• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Sát Thần Chí Tôn

  • Chương 771-775

Chương 771 Trưởng lão chiêu mộ, liên tục không ngừng

Tâm tư của Mộc Cao Kỳ vẫn rất tốt, hắn không truy vấn, mà là đem tình hình thực tế phân tích cho Giang Trần nghe.

- Giang huynh, những năm này, ta cũng có chút tích súc. Cố Linh Đan cho những tùy tùng kia, ta giúp ngươi bao ba tháng. Mỗi tháng phân phối tài nguyên, đủ ngươi sử dụng là được rồi.

Nhìn ra được, Mộc Cao Kỳ vì lôi kéo Giang Trần, cũng thống hạ vốn gốc. Hắn căn bản không thích Giang Trần đi trêu ghẹo những sự tình xa vời kia, cũng không muốn phức tạp.

Nếu như không phải thời gian ước định là ba tháng, hắn cũng hận không thể hiện tại kéo Giang Trần xuất phát.

Bất kể nói thế nào, phần thành ý này của Mộc Cao Kỳ, Giang Trần vẫn có thể cảm nhận được. Cũng biết Mộc Linh tuyền kia đối với Mộc Cao Kỳ trọng yếu đến cỡ nào.

Tiễn Mộc Cao Kỳ đi, Tiết Đồng có chút lo lắng nói:

- Thiếu chủ, Mộc Cao Kỳ này bỏ ra vốn lớn như vậy, dùng ta xem, địa phương hắn muốn mời Thiếu chủ đi, khẳng định thập phần hung hiểm. Bằng không thì, hắn không có lý do gì ân cần hào phóng như vậy.

Giang Trần mỉm cười:

- Điểm ấy ta tự nhiên tinh tường, bất quá nếu linh tuyền kia như hắn nói, đối với hắn đích thật là phi thường trọng yếu. Hắn bỏ vốn gốc, cũng là bình thường. Hắn đã thẳng thắn thành khẩn với ta, Giang Trần ta tự nhiên sẽ không khiến hắn phí tâm huyết. Nếu như hắn làm cái bịp bợm gì, ta tùy thời có thể bứt ra rời khỏi, để cho hắn lấy giỏ trúc múc nước.

Dùng ánh mắt của Giang Trần, Mộc Cao Kỳ mời hắn gia nhập, là thành thực thực lòng, cũng không có mánh khóe gì.

Mộc Cao Kỳ hào phóng như vậy, chủ yếu là muốn Giang Trần đừng có giày vò tiếp, tránh phức tạp lần nữa, ra ngoài ý muốn khác, ảnh hưởng tới đại kế thám hiểm của hắn.

- Được rồi, ta vẫn là đi Xuân Thu Đường nhìn xem một chút, nghe nói chỗ đó là nơi xin nhiệm vụ tông môn. Ít nhất, ta phải lý giải đẳng cấp nhiệm vụ, cùng ban thưởng tương ứng thoáng một phát. Nếu nhiệm vụ tông môn ban thưởng phong phú, ngược lại có thể xin mấy cái đi làm. Nếu như ban thưởng không cao, liền quên đi.

Hiện tại Giang Trần làm đương gia mới biết củi gạo dầu muối quý, hắn cũng không muốn phí nhiều thời gian đi hoàn thành nhiệm vụ tông môn, cuối cùng lấy được ban thưởng lại ít đến thương cảm.

Trước tinh tường quy tắc rồi nói sau.

Đang muốn đi ra ngoài, bỗng nhiên ngoài động phủ lại có khách tới thăm.

Người đến, vậy mà tự xưng là trưởng lão Đan Càn Cung.

- Trưởng lão Đan Càn Cung?

Giang Trần có chút ngoài ý muốn, mình và Ngôn Hồng Đồ chiến một trận, cũng không đến mức kinh động cấp bậc trưởng lão a?

Số lượng trưởng lão của Đan Càn Cung hơn trăm, nhưng dù vậy, địa vị của trưởng lão ở Đan Càn Cung vẫn cực cao. Quyền hành trong tay thật lớn, chỉ có điều phụ trách lĩnh vực bất đồng mà thôi.

- Lão phu là Bản Thảo Đường trưởng lão Lệnh Hồ Nhàn, có thể vào động phủ của tiểu hữu nói chuyện hay không?

Lão giả này, tóc bạc mặt hồng hào, lộ ra tinh thần quắc thước, thần thái sáng láng.

Bản Thảo Đường, chính là đại đường bài danh Top 3 của Đan Càn Cung.

Cùng Bản Võ Đường, Xuân Thu Đường đặt song song, là một trong Tam đại đường của Đan Càn Cung.

Bản Thảo Đường phụ trách luyện đan, đào tạo Linh Dược, chuyên môn làm sinh ý đan dược.

Bản Võ Đường, là đệ nhất đại đường không hề tranh luận, chưởng quản tất cả Võ Giả của Đan Càn Cung, kể cả vũ kỹ, bí tịch, binh khí,… đều quy Bản Võ Đường khống chế.

Mà Xuân Thu Đường, thì phụ trách phân phối đan dược, phân phối hết thảy tài nguyên của tông môn.

Đương nhiên, tất cả các đường tầm đó, phụ trách đều là sự tình cụ thể. Chính thức định đoạt Đan Càn Cung, vẫn là cung chủ, còn có trưởng lão đoàn.

Đương nhiên, đại tông môn như vậy, tông chủ cùng trưởng lão đoàn không có khả năng chuyện gì cũng phải đích thân làm. Cho nên, từng đường phụ trách lĩnh vực của mình, quyền lực vẫn là rất lớn.

Trưởng lão Lệnh Hồ Nhàn này, nếu là trưởng lão của Bản Thảo Đường, thì chắc là một Đan sư.

- Lệnh Hồ trưởng lão, mời.

Tuy Giang Trần không biết ý đồ đến của lão gia hỏa này, nhưng hắn cũng không có lo lắng gì.

Có lẽ, Lệnh Hồ trưởng lão này không phải đến xuất đầu thay Ngôn Hồng Đồ.

Cự đầu tông môn cấp bậc này, tuy Giang Trần không tận lực đi vuốt mông ngựa, nhưng cũng sẽ không đơn giản đắc tội.

- Giang Trần tiểu hữu mới vào Đan Hà Cốc ba ngày, nhưng toàn bộ Đan Càn Cung, không người không biết đại danh của ngươi a. Xem ra, là vàng, thì ở nơi nào cũng có thể sáng lên a.

Lệnh Hồ Nhàn cười ha ha, ở trong lời tán thưởng, hoặc nhiều hoặc ít có chút thành phần khách sáo. Giang Trần tự nhiên sẽ không tin là thật.

- Ai, người trẻ tuổi, còn mang theo một đám tùy tùng. Vừa tới Đan Càn Cung, cũng không dễ dàng a.

Ngữ khí của Lệnh Hồ Nhàn đột nhiên xoay chuyển:

- Giang Trần, mấy ngày nay, trải qua coi như thuận lợi chứ?

- Đa tạ Lệnh Hồ trưởng lão quan tâm, vẫn còn tính toán thuận lợi.

- Ân, ân, ngươi đánh bại Ngôn Hồng Đồ, về sau người tìm ngươi làm phiền, nhất định sẽ ít đi. Bất quá ngươi tới từ Bảo Thụ Tông, không có nội tình gì. Ở phương diện tài nguyên tu luyện, tình hình kinh tế có dư dả hay không?

Trong lòng Giang Trần không khỏi bật cười, không biết trong hồ lô của Lệnh Hồ Nhàn này bán thuốc gì. Hắn và Lệnh Hồ Nhàn không có giao tình gì a.

Lệnh Hồ Nhàn này bỗng nhiên đến, quan tâm hắn có dư dả hay không, chắc chắn là không phải quan tâm từ đáy lòng. Nhưng lại không biết, Lệnh Hồ Nhàn này muốn thăm dò cái gì?

- Tình hình kinh tế không dư dả chỉ là tạm thời. Thời gian dài, chậm rãi làm theo mạch suy nghĩ, tin tưởng phương diện tài nguyên, sẽ không có quá nhiều vấn đề.

Giang Trần nói cũng là tình hình thực tế, cũng không phủ nhận trong tay mình quả thật có chút căng thẳng.

Lệnh Hồ Nhàn cười hắc hắc:

- Được rồi, lão phu nói thẳng a. Tiểu hữu ngươi đã không dư dả, chỗ lão phu có một phần công tác thanh nhàn, thu nhập coi như không tệ. Không biết tiểu hữu có hứng thú hay không?

- Thanh nhàn, thu nhập lại không tệ, có công tác tốt như vậy sao?

- Hắc hắc, gần đây lão phu muốn luyện một loại đan dược, cần mời chào mấy đan đồng xuất chúng phụ tá. Giang Trần tiểu hữu, ngươi có hứng thú không?

Đan đồng?

Giang Trần nở nụ cười, để Giang Trần ta làm đan đồng cho ngươi, ngươi thực có can đảm nghĩ a.

Lập tức lắc đầu, cự tuyệt nói:

- Đan đồng này, ta chưa làm qua, hứng thú cũng không lớn.

Lệnh Hồ Nhàn cười hắc hắc nói:

- Nói đan đồng thì hơn quá mức, chính xác là trợ thủ. Tiểu hữu, suy nghĩ một chút a, ở phương diện tài nguyên, ta sẽ không bạc đãi ngươi.

Không biết vì sao, Giang Trần đối với Lệnh Hồ Nhàn này, cảm nhận cũng không tính tốt. Trong tươi cười của lão gia hỏa này, tuy khách khí, nhưng luôn có loại cảm giác hư giả, để cho hắn lộ ra có chút quá khôn khéo.

Quan hệ với loại người này, Giang Trần không quá ưa thích. Cho nên, bất kể là làm đan đồng, hay trợ thủ, Giang Trần đều không có hứng thú gì hợp tác với loại người này.

Mặc dù Lệnh Hồ Nhàn khuyên can mãi, nhưng Giang Trần vẫn lời nói dịu dàng cự tuyệt.

Cuối cùng, sắc mặt Lệnh Hồ Nhàn dần dần trở nên đen, cực kỳ lúng túng, phẩy tay áo bỏ đi. Hiển nhiên đối với Giang Trần không nể tình như vậy, là hết sức bất mãn.
Chương 772 Nhiệm vụ Bát Tinh 1

Tiễn bước Lệnh Hồ Nhàn không bao lâu, không ngờ lại liên tục có mấy trưởng lão tới bái phỏng, ý đồ vậy mà hoàn toàn nhất trí với Lệnh Hồ Nhàn.

Tình hình quỷ dị như vậy, làm cho Giang Trần có chút ngoài ý muốn.

Những trưởng lão này, sao bỗng nhiên đều tìm đến mình? Bọn hắn sẽ trùng hợp như vậy? Đều vừa vặn luyện đan? Đều vừa vặn cần chiêu nạp một đan đồng?

Tình hình quỷ dị, Giang Trần tự nhiên càng không dễ dàng đáp ứng ai.

Hắn biết rõ, hiện tại đáp ứng một cái, tất sẽ đắc tội những cái kia.

Liên tục vài ngày, vậy mà có khoảng chừng tám trưởng lão của Bản Thảo Đường, đến động phủ của Giang Trần, muốn mời Giang Trần làm trợ thủ.

Chỉ là, dưới tình huống không rõ, Giang Trần sẽ không đáp ứng, toàn bộ cự tuyệt.

Giang Trần hắn là thiếu tài nguyên, nhưng sẽ không vô duyên vô cớ bán mình đi. Nhất là nhiều trưởng lão đều đến chiêu nạp như vậy, ở đây khẳng định có vấn đề.

Hắn vẫn quyết định, đi trước Xuân Thu Đường nhìn xem nhiệm vụ tông môn.

Tự mình động thủ, cơm no áo ấm.

Dựa vào làm công cho những trưởng lão này, bị bọn hắn bóc lột sức lao động, lợi nhuận chút ban thưởng như vậy, Giang Trần hoàn toàn không có hứng thú.

Nhiệm vụ của Đan Càn Cung, từ Nhất Tinh đến Thập Tinh, độ khó từ dễ đến khó.

Đối với đệ tử hạch tâm mà nói, nhiệm vụ dưới Ngũ Tinh, cơ bản không có độ khó gì, hơn nữa thù lao căn bản không vào pháp nhãn của bọn hắn.

Giang Trần nhìn một ít nhiệm vụ Ngũ Tinh, tuy những thù lao này coi như được, nhưng đối với Giang Trần vội vàng cần tài nguyên mà nói, nhiệm vụ cấp bậc này, rõ ràng vẫn không có lực hấp dẫn.

Giang Trần lại nhìn những nhiệm vụ Lục Tinh kia, nhưng nhìn tới nhìn lui, vẫn không hài lòng.

Phương diện thù lao, không cách nào thỏa mãn khẩu vị của Giang Trần; hơn nữa, những nhiệm vụ này, đều rất tiêu hao thời gian.

Nếu như Giang Trần trường kỳ sinh hoạt ở tông môn, những nhiệm vụ này, ngược lại là phù hợp.

Nhưng Giang Trần đã đáp ứng Mộc Cao Kỳ, ba tháng sau đi thăm dò Mộc Linh tuyền. Cho nên, ba tháng này, hắn hiển nhiên không cách nào đi xin loại nhiệm vụ tiêu hao thời gian tinh lực kia.

- Sẽ không có loại nhiệm vụ cần kỹ thuật, tốn thời gian ít một chút sao?

Giang Trần lầm bầm lầu bầu, chạy tới chỗ nhiệm vụ Thất Tinh.

Người quản sự chỗ nhiệm vụ Thất Tinh kia, là một trung niên, nghe vậy cười nói:

- Nhiệm vụ kỹ thuật hàm lượng cao, tự nhiên là có. Bất quá, chỉ sợ không thích hợp người trẻ tuổi các ngươi a.

Giang Trần vội nói:

- Thực sự sao?

Quản sự kia kinh ngạc hỏi:

- Ngươi xác định không phải nói giỡn?

- Thực không phải, có loại nhiệm vụ này, cầu quản sự đại nhân giới thiệu mấy cái.

Quản sự kia đánh giá Giang Trần vài lần, mới cười nói:

- Giới thiệu mấy cái nhất định là không có. Bất quá Đan Càn Cung chúng ta, có vài nhiệm vụ một mực đọng ở đó, rất nhiều thiên tài trẻ tuổi ham ban thưởng, đều thử qua. Bất quá thẳng cho tới bây giờ, còn không có ai hoàn thành a.

- Ân, chính là loại nhiệm vụ này.

Giang Trần lộ vẻ vui mừng, nghĩ thầm người khác không được, không có nghĩa là ta không được, Giang Trần ta là chuyên môn giải quyết các loại nghi nan tạp chứng.

Quản sự cười nói:

- Ta biết một nhiệm vụ Bát Tinh, là một vị trưởng lão thâm niên của tông môn tuyên bố. Vị trưởng lão này, ở thời đại cung chủ trước, cũng đã là trưởng lão rồi. Hiện tại Đan Trì Thánh giả cầm quyền, vị trưởng lão kia liền thành Thái Thượng trưởng lão. Ở trưởng lão đoàn, đó cũng là bài danh Top 5.

Địa vị cao, tư lịch sâu, loại trưởng lão này, ở tông môn nội tình thâm hậu, tài phú khẳng định kinh người. Nếu như ra nhiệm vụ tông môn, khẳng định ban thưởng rất nhiều.

Nghe được là nhiệm vụ Bát Tinh, Giang Trần thoáng cái tới hào hứng.

Hắn tính toán một chút, nếu như hoàn thành một nhiệm vụ Bát Tinh, tài nguyên để mình cùng những tùy tùng kia tiêu hao, ít nhất có thể giải quyết hai năm.

Tương lai hai năm, sẽ không cần phát sầu vì tài nguyên.

Loại nhiệm vụ này, Giang Trần không có lý do gì buông tha, vội hỏi:

- Đó là nhiệm vụ gì? Ta xin nhiệm vụ Bát Tinh này a.

- Cụ thể là nhiệm vụ gì, ta lại không rõ ràng lắm. Dù sao xin nhiệm vụ này, mấy năm gần đây, tối thiểu có mười mấy người, nhưng không có một cái nào hoàn thành.

- Là nó rồi.

Giang Trần không lo lắng nữa.

- Ngươi xác định sao? Đừng trách ta không có nhắc nhở ngươi. Nghe nói những người chưa hoàn thành nhiệm vụ trước kia, ở trước mặt vị trưởng lão này, đều ăn không ít đau khổ a.

Giang Trần cười hắc hắc:

- Xác định xác định, nhanh đem nhiệm vụ cho ta.

Người khác không được, không có nghĩa là Giang Trần hắn không được. Nếu như là nhiệm vụ phương diện đan dược, Giang Trần không tin có cái gì có thể làm khó được mình.

Chỉ cần không phải loại nhiệm vụ hao thời gian hao tinh lực, đơn thuần kỹ thuật hàm lượng, Giang Trần kiếp trước là Đan Đạo Đại Sư cấp bậc Chư Thiên, có vấn đề gì không giải quyết được?

Giao nhiệm vụ bài cho Giang Trần, hắn nói:

- Phía trên có thần thức ấn ký của vị đại nhân kia, chỉ cần ngươi đưa thần trí của mình vào, đọc nội dung nhiệm vụ là được. Địa điểm, nội dung, nhu cầu, còn có ban thưởng của nhiệm vụ, phía trên đều có ghi lại.

Giang Trần tiếp nhận nhiệm vụ bài, thản nhiên đi ra Xuân Thu Đường.

Thần thức rót vào nhiệm vụ bài kia, tâm thần hơi động một chút. Rất rõ ràng, khối nhiệm vụ bài này đã trải qua vị trưởng lão kia xử lý đặc thù.

Trong nháy mắt thần thức của Giang Trần rót vào, cùng thần thức ấn ký của vị trưởng lão kia va chạm, tâm thần có chút rùng mình.

Nhiệm vụ nội dung: Sáu văn Huyền Long Đan.

Địa điểm nhiệm vụ: Đan Càn Cung Bách Lão Phong Vân Niết động phủ.

Nhiệm vụ nhu cầu: luyện chế tăng Huyền Long Đan lên sáu văn.

Nhiệm vụ ban thưởng: một ngàn viên Bồi Nguyên Đan, một kiện Bán Thánh khí, vô số Linh Dược.

Nội dung phía trước, Giang Trần không quan tâm, hắn quan tâm là ban thưởng. Chứng kiến phần ban thưởng này, Giang Trần lập tức động tâm rồi.

Một ngàn viên Bồi Nguyên Đan.

Một kiện Bán Thánh khí, còn có vô số Linh Dược.

- Không hổ là Thái Thượng trưởng lão, ban thưởng quá hào phóng a.

Giang Trần chứng kiến ban thưởng, tim liền đập thình thịch.

Địa vị của vị Thái Thượng trưởng lão kia cao như vậy, sống lâu như vậy, loại vật như Bồi Nguyên Đan, chỉ sợ là đậu rang trong mắt hắn.

Loại vật này, đừng nói một ngàn viên, chỉ sợ 3000 viên, đối với người ta mà nói áp lực cũng không lớn.

Bán Thánh khí, cái kia càng là đồ tốt. Hiện tại trên tay Giang Trần, ngoại trừ vô danh đao không rõ phẩm giai ra, coi như là Long Cốt của Chu Lân Hỏa Tích, đó cũng chỉ là Nguyên Linh khí.

Chu Lân Hỏa Tích là một Thánh phẩm Linh thú. Nhưng mà phẩm giai Linh thú, lại bất đồng Võ Giả nhân loại.

Thánh phẩm Linh thú, chỉ tương đương với Nguyên cảnh của nhân loại.

Chân Thánh phẩm Linh thú, mới tương đương với Thánh giả nhân loại.

Cho nên, mặc dù Chu Lân Hỏa Tích là Thánh phẩm Linh thú, nhưng kỳ thật chỉ là Nguyên cảnh. Chỉ có điều Linh thú không có Nguyên Anh, nên không thể xưng Nguyên thú, cho nên Nguyên cảnh Linh thú, mới có thể được xưng là Thánh phẩm Linh thú.
Chương 773 Nhiệm vụ Bát Tinh 2

Mà vị trưởng lão này treo giải thưởng, Bán Thánh khí, đây là tồn tại còn ngưu bức hơn Nguyên Linh khí, đối ứng lấy thần binh lợi khí của Thánh cấp.

Về phần Linh Dược, càng là không có số lượng, chỉ nói vô số. Vô số ý vị như thế nào? Ý nghĩa ngươi muốn bao nhiêu thì có bấy nhiêu.

Từ ban thưởng có thể thấy được, vị trưởng lão kia đối với Huyền Long Đan sáu văn, là phi thường coi trọng.

- Huyền Long Đan sáu văn?

Trong đầu Giang Trần nghĩ một lần, trong trí nhớ kiếp trước, lại không có gì về loại đan dược này.

- Không sao, đan dược trăm sông đổ về một biển. Chỉ cần cho ta xem đan phương của Huyền Long Đan sáu văn, ta nhất định có thể phân tích ra vấn đề, tìm được ngọn nguồn.

Kiếp trước, lĩnh vực Giang Trần chú ý, phần lớn là cấp bậc Chư Thiên. Huyền Long Đan sáu văn không phải loại đan dược đặc biệt nổi danh, Giang Trần không biết, cũng là bình thường.

Bất quá, bất luận loại đan dược nào, chỉ cần xuất chúng, nhất định sẽ có bản thăng cấp.

- Nói không chừng, kiếp trước ta nghiên cứu qua đan dược bản thăng cấp của Huyền Long Đan sáu văn, cũng nói không chừng. Chỉ có điều không thấy đan phương, hết thảy không cách nào phỏng đoán. Mặc kệ, đi trước nói sau.

Giang Trần là kẻ tài cao gan cũng lớn, vì ban thưởng kinh người kia, hắn quyết định mạo hiểm một lần. Cùng lắm thì, bị trưởng lão kia mắng một chầu, thậm chí đánh một trận cũng không sao cả.

Vì mặc kệ như thế nào, cũng là đệ tử của Đan Càn Cung, dù làm không được nhiệm vụ, nhiều lắm thì ăn một chút đau khổ, sẽ không tới trình độ bị đánh chết a?

Giang Trần nghĩ như vậy, trong nội tâm càng không áp lực.

Dù sao vị Vân Niết trưởng lão này, không phải những trưởng lão trước kia chiêu nạp qua Giang Trần, lẫn nhau tầm đó, không tồn tại mâu thuẫn gì.

Thời điểm Giang Trần cầm lệnh bài nhiệm vụ, tiến vào Bách Lão Phong, không có gặp được bất luận trở ngại gì. Chỉ là, người thủ phong chứng kiến Giang Trần cầm lệnh bài nhiệm vụ, dĩ nhiên là của Vân Niết trưởng lão tuyên bố, ngoài kinh ngạc, cũng âm thầm dùng ánh mắt đồng tình nhìn Giang Trần vài lần.

Hiển nhiên, nhiệm vụ này của Vân Niết trưởng lão đã sớm nổi tiếng tông môn. Trước khi có rất nhiều đệ tử trẻ tuổi xin nhiệm vụ, kết quả bị Vân Niết trưởng lão phát hiện đều là đến thử vận khí.

Dưới tức giận, Vân Niết trưởng lão quần ẩu một chầu, đánh cho những đệ tử mang theo ý đầu cơ kia mặt mũi bầm dập.

Tuy không có xảy ra vấn đề gì, nhưng trận đòn này, lại đủ thảm.

Dần dà, mọi người đều biết, nhiệm vụ của Vân Niết trưởng lão không dễ xin, vạn nhất làm không tốt, sẽ không thiếu được một chầu hành hung a.

Chứng kiến bộ dạng Giang Trần tràn đầy tự tin, trên mặt bọn hộ vệ thủ phong đều có vẻ đồng tình.

- Lại một người trẻ tuổi không sợ đánh nữa, hắc hắc, lão Lý, ngươi đoán tiểu tử này sẽ bị đánh thành cái dạng gì? Là mặt sưng vù, hay trên đầu có sừng?

Hộ vệ khác thở dài:

- Lão Dư, ánh mắt ngươi vụng về rồi. Vị vừa rồi đi vào kia, là Giang Trần gần đây danh tiếng rất thịnh. Là thiên tài do Cung chủ đại nhân khâm điểm. Nghe nói, trong tỉ thí đan đạo giữa hắn và Ngôn Hồng Đồ, phát huy rất kinh người a. Có lẽ, lần này hắn không giống mấy người trước.

Lão Dư cười nói:

- Thì sao? Nhiệm vụ của Vân Niết trưởng lão, rõ ràng không phải trẻ tuổi có thể giải quyết. Theo ta thấy, tiểu tử này vẫn sẽ bị đánh.

Giang Trần không có để ý nghị luận đằng sau, chỉ là, từ trong những nghị luận này, Giang Trần cũng đại khái hiểu được tính tình của Vân Niết trưởng lão.

- Xem ra, đây là một quái lão đầu tính tình bất thường a.

Trong nội tâm Giang Trần đã có phán đoán sơ bộ.

- Bất quá, Giang Trần ta già trẻ ăn sạch, chuyên trị các loại không phục. Lão đầu kia muốn đánh ta? Không có cửa đâu.

Ở phương diện đan dược, Giang Trần tự tin là không thể ngăn cản.

Rất nhanh, Giang Trần liền đi tới cửa Vân Niết động phủ.

Ở cửa ra vào, tự nhiên có tùy tùng của Vân Niết trưởng lão, lập tức ngăn hắn lại, biết được Giang Trần là tới xin nhiệm vụ, lúc này mới để hắn vào.

Chỉ là, chứng kiến Giang Trần trẻ tuổi như vậy, những tùy tùng kia đều âm thầm lắc đầu, biểu lộ kia hiển nhiên là nói, lại một kẻ muốn ăn đòn.

Giang Trần tùy tiện, bỏ qua các ánh mắt khác thường, đi vào.

Vừa đi vào, Giang Trần liền bị động phủ này hấp dẫn. Không thể không nói, so sánh với động phủ ở Bách Lão Phong này, động phủ của Đan Hà Cốc, quả thực là cặn bã.

Động thiên phúc địa to lớn, bốn phía mọc đầy các loại Linh Dược cao cấp, các khu vực quản lý ngay ngắn trật tự, lộ ra khoáng đạt, xa hoa.

- Lại có người tới khiêu chiến nhiệm vụ?

Vân Niết trưởng lão nghe vậy, liền đi ra.

Hai người vừa thấy mặt, biểu lộ đều hơi có chút giật mình. Ở trong tưởng tượng của Giang Trần, tướng mạo của Vân Niết trưởng lão này hẳn là một lão đầu quái dị, hèn mọn bỉ ổi, vừa hung vừa xấu. Lại không nghĩ rằng, Vân Niết trưởng lão này, dĩ nhiên là một thư sinh văn nhược, hơn nữa bộ dáng trung niên, bận áo bào xanh, lộ ra thập phần cao ngạo. Hoàn toàn không phải lão già họm hẹm như trong tưởng tượng của Giang Trần, càng nhìn không ra đây là một trưởng lão thích bạo lực.

Mà Vân Niết trưởng lão, hiển nhiên cũng giật mình, vì Giang Trần quá trẻ.

Sau khi thói quen đánh người của hắn bị truyền ra, không ít người trẻ tuổi đã không dám tới đầu cơ trục lợi, đến động phủ của hắn ngắm cảnh du lịch rồi.

Không nghĩ tới, hôm nay đến càng thêm tuổi trẻ.

Bất quá Giang Trần lại không có bị bề ngoài của Vân Niết trưởng lão mê hoặc, loại trưởng lão am hiểu luyện đan này, ở phương diện trú nhan, quả thực là không có bất kỳ áp lực.

Vân Niết trưởng lão thoạt nhìn tuổi trẻ, nhưng ít nhất cũng có 200-300 tuổi. Bằng không thì, không có khả năng có tư lịch sâu như vậy, ở dưới hai đời cung chủ làm trưởng lão.

- Vân Niết trưởng lão, đệ tử Giang Trần, cả gan tới khiêu chiến nhiệm vụ.

Vân Niết trưởng lão ru rú trong nhà, đối với sự tình ngoại giới, gần đây không quá quan tâm. Dù mấy ngày nay tên tuổi của Giang Trần truyền khắp toàn bộ Đan Càn Cung, hắn cũng không biết gì cả.

Nếu như nói ở trong Đan Càn Cung, phải tìm ra mười người chỉ làm theo ý mình, vậy Vân Niết trưởng lão nhất định có thể đứng vào Top 3.

Dù ngoại giới nghị luận xôn xao, hắn cũng không quan tâm.

Nhân sinh của hắn, là luyện đan, luyện đan, lại luyện đan.

Hơn nữa, Vân Niết trưởng lão có một thói quen, là thời điểm hắn luyện đan, người khác tuyệt đối không thể quấy nhiễu. Hơn nữa, ở trong động phủ của hắn còn có quy củ, là không cho phép truyền bá thị phi.

Cho nên, các tùy tùng của Vân Niết trưởng lão, ở chỗ này, đều rất giảng quy củ, không có bất kỳ người nào dám ở chỗ này nghị luận nhàn sự.

Bởi vì, ở Vân Niết trưởng lão xem ra, có thời gian nghị luận nhàn sự, vậy thì đại biểu người này quá rảnh rỗi. Đã rảnh rỗi, vậy nên thêm trọng trách.

Nghe Giang Trần tự báo tên tuổi, Vân Niết trưởng lão cũng không thèm để ý, khoát tay áo:

- Ta mặc kệ ngươi tên gì, nói cho ta biết, ngươi có mấy phần nắm chắc?

Loại phong cách nói thẳng này, làm cho Giang Trần hơi có chút ngoài ý muốn.
Chương 774 Huyền Long Đan sáu văn

Bất quá hắn vẫn nói:

- Ta muốn nghiên cứu đan phương thoáng một phát.

Vân Niết trưởng lão cười lạnh, vung tay lên:

- Người đâu, kéo đi ra ngoài đánh, đánh xong ném ra bên ngoài.

Mới mở miệng liền muốn xem đan phương, thằng này, so với mấy kẻ trước kia còn ác. Những kẻ xin nhiệm vụ trước kia, đại đa số là vì đến chỗ Vân Niết trưởng lão ngắm cảnh, thưởng thức tình hình luyện đan của Vân Niết trưởng lão thoáng một phát, xem có thể học được một chiêu nửa thức không.

Thằng này ngược lại tốt, mới mở miệng lại muốn xem đan phương, cái khẩu vị này thật đúng là không nhỏ a. Đã nhìn đan phương, vậy Huyền Long Đan sáu văn này, còn có thể gọi bí mật độc nhất vô nhị sao?

Cho nên, Vân Niết trưởng lão vô ý thức cho rằng, Giang Trần này là tới lừa gạt.

Vẻ mặt Giang Trần vô tội:

- Chậm đã Vân Niết trưởng lão, ngươi muốn đánh muốn phạt, cũng phải có lý do a? Ngươi sao biết ta không cách nào hoàn thành nhiệm vụ này?

Vân Niết trưởng lão hừ lạnh:

- Tuổi còn trẻ, lấm la lấm lét, muốn nhìn đan phương của lão phu, còn không nên đánh?

Giang Trần nghe vậy, nhịn không được cười lên. Hắn mới mở miệng liền đòi nhìn đan phương, đó là bởi vì, Giang Trần vào trước là chủ, căn bản không có ý tứ học trộm đan phương của đối phương.

Hắn đường đường là Đan sư cấp bậc Chư Thiên chuyển thế, còn phải học trộm đan phương thế tục?

Chính bởi vì trong nội tâm Giang Trần không có ý nghĩ kia, cho nên hắn không ngờ, Vân Niết trưởng lão sẽ có đề phòng như vậy.

Cẩn thận tưởng tượng, Giang Trần cũng phát hiện, là mình càn rỡ thô lỗ rồi.

Lập tức cười khổ một tiếng:

- Vân Niết trưởng lão, trộm đan phương, ta xác thực không có ý nghĩ kia. Nếu không như vậy, ngươi xóa đi một ít chủ tài, hoặc là cho ta một ít dược cặn, ta nghiên cứu thoáng một phát cũng có thể. Ngươi lo lắng đan phương bị ta học trộm, nhưng dù sao cũng phải cho ta một chút manh mối a?

Giang Trần nói cũng có đạo lý, ngươi muốn tuyên bố nhiệm vụ, tổng phải cho người ta con đường giải nhiệm vụ chứ? Bằng không thì, ngươi bảo người ta hoàn thành nhiệm vụ như thế nào?

Vân Niết trưởng lão nghe vậy, ánh mắt sắc bén quét nhìn Giang Trần vài vòng, khoát tay chặn lại, nói với những tùy tùng kia:

- Các ngươi lui xuống trước đi.

Hắn cũng không phải nhân vật hoàn toàn không giảng đạo lý, dù sao cũng là Thái Thượng trưởng lão, địa vị cao như vậy, càn quấy với một đệ tử trẻ tuổi, loại sự tình này, Vân Niết trưởng lão tự nhiên khinh thường đi làm.

- Đi, lấy một ít dược cặn đến.

Vân Niết trưởng lão lại phân phó.

Lập tức có người đi vào, chỉ một lúc sau, một phần đan phương thiếu đi một tí tài liệu, cũng bày ở trước mặt Giang Trần.

Vân Niết trưởng lão không nói chuyện, chỉ là cười lạnh, chắp tay đứng ở một bên.

Hiển nhiên, hắn muốn nhìn một chút, tiểu tử này giả thần giả quỷ, là muốn chơi cái trò gì.

Trước đó những người tuổi trẻ kia tới khiêu chiến nhiệm vụ, hoặc nhiều hoặc ít vẫn còn có chút chột dạ. Lời nói và việc làm tầm đó, luôn có một ít sơ hở.

Mà người trẻ tuổi này, so với trước càng thêm tuổi, nhưng từ khí độ, vậy mà nhìn không ra nửa điểm chột dạ.

Cái này để cho Vân Niết trưởng lão hơi có chút kinh ngạc.

Ở trên đan đạo, Giang Trần luôn có một loại phong phạm đại sư, nắm những cặn thuốc kia trong tay, Giang Trần tựa như thợ săn lấy được cung tên, lập tức trở nên phi thường nhạy cảm.

Cầm lấy dược cặn, Giang Trần ngửi vài cái, lại lật vài cái. Thậm chí dùng ngón tay thấm một chút dược cặn, đặt ở trên đầu lưỡi nhấm nháp.

Quá trình này, ước chừng giằng co gần nửa canh giờ, trên mặt Giang Trần dần dần có nụ cười tự tin. Cũng không nhìn tới đan phương kia.

- Vân Niết trưởng lão, để cho ta tới suy đoán một chút đi. Đan dược này, chủ tài có lẽ là Thiên La Cửu Chi. Phụ tài có Cam Hoa Thảo, Cửu Kiếp Tử Trúc, Cổ Nguyệt Chân Thiền dịch, Phật Thủy Cửu Anh Quả, Huyền Vũ Hải Đường...

Giang Trần thuộc như lòng bàn tay, một hơi nói bảy tám loại.

Có chút tài liệu, Giang Trần cố ý không nói, bởi vì loại tài liệu này, tính phân biệt quá kém, nếu như hắn một ngụm nói toạc ra, vậy thì quá mức yêu nghiệt, ngược lại dễ gây hiểu lầm.

Hắn cũng biết, báo ra bảy tám loại này, đã đủ khiến cho đối phương coi trọng.

Quả nhiên, sắc mặt Vân Niết trưởng lão âm tình bất định, bỗng nhiên thoải mái cười ha hả:

- Hảo tiểu tử, có chút ý tứ, có chút ý tứ.

Hiển nhiên, Giang Trần làm như vậy, coi như là vì mình chính danh, để cho Vân Niết trưởng lão cải biến thành kiến với hắn.

- Vân Niết trưởng lão, hiện tại ta có thể nhìn đan phương chưa?

Giang Trần cười ha hả hỏi.

Vân Niết trưởng lão cười nói:

- Xem, cứ việc xem. Ngược lại là nhìn không ra, tiểu tử ngươi thâm tàng bất lộ a. Ngươi mới vừa nói ngươi tên là gì nhỉ?

- Trưởng lão, hắn gọi Giang Trần, là thiên tài của liên minh 16 nước, mà đoạn thời gian trước Đan Trì Thánh giả mang về. Vì dẫn hắn đến, Đan Trì Thánh giả không tiếc kết minh với Bảo Thụ Tông...

Một gã tùy tùng lập tức tiến lên, đem thân thế lai lịch của Giang Trần, toàn bộ nói một lần.

- Đến từ liên minh 16 nước?

Vân Niết trưởng lão hơi có chút kinh ngạc, bất quá nghe nói là Đan Trì Thánh giả tự mình ra tay, Vân Niết trưởng lão tựa hồ rất thưởng thức.

- Người có thể làm cho Đan Trì cung chủ nhìn trúng, quả nhiên không phải hư danh nói chơi, rất tốt rất tốt.

Tên tâm phúc kia lại nói:

- Kẻ này so đấu đan đạo với Ngôn Hồng Đồ, trong nháy mắt tỉnh lại toàn bộ hỏa chủng, thiên phú khống hỏa cực cao. Tỷ thí giám đỉnh, càng là dùng thủ đoạn đặc biệt, tìm ra tất cả khuyết điểm.

Vân Niết trưởng lão không ngừng gật đầu:

- Thú vị, thú vị. Đan Trì cung chủ lôi lệ phong hành, làm việc xuất quỷ nhập thần, chắc chắn sẽ có hành động kinh người. Xem ra, đào móc thiếu niên thiên tài này, lại là một đại thủ bút của hắn.

Nhìn ra được, Vân Niết trưởng lão này đối với Đan Trì cung chủ, là phi thường tôn sùng. Từ đầu tới đuôi, hắn không có nửa phần xem thường liên minh 16 nước.

Mà lúc này, tâm tư của Giang Trần, đã hoàn toàn đặt ở đan phương.

Đan phương vừa đến tay, Giang Trần hơi phân tích, một cái suy đoán trong lòng lập tức nhảy ra.

- Huyền Long Đan sáu văn, ha ha, ta hiểu được, ta hiểu được. Chư Thiên vị diện, hoàn toàn chính xác có loại thăng cấp bản, tên là Vấn Thiên Đan chín văn. Loại đan này, chính là hàng cao cấp khi độ kiếp. Là những cường giả muốn đạt được đại đột phá, lúc ứng phó thiên kiếp, là phải dùng viên thuốc này. Ở trong đan dược đồng loại, Vấn Thiên Đan chín văn không coi là tồn tại xuất chúng nhất, nhưng cũng là hàng cao cấp. Huyền Long Đan sáu văn này, hẳn là loại đan dược kia. Chỉ có điều, rõ ràng cho thấy là bản rút gọn. Bất kể là hiệu quả hay tài liệu, đều rút lại trên phạm vi lớn.

- Sáu văn, công hiệu của viên thuốc này, có lẽ không bằng một phần mười của Vấn Thiên Đan chín văn.

Giang Trần căn cứ tài liệu, thêm chút phán đoán, liền có kết luận.

Một khi tìm được nguyên hình ở Chư Thiên vị diện, Giang Trần lý giải đan dược này, liền dễ dàng hơn nhiều.
Chương 775 Chỉ điểm luyện đan 1

Rất nhanh, trong đầu Giang Trần liền hiện ra quá trình luyện chế Vấn Thiên Đan chín văn, còn có một chút vấn đề trọng điểm.

Sau khi có manh mối, Giang Trần liền nắm chắc rồi.

- Vân Niết trưởng lão, Huyền Long Đan sáu văn này, hẳn là Đan dược Độ Kiếp a?

Giang Trần cười ha hả nói.

Vân Niết trưởng lão nghe vậy liền giật mình, động dung nhìn Giang Trần. Trong hai tròng mắt, mang theo ý kinh ngạc nồng đậm.

- Làm sao ngươi biết?

- Căn cứ tài liệu, còn có một ít cấu tạo của đan phương. Cảm giác ở rất nhiều tài liệu, đều là loại Linh Dược thanh tâm trừ ma, thanh trừ tạp chất trong cơ thể, đối ngoại lại có thể chống cự ngoại kiếp, bảo hộ bản thể. Nhiều Linh Dược như vậy tổ hợp cùng một chỗ, phương hướng đại khái của đan dược, chắc có lẽ không sai.

Giang Trần cấp ra phán đoán của mình.

Vân Niết trưởng lão khiếp sợ không hiểu, ở thời khắc này, trong đầu hắn đột nhiên sinh ra một ý niệm vớ vẩn. Hắn cảm thấy, có lẽ vấn đề làm phức tạp mình rất lâu, sẽ ở trên người thiếu niên này, được giải quyết cũng nói không chừng

- Trước kia ngươi từng bái kiến viên thuốc này?

Vân Niết trưởng lão hỏi vấn đề này, ngay cả mình cũng cảm thấy vớ vẩn. Bởi vì liên minh 16 nước, là không thể nào có đan dược cấp bậc này.

Giang Trần lắc đầu:

- Không có.

Vân Niết trưởng lão nói:

- Lão phu luyện chế viên thuốc này, mỗi lần quá trình đều rất thuận lợi. Nhưng mà thành đan, phẩm chất đan dược luôn kém một chút như vậy. Miễn cưỡng có thể tính hợp cách, nhưng nhiều lắm chỉ là Hạ phẩm. Trên thực tế, xưng là Hạ phẩm cũng miễn miễn cưỡng cưỡng. Lão phu không rõ, ta rõ ràng dựa theo trình tự đan phương hoàn thành, hơn nữa quá trình cũng không có sai lầm gì, tài liệu cũng không có dùng bất luận vật gì thay thế. Vì sao phẩm chất đan dược luôn không thể đi lên?

Vấn đề này, làm phức tạp Vân Niết trưởng lão hai ba mươi năm. Có thể nói, lúc “Giang Trần” trước còn chưa ra đời, Vân Niết trưởng lão cũng đã ban bố nhiệm vụ.

Chỉ là, hơn 20 năm, một mực không có người có thể giải quyết.

Hơn 20 năm này, Vân Niết trưởng lão luyện chế qua năm lần, nhưng năm lần đều thất bại. Không phải hắn không muốn nếm thử nhiều lần hơn, mà là Huyền Long Đan sáu văn này thành phẩm rất cao, mỗi khi thu thập tài liệu, đều phải hao phí tâm huyết cùng tài lực cực lớn, mặc dù lấy địa vị và tài phú của Vân Niết trưởng lão, cũng không phải dễ dàng làm ra.

Cho nên, sau khi hắn thử năm lần thất bại, hôm nay chuẩn bị xong tài liệu lần thứ sáu, lại chậm chạp không dám động tay, hắn quá sợ thất bại rồi.

Mỗi một lần thất bại, đối với tinh thần của hắn đả kích rất lớn.

Tuy Vân Niết trưởng lão khống chế cảm xúc vô cùng tốt, nhưng Giang Trần lại có thể từ trong lời nói, thấy được một tia lo nghĩ.

- Xem ra Vân Niết trưởng lão là bị viên thuốc này làm phức tạp, ngay cả sự tình tông môn cũng không hỏi đến. Bằng không thì hắn nghe được tên của ta, sẽ không không có phản ứng a.

Giang Trần nghĩ ngợi, trong khoảng thời gian này danh khí của hắn lớn như vậy, lại có quan hệ với Đan Trì Thánh giả. Chỉ cần là người của Đan Càn Cung, cơ bản đều nên biết. Mà Vân Niết trưởng lão, lại hoàn toàn không biết, có thể thấy được cuộc sống của hắn, đã hoàn toàn bị Huyền Long Đan sáu văn này chiếm cứ.

Những lời này của Vân Niết trưởng lão, đã cho Giang Trần một ít nhắc nhở. Nhưng Giang Trần cũng không vội phát biểu ý kiến, mà cười nhạt một tiếng:

- Trưởng lão, chuyện đan đạo, chi tiết quyết định thành bại. Ta không có chứng kiến quá trình ngài luyện chế đan dược, nên không dám vọng động kết luận. Bất quá, quan sát ngài luyện chế, lại khó tránh khỏi có lo lắng học trộm. Cho nên, để cho tiểu tử quan sát ngài luyện chế hay không, còn cần trưởng lão tự mình quyết định.

Giang Trần không chút hoang mang, hiện tại hắn một chút cũng không nóng nảy. Hắn biết rõ, mình đã thành công làm Vân Niết trưởng lão chú ý.

Cho nên, hiện tại hắn cũng không chủ động cầu Vân Niết trưởng lão, mà ra vẻ rụt rè, chờ Vân Niết trưởng lão cầu ngược lại hắn.

Nếu như Vân Niết trưởng lão cảm thấy quá trình luyện đan của mình là cơ mật, vậy loại người nghi thần nghi quỷ này, là không đáng hợp tác, Giang Trần tự nhiên sẽ không ham một chút ban thưởng, mà đi cầu Vân Niết trưởng lão này.

Giang Trần tin tưởng, chỉ cần lão gia hỏa này chưa từ bỏ ý định với Huyền Long Đan sáu văn, vậy hắn tuyệt đối sẽ đánh cược một lần.

Nói sau, Giang Trần hắn cuối cùng là đệ tử Đan Càn Cung, nhìn quá trình luyện đan của hắn, dù học trộm, đó cũng là nước phù sa không chảy ruộng người ngoài.

Vân Niết trưởng lão nghe xong, ánh mắt thâm thúy nhìn chằm chằm vào Giang Trần, tỉ mỉ xem chốc lát, bỗng nhiên tiêu sái cười cười:

- Dùng người thì không nghi người, nghi người thì không dùng người. Đan Trì cung chủ vì ngươi, cũng dám đánh bạc vận mệnh của tông môn; Vân Niết ta dù kém cung chủ, nhưng đánh bạc chỉ là đan phương, lại có gì phải ngại?

Vân Niết trưởng lão tiêu sái, làm cho gánh nặng trong lòng Giang Trần được giải khai. Hắn lo lắng tính tình của Vân Niết trưởng lão này thối, nghi thần nghi quỷ.

Ngược lại không nghĩ tới, Vân Niết trưởng lão này phong độ nhẹ nhàng, vậy mà thoải mái đáp ứng.

- Xem ra, ta là xem thường khí độ của Vân Niết trưởng lão rồi. Có lẽ những đệ tử bị đánh trước kia, là biểu hiện quá vụng về, làm cho Vân Niết trưởng lão thất vọng a?

Giang Trần cũng nhìn ra được, Vân Niết trưởng lão đối với Huyền Long Đan sáu văn kia, trình độ coi trọng đã vượt qua hết thảy.

Phòng luyện đan.

Giang Trần theo sau Vân Niết trưởng lão đi vào, liền phát hiện phòng luyện đan này, cùng phòng luyện đan của liên minh 16 nước, là hoàn toàn không phải một cấp bậc.

Phòng luyện đan ở đây, đã bắt đầu dùng tới trận pháp.

- Ân, dù sao Đan Càn Cung cũng là tông môn đỉnh cấp của Vạn Tượng Cương Vực, đã bắt đầu dùng trận pháp phụ tá luyện đan, không tệ không tệ.

Giang Trần liếc nhìn tới, liền khám phá huyền ảo của trận pháp này. Chỉ có điều, hắn sẽ không biểu hiện quá mức khoa trương, mà biểu lộ bình tĩnh theo sát sau lưng của Vân Niết trưởng lão.

Vân Niết trưởng lão nhìn thấy biểu hiện của Giang Trần trấn định như vậy, ngược lại hơi có chút giật mình:

- Đệ tử xuất thân Liên minh 16 nước, nhìn thấy trận pháp luyện đan của ta, chẳng lẽ một chút cũng không kinh hãi sao? Hoặc là chút biểu lộ không hiểu nhưng giả hiểu cũng không có? Chẳng lẽ hắn biết rõ trận pháp luyện đan này?

Nghĩ tới đây, Vân Niết trưởng lão sinh ý thăm dò.

- Giang Trần, ngươi cảm thấy phòng luyện đan này của ta như thế nào?

Giang Trần như thế nào nghe không hiểu ý tứ kia? Cười cười:

- Loại phòng luyện đan này, cuộc đời này ta chưa từng bái kiến. Liên minh 16 nước là tuyệt đối không có điều kiện này.

Lời này của hắn nói rất xảo diệu, chỉ nói cuộc đời này chưa từng bái kiến. Vân Niết trưởng lão tự nhiên nghe không ra chỗ mê hoặc trong đó.

- Ngươi có biết, những phù văn bốn phía kia, là có ý gì không?

Vân Niết trưởng lão cười hỏi.

Giang Trần âm thầm buồn cười, cầm trận pháp luyện đan thô thiển như vậy đến xò xét ta?
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Sát thần
  • Mạc Tiên
Cửu Kiếm Sát Thần
  • Ma Mị Hồng Trần
SÁT THẦN
  • Nghịch Thương Thiên
VÔ THƯỢNG SÁT THẦN

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom