• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Hot Thần chủ bí ẩn

  • Chương 1011-1015

Chương1011

CHƯƠNG 1011

Vương Bác Thần từ bên ngoài chậm rãi bước vào từ đường, ánh mắt quét qua khuôn mặt của mọi người nhà họ Trần, sắc mặt vô cùng u ám.

Vì sự phát triển của nhà họ Trần, Triệu Thanh Hà đã đến tham gia Hội giao lưu tinh anh, suýt chút nữa bị tên súc sinh Tống Nguyên Lễ làm nhục.

Nhưng lại không ngờ rằng, đám chó chết này của nhà họ Trần lại ở đây tranh quyền đoạt lợi, không những không an ủi, ngược lại còn trách móc Triệu Thanh Hà, đổ hết mọi trách nhiệm lên người Triệu Thanh Hà.

Điều khiến Vương Bác Thần tức giận nhất chính là những người này lại nhân cơ hội này để nổi loạn, muốn đuổi Triệu Thanh Hà đi.

Gia đình bọn họ có thể rời đi, căn bản không lưu luyến gì với nhà họ Trần.

Nhưng không phải rời đi theo cách này.

Bọn họ muốn đi, không ai có thể giữ được.

Vương Bác Thần căn bản không muốn nhúng tay vào chuyện của nhà họ Trần, căn bản không thèm quan tâm đ ến những chuyện lộn xộn này.

Anh vốn tưởng rằng người nhà họ Trần sau khi trải qua chuyện lần trước sẽ trở nên thông minh hơn một chút, nhưng không ngờ rằng vẫn còn ngu xuẩn như vậy.

Nếu không có anh, nhà họ Trần sớm đã bị Hạ Thế Duệ làm cho nhà tan cửa nát từ lâu rồi, những người này đâu còn có cơ hội ở đây làm hùm làm hổ chứ.

Những người này không những không biết ơn ngược lại còn không ngừng sỉ nhục vợ anh.

Làm sao Vương Bác Thần có thể nuốt trôi cục tức này?

Sự xuất hiện của Vương Bác Thần khiến nhà họ Trần không khỏi có chút hoảng loạn.

Dù sao thực lực của Vương Bác Thần rất mạnh, đã hóa giải mối nguy lần trước của nhà họ Trần.

Trần Quốc Vĩ và Trần Quốc Cường nháy mắt với Trần Vinh, bảo ông ta ra mặt.

Trần Vinh vốn không muốn đối mặt với Vương Bác Thần, bởi vì trước đây Vương Bác Thần đã không giữ mặt mũi cho ông ta chút nào, lúc ở thành phố Hà Châu đã trực tiếp tát ông ta mấy cái.

Đối mặt với Vương Bác Thần, trong lòng Trần Vinh có chút sợ sệt, nhưng lại không thể không đối mặt, nếu bây giờ ông ta không đứng ra, Hội nguyên lão sẽ không còn ủng hộ ông ta nữa.

Trần Vinh không muốn bỏ qua cơ hội này, ông ta đã tốn rất nhiều công sức mới mời được Hội nguyên lão qua đây, hơn nữa còn hứa hẹn không ít lợi ích mới khiến Hội nguyên lão ủng hộ ông ta.

Một khi từ bỏ cơ hội này bây giờ, sau này sẽ không bao giờ còn có cơ hội tốt như vậy.

Trần Vinh bất chấp khó khăn, nói: “Vương Bác Thần, đây không phải là chúng tối muốn làm tới cùng mà là Triệu Thanh Hà đã chôn vùi tương lai của nhà họ Trần, chúng tôi lựa lời khuyên bảo, nếu cô ta đã không có năng lực này rồi thì hãy nhường ghế đi. Nhưng cô tay thì sao? Lấy danh nghĩa của ông cụ, không muốn buông tay, như vậy thì bảo nhà họ Trần chúng tôi phải làm sao? Cô ta tiếp quản tập đoàn Trần Thị mới mấy ngày mà bây giờ đã bị niêm phong rồi, nhà họ Trần sau này phải làm sao?”

