ta cảm giác nhiệt huyết sôi trào, có thể bùng nổ bất cứ lúc nào.

“Sư tôn, khí huyết nơi này rất tinh khiết”.

Lý Nhàn Ngư mừng rỡ.

Loại cảm giác này giống như là ngâm mình giữa một đại dương khí huyết mênh mông rộng lớn, có thể tuỳ ý cắn nuốt.

Mà lúc này, hai huynh đệ Triệu Bình và Triệu Triết cũng thức tỉnh.

Hai người chỉ cảm thấy khí tức trong cơ thể mình lưu động cuồn cuộn, quả thực là đã ngưng tụ ra được Phách Hoàn thứ hai, thăng cấp lên cảnh giới Vô Ngã tầng hai.

“Rất tốt”.

Lúc này, Tần Ninh đứng dậy, nói: “Một khi đã như vậy, chúng ta đi thôi”.

Theo Tần Ninh đứng dậy, xung quanh thân thể hắn đột nhiên xuất hiện một vòng xoáy, đem tất cả khí huyết ở bốn phía cắn nuốt hết.

Trong phút chốc, mấy người bọn họ chỉ cảm thấy Tần Ninh giống như một cái vòi hút lớn, hấp thu toàn bộ mảnh thiên địa này.

Cái loại sức mạnh cắn nuốt khủng bố này, hoàn toàn không phải là điều mà một vị võ giả cảnh giới Chân Ngã tầng một có thể làm được.

Một lúc lâu sau, Tần Ninh thở ra một hơi, mở mắt ra thì thấy mấy người Triệu Đông Thiên, Thần Tinh Dịch, Lý Nhàn Ngư đều đang nhìn về phía mình.

“Sư tôn, có đột phá không?”

Thần Tinh Dịch dò xét hỏi.

“Không có!”

Tần Ninh hiếu kỳ nói: “Ta đột phá cái gì?

Ta mới vừa tới cảnh giới tầng một chưa bao lâu”.

Vẻ mặt Thần Tinh Dịch, Triệu Đông Thiên đều thất vọng.

Bọn họ còn tưởng rằng Tần Ninh cắn nuốt hết sức mạnh thiên địa ở nơi đây, có thể trực tiếp đạt tới cảnh giới Chân Ngã đỉnh phong! Kết quả là, một chút dao động cũng không có.

Tần Ninh cũng biết mấy người bọn họ hiểu lầm cho nên nói ngay: “Tất cả đều cho Cửu Anh hết, nó là mãnh thú, khí huyết là điểm quan trọng nhất giúp nó lột xác, tăng tu vi”.

Tần Ninh nâng tay lên, chỉ thấy một cái đầu từ trong ống tay áo chui ra.

Đúng là Cửu Anh.

Nó vươn cái đầu to ra, nhìn mấy người.

“Nhìn cái gì?

Không phục à?”

Cửu Anh lẩm bẩm nói: “Ta chính là thú cưỡi chuyên dùng của Tần gia!”

Thần Tinh Dịch sửng sốt, mắng: “Ta chính là đồ đệ cưng của sư tôn, ngươi là cái thá gì chứ?”

Cửu Anh không thèm để ý đến hắn ta.

“Được rồi, chừng đó khí huyết đã đủ để cho ngươi tiêu hoá một thời gian, đi thôi”.

Cửu Anh rút đầu về, lười phản ứng với Thần Tinh Dịch.

Lúc này, Tần Ninh nhìn về phía Thần Tinh Dịch, nói: “Vừa rồi ta đã suy nghĩ, ngươi vẫn nên duy trì việc che giấu thân phận của ta đi, có lẽ, người phong ấn ngươi còn muốn làm cái gì đó, nếu như biết ta trở về, chỉ sợ sẽ không xuất hiện nữa, không bằng chúng ta chờ một chút đi, xem rốt cuộc ai là người phong ấn ngươi”.

“Vâng”.

Mấy người thu xếp thoả đáng rồi rời khỏi nơi này, trở về mặt đất.

Hai người Tần Phong Tình và Tần Nguyệt Sương nhìn thấy Thần Tinh Dịch trở về thì cũng nhẹ nhàng thở ra một hơi.

Các nàng lo lắng Thần Tinh Dịch lại chạy mất.

Những năm gần đây, hắn ta đã bỏ trốn khỏi bọn họ rất nhiều lần.

“Sư… Tần tiên sinh, tiếp theo, chúng ta nên đi đâu?”

Thần Tinh Dịch nhìn về phía Tần Ninh, cung kính nói.

Hắn cũng đã nói với hai người Tần Phong Tình và Tần Nguyệt Sương, Tần Ninh có biện pháp giúp hắn ta gỡ bỏ phong ấn, chỉ cần đợi thực lực của Tần Ninh cường đại hơn là được.

Kể từ đó, hai nàng cũng không cần phải nhọc lòng giúp hắn ta tìm thánh dược, bảo bối trên trời dưới đất gì nữa.

Hơn nữa, Tần Ninh là muốn cứu hắn ta, cho nên các nàng cũng có thể đối đãi khách khí với hắn một chút mới ổn.

Tuy rằng Tần Phong Tình và Tần Nguyệt Sương vẫn luôn nhốt Thần Tinh Dịch, nhưng rõ ràng là bọn họ cũng yêu hắn ta.

Tần Ninh nhìn thoáng qua Hoa Vân Thịnh đang sống dở chết dở kia, cười nói: “Không phải là hắn ta nói nơi này có bảo bối sao?

Vậy thì để cho hắn ta nói xem, đó rốt cuộc là thứ gì”.

Lúc này, người của nhà họ Triệu, Phong Nguyệt Tông và Chiến Thần lâu đều nhìn về phía Hoa Vân Thịnh.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom