• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Hot Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu

  • Chương 1521-15225

Chương 1521: Xuy Tuyết Trai

“Tần công tử, Tần công tử…”, Lý Huyên ngăn Tần Ninh lại, vội vàng nói: “Trai chủ Lý Tồn Kiếm của Xuy Tuyết Trai là Hóa Thánh tầng chín, nhân vật lợi hại giống như cô cô Bách Hương!”

Hóa Thánh tầng chín! Đây chính là Hóa Thánh tầng chín! Ngươi cứ đi như vậy sẽ chết! Bước chân Tần Ninh dừng lại, hắn liếc nhìn Lý Huyên.

“Tiểu Lý Huyên, yên tâm đi, Hóa Thánh tầng chín hả, ta đi tìm người không phải đi giết người, thả người của ta đàng hoàng thì chuyện này coi như xong!”

Lý Huyên sốt ruột.

Ngươi cố gắng đi nói chuyện?

Ta có thể tin ngươi sao?

Vừa rồi ngươi cũng nói cố gắng nói chuyện, nhưng kết quả thế nào?

Nhìn dáng vẻ mặt mày bầm dập của ba người Hổ Phong, Diệp Phong, Tề Phong, trong lòng Lý Huyên cảm thấy đại sự không ổn.

“Tần công tử”.

Lý Huyên lại kéo Tần Ninh, cậu ta nói: “Tỷ tỷ ta làm nghệ nữ của Xuy Tuyết Trai, chúng ta đi vào trước, nhìn xem tình hình rồi nói!”

“Ồ? Cũng tốt!”

Tần Ninh gật đầu.

Hắn chuyển ánh mắt nhìn về phía ba người Hổ Phong, Diệp Phong, Tề Phong.

Tần Ninh khẽ mỉm cười nói: “Xem ra ba người các ngươi ngược lại lá gan không nhỏ, xúi giục ta đi Xuy Tuyết Trai, muốn mượn tay Lý Tồn Kiếm giết ta phải không?”

Nghe đến lời này, sắc mặt ba người trắng nhợt.

Tần Ninh cười một tiếng.

“Xem ra thật sự đúng…”, Tần Ninh một tay túm ra.

Sắc mặt Tề Phong trắng nhợt, lúc này toàn thân kinh hoàng thất thố.

“Đại nhân tha mạng!”

“Đại nhân tha mạng!”

Hai người Hổ Phong và Diệp Phong lúc này hoàn toàn sợ đến phá hồn.

“Tha mạng?”

Một tiếng rắc rắc! Âm thanh cổ gãy lìa của Tề Phong vang lên.

Tần Ninh nhìn về phía hai người, hờ hững nói: “Giết gà dọa khỉ, nếu dám có tâm địa gian xảo, hai người các ngươi cũng phải chết!”

Lúc này hai cái đầu của Hổ Phong và Diệp Phong giống như giã tỏi, bọn họ không dám dừng lại.

Lý Huyên thấy cảnh này cũng ngẩn người.

“Tiểu Lý Huyên bị dọa rồi?”

Tần Ninh cười ha hả nói.

“Không có…”, Lý Huyên lắc đầu nói: “Chỉ là không ngờ Tần công tử lại ra tay quả quyết như vậy”.

Tần Ninh cười ha ha một tiếng, nói: “Đất Vạn Ma là nơi nào ngươi rõ hơn ta chứ? Ở chỗ này đối nhân xử thế gì cũng đều uổng công, muốn đè ép được người ta thì phải hù dọa lá gan của bọn họ!”

“May mắn đây là thành Thanh Ma, Hư Thánh cố chống đỡ, ta còn có thể đè ép được”.

Lý Huyên nghe thấy lời này, biểu cảm càng cổ quái.

“Nơi này nếu là thành Vạn Ma, làm càn như vậy thật đúng là không được!”

Ném ra lời này, Tần Ninh đứng chắp tay.

“Hổ Phong, Diệp Phong, dẫn đường đi!”

Lần này, hai người hoàn toàn nghe lời.

Lý Huyên nhất thời cũng không sờ được đông tây nam bắc.

Tần Ninh này… hình như không kinh khủng như vậy.

Nhưng hạ thủ lại kinh khủng cực kỳ.

Thật sự khiến người ta nhìn không thấu.

Một nhóm mấy người đi về phía Xuy Tuyết Trai.

Thành Thanh Ma! Loạn sao?

Loạn! Rất loạn! Vô cùng loạn! Đối với bốn người Huyền Chấn, Tiên Vô Tận, Tuyết Ưng, Dương Thanh Vân mà nói, đi tới thế giới Cửu Thiên rồi lại đến đất Vạn Ma, không thể không nói rất xui xẻo.

Chỉ là vạn hạnh trong bất hạnh, dù sao bốn người bọn họ và mình cũng đi cùng nhau.

Nếu không thì đó mới thật sự là khó khăn không lối thoát.

Xuy Tuyết Trai! Chiếm một nửa bề mặt trên phố.

Người lui tới ra ra vào vào, nữ có nam có.

Đây cũng không phải vùng đất phong hoa tuyết nguyệt đơn thuần, cũng có một vài người thưởng thức âm nhạc thích đến nơi đây, họ ở một mình trong đình, nghe một khúc hát dưới ánh trăng khiến lòng người vô cùng hài lòng.

“Tần công tử, chính là chỗ này!”

Hổ Phong lúc này cung kính nói.

Tề Phong cứ như vậy chết trước mắt, hắn ta không dám đùa giỡn bịp bợm.

Hắn ta không muốn chết! Ở bên trong thành Thanh Ma này người chết không có bất kỳ giá trị gì.

Ví dụ như Tề Phong chết, hai người bọn họ chắc chắn sẽ không báo thù cho Tề Phong.

Nơi này không có cái gọi là đối nhân xử thế, chỉ có thực lực mạnh hay không.

“Lý Huyên, tỷ tỷ ngươi tên gì?”

“Lý Linh Linh!”

Lý Huyên hưng phấn nói: “Tỷ tỷ ta chính là nghệ nữ trong đây, kỹ thuật đánh đàn rất cao siêu, tỷ ấy chính là người đứng đầu bảng trong Xuy Tuyết Trai!”

“Cô cô Bách Hương phát hiện ra thiên phú này của tỷ tỷ ta nên nhờ người ta dạy dỗ, cũng chính cô cô Bách Hương dẫn tỷ tỷ ta đến đây tự lực cánh sinh”.

“Cũng chính bởi vì cô cô Bách Hương, tỷ tỷ ta ở đây mới không bị người khác ức hiếp”.

Lý Huyên nói mấy lời này dường như rất vui vẻ.

Tần Ninh cũng có thể biết vì sao cô cô Bách Hương vui giận thất thường, nhưng Lý Huyên vẫn kính yêu có thừa với người này.

Thứ tình cảm này quả thật là rất khó nói rõ.

“Đi thôi, vào xem chút!”

Tần Ninh cười một tiếng.

Hồ Phong và Diệp Phong dẫn đường phía trước.

Tần Ninh đứng chắp tay, thản nhiên vào giống như công tử thế gia con nhà giàu.

Vừa vào Xuy Tuyết Trai, một mùi thơm nồng đậm xông vào mũi.

“Ai yo, mấy vị gia cần cái gì? Cô nương ở đây của chúng ta cần có kiểu thì có kiểu đó…”, một vị bà bà trang điểm lộng lẫy đi lên trước nhiệt tình nói.

“Cút sang một bên!”

Hổ Phong mắng một câu, quát lên: “Lý đại nhân đâu?”

“Hồ gia à, rất lâu rồi ngài không tới, Lý đại nhân ở đâu ta có thể biết sao? Ngài đi ra sau hỏi đi!”

Hổ Phong đẩy bà bà kia ra, dẫn Tần Ninh đi về phía hậu viện.

Diện tích Xuy Tuyết Trai này khá lớn, trước mặt có một lầu các ba tầng, tiến vào bên trong chính là từng tòa đình viện.

Hơn nữa bốn phía đình viện đều có từng tòa thánh trận cỡ nhỏ phong tỏa.

Phía sau là chỗ khách quý, ở đây không cho phép người khác tùy ý quấy rầy.

Lập tức có người chào đón, mặt đầy tươi cười.

“Hổ gia, Diệp gia, hai vị lại tới rồi!”

“Lý đại nhân đâu?”

“Lý đại nhân chiêu đãi khách quý ở bên trong, hai vị gia muốn tìm Lý đại nhân có thể phải chờ rồi!”

Hổ Phong và Diệp Phong nghe thấy lời này, họ liếc nhìn Tần Ninh.

“Không sao, ta có thể đợi”.

Tần Ninh phất tay nói: “Bảo Lý Linh Linh ở chỗ của các ngươi biểu diễn một khúc cho ta!”

Lời này vừa nói ra, người nọ sửng sốt.

Hổ Phong quát mắng: “Nhanh một chút, đừng dài dòng!”

Người kia nhất thời chắp tay nói: “Lý Linh Linh trình diễn cho mấy vị khách quý ở đình Hà Hoa, vị công tử này, bên kia có chỗ trống, có thể trực tiếp qua đó!”

“Nếu muốn trình diễn riêng, vậy phải hẹn từ trước…”

“Không sao, nghe cùng mọi người cũng được!”, Tần Ninh tùy ý nói.

“Mau dẫn đường!”

Hổ Phong lập tức thúc giục.

Bốn người đi theo người đàn ông vào bên trong hậu viện.

Rẽ bảy tám lần đi tới một vườn hoa.

Khóm hoa trong vườn cũng không nhiều.

Mà lúc này, giữa khóm hoa trong một tòa lương đình, bốn phía màn che hạ xuống.

Tiếng đàn du dương vang lên từ bên trong lương đình.

Xung quanh khóm hoa có bốn tòa lương đình phân tán bốn phía.

Lúc này bên trong ba tòa lương đình đều có người ngồi, nhưng cũng đều ngăn bởi màn che lụa trắng.

Quản sự kia dẫn bốn người Tần Ninh vào trong lương đình rồi khom người rời đi.

Tần Ninh cũng không khách khí, thản nhiên ngồi xuống.

Lý Huyên đứng ở phía sau.

“Ngồi xuống đi!”

Lý Huyên nghe thấy, cậu ta cười một tiếng, vui vẻ ngồi xuống.

Hai người Hổ Phong và Diệp Phong kia lúc này cũng ngồi xuống.

“Ta nói hắn, không nói các ngươi!”

Tần Ninh nhàn nhạt nói.

Hai người lúng túng đứng dậy, không dám phản bác.

Không bao lâu có nữ hầu bưng trà và trái cây lên cẩn thận phục vụ.

Quan sát bốn phía, Tần Ninh khen ngợi nói: “Cũng khá là ra gì đó!”
Chương 1522: Tô công tử

Lý Huyên nhìn về phía Tần Ninh nói: “Tần công tử nhìn ra cái gì rồi?”

“Lụa trắng này có công hiệu ngăn cách thăm dò nhất định, chắc đã được ngâm qua nước cỏ Mạn Tâm!”

“Vị trí trồng khóm hoa bốn phía cũng rất được chú trọng, nhìn thấy đóa hoa màu đỏ nhạt kia không? Hoa Tu Thanh có thể hút lấy âm thanh, có thể khiến người xung quanh chỉ nghe được tiếng đàn, mà cũng ngăn cách một chút âm thanh nơi đây”.

Lý Huyên nghe xong lộ ra biểu cảm khâm phục.

Một bên, Hổ Phong và Diệp Phong cũng ngạc nhiên.

Những thứ này bọn họ dĩ nhiên biết.

Xây dựng Xuy Tuyết Trai này thậm chí bọn họ cũng có đóng góp.

Nhưng không ngờ Tần Ninh lại liếc mắt nhìn thấu.

Tiếng đàn du dương lượn quanh ba ngày.

Tần Ninh không khỏi mở miệng nói: “Các ngươi không cần đi chờ Lý đại nhân sao? Chẳng lẽ Lý đại nhân đến tìm các ngươi?”

Lời Tần Ninh vừa dứt, Diệp Phong vội vàng nói: “Tiểu nhân lập tức đi ngay, dẫn Lý đại nhân tới gặp Tần công tử”.

Hổ Phong nghe thấy lời này liền ngẩn người.

Mẹ nó! Chậm một miệng liền bị Diệp Phong giành trước.

Quỷ mới biết bầu bạn bên cạnh Tần Ninh xảy ra những chuyện gì.

Diệp Phong vội vàng rời đi.

Cũng không muốn ở bên cạnh Tần Ninh thêm một khắc.

Quá dọa người! Diệp Phong tự cho rằng ở trong phía đông thành Thanh Ma, hắn ta cũng xem như là nhân vật số một đủ lợi hại.

Nhưng Tần Ninh... chính là loại nhân vật đó, một khắc trước nói chuyện vui vẻ, một khắc sau có thể khiến ngươi hồn về Tây Thiên.

Hơn nữa, còn rất ngông cuồng! Tần Ninh thật sự ngông cuồng.

Đối mặt với Hóa Thánh tầng bốn tầng năm bọn họ không đáng để nhìn.

Nhưng đối mặt Hóa Thánh tầng chín còn có thể không đáng cho người ta nhìn sao?

Lý Tồn Kiếm là ông chủ của Xuy Tuyết Trai, người ta gọi là Lý đại nhân, ở khu vực thành phía đông này dám trêu chọc Lý Tồn Kiếm không có mấy người.

Nhưng Tần Ninh cảnh giới Hóa Thánh tầng hai này tuyệt đối không nằm trong số đó.

Lúc này Hổ Phong đứng ở sau lưng Tần Ninh, toàn thân trên dưới đâu đâu cũng không được tự nhiên.

Nghe đàn một hồi, chân mày Tần Ninh khẽ nhướng.

“Lý Huyên, tỷ tỷ ngươi làm nghệ nữ ở đây bao lâu rồi?”

Lý Huyên suy nghĩ một chút nói: “Gần bảy tám năm…”

“Trong Xuy Tuyết Trai như thế nào?”, Lý Huyên cười cười nói: “Tỷ tỷ ta làm nghệ nữ, cho nên Xuy Tuyết Trai cũng sẽ bảo vệ, hơn nữa khách nghe đàn phần lớn đến đây tìm chút tĩnh tâm”.

“Cho nên cũng không có chuyện phiền toái gì, dù chuyện phiền toái xuất hiện cũng sẽ được Xuy Tuyết Trai chặn lại”.

“Lần nào gặp mặt tỷ tỷ cũng đều nói với ta chuyện nơi này, nhìn ra được tỷ ấy rất vui vẻ”.

Tần Ninh nghe vậy, ngược lại không có nói nhiều.

Hổ Phong sau lưng lúc này cũng muốn nói lại thôi.

Một khúc đàn kết thúc.

Bên trong bốn tòa lương đình vang lên tiếng vỗ tay.

“Chỉ nghe tiếng đàn, không thấy nữ đàn, bổn công tử càng tò mò với cô gái bên trong màn che kia!”

Bên trong một tòa lương đình phía tây, lụa trắng kéo lên, một thanh niên mặc trường sam hỷ khánh màu đỏ từng bước ra.

“Tô công tử!”

Lập tức có người tiến lên, ngăn thanh niên lại, khách khí nói: “Tô công tử, quy định của Xuy Tuyết Trai chúng ta ngài biết đấy…”

“Cút ngay!”, Tô công tử kia gò má trắng nõn, quát một tiếng: “Ta mà ngươi cũng dám cản?”

“Tô công tử, ngài...”

“Cút!”, Tô công tử kia một cước đá ra.

Thân ảnh kia hơi đong đưa, hắn ta đi tới lương đình ở giữa, tháo màn che ra.

Bên trong lương đình có một cô gái thanh tú diện mạo ngoài mười tám, lúc này trong ngực ôm đàn, biểu tình đầy kinh ngạc.

“Chào Tô công tử!”

“Cô chính là Lý Linh Linh?”

Tô công tử nhìn về phía cô gái, cười cười nói: “Quả nhiên là khiến người ta hài lòng, bổn công tử tên là Tô Nguyệt Vinh, ở trong khu vực phía đông thành chắc cô không biết danh của ta, nhưng phụ thân ta là Tô Hùng, chắc cô biết chứ?”

Nghe đến lời này, Lý Linh Linh liền biến sắc.

“Đi cùng bổn công tử thôi!”

Tô Nguyệt Vinh kéo tay Lý Linh Linh, không cho giải thích.

“Tô công tử, Tô công tử”.

Bên ngoài lương đình lập tức có mấy võ giả của Xuy Tuyết Trai đi lên phía trước.

“Làm sao? Muốn ngăn ta?”

Tô Nguyệt Vinh cười nhạo một tiếng.

“Cha ta Tô Hùng cảnh giới Hư Thánh tầng hai, ông chủ Lý Tồn Kiếm của Xuy Tuyết Trai các ngươi Hóa Thánh tầng chín hả?”

“So với ta sao? So được không?”

Lời này vừa nói ra, ánh mắt mấy người ở đây biến đổi.

Tô Hùng! Là một vị hào hùng nổi tiếng ở phía đông thành Thanh Ma.

Ở bên trong thành Thanh Ma, thực lực ai mạnh thì người đó có thể muốn làm gì thì làm.

Mà cường giả Hư Thánh.

Vượt qua cảnh giới Hóa Thánh, rõ ràng là tồn tại thuộc về đẳng cấp cao.

Bên trong thành phía đông này có một vài tửu lâu lớn nhỏ cũng tốt, sòng bạc cũng được, vùng đất phong hoa tuyết nguyệt, v.v… sau lưng đều có một vị cường giả chống đỡ.

Thân phận của Tô Nguyệt Vinh không ít người biết.

Lúc này mấy tên hộ vệ tiến cũng không được, lùi cũng không xong.

“Lý Linh Linh, tiếng đàn của cô dễ nghe, người cũng xinh đẹp, về sau ở bên trong biệt viện của bổn công tử cũng tốt!”

Tô Nguyệt Vinh kéo Lý Linh Linh, bàn tay vung lên, cơ thể Lý Linh Linh có chút gầy yếu, không còn sức chống cự.

Lúc này mấy tên hộ vệ yên lặng không nói gì.

Mà trong hai bên lương đình khác cũng không ai lên tiếng.

Ai dám chọc Tô Nguyệt Vinh?

“Tô công tử, đây là Xuy Tuyết Trai, mời ngài tự trọng, nếu như ngài muốn vui vẻ thì mời đi tiền viện!”

Giọng nói Lý Linh Linh vô cùng dễ nghe, lúc này lại nóng nảy không dứt.

“Giọng nói cũng dễ nghe… Linh Linh, sau này cô đi theo bổn công tử đi!”

Tô Nguyệt Vinh kéo Lý Linh Linh vào trong ngực, ha ha cười lớn.

“Buông tỷ ta ra!”

Một tiếng quát lúc này vang lên.

Lý Huyên bước ra đi tới bên ngoài lương đình.

Nụ cười trên mặt Tô Nguyệt Vinh dần dần biến mất, nhìn về phía người thiếu niên trước mặt.

“Tiểu tử, ngươi muốn chết sao?”

Tô Nguyệt Vinh không nhịn được.

“Buông tỷ ta ra!”

Lúc này cặp mắt Lý Huyên đỏ bừng trách mắng.

“Buông ra?”

Ba người bên cạnh Tô Nguyệt Vinh muốn áp sát, nhưng lại bị Tô Nguyệt Vinh ngăn lại.

“Tiểu tử thúi, ngươi tới đây!”

Tô Nguyệt Vinh mặt đầy cười nhạo.

“Tiểu Huyên… Tiểu Huyên, sao đệ lại ở đây?”

Sắc mặt Lý Linh Linh sửng sốt, nàng ta vội vàng nói: “Ai bảo đệ tới? Mau đi đi!”

Lý Huyên hai quả đấm nắm chặt, hừ lạnh nói: “Ta không đến thì không biết tỷ cả ngày bị người ta ức hiếp”.

“Tỷ tỷ, sao tỷ lại lừa ta? Tỷ ở chỗ này không vui chút nào đúng không?”

“Tiểu Huyên, hôm nay chỉ là ngoài ý muốn, đệ đi trước đi, không sao đâu, Lý đại nhân sẽ làm chủ cho ta”.

Lý Linh Linh vội vàng nói.

Tô Nguyệt Vinh giễu cợt nói: “Lý đại nhân?”

