-
Chương 1161-1165
Chương 1161: Trước thềm diễn ra đại hội Tổng Viện
Nhất định phải giải được chú nguyền rủa này trước kỳ đại hội.
“Cậu… Cậu chủ Tô! Chuyện này…”, Mạc Thanh Nhạn hoảng loạn, ấp úng nói. Bởi vì thái độ của Tô Minh rất kiên quyết.
Nhưng Tô Minh làm vậy chẳng phải là điên rồ sao? Bởi nhà họ Cố hiện giờ, ngay cả tổng viện cũng không dám đắc tội. Vậy mà một mình Tô Minh định đến đó gây sự?
Trời ơi!
Đúng là không dám nghĩ đến!
Điên thật rồi!
Một giây sau, tàu con thoi tác chiến bắt đầu chuyển động đi về phía thành Kỷ Nguyên ở bên dưới, thật sự di chuyển về phía nhà họ Cố.
“Chết tiệt!”, Mạc Thanh Nhạn hoảng loạn đến phát điên. Cô ta nhất thời mất kiểm soát, nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn Tô Minh. Cô ta không nói nhiều mà biến hình rời đi. Giờ cô ta phải lập tức đi tìm ông nội, có lẽ chỉ có ông nội mới có thể ngăn cản Tô Minh đến nhà họ Cố.
Đến hôm nay, trong thành Kỷ Nguyên đã chật kín người. Dù sao thì không còn mấy ngày nữa là đại hội Tổng Viện sẽ bắt đầu.
Trên thực tế, khoảng ngàn năm nay đã có những tu giả võ đạo từ những nền văn minh ở lân cận đến đây. Cho đến mấy ngày nay, số người trong thành Kỷ Nguyên đã lên đến đỉnh điểm là vượt quá 300 tỷ.
Một tòa thành có thể chứa hơn 300 tỷ người, kể cả là thành rộng lớn đến mấy thì cũng sẽ chật ních.
Đặc biệt là có mấy nơi trong thành còn đông hơn. Ví dụ như mấy nhà hàng nổi tiếng trong thành và cả mấy sàn đấu giá cỡ lớn cũng chật kín.
Tất nhiên, cũng bao gồm cả Tiên Cơ Lâu.
Tiên Cơ Lâu là nơi nổi tiếng duy nhất trong thành Kỷ Nguyên chuyên buôn bán các loại tin tức, đảm nhận vai trò tổng hợp biên soạn các tin lạ. Ngoài ra Tiên Cơ Lâu cũng được học viện Kỷ Nguyên thừa nhận.
Tiên Cơ Lâu thời gian gần đây vô cùng hot. Lý do rất đơn giản, để người ngoài có thể cảm nhận tốt hơn về đại hội Tổng Viện thì tất nhiên nơi này phải có những thứ cần phổ biến.
Ví dụ như những quy tắc liên quan đến đại hội Tổng Viện ở thành Kỷ Nguyên, những thành tích khủng trong vô số kỳ tổ chức đại hội Tổng Viện trong lịch sử, những ai có biểu hiện xuất sắc nhất. Tiên Cơ Lâu được tổng viện ủy quyền biên soạn cuốn sách ‘Kỷ Nguyên Đại Hội Chí’. Cuốn sách bán rất chạy, còn giá thì cao gấp 10 lần bình thường.
Còn cả cuốn sách ‘Phân tích dự đoán trận đấu’ vô cùng được yêu thích thì bán với giá trên trời. Nói ra thì cuốn sách này cũng là sách phổ biến cho tất cả thí sinh tham dự đại hội Tổng Viện. Bởi vì trong sách này bao gồm đánh giá của top 100 thí sinh tham gia đại hội Tổng Viện. Không những có dự đoán xếp hạng mà còn có thông tin chi tiết và đánh giá dành cho mỗi thí sinh trên bảng.
Nói ra thì Tiên Cơ Lâu cũng giỏi khi cho ra cuốn sách ‘Phân tích dự đoán trận đấu’ mà mỗi kỳ thi đều đoán đúng 70, 80%, rất đáng tin cậy. Theo thống kế không hoàn toàn, cuốn sách này đưa ra danh sách top 10 đầu và top 10 cuối trong mỗi kỳ đại hội đúng đến 80%, có thể nói là khá chuẩn xác.
Cũng chính vì vậy mà nhiều người đoán, phía sau Tiên Cơ Lâu chắc là viện trưởng hoặc là trưởng lão, thậm chí là thái thượng trưởng lão của tổng viện. Nếu không thì không thể nào nắm chắc được như vậy.
Lúc này, ở phía trước Tiên Cơ Lâu vô cùng đông đúc.
Có rất nhiều tu giả võ đạo trên tay đều cầm một cuốn sách, họ đang nhìn chăm chú vào nội dung trong đó.
Cuốn sách có tên ‘Phân tích dự đoán trận đấu’.
Rất nhiều người vừa đọc nhanh vừa đưa ra phân tích.
“Xếp thứ 1 quả nhiên là cậu chủ Cố Thần. Hơn nữa đánh giá về Cố Thần là vô cùng đáng sợ. Đối thủ của anh ta chính là bản thân anh ta. Đứng thứ nhất của đại hội Tổng Viện chỉ là cú dạo chơi với anh ta”.
“Xếp thứ 7 là ở phân viện sao? Thật hay đùa đấy? Người này tên là Khưu Diêm, đến từ học viện Kỷ Nguyên Hỗ Tự. Người này còn trẻ, chỉ 1450000 tuổi. Theo như đánh giá thì nếu người này luyện đại ma cổ thân đến cực điểm thì hoàn toàn có cơ hội khiêu chiến với bất cứ ai trong tổng viện, ngoại trừ Cố Thần”.
“Tôi thấy Mạc Thanh Nhạn mới khiến người khác mong đợi nhất. Nghe nói cô ấy là người đẹp số một của thành Kỷ Nguyên, chắc hẳn nhan sắc kiều diễm lắm? Dù sao thì cô gái có thể khiến cậu chủ Cố Thần theo đuổi nhiều năm thì chắc phải có nhan sắc và tài năng hơn người rồi?”
“Kỳ đại hội này, phân viện chắc trở thành trò cười chăng? Mặc dù có được Khưu Diêm nhưng một cây chẳng làm lên khu rừng. Trong top 100, ngoài Khưu Diêm thì phân viện chỉ có 4 người, là lần ít nhất của phân viện có thí sinh lọt top 100”.
…
Những tiếng bàn luận sôi nổi, phấn khích, ai cũng gân cổ lên nói đến nỗi đỏ mặt tía tai.
Có thể thấy không khí vô cùng náo nhiệt.
Đột nhiên…
Không biết ai từ hư không xa xôi đến, kích động hét lớn: “Mau mau! Mau đến nhà họ Cố xem đi. Tên phế vật Cố Hoàng Sí thật sự… Thật sự dẫn theo đệ tử của mình quay về, thậm chí… Thậm chí tên Tô Minh ban nãy còn giết chết Thất trưởng lão của tổng viện ở ngoài thành. Thất trưởng lão ở cảnh giới Hồng Minh tầng năm mà chết trong tích tắc. Trời ơi! Mọi người không nhìn thấy đâu, khủng khiếp lắm… Tô Minh năm nay mới hơn 10000 tuổi, trẻ kinh khủng. Phải rồi, còn có Mạc Thanh Nhạn… Cô ta quen biết Tô Minh, còn đặc biệt mời Tô Minh đến nơi ở của mình ăn cơm uống rượu nữa”.
Giọng nói run rẩy nhưng không kém phần phấn khích lập tức lan truyền khắp phố phường, dường như ai cũng nghe thấy. Đặc biệt là những tu giả võ đạo đang tụ tập ở trước Tiên Cơ Lâu nghiên cứu cuốn ‘Phân tích dự đoán trận đấu’. Họ là những người rất có hứng thú với đại hội lần này, lúc này họ cũng ngẩng đầu lên. Lúc đầu là trầm ngâm, sau đó sắc mặt đỏ ửng lớn tiếng hét: “Thật hay đùa? Gạt người à? Rõ là vớ vẩn?”
Miệng thì nói vậy nhưng thoắt cái họ đã biến hình đi về phía nhà họ Cố.
Và đây chỉ là hình ảnh thu nhỏ thôi. Có thể nói, việc Tô Minh và Cố Hoàng Sí đến nhà họ Cố khiến cả thành Kỷ Nguyên đều chấn động.
Rất nhanh…
Chương 1162: Trở lại
Tàu con thoi chiến đấu của Hạp Tự đã đến phía trước phủ đệ của nhà họ Cố.
Lấy dinh thự của nhà Cố là trung tâm hướng ra khu vực xung quanh hàng chục kilomet đều là biển người đông nghịt, phóng tầm mắt từ trên cao nhìn xuống, phía dưới giống như một tổ kiến, vô cùng đồ sộ.
Vô số người ngẩng đầu nhìn lên chiếc tàu con thoi của Hạp Tự mà hưng phấn.
Trên tàu con thoi.
Biểu cảm của Cố Hoàng Sí ánh lên sự phức tạp không thể nói thành lời.
Khi con tàu chậm rãi hạ cánh và đáp xuống trước cửa phủ đệ nhà họ Cố, ánh mắt của Cố Hoàng Sí càng thêm thăng trầm, khí tức dao động rất lớn.
Phủ đệ nhà họ Cố vẫn vậy.
Vẫn là dáng vẻ trong ký ức.
Thuở niên thiếu, ông đã bao lần bước chân vào từ vòm cửa của phủ đệ này?
Thời gian dường như quay trở lại hàng trăm triệu năm trước.
Cố Hoàng Sí có chút thất thần.
“Phủ đệ của nhà họ Cố không thể lại gần!”, trước phủ đệ có tám người gác cổng canh gác riêng biệt, lúc này nhìn thấy Tô Minh, Cố Hoàng Sí, Trì Thương Tuyết, Tống Cẩm Phồn vậy mà bước tới trước cửa liền quắc mắt quát to.
“Tôi là Cố Hoàng Sí”, Cố Hoàng Sí ấy lại tinh thần, nói xa xăm.
Cái gì?
Cố Hoàng Sí?
Mặc dù trong số những người canh cửa kia không có ai từng tận mắt nhìn thấy Cố Hoàng Sí, thậm chí tại nhà họ Cố, ba chữ Cố Hoàng Sí này cũng là từ bị cấm, nhưng sau lưng họ ít nhiều biết rằng nhà họ Cố có một vị Cố Hoàng Sí, là anh trai của người đứng đầu hiện tại, cũng ít nhiều biết được sự tích năm đó của ông.
Trong nháy mắt, những người gác cổng này ngược lại có chút mất hồn.
Đúng lúc này.
“Ha ha ha ha ha, đây không phải là anh cả sao?”, một giọng nói hào sảng truyền tới từ nơi xa trong phủ đệ, tiếp đó, bóng dáng của một người trung niên xuất hiện trước mắt tất cả mọi người, người tới không phải là Cố Hoàng Tấn, mà là Cố Chân Dung.
Cố Chân Dung mặc dù gọi Cố Hoàng Sí một tiếng anh cả, nhưng ông ta hoàn toàn không phải là em trai ruột của ông, mà là em họ.
“Chân Dung, đã lâu không gặp”, trong đôi mắt Cố Hoàng Sí là những cảm xúc lẫn lộn, ông khẽ đáp, mà Cố Chân Dung cũng không xuất hiện một mình, bên cạnh ông ta còn có vài người trung niên, mặc dù trầm lặng ít nói nhưng thực lực không hề yếu kém, toàn bộ đều là cảnh giới Hồng Minh, bao gồm cả bản thân Cố Chân Dung, cũng là Hồng Minh, đương nhiên, dù đều là cảnh giới Hồng Minh nhưng chỉ dừng lại ở tầng một tầng hai, so sánh với Ngô Đằng cách biệt quá lớn, hơn nữa, rõ ràng có thể cảm nhận được, đan điền của mấy người Cố Chân Dung đã sử dụng rất nhiều đan dược dẫn tới hao phí tiềm lực, có lẽ cảnh giới hiện tại đã là cực hạn, một đời này căn bản không có khả năng tiến cấp nữa, nhưng dù vậy, một lúc cùng xuất hiện năm sáu người với cảnh giới Hồng Minh cũng đã khá đáng sợ, đây cũng là một loại thị uy nội tình khủng bố.
“Anh cả, hà tất phải làm như vậy? Anh là đến nhà họ Cố để tự rước lấy nhục sao?”, Cố Chân Dung cười hỏi mang theo chút bỡn cợt.
Cố Hoàng Sí rơi vào trầm mặc.
Hàng trăm triệu năm trước, Cố Chân Dung đi theo bên cạnh ông, cũng được coi như một tay sai đắc lực.
Cố Chân Dung năm đó làm người chân thành nhưng cũng không thiếu sự linh động.
Cố Hoàng Sí khi đó đã đặc biệt coi trọng ông ta, cảm thấy tên nhóc này nhất định sẽ trở thành một tài năng trong tương lai, chính vì vậy, cũng càng gắng sức dìu dắt Cố Chân Dung, ngay cả phần lớn nền tảng võ đạo của Cố Chân Dung cũng là do Cố Hoàng Sí đích thân tôi luyện.
Trăm triệu năm sau, một lần nữa gặp mặt, Cố Chân Dung thêm một chút khôn khéo, nhiều thêm một phần điềm đạm, cũng gia tăng thêm sự kìm nén thái độ kiêu kỳ cùng u ám, đã không còn là Cố Chân Dung trong hồi ức của ông nữa.
“Tự mình nhanh cút đi. Gọi ông một tiếng anh cả chính là muốn cho ông thể diện. Nếu muốn gây chuyện đừng trách Chân Dung không niệm tình xưa nghĩa cũ. Ông phải biết rằng, ông không xứng bước chân vào phủ đệ của nhà họ Cố này”, giọng nói của Cố Chân Dung lớn hơn.
"Kêu Cố Hoàng Tấn cùng Phương Mộng Vũ ra đây", Tô Minh lên tiếng.
Lời này vừa vang lên.
"Hỗn xược! Tên của gia chủ và phu nhân là thứ cậu có thể tùy tiện gọi ra sao?", sắc mặt của Cố Chân Dung thoát cái thay đổi, ông ta trừng mắt nhìn chằm chằm vào Tô Minh, sát khí đằng đằng, trực tiếp quát lên, bao gồm cả những người khác bên cạnh ông ta cũng vậy.
“Nếu Cố Hoàng Tấn và Phương Mộng Vũ không tự mình đi ra, vậy tôi và sư tôn chỉ có thể đánh vào mà thôi”, Tô Minh cười hung tợn, khá nghiêm túc.
Câu này vang lên, gương mặt của hàng trăm triệu người xem xung quanh phủ đệ nhà họ Cố đều co quắp, không nói nên lời.
Đánh vào phủ đệ nhà họ Cố? Ha ha.. cho dù là viện trưởng tổng viện cũng không thể làm được đúng không?
“Ha ha ha ha…”, Cố Chân Dung nghe vậy liền phá lên cười, giống như nghe được một trò khôi hài nực cười nhất thế giới?
Sau đó.
“Thiên Trọng Địa Hãm! Mở!”, Cố Chân Dung đột nhiên rống lên.
Bất thình lình.
Không hề có bất kỳ dấu hiệu nào.
Trong chớp mắt.
Quanh người Tô Minh, Cố Hoàng Sí, Trì Thương Tuyết, Tống Cẩm Phồn xuất hiện một trận pháp, bao trùm lên bốn người họ.
Trận pháp này giống như lồng giam của đất trời.
“Tô Minh, cậu một chiêu giết chết trưởng lão Ngô Đằng, quả thực có đủ tư cách để láo xược, loại phế vật như Cố Hoàng Sí còn chưa xứng làm sư tôn của cậu, không bằng gia nhập vào nhà họ Cố chúng tôi, bổn tọa cho phép cậu ngồi lên vị trí cung phụng”, đúng lúc này, từ lầu các cao nhất trong vườn sau của phủ đệ nhà họ Cố có người, là một người trung niên khoác trên mình bộ áo bào màu tím, cả người giống như hòa quyện vào đất trời, từ ông ta toát lên phong thái uy nghiêm, bá đạo. Ông ta từ trên cao nhìn xuống, mỉm cười nói. Bên cạnh còn có một người phụ nữ trung niên, cũng hào hoa phú quý vô song, khiến người khác không dám nhìn thẳng.
Chương 1163: Vẹn nguyên
Người trung niên đương nhiên chính là Cố Hoàng Tấn.
Mà người phụ nữ trung niên không ai khác ngoài Phương Mộng Vũ.
Tô Minh hoàn toàn không để ý đến họ.
Mà Cố Hoàng Sí lại đột nhiên ngước mắt nhìn chòng chọc về phía Cố Hoàng Tấn và Phương Mộng Vũ, ông không lên tiếng, chỉ có khoảng lặng vô tận!
“Cố Hoàng Sí, hàng trăm triệu năm trôi qua ông vẫn manh động như vậy, vẫn chỉ là thứ óc heo, nhà họ Cố chúng ta đều có thể ngay lập tức nhận được tin tức về mọi chuyện xảy ra trong và ngoài thành Kỷ Nguyên, ông nghĩ sao? Thực sự tưởng rằng đồ nhi của mình một chiêu giết chết trưởng lão Ngô Đằng, chúng tôi có thể không có chuẩn bị gì sao? Ha ha…”, Cố Chân Dung cũng cười trào phúng, vô cùng vui vẻ nói: “Cố Hoàng Sí, năm đó ông cũng là người của nhà họ Cố, hẳn là biết tới Thiên Trọng Địa Hãm này rồi phải không? Hì hì…”
“Chết tiệt!”, khuôn mặt của Cố Hoàng Sí trở nên cứng ngắc.
Ông đương nhiên biết Thiên Trọng Địa Hãm- con át chủ bài phòng thủ của nhà họ Cố.
Rất mạnh.
Cực kì mạnh.
Còn tràn đầy sắc thái truyền kỳ.
Chỉ là, cái giá để kiến tạo lên Thiên Trọng Địa Hãm này quá lớn, không phải là trận pháp vẫn luôn cũng được bố trí ở sân sau, phòng thờ tổ tiên… những nơi quan trọng của nhà họ Cố hay sao? Từ lúc nào mà ngay cả cửa trước cửa phủ đệ cũng được thiết lập rồi?
Dường như thấy được sự nghi hoặc của Cố Hoàng Sí, nét cười trên môi Cố Chân Dung không kìm được càng thêm nồng đậm vài phần: “Theo dòng thời gian hàng trăm triệu năm qua, thời đại sớm đã thay đổi, nhà họ Cố cũng không thể mãi trì trệ mà phải phát triển. Cố Hoàng Sí, ông không chỉ là một tên rác rưởi trên con đường võ đạo, mà ngay cả về phương diện tư tưởng, cũng là thứ bỏ đi, đúng là ấu trĩ đến tức cười, ha ha ha ha… Bởi vậy, bộ dáng này của ông không đi vào chỗ chết thì là ai đi đây? Ừm, ông còn đưa theo tên đồ đệ này cùng tới đây chịu chết, chậc chậc, đáng tiếc cho một yêu nghiệt tuyệt thế bậc này”.
“Ông…”, Cố Hoàng Sí nghiến răng nghiến lợi, trong đôi mắt ánh cháy lên ngọn lửa phẫn nộ, có hối hận, có mê mang cùng tự trách.
Đám đông xung quanh phủ đệ nhà họ Cố cũng là một mảnh náo động.
Thiên Trọng Địa Hãm của nhà họ Cố?
Tất nhiên họ đã nghe nói về nó, một trong những lá át chủ bài của nhà họ Cố, có người nói rằng, trận pháp này kết hợp sức mạnh của đất trời, hấp thu sức mạnh căn nguyên của hàng chục nền văn minh, ngoài ra còn dung hòa năng lượng từ thủy triều lên xuống, của mặt trời, mặt trăng và các vì sao…tập hợp vào một thể thống nhất, là ánh sáng tinh túy trong trận pháp.
Nghe nói, muốn tạo dựng lên trận pháp này, không đề cập đến độ khó, mà chỉ riêng vật liệu cần thiết đã là một con số trên trời.
Bóng người, tên cây.
Lực uy hiếp của Thiên Trọng Địa Hãm của nhà họ Cố tương đối lớn.
Có tin đồn rằng ngay cả những tu giả võ đạo Hồng Minh tầng bảy tầng tám nếu rơi vào trận pháp này cũng chỉ có thể nuốt hận cam chịu.
Cho dù Tô Minh trẻ tuổi như vậy đã có thể chớp mắt giết chết được Ngô Đằng, e rằng cũng không thể sở hữu thực lực của cảnh giới Hồng Minh tầng bảy tầng tám?
Ắt phải chết không còn nghi ngờ!
Huống hồ, bên cạnh anh còn có ba gánh nặng, đeo bên người ba bọc gánh nặng này, cho dù Tô Minh vốn có thực lực sống sót trở ra cũng chỉ có thể bị dồn vào con đường chết, không phải sao?
Cùng lúc đó.
“Anh trai tốt của tôi à, ngay bây giờ, bắt đầu thưởng thức đi”, Cố Hoàng Tấn, người đang đứng lơ lửng giữa trời phía trên căn gác cao chót vót ở vườn sau của phủ đệ nhà họ Cố chớp chớp mắt, sau đó sắc mặt thoáng cái phủ lên nét tàn nhẫn: “Trọng lực gấp triệu lần, mở”.
Ông ta đã muốn bóp chết người anh trai tốt này của mình vô số lần.
Cuối cùng cũng có ngày dâng lên tận cửa.
Sao có thể buông tha đây?
Giọng nói của Cố Hoàng Tấn vừa dứt.
Vạn vật tĩnh lặng.
Đám đông xung quanh phủ đệ cơ hồ đều nghẹt thở.
Kinh ngạc đến phát ngốc.
Hàng triệu lần?
Rất nhiều người đều hiểu, cho dù là trận pháp Thiên Trọng Địa Hãm, giới hạn của trọng lực tăng lên trong nó cũng chỉ hơn một trăm nghìn lần?
Đừng coi thường trăm nghìn lần này, nó đủ để xé vụn phần lớn sự tồn tại ở cảnh giới Hồng Minh rồi. Những tu giả võ đạo bình thường nhắc tới cũng tê dại da đầu.
Nhưng trận pháp Thiên Trọng Địa Hãm này của nhà họ Cố lại cao gấp hàng triệu lần? Điều này… này… này…
Không phải là lừa gạt người khác sao?
Dĩ nhiên là không!
Trong tích tắc, nhiều người kinh hãi cảm nhận được dấu vết khí tức lộ ra từ Thiên Trọng Địa Hãm.
Ừm, khả năng đây chỉ một phần nghìn khí tức bị lọt ra ngoài.
Lại… lại… lại khiến người ta phải rùng mình sợ hãi, nghẹt thở, tâm thần run rẩy. Quá đáng sợ...
Ngay cả những dao động không gian phía trên phủ đệ nhà họ Cố cũng phải biến đổi, bắt đầu bị bóp méo vặn vẹo.
"Trọng lực vậy mà thực sự gấp triệu lần, nhà họ Cố đúng là có không ít đồ tốt”, lúc này, ánh mắt của vài vị trưởng lão của tổng viện đang ẩn mình trong hư không lập lòe chớp tắt, kinh ngạc mà kiêng dè.
Tuy nhiên.
Lại nhìn sang phía bốn người Tô Minh.
Hả?
Chuyện gì đã xảy ra?
Không… không phải là nên ngay lập tức bị xé nát thành màn sương máu hay sao?
Nhưng nếu nhìn kỹ hơn.
Họ vẫn đứng sừng sững trong Thiên Trọng Địa Hãm, hoàn hảo vô khuyết.
Bốn người không chịu bất kỳ thương tổn nào.
Ngay cả cơ thể cũng không run sợ.
Thậm chí còn không cong chân uốn gối.
Mắt đều đui mù rồi.
Vô số những nghi ngờ, chấn động, kinh hoàng, chết cũng không dám tin tưởng cảnh tượng trước mắt.
Cố Hoàng Sí, Tống Cẩm Phồn, Trì Thương Tuyết tất nhiên không làm được điều này.
Nhưng Tô Minh có ở đó.
Khí tức của anh khẽ bao bọc lấy cả ba người họ.
Là được rồi.
Chỉ vậy mà thôi.
“Chồng à, chuyện gì xảy ra vậy?”, Phương Mộng Vũ nhẹ giọng hỏi.
“Lửa của Địa Hãm!”, nét tàn nhẫn và mong đợi trên gương mặt của Cố Hoàng Tấn cũng hơi thay đổi, ông ta không kìm được mà gầm lên một lần nữa pha trộn chút gấp gáp.
Lập tức.
“Ong…”, trận pháp Thiên Trọng Địa Hãm kia trở thành một không gian khác, một dị không gian khổng lồ, không có biên giới, mà những ngọn lửa ào ào xuất hiện từ hư không, vậy mà đều là cấp bậc thủy nguyên hỏa đỉnh phong, hơn nữa còn hàm chứa hỏa đạo vận đặc biệt.
Cho dù có không gian ngăn cách của Thiên Trọng Địa Hãm nhưng nhiệt độ xung quanh phủ đệ nhà họ Cố vẫn tăng lên dữ dội, ngay cả quy luật không gian cũng bị thiêu cháy tới gãy lìa.
Cuồng bạo tăng lên.
“Lửa này…”, trong đám đông vây xem, có rất nhiều người hít ngược một ngụm khí lạnh, lửa này có chút điên rồ mà, nhà họ Cố rốt cuộc đã thu thập được bao nhiêu linh chủng hỏa đỉnh cấp mới có thể tích tụ được thành ngọn lửa thuộc về đất trời đáng sợ như vậy?
Không chỉ vậy.
Khi ngọn lửa của Địa Hãm bắt đầu cuộn trào mênh mông, tác động xé rách của trọng lực cũng không ngừng lại, vẫn gấp hàng triệu lần như cũ.
Sự chồng chất của hai yếu tố này thực sự đã tạo nên một không gian vặn xoắn tử thần không thể tưởng tượng nổi, sản sinh ra sức hủy diệt cực mạnh, cho dù thoáng liếc qua cũng có loại cảm giác kinh hãi như tim gán bị bóp nghẹt.
Thế nhưng.
Sau một vài nhịp thở.
Mọi người đều thấy.
Bên trong Thiên Trọng Địa Hãm.
Bốn người Tô Minh vẫn nguyên vẹn, không hơn không kém.
Chương 1164: Trò cỏn con
"Cái này...", ánh mắt Cố Hoàng Tấn có chút âm u, thậm chí là hoảng sợ. Khi Thiên Trọng Địa Hãm hoàn toàn khởi động thì dù là Hồng Minh tầng chín như ông ta, nếu bị nhốt ở bên trong, tuy không chết, nhưng cũng sẽ cực kỳ thê thảm. Trái lại là bốn người Tô Minh, không những chẳng bị gì, còn trông rất thoải mái. Điều này thật kỳ lạ, y như đang nằm mơ vậy. Rốt cuộc chuyện này là sao?
Trong lòng Cố Hoàng Sí chợt có chút lo lắng không yên.
Đúng lúc này.
"Được rồi, chơi cái trò cỏn con này thú vị lắm hả? Trận pháp khỉ gió gì trời? E rằng còn mỏng như tờ giấy ấy chứ?", Tô Minh nhàn nhạt mở miệng, nói với giọng lười biếng, chán chường.
Anh nói xong, bèn giơ tay lên, trên đầu ngón tay lập lòe tầng tầng lớp lớp sóng gợn, tùy tiện vẽ một cái lên lớp màng bao phủ hoàn mỹ của trận pháp Thiên Trọng Địa Hãm.
Đúng thế, anh chỉ dùng ngón tay tùy tiện vẽ một cái. Vậy mà... sau đó... Một cảnh tưởng khủng khiếp chợt xuất hiện, trận pháp Thiên Trọng Địa Hãm lại... lại bị anh xé rách!
Rách ra rồi?
Đù!
Đám đông tấp nập trước nhà họ Cố đều như nhìn thấy quỷ, chỉ biết run lẩy bẩy. Hễ ai biết đến trận pháp Thiên Trọng Địa Hãm này cũng không thể chấp nhận nổi sự thật trước mắt. Huống chi, trận pháp này của nhà họ Cố còn là bản đã được cải tiến rất nhiều lần.
Nhưng trên thực tế, với Tô Minh thì muốn xé rách trận pháp này cũng không khó, chỉ cần dùng Thái U Hỏa ngưng tụ thành thanh đao lửa bọc lấy đầu ngón tay là có thể làm được rồi, có khó hả?
Chẳng phải trận pháp Thiên Trọng Địa Hãm này của nhà họ Cố không mạnh, mà là Thái U Hỏa quá khủng bố.
Thái U Hỏa của bây giờ đã vượt qua cấp Thủy Nguyên, trở thành mệnh hỏa.
Một tu giả võ đạo sở hữu ngọn lửa tiến hóa thành mệnh hỏa và việc có được vũ khí tiến hóa thành dung khí đều có hiệu quả như nhau.
Khi có mệnh hỏa trong tay, chỉ cần chủ nhân không chết thì nó cũng sẽ bất tử bất diệt, không chút hao mòn. Vả lại, bản thân mệnh hỏa còn có thể mạnh lên theo thực lực của chủ nhân.
Đương nhiên, nếu mệnh hỏa mạnh lên thì chủ nhân cũng sẽ mạnh lên theo.
Ngoài ra, mệnh hỏa cũng sẽ mang chút đặc điểm và sức mạnh của chủ nhân ở mặt võ đạo.
Giờ Thái U Hỏa kết hợp với Tô Minh, có thể khiến sức mạnh phát huy đến mức tận cùng và anh cũng đã khống chế Thái U Hỏa nhuần nhuyễn hơn trước rất nhiều. Ví dụ như ban nãy khi anh bọc mệnh hỏa lên đầu ngọn tay, chỉ xíu xiu thôi, nó cũng đã là một lượng hỏa diễm khổng lồ được nén lại đến cùng cực. Nhìn chỉ có một luồng, nhưng thực ra hoàn toàn có thể thiêu rụi một nền văn minh cấp ba, thậm chí cấp bốn. Có lẽ, nó còn có thể đốt một vùng không gian có chu vi mấy trăm cây số thành trạng thái chân không, cực kỳ khủng bố.
Cách nén hỏa diễm đến mức tận cùng, rồi dùng linh cảm ngưng tụ lại là một loại mở rộng đến từ việc sử dụng và tìm hiểu về sức mạnh cơ thể của đám lão Trang, hiệu quả cũng khá tốt.
"Khốn kiếp! Rốt cuộc thì tên này chui ra từ đâu vậy? Sao tên rác rưởi Cố Hoàng Sí kia lại có thể đào tạo ra một yêu nghiệt như thế?", ánh mắt Cố Hoàng Tấn đang đứng trên nóc nhà lập lòe vẻ ghen tỵ, khó hiểu tràn ngập sát khí.
Tô Minh yêu nghiệt đến nỗi khiến ông ta hơi lo lắng. Tô Minh chưa đến 10 ngàn tuổi mà đã có thực lực đáng sợ như vậy, e rằng đã có tư cách sánh vai với con trai Cố Thần của mình. Nếu không giết sớm thì mai sau sẽ trở thành một mối tai họa.
"Toàn bộ chấp pháp giả ở Chấp Pháp đường nghe lệnh, bày trận Bát Hoang Tứ Hải Triều Tịch, giết chết tên này cho tôi!", sau đó, Cố Hoàng Tấn chợt hét lên với giọng tràn ngập sát khí, không chút che giấu.
Dù là ỷ lớn hiếp nhỏ hay ỷ nhiều khi ít thì cũng thế thôi, Cố Hoàng Tấn chưa bao giờ để ý đến danh tiếng của mình, mà chỉ chú trọng kết quả. Chỉ cần Tô Minh chết là được.
Thoáng chốc.
"Vâng!", khoảng bốn mươi giọng nói đồng loạt đáp lại.
Chấp Pháp đường của nhà họ Cố rất nổi tiếng ở thành Kỷ Nguyên, vì Cố Thần, tổng viện cũng hoàn toàn làm lơ đối với việc thành Kỷ Nguyên bị nhà họ Cố dần thâu tóm. Dần dà, nơi đây gần như đã trở thành thành của nhà họ Cố. Ít nhất là chấp pháp giả bảo vệ thành Kỷ Nguyên đều là người nhà bọn họ. Nhà họ Cố cũng vì thế mà xây dựng Chấp Pháp đường.
Chấp Pháp đường có 49 chấp pháp giả và 4900 người đang theo học, nên khá khổng lồ. Vả lại, sự tuyển chọn của nơi đây cũng cực kỳ nghiêm khắc. Đặc biệt là 49 chấp pháp giả, ai cũng là yêu nghiệt đỉnh cấp và từng là học viên nội viện của tổng viện, còn là những người nằm trong bảng xếp hạng Tiên Cơ Lâu. Hơn nữa, cứ cách 10 ngàn năm thì đều phải thi sát hạch một lần, mới có thể trở thành chấp pháp giả.
Nhà họ Cố có tổng cộng 49 chấp pháp giả rải rác từ vài triệu đến vài trăm triệu tuổi. Về cảnh giới thì yếu nhất cũng là Hồng Minh, mà đa số là Hồng Minh tầng năm trở xuống. Nhưng sức chiến đấu lại có thể sánh bằng Hồng Minh tầng năm.
Nếu chỉ như vậy, dù đáng sợ, cũng sẽ không bị người khác nhắc tới đã cảm thấy trái tim buốt giá. Quan trọng hơn là, hình như 49 người kia đều tu luyện một công pháp, trận pháp gì đó kết hợp với nhau, nên khi bọn họ cùng ra tay thì hiệu quả sẽ cực kỳ đáng sợ.
Mới trước đây, có một tà tu có cảnh giới Hồng Minh tầng sáu nổi tiếng đã lâu làm chuyện xấu trong thành Kỷ Nguyên, cuối cùng đã bị 7 chấp pháp giả bắt tay tiêu diệt.
Lúc ấy, hầu như mọi người trong thành đều nhìn thấy trận đấu đó, 7 người cùng ra tay, chỉ mất 13 chiêu đã giết chết tà tu Hồng Minh tầng sáu kia. Cảnh tượng đó quả thật rất chấn động.
Phải biết rằng, trong 7 người kia, mạnh nhất chỉ là Hồng Minh tầng bốn thôi, thậm chí yếu nhất chỉ mới tầng hai. 7 người bắt tay với nhau đã tạo nên sức mạnh kinh khủng như thế thì giờ 49 người sẽ thế nào? Đã vậy còn cùng nhau thi triển một đòn sát thủ khác của nhà họ Cố là trận Bát Hoang Tứ Hải Triều Tịch nữa chứ? Đúng là hết sức độc ác.
Chương 1165: Bát Hoang Tứ Hải Triều Tịch
Xông lên liền hạ đòn sát thủ.
Cố Hoàng Tấn không hổ là kẻ hung ác được công nhận tại thành Kỷ Nguyên này.
Trong giây lát.
Có thể thấy rõ ràng, mọi góc độ vị trí xung quanh Tô Minh đều có một vị chấp pháp giả đứng, huyền ảo mơ hồ, lại khóa chặt Tô Minh.
Vị trí đứng của 49 chấp pháp giả này nhìn mặt ngoài có vẻ hỗn loạn.
Nhưng nếu quan sát tỉ mỉ, lại phát hiện ra rằng, mỗi vị trí đều được chú trọng tới, chúng đều là mắt trận, hơn nữa kết nối với vị trí các vì tinh tú khắp trời, có thể mượn dùng sức mạnh lớn nhất từ các ngôi sao và thủy triều.
Ngoài ra binh khí của 49 người này rõ ràng đều giống nhau, đều lạnh buốt thấu xương, đao mỏng với sắc bạc trắng ghê rợn.
Cùng lúc đó.
Trên bầu trời xuất hiện hai người, chính là Mạc Châm Sơn cùng cháu gái Mạc Thanh Nhạn đã không lộ diện trong rất nhiều năm.
“Ông nội, mau cứu người!”, Mạc Thanh Nhạn vô cùng lo lắng, đặc biệt khi nhìn thấy Tô Minh bị 49 vị chấp pháp giả bao vây và khóa chặt.
Mạc Châm Sơn lại lắc đầu đáp: “Thanh Nhạn à, Hoàng Sí cũng được, còn có Tô Minh kia cũng vậy, bọn họ hôm nay sống hay chết cũng chỉ có thể dựa vào chính mình mà thôi, ông nội cũng không giúp được gì”.
Vẻ mặt Mạc Châm Sơn vô cùng phức tạp, hai mắt chăm chú dõi xuống phía dưới, về phía Cố Hoàng Sí, trong con ngươi già nua là kích động, là áy náy, còn cả sự mừng vui thanh thản.
“Tại sao ạ?”, Mạc Thanh Nhạn kinh ngạc.
“Có người đang nhìn chằm chằm vào ông nội. Ông không ra tay, người này hẳn cũng sẽ không hành động và ngược lại. Nếu ông đoán không lầm, người này đến từ Chúng Sinh các, xem ra trước đó Cố Thần đã được Chúng Sinh các coi trọng, trở thành đệ tử cuối cùng của lục trưởng lão Chúng Sinh các là sự thực, hơn nữa, sự xem trọng mà Cố Thần nhận được từ Chúng Sinh Các còn nhiều hơn so với trong tưởng tượng của tất cả mọi người”, Mạc Châm Sơn thở dài một hơi: “Ừm, còn có viện trưởng đương nhiệm, ha ha, lúc này cũng đang nhìn ông nội chằm chằm”.
Sắc mặt Mạc Thanh Nhạn mãnh liệt thay đổi: “Nhưng…”
Không có thế nhưng.
“Trước tiên cứ nhìn xem, có vẻ như đồ nhi này của Hoàng Sí dường như rất tự tin, có lẽ có thể mang đến cho mọi người niềm vui bất ngờ”, Mạc Châm Sơn có chút cay đắng nói.
Nội tâm phức tạp quá.
Hàng trăm triệu năm trước, mặc dù ông ta bảo đảm được một mạng của đồ nhi mình là Cố Hoàng Sí, nhưng lại chỉ có thể giương mắt nhìn Cố Hoàng Sí bị phế bỏ thành phế nhân và trục xuất khỏi thành Kỷ Nguyên.
Ông ta đã hối hận vô số lần, nếu có thêm một cơ hội, dù phải liều cả thân già này của mình, ông ta cũng phải bảo vệ Cố Hoàng Sí.
Nhưng lúc này khi thực sự một lần nữa có thể lựa chọn đền bù, Mạc Châm Sơn vẫn chỉ có thể thở dài bất lực, trong lòng tự nhủ dù cho thế nào, dù phải bất chấp tất cả cũng phải cứu giúp Cố Hoàng Sí, nhưng, không được!
Mạc Châm Sơn ông không sợ chết.
Nhưng ông ta vẫn còn người cháu gái là Mạc Thanh Nhạn. Chỉ cần Mạc Châm Sơn ông ngã xuống thì cháu gái Mạc Thanh Nhạn cũng lập tức kết thúc. Cố Thần một bên như hổ rình mồi, viện trưởng đương nhiệm cũng nóng lòng muốn diệt trừ.
Đương nhiên ông sẽ không nói những lời này với Mạc Thanh Nhạn, chỉ có thể đè nặng nơi đáy lòng.
“Giết!”, đúng lúc này, 49 vị chấp pháp giả kia đồng thời hô vang, hơn nữa, một cảnh tượng dị thường xuất hiện trước mắt tất cả mọi người, vô cùng chấn động, chỉ thấy, 49 vị chấp pháp giả giống như hóa thành ảo ảnh, vậy mà dịch chuyển vị trí trong nháy mắt, mỗi người họ đều giống như dịch chuyển tức thời, hoán đổi vị trí cho nhau, nếu chỉ có hai người, ba người hay bốn người muốn xê dịch thay đổi vị trí không khó, nhưng một lần 49 người cùng nhau hoán đổi. Điều này thật quá đáng sợ, nếu có một chút sai sót thì không thể thực hiện được, chỉ có thể nói, quả thực trình độ ăn ý của 49 người này thật huyền diệu, có thể gọi là tâm ý tương thông.
Ngoài ra, hoán đổi vị trí cũng không phải kỹ thuật chói mắt gì.
Có thể thấy rõ, cùng với sự dịch chuyển vị trí phức tạp, hiển nhiên khí tức của 49 người này cũng dâng cao, vị trí ẩn náu biến hóa khôn lường, thậm chí, khí tức cũng trở nên hư ảo như có như không, khó lòng nắm bắt và định vị.
“Chém!”
Chẳng bao lâu, một đao quang lóe lên giữa trời.
Xuất hiện phía sau Tô Minh.
Nó xảy đến bất ngờ, ngay cả một tia khí tức báo trước dù là nhỏ nhất cũng không có.
Vừa xuất hiện, cơ hồ đã ép sát tới sau lưng anh.
Ánh mắt của rất nhiều người đang chăm chú dõi theo Tô Minh cũng không kịp phản ứng lại.
“Cũng không tệ”, cùng lúc đó, Tô Minh lại tán thưởng một câu, thân hình khẽ đảo qua một bên, nghiêng người, đao quang cứ như vậy xẹt qua rơi vào khoảng không.
Trong phút chốc, hiện trường rơi vào tĩnh lặng!
Rung động.
Rung động vô tận.
Nhìn mặt ngoài, Tô Minh có vẻ chỉ đang tùy ý né tránh công kích từ một đòn đao quang, nhưng trên thực tế ...
Đây là một điều kỳ diệu!
Đầu tiên, đao quang tấn công này là đòn công kích được hợp lực bởi 49 vị chấp pháp giả, xét về tốc độ, sức sát thương của đao quang… là cực mạnh!
Cho dù trong chớp mắt dễ dàng xác định hướng tấn công, nắm bắt được khí tức tấn công, hơn nữa còn triển khai động tác tránh thoát? Ngoại trừ một số rất nhỏ những người như Mạc Châm Sơn, tất cả bọn họ đều không có lấy một chút phản ứng được không? Càng không nói đến việc nhìn rõ hay tóm chụp.
Được, ngay cả khi có thể, những động tác di chuyển chân và lách mình của Tô Minh tương đối khoa trương, trên phương diện khống chế sự xoay chuyển của cơ bắp, khung xương…dao động co rút… quả thực đã đạt đến mức đáng kinh ngạc
Tuy nhiên, đây mới chỉ là sự khởi đầu...
Ngay sau đó…
Mười đường, trăm đường, nghìn đường…
Vô số đao quang từ mọi phương hướng, những vị trí không ngờ tới được bất ngờ ập xuống, lao vút tấn công về phía Tô Minh, có móc lên, đâm ngang, xiên chéo, đếm không xuể, mỗi một đường đao quang đều dốc toàn lực công kích mãnh liệt.
Tổ hợp công kích dạng này khiến người ta phải nghẹt thở!
Trên không, Mạc Thanh Nhạn đã choáng váng đến thất thần, trong đầu chỉ có một suy nghĩ, nếu bản thân ở vị trí của Tô Minh bị 49 vị chấp pháp giả thi triển ‘trận Bát Hoang Tứ Hải Triều Tịch’ để khống chế, cộng thêm lượng lớn những đao quang khủng bố biến hóa kỳ ảo không ngừng chém giết này, sẽ phải nhận kết cục như thế nào đây?
Nhất định phải giải được chú nguyền rủa này trước kỳ đại hội.
“Cậu… Cậu chủ Tô! Chuyện này…”, Mạc Thanh Nhạn hoảng loạn, ấp úng nói. Bởi vì thái độ của Tô Minh rất kiên quyết.
Nhưng Tô Minh làm vậy chẳng phải là điên rồ sao? Bởi nhà họ Cố hiện giờ, ngay cả tổng viện cũng không dám đắc tội. Vậy mà một mình Tô Minh định đến đó gây sự?
Trời ơi!
Đúng là không dám nghĩ đến!
Điên thật rồi!
Một giây sau, tàu con thoi tác chiến bắt đầu chuyển động đi về phía thành Kỷ Nguyên ở bên dưới, thật sự di chuyển về phía nhà họ Cố.
“Chết tiệt!”, Mạc Thanh Nhạn hoảng loạn đến phát điên. Cô ta nhất thời mất kiểm soát, nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn Tô Minh. Cô ta không nói nhiều mà biến hình rời đi. Giờ cô ta phải lập tức đi tìm ông nội, có lẽ chỉ có ông nội mới có thể ngăn cản Tô Minh đến nhà họ Cố.
Đến hôm nay, trong thành Kỷ Nguyên đã chật kín người. Dù sao thì không còn mấy ngày nữa là đại hội Tổng Viện sẽ bắt đầu.
Trên thực tế, khoảng ngàn năm nay đã có những tu giả võ đạo từ những nền văn minh ở lân cận đến đây. Cho đến mấy ngày nay, số người trong thành Kỷ Nguyên đã lên đến đỉnh điểm là vượt quá 300 tỷ.
Một tòa thành có thể chứa hơn 300 tỷ người, kể cả là thành rộng lớn đến mấy thì cũng sẽ chật ních.
Đặc biệt là có mấy nơi trong thành còn đông hơn. Ví dụ như mấy nhà hàng nổi tiếng trong thành và cả mấy sàn đấu giá cỡ lớn cũng chật kín.
Tất nhiên, cũng bao gồm cả Tiên Cơ Lâu.
Tiên Cơ Lâu là nơi nổi tiếng duy nhất trong thành Kỷ Nguyên chuyên buôn bán các loại tin tức, đảm nhận vai trò tổng hợp biên soạn các tin lạ. Ngoài ra Tiên Cơ Lâu cũng được học viện Kỷ Nguyên thừa nhận.
Tiên Cơ Lâu thời gian gần đây vô cùng hot. Lý do rất đơn giản, để người ngoài có thể cảm nhận tốt hơn về đại hội Tổng Viện thì tất nhiên nơi này phải có những thứ cần phổ biến.
Ví dụ như những quy tắc liên quan đến đại hội Tổng Viện ở thành Kỷ Nguyên, những thành tích khủng trong vô số kỳ tổ chức đại hội Tổng Viện trong lịch sử, những ai có biểu hiện xuất sắc nhất. Tiên Cơ Lâu được tổng viện ủy quyền biên soạn cuốn sách ‘Kỷ Nguyên Đại Hội Chí’. Cuốn sách bán rất chạy, còn giá thì cao gấp 10 lần bình thường.
Còn cả cuốn sách ‘Phân tích dự đoán trận đấu’ vô cùng được yêu thích thì bán với giá trên trời. Nói ra thì cuốn sách này cũng là sách phổ biến cho tất cả thí sinh tham dự đại hội Tổng Viện. Bởi vì trong sách này bao gồm đánh giá của top 100 thí sinh tham gia đại hội Tổng Viện. Không những có dự đoán xếp hạng mà còn có thông tin chi tiết và đánh giá dành cho mỗi thí sinh trên bảng.
Nói ra thì Tiên Cơ Lâu cũng giỏi khi cho ra cuốn sách ‘Phân tích dự đoán trận đấu’ mà mỗi kỳ thi đều đoán đúng 70, 80%, rất đáng tin cậy. Theo thống kế không hoàn toàn, cuốn sách này đưa ra danh sách top 10 đầu và top 10 cuối trong mỗi kỳ đại hội đúng đến 80%, có thể nói là khá chuẩn xác.
Cũng chính vì vậy mà nhiều người đoán, phía sau Tiên Cơ Lâu chắc là viện trưởng hoặc là trưởng lão, thậm chí là thái thượng trưởng lão của tổng viện. Nếu không thì không thể nào nắm chắc được như vậy.
Lúc này, ở phía trước Tiên Cơ Lâu vô cùng đông đúc.
Có rất nhiều tu giả võ đạo trên tay đều cầm một cuốn sách, họ đang nhìn chăm chú vào nội dung trong đó.
Cuốn sách có tên ‘Phân tích dự đoán trận đấu’.
Rất nhiều người vừa đọc nhanh vừa đưa ra phân tích.
“Xếp thứ 1 quả nhiên là cậu chủ Cố Thần. Hơn nữa đánh giá về Cố Thần là vô cùng đáng sợ. Đối thủ của anh ta chính là bản thân anh ta. Đứng thứ nhất của đại hội Tổng Viện chỉ là cú dạo chơi với anh ta”.
“Xếp thứ 7 là ở phân viện sao? Thật hay đùa đấy? Người này tên là Khưu Diêm, đến từ học viện Kỷ Nguyên Hỗ Tự. Người này còn trẻ, chỉ 1450000 tuổi. Theo như đánh giá thì nếu người này luyện đại ma cổ thân đến cực điểm thì hoàn toàn có cơ hội khiêu chiến với bất cứ ai trong tổng viện, ngoại trừ Cố Thần”.
“Tôi thấy Mạc Thanh Nhạn mới khiến người khác mong đợi nhất. Nghe nói cô ấy là người đẹp số một của thành Kỷ Nguyên, chắc hẳn nhan sắc kiều diễm lắm? Dù sao thì cô gái có thể khiến cậu chủ Cố Thần theo đuổi nhiều năm thì chắc phải có nhan sắc và tài năng hơn người rồi?”
“Kỳ đại hội này, phân viện chắc trở thành trò cười chăng? Mặc dù có được Khưu Diêm nhưng một cây chẳng làm lên khu rừng. Trong top 100, ngoài Khưu Diêm thì phân viện chỉ có 4 người, là lần ít nhất của phân viện có thí sinh lọt top 100”.
…
Những tiếng bàn luận sôi nổi, phấn khích, ai cũng gân cổ lên nói đến nỗi đỏ mặt tía tai.
Có thể thấy không khí vô cùng náo nhiệt.
Đột nhiên…
Không biết ai từ hư không xa xôi đến, kích động hét lớn: “Mau mau! Mau đến nhà họ Cố xem đi. Tên phế vật Cố Hoàng Sí thật sự… Thật sự dẫn theo đệ tử của mình quay về, thậm chí… Thậm chí tên Tô Minh ban nãy còn giết chết Thất trưởng lão của tổng viện ở ngoài thành. Thất trưởng lão ở cảnh giới Hồng Minh tầng năm mà chết trong tích tắc. Trời ơi! Mọi người không nhìn thấy đâu, khủng khiếp lắm… Tô Minh năm nay mới hơn 10000 tuổi, trẻ kinh khủng. Phải rồi, còn có Mạc Thanh Nhạn… Cô ta quen biết Tô Minh, còn đặc biệt mời Tô Minh đến nơi ở của mình ăn cơm uống rượu nữa”.
Giọng nói run rẩy nhưng không kém phần phấn khích lập tức lan truyền khắp phố phường, dường như ai cũng nghe thấy. Đặc biệt là những tu giả võ đạo đang tụ tập ở trước Tiên Cơ Lâu nghiên cứu cuốn ‘Phân tích dự đoán trận đấu’. Họ là những người rất có hứng thú với đại hội lần này, lúc này họ cũng ngẩng đầu lên. Lúc đầu là trầm ngâm, sau đó sắc mặt đỏ ửng lớn tiếng hét: “Thật hay đùa? Gạt người à? Rõ là vớ vẩn?”
Miệng thì nói vậy nhưng thoắt cái họ đã biến hình đi về phía nhà họ Cố.
Và đây chỉ là hình ảnh thu nhỏ thôi. Có thể nói, việc Tô Minh và Cố Hoàng Sí đến nhà họ Cố khiến cả thành Kỷ Nguyên đều chấn động.
Rất nhanh…
Chương 1162: Trở lại
Tàu con thoi chiến đấu của Hạp Tự đã đến phía trước phủ đệ của nhà họ Cố.
Lấy dinh thự của nhà Cố là trung tâm hướng ra khu vực xung quanh hàng chục kilomet đều là biển người đông nghịt, phóng tầm mắt từ trên cao nhìn xuống, phía dưới giống như một tổ kiến, vô cùng đồ sộ.
Vô số người ngẩng đầu nhìn lên chiếc tàu con thoi của Hạp Tự mà hưng phấn.
Trên tàu con thoi.
Biểu cảm của Cố Hoàng Sí ánh lên sự phức tạp không thể nói thành lời.
Khi con tàu chậm rãi hạ cánh và đáp xuống trước cửa phủ đệ nhà họ Cố, ánh mắt của Cố Hoàng Sí càng thêm thăng trầm, khí tức dao động rất lớn.
Phủ đệ nhà họ Cố vẫn vậy.
Vẫn là dáng vẻ trong ký ức.
Thuở niên thiếu, ông đã bao lần bước chân vào từ vòm cửa của phủ đệ này?
Thời gian dường như quay trở lại hàng trăm triệu năm trước.
Cố Hoàng Sí có chút thất thần.
“Phủ đệ của nhà họ Cố không thể lại gần!”, trước phủ đệ có tám người gác cổng canh gác riêng biệt, lúc này nhìn thấy Tô Minh, Cố Hoàng Sí, Trì Thương Tuyết, Tống Cẩm Phồn vậy mà bước tới trước cửa liền quắc mắt quát to.
“Tôi là Cố Hoàng Sí”, Cố Hoàng Sí ấy lại tinh thần, nói xa xăm.
Cái gì?
Cố Hoàng Sí?
Mặc dù trong số những người canh cửa kia không có ai từng tận mắt nhìn thấy Cố Hoàng Sí, thậm chí tại nhà họ Cố, ba chữ Cố Hoàng Sí này cũng là từ bị cấm, nhưng sau lưng họ ít nhiều biết rằng nhà họ Cố có một vị Cố Hoàng Sí, là anh trai của người đứng đầu hiện tại, cũng ít nhiều biết được sự tích năm đó của ông.
Trong nháy mắt, những người gác cổng này ngược lại có chút mất hồn.
Đúng lúc này.
“Ha ha ha ha ha, đây không phải là anh cả sao?”, một giọng nói hào sảng truyền tới từ nơi xa trong phủ đệ, tiếp đó, bóng dáng của một người trung niên xuất hiện trước mắt tất cả mọi người, người tới không phải là Cố Hoàng Tấn, mà là Cố Chân Dung.
Cố Chân Dung mặc dù gọi Cố Hoàng Sí một tiếng anh cả, nhưng ông ta hoàn toàn không phải là em trai ruột của ông, mà là em họ.
“Chân Dung, đã lâu không gặp”, trong đôi mắt Cố Hoàng Sí là những cảm xúc lẫn lộn, ông khẽ đáp, mà Cố Chân Dung cũng không xuất hiện một mình, bên cạnh ông ta còn có vài người trung niên, mặc dù trầm lặng ít nói nhưng thực lực không hề yếu kém, toàn bộ đều là cảnh giới Hồng Minh, bao gồm cả bản thân Cố Chân Dung, cũng là Hồng Minh, đương nhiên, dù đều là cảnh giới Hồng Minh nhưng chỉ dừng lại ở tầng một tầng hai, so sánh với Ngô Đằng cách biệt quá lớn, hơn nữa, rõ ràng có thể cảm nhận được, đan điền của mấy người Cố Chân Dung đã sử dụng rất nhiều đan dược dẫn tới hao phí tiềm lực, có lẽ cảnh giới hiện tại đã là cực hạn, một đời này căn bản không có khả năng tiến cấp nữa, nhưng dù vậy, một lúc cùng xuất hiện năm sáu người với cảnh giới Hồng Minh cũng đã khá đáng sợ, đây cũng là một loại thị uy nội tình khủng bố.
“Anh cả, hà tất phải làm như vậy? Anh là đến nhà họ Cố để tự rước lấy nhục sao?”, Cố Chân Dung cười hỏi mang theo chút bỡn cợt.
Cố Hoàng Sí rơi vào trầm mặc.
Hàng trăm triệu năm trước, Cố Chân Dung đi theo bên cạnh ông, cũng được coi như một tay sai đắc lực.
Cố Chân Dung năm đó làm người chân thành nhưng cũng không thiếu sự linh động.
Cố Hoàng Sí khi đó đã đặc biệt coi trọng ông ta, cảm thấy tên nhóc này nhất định sẽ trở thành một tài năng trong tương lai, chính vì vậy, cũng càng gắng sức dìu dắt Cố Chân Dung, ngay cả phần lớn nền tảng võ đạo của Cố Chân Dung cũng là do Cố Hoàng Sí đích thân tôi luyện.
Trăm triệu năm sau, một lần nữa gặp mặt, Cố Chân Dung thêm một chút khôn khéo, nhiều thêm một phần điềm đạm, cũng gia tăng thêm sự kìm nén thái độ kiêu kỳ cùng u ám, đã không còn là Cố Chân Dung trong hồi ức của ông nữa.
“Tự mình nhanh cút đi. Gọi ông một tiếng anh cả chính là muốn cho ông thể diện. Nếu muốn gây chuyện đừng trách Chân Dung không niệm tình xưa nghĩa cũ. Ông phải biết rằng, ông không xứng bước chân vào phủ đệ của nhà họ Cố này”, giọng nói của Cố Chân Dung lớn hơn.
"Kêu Cố Hoàng Tấn cùng Phương Mộng Vũ ra đây", Tô Minh lên tiếng.
Lời này vừa vang lên.
"Hỗn xược! Tên của gia chủ và phu nhân là thứ cậu có thể tùy tiện gọi ra sao?", sắc mặt của Cố Chân Dung thoát cái thay đổi, ông ta trừng mắt nhìn chằm chằm vào Tô Minh, sát khí đằng đằng, trực tiếp quát lên, bao gồm cả những người khác bên cạnh ông ta cũng vậy.
“Nếu Cố Hoàng Tấn và Phương Mộng Vũ không tự mình đi ra, vậy tôi và sư tôn chỉ có thể đánh vào mà thôi”, Tô Minh cười hung tợn, khá nghiêm túc.
Câu này vang lên, gương mặt của hàng trăm triệu người xem xung quanh phủ đệ nhà họ Cố đều co quắp, không nói nên lời.
Đánh vào phủ đệ nhà họ Cố? Ha ha.. cho dù là viện trưởng tổng viện cũng không thể làm được đúng không?
“Ha ha ha ha…”, Cố Chân Dung nghe vậy liền phá lên cười, giống như nghe được một trò khôi hài nực cười nhất thế giới?
Sau đó.
“Thiên Trọng Địa Hãm! Mở!”, Cố Chân Dung đột nhiên rống lên.
Bất thình lình.
Không hề có bất kỳ dấu hiệu nào.
Trong chớp mắt.
Quanh người Tô Minh, Cố Hoàng Sí, Trì Thương Tuyết, Tống Cẩm Phồn xuất hiện một trận pháp, bao trùm lên bốn người họ.
Trận pháp này giống như lồng giam của đất trời.
“Tô Minh, cậu một chiêu giết chết trưởng lão Ngô Đằng, quả thực có đủ tư cách để láo xược, loại phế vật như Cố Hoàng Sí còn chưa xứng làm sư tôn của cậu, không bằng gia nhập vào nhà họ Cố chúng tôi, bổn tọa cho phép cậu ngồi lên vị trí cung phụng”, đúng lúc này, từ lầu các cao nhất trong vườn sau của phủ đệ nhà họ Cố có người, là một người trung niên khoác trên mình bộ áo bào màu tím, cả người giống như hòa quyện vào đất trời, từ ông ta toát lên phong thái uy nghiêm, bá đạo. Ông ta từ trên cao nhìn xuống, mỉm cười nói. Bên cạnh còn có một người phụ nữ trung niên, cũng hào hoa phú quý vô song, khiến người khác không dám nhìn thẳng.
Chương 1163: Vẹn nguyên
Người trung niên đương nhiên chính là Cố Hoàng Tấn.
Mà người phụ nữ trung niên không ai khác ngoài Phương Mộng Vũ.
Tô Minh hoàn toàn không để ý đến họ.
Mà Cố Hoàng Sí lại đột nhiên ngước mắt nhìn chòng chọc về phía Cố Hoàng Tấn và Phương Mộng Vũ, ông không lên tiếng, chỉ có khoảng lặng vô tận!
“Cố Hoàng Sí, hàng trăm triệu năm trôi qua ông vẫn manh động như vậy, vẫn chỉ là thứ óc heo, nhà họ Cố chúng ta đều có thể ngay lập tức nhận được tin tức về mọi chuyện xảy ra trong và ngoài thành Kỷ Nguyên, ông nghĩ sao? Thực sự tưởng rằng đồ nhi của mình một chiêu giết chết trưởng lão Ngô Đằng, chúng tôi có thể không có chuẩn bị gì sao? Ha ha…”, Cố Chân Dung cũng cười trào phúng, vô cùng vui vẻ nói: “Cố Hoàng Sí, năm đó ông cũng là người của nhà họ Cố, hẳn là biết tới Thiên Trọng Địa Hãm này rồi phải không? Hì hì…”
“Chết tiệt!”, khuôn mặt của Cố Hoàng Sí trở nên cứng ngắc.
Ông đương nhiên biết Thiên Trọng Địa Hãm- con át chủ bài phòng thủ của nhà họ Cố.
Rất mạnh.
Cực kì mạnh.
Còn tràn đầy sắc thái truyền kỳ.
Chỉ là, cái giá để kiến tạo lên Thiên Trọng Địa Hãm này quá lớn, không phải là trận pháp vẫn luôn cũng được bố trí ở sân sau, phòng thờ tổ tiên… những nơi quan trọng của nhà họ Cố hay sao? Từ lúc nào mà ngay cả cửa trước cửa phủ đệ cũng được thiết lập rồi?
Dường như thấy được sự nghi hoặc của Cố Hoàng Sí, nét cười trên môi Cố Chân Dung không kìm được càng thêm nồng đậm vài phần: “Theo dòng thời gian hàng trăm triệu năm qua, thời đại sớm đã thay đổi, nhà họ Cố cũng không thể mãi trì trệ mà phải phát triển. Cố Hoàng Sí, ông không chỉ là một tên rác rưởi trên con đường võ đạo, mà ngay cả về phương diện tư tưởng, cũng là thứ bỏ đi, đúng là ấu trĩ đến tức cười, ha ha ha ha… Bởi vậy, bộ dáng này của ông không đi vào chỗ chết thì là ai đi đây? Ừm, ông còn đưa theo tên đồ đệ này cùng tới đây chịu chết, chậc chậc, đáng tiếc cho một yêu nghiệt tuyệt thế bậc này”.
“Ông…”, Cố Hoàng Sí nghiến răng nghiến lợi, trong đôi mắt ánh cháy lên ngọn lửa phẫn nộ, có hối hận, có mê mang cùng tự trách.
Đám đông xung quanh phủ đệ nhà họ Cố cũng là một mảnh náo động.
Thiên Trọng Địa Hãm của nhà họ Cố?
Tất nhiên họ đã nghe nói về nó, một trong những lá át chủ bài của nhà họ Cố, có người nói rằng, trận pháp này kết hợp sức mạnh của đất trời, hấp thu sức mạnh căn nguyên của hàng chục nền văn minh, ngoài ra còn dung hòa năng lượng từ thủy triều lên xuống, của mặt trời, mặt trăng và các vì sao…tập hợp vào một thể thống nhất, là ánh sáng tinh túy trong trận pháp.
Nghe nói, muốn tạo dựng lên trận pháp này, không đề cập đến độ khó, mà chỉ riêng vật liệu cần thiết đã là một con số trên trời.
Bóng người, tên cây.
Lực uy hiếp của Thiên Trọng Địa Hãm của nhà họ Cố tương đối lớn.
Có tin đồn rằng ngay cả những tu giả võ đạo Hồng Minh tầng bảy tầng tám nếu rơi vào trận pháp này cũng chỉ có thể nuốt hận cam chịu.
Cho dù Tô Minh trẻ tuổi như vậy đã có thể chớp mắt giết chết được Ngô Đằng, e rằng cũng không thể sở hữu thực lực của cảnh giới Hồng Minh tầng bảy tầng tám?
Ắt phải chết không còn nghi ngờ!
Huống hồ, bên cạnh anh còn có ba gánh nặng, đeo bên người ba bọc gánh nặng này, cho dù Tô Minh vốn có thực lực sống sót trở ra cũng chỉ có thể bị dồn vào con đường chết, không phải sao?
Cùng lúc đó.
“Anh trai tốt của tôi à, ngay bây giờ, bắt đầu thưởng thức đi”, Cố Hoàng Tấn, người đang đứng lơ lửng giữa trời phía trên căn gác cao chót vót ở vườn sau của phủ đệ nhà họ Cố chớp chớp mắt, sau đó sắc mặt thoáng cái phủ lên nét tàn nhẫn: “Trọng lực gấp triệu lần, mở”.
Ông ta đã muốn bóp chết người anh trai tốt này của mình vô số lần.
Cuối cùng cũng có ngày dâng lên tận cửa.
Sao có thể buông tha đây?
Giọng nói của Cố Hoàng Tấn vừa dứt.
Vạn vật tĩnh lặng.
Đám đông xung quanh phủ đệ cơ hồ đều nghẹt thở.
Kinh ngạc đến phát ngốc.
Hàng triệu lần?
Rất nhiều người đều hiểu, cho dù là trận pháp Thiên Trọng Địa Hãm, giới hạn của trọng lực tăng lên trong nó cũng chỉ hơn một trăm nghìn lần?
Đừng coi thường trăm nghìn lần này, nó đủ để xé vụn phần lớn sự tồn tại ở cảnh giới Hồng Minh rồi. Những tu giả võ đạo bình thường nhắc tới cũng tê dại da đầu.
Nhưng trận pháp Thiên Trọng Địa Hãm này của nhà họ Cố lại cao gấp hàng triệu lần? Điều này… này… này…
Không phải là lừa gạt người khác sao?
Dĩ nhiên là không!
Trong tích tắc, nhiều người kinh hãi cảm nhận được dấu vết khí tức lộ ra từ Thiên Trọng Địa Hãm.
Ừm, khả năng đây chỉ một phần nghìn khí tức bị lọt ra ngoài.
Lại… lại… lại khiến người ta phải rùng mình sợ hãi, nghẹt thở, tâm thần run rẩy. Quá đáng sợ...
Ngay cả những dao động không gian phía trên phủ đệ nhà họ Cố cũng phải biến đổi, bắt đầu bị bóp méo vặn vẹo.
"Trọng lực vậy mà thực sự gấp triệu lần, nhà họ Cố đúng là có không ít đồ tốt”, lúc này, ánh mắt của vài vị trưởng lão của tổng viện đang ẩn mình trong hư không lập lòe chớp tắt, kinh ngạc mà kiêng dè.
Tuy nhiên.
Lại nhìn sang phía bốn người Tô Minh.
Hả?
Chuyện gì đã xảy ra?
Không… không phải là nên ngay lập tức bị xé nát thành màn sương máu hay sao?
Nhưng nếu nhìn kỹ hơn.
Họ vẫn đứng sừng sững trong Thiên Trọng Địa Hãm, hoàn hảo vô khuyết.
Bốn người không chịu bất kỳ thương tổn nào.
Ngay cả cơ thể cũng không run sợ.
Thậm chí còn không cong chân uốn gối.
Mắt đều đui mù rồi.
Vô số những nghi ngờ, chấn động, kinh hoàng, chết cũng không dám tin tưởng cảnh tượng trước mắt.
Cố Hoàng Sí, Tống Cẩm Phồn, Trì Thương Tuyết tất nhiên không làm được điều này.
Nhưng Tô Minh có ở đó.
Khí tức của anh khẽ bao bọc lấy cả ba người họ.
Là được rồi.
Chỉ vậy mà thôi.
“Chồng à, chuyện gì xảy ra vậy?”, Phương Mộng Vũ nhẹ giọng hỏi.
“Lửa của Địa Hãm!”, nét tàn nhẫn và mong đợi trên gương mặt của Cố Hoàng Tấn cũng hơi thay đổi, ông ta không kìm được mà gầm lên một lần nữa pha trộn chút gấp gáp.
Lập tức.
“Ong…”, trận pháp Thiên Trọng Địa Hãm kia trở thành một không gian khác, một dị không gian khổng lồ, không có biên giới, mà những ngọn lửa ào ào xuất hiện từ hư không, vậy mà đều là cấp bậc thủy nguyên hỏa đỉnh phong, hơn nữa còn hàm chứa hỏa đạo vận đặc biệt.
Cho dù có không gian ngăn cách của Thiên Trọng Địa Hãm nhưng nhiệt độ xung quanh phủ đệ nhà họ Cố vẫn tăng lên dữ dội, ngay cả quy luật không gian cũng bị thiêu cháy tới gãy lìa.
Cuồng bạo tăng lên.
“Lửa này…”, trong đám đông vây xem, có rất nhiều người hít ngược một ngụm khí lạnh, lửa này có chút điên rồ mà, nhà họ Cố rốt cuộc đã thu thập được bao nhiêu linh chủng hỏa đỉnh cấp mới có thể tích tụ được thành ngọn lửa thuộc về đất trời đáng sợ như vậy?
Không chỉ vậy.
Khi ngọn lửa của Địa Hãm bắt đầu cuộn trào mênh mông, tác động xé rách của trọng lực cũng không ngừng lại, vẫn gấp hàng triệu lần như cũ.
Sự chồng chất của hai yếu tố này thực sự đã tạo nên một không gian vặn xoắn tử thần không thể tưởng tượng nổi, sản sinh ra sức hủy diệt cực mạnh, cho dù thoáng liếc qua cũng có loại cảm giác kinh hãi như tim gán bị bóp nghẹt.
Thế nhưng.
Sau một vài nhịp thở.
Mọi người đều thấy.
Bên trong Thiên Trọng Địa Hãm.
Bốn người Tô Minh vẫn nguyên vẹn, không hơn không kém.
Chương 1164: Trò cỏn con
"Cái này...", ánh mắt Cố Hoàng Tấn có chút âm u, thậm chí là hoảng sợ. Khi Thiên Trọng Địa Hãm hoàn toàn khởi động thì dù là Hồng Minh tầng chín như ông ta, nếu bị nhốt ở bên trong, tuy không chết, nhưng cũng sẽ cực kỳ thê thảm. Trái lại là bốn người Tô Minh, không những chẳng bị gì, còn trông rất thoải mái. Điều này thật kỳ lạ, y như đang nằm mơ vậy. Rốt cuộc chuyện này là sao?
Trong lòng Cố Hoàng Sí chợt có chút lo lắng không yên.
Đúng lúc này.
"Được rồi, chơi cái trò cỏn con này thú vị lắm hả? Trận pháp khỉ gió gì trời? E rằng còn mỏng như tờ giấy ấy chứ?", Tô Minh nhàn nhạt mở miệng, nói với giọng lười biếng, chán chường.
Anh nói xong, bèn giơ tay lên, trên đầu ngón tay lập lòe tầng tầng lớp lớp sóng gợn, tùy tiện vẽ một cái lên lớp màng bao phủ hoàn mỹ của trận pháp Thiên Trọng Địa Hãm.
Đúng thế, anh chỉ dùng ngón tay tùy tiện vẽ một cái. Vậy mà... sau đó... Một cảnh tưởng khủng khiếp chợt xuất hiện, trận pháp Thiên Trọng Địa Hãm lại... lại bị anh xé rách!
Rách ra rồi?
Đù!
Đám đông tấp nập trước nhà họ Cố đều như nhìn thấy quỷ, chỉ biết run lẩy bẩy. Hễ ai biết đến trận pháp Thiên Trọng Địa Hãm này cũng không thể chấp nhận nổi sự thật trước mắt. Huống chi, trận pháp này của nhà họ Cố còn là bản đã được cải tiến rất nhiều lần.
Nhưng trên thực tế, với Tô Minh thì muốn xé rách trận pháp này cũng không khó, chỉ cần dùng Thái U Hỏa ngưng tụ thành thanh đao lửa bọc lấy đầu ngón tay là có thể làm được rồi, có khó hả?
Chẳng phải trận pháp Thiên Trọng Địa Hãm này của nhà họ Cố không mạnh, mà là Thái U Hỏa quá khủng bố.
Thái U Hỏa của bây giờ đã vượt qua cấp Thủy Nguyên, trở thành mệnh hỏa.
Một tu giả võ đạo sở hữu ngọn lửa tiến hóa thành mệnh hỏa và việc có được vũ khí tiến hóa thành dung khí đều có hiệu quả như nhau.
Khi có mệnh hỏa trong tay, chỉ cần chủ nhân không chết thì nó cũng sẽ bất tử bất diệt, không chút hao mòn. Vả lại, bản thân mệnh hỏa còn có thể mạnh lên theo thực lực của chủ nhân.
Đương nhiên, nếu mệnh hỏa mạnh lên thì chủ nhân cũng sẽ mạnh lên theo.
Ngoài ra, mệnh hỏa cũng sẽ mang chút đặc điểm và sức mạnh của chủ nhân ở mặt võ đạo.
Giờ Thái U Hỏa kết hợp với Tô Minh, có thể khiến sức mạnh phát huy đến mức tận cùng và anh cũng đã khống chế Thái U Hỏa nhuần nhuyễn hơn trước rất nhiều. Ví dụ như ban nãy khi anh bọc mệnh hỏa lên đầu ngọn tay, chỉ xíu xiu thôi, nó cũng đã là một lượng hỏa diễm khổng lồ được nén lại đến cùng cực. Nhìn chỉ có một luồng, nhưng thực ra hoàn toàn có thể thiêu rụi một nền văn minh cấp ba, thậm chí cấp bốn. Có lẽ, nó còn có thể đốt một vùng không gian có chu vi mấy trăm cây số thành trạng thái chân không, cực kỳ khủng bố.
Cách nén hỏa diễm đến mức tận cùng, rồi dùng linh cảm ngưng tụ lại là một loại mở rộng đến từ việc sử dụng và tìm hiểu về sức mạnh cơ thể của đám lão Trang, hiệu quả cũng khá tốt.
"Khốn kiếp! Rốt cuộc thì tên này chui ra từ đâu vậy? Sao tên rác rưởi Cố Hoàng Sí kia lại có thể đào tạo ra một yêu nghiệt như thế?", ánh mắt Cố Hoàng Tấn đang đứng trên nóc nhà lập lòe vẻ ghen tỵ, khó hiểu tràn ngập sát khí.
Tô Minh yêu nghiệt đến nỗi khiến ông ta hơi lo lắng. Tô Minh chưa đến 10 ngàn tuổi mà đã có thực lực đáng sợ như vậy, e rằng đã có tư cách sánh vai với con trai Cố Thần của mình. Nếu không giết sớm thì mai sau sẽ trở thành một mối tai họa.
"Toàn bộ chấp pháp giả ở Chấp Pháp đường nghe lệnh, bày trận Bát Hoang Tứ Hải Triều Tịch, giết chết tên này cho tôi!", sau đó, Cố Hoàng Tấn chợt hét lên với giọng tràn ngập sát khí, không chút che giấu.
Dù là ỷ lớn hiếp nhỏ hay ỷ nhiều khi ít thì cũng thế thôi, Cố Hoàng Tấn chưa bao giờ để ý đến danh tiếng của mình, mà chỉ chú trọng kết quả. Chỉ cần Tô Minh chết là được.
Thoáng chốc.
"Vâng!", khoảng bốn mươi giọng nói đồng loạt đáp lại.
Chấp Pháp đường của nhà họ Cố rất nổi tiếng ở thành Kỷ Nguyên, vì Cố Thần, tổng viện cũng hoàn toàn làm lơ đối với việc thành Kỷ Nguyên bị nhà họ Cố dần thâu tóm. Dần dà, nơi đây gần như đã trở thành thành của nhà họ Cố. Ít nhất là chấp pháp giả bảo vệ thành Kỷ Nguyên đều là người nhà bọn họ. Nhà họ Cố cũng vì thế mà xây dựng Chấp Pháp đường.
Chấp Pháp đường có 49 chấp pháp giả và 4900 người đang theo học, nên khá khổng lồ. Vả lại, sự tuyển chọn của nơi đây cũng cực kỳ nghiêm khắc. Đặc biệt là 49 chấp pháp giả, ai cũng là yêu nghiệt đỉnh cấp và từng là học viên nội viện của tổng viện, còn là những người nằm trong bảng xếp hạng Tiên Cơ Lâu. Hơn nữa, cứ cách 10 ngàn năm thì đều phải thi sát hạch một lần, mới có thể trở thành chấp pháp giả.
Nhà họ Cố có tổng cộng 49 chấp pháp giả rải rác từ vài triệu đến vài trăm triệu tuổi. Về cảnh giới thì yếu nhất cũng là Hồng Minh, mà đa số là Hồng Minh tầng năm trở xuống. Nhưng sức chiến đấu lại có thể sánh bằng Hồng Minh tầng năm.
Nếu chỉ như vậy, dù đáng sợ, cũng sẽ không bị người khác nhắc tới đã cảm thấy trái tim buốt giá. Quan trọng hơn là, hình như 49 người kia đều tu luyện một công pháp, trận pháp gì đó kết hợp với nhau, nên khi bọn họ cùng ra tay thì hiệu quả sẽ cực kỳ đáng sợ.
Mới trước đây, có một tà tu có cảnh giới Hồng Minh tầng sáu nổi tiếng đã lâu làm chuyện xấu trong thành Kỷ Nguyên, cuối cùng đã bị 7 chấp pháp giả bắt tay tiêu diệt.
Lúc ấy, hầu như mọi người trong thành đều nhìn thấy trận đấu đó, 7 người cùng ra tay, chỉ mất 13 chiêu đã giết chết tà tu Hồng Minh tầng sáu kia. Cảnh tượng đó quả thật rất chấn động.
Phải biết rằng, trong 7 người kia, mạnh nhất chỉ là Hồng Minh tầng bốn thôi, thậm chí yếu nhất chỉ mới tầng hai. 7 người bắt tay với nhau đã tạo nên sức mạnh kinh khủng như thế thì giờ 49 người sẽ thế nào? Đã vậy còn cùng nhau thi triển một đòn sát thủ khác của nhà họ Cố là trận Bát Hoang Tứ Hải Triều Tịch nữa chứ? Đúng là hết sức độc ác.
Chương 1165: Bát Hoang Tứ Hải Triều Tịch
Xông lên liền hạ đòn sát thủ.
Cố Hoàng Tấn không hổ là kẻ hung ác được công nhận tại thành Kỷ Nguyên này.
Trong giây lát.
Có thể thấy rõ ràng, mọi góc độ vị trí xung quanh Tô Minh đều có một vị chấp pháp giả đứng, huyền ảo mơ hồ, lại khóa chặt Tô Minh.
Vị trí đứng của 49 chấp pháp giả này nhìn mặt ngoài có vẻ hỗn loạn.
Nhưng nếu quan sát tỉ mỉ, lại phát hiện ra rằng, mỗi vị trí đều được chú trọng tới, chúng đều là mắt trận, hơn nữa kết nối với vị trí các vì tinh tú khắp trời, có thể mượn dùng sức mạnh lớn nhất từ các ngôi sao và thủy triều.
Ngoài ra binh khí của 49 người này rõ ràng đều giống nhau, đều lạnh buốt thấu xương, đao mỏng với sắc bạc trắng ghê rợn.
Cùng lúc đó.
Trên bầu trời xuất hiện hai người, chính là Mạc Châm Sơn cùng cháu gái Mạc Thanh Nhạn đã không lộ diện trong rất nhiều năm.
“Ông nội, mau cứu người!”, Mạc Thanh Nhạn vô cùng lo lắng, đặc biệt khi nhìn thấy Tô Minh bị 49 vị chấp pháp giả bao vây và khóa chặt.
Mạc Châm Sơn lại lắc đầu đáp: “Thanh Nhạn à, Hoàng Sí cũng được, còn có Tô Minh kia cũng vậy, bọn họ hôm nay sống hay chết cũng chỉ có thể dựa vào chính mình mà thôi, ông nội cũng không giúp được gì”.
Vẻ mặt Mạc Châm Sơn vô cùng phức tạp, hai mắt chăm chú dõi xuống phía dưới, về phía Cố Hoàng Sí, trong con ngươi già nua là kích động, là áy náy, còn cả sự mừng vui thanh thản.
“Tại sao ạ?”, Mạc Thanh Nhạn kinh ngạc.
“Có người đang nhìn chằm chằm vào ông nội. Ông không ra tay, người này hẳn cũng sẽ không hành động và ngược lại. Nếu ông đoán không lầm, người này đến từ Chúng Sinh các, xem ra trước đó Cố Thần đã được Chúng Sinh các coi trọng, trở thành đệ tử cuối cùng của lục trưởng lão Chúng Sinh các là sự thực, hơn nữa, sự xem trọng mà Cố Thần nhận được từ Chúng Sinh Các còn nhiều hơn so với trong tưởng tượng của tất cả mọi người”, Mạc Châm Sơn thở dài một hơi: “Ừm, còn có viện trưởng đương nhiệm, ha ha, lúc này cũng đang nhìn ông nội chằm chằm”.
Sắc mặt Mạc Thanh Nhạn mãnh liệt thay đổi: “Nhưng…”
Không có thế nhưng.
“Trước tiên cứ nhìn xem, có vẻ như đồ nhi này của Hoàng Sí dường như rất tự tin, có lẽ có thể mang đến cho mọi người niềm vui bất ngờ”, Mạc Châm Sơn có chút cay đắng nói.
Nội tâm phức tạp quá.
Hàng trăm triệu năm trước, mặc dù ông ta bảo đảm được một mạng của đồ nhi mình là Cố Hoàng Sí, nhưng lại chỉ có thể giương mắt nhìn Cố Hoàng Sí bị phế bỏ thành phế nhân và trục xuất khỏi thành Kỷ Nguyên.
Ông ta đã hối hận vô số lần, nếu có thêm một cơ hội, dù phải liều cả thân già này của mình, ông ta cũng phải bảo vệ Cố Hoàng Sí.
Nhưng lúc này khi thực sự một lần nữa có thể lựa chọn đền bù, Mạc Châm Sơn vẫn chỉ có thể thở dài bất lực, trong lòng tự nhủ dù cho thế nào, dù phải bất chấp tất cả cũng phải cứu giúp Cố Hoàng Sí, nhưng, không được!
Mạc Châm Sơn ông không sợ chết.
Nhưng ông ta vẫn còn người cháu gái là Mạc Thanh Nhạn. Chỉ cần Mạc Châm Sơn ông ngã xuống thì cháu gái Mạc Thanh Nhạn cũng lập tức kết thúc. Cố Thần một bên như hổ rình mồi, viện trưởng đương nhiệm cũng nóng lòng muốn diệt trừ.
Đương nhiên ông sẽ không nói những lời này với Mạc Thanh Nhạn, chỉ có thể đè nặng nơi đáy lòng.
“Giết!”, đúng lúc này, 49 vị chấp pháp giả kia đồng thời hô vang, hơn nữa, một cảnh tượng dị thường xuất hiện trước mắt tất cả mọi người, vô cùng chấn động, chỉ thấy, 49 vị chấp pháp giả giống như hóa thành ảo ảnh, vậy mà dịch chuyển vị trí trong nháy mắt, mỗi người họ đều giống như dịch chuyển tức thời, hoán đổi vị trí cho nhau, nếu chỉ có hai người, ba người hay bốn người muốn xê dịch thay đổi vị trí không khó, nhưng một lần 49 người cùng nhau hoán đổi. Điều này thật quá đáng sợ, nếu có một chút sai sót thì không thể thực hiện được, chỉ có thể nói, quả thực trình độ ăn ý của 49 người này thật huyền diệu, có thể gọi là tâm ý tương thông.
Ngoài ra, hoán đổi vị trí cũng không phải kỹ thuật chói mắt gì.
Có thể thấy rõ, cùng với sự dịch chuyển vị trí phức tạp, hiển nhiên khí tức của 49 người này cũng dâng cao, vị trí ẩn náu biến hóa khôn lường, thậm chí, khí tức cũng trở nên hư ảo như có như không, khó lòng nắm bắt và định vị.
“Chém!”
Chẳng bao lâu, một đao quang lóe lên giữa trời.
Xuất hiện phía sau Tô Minh.
Nó xảy đến bất ngờ, ngay cả một tia khí tức báo trước dù là nhỏ nhất cũng không có.
Vừa xuất hiện, cơ hồ đã ép sát tới sau lưng anh.
Ánh mắt của rất nhiều người đang chăm chú dõi theo Tô Minh cũng không kịp phản ứng lại.
“Cũng không tệ”, cùng lúc đó, Tô Minh lại tán thưởng một câu, thân hình khẽ đảo qua một bên, nghiêng người, đao quang cứ như vậy xẹt qua rơi vào khoảng không.
Trong phút chốc, hiện trường rơi vào tĩnh lặng!
Rung động.
Rung động vô tận.
Nhìn mặt ngoài, Tô Minh có vẻ chỉ đang tùy ý né tránh công kích từ một đòn đao quang, nhưng trên thực tế ...
Đây là một điều kỳ diệu!
Đầu tiên, đao quang tấn công này là đòn công kích được hợp lực bởi 49 vị chấp pháp giả, xét về tốc độ, sức sát thương của đao quang… là cực mạnh!
Cho dù trong chớp mắt dễ dàng xác định hướng tấn công, nắm bắt được khí tức tấn công, hơn nữa còn triển khai động tác tránh thoát? Ngoại trừ một số rất nhỏ những người như Mạc Châm Sơn, tất cả bọn họ đều không có lấy một chút phản ứng được không? Càng không nói đến việc nhìn rõ hay tóm chụp.
Được, ngay cả khi có thể, những động tác di chuyển chân và lách mình của Tô Minh tương đối khoa trương, trên phương diện khống chế sự xoay chuyển của cơ bắp, khung xương…dao động co rút… quả thực đã đạt đến mức đáng kinh ngạc
Tuy nhiên, đây mới chỉ là sự khởi đầu...
Ngay sau đó…
Mười đường, trăm đường, nghìn đường…
Vô số đao quang từ mọi phương hướng, những vị trí không ngờ tới được bất ngờ ập xuống, lao vút tấn công về phía Tô Minh, có móc lên, đâm ngang, xiên chéo, đếm không xuể, mỗi một đường đao quang đều dốc toàn lực công kích mãnh liệt.
Tổ hợp công kích dạng này khiến người ta phải nghẹt thở!
Trên không, Mạc Thanh Nhạn đã choáng váng đến thất thần, trong đầu chỉ có một suy nghĩ, nếu bản thân ở vị trí của Tô Minh bị 49 vị chấp pháp giả thi triển ‘trận Bát Hoang Tứ Hải Triều Tịch’ để khống chế, cộng thêm lượng lớn những đao quang khủng bố biến hóa kỳ ảo không ngừng chém giết này, sẽ phải nhận kết cục như thế nào đây?
Bình luận facebook