-
Chương 1006-1010
Chương1006
CHƯƠNG 1006
“Được ạ được ạ, ôi, ông cố ơi, cháu lại lỡ tay nhổ râu của ông rồi, cháu gắn lại cho ông nhé?”
Dao Dao nghịch ngợm nói, cô bé đâu biết chiếc vòng tay này có ý nghĩa gì với Trần Quốc Vinh.
“Ba, sao ba lại đưa vòng tay cho Dao Dao rồi? Dao Dao, mau trả lại cho ông cố.”
Trần Ngọc nặng lòng đi qua, vừa hay nhìn thấy cảnh này, bà vội vàng nói.
Trần Quốc Vinh như con nít trừng mắt nhìn bà: “Ba cho cháu gái của ba, liên quan gì tới bọn con! Hừ, ba cho Dao Dao rồi đó.”
Khoé miệng Trần Ngọc hơi giật giật, cuối cùng bà vẫn im lặng không nói.
Bà hiểu ý của cha là gì, ông muốn dùng cách này để nhờ bọn họ chăm sóc nhà họ Trần.
Năm đó, khi cha mới lập gia, một vị thượng sư đã tặng cho ông chuỗi vòng này, thực chất nó là một tấm bùa hộ mệnh đã thay ông chắn rất nhiều tai ương.
Mấy chục năm nay, cha đều không hề tháo nó ra, cũng không để bất kỳ ai chạm vào. Dù năm đó cha rất cưng chiều bà cũng không để bà chạm vào.
Cha già rồi.
Ông chỉ có thể dùng cách này để bảo vệ nhà họ Trần.
Thấy dáng vẻ già nua, trên mặt đều là nếp nhăn của ông, Trần Ngọc mới ý thức được rằng, người cha mạnh mẽ kiên cường kia đã trở thành một ông lão đầu tóc bạc trắng rồi.
Ông không thể che mưa chắn gió cho con mình được nữa.
Trần Ngọc cố kìm nước mắt: “Ba, người trong tộc tổ chức họp mặt, muốn chúng ta sang đó.”
Bà vốn định đến từ biệt cha, và cùng con gái dọn ra ngoài, trả lại vị trí gia chủ và tập đoàn Trần thị cho nhà họ Trần.
Nhưng thái độ bây giờ của cha khiến bà bắt đầu do dự, cuối cùng bà vẫn không nói ra.
Sắc mặt của Trần Quốc Vinh hơi ngưng lại, ông ta cười haha: “Vậy thì đi thôi, Tiểu ngọc, ba xin lỗi con, vất vả cho con rồi, cũng xin lỗi Hà. Ba biết bọn con đã cố gắng rồi, là người nhà họ Trần quá ngu xuẩn. Dù bọn con có quyết định thế nào thì ba cũng ủng hộ con.”
Trần Ngọc đẩy xe lăn, trên mặt toàn nước mắt.
Lúc này, trong từ đường nhà họ Trần.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!
Tất cả mọi người trong nhà họ Trần đều có mặt.
Anh một câu tôi một câu, bọn họ đều đang công kích Trần Ngọc và Triệu Thanh Hà, lời lẽ cực kỳ ác độc.
Một vài vị nguyên lão trong tộc cũng rất bất mãn, sắc mặt họ cực kỳ tệ.
Trần Vinh ngồi bên cạnh cúi đầu nói gì đó khiến cho đám nguyên lão càng thêm tức giận.
Triệu Thanh Hà tái mặt ngồi ở vị trí cuối cùng, rõ ràng cô đã chịu không ít uất ức.
Vương Bác Thần vẫn chưa tới.
“Triệu Thanh Hà, ông cụ để cô tiếp quản tập đoàn, bọn tôi đều ủng hộ cô, hi vọng cô khiến tập đoàn ngày càng phát triển, nhưng cô đã làm cái gì? Mới nhậm chức vài ngày thôi? Đã khiến tập đoàn bị đóng cửa rồi, cô không chịu trách nhiệm thì ai chịu trách nhiệm.”
Người của tam phòng lên tiếng trước.
Chương1007
CHƯƠNG 1007
Đại diện của tam phòng là Trần Quốc Cường- em họ của Trần Quốc Vinh, có vai vế ngang hàng với Trần Quốc Vinh, và cũng là một trong những nguyên lão của nhà họ Trần, có quyền rất lớn.
Buổi họp mặt này là do ông cụ ba Trần Quốc Cường của tam phòng, ông cụ hai Trần Quốc Vĩ của nhị phòng và Trần Thắng đại diện chi họ phụ đứng ra dẫn dầu.
Mục đính của họ là nhân cơ hội ngày mà cướp lấy vị trí gia chủ từ tay đại phòng.
Theo như gia quy của nhà họ Trần, vị trí gia chủ chỉ có thể giao cho con trai trưởng. Những phòng và nhánh phụ còn lại sau khi đạt đến một tư cách nhất định sẽ được tiến vào hàng nguyên lão, giúp đỡ gia chủ quản lý gia tộc.
Nếu Trần Quốc Vinh hoặc Trần Vinh là gia chủ thì bọn họ đâu dám vi phạm gia quy.
Nhưng bây giờ thì sao?
Một đứa con gái đã lấy chồng lại trở thành gia chủ của gia tộc. Quan trọng nhất là đứa cháu ngoại như Triệu Thanh Hà cũng tiếp quản tập đoàn Trần thị.
Chuyện này khiến các phòng khác khó chấp nhận nổi.
Trước đó, dưới sức ép mạnh mẽ của Vương Bác Thần, bọn họ chỉ đành nghe theo.
Nhưng hiện tại tập đoàn Trần Thị đã bị niêm phong, đây chính là một cái cớ để vùng lên.
Muốn lợi dụng cơ hội này cướp lấy vị trí gia chủ.
Cho dù không cướp được thì khiến cho Trần Vinh trở thành gia chủ thế hệ mới của nhà họ Trần cũng được.
Trần Vinh thiếu quyết đoán, không quả quyết, rất dễ khống chế, như vậy cũng phù hợp với lợi ích của bọn họ.
Mà trong khoảng thời gian này, Trần Vinh chạy khắp nơi, bí mật liên kết với các chi để cướp quyền, thế là các chi nhân cơ hội ủng hộ Trần Vinh, chính là bởi vì Trần Vinh dễ khống chế và đã có được không ít lời hứa hẹn và lợi ích từ phía Trần Vinh.
Vì vậy, Trần Bằng Trình, cháu trai của Trần Quốc Cường của tam phòng đã bắt đầu làm loạn rồi.
Người của chi thứ ba vừa làm loạn, người của chi thứ hai nhân cơ hội hùa theo: “Không sai, Triệu Thanh Hà, chúng tôi cũng không phải nhắm vào cô, chúng tôi biết cô có năng lực, thế nhưng, ở đây là Ma Đô, dù sao cô cũng chỉ là người đến từ địa phương nhỏ bé, nói khó nghe một chút thì so với Ma Đô, thành phố Hà Châu chính là vùng quê. Chút năng lực đó của cô căn bản không đủ ở đây, cô thậm chí còn không biết mình đã đắc tội với người nào, chẳng lẽ điều này không chứng minh được rằng năng lực của cô không đủ sao? Chúng tôi cũng không phải nhắm vào cô, chỉ là cảm thấy cô đã không còn thích hợp để quản lý tập đoàn Trần Thị nữa.”
Có người dẫn đầu, những người còn lại nhao nhao mở miệng nói: “Đúng vậy, nếu cô đã là người quản lý của tập đoàn Trần Thị, vậy cô nên đặt lợi ích của tập đoàn Trần Thị lên hàng đầu chứ không nên xem trọng danh tiếng của một cá nhân. Hiện tại cô chọn cái nhỏ bỏ cái lớn, khiến chúng tôi làm sao có thể tín phục cô nữa?”
Lại có người chỉ trích, nói: “Tôi nghe nói tập đoàn chúng ta bị niêm phong là bởi vì trong Hội giao lưu tinh anh hôm qua, cô đã từ chối lời mời khiêu vũ của cậu Tống và tát vào mặt cậu Tống, nói năng lỗ m ãng nên mới rước tai họa. Nếu mọi người đều giống như cô thì nhà họ Trần có thể phát triển đến quy mô như hiện tại sao? Nếu người quản lý của tập đoàn Trần Thị đều giống như cô, vậy tập đoàn Trần Thị còn có tương lai sao?”
Một số người khác thì lời lẽ chuẩn xác: “Nói một câu khó nghe, mặc dù nhà họ Trần chúng ta được xưng là tam hùng của Ma Đô cùng với nhà họ Bạch và nhà họ Tống, nhưng trên thực tế mọi người đều biết, nhà họ Tống là mạnh nhất. Nhà họ Tống có bối cảnh phi thường, lại có thế gia nâng đỡ, nhà họ Trần chúng ta căn bản không phải là đối thủ. Cậu Tống mời cô, đó chính là nể mặt cô. Hiện tại tập đoàn Trần Thị bị niêm phong rồi, không cần hỏi cũng biết chắc chắn là ý của cậu Tống.”
Chương1008
CHƯƠNG 1008
Còn có người nói với vẻ kỳ quái: “Hừ, giả vờ đoan chính cái gì? Ai chẳng biết chút chuyện thối nát kia của cô. Ở cùng cậu Tống một đêm thì sao chứ? Cũng không mất đi miếng thịt nào của cô.”
Những người này nói chuyện cực kỳ khó nghe, ý của bọn họ đều rất rõ ràng, Triệu Thành Hà không nên từ chối cậu Tống, nên ở cùng cậu Tống một đêm.
Người nhà họ Trần vẫn không biết bên ngoài đã xảy ra chuyện gì, mà cái chết của Tống Nguyên Lễ cũng bị khống chế trong phạm vi nhỏ, trên thực tế, người biết được chuyện cũng không nhiều.
Nhà họ Tống cũng không công bố, chỉ lưu truyền giữa một số người biết chuyện.
Mà nhà họ Trần lại không biết những tin tức này, có thể thấy những người không nhạy tin tức như thế nào, đồng thời cũng có thể nhìn ra bọn họ ngu xuẩn đến mức nào.
Lúc tập đoàn Trần Thị bị niêm phong, bọn họ đã hoảng rồi, đâu còn tâm tư mà đi nghe ngóng những chuyện này.
Nếu bọn họ có thể có được con mắt tinh tường như vậy thì sớm đã tra được một số tin tức của công ty Hoa Nguyên rồi, mà lâu như vậy rồi, bọn họ vẫn không hiểu biết gì về công ty Hoa Nguyên, một chút cũng không nhìn ra, chỉ dựa vào suy luận chủ quan mà chế nhạo Triệu Thanh Hà.
Đủ để thấy bọn họ ngu xuẩn như thế nào.
Triệu Thanh Hà nghiến răng không nói gì.
Những người này, ngoại trừ thấy người gặp nguy thừa cơ hãm hại ra thì còn biết làm gì?
Hiện tại nhà họ Trần gặp khủng hoảng, mọi người nên hợp mưu hợp sức, đoàn kết một lòng để cùng nhau vượt qua cửa ải khó khăn.
Thế nhưng những người này chỉ biết tranh quyền đoạt lợi, thực sự khiến người ta đau lòng.
Ông hai Trần Quốc Vĩ và ông ba Trần Quốc Cường không nói gì cả, hai người nháy mắt với Trần Vinh.
Trần Vinh đứng ra nói: “Thanh Hà, cháu cũng nhìn thấy rồi đấy, mọi người không phải là không hài lòng với con người của cháu mà là không tín nhiệm năng lực của cháu. Tập đoàn Trần Thị vừa được giao vào tay cháu liền xảy ra chuyện như vậy, mọi người có ý kiến cũng là chuyện bình thường, cháu phải hiểu cho cảm nhận của mọi người, dù sao một đại gia đình như vậy đều dựa vào tập đoàn Trần Thị để sinh sống.”
Trần Vinh giả vờ thở dài bất lực: “Cậu cũng biết trong lòng cháu không dễ chịu gì, nhưng đây cũng là chuyện không còn cách nào khác. Hai ông và cậu đây cũng là nghĩ cho cháu, cháu giao quyền quản lý tập đoàn Trần Thị ra đi, bọn cậu cũng vì muốn tốt cho cháu. Hiện tại cháu đã đắc tội với nhà họ Tống, bọn cậu cũng rất khó xử. Nhưng cho dù nói thế nào thì lợi ích gia tộc là quan trọng nhất, chỉ có thể để cháu thiệt thòi một chút mà thôi.”
Trần Vinh nói lời này rất hay, trông có vẻ như đang nghĩ cho Triệu Thanh Hà nhưng trên thực tế lại vô cùng độc địa.
Âm thầm ép vua thoái vị.
Muốn tranh giành quyền lực.
Triệu Thanh Hà cắn môi, không nói lời nào.
Bởi vì cô đã không biết phải nói gì với những người nhà họ Trần này rồi!
Ngay cả một câu cũng không muốn nói.
Nếu là quyền quản lý tập đoàn Trần Thị, cô cũng không thích một chút nào, cô sẽ giao ra không chút do dự.
Chương1009
CHƯƠNG 1009
Nhưng quyền quản lý này là ông ngoại giao cho cô, cô không thể khiến ông ngoại thất vọng.
Cho dù giao ra cũng phải giao cho ông ngoại, chỉ cần ông ngoại đồng ý, cố sẽ lập tức từ chức.
Về phía nhà họ Tống, cô hoàn toàn không lo lắng chút nào. Một mặt là vì chồng cô – Vương Bác Thần là người thế thân Thần chủ, Thần chủ sẽ không cho phép nhà họ Tống bắt nạt người khác như vậy, cô tin Thần chủ sẽ chủ trì công đạo.
Mặt khác là bởi vì Tư Lam đã tới rồi, khiến cô không cần lo lắng.
Vì vậy, tuy rằng tập đoàn Trần Thị hiện tại vẫn đang bị niên phong nhưng không bao lâu nữa sẽ có thể được gỡ bỏ niêm phong, hiện tại Tư Lam chỉ là lợi dụng kết quả này để áp chế nhà họ Tống.
Nhưng những điều này, cô không thể nói với người nhà họ Trần.
Cô đã nói với người nhà họ Trần rồi, việc bị niêm phong chỉ là tạm thời thôi, rất nhanh sẽ có thể được gỡ bỏ.
Nhưng đổi lại chỉ là những lời chế giễu và sỉ nhục vô tận.
Vì vậy, bây giờ, cô không buồn giải thích thêm bất cứ câu nào nữa.
Nhìn thấy Triệu Thanh Hà không có động tĩnh gì, Trần Vinh không khỏi thầm tức giận, lạnh lùng nói: “Triệu Thanh Hà, cháu đừng rượu mừng không uống muốn uống rượu phạt, cậu coi cháu là cháu ngoại gái nên mới nói như vậy với cháu, cứ phải cấu xe nhau sao? Cháu cứ phải hại chết tập đoàn Trần Thị mới cam lòng sao?”
Triệu Thanh Hà ngang ngược nói: “Điều nên nói tôi đều đã nói rồi, tại sao các người không thể đợi thêm một ngày.”
“Đợi thêm một ngày? Sau đó để nhà họ Trần chết hết sạch?”
Ông hai Trần Quốc vĩ mở miệng nói với ánh mắt u ám, những người khác lập tức ngậm miệng.
Hội nguyên lão có quyền lực rất lớn, chỉ kém hơn quyền lực của gia chủ một chút. Mà vào một thời điểm quan trọng nào đó, sau khi Hội nguyên lão trưng cầu được sự đồng ý của 2/3 thành viên gia tộc thì đều có thể thay đổi gia chủ.
Trần Quốc Vĩ vỗ bàn một cái, nghiêm nghị nói: “Hôm nay cô bắt buộc phải giao quyền quản lý tập đoàn Trần Thị ra, không giao cũng phải giao. Cô họ Triệu không phải họ Trần, cô chỉ là người ngoài. Gia chủ hồ đồ mới giao tập đoàn Trần Thị cho một người ngoài như cô, hiện tại tập đoàn Trần Thị đã bị cô hại đến mức bị niêm phong, chẳng lẽ đây không phải lỗi của cô sao? Cô còn dám tranh cãi!”
Ông ba Trần Quốc Cường cười khẩy, nói: “Triệu Thanh Hà, danh tiếng trong quá khứ của cô thối nát như thế nào tôi không nói nữa, hiện tại cô còn muốn hại chết nhà họ Trần? Đừng không biết điều, bọn tôi nể mặt lão gia chủ, nể tình Vương Bác Thần đã cứu nhà họ Trần một lần, vì vậy mới cho cô một cơ hội quản lý tập đoàn Trần Thị như vậy, nhưng cô không có tiền đồ thì trách ai? Có thể ở lại nhà họ Trần đã là phúc khí lớn nhất của nhà các cô rồi, đừng ép chúng tôi đuổi nhà các cô đi.”
Triệu Thanh Hà nhịn cơn tức giận lại, nói: “Tôi quản lý tập đoàn Trần Thị, đây là lời dặn dò của ông ngoại, các người muốn tranh quyền thì đừng nói chuyện ra vẻ đường hoàng khiến người khác ghê tởm như vậy. Trừ khi ông ngoại lên tiếng, nếu không, các người dập tắt ý muốn này đi.”
“Tại sao ông ngoại lại để tôi quản lý tập đoàn Trần Thị? Chính là vì bất mãn, hận rèn sắt không thành thép với các người, các người khiến ông ấy thất vọng cực độ rồi. Tôi cười nhạo các người thật là một đám ếch ngồi đáy giếng, cái gì cũng không biết, chỉ biết tranh quyền đoạt lợi, chỉ nhìn chằm chằm vào chút lợi nhỏ trước mắt.”
“Cậu, cậu là con trai cả của ông ngoại, nhưng tại sao hiện tại ông ngoại không để cậu nắm quyền? Chính là vì cậu quá yếu đuối, cậu quá dễ bị khống chế. Nhà họ Trần giao vào tay cậu sẽ chỉ lụn bại, vì vậy ông ngoại không có lựa chọn nào khác ngoài việc giao cho mẹ tôi và tôi quản lý trước.”
“Thân là người nối nghiệp của ông ngoại mà đến chút chuyện này cậu cũng không nhìn thấu, lại còn bị người khác xúi giục cướp quyền ở đây, thật là cực kỳ ngu xuẩn.”
Chương1010
CHƯƠNG 1010
Lời nói của Triệu Thanh Hà không chút nể tình, vạch trần mục đích thực sự của những người này ra.
Ngay lập tức, không ít người tức giận ra mặt, đặc biệt là Trần Vinh mặt đỏ bừng bừng khi bị cháu gái ngoại thuyết giáo trước mặt nhiều người như vậy.
Ông ta tức giận nói: “Triệu Thanh Hà, cô là đồ không biết liêm sỉ, nể tình ông cụ nên mới giữ cho cô chút thể diện, không vạch trần những chuyện cũ ghê tởm kia của cô. Vậy mà cô lại không biết tốt xấu, vậy thì đừng trách bọn tôi vô tình. Đây là do cô tự chuốc lấy. Cô giống hệt mẹ cô, thèm muốn đàn ông đến phát điên, chưa kết hôn mà đã có thai, mất mặt đến tận cửa nhà rồi, ai mà chẳng biết danh tiếng của các cô hôi thối như thế nào chứ? Có thể để cho các cô vào cửa nhà họ Trần đã là khoan hồng độ lượng lắm rồi. Bây giờ còn muốn quản lý nhà họ Trần, ai cho cô mặt mũi đó?”
“Cô đắc tội với cậu Tống, bản thân cô muốn chết thì đừng kéo bọn tôi vào, cậu Tống bảo cô ngủ cùng, đó chính là coi trọng cô, đó chính là ban ơn cho cô. Với thân phận của cậu Tống, ngủ với cô chính là ban thưởng cho cô rồi, cô lại còn dám từ chối, còn dám tát cậu Tống trước mặt mọi người, cô thật là không biết sống chết.”
Triệu Thanh Hà tức giận đến run cả người, cô không ngờ rằng người nhà họ Trần lại ác độc như vậy.
Tất cả những gì cô làm đều là vì gia đình họ Trần!
Nhưng những người này thì sao? Không những không hỗ trợ, ngược lại còn gây cản trở.
Trần Quốc Vĩ nói với giọng điệu coi trời bằng vung: “Triệu Thanh Hà, cô chỉ là một chiếc giày rách mà thôi, nhà họ Triệu bị cô hại đến nhà tan cửa nát, bây giờ cô còn muốn đến hãm hại nhà họ Trần? Ngay cả người nhà của cô cũng chê cô bẩn, đuổi cô ra khỏi cửa, cô còn có mặt mũi ngồi đây sao? Nếu là trước đây thì cô sớm đã bị nhốt trong lồ ng heo rồi. Hiện tại còn dám xúc phạm tới người bậc trên, ai cho cô dũng khí vậy?”
Trần Quốc Vĩ lãnh đạm nói: “Nói nhiều cũng vô ích, đây là quyết định của toàn bộ người nhà họ Trần. Chỉ cần 2/3 số người của nhà họ Trần đồng ý, Hội nguyên lão sẽ có quyền thay thế gia chủ, bao gồm cả người phụ trách tập đoàn. Nếu cô đã muốn cấu xé nhau rồi, vậy chúng tôi cũng không cần phải giữ thể diện cho cô nữa.”
Có hai vị nguyên lão Trần Quốc Vĩ và Trần Quốc Cường dẫn đầu, những người khác của nhà họ Trần cũng không giả vờ nữa, lần lượt lộ ra bộ mặt kinh tởm.
Cháu trai của Trần Quốc Cường, Trần Bằng Trình, nói với vẻ mặt ghê tởm: “Triệu Thanh Hà, cô thật là không biết điều, vốn dĩ mọi người muốn giữ cho cô chút thể diện để cô tự mình lui xuống, nhưng cô lại không biết tốt xấu, cứ khăng khăng nhúng tay vào chuyện của nhà họ Trần. Cô chẳng qua chỉ là một con đ ĩ thối nát mà cũng có tư cách nhúng tay vào chuyện của nhà họ Trần sao?”
“Triệu Thanh Hà đã hủy hoại thanh danh của nhà họ Trần, gây ra rắc rối lớn cho nhà họ Trần, đã không còn thích hợp để quản lý tập đoàn Trần Thị nữa. Ông hai, ông ba, không cần phí lời với cô ta, trực tiếp đuổi thẳng khỏi gia tộc đi.”
“Gia đình này chính là lũ sâu mọt, cho rằng mình có chút sản nghiệp ở thành phố Hà Châu mà dám chỉ tay năm ngón ở nhà họ Trần? Thứ gì vậy chứ, so với Ma Đô, thành phố Hà Châu có khác gì nông thôn chứ? Một gia đình quê mùa, dựa vào cái gì mà nhúng tay vào chuyện của nhà họ Trần?”
“Đúng vậy, nếu không phải con tiện nhân vô liêm sỉ này đắc tội với cậu Tống, nhà họ Trần chúng ta cũng không đến bước đường như hiện tại. Từ sau khi gia đình bọn họ đến đây, trong nhà xảy ra biết bao nhiêu chuyện? Gia đình này chính là sao Chổi, mau chóng đuổi đi đi.”
“Các người quyết định muốn làm chuyện này tới cùng sao?”
CHƯƠNG 1006
“Được ạ được ạ, ôi, ông cố ơi, cháu lại lỡ tay nhổ râu của ông rồi, cháu gắn lại cho ông nhé?”
Dao Dao nghịch ngợm nói, cô bé đâu biết chiếc vòng tay này có ý nghĩa gì với Trần Quốc Vinh.
“Ba, sao ba lại đưa vòng tay cho Dao Dao rồi? Dao Dao, mau trả lại cho ông cố.”
Trần Ngọc nặng lòng đi qua, vừa hay nhìn thấy cảnh này, bà vội vàng nói.
Trần Quốc Vinh như con nít trừng mắt nhìn bà: “Ba cho cháu gái của ba, liên quan gì tới bọn con! Hừ, ba cho Dao Dao rồi đó.”
Khoé miệng Trần Ngọc hơi giật giật, cuối cùng bà vẫn im lặng không nói.
Bà hiểu ý của cha là gì, ông muốn dùng cách này để nhờ bọn họ chăm sóc nhà họ Trần.
Năm đó, khi cha mới lập gia, một vị thượng sư đã tặng cho ông chuỗi vòng này, thực chất nó là một tấm bùa hộ mệnh đã thay ông chắn rất nhiều tai ương.
Mấy chục năm nay, cha đều không hề tháo nó ra, cũng không để bất kỳ ai chạm vào. Dù năm đó cha rất cưng chiều bà cũng không để bà chạm vào.
Cha già rồi.
Ông chỉ có thể dùng cách này để bảo vệ nhà họ Trần.
Thấy dáng vẻ già nua, trên mặt đều là nếp nhăn của ông, Trần Ngọc mới ý thức được rằng, người cha mạnh mẽ kiên cường kia đã trở thành một ông lão đầu tóc bạc trắng rồi.
Ông không thể che mưa chắn gió cho con mình được nữa.
Trần Ngọc cố kìm nước mắt: “Ba, người trong tộc tổ chức họp mặt, muốn chúng ta sang đó.”
Bà vốn định đến từ biệt cha, và cùng con gái dọn ra ngoài, trả lại vị trí gia chủ và tập đoàn Trần thị cho nhà họ Trần.
Nhưng thái độ bây giờ của cha khiến bà bắt đầu do dự, cuối cùng bà vẫn không nói ra.
Sắc mặt của Trần Quốc Vinh hơi ngưng lại, ông ta cười haha: “Vậy thì đi thôi, Tiểu ngọc, ba xin lỗi con, vất vả cho con rồi, cũng xin lỗi Hà. Ba biết bọn con đã cố gắng rồi, là người nhà họ Trần quá ngu xuẩn. Dù bọn con có quyết định thế nào thì ba cũng ủng hộ con.”
Trần Ngọc đẩy xe lăn, trên mặt toàn nước mắt.
Lúc này, trong từ đường nhà họ Trần.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!
Tất cả mọi người trong nhà họ Trần đều có mặt.
Anh một câu tôi một câu, bọn họ đều đang công kích Trần Ngọc và Triệu Thanh Hà, lời lẽ cực kỳ ác độc.
Một vài vị nguyên lão trong tộc cũng rất bất mãn, sắc mặt họ cực kỳ tệ.
Trần Vinh ngồi bên cạnh cúi đầu nói gì đó khiến cho đám nguyên lão càng thêm tức giận.
Triệu Thanh Hà tái mặt ngồi ở vị trí cuối cùng, rõ ràng cô đã chịu không ít uất ức.
Vương Bác Thần vẫn chưa tới.
“Triệu Thanh Hà, ông cụ để cô tiếp quản tập đoàn, bọn tôi đều ủng hộ cô, hi vọng cô khiến tập đoàn ngày càng phát triển, nhưng cô đã làm cái gì? Mới nhậm chức vài ngày thôi? Đã khiến tập đoàn bị đóng cửa rồi, cô không chịu trách nhiệm thì ai chịu trách nhiệm.”
Người của tam phòng lên tiếng trước.
Chương1007
CHƯƠNG 1007
Đại diện của tam phòng là Trần Quốc Cường- em họ của Trần Quốc Vinh, có vai vế ngang hàng với Trần Quốc Vinh, và cũng là một trong những nguyên lão của nhà họ Trần, có quyền rất lớn.
Buổi họp mặt này là do ông cụ ba Trần Quốc Cường của tam phòng, ông cụ hai Trần Quốc Vĩ của nhị phòng và Trần Thắng đại diện chi họ phụ đứng ra dẫn dầu.
Mục đính của họ là nhân cơ hội ngày mà cướp lấy vị trí gia chủ từ tay đại phòng.
Theo như gia quy của nhà họ Trần, vị trí gia chủ chỉ có thể giao cho con trai trưởng. Những phòng và nhánh phụ còn lại sau khi đạt đến một tư cách nhất định sẽ được tiến vào hàng nguyên lão, giúp đỡ gia chủ quản lý gia tộc.
Nếu Trần Quốc Vinh hoặc Trần Vinh là gia chủ thì bọn họ đâu dám vi phạm gia quy.
Nhưng bây giờ thì sao?
Một đứa con gái đã lấy chồng lại trở thành gia chủ của gia tộc. Quan trọng nhất là đứa cháu ngoại như Triệu Thanh Hà cũng tiếp quản tập đoàn Trần thị.
Chuyện này khiến các phòng khác khó chấp nhận nổi.
Trước đó, dưới sức ép mạnh mẽ của Vương Bác Thần, bọn họ chỉ đành nghe theo.
Nhưng hiện tại tập đoàn Trần Thị đã bị niêm phong, đây chính là một cái cớ để vùng lên.
Muốn lợi dụng cơ hội này cướp lấy vị trí gia chủ.
Cho dù không cướp được thì khiến cho Trần Vinh trở thành gia chủ thế hệ mới của nhà họ Trần cũng được.
Trần Vinh thiếu quyết đoán, không quả quyết, rất dễ khống chế, như vậy cũng phù hợp với lợi ích của bọn họ.
Mà trong khoảng thời gian này, Trần Vinh chạy khắp nơi, bí mật liên kết với các chi để cướp quyền, thế là các chi nhân cơ hội ủng hộ Trần Vinh, chính là bởi vì Trần Vinh dễ khống chế và đã có được không ít lời hứa hẹn và lợi ích từ phía Trần Vinh.
Vì vậy, Trần Bằng Trình, cháu trai của Trần Quốc Cường của tam phòng đã bắt đầu làm loạn rồi.
Người của chi thứ ba vừa làm loạn, người của chi thứ hai nhân cơ hội hùa theo: “Không sai, Triệu Thanh Hà, chúng tôi cũng không phải nhắm vào cô, chúng tôi biết cô có năng lực, thế nhưng, ở đây là Ma Đô, dù sao cô cũng chỉ là người đến từ địa phương nhỏ bé, nói khó nghe một chút thì so với Ma Đô, thành phố Hà Châu chính là vùng quê. Chút năng lực đó của cô căn bản không đủ ở đây, cô thậm chí còn không biết mình đã đắc tội với người nào, chẳng lẽ điều này không chứng minh được rằng năng lực của cô không đủ sao? Chúng tôi cũng không phải nhắm vào cô, chỉ là cảm thấy cô đã không còn thích hợp để quản lý tập đoàn Trần Thị nữa.”
Có người dẫn đầu, những người còn lại nhao nhao mở miệng nói: “Đúng vậy, nếu cô đã là người quản lý của tập đoàn Trần Thị, vậy cô nên đặt lợi ích của tập đoàn Trần Thị lên hàng đầu chứ không nên xem trọng danh tiếng của một cá nhân. Hiện tại cô chọn cái nhỏ bỏ cái lớn, khiến chúng tôi làm sao có thể tín phục cô nữa?”
Lại có người chỉ trích, nói: “Tôi nghe nói tập đoàn chúng ta bị niêm phong là bởi vì trong Hội giao lưu tinh anh hôm qua, cô đã từ chối lời mời khiêu vũ của cậu Tống và tát vào mặt cậu Tống, nói năng lỗ m ãng nên mới rước tai họa. Nếu mọi người đều giống như cô thì nhà họ Trần có thể phát triển đến quy mô như hiện tại sao? Nếu người quản lý của tập đoàn Trần Thị đều giống như cô, vậy tập đoàn Trần Thị còn có tương lai sao?”
Một số người khác thì lời lẽ chuẩn xác: “Nói một câu khó nghe, mặc dù nhà họ Trần chúng ta được xưng là tam hùng của Ma Đô cùng với nhà họ Bạch và nhà họ Tống, nhưng trên thực tế mọi người đều biết, nhà họ Tống là mạnh nhất. Nhà họ Tống có bối cảnh phi thường, lại có thế gia nâng đỡ, nhà họ Trần chúng ta căn bản không phải là đối thủ. Cậu Tống mời cô, đó chính là nể mặt cô. Hiện tại tập đoàn Trần Thị bị niêm phong rồi, không cần hỏi cũng biết chắc chắn là ý của cậu Tống.”
Chương1008
CHƯƠNG 1008
Còn có người nói với vẻ kỳ quái: “Hừ, giả vờ đoan chính cái gì? Ai chẳng biết chút chuyện thối nát kia của cô. Ở cùng cậu Tống một đêm thì sao chứ? Cũng không mất đi miếng thịt nào của cô.”
Những người này nói chuyện cực kỳ khó nghe, ý của bọn họ đều rất rõ ràng, Triệu Thành Hà không nên từ chối cậu Tống, nên ở cùng cậu Tống một đêm.
Người nhà họ Trần vẫn không biết bên ngoài đã xảy ra chuyện gì, mà cái chết của Tống Nguyên Lễ cũng bị khống chế trong phạm vi nhỏ, trên thực tế, người biết được chuyện cũng không nhiều.
Nhà họ Tống cũng không công bố, chỉ lưu truyền giữa một số người biết chuyện.
Mà nhà họ Trần lại không biết những tin tức này, có thể thấy những người không nhạy tin tức như thế nào, đồng thời cũng có thể nhìn ra bọn họ ngu xuẩn đến mức nào.
Lúc tập đoàn Trần Thị bị niêm phong, bọn họ đã hoảng rồi, đâu còn tâm tư mà đi nghe ngóng những chuyện này.
Nếu bọn họ có thể có được con mắt tinh tường như vậy thì sớm đã tra được một số tin tức của công ty Hoa Nguyên rồi, mà lâu như vậy rồi, bọn họ vẫn không hiểu biết gì về công ty Hoa Nguyên, một chút cũng không nhìn ra, chỉ dựa vào suy luận chủ quan mà chế nhạo Triệu Thanh Hà.
Đủ để thấy bọn họ ngu xuẩn như thế nào.
Triệu Thanh Hà nghiến răng không nói gì.
Những người này, ngoại trừ thấy người gặp nguy thừa cơ hãm hại ra thì còn biết làm gì?
Hiện tại nhà họ Trần gặp khủng hoảng, mọi người nên hợp mưu hợp sức, đoàn kết một lòng để cùng nhau vượt qua cửa ải khó khăn.
Thế nhưng những người này chỉ biết tranh quyền đoạt lợi, thực sự khiến người ta đau lòng.
Ông hai Trần Quốc Vĩ và ông ba Trần Quốc Cường không nói gì cả, hai người nháy mắt với Trần Vinh.
Trần Vinh đứng ra nói: “Thanh Hà, cháu cũng nhìn thấy rồi đấy, mọi người không phải là không hài lòng với con người của cháu mà là không tín nhiệm năng lực của cháu. Tập đoàn Trần Thị vừa được giao vào tay cháu liền xảy ra chuyện như vậy, mọi người có ý kiến cũng là chuyện bình thường, cháu phải hiểu cho cảm nhận của mọi người, dù sao một đại gia đình như vậy đều dựa vào tập đoàn Trần Thị để sinh sống.”
Trần Vinh giả vờ thở dài bất lực: “Cậu cũng biết trong lòng cháu không dễ chịu gì, nhưng đây cũng là chuyện không còn cách nào khác. Hai ông và cậu đây cũng là nghĩ cho cháu, cháu giao quyền quản lý tập đoàn Trần Thị ra đi, bọn cậu cũng vì muốn tốt cho cháu. Hiện tại cháu đã đắc tội với nhà họ Tống, bọn cậu cũng rất khó xử. Nhưng cho dù nói thế nào thì lợi ích gia tộc là quan trọng nhất, chỉ có thể để cháu thiệt thòi một chút mà thôi.”
Trần Vinh nói lời này rất hay, trông có vẻ như đang nghĩ cho Triệu Thanh Hà nhưng trên thực tế lại vô cùng độc địa.
Âm thầm ép vua thoái vị.
Muốn tranh giành quyền lực.
Triệu Thanh Hà cắn môi, không nói lời nào.
Bởi vì cô đã không biết phải nói gì với những người nhà họ Trần này rồi!
Ngay cả một câu cũng không muốn nói.
Nếu là quyền quản lý tập đoàn Trần Thị, cô cũng không thích một chút nào, cô sẽ giao ra không chút do dự.
Chương1009
CHƯƠNG 1009
Nhưng quyền quản lý này là ông ngoại giao cho cô, cô không thể khiến ông ngoại thất vọng.
Cho dù giao ra cũng phải giao cho ông ngoại, chỉ cần ông ngoại đồng ý, cố sẽ lập tức từ chức.
Về phía nhà họ Tống, cô hoàn toàn không lo lắng chút nào. Một mặt là vì chồng cô – Vương Bác Thần là người thế thân Thần chủ, Thần chủ sẽ không cho phép nhà họ Tống bắt nạt người khác như vậy, cô tin Thần chủ sẽ chủ trì công đạo.
Mặt khác là bởi vì Tư Lam đã tới rồi, khiến cô không cần lo lắng.
Vì vậy, tuy rằng tập đoàn Trần Thị hiện tại vẫn đang bị niên phong nhưng không bao lâu nữa sẽ có thể được gỡ bỏ niêm phong, hiện tại Tư Lam chỉ là lợi dụng kết quả này để áp chế nhà họ Tống.
Nhưng những điều này, cô không thể nói với người nhà họ Trần.
Cô đã nói với người nhà họ Trần rồi, việc bị niêm phong chỉ là tạm thời thôi, rất nhanh sẽ có thể được gỡ bỏ.
Nhưng đổi lại chỉ là những lời chế giễu và sỉ nhục vô tận.
Vì vậy, bây giờ, cô không buồn giải thích thêm bất cứ câu nào nữa.
Nhìn thấy Triệu Thanh Hà không có động tĩnh gì, Trần Vinh không khỏi thầm tức giận, lạnh lùng nói: “Triệu Thanh Hà, cháu đừng rượu mừng không uống muốn uống rượu phạt, cậu coi cháu là cháu ngoại gái nên mới nói như vậy với cháu, cứ phải cấu xe nhau sao? Cháu cứ phải hại chết tập đoàn Trần Thị mới cam lòng sao?”
Triệu Thanh Hà ngang ngược nói: “Điều nên nói tôi đều đã nói rồi, tại sao các người không thể đợi thêm một ngày.”
“Đợi thêm một ngày? Sau đó để nhà họ Trần chết hết sạch?”
Ông hai Trần Quốc vĩ mở miệng nói với ánh mắt u ám, những người khác lập tức ngậm miệng.
Hội nguyên lão có quyền lực rất lớn, chỉ kém hơn quyền lực của gia chủ một chút. Mà vào một thời điểm quan trọng nào đó, sau khi Hội nguyên lão trưng cầu được sự đồng ý của 2/3 thành viên gia tộc thì đều có thể thay đổi gia chủ.
Trần Quốc Vĩ vỗ bàn một cái, nghiêm nghị nói: “Hôm nay cô bắt buộc phải giao quyền quản lý tập đoàn Trần Thị ra, không giao cũng phải giao. Cô họ Triệu không phải họ Trần, cô chỉ là người ngoài. Gia chủ hồ đồ mới giao tập đoàn Trần Thị cho một người ngoài như cô, hiện tại tập đoàn Trần Thị đã bị cô hại đến mức bị niêm phong, chẳng lẽ đây không phải lỗi của cô sao? Cô còn dám tranh cãi!”
Ông ba Trần Quốc Cường cười khẩy, nói: “Triệu Thanh Hà, danh tiếng trong quá khứ của cô thối nát như thế nào tôi không nói nữa, hiện tại cô còn muốn hại chết nhà họ Trần? Đừng không biết điều, bọn tôi nể mặt lão gia chủ, nể tình Vương Bác Thần đã cứu nhà họ Trần một lần, vì vậy mới cho cô một cơ hội quản lý tập đoàn Trần Thị như vậy, nhưng cô không có tiền đồ thì trách ai? Có thể ở lại nhà họ Trần đã là phúc khí lớn nhất của nhà các cô rồi, đừng ép chúng tôi đuổi nhà các cô đi.”
Triệu Thanh Hà nhịn cơn tức giận lại, nói: “Tôi quản lý tập đoàn Trần Thị, đây là lời dặn dò của ông ngoại, các người muốn tranh quyền thì đừng nói chuyện ra vẻ đường hoàng khiến người khác ghê tởm như vậy. Trừ khi ông ngoại lên tiếng, nếu không, các người dập tắt ý muốn này đi.”
“Tại sao ông ngoại lại để tôi quản lý tập đoàn Trần Thị? Chính là vì bất mãn, hận rèn sắt không thành thép với các người, các người khiến ông ấy thất vọng cực độ rồi. Tôi cười nhạo các người thật là một đám ếch ngồi đáy giếng, cái gì cũng không biết, chỉ biết tranh quyền đoạt lợi, chỉ nhìn chằm chằm vào chút lợi nhỏ trước mắt.”
“Cậu, cậu là con trai cả của ông ngoại, nhưng tại sao hiện tại ông ngoại không để cậu nắm quyền? Chính là vì cậu quá yếu đuối, cậu quá dễ bị khống chế. Nhà họ Trần giao vào tay cậu sẽ chỉ lụn bại, vì vậy ông ngoại không có lựa chọn nào khác ngoài việc giao cho mẹ tôi và tôi quản lý trước.”
“Thân là người nối nghiệp của ông ngoại mà đến chút chuyện này cậu cũng không nhìn thấu, lại còn bị người khác xúi giục cướp quyền ở đây, thật là cực kỳ ngu xuẩn.”
Chương1010
CHƯƠNG 1010
Lời nói của Triệu Thanh Hà không chút nể tình, vạch trần mục đích thực sự của những người này ra.
Ngay lập tức, không ít người tức giận ra mặt, đặc biệt là Trần Vinh mặt đỏ bừng bừng khi bị cháu gái ngoại thuyết giáo trước mặt nhiều người như vậy.
Ông ta tức giận nói: “Triệu Thanh Hà, cô là đồ không biết liêm sỉ, nể tình ông cụ nên mới giữ cho cô chút thể diện, không vạch trần những chuyện cũ ghê tởm kia của cô. Vậy mà cô lại không biết tốt xấu, vậy thì đừng trách bọn tôi vô tình. Đây là do cô tự chuốc lấy. Cô giống hệt mẹ cô, thèm muốn đàn ông đến phát điên, chưa kết hôn mà đã có thai, mất mặt đến tận cửa nhà rồi, ai mà chẳng biết danh tiếng của các cô hôi thối như thế nào chứ? Có thể để cho các cô vào cửa nhà họ Trần đã là khoan hồng độ lượng lắm rồi. Bây giờ còn muốn quản lý nhà họ Trần, ai cho cô mặt mũi đó?”
“Cô đắc tội với cậu Tống, bản thân cô muốn chết thì đừng kéo bọn tôi vào, cậu Tống bảo cô ngủ cùng, đó chính là coi trọng cô, đó chính là ban ơn cho cô. Với thân phận của cậu Tống, ngủ với cô chính là ban thưởng cho cô rồi, cô lại còn dám từ chối, còn dám tát cậu Tống trước mặt mọi người, cô thật là không biết sống chết.”
Triệu Thanh Hà tức giận đến run cả người, cô không ngờ rằng người nhà họ Trần lại ác độc như vậy.
Tất cả những gì cô làm đều là vì gia đình họ Trần!
Nhưng những người này thì sao? Không những không hỗ trợ, ngược lại còn gây cản trở.
Trần Quốc Vĩ nói với giọng điệu coi trời bằng vung: “Triệu Thanh Hà, cô chỉ là một chiếc giày rách mà thôi, nhà họ Triệu bị cô hại đến nhà tan cửa nát, bây giờ cô còn muốn đến hãm hại nhà họ Trần? Ngay cả người nhà của cô cũng chê cô bẩn, đuổi cô ra khỏi cửa, cô còn có mặt mũi ngồi đây sao? Nếu là trước đây thì cô sớm đã bị nhốt trong lồ ng heo rồi. Hiện tại còn dám xúc phạm tới người bậc trên, ai cho cô dũng khí vậy?”
Trần Quốc Vĩ lãnh đạm nói: “Nói nhiều cũng vô ích, đây là quyết định của toàn bộ người nhà họ Trần. Chỉ cần 2/3 số người của nhà họ Trần đồng ý, Hội nguyên lão sẽ có quyền thay thế gia chủ, bao gồm cả người phụ trách tập đoàn. Nếu cô đã muốn cấu xé nhau rồi, vậy chúng tôi cũng không cần phải giữ thể diện cho cô nữa.”
Có hai vị nguyên lão Trần Quốc Vĩ và Trần Quốc Cường dẫn đầu, những người khác của nhà họ Trần cũng không giả vờ nữa, lần lượt lộ ra bộ mặt kinh tởm.
Cháu trai của Trần Quốc Cường, Trần Bằng Trình, nói với vẻ mặt ghê tởm: “Triệu Thanh Hà, cô thật là không biết điều, vốn dĩ mọi người muốn giữ cho cô chút thể diện để cô tự mình lui xuống, nhưng cô lại không biết tốt xấu, cứ khăng khăng nhúng tay vào chuyện của nhà họ Trần. Cô chẳng qua chỉ là một con đ ĩ thối nát mà cũng có tư cách nhúng tay vào chuyện của nhà họ Trần sao?”
“Triệu Thanh Hà đã hủy hoại thanh danh của nhà họ Trần, gây ra rắc rối lớn cho nhà họ Trần, đã không còn thích hợp để quản lý tập đoàn Trần Thị nữa. Ông hai, ông ba, không cần phí lời với cô ta, trực tiếp đuổi thẳng khỏi gia tộc đi.”
“Gia đình này chính là lũ sâu mọt, cho rằng mình có chút sản nghiệp ở thành phố Hà Châu mà dám chỉ tay năm ngón ở nhà họ Trần? Thứ gì vậy chứ, so với Ma Đô, thành phố Hà Châu có khác gì nông thôn chứ? Một gia đình quê mùa, dựa vào cái gì mà nhúng tay vào chuyện của nhà họ Trần?”
“Đúng vậy, nếu không phải con tiện nhân vô liêm sỉ này đắc tội với cậu Tống, nhà họ Trần chúng ta cũng không đến bước đường như hiện tại. Từ sau khi gia đình bọn họ đến đây, trong nhà xảy ra biết bao nhiêu chuyện? Gia đình này chính là sao Chổi, mau chóng đuổi đi đi.”
“Các người quyết định muốn làm chuyện này tới cùng sao?”
Bình luận facebook