-
Chương 611-615
Chương611
CHƯƠNG 611
Hồ Kiệt ở đầu dây bên kia điện thoại nói như thế, hoàn toàn không hề lo lắng chút nào.
Chỉ có mấy người bọn họ mới biết Vương Bác Thần, chồng của Triệu Thanh Hà chính là thần chủ.
Gây phiền phức cho công ty Hoa Nguyện, đó là đang muốn chết rồi.
Triệu Thanh Hà xót xa nói: “Hồ tổng à, ông đừng đùa tôi, lần này là do chúng tôi liên lụy ông rồi, mọi tổn thất của nhà họ Ngô và nhà họ Hồ, chúng tôi sẽ gánh vác.”
Hồ Kiệt vội vàng nói: “Triệu tổng, cô tuyệt đối đừng nói như thế, có thể hợp tác với cô chính là may mắn mà nhà họ Hồ tôi có tu mấy đời cũng không được, chúng ta là đối tác của nhau, làm sao có thể để cô chịu trách nhiệm được chứ, thế thì tôi lại không giống con người rồi.”
Cúp điện thoại, trong lòng Triệu Thanh Hà ít nhiều gì cũng được an ủi, ít nhất là nhà họ Hồ và nhà họ Ngô vẫn đứng về phía mình.
“Nếu như không phải trước kia Bác Thần lợi dụng Tư Lam và cậu nhà họ Ngô lôi kéo bọn họ về phía chúng ta, có lẽ là bây giờ chúng ta đã cùng đường rồi.”
Triệu Thanh Hà thở dài.
“Đúng vậy, anh rể rất lợi hại, nếu không thì chúng ta hỏi anh rể thử đi, nói không chừng là anh rể có cách đó.”
Lan Tầm đề nghị.
Triệu Thanh Hà lắc đầu: “Chúng ta tự xử lý những chuyện này đi, chị thấy cũng không thể chèo kéo quan hệ, Bác Thần là đàn ông, anh ấy có thể trở về từ chiến trường chị đã cảm ơn ông trời nhiều lắm rồi, anh ấy đã sống không dễ dàng, chị không muốn để anh ấy phải nhìn sắc mặt người khác mà sống.”
Sau đó, bên phía nhà họ Trần cũng gọi điện thoại tới.
“Triệu tổng, nếu như cô có cần giúp đỡ gì thì cứ nói, chỉ cần nhà họ Trần có thể làm được thì chắc chắn sẽ làm làm, không được thì chúng tôi cũng sẽ nghĩ cách làm. Nếu như cô cần người, chúng tôi lập tức sắp xếp người qua đó.”
“Trần tổng, thật sự cảm ơn ông, vào thời điểm này mà còn có thể như thế. Ông yên tâm đi, nếu như chúng tôi cần giúp đỡ thì chắc chắn sẽ nhờ vả ông mà.”
Cúp điện thoại, Triệu Thanh Hà có chút thổn thức.
Công ty Hoa Nguyện đã đến mức cùng đường, không ngờ những gia tộc ở thành phố Hà Châu lại không hề lựa chọn rời bỏ công ty Hoa Nguyện, ngược lại ai nấy cũng đều thật tình giúp đỡ.
“Tầm, em nói xem, có phải là bọn họ biết mối quan hệ giữa Bác Thần và Tư Lam không vậy? Nếu không thì sao bọn họ lại dám giúp chúng ta chứ, nhà họ Hồ cùng nhà họ Ngô là do lợi ích có liên quan tới chúng ta, nhưng giữa chúng ta và nhà họ Trần không hề dính dáng gì với nhau mà.”
Lan Tầm suy nghĩ một lúc rồi nói: “Trần Phong không phải là bạn học của anh rể à, chắc chắn là do nể mặt anh rể rồi.”
Triệu Thanh Hà lắc đầu: “Chị hiểu rõ con người Trần Phong, anh ta tuyệt đối sẽ không bởi vì Bác Thần là bạn học của anh ta mà giúp đỡ một tay, chắc chắn là biết mối quan hệ giữa Bác Thần với Tư Lam, cho nên muốn thông qua Bác Thần để có thể tìm kiếm chút quan hệ.”
Lan Tầm vui mừng nói: “Chị Triệu, chúng ta có thể lợi dụng mối quan hệ này mà.”
Triệu Thanh Hà phủ định: “Không được đâu, Bác Thần và bọn người Tư Lam là chiến hữu của nhau, chị không thể gây thêm phiền phức cho Tư Lam được, dù sao thì cô ấy và cậu Canh cũng là người trong chính phủ, một khi những gia tộc như nhà họ Trần xảy ra vấn đề thì sẽ liên lụy đến bọn họ. Đến lúc đó, người khó xử là Bác Thần. Dù sao thì bọn họ ra mặt cũng là vì nể tình Bác Thần, chị không thể khiến mối quan hệ thuần khiết giữa bọn họ và Bác Thần bị biến chất.”
Chương612
CHƯƠNG 612
Lúc Triệu Thanh Hà và Lan Tầm đang đau đầu, Trần Diệu Tổ lại đẩy Trần Anh Kiệt vào.
“Xin hỏi ai là cô Triệu Thanh Hà vậy?”