“Lý Tồn Kiếm nhìn thấy cha ta cũng phải khách khí gọi một tiếng Tô đại nhân, hắn làm chủ cho cô? Không sao, hắn sẽ làm chủ cho cô, để cho ta dẫn cô đi!”

Sắc mặt Lý Linh Linh càng khó coi.

Nàng ta đương nhiên biết Tô Nguyệt Vinh! Con trai độc nhất của Tô gia, bảo bối của Tô Hùng, ai dám cản Tô Nguyệt Vinh?

“Tiểu Huyên, đệ mau đi đi!”

Lý Linh Linh vội vàng nói.

“Ta không đi!”

Lý Huyên tức giận nói: “Tên khốn kiếp muốn làm nhục tỷ, ta không đi, ta không thể nhìn hắn đưa tỷ đi”.

“Đệ…”, Lý Linh Linh bực tức.

“Vậy sao? Thằng nhãi, ta cứ mang nàng ấy đi, ngươi có thể như thế nào?”

Tô Nguyệt Vinh cười hắc hắc nói: “Người phụ nữ bổn công tử muốn, không nói toàn bộ thành Thanh Ma, nhưng ở trong vùng phía đông thành này cũng không ai dám cướp với ta!”
Chương 1523: Đừng ngông cuồng trước mặt ta

Trong lúc nói chuyện, bàn tay Tô Nguyệt Vinh luôn nắm chặt cánh tay Lý Linh Linh, cơ thể có vẻ gầy yếu của nàng ta lúc này càng có vẻ vô lực hơn.

Lửa giận bùng cháy trong mắt Lý Huyên, cậu ta bước ra, một quyền giết về phía Tô Nguyệt Vinh.

“Quay lại!”

Bên trong lương đình, một tiếng quát khẽ trực tiếp vang lên.

Ngay sau đó chỉ nhìn thấy thánh lực ngưng tụ thành một bàn tay, trực tiếp túm lấy thân ảnh Lý Huyên.

“Tần công tử, ngươi buông ta ra, ta…”

“Im miệng đi!”, một khắc sau thân ảnh Tần Ninh xuất hiện trước người Lý Huyên, một đầu ngón tay gõ xuống.

Lý Huyên bị đau, nước mắt cũng sắp rớt xuống.

“Ngươi còn chưa đến thực lực Hóa Thánh, đối mặt với hắn không phải muốn chết sao?”

Tần Ninh đứng chắp tay, nhàn nhạt nói: “Muốn bảo vệ người thân mình thì phải có thực lực mạnh mới được!”

Ánh mắt Lý Huyên sửng sốt, hai quả đấm nắm chặt.

“Lại một tên ra mặt!”

Lúc này sắc mặt Tô Nguyệt Vinh không làm sao dễ nhìn.

“Bổn công tử chính là nhìn trúng một nghệ nữ mà thôi, các ngươi vẫn không chịu phải không?”

Vừa ném Lý Linh Linh ra, Tô Nguyệt Vinh vắt chân lên cổ, trong nháy mắt một quyền giết về phía Tần Ninh.

“Tiểu tử thúi, tự tìm cái chết, tác thành cho ngươi!”

Nhìn thấy Tô Nguyệt Vinh kia đánh tới, bàn tay Tần Ninh nắm chặt, một quyền trong nháy mắt đánh ra.

Bùm… Tiếng nổ tung trầm thấp lúc này vang lên.

Cơ thể Tô Nguyệt Vinh lúc này cong lại giống con tôm, sắc mặt càng tái nhợt, máu tươi trong miệng tràn ra như đê vỡ.

Mà ở sau lưng có một lỗ máu bất ngờ xuất hiện.

Lúc này ba tên hộ vệ bên cạnh Tô Nguyệt Vinh, sắc mặt lại càng khó coi.

Một quyền! Đều là Hóa Thánh tầng hai… chênh lệch lớn như vậy?

Bên trong lương đình, lúc này Hổ Phong kêu lên một tiếng hả giận.

“Cứng đụng phải cứng rồi kìa!”

Trong lòng Hổ Phong không nhịn được cười nói: “Tiểu tử Tô Nguyệt Vinh này khốn kiếp, Tần Ninh cũng không phải loại tốt đẹp gì, đánh hay lắm!”

Tô Nguyệt Vinh bị đánh chết là tốt nhất.

Đoán chừng Tô Hùng sẽ phát điên.

Tần Ninh chính là Hóa Thánh tầng hai, đối mặt với Tô Hùng Hư Thánh tầng hai, đoán chừng sẽ bị đánh cho thành cái sàng.

“Công tử!”

“Công tử!”

Ba người chen nhau lên tiếp cận Tần Ninh.

Một người cầm đầu khí thế cổ động.

Hóa Thánh tầng bảy! Lúc này đám người bốn phía đều cảm nhận được một luồng khí tức chèn ép mạnh mẽ.

Một vị Hóa Thánh tầng bảy bảo vệ sát Tô Nguyệt Vinh.

Không khó nhìn ra tầm quan trọng của Tô Nguyệt Vinh đối với Tô Hùng! Lúc này người đàn ông trung niên Hóa Thánh tầng bảy kia khí thế bùng nổ, cho người ta cảm giác hết sức hùng mạnh.

“Mau đi xem công tử”.

Hai người khác đỡ lấy Tô Nguyệt Vinh.

Chỉ là khí tức trong cơ thể Tô Nguyệt Vinh lúc này đang suy giảm kịch liệt.

“Vương Sênh đại nhân, công tử… không được rồi…”, lời vừa nói ra, bốn phương đều kinh hãi.

Cùng cảnh giới mà một quyền đánh chết Tô Nguyệt Vinh?

Duy chỉ có Hổ Phong lúc này là không kinh ngạc.

Đừng nói một quyền đánh chết Hóa Thánh tầng hai, dù Hóa Thánh tầng bốn ở trong tay Tần Ninh cũng chỉ là… chuyện của ba bốn quyền thôi! Tên nhãi này không phải người bình thường.

Lúc này Vương Sênh đại nhân kia sắc mặt trắng nhợt.

Xong rồi! Tô Nguyệt Vinh mà chết.

Ông ta cũng không thể sống tiếp nữa.

“Tiểu tử, ngươi tự tìm cái chết!”

Vương Sênh một bước đi ra, trong nháy mắt giết tới.

Ầm… Hai quyền ảnh đụng nhau.

Thánh lực tản ra bốn phía.

Hai thân ảnh vừa chạm liền tách ra.

Lúc này Vương Sênh mặt liền biến sắc.

Tần Ninh cảnh giới Hóa Thánh tầng hai, một quyền đá chọi đá với ông ta, chỉ là… thân ảnh thụt lùi mấy bước mà thôi... Tần Ninh lúc này bàn tay buông lỏng một chút.

“Hóa Thánh tầng bảy biển linh thức bảy 1 vạn mét, nhưng cơ thể này của ngươi cũng không khác biệt lắm với ta”.

“Một quyền đánh không chết ngươi, đánh thêm mấy quyền thử xem!”

Sắc mặt Vương Sênh khó coi.

Bên trong lương đình, sắc mặt Hổ Phong lại càng khó coi.

Đây chính là Hóa Thánh tầng bảy! Vậy mà… cũng bị Tần Ninh chặn lại.

Liên tưởng đến vẻ dửng dưng mắt không thấy tất cả của Tần Ninh lúc trước.

Tên nhãi này… lẽ nào thật sự nghịch thiên như vậy?

Hóa Thánh tầng hai đánh tơi bời Hóa Thánh tầng năm, hắn ta còn có thể hiểu được.

Suy cho cùng thế gian này, thiên kiêu chi tử nhiều vô số kể.

Nhưng chống lại tầng bảy! Sự chênh lệch của cảnh giới tầng năm không tính là gì?

Hổ Phong lúc này suy tư trong lòng toát ra.

Lần này Tần Ninh tuyệt đối gây đại họa! Lý đại nhân Lý Tồn Kiếm của Hóa Thánh tầng chín sẽ không bỏ qua cho Tần Ninh.

Phụ thân Tô Hùng của Tô Nguyệt Vinh cũng sẽ không bỏ qua cho Tần Ninh.

Tần Ninh có thể chống đỡ nổi không?

Nếu như có thể, Tần Ninh kia chính là một nhân vật kiêu hùng, bản thân hắn ta những năm gần đây được bữa sớm lo bữa tối, cũng là bởi vì không có núi có thể dựa vào.

Lý Tồn Kiếm chưa tính là chỗ dựa của hắn ta.

Nếu Tần Ninh có thể sống sót, đi theo hắn, vậy thì cả đời không lo âu.

Nhưng tên nhãi này ngộ nhỡ không sống nổi?

Lúc này, trong lòng Hổ Phong đột nhiên xuất hiện ý tưởng to gan! Bùm… bên trong vườn hoa, thân ảnh Tần Ninh và Vương Sênh lúc này lại một lần nữa tách ra.

Bây giờ sắc mặt Vương Sênh trở nên cực kì thận trọng.

Quá mạnh mẽ! Là Tần Ninh quá mạnh mẽ.

Trong thời gian ngắn ngủi này, ông ta và Tần Ninh đấu nhau ít nhất trên trăm quyền! Nhưng… quyền này đau hơn quyền kia.

Ông ta không biết Tần Ninh có cảm giác gì, nhưng ông ta cảm giác đau đớn thấu trời.

Loại cảm giác này khiến cho trong lòng Vương Sênh phát rét.

Tên nhãi này đang đùa giỡn ông ta!

“Hóa Thánh tầng bảy mà thôi, đừng ngông cuồng trước mặt ta!”, lúc này Tần Ninh hai tay tùy ý vẫy vẫy, nói: “Cũng được đấy, quả đấm đã hơi tê rồi”.

“Ngươi tự tìm cái chết!”

Lúc này Vương Sênh một bước đi ra, một quyền trực tiếp giết tới.

Tần Ninh nhìn về phía Vương Sênh, khóe miệng khẽ nhếch.

“Khách quan trọng đến rồi, không chơi với ngươi nữa!”

Một quyền trực tiếp đánh ra.

Trong nháy mắt một luồng khí tức bá đạo lúc này sống lại sôi nổi.

Khí thế bá đạo kia khiến khí tức của Tần Ninh gần như bùng nổ càng hùng mạnh hơn.

Ầm… Tiếng nổ tung vang lên.

Vương Sênh phun ra một ngụm máu tươi, chỉ cảm thấy ngực nóng lên.

Máu tươi ào ào chảy ra, nhiễm đỏ vườn hoa.

Vương Sênh cảm nhận được trước mắt mình càng ngày càng đen.

Sắp chết rồi! Làm sao có thể! Tiểu tử này sao đột nhiên uy lực một quyền lại trở nên hùng mạnh như vậy?

Trên đất, thi thể Tô Nguyệt Vinh dần dần lạnh như băng, Vương Sênh lúc này cũng sắp trở thành một thi thể… Lý Linh Linh ôm đệ đệ Lý Huyên của mình, sững sờ nhìn cảnh này.

Tần Ninh nhìn về phía tỷ đệ hai người, cười nói: “Nhìn thấy chưa? Muốn bảo vệ bản thân thì phải có thực lực mạnh mẽ, nếu không có thì phải có sức nhẫn nại, hai thứ đều không có thì chỉ có đường chết!”

Lý Huyên ngơ ngác gật đầu.

“Kẻ nào gây sự ở đây?”

Một tiếng quát lạnh lúc này vang lên.

Bên ngoài vườn đình, một thân ảnh xuất hiện.

Một người mặc áo sam da chồn màu đen, đầu đội mũ đen, tay cầm hai hạt châu đen xoay qua lại.

“Lý Tồn Kiếm!”

Hai tên hộ vệ còn lại nhìn thấy người tới, một người quát lên: “Ngươi xong rồi, ngươi xong rồi!”

Lý Tồn Kiếm nhìn tới, khi nhìn thấy hai thi thể kia, mặt hắn ta liền biến sắc.

“Tô Nguyệt Vinh!”

“Vương Sênh!”

“Đã xảy ra chuyện gì?”

Mấy tên hộ vệ lập tức thấp giọng.

Lý Tồn Kiếm nghe xong, sắc mặt dần dần biến ảo.

Cuối cùng ánh mắt tập trung trên người Tần Ninh.

Tên này?

Gan lớn như vậy?

Lúc này không khí toàn bộ bên trong vườn đình cũng bắt đầu ngột ngạt.
Chương 1524: Tô Hùng giận dữ

“Ngươi là người phương nào?”

Lý Tồn Kiếm nhìn về phía Tần Ninh, giọng nói không kiêu căng không tự ti.

“Một kẻ vô danh tiểu tốt - Tần Ninh!”

Tần Ninh nhìn về phía Lý Tồn Kiếm, nhàn nhạt nói: “Ngươi chính là Lý Tồn Kiếm sao?”

“Mấy ngày trước người của bang Tam Phong nhốt một lão già, đó là người của ta”.

“Hôm nay tới cũng là vì người này, hy vọng Lý tiên sinh có thể trả lại cho ta!”

Lời này vừa nói ra, Lý Tồn Kiếm nhìn về phía hai người Hổ Phong và Diệp Phong đứng một bên.

Diệp Phong vội vàng nói: “Đại nhân, bọn ta cũng không biết chuyện này, bọn thuộc hạ không hiểu chuyện, phát hiện ra lão già trong ngôi miếu đổ nát nên mang về…”

Sắc mặt Lý Tồn Kiếm lạnh lùng.

Lúc này cơ thể Diệp Phong cứng đờ.

Tần Ninh hắn ta không chọc nổi.

Nhưng Lý Tồn Kiếm, hắn ta càng không chọc nổi đâu!

“Người đã đến Xuy Tuyết Trai ta, tuyệt đối không thể đưa đi!”, giọng điệu của Lý Tồn Kiếm cũng không kiêu căng không tự ti.

“Mà Tần Ninh ngươi giết người trong Xuy Tuyết Trai ta càng không thể tha!”

“Hôm nay nếu ta giao người cho ngươi, lại để ngươi bình yên rời khỏi Xuy Tuyết Trai, vậy uy tín của Xuy Tuyết Trai ở đâu?”

Nghe đến lời này, Tần Ninh lại cười nói: “Uy tín Xuy Tuyết Trai của các ngươi chính là cướp đoạt lão hầu của người khác làm lão hầu của mình?”

Nghe đến lời này, ánh mắt Lý Tồn Kiếm lạnh lùng.

“Hỏi ngươi một lần nữa, thả người của ta ra!”

“Thuộc hạ của ngươi đoạt người của ta, bây giờ ta đến đòi lại là đương nhiên”.

“Còn cái tên Tô Nguyệt Vinh này, người là do ta giết, người Tô gia đến tìm phiền phức thì cứ báo tên ta là được”.

Sau khi nghe xong, Lý Tồn Kiếm chưa mở miệng, một người bên cạnh quát lên: “Báo ngươi tên? Tô Hùng cũng mặc kệ ngươi là ai, giết ngươi cho hả giận, vậy Xuy Tuyết Trai chúng ta vẫn phải bồi thường cho hắn một khoản tiền tài!”

“Các ngươi không yên tâm, vậy ta cứ ở đây đợi Tô Hùng tới, giải quyết chu toàn việc này!”

Tần Ninh nhàn nhạt nói: “Còn chuyện lão hầu của ta, lại là một chuyện khác!”

Lời Tần Ninh vừa dứt, bên ngoài đình viện, hai thân ảnh già nua lúc này đi đến.

“Tần công tử!”

Người nọ mới vừa vào đình viện, nhìn thấy Tần Ninh, nước mắt liền không khống chế được chảy xuống.

“Lão phu chờ ngươi quá khổ rồi!”

Nghe thấy lời này, ánh mắt Tần Ninh nhìn sang.

Huyền Chấn! Lời nói này… quá buồn nôn! Chỉ là nhìn thấy lão Huyền chỉ một thân một mình, chân mày Tần Ninh nhướng lên.

“Thanh Vân đâu?”

Huyền Chấn vội vàng nói: “Dương Thanh Vân không quay lại!”

“Ta chờ các ngươi ở ngôi miếu đổ nát, đợi bốn ngày Dương Thanh Vân cũng chưa trở lại liền bị đám người kia bắt đi, đưa đến trong Xuy Tuyết Trai, ngày ngày bị đòn!”

Sắc mặt Tần Ninh lạnh lẽo.

Dương Thanh Vân không quay về! Dương Thanh Vân nói với ba người bọn họ muốn đến thành Thanh Ma.

Nhưng không quay về! Xảy ra chuyện gì rồi?

Tần Ninh hắn biết rõ bên trong thành Thanh Ma nguy hiểm như thế nào.

Với Dương Thanh Vân cảnh giới Hóa Thánh tầng hai, ngộ nhỡ bị người nào đó theo dõi thì vô cùng nguy hiểm.

Tần Ninh yên lặng.

Bên trong đình viện, bầu không khí hơi có vẻ yên tĩnh.

Lúc này Lý Tồn Kiếm cũng dè đặt nhìn Tần Ninh.

Người này can đảm dám một mình tới Xuy Tuyết Trai gây chuyện, không thể nào là không não đi tìm cái chết.

Giết con trai của Tô Hùng mà không hề chạy, ngược lại ở đây chờ, đây chính là con trai của Tô Hùng, đợi ông ta đến thì sẽ chết rất thảm đấy.

“Là ai giết con ta?”

Một tiếng gào rống vang lên bên trong Xuy Tuyết Trai.

Cuồng phong nổi lên, một luồng khí thế bá đạo lúc này phá không mà tới.

Khí thế bá đạo kia cuốn sạch trời đất, dường như muốn cho Xuy Tuyết Trai sụp đổ toàn bộ.

Khuôn mặt Lý Tồn Kiếm bình tĩnh từ đầu tới cuối lúc này rốt cuộc đã xuất hiện một chút kinh hoàng.

Tới rồi! Tô Hùng tới rồi! Hắn ta không ngờ Tô Hùng sẽ đến nhanh như vậy.

Soạt soạt soạt… ngay sau đó mấy thân ảnh dần hạ xuống.

Người đàn ông trung niên mặc trường bào màu đen kia khí chất không giống người khác.

Người đàn ông xuất hiện trong đình viện, nhất thời cho người ta một loại khí tức chèn ép không cách nào nói ra.

Lúc này đám người nhìn về phía người đàn ông, trong lòng trầm xuống.

Thật là khí phách mạnh mẽ! Rất mạnh! Cho người ta cảm giác hết sức kiềm chế.

“Con à…”, người đàn ông trung niên liếc nhìn thi thể Tô Nguyệt Vinh, hai mắt đỏ bừng, nhất thời nhào tới.

“Là ai?”

“Là ai giết con ta?”

Không nghi ngờ chút nào, người này chính là Tô Hùng.

“Lý Tồn Kiếm!”

Trong nháy mắt Tô Hùng đứng dậy, khí tức hùng mạnh, chèn ép Lý Tồn Kiếm, ông ta phẫn nộ quát: “Con trai ta tới Xuy Tuyết Trai giải trí, nhưng lại chết ở đây, Xuy Tuyết Trai của ngươi ta thấy không cần tiếp tục mở nữa!”

“Tô đại nhân bớt giận!”

Lý Tồn Kiếm vội vàng giải thích: “Chuyện này cũng không trách bọn ta!”

“Không trách ngươi? Vậy trách ai? Là ai giết con trai ta?”

Lý Tồn Kiếm chỉ chỉ về phía Tần Ninh, nhất thời nói: “Là hắn, Tần Ninh”.

Tô Hùng vừa quay người, nhìn về phía Tần Ninh.

“Tần Ninh?”

Trong nháy mắt não Tô Hùng bắt đầu lục tìm, nhưng cả thành Thanh Ma này cũng không có người như Tần Ninh.

Thân là một trong các nhân vật có mặt mũi bên trong thành Thanh Ma, Tô Hùng cũng biết người nào có thể chọc, người nào không thể chọc.

Ví dụ như Lý Tồn Kiếm, ông ta không sợ, thậm chí là Lý Tồn Kiếm hắn phải sợ ông ta.

Mà trong những khu vực khác ở thành Thanh Ma có mấy vị cường giả Hư Thánh cấp cao là ông ta không chọc được.

Nhưng Tần Ninh cũng không trong danh sách những người này.

“Ngươi dám giết con trai ta!”

Tô Hùng giọng căm hận, hờ hững nói: “Vậy chắc là ngươi đã chuẩn bị chết tử tế rồi chứ?”

Lúc này Tần Ninh nhìn về phía Tô Hùng.

“Loại tự tìm cái chết, giết thì giết!”

Lời vừa dứt, đám người bốn phía sắc mặt trắng bệch.

Một vị Hư Thánh tầng hai nói như vậy đối với một vị Hóa Thánh tầng hai, bọn họ cho là chuyện đương nhiên.

Nhưng một vị Hóa Thánh tầng hai dựa vào tư cách gì mà nói với một vị Hư Thánh tầng hai như vậy?

Tần Ninh thật sự không sợ chết sao?

Có thể đấy! Nhưng những lời này đủ để cho Tô Hùng hoàn toàn bùng nổ.

“Ngươi tự tìm cái chết!”

Lời vừa dứt, Tô Hùng trực tiếp túm lấy Tần Ninh.

Một Hóa Thánh tầng hai nho nhỏ ở trong mắt ông ta thì dễ như trở bàn tay.

Chỉ là một móng cào ra, nhưng sắc mặt Tần Ninh không thay đổi, thân ảnh thụt lùi tránh né.

Ánh mắt mọi người kinh hãi.

Vậy mà lại tránh được?

Trong phạm vi chật hẹp như vậy lại tránh được! Điều này thật sự không thể tin nổi.

Tô Hùng cũng rõ ràng ngây ra.

Một khắc sau giữa lúc bước ra, toàn thân trên dưới sức mạnh ngưng tụ.

Lần này ông ta nghiêm túc rồi! Tần Ninh thấy cảnh này liền khẽ mỉm cười.

Trong cơ thể biển linh thức từ hai mươi vạn mét trong nháy mắt lan tràn tới trăm vạn mét! Thay đổi trong nháy mắt này đủ khiến cho tất cả mọi người sửng sốt.

Hoa mắt sao?

Tần Ninh… hình như đề thăng thực lực trong chốc lát?

Làm sao có thể! Hóa Thánh tầng hai trong nháy mắt tới Hóa Thánh tầng mười.

Bùm… Đối mặt với một chưởng chộp tới của Tô Hùng, Tần Ninh ngang nhiên cứng rắn đụng vào.

Giữa tiếng đùng đoàng vang lên, khí cơ hùng mạnh bộc phát ra.

Hai thân ảnh lúc này vừa chạm liền lập tức tách ra.

Tô Hùng kinh hãi nhìn Tần Ninh.

Tên nhãi này sao làm được?
Chương 1525: Xuy Tuyết Trai thuộc về ta

Lúc này trong đám người, biểu cảm khuôn mặt Huyền Chấn lại thản nhiên.

Thời điểm Tần Ninh chưa phi thăng thì đã đến Thánh Nhân rồi.

Hiện đang thức tỉnh, tại sao chỉ là Hóa Thánh tầng hai thì ông ta không biết.

Nhưng ông ta biết lúc đánh nhau với Đế Lâm Thiên, không, là lúc đánh với Kỷ Uyên thì Tần Ninh có thể nâng cao cường độ biển linh thức của mình.

Điểm này không hề hiếm lạ.

Lúc này Tần Ninh ra tay.

Trong nháy mắt hắn ép tới gần Tô Hùng, hai quả đấm đều xuất hiện, thánh lực bùng nổ.

Sắc mặt Tô Hùng lạnh lẽo.

“Hóa Thánh tầng mười thì có thể thế nào?”

Ông ta hừ lạnh một tiếng bước ra.

Từng đường hồn lực trong cơ thể Tô Hùng bộc phát.

Nơi lớn nhất cảnh giới Hư Thánh mạnh hơn cảnh giới Hóa Thánh chính là biển linh thức lột xác thành hồn hải.

Trong hồn hải ra đời hồn lực.

Lúc này hồn lực mạnh mẽ bộc phát ra.

Giải phóng ra từng tầng sức mạnh.

Ở trong thánh lực, hồn lực càng mạnh hơn.

Nhìn thấy cảnh này, Tần Ninh lại cười nhạo một tiếng.

“Chút hồn lực yếu ớt này hay là đừng lấy ra cho đỡ mất mặt!”

Lời vừa dứt.

Trong nháy mắt, tiếng xé rách vang lên.

Long phượng trình tường trên đỉnh đầu Tần Ninh bộc phát ra từng đường lực hồn phách mạnh mẽ.

“Đi chết đi!”

Lời vừa dứt, hai tay Tần Ninh lộ ra.

Song hồn long phượng kia lúc này trực tiếp cắn xé.

“Không thể nào...”, sắc mặt Tô Hùng tái nhợt, thân ảnh thụt lùi.

Tần Ninh chỉ là Hóa Thánh tầng hai, làm sao có thể ngưng tụ thành hồn phách! Ông ta cảnh giới Hư Thánh là thật.

Nhưng chỉ là biển linh thức lột xác thành hồn hải, vẫn chưa ra đời ba hồn bảy vía.

Có thể ra đời ba hồn bảy vía thì đó là Thánh Nhân.

Mà long hồn và phượng hồn này lại chênh lệch cực lớn.

Lúc này ánh mắt Tô Hùng đờ đẫn.

Chỉ là Tần Ninh không quản những thứ này.

Hắn bước ra, hai quả đấm lại lần nữa dùng lực, rồng trái phượng phải bộc phát ra.

“Không!”

Toàn thân Tô Hùng bùng nổ thánh lực.

Nhưng cảm giác cho người ta thấy lại không mạnh bằng Tần Ninh bây giờ.

Quá giả! Một Hư Thánh tầng hai như ông ta thực lực lại không mạnh bằng Tần Ninh Hóa Thánh tầng hai này! Làm sao có thể! Sức mạnh toàn thân trên dưới của Tô Hùng bộc phát ra.

Thánh trận bốn phía toàn bộ đình vườn trong lúc mơ hồ đều bắt đầu tan vỡ.

Tiếp tục nữa thì toàn bộ đình vườn này đều sẽ hoàn toàn sụp đổ.

Lý Tồn Kiếm đứng ở một bên, hắn ta sớm đã trợn tròn mắt.

Đây là cái quỷ gì?

Tô Hùng Hư Thánh tầng hai rất rất mạnh, đương nhiên hắn ta biết.

Nhưng Tần Ninh… làm sao có thể! Làm sao có thể mạnh như vậy! Cái này quá không chân thật!

“Thánh Quyền xuất!”, lời vừa dứt, hai tay Tần Ninh trong giây lát giết ra.

Ầm… Nghiền ép tuyệt đối.

Tần Ninh đề thăng đến Hóa Thánh tầng mười, đó cũng chỉ là Hóa Thánh, nhưng dựa vào uy của song hồn long phượng lại hình thành nghiền ép tuyệt đối với Tô Hùng.

Bụp… Cuối cùng Tô Hùng không nhịn được, sắc mặt trắng nhợt phun ra một ngụm máu tươi, cả cơ thể cứng ngắc.

Quá mạnh! Lúc này Tần Ninh giống như Thánh Nhân.

Loại lực nghiền ép mạnh mẽ đó khiến ông ta gần như không thể ngưng tụ thánh lực của bản thân! Lúc này ánh mắt Tần Ninh bình tĩnh.

“Ở trong thành Thanh Ma này người có thực lực mạnh mới có thể sống, mới có quyền phát biểu”.

“Tô gia của Tô Hùng ngươi sau ngày hôm nay thuộc về Tần Ninh ta!”

Lời vừa dứt, song hồn long phượng của Tần Ninh lúc này bùng nổ.

Một tiếng đùng đoàng.

Nổ tung truyền ra.

Khí tức của Tô Hùng tán loạn.

Lúc này bên trong đình viện yên lặng như tờ.

Đám người bốn phía đều không dám mở miệng.

Khí tức trong cơ thể Tần Ninh lúc này dần dần hạ xuống.

Từ Hóa Thánh tầng mười dần dần về Hóa Thánh tầng hai.

Hắn mặc bộ đồ trắng, vẻ mặt vẫn lạnh nhạt.

Giống như vừa rồi người như thiên thần hạ phàm kia không phải hắn.

“Lý đại nhân…”

Bùm… Tần Ninh vừa mới miệng, Lý Tồn Kiếm cũng không còn dửng dưng như trước, hắn ta quỳ sụp xuống đất rầm một tiếng.

“Tần công tử, vị lão hầu này của ngài không phải là tại hạ bắt tới, mà là Hổ Phong và Diệp Phong gây nên, Tề Phong đã chết, Hổ Phong và Diệp Phong để tại hạ giết!”

Lý Tồn Kiếm vội vàng nói.

Bịch bịch! Hai tiếng quỳ xuống đất vang lên.

Hổ Phong và Diệp Phong vội vàng quỳ xuống.

“Tần công tử, chúng ta cũng là bị thuộc hạ lừa gạt!”

“Đúng vậy đúng vậy, Tần công tử tha cho chúng ta đi...”, lúc này Tần Ninh đứng chắp tay nhìn mấy người.

“Tha cho các ngươi? Người của ta dễ động như vậy ư?”

Lời này vừa nói ra, sắc mặt ba người Lý Tồn Kiếm, Hổ Phong, Diệp Phong khó coi.

Tần Ninh... muốn truy cứu... Nhưng ba người bọn họ không phải đối thủ của Tần Ninh.

Tần Ninh chém chết một vị cường giả Hư Thánh tầng hai, giết bọn họ càng đơn giản.

Ánh mắt Lý Tồn Kiếm động đậy, hắn ta cúi đầu nói: “Tần công tử, cha con Tô gia đã chết, chuyện làm ăn của Tô gia không có Tô Hùng trấn giữ, nhất định lụi bại”.

“Một mình Tần công tử cũng không thu dọn hết, tại hạ bằng lòng giúp Tần công tử tiếp nhận lại việc làm ăn của Tô gia!”

Hổ Phong và Diệp Phong nghe vậy, trong lòng thầm mắng Lý Tồn Kiếm không biết xấu hổ.

Nhưng ngoài miệng vẫn không ngừng cầu xin tha thứ lấy lòng.

Tần Ninh liếc ba người.

“Từ hôm nay trở đi, Tô gia để các ngươi xử lý, ai dám nhúng tay, giết không tha là được”.

“Nếu có Hư Thánh nhúng tay, để ta giết!”

“Ta không chỉ là muốn Tô gia, từ hôm nay Xuy Tuyết Trai này cũng thuộc về Tần Ninh ta!”

“Lý Tồn Kiếm Lý đại nhân, ngươi có bất mãn?”

Tần Ninh nhìn về phía ba người.

“Không có không có...”, Lý Tồn Kiếm vội vàng nói: “Thuộc hạ có thể làm việc cho Tần công tử quả thật là phúc ba đời!”

Một bên.

Ba người Lý Linh Linh, Lý Huyên, Huyền Chấn hoàn toàn sững sờ.

Lý Linh Linh và Lý Huyên kinh ngạc vì sức mạnh không ai bằng của Tần Ninh, quả thật là cử chỉ không thể tưởng tượng nổi.

Còn điều Huyền Chấn kinh ngạc chính là… cái này cũng được?

Giết cha con Tô Hùng và Tô Nguyệt Vinh, Tô gia thuộc về Tần Ninh rồi! Xuy Tuyết Trai của Lý Tồn Kiếm cũng của Tần Ninh?

Giết hai người, tuyên bố một chút liền được?

Ngón tay Tần Ninh chỉ ra, ngưng tụ thành bức họa Dương Thanh Vân.

“Nhớ kỹ người này, đây là đồ đệ của ta, Dương Thanh Vân!”

“Sau khi thu gom Tô gia thì đưa người của các ngươi tản ra toàn bộ thành Thanh Ma tìm người này, tìm được thì ta giúp các ngươi thành Thánh!”

Lời thì đơn giản.

Nhưng lại là sức hấp dẫn trí mạng.

Thành Thánh! Ai mà không muốn thành Thánh?

Lý Tồn Kiếm lúc này khiêm tốn nói: “Chuyện thành Thánh xa vời như vậy thuộc hạ chưa từng nghĩ qua, trước mắt chỉ muốn trở thành Hư Thánh đã thỏa mãn rồi…”

Tần Ninh nheo mắt nhìn Lý Tồn Kiếm: “Tìm được người này, ta lập tức cho ngươi trở thành cao thủ Hư Thánh!”

Mắt Lý Tồn Kiếm sáng lên: “Đi làm việc!”

“Bắt đầu từ hôm nay, Xuy Tuyết Trai thuộc về Tần Ninh, nói với bên ngoài Tần Ninh ta là chủ nhân nơi này, Tô Hùng chết rồi, ai muốn báo thù cho Tô Hùng thì tới tìm ta!”

Lời Tần Ninh vừa dứt, hắn liền rời đi.

Lúc này Huyền Chấn cũng vội vàng đuổi theo.

Bên kia Lý Huyên kéo Lý Linh Linh cũng vội vàng theo sau.

“Lý Linh Linh, xin lỗi, ta cũng chỉ là bất đắc dĩ thôi”.

Lý Tồn Kiếm nhìn về phía Lý Linh Linh, khách khí nói.

Thấy Lý Tồn Kiếm khách khí như vậy, Lý Linh Linh chỉ cảm thấy cơ thể phát rét.

Lý Tồn Kiếm chính là ông chủ của Xuy Tuyết Trai.

Hắn ta từ trước đến giờ cao cao tại thượng, toàn bộ Xuy Tuyết Trai từ trên xuống dưới ai thấy Lý Tồn Kiếm đó là không lịch sự.

Nhưng bây giờ Lý Tồn Kiếm lại đột nhiên khách khí với nàng ta.

“Mong rằng Tần công tử có thể tha thứ, hy vọng Linh Linh cô có thể nói giúp chút lời hay”.

Lý Linh Linh ngẩn người, nàng ta không mở miệng liền trực tiếp rời đi.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom