• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Hot Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu

  • Chương 2341-234523

Chương 2341: Chỉ có như vậy sao?

Sau đó, Khương Ung vung bàn tay lên.

Đám võ giả nà họ Khương đồng loạt liều chết xông ra.

Mục tiêu đương nhiên là võ giả nhà họ Thu rồi.

Lúc này, cường giả cấp bậc Đại Thần Tôn như Khương Ung cũng đã ra tay, đương nhiên đám người Thu Vân Hạc, Thu Vân Thiên không có cách nào chống lại.

Một trận chém giết khốc liệt xảy ra ở Vạn Độc tông.

Tần Ninh cũng nhìn Khuyết tiên sinh trước mặt, bình thản ngồi xuống.

"Là ngươi tự thành thật khai báo hay là để ta dùng chút thủ đoạn ép ngươi nói đây!"

Tần Ninh trực tiếp mở miệng nói.

Lúc này Khuyết tiên sinh lại hừ lạnh một tiếng, nhìn Duẫn Khả Vi phía sau Tần Ninh không xa, hờ hững nói: "Hội trưởng Duẫn Khả Vi của Cửu Nguyên thương hội, không ngờ lại gặp ngươi ở chỗ này".

Duẫn Khả Vi lại không thèm để ý tới người này.

"Tần Ninh, ngươi đã gặp tai họa đến nơi, nhà họ Linh có liên quan đến Cửu Nguyên Đan Điển, ngươi biết trên đời này có bao nhiêu người muốn có được Cửu Nguyên Đan Điển không?"

"Ta biết...", Tần Ninh nhìn về phía Khuyết tiên sinh, chậm rãi nói: "Tự ngươi nói, hay là để ta?"

Lúc này trong mắt của Khuyết tiên sinh có mấy phần kiêu ngạo.

Nếu không phải do Duẫn Khả Vi, Tần Ninh ở trong tay ông ta, chắc chắn sẽ là muốn sống không được, muốn chết không xong.

Đương nhiên ông ta không thèm để Tần Ninh vào trong mắt.

"Không chịu nói sao!"

Tần Ninh cũng không nóng nảy.

Hắn chậm rãi bước ra, đi tới trước người Hắc Viêm Huyết Văn Mãng rồi đưa tay ra.

Chỉ thấy một con Tiểu Linh Cổ đột nhiên xuất hiện, sau đó leo lên trên người Hắc Viêm Huyết Văn Mãng.

Không lâu sau, một viên quả cầu máu đỏ như máu ngưng tụ ra.

Tần Ninh tiện đà nói: "Cả người Hắc Viêm Huyết Văn Mãng đều là độc, nếu không khống chế độc tố trong cơ thể nó thì sẽ càng hung ác độc địa, không chỉ gấp mười lần thôi đâu".

Lúc Tần Ninh nói chuyện, hai tay hắn cũng chậm rãi nâng một viên quả cầu máu lên.

Quả cầu máu giống như một trái tim, lúc này lại còn đang đập theo nhịp.

Duẫn Khả Vi và Cơ Thi Dao thấy một màn như vậy thì đều chấn động.

"Ngươi làm được kiểu gì thế?"

Duẫn Khả Vi đi lên phía trước, hiếu kỳ nói: "Cái này ngươi cũng phải nói cho ta biết".

Tần Ninh cũng cười nói: "Trừ khi ngươi làm việc giúp ta".

"Vậy không có lời".

Thấy Duẫn Khả Vi lắc đầu, Tần Ninh cũng không nói nhiều, quả cầu máu lơ lửng ở trước người Tần Ninh, sau đó bay đến phía trước Khuyết tiên sinh.

Tần Ninh chậm rãi nói: "Ta sẽ cho ngươi một cơ hội cuối cùng".

Nghe Tần Ninh nói thế, Khuyết tiên sinh lại làm vẻ không quan tâm.

"Đúng ý ngươi vậy".

Tần Ninh nắm chặt bàn tay lại, lúc này quả cầu máu rơi xuống tí tách.

Số máu chảy ra tí tách đều phủ hết lên trên người Khuyết tiên sinh.

Mà ban đầu, Khuyết tiên sinh vẫn chưa cảm giác được có gì khác thường.

Thế nhưng dần dần, sắc mặt của Khuyết tiên sinh lại càng ngày càng tái nhợt.

Chỉ trong chớp mắt mà cứ như có hàng ngàn vạn con sâu đang cắn xé trong cơ thể ông ta.

Không chỉ như vậy.

Những con sâu đó dường như còn đang cắn nuốt pháp thân, hồn phách của mình… Nhức! Ngứa! Tê! Đau! Đủ mọi cảm giác trong nháy mắt đã truyền ra toàn thân.

Chỉ là lúc này ông ta vẫn cố chịu đựng.

"Cũng không chịu được lâu lắm đâu!"

Duẫn Khả Vi đột nhiên mở miệng nói.

Tần Ninh cũng cười nói: "Không cần gấp".

Nói xong Tần Ninh liền tiếp tục ngồi xuống, nhàn nhã chờ đợi.

Khuyết tiên sinh bị Duẫn Khả Vi trói buộc, không thể động một cái nào, cả người đầm đìa mồ hôi, làn da đỏ rực, hai mắt trừng to chứa đầy tơ máu.

Thời gian từ từ trôi qua.

Khương Ung bắt đầu dẫn hơn trăm người nhà họ Khương đi đuổi giết võ giả nhà họ Thu đến đây.

Chưa qua hết thời gian một chén trà.

"Ta nói!"

Khuyết tiên sinh đột nhiên mở miệng quát.

"Cứ nói đi...", "Ta là Khuyết Côn, đến từ đại lục Cửu Nguyên, Tinh Tượng Tông!"

Khuyết Côn nói thẳng: "Giúp đỡ nhà họ Thu và Vạn Độc tông đi theo nhà họ Khương, được nhà họ Khương tin tưởng, xâm chiếm nhà họ Linh từng bước một, mượn cơ hội này để ép nhà họ Linh giao Cửu Nguyên Đan Điển ra, tất cả đều do Tinh Tượng Tông gây ra, tông chủ ra lệnh cho ta lần này đến đây phải bắt ngươi về".

"Chỉ có như vậy thôi sao?"

Tần Ninh tiếp tục nói: "Thứ nhất, Tinh Tượng Tông các ngươi làm thế nào để xác định trong nhà họ Linh có Cửu Nguyên Đan Điển?

Thứ hai, làm sao các ngươi biết Linh Thiên Thần chính là Cửu Nguyên Đan Đế?"

"Ta không biết".

Lúc này Khuyết Côn đã không còn vẻ kiên cường như trước nữa, gào thét nói: "Ta chỉ là một vị hộ pháp của Tinh Tượng Tông mà thôi, làm sao có thể biết những bí mật này, ta chỉ nghe lệnh làm việc!"

Cơ Thi Dao đi lên phía trước, mở miệng nói: "Tinh Tượng Tông?

Chỉ là một thế lực ở đại địa Đông Phương trong đại lục Cửu Nguyên thôi, không được coi là đứng đầu".

Như thế nào mới gọi là đứng đầu?

Trong tông môn phải có cường giả cảnh giới Chí Cao Đế Tôn tọa trấn, có thực lực được gọi là thế lực siêu cấp, thế lực đứng đầu đại lục Cửu Nguyên.

Tinh Tượng Tông lại không ở trong nhóm này!

"Những chuyện khác thì sao?"

Tần Ninh tiếp tục nói.

"Những chuyện khác ta thật sự không biết, ta chỉ là cảnh giới Đại Thần Tôn trung kỳ, tông chủ chắc chắn sẽ biết, tông chủ là Tinh Vân Phàm, một vị cường giả cảnh giới Đại Đế Tôn thực thụ, cái gì ông ta cũng biết".

"Ngươi đùa ta đúng không?"

Tần Ninh cười nói: "Chắc chắn ta sẽ đi tìm ông ta, nhưng mà ngươi chỉ biết có một ít chuyện, khiến ta quá thất vọng, vốn dĩ… ta vẫn nên giết ngươi thì hơn".

"Không...", nghe thấy Khuyết Côn gào thét, Tần Ninh cũng không thèm phản ứng.

Hắn nắm chặt bàn tay, quả cầu máu chảy tí tách, dung nhập vào trong cơ thể của Khuyết Côn.

Dần dần, cả người Khuyết Côn đứt ra từng khúc, hóa thành một bãi máu thịt bầy nhầy rồi biến mất.

Tần Ninh cúi đầu không nói gì.

Một lúc lâu sau.

Khương Ung dẫn đám võ giả nhà họ Khương quay về.

Đi về cùng với nhà họ Khương còn có một đám võ giả nhà họ Thu.

Đầu của huynh đệ hai người Thu Vân Thiên và Thu Vân Hạc.

Cùng với đầu của hơn mười vị cao thủ cảnh giới Tiểu Thần Tôn.

Khương Ung thu sát khí trên người lại, đi tới trước mặt Tần Ninh, chắp tay nói: "Tần công tử, đều ở đây cả".

Ông ta vừa dứt lời, Tần Ninh liền đưa mắt nhìn ra xung quanh.

"Đã biết...", sau một lúc trầm mặc ngắn ngủi.

Tần Ninh lại nói: "Phù Dung".

"Tiên sinh cứ dặn dò!"

"Ngươi đi dẫn Thu Tây Phong đến đây".

"Vâng".

Tần Ninh nhìn về phía Khương Ung, nói: "Không còn chuyện gì của ngươi nữa rồi, ngươi quay về nhà họ Khương đi thôi".

Nghe hắn nói như thế, trong lòng Khương Ung rất bất ổn.

Đây là ý gì?

Nhà họ Khương an toàn chưa?

"Tần công tử".

Lúc này Khương Ung chắp tay nói: "Bây giờ nhà họ Khương cũng không có chuyện gì lớn, lão hủ để Khương Kính Nguyên ở lại bên cạnh công tử, nếu công tử cần nhà họ Khương, ta sẽ lập tức dẫn người đến giúp đỡ".

Tần Ninh khoát tay, không nói gì.

Sau đó hắn nhìn về phía ba người Linh Thiên Thương, Linh Thiên Minh, Linh Thiên Triết.

"Chờ Thu Tây Phong đến, người nhà họ Linh hãy dẫn hắn ta về nhà họ Thu, tiếp nhận lấy nhà họ Thu, về sau Di Nguyên Châu sẽ do nhà họ Linh sở hữu".

"Nếu nhà họ Thu đồng ý phụ thuộc, vậy chỉ cần nhận lấy, cẩn thận trông chừng, nếu không đồng ý thì cứ giết".

Ba người Linh Thiên Thương gật đầu.

Tần Ninh đứng dậy, vỗ vỗ ống tay áo, cười nói: "Được rồi, chuyện đến đây thôi, ta sẽ đến đại lục Cửu Nguyên trước".

Nghe hắn nói vậy, ba người Linh Thiên Thương đều có lời muốn nói, nhưng kiêng dè ở đây có nhiều người nên cuối cùng cũng không mở miệng.

Hồng Phù Dung dẫn người đến Linh Nguyên Châu để đưa Thu Tây Phong tới.

Đám người nhà họ Khương cũng lần lượt rời đi.

Tần Ninh thì dẫn mấy người Linh Thiên Thương trở về Vạn Độc tông.

"Khương Kính Nguyên".

Khương Ung nhìn đứa con lớn nhất của mình, nói: "Những chuyện trong nhà họ Khương gần đây, ta sẽ tự giải quyết, con đi theo Tần công tử, hắn bảo con làm gì thì cứ làm cái đó, nếu xảy ra chuyện gì thì phải nói cho ta biết trước".

"Phụ thân yên tâm đi!"

Khương Kính Nguyên gật đầu.

Chuyện đã đến nước này, nếu như vẫn còn chưa hiểu rõ tình hình thì Khương Kính Nguyên đúng là óc heo.

Phải đổi xử với Tần Ninh như thế nào, đương nhiên trong lòng ông ta biết rất rõ.

Còn phải đối xử tốt hơn cả cha ruột mình!
Chương 2342: Thật là có tiền đồ!

"Nhớ lời cha dặn, không được ngỗ ngược đâu đấy, biết đâu đây thật sự là cơ hội của nhà họ Khương chúng ta".

Khương Ung dặn đi dặn lại: "Cho dù không phải cơ hội cho nhà họ Khương ta vực dậy thì cũng không được khiến hắn hận chúng ta nữa, vì các thế hệ mai sau".

"Cha đừng lo, con hiểu mà".

Khương Ung gật đầu rồi dẫn đám võ giả nhà họ Khương rời đi.

Còn Khương Kính Nguyên thì giữ con trai cả Khương Văn Giác và con trai thứ Khương Kim Ca của mình canh giữ ở ngoài Vạn Độc Tông.

Một bên khác.

Trong Vạn Độc Tông.

Tại một chòi nghỉ chân.

Cuối cùng Linh Thiên Triết cũng không kiềm được nữa, hỏi: "Ca, huynh thật sự muốn đến đại lục Cửu Nguyên sao?"

Linh Thiên Thương và Linh Thiên Minh đều nhìn Tần Ninh với khuôn mặt đầy lo âu.

"Sao lại nhìn ta như vậy?"

Tần Ninh mỉm cười an ủi: "Đừng lo, sẽ không có chuyện gì xảy ra đâu".

"Không được, không được".

Linh Thiên Thương ngồi xuống bên cạnh, nắm chặt tay Tần Ninh nói: "Chưa vội báo thù nhà họ Linh chúng ta làm gì cả, đệ đã tiêu diệt Vạn Độc Tông, phía nhà họ Thu cũng không gây sóng gió gì nổi, nhà họ Linh có thể hợp tác với Phù Dung lâu chỉnh đốn hai châu Di Nguyên Châu và Ách Nguyên Châu mà".

"Một khi nối liền được ba vùng đất Linh Nguyên Châu, Di Nguyên Châu và Ách Nguyên Châu, nhà họ Linh lại có thêm Vạn Độc Tông, nền tảng của nhà họ Linh sẽ được tăng cường đáng kể trong vòng một trăm năm tới".

"Lúc đó bọn ta sẽ có thể giúp đệ một hai".

"Bây giờ đệ mới có cảnh giới Tiểu Thiên Tôn, tuy bọn ta đều biết đệ có nhiều thủ đoạn nhưng đại lục Cửu Nguyên thật sự quá nguy hiểm".

Trong cửu cảnh Chí Tôn, Tiểu Thiên Tôn chỉ là cảnh giới thứ tư.

Nhưng đại lục Cửu Nguyên chính là địa vực trung tâm của cả Cửu Nguyên Vực, những võ giả và thế lực hùng mạnh nhất đều tập trung tại đó.

Cảnh giới Tiểu Thiên Tôn đặt vào đại lục Cửu Nguyên thì thật sự là... không đáng một xu.

Đại Thiên Tôn còn đi đâu cũng thấy chứ đừng nói là Tiểu Thiên Tôn.

Nếu như Tần Ninh muốn đi ngay bây giờ thì quá nguy hiểm!

Tần Ninh nghe vậy thì gật đầu: "Đại ca, nhị ca, ta biết hai người đang lo lắng điều gì, ta chưa đi ngay đâu".

"Yên tâm, ta biết chừng mực mà".

"Hơn nữa, nhà họ Linh muốn hoàn toàn thu phục Di Nguyên Châu và Ách Nguyên Châu thì phải răn đe nhiều thế lực trong hai châu này".

"Ta sẽ ở lại Vạn Độc Tông trong thời gian tới".

Linh Thiên Thương, Linh Thiên Minh và Linh Thiên Triết nghe vậy đều thầm thở phào nhẹ nhõm.

Tiếp đó, Tần Ninh cười nói: "Còn nữa, trước đây nhà họ Linh chúng ta là gia tộc chuyên tạo ra Chí Cao Đế Tôn, hiện tại đại ca và nhị ca chỉ có cảnh giới Tiểu Thần Tôn đỉnh phong, thế thì không đủ nên thời gian này ta chuẩn bị tĩnh tâm luyện chế đan dược và chỉ dẫn cho các đệ tử nhà họ Linh tu luyện chứ không định rời đi".

"Vậy thì còn gì bằng".

Linh Thiên Minh vui vẻ nói.

"Còn một việc nữa là thương thế của đại ca có thể chữa trị được rồi, ta đã có cách, qua mấy ngày nữa thôi là không thành vấn đề".

Suốt hàng chục nghìn năm qua, nhà họ Linh liên tục bị hãm hại và đả kích dẫn đến thế lực của gia tộc giảm sút nặng nề.

Cho dù tạm thời không tiến quân đến đại lục Cửu Nguyên thì sau này Tần Ninh cũng phải thúc đẩy nhà họ Linh vươn tầm tới trung tâm đại lục Cửu Nguyên và trở thành bá chủ của nơi này.

Cần thời gian để thực hiện điều đó.

Và nhiệm vụ của Tần Ninh là sắp xếp ổn thỏa tất cả mọi thứ cho nhà họ Linh.

Sau khi Linh Thiên Thương và hai người kia rời đi.

Duẫn Khả Vi và Cơ Thi Dao đến.

Hai người nhìn Tần Ninh chằm chằm.

"Sao lại nhìn ta như thế?"

Nhìn về phía hai người, Tần Ninh cười tít mắt hỏi.

"Ngươi đúng là lạ thật".

Duẫn Khả Vi ngập ngừng lên tiếng: "Ngươi biết sư tôn Trần Nhất Mặc của hai người bọn ta".

"Sư gia bọn ta Linh Thiên Thần xuất thân từ nhà họ Linh mà ngươi cũng biết!"

"Rồi rốt cuộc ngươi là ai?"

Tần Ninh nhìn hai người nhìn hai đứa trẻ ngốc nghếch.

"Thật ra... ta chính là Linh Thiên Thần!"

Hắn chậm rãi nói, cố gắng giữ cho giọng bình tĩnh.

Nghe vậy, Duẫn Khả Vi và Cơ Thi Dao sững sờ, nhìn nhau rồi lại nhìn Tần Ninh.

Ngay sau đó... "Hahahaha...", Duẫn Khả Vi vỗ bàn, cười thật to.

Cơ Thi Dao cũng lắc đầu cười ngao ngán.

Duẫn Khả Vi buồn cười quá hỏi: "Ngươi có biết ta là ai không?"

"Ngươi là ai?"

"Thật ra ấy, ta không phải đệ tử của Trần Nhất Mặc, không phải đồ tôn của không phải Cửu Nguyên Đan Đế mà là dược đồng đã cứu Cửu Nguyên Đan Đế khỏi tình cảnh ngàn cân treo sợi tóc khi bị rơi xuống vách núi năm đó, thấy hắn đáng thương nên cho ăn uống, được cứu nên hắn vô cùng cảm kích, nhận ta làm nghĩa phụ!"

Cơ Thi Dao nhìn Duẫn Khả Vi với vẻ không vui.

Sư tôn, sư gia mà nghe thấy câu này thì Duẫn Khả Vi có nước đi đời nhà ma.

Mặt mày Tần Ninh tái mét.

Haha! Có tiền đồ! Thật là có tiền đồ!

"Không tin thì thôi".

Tần Ninh tiếp tục nói: "Dù sao ta đã giải đáp câu hỏi của các ngươi nên các ngươi đi tìm Trần Nhất Mặc đi, ta cũng đang tìm nó".

Cơ Thi Dao nhìn Tần Ninh, gặng hỏi: "Ngươi làm vậy không phải vì Cửu Nguyên Đan Điển à?"

Hắc liếc mắt nhìn cô ta, không trả lời.

Bầu không khí trong chòi nghỉ mát nơi ba người đang đứng có chút lúng túng.

"Ngươi không muốn nói thì thôi".

Duẫn Khả Vi bảo: "Thật ra bọn ta rất lấy làm lạ vì sư tôn mất tích, dù sao... người có rất nhiều bạn bè, con đường võ đạo rộng thênh thang, chắc hẳn không ai làm gì được người, ít nhất... cả Thượng Nguyên Thiên này không ai có thể chống lại sư tôn, chẳng hiểu sao người đột nhiên biến mất tăm".

"Lần cuối các ngươi gặp hắn là khi nào?"

"Hừm... ngay lúc sư gia mất tích, chắc được gần ba nghìn năm rồi..."

Tần Ninh xoa xoa mi tâm, không nói gì.

Có khi nào cũng liên quan tới Ma tộc như vụ mất tích của Ôn Hiến Chi không?

Đây chỉ là suy đoán trong lòng Tần Ninh.

Nhưng trước mắt tạm thời gác những chuyện này sang một bên.

Phải sắp xếp cho nhà họ Linh trước đã.

Thế là một tháng tiếp theo, một tin tức được lan truyền khắp nơi trên vùng đất Cửu Châu làm dấy lên một trận sóng gió.

Vạn Độc Tông đã bị tiêu diệt! Đám cường giả đứng đầu nhà họ Thu đã bị giết!

Tại Linh Nguyên Châu, nhà họ Linh và Phù Dung lâu tiết lộ rằng sẽ từng bước thu phục các thế lực trong hai châu Di Nguyên Châu và Ách Nguyên Châu.

Điều làm người ta ngạc nhiên nhất là Khương Nguyên Châu của nhà họ Khương bắt đầu giúp đỡ nhà họ Linh.

Mặc dù mọi người không rõ rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra giữa nhà họ Khương và nhà họ Linh vào năm đó.

Nhưng hầu hết đều biết sự tranh chấp giữa hai gia tộc.

Không ngờ hiện giờ nhà họ Khương bí bách đến nỗi phải trợ giúp nhà họ Linh! Chuyện này khó mà tưởng tượng nối.

Cửu Châu.

Tề Châu.

Nhà họ Tề.

Nhà họ Tề là một thế lực nằm tại vùng đất Cửu Châu, được gọi là bá chủ Tề Châu suốt bao nhiêu năm qua đồng thời là gia tộc hàng đầu trên khắp vùng đất Cửu Châu.

Năm đó, nhà họ Linh và nhà họ Khương phát triển lớn mạnh, từ Cửu Châu tiến quân đến đại lục Cửu Nguyên và trở thành đại bá chủ. Tề Châu thì chỉ là một nơi tầm thường nằm sát biên giới Cửu Châu.

Nhưng khi nhà họ Khương, nhà họ Linh lần lượt sa sút, trở về Linh Nguyên Châu và Khương Nguyên Châu, nhà họ Tề lại trở thành thế lực đứng đầu Cửu Châu.

Những năm phát triển vững vàng gần đây đã giúp nền tảng nhà họ Tề ngày càng mạnh hơn.

Phủ đệ nhà họ Tề chiếm một mảnh đất nghìn khoảnh, hùng vĩ và nguy nga.

Lúc này, tại một tòa nhà ở trung tâm phủ đệ.

Mấy bóng người đang ở trong tòa nhà.

Người đứng ở chính giữa hàng đầu tiên có cơ thể vạm vỡ, khí tức hùng hậu mà nội liễm, vóc người cao to uy mãnh.

Trưởng tộc hiện tại của nhà họ Tề - Tề Hữu Lâm!
Chương 2343: Kế hoạch của nhà họ Tề

Với tư cách là người đứng đầu con quái vật nhà họ Tề, Tề Hữu Lâm là một người hùng tâm tráng chí, bất cứ lúc nào đều nghĩ cách giúp nhà họ Tề đi lên.

Lúc này, trong đại sảnh của tòa nhà, mấy người còn lại đang ngồi ở hai bên.

Người bên trái có dung mạo tuấn mỹ, mặc bộ kính phục màu xanh.

Người bên phải thì đường nét cơ thể tuấn tú, gương mặt đầy cuốn hút.

Hai người này đều hơn ba mươi tuổi, là những người đàn ông điển trai và mang vẻ trưởng thành.

Bao Nghiễn! Nhiếp Quan! Hai người này chính là con rể nhà họ Tề.

Trong thế hệ của Tề Hữu Lâm thì chỉ có ông ta là nam, còn lại là hai muội muội.

Vì vậy hai người em rể này trở thành cánh tay phải và cánh tay trái đặc lực của trưởng tộc nhà họ Tề Tề Hữu Lâm.

Những người khác là tiểu bối trong gia tộc, hiện tại đều bắt đầu phụ trách quản lý sự vụ của nhà họ Tề.

"Phụ thân!"

Con trai cả của Tề Hữu Lâm, Tề Húc, lên tiếng: "Trong một tháng gần đây Linh Nguyên Châu không còn yên ổn, nhà họ Linh và Phù Dung lâu bắt tay xâm chiếm Ách Nguyên Châu và Di Nguyên Châu, chúng ta cứ đứng nhìn như thế thì... không tốt lắm ạ".

"Đúng vậy!"

Con trai thứ Tề Tuân cũng nói lên ý kiến của mình: "Nhà họ Linh rút lui từ đại lục Cửu Nguyên về, ban đầu sắp bị người ta bày mưu tiêu diệt rồi nhưng đột nhiên Tần Ninh vừa xuất hiện là hồi phục được ngay, theo con thấy dã tâm của nhà họ Linh không chỉ là Di Nguyên Châu và Ách Nguyên Châu mà còn..."

Con trai thứ ba Tề Tử cũng gật đầu: "Nhà họ Tề chúng ta cũng nên tỏ thái độ".

Những năm gần đây nhà họ Tề đã xưng bá vùng đất Cửu Châu, gia tộc bình thường không thể sánh bằng.

Ngay cả nhà họ Khương ở Khương Nguyên Châu, Thiên Hồng Bang ở Hồng Châu, nhà họ Cảnh ở Tĩnh Nguyên Châu, Ngạo Thế Đường ở Tuyên Châu hay Đan Đỉnh môn ở Lãng Châu đều không bằng.

Giờ đây, không ngờ nhà họ Linh chẳng những không rơi vào cảnh tù túng mà ngược lại còn nhen nhóm dấu hiệu trỗi dậy, nhà họ Tề buộc phải đề phòng.

Tề Hữu Lâm nhìn Bao Nghiễn và Nhiếp Quan ở hai bên.

"Hai người thấy thế nào?"

Nghe ông ta hỏi, Bao Nghiễn đáp lời.

"Ba đứa Húc Nhi chưa nói đúng trọng tâm, nhà họ Linh và Phù Dung lâu bắt tay với nhau, chiếm đoạt Di Nguyên Châu và Ách Nguyên Châu thì cũng chẳng có gì, nhưng điều then chốt là... họ được nhà họ Khương giúp đỡ".

Bao Nghiễn nghiêm nghị nói: "Nhà họ Linh và Phù Dung lâu dù liên minh cũng không thể nào là đối thủ của nhà họ Tề, nay chúng đã ăn trọn Di Nguyên Châu và Ách Nguyên Châu, nhà họ Tề chúng ta mà ra tay thì hai phe đó thua là cái chắc, không đáng lo, nhưng còn nhà họ Khương... Ba thế lực này mà liên thủ thì nhà họ Tề sẽ gặp nguy hiểm".

"Dạo này rất nhiều người thù hận nhà họ Tề chúng ta, chẳng hạn như nhà họ Cảnh và Thiên Hồng Bang ở gần đây...", Tề Hữu Lâm gật đầu đồng ý: "Bao Nghiễn đã nói lên suy nghĩ của ta".

"Ta không hề lo lắng về đám Linh Thiên Thương của nhà họ Linh và Hồng Phù Dung của Phù Dung lâu, nhưng nhà họ Khương cũng nhúng tay vào chuyện này, không thể không đề phòng được".

Những người có mặt tại đây đều gật đầu.

"Vậy chúng ta nên làm gì?"

Nhiếp Quan cũng lên tiếng.

Mọi ánh nhìn đồng loạt tập trung về phía Tề Hữu Lâm.

Ông ta là trưởng tộc, đương nhiên cần phải ra quyết định.

"Chỉ riêng gia tộc chúng ta thôi thì không đủ".

Tề Hữu Lâm nói tiếp: "Ngạo Thế Đường của Tuyên Châu, Thiên Hồng Bang của Hồng Châu, nhà họ Cảnh của Tĩnh Nguyên Châu, phải kêu gọi cả ba thế lực này. Bị bốn phe gây áp lực, nhà họ Thu của Di Nguyên Châu và Vạn Độc Tông của Ách Nguyên Châu phải chia một phần cho chúng ta".

"Nếu nhà họ Linh và Phù Dung lâu không đồng ý thì phát động chiến tranh, đánh đến khi nào chúng đồng ý mới thôi".

Nghe vậy, mấy người đều mừng rỡ ra mặt.

Nếu như nhà họ Tề có thể mượn cơ hội này xâm chiếm Di Nguyên Châu hoặc Ách Nguyên Châu thì nhất định sẽ đào tạo được nhiều cường giả hơn trong vòng trăm năm tới.

Đến lúc đó... ai có thể cản trở bước chân của nhà họ Tề chứ?

Mọi gia tộc tại vùng đất Cửu Châu sẽ phải thần phục nhà họ Tề. Một khi nắm trong tay sức mạnh toàn Cửu Châu, nhà họ Tề sẽ được đà tiến vào đại lục Cửu Nguyên và phát triển lớn mạnh... Ai mà không thèm thuồng điều tuyệt vời này chứ?

"Bao Nghiễn, đệ giải quyết Thiên Hồng Bang ở Hồng Châu và Ngạo Thế Đường ở Tuyên Châu".

"Nhiếp Quan, đệ giải quyết nhà họ Cảnh ở Tĩnh Nguyên Châu".

"Tề Húc, Tề Tuân, Tề Tử, ba đứa bí mật dặn dò gia tộc chuẩn bị tất cả cho tốt".

"Rõ!"

Đám người đồng loạt ra ngoài tòa nhà...

Tại Vạn Độc Tông, Ách Nguyên Châu.

Mặc dù Vạn Độc Tông tọa lạc tại dãy núi Ách Nguyên - một nơi chướng khí mù mịt, có thể gọi là thiên đường của độc thú.

Nhưng khung cảnh trong Vạn Độc Tông lại như lạc vào chốn bồng lai tiên cảnh vậy.

Lúc này, tại một sơn cốc trong Vạn Độc Tông.

Sơn cốc rộng bao la chứa gần một trăm tủ thuốc nhiều như rừng.

Mỗi một loại dược thảo đều được sắp xếp ngăn nắp.

Có một lò luyện đan được đặt ở trung tâm sơn cốc.

Đan đỉnh Nguyên Phong! Đây cũng là lò luyện đan của Cơ Thi Dao.

Có điều người đang đứng trước nó lúc này là Tần Ninh.

"Phù...", sau một phen bận rộn, Tần Ninh đi qua chiếc bàn nhỏ bên cạnh lò luyện đan ngồi xuống.

"Luyện đan đúng là rèn thể lực mà...", hắn không khỏi than thở.

Tần Ninh luyện đan trong Vạn Độc Tông suốt mấy ngày liên tục.

Mỗi khi hoàn tất việc luyện đan sẽ có đệ tử và những võ giả chủ chốt trong nhà họ Linh tới nghe hắn chỉ dạy.

Thời Thanh Trúc ngồi bên cạnh chống cằm, nói với vẻ chán chường: "Chán ơi là chán".

Tần Ninh thoáng nhìn nàng, bật cười: "Đúng là chán thật".

Thời Thanh Trúc đã xuất quan, không còn tu luyện trong Huyết Trì của Vạn Độc Tông nữa.

Cảnh giới Tiểu Thiên Tôn tầng ba qua lễ rửa tội kéo dài hai tháng đã đến cảnh giới Tiểu Thiên Tôn tầng chín.

Nếu là người khác thì gần như phải mất mấy trăm năm thậm chí nghìn năm khắc khổ tu luyện mới vượt qua được khoảng cách sáu tầng cảnh giới ấy.

Diệp Nam Hiên và Lý Huyền Đạo cũng đã tiến vào cảnh giới Tiểu Thiên Tôn tầng năm, nhưng thời gian này hai người đều ở trong dãy núi Ách Nguyên rèn luyện.

Nguyên Sơ Liễu cũng từ tầng bảy lên đến tầng chín, không phải thành tựu của cô ta nhỏ nhất mà là cô ta đã bắt đầu tiến quân vào cảnh giới Đại Thiên Tôn.

Đối với pháp thân Dung Linh cảnh giới Tiểu Thiên Tôn, Huyết Trì đem lại hiệu quả rất thần kỳ, cứ như thần đan diệu dược vậy.

Thời Thanh Trúc nhìn Tần Ninh, thắc mắc hỏi: "Sao chàng vẫn còn là Tiểu Thiên Tôn tầng một thế?"

"Ta ấy hả?"

Tần Ninh cười đáp: "Lần tới thăng cấp là ta đến cảnh giới Đại Thiên Tôn luôn, giờ ta tạm thời bỏ qua vì chưa tới lúc".

Thời Thanh Trúc không hiểu.

Nhưng nàng không hỏi nhiều.

Con đường tu luyện của họ đều được Tần Ninh vẽ ra, đây cũng là con đường chính xác.

Việc tu hành của Tần Ninh thì đương nhiên bản thân hắn rõ ràng hơn cả.

Mấy bóng người cùng nhau đi vào sơn cốc.

Đó là Linh Thiên Thương, Linh Thiên Minh và Linh Thiên Triết.

"Tam đệ".

Hôm nay trông khí tức của Linh Thiên Thương rất dồi dào, tràn trề tinh thần.

Một tháng qua, Tần Ninh không chỉ chữa trị thương thế cho ông ta mà còn nâng tu vi của ông ta từ Tiểu Thần Tôn đột phá đến Đại Thần Tôn sơ kỳ.

Đây giống như một giấc mơ với Linh Thiên Thương vậy.

Đạt đến Đại Thần Tôn sơ kỳ, có ông ta trấn giữ nên việc thâu tóm Di Nguyên Châu và Ách Nguyên Châu của nhà họ Linh trong thời gian này rất suôn sẻ.

"Tới lấy đan dược nữa sao? Vẫn chưa tới ngày mà?"

Tần Ninh cười hỏi ba người.

"Tiểu tử thúi này".

Linh Thiên Minh cười haha: "Cho dù đệ lợi hại đến đâu đi chăng nữa thì bọn ta cũng không thể thích gì sai nấy được. Bọn ta không thể đến thăm đệ sao?"

"À thì...", Tần Ninh mời ba người ngồi.

"Tình hình dạo này thế nào?"

Nhìn ba người, hắn hỏi thẳng.
Chương 2344: Xảy ra chút rắc rối

Mấy ngày này, nhà họ Linh và Phù Dung lâu bắt tay với nhau, trước hết bắt đầu với việc tụ tập tất cả thế lực lớn nhỏ trong Ách Nguyên Châu về một chỗ.

Mọi thế lực từng cống hiến cho Vạn Độc Tông đều phải thuần phục trước nhà họ Linh.

Còn về nhà họ Thu.

Phụ thân, nhị thúc và hai vị ca ca của Thu Tây Phong đã bỏ mạng. Bị nhà họ Linh và Phù Dung lâu gây sức ép, nhà họ Thu đưa hắn ta lên làm trưởng tộc.

Thu Tây Phong là một người thông minh.

Hắn ta không có thực quyền trong nhà họ Thu, tuy thân phận hiển hách nhưng địa vị vô cùng thấp kém.

Thu Vân Thiên và Thu Vân Hạc đã chết nhưng hắn ta không đau buồn dù gì một chút.

Nhà họ Linh đã điều tra về chuyện này.

Vì vậy, sau khi đề cử Thu Tây Phong làm trưởng tộc, nhà họ Thu không còn cường giả Tiểu Thần Tôn trấn giữ, bị nhà họ Linh quản thúc.

Phù Dung lâu và nhà họ Linh hợp tác, tiến quân về phía đông, hai thế lực lớn dưới trướng là nhà họ Thu và Vạn Độc Tông cũng bắt đầu xâm chiếm những thế lực nhỏ xung quanh.

Tất cả đều tiến triển tốt đẹp.

"Sao thế?"

Thấy ba huynh đệ không nói gì, Tần Ninh hỏi lại lần nữa.

"Tất cả đều suôn sẻ, các thế lực lớn bé trong Di Nguyên Châu và Ách Nguyên Châu đều chọn đầu hàng, ai lợi dụng địa thế hiểm trở để chống đối thì đương nhiên cũng đánh cho bọn chúng đầu hàng. Tình hình đang có lợi cho chúng ta".

Linh Thiên Thương lên tiếng.

"Vậy vì sao các huynh trông ủ dột thế?"

Linh Thiên Minh đáp: "Do gần đây xảy ra chút rắc rối".

Chút rắc rối?

Tần Ninh nhìn ba người.

Linh Thiên Triết nói: "Để ta nói cho".

"Linh Nguyên Châu, Di Nguyên Châu, Ách Nguyên Châu, ba châu lớn này đều ở phía nam Cửu Châu, xâu chuỗi ba châu lại thì phía nam đã trở thành địa bàn của nhà họ Linh và Phù Dung lâu".

"Nhưng một số người không muốn hai phe chúng ta vươn rộng tay".

"Di Nguyên Châu ở đúng ngay phía nam, tiếp giáp với Tĩnh Nguyên Châu ở trung tâm Cửu Châu. Gần đây nhà họ Linh chúng ta phái người đóng quân ở thành Thu Di nằm sát biên giới Di Nguyên Châu, phía nhà họ Thu cũng phối hợp với chúng ta".

"Nhưng mấy ngày nay, thành Thu Di báo cáo rằng nhà họ Cảnh của Tĩnh Nguyên Châu đã bắt đầu hành động, xem ra mục đích không tốt lắm...", vùng đất Cửu Châu rộng lớn và mênh mông đấy, nhưng so với đại lục Cửu Nguyên ở Cửu Nguyên Vực thì chẳng là gì.

"Nhà họ Cảnh...", Linh Thiên Thương vội vàng nói: "Nhà họ Cảnh nằm ở trung tâm Cửu Châu, xung quanh tiếp giáp với các châu khác, từ trước đến nay luôn là một nơi có hoàn cảnh khó khăn".

"Phía bắc tiếp giáp với Hồng Châu và Tề Châu, phía đông giáp với Khương Nguyên Châu, phía tây giáp với Lãng Châu, phía nam giáp với Di Nguyên Châu".

"Vì vậy con đường phát triển của nhà họ Cảnh rất lận đận nhưng xưa giờ luôn an phận, xem như sống ổn thỏa trong các thế lực ở Cửu Châu, nay bỗng nhiên có biểu hiện kì lạ như thế, bọn ta lo rằng có người đứng sau bọn chúng".

Tần Ninh thì thầm: "Nhà họ Cảnh chắc là không có can đảm khiêu khích nhà họ Linh rồi, dù gì bây giờ tất cả mọi người đều biết nhà họ Linh và Phù Dung lâu gắn kết với nhau rồi mà..."

"Đúng là vậy".

Linh Thiên Thương nói tiếp: "Nên bọn ta lo rằng hậu thuẫn của chúng có thể là Thiên Hồng Bang của Hồng Châu, thậm chí là nhà họ Tề ở Tề Châu..."

"Đã điều tra chuyện này chưa?"

"Phái người thám thính rồi, chỉ là gần đây nhà họ Linh và Phù Dung lâu đều khẩn trương xâm chiếm Di Nguyên Châu và Ách Nguyên Châu nên không đủ nhân lực!"

Linh Thiên Thương nói với Tần Ninh: "Vậy nên mới qua gặp đệ đây. Tên Duẫn Khả Vi đó là hội trưởng Cửu Nguyên thương hội, đệ xem có nhờ hắn bảo người của Cửu Nguyên thương hội cho chúng ta biết vài tin tình báo được không?"

"Ta hiểu rồi".

Tần Ninh cười nói: "Chuyện này dễ thôi, hơn nữa có Cơ Thi Dao là chưởng môn Đan Đỉnh môn mà, ta sẽ bảo phía Lãng Châu giúp các huynh luôn".

"Ban đầu trong suy nghĩ của ta là nhà họ Linh muốn nuốt trọn Di Nguyên Châu và Ách Nguyên Châu thì phải mất ít nhất trăm năm mới tiêu hóa hết được, qua một thời gian tích lũy rồi hẵng tiến quân vào đại lục Cửu Nguyên".

"Bọn chúng đã muốn chia một bát canh như thế thì cho chúng nguyên một tảng luôn!"

Tần Ninh hờ hững nói: "Mặc dù Cửu Nguyên Vực có đại lục Cửu Nguyên nhưng ai quy định không được có đại lục Cửu Nguyên thứ hai chứ?"

"Nhà họ Linh chiếm cứ Cửu Châu, trấn giữ nơi này và phát triển không ngừng, sau này Cửu Châu sẽ thành đại lục Cửu Châu, tự phát triển thành một hệ thống, nhà họ Linh sẽ trở thành thế lực cường giả mới ra đời của Cửu Nguyên Vực!"

Vừa nghe thấy câu này, ba người Linh Thiên Thương, Linh Thiên Minh và Linh Thiên Triết đều trố mắt nhìn nhau.

Bọn họ đến gặp Tần Ninh là vì mong hắn sẽ bảo Cửu Nguyên thương hội giúp mình điều tra tình báo để sớm ngày chuẩn bị.

Sao đến Tần Ninh lại thành... thâu tóm Cửu Châu rồi?

Tên này nghĩ cái quái gì trong đầu thế?

"Ta sẽ nói cho Duẫn Khả Vi".

"Ừm".

Ba huynh đệ rời đi.

Tần Ninh nhìn về phía Thời Thanh Trúc, mở miệng nói: "Bảo Duẫn Khả Vi và Cơ Thi Dao tới gặp ta".

Không lâu sau, Duẫn Khả Vi và Cơ Thi Dao đi tới trong mùi rượu nồng nặc.

Hai sư huynh muội này rảnh quá không có gì làm nên trấn lột gần như toàn bộ rượu ngon được cất trong Vạn Độc Tông.

Thời Thanh Trúc rất không hài lòng về điều này.

Nhưng lại không biết làm sao.

Cơ Thi Dao thấy Tần Ninh thì thẳng thừng hỏi: "Rốt cuộc khi nào mới định trả đan đỉnh Nguyên Phong cho ta?"

"Làm gì mà gấp thế?"

Tần Ninh tỏ ra ung dung tự tại: "Cô ở chỗ ta, ăn uống đồ của ta, lại còn là dược đồng của ta, ta dùng ké đồ thì có sao?"

"Nói đi, gọi bọn ta tới làm gì?"

"Giúp chuyện này".

Tần Ninh cười nói: "Duẫn Khả Vi, ngươi là hội trưởng Cửu Nguyên thương hội, giúp ta điều tra vài việc nhé. Cửu Nguyên thương hội buôn bán khắp Cửu Nguyên Vực, chắc là nắm rõ rất nhiều chuyện của Cửu Châu, điều tra xem tình huống gần đây của bốn châu Tề Châu, Hồng Châu, Tuyên Châu và Tĩnh Nguyên Châu thế nào rồi báo lại cho nhà họ Linh nhé".

Duẫn Khả Vi gật đầu: "Đơn giản như đang giỡn, ta kêu thuộc hạ là xong".

Cơ Thi Dao huých cùi chỏ vào hắn ta, hỏi: "Huynh xem mình là tay sai của hắn thật đấy hả? Bảo huynh làm gì thì làm nấy là sao?"

"À nhỉ!"

Duẫn Khả Vi nhìn về phía Tần Ninh: "Sao ta phải giúp ngươi?"

Tần Ninh không sốt ruột, chỉ mỉm cười: "Đương nhiên sẽ không bắt ngươi giúp không công rồi, gần đây ta mới nghiên cứu ra một đan dược mới, bát phẩm đấy... giao cho ngươi xem thử nhé!"

Mắt Duẫn Khả Vi tức thì sáng bừng.

"Đồ không tiền đồ, chỉ một phương thuốc thôi đã khuất phục được huynh sao?"

Duẫn Khả Vi hậm hực nói với Cơ Thi Dao: "Ta thích làm người tốt từ nhỏ rồi!"

"Cơ Thi Dao!"

Tần Ninh quay sang cô ta: "Đan Đỉnh môn ở Lãng Châu, phía bắc là Ngạo Thế Đường của Tuyên Châu. Trước đây ta nghe nói Ngạo Thế Đường của Tuyên Châu và nhà họ Liễu ở Linh Nguyên Châu có quan hệ mật thiết, Lãng Châu kẹt ở giữa Tuyên Châu và Linh Nguyên Châu, chắc Đan Đỉnh môn cũng biết gì đó nhỉ, cô bảo Lãng Thư Thành giúp nhà họ Linh điều tra đi".

Cơ Thi Dao nghe vậy bèn hỏi: "Rồi ta được gì?"

Tần Ninh nghiêm nghị trả lời: "Pháp thân Vô Lan Tướng, ngưng tụ một đóa hoa lan xanh. Hiện tại hoa lan của cô đã khép lại, không thể sử dụng sức mạnh của bản thân, nếu không pháp thân sẽ rạn nứt, không những tu vi sụt giảm mà còn có nguy cơ đe dọa đến tính mạng!"

"Đan Đỉnh môn giúp nhà họ Linh, ta giúp cô mở pháp thân của cô!"

Câu vừa dứt, Duẫn Khả Vi và Cơ Thi Dao đều biến sắc, nhìn Tần Ninh bằng ánh mắt rúng động.
Chương 2345: Không ổn rồi

"Chuyện này không đùa được!"

Duẫn Khả Vi nói thẳng: "Đến đại sư huynh nhà ta cũng không làm được, sư muội đang chờ sư tôn giải quyết đây này!"

Tần Ninh nghiêm nghị nói: "Ngươi thấy ta giống đùa không?"

"Chừng nào chưa tìm được Trần Nhất Mặc thì Cơ Thi Dao nhà ngươi sẽ không thể mở pháp thân, giải phóng thực lực của mình chừng đó, chẳng lẽ cứ chờ mãi sao?"

"Hơn nữa, nếu ta hại cô thì Duẫn Khả Vi hoàn toàn có thể giết ta dễ dàng".

Cơ Thi Dao nhìn về phía Tần Ninh, nghiêm túc nói: "Ngươi chắc chắn sẽ làm được thật chứ?"

"Ta quen thuộc với pháp thân Vô Lan Tướng hơn ngươi!"

Tần Ninh tiếp tục thuyết phục: "Trước kia ta lấy được pháp thân này rồi truyền thụ cho sư tôn các ngươi, bảo nó tìm một người có thể tu luyện".

Lại nữa rồi, lại nữa rồi.

Duẫn Khả Vi và Cơ Thi Dao thầm phỉ báng trong bụng.

Hai tháng qua ngày nào Tần Ninh cũng leo lên đầu họ ngồi cả.

Lần nào cũng… Hồi đó ta dạy sư tôn các ngươi! Hồi đó Trần Nhất Mặc quỳ trước mặt ta lắng nghe!... Người này biến mình thành Đan Đế thật luôn rồi.

Nếu Duẫn Khả Vi và Cơ Thi Dao không đấu lại Tần Ninh về thuật luyện đan thì đã vạch trần lời nói dối của hắn từ đời nào.

"Quân tử nhất ngôn?"

"Tứ mã nan truy!"

Cơ Thi Dao thấy Tần Ninh nói như chém đinh chặt sắt bèn chấp nhận: "Không thành vấn đề, ta sẽ bảo Lãng Thư Thành thời gian nghe theo mệnh lệnh của nhà họ Linh, bất quá thì ta bảo hắn đi diệt môn bên Tuyên Châu luôn!"

Đương nhiên Tần Ninh không quan tâm tới lời nói đó.

Thực lực của Đan Đỉnh môn của Lãng Châu rất đáng gờm.

Nhưng muốn tiêu diệt Ngạo Thế Đường ở Tuyên Châu thì vẫn chưa đủ tư cách.

"Được rồi, hai người đi truyền tin đi".

Tần Ninh dặn dò: "Sắp tới ta sẽ ở lại Vạn Độc Tông, không đi đâu cả".

"Biết rồi".

Thời Thanh Trúc nhìn bóng lưng hai người, lén đặt bình hồ lô rượu trong tay xuống.

Tần Ninh vươn tay ra cầm lấy bình rượu rồi ngẩng đầu uống một hơi.

"Chàng để lại cho ta xíu đi mà...", Thời Thanh Trúc nói trong đau khổ.

Cướp rượu của nàng khác gì lấy mạng nàng đâu!

"Thế mà cũng tiếc hả?"

"Muốn trách thì trách hai người họ mê rượu hơn ta đi, ngày nào cũng nhậu nhẹt, tức chết ta".

Thời Thanh Trúc giận dỗi trách móc: "Sao chàng không bảo hai người đó nghe lời? Đó là đồ tôn của chàng mà?"

Tần Ninh xoa đầu nàng rồi sờ mặt nàng, cười nói: "Lúc ta rời khỏi Cửu Nguyên Vực chỉ dặn dò qua với Trần Nhất Mặc thôi chứ chưa gặp ba đứa đệ tôn".

"Ta không thể chứng minh thân phận của mình với bọn nó".

"Thế ngày nào ta cũng bị bọn họ cướp rượu rồi còn gì?"

Thời Thanh Trúc nổi giận.

"Thật ra không phải là không có cách...", Tần Ninh từ tốn bảo: "Trong nhà họ Linh cất giấu ba cuốn Cửu Nguyên Đan Điển, ta đã bí mật thu hồi, đang cầm chúng đây. Nếu ta mở Đan Điển, cho thấy những điều lý thú bên trong thì hai người đó sẽ tin thôi!"

Thời Thanh Trúc bèn nói: "Vậy còn chờ gì nữa? Chàng mau mở Đan Điển đi chứ!"

"Vẫn chưa phải lúc".

Tần Ninh đáp lời: "Một khi Đan Điển được mở ra, mọi người sẽ biết đến sự tồn tại của nó, toàn bộ Cửu Nguyên Vực thậm chí Thượng Nguyên Thiên sẽ rơi vào hỗn loạn. Ta chưa thể mở vào lúc này được...", chỉ cần mở thôi là tin tức về Đan Điển sẽ bị truyền đi khắp nơi, thế lực lớn trên khắp Cửu Nguyên Vực, Thượng Nguyên Thiên sẽ hoàn toàn bùng nổ.

Kể cả Tần Ninh cũng không thể lường trước chuyện gì sẽ xảy đến sau đó.

Hơn nữa giờ vẫn chưa tới lúc.

Mối bận tâm của hắn chỉ có hai chuyện.

Một, ai là kẻ đối phó nhà họ Linh trong bóng tối.

Hai, Trần Nhất Mặc đã đi đâu?

Mặc dù từ trong suy nghĩ tới ngoài miệng cứ chửi rủa Trần Nhất Mặc mãi nhưng trong thâm tâm Tần Ninh vẫn vô cùng lo lắng cho an nguy của hắn ta.

Người xưa có câu.

Chó không chê chủ nghèo.

Mẹ không chê con khó.

Cho dù đồ nhi nhà mình ngốc đến đâu thì sư tôn hắn đây vẫn ngày đêm mong nhớ.

Thời Thanh Trúc lên tiếng: "Phải rồi, chúng ta tới Trung Tam Thiên cũng lâu mà sao chưa thấy bọn Viên Viên, Sương Nhi, Dương Thanh Vân, Ôn Hiến Chi và Thạch Cảm Đương đến nhỉ?"

"Có khi là tới rồi, chẳng qua có khả năng không ở tại Cửu Nguyên Vực thậm chí là Thượng Nguyên Thiên thôi".

Tần Ninh nói nhanh: "Không cần lo lắng cho họ".

Bởi lẽ năm đó hắn đã dự đoán được rằng lúc rời khỏi Hạ Tam Thiên sẽ là thời khắc đo ni đóng giày cho họ con đường tu luyện pháp thân phù hợp! Bên cạnh đó, Tần Ninh cũng nghĩ tới ba người Cốc Tân Nguyệt, Lý Nhàn Ngư và U Tiêu Tiêu... Bao nhiêu năm không gặp, không biết ba người này đang ở đâu?

Vừa nghĩ đến đây, trong lòng Tần Ninh hơi bùi ngùi, lại nốc một ngụm rượu mạnh khiến Thời Thanh Trúc bên cạnh nhìn mà đắng lòng.

Chỗ rượu đó là của nàng mà!

Từng ngày trôi qua.

Mỗi ngày được Tần Ninh dạy dỗ nên các đệ tử nhà họ Linh tiến bộ rất nhanh.

Cộng thêm được tu luyện trong Huyết Trì, không ít tiểu bối bắt đầu tiến vào cảnh giới Tiểu Thần Tôn.

Đồng thời, nhờ có sự hướng dẫn một kèm một của Tần Ninh mà con đường tu luyện của những người con nối dõi nhà họ Linh cũng ngày một rõ ràng hơn.

Trong nhà họ Linh hiện nay.

Thế hệ lớn nhất đương nhiên là ba người Linh Thiên Thương, Linh Thiên Minh và Linh Thiên Triết.

Đời thứ hai là Linh Văn Long, Linh Văn Tuyên, Linh Văn Minh, Linh Hóa Vũ, Linh Hóa Phong, Linh Trùng Hà, Linh Trùng Hải, Linh Mẫn Mẫn... Đời thứ ba là hơn mười người gồm Linh Phi Dương, Linh Phỉ Phỉ, Linh Nguyệt Minh, Linh Tiểu Tiểu... Mỗi ngày Tần Ninh đều gặp bọn họ trong tâm trạng vui sướng.

Hắn cần phải bồi dưỡng những người này thành cường giả của vùng đất Cửu Châu, trở thành trụ cột vững chắc cho nhà họ Linh.

Thoáng cái đã ba tháng trôi qua.

Hôm nay, Tần Ninh đang ở trong sơn cốc, trước mặt là mấy người Linh Phi Dương, Linh Phỉ Phỉ đứng nghiêm lắng nghe hắn chỉ dạy.

Bên ngoài sơn cốc có bốn bóng người bay vùn vụt vào trong.

"Tam... Tần công tử!"

Linh Thiên Thương lên tiếng.

"Rồi, hôm nay tới đây thôi, tất cả về đi!"

Các đệ tử nhà họ Linh đều cúi người chào rồi rời đi.

Nhưng trong lòng ai cũng oán trách các gia gia tới lúc nào không tới lại tới ngay lúc này.

Làm trễ nãi việc học tập của họ! Những ngày qua được Tần Ninh dạy dỗ, trước mắt mỗi người như mở ra một chân trời mới, tu luyện quá ư là thoải mái.

"Tam đệ, không ổn rồi!"

Linh Thiên Thương lập tức báo cáo: "Nhà họ Cảnh tấn công thành Thu Di, giết thành chủ thành Thu Di, không những thế còn nhanh chóng tiến quân về phía Di Nguyên Châu...", Tần Ninh nhướng mày.

"Xem ra qua mấy tháng bọn chúng đã chuẩn bị xong rồi".

"Chuyện này cũng không có gì là xấu".

Tần Ninh nhếch mép: "Đánh thì đánh, chưa chắc ai thắng ai thua đâu!"

Hồng Phù Dung thấy thế bèn nói: "Tiên sinh nói không sai, lần này nhà họ Tề của Tề Châu cầm đầu, Thiên Hồng Bang của Hồng Châu, Ngạo Thế Đường của Tuyên Châu, nhà họ Cảnh của Tĩnh Nguyên Châu hợp tác, chúng ta cóc sợ chúng".

Linh Thiên Thương cười khổ: "Có sức chiến đấu của những người đứng đầu, đúng là không sợ chúng thật".

Nhà họ Linh và Phù Dung lâu có rất nhiều võ giả bốn cảnh giới Tiểu Chí Tôn, Đại Chí Tôn, Tiểu Thiên Tôn, Đại Thiên Tôn, lại thêm nhà họ Thu, quả thật không tính là yếu.

Hơn nữa trong bốn, năm tháng qua, cả ba người Linh Thiên Thương, Linh Thiên Minh và Hồng Phù Dung đều tử cảnh giới Tiểu Thần Tôn bước vào Đại Thần Tôn sơ kỳ.

Nhà họ Tề có Đại Thần Tôn trấn giữ thì đã sao, họ cũng có mà.

Sức chiến đấu của những người đứng đầu không hề kém.

Chẳng qua bốn châu kia hợp tác thì chắc chắn Phù Dung lâu và nhà họ Linh yếu kém hơn về số lượng võ giả cảnh giới Tiểu Chí Tôn, Đại Chí Tôn, Tiểu Thiên Tôn, Đại Thiên Tôn.

Đó mới là vấn đề.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom