• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Hot Tổ Sư Gia Trùm Phản Diện (4 Viewers)

  • Chương 946-950

Chương 946 Vô đề

Lục Châu không thèm nhìn mấy ngàn tu hành giả đang vây xung quanh mình, chỉ chậm rãi nói từng chữ: "Còn ai dám nhúng tay vào chuyện của lão phu?"

Đám tu hành giả xung quanh sửng sốt. Trong lòng Diệp Chân nặng nề, ngón tay khẽ run. Đây là lực lượng của Mệnh Cách sao? Không đúng, Mệnh Cách không phải như vậy! Nhất định không phải.

Diệp Chân đột nhiên đạp đất, phù chỉ trong tay thiêu đốt, toàn thân vọt tới công kích về phía Lục Châu. Phù chỉ tựa như trường long quấn quanh người hắn.

"Đã đến lúc ta cho các ngươi được mở mang kiến thức, đây mới là thực lực chân chính của ta.” Diệp Chân trầm giọng nói.

Toàn thân Diệp Chân bốc lên hỏa diễm, lại thêm phù chỉ gia trì, song chưởng lúc này được nung đỏ trở nên sắc bén như đao phong.

Phù chỉ và Nghiệp Hoả?! Diệp Chân... Có thể tấn thăng thập diệp bất cứ lúc nào!

Tư Không Bắc Thần lập tức đạp đại địa bắn thẳng lên trời, sau đó gọi ra pháp thân hồng liên thập diệp. Đám người Thiên Vũ Viện, Phi Tinh Trai và những đệ tử, trưởng lão Vân Sơn đã phản bội đều đứng sững sờ tại chỗ.

"Lục huynh, để ta giúp huynh xử lý đám người này!" Hai tay Tư Không Bắc Thần giang ra như đại bàng giương cánh, kiếm cương xuất hiện đầy trời rồi phóng xuống.

Đám người Thiên Vũ Viện và Phi Tinh Trai đành phải gọi ra cương khí hộ thuẫn, không thể không tập trung chống cự đám kiếm cương lít nhít trên bầu trời, chẳng còn cơ hội đánh lén Lục Châu.

. . .

Hồng sắc hoả chưởng của Diệp Chân đã tới trước mặt. Lục Châu nhấc tay, không có chiêu số loè loẹt nào xuất hiện, hắn chỉ đơn giản đưa tay lên ngăn lại.

Ầm! Hỏa chưởng va chạm với bàn tay tại Lục Châu. Kim sắc hoả diễm bốc lên đọ sức với hồng sắc hoả diễm.

Diệp Chân đột nhiên nở nụ cười: “Bây giờ ta đã có thể khẳng định, ngươi chỉ là cửu diệp."

"Ồ?" Một bàn tay còn lại của Lục Châu vẫn chắp sau lưng, sắc mặt thong dong.

Toàn thân Diệp Chân nằm ngang, hai tay chắp lại, bàn tay bốc ra Nghiệp Hoả đối chưởng với bàn tay của Lục Châu. Hắn căm hận nói: "Từ hai trăm năm trước ta đã có thể tấn thăng thập diệp… Nhưng ngươi có biết vì sao ta vẫn cố gắng áp chế cảnh giới của mình không?”

"Liên quan gì tới lão phu?" Lục Châu cũng đang dùng Nghiệp Hoả của mình để chống cự. Từ khi có được Nghiệp Hoả tới nay, Lục Châu chưa từng chân chính sử dụng Kim Diễm trong chiến đấu. Lần này là cơ hội cực tốt để hắn thử nghiệm uy lực của Nghiệp Hoả.

Kim sắc hỏa diễm và hồng sắc hỏa diễm đang thiêu đốt nhau. Thỉnh thoảng hồng sắc hỏa diễm lại biến lớn hơn một chút, đây là vì có phù chỉ gia trì.

Diệp Chân tiếp tục nói: "Đó là bởi vì một khi ta đạt tới thập diệp thì sẽ không còn đủ người để bồi bổ cho Cửu Anh của ta nữa."

"Thôn phệ tu hành giả cùng cấp có thể tăng cho ngươi một mạng, nhưng đến bây giờ ngươi vẫn chỉ có sáu mạng, xem ra pháp thân Cửu Anh của ngươi cũng có hạn chế." Lục Châu nói.

"Đúng là như thế. Nhưng mà..." Ngọn lửa trên người Diệp Chân lại bùng lên mạnh mẽ hơn, hắn trầm giọng nói, "Chuyện đó không quan trọng nữa!!!"

Pháp thân Cửu Anh lại xuất hiện. Nguyên khí và Nghiệp Hoả đột nhiên tăng vọt. Tu vi Diệp Chân bắt đầu tăng lên, toà hồng liên bên dưới pháp thân Cửu Anh nhanh chóng xoay tròn.

"Khai diệp?"

Đám người Tư Không Bắc Thần, Vu Chính Hải, Ngu Thượng Nhung, Nhiếp Thanh Vân đều nhìn thấy cảnh này, âm thầm kinh hãi. Bọn họ đều là những tu hành giả thiên tài, nhưng khi nhìn thấy nhân vật như Diệp Chân thì cũng phải thừa nhận một điều, núi cao còn có núi cao hơn.

Diệp Chân lại dám khai diệp ngay trước mặt Lục Châu. Nếu là kim liên giới thì có ai dám làm như vậy?

Lục Châu nhìn Diệp Chân, thản nhiên nói: "Người trẻ tuổi, ngươi cho rằng ngươi hiểu lão phu?"

"Không cần hiểu, một chưởng này đã xác định ngươi là cửu diệp." Nghiệp Hỏa được phù chỉ gia trì đã có thể chống chọi với Lục Châu.

Tư Không Bắc Thần kinh hãi đến cực điểm… Hắn biết rõ thực lực của Lục Châu, người này có thể dễ dàng tung ra một chưởng đánh giết Trần Bắc Chinh thập diệp, nhưng vì sao khi đối mặt với Diệp Chân cửu diệp lại mất nhiều thời gian như vậy?

"Lục huynh, ta đến giúp huynh!" Tư Không Bắc Thần thu hồi chi chít kiếm cương, quay đầu dặn dò mọi người, "Nơi này giao cho bốn người các ngươi."

Vu Chính Hải, Ngu Thượng Nhung, Diêu Thanh Tuyền và Triệu Giang Hà chia nhau canh giữ bốn phía như bốn bức tường thành. Nơi này là Vân Sơn, xung quanh có rất nhiều tu hành giả đang chực chờ, bọn họ không thể không đề phòng có kẻ đánh lén.

"Không cần." Lục Châu nói.

Tiểu Diên Nhi cũng ngẩng đầu lên nói dõng dạc: "Ngài ở yên xem kịch là được rồi, sư phụ ta đang chơi đùa với hắn mà. Hắn có sáu mạng, vậy sư phụ sẽ đánh hắn sáu chưởng…” Vừa nói nàng vừa giơ tay lên đếm.

". . ."

Hồng liên của Diệp Chân tăng tốc xoay tròn, phương thức khai diệp này khá tương tự với kim liên khi tấn thăng cửu diệp. Lục Châu cẩn thận quan sát quá trình khai diệp. Liên diệp từ từ biến lớn, trải rộng ra mặt đất.

Diệp Chân trầm giọng quát: "Lui." Hắn chắp tay trước ngực, Nghiệp Hoả trên tay mạnh lên gấp mấy lần. Lục Châu điểm nhẹ mũi chân bay lùi ra sau.

Diệp Chân mang theo pháp thân tiếp tục công kích tới. "Lại lui!" Lực lượng trên hai tay hắn lại một lần nữa đẩy lùi Lục Châu.

Đám người quan sát lập tức kinh hô. Nhiếp Thanh Vân liên tục lắc đầu nói: "Tư Không lão tặc, đây chính là cái mà ngươi gọi là khai Mệnh Cách?"

Tư Không Bắc Thần đáp: "Cứ xem đi đã."

Nhiếp Thanh Vân vốn không giống Tư Không Bắc Thần, không được tận mắt nhìn cảnh Lục Châu tung chưởng đánh chết Trần Bắc Chinh, hiểu biết của hắn về Lục Châu hoàn toàn bằng không.

Lúc này, Lục Châu đã bị hồng liên Nghiệp Hỏa bức lui đến bên rìa Vân Sơn đài. Hai chân Lục Châu đạp mạnh xuống đất khiến mặt đất nứt ra, một bàn tay vẫn đang chống chọi với song chưởng Diệp Chân.

Diệp Chân gia tăng nguyên khí, Nghiệp Hoả đã bốc cao đến một trượng. "Lui cho ta!"

Lần này Lục Châu không hề nhúc nhích, mắt vẫn không ngừng quan sát phương thức khai diệp của hồng liên.

Diệp Chân cảm thấy không ổn, song chưởng đẩy tới. Nghiệp Hỏa bốc lên rừng rực bắt đầu áp chế Kim Diễm. Sáu cái đầu mãng xà của Cửu Anh há mồm táp về phía Lục Châu.
Chương 947 Vô đề

Đám người kinh hãi, việc pháp thân có thể hành động đã không hợp với thói thường, vậy mà pháp thân Cửu Anh này lại còn có thể thôn phệ người sống? Như vậy chẳng khác gì có thêm sáu đòn công kích chí mạng!

Đám đệ tử Vân Sơn sợ hãi che mắt, không đành lòng nhìn cảnh tượng tàn khốc này. Diệp Chân khinh thường nói: "Cũng chỉ đến thế."

Khi sáu cái đầu mãng xà lướt xuống, năm ngón tay Lục Châu xoè ra, một tấm cương khí hộ thuẫn màu vàng kim xuất hiện chắn ở trước mặt, giữa hộ thuẫn có đồ án hình thái cực ngăn lại công kích của Cửu Anh.

"Ngươi đã dùng hết toàn lực, mà lão phu… còn chưa có phát lực đâu." Lục Châu thong dong nói.

"Hả?" Trong lòng Diệp Chân trầm xuống.

Trên thực tế Lục Châu cảm thấy dùng tu vi kim diễm cửu diệp hoàn toàn có thể đọ sức với Diệp Chân một trận. Nhưng vấn đề là Diệp Chân càng đánh càng hăng, lại đang khai diệp. Nếu để hắn khai diệp thành công thì sẽ khó mà đối phó được, Lục Châu không có đủ điểm công đức để mua nhiều thẻ Một Kích Chí Mạng đến thế.

Thế là ——

Năm ngón tay hiện lên lam quang, Lục Châu sử dụng thần thông Túc Trụ Tùy Niệm, cánh tay vươn tới đánh ra lam chưởng. Cửu Tự Chân Ngôn Đại Thủ Ấn của Đạo môn!

Ầm! Cảnh tượng trên ngọn Trung Chỉ Phong ở Phi Tinh Trai lại tái hiện.

Tinh thần Diệp Chân hoảng hốt, thầm hô một tiếng chuyện gì đang xảy ra? Hắn đang khai diệp đến thời khắc mấu chốt, nhất định phải cố gắng đứng vững, lập tức song chưởng chập lại, vô số phù chỉ xuất hiện, Nghiệp Hỏa cháy bùng lên.

Cửu Tự Chân Ngôn Đại Thủ Ấn bay tới, phanh phanh phanh… Ba chưởng đầu đánh tan đám phù chỉ, ba chưởng kế tiếp đánh tan Nghiệp Hoả, ba chưởng cuối cùng đánh thẳng vào người Diệp Chân!

Hai mắt Diệp Chân sung huyết đỏ bừng, phun ra mấy ngụm máu tươi trượt về sau. Hắn vội vàng hô to: “Còn chờ gì nữa?!”

Tổng giáo tập Trần Phương Lạc dẫn theo hai người nữa nhào tới, Phi Tinh Trai chỉ còn lại bốn tên trưởng lão cũng lao về phía Lục Châu. Kẻ nào kẻ nấy đều thi triển ra thủ đoạn mạnh nhất.

Hoang cấp vũ khí? Lục Châu liếc mắt nhìn Tam Xoa Kích và hắc sắc phù văn trên lưỡi kích. Phải dùng Thẻ Trạng Thái Đỉnh Phong sao?

Nhưng hắn không làm như thế.

Lục Châu động ý niệm, vung ra bảy tấm thẻ Lôi Cương vô hình như đang chơi bài poker. Thẻ Lôi Cương bay ra ngoài rồi vỡ vụn, kình lôi tái hiện!

Trần Phương Lạc nhướng mày: "Lại nữa?" Hắn nâng Tam Xoa Kích lên đâm thẳng vào Lôi Cương. Oanh!

Lôi Cương bổ trúng Trần Phương Lạc. Lần này hắn không được may mắn như trước, kích phát tỷ lệ 1% tất sát. Sáu người còn lại cũng không may mắn thoát khỏi, ba người bị trọng thương, ba người bị đả thương.

[Ting — đánh giết một mục tiêu, thu hoạch được 4.000 điểm công đức, địa giới ban thưởng thêm 1.000 điểm.]

[Ting — Có thu vũ khí hoang cấp Tam Xoa Kích không?]

"Thu." Vận khí không tệ.

"Trần giáo tập!" Đám người la hét thất thanh. Đều là cửu diệp, vì sao chênh lệch lại lớn như vậy? Trần giáo tập không thua kém Diệp Chân bao nhiêu, tại sao lại bị giết chỉ bởi một chiêu?

Lục Châu hạ xuống, đạm mạc nói: "Không chịu nổi một kích."

". . ."

Đám người không rét mà run. Không một tu hành giả nào của Thiên Vũ Viện dám động nữa. Mẹ nó, mạnh như vậy ai còn dám trêu chọc?

Diệp Chân mở to mắt nhìn cảnh tượng vừa rồi với vẻ không thể tin nổi. Lý trí rốt cuộc chiến thắng, hắn quay đầu chạy trốn.

Trong tay Lục Châu còn hai tấm thẻ Lôi Cương. Lục Châu hờ hững đẩy ra một chưởng, một đạo Lôi Cương bổ xuống người Diệp Chân. Ầm! Diệp Chân bị đánh rơi xuống đất, lại phun ra một ngụm máu tươi.

Tư Không Bắc Thần âm thầm gật đầu: "Nhiếp lão đầu, ngươi hài lòng chưa?"

"Nếu hắn thật sự là thập diệp thì làm được như thế chẳng có gì lạ."

"Vậy sao ngươi không giết Diệp Chân đi? Sao ngươi là thập diệp mà không giết được cửu diệp?" Tư Không Bắc Thần chế nhạo.

". . ."

Ông! Pháp thân Diệp Chân lại cao thêm một trượng.

Lục Châu cảm giác được lực lượng phi phàm đã dùng hết một phần ba, cứ tiếp tục như vậy thì hắn nhất định sẽ phải dùng tới Thẻ Trạng Thái Đỉnh Phong.

"Khai diệp nên dừng ở đây rồi." Lục Châu sử dụng đại thần thông thuật, thân ảnh loé lên xuất hiện trước mặt Diệp Chân.

Diệp Chân đột nhiên quát lớn: "Tự bạo!"

Một cái đầu mãng xà đột nhiên cúi xuống, năm cái đầu còn lại cuộn thành một đoàn. Nguyên khí cấp tốc hội tụ.

Tu hành giả bốn phương táp hướng vội vàng lùi ra xa, chỉ có Lục Châu vẫn đứng trước mặt pháp thân Cửu Anh nghênh đón chiêu tự bạo hủy thiên diệt địa này. Một vị cửu diệp nắm giữ Nghiệp Hoả tự bạo, cho dù là cường giả thập diệp cũng không dám đón đỡ như thế.

Lục Châu lật tay bóp nát tấm thẻ Miễn Dịch Sát Thương. Một toà Phật Tổ Kim Thân cao mười lăm trượng xuất hiện ngạo nghễ giữa trời!

Oanh —— ——

Toàn bộ cương khí bạo liệt đều bị Phật Tổ Kim Thân ngăn lại.

"Phật Tổ Kim Thân! Pháp thân này rõ ràng cũng chỉ là cửu diệp, vì sao lại có thể lù lù bất động ngăn chặn một vị cửu diệp khác tự bạo?" Có người cả kinh đến mức tròng mắt muốn rơi ra ngoài.

Tư Không Bắc Thần hoàn toàn bái phục Lục Châu, khẽ nói: "Thấy không, Lục huynh cố ý áp chế cảnh giới, chỉ dùng tu vi cửu diệp mà vẫn có thể nghiền ép Diệp Chân."

". . ."

"Hầy, có nói ngươi cũng không hiểu… Không biết ngươi có từng thấy cảnh mèo vờn chuột chưa? Khi mèo đối mặt với chuột, nó thường sẽ không lập tức cắn chết mà sẽ đùa giỡn một phen…" Tư Không Bắc Thần tốt bụng giải thích.

". . ."

Nhiếp Thanh Vân không nói nên lời, cảnh tượng này quả thật rất giống với miêu tả của Tư Không Bắc Thần.

. . .

Cơn tự bạo kết thúc, cương khí tiêu tán, qua mười giây toà Phật Tổ Kim Thân của Lục Châu cũng biến mất.

"Cửu Anh chỉ còn có năm cái đầu giương lên cao, Diệp Chân đã mất một mạng rồi." Có người khẽ nói.

Khi tầm nhìn khôi phục trở lại, Diệp Chân nhìn thấy Lục Châu vẫn bình yên vô sự, vừa vuốt râu vừa thong dong bước về phía hắn.

"Ngươi..."

Diệp Chân rốt cuộc cũng hoảng sợ! Qua nhiều năm tung hoành khắp hồng liên giới, đây là lần đầu tiên hắn cảm thấy hoảng hốt đến thế này. Hắn hy sinh một mạng mà vẫn không thể làm tổn thương đến Lục Châu dù chỉ một chút.

Diệp Chân kêu lên một tiếng đau đớn rồi phun ra tiên huyết. Đây là cái giá phải trả sau khi tự bạo.
Chương 948 Vô đề

Lục Châu thản nhiên nói: "Ngươi vẫn có thể tiếp tục tự bạo... Còn được năm lần."

"Ngươi rốt cuộc là ai?"

"Bây giờ mới nghĩ tới việc hỏi câu này có phải là hơi muộn rồi không?" Lục Châu từng bước ép sát.

Đám tu hành giả xung quanh, bao gồm đệ tử Vân Sơn, Thiên Vũ Viện và Phi Tinh Trai đều lặng ngắt như tờ nhìn lão nhân đang chậm rãi đi tới. Rõ ràng quanh thân lão nhân không có nguyên khí ba động nhưng từng cái giơ tay nhấc chân đều toát ra khí thế khiến sống lưng bọn hắn lạnh toát.

Quá mạnh!

Toàn bộ tự tin trong lòng Diệp Chân đều bị Lục Châu đánh tan. Trong đầu hắn đột nhiên nhớ tới câu nói vừa rồi của Lục Châu —— ngươi cho rằng ngươi hiểu lão phu?

Đáp án đã quá rõ ràng: hắn chẳng hiểu một chút nào.

Diệp Chân miễn cưỡng ổn định tâm tình sụp đổ, càng vào những lúc thế này càng không thể bối rối. Hắn vung ra mấy trăm tấm phù chỉ, để Nghiệp Hoả thiêu đốt rồi ném về phía trước, sau đó quay đầu bỏ chạy!

Lục Châu điểm nhẹ mũi chân, tung người đuổi theo. Thấy đám phù chỉ và Nghiệp Hoả đánh tới, Lục Châu tung ra một chưởng Tuyệt Thánh Khí Trí đánh tan mấy trăm tấm phù chỉ rồi dùng đại thần thông thuật truy kích.

Diệp Chân vẫn còn duy trì trạng thái khai diệp, mang theo pháp thân bỏ chạy nên mục tiêu quá lớn rất dễ tìm thấy. Hắn vọt về phía một ngọn sơn phong, rời khỏi Vân Sơn đài.

"Lão phu xem ngươi trốn đi đâu." Lục Châu phi hành phía trên đỉnh đầu Diệp Chân, trong lòng bàn tay xuất hiện một tấm thẻ Lồng Giam Trói Buộc! Lồng giam vuông vức màu vàng kim bay sát sau lưng Diệp Chân.

Tư Không Bắc Thần cau mày nói: "Đây là thủ đoạn gì thế?"

"Tư Không lão tặc, ngươi mà cũng có lúc nhìn không ra?" Nhiếp Thanh Vân lập tức nhân cơ hội trả đũa. Từ đầu đến giờ hắn đã nghe Tư Không Bắc Thần nói khoác đến mòn lỗ tai rồi.

"Không thèm tính toán với ngươi."

Tư Không Bắc Thần đạp không bay lên, đám người Vu Chính Hải và Ngu Thượng Nhung cũng đi theo quan sát. Mấy ngàn đệ tử Thiên Vũ Viện và Phi Tinh Trai cũng lục tục bay về phía ngọn sơn phong.

. . .

Diệp Chân đáp xuống Vành Khuyên đài trên ngọn sơn phong thứ ba, vừa ngẩng đầu nhìn lên đã thấy lồng giam vuông vức kia đang bay về phía mình. Hắn không khỏi ngạc nhiên, đây là thứ gì?

Lồng giam càng lúc càng lớn, biến thành một tấm lưới khổng lồ từ trên trời phủ xuống. Ầm! Lồng giam tiêu tán.

Lục Châu lắc đầu, vận khí của lão phu quá kém.

Song chưởng Diệp Chân đập xuống đất, Vành Khuyên đài đột nhiên phát sáng, vô số vòng tròn màu tím xuất hiện. Hắn nói khích: "Ngươi dám bước vào đây không? Ta sẽ tiếp tục khai diệp trong trận pháp này, xem ngươi làm gì được ta!"

"Có gì không dám." Lục Châu thản nhiên tiến vào Vành Khuyên đài.

Cùng lúc đó. Hơn vạn tu hành giả đều đang lăng không quan sát chờ xem kết quả cuộc chiến giữa hai người, bọn hắn dường như đã quên mất kẻ đứng đối diện mình là địch nhân.

"Chúng ta tới chậm rồi." Nhiếp Thanh Vân bất đắc dĩ thở dài, "Diệp Chân quả nhiên hiểu rất rõ mười hai ngọn chủ phong của Vân Sơn! Tư Không lão tặc, chuyến này e là vị bằng hữu của ngươi sẽ ăn phải trái đắng."

"Ngươi nói thế là sao?"

"Đây là Vu Thần Huyết Trận, mỗi một khắc trôi qua, trận này sẽ hấp thu một trăm năm tuổi thọ của người đứng trong trận. Bằng hữu của ngươi tuổi tác đã cao, mà Diệp Chân còn đến năm mạng…" Nhiếp Thanh Vân giải thích.

"Vậy ngươi còn không mau chóng đóng trận lại?"

"Người trong trận chưa chết thì không thể đóng lại." Nhiếp Thanh Vân đáp.

Trận pháp dưới Vành Khuyên đài rất nhanh đã tạo thành một khu vực phong bế, vụ khí màu tím bao phủ cả hai người bên trong. Diệp Chân vừa tươi cười lau đi máu tươi bên khoé miệng vừa nhìn Lục Châu ung dung bước vào trận văn. Đạo văn bốn phía bắt đầu hấp thu sinh cơ của hai người.

Lục Châu vừa đi tới vừa nhấc tay công kích. Kim sắc chưởng ấn mang theo Kim Diễm đánh về phía Diệp Chân. Diệp Chân đạp mạnh xuống đất, bốn bề yên tĩnh, nho bào trên thân khẽ bay, đạo văn như nước hấp thu cương khí, hồng liên Nghiệp Hoả va chạm với Kim Diễm rồi đồng thời bị triệt tiêu.

Sinh mệnh đang trôi qua.

"Tuổi thọ của ta còn rất dài, ngươi thì sao?" Diệp Chân cười nói.

Lục Châu lạnh nhạt nhìn Diệp Chân.

Tuổi thọ còn lại: 219.445 ngày

-10 ngày.

-20 ngày.

"Tuổi thọ của lão phu vẫn dài hơn ngươi."

"Vậy thì xem thử ai kiên trì được lâu hơn. Hôm nay ngươi không chết chính là ta vong."

Thọ mệnh tiếp tục giảm xuống. Từ khi Lục Châu xuyên không đến thế giới này, Diệp Chân là kẻ khó chơi nhất. Lục Châu nâng tay, bóp nát một tấm Thẻ Nghịch Chuyển ——

+600 ngày!

Sinh cơ bốn phía xuyên qua trận pháp tụ tập về phía Lục Châu rồi dung nhập vào cơ thể hắn.

Không đúng!

"Ngươi còn có thể bổ sung thọ mệnh?!" Con ngươi Diệp Chân co rụt lại, không khỏi lui về sau một bước.

Lục Châu thấy Thẻ Nghịch Chuyển đã tăng giá trị lên 600 ngày bèn thỏa mãn gật đầu, dùng chính câu Diệp Chân từng nói trả lại cho hắn:

"Ngươi đúng là không biết điều."

Diệp Chân mặt xám như tro tàn. Một cái đầu trong pháp thân bị trận pháp hút thọ mệnh, bắt đầu rũ xuống càng ngày càng thấp.

"Ngươi rốt cuộc là ai?!!" Tiếng Diệp Chân xuyên qua trận pháp truyền vào tai hơn vạn tu hành giả đang lăng không quan sát bên ngoài.

Cũng chính lúc này, thân ảnh Lục Châu loé lên xuất hiện ở phía trước, trong tay cầm Vị Danh Kiếm. Pháp thân kim liên cửu diệp xuất hiện nhìn chằm chằm vào năm cái đầu mãng xà của Cửu Anh. Đây đều là điểm công đức đó!

Tâm tình Diệp Chân chìm vào đáy cốc, người còn trận còn, điều này chẳng khác gì hắn vác đá ném lên chân mình. Cửu Anh lập tức phát tiết hồng cương để chống cự. Hồng liên Nghiệp Hoả lại va chạm với Kim Diễm. Phanh phanh phanh!

Lục Châu bay lên cao, thay đổi mục tiêu công kích về phía pháp thân Cửu Anh. Diệp Chân cả kinh, vội đạp đất bay lên, song chưởng rừng rực Nghiệp Hoả.

Lục Châu nhắm thẳng vào một cái đầu đang không ngừng đung đưa, Vị Danh Kiếm chém xuống. Mặc kệ hồng liên Nghiệp Hoả và chưởng ấn đánh tới, Lục Châu không hề dừng lại, tiếp tục huơ kiếm.

Xoẹt —— ——

Nghiệp Hoả và chưởng ấn bị chém đôi, Vị Danh Kiếm mang theo kiếm cương chém vào cái cổ tráng kiện của Cửu Anh.

"Không!!!" Diệp Chân gào lên đau đớn đến xé rách tim gan, ngửa mặt lên trời phun ra một ngụm máu tươi.

[Ting — đánh giết một mục tiêu, thu hoạch được 4.500 điểm công đức.]
Chương 949 Vô đề

Hơn vạn tu hành giả nhìn đến phát ngốc.

Mí mắt Nhiếp Thanh Vân không ngừng giật giật, vừa mới nói khoác về Vu Thần Huyết Trận xong, nhanh như vậy đã bị vả mặt.

Tư Không Bắc Thần cười ha hả: "Nhiếp Thanh Vân, ngươi đúng là đồ không biết xấu hổ, ta còn thấy thẹn thay cho ngươi!"

Tu hành giả Phi Tinh Trai đứng nơi xa nhất đột nhiên lên tiếng: "Chuẩn bị động thủ."

"Ai dám...
Chương 950 Vô đề

“Muốn tự sát một mạng? Ngươi mơ tưởng.”

Lục Châu nhấc tay, tấm thẻ Lôi Cương cuối cùng bị bóp nát, một đạo Lôi Cương bổ xuống thân thể Diệp Chân đồng thời đánh tan vô số ấn phù quanh người hắn.

Diệp Chân kêu lên một tiếng đau đớn, toàn thân bị đánh văng ra sau, máu tươi đầm đìa, trong mắt đều là vẻ không thể tin nổi.

Thân ảnh Lục Châu đã đến trước mặt...
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom