• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.one TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Bắt Lấy Tình Yêu: Cô Dâu Đắt Giá Của Tổng Tài

62159.

1h sáng, Thượng Quan Trì cũng chưa quay về, Tư Đồ Nhã ở ngoài cửa phòng khách, ôm 2 cánh tay kiên nhẫn đợi anh ta, thời gian từng giây từng phút qua đi, ba mẹ chồng thay nhau khuyên cô về phòng nghỉ ngơi, nhưng cô cố chấp nhất định phải đợi Thượng Quan Trì quay về.



Đúng 2h, cô cuối cùng đợi được Thượng Quan Trì, nhìn thấy đèn xe quen thuộc chiếu về hướng cô, trái tim đang treo lơ lửng cuối cùng cũng hạ xuống, vội vàng hướng về phía anh ta đón anh ta, nhưng không ngờ, đối diện với ánh mắt thiết tha của cô, Thượng Quan Trì như người không quen biết đi qua trước mặt cô.



Tư Đồ Nhã ngây ngốc đứng nguyên vị trí, trong lòng buồn chán nói không ra những vẫn miễn cưỡng an ủi bản thân: “Không sao, chỉ cần anh ấy quay về, cho dù có coi cô là người không quen biết cũng không sao.”



So với sự không đếm xỉa gì đến cô của anh ta thì thực ra cô càng sợ hãi, anh ta không quay về nữa.



Mấy ngày sau, Thượng Quan Trì vẫn cứ không đếm xỉa đến Tư Đồ Nhã như vậy, ban ngày anh ta ở công ty, buổi tối sau khi quay về thì nhốt mình trong phòng sách, không đợi Tư Đồ Nhã ngủ say thì anh ta không vào phòng ngủ, trong lòng Tư Đồ Nhã hiểu rõ, anh ta đang tức giận với cô, vì để không cho anh ta mỗi tối đều làm việc muộn như vậy, cho dù không ngủ, cô cũng giả vờ như đã ngủ từ sớm.



Không dám đối diện nhất vẫn đến rồi, 1 chiều tối nào đó, sau khi ba chồng từ bên ngoài trở về, đem 1 tập ảnh đưa vào tay cô, không đành lòng nói: “Tiểu Nhã, những người này đều là phụ nữ mang thai hộ chuyên nghiệp, con chọn 1 người thích hợp, ta sắp xếp ngày.”



Tư Đồ Nhã run rẩy nhận lấy, đờ đẫn lật xem, nghĩ đến 1 trong số những người phụ nữ này, sắp lên giường với chồng cô, trong lòng Tư Đồ Nhã liền rỉ máu.



“Chọn xong chưa? Người nào tương đối thích hợp?”



Thượng Quan Nhữ Dương cẩn thận hỏi, thực ra bảo con dâu nhìn những bức ảnh này, ông ta cũng biết rất quá đáng nhưng nghĩ cho đại cục thì chỉ có con dâu có thể chọn ra đối tượng làm cho con trai ông ta vừa ý.



“Người này đi.”



Tư Đồ Nhã căn bản không có tâm tư chọn ảnh, tùy tiện rút 1 bức đưa cho ba chồng sau đó liền ảm đạm lên tầng.



Buổi tối ở trong phòng sau khi đi đi lại lại mấy vòng, cô xuống tầng nấu 1 bát canh đậu xanh bưng vào phòng sách, mấy ngày không nói chuyện rồi, cô lo lắng nhìn Thượng Quan Trì nói: “Trời nóng rồi, uống chút canh đậu xanh hạ nhiệt đi.”



Thượng Quan Trì không để ý, cô đứng bên bàn sách không động.



“Đặt xuống là được rồi.”



Thượng Quan Trì hờ hững nói 1 câu, ngay cả đầu cũng không ngẩng, có ý cô có thể ra ngoài rồi.



“Định cứ không đếm xỉa đến em như này sao?”



Tư Đồ Nhã cuối cùng không nhịn được, buồn bã hỏi.



Lông mi dài của Thượng Quan Trì run nhẹ, lúc này mới ngẩng đầu nhìn cô: “Nghe nói hôm nay em thay anh chọn xong người phụ nữ lên giường rồi?”



Tim cô co rút đau đớn, không phủ nhận: “Ừm.”



“Vậy anh yên tâm rồi, người phụ nữ em chọn bất luận ra sao, có lẽ đều rất hợp khẩu vị của anh.”



Móng tay của Tư Đồ Nhã đâm sâu vào da thịt, đây đã trở thành thói quen của cô, mỗi lần, lúc khổ sở đến cực độ, cô chỉ có thể ngược đãi bản thân như vậy, dù gì thì cũng không cảm thấy đau.



“Ra ngoài đi, anh còn bận.”



Cô ảm đạm quay người, bước những bước nặng nề ra khỏi phòng sách của anh ta, lúc đóng cửa, 2 giọt nước mắt tinh khiết rơi xuống nhưng rất nhanh bị cô dùng tay lau đi.



Trong thành phố cứng rắn không có mềm mỏng, cuộc sống không phải Lâm Đại Ngọc, sẽ không bởi vì ưu thương mà phong tình vạn chủng.



Chớp mắt, nửa tháng trôi qua, nửa tháng này, ba chồng không tìm cô nói chuyện mang thai hộ nữa, cô không kiềm chế nổi, liền khéo léo hỏi mẹ chồng: “Mẹ, việc ba sắp xếp đã sắp xếp xong chưa?”



Lão phu nhân đau lòng nhìn con dâu, ánh mắt lóe lên rồi lắc đầu: “Hình như vẫn chưa.”



Trong lòng cô thoải mái vô cớ, cũng không hỏi thêm vấn đề này, mặc dù biết là chuyện không tránh được, có thê kéo dài thêm 1 ngày trong lòng cô dễ chịu thêm 1 ngày.



Sau đó, cô sao cũng không thể ngờ thực ra ba chồng đã sắp xếp xong rồi, chỉ là mẹ chồng sợ cô đau lòng, không nói với cô mà thôi.



Cô vẫn là từ trong miệng cô em chồng , biết được chân tướng sự thực.



Buổi tối hôm nay, cô ở trong phòng đợi trái đợi phải không đợi được Thượng Quan Trì quay về, đang lúc nóng lòng như lửa đốt, ngoài cửa phòng truyền đến tiếng bước chân, cô vui mừng chạy qua mở cửa nhưng lúc nhìn thấy em chồng đang đứng ngoài cửa, lộ ra ánh mắt thất vọng.



“Chị dâu, tối này có muốn em ở cạnh chị không?”



Cô em chồng đồng cảm nhìn cô chăm chú, cô không khỏi nghi ngờ hỏi: “Tại sao cần em ở cạnh chị?”



“Anh em tối nay không về, chị nhất định rất buồn nhỉ….”



“Anh ấy đi đâu mà tối nay không về?”



Thượng Quan Tình Tình lúc này mới ý thức được bản thân có thể nói ra lời không nên nói, hoảng sợ hỏi: “Không ai nói với chị sao?”



Tư Đồ Nhã nhìn thấy ánh mắt hoảng sợ của em chồng, liền có dự cảm không tốt: “Không có, em mau nói cho chị, chuyện gì xảy ra?”



“Em…”



Thượng Quan Tình Tình có chút không dám nói.



“Tình Tình, em mau nói cho chị, xin em đấy, mau nói cho chị được không?”



Tư Đồ Nhã quẫn bách ấn vai cô, nước mắt trong khoang mắt xoay vòng vòng.



“Em không cẩn thận nghe thấy ba mẹ nói chuyện, tối nay anh em sẽ cùng người phụ nữ mang thai hộ kia chính thức tiếp xúc, tại khách sạn Hoàng Gia.”



Lời Thượng Quan Tình Tình vừa dứt, Tư Đồ Nhã vắt chân lên chạy ra ngoài, cả đường cô rơi nước mắt chạy như điên đến nơi em chồng nói, trước 1 hàng xe đắt tiền trước mắt, cô nhìn 1 cái liền thấy xe của Thượng Quan Trì, đột nhiên tim co thắt, co quắp ngồi lên đất.



Đằng trước chính là đại sảnh lộng lẫy của khách sạn, mặc dù cơ thể giống như bị co rút, cô vẫn miễn cưỡng ngồi dậy, nhắm mắt theo đuôi đi về phía đại sảnh, đứng ở cửa xoay tròn, cô nhìn thấy 1 bóng dáng quen thuộc, đó chính là người chồng yêu thương trong lòng cô Thượng Quan Trì mà bên cạnh chồng cô là 1 người phụ nữ xinh đẹp trẻ trung, cô nhận ra người phụ nữ đó, là người phụ nữ mang thai hộ cô tự tay chọn cho anh ta.



Thượng Quan Trì hình như đang đăng ký thẻ phòng, Tư Đồ Nhã mơ hồ nhìn anh ta, vậy mà lại quên mất từ trong cửa xoay đi ra mà cứ như vậy xoay rồi xoay, cho đến khi Thượng Quan Trì dẫn người phụ nữ kia biến mất trước mặt cô, cô mới lo sợ đưa tay ta, vừa lúc định gọi anh ta, thì tay đưa ra lại rụt về…



Đã đến bước này rồi, cô gọi anh ta còn có tác dụng gì? Mà tất cả những điều này không phải đều là kết quả cô hi vọng sao?



Cô không nên quên, là chính tay cô đẩy Thượng Quan Trì đến bên cạnh người phụ nữ khác.



Bảo vệ khách sạn đi tới, nhắc nhở cô: “Tiểu thư, cô là muốn đi vào hay là đi ra?”



Cô cắn cắn môi, cuối xùng liếc về hướng Thượng Quan Trì biến mất, bước ra khỏi cửa xoay, đứng bên ngoài cửa khách sạn, trên đỉnh đầu là bầu trời đầy sao, tim cô triệt để bị moi ra rồi…



Đờ đẫn ngồi trên bậc thang khách sạn, cơ thể cô run rẩy kịch liệt, loại run rẩy này làm cô khó chịu, cô dùng lực ôm chặt bản thân, đâm móng tay vào trong da thịt, nhưng lần này, cô đau rồi, rất đau rất đau, chỉ là chỗ đau không phải cánh tay bị móng tay đâm vào mà là trái tim vỡ nát đó.



“Tư Đồ Nhã, nhất định phải kiên trì, rất nhanh sẽ qua đi, không được khóc, không được suy nghĩ lung tung….”



Cô ôm thân hình yếu ớt của bản thân cố gắng an ủi bản thân: “Coi như anh ấy thỉnh thoảng ở bên ngoài lén lút 1 lần, rộng lượng 1 chút, kiên cường 1 chút, không được khóc…”



Càng bảo bản thân không được khóc, nước mắt lại càng rơi xuống, đôi môi sắp bị cắn chảy máu nhưng nước mắt vẫn không ngừng rơi.



2 tay ôm lấy cơ thể, ôm rất chặt rất chặt, dường như chỉ có như vậy cô mới có 1 chút cảm giác an toàn, trán chống giữa cánh tay, bờ vai bởi vì khóc mà không ngừng run rẩy.



“Là người tôi quen sao?”



Không biết khóc bao lâu, bên tai đột nhiên truyền đến âm thanh quen thuộc, cô mơ màng ngẩng đầu, ngây người nhìn người ngồi bên cạnh, có chút không dám tin vào mắt mình.



“Sao em lại ở đây?”



Mặt không chút biểu tình của Thượng Quan Trì hỏi.



Lúc này cô mới hồi hồn, nahnh chóng lau nướ mắt, không muốn cho anh ta nhìn thấy dáng vẻ nhếch nhác của bản thân: “Em đúng lúc đi qua đây, anh… anh nhanh như vậy xong rồi sao?”



“Ừ.”



Thượng Quan Trì gật đầu hờ hững, tim Tư Đồ Nhã lại bắt đầu chảy máu, cô cuối cùng vẫn là đem người đàn ông của mình cho người khác ngủ rồi.



“Em còn có chuyện, em đi trước.”



Cô không biết làm thế nào đứng dậy, không muốn khóc trước mặt Thượng Quan Trì, hoảng loạn bước xuống bậc thang, kết quả 1 phút thất thần, chân giẫm hụt, lúc cô cho rằng bản thân khẳng định sẽ thảm hại thì 1 cánh tay có lực kịp thời đỡ lấy cô.



“Không sao à? Nhìn thấy anh cùng người phụ nữ khác biến mất trước mắt em, thật sự không sao ư? Nghe thấy anh đã ngủ cùng người phụ nữ em chọn, thật sự 1 chút quan hệ cũng không có sao?”



Đối mặt với chất vẫn của Thượng Quan Trì, Tư Đồ Nhã chỉ có thể quay lưng với anh ta lặng lẽ rơi nước mắt.



Sao lại không sao, chỉ là không có người quan tâm, trong lòng cô rốt cuộc có sao hay không.



“Chúng ta gặp nhau ở nhà.”



Tư Đồ Nhã từ từ quay người, đẩy cánh tay đang đỡ cô của anh ta xuống.



“Cái gì cũng không xảy ra, anh và người phụ nữ kia, cái gì cũng không xảy ra.”



Thượng Quan Trì lẩm bẩm tự nói với bóng lưng của cô, Tư Đồ Nhã đột nhiên giật mình, cô dừng bước chân, quay người kinh hoàng nhìn anh ta, muốn mở miệng nói nhưng cảm thấy cổ họng như bị cái gì chặn lại, cái gì cũng không nói ra.



“Mặc dù lúc ban đầu nhìn thấy em đứng trong cửa xoay rơi nước mắt, cũng muốn giận dỗi làm em đau lòng 1 lần nhưng vẫn không có cách nào lên giường cùng 1 người nào ngoài em, Tư Đồ Nhã em nghe rõ cho anh, anh không thể có tiếp xúc thân mật thân thể với người nào khác, cho dù em có lấy ly hôn ra uy hiếp anh, anh cũng sẽ không đồng ý đề nghị hoang đường như này nữa!”



Trái tim Tư Đồ Nhã bị chấn động mạnh mẽ, cô duỗi đôi tay nhào vào trong lòng Thượng Quan Trì, khóc điên cuồng: “Trì, cảm ơn anh chung thủy với em, thực ra em rất khổ sở, thật sự em rất khổ sở, em cho rằng em có thể nhẫn nhịn được nhưng nhìn thấy anh thật sự cùng người phụ nữ khác biến mất trước mắt em, em mới nhận thức được, em không có kiên cường như trong tưởng tượng, em thực ra căn bản không thể chịu được….”



“Em cô bé ngốc, đây là điều bất kỳ người phụ nữ nào cũng không cách nào chịu được, toàn thế giới không tìm được người phụ nữ ngốc hơn em, đem chồng mình lên giường với người phụ nữ khác.”



“Em cũng không muốn, đưa ra lựa chọn như này em thực ra sống không bằng chết, nhưng anh biết, em có bao nhiêu bất đắc dĩ, em thật sự không có cách…”



Thượng Quan Trì đau lòng hôn lên trán cô: “Anh hiểu cho nên dù có hận chết em cũng vẫn như cũ không muốn phản bội em.”



“Xin lỗi, Trì, xin lỗi…”



Tư Đồ Nhã khóc xin lỗi, cô vốn không phải người yếu đuối, chỉ là cuộc sống ép cô đến cùng đường, chà sát sự kiên cường cuối cùng trong xương cốt cô.



“Sau này mọi khó khăn, chúng ta cùng nhau đối diện nhé…”



Thượng Quan Trì xót xa nói, Tư Đồ Nhã gật đầu mạnh, luôn là sau khi mất đi mới hiểu lúc có được đáng quý biết bao, cũng lại lần nữa sau trận đau khổ đến vỡ tim liệt gan , mới làm cô hiểu, tình yêu, không được phép cam chịu, hôn nhân cũng như vậy.



“Sau này cũng không được từ trước mặt em đi qua như 1 người không quen biết.”



Tư Đồ Nhã dựa trước ngực Thượng Quan Trì, dùng ngữ khí xót xa giống vậy, ủy khuất kháng nghị.



Thượng Quan Trì gật đầu, ấn đôi vai cô, bảo cô nhìn thẳng bản thân, trịnh trọng nói: “Sẽ không đi qua trước mặt em như 1 người lạ nữa, cũng sẽ không nửa tháng không thèm để ý tới em nữa, nhưng từ bây giờ bắt đầu, am phải học cách biết từ chối, từ chối mọi yêu cầu không hợp lý. Bất luận người yêu cầu là ai, em cũng không cần hữu cầu tất ứng, cũng không cần cảm thấy có lỗi với ai, không ai có lỗi với ai, I chỉ có ai phụ lòng ai, lúc người khác không quan tâm tới cảm nhận của em, em cũng không cần quan tâm cảm nhận của người khác.”



“Vâng.”



Lời nói của Thượng Quan Trì trong lòng Tư Đồ Nhã lại lần nữa dấy lên hi vọng và tự tin, sau khi ôm nhau, 2 người dắt tay nhau, dẫm lên đèn đường màu vàng ấm áp, từng bướ rời khỏi nói đau lòng này.



Bất luận tương lai có bao khó khăn còn đợi bọn họ, tâm linh tương thông thời khắc này đã nhận định trước tương lai của bọn họ sẽ cùng nhau, dắt tay nhau đối mặt.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Back
Top Bottom