-
Chương 991-995
Chương991
CHƯƠNG 991
“Không sai, Trần võ tôn, hai tên này căn bản không để ông vào mắt, vừa rồi ông Kim báo tên ông, người ta hoàn toàn không xem ra gì, còn nói ông là cái thá gì.”
“Trần võ tôn, chúng tôi đều có thể làm chứng, hai người này quả thực hống hách cùng cực, căn bản không để ông vào mắt. Sau khi ông Kim báo tên ông, họ không chỉ buông lời sỉ nhục, còn ra tay tiếp tục bạt tai cậu Tống và ông Kim, đây là khinh miệt ông!”
Đám cậu ấm trong phòng bao, chả có bản lĩnh gì, nhưng bản lĩnh vu oan hãm hại lại không tệ, vài ba câu đã chĩa tất cả mũi giáo về phía Trần Thạch.
Thậm chí còn khiến người ta cảm thấy, hai người này hôm nay đến đây chính là để khiêu khích Trần Thạch!
“Câm mồm, tôi làm thế nào, không tới lượt các người lắm mồm lắm miệng.”
Trần Thạch hừ lạnh một tiếng, chả có hảo cảm gì với đám cậu ấm do Tống Nguyên Lễ cầm đầu này.
Sở dĩ tối nay ông ta tới, chỉ là vì ông ta thiếu Kim Phi một nhân tình, phải trả.
“Kim Phi, ông muốn làm thế nào?”
Trần Thạch vẫn chưa nhận ra bóng lưng Vương Bác Thần, cười nhạt hỏi.
Nghe thấy lời này, Tống Nguyên Lễ nôn nóng, trong lòng thầm hận, không nghĩ tới Trần Thạch lại không đặt anh ta vào mắt, trực tiếp phớt lờ anh ta!
Mẹ nó!
Không phải chỉ là võ tôn rắm thối sao?
Đợi ông đây về tới nhà, xử lý cả đám các người!
Tống Nguyên Lễ vô pháp vô thiên đã quen, đến lúc này rồi, anh ta vẫn là nghĩ tới thể diện của mình, không hể ý thức tới nguy hiểm đã cận kề.
“Ông Kim, tuyệt đối không thể bỏ qua cho hai tên chó này, sau này tôi nhất định sẽ báo đáp ông thật dày.”
Tống Nguyên Lễ cắn răng nói, hận không thể lập tức giết chết Vương Bác Thần và Nhạc Ẩn Long.
Kim Phi nào không rõ suy nghĩ của anh ta, đây là muốn Trần Thạch giúp phế hai người này, sau đó giao cho anh ta xử lý.
Kim Phi cũng hận không thể khiến Vương Bác Thần và Nhạc Ẩn Long sống không bằng chết, Nhạc Ẩn Long vừa rồi đã giết vệ sĩ thân cận ông ta dốc lòng bồi dưỡng, còn ở trước mặt nhiều người như vậy, hung hăng cho ông ta một bạt tai, mối thù này, ông ta sao có thể không báo.
Hôm nay nếu không xử lý hai người này, sau này Kim Phi ông ta còn làm sao lăn lộn ở Ma Đô?
“Ông Trần, hai người này đã dùng võ lực cưỡng ép, làm đủ việc xấu, vậy thì phiền ông Trần phế võ lực hai kẻ này, còn lại giao cho tôi xử lý là được, tránh cho khiến người ta nói ông Trần ỷ mạnh hiếp yếu, lớn bắt nạt nhỏ.”
Trần Thạch gật đầu, mặc dù ông ta không thích đám lông bông Tống Nguyên Lễ, nhưng mười mấy cỗ̃thi thể trên đất đó, càng khiến ông ta cau chặt mày.
Hai chàng trai trẻ này, ra tay quá hung ác, lại trực tiếp giết người!
“Các cậu, có biết sai không?”
Trần Thạch đi tới trước, ông Kim vội nhường đường.
“Là người võ đạo, lại ra tay nặng như vậy, tôi liền phế võ lực của các cậu, để trừng…”
Bỗng nhiên, lời của Trần Thạch như viên đạn bị nghẹn trong cổ họng, nói không ra lời.
Chương992
CHƯƠNG 992
Ánh đèn trong phòng bao u ám, vừa rồi ông ta không nhận ra đối phương là ai.
Nhưng bây giờ lại gần, ông ta mới kinh ngạc phát hiện.
Bóng lưng này, ông ta cực kỳ quen thuộc!
Là Vương Bác Thần!
Là đương gia của Thiên Tuyệt bọn họ!
Là chủ nhân của ông ta!
Ông ta lập tức sững sờ, sau đó sắc mặt chớp mắt tái nhợt.
Nếu bị cấp cao của Thiên Tuyệt biết, Trần Thạch ông ta lại ra tay với chủ nhân Thiên Tuyệt, vậy, ông ta sẽ chết không chỗ dung thân!
Vương Bác Thần chậm rãi xoay người lại.
Phịch!
Trần Thạch lập tức quỳ phịch xuống trước mặt Vương Bác Thần.
Cung kính nói: “Trần Thạch, bái kiến anh Vương!”
Cái gì?
Trần Thạch quỳ với Vương Bác Thần?
Đám người ông Kim ngây người!
Người họ mới tời, lại quỳ gối với Vương Bác Thần!
Trần Thạch, là võ tôn đấy!
Ông ta lại quỳ Vương Bác Thần!
Đây là chuyện gì!
Vương Bác Thần và Trần Thạch rốt cuộc có quan hệ gì!
Trong lòng ông Kim khủng hoảng, xém chút ngất xỉu, vội đỡ khung cửa, hai chân lại mềm oặt, ngồi bệt xuống đất.
Trần Thạch quỳ xuống rồi!
Đường đường là võ tôn, thế mà lại quỳ trước thằng ở rể Vương Bác Thần!
Đó chỉ là một thằng khốn vô dụng thôi mà, dựa vào cái thá gì chứ!
Tống Nguyên Lễ dần phản ứng lại, anh ta tức đến phát điên.
Đây cũng được xem như người mà anh ta tìm tới đó, sao có thể quỳ trước Vương Bác Thần cơ chứ!
Chẳng phải Vương Bác Thần chỉ là một thằng ở rể thôi sao?
Chẳng phải chỉ là một thằng khốn vô dụng thôi sao?
Rốt cuộc có chuyện gì mà anh ta không biết cơ chứ!
Những cậu ấm và minh tinh hotboy hot girl mạng khác cũng sửng sốt tới mức miệng có thể nhét vừa một quả trứng?
Trần Thạch đã quỳ rồi, điều này chứng tỏ điều gì?
Chương993
CHƯƠNG 993
Chứng tỏ rằng, đến cả võ tôn như Trần Thạch cũng không dám chọc Vương Bác Thần!
Thế mà bọn họ lại dám ra tay với vợ của Vương Bác Thần, còn muốn chơi vợ Vương Bác Thần ngay trước mặt anh.
Cộp!
Cộp!
Cộp!
Trong phút chốc, mọi người đều quỳ rạp.
Đến cả Trần Thạch cũng đã quỳ rồi, sao bọn họ còn dám không quỳ chứ, sao bọn họ còn dám tiếp tục so kè với Vương Bác Thần chứ.
Mẹ nó, rốt cuộc tên Vương Bác Thần này có lai lịch gì vậy!
“Anh Vương, tôi sai rồi, tôi sai rồi, ngài tha mạng cho tôi đi, tôi chỉ tới hóng chuyện thôi, căn bản không hề biết nội tình bên trong. Chỉ vì muốn móc nối quan hệ với nhà họ Tống nên tôi mới giúp Tống Nguyên Lễ. Anh Vương tha mạng, cứ xem tôi là cái mông đi, tôi sai rồi tôi sai rồi, tôi không dám nữa.”
Kim Phi hoàn hồn, vội vàng dập đầu tạ tội.
Trần Thạch là ai chứ?
Đó là người duy nhất tại nước R chỉ dùng một nắm đấm đã trở thành võ tôn cường giả, bây giờ, đến cả Trần Thạch cũng quỳ rồi.
Ông ta mới phản ứng lại, Vương Bác Thần không phải là người mà ông ta có thể chọc!
Hèn gì người thanh niên mắt tam giác này có thể tiêu diệt đám vệ sĩ do ông ta cẩn thận bồi dưỡng chỉ trong một cái chớp mắt.
Hèn gì bọn họ dám ra tay với Tống Nguyên Lễ và không chút lưu tình phế luôn cả Tống Nguyên Lễ.
Người khiến cho Trần Thạch phải quỳ thì còn sợ cái gì chứ?
Chát!
Nhạc Ẩn Long cho Kim Phi một cái bạt tai, anh ta lạnh lùng nói: “Im miệng, ông làm ồn tới anh Vương rồi!”
Kim Phi vội vàng ngậm miệng, nhưng toàn thân vẫn run như cầy sấy và không dám nhúc nhích.
Lúc này, ông ta chỉ muốn đập chết Tống Nguyên Lễ
Nếu không phải vì thằng ngu đó, đắc tội ai không đắc tội, lại đi đắc tội với người này!
Nhà họ Tống có trâu bò thế nào cũng đâu có tác dụng gì trước mặt thể loại cường giả cỡ này chứ!
Người ta huỷ xong cả gia tộc nhà anh còn có thể bình an rút lui, thậm chí còn không tìm thấy bóng dáng.
Thế mà các người lại đi khiêu khích loại người này, mẹ nó, chơi gái tới mức hỏng não rồi à? Não mất luôn rồi à?
Đậu xanh con mẹ nó!
“Không, không thể nào, võ tôn Trần, chắc chắn là ông nhận nhầm người rồi. Vương Bác Thần chỉ là một thằng ở rể, một thằng phế vật thôi!”
Tống Nguyên Lễ gào thét không dám tin. Anh ta nghĩ mãi không thông, một thằng ở rể thì dựa vào cái thá gì mà có thể khiến võ tôn Trần quỳ gối chứ!
Triệu Thanh Hà có chống lưng gì mà anh ta không biết sao?
Nếu Vương Bác Thần trâu bò như thế thì tại sao anh ta không điều tra ra được gì cả?
Chát!
Bốp!
Chương994
CHƯƠNG 994
Tống Nguyên Lễ vừa nói xong đã bị Trần Thạch cho một cái bạt tai, đồng thời còn ăn một cước gãy chân, ông ta nói: “Anh Vương, tôi sẽ xử lý đám người ghê tởm này ngay, mời ngài lánh đi để tránh bẩn mắt.”
“Đừng, đừng giết tôi, tôi sai rồi, tôi sai rồi, tôi bị Tống Nguyên Lễ lừa. Hắn ta là người lên chủ ý vụ cưỡng hiếp Triệu Thanh Hà, chứ tôi không hề có ý đó.”
“Đều là do một tay Tống Nguyên Lễ lên kế hoạch, hắn ta nói với bọn tôi rằng, nhà họ Tống một tay che trời, dù có động tới Triệu Thanh Hà cũng không ai quản đâu. Bọn tôi chỉ tới đây chơi thôi, không dám ra tay với Triệu Thanh Hà đâu.”
“Những việc bẩn thỉu đó đều là do Tống Nguyên Lễ hạ lệnh giao cho Vu lão tam làm. Hắn sai người đóng cửa tập đoàn họ Trần và công ty Hoa Nguyên chính là để buộc Triệu Thanh Hà phải cúi đầu. Chuyện này không liên quan gì tới bọn tôi.”
Nghe tới đây, Trần Thạch tức tới run người, bây giờ ông ta mới hiểu chuyện gì đã xảy ra.
“Súc sinh, lại dám ra tay với Vương phu nhân, giết không tha!”
Trần Thạch vô cùng tức giận, Vương Bác Thần là vua của Thiên Tuyệt thì Triệu Thanh Hà chính là chủ mẫu của Thiên Tuyệt.
Bây giờ, một thằng ăn chơi đàng điếm lại dám dùng thủ đoạn bẩn thỉu để nhục mạ chủ mẫu của họ.
Đây chính là sự sỉ nhục với cả Thiên Tuyệt!
Trần Thạch tức tới bùng cháy, chủ mẫu của Thiên Tuyệt bọn họ suýt chút nữa đã bị những tên cặn bã này lăng nhục rồi!
Còn ngay tại địa bàn Ma Đô do ông ta phụ trách.
Đây là một sự sỉ nhục với Trần Thạch!
Là một sự sỉ nhục với Thiên Tuyệt!
Ông ta căn bản không tìm được cơ hội giãy bày thân phận của mình với Vương Bác Thần thì đã xảy ra chuyện này rồi, sau này ông ta đối mặt với Vương Bác Thần thế nào đây, ở lại Thiên Tuyệt thế nào đây?
“Cậu muốn chết sao!”
Người luôn biết tự kiềm chế như Trần Thạch lúc này cũng tức tới mức văng tục!
Ngay cả khi nhà họ Bạch đắc tội với Vương Bác Thần và Triệu Thanh Hà, ông ta cũng không tức giận như vậy!
May mà đám cặn bã này còn chưa kịp làm gì, nếu không hậu quả khó mà tưởng tượng được.
“Anh Vương, mong ngài cho phép tôi giết hết đám cặn bã này!”
Lúc này Tống Nguyên Lễ mới nhận ra mình đã phạm sai lầm nghiêm trọng tới mức nào.
Sau lưng Triệu Thanh Hà là nhà họ Trần, dù nhà họ Tống của anh ta có thể bắt chẹt họ nhưng ai ngờ, một thằng ở rể phế vật trong mắt anh ta lại có thể khiến Trần Thạch cung kính như thế!
Cuối cùng anh ta cũng tỉnh ngộ rồi!
Những gì anh ta tra được về thân phận của Vương Bác Thần chỉ là bề nổi, là thứ để bọn họ nhìn thấy!
Chứ thân phận thật sự của Vương Bác Thần không phải là hạng mà anh ta có thể chọc!
Bây giờ, anh ta mới cảm nhận được nỗi sợ hãi từ tận đáy lòng.
Nỗi sợ này dần chiếm trọng toàn bộ con tim anh, thậm chí anh ta còn không cảm nhận được sự đau đớn trên hai tay hai chân.
Chương995
CHƯƠNG 995
Lần này, anh ta gặp hoạ rồi, một tai hoạ cực lớn.
Dù là nhà họ Tống cũng không cứu nổi anh ta!
“Tha cho tôi, tôi biết sai rồi, là tôi bị quỷ ám, là tôi ngu xuẩn, tôi sẵn sàng đền bù, xin hãy tha cho tôi. Anh Vương, sau này tôi sẽ không dám nữa, tôi nhận sai, tôi là thằng phế vật, là bao cỏ, xin ngài hãy bỏ qua cho tôi một lần.”
Tống Nguyên Lễ sợ rồi.
“Không phải anh là vua của Ma Đô sao? Không phải anh là luật ở Ma Đô sao? Không phải anh là trời ở Ma Đô sao? Anh cũng biết sợ à?”
Đến tận lúc này, Vương Bác Thần mới lên tiếng, giọng anh lạnh lùng tới cực điểm.
“Dựa vào thế lực của nhà họ Tống để bắt nạt vợ tôi à? Chỉ cần một cú điện thoại là có thể khiến công ty của vợ tôi đóng cửa à? Tới đi, cho tôi xem nhà họ Tống của anh quyền lực tới mức nào, bối cảnh của nhà họ Tống to tới mức nào!”
Lời này khiến tâm trạng của Tống Nguyên Lễ như rơi xuống vực thẳm, anh ta biết Vương Bác Thần sẽ không tha cho mình nên bèn cắn răng nói: “Anh Vương, tôi đã sai khi có ý xấu với vợ anh, nhưng vẫn chưa có gì xảy ra, tất cả chỉ là hiểu nhầm, ngài có cần ép người như vậy không? Tuy tôi không biết thân phận thật sự của ngài là gì, nhưng nhà họ Tống chúng tôi cũng không phải hạng dễ bắt nạt! Sau lưng nhà họ Tống là nhà họ Cổ, một trong bảy đại thế gia lâu đời, tôi hi vọng ngài hãy cân nhắc. Trước mặt tôi, ngài có thể có thực lực bất phàm, nhưng trước mặt nhà họ Cổ, ngài chẳng là cái thứ gì cả!”
“Ồ? Vậy sao?”
Vương Bác Thần bật cười.
Trong mắt đều là mỉa mai.
Anh vốn định đi đến nhà họ Cổ, không ngờ kẻ đứng đằng sau nhà họ Tống lại là nhà họ Cổ, thú vị đấy.
“Nhà họ Cổ à, tôi sẽ tính sau, nhưng đêm nay, tôi phải giải quyết cho xong chuyện anh dám bắt nạt vợ tôi đã.”
Tống Nguyên Lễ tuyệt vọng rồi, anh ta điên cuồng gào thét: “Vương Bác Thần, anh có cần phải cạn tàu ráo máng như thế không? Giết tôi cũng chẳng có lợi lộc gì cho anh cả! Vợ anh chỉ là một con đàn bà hơi xinh đẹp chút thôi. Cô ta khiến người khác nảy sinh sắc tâm cũng là chuyện bình thường, tôi cũng chưa ra tay mà, anh có cần phải tuyệt tình như thế không? Bây giờ anh tha cho tôi thì nhà họ Tống sẽ bồi thường xin lỗi, cứ xem như không có gì xảy ra. Nhà họ Tống sẽ giúp đỡ nhà họ Trần trở thành gia tộc bậc nhất Ma Đô. Nếu anh giết tôi thì nhà họ Tống sẽ không tha cho anh!”
Chát!
Trần Thạch lại tát lên mặt Tống Nguyên Lễ, tát tới mức khuôn mặt anh ta bê bết máu, ông tức giận nói: “Dám uy hiếp anh Vương, anh là cái thá gì chứ!”
Vương Bác Thần không thèm liếc nhìn Tống Nguyên Lễ, anh lạnh nhạt nói: “Ẩn Long, gửi thi thể của hắn về nhà họ Tống.”
Tống Nguyên Lễ hoảng sợ: “Đừng giết tôi, Vương Bác Thần, nếu giết tôi, anh nhất định sẽ hối hận, đừng giết tôi, tôi tình nguyện làm con chó cho anh, đừng giết tôi, tha cho tôi đi.”
Nhạc Ẩn Long nắm lấy cổ Tống Nguyên Lễ, khoé miệng trái vô thức nhếch lên, anh ta cười nham hiểm: “Dám ức hiếp chị dâu của tôi à? Nhà họ Tống thì giỏi lắm à? Tôi lại muốn giết chết anh ngay trước mặt tất cả mọi người trong nhà họ Tống đấy, để xem nhà họ Tống quyền lực tới mức nào.”
Nhạc Ẩn Long xách Tống Nguyên Lễ ra ngoài.
Đây chính là phong cách làm việc của anh ta.
Chứng kiến số phận của Tống Nguyên Lễ, đám phụ nhị đại, minh tinh còn lại đều sợ tới mặt mày trắng bệch, họ dập đầu như củ tỏi.
CHƯƠNG 991
“Không sai, Trần võ tôn, hai tên này căn bản không để ông vào mắt, vừa rồi ông Kim báo tên ông, người ta hoàn toàn không xem ra gì, còn nói ông là cái thá gì.”
“Trần võ tôn, chúng tôi đều có thể làm chứng, hai người này quả thực hống hách cùng cực, căn bản không để ông vào mắt. Sau khi ông Kim báo tên ông, họ không chỉ buông lời sỉ nhục, còn ra tay tiếp tục bạt tai cậu Tống và ông Kim, đây là khinh miệt ông!”
Đám cậu ấm trong phòng bao, chả có bản lĩnh gì, nhưng bản lĩnh vu oan hãm hại lại không tệ, vài ba câu đã chĩa tất cả mũi giáo về phía Trần Thạch.
Thậm chí còn khiến người ta cảm thấy, hai người này hôm nay đến đây chính là để khiêu khích Trần Thạch!
“Câm mồm, tôi làm thế nào, không tới lượt các người lắm mồm lắm miệng.”
Trần Thạch hừ lạnh một tiếng, chả có hảo cảm gì với đám cậu ấm do Tống Nguyên Lễ cầm đầu này.
Sở dĩ tối nay ông ta tới, chỉ là vì ông ta thiếu Kim Phi một nhân tình, phải trả.
“Kim Phi, ông muốn làm thế nào?”
Trần Thạch vẫn chưa nhận ra bóng lưng Vương Bác Thần, cười nhạt hỏi.
Nghe thấy lời này, Tống Nguyên Lễ nôn nóng, trong lòng thầm hận, không nghĩ tới Trần Thạch lại không đặt anh ta vào mắt, trực tiếp phớt lờ anh ta!
Mẹ nó!
Không phải chỉ là võ tôn rắm thối sao?
Đợi ông đây về tới nhà, xử lý cả đám các người!
Tống Nguyên Lễ vô pháp vô thiên đã quen, đến lúc này rồi, anh ta vẫn là nghĩ tới thể diện của mình, không hể ý thức tới nguy hiểm đã cận kề.
“Ông Kim, tuyệt đối không thể bỏ qua cho hai tên chó này, sau này tôi nhất định sẽ báo đáp ông thật dày.”
Tống Nguyên Lễ cắn răng nói, hận không thể lập tức giết chết Vương Bác Thần và Nhạc Ẩn Long.
Kim Phi nào không rõ suy nghĩ của anh ta, đây là muốn Trần Thạch giúp phế hai người này, sau đó giao cho anh ta xử lý.
Kim Phi cũng hận không thể khiến Vương Bác Thần và Nhạc Ẩn Long sống không bằng chết, Nhạc Ẩn Long vừa rồi đã giết vệ sĩ thân cận ông ta dốc lòng bồi dưỡng, còn ở trước mặt nhiều người như vậy, hung hăng cho ông ta một bạt tai, mối thù này, ông ta sao có thể không báo.
Hôm nay nếu không xử lý hai người này, sau này Kim Phi ông ta còn làm sao lăn lộn ở Ma Đô?
“Ông Trần, hai người này đã dùng võ lực cưỡng ép, làm đủ việc xấu, vậy thì phiền ông Trần phế võ lực hai kẻ này, còn lại giao cho tôi xử lý là được, tránh cho khiến người ta nói ông Trần ỷ mạnh hiếp yếu, lớn bắt nạt nhỏ.”
Trần Thạch gật đầu, mặc dù ông ta không thích đám lông bông Tống Nguyên Lễ, nhưng mười mấy cỗ̃thi thể trên đất đó, càng khiến ông ta cau chặt mày.
Hai chàng trai trẻ này, ra tay quá hung ác, lại trực tiếp giết người!
“Các cậu, có biết sai không?”
Trần Thạch đi tới trước, ông Kim vội nhường đường.
“Là người võ đạo, lại ra tay nặng như vậy, tôi liền phế võ lực của các cậu, để trừng…”
Bỗng nhiên, lời của Trần Thạch như viên đạn bị nghẹn trong cổ họng, nói không ra lời.
Chương992
CHƯƠNG 992
Ánh đèn trong phòng bao u ám, vừa rồi ông ta không nhận ra đối phương là ai.
Nhưng bây giờ lại gần, ông ta mới kinh ngạc phát hiện.
Bóng lưng này, ông ta cực kỳ quen thuộc!
Là Vương Bác Thần!
Là đương gia của Thiên Tuyệt bọn họ!
Là chủ nhân của ông ta!
Ông ta lập tức sững sờ, sau đó sắc mặt chớp mắt tái nhợt.
Nếu bị cấp cao của Thiên Tuyệt biết, Trần Thạch ông ta lại ra tay với chủ nhân Thiên Tuyệt, vậy, ông ta sẽ chết không chỗ dung thân!
Vương Bác Thần chậm rãi xoay người lại.
Phịch!
Trần Thạch lập tức quỳ phịch xuống trước mặt Vương Bác Thần.
Cung kính nói: “Trần Thạch, bái kiến anh Vương!”
Cái gì?
Trần Thạch quỳ với Vương Bác Thần?
Đám người ông Kim ngây người!
Người họ mới tời, lại quỳ gối với Vương Bác Thần!
Trần Thạch, là võ tôn đấy!
Ông ta lại quỳ Vương Bác Thần!
Đây là chuyện gì!
Vương Bác Thần và Trần Thạch rốt cuộc có quan hệ gì!
Trong lòng ông Kim khủng hoảng, xém chút ngất xỉu, vội đỡ khung cửa, hai chân lại mềm oặt, ngồi bệt xuống đất.
Trần Thạch quỳ xuống rồi!
Đường đường là võ tôn, thế mà lại quỳ trước thằng ở rể Vương Bác Thần!
Đó chỉ là một thằng khốn vô dụng thôi mà, dựa vào cái thá gì chứ!
Tống Nguyên Lễ dần phản ứng lại, anh ta tức đến phát điên.
Đây cũng được xem như người mà anh ta tìm tới đó, sao có thể quỳ trước Vương Bác Thần cơ chứ!
Chẳng phải Vương Bác Thần chỉ là một thằng ở rể thôi sao?
Chẳng phải chỉ là một thằng khốn vô dụng thôi sao?
Rốt cuộc có chuyện gì mà anh ta không biết cơ chứ!
Những cậu ấm và minh tinh hotboy hot girl mạng khác cũng sửng sốt tới mức miệng có thể nhét vừa một quả trứng?
Trần Thạch đã quỳ rồi, điều này chứng tỏ điều gì?
Chương993
CHƯƠNG 993
Chứng tỏ rằng, đến cả võ tôn như Trần Thạch cũng không dám chọc Vương Bác Thần!
Thế mà bọn họ lại dám ra tay với vợ của Vương Bác Thần, còn muốn chơi vợ Vương Bác Thần ngay trước mặt anh.
Cộp!
Cộp!
Cộp!
Trong phút chốc, mọi người đều quỳ rạp.
Đến cả Trần Thạch cũng đã quỳ rồi, sao bọn họ còn dám không quỳ chứ, sao bọn họ còn dám tiếp tục so kè với Vương Bác Thần chứ.
Mẹ nó, rốt cuộc tên Vương Bác Thần này có lai lịch gì vậy!
“Anh Vương, tôi sai rồi, tôi sai rồi, ngài tha mạng cho tôi đi, tôi chỉ tới hóng chuyện thôi, căn bản không hề biết nội tình bên trong. Chỉ vì muốn móc nối quan hệ với nhà họ Tống nên tôi mới giúp Tống Nguyên Lễ. Anh Vương tha mạng, cứ xem tôi là cái mông đi, tôi sai rồi tôi sai rồi, tôi không dám nữa.”
Kim Phi hoàn hồn, vội vàng dập đầu tạ tội.
Trần Thạch là ai chứ?
Đó là người duy nhất tại nước R chỉ dùng một nắm đấm đã trở thành võ tôn cường giả, bây giờ, đến cả Trần Thạch cũng quỳ rồi.
Ông ta mới phản ứng lại, Vương Bác Thần không phải là người mà ông ta có thể chọc!
Hèn gì người thanh niên mắt tam giác này có thể tiêu diệt đám vệ sĩ do ông ta cẩn thận bồi dưỡng chỉ trong một cái chớp mắt.
Hèn gì bọn họ dám ra tay với Tống Nguyên Lễ và không chút lưu tình phế luôn cả Tống Nguyên Lễ.
Người khiến cho Trần Thạch phải quỳ thì còn sợ cái gì chứ?
Chát!
Nhạc Ẩn Long cho Kim Phi một cái bạt tai, anh ta lạnh lùng nói: “Im miệng, ông làm ồn tới anh Vương rồi!”
Kim Phi vội vàng ngậm miệng, nhưng toàn thân vẫn run như cầy sấy và không dám nhúc nhích.
Lúc này, ông ta chỉ muốn đập chết Tống Nguyên Lễ
Nếu không phải vì thằng ngu đó, đắc tội ai không đắc tội, lại đi đắc tội với người này!
Nhà họ Tống có trâu bò thế nào cũng đâu có tác dụng gì trước mặt thể loại cường giả cỡ này chứ!
Người ta huỷ xong cả gia tộc nhà anh còn có thể bình an rút lui, thậm chí còn không tìm thấy bóng dáng.
Thế mà các người lại đi khiêu khích loại người này, mẹ nó, chơi gái tới mức hỏng não rồi à? Não mất luôn rồi à?
Đậu xanh con mẹ nó!
“Không, không thể nào, võ tôn Trần, chắc chắn là ông nhận nhầm người rồi. Vương Bác Thần chỉ là một thằng ở rể, một thằng phế vật thôi!”
Tống Nguyên Lễ gào thét không dám tin. Anh ta nghĩ mãi không thông, một thằng ở rể thì dựa vào cái thá gì mà có thể khiến võ tôn Trần quỳ gối chứ!
Triệu Thanh Hà có chống lưng gì mà anh ta không biết sao?
Nếu Vương Bác Thần trâu bò như thế thì tại sao anh ta không điều tra ra được gì cả?
Chát!
Bốp!
Chương994
CHƯƠNG 994
Tống Nguyên Lễ vừa nói xong đã bị Trần Thạch cho một cái bạt tai, đồng thời còn ăn một cước gãy chân, ông ta nói: “Anh Vương, tôi sẽ xử lý đám người ghê tởm này ngay, mời ngài lánh đi để tránh bẩn mắt.”
“Đừng, đừng giết tôi, tôi sai rồi, tôi sai rồi, tôi bị Tống Nguyên Lễ lừa. Hắn ta là người lên chủ ý vụ cưỡng hiếp Triệu Thanh Hà, chứ tôi không hề có ý đó.”
“Đều là do một tay Tống Nguyên Lễ lên kế hoạch, hắn ta nói với bọn tôi rằng, nhà họ Tống một tay che trời, dù có động tới Triệu Thanh Hà cũng không ai quản đâu. Bọn tôi chỉ tới đây chơi thôi, không dám ra tay với Triệu Thanh Hà đâu.”
“Những việc bẩn thỉu đó đều là do Tống Nguyên Lễ hạ lệnh giao cho Vu lão tam làm. Hắn sai người đóng cửa tập đoàn họ Trần và công ty Hoa Nguyên chính là để buộc Triệu Thanh Hà phải cúi đầu. Chuyện này không liên quan gì tới bọn tôi.”
Nghe tới đây, Trần Thạch tức tới run người, bây giờ ông ta mới hiểu chuyện gì đã xảy ra.
“Súc sinh, lại dám ra tay với Vương phu nhân, giết không tha!”
Trần Thạch vô cùng tức giận, Vương Bác Thần là vua của Thiên Tuyệt thì Triệu Thanh Hà chính là chủ mẫu của Thiên Tuyệt.
Bây giờ, một thằng ăn chơi đàng điếm lại dám dùng thủ đoạn bẩn thỉu để nhục mạ chủ mẫu của họ.
Đây chính là sự sỉ nhục với cả Thiên Tuyệt!
Trần Thạch tức tới bùng cháy, chủ mẫu của Thiên Tuyệt bọn họ suýt chút nữa đã bị những tên cặn bã này lăng nhục rồi!
Còn ngay tại địa bàn Ma Đô do ông ta phụ trách.
Đây là một sự sỉ nhục với Trần Thạch!
Là một sự sỉ nhục với Thiên Tuyệt!
Ông ta căn bản không tìm được cơ hội giãy bày thân phận của mình với Vương Bác Thần thì đã xảy ra chuyện này rồi, sau này ông ta đối mặt với Vương Bác Thần thế nào đây, ở lại Thiên Tuyệt thế nào đây?
“Cậu muốn chết sao!”
Người luôn biết tự kiềm chế như Trần Thạch lúc này cũng tức tới mức văng tục!
Ngay cả khi nhà họ Bạch đắc tội với Vương Bác Thần và Triệu Thanh Hà, ông ta cũng không tức giận như vậy!
May mà đám cặn bã này còn chưa kịp làm gì, nếu không hậu quả khó mà tưởng tượng được.
“Anh Vương, mong ngài cho phép tôi giết hết đám cặn bã này!”
Lúc này Tống Nguyên Lễ mới nhận ra mình đã phạm sai lầm nghiêm trọng tới mức nào.
Sau lưng Triệu Thanh Hà là nhà họ Trần, dù nhà họ Tống của anh ta có thể bắt chẹt họ nhưng ai ngờ, một thằng ở rể phế vật trong mắt anh ta lại có thể khiến Trần Thạch cung kính như thế!
Cuối cùng anh ta cũng tỉnh ngộ rồi!
Những gì anh ta tra được về thân phận của Vương Bác Thần chỉ là bề nổi, là thứ để bọn họ nhìn thấy!
Chứ thân phận thật sự của Vương Bác Thần không phải là hạng mà anh ta có thể chọc!
Bây giờ, anh ta mới cảm nhận được nỗi sợ hãi từ tận đáy lòng.
Nỗi sợ này dần chiếm trọng toàn bộ con tim anh, thậm chí anh ta còn không cảm nhận được sự đau đớn trên hai tay hai chân.
Chương995
CHƯƠNG 995
Lần này, anh ta gặp hoạ rồi, một tai hoạ cực lớn.
Dù là nhà họ Tống cũng không cứu nổi anh ta!
“Tha cho tôi, tôi biết sai rồi, là tôi bị quỷ ám, là tôi ngu xuẩn, tôi sẵn sàng đền bù, xin hãy tha cho tôi. Anh Vương, sau này tôi sẽ không dám nữa, tôi nhận sai, tôi là thằng phế vật, là bao cỏ, xin ngài hãy bỏ qua cho tôi một lần.”
Tống Nguyên Lễ sợ rồi.
“Không phải anh là vua của Ma Đô sao? Không phải anh là luật ở Ma Đô sao? Không phải anh là trời ở Ma Đô sao? Anh cũng biết sợ à?”
Đến tận lúc này, Vương Bác Thần mới lên tiếng, giọng anh lạnh lùng tới cực điểm.
“Dựa vào thế lực của nhà họ Tống để bắt nạt vợ tôi à? Chỉ cần một cú điện thoại là có thể khiến công ty của vợ tôi đóng cửa à? Tới đi, cho tôi xem nhà họ Tống của anh quyền lực tới mức nào, bối cảnh của nhà họ Tống to tới mức nào!”
Lời này khiến tâm trạng của Tống Nguyên Lễ như rơi xuống vực thẳm, anh ta biết Vương Bác Thần sẽ không tha cho mình nên bèn cắn răng nói: “Anh Vương, tôi đã sai khi có ý xấu với vợ anh, nhưng vẫn chưa có gì xảy ra, tất cả chỉ là hiểu nhầm, ngài có cần ép người như vậy không? Tuy tôi không biết thân phận thật sự của ngài là gì, nhưng nhà họ Tống chúng tôi cũng không phải hạng dễ bắt nạt! Sau lưng nhà họ Tống là nhà họ Cổ, một trong bảy đại thế gia lâu đời, tôi hi vọng ngài hãy cân nhắc. Trước mặt tôi, ngài có thể có thực lực bất phàm, nhưng trước mặt nhà họ Cổ, ngài chẳng là cái thứ gì cả!”
“Ồ? Vậy sao?”
Vương Bác Thần bật cười.
Trong mắt đều là mỉa mai.
Anh vốn định đi đến nhà họ Cổ, không ngờ kẻ đứng đằng sau nhà họ Tống lại là nhà họ Cổ, thú vị đấy.
“Nhà họ Cổ à, tôi sẽ tính sau, nhưng đêm nay, tôi phải giải quyết cho xong chuyện anh dám bắt nạt vợ tôi đã.”
Tống Nguyên Lễ tuyệt vọng rồi, anh ta điên cuồng gào thét: “Vương Bác Thần, anh có cần phải cạn tàu ráo máng như thế không? Giết tôi cũng chẳng có lợi lộc gì cho anh cả! Vợ anh chỉ là một con đàn bà hơi xinh đẹp chút thôi. Cô ta khiến người khác nảy sinh sắc tâm cũng là chuyện bình thường, tôi cũng chưa ra tay mà, anh có cần phải tuyệt tình như thế không? Bây giờ anh tha cho tôi thì nhà họ Tống sẽ bồi thường xin lỗi, cứ xem như không có gì xảy ra. Nhà họ Tống sẽ giúp đỡ nhà họ Trần trở thành gia tộc bậc nhất Ma Đô. Nếu anh giết tôi thì nhà họ Tống sẽ không tha cho anh!”
Chát!
Trần Thạch lại tát lên mặt Tống Nguyên Lễ, tát tới mức khuôn mặt anh ta bê bết máu, ông tức giận nói: “Dám uy hiếp anh Vương, anh là cái thá gì chứ!”
Vương Bác Thần không thèm liếc nhìn Tống Nguyên Lễ, anh lạnh nhạt nói: “Ẩn Long, gửi thi thể của hắn về nhà họ Tống.”
Tống Nguyên Lễ hoảng sợ: “Đừng giết tôi, Vương Bác Thần, nếu giết tôi, anh nhất định sẽ hối hận, đừng giết tôi, tôi tình nguyện làm con chó cho anh, đừng giết tôi, tha cho tôi đi.”
Nhạc Ẩn Long nắm lấy cổ Tống Nguyên Lễ, khoé miệng trái vô thức nhếch lên, anh ta cười nham hiểm: “Dám ức hiếp chị dâu của tôi à? Nhà họ Tống thì giỏi lắm à? Tôi lại muốn giết chết anh ngay trước mặt tất cả mọi người trong nhà họ Tống đấy, để xem nhà họ Tống quyền lực tới mức nào.”
Nhạc Ẩn Long xách Tống Nguyên Lễ ra ngoài.
Đây chính là phong cách làm việc của anh ta.
Chứng kiến số phận của Tống Nguyên Lễ, đám phụ nhị đại, minh tinh còn lại đều sợ tới mặt mày trắng bệch, họ dập đầu như củ tỏi.
Bình luận facebook