• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

Hot Trở Về Bên Em - Diệp Vĩnh Khang

  • Chương 272: Một phát đá bay!

Phương Nhất Minh cau mày: “Ý của dì Lưu là gì, dì đừng quên, nhà họ Phương chúng tôi cũng có đủ ảnh hưởng ở Đông Hải!”

“Bây giờ dì vừa mới lên chức, nếu như tôi là dì, nhất định sẽ không làm ra mấy chuyện ngu xuẩn tự rước phiền phức cho mình”.

Thấy đối phương tỏ vẻ khinh thường, Phương Nhất Minh chỉ đành làm cứng.

“Ha ha ha ha ha!”

Tuy nhiên Lưu Minh Diễm hoàn toàn không bị chèn ép bởi chiêu này ngược lại còn phá lên cười, sau khi cười xong mới lạnh lùng nói với Phương Nhất Minh: “Phương Nhất Minh, hôm nay đừng nói là cậu, cho dù là bố cậu tới đây tôi vẫn giữ thái độ này!”

“Ngoài ra tôi nghĩ bây giờ cậu vẫn chưa nắm được trọng điểm hôm nay, cậu vừa tới đã ra tay giết chết hai đứa cháu gái của tôi, chuyện này cậu phải giải thích cho rõ ràng đấy!”

Lưu Minh Diễm vừa dứt lời, mấy chục kiếm khách thanh bào lại từ từ tiến về phía Phương Nhất Minh với thanh trường kiếm trên tay.

Những kiếm khách này đều xuất thân từ thế gia Kiếm Tông, luyện kiếm từ khi còn nhỏ, trên người ai cũng mang theo một luồng sát khí vô cùng hung hãn, mỗi một bước tiến lên, uy lực tỏa ra càng nồng hơn.

Ngay cả Phương Nhất Minh, người có khí chất vượt xa người thường cũng không khỏi toát ra một tầng mồ hôi lạnh khi đối mặt với đội kiếm khách thanh bào đang áp sát này.

Có thể nói, từ khi còn nhỏ đến giờ đây là lần đầu tiên Phương Nhất Minh cảm thấy hồi hộp thế này.

Anh ta tính tới tính lui mà không thể ngờ được Lưu Minh Diễm này ngu xuẩn hơn anh ta nghĩ nhiều, hoặc có thể nói là điên rồ.

Dựa vào thực lực hiện giờ của nhà họ Lưu, chắc chắn không thể cạnh tranh được với nhà họ Phương, nhưng Lưu Minh Diễm lại không hiểu được đạo lý này.

Vì vậy sự ngu ngốc của Lưu Minh Diễm đã đẩy Phương Nhất Minh vào tình thế nguy hiểm.

Nếu như hôm nay ngỏm củ tỏi ở đây, cho dù sau này nhà họ Phương có chém Lưu Minh Diễm ra thành trăm mảnh thì cũng không còn là chuyện của anh ta nữa rồi!

“Lưu Minh Diễm, bà dám sao?”

Phương Nhất Minh hét lên với lời đe dọa cuối cùng: “Hôm nay nếu như tôi xảy ra chuyện, bà có biết hậu quả là gì không?”

“Ha ha ha ha!”

Lưu Minh Diễm đã suy tính chuyện này suốt bao nhiêu năm, hôm nay cuối cùng cũng được như ý nguyện. Lúc này bản thân đã bắt đầu bành trướng rồi, ngoại trừ gia tộc nhà họ Mã ra, bà ta khinh thường tất cả những người khác.

“Tôi nhận hậu quả gì thì tạm thời chưa biết, nhưng còn cậu, Phương Nhất Minh, hôm nay làm náo loạn tiệc cưới của nhà họ Lưu tôi, giết chết hai đứa cháu gái của tôi, hôm nay cậu buộc phải chết, giết cho tôi!”

Lưu Minh Diễm gầm lên.

Ngay khi vừa dứt lời, hàng chục kiếm khách thanh bào lập tức tấn công Phương Nhất Minh!

Phương Nhất Minh đang chuẩn bị đón địch, nhưng anh ta cảm nhận được luồng sát khí do mấy chục kiếm khách đó mang lại, hai con ngươi lập tức co rút lại, sau đó tuyệt vọng từ bỏ ý định phản kháng.

Áp lực mà mấy chục kiếm khách này mang tới còn mạnh hơn nhiều lần so với dự liệu của anh ta. Cho dù hôm nay có ba anh ta ở đây, đối mặt với mấy chục kiếm khách hung hãn này thì cũng chỉ có đường chết mà thôi!

Lẽ nào hôm nay Phương Nhất Minh mình phải xanh mồ cỏ ở đây sao?

Phương Nhất Minh cười khổ, anh ta không sợ chết, nhưng nộp mạng bằng cách này anh ta cảm thấy vô cùng ấm ức.

Soạt!

Ngay khi Phương Nhất Minh đang đắm chìm trong suy nghĩ, anh ta đột nhiên cảm thấy có một bóng người lóe lên chặn trước mặt anh ta!

“Anh Diệp!”

Phương Nhất Minh cảm thấy tim mình thắt lại, hóa ra là Diệp Vĩnh Khang!

Lúc này Phương Nhất Minh không biết diễn tả cảm xúc của mình như thế nào, có thể là căng thẳng nhưng có lẽ là cảm động nhiều hơn.

Khoảnh khắc sinh tử có thể nhìn thấu lòng người nhất, không ngờ lúc nguy cấp này, anh Diệp còn có thể đứng ra chặn trước mặt mình!

Tuy nhiên cảnh xảy ra tiếp theo đã khiến cảm xúc của Phương Nhất Minh chuyển từ cảm động sang sốc!

Bùm!

Đối mặt với hàng chục thanh trường kiếm sắc bén, Diệp Vĩnh Khang không tránh không né, mà giơ một chân lên, giẫm mạnh trên mặt đất!

Chỉ nghe thấy một tiếng nổ, cả hội trường đột nhiên rung lắc như động đất.

Cùng lúc đó, một luồng sóng khí cực mạnh đột nhiên ập về phía trước!

Trong phút chốc, mấy chục kiếm khách đang đằng đằng sát khí phía trước cũng như bàn ghế bên cạnh đột nhiên trở nên mỏng manh như tờ giấy khi đối diện với cơn gió cuồng bạo này, lập tức bị hất ngược về đằng sau, văng ra mười mét!

Bụp bụp bụp bụp!

Hàng chục kiếm khách rơi từ giữa không trung xuống mặt đất như những hạt mưa, hầu hết đều im bặt không động tĩnh, sống chết không rõ.

Một số ít khác miễn cưỡng tỉnh lại thì cũng phun ra một ngụm máu, hoàn toàn mất đi năng lực phản kháng!

Sóng khí này kéo dài mấy giây, khi nó dừng lại, trong vòng bán kính mười mét phía trước Diệp Vĩnh Khang trở thành một mớ hỗn loạn, giống như vừa mới bị cuồng phong quét qua!

Yên lặng!

Sự yên lặng chết người!

Hàng trăm người trong hội trường im lặng đến mức tiếng kim rơi xuống cũng có thể nghe thấy, đến hô hấp cũng phải thận trọng!

Họ thậm chí còn cho rằng mình nhất định là nảy sinh ảo giác, nếu không làm sao có thể có người mạnh đến vậy được?

Còn Lưu Minh Diễm thì sợ đến mức toàn thân run lên bần bật!

Bà ta biết rõ thực lực của mấy chục kiếm khách thanh bào mà bà ta đưa tới ngày hôm nay, họ đều là những thủ lĩnh ưu tú nhất trong gia tộc họ Lưu!

Là trụ cột của nhà họ Lưu bọn họ!

Nhưng lúc này lại bị người ta đứng cách mấy mét, giậm chân một cái là có thể tiêu diệt hết toàn bộ!

Nói rằng là bom tấn Hollywood cũng không ngoa tẹo nào!

Tuy nhiên, sự chấn động mà Diệp Vĩnh Khang mang lại cho bọn họ vẫn chưa kết thúc.

Rắc rắc!

Ngay khi tất cả mọi người còn đang chìm đắm trong sự bàng hoàng vô tận, họ đột nhiên nghe thấy một âm thanh rắc rắc.

Phương Nhất Minh ở gần Diệp Vĩnh Khang nhất, lập tức phát hiện ra âm thanh này từ dưới đất truyền đến, theo bản năng cúi đầu xuống, vừa thấy cảnh tượng trước mắt liền lập tức sợ hãi đến toát mồ hôi lạnh!

Sàn của hội trường này được làm bằng đá granit rất tốt, và đặc điểm lớn nhất của đá granit là độ kiên cố vững chắc.

Tuy nhiên, vào lúc này, những viên đá granit dày hai tấc này lại bắt đầu nứt ra xung quanh giống như một mạng nhện bắt đầu từ chỗ bàn chân của Diệp Vĩnh Khang.

Coi Diệp Vĩnh Khang là trung tâm, trong vòng bán kính mười mét hình thành một mạng nhện được tạo ra từ vô số vết nứt nhỏ!

Tất cả mọi người đều bàng hoàng, sững sờ, chết lặng!

Thậm chí có những người nhát gan đã tè cả ra quần!

Nếu như nói vừa rồi Diệp Vĩnh Khang đạp một nhát tỏa ra sóng khí đánh gục mấy chục người đã mang tới cho bọn họ sự kinh ngạc lắm rồi.

Thì cảm xúc do cảnh tượng trước mắt mang lại chỉ có thể được mô tả là kinh hoàng!

Lúc này, trong mắt mọi người Diệp Vĩnh Khang không còn là người nữa mà là một dã thú hung hãn!

Ngay cả vai của Phương Nhất Minh cũng khẽ run lên, cho dù là người học rộng biết nhiều như anh ta cũng không thể tin được cảnh tượng ảo ma canada còn hơn cả trong phim này!

Mà sắc mặt Diệp Vĩnh Khang vẫn bình tĩnh như mặt nước mùa thu, trên mặt không có bất kỳ gợn sóng nào.

Mấy giây sau, anh bắt đầu chậm rãi đi về phía Sở Phi Yến, người đã chết lặng như khúc gỗ trên sân khấu.

Ngay sau khi mọi người bên dưới phản ứng lại, họ bất ngờ lao ra cổng như thủy triều, cố gắng thoát khỏi nơi khủng khiếp này càng sớm càng tốt.

Soạt!

Diệp Vĩnh Khang tiện tay bắt lấy một chiếc bàn ăn rồi ném về phía cửa.

Cái bàn ăn này giống như một ngôi sao băng, vù một tiếng bay về phía cửa, đập mạnh vào người những người đang điên cuồng bỏ chạy ra cửa.

Sau khi những người đó bị đập trúng, toàn bộ lưng của họ bị lõm xuống một mảng, không còn dấu hiệu của sự sống nữa.

“Ai dám bước ra khỏi cửa một bước, giết chết không tha!”

Giọng nói của Diệp Vĩnh Khang bình thản, không chút cảm xúc nhưng lại khiến bầu không khí của hội trường ngay lập tức giảm xuống mức đóng băng!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom