-
Chương 2186-2190
Chương 2186: Ngươi muốn trò chuyện về cái gì?
Dần dần từng ấn ký kia đã trở nên rõ ràng hơn.
Mà lúc này một dấu ấn đột nhiên xuất hiện trước người Tần Ninh.
Dấu ấy này có hình tròn, ở mép có điêu khắc ấn ký phức tạp.
Vị trí trung tâm lại là đồ án Thái Cực.
Đồ án Thái Cực kia một bên là dáng vẻ của Tần Ninh, thậm chí còn có hồn phách rung chuyển, mà một bên khác lại xuất hiện cái bóng của Phệ Thiên Giảo.
Đây chính là linh khế Bạn Sinh! Do ngự thú sư và thú tộc ký kết.
Tần Ninh nắm bàn tay lại.
Ở giữa lòng bàn tay hắn xuất hiện một lực hồn phách, hóa thành một xiềng xích trực tiếp khóa bóng người của mình lại.
Sau đó Tần Ninh nhìn về phía Ôn Hiến Chi.
Ôn Hiến Chi lập tức hiểu ra.
Muốn thành lập linh khế cần có ấn ký hồn phách bản nguyên, lúc này hắn ta liền tróc một phần ấn ký hồn phách bản nguyên của mình xuống, để nó trôi nổi ở trước người.
Tần Ninh gật đầu, đưa một tay ra.
Tinh hoan ấn ký hồn phách bản nguyên trước người Ôn Hiến Chi bị Tần Ninh bắt lấy, dung nhập vào trong ấn ký kia.
Mà giờ phút này, Tần Ninh lại di chuyển đầu ngón tay vẽ ra ấn ký hình tròn thứ hai.
Nhìn kỹ lại sẽ thấy bên trong cái này là khế ước kết nối giữa Tần Ninh với Cửu Anh.
Hắn cong ngón tay lại, đến khi giãn đã cắt đứt kết nối với Phệ Thiên Giảo, lúc này một dấu vết hồn phách khác tràn vào trong khế ước này.
Mà hai ấn ký hồn phách của Ôn Hiến Chi và Phệ Thiên Giảo liền hòa vào cùng nhau, sau đó bay đến trước người Ôn Hiến Chi, dung nhập vào trong thân thể của Ôn Hiến Chi.
Giờ phút này, Ôn Hiến Chi cẩn thận cảm ứng biến hóa trong cơ thể.
Không bao lâu sau, trong cơ thể của hắn ta và Phệ Thiên Giảo dường như đã có một loại kết nối, tuy rất yếu ớt, nhưng lại đang dần dần mạnh lên.
Phệ Thiên Giảo trừng to mắt chó nhìn về phía Ôn Hiến Chi.
Ôn Hiến Chi lại nhìn chằm chằm Tần Ninh, không nhịn được nói: "Sư tôn, vậy là... kết thúc?"
"Ừm".
Nghe thấy lời này, Ôn Hiến Chi liền sững sờ, lập tức nói: "Thế nhưng không đúng, sư tôn, năm đó con và Thanh Hiên kết nối đã gặp rất nhiều trắc trở...", "Khi đó Thanh Hiên không đồng ý kết nối với ngươi, đương nhiên là phải tốn sức rồi, nhưng bây giờ lại không giống thế".
Tần Ninh phất tay nói: "Tiếp theo hai người các ngươi tự lĩnh ngộ đi, ta không hy vọng sau này nghe được tin tức xấu gì của các ngươi nữa...", Ôn Hiến Chi và Phệ Thiên Giảo đều gật đầu.
Tần Ninh rời khỏi sơn cốc.
Trong sơn cốc, Ôn Hiến Chi cùng Phệ Thiên Giảo mắt lớn trừng mắt nhỏ, trầm mặc không nói gì.
"Đừng tưởng rằng chủ nhân đưa ta cho ngươi thì ngươi chính là chủ nhân của ta".
Phệ Thiên Giảo kiêu ngạo ngẩng đầu lên, khẽ nói: "Kể từ hôm nay, ta là chủ nhân của ngươi".
"Ngươi đang nằm mơ đấy hả?"
"Ha ha, bây giờ ta là Thánh Đế cấp cao, ngươi chỉ là Thánh Đế cấp thấp, ai đang nằm mơ thế?"
"Cấp cao thì không tầm thường chắc?
Đấu một trận thử xem nào?"
"Thử thì thử, ai sợ ai chứ?"
Phệ Thiên Giảo khẽ nói: "Nếu ai đi mật báo với chủ nhân thì kẻ đó chính là chó!"
"Ngươi vốn đã là chó rồi mà".
"Đừng nói nhảm, tới đi".
"Tới thì tới!"
Chỉ trong phút chốc, thánh lực đã dao động khắp trong sơn cốc... Tần Ninh đi xa phải quay lại nhìn mấy lần, sau đó lắc đầu, lại quay người rời đi.
Đánh đi đánh đi! Không đánh một trận, hai người này ở cùng nhau căn bản không có khả năng yên ổn được.
Tần Ninh dẫn Thời Thanh Trúc đi đến trước một ngọn núi cao.
Dưới chân núi có một cánh cửa sắt toả ra ánh sáng đen kịt, trên cửa treo hai thanh kiếm thánh mang đến cho người ta một loại cảm giác âm trầm.
Lúc Tần Ninh xuất hiện trước cửa sắt, ngay lập tức có tám bóng người đột nhiên xuất hiện, quỳ một chân trên đất, khom người hành lễ.
"Mở cửa để ta vào xem".
"Rõ!"
Tần Ninh bước từng bước một tiến vào bên trong ngọn núi.
Bên trong cả ngọn núi này đều đã bị đào rỗng, giờ phút này nhìn kỹ lại sẽ thấy khắp nơi đều có vẻ âm trầm kinh khủng.
Tần Ninh để Thời Thanh Trúc ở lại bên ngoài, mình thì tiến vào sâu bên trong.
Một nhà tù.
Được chế tạo bằng tinh thiết.
Giờ phút này, ba bóng người đang bị trói ở trên ba cây cột sắt, xương cốt trên người đều bị xích sắt xuyên qua, khiến cho thánh lực trong cơ thể không có cách nào ngưng tụ được.
Tần Ninh đưa mắt nhìn về phía ba người, ra hiệu cho người bên cạnh mở lồng giam ra.
Sau đó bước từng bước một vào trong phòng giam.
Lúc này ba bóng người kia cũng đưa mắt nhìn sang.
"Tần Ninh".
Một người trong đó nhìn về phía Tần Ninh, tràn đầy sát khí, chính là Huyết Khuê Nhất.
"Ngươi giết ta đi!"
Huyết Khuê Nhất quát lên.
"Ngày đó giữ lại một mạng cho các ngươi chính là không muốn để cho các ngươi chết nhẹ nhàng như vậy".
Tần Ninh chậm rãi nói: "Biết cái gì thì nói cái đó, ta sẽ rửa tai lắng nghe".
"Đừng ép ta sử dụng một vài thủ đoạn cực đoan, ta có thể chắc chắn ba người các ngươi sẽ không chịu nổi tra khảo đâu, ta tự nhận mình rất giỏi trong việc này đấy...", Viêm Trùng Nham lại cười nhạo nói: "Nếu đã như vậy thì tới đi!"
Tần Ninh đưa mắt nhìn về phía Viêm Trùng Nham, cười nhạt một tiếng nói: "Như ngươi mong muốn".
Trong phòng giam đột nhiên truyền ra những tiếng hét đau đớn.
Mấy vị quản lý cấp cao của Nhất Kiếm các đi theo sau lưng Tần Ninh đều giật giật mí mắt.
Sau khi giày vò xong, lúc này ba người kia chỉ có thể thở thoi thóp... Thế nhưng không có ai chết cả.
Cả cơ thể quyến rũ của Mị Nhân tràn đầy vết máu, yếu ớt nói: "Ngươi... Ngươi giết ta đi...", "Giết ngươi ư?"
Tần Ninh đang muốn ngồi xuống, chỉ là bên cạnh không có Lý Huyền Đạo, Dương Thanh Vân, không ai đưa ghế ra cho hắn, nên lúc này hắn chỉ có thể ngồi xổm xuống đất nhìn về phía ba người.
"Bây giờ hãy tâm sự tử tế đi".
Tần Ninh cười nói: "Ta biết ép hỏi nơi ẩn thân của Ma tộc các ngươi cũng không có ý nghĩa gì, dù sao Diệp Chi Vấn biết ta bắt các ngươi, đương nhiên sẽ cho Ma tộc di chuyển".
"Chúng ta tâm sự cái khác vậy".
Hắn vừa dứt lời, Mị Nhân liền quát khẽ: "Ngươi muốn trò chuyện cái gì?"
"Lúc ở đại lục Vạn Thiên ta đã gặp được Ma tộc Cự Tí, Ma tộc Xích Huyết, Ma tộc Tử Dực, Ma tộc Lục Tình, Ma tộc Hủ Cốt, bọn họ ở trong Ma tộc của các ngươi... Ừm, tuy nói các ngươi là Ma tộc, nhưng có vẻ cũng không chính xác, có điều vẫn giống nhau cả thôi, ta đã quen rồi".
"Địa vị của năm Ma tộc này chắc hẳn là cấp thấp nhất trong Ma tộc các ngươi, cho nên bọn họ biết được rất ít chuyện...", "Bọn họ chỉ biết là mình bị điều động, thông qua một con đường để tiến vào trong Thương Mang Vân Giới, dựa theo mệnh lệnh thống trị đại lục Vạn Thiên".
"Thậm chí bọn họ còn rất khó liên lạc với cấp trên".
Tần Ninh chậm rãi nói: "Chắc hẳn địa vị của bốn tộc các ngươi cao hơn một chút, cũng biết được tương đối nhiều...", nghe thấy lời này, Mị Nhân tiếp tục nói: "Hừ, cho dù chúng ta biết được nhiều hơn, nhưng ngươi có thể biết được cái gì chứ?"
"Hạ Tam Thiên chỉ là một trong những vùng đất mênh mông thôi, căn bản không có cách nào chống lại được tồn tại lớn mạnh phía sau chúng ta, Tần Ninh, cho dù ngươi thắng được một lần, thế nhưng kết quả vẫn bằng không, ngươi căn bản không biết phía sau chúng ta là thần linh kinh khủng nào!"
Tần Ninh cười nói: "Ta nghĩ ta vẫn biết được một chút, chủng tộc ngoài thế giới vô cùng mạnh mẽ...", "Chỉ là cho dù rất mạnh mẽ, thế nhưng có vẻ như bây giờ đám cường giả đứng phía sau các ngươi cũng đang bị sức mạnh trời đất mênh mông trói buộc, hiện nay không có cách nào đến được chỗ này...", hắn vừa nói xong, ba người đều trầm mặc.
Chương 2187: Thả các ngươi rời đi
"Bây giờ ta có thể xác định không chỉ là đại lục Vạn Thiên, Hạ Tam Thiên, cho dù là Trung Tam Thiên, Thượng Tam Thiên, Thương Mang Vân Giới, Ma tộc có cấp bậc cao hơn phía sau các ngươi đã bắt đầu ra tay rồi".
Tần Ninh cười nhạt nói: "Qua bao nhiêu năm nay, ta đã không thể không liên quan đến Ma tộc các ngươi rồi...", hắn vừa dứt lời, ánh mắt của ba người đều vô cùng lạnh lẽo.
"Nếu biết rồi thì hãy thả chúng ta ra, đừng chống cự vô ích nữa, nếu ngươi chịu quy hàng, tộc ta nhất định sẽ cho ngươi làm thủ lĩnh Nhân tộc, chỉ cần nghe theo chúng ta là đủ".
Huyết Khuê Nhất thở hổn hển nói.
"Không không không... Các ngươi sai rồi...", Tần Ninh lắc đầu nói: "Ta biết, ép hỏi nơi ẩn nấp của Ma tộc các ngươi căn bản không có bất cứ ý nghĩa gì, cho nên ta cũng không muốn hỏi cái này, ta chỉ muốn hỏi là ai hợp tác với Ma tộc các ngươi?"
"Ở trong đại lục Vạn Thiên, Thiên Đế các hợp tác với Ma tộc, ở Hạ Tam Thiên sẽ không thể không có được, Diệp Chi Vấn cho bốn tộc lớn các ngươi đi theo làm tùy tùng, tìm hiểu tin tức về thói hư tật xấu của con người, sẽ không thể để không có ai hợp tác với các ngươi được, chỉ là rốt cuộc là ai!"
Ánh mắt Tần Ninh sáng như đuốc nhìn về phía ba người, chậm rãi nói: "Là Thông Thiên tông sao?"
Hắn vừa dứt lời, sắc mặt của ba người liền biến đổi.
"Xem ra là đúng?"
Lúc này Tần Ninh đứng dậy, chậm rãi nói: "Thật ra từ khi ta biết thân phận của mấy Ma tộc ở đại lục Vạn Thiên, ta đã suy nghĩ chắc chắn trong Hạ Tam Thiên cũng có, nhưng mà ta cũng không có ý định moi ra chiêu trò của chủng tộc phía sau các ngươi từ trong miệng các ngươi, bởi vì... cho dù là các ngươi, ở trong mắt những người kia cũng chỉ là quân cờ, sâu kiến, biết được rất ít, ép hỏi các ngươi cũng không có ý nghĩa gì quá lớn".
"Về phần Ma tộc, ta sẽ tìm ra và giết chết từng bước một".
"Mà về phần người hợp tác với các ngươi ở trong Thương Mang Vân Giới, cho dù là kẻ nào, cho dù là thế lực gì, ta đều sẽ tự tay chém giết hết từng người một".
Tần Ninh thản nhiên nói: "Bắt đầu từ nay, ta và Ma tộc không đội trời chung".
Tần Ninh nhẹ nhàng đưa tay ra bóp cổ Huyết Khuê Nhất, lạnh nhạt nói: "Tất cả những thứ ở nơi này, các ngươi đều không thể động vào được".
Dần dần, cả người Huyết Khuê Nhất bắt đầu mất đi khí tức sinh mệnh... Hai người Mị Nhân và Viêm Trùng Nham ở bên cạnh đều thấy lạnh cả người.