“Cho dù bị niêm phong rồi thì sao chứ?”

Vương Bác Thần không thèm giải thích với bọn họ, cũng không muốn nói với bọn họ về việc Tống Nguyên Lễ đã chết.

Nếu đến chút hiểu biết này mà những kẻ ngu ngốc này cũng không có, thì anh cũng không cần phải nói nhiều làm gì.

“Thì sao chứ? Vương Bác Thần, khẩu khí của cậu lớn thật đấy!”
Chương1012

CHƯƠNG 1012

Trần Bằng Trình đứng ra và nói: “Các người không phải là nhà họ Trần, nhà họ Trần xảy ra chuyện đương nhiên các người không quan tâm rồi, dù sao các người đã vơ vét được tiền rồi. Nhưng đối với chúng tôi thì sao? Nhà họ Trần là gốc rễ của chúng tôi, chúng tôi phải bảo vệ nhà họ Trần. Hiện tại, người Triệu Thanh Hà đắc tội là nhà họ Tống. Kẻ chống lưng phía sau của nhà họ Tống là ai, cậu có biết không? Đó chính là nhà họ Cổ – một trong bảy đại thế gia, bọn họ có thể nghiền chết cậu như nghiền chết một con kiến. Thế nào? Con mẹ nó, cậu còn nói là ‘thì sao chứ’? Các cậu phủi mông bỏ đi còn bọn tôi phải làm thế nào?”

“Bảy đại thế gia thì thế nào?”

Vương Bác Thần thậm chí không thèm tức giận, nhìn những người này với vẻ mỉa mai, giống như đang nhìn một đám người ngu ngốc.

Ánh mắt mỉa mai kia của anh đã khiến người nhà họ Trần tức giận.

Trần Quốc Vĩ tức giận nói: “Vương Bác Thần, đây là bộ dạng cậu nói chuyện với trưởng bối sao? Bọn tôi biết cậu có thể đánh nhau nhưng cậu có thể đánh nhau thì có tác dụng gì? Phía bên nhà họ Tống kia đâu đâu cũng là người biết đánh nhau hơn cậu. Cho dù kẻ mạnh phía bên nhà họ Tống kia không bằng cậu, nhưng nhà họ Cổ thì sao? Cậu là cái thá gì mà có thể thách thức với nhà họ Cổ chứ? Nhà họ Cổ muốn gi3t chết cậu, giống như bóp ch3t một con rệp vậy. Cậu hiểu cái gì là bảy đại thế gia không? Đó chính là những gia tộc hàng đầu của nước R.”

“Cậu Tống bảo người khác niêm phong tập đoàn Trần Thị chỉ với một câu nói, cậu cho rằng đây là sức mạnh của nhà họ Tống sao? Đây là sức mạnh của nhà họ Cổ đấy.”

“Sau đó thì sao?”

Vương Bác Thần nhẹ giọng hỏi.

“Vương Bác Thần, cậu thật láo xược!”

Trần Quốc Cường đập bàn, vô cùng tức giận!

Thái độ của Vương Bác Thần khiến người nhà họ Trần nổi giận đùng đùng.

Theo bọn họ thấy, Vương Bác Thần quả thật có chút thực lực, nhưng có thể so sánh với nhà họ Tống sao? Có thể so sánh với nhà họ Cổ sao?

Nhà họ Tống có nhà họ Cổ – một trong bảy đại thế gia chống lưng, ai là đối thủ của nhà họ Tống ở Ma Đô chứ?

Chỉ một tên Tống Nguyên Lễ đã có thể niêm phong tập đoàn Trần Thị bọn họ bằng một câu nói, nếu nhà họ Tống hoàn toàn nổi lên làm loạn, nhà họ Trần bọn họ có khả năng tồn tại sao?

Cho dù Vương Bác Thần có chút xíu quan hệ, có thể ngăn cản nhà họ Tống, nhưng có thể ngăn cảm được nhà họ Cổ sao?

Nhà họ Cổ là một trong những gia tộc hàng đầu ở nước R, là gia tộc có thể nói chuyện với quốc chủ, chút quan hệ của Vương Bác Thần kia có thể so sánh với nhà họ Cổ sao?

“Vương Bác Thần, chúng tôi biết cậu có chút quan hệ, nếu không Thống đốc Lục và Tổng trấn thủ Sa cũng sẽ không đến cửa nhà họ Trần. Nhưng chút thực lực đó của cậu có tác dụng sao? Nhà họ Cổ muốn gây sự, ai có thể ngăn cản nổi chứ?”

Trần Quốc Vĩ cũng kiêng dè thực lực của Vương Bác Thần, vì vậy nói chuyện cũng khá chú ý ngôn từ.

Mặc dù Vương Bác Thần không thể so được với nhà họ Tống, nhưng nếu bọn họ chọc giận Vương Bác Thần và làm loạn ở đây, bọn họ thực sự bó tay.
Chương1013

CHƯƠNG 1013

Trần Quốc Cường cũng phản ứng lại, nói: “Vương Bác Thần, cậu cho rằng bọn ta không biết thực lực của cậu sao? Cậu quả thực có chút quan hệ, nhưng quan hệ của cậu có thể so sánh với nhà họ Tống sao? Cho dù cậu có thể va chạm với nhà họ Tống trong phút chốc, nhưng các mối quan hệ xã hội của cậu có thể so được với nhà họ Cổ sao? Người trẻ tuổi bốc đồng, nghé con không biết sợ cọp, tôi có thể hiểu, nhưng cậu tự cao tự đại, sớm muộn cũng có ngày cậu chết thế nào cũng không biết.”

“Ông hai, ông nội, hai người hà tất phải phí lời với bọn họ, cậu ta có thể đánh nhau thì có tác dụng quái gì chứ, người mà nhà họ Trần chúng ta cần là người biết đánh nhau sao? Người chúng ta cần là một người có thể khiến gia tộc chúng ta trở nên huy hoàng hơn. Có thể đánh nhau chẳng qua là một tên chỉ có cơ bắp không có đầu óc mà thôi. Nhà họ Tống quyền thế ngất trời, ngay cả Thống đốc Lục cũng phải nể mặt, dù là Tổng trấn thủ Sa cũng phải nhún nhường ba phần với nhà họ Tống.”

Trần Bằng Trình, cháu trai của Trần Quốc Cường, chế giễu: “Vương Bác Thần, nếu cậu tự mình biết mình thì hãy lập tức dẫn theo gia đình các người cuốn xéo ngay bây giờ, nếu không người nhà họ Tống đến rồi, chúng tôi sẽ mặc kệ các người, đến lúc đó các người đừng nói chúng tôi vô tình vô nghĩa. Một gia đình ngu ngốc, vậy mà lại chạy đi đắc tội với cậu Tống, nếu không phải tôi có chút quan hệ, dò la được ngọn nguồn, ngay cả nhà họ Trần đắc tội với ai cũng không biết.”

“Cậu Tống chẳng qua là muốn ở cùng Triệu Thanh Hà một đêm mà thôi, đây là chuyện vinh dự biết bao? Vậy mà lại từ chối, còn tát cậu Tống một cái, các người muốn chết thì đừng liên lụy đến chúng tôi. Trần Ngọc là một con lợn ngu ngốc, năm đó bỏ chạy cùng một tên nghèo kiết xác. Không ngờ rằng Triệu Thanh Hà lại kế thừa sự ngu xuẩn của Trần Ngọc, chạy đi đắc tội với cậu Tống.”

Bốp!

Trần Bằng Trình còn muốn nói, cả người liền bay lên, đập mạnh xuống dưới chân Trần Quốc Cường.

Tiếng tát giòn giã vang vọng khắp từ đường khiến mọi người đều dường như cảm nhận được sự đau đớn đó.

Cái tát này đánh ra, không thể không làm chấn động não.

“Nói đủ chưa?”

Vốn dĩ Vương Bác Thần không muốn động thủ, dù sao ông Trần cũng là người tốt.

Nhưng những người này hết lần này đến lần khác sỉ nhục mẹ vợ và vợ anh, bọn họ là người nhà thân thiết nhất của Vương Bác Thần trên thế giới này.

Vương Bác Thần liên tục nhẫn nhịn, nhẫn nhịn đến bây giờ mới động thủ đã là nể mặt Trần Quốc Vinh lắm rồi.

“Ai cho cậu lá gan sỉ nhục mẹ tôi và vợ tôi vậy?”

“Mày, mày dám đánh tao. Vương Bác Thần, bọn mày không chết yên đâu, đắc tội với cậu Tống, bọn mày chờ chết đi.”

Trần Bằng Trình há mồm nhổ ra mấy cái răng kèm theo máu, lớn tiếng chửi bới.

Nhìn thấy cháu trai bị đánh, Trần Quốc Cường tức giận nói: “Súc sinh, làm phản rồi, thực sự làm phản rồi. Một tên cháu rể ngoại như chó chết cũng dám đánh cháu trai ta.”

Trần Vinh vô thức nuốt nước miếng, ông ta vẫn luôn không dám nói quá nhiều, chính vì biết rằng Vương Bác Thần có khả năng sẽ động thủ.

Không ngờ tên Trần Bằng Trình ngu ngốc này lại thực sự sỉ nhục Trần Ngọc và Triệu Thanh Hà trước mặt Vương Bác Thần, đây không phải là tìm cái chết sao?

“Vương Bác Thần, mọi người chẳng qua có gì nói đó, tại sao cậu lại ra tay đánh người?”

Lúc này, Trần Vinh đã đứng ra, đây là cơ hội tốt để lôi léo người trong gia tộc.

Ông ta cảm thấy, chỉ cần mình kiểm soát tốt thái độ nói chuyện, Vương Bác Thần sẽ không ra tay đánh mình, đồng thời còn có thể có được lòng người, một mũi tên trúng hai đích.
Chương1014

CHƯƠNG 1014

“Lời nói của Trần Bằng Trình hơi quá khích, đã nói những lời không nên nói, quả thực là lỗi sai của cậu ấy nhưng cậu ra tay đánh người chính là cái sai của cậu.”

Trần Vinh ra dáng trưởng bối, giáo huấn dạy bảo: “Cậu và Triệu Thanh Hà đều là người bậc dưới trong nhà, chẳng lẽ đến chút giáo dưỡng này mà cậu cũng không có sao? Đắc tội với nhà họ Tống, vốn không phải là chuyện tốt đẹp gì, vốn chính là lỗi lầm của Triệu Thanh Hà, chẳng lẽ ngay cả một câu nói mà người nhà họ Trần chúng tôi cũng không thể nói sao?”

Triệu Thanh Hà tức giận đùng đùng, nói: “Cậu, đây là chuyện nói sai lời sao? Tôi không cảm thấy chồng tôi đánh sai. Các người lấy thân phận trưởng bối bậc trên ra hùng hổ hăm dọa, nói năng sỉ nhục gia đình bọn tôi, chẳng lẽ chúng tôi không thể đánh trả sao? Trần Bằng Trình phun phân đầy mồm, người như vậy đáng bị giáo huấn.”

Đáy mắt Trần Vinh lóe qua hận ý nồng đậm, vốn muốn quát mắng mấy câu nhưng nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng kia của Vương Bác Thần, lập tức như rơi xuống hầm băng, không dám nói nhiều nữa, già mồm át lẽ phải mà nói: “Như vậy cũng không nên đánh người, ba vị nguyên lão ở đây, tự có kết luận đúng sai hợp lý, bảo cô giao quyền quản lý tập đoàn Trần Thị ra cũng là nghị quyết của Hội nguyên lão, người trong gia tộc đã đồng ý. Vì vậy, hiện tại cô có trì hoàn cũng vô ích.”

Trần Vinh không dám nói lời độc ác, có chút miệng hùm gan sứa, quả thực là bị Vương Bác Thần đánh cho sợ hãi rồi.

Trần Quốc Cường tức giận đến mức bật cười: “Được đấy, được đấy, vậy mà cháu trai tôi lại bị đánh ở nhà họ Trần. Đây chính là người nối nghiệp mà Trần Quốc Vinh lựa chọn. Đây chính là người mà Trần Quốc Vinh tin tưởng. Trần Quốc Vinh hồ đồ rồi, nhưng Trần Quốc Cường tôi vẫn chưa hồ đồ đến mức dùng người ngoài ức hiếp người nhà mình.”

Đại diện của chi bên, cũng chính là một trong ba đại nguyên lão của Hội nguyên lão – Trần Thắng vẫn luôn không nói gì, lúc này mới mở miệng nói: “Quả thực quá đáng rồi, Vương Bác Thần, cậu nên xin lỗi. Vì vợ cậu mà tập đoàn Trần Thị xảy ra chuyện lớn như vậy, đây là trách nhiệm của các cậu. Bây giờ người khác nói ra thì các cậu lại không vui, còn ra tay đánh người, các cậu muốn tạo phản sao?”

“Nào nào nào, Vương Bác Thần, tên tạp chủng này, cậu giết tôi luôn đi.”

Trần Quốc Cường giống như một tên vô lại già, trực tiếp áp sát người Vương Bác Thần.

Trần Quốc Vinh nổi giận đùng đùng mà gầm lên: “Quá láo xược, dám ra tay trước mặt mọi người nhà họ Trần, Vương Bác Thần, cậu quá vô pháp vô thiên rồi! Triệu Thanh Hà, đây chính là người chồng tốt của cô đấy! Quả nhiên là sao Chổi cả nhà, nếu các người không tới đây, nhà họ Trần sẽ không biến thành bộ dạng như hiện tại. Vương Bác Thần, Triệu Thanh Hà, hoặc là các người đánh cả tôi luôn, hoặc là các người quỳ xuống xin lỗi nhận sai, giao quyền quản lý tập đoàn Trần Thị ra.”

“Nào, tên tạp chủng, cậu đánh đi, hôm nay nếu cậu không đánh chết tôi, tôi sẽ theo họ cậu. Đồ con hoang, dám đánh cháu tôi trước mặt tôi, coi Tam phòng bọn tôi dễ bắt nạt lắm phải không?”

Bốp!

Bốp!

Trước yêu cầu như vậy, Vương Bác Thần không chút khách khí, giơ tay đánh ra hai cái tát, tát vào hai khuôn mặt già nua của Trần Quốc Vĩ và Trần Quốc Cường.

Nhìn thấy hai vị nguyên lão Trần Quốc Vĩ và Trần Quốc Cường bị Vương Bác Thần tát thẳng hai cái, tất cả mọi người nhà họ Trần đều sửng sốt.

Vậy mà hai vị nguyên lão lại bị đánh, vậy mà Vương Bác Thần cũng dám ra tay!

Quá ngông cuồng rồi!
Chương1015

CHƯƠNG 1015

Ngay cả nguyên lão cũng dám đánh.

“Xin tiền thì tôi thấy nhiều rồi, xin đánh thì vẫn là lần đầu tiên tôi thấy.”

Vương Bác Thần thản nhiên nói.

“Các người làm ầm ĩ đủ chưa?”

Đột nhiên, một tiếng gầm giận dữ hận rèn sắt không thành thép truyền vào.

Trần Ngọc đẩy xe lăn của Trần Quốc Vinh xuất hiện.

Trần Quốc Vinh trên xe lăn, vẻ mặt u ám, đáy mắt lóe lên vẻ đau khổ.

Hận rèn sắt không thành thép!

Trần Quốc Vinh đầy vẻ thất vọng nhìn những người trong gia tộc này, đặc biệt là người con trai cả – Trần Vinh.

Thực là khiến ông ta thất vọng cực độ rồi.

Những người bậc dưới của nhà họ Trần nhìn thấy Trần Quốc Vinh đến, lập tức im miệng không nói gì.

Trần Quốc Vĩ và Trần Quốc Cường đưa mắt nhìn nhau, sau đó nói: “Xóa bỏ vị trí gia chủ của Trần Ngọc và quyền quản lý tập đoàn Trần Thị của Triệu Thanh Hà là nghị quyết của Hội nguyên lão sau khi cả gia tộc đồng ý, Triệu Thanh Hà đắc tội với nhà họ Tống, gây ra sự đả kích khôn lường cho nhà họ Trần, chúng ta phải ngăn chặn tổn thất kịp thời.”

Trần Quốc Cường nói: “Anh cả, anh cũng thấy rồi đấy, Triệu Thanh Hà mới đảm nhiệm vị trí chủ tịch được mấy ngày mà tập đoàn Trần Thị đã bị niêm phong, nếu còn tiếp tục đảm nhiệm, tập đoàn Trần Thị còn có khả năng tồn tại sao? Nhà họ Tống sẽ bỏ qua cho chúng ta sao? Huống hồ, tập đoàn Trần Thị mang họ Trần chứ không phải họ Triệu, dù gì Triệu Thanh Hà cũng là người ngoài, không thích hợp đảm nhiệm chức chủ tịch của tập đoàn Trần Thị.”

“Hơn nữa, vị trí gia chủ nhà họ Trần, chỉ có thể do người nhà họ Trần đảm nhiệm. Mặc dù Trần Ngọc là người nhà họ Trần nhưng dù sao cũng đã xuất giá, cô ta không thích hợp đảm nhiệm chức gia chủ của nhà họ Trần, mọi người đều không phục.”

“Tôi biết rồi.”

Điều mà đám người Trần Vinh không ngờ tới là giọng điệu của Trần Quốc Vinh lại vô cùng bình tĩnh, không quở mắng bọn họ.

Điều này khiến Trần Quốc Cường và Trần Quốc Vĩ thầm vui mừng trong lòng, xem ra Trần Quốc Vinh cũng biết không thể làm trái ý mọi người nên đành phải đồng ý rồi.

Trên khuôn mặt của Trần Vinh không nhịn được mà hiện lên ý cười, đây chính là cơ hội của ông ta.

Xem ra ông lão đồng ý rồi, dù sao tập đoàn Trần Thị cũng vì Triệu Thanh Hà mà bị niêm phong, ông ta không tin ông lão sẽ không quan tâm.

“Các người đều đồng ý hết rồi sao?”

Ánh mắt của Trần Quốc Vinh liếc nhìn qua khuôn mặt của mọi người của nhà họ Trần, không phẫn nộ, không tức giận, chỉ là giọng điệu bình tĩnh lạ thường, lộ ra vẻ thất vọng vô hạn.

Những người nhà họ Trần còn lại đều không dám nhìn vào mắt của Trần Quốc Vinh, không phải là nhìn ra chỗ khác thì là cúi đầu xuống.

Nhìn thấy bộ dạng này của bọn họ, Trần Quốc Vinh thở dài trong lòng, ông ta vốn muốn mượn Triệu Thanh Hà để Vương Bác Thần giúp đỡ nhà họ Trần một tay, như vậy nhà họ Trần sẽ có tiền đồ vô lượng.

Cho dù Vương Bác Thần không giúp, với năng lực hiện tại của Triệu Thanh Hà, cũng có thể đưa nhà họ Trần lên một tầm cao hơn.

Nhưng những kẻ ngốc này lại vì chuyện tập đoàn Trần Thị bị niêm phong mà tranh quyền đoạt lợi…
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom