• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.one TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Bắt Lấy Tình Yêu: Cô Dâu Đắt Giá Của Tổng Tài

62157.

Tư Đồ Nhã trầm mặc hồi lâu mới mở miệng: “Ba, cho con chút thời gian, để con suy nghĩ thật kỹ.”



Thượng Quan Nhữ Dương gật đầu, vỗ vai cô: “Được, con à, thật là ủy khuất cho con rồi.”



Đôi môi Tư Đồ Nhã run rẩy, trong lòng buồn bã đến cực điểm, nhưng cố nén không khóc, nước mắt không phải vũ khí của cô, cho dù nước mắt có chảy thành sông, cũng không có cách nào làm cho cuộc sống đen tối trở nên sáng lạn rực rỡ.



Sau khi chia tay ba chồng từ quán trà, cô lững thững quay về nhà, sau đó liền nhốt mình trong phòng, cho tới khi mặt trời xuống núi cũng không ra ngoài.



Lúc ăn cơm tối, vì không để mọi người nhìn thấy sự bất thường của cô, cô cố gắng cười vui vẻ xuống tầng, Thượng Quan Trì quan tâm đưa tay ra sờ trán cô: “Không khỏe sao? Sao sắc mặt kém như vậy?”



“Không có.”



Cô cố gắng nặn ra 1 nụ cười rồi cầm đũa lên ăn cơm.



“Gặm đùi gà.”



Thượng Quan Trì đem cả con gà hầm ở giữa bàn ăn xé ra, đưa cho Tư Đồ Nhã cái đùi gà to, “Em gầy quá rồi, nhất định phải ăn thịt nhiều 1 chút.”



Tư Đồ Nhã vội gắp đùi gà vào trong bát anh ta: “Anh ăn đi, anh hàng ngày làm việc vất vả như vậy, cũng phải bồi bổ cơ thể.”



“Anh là đàn ông, cho dù đói phát 3 ngày cũng sẽ không gục xuống, mau ăn đi.”



Anh ta lại gắp đùi gà vào lại bát của Tư Đồ Nhã.



“Vẫn là anh ăn đi, em ăn cánh gà là được rồi.”



“Em sao vậy hả, bảo em ăn thì em ăn.”



1 cái đùi gà 2 người gắp tới gắp lui, làm cho người trên bàn ăn cũng bị gắp choáng váng, 3 cặp mắt từ bên trái dịch sang bên phải, từ bên phải dịch sang bên trái.



Cuối cùng Thượng Quan Tình Tình nhìn không nổi nữa, giơ đũa ra, đem đùi gà 2 người đẩy tới đẩy lui gắp vào bát mình: “Đều không ăn cho em ăn được rồi, em đang tuổi lớn, cũng cần dinh dưỡng.”



Thượng Quan Trì và Tư Đồ Nhã ngẩn người liếc cô 1 cái sau đó đưa mắt nhìn nhau.



“Thật là không chịu nổi 2 người, vì 1 chiếc đùi gà cũng khách sáo nửa ngày, như kiểu gia đình chúng ta nghèo khó lắm, khó ăn được 1 bữa gà hầm vậy.”



Thượng Quan Tình Tình vừa gặm đùi gà vừa tức giận quở mắng anh trai và chị dâu.



Thượng Quan Trì trừng mắt với cô, xé chiếc đùi khác chuyển cho Tư Đồ Nhã, “Mau ăn đi, tránh lại bị thổ phỉ cướp đi mất.”



Xì, Thượng Quan Tình Tình hừ 1 tiếng: “Ai muốn cướp với 2 người chứ, em alf không nhìn nổi dáng vẻ ân ái của 2 người.”



“Em là ngưỡng mộ đố kỵ hận.”



“Được rồi, nếu như tình cảm đã tốt như vậy thì sao không sinh 1 đứa con chứ? Em đang mong được làm cô rất lâu rồi.”



1 câu nói vô tâm của Thượng Quan Tình Tình, không nghi ngờ gì như 1 quả bom, làm cho không khí gia đình đóng băng.



Biểu tình trên khuôn mặt từng người không giống nhau, Tư Đồ Nhã là khó xử và thương tâm, Thượng Quan Trì là cứng ngắc và phẫn nộ, vợ chồng Thượng Quan Nhữ Dương lại là sửng sốt và bất an.



“Sao vậy hả các người? Sao từng người đều nhìn con? Trên mặt con có cái gì à?”



Thượng Quan Tình Tình vẫn chưa ý thức được bản thân đã gặp phải họa to như nào, đột nhiên duỗi tay sờ sờ má.



“Em không nói sẽ chết sao?”



Thượng Quan Trì âm trầm nghiến răng hỏi, Thượng Quan Tình Tình bị thái độ lãnh khốc của anh trai dọa 1 trận: “Em lại không nói gì quá đáng, chỉ là hi vọng 2 người sinh 1 đứa con mà thôi.”



“Câm miệng.”



Lão phu nhân cũng sắc mặt âm trầm trách mắng, Thượng Quan Tình Tình triệt để mù mịt: “Con rốt cuộc sao chứ? Các người từng người như hận muốn nuốt sống con vậy?”



Cô ủy khuất chu miệng, 2 tay không biết làm sao xoắn lại với nhau.



Nhìn thấy biểu tình vô tội của em chồng, Tư Đồ Nhã hít sâu 1 hơi, thản nhiên nói: “Tình Tình, thực ra chị dâu không thể sinh đẻ, trong nhà này chỉ có mình em không biết.”



Lời của Tư Đồ Nhã vừa dứt, không khí càng thêm ngưng trọng, Thượng Quan Tình Tình kinh hãi trừng to mắt, ánh mắt hướng nhìn mẹ rồi lại nhìn ba rồi lại nhìn chị dâu, đột nhiên, hoảng loạn không nói được lời nào.



Tư Đồ Nhã chầm chậm đứng dậy, lễ phép nói với ba mẹ chồng: “Ba mẹ, các người ăn đi, con không thoải mái lên tầng nghỉ ngơi trước.”



Nhìn thấy hình bóng cô đơn của cô, lão phu nhân than hơi dài, Thượng Quan Trì vụt 1 tiếng đứng dậy, hung hăng lườm em gái, nhấc chân đuổi theo.



Tư Đồ Nhã tiến vào phòng ngủ, vừa chuẩn bị đóng cửa thì Thượng Quan Trì thở hổn hển đứng trước mặt cô, cô ngây ngốc nhìn anh ta, nhất thời đối mặt không có lời nào nói.



“Tiểu Nhã, xin lỗi, Tình Tình nó không hiểu chuyện, không phải cố ý muốn đâm vào vết thương lòng của em.”



Cô cười nhẹ: “Không sao, em không có ý trách móc nó.”



Tư Đồ Nhã thấy trong mắt Thượng Quan Trì lộ vẻ lo lắng đối với cô, cô chủ động tiến về phía trước 2 bước, đưa tay ôm lấy anh ta, lúc này không cần nói quá nhiều lời, chỉ cần 1 cái ôm là đủ rồi.



Lời nói lúc sáng của ba chồng, cộng thêm lời nói vô tình của em chồng lúc tối, Tư Đồ Nhã suy nghĩ cả 1 đêm, ngày hôm sau, cô chủ động hẹn ba chồng ra ngoài, đi thẳng vào vấn đề nói với ông ấy: “Ba, con đã suy nghĩ kỹ rồi, con đồng ý đề nghị của ba nhưng con có 1 yêu cầu.”



Thượng Quan Nhữ Dương ngẩn người, vậy mà không ngờ con dâu đồng ý nhanh như vậy, ông ta vội vàng gật đầu: “Yêu cầu gì, con cứ nói.”



“Bất luận ba tìm ai sinh con với Trì, người đó cũng không được là Đường Huyên.”



Đây là cái cô chỉ có thể có, tôn nghiêm cuối cùng.



Tâm tình của cô Thượng Quan Nhữ Dương hoàn toàn có thể hiểu, lập tức hứa: “Con yên tâm 100 lần, cho dù con đồng ý, ba cũng tuyệt đối sẽ không để Đường Huyên người phụ nữ đó thay nhà Thượng Quan chúng ta truyền tông tiếp đại, ba đã tìm được người mang thai hộ rồi, bây giờ chỉ cần con làm công tác tư tưởng với Trì thuận lợi, tất cả đều giải quyết dễ dàng.



Ngón tay Tư Đồ Nhã đâm vào thịt, run rẩy nói: “Ba, ba không cảm thấy như này đối với con rất tàn nhẫn sao? Bảo con chấp nhận chồng mình sinh con với người phụ nữ khác đối với con đã như dao cắt vào tim rồi, bây giờ ba còn bảo con chính miệng đi nói với anh ấy, ba bảo con mở miệng chuyện này như thế nào?”



Thượng Quan Nhữ Dương trầm mặc đau khổ nhắm mắt lại, rồi lại mở mắt ra, bất lực nói: “Tiểu Nhã, thật sự rất xin lỗi con, ba biết trong lòng con không dễ chịu nhưng phía con trai ba, ngoài con ra không có bất kỳ ai có thể đủ tác dụng, nói cách khác, chỉ có lời của con nó mới nghe vào tai.”



Tư Đồ Nhã thật sự tuyệt vọng, trên thế giới này vẫn luôn tàn khốc như vậy, cô không phải hôm nay mới cảm nhận được.



Đờ đẫn quay về nhà, trong phòng khách, mẹ chồng 1 tay chống trán như đang suy nghĩ chuyện gì.



“Mẹ!”



Cô gọi nhẹ 1 tiếng, Thượng Quan lão phu nhân đột nhiên ngẩng đầu lên, “Tiểu Nhã, con về rồi.”



“Vâng.”



Cô ngồi bên cạnh mẹ chồng, biểu tình đờ đẫn nói: “Đề nghị của ba chồng, con đã đồng ý rồi.”



Cơ thể lão phu nhân cứng đơ, 2 mắt trong khoảnh khắc mơ hồ: “Xin lỗi con, thật sự rất xin lỗi, để con chịu ủy khuất lớn như vậy.”



Tư Đồ Nhã trước mặt ba chồng cố nén nước mắt, trước mặt mẹ chồng cuối cùng không kiêng kị gì rơi xuống, có lẽ, là bởi vì mẹ chồng cũng là phụ nữ, cô cảm thấy mẹ chồng càng có thể hiểu rõ nỗi khổ trong lòng cô.



“Không sao, là mệnh con không tốt.”



Cô nhỏ tiếng nức nở, nước mắt từng giọt nhỏ lên mu bàn tay, Thượng Quan lão phu nhân đau lòng ôm lấy cô: “Tiểu Nhã, cảm ơn con đã công hiến cho gia đình ta như vậy, phần tình cảm này ta và ba chồng con suốt đời không quên.”



Buổi tối, Tư Đồ Nhã nằm trong lòng Thượng Quan Trì, nhưng không đề cập đến chuyện sinh con, cô cần thời gian chấp nhận và thích ứng, nếu ngay cả bản thân cô cũng không chấp nhận được thì sao có thể thuyết phục Thượng Quan Trì chấp nhận được.



Nếu đây là mệnh của cô, cô nhận, giống như cô nhìn thấy trên 1 quyển sách, đừng có ý đồ chống lại vận mệnh, bởi vì bạn thắng không nổi nó.



Nghỉ sau hôn nhân của Lâm Ái chỉ có 1 ngày, lúc đi làm ngày thứ 2, cô vẫn bình thường như trước, cả người xem ra không có cảm giác hạnh phúc nên có sau tân hôn.



Vừa đến phòng làm việc, cô liền nghênh đón từng ánh mắt thù địch, lúc này mới bừng tỉnh hiểu ra, tin tức cô và Giang Hựu Nam kết hôn quá đột ngột, dường như trong trường học không có ai biết.



“Cô giáo Lâm, thật là nhìn không ra cô so với cô giáo Tư Đồ còn có thủ đoạn hơn, vậy mà lại không tiếng không động đã kết hôn với hiệu trưởng Giang rồi, hôm qua chúng tôi nhận được tin tức, quả thực là mở mang tầm mắt, nghĩ thế nào cũng nghĩ không hiểu, hiệu trưởng Giang sao đột nhiên kết hôn với cô?”



“Đúng vậy, cô có thể nói cho chúng tôi 1 chút, cô rốt cuộc là làm như thế nào không?”



Lâm Ái nhìn 2 vị giáo viên nữ hận không thể kẹp chết cô trước mặt, bực tức trả lời: “Tôi không làm gì, hiệu trưởng Giang cầu hôn tôi, tôi liền đồng ý, đơn giản như vậy.”



“Hiệu trưởng Giang cầu hôn cô? Hả, đùa trò đùa quốc tế gì chứ.”



1 cô giáo chế giễu cười nhạt: “Ai không biết người hiệu trưởng Giang yêu là Tư Đồ Nhã, cô quá coi trọng bản thân rồi đó?”



“Vậy ý của cô là tôi dùng thủ đoạn gì ép hiệu trưởng Giang lấy tôi sao?”



“Khẳng định là như vậy, nếu không người xuất sắc như hiệu trưởng Giang sao có thể đột nhiên chớp nhoáng kết hôn.”



“Nếu như các người đã hiếu kỳ như vậy, vậy các người đi hỏi hiệu trưởng Giang đi, đừng đến phiền tôi nữa.”



Lâm Ái không muốn nói phí lời với bọn họ nữa, đứng dậy chuẩn bị rời ffi.



Cô vừa đi được 2 bước thì nghe thấy tiếng thì thầm đằng sau: “Xì, kiêu căng gì, tưởng chúng ta không biết cô ta là loại người gì.”



“Đàn ông đột nhiên quyết định lấy 1 người phụ nữ, chỉ có 1 loại khả năng chính là người phụ nữ đó lợi dụng thủ đoạn gì hiến thân mình cho anh ta….”



Là có thể nhịn nhưng cái gì không thể nhịn.



Lâm Ái quả thực là không thể nhịn nổi nữa, mạnh mẽ quay đầu lại, bước nhanh đến trước mặt người phụ nữ khua môi múa mép, Pa 1 tiếng, giơ tay kên tát 1 bạt tai xuống.



“Tôi không phải Tư Đồ Nhã, cả ngày mặc cho các cô công kích lời nói.”



“Cô dám đánh tôi?”



Vị cô giáo đó tức giận rồi, túm lấy tóc của Lâm Ái, 2 người phụ nữ trong phòng làm việc đánh nhau.



Thực ra giáo viên vừa nhìn thấy đánh nhau, nhanh chóng tiến về phía trước ngăn cản nhưng 2 người khói giận lên tận đỉnh đầu, kéo thế nào cũng không kéo ra được, đúng lúc đang đánh nhau túi bụi, Giang Hựu Nam đến, hét to: “Đều dừng tay cho tôi!”



Giang Hựu Nam mở miệng, cho dù có tức giận thế nào nữa cũng không dám không dừng lại, 2 người phụ nữ chiều cao cân nặng ngang nhau, do vậy mức độ bị thương cũng như nhau.



“Các người đây là đang làm gì? Thân là 1 cô giáo nhân dân vậy mà lại công khai đánh nhau trong phòng làm việc, quả thực là vô pháp vô thiên!”



“Hiệu trưởng Giang, là cô ta động tay trước….”



Vị giáo viên nữ kia nước mắt lưng tròng tố cáo.



1 vị giáo viên khác lập tức thêm vào: “Đúng vậy, chúng tôi có thể làm chứng, là cô giáo Lâm động tay đánh người trước.”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Back
Top Bottom