Thế mà Tần Ninh mới chỉ nói vài câu đơn giản với bọn họ mà đã muốn giết bọn họ rồi.
"Ngươi...", "Hả?"
"Ngươi không hỏi thêm gì nữa sao?"
Mị Nhân mở miệng nói.
"Không cần thiết, ta muốn biết các ngươi tiến vào Hạ Tam Thiên như thế nào, lại liên lạc với bên ngoài ra sao, chủng tộc phía sau đến từ chỗ nào, mạnh đến mức nào, sau này còn định tiến vào bao nhiêu lần nữa, các ngươi... có thể trả lời ta không?"
Hắn vừa dứt lời, sắc mặt hai người Viêm Trùng Nham và Mị Nhân khẽ biến đổi.
"Có một vài vấn đề không bằng đi tìm bốn vị Ma Đế hỏi một chút, chẳng phải là tốt hơn ư?"
Tần Ninh nhẹ nhàng đưa hai tay ra, nhìn về phía hai người, chậm rãi nói: "Lời ta nói thì ta sẽ làm được, bốn tộc Dạ Ma, Mị Ma, Viêm Ma, Huyết Ma... Ta sẽ loại bỏ ra khỏi Hạ Tam Thiên...", "Hai vị cứ lên đường trước đi".
Hắn nắm chặt hai tay lại, sức mạnh kinh khủng bộc phát ra, hai cơ thể cũng dần dần mất đi khí tức.
Lúc này Tần Ninh mới chậm rãi buông tay ra, rời khỏi nhà tù.
Tiếp theo, hắn tiếp tục đi sâu vào trong, đến một phòng giam khác dưới sự dẫn dắt của mấy người.
Trong phòng giam này đang giam giữ ba người.
Vu Tử Lâm, Tề Ngọc Hiên, Liễu Thanh Hạo.
Ba người nhìn thấy Tần Ninh đến thì đều giật mình.
"Tần công tử".
Tề Ngọc Hiên liền nói ngay: "Chuyện này có hiểu nhầm, Liễu Thông Nguyên đúng là đã chết rồi, năm đó tông chủ chúng ta tận mắt nhìn thấy".
"Về phần vì sao bây giờ Liễu Thông Nguyên lại hợp tác với Ma tộc, chúng ta thật sự không biết".
"Nhưng việc này tuyệt đối không có liên quan gì với Thông Thiên tông".
Tần Ninh nhìn về phía Tề Ngọc Hiên, cười nói: "Vậy ngươi nói cho ta nghe một chút đi... Vì sao mấy vạn năm nay Thông Thiên tông lại phát triển nhanh chóng như vậy, nhảy lên trở thành thế lực lớn thứ hai trong thánh vực Cửu Tinh, Liễu Thông Thiên lại làm như thế nào để nhảy lên trở thành Thánh Đế mạnh nhất, gần với Tinh Húc Huy?"
Liễu Thanh Hạo nghe thấy lời này liền mở miệng nói: "Bản thân cha ta đã có thiên phú trời cho, tuy năm đó nhà họ Liễu xuống dốc, nhưng ngươi cũng phải biết đạo lý trăng có tròn có khuyết chứ!"
"Phụ thân ta chăm lo quản lý, đưa Thông Thiên tông phát triển lớn mạnh từng bước một...", Tần Ninh khẽ mỉm cười nói: "Những lời này của ngươi chẳng có sức thuyết phục gì cả...", giờ phút này Vu Tử Lâm nhìn về phía Tần Ninh, tiếp tục nói: "Chẳng lẽ Tần công tử muốn khai chiến với Thông Thiên tông sao?"
"Ta biết quyền lợi thật sự của Tần công tử khi khống chế bốn vực bây giờ, cho dù là Cửu Tinh Các, Tần công tử cũng có thể chống lại được".
"Thế nhưng nếu Thông Thiên tông không cấu kết cùng Ma tộc, vậy Tần công tử khai chiến với Thông Thiên tông, chẳng lẽ không phải là khiến người thật sự cấu kết với Ma tộc được thoải mái sao?"
Tần Ninh đưa mắt nhìn Vu Tử Lâm một chút.
Lúc này ba người có thể nói là nơm nớp lo sợ.
Liễu Thông Nguyên xuất hiện khiến cho Thông Thiên tông có hiềm nghi lớn nhất.
Nếu Tần Ninh giết chết bọn họ dưới cơn nóng giận vậy quả thật Thông Thiên tông sẽ không chết không thôi với Tần Ninh.
Đến lúc đó sẽ xảy ra chuyện gì, dù là ai cũng không có cách nào đoán trước.
Thật lâu sau.
Tần Ninh nhìn về phía ba người, nói: "Nếu đã như vậy, ta sẽ thả các ngươi rời đi".
Hắn vừa dứt lời, ba người đều khẽ giật mình.
"Làm sao?
Không muốn đi?"
Vu Tử Lâm, Tề Ngọc Hiên, Liễu Thanh Hạo lập tức lắc đầu.
Không muốn?
Đương nhiên không thể không muốn rồi.
"Nếu đã như vậy thì đi đi".
Tần Ninh chậm rãi nói: "Liễu Thông Thiên... Ta sẽ tìm ông ta trò chuyện một chút...", Tần Ninh rất hiếu kỳ với người có rất nhiều lời đồn này.
Người như thế đúng là đáng để gặp một lần.
Hơn nữa... Thật sự là Thông Thiên tông hợp tác với Ma tộc sao?
Chỉ bằng vào một Liễu Thông Nguyên để kết luận, đúng là rất bừa bãi.
Rốt cuộc là như thế nào, Tần Ninh cần tiếp tục điều tra.
Những người này bị nhốt ở đây cũng không có ý nghĩa gì.
Hơn nữa điều quan trọng nhất là bây giờ Tần Ninh cũng không sốt ruột.
Hai thế lực lớn Võ Môn và Thanh Minh đã lấy được nhiều thánh khí thánh đan thánh quyết như vậy, cần phải có thời gian tiêu hóa, cần thời gian để sinh ra một nhóm cường giả mới.
Thanh Tiêu Thiên và Nhất Kiếm các cũng cần sinh ra càng nhiều Thánh Đế hơn.
Mà cũng cần có thời gian để liên hệ với thế gia Hiên Viên và Dịch Thiên Các.
Hắn thật sự không nóng nảy.
Chỉ là không biết Ma tộc có nóng nảy hay không! Tần Ninh cứ thả đám người Thông Thiên tông đi như vậy, thậm chí còn dặn dò Lý Huyền Đạo phái người âm thầm hộ tống bảo vệ.
Nhìn bóng người lần lượt rời đi, Lý Huyền Đạo vừa chạy đến đây khó hiểu nói: "Sư tôn, bọn họ... chẳng lẽ không có vấn đề gì sao?"
Nghe thấy lời này, Tần Ninh lại cười nói: "Ta không biết...", hắn thật sự không biết.
Rốt cuộc Thông Thiên tông có liên quan gì với Ma tộc không?
Hơn nữa Huyết tông, Tu La điện, Thiên Diễn tông, U Minh cốc, Cửu Tinh Các cũng sạch sẽ sao?
Chưa chắc.
"Bây giờ không phải lúc tính toán những điều này".
Tần Ninh tiếp tục nói: "Trước kia bốn thánh vực lớn đều vô cùng yếu kém, ta chuẩn bị mở ra vài đại trận truyền tống giữa các vực bích, cần rất nhiều người, ngươi chọn ra mấy trận sư đắc lực giúp ta".
"Còn nữa, lần giao chiến tiếp theo sẽ là trận chiến của Thánh Đế, Nhất Kiếm các cũng cần thúc đẩy sinh ra một nhóm Thánh Đế, Võ Môn và Thanh Minh bên kia, ta cũng sẽ dặn dò Diệp Nam Hiên và Dương Thanh Vân đi làm".
Chương 2188: Ta sẽ luôn yêu thương nàng
Nghe thấy mấy câu này, Dương Thanh Vân khom người nói: "Vâng, đồ nhi hiểu rồi".
"Đi thôi".
"Rõ!"
Lúc này, Tần Ninh đi vào trong một vườn hoa dưới chân núi.
"Tiểu Thanh Trúc, đang làm gì thế?"
Tần Ninh ngồi xuống nhìn Thời Thanh Trúc đang ngồi xổm trên mặt đất, mỉm cười, trong mắt tràn đầy yêu thương.
"Chàng xem kìa".
Thời Thanh Trúc đột nhiên đứng dậy, bàn tay nhỏ nhắn nắm chặt một đoá hoa, đôi mắt mỉm cười thành hình trăng khuyết, nói: "Đây là ta vừa phát hiện ra, có đẹp không?"
"Đẹp".
Tần Ninh mỉm cười, vuốt ve đầu cô bé.
Thời Thanh Trúc khẽ cười một tiếng, bàn tay nhỏ nhẹ nhàng gảy tóc dài của Tần Ninh, cài bông hoa nhỏ kia lên tóc mai của hắn, sau khi cẩn thận ngắm nghía chốc lát mới nói: "Đóa hoa nhỏ này rất hợp với mái tóc trắng của chàng...", "Chúng ta đi thôi...", "Ừm".
Tay lớn dắt tay nhỏ, hai người cùng nhau đi ra khỏi dãy núi..."Vì sao bọn họ đều là tóc đen, mà chàng lại là tóc trắng?
Chàng rất già sao?"
"Bởi vì ta suy nghĩ quá nhiều chuyện, buồn quá nên mới vậy!"
"Vậy chàng không nên nghĩ nhiều như vậy...", Thời Thanh Trúc nhìn về phía Tần Ninh, nói: "Chàng là phu quân ta, chờ ta trưởng thành sẽ gả cho chàng, nếu chàng già quá, đến khi ta trưởng thành sẽ không thích chàng nữa...", nghe thấy lời này, Tần Ninh cười nói: "Ai nói với nàng câu đó?"
"Là con chó lớn kia".
Thời Thanh Trúc cười tủm tỉm nói: "Chó lớn nói đến khi ta trưởng thành sẽ phải gả cho chàng, nó còn nói cho ta biết chàng rất yêu thương ta, ta làm chuyện gì chàng cũng sẽ không tức giận, thật sao?"
Nghe đến vậy, Tần Ninh vuốt đầu Thời Thanh Trúc, cười nói: "Ừ".
Thời Thanh Trúc hơi cong khóe miệng lên, giọng nói như chuông bạc: "Vậy sau này chàng phải luôn yêu thương ta, nếu không đến khi ta lớn sẽ không gả cho chàng nữa".
"Được, ta sẽ luôn yêu thương nàng...", nghe được lời này của Tần Ninh, Thời Thanh Trúc cười tươi như hoa, lanh lợi đi ở phía trước.
Hai bóng người kéo dài dưới ánh trời chiều, lúc này nhìn có vẻ vô cùng đẹp đẽ tĩnh lặng.
Khoảng thời gian sau đó, Tần Ninh vẫn luôn trấn giữ ở trong Nhất Kiếm các.
Ngày nào hắn cũng bận rộn sắp xếp trận đồ của đại trận truyền tống.
Đám thánh trận sư trong Nhất Kiếm các, Thanh Tiêu Thiên, Võ Môn, Thanh Minh đều được Tần Ninh tập trung lại một chỗ.
Nếu dựa vào vực bích để qua lại và truyền tin tức giữa bốn thánh vực lớn thì hiệu suất thật sự quá chậm, nhưng nếu xây dựng đại trận, một bên gặp nạn sẽ được tám bên trợ giúp, tốc độ sẽ rất nhanh.
Tần Ninh không chỉ vì hiện tại mà còn vì tương lai.
Ma tộc vực dậy cũng không phải chuyện một sớm một chiều, mà những năm gần đây đa bắt đầu bộc phát.
Ví dụ như ở đại lục Vạn Thiên, cho dù hắn đã tiêu diệt tất cả Ma tộc, nhưng sau này vẫn sẽ xuất hiện Ma tộc, cho nên cần có người trấn giữ ở đại lục Vạn Thiên.
Hạ Tam Thiên cũng như thế.
Nếu liên kết các thánh vực lớn này, sau này có xuất hiện bất kỳ điều gì ngoài ý muốn cũng có thể liên lạc nhanh chóng, chắc chắn sẽ gia tăng hiệu suất hợp tác với nhau.
...Nhất Kiếm các, bên trong một sơn cốc.
Giờ phút này, trước một vách đá trong sơn cốc, thác nước chảy xuôi phát ra những tiếng ầm ầm.
Thạch Cảm Đương để trần thân trên đứng ở dưới thác nước, trên một tảng đá lớn.
"Sư tôn, là như thế này sao?"
Thạch Cảm Đương quay đầu nhìn về phía Tần Ninh, nói.
"Ừm".
Tần Ninh đang đứng bên bờ đầm nước trong sơn cốc, Thời Thanh Trúc thì đứng bên cạnh hắn, bàn tay nhỏ khuấy động đầm nước đến quên cả trời đất.
"Sư tôn!"
Thạch Cảm Đương không nhịn được nói: "Đầm nước này chẳng có uy lực gì cả, con đứng phía dưới không có cảm giác gì...", bây giờ hắn ta là Thánh Đế cấp thấp, lực xung kích của thác nước này căn bản không tạo được uy hiếp và chèn ép gì với hắn ta.
"Ta còn chưa bắt đầu đâu!"
Tần Ninh nói xong liền điểm ngón tay một cái, một luồng ánh sáng màu vàng lập tức ngưng tụ, lao ra trong không trung.
Cửu Tiêu Kim Xử! Lúc này ánh sáng của Cửu Tiêu Kim Xử phóng ra.
Chỉ trong phút chốc, dòng nước đã hóa thành màu vàng chảy mạnh xuống.
Nhưng tiếng ầm ầm biến thành leng ca leng keng.
Thạch Cảm Đương lập tức cảm giác được những dòng nước của thác nước kia đều như kim châm muốn đâm thủng da thịt của mình.
"Đau đau đau...", Thạch Cảm Đương lập tức nhe răng trợn mắt đứng dưới thác nước, khiến Thời Thanh Trúc ở trên bờ bật cười không ngừng.
"Đau lắm hả?"
Tần Ninh cười nói: "Không biết dùng chiến khí ngăn cản sao?"
"Vâng!"
Thạch Cảm Đương lập tức ngưng tụ chiến khí, hội tụ trên cả người, thế nhưng cảm giác đau nhói kia vẫn rõ ràng như cũ.
"Chiến khí của ngươi đã ngưng tụ đến mức tối đa rồi, tiếp theo chính là nghĩ cách làm như thế nào để hội tụ chiến khí lên cơ thể, dung hợp với máu thịt để hóa thành chiến thể chân chính".
"Ta đã nói rồi, có một số võ giả Thiên Thánh chính là chiến thể, thế nhưng một số võ giả lại tu luyện mãi mới thành, mà Thiên Thánh chiến thể chưa chắc đã mạnh hơn chiến thể được hình thành sau, ngược lại ta thấy đa số chiến thể được hình thành sau còn mạnh hơn".
Thạch Cảm Đương liền gật đầu.
"Tiếp theo ngươi hãy bắt đầu làm chuyện này, làm chiến khí tan trong thể, một khi chiến khí phóng ra sẽ ngưng tụ thành chiến thể, mà không phải như bây giờ, chỉ là bao trùm ở mặt ngoài thân thể ngươi".
"Rõ!"
Thời gian trôi qua từng ngày một, từng năm một... Mỗi ngày Lý Huyền Đạo ngoài việc tu hành thì là xử lý những công việc to to nhỏ nhỏ trong Nhất Kiếm các, thương lượng với Dịch Thiên Các.
Diệp Nam Hiên tọa trấn Võ Môn, thỉnh thoảng sẽ đến Nhất Kiếm các thăm hỏi Tần Ninh.
Mà ngày nào Ôn Hiến Chi cũng ở cùng với Phệ Thiên Giảo.
Dương Thanh Vân thì ở trong thánh vực Thiên Hồng, Thanh Minh không ngừng phát triển... Toàn bộ Hạ Tam Thiên đã trải qua rung chuyển thật lâu, tại lúc này bình yên ngoài dự đoán.
Vốn cho rằng đại ma vương Tần Ninh sẽ gây ra sóng gió, thế nhưng ai cũng không nghĩ tới lại là tình hình quỷ dị như vậy.
Bốn thánh vực lớn được kết nối với nhau, nhưng Tần Ninh lại không làm chuyện gì cả.
Điều này khiến người ta không thể hiểu nổi.
Thế nhưng Tần Ninh không làm cái gì, đám võ giả của các thánh vực lớn lại càng mừng rỡ.
Nếu như quả thật xuất hiện chuyện gì, đây tuyệt đối là chuyện lớn liên quan đến toàn bộ Hạ Tam Thiên.
Mà bản thân Tần Ninh mỗi ngày đều xây dựng tống trận, dạy bảo Thạch Cảm Đương, thỉnh thoảng sẽ chỉ bảo mấy người Ôn Hiến Chi, Diệp Nam Hiên... Đa số thời gian đều có thể nhìn thấy Tần Ninh dẫn theo Thời Thanh Trúc đi ngắm cảnh, đi dạo trong Nhất Kiếm các... Mà khi thời gian dần dần trôi qua.
Tần Ninh cũng dần phát hiện một vấn đề đau đầu.
Thời Thanh Trúc quá dính người.
Trước kia mỗi ngày cô bé đều ở cùng với hắn, ban đầu khiến Tần Ninh rất an tâm.
Thế nhưng cứ khi đến đêm, mỗi lần muốn nghiên cứu vấn đề ảo diệu về cơ thể và ý nghĩa sinh mệnh với Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi, cô bé này không gặp được hắn sẽ khóc.
Điều này khiến đến Tần Ninh có chút xấu hổ.
Rơi vào đường cùng, mỗi lần đều để Diệp Viên Viên và Thời Thanh Trúc cùng nhau chìm vào giấc ngủ, hoặc là để Vân Sương Nhi và Thời Thanh Trúc cùng ngủ.
Điều này khiến suy nghĩ muốn ba người một thể của Tần Ninh hoàn toàn bị phá hủy.
Thời gian trôi qua từng ngày một, mà hôm đó lại có một vị khách không tầm thường đến Nhất Kiếm các.
Bên trong Kiếm Lư.
Tần Ninh ngồi ngay ngắn trước cửa phòng, Thời Thanh Trúc đang chơi bắt bướm cách đó không xa.
Mà lúc này một bóng người lại lặng lẽ xuất hiện trong sơn cốc.
Chương 2189: Liễu Thông Thiên đến
Đó là một người đàn ông mặt cả người màu đen, khoảng tầm bốn mươi tuổi, phong thái điềm đạm, tác phong nho nhã, lịch thiệp.
Người đàn ông vẫn chưa tiến vào trong mà chỉ đứng cạnh cửa sơn cốc.
Nhìn thấy Tần ninh, người đàn ông bỗng lên tiếng.
"Thánh vực Thông Thiên, Thông Thiên tông, Liễu Thông Thiên, xin được bái kiến công tử Tần Ninh".
Người này vừa xuất hiện, thì bên ngoài sơn cốc bỗng nhiên xuất hiện thêm ba người nữa.
Đó là Lý Huyền Đạo với Kiếm Thông Thiên, Qua Nghiêm và Kiếm Ngự Phong, Phó Dung.
Ba người vừa mới xuất hiện đã nhìn chằm chằm vào người vừa mới tiến vào.
"Liễu Thông Thiên".
Ánh mắt Lý Huyền Đạo đầy nghiền ngẫm và xem xét, hắn ta trầm giọng nói: "Ngươi tới đây làm gì?"
Tuy người ngoài không cảm nhận được, nhưng hắn ta vẫn có thể nhận ra.
Khí thế của Liễu Thông Thiên quá mạnh mẽ, mặc dù ông ta cố ý thu nó lại, nhưng hắn ta vẫn nhận thấy được.
Trong khoảng thời gian này, tuy bảo rằng Hạ Tam Thiên rất bình yên, nhưng khó đoán, có vài người nảy sinh ý định đối phó với sư tôn.
"Lý các chủ!"
Liễu Thông Thiên cười nói: "Lý các chủ cứ bình tĩnh đừng có nóng, tại hạ tới đây chỉ để cảm ơn Tần công tử mà thôi".
Cảm ơn sao?
Ông ta vừa thốt ra lời ấy, Lý Huyền Đạo cũng cười hỏi lại: "Nói như vậy là sao nhỉ?"
"Từ lời của Vu Tử Lâm và Tề Ngọc Hiên, tại hạ đã biết được ý của Tần công tử là gì".
Liễu Thông Thiên nhìn ngược về phía Tần Ninh, nói: "Lần này tại hạ đến đây, chính là để giải thích".
Lúc này, Tần Ninh ngẩng đầu lên, liếc nhìn Liễu Thông Thiên, rồi phất tay.
Bây giờ, Lý Huyền Đạo mới đi theo Liễu Thông Thiên tiến vào trong Kiếm Lư.
Hai người Qua Nghiêm và Phó Dung chia ra một trái một phải, đứng canh ở hai bên sườn sơn cốc, luôn chú ý tới mỗi tình huống xảy ra xung quanh.
Tần Ninh đi tới một cái đình gỗ trong sơn cốc, rồi ngồi xuống đệm, bàn tay chuyển động, một dụng cụ uống rượu bỗng xuất hiện trước mặt.
Liễu Thông Thiên thấy thế, mỉm cười nói: "Tần công tử thích uống rượu, trùng hợp tại hạ có một ít".
Liễu Thông Thiên vừa dứt lời, lật bàn tay một cái, một vò rượu ngon bỗng xuất hiện trên bàn.
Vừa mở giấy dán ra, hương rượu thơm lừng lập tức phiêu đãng, lan tỏa khắp không gian.
"Thơm quá, thơm quá đi...", đúng lúc này, Thời Thanh Trúc cũng lon ton chạy lại, ghé mũi vào bên bình rượu, ngửi nói: "Thơm quá đi mất".
Thời Thanh Trúc nhìn về phía Tần Ninh, lắc tay hắn, không nhịn được mà nói: "Phu quân, ta có thể uống không?"
Tần Ninh trìu mến véo cái mũi nhỏ của cô bé, cười bảo: "Không được uống nhiều, chỉ một ít thôi đấy".
"Được!"
Đôi mắt Thời Thanh Trúc sáng ngời, nhanh chóng cầm lấy một cái ly.
Lý Huyền Đạo đứng một bên, nhận lấy vò rượu, rồi rót ra một ly.
Bàn tay nhỏ bé của Thời Thanh Trúc cầm ly rượu, hít một hơi thật sâu, khuôn mặt nhỏ bé kích động đến nỗi đỏ bừng lên.
Tần Ninh từ miệng của vài vị thanh sứ và Lăng Thi Mạn mới biết được, suốt mấy vạn năm qua, không ít lần Thời Thanh Trúc uống rượu một mình, có thể nói nàng đã trở thành một vị đại sư phẩm rượu.
Tuy bây giờ, trí nhớ của Thời Thanh Trúc có chút thiếu sót, nhưng với tâm lý của một đứa trẻ, tình yêu với rượu được thể hiện một cách triệt để, xuất phát từ tận đáy lòng.
Tần Ninh cũng rót một ly, khẽ nhấp một ngụm.
"Không tệ".
Tần Ninh bình thản nói: "Dùng tuyết từ Thiên Sơn để làm chất dẫn, quả hoa quế vạn năm phối hợp với rễ Linh Bình ba ngàn năm tuổi, còn có khoảng mười ba loại trái cây để ủ thành rượu...", Liễu Thông Thiên nghe vậy, hơi bất ngờ, lập tức cười bảo: "Người đời đếu bảo rằng Ngự Thiên Thánh Tôn, Cuồng Võ Thiên Đế và Thanh Vân Kiếm Đế tinh thông đạo ngự thú, đạo cuồng võ và kiếm thuật, không ngờ rằng, còn tinh thông cả phẩm rượu nữa!"
"Sống lâu ắt sẽ thấy nhiều, hiển nhiên sẽ biết được một ít".
Tần Ninh lười nhác tựa lưng vào một cây cột, nhìn vào Liễu Thông Thiên, rồi cười nói: "Tông chủ của Thông Thiên tông nổi danh suốt mấy vạn năm qua, là một thế hệ thiên kiêu, sáng lập nên Thông Thiên tông, lại vô cùng cường đại, Liễu tông chủ muốn nói gì thì cứ nói ra để ta nghe một chút".
Liễu Thông Thiên nghe vậy, buông ly rượu, ngồi nghiêm chỉnh lại.
"Thông Thiên tông chúng ta không có cấu kết với Ma tộc".
Ông ta vừa nói ra câu ấy, Tần Ninh cười nói: "Thông Thiên tông không có cấu kết với Ma tộc, nhưng vẫn có liên hệ với nhau, ngươi biết đấy, trong thánh vực Thiên Hồng, ngũ đại gia tộc là vì giao dịch với Ma tộc nên mới bị ta tiêu diệt!"
Liễu Thông Thiên nghe thế, mỉm cười nói: "Giao dịch thì đúng là có thật".
"Liễu Thông Thiên ta vốn là con cháu của Liễu gia, thời kỳ niên thiếu, gia tộc xuống dốc, mặc dù thiên phú của ta không tầm thường, nhưng khó lòng cứu vớt được".
"Thế nhưng, trong cuộc đời của ta đã xảy ra rất nhiều chuyện, trên suốt chặng đường đi được, ta đã gặp được rất nhiều kỳ ngộ, tiến bộ thần tốc, trở lại dẫn dắt Liễu gia tiêu diệt các gia tộc lớn ở thánh vực Thông Thiên, thành lập nên Thông Thiên tông, trấn giữ thánh vực Thông Thiên, trở thành sự tồn tại gần như sánh ngang với Cửu Tinh các, trong khoảng thời gian ấy, có người vẫn luôn âm thầm giúp đỡ ta".
Nghe vậy, Lý Huyền Đạo căng thẳng.
Liễu Thông Thiên nói tiếp: "Thuở còn trẻ tuổi, ta tự nhận mình được trời cao chiếu cố, là mệnh trời định phải thành công, nên Liễu Thông Thiên ta mới xưng bá Hạ Tam Thiên".
"Thế nhưng, sau này, ta dần dần phát hiện ra tất cả mọi thứ là có người âm thầm trợ giúp ta, khi ta dần trở thành Thánh Hoàng, Thánh Tôn, rồi thành Thánh Đế, khi ấy ta mới phát hiện ra người trợ giúp mình bấy lâu nay là Ma tộc".
Lúc này, Lý Huyền Đạo lạnh nhạt nói: "Ý của ngươi là Ma tộc đầu tư cho ngươi, bồi dưỡng ngươi, mấy chuyện đó ngươi không biết gì cả sao?"
"Trước kia đúng là không biết gì thật, nhưng sau này đã biết, nhưng mà, ta vẫn chưa từ chối sự trợ giúp âm thầm của Ma tộc đối với mình".
Liễu Thông Thiên thẳng thắng nói: "Ta tới tìm ngươi, chính là để nói hết tất cả với ngươi".
"Mặc dù ta vẫn nhận lấy những món quà của Ma tộc, nhưng ta vẫn chưa từng hợp tác với Ma tộc, chưa từng thu nhận một tên Ma tộc nào".
Liễu Thông Thiên nói thẳng: "Ta biết Tần công tử có thể phân biệt được gián điệp của Ma tộc, bây giờ, Tần công tử có thể đến Thông Thiên tông kiểm tra, hễ có mặt một tên Ma tộc, ta sẽ chắp tay dâng tặng thánh vực Thông Thiên cho Tần công tử".
Lý Huyền Đạo chậm rãi nói: "Khoảng thời gian này đã đủ cho ngươi xóa sạch dấu vết của Ma tộc rồi".
"Cho dù có xóa thì vẫn để lại dấu vết gì đó...", Lý Huyền Đạo nghe vậy, không nói gì thêm nữa.
Tần Ninh nhấp rượu, nhìn về phía Liễu Thông Thiên, cười nói: "Một khi đã vậy, thế Liễu Thông Nguyên thì sao...", Liễu Thông Thiên nghe vậy, đau khổ nói: "Đó là em trai cùng một mẹ với ta, nhưng quả thật là Thông Nguyên đã hy sinh trong một di tích, đến ta cũng không biết tại sao Thông Nguyên lại không chết...", Liễu Thông Thiên chân thành nói: "Ta hiểu được mối nguy hiểm tiềm ẩn của Ma tộc, bọn chúng khác với bất kỳ thế lực nào trong Hạ Tam Thiên, bọn chúng không chỉ muốn chiếm lấy Hạ Tam Thiên, mà còn muốn đày đọa trăm triệu sinh linh thành nô lệ, thậm chí còn tàn sát những sinh linh đáng thương".
"Tuy Liễu Thông Thiên ta không phải là người có tấm lòng bác ái gì, nhưng ngươi biết rồi đấy, nơi đây là quê nhà của ta, ta có thể không phải là vương, nhưng ta không cho phép bất kỳ ai xâm phạm đến quê nhà của mình".
Tần Ninh nỉ non nói: "Nếu như thế, Ma tộc đã yên ổn ở Hạ Tam Thiên lâu như vậy, không có khả năng không có ai đứng ngoài che chở bọn chúng được".
"Liễu tông chủ, ngươi nghĩ đó là ai?"
Tần Ninh vừa hỏi câu ấy, Liễu Thông Thiên nhíu mày.
Tần Ninh được đà nói tiếp: "Trong thập đại thánh vực, tứ đại thánh vực thánh vực Thanh Tiêu, thánh vực Thiên Hồng, thánh vực Thiên Kiếm và thánh vực Đại Võ là không thể nào rồi".
"Còn thánh vực Hiên Viên... vợ chồng Hiên Viên Quân và Lý Nhiễm Nhiễm hẳn là không phải... mà thánh vực Thông Thiên của ngươi cũng không có làm".
"Loại trừ ra, vậy chỉ còn tứ đại thánh vực là còn thánh vực Cửu Tinh, thánh vực U Minh, thánh vực Đại Diễn và thánh vực Huyết La mà thôi".
"Cửu Tinh các, U Minh cốc, Thiên Diễm tông, Huyết tông và Tu La điện, trong năm thế lực này, ngươi cho rằng là một hay là... nhiều đây?"
Chương 2190: Bởi vì các ngươi quá yếu
Tần Ninh vừa đặt câu hỏi ấy, Liễu Thông Thiên lẩm bẩm trong miệng, cầm ly rượu lên, nhấp một ngụm, rồi buông ra, nói: "Tần công tử muốn làm gì?"
Lúc này, Tần Ninh thưởng thức rượu, cười nói: "Ta phải diệt hết tất cả Ma tộc".
Dứt lời, Tần Ninh trừng mắt nhìn vào Tiểu Thanh Trúc giờ đang lén lút tiến lại gần, hòng rót lấy cho mình một ly rượu ngon.
Gương mặt nhỏ nhắn của Tiểu Thanh Trúc đầy uất ức, nhẹ nhàng thè lưỡi, liếm cái ly rượu của mình, vẻ mặt trông rất đáng thương.
"Chỉ cho uống thêm một ly thôi!"
Tần Ninh nghiêm khắc nói.
"Được".
Thời Thanh Trúc nghe vậy, vui vẻ ra mặt.
Liễu Thông Thiên thấy cảnh đó, cười nói: "Thời Thanh Trúc được ca tụng là đệ nhất thánh nữ trong thập đại thánh vực, quả là xứng đôi với Tần công tử, ta biết được trong bí cảnh đã xảy ra chuyện gì, ta hiểu được phần nào nỗi căm hận của Tần công tử đối với Ma tộc".
"Không chỉ bởi vì Thanh Trúc".
Tần Ninh đặt ly rượu lên bàn, nói: "Là vì Hạ Tam Thiên, là vì hàng tỉ sinh linh trong Hạ Tam Thiên".
"Như lời ngươi nói, trong Hạ Tam Thiên, cho dù là võ giả hay là Thánh Thú cũng như nhau thôi, muốn làm gì thì làm, ai mạnh thì được, đây là thời kỳ chuyển giao của Hạ Tam Thiên, thế nhưng Ma tộc lại muốn hủy diệt, lại muốn nô lệ kẻ khác, ta không cho phép loại chuyện thế này xảy ra tại đây được".
Liễu Thông Thiên nghe vậy bèn sửng sốt, ông ta nhìn về phía Tần Ninh, ánh mắt sáng lên điều gì đó.
Trong mắt Liễu Thông Thiên, Tần Ninh là chuyển thế của Tam Đế, hắn mạnh mẽ, uy quyền, không cho phép bất kỳ ai nghi ngờ mình.
Nhưng đến ngày hôm nay, Tần Ninh lại có một trái tim dành cho thiên hạ.
Mà Tần Ninh có nhiều thêm một phần trách nhiệm đối với Hạ Tam Thiên.
Cha đã rời đi, Thương Mang Thiên Địa to lớn như vậy chỉ còn lại một mình hắn, trên lưng hắn gánh vác sự kỳ vọng của cha, sinh mạng của hàng tỉ vạn sinh linh bá tánh.
Không nói là tình thương yêu bao la vô bờ bến, nhưng đối với tất cả sinh mạng trong Thương Mang Vân Giới này, Tần Ninh không thể đứng yên nhìn người khác xào nấu được.
Chiến tranh trong Thương Mang Vân Giới là quy luật tồn tại của thế giới.
Nhưng người khác vào, rồi tùy ý phá hư là không thể được, đâu chẳng khác nào hủy diệt Thương Mang Vân Giới.
Chuyện như vậy hiển nhiên hắn sẽ không cho phép xảy ra.
Lúc này, Liễu Thông Thiên chắp tay nói: "Tần công tử tin ta sao?"
"Nếu ta đã hỏi ngươi thì tất nhiên là tin ngươi rồi".
Liễu Thông Thiên đứng dậy, nói: "Ta đã đoán được phần nào người hợp tác với Ma tộc rồi".
"Nói đi".
Liễu Thông Thiên thẳng thắn nói: "Là Thiên Diễn tông của thánh vực Đại Diễn".
"Và Tu La điện của thánh vực Tu La!"
Ông ta vừa đưa ra hai câu trả lời, Lý Huyền Đạo ngẩng người ra, híp mắt lại.
"Liễu Thông Thiên, ăn nói cho đúng vào".
Sắc mặt Lý Huyền Đạo rất nghiêm nghị.
"Tần công tử hỏi ta nên ta bèn trả lời, ta đã bí mật điều tra chuyện này rồi, Thiên Diễn tông và Tu La điện có mối quan hệ chặt chẽ với hai tộc lớn của Ma tộc là Huyết Ma và Dạ Ma".
"Còn về phần Huyết tông, U Minh cốc và Cửu Tinh cốc thì ta khó lòng nói chắc được...", vào giờ phút này, Tần Ninh đưa mắt nhìn về phía Liễu Thông Thiên, nói: "Nếu ngươi đã nói vậy thì phải đưa ra chứng cứ xác thực, ngươi nên hiểu rằng...", Liễu Thông Thiên nói ngay: "Ta có chứng cứ".
Liễu Thông Thiên nhìn về phía Tần Ninh, chân thành nói: "Chẳng qua là hiện ta không thể giao chứng cớ cho ngươi được, ta cần chút thời gian".
"Thời gian sao?"
"Đúng vậy, nhanh thì ba mươi năm, lâu thì trăm năm, ta chắc chắn có thể chúng minh cho ngươi thấy".
Nghe vậy, Tần Ninh lắc ly rượu, cười nói: "Vậy thì được, ta đợi ngươi thêm trăm năm nữa".
"Liễu Thông Thiên, nếu như trong vòng trăm năm ngươi không thể lấy ra chứng cứ thì ta sẽ dẫn theo võ giả của tứ đại thánh vực đến san bằng Thông Thiên tông".
"Còn nếu vòng trăm năm ngươi có thể lấy ra chứng cứ thì ta sẽ dẫn theo võ giả của tứ đại thánh vực đến san bằng Tu La điện và Thiên Diễn tông".
Ánh mắt Liễu Thông Thiên sáng ngời, nói: "Vậy thì xin mời Tần công tử chờ đợi tin tốt từ ta".
Thấy Liễu Thông Thiên sắp rời khỏi, Tần Ninh bỗng nói: "Từ đã!"
"Hả?"
Tần Ninh chậm rãi nói: "Rượu này ngon lắm, để lại cho ta mấy vò đi".
Nghe vây, chân mày Liễu Thông Thiên và Lý Huyền Đạo đều chau lại.
"Được!"
.... Trong Kiếm Lư.
Sau khi xác định Liễu Thông Thiên đã rời khỏi hẳn, Lý Huyền Đạo mới nhìn về phía Tần Ninh, tự tay rót cho sư tôn mình một ly rượu, khó hiểu nói: "Sư phụ, trăm năm... chúng ta chờ thật sao?"
"Lời của Liễu Thông Thiên chưa chắc là thật".
Tần Ninh mỉm cười nói tiếp: "Chưa chắc là thật, cũng chưa chắc là giả".
"Đơn giản là có hai loại tình huống xảy ra".
Tần Ninh nói thêm: "Nếu lời của Liễu Thông Thiên là thật, vậy thì Ma tộc làm nhiều thứ để bồi dưỡng Liễu Thông Thiên để làm gì chứ?
Là để khiến ta hoài nghi Liễu Thông Thiên hợp tác với Ma tộc, châm ngòi thổi lửa cuộc chiến giữa ta và Liễu Thông Thiên đến không chết không thôi, đến khi đó Ma tộc thấy Hạ Tam Thiên nội chiến, chúng chỉ cần ngồi im đợi kết quả là được!"
"Nếu lời của Liễu Thông Thiên là giả, thì ông ta hẳn muốn lừa gạt ta, dẫn dắt ta khai chiến với Tu La điện và Thiên Diễn tông, còn mình ngồi ngư ông đắc lợi".
"Vậy sư tôn còn chờ...", Tần Ninh nâng ly rượu lên, nhấp một ngụm, rồi chậm rãi nói: "Nhưng lòng ta càng tin rằng lời của Liễu Thông Thiên là thật".
"Vả lại, cứ mặc kệ lời ông ta nói là thật hay giả, bây giờ, chúng ta không thể tiếp tục tham chiến được".
"Tại sao?"
Lý Huyền Đạo hỏi ngay.
Tần Ninh nhìn vào Lý Huyền Đạo, nói thẳng: "Bởi vì các ngươi quá yếu...", Lý Huyền Đạo đứng sững tại chỗ.
"Cho dù là ngươi, hay là Thanh Vân, Hiến Chi, Nam Hiên, Cảm Đương cũng vậy, kẻ mạnh nhất trong mấy người các ngươi cũng chỉ mới là Thánh Đế viên mãn, đến khi khai chiến, Ma tộc có tứ đại Ma Đế, bốn vị Thiên Thánh Đế, ai trong các ngươi có thể chống lại chứ?"
"Là sư phụ còn gì!"
"Ta sao...", Tần Ninh cúi đầu nhìn ly rượu trong tay, lẩm bẩm nói: "Ở đại lục Vạn Thiên, các chủ Thiên Đế các chẳng phải là đối thủ của ta, nhưng kết quả thì sao, người của Hạ Tam Thiên lại xuất hiện, nhúng tay vào chuyện ở đại lục Vạn Thiên, mà bây giờ ta đã ở Hạ Tam Thiên rồi, ta sợ rằng...", "Sư phụ lo lắng sẽ có võ giả ở Trung Tam Thiên tới đây sao?"
Tần Ninh bình tĩnh tiếp lời: "Chưa chắc đã là võ giả của Trung Tam Thiên, cũng có thể là kẻ đứng sau tứ đại Ma tộc, tóm lại, bên ta cần phải chuẩn bị sẵn sàng cho mọi thứ".
Cho dù là ba mươi hay là một trăm năm cũng được, đối với những võ giả Thánh Nhân có tuổi thọ hơn mười vạn năm mà nói cũng chỉ là chớp mắt mà thôi.
Bây giờ, Lý Huyền Đạo không nói nhiều nữa.
Hắn ta hiểu sư tôn không chỉ lo lắng cho mỗi mình hắn ta, mà còn lo lắng cho cả bọn.
Hiện tại mà khai chiến, rất có khả năng sẽ lặp lại tình huống lần trước.
Hai người Diệp Nam Hiên và hắn ta đều ở cảnh giới Thánh Đế viên mãn.
Thế nhưng, khi đối đầu với Thiên Thánh Đế, hơn nữa còn là Ma Đế của Ma tộc, há thể nào dễ dàng như vậy chứ?
Mà Ma tộc đã biết chuyện xảy ra trong di tích cổ Thanh Tiêu, biết sư phụ có thể đánh ngang với Thiên Thánh Đế, vậy tất nhiên là bọn chúng sẽ phải ra người còn mạnh mẽ hơn cả Thiên Thánh Đế đến đây.
Đến lúc đó, sư tôn không thể trợ giúp bọn họ được, nếu bọn họ không thể đánh lại thì khó lòng tránh khỏi cái chết.
Sư tôn không muốn chuyện của Thời Thanh Trúc lặp lại lần nữa.
Lý Huyền Đạo bèn nói: "Để đệ tử truyền đạt xuống dưới, trong vòng một trăm năm tới, Nhất Kiếm các sẽ đôn đốc các đệ tử tu luyện thật tốt".
"Ừ".
Tần Ninh khẽ gật đầu.
Thấy Lý Huyền Đạo rời đi, Tần Ninh chợt thở dài.
Thật ra, điều hắn lo lắng không chỉ có vậy.
Tứ đại Ma tộc có sự trợ giúp của người thần bí Diệp Chi Vấn, lẽ nào chỉ có Tu La điện và Thiên Diễn tông theo như lời của Liễu Thông Thiên thôi sao?
Chưa nhắc đến là Thông Thiên tông có trong sách hay không, mà Cửu Tinh các, Huyết tông và U Minh cốc trong sạch thật hay sao?
Dần dần từng ấn ký kia đã trở nên rõ ràng hơn.
Mà lúc này một dấu ấn đột nhiên xuất hiện trước người Tần Ninh.
Dấu ấy này có hình tròn, ở mép có điêu khắc ấn ký phức tạp.
Vị trí trung tâm lại là đồ án Thái Cực.
Đồ án Thái Cực kia một bên là dáng vẻ của Tần Ninh, thậm chí còn có hồn phách rung chuyển, mà một bên khác lại xuất hiện cái bóng của Phệ Thiên Giảo.
Đây chính là linh khế Bạn Sinh! Do ngự thú sư và thú tộc ký kết.
Tần Ninh nắm bàn tay lại.
Ở giữa lòng bàn tay hắn xuất hiện một lực hồn phách, hóa thành một xiềng xích trực tiếp khóa bóng người của mình lại.
Sau đó Tần Ninh nhìn về phía Ôn Hiến Chi.
Ôn Hiến Chi lập tức hiểu ra.
Muốn thành lập linh khế cần có ấn ký hồn phách bản nguyên, lúc này hắn ta liền tróc một phần ấn ký hồn phách bản nguyên của mình xuống, để nó trôi nổi ở trước người.
Tần Ninh gật đầu, đưa một tay ra.
Tinh hoan ấn ký hồn phách bản nguyên trước người Ôn Hiến Chi bị Tần Ninh bắt lấy, dung nhập vào trong ấn ký kia.
Mà giờ phút này, Tần Ninh lại di chuyển đầu ngón tay vẽ ra ấn ký hình tròn thứ hai.
Nhìn kỹ lại sẽ thấy bên trong cái này là khế ước kết nối giữa Tần Ninh với Cửu Anh.
Hắn cong ngón tay lại, đến khi giãn đã cắt đứt kết nối với Phệ Thiên Giảo, lúc này một dấu vết hồn phách khác tràn vào trong khế ước này.
Mà hai ấn ký hồn phách của Ôn Hiến Chi và Phệ Thiên Giảo liền hòa vào cùng nhau, sau đó bay đến trước người Ôn Hiến Chi, dung nhập vào trong thân thể của Ôn Hiến Chi.
Giờ phút này, Ôn Hiến Chi cẩn thận cảm ứng biến hóa trong cơ thể.
Không bao lâu sau, trong cơ thể của hắn ta và Phệ Thiên Giảo dường như đã có một loại kết nối, tuy rất yếu ớt, nhưng lại đang dần dần mạnh lên.
Phệ Thiên Giảo trừng to mắt chó nhìn về phía Ôn Hiến Chi.
Ôn Hiến Chi lại nhìn chằm chằm Tần Ninh, không nhịn được nói: "Sư tôn, vậy là... kết thúc?"
"Ừm".
Nghe thấy lời này, Ôn Hiến Chi liền sững sờ, lập tức nói: "Thế nhưng không đúng, sư tôn, năm đó con và Thanh Hiên kết nối đã gặp rất nhiều trắc trở...", "Khi đó Thanh Hiên không đồng ý kết nối với ngươi, đương nhiên là phải tốn sức rồi, nhưng bây giờ lại không giống thế".
Tần Ninh phất tay nói: "Tiếp theo hai người các ngươi tự lĩnh ngộ đi, ta không hy vọng sau này nghe được tin tức xấu gì của các ngươi nữa...", Ôn Hiến Chi và Phệ Thiên Giảo đều gật đầu.
Tần Ninh rời khỏi sơn cốc.
Trong sơn cốc, Ôn Hiến Chi cùng Phệ Thiên Giảo mắt lớn trừng mắt nhỏ, trầm mặc không nói gì.
"Đừng tưởng rằng chủ nhân đưa ta cho ngươi thì ngươi chính là chủ nhân của ta".
Phệ Thiên Giảo kiêu ngạo ngẩng đầu lên, khẽ nói: "Kể từ hôm nay, ta là chủ nhân của ngươi".
"Ngươi đang nằm mơ đấy hả?"
"Ha ha, bây giờ ta là Thánh Đế cấp cao, ngươi chỉ là Thánh Đế cấp thấp, ai đang nằm mơ thế?"
"Cấp cao thì không tầm thường chắc?
Đấu một trận thử xem nào?"
"Thử thì thử, ai sợ ai chứ?"
Phệ Thiên Giảo khẽ nói: "Nếu ai đi mật báo với chủ nhân thì kẻ đó chính là chó!"
"Ngươi vốn đã là chó rồi mà".
"Đừng nói nhảm, tới đi".
"Tới thì tới!"
Chỉ trong phút chốc, thánh lực đã dao động khắp trong sơn cốc... Tần Ninh đi xa phải quay lại nhìn mấy lần, sau đó lắc đầu, lại quay người rời đi.
Đánh đi đánh đi! Không đánh một trận, hai người này ở cùng nhau căn bản không có khả năng yên ổn được.
Tần Ninh dẫn Thời Thanh Trúc đi đến trước một ngọn núi cao.
Dưới chân núi có một cánh cửa sắt toả ra ánh sáng đen kịt, trên cửa treo hai thanh kiếm thánh mang đến cho người ta một loại cảm giác âm trầm.
Lúc Tần Ninh xuất hiện trước cửa sắt, ngay lập tức có tám bóng người đột nhiên xuất hiện, quỳ một chân trên đất, khom người hành lễ.
"Mở cửa để ta vào xem".
"Rõ!"
Tần Ninh bước từng bước một tiến vào bên trong ngọn núi.
Bên trong cả ngọn núi này đều đã bị đào rỗng, giờ phút này nhìn kỹ lại sẽ thấy khắp nơi đều có vẻ âm trầm kinh khủng.
Tần Ninh để Thời Thanh Trúc ở lại bên ngoài, mình thì tiến vào sâu bên trong.
Một nhà tù.
Được chế tạo bằng tinh thiết.
Giờ phút này, ba bóng người đang bị trói ở trên ba cây cột sắt, xương cốt trên người đều bị xích sắt xuyên qua, khiến cho thánh lực trong cơ thể không có cách nào ngưng tụ được.
Tần Ninh đưa mắt nhìn về phía ba người, ra hiệu cho người bên cạnh mở lồng giam ra.
Sau đó bước từng bước một vào trong phòng giam.
Lúc này ba bóng người kia cũng đưa mắt nhìn sang.
"Tần Ninh".
Một người trong đó nhìn về phía Tần Ninh, tràn đầy sát khí, chính là Huyết Khuê Nhất.
"Ngươi giết ta đi!"
Huyết Khuê Nhất quát lên.
"Ngày đó giữ lại một mạng cho các ngươi chính là không muốn để cho các ngươi chết nhẹ nhàng như vậy".
Tần Ninh chậm rãi nói: "Biết cái gì thì nói cái đó, ta sẽ rửa tai lắng nghe".
"Đừng ép ta sử dụng một vài thủ đoạn cực đoan, ta có thể chắc chắn ba người các ngươi sẽ không chịu nổi tra khảo đâu, ta tự nhận mình rất giỏi trong việc này đấy...", Viêm Trùng Nham lại cười nhạo nói: "Nếu đã như vậy thì tới đi!"
Tần Ninh đưa mắt nhìn về phía Viêm Trùng Nham, cười nhạt một tiếng nói: "Như ngươi mong muốn".
Trong phòng giam đột nhiên truyền ra những tiếng hét đau đớn.
Mấy vị quản lý cấp cao của Nhất Kiếm các đi theo sau lưng Tần Ninh đều giật giật mí mắt.
Sau khi giày vò xong, lúc này ba người kia chỉ có thể thở thoi thóp... Thế nhưng không có ai chết cả.
Cả cơ thể quyến rũ của Mị Nhân tràn đầy vết máu, yếu ớt nói: "Ngươi... Ngươi giết ta đi...", "Giết ngươi ư?"
Tần Ninh đang muốn ngồi xuống, chỉ là bên cạnh không có Lý Huyền Đạo, Dương Thanh Vân, không ai đưa ghế ra cho hắn, nên lúc này hắn chỉ có thể ngồi xổm xuống đất nhìn về phía ba người.
"Bây giờ hãy tâm sự tử tế đi".
Tần Ninh cười nói: "Ta biết ép hỏi nơi ẩn thân của Ma tộc các ngươi cũng không có ý nghĩa gì, dù sao Diệp Chi Vấn biết ta bắt các ngươi, đương nhiên sẽ cho Ma tộc di chuyển".
"Chúng ta tâm sự cái khác vậy".
Hắn vừa dứt lời, Mị Nhân liền quát khẽ: "Ngươi muốn trò chuyện cái gì?"
"Lúc ở đại lục Vạn Thiên ta đã gặp được Ma tộc Cự Tí, Ma tộc Xích Huyết, Ma tộc Tử Dực, Ma tộc Lục Tình, Ma tộc Hủ Cốt, bọn họ ở trong Ma tộc của các ngươi... Ừm, tuy nói các ngươi là Ma tộc, nhưng có vẻ cũng không chính xác, có điều vẫn giống nhau cả thôi, ta đã quen rồi".
"Địa vị của năm Ma tộc này chắc hẳn là cấp thấp nhất trong Ma tộc các ngươi, cho nên bọn họ biết được rất ít chuyện...", "Bọn họ chỉ biết là mình bị điều động, thông qua một con đường để tiến vào trong Thương Mang Vân Giới, dựa theo mệnh lệnh thống trị đại lục Vạn Thiên".
"Thậm chí bọn họ còn rất khó liên lạc với cấp trên".
Tần Ninh chậm rãi nói: "Chắc hẳn địa vị của bốn tộc các ngươi cao hơn một chút, cũng biết được tương đối nhiều...", nghe thấy lời này, Mị Nhân tiếp tục nói: "Hừ, cho dù chúng ta biết được nhiều hơn, nhưng ngươi có thể biết được cái gì chứ?"
"Hạ Tam Thiên chỉ là một trong những vùng đất mênh mông thôi, căn bản không có cách nào chống lại được tồn tại lớn mạnh phía sau chúng ta, Tần Ninh, cho dù ngươi thắng được một lần, thế nhưng kết quả vẫn bằng không, ngươi căn bản không biết phía sau chúng ta là thần linh kinh khủng nào!"
Tần Ninh cười nói: "Ta nghĩ ta vẫn biết được một chút, chủng tộc ngoài thế giới vô cùng mạnh mẽ...", "Chỉ là cho dù rất mạnh mẽ, thế nhưng có vẻ như bây giờ đám cường giả đứng phía sau các ngươi cũng đang bị sức mạnh trời đất mênh mông trói buộc, hiện nay không có cách nào đến được chỗ này...", hắn vừa nói xong, ba người đều trầm mặc.
Chương 2187: Thả các ngươi rời đi
"Bây giờ ta có thể xác định không chỉ là đại lục Vạn Thiên, Hạ Tam Thiên, cho dù là Trung Tam Thiên, Thượng Tam Thiên, Thương Mang Vân Giới, Ma tộc có cấp bậc cao hơn phía sau các ngươi đã bắt đầu ra tay rồi".
Tần Ninh cười nhạt nói: "Qua bao nhiêu năm nay, ta đã không thể không liên quan đến Ma tộc các ngươi rồi...", hắn vừa dứt lời, ánh mắt của ba người đều vô cùng lạnh lẽo.
"Nếu biết rồi thì hãy thả chúng ta ra, đừng chống cự vô ích nữa, nếu ngươi chịu quy hàng, tộc ta nhất định sẽ cho ngươi làm thủ lĩnh Nhân tộc, chỉ cần nghe theo chúng ta là đủ".
Huyết Khuê Nhất thở hổn hển nói.
"Không không không... Các ngươi sai rồi...", Tần Ninh lắc đầu nói: "Ta biết, ép hỏi nơi ẩn nấp của Ma tộc các ngươi căn bản không có bất cứ ý nghĩa gì, cho nên ta cũng không muốn hỏi cái này, ta chỉ muốn hỏi là ai hợp tác với Ma tộc các ngươi?"
"Ở trong đại lục Vạn Thiên, Thiên Đế các hợp tác với Ma tộc, ở Hạ Tam Thiên sẽ không thể không có được, Diệp Chi Vấn cho bốn tộc lớn các ngươi đi theo làm tùy tùng, tìm hiểu tin tức về thói hư tật xấu của con người, sẽ không thể để không có ai hợp tác với các ngươi được, chỉ là rốt cuộc là ai!"
Ánh mắt Tần Ninh sáng như đuốc nhìn về phía ba người, chậm rãi nói: "Là Thông Thiên tông sao?"
Hắn vừa dứt lời, sắc mặt của ba người liền biến đổi.
"Xem ra là đúng?"
Lúc này Tần Ninh đứng dậy, chậm rãi nói: "Thật ra từ khi ta biết thân phận của mấy Ma tộc ở đại lục Vạn Thiên, ta đã suy nghĩ chắc chắn trong Hạ Tam Thiên cũng có, nhưng mà ta cũng không có ý định moi ra chiêu trò của chủng tộc phía sau các ngươi từ trong miệng các ngươi, bởi vì... cho dù là các ngươi, ở trong mắt những người kia cũng chỉ là quân cờ, sâu kiến, biết được rất ít, ép hỏi các ngươi cũng không có ý nghĩa gì quá lớn".
"Về phần Ma tộc, ta sẽ tìm ra và giết chết từng bước một".
"Mà về phần người hợp tác với các ngươi ở trong Thương Mang Vân Giới, cho dù là kẻ nào, cho dù là thế lực gì, ta đều sẽ tự tay chém giết hết từng người một".
Tần Ninh thản nhiên nói: "Bắt đầu từ nay, ta và Ma tộc không đội trời chung".
Tần Ninh nhẹ nhàng đưa tay ra bóp cổ Huyết Khuê Nhất, lạnh nhạt nói: "Tất cả những thứ ở nơi này, các ngươi đều không thể động vào được".
Dần dần, cả người Huyết Khuê Nhất bắt đầu mất đi khí tức sinh mệnh... Hai người Mị Nhân và Viêm Trùng Nham ở bên cạnh đều thấy lạnh cả người.
Thế mà Tần Ninh mới chỉ nói vài câu đơn giản với bọn họ mà đã muốn giết bọn họ rồi.
"Ngươi...", "Hả?"
"Ngươi không hỏi thêm gì nữa sao?"
Mị Nhân mở miệng nói.
"Không cần thiết, ta muốn biết các ngươi tiến vào Hạ Tam Thiên như thế nào, lại liên lạc với bên ngoài ra sao, chủng tộc phía sau đến từ chỗ nào, mạnh đến mức nào, sau này còn định tiến vào bao nhiêu lần nữa, các ngươi... có thể trả lời ta không?"
Hắn vừa dứt lời, sắc mặt hai người Viêm Trùng Nham và Mị Nhân khẽ biến đổi.
"Có một vài vấn đề không bằng đi tìm bốn vị Ma Đế hỏi một chút, chẳng phải là tốt hơn ư?"
Tần Ninh nhẹ nhàng đưa hai tay ra, nhìn về phía hai người, chậm rãi nói: "Lời ta nói thì ta sẽ làm được, bốn tộc Dạ Ma, Mị Ma, Viêm Ma, Huyết Ma... Ta sẽ loại bỏ ra khỏi Hạ Tam Thiên...", "Hai vị cứ lên đường trước đi".
Hắn nắm chặt hai tay lại, sức mạnh kinh khủng bộc phát ra, hai cơ thể cũng dần dần mất đi khí tức.
Lúc này Tần Ninh mới chậm rãi buông tay ra, rời khỏi nhà tù.
Tiếp theo, hắn tiếp tục đi sâu vào trong, đến một phòng giam khác dưới sự dẫn dắt của mấy người.
Trong phòng giam này đang giam giữ ba người.
Vu Tử Lâm, Tề Ngọc Hiên, Liễu Thanh Hạo.
Ba người nhìn thấy Tần Ninh đến thì đều giật mình.
"Tần công tử".
Tề Ngọc Hiên liền nói ngay: "Chuyện này có hiểu nhầm, Liễu Thông Nguyên đúng là đã chết rồi, năm đó tông chủ chúng ta tận mắt nhìn thấy".
"Về phần vì sao bây giờ Liễu Thông Nguyên lại hợp tác với Ma tộc, chúng ta thật sự không biết".
"Nhưng việc này tuyệt đối không có liên quan gì với Thông Thiên tông".
Tần Ninh nhìn về phía Tề Ngọc Hiên, cười nói: "Vậy ngươi nói cho ta nghe một chút đi... Vì sao mấy vạn năm nay Thông Thiên tông lại phát triển nhanh chóng như vậy, nhảy lên trở thành thế lực lớn thứ hai trong thánh vực Cửu Tinh, Liễu Thông Thiên lại làm như thế nào để nhảy lên trở thành Thánh Đế mạnh nhất, gần với Tinh Húc Huy?"
Liễu Thanh Hạo nghe thấy lời này liền mở miệng nói: "Bản thân cha ta đã có thiên phú trời cho, tuy năm đó nhà họ Liễu xuống dốc, nhưng ngươi cũng phải biết đạo lý trăng có tròn có khuyết chứ!"
"Phụ thân ta chăm lo quản lý, đưa Thông Thiên tông phát triển lớn mạnh từng bước một...", Tần Ninh khẽ mỉm cười nói: "Những lời này của ngươi chẳng có sức thuyết phục gì cả...", giờ phút này Vu Tử Lâm nhìn về phía Tần Ninh, tiếp tục nói: "Chẳng lẽ Tần công tử muốn khai chiến với Thông Thiên tông sao?"
"Ta biết quyền lợi thật sự của Tần công tử khi khống chế bốn vực bây giờ, cho dù là Cửu Tinh Các, Tần công tử cũng có thể chống lại được".
"Thế nhưng nếu Thông Thiên tông không cấu kết cùng Ma tộc, vậy Tần công tử khai chiến với Thông Thiên tông, chẳng lẽ không phải là khiến người thật sự cấu kết với Ma tộc được thoải mái sao?"
Tần Ninh đưa mắt nhìn Vu Tử Lâm một chút.
Lúc này ba người có thể nói là nơm nớp lo sợ.
Liễu Thông Nguyên xuất hiện khiến cho Thông Thiên tông có hiềm nghi lớn nhất.
Nếu Tần Ninh giết chết bọn họ dưới cơn nóng giận vậy quả thật Thông Thiên tông sẽ không chết không thôi với Tần Ninh.
Đến lúc đó sẽ xảy ra chuyện gì, dù là ai cũng không có cách nào đoán trước.
Thật lâu sau.
Tần Ninh nhìn về phía ba người, nói: "Nếu đã như vậy, ta sẽ thả các ngươi rời đi".
Hắn vừa dứt lời, ba người đều khẽ giật mình.
"Làm sao?
Không muốn đi?"
Vu Tử Lâm, Tề Ngọc Hiên, Liễu Thanh Hạo lập tức lắc đầu.
Không muốn?
Đương nhiên không thể không muốn rồi.
"Nếu đã như vậy thì đi đi".
Tần Ninh chậm rãi nói: "Liễu Thông Thiên... Ta sẽ tìm ông ta trò chuyện một chút...", Tần Ninh rất hiếu kỳ với người có rất nhiều lời đồn này.
Người như thế đúng là đáng để gặp một lần.
Hơn nữa... Thật sự là Thông Thiên tông hợp tác với Ma tộc sao?
Chỉ bằng vào một Liễu Thông Nguyên để kết luận, đúng là rất bừa bãi.
Rốt cuộc là như thế nào, Tần Ninh cần tiếp tục điều tra.
Những người này bị nhốt ở đây cũng không có ý nghĩa gì.
Hơn nữa điều quan trọng nhất là bây giờ Tần Ninh cũng không sốt ruột.
Hai thế lực lớn Võ Môn và Thanh Minh đã lấy được nhiều thánh khí thánh đan thánh quyết như vậy, cần phải có thời gian tiêu hóa, cần thời gian để sinh ra một nhóm cường giả mới.
Thanh Tiêu Thiên và Nhất Kiếm các cũng cần sinh ra càng nhiều Thánh Đế hơn.
Mà cũng cần có thời gian để liên hệ với thế gia Hiên Viên và Dịch Thiên Các.
Hắn thật sự không nóng nảy.
Chỉ là không biết Ma tộc có nóng nảy hay không! Tần Ninh cứ thả đám người Thông Thiên tông đi như vậy, thậm chí còn dặn dò Lý Huyền Đạo phái người âm thầm hộ tống bảo vệ.
Nhìn bóng người lần lượt rời đi, Lý Huyền Đạo vừa chạy đến đây khó hiểu nói: "Sư tôn, bọn họ... chẳng lẽ không có vấn đề gì sao?"
Nghe thấy lời này, Tần Ninh lại cười nói: "Ta không biết...", hắn thật sự không biết.
Rốt cuộc Thông Thiên tông có liên quan gì với Ma tộc không?
Hơn nữa Huyết tông, Tu La điện, Thiên Diễn tông, U Minh cốc, Cửu Tinh Các cũng sạch sẽ sao?
Chưa chắc.
"Bây giờ không phải lúc tính toán những điều này".
Tần Ninh tiếp tục nói: "Trước kia bốn thánh vực lớn đều vô cùng yếu kém, ta chuẩn bị mở ra vài đại trận truyền tống giữa các vực bích, cần rất nhiều người, ngươi chọn ra mấy trận sư đắc lực giúp ta".
"Còn nữa, lần giao chiến tiếp theo sẽ là trận chiến của Thánh Đế, Nhất Kiếm các cũng cần thúc đẩy sinh ra một nhóm Thánh Đế, Võ Môn và Thanh Minh bên kia, ta cũng sẽ dặn dò Diệp Nam Hiên và Dương Thanh Vân đi làm".
Chương 2188: Ta sẽ luôn yêu thương nàng
Nghe thấy mấy câu này, Dương Thanh Vân khom người nói: "Vâng, đồ nhi hiểu rồi".
"Đi thôi".
"Rõ!"
Lúc này, Tần Ninh đi vào trong một vườn hoa dưới chân núi.
"Tiểu Thanh Trúc, đang làm gì thế?"
Tần Ninh ngồi xuống nhìn Thời Thanh Trúc đang ngồi xổm trên mặt đất, mỉm cười, trong mắt tràn đầy yêu thương.
"Chàng xem kìa".
Thời Thanh Trúc đột nhiên đứng dậy, bàn tay nhỏ nhắn nắm chặt một đoá hoa, đôi mắt mỉm cười thành hình trăng khuyết, nói: "Đây là ta vừa phát hiện ra, có đẹp không?"
"Đẹp".
Tần Ninh mỉm cười, vuốt ve đầu cô bé.
Thời Thanh Trúc khẽ cười một tiếng, bàn tay nhỏ nhẹ nhàng gảy tóc dài của Tần Ninh, cài bông hoa nhỏ kia lên tóc mai của hắn, sau khi cẩn thận ngắm nghía chốc lát mới nói: "Đóa hoa nhỏ này rất hợp với mái tóc trắng của chàng...", "Chúng ta đi thôi...", "Ừm".
Tay lớn dắt tay nhỏ, hai người cùng nhau đi ra khỏi dãy núi..."Vì sao bọn họ đều là tóc đen, mà chàng lại là tóc trắng?
Chàng rất già sao?"
"Bởi vì ta suy nghĩ quá nhiều chuyện, buồn quá nên mới vậy!"
"Vậy chàng không nên nghĩ nhiều như vậy...", Thời Thanh Trúc nhìn về phía Tần Ninh, nói: "Chàng là phu quân ta, chờ ta trưởng thành sẽ gả cho chàng, nếu chàng già quá, đến khi ta trưởng thành sẽ không thích chàng nữa...", nghe thấy lời này, Tần Ninh cười nói: "Ai nói với nàng câu đó?"
"Là con chó lớn kia".
Thời Thanh Trúc cười tủm tỉm nói: "Chó lớn nói đến khi ta trưởng thành sẽ phải gả cho chàng, nó còn nói cho ta biết chàng rất yêu thương ta, ta làm chuyện gì chàng cũng sẽ không tức giận, thật sao?"
Nghe đến vậy, Tần Ninh vuốt đầu Thời Thanh Trúc, cười nói: "Ừ".
Thời Thanh Trúc hơi cong khóe miệng lên, giọng nói như chuông bạc: "Vậy sau này chàng phải luôn yêu thương ta, nếu không đến khi ta lớn sẽ không gả cho chàng nữa".
"Được, ta sẽ luôn yêu thương nàng...", nghe được lời này của Tần Ninh, Thời Thanh Trúc cười tươi như hoa, lanh lợi đi ở phía trước.
Hai bóng người kéo dài dưới ánh trời chiều, lúc này nhìn có vẻ vô cùng đẹp đẽ tĩnh lặng.
Khoảng thời gian sau đó, Tần Ninh vẫn luôn trấn giữ ở trong Nhất Kiếm các.
Ngày nào hắn cũng bận rộn sắp xếp trận đồ của đại trận truyền tống.
Đám thánh trận sư trong Nhất Kiếm các, Thanh Tiêu Thiên, Võ Môn, Thanh Minh đều được Tần Ninh tập trung lại một chỗ.
Nếu dựa vào vực bích để qua lại và truyền tin tức giữa bốn thánh vực lớn thì hiệu suất thật sự quá chậm, nhưng nếu xây dựng đại trận, một bên gặp nạn sẽ được tám bên trợ giúp, tốc độ sẽ rất nhanh.
Tần Ninh không chỉ vì hiện tại mà còn vì tương lai.
Ma tộc vực dậy cũng không phải chuyện một sớm một chiều, mà những năm gần đây đa bắt đầu bộc phát.
Ví dụ như ở đại lục Vạn Thiên, cho dù hắn đã tiêu diệt tất cả Ma tộc, nhưng sau này vẫn sẽ xuất hiện Ma tộc, cho nên cần có người trấn giữ ở đại lục Vạn Thiên.
Hạ Tam Thiên cũng như thế.
Nếu liên kết các thánh vực lớn này, sau này có xuất hiện bất kỳ điều gì ngoài ý muốn cũng có thể liên lạc nhanh chóng, chắc chắn sẽ gia tăng hiệu suất hợp tác với nhau.
...Nhất Kiếm các, bên trong một sơn cốc.
Giờ phút này, trước một vách đá trong sơn cốc, thác nước chảy xuôi phát ra những tiếng ầm ầm.
Thạch Cảm Đương để trần thân trên đứng ở dưới thác nước, trên một tảng đá lớn.
"Sư tôn, là như thế này sao?"
Thạch Cảm Đương quay đầu nhìn về phía Tần Ninh, nói.
"Ừm".
Tần Ninh đang đứng bên bờ đầm nước trong sơn cốc, Thời Thanh Trúc thì đứng bên cạnh hắn, bàn tay nhỏ khuấy động đầm nước đến quên cả trời đất.
"Sư tôn!"
Thạch Cảm Đương không nhịn được nói: "Đầm nước này chẳng có uy lực gì cả, con đứng phía dưới không có cảm giác gì...", bây giờ hắn ta là Thánh Đế cấp thấp, lực xung kích của thác nước này căn bản không tạo được uy hiếp và chèn ép gì với hắn ta.
"Ta còn chưa bắt đầu đâu!"
Tần Ninh nói xong liền điểm ngón tay một cái, một luồng ánh sáng màu vàng lập tức ngưng tụ, lao ra trong không trung.
Cửu Tiêu Kim Xử! Lúc này ánh sáng của Cửu Tiêu Kim Xử phóng ra.
Chỉ trong phút chốc, dòng nước đã hóa thành màu vàng chảy mạnh xuống.
Nhưng tiếng ầm ầm biến thành leng ca leng keng.
Thạch Cảm Đương lập tức cảm giác được những dòng nước của thác nước kia đều như kim châm muốn đâm thủng da thịt của mình.
"Đau đau đau...", Thạch Cảm Đương lập tức nhe răng trợn mắt đứng dưới thác nước, khiến Thời Thanh Trúc ở trên bờ bật cười không ngừng.
"Đau lắm hả?"
Tần Ninh cười nói: "Không biết dùng chiến khí ngăn cản sao?"
"Vâng!"
Thạch Cảm Đương lập tức ngưng tụ chiến khí, hội tụ trên cả người, thế nhưng cảm giác đau nhói kia vẫn rõ ràng như cũ.
"Chiến khí của ngươi đã ngưng tụ đến mức tối đa rồi, tiếp theo chính là nghĩ cách làm như thế nào để hội tụ chiến khí lên cơ thể, dung hợp với máu thịt để hóa thành chiến thể chân chính".
"Ta đã nói rồi, có một số võ giả Thiên Thánh chính là chiến thể, thế nhưng một số võ giả lại tu luyện mãi mới thành, mà Thiên Thánh chiến thể chưa chắc đã mạnh hơn chiến thể được hình thành sau, ngược lại ta thấy đa số chiến thể được hình thành sau còn mạnh hơn".
Thạch Cảm Đương liền gật đầu.
"Tiếp theo ngươi hãy bắt đầu làm chuyện này, làm chiến khí tan trong thể, một khi chiến khí phóng ra sẽ ngưng tụ thành chiến thể, mà không phải như bây giờ, chỉ là bao trùm ở mặt ngoài thân thể ngươi".
"Rõ!"
Thời gian trôi qua từng ngày một, từng năm một... Mỗi ngày Lý Huyền Đạo ngoài việc tu hành thì là xử lý những công việc to to nhỏ nhỏ trong Nhất Kiếm các, thương lượng với Dịch Thiên Các.
Diệp Nam Hiên tọa trấn Võ Môn, thỉnh thoảng sẽ đến Nhất Kiếm các thăm hỏi Tần Ninh.
Mà ngày nào Ôn Hiến Chi cũng ở cùng với Phệ Thiên Giảo.
Dương Thanh Vân thì ở trong thánh vực Thiên Hồng, Thanh Minh không ngừng phát triển... Toàn bộ Hạ Tam Thiên đã trải qua rung chuyển thật lâu, tại lúc này bình yên ngoài dự đoán.
Vốn cho rằng đại ma vương Tần Ninh sẽ gây ra sóng gió, thế nhưng ai cũng không nghĩ tới lại là tình hình quỷ dị như vậy.
Bốn thánh vực lớn được kết nối với nhau, nhưng Tần Ninh lại không làm chuyện gì cả.
Điều này khiến người ta không thể hiểu nổi.
Thế nhưng Tần Ninh không làm cái gì, đám võ giả của các thánh vực lớn lại càng mừng rỡ.
Nếu như quả thật xuất hiện chuyện gì, đây tuyệt đối là chuyện lớn liên quan đến toàn bộ Hạ Tam Thiên.
Mà bản thân Tần Ninh mỗi ngày đều xây dựng tống trận, dạy bảo Thạch Cảm Đương, thỉnh thoảng sẽ chỉ bảo mấy người Ôn Hiến Chi, Diệp Nam Hiên... Đa số thời gian đều có thể nhìn thấy Tần Ninh dẫn theo Thời Thanh Trúc đi ngắm cảnh, đi dạo trong Nhất Kiếm các... Mà khi thời gian dần dần trôi qua.
Tần Ninh cũng dần phát hiện một vấn đề đau đầu.
Thời Thanh Trúc quá dính người.
Trước kia mỗi ngày cô bé đều ở cùng với hắn, ban đầu khiến Tần Ninh rất an tâm.
Thế nhưng cứ khi đến đêm, mỗi lần muốn nghiên cứu vấn đề ảo diệu về cơ thể và ý nghĩa sinh mệnh với Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi, cô bé này không gặp được hắn sẽ khóc.
Điều này khiến đến Tần Ninh có chút xấu hổ.
Rơi vào đường cùng, mỗi lần đều để Diệp Viên Viên và Thời Thanh Trúc cùng nhau chìm vào giấc ngủ, hoặc là để Vân Sương Nhi và Thời Thanh Trúc cùng ngủ.
Điều này khiến suy nghĩ muốn ba người một thể của Tần Ninh hoàn toàn bị phá hủy.
Thời gian trôi qua từng ngày một, mà hôm đó lại có một vị khách không tầm thường đến Nhất Kiếm các.
Bên trong Kiếm Lư.
Tần Ninh ngồi ngay ngắn trước cửa phòng, Thời Thanh Trúc đang chơi bắt bướm cách đó không xa.
Mà lúc này một bóng người lại lặng lẽ xuất hiện trong sơn cốc.
Chương 2189: Liễu Thông Thiên đến
Đó là một người đàn ông mặt cả người màu đen, khoảng tầm bốn mươi tuổi, phong thái điềm đạm, tác phong nho nhã, lịch thiệp.
Người đàn ông vẫn chưa tiến vào trong mà chỉ đứng cạnh cửa sơn cốc.
Nhìn thấy Tần ninh, người đàn ông bỗng lên tiếng.
"Thánh vực Thông Thiên, Thông Thiên tông, Liễu Thông Thiên, xin được bái kiến công tử Tần Ninh".
Người này vừa xuất hiện, thì bên ngoài sơn cốc bỗng nhiên xuất hiện thêm ba người nữa.
Đó là Lý Huyền Đạo với Kiếm Thông Thiên, Qua Nghiêm và Kiếm Ngự Phong, Phó Dung.
Ba người vừa mới xuất hiện đã nhìn chằm chằm vào người vừa mới tiến vào.
"Liễu Thông Thiên".
Ánh mắt Lý Huyền Đạo đầy nghiền ngẫm và xem xét, hắn ta trầm giọng nói: "Ngươi tới đây làm gì?"
Tuy người ngoài không cảm nhận được, nhưng hắn ta vẫn có thể nhận ra.
Khí thế của Liễu Thông Thiên quá mạnh mẽ, mặc dù ông ta cố ý thu nó lại, nhưng hắn ta vẫn nhận thấy được.
Trong khoảng thời gian này, tuy bảo rằng Hạ Tam Thiên rất bình yên, nhưng khó đoán, có vài người nảy sinh ý định đối phó với sư tôn.
"Lý các chủ!"
Liễu Thông Thiên cười nói: "Lý các chủ cứ bình tĩnh đừng có nóng, tại hạ tới đây chỉ để cảm ơn Tần công tử mà thôi".
Cảm ơn sao?
Ông ta vừa thốt ra lời ấy, Lý Huyền Đạo cũng cười hỏi lại: "Nói như vậy là sao nhỉ?"
"Từ lời của Vu Tử Lâm và Tề Ngọc Hiên, tại hạ đã biết được ý của Tần công tử là gì".
Liễu Thông Thiên nhìn ngược về phía Tần Ninh, nói: "Lần này tại hạ đến đây, chính là để giải thích".
Lúc này, Tần Ninh ngẩng đầu lên, liếc nhìn Liễu Thông Thiên, rồi phất tay.
Bây giờ, Lý Huyền Đạo mới đi theo Liễu Thông Thiên tiến vào trong Kiếm Lư.
Hai người Qua Nghiêm và Phó Dung chia ra một trái một phải, đứng canh ở hai bên sườn sơn cốc, luôn chú ý tới mỗi tình huống xảy ra xung quanh.
Tần Ninh đi tới một cái đình gỗ trong sơn cốc, rồi ngồi xuống đệm, bàn tay chuyển động, một dụng cụ uống rượu bỗng xuất hiện trước mặt.
Liễu Thông Thiên thấy thế, mỉm cười nói: "Tần công tử thích uống rượu, trùng hợp tại hạ có một ít".
Liễu Thông Thiên vừa dứt lời, lật bàn tay một cái, một vò rượu ngon bỗng xuất hiện trên bàn.
Vừa mở giấy dán ra, hương rượu thơm lừng lập tức phiêu đãng, lan tỏa khắp không gian.
"Thơm quá, thơm quá đi...", đúng lúc này, Thời Thanh Trúc cũng lon ton chạy lại, ghé mũi vào bên bình rượu, ngửi nói: "Thơm quá đi mất".
Thời Thanh Trúc nhìn về phía Tần Ninh, lắc tay hắn, không nhịn được mà nói: "Phu quân, ta có thể uống không?"
Tần Ninh trìu mến véo cái mũi nhỏ của cô bé, cười bảo: "Không được uống nhiều, chỉ một ít thôi đấy".
"Được!"
Đôi mắt Thời Thanh Trúc sáng ngời, nhanh chóng cầm lấy một cái ly.
Lý Huyền Đạo đứng một bên, nhận lấy vò rượu, rồi rót ra một ly.
Bàn tay nhỏ bé của Thời Thanh Trúc cầm ly rượu, hít một hơi thật sâu, khuôn mặt nhỏ bé kích động đến nỗi đỏ bừng lên.
Tần Ninh từ miệng của vài vị thanh sứ và Lăng Thi Mạn mới biết được, suốt mấy vạn năm qua, không ít lần Thời Thanh Trúc uống rượu một mình, có thể nói nàng đã trở thành một vị đại sư phẩm rượu.
Tuy bây giờ, trí nhớ của Thời Thanh Trúc có chút thiếu sót, nhưng với tâm lý của một đứa trẻ, tình yêu với rượu được thể hiện một cách triệt để, xuất phát từ tận đáy lòng.
Tần Ninh cũng rót một ly, khẽ nhấp một ngụm.
"Không tệ".
Tần Ninh bình thản nói: "Dùng tuyết từ Thiên Sơn để làm chất dẫn, quả hoa quế vạn năm phối hợp với rễ Linh Bình ba ngàn năm tuổi, còn có khoảng mười ba loại trái cây để ủ thành rượu...", Liễu Thông Thiên nghe vậy, hơi bất ngờ, lập tức cười bảo: "Người đời đếu bảo rằng Ngự Thiên Thánh Tôn, Cuồng Võ Thiên Đế và Thanh Vân Kiếm Đế tinh thông đạo ngự thú, đạo cuồng võ và kiếm thuật, không ngờ rằng, còn tinh thông cả phẩm rượu nữa!"
"Sống lâu ắt sẽ thấy nhiều, hiển nhiên sẽ biết được một ít".
Tần Ninh lười nhác tựa lưng vào một cây cột, nhìn vào Liễu Thông Thiên, rồi cười nói: "Tông chủ của Thông Thiên tông nổi danh suốt mấy vạn năm qua, là một thế hệ thiên kiêu, sáng lập nên Thông Thiên tông, lại vô cùng cường đại, Liễu tông chủ muốn nói gì thì cứ nói ra để ta nghe một chút".
Liễu Thông Thiên nghe vậy, buông ly rượu, ngồi nghiêm chỉnh lại.
"Thông Thiên tông chúng ta không có cấu kết với Ma tộc".
Ông ta vừa nói ra câu ấy, Tần Ninh cười nói: "Thông Thiên tông không có cấu kết với Ma tộc, nhưng vẫn có liên hệ với nhau, ngươi biết đấy, trong thánh vực Thiên Hồng, ngũ đại gia tộc là vì giao dịch với Ma tộc nên mới bị ta tiêu diệt!"
Liễu Thông Thiên nghe thế, mỉm cười nói: "Giao dịch thì đúng là có thật".
"Liễu Thông Thiên ta vốn là con cháu của Liễu gia, thời kỳ niên thiếu, gia tộc xuống dốc, mặc dù thiên phú của ta không tầm thường, nhưng khó lòng cứu vớt được".
"Thế nhưng, trong cuộc đời của ta đã xảy ra rất nhiều chuyện, trên suốt chặng đường đi được, ta đã gặp được rất nhiều kỳ ngộ, tiến bộ thần tốc, trở lại dẫn dắt Liễu gia tiêu diệt các gia tộc lớn ở thánh vực Thông Thiên, thành lập nên Thông Thiên tông, trấn giữ thánh vực Thông Thiên, trở thành sự tồn tại gần như sánh ngang với Cửu Tinh các, trong khoảng thời gian ấy, có người vẫn luôn âm thầm giúp đỡ ta".
Nghe vậy, Lý Huyền Đạo căng thẳng.
Liễu Thông Thiên nói tiếp: "Thuở còn trẻ tuổi, ta tự nhận mình được trời cao chiếu cố, là mệnh trời định phải thành công, nên Liễu Thông Thiên ta mới xưng bá Hạ Tam Thiên".
"Thế nhưng, sau này, ta dần dần phát hiện ra tất cả mọi thứ là có người âm thầm trợ giúp ta, khi ta dần trở thành Thánh Hoàng, Thánh Tôn, rồi thành Thánh Đế, khi ấy ta mới phát hiện ra người trợ giúp mình bấy lâu nay là Ma tộc".
Lúc này, Lý Huyền Đạo lạnh nhạt nói: "Ý của ngươi là Ma tộc đầu tư cho ngươi, bồi dưỡng ngươi, mấy chuyện đó ngươi không biết gì cả sao?"
"Trước kia đúng là không biết gì thật, nhưng sau này đã biết, nhưng mà, ta vẫn chưa từ chối sự trợ giúp âm thầm của Ma tộc đối với mình".
Liễu Thông Thiên thẳng thắng nói: "Ta tới tìm ngươi, chính là để nói hết tất cả với ngươi".
"Mặc dù ta vẫn nhận lấy những món quà của Ma tộc, nhưng ta vẫn chưa từng hợp tác với Ma tộc, chưa từng thu nhận một tên Ma tộc nào".
Liễu Thông Thiên nói thẳng: "Ta biết Tần công tử có thể phân biệt được gián điệp của Ma tộc, bây giờ, Tần công tử có thể đến Thông Thiên tông kiểm tra, hễ có mặt một tên Ma tộc, ta sẽ chắp tay dâng tặng thánh vực Thông Thiên cho Tần công tử".
Lý Huyền Đạo chậm rãi nói: "Khoảng thời gian này đã đủ cho ngươi xóa sạch dấu vết của Ma tộc rồi".
"Cho dù có xóa thì vẫn để lại dấu vết gì đó...", Lý Huyền Đạo nghe vậy, không nói gì thêm nữa.
Tần Ninh nhấp rượu, nhìn về phía Liễu Thông Thiên, cười nói: "Một khi đã vậy, thế Liễu Thông Nguyên thì sao...", Liễu Thông Thiên nghe vậy, đau khổ nói: "Đó là em trai cùng một mẹ với ta, nhưng quả thật là Thông Nguyên đã hy sinh trong một di tích, đến ta cũng không biết tại sao Thông Nguyên lại không chết...", Liễu Thông Thiên chân thành nói: "Ta hiểu được mối nguy hiểm tiềm ẩn của Ma tộc, bọn chúng khác với bất kỳ thế lực nào trong Hạ Tam Thiên, bọn chúng không chỉ muốn chiếm lấy Hạ Tam Thiên, mà còn muốn đày đọa trăm triệu sinh linh thành nô lệ, thậm chí còn tàn sát những sinh linh đáng thương".
"Tuy Liễu Thông Thiên ta không phải là người có tấm lòng bác ái gì, nhưng ngươi biết rồi đấy, nơi đây là quê nhà của ta, ta có thể không phải là vương, nhưng ta không cho phép bất kỳ ai xâm phạm đến quê nhà của mình".
Tần Ninh nỉ non nói: "Nếu như thế, Ma tộc đã yên ổn ở Hạ Tam Thiên lâu như vậy, không có khả năng không có ai đứng ngoài che chở bọn chúng được".
"Liễu tông chủ, ngươi nghĩ đó là ai?"
Tần Ninh vừa hỏi câu ấy, Liễu Thông Thiên nhíu mày.
Tần Ninh được đà nói tiếp: "Trong thập đại thánh vực, tứ đại thánh vực thánh vực Thanh Tiêu, thánh vực Thiên Hồng, thánh vực Thiên Kiếm và thánh vực Đại Võ là không thể nào rồi".
"Còn thánh vực Hiên Viên... vợ chồng Hiên Viên Quân và Lý Nhiễm Nhiễm hẳn là không phải... mà thánh vực Thông Thiên của ngươi cũng không có làm".
"Loại trừ ra, vậy chỉ còn tứ đại thánh vực là còn thánh vực Cửu Tinh, thánh vực U Minh, thánh vực Đại Diễn và thánh vực Huyết La mà thôi".
"Cửu Tinh các, U Minh cốc, Thiên Diễm tông, Huyết tông và Tu La điện, trong năm thế lực này, ngươi cho rằng là một hay là... nhiều đây?"
Chương 2190: Bởi vì các ngươi quá yếu
Tần Ninh vừa đặt câu hỏi ấy, Liễu Thông Thiên lẩm bẩm trong miệng, cầm ly rượu lên, nhấp một ngụm, rồi buông ra, nói: "Tần công tử muốn làm gì?"
Lúc này, Tần Ninh thưởng thức rượu, cười nói: "Ta phải diệt hết tất cả Ma tộc".
Dứt lời, Tần Ninh trừng mắt nhìn vào Tiểu Thanh Trúc giờ đang lén lút tiến lại gần, hòng rót lấy cho mình một ly rượu ngon.
Gương mặt nhỏ nhắn của Tiểu Thanh Trúc đầy uất ức, nhẹ nhàng thè lưỡi, liếm cái ly rượu của mình, vẻ mặt trông rất đáng thương.
"Chỉ cho uống thêm một ly thôi!"
Tần Ninh nghiêm khắc nói.
"Được".
Thời Thanh Trúc nghe vậy, vui vẻ ra mặt.
Liễu Thông Thiên thấy cảnh đó, cười nói: "Thời Thanh Trúc được ca tụng là đệ nhất thánh nữ trong thập đại thánh vực, quả là xứng đôi với Tần công tử, ta biết được trong bí cảnh đã xảy ra chuyện gì, ta hiểu được phần nào nỗi căm hận của Tần công tử đối với Ma tộc".
"Không chỉ bởi vì Thanh Trúc".
Tần Ninh đặt ly rượu lên bàn, nói: "Là vì Hạ Tam Thiên, là vì hàng tỉ sinh linh trong Hạ Tam Thiên".
"Như lời ngươi nói, trong Hạ Tam Thiên, cho dù là võ giả hay là Thánh Thú cũng như nhau thôi, muốn làm gì thì làm, ai mạnh thì được, đây là thời kỳ chuyển giao của Hạ Tam Thiên, thế nhưng Ma tộc lại muốn hủy diệt, lại muốn nô lệ kẻ khác, ta không cho phép loại chuyện thế này xảy ra tại đây được".
Liễu Thông Thiên nghe vậy bèn sửng sốt, ông ta nhìn về phía Tần Ninh, ánh mắt sáng lên điều gì đó.
Trong mắt Liễu Thông Thiên, Tần Ninh là chuyển thế của Tam Đế, hắn mạnh mẽ, uy quyền, không cho phép bất kỳ ai nghi ngờ mình.
Nhưng đến ngày hôm nay, Tần Ninh lại có một trái tim dành cho thiên hạ.
Mà Tần Ninh có nhiều thêm một phần trách nhiệm đối với Hạ Tam Thiên.
Cha đã rời đi, Thương Mang Thiên Địa to lớn như vậy chỉ còn lại một mình hắn, trên lưng hắn gánh vác sự kỳ vọng của cha, sinh mạng của hàng tỉ vạn sinh linh bá tánh.
Không nói là tình thương yêu bao la vô bờ bến, nhưng đối với tất cả sinh mạng trong Thương Mang Vân Giới này, Tần Ninh không thể đứng yên nhìn người khác xào nấu được.
Chiến tranh trong Thương Mang Vân Giới là quy luật tồn tại của thế giới.
Nhưng người khác vào, rồi tùy ý phá hư là không thể được, đâu chẳng khác nào hủy diệt Thương Mang Vân Giới.
Chuyện như vậy hiển nhiên hắn sẽ không cho phép xảy ra.
Lúc này, Liễu Thông Thiên chắp tay nói: "Tần công tử tin ta sao?"
"Nếu ta đã hỏi ngươi thì tất nhiên là tin ngươi rồi".
Liễu Thông Thiên đứng dậy, nói: "Ta đã đoán được phần nào người hợp tác với Ma tộc rồi".
"Nói đi".
Liễu Thông Thiên thẳng thắn nói: "Là Thiên Diễn tông của thánh vực Đại Diễn".
"Và Tu La điện của thánh vực Tu La!"
Ông ta vừa đưa ra hai câu trả lời, Lý Huyền Đạo ngẩng người ra, híp mắt lại.
"Liễu Thông Thiên, ăn nói cho đúng vào".
Sắc mặt Lý Huyền Đạo rất nghiêm nghị.
"Tần công tử hỏi ta nên ta bèn trả lời, ta đã bí mật điều tra chuyện này rồi, Thiên Diễn tông và Tu La điện có mối quan hệ chặt chẽ với hai tộc lớn của Ma tộc là Huyết Ma và Dạ Ma".
"Còn về phần Huyết tông, U Minh cốc và Cửu Tinh cốc thì ta khó lòng nói chắc được...", vào giờ phút này, Tần Ninh đưa mắt nhìn về phía Liễu Thông Thiên, nói: "Nếu ngươi đã nói vậy thì phải đưa ra chứng cứ xác thực, ngươi nên hiểu rằng...", Liễu Thông Thiên nói ngay: "Ta có chứng cứ".
Liễu Thông Thiên nhìn về phía Tần Ninh, chân thành nói: "Chẳng qua là hiện ta không thể giao chứng cớ cho ngươi được, ta cần chút thời gian".
"Thời gian sao?"
"Đúng vậy, nhanh thì ba mươi năm, lâu thì trăm năm, ta chắc chắn có thể chúng minh cho ngươi thấy".
Nghe vậy, Tần Ninh lắc ly rượu, cười nói: "Vậy thì được, ta đợi ngươi thêm trăm năm nữa".
"Liễu Thông Thiên, nếu như trong vòng trăm năm ngươi không thể lấy ra chứng cứ thì ta sẽ dẫn theo võ giả của tứ đại thánh vực đến san bằng Thông Thiên tông".
"Còn nếu vòng trăm năm ngươi có thể lấy ra chứng cứ thì ta sẽ dẫn theo võ giả của tứ đại thánh vực đến san bằng Tu La điện và Thiên Diễn tông".
Ánh mắt Liễu Thông Thiên sáng ngời, nói: "Vậy thì xin mời Tần công tử chờ đợi tin tốt từ ta".
Thấy Liễu Thông Thiên sắp rời khỏi, Tần Ninh bỗng nói: "Từ đã!"
"Hả?"
Tần Ninh chậm rãi nói: "Rượu này ngon lắm, để lại cho ta mấy vò đi".
Nghe vây, chân mày Liễu Thông Thiên và Lý Huyền Đạo đều chau lại.
"Được!"
.... Trong Kiếm Lư.
Sau khi xác định Liễu Thông Thiên đã rời khỏi hẳn, Lý Huyền Đạo mới nhìn về phía Tần Ninh, tự tay rót cho sư tôn mình một ly rượu, khó hiểu nói: "Sư phụ, trăm năm... chúng ta chờ thật sao?"
"Lời của Liễu Thông Thiên chưa chắc là thật".
Tần Ninh mỉm cười nói tiếp: "Chưa chắc là thật, cũng chưa chắc là giả".
"Đơn giản là có hai loại tình huống xảy ra".
Tần Ninh nói thêm: "Nếu lời của Liễu Thông Thiên là thật, vậy thì Ma tộc làm nhiều thứ để bồi dưỡng Liễu Thông Thiên để làm gì chứ?
Là để khiến ta hoài nghi Liễu Thông Thiên hợp tác với Ma tộc, châm ngòi thổi lửa cuộc chiến giữa ta và Liễu Thông Thiên đến không chết không thôi, đến khi đó Ma tộc thấy Hạ Tam Thiên nội chiến, chúng chỉ cần ngồi im đợi kết quả là được!"
"Nếu lời của Liễu Thông Thiên là giả, thì ông ta hẳn muốn lừa gạt ta, dẫn dắt ta khai chiến với Tu La điện và Thiên Diễn tông, còn mình ngồi ngư ông đắc lợi".
"Vậy sư tôn còn chờ...", Tần Ninh nâng ly rượu lên, nhấp một ngụm, rồi chậm rãi nói: "Nhưng lòng ta càng tin rằng lời của Liễu Thông Thiên là thật".
"Vả lại, cứ mặc kệ lời ông ta nói là thật hay giả, bây giờ, chúng ta không thể tiếp tục tham chiến được".
"Tại sao?"
Lý Huyền Đạo hỏi ngay.
Tần Ninh nhìn vào Lý Huyền Đạo, nói thẳng: "Bởi vì các ngươi quá yếu...", Lý Huyền Đạo đứng sững tại chỗ.
"Cho dù là ngươi, hay là Thanh Vân, Hiến Chi, Nam Hiên, Cảm Đương cũng vậy, kẻ mạnh nhất trong mấy người các ngươi cũng chỉ mới là Thánh Đế viên mãn, đến khi khai chiến, Ma tộc có tứ đại Ma Đế, bốn vị Thiên Thánh Đế, ai trong các ngươi có thể chống lại chứ?"
"Là sư phụ còn gì!"
"Ta sao...", Tần Ninh cúi đầu nhìn ly rượu trong tay, lẩm bẩm nói: "Ở đại lục Vạn Thiên, các chủ Thiên Đế các chẳng phải là đối thủ của ta, nhưng kết quả thì sao, người của Hạ Tam Thiên lại xuất hiện, nhúng tay vào chuyện ở đại lục Vạn Thiên, mà bây giờ ta đã ở Hạ Tam Thiên rồi, ta sợ rằng...", "Sư phụ lo lắng sẽ có võ giả ở Trung Tam Thiên tới đây sao?"
Tần Ninh bình tĩnh tiếp lời: "Chưa chắc đã là võ giả của Trung Tam Thiên, cũng có thể là kẻ đứng sau tứ đại Ma tộc, tóm lại, bên ta cần phải chuẩn bị sẵn sàng cho mọi thứ".
Cho dù là ba mươi hay là một trăm năm cũng được, đối với những võ giả Thánh Nhân có tuổi thọ hơn mười vạn năm mà nói cũng chỉ là chớp mắt mà thôi.
Bây giờ, Lý Huyền Đạo không nói nhiều nữa.
Hắn ta hiểu sư tôn không chỉ lo lắng cho mỗi mình hắn ta, mà còn lo lắng cho cả bọn.
Hiện tại mà khai chiến, rất có khả năng sẽ lặp lại tình huống lần trước.
Hai người Diệp Nam Hiên và hắn ta đều ở cảnh giới Thánh Đế viên mãn.
Thế nhưng, khi đối đầu với Thiên Thánh Đế, hơn nữa còn là Ma Đế của Ma tộc, há thể nào dễ dàng như vậy chứ?
Mà Ma tộc đã biết chuyện xảy ra trong di tích cổ Thanh Tiêu, biết sư phụ có thể đánh ngang với Thiên Thánh Đế, vậy tất nhiên là bọn chúng sẽ phải ra người còn mạnh mẽ hơn cả Thiên Thánh Đế đến đây.
Đến lúc đó, sư tôn không thể trợ giúp bọn họ được, nếu bọn họ không thể đánh lại thì khó lòng tránh khỏi cái chết.
Sư tôn không muốn chuyện của Thời Thanh Trúc lặp lại lần nữa.
Lý Huyền Đạo bèn nói: "Để đệ tử truyền đạt xuống dưới, trong vòng một trăm năm tới, Nhất Kiếm các sẽ đôn đốc các đệ tử tu luyện thật tốt".
"Ừ".
Tần Ninh khẽ gật đầu.
Thấy Lý Huyền Đạo rời đi, Tần Ninh chợt thở dài.
Thật ra, điều hắn lo lắng không chỉ có vậy.
Tứ đại Ma tộc có sự trợ giúp của người thần bí Diệp Chi Vấn, lẽ nào chỉ có Tu La điện và Thiên Diễn tông theo như lời của Liễu Thông Thiên thôi sao?
Chưa nhắc đến là Thông Thiên tông có trong sách hay không, mà Cửu Tinh các, Huyết tông và U Minh cốc trong sạch thật hay sao?
Bình luận facebook