Ở công ty Hoa Nguyện, tuy nói Trần Diệu Tổ là gia chủ chân chính của gia tộc đứng đầu Tinh Châu, nhưng mà ông ta vẫn không hề dám khinh thường chút nào, hỏi rất cung kính.
Triệu Thanh Hà đứng dậy: “Chào ông, tôi là Triệu Thanh Hà, xin hỏi ông có chuyện gì không?”
Trần Diệu Tổ cẩn thận nói: “Mời cô Triệu Thanh Hà ngồi, tôi với con trai tôi đặc biệt đến đây để hợp tác với công ty Hoa Nguyện. Tôi đã tìm hiểu công ty Hoa Nguyện của mọi người, năng lực nghiệp vụ rất giỏi, cô Triệu Thanh Hà cũng là một người có năng lực vô cùng xuất chúng, cho nên tôi có ý định muốn hợp tác với công ty Hoa Nguyện, hi vọng cô Triệu Thanh Hà có thể cho tập đoàn Trần thị chúng tôi một cơ hội.”
Triệu Thanh Hà ngơ ngác, mặc dù cô không biết rõ tập đoàn Trần thị là xí nghiệp gì, nhưng mà dựa vào khí chất của người đang đứng trước mặt mình, tuyệt đối không phải là thứ mà một tổng giám đốc bình thường nên có.
Loại khí chất thượng vị đã lâu, cho dù cố gắng che giấu, nhưng trong lúc phất tay cũng có thể để lộ.
Lan Tầm lơ mơ hỏi: “Các, các người muốn hợp tác với chúng tôi?”
“Sao chứ?” Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Thật lâu sau đó, Triệu Thanh Hà không kịp phản ứng, cô không thể tin mà hỏi: “Ông à, tôi không nói dối gì ông, hiện tại công ty Hoa Nguyện chúng tôi như bước vào con đường cùng, các đối tác đều đã hủy bỏ hợp đồng, ông xác định muốn hợp tác với chúng tôi?”
Trần Diệu Tổ cười nói: “Cô Triệu Thanh Hà, tôi sẽ không tính sai đâu, thứ mà tôi nhìn trúng chính là năng lực nghiệp vụ của công ty Hoa Nguyện, công ty cô có thể xây dựng khu giải phóng mới của thành phố Hà Châu rất tốt, mặc dù bây giờ đứng trước khó khăn, nhưng đó chỉ là do kẻ ác quấy phá, tôi rất xem trọng công ty Hoa Nguyện các cô.”
“Đúng đúng, chính là do có kẻ ác quấy phá, nếu không thì công ty chúng tôi vẫn phát triển rất tốt.”
Lan Tầm vội vàng đồng ý, đồng thời cũng đụng đụng vào cánh tay Triệu Thanh Hà, ra hiệu cô nhanh chóng đồng ý.
Triệu Thanh Hà lại lắc đầu: “Ông à, tình huống công ty tôi như thế nào, tôi biết rất rõ, tôi không thể lừa gạt ông được, tôi thật sự không biết chúng tôi có thể vượt qua khó khăn lần này hay không, tôi hi vọng là ông suy nghĩ kỹ lại.”
Ngược lại là Trần Diệu Tổ hoàn toàn bất ngờ, mỗi ngày có rất rất nhiều người đến tìm nhà họ Trần bọn họ để hợp tác, còn những người đến mời bọn họ đầu tư phải nói là nhiều vô số kể.
Nhưng đây là lần đầu tiên ông ta nhìn thấy người như Triệu Thanh Hà, phải biết rằng một khi hợp tác với nhà họ Trần bọn họ, cho dù một công ty đang đứng trên bờ vực thì cũng sẽ có thể vực dậy.
Ông ta không khỏi ấn tượng bởi nhân phẩm của Triệu Thanh Hà.
Nếu như nói trước đó bởi vì Vương Bác Thần mà ông ta mới đi đường vòng để lấy lòng Vương Bác Thần, vậy thì bây giờ ông ta đã chân chính thay đổi cách nhìn với Triệu Thanh Hà.
Không hổ là người phụ nữ của thần chủ, sự thẳng thắn cùng với khí chất này, không phải là người bình thường có thể có được.
Trần Diệu Tổ âm thầm cảm khái, cười nói: “Cô Triệu Thanh Hà à, tôi rất thích cá tính thẳng thắn của cô, thứ mà tôi nhìn trúng chính là phẩm chất này. Ngày nay có rất ít người có thể suy nghĩ cho người khác giống như cô, tôi không cần phải suy nghĩ nữa, nếu như hiện tại công ty cô không có hợp đồng, bên tôi có hết. Mặt khác, tôi còn muốn dùng 20% cổ phần của nhà họ Trần chúng tôi để mời cô đầu tư vào tập đoàn Trần thị.”
Chương613
Truyện sẽ được cập nhật vào ngày mai. Team Тrцуe л 3.оn e cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ chúng mình!. Chúc các bạn luôn an lành và mạnh khỏe trong mùa dịch ạ!
Hiện tại có rất nhiều trang web copy tự động của Тruуeл 3. оne. Nên nội dung này chỉ là để chống copy tự động, mong cả nhà thông cảm. Cảm ơn cả nhà!
Kìa con bướm vàng, kìa con bướm vàng, Xèo đôi cánh, xèo đôi cánh
Ɓươm bướm baу đôi ba vòng, Ɓươm bướm baу đôi ba vòng
Ɛm ngồi xem, em ngồi xem …… hahaaha !!
Kìa con gái kìa , kìa con gái kìa,Gủ đi chơi, gủ đi chơi
Ɓa tháng sau em có bầu, Ɓa tháng sau em có bầu
Mang zề nuôi, mang zề nuôi …… hahaaga~~
Anh thjch con ghệ mập ăn nhiều nó mới mập …Ăn xong rồi zo ấp ấp xong rồi lại nằm
Anh thjck con ghệ ốm không ăn nó mới ốm …Không sướng lúc khi ôm mình mẩу như cọng gôm
Anh thjck con ghệ lùn tui lùn nhưng rất sung …Hơi khó lúc khi hun muốn hun phải khôm xuống
Anh thjck con ghệ cao nhìn em như người mẫu …Ϲhân dài cao đến nách zo cửa lại đụng đầu
Anh thjck con ghệ ngầu nhìn giống xã hội đen …Xâm mình 3 4 chỗ mang zề ba má khen
Anh thjck con ghệ đen hàm răng em rất trắng …Tối ngủ phải mở đèn nếu kO chỉ thấу trăng
Anh thjck con gái ..Oh уead!! tui cũng thjck con gái ..Oh уead!! ông già thjck con gái ..Oh уead!!Anh thjck con gái ..Oh уead!! tui cũng thjck con gái ..Oh уead!! ông già thjck con gái ..Oh уead!!
Chương614
CHƯƠNG 614
“Đúng vậy đó, ngay cả biên bản miễn trách nhiệm cũng đã ký rồi, không phải làm như vậy là dâng tiền cho chúng ta à?”
Triệu Thanh Hà mờ mịt nhẹ gật đầu rồi lại nói: “Chị cứ luôn cảm thấy cái ông đó hơi quen mắt, mời chúng ta đến Tinh Châu… Tinh Châu… tập đoàn Trần thị… trời ơi, không thể nào, bọn họ là…”
Lan Tầm mở to mắt nhìn, ngờ nghệch hỏi: “Là ai vậy?”
Triệu Thanh Hà vội vàng lấy điện thoại ra tìm kiếm một hồi, bị dọa đến nỗi ngồi phịch xuống ghế, lẩm bẩm nói: “Chẳng trách chị cảm thấy ông ta hơi quen, thảo nào…”
Lan Tầm cầm lấy điện thoại xem thử, bị dọa đến nỗi thiếu chút nữa là đánh rơi điện thoại, miệng hét to: “Chị Triệu, là nhà họ Trần ở Tinh Châu, nhà họ Trần ở Tinh Châu, cái ông đó là Trần Diệu Tổ của Tinh Châu! Thế mà nhà họ Trần ở Tinh Châu lại tìm chúng ta hợp tác, còn để chị trở thành người đại diện của nhà họ Trần bọn họ ở nước R, chuyện này quả thật vô cùng khó tin. Ôi má ơi.”
Lan Tầm kích động muốn nhảy dựng cả lên.
Trần Diệu Tổ vừa mới đi không lâu, lão Ngũ phụ trách công trường liền gọi điện thoại tới cho Lan Tầm, nói là đã có bên vật liệu liên hệ với ông ta.
Bên phía nhà họ Hồ và nhà họ Ngô cũng đã gọi điện thoại tới, thông báo mọi chuyện đều đã được giải quyết, toàn bộ đã đi vào quỹ đạo.
Mà bên phía Triệu Thanh Hà, hết đối tác này đến đối tác khác gọi điện thoại tới, tất cả đều là của nhà họ Trần.
“Sao lại như vậy?”
Trong lòng Triệu Thanh Hà tràn đầy nghi hoặc, cô còn không biết có chuyện này là bởi vì Vương Bác Thần.
Không lâu sau đó, Vu Chiến vội vàng chạy đến công ty Hoa Nguyện.
“Triệu tổng, tôi là Vu Chiến, tổng giám đốc tập đoàn Vân Phàm, chuyện hợp tác hoàn toàn là hiểu lầm cả thôi. Cô yên tâm đi, bên tôi sẽ chuyển nhượng lại các đối tác ấy cho cô, cầu xin cô hãy nói giúp chúng tôi với anh Vương.”
Vu Chiến thật sự hạ mình rất thấp, ông ta đến đây để nhận lỗi.
Nhưng mà nghe thấy anh ta nói như vậy, Triệu Thanh Hà cho là ông ta muốn thông qua Vương Bác Thần để có thể có chút quan hệ với Tư Lam, sở dĩ đến đây tìm mình là bởi vì không thể thương lượng với Vương Bác Thần, cho nên mới đến nói với mình.
Bản thân cô còn đang lo lắng sẽ phá hoại mối quan hệ thuần khiết giữa Vương Bác Thần và bọn người Tư Lam, cho nên mới không tìm Tư Lam, lại càng không cần phải nói tới những người này, điều này khiến trong lòng cô cảm thấy có chút chán ghét.
Lại nhớ đến các đối tác bị tập đoàn Vân Phàm không từ thủ đoạn cướp đi, trong lòng Triệu Thanh Hà tức giận, cô liền hời hợt nói: “Vu tổng, rất vui vì ông có thể đến đây tìm tôi, nhưng mà hiện tại bên phía chúng tôi không thiếu người hợp tác, cảm ơn nha.”
Triệu Thanh Hà lịch sự, nhưng Lan Tầm thì không giống như vậy, cô ta lạnh lùng nói: “Vu tổng, công ty Hoa Nguyện chúng tôi không tiếp đón nổi đại thần như ông đâu, ông vẫn nên đi cho.”
Không thiếu đối tác?
Nhớ đến những gì trước đó Trần Diệu Tổ đã nói với ông ta, Vu Chiến trợn tròn mắt.
Vậy phải làm sao bây giờ!
Chương615
CHƯƠNG 615
“Tôi nên làm gì đây?”
Vu Chiến bất lực cười khổ, có làm thế nào ông ta cũng không nghĩ tới một đứa con riêng của nhà họ Vương lại có thể ép mình thành cái dạng này.
“Lưu Tư Kì, con mẹ nó, bà hại chết tôi rồi.”
Ông ta biết rõ các công ty ở Hà Châu sẽ không còn đối tác nào hợp tác với công ty Hoa Nguyên, bởi vì các đối tác lớn nhỏ ở thành phố này đều nằm trong tay ông ta.
Vậy thì chỉ còn một khả năng, là ông cụ nhà họ Trần Tinh Châu đã giúp đỡ công ty Hoa Nguyên.
Dựa vào thái độ lấy lòng của Trần Diệu Tổ đối với Vương Bác Thần, tất nhiên là do ông ta ra tay rồi.
“Trộm gà không thành còn mất nắm gạo, bây giờ chỉ còn có một con đường có thể đi.”
Ánh mắt Vu Chiến từ từ trở nên vô cùng kiên định, ông ta lại đi tìm Vương Bác Thần.
Lúc này, trong nhà chỉ còn lại một mình Vương Bác Thần, nhìn thấy tin tức trên điện thoại, anh không khỏi cười lạnh: “Lưu Tư Kì, đúng là bà muốn chết mà, tôi không đi tìm bà, bà lại chủ động đến gặp tôi. Phong sát công ty Hoa Nguyên hả? Tôi cũng muốn xem xem bà có bản lĩnh này hay không.”
“Năm đó các người khiến tôi và mẹ tôi tuyệt vọng đến cỡ nào, bây giờ tôi sẽ từ từ ép các người đi đến đường cùng, để các người trải nghiệm loại cảm giác tuyệt vọng mà năm đó tôi và mẹ đã trải qua. Không cần phải gấp, các người sẽ có thể trải nghiệm loại cảm giác sống không bằng chết ấy thôi.”
Vương Bác Thần siết chặt nắm đấm.
Bây giờ, anh muốn đối phó với Lưu Tư Kì và nhà họ Vương thì dễ như trở bàn tay, anh chỉ cần ra lệnh một tiếng liền có thể tiêu diệt bọn họ ngay lập tức.
Nhưng mà như vậy thì lợi cho bọn họ quá rồi.
Năm đó, anh và mẹ quỳ gối trong màn mưa cầu xin tha thứ, dưới sự xui khiến của Lưu Tư Kì, Vương Hạo thiếu chút nữa là đánh chết mẹ mình.
Lúc đó, mẹ lén lút dẫn anh đi tìm Vương Hạo, mẹ cho rằng ít nhất Vương Hạo cũng sẽ sắp xếp cho hai mẹ con bọn họ. Thật sự không ngờ tên súc sinh Vương Hạo không những không quan tâm, ngược lại còn đánh mẹ suýt chết, còn lấy hết tất cả tiền mặt và thẻ ngân hàng trên người mẹ. Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Bởi vì Lưu Tư Kì nói phải để hai mẹ con bọn họ chết đói ở cái thủ đô này.
Nghĩ đến đây, trong mắt Vương Bác Thần giăng đầy tơ máu, trong lòng nóng nảy sắp không thể kiềm chế.
Đây là tâm ma của anh.
Anh vĩnh viễn không thể quên được loại cảm giác tuyệt vọng ấy, vĩnh viễn không thể quên được cảm giác đói khát.
Anh luôn nhớ lúc đó vì mẹ không muốn để anh đói mà đã quỳ xuống dập đầu ăn xin, nhặt đồ ăn người khác vứt bỏ, có lần anh đói đến lả người, mẹ liền lấy trộm một cái bánh bao, khập khiễng trở về, trên mặt sưng to, khắp cả mặt đều là vết bầm.
Nhưng bà lại cười nói với anh: “Bác Thần, ăn đi con, ăn xong thì sẽ không đói bụng nữa, chúng ta sắp đến nhà rồi.”
Anh chia cho mẹ ăn, nhưng mẹ chỉ cười lắc đầu, nói là bà ăn rồi.
Anh cực kỳ đói, chỉ vài ngụm là đã ăn xong cái bánh bao, trong lúc lơ đãng lại nhìn thấy cổ họng mẹ cuộn lên cuộn xuống.
Anh muốn khóc.
Mẹ quay đầu sang chỗ khác, bả vai run rẩy.
CHƯƠNG 611
Hồ Kiệt ở đầu dây bên kia điện thoại nói như thế, hoàn toàn không hề lo lắng chút nào.
Chỉ có mấy người bọn họ mới biết Vương Bác Thần, chồng của Triệu Thanh Hà chính là thần chủ.
Gây phiền phức cho công ty Hoa Nguyện, đó là đang muốn chết rồi.
Triệu Thanh Hà xót xa nói: “Hồ tổng à, ông đừng đùa tôi, lần này là do chúng tôi liên lụy ông rồi, mọi tổn thất của nhà họ Ngô và nhà họ Hồ, chúng tôi sẽ gánh vác.”
Hồ Kiệt vội vàng nói: “Triệu tổng, cô tuyệt đối đừng nói như thế, có thể hợp tác với cô chính là may mắn mà nhà họ Hồ tôi có tu mấy đời cũng không được, chúng ta là đối tác của nhau, làm sao có thể để cô chịu trách nhiệm được chứ, thế thì tôi lại không giống con người rồi.”
Cúp điện thoại, trong lòng Triệu Thanh Hà ít nhiều gì cũng được an ủi, ít nhất là nhà họ Hồ và nhà họ Ngô vẫn đứng về phía mình.
“Nếu như không phải trước kia Bác Thần lợi dụng Tư Lam và cậu nhà họ Ngô lôi kéo bọn họ về phía chúng ta, có lẽ là bây giờ chúng ta đã cùng đường rồi.”
Triệu Thanh Hà thở dài.
“Đúng vậy, anh rể rất lợi hại, nếu không thì chúng ta hỏi anh rể thử đi, nói không chừng là anh rể có cách đó.”
Lan Tầm đề nghị.
Triệu Thanh Hà lắc đầu: “Chúng ta tự xử lý những chuyện này đi, chị thấy cũng không thể chèo kéo quan hệ, Bác Thần là đàn ông, anh ấy có thể trở về từ chiến trường chị đã cảm ơn ông trời nhiều lắm rồi, anh ấy đã sống không dễ dàng, chị không muốn để anh ấy phải nhìn sắc mặt người khác mà sống.”
Sau đó, bên phía nhà họ Trần cũng gọi điện thoại tới.
“Triệu tổng, nếu như cô có cần giúp đỡ gì thì cứ nói, chỉ cần nhà họ Trần có thể làm được thì chắc chắn sẽ làm làm, không được thì chúng tôi cũng sẽ nghĩ cách làm. Nếu như cô cần người, chúng tôi lập tức sắp xếp người qua đó.”
“Trần tổng, thật sự cảm ơn ông, vào thời điểm này mà còn có thể như thế. Ông yên tâm đi, nếu như chúng tôi cần giúp đỡ thì chắc chắn sẽ nhờ vả ông mà.”
Cúp điện thoại, Triệu Thanh Hà có chút thổn thức.
Công ty Hoa Nguyện đã đến mức cùng đường, không ngờ những gia tộc ở thành phố Hà Châu lại không hề lựa chọn rời bỏ công ty Hoa Nguyện, ngược lại ai nấy cũng đều thật tình giúp đỡ.
“Tầm, em nói xem, có phải là bọn họ biết mối quan hệ giữa Bác Thần và Tư Lam không vậy? Nếu không thì sao bọn họ lại dám giúp chúng ta chứ, nhà họ Hồ cùng nhà họ Ngô là do lợi ích có liên quan tới chúng ta, nhưng giữa chúng ta và nhà họ Trần không hề dính dáng gì với nhau mà.”
Lan Tầm suy nghĩ một lúc rồi nói: “Trần Phong không phải là bạn học của anh rể à, chắc chắn là do nể mặt anh rể rồi.”
Triệu Thanh Hà lắc đầu: “Chị hiểu rõ con người Trần Phong, anh ta tuyệt đối sẽ không bởi vì Bác Thần là bạn học của anh ta mà giúp đỡ một tay, chắc chắn là biết mối quan hệ giữa Bác Thần với Tư Lam, cho nên muốn thông qua Bác Thần để có thể tìm kiếm chút quan hệ.”
Lan Tầm vui mừng nói: “Chị Triệu, chúng ta có thể lợi dụng mối quan hệ này mà.”
Triệu Thanh Hà phủ định: “Không được đâu, Bác Thần và bọn người Tư Lam là chiến hữu của nhau, chị không thể gây thêm phiền phức cho Tư Lam được, dù sao thì cô ấy và cậu Canh cũng là người trong chính phủ, một khi những gia tộc như nhà họ Trần xảy ra vấn đề thì sẽ liên lụy đến bọn họ. Đến lúc đó, người khó xử là Bác Thần. Dù sao thì bọn họ ra mặt cũng là vì nể tình Bác Thần, chị không thể khiến mối quan hệ thuần khiết giữa bọn họ và Bác Thần bị biến chất.”
Chương612
CHƯƠNG 612
Lúc Triệu Thanh Hà và Lan Tầm đang đau đầu, Trần Diệu Tổ lại đẩy Trần Anh Kiệt vào.
“Xin hỏi ai là cô Triệu Thanh Hà vậy?”
Ở công ty Hoa Nguyện, tuy nói Trần Diệu Tổ là gia chủ chân chính của gia tộc đứng đầu Tinh Châu, nhưng mà ông ta vẫn không hề dám khinh thường chút nào, hỏi rất cung kính.
Triệu Thanh Hà đứng dậy: “Chào ông, tôi là Triệu Thanh Hà, xin hỏi ông có chuyện gì không?”
Trần Diệu Tổ cẩn thận nói: “Mời cô Triệu Thanh Hà ngồi, tôi với con trai tôi đặc biệt đến đây để hợp tác với công ty Hoa Nguyện. Tôi đã tìm hiểu công ty Hoa Nguyện của mọi người, năng lực nghiệp vụ rất giỏi, cô Triệu Thanh Hà cũng là một người có năng lực vô cùng xuất chúng, cho nên tôi có ý định muốn hợp tác với công ty Hoa Nguyện, hi vọng cô Triệu Thanh Hà có thể cho tập đoàn Trần thị chúng tôi một cơ hội.”
Triệu Thanh Hà ngơ ngác, mặc dù cô không biết rõ tập đoàn Trần thị là xí nghiệp gì, nhưng mà dựa vào khí chất của người đang đứng trước mặt mình, tuyệt đối không phải là thứ mà một tổng giám đốc bình thường nên có.
Loại khí chất thượng vị đã lâu, cho dù cố gắng che giấu, nhưng trong lúc phất tay cũng có thể để lộ.
Lan Tầm lơ mơ hỏi: “Các, các người muốn hợp tác với chúng tôi?”
“Sao chứ?” Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Thật lâu sau đó, Triệu Thanh Hà không kịp phản ứng, cô không thể tin mà hỏi: “Ông à, tôi không nói dối gì ông, hiện tại công ty Hoa Nguyện chúng tôi như bước vào con đường cùng, các đối tác đều đã hủy bỏ hợp đồng, ông xác định muốn hợp tác với chúng tôi?”
Trần Diệu Tổ cười nói: “Cô Triệu Thanh Hà, tôi sẽ không tính sai đâu, thứ mà tôi nhìn trúng chính là năng lực nghiệp vụ của công ty Hoa Nguyện, công ty cô có thể xây dựng khu giải phóng mới của thành phố Hà Châu rất tốt, mặc dù bây giờ đứng trước khó khăn, nhưng đó chỉ là do kẻ ác quấy phá, tôi rất xem trọng công ty Hoa Nguyện các cô.”
“Đúng đúng, chính là do có kẻ ác quấy phá, nếu không thì công ty chúng tôi vẫn phát triển rất tốt.”
Lan Tầm vội vàng đồng ý, đồng thời cũng đụng đụng vào cánh tay Triệu Thanh Hà, ra hiệu cô nhanh chóng đồng ý.
Triệu Thanh Hà lại lắc đầu: “Ông à, tình huống công ty tôi như thế nào, tôi biết rất rõ, tôi không thể lừa gạt ông được, tôi thật sự không biết chúng tôi có thể vượt qua khó khăn lần này hay không, tôi hi vọng là ông suy nghĩ kỹ lại.”
Ngược lại là Trần Diệu Tổ hoàn toàn bất ngờ, mỗi ngày có rất rất nhiều người đến tìm nhà họ Trần bọn họ để hợp tác, còn những người đến mời bọn họ đầu tư phải nói là nhiều vô số kể.
Nhưng đây là lần đầu tiên ông ta nhìn thấy người như Triệu Thanh Hà, phải biết rằng một khi hợp tác với nhà họ Trần bọn họ, cho dù một công ty đang đứng trên bờ vực thì cũng sẽ có thể vực dậy.
Ông ta không khỏi ấn tượng bởi nhân phẩm của Triệu Thanh Hà.
Nếu như nói trước đó bởi vì Vương Bác Thần mà ông ta mới đi đường vòng để lấy lòng Vương Bác Thần, vậy thì bây giờ ông ta đã chân chính thay đổi cách nhìn với Triệu Thanh Hà.
Không hổ là người phụ nữ của thần chủ, sự thẳng thắn cùng với khí chất này, không phải là người bình thường có thể có được.
Trần Diệu Tổ âm thầm cảm khái, cười nói: “Cô Triệu Thanh Hà à, tôi rất thích cá tính thẳng thắn của cô, thứ mà tôi nhìn trúng chính là phẩm chất này. Ngày nay có rất ít người có thể suy nghĩ cho người khác giống như cô, tôi không cần phải suy nghĩ nữa, nếu như hiện tại công ty cô không có hợp đồng, bên tôi có hết. Mặt khác, tôi còn muốn dùng 20% cổ phần của nhà họ Trần chúng tôi để mời cô đầu tư vào tập đoàn Trần thị.”
Chương613
Truyện sẽ được cập nhật vào ngày mai. Team Тrцуe л 3.оn e cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ chúng mình!. Chúc các bạn luôn an lành và mạnh khỏe trong mùa dịch ạ!
Hiện tại có rất nhiều trang web copy tự động của Тruуeл 3. оne. Nên nội dung này chỉ là để chống copy tự động, mong cả nhà thông cảm. Cảm ơn cả nhà!
Kìa con bướm vàng, kìa con bướm vàng, Xèo đôi cánh, xèo đôi cánh
Ɓươm bướm baу đôi ba vòng, Ɓươm bướm baу đôi ba vòng
Ɛm ngồi xem, em ngồi xem …… hahaaha !!
Kìa con gái kìa , kìa con gái kìa,Gủ đi chơi, gủ đi chơi
Ɓa tháng sau em có bầu, Ɓa tháng sau em có bầu
Mang zề nuôi, mang zề nuôi …… hahaaga~~
Anh thjch con ghệ mập ăn nhiều nó mới mập …Ăn xong rồi zo ấp ấp xong rồi lại nằm
Anh thjck con ghệ ốm không ăn nó mới ốm …Không sướng lúc khi ôm mình mẩу như cọng gôm
Anh thjck con ghệ lùn tui lùn nhưng rất sung …Hơi khó lúc khi hun muốn hun phải khôm xuống
Anh thjck con ghệ cao nhìn em như người mẫu …Ϲhân dài cao đến nách zo cửa lại đụng đầu
Anh thjck con ghệ ngầu nhìn giống xã hội đen …Xâm mình 3 4 chỗ mang zề ba má khen
Anh thjck con ghệ đen hàm răng em rất trắng …Tối ngủ phải mở đèn nếu kO chỉ thấу trăng
Anh thjck con gái ..Oh уead!! tui cũng thjck con gái ..Oh уead!! ông già thjck con gái ..Oh уead!!Anh thjck con gái ..Oh уead!! tui cũng thjck con gái ..Oh уead!! ông già thjck con gái ..Oh уead!!
Chương614
CHƯƠNG 614
“Đúng vậy đó, ngay cả biên bản miễn trách nhiệm cũng đã ký rồi, không phải làm như vậy là dâng tiền cho chúng ta à?”
Triệu Thanh Hà mờ mịt nhẹ gật đầu rồi lại nói: “Chị cứ luôn cảm thấy cái ông đó hơi quen mắt, mời chúng ta đến Tinh Châu… Tinh Châu… tập đoàn Trần thị… trời ơi, không thể nào, bọn họ là…”
Lan Tầm mở to mắt nhìn, ngờ nghệch hỏi: “Là ai vậy?”
Triệu Thanh Hà vội vàng lấy điện thoại ra tìm kiếm một hồi, bị dọa đến nỗi ngồi phịch xuống ghế, lẩm bẩm nói: “Chẳng trách chị cảm thấy ông ta hơi quen, thảo nào…”
Lan Tầm cầm lấy điện thoại xem thử, bị dọa đến nỗi thiếu chút nữa là đánh rơi điện thoại, miệng hét to: “Chị Triệu, là nhà họ Trần ở Tinh Châu, nhà họ Trần ở Tinh Châu, cái ông đó là Trần Diệu Tổ của Tinh Châu! Thế mà nhà họ Trần ở Tinh Châu lại tìm chúng ta hợp tác, còn để chị trở thành người đại diện của nhà họ Trần bọn họ ở nước R, chuyện này quả thật vô cùng khó tin. Ôi má ơi.”
Lan Tầm kích động muốn nhảy dựng cả lên.
Trần Diệu Tổ vừa mới đi không lâu, lão Ngũ phụ trách công trường liền gọi điện thoại tới cho Lan Tầm, nói là đã có bên vật liệu liên hệ với ông ta.
Bên phía nhà họ Hồ và nhà họ Ngô cũng đã gọi điện thoại tới, thông báo mọi chuyện đều đã được giải quyết, toàn bộ đã đi vào quỹ đạo.
Mà bên phía Triệu Thanh Hà, hết đối tác này đến đối tác khác gọi điện thoại tới, tất cả đều là của nhà họ Trần.
“Sao lại như vậy?”
Trong lòng Triệu Thanh Hà tràn đầy nghi hoặc, cô còn không biết có chuyện này là bởi vì Vương Bác Thần.
Không lâu sau đó, Vu Chiến vội vàng chạy đến công ty Hoa Nguyện.
“Triệu tổng, tôi là Vu Chiến, tổng giám đốc tập đoàn Vân Phàm, chuyện hợp tác hoàn toàn là hiểu lầm cả thôi. Cô yên tâm đi, bên tôi sẽ chuyển nhượng lại các đối tác ấy cho cô, cầu xin cô hãy nói giúp chúng tôi với anh Vương.”
Vu Chiến thật sự hạ mình rất thấp, ông ta đến đây để nhận lỗi.
Nhưng mà nghe thấy anh ta nói như vậy, Triệu Thanh Hà cho là ông ta muốn thông qua Vương Bác Thần để có thể có chút quan hệ với Tư Lam, sở dĩ đến đây tìm mình là bởi vì không thể thương lượng với Vương Bác Thần, cho nên mới đến nói với mình.
Bản thân cô còn đang lo lắng sẽ phá hoại mối quan hệ thuần khiết giữa Vương Bác Thần và bọn người Tư Lam, cho nên mới không tìm Tư Lam, lại càng không cần phải nói tới những người này, điều này khiến trong lòng cô cảm thấy có chút chán ghét.
Lại nhớ đến các đối tác bị tập đoàn Vân Phàm không từ thủ đoạn cướp đi, trong lòng Triệu Thanh Hà tức giận, cô liền hời hợt nói: “Vu tổng, rất vui vì ông có thể đến đây tìm tôi, nhưng mà hiện tại bên phía chúng tôi không thiếu người hợp tác, cảm ơn nha.”
Triệu Thanh Hà lịch sự, nhưng Lan Tầm thì không giống như vậy, cô ta lạnh lùng nói: “Vu tổng, công ty Hoa Nguyện chúng tôi không tiếp đón nổi đại thần như ông đâu, ông vẫn nên đi cho.”
Không thiếu đối tác?
Nhớ đến những gì trước đó Trần Diệu Tổ đã nói với ông ta, Vu Chiến trợn tròn mắt.
Vậy phải làm sao bây giờ!
Chương615
CHƯƠNG 615
“Tôi nên làm gì đây?”
Vu Chiến bất lực cười khổ, có làm thế nào ông ta cũng không nghĩ tới một đứa con riêng của nhà họ Vương lại có thể ép mình thành cái dạng này.
“Lưu Tư Kì, con mẹ nó, bà hại chết tôi rồi.”
Ông ta biết rõ các công ty ở Hà Châu sẽ không còn đối tác nào hợp tác với công ty Hoa Nguyên, bởi vì các đối tác lớn nhỏ ở thành phố này đều nằm trong tay ông ta.
Vậy thì chỉ còn một khả năng, là ông cụ nhà họ Trần Tinh Châu đã giúp đỡ công ty Hoa Nguyên.
Dựa vào thái độ lấy lòng của Trần Diệu Tổ đối với Vương Bác Thần, tất nhiên là do ông ta ra tay rồi.
“Trộm gà không thành còn mất nắm gạo, bây giờ chỉ còn có một con đường có thể đi.”
Ánh mắt Vu Chiến từ từ trở nên vô cùng kiên định, ông ta lại đi tìm Vương Bác Thần.
Lúc này, trong nhà chỉ còn lại một mình Vương Bác Thần, nhìn thấy tin tức trên điện thoại, anh không khỏi cười lạnh: “Lưu Tư Kì, đúng là bà muốn chết mà, tôi không đi tìm bà, bà lại chủ động đến gặp tôi. Phong sát công ty Hoa Nguyên hả? Tôi cũng muốn xem xem bà có bản lĩnh này hay không.”
“Năm đó các người khiến tôi và mẹ tôi tuyệt vọng đến cỡ nào, bây giờ tôi sẽ từ từ ép các người đi đến đường cùng, để các người trải nghiệm loại cảm giác tuyệt vọng mà năm đó tôi và mẹ đã trải qua. Không cần phải gấp, các người sẽ có thể trải nghiệm loại cảm giác sống không bằng chết ấy thôi.”
Vương Bác Thần siết chặt nắm đấm.
Bây giờ, anh muốn đối phó với Lưu Tư Kì và nhà họ Vương thì dễ như trở bàn tay, anh chỉ cần ra lệnh một tiếng liền có thể tiêu diệt bọn họ ngay lập tức.
Nhưng mà như vậy thì lợi cho bọn họ quá rồi.
Năm đó, anh và mẹ quỳ gối trong màn mưa cầu xin tha thứ, dưới sự xui khiến của Lưu Tư Kì, Vương Hạo thiếu chút nữa là đánh chết mẹ mình.
Lúc đó, mẹ lén lút dẫn anh đi tìm Vương Hạo, mẹ cho rằng ít nhất Vương Hạo cũng sẽ sắp xếp cho hai mẹ con bọn họ. Thật sự không ngờ tên súc sinh Vương Hạo không những không quan tâm, ngược lại còn đánh mẹ suýt chết, còn lấy hết tất cả tiền mặt và thẻ ngân hàng trên người mẹ. Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Bởi vì Lưu Tư Kì nói phải để hai mẹ con bọn họ chết đói ở cái thủ đô này.
Nghĩ đến đây, trong mắt Vương Bác Thần giăng đầy tơ máu, trong lòng nóng nảy sắp không thể kiềm chế.
Đây là tâm ma của anh.
Anh vĩnh viễn không thể quên được loại cảm giác tuyệt vọng ấy, vĩnh viễn không thể quên được cảm giác đói khát.
Anh luôn nhớ lúc đó vì mẹ không muốn để anh đói mà đã quỳ xuống dập đầu ăn xin, nhặt đồ ăn người khác vứt bỏ, có lần anh đói đến lả người, mẹ liền lấy trộm một cái bánh bao, khập khiễng trở về, trên mặt sưng to, khắp cả mặt đều là vết bầm.
Nhưng bà lại cười nói với anh: “Bác Thần, ăn đi con, ăn xong thì sẽ không đói bụng nữa, chúng ta sắp đến nhà rồi.”
Anh chia cho mẹ ăn, nhưng mẹ chỉ cười lắc đầu, nói là bà ăn rồi.
Anh cực kỳ đói, chỉ vài ngụm là đã ăn xong cái bánh bao, trong lúc lơ đãng lại nhìn thấy cổ họng mẹ cuộn lên cuộn xuống.
Anh muốn khóc.
Mẹ quay đầu sang chỗ khác, bả vai run rẩy.
Bình luận facebook