• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New dây leo xanh có bông hoa trắng

  • kỳ 3

Hoàn thành bản luận dài 4 trang về vấn đề tính chồng chập trong lượng tử,cổ của Văn minh đã mỏi nhừ

anh đã ngồi cả sáng,thêm phần lớn buổi chiều chỉ để hoàn thành bài viết này

nhìn ra cửa,nắng còn vương trên mây trong tiết chiều dần tàn của 4 giờ chiều

xuyên mây mà đến,ánh nắng lởm chởm chỗ to chỗ nhỏ,lúc ngắn lúc dài như những vết lem bằng mực vàng trên đất

bước vội qua lốm đốm ánh kim,anh đi một mạch về cổng,trực tiếp bỏ qua nhà xe giáo viên gần đó

các giáo viên lớn tuổi cứ nhìn anh lạ lẫm,như thể chưa thấy bao giờ

họ nghi hoặc dắt xe ra cổng thì thấy trong căn nhà cổng đen bên cạnh trường,bên trong là bóng dáng Lương Văn minh

hóa ra nhà anh ở cạnh trường,lúc này họ mới vỡ lẽ,cười lạt xua đi nỗi xấu hổ của bản thân,lẳng lặng lên xe trở về

thế té ra,anh minh của chúng ta họ lương,nghe đâu là con cháu trực hệ của cụ Thế vinh-chính là trạng nguyên lương thế vinh đó!

Thực tế có lẽ chỉ có trí thông minh là di truyền,còn tài năng văn học khổng lồ của cụ vinh,có lẽ truyền cho nhánh khác rồi

Năm nhất đại học anh viết tiểu thuyết,nhưng với 1 người thẳng nam như anh,mọi thể loại đều trở thành thảm họa

Ngoại trừ các bài luận khoa học,đặc biệt là về vật lý vi mô và lượng tử,còn lại đều bị đánh giá thảm hại trên wattpad,vietwriter,noveltoon và truyenfull

Thực ra đống bài luận đó chẳng thành công là mấy,vì ai lại đi đăng vật lý nâng cao vào diễn đàn tiểu thuyết chứ

ít nhất là cho đến khi giáo sư đại học chuyên ngành khoa học tự nhiên của anh thấy được chúng

Từ đó cuộc đời anh lại khởi sắc,dù anh không mấy quan tâm,anh chỉ cần tiền

Tiền là số,đối với anh số liệu là đúng,người nói là sai,nên anh chỉ tin vào thống kê chi tiết

Rời khỏi không gian tâm tưởng của chủ nghĩa tư bản,anh quay lại là người đàn ông hiền lành,cao ráo đẹp trai,tri thức lịch sự

Chàng trai hiền lành,cao ráo đẹp trai,tri thức lịch sự đang làm một việc hết sức trọng đại

Đó chính là…

Tưới cây

2 cái cây gần như không cao lên chút nào,nhưng anh tin chỉ cần bón phân sẽ ổn,vì cây cần dưỡng chất

Sách dạy thế nên anh cũng tin thế

Nhìn cái cây thứ 2 cheo leo trên thân trúc,anh bỗng nhớ ra cô gái hôm nọ,người gián tiếp khiến anh nhận nhiều hơn 1 cây so với dự định

Phá vỡ dự định của anh là điều anh ghét nhất từ bé đến lớn,nhưng lần này anh lại không tức giận

Đó là câu hỏi số 1

Theo sau là thắc mắc,lần đầu tiên thông tin ngoài kiểm soát xuất hiện trong tâm trí anh,chuyện này hiếm gặp cực kỳ

Đó là câu hỏi số 2

Để trả lời cho 2 câu hỏi lớn của bản thân,anh đã phải chật vật hơn cả khi trả lời 10 câu hỏi lớn của nhân loại

Từ dẫn đến câu hỏi số 3

Sao anh không thể hiểu được chúng

Anh nghi ngờ chúng liên quan đến văn học và tâm lý học,thậm chí là triết học

vậy nên…

Anh quyết định không quản nữa,đến trường dạy bình thường thôi!

Trước đó thì anh cần dọn dẹp bản thân để đi ăn cơm miễn phí

ừ,đúng,là cơm miễn phí do cô nàng vô sản nghèo khó Thi nhã mời ông chủ đại tư sản Văn minh đây

không thể quên,dù là 1 bữa cơm nhỏ nhặt,nhưng nó miễn phí

nhấn mạnh là MIỄN PHÍ

không đời nào anh lại không đi,nên là

xuất phát thôi

...

...

Nhưng...

trước hết là tìm người mời khách đã

anh mở máy lên,con iphone 13 có vẻ hơi cũ,nhưng vẫn dùng tốt

vào zalo,anh liền bị choáng bởi lượng tin nhắn khổng lồ

hàng trăm tin từ gia đình,bạn bè,đối tác,nhóm nọ nhóm kia ùa ra ào ào

quả nhiên là tác hại của việc tắt thông báo tin nhắn

anh đánh dấu đã đọc toàn bộ rồi tìm khung chat của Thi nhã,có 1 tin nhắn từ lúc 5 giờ chiều,cô vẫn hiển thị đang hoạt động

Thi nhã:thầy có định đi ăn nữa không ạ?

Nhìn tin nhắn khúm núm như học trò cấp 2 gọi giáo viên 4-5 giáp(1) vậy,cứ như khoảng cách thế hệ giữa cô và anh rất lớn vậy

Văn minh:có chứ,nhưng ở ngoài cứ gọi tôi là anh,tôi cũng không già hơn cô bao nhiêu

Quả nhiên là đang trực sẵn điện thoại,chưa đầy 6 giây đã seen và đang nhập

Thi nhã:như thế cũng không được,em với anh không thân lắm

Nhìn cô lẫn lộn xưng “em” như khi nói chuyện với thầy lại gọi là “anh” khiến ngay cả anh cũng phải bật cười

Văn minh:cách cô gọi còn thân mật hơn cách tôi nói

Tin nhắn chưa kịp gửi xong bên kia đã thu hồi,thành thử thủ tiêu mất chứng cứ quý báu này

Một tin nhắn khác vội vã thế vào chỗ trống đó

Thi nhã:không có gì,tôi vẫn gọi là anh vậy,anh cũng thực sự không già đến vậy

Văn minh mỉm cười nhẹ,dù anh không nhận thấy nó cho lắm

Thi nhã bên này đã nóng mặt thành cái vỉ nướng,phỏng chừng thêm 2 miếng bò có thể làm thành BBQ rồi

cô lăn lộn trên giường,trùm chăn quá mặt,tránh sự ngại ngùng tấn công vô lớp da mặt mỏng tèng không chịu nổi 2 câu móc mỉa của cô

Đám bạn cùng phòng cô,trừ Quang linh nghỉ phép về quê ăn giỗ,2 người còn lại -chí thanh và ngô vân- đều đang nhìn cô,vẻ mặt e ngại của người gặp ngáo đá giữa đường vào ban đêm

Giáp:tính tuổi theo cách truyền thống,1 giáp tức đủ 1 vòng 12 con giáp,dài 12 năm. 4-5 giáp tương đương 48-60 tuổi

Hẹn xong 1 quán ăn,chúng tôi đồng thuận nhất trí,song phương cùng hợp,gặp lúc 9 giờ tại phố thượng(2)

(2)Phố thượng: địa danh tưởng tượng,sau này xin đánh dấu (*)

Nhưng chờ đã,anh còn chưa biết ăn món gì mà!

Lần đầu tiên anh quên lên kế hoạch cho công việc sắp làm,nói chuyện thôi lại cứ đứng cười,quên cả mục đích kinh tế

Ngu ơi là ngu!

Nhắn đến anh,người viết bài có 1 nhận xét khiếm nhã rằng nếu anh là ngu thì trái đất đã có thêm 7,8 tỉ con vượn,nên anh đừng nói

Anh hắt xì một cái,hình như có ai nhắc đến anh thì phải...

Trời đã tắt từ tiếng trước,luồng lạnh lập thu lan đến bất chợt

Chỉ vài chục phút trước anh còn phanh áo cho mát thì đến bây giờ,anh đã phải xoa tay dậm chân,răng đánh bò cạp liên hồi

Chắc là lần thứ hai anh dự đoán sai

Những hai lần chỉ trong 1 ngày,nhưng anh không chửi thầm nữa

Có khi lại hắt hơi thì lỗ quá

Lập thu năm nay bất thường quá,nhiệt độ thì giảm mạnh như vậy,chậc chậc...quả là biến đổi khí hậu kinh khủng!

Đang cật lực chà 2 bàn tay vào nhau để giữ ấm,anh đột nhiên nghe thấy tiếng gọi phía sau

-thầy Văn minh!

Cô đệm chữ văn vào,để giảm bớt độ thân mật trong câu nói

Nhưng mà ý cười trong mắt lại đầy tràn như nước biển vậy,lạ đời

Văn minh quay lại,thấy 1 bóng dáng nhỏ bé,trông có vẻ hình không ra hình,dạng không ra dạng dưới ánh đèn...à không,làm gì có ánh đèn nào,ngõ sâu mà

Giọng cô thì anh vẫn biết,nhớ rõ là đằng khác

Cô lại không tuân theo sắp xếp,gọi anh là thầy

Nhưng anh không cảm thấy đặc biệt khó chịu,vẫn không hiểu vì sao,định bụng mãi sẽ đi bác sĩ tâm lý

Anh còn củng cố quyết định này hơn,đặc biệt cần dẫn Thi nhã theo

Bữa tối lại kéo anh ra quán ăn bánh bao???

Nhìn quán ăn cổ kính,xà dọc xà ngang đều bóng 1 sắc gỗ lim,tường vàng màu vôi,không cần phải là nhà sử học cũng biết là nhà cũ của vài ba thế kỷ trước

Khung cảnh rêu phong đó chẳng ăn nhập gì với mấy cục bột nhân thịt heo và chiếc lồng hấp bằng thiếc bên cạnh bà chủ

Nhìn 3 chiếc bánh bao trước mặt,anh thấy mình hơi cạn lời,có lẽ anh cần học cách dạy sinh viên có vấn đề tâm lý

Thấy anh cứ ngắc ngứ chần chừ,Thi vũ tò mò nhìn lên,hỏi nhỏ:

-thầy không thích à?

Mặc kệ cô ấy,cô ấy thích gọi là gì thì gọi!

Tôi gượng gạo nhăn nhó:

-đây là cách các cô ăn bữa tối à?

Vẫn chưa hiểu anh nói đến cái gì,nghiêng đầu nhìn anh một mặt đầy nghi vấn

-ý tôi là -anh vội vàng giải thích- có ai lại ăn tối bằng bánh bao chứ?

-à,không,bữa tối tôi ăn rồi,đây là bữa đêm!

Hả!

Vậy bữa tối của anh phải làm sao!

Lần tính toán sai thứ 3 trong ngày...
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom