-
Chương 776-780
Chương 776 Chỉ điểm luyện đan 2
Bất quá Giang Trần cũng biết, bây giờ không phải là thời điểm trang bức, chỉ khiêm tốn cười nói:
- Đây là trận pháp phù văn, dùng trận pháp phụ tá luyện đan, ta từng nghe tiền bối tông môn nói qua. Không hổ là Đan Càn Cung, đệ tử mở rộng tầm mắt a.
Vân Niết trưởng lão ngươi đã muốn thăm dò, vậy ta dứt khoát đập mã thí tâng bốc, thỏa mãn lòng hư vinh của ngươi một chút a.
Trên thực tế, trận pháp luyện đan cấp bậc này, Giang Trần căn bản không nhìn ở trong mắt. Nhưng loại sự tình này, làm sao có thể nói ra?
Vân Niết trưởng lão nghe vậy, quả nhiên trong nội tâm cực kỳ vui mừng.
- Vân Niết trưởng lão, bây giờ chúng ta bắt đầu chứ?
Giang Trần không muốn lãng phí thời gian, hỏi.
Vân Niết trưởng lão do dự một lát, vẫn gật đầu:
- Cứ kéo mãi, cũng không phải biện pháp. Giang Trần, hiện tại tài liệu trong tay ta, nhiều lắm chỉ có thể luyện chế ba viên Huyền Long Đan sáu văn. Nói cách khác, chúng ta tối đa chỉ có ba cơ hội. Nếu như ba lượt đều thất bại. Chờ sau đó thu thập đủ toàn bộ nguyên vật liệu, cũng không biết là năm nào tháng nào rồi.
Giang Trần biết ý tứ của Vân Niết trường lão, đây là nói cho Giang Trần biết, hắn không có bao nhiêu cơ hội có thể lãng phí.
Giang Trần nghĩ nghĩ, gật đầu nói:
- Vân Niết trưởng lão, nếu như không ngại, có thể đem trình tự trước kia của ngươi, kỹ càng miêu tả thoáng một phát hay không? Tất cả quá trình, từng cái chi tiết, cũng không thể sai sót. Trình tự cũng không thể điên đảo.
Dù sao đều là kinh nghiệm thất bại, Vân Niết trưởng lão cũng không có cái gì không thể chia xẻ.
Lập tức đem trình tự trước kia, một năm một mười tự thuật một lần. Gặp thời điểm mấu chốt, Giang Trần lại hỏi mấy vấn đề.
Tuy Huyền Long Đan sáu văn cùng Vấn Thiên Đan chín văn hoàn toàn không phải một cấp bậc, nhưng đồ vật hạch tâm là không sai biệt lắm.
Kiếp trước, ngay cả chín văn Vấn Thiên Đan Giang Trần cũng luyện chế qua, đối với Huyền Long Đan sáu văn này tự nhiên sẽ không quá lạ lẫm, nghe Vân Niết trưởng lão tự thuật xong, hắn đại khái đã nắm giữ quá trình luyện chế Huyền Long Đan sáu văn.
Lại nói tiếp, trình độ phức tạp của Huyền Long Đan sáu văn, còn không bằng một phần mười Vấn Thiên Đan chín văn. Giang Trần trầm tư một lát, đối với vấn đề của Vân Niết trưởng lão, đại khái đã có phán đoán sơ bộ.
Bất kể là Huyền Long Đan sáu văn, hay Vấn Thiên Đan chín văn, thì đồ vật hạch tâm, đều ở khâu khắc văn lên đan dược. Khắc văn Đan dược, là cải biến dược lực trong đan dược, dùng hình thức khắc văn, kích thích dược lực, tăng lên phẩm chất.
Mà khắc văn đan dược, dựa vào là Thiên Hỏa.
Huyền Long Đan sáu văn, trích dẫn sáu loại Thiên Hỏa. Dùng sáu loại Thiên Hỏa tôi luyện đan thể, ở phía trên khắc đan văn.
Vấn đề của Vân Niết trưởng lão, liền ở chỗ rèn luyện Thiên Hỏa.
Huyền Long Đan sáu văn, có sáu loại tài liệu phụ tá chủ yếu, cùng chủ tài dung hợp, ngưng tụ tinh hoa, kết hợp thành một viên Huyền Long Đan.
Khắc văn Thiên Hỏa, nếu như sai lầm trên trình tự, liền sẽ ảnh hưởng phẩm chất của Huyền Long Đan.
Trên thực tế, mỗi loại tài liệu phụ tá, cùng mỗi một đạo Thiên Hỏa tầm đó, cũng chú ý trình tự.
Chi tiết quyết định thành bại.
Vân Niết trưởng lão ở trên chi tiết, đã làm vô cùng chu đáo. Nhưng lại không để ý vấn đề trình tự này. Bởi vì, lúc Vân Niết trưởng lão để tài liệu phụ tá vào, là đồng thời để vào.
Mà trên thực tế, phải là dựa theo trình tự để vào. Phía trước dựa theo trình tự gì, đằng sau dẫn Thiên Hỏa vào, phải dựa theo trình tự đó.
Một khi trình tự sai lầm, vận hành trong lò đan sẽ xuất hiện hỗn loạn.
Một khi quá trình luyện chế xuất hiện trình tự hỗn loạn, vậy phẩm chất của đan dược, sẽ rất khó truy cầu đến Thượng phẩm
Cái này căn bản không phải vấn đề tài liệu, cũng không phải vấn đề Thiên Hỏa.
Nói cho cùng, vẫn là kỹ thuật hạch tâm của Luyện Đan Sư không đủ hoàn mỹ.
- Vân Niết trưởng lão, ta phân tích đan phương, lại phân tích những cặn thuốc kia của ngươi, đã có một ít nghĩ cách, nhìn xem phải chăng đối với ngươi có tác dụng dẫn dắt hay không.
Giang Trần cũng không có ý tứ mở miệng đả kích, mà là dùng khẩu khí rất uyển chuyển.
- Mời nói.
Bất tri bất giác, Vân Niết trưởng lão vậy mà dùng đến chữ “mời”.
- Huyền Long Đan sáu văn này, dẫn vào sáu loại Thiên Hỏa, đối ứng sáu loại tài liệu phụ tá. Ở trên phương diện thao tác, có lẽ phải chú ý trình tự, từng cái đối ứng, mới có thể bảo chứng mỗi một loại tài liệu kết hợp với chủ tài liệu, đạt tới cấp độ hoàn mỹ...
Toàn thân Vân Niết trưởng lão chấn động, Giang Trần nói, giống như một đạo thiểm điện, bổ vào trong đầu của hắn, thoáng cái bổ ra tầng chướng ngại kia của hắn.
Vân Niết trưởng lão bị vấn đề này làm phức tạp, bởi vì kiến thức của hắn không đến, cho nên, hoàn toàn không cách nào lĩnh ngộ một bước này.
Một khi bị Giang Trần nói ra, linh cảm vừa đến, lập tức để cho hắn có một loại cảm giác đốn ngộ.
- Đúng rồi, đúng rồi. Vấn đề này, vì cái gì ta không nghĩ đến?
Vân Niết trưởng lão vạn phần kích động, muốn bắt đầu thao tác.
- Trưởng lão tâm thần bất định, tạm thời không nên khai lò. Ta đề nghị, trước khoanh chân ngồi xuống một lát, bình phục tâm tình, lại mở lô luyện đan.
Vân Niết trưởng lão hơi kinh hãi, người trẻ tuổi kia, nhãn lực lại mạnh như vậy. Hơn nữa mỗi một câu, vậy mà đều ẩn chứa chí lý.
Này là kiến thức của một thiếu niên sao?
Khoanh chân ngồi xuống, tĩnh tâm, khai lò...
Hết thảy động tác luyện đan, kỳ thật Vân Niết trưởng lão đã làm rất nhiều lần rồi. Cho nên, những trình tự này, hắn một chút cũng không xa lạ.
Thẳng đến thời điểm bỏ tài liệu phụ tá, Vân Niết trưởng lão mới có chút cảm giác khẩn trương.
Lúc này, Giang Trần kịp thời lên tiếng chỉ điểm, để cho Vân Niết trưởng lão theo như trình tự hắn nói, mỗi cách một phút thời gian, để vào một loại.
Mỗi khi bỏ vào một loại tài liệu phụ tá, Giang Trần liền bảo Vân Niết trưởng lão dẫn vào một đạo Thiên Hỏa.
Thiên Hỏa này, đều là hỏa chủng do Đan Càn Cung thu thập, thông qua trận pháp luyện đan dẫn vào.
Thấy một màn này, trong nội tâm Giang Trần cũng như có điều suy nghĩ:
- Xem ra, Đan sư của Đan Càn Cung, ở phương diện khống hỏa, thiên phú cũng không tính quá mạnh. Thiên Hỏa này, thông qua trận pháp dẫn vào, cố nhiên là tốt. Nhưng nếu như Đan sư có thể tự tay dẫn nhập, phương diện chi tiết sẽ càng thêm hoàn thiện, càng thêm tùy tâm sở dục. Nếu có gì ngoài ý muốn, cũng có thể kịp thời bổ cứu.
Những điều này đều là chi tiết, nếu như không ra sơ suất, trận pháp dẫn Thiên Hỏa, cùng tự tay dẫn Thiên Hỏa, hiệu quả là giống nhau.
Nhưng mà, một Đan sư chính thức, nếu có thể tự mình làm, là tuyệt đối sẽ không thông qua trận pháp đến thao tác.
Thời gian, một giây một giây trôi qua.
Giang Trần mở Thiên Mục Thần Đồng ra, quan sát hết thảy biến hóa trong lò đan. Hắn có dự cảm, lúc này đây, Vân Niết trưởng lão sẽ không thất bại.
Dù không luyện chế ra Huyền Long Đan sáu văn Cực phẩm, ít nhất cũng có thể ra Trung phẩm, thậm chí Thượng phẩm.
Chương 777 Đan thành ban thưởng 1
Tựa hồ Vân Niết trưởng lão cũng có dự cảm, cảm thấy lúc này, cùng trước đây có chút không giống.
Tâm tình kích động, dật vu ngôn biểu.
Rốt cục, Đan Hỏa dập tắt, lô đỉnh bốc lên sương mù lượn lờ, một mùi thơm đan dược quanh quẩn trong không dứt, không ngừng từ trong Đan Đỉnh tràn ra.
Vân Niết trưởng lão gấp khó dằn nổi, mở nắp ra, một viên Huyền Long Đan sáu văn sáng chói xuất hiện.
- Thượng phẩm.
Giang Trần thoáng nhìn qua, lập tức cho ra phán đoán của mình.
Vân Niết trưởng lão nhất cổ tác khí, tiếp tục luyện chế.
Lại bởi vì tâm tình quá kích động, viên Huyền Long Đan sáu văn thứ hai, bởi vì thao tác có một chút khuyết điểm, chỉ đạt tới Trung phẩm.
Thời điểm luyện chế viên thứ ba, tâm tình của Vân Niết trưởng lão lại lần nữa bình phục, dựa theo tiết tấu lần thứ nhất. Lúc viên thứ ba ra lò, lại là Thượng phẩm.
Mặc dù không có xuất hiện Cực phẩm, nhưng hai viên Thượng phẩm, một viên Trung phẩm, đã vượt xa Vân Niết trưởng lão mong muốn rồi.
Trước khi Giang Trần xuất hiện, nguyện vọng của Vân Niết trưởng lão, chỉ là luyện chế ra một viên Huyền Long Đan sáu văn Hạ phẩm.
Mà giờ khắc này, thu hoạch hiển nhiên là vượt xa chỉ tiêu rồi.
- Chúc mừng Vân Niết trưởng lão.
Giang Trần đối với Huyền Long Đan sáu văn này, ngược lại là một chút cũng không đỏ mắt. Thứ nhất, dùng giai đoạn hiện tại của hắn, là không cần dùng viên thuốc này. Thứ hai, đan này, chỉ cần hắn thu thập đủ tài liệu, nhẹ nhõm liền có thể luyện chế ra, hơn nữa chí ít có ba bốn thành nắm chắc xuất hiện Cực phẩm.
Bất quá, chứng kiến Vân Niết trưởng lão mặt mày hớn hở, Giang Trần đã biết rõ, Vân Niết trưởng lão rất hài lòng với thu hoạch lần này.
Đã thoả mãn, vậy thì nên thưởng a?
Giang Trần càng để ý, là Vân Niết trưởng lão ban thưởng.
- Ha ha ha, Giang Trần, lần này lão phu có thể luyện chế ra Huyền Long Đan sáu văn, ngươi có công đầu. Ta nghe nói, ngươi ở phương diện khống hỏa cùng giám đỉnh, thiên phú đều phi thường đột xuất. Thế nào, có hứng thú ra Đan Hà Cốc, đến Bản Thảo Đường hay không?
Vân Niết trưởng lão chân không bước ra khỏi nhà, nhưng thân là đường chủ Bản Thảo Đường, là Chưởng Khống Giả chính thức của Bản Thảo Đường.
Giang Trần nghe được ba chữ Bản Thảo Đường, liền không khỏi lộ ra một nụ cười khổ.
Danh tự của Giang Trần hắn, hiện tại nhất định trở thành công địch của Bản Thảo Đường rồi. Nhiều trưởng lão của Bản Thảo Đường chiêu nạp hắn như vậy, Giang Trần lại một mực không có đáp ứng.
- Làm sao vậy?
Vân Niết trưởng lão thấy Giang Trần cười khổ, liền hỏi.
- Tiểu hữu xem thường Bản Thảo Đường?
Giang Trần vội lắc đầu:
- Không dám, không dám. Chỉ là hôm nay, ta ở Bản Thảo Đường, danh tiếng nhất định rất xấu. Đi Bách Thảo Đường, đệ tử cũng không muốn trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích a.
- Lời này nói như thế nào?
Vân Niết trưởng lão không hiểu thấu. Gần đây hắn một mực ở trong động phủ, căn bản không hỏi sự tình ngoại giới.
Hơn nữa trưởng lão Bản Thảo Đường chiêu nạp Giang Trần thất bại, loại sự tình này có chút sỉ nhục, nên bọn hắn sẽ không tuyên truyền ra bên ngoài. Cho nên Vân Niết trưởng lão căn bản là mơ mơ màng màng.
Giang Trần đem chuyện những trưởng lão kia chiêu nạp hắn nói một lần.
Sau khi Vân Niết trưởng lão nghe xong, nhịn không được cười lên, lập tức mắng:
- Những thứ khốn kiếp này, cả đám tâm tư đủ xa a. Khá tốt khá tốt, ngươi không có bị bọn hắn chiêu nạp. Bằng không thì ngươi sẽ không đi Xuân Thu Đường nhận nhiệm vụ, Huyền Long Đan sáu văn của lão phu, lại càng không biết lúc nào mới có thể luyện thành. Cái này trong ở tối tăm, thật đúng là có Thiên Ý a.
Vân Niết trưởng lão nói xong, liền cười ha ha.
- Người đâu, đi phủ kho lấy ban thưởng mà lão phu chuẩn bị.
Rất nhanh, tùy tùng của Vân Niết trưởng lão liền mang ban thưởng đến.
Một ngàn viên Bồi Nguyên Đan, hàng thật giá thật, hơn nữa đều là Thượng phẩm, phẩm chất so với Mộc Tiểu Tiên luyện thì cao hơn rất nhiều.
Bán Thánh khí có bốn năm kiện, để cho Giang Trần chọn một kiện.
- Lão phu nói tất giữ lời. Giang Trần, những Bán Thánh khí này, đều là đạo hữu khắp Vạn Tượng Cương Vực tặng cho ta. Hôm nay lão phu đều không dùng được, ngươi chọn lựa một kiện a.
Giang Trần không hề nghĩ ngợi, trực tiếp chọn một bộ cung tiễn.
Cung này toàn thân vàng óng, cho người một loại cảm giác phi thường khí phách.
- Ha ha, đây là Xạ Dương Cung, tuy là Bán Thánh khí, nhưng uy lực lại không kém Thánh khí một luyện, hai luyện.
Vân Niết trưởng lão cười nói.
Giang Trần rất ưa thích bộ cung tiễn này, cười nói:
- Như thế, đệ tử mặt dầy thu Xạ Dương Cung này rồi.
Tâm tình của Vân Niết trưởng lão rất tốt:
- Ban thưởng phương diện Linh Dược, chỉ cần ngươi có nhu cầu, có thể tùy thời đến chỗ của ta lấy. Chỉ cần trong kho ta có, ngươi muốn lấy cái gì thì lấy cái đó. Đến đến, trước cùng lão phu tâm sự, đợi chút nữa trước khi đi, lại chọn lựa Linh Dược.
Huyền Long Đan sáu văn thành công ra lò, làm cho tâm bệnh nhiều năm của Vân Niết trưởng lão thoáng cái trừ đi, tâm tình tự nhiên rất tốt, cảm thấy nhân sinh thoáng cái trở nên mỹ hảo như thế.
Những tùy tùng kia, nghe được lời này của Vân Niết trưởng lão, đều không ngừng hâm mộ.
Bất quá ngẫm lại Giang Trần trợ giúp Vân Niết trưởng lão giải quyết sự tình Huyền Long Đan sáu văn, tuy bọn hắn hâm mộ, lại không có ghen ghét.
Trong nội tâm ngược lại quyết định, nên giao hảo tốt với Giang Trần. Nhìn điệu bộ này, về sau Giang Trần tất sẽ là khách quen của Vân Niết trưởng lão.
Loại thiên tài trẻ tuổi này, chẳng những Đan Trì cung chủ coi trọng, hiện tại Vân Niết trưởng lão cũng thiếu nhân tình của hắn, đợi một thời gian, tất sẽ trở thành nhân vật phong vân của Đan Càn Cung, hiện tại kết giao hắn, còn kịp.
Thực chờ Giang Trần nhất phi trùng thiên, trở thành nhân vật đứng đầu tông môn, lại nịnh bợ đã trễ.
Giang Trần thu được ban thưởng, thấy Vân Niết trưởng lão hiếu khách như vậy, tự nhiên sẽ không cự tuyệt, cùng Vân Niết trưởng lão đi thăm Vân Niết động phủ.
Hiện tại rất nhiều trưởng lão của Bản Thảo Đường, đều bị mình đắc tội.
Vân Niết trưởng lão này, tuy Giang Trần không biết địa vị của hắn ở Bản Thảo Đường như thế nào, nhưng nhất định là cao tầng không thể nghi ngờ, bằng không thì hắn sẽ không muốn mình đi Bản Thảo Đường.
- Giang Trần, lão phu cảm tạ ngươi, giúp ta giải quyết tâm bệnh nhiều năm. Có Thượng phẩm Huyền Long Đan sáu văn này, lão phu trùng kích Địa Thánh cảnh, sẽ càng thêm nắm chắc.
Vân Niết trưởng lão rộng mở ý chí, nhìn Giang Trần cảm thán nói.
- Tiểu tử sớm chúc trưởng lão trùng kích Địa Thánh thành công.
Giang Trần thành tâm thành ý nói.
- Ha ha, nếu lão phu trùng kích Địa Thánh thành công, ngươi là đệ nhất công thần. Đúng rồi, Giang Trần, nhìn bộ dạng của ngươi, có lẽ không hiểu Đan Càn Cung lắm. Chẳng lẽ Đan Trì cung chủ, không có giảng giải sự tình tông môn với ngươi?
Giang Trần chăm chú hồi đáp:
- Đan Trì cung chủ nói cho ta một ít sự tình lớn, những chi tiết nhỏ này, có lẽ cung chủ muốn ta tự mình đi thể nghiệm.
Vân Niết trưởng lão gật đầu:
- Đan Trì cung chủ là người có khí độ, có khát vọng. Luận niên kỷ, hắn không đến trăm tuổi, lão phu đã sắp 300. Nhưng muốn nói trong Đan Càn Cung, trong vòng 300 năm này, người ta bội phục nhất, vẫn là Đan Trì cung chủ.
Chương 778 Đan thành ban thưởng 2
Nói xong, Vân Niết trưởng lão dừng một chút, lại tiếp tục nói.
- Nếu ngươi không phải người Đan Trì Thánh giả coi trọng, có lẽ hôm nay, lão phu sẽ lo lắng cho ngươi nếm thử.
Giang Trần cười cười, cũng biết Vân Niết trưởng lão nói là lời thật. Đứng trên lập trường của Vân Niết trưởng lão, ôm thái độ hoài nghi đối với một người trẻ tuổi, cũng là bình thường.
- Giang Trần, lão phu tự giới thiệu thoáng một phát. Ta tên Vân Niết, là trưởng lão do cung chủ đời trước tự mình bổ nhiệm, sau khi Đan Trì cung chủ tiền nhiệm, càng lập ta làm Thái Thượng trưởng lão. Hôm nay trong trưởng lão đoàn, có ba Thái Thượng trưởng lão. Ta là một cái trong số đó. Ta chưởng quản Bản Thảo Đường; Kim Cốc trưởng lão chưởng quản Xuân Thu Đường; còn có Liên Thành trưởng lão cơ hồ lánh đời không ra, phụ trách Bản Võ Đường.
Giang Trần nghe vậy, hơi kinh hãi:
- Nguyên lai trưởng lão ngài là đường chủ Bản Thảo Đường, tiểu tử thật sự không biết, có chỗ thất lễ, kính xin Vân Niết trưởng lão thông cảm.
Vân Niết trưởng lão khoát tay chặn lại, cười nói:
- Tiểu tử ngươi chớ làm bộ với ta. Bảy tám trưởng lão của Bản Thảo Đường chiêu nạp ngươi, ngươi cũng dám cự tuyệt. Tuy lão phu là đường chủ Bản Thảo Đường, mặt mũi cũng không hơn bảy tám người bọn hắn cộng lại a.
- Bị chê cười, bị chê cười.
Giang Trần liên tục nói, lại lập tức nghiêm mặt.
- Chỉ là tiểu tử trời sinh tính tản mạn, mấy vị trưởng lão kia muốn ta làm đan đồng. Tiểu tử cân nhắc đến ước thúc quá nhiều, cho nên mới cự tuyệt.
Đây cũng là lời nói thật.
Làm đan đồng cho người, nói trắng ra, là trợ thủ kêu đến hét đi. Tính cách của Giang Trần tản mạn, đời trước cùng đời này, đều không có thói quen làm tạp dịch cho người.
Cho nên, đối với những trưởng lão kia chiêu nạp, nhất định là cự tuyệt. Nói sau, thù lao của những trưởng lão kia, so với cái giá khi làm đan đồng, thật sự là không có ý nghĩa.
- Ngươi cự tuyệt bọn hắn, rất đúng.
Vân Niết trưởng lão cười nói.
- Muốn trách, chỉ trách tầm mắt của bọn họ không đủ. Coi thiên tài đỉnh cấp như ngươi, trở thành thiên tài đan đạo bình thường đối đãi. Lão phu vẫn là câu nói kia, ngươi muốn đến Bản Thảo Đường, đại môn của Bản Thảo Đường tùy thời rộng mở cho ngươi. Lão phu đảm bảo, không có ai dám bởi vì sự tình lúc trước mà trả đũa ngươi, thậm chí xa lánh ngươi.
- Trọng yếu nhất là, thiên phú đan đạo của ngươi cao như vậy, mà Bản Thảo Đường thường xuyên có nhiều nhiệm vụ luyện đan. Loại nhiệm vụ này, ban thưởng rất nhiều. Nếu như ngươi với tư cách Đan sư của Bản Thảo Đường tham dự luyện chế, sẽ để cho ngươi đạt được rất nhiều tài nguyên. Ta tin tưởng ngươi vừa tới Đan Càn Cung, đối với tài nguyên hẳn là rất bức thiết. Bằng không thì ngươi sẽ không mạo hiểm đến nhận nhiệm vụ Bát Tinh a?
Vân Niết trưởng lão cũng thành thật với nhau, đứng ở vị trí của hắn, nói ra lời này với một trẻ người tuổi, đúng là khó được, cũng là xuất phát từ tâm ái tài.
Giang Trần gật đầu:
- Trưởng lão ưu ái như vậy, Giang Trần khắc trong tâm khảm. Nếu như một ngày kia ta muốn gia nhập đường nào đó, nhất định sẽ ưu tiên Bản Thảo Đường.
Hiện tại Giang Trần còn không làm rõ quan hệ trong tông môn, cũng không vội gia nhập đường nào.
Tuy hắn biết, Bản Thảo Đường là thế lực Top 3 ở Đan Càn Cung. Nhưng Giang Trần không có ý định vội vã gia nhập.
Ánh mắt của Vân Niết trưởng lão thâm thúy, nhìn Giang Trần một lát, mới khẽ gật đầu.
Thiên tài chính thức nên như vậy, không dễ dàng làm bất luận quyết định gì. Bất luận thời điểm nào, cũng có thể bảo trì ý nghĩ thanh tỉnh, không bị bất luận lợi dụ gì cải biến lập trường của mình.
Giang Trần biểu hiện như vậy, nằm trong dự liệu của Vân Niết trưởng lão.
- Bây giờ lão phu càng thêm bội phục ánh mắt của Đan Trì Thánh giả, ngươi là di châu của liên minh 16 nước, vậy mà hắn có thể từ trong liên minh 16 nước đào ngươi ra, thật là làm cho lão phu không bội phục cũng không được. Giang Trần, cố gắng lên, đừng làm cho Đan Trì Thánh giả thất vọng. Ở phương diện ủng hộ ngươi, lập trường của Đan Trì Thánh giả và lão phu là nhất trí.
Vân Niết trưởng lão cổ vũ vài câu.
Lúc đang nói, bỗng nhiên ngoài cửa có một gã tùy tùng đi tới:
- Trưởng lão, Bản Thảo Đường Lệnh Hồ trưởng lão tới chơi.
Lệnh Hồ trưởng lão? Giang Trần nghe được cái tên này, lập tức nhớ tới những trưởng lão chiêu nạp hắn kia. Lệnh Hồ Nhàn này là người thứ nhất xuất hiện.
Vân Niết trưởng lão khoát tay chặn lại:
- Nói ta đang luyện đan, không gặp.
Tùy tùng kia gật đầu, liền đi ra ngoài.
Vân Niết trưởng lão hừ nhẹ một tiếng:
- Cả đám đều muốn đi cửa sau, lẽ nào lại như vậy? Chỉ cần lão phu chưởng quản Bản Thảo Đường một ngày, thì mơ tưởng đi cửa sau. Đúng rồi, Giang Trần, Lệnh Hồ Nhàn này, cũng là một trong các trưởng lão chiêu nạp ngươi a?
Giang Trần không phủ nhận, gật đầu.
- Ngươi có biết, hắn tới bái phỏng lão phu, là vì chuyện gì không?
Giang Trần mờ mịt lắc đầu, nhìn Vân Niết trưởng lão tức giận, hẳn là sự tình tương đối trọng yếu. Lệnh Hồ Nhàn này, ước chừng là đến cầu tình, đi cửa sau a.
Chỉ có điều Vân Niết trưởng lão rất nguyên tắc, tuyệt không cho phép bất luận kẻ nào đi cửa sau.
- Lệnh Hồ Nhàn này đến động phủ của ta, hắn không phải người thứ nhất, cũng sẽ không là người cuối cùng.
Vân Niết trưởng lão than nhẹ.
- Bản Thảo Đường có hơn hai mươi trưởng lão, chí ít có nửa số đều tới đây. Lệnh Hồ Nhàn này, đã đến lần thứ hai rồi.
- Giang Trần, lần trước Lệnh Hồ Nhàn tìm ngươi, nhất định là cùng việc này có quan hệ.
- A? Đến cùng là vì chuyện gì?
Giang Trần ngược lại có chút tò mò.
- Hết thảy, đều chỉ vì danh ngạch đấu đan Huyễn Ba Sơn kia.
Vân Niết trưởng lão thở dài.
- Tại Vạn Tượng Cương Vực, có một nơi tên Huyễn Ba Sơn, là chỗ thừa thải Linh Dược. Huyễn Ba Sơn này, vốn thuộc về hoàng thất của Vạn Tượng đế quốc khống chế. Từ khi Vạn Tượng đế quốc diệt vong, quyền sở hữu Huyễn Ba Sơn này, một mực đều có tranh luận. Tất cả đại tông môn giằng co, đấu đến túi bụi, cuối cùng vẫn không định được quyền sở hữu. Cho nên, quyền sở hữu Huyễn Ba Sơn này, đến nay còn để đó. Nhưng Linh Dược bên trong, lại để cho tất cả thế lực lớn của Vạn Tượng Cương Vực thèm chảy nước miếng. Vì tranh đoạt Linh Dược, tất cả đại tông môn đều thường xuyên xuất hiện giao chiến, tử thương rất nhiều. Cuối cùng tất cả tông môn đều cảm thấy tiếp tục như vậy không phải biện pháp. Cho nên lẫn nhau ước định, mỗi ba mươi năm tổ chức một lần đấu đan đại hội, theo thành tích đấu đan đại hội, đến phân phối danh ngạch tiến vào Huyễn Ba Sơn hái thuốc.
Vân Niết trưởng lão nói ra bí văn này, Giang Trần lại chưa từng nghe qua. Hiển nhiên loại sự tình này, chỉ sợ bốn đại tông môn của liên minh 16 nước, là căn bản không có tư cách tham dự.
Chương 779 Điển cố Huyễn Ba Sơn đan đấu
- Tại Vạn Tượng Cương Vực, kể cả Đan Càn Cung ở trong, có tất cả sáu tông môn Tứ phẩm, thực lực mạnh nhất, vẫn luôn là chủ lực của đấu đan Huyễn Ba Sơn. Còn có hai mươi Ngũ phẩm tông môn, cũng có tư cách tham dự, bất quá danh ngạch tham dự đấu đan, đã có một nửa của Tứ phẩm tông môn. Về phần Lục phẩm tông môn, căn bản không có tư cách hỏi đến. Lục phẩm tông môn càng không cần nói. Cho nên, danh ngạch đấu đan Huyễn Ba Sơn này, bất kỳ một cái nào đều phi thường hút hàng. Đan Càn Cung chúng ta, cũng chỉ có tám danh ngạch.
Vân Niết trưởng lão cười nói:
- Tám danh ngạch thoạt nhìn không ít. Nhưng trong tông môn quan hệ rắc rối phức tạp, muốn phân phối tám danh ngạch này, là không dễ dàng. Bản Thảo Đường vốn phụ trách luyện đan cùng đào tạo Linh Dược. Nên danh ngạch đan đấu, tự nhiên do ta quyết định.
Giang Trần thoáng cái liền bừng tỉnh đại ngộ.
Danh sách tham gia đấu đan, nắm giữ ở trong tay Vân Niết trưởng lão. Hắn muốn ai đi, không muốn ai đi, cơ hồ là hắn định đoạt.
Bởi vậy, những trưởng lão Bản Thảo Đường kia muốn đi quan hệ, cũng không khó lý giải rồi.
- Tám danh ngạch, là rất sung túc. Mặc dù Bản Thảo Đường nhiều trưởng lão, cũng không đến nỗi tư lịch và thực lực mỗi người đều không kém bao nhiêu chứ?
Giang Trần nói.
- Tám danh ngạch, chỉ có bốn danh ngạch có thể phân phối cho trưởng lão Bản Thảo Đường. Còn lại bốn danh ngạch, phải cho người trẻ tuổi. Những trưởng lão kia chiêu nạp ngươi, khẳng định là muốn mang ngươi đi tham gia đấu đan, gia tăng phần thắng. Chỉ có điều, bọn hắn chưa có danh ngạch, nên có một số việc bất tiện tiết lộ cho ngươi. Từ điểm này, bọn hắn đối với thiên phú đan đạo của ngươi vẫn là rất coi trọng.
- Nói như vậy, Huyễn Ba Sơn đan đấu này, là loại hình thức một lão mang một thiếu? Bốn trưởng lão và bốn Đan sư trẻ tuổi?
Vân Niết trưởng lão cười tủm tỉm gật đầu:
- Thế nào, có hứng thú hay không? Huyễn Ba Sơn đan đấu này, gần đây Đan Càn Cung ta đều nổi tiếng. Ta làm đường chủ Bản Thảo Đường, khẳng định phải đi tham gia. Chỉ cần ngươi nguyện ý đi, danh ngạch ta mang theo, sẽ để lại cho ngươi.
Vân Niết trưởng lão có chút hăng hái nói, trong ánh mắt mang theo một chút chờ đợi cùng cổ vũ.
- Giang Trần, ngươi phải biết rằng, Huyễn Ba Sơn đan đấu này, nếu như thứ tự của ngươi gần phía trước, liền có thể đi vào Huyễn Ba Sơn ngắt Linh Dược. Trong mười ngày, ngươi có thể ngắt bao nhiêu thì ngắt bấy nhiêu. Thu hoạch được chiến lợi phẩm, một nửa quy tông môn, một nửa quy ngươi.
- Thế nào, cân nhắc một chút đi.
Huyễn Ba Sơn, nếu là nơi sản sinh Linh Dược cấp bậc cao nhất của Vạn Tượng Cương Vực, nhất định sẽ có rất nhiều thứ tốt. Giang Trần biết rõ Vân Niết trưởng lão đang hấp dẫn cính mình, nhưng vẫn nhịn không được tim đập thình thịch.
- Giang Trần, trước khi ngươi xuất hiện, cái danh ngạch này, ta vốn định lưu cho thiên tài đan đạo khác của tông môn. Danh ngạch có hạn a.
Biểu lộ kia của Vân Niết trưởng lão, thật giống như cầm một cây kẹo que, hấp dẫn một đứa bé.
Giang Trần thở dài:
- Được rồi, Vân Niết trưởng lão, ta thừa nhận, ta bị ngươi thuyết phục. Cái đan đấu này, lúc nào cử hành?
- Ba mươi năm một lần, tính toán, chỉ còn bảy tám tháng. Bằng không thì cạnh tranh danh ngạch cũng sẽ không kịch liệt như vậy.
Bảy tám tháng, Giang Trần tính toán thời gian một chút. Mình đáp ứng cùng Mộc Tiểu Tiên đi thăm dò Mộc Linh tuyền, nếu như hết thảy thuận lợi, tham gia Huyễn Ba Sơn đan đấu, hẳn là không có vấn đề.
- Vân Niết trưởng lão ưu ái như thế, Giang Trần vô cùng cảm kích.
Giang Trần nói vậy, liền xem như đã định danh ngạch này rồi.
Vân Niết trưởng lão khoát tay chặn lại:
- Lời nói khách khí lão phu không thích nghe. Ngươi muốn làm, là toàn lực phát huy, dương danh trẻ tuổi của Đan Càn Cung ta. Ta nghe nói, mấy Tứ phẩm tông môn khác, trong ba mươi năm này, cũng đào móc rất nhiều thiên tài đan đạo, trọng điểm bồi dưỡng. Chuẩn bị ở Huyễn Ba Sơn đan đấu bỗng nhiên nổi tiếng. Tuy mấy khoá trước Đan Càn Cung ta biểu hiện đều rất tốt, một mực ở vị trí đầu. Nhưng trong trẻ tuổi, lại tồn tại rất nhiều chuyện xấu. Nếu như những tông môn kia chú trọng bồi dưỡng người trẻ tuổi, nói không chừng trong lần đan đấu này, sẽ xuất hiện cục diện cạnh tranh rất kịch liệt. Đan Càn Cung ta dùng đan lập tông, nếu như ở trong đan đấu mất đi ưu thế, vậy loại cục diện này, sẽ ảnh hưởng đại kế phát triển sau này của Đan Càn Cung ta.
Đan Càn Cung có ưu thế nhất, đúng là đan đạo.
Nếu như ở trong đan đấu, trẻ tuổi bị người siêu việt, như vậy tương lai vài chục năm, thậm chí mấy trăm năm, ưu thế của Đan Càn Cung ở phương diện đan dược, sẽ rất có thể bị người khác thu nhỏ lại, thậm chí siêu việt.
Loại cục diện này, Đan Càn Cung tuyệt đối là không muốn chứng kiến.
Vân Niết trưởng lão lo lắng nhất cũng là điểm này. Bởi vì Đan Càn Cung ở phương diện đan dược một mực vượt lên đầu. Làm cho rất nhiều cao tầng của tông môn, đối với loại ưu thế này đã tập mãi thành thói quen. Tâm lý này kéo dài, làm cho người trẻ tuổi của Đan Càn Cung ở phương diện đan dược, một mực tự cao tự đại.
Người trẻ tuổi ở phương diện đan đạo, đã không có loại bốc đồng như dĩ vãng, đã đem càng nhiều tâm tư đặt ở võ đạo.
Tuy cái này không phải chuyện xấu, nhưng đối với ưu thế của Đan Càn Cung ở phương diện đan dược mà nói, chưa hẳn là tin tức tốt
Các tông môn khác, hơn trăm năm qua, đều rất coi trọng phát triển đan đạo, hiển nhiên là không muốn Đan Càn Cung độc đại.
Đan đạo phát triển, đồng dạng như sự tình khác. Như đi ngược dòng nước, không tiến tắc thối.
Nếu như Đan Càn Cung nằm ở trong vinh quang cùng ưu thế đã qua, tiếp tục ngủ mơ với đan dược đệ nhất tông môn, như vậy một ngày nào đó, loại ưu thế này sẽ bị người siêu việt.
Giang Trần cũng minh bạch Vân Niết trưởng lão lo lắng.
Hắn tiến vào Đan Càn Cung không bao lâu, nhưng mà nhìn ra được. Trẻ tuổi của Đan Càn Cung, si mê võ đạo đã viễn siêu đan đạo.
Loại không khí này, không phải chuyện xấu.
Nhưng đối với tông môn như Đan Càn Cung mà nói, lại phải coi trọng.
Đương nhiên, những điều này đều là sự tình do cao tầng tông môn cân nhắc, Giang Trần biết rõ, mình ở trên chuyện này, không cần phải phát biểu ý kiến gì.
Bất quá, Huyễn Ba Sơn đan đấu này, Giang Trần lại cảm thấy vô cùng hứng thú.
Tiến vào Huyễn Ba Sơn, có thể càn quét mười ngày. Ngẫm lại loại tràng diện kia, Giang Trần đã cảm thấy nhiệt huyết sôi trào. Hắn đang sầu muộn vì tài nguyên, nếu như có thể tiến vào Huyễn Ba Sơn càn quét mười ngày, có lẽ mười năm, hai mươi năm sau, cũng không cần phát sầu vì tài nguyên rồi.
Nếu như tài nguyên của Huyễn Ba Sơn không phong phú, vậy tất cả đại tông môn của Vạn Tượng Cương Vực, cũng sẽ không điên cuồng như vậy. Giang Trần hoàn toàn có thể tưởng tượng, Huyễn Ba Sơn nhất định là Thánh Địa Linh Dược.
- Tốt rồi, Giang Trần, danh ngạch Huyễn Ba Sơn đan đấu, liên quan trọng đại, ngươi tạm thời cần giữ bí mật, trước đi phủ kho chuyển Linh Dược a.
Vân Niết trưởng lão rất sảng khoái, không nói cầm, cũng không nói lĩnh, mà nói chuyển.
Chương 780 Đột phá, Nguyên cảnh nhị trọng đỉnh phong 1
Đã dùng đến chữ chuyển, cái kia chính là nói, Giang Trần ngươi muốn cái gì, có thể tùy tiện lấy.
Giang Trần nghe vậy, đối với Vân Niết trưởng lão nhiều thêm vài phần tôn trọng. Đại nhân vật có thể làm đến đường chủ, khí độ quả nhiên bất phàm.
Chỉ từ ban thưởng, còn có danh ngạch Huyễn Ba Sơn đan đấu, liền có thể thấy được, Vân Niết trưởng lão này hoàn toàn chính xác đã làm được câu dùng người thì không nghi, nghi người thì không dùng .
Đi vào phủ kho, Giang Trần bị Linh Dược chồng chất như núi chấn trụ rồi. Bất quá mặc dù Vân Niết trưởng lão nói để cho hắn tùy tiện lấy, nhưng Giang Trần không có khả năng thật sự càn quét, mà rất có tính nhắm vào, lấy một bộ phận, ước chừng đủ hắn và các tùy tùng dư dả dùng một năm.
Ly khai Vân Niết động phủ, Giang Trần giải quyết vấn đề tài nguyên một năm, tinh thần thoáng cái trở nên sảng khoái, cảm thấy sinh hoạt ở tông môn, cũng rất có ý tứ.
- Đan Trì Thánh giả, Vân Niết trưởng lão... Nhìn ra được, hai vị này đều là người một đường. Đan Càn Cung có thể trở thành Tứ phẩm tông môn, tại Vạn Tượng Cương Vực ở vào vị trí đỉnh tiêm, cũng không phải là may mắn. Có nhân vật như vậy tọa trấn, Đan Càn Cung ở Vạn Tượng Cương Vực, số mệnh trong mấy trăm năm, là tuyệt đối không cần lo lắng.
Không thể không nói, Giang Trần cùng Vân Niết trưởng lão ở chung không đến một ngày, nhưng đối với Vân Niết trưởng lão này, cảm nhận lại rất tốt.
Ngoại giới thịnh truyền hắn hung ác đến cỡ nào, đánh người cỡ nào, xem ra hơn phân nửa là phóng đại.
Có thể ở lần thứ nhất gặp mặt, liền cho Giang Trần hắn danh ngạch Huyễn Ba Sơn đan đấu, phần khí độ cùng khí phách dùng người này, đầy đủ để Giang Trần bội phục.
Khi Giang Trần vui vẻ đi ra Bách Lão Phong, mấy thủ vệ đều hai mặt nhìn nhau, vẻ mặt hồ nghi.
Giang Trần biết rõ tại sao những người này phản ứng như vậy, nhưng lại cười cười đi qua.
Chứng kiến bóng lưng nhẹ nhàng của Giang Trần, mấy thủ vệ đều không hiểu ra sao.
- Không phải đâu? Chẳng lẽ tiểu tử này không có đi động phủ của Vân Niết trưởng lão?
- Không thể nào? Bách Lão Phong trọng địa, nếu như hắn không tiến vào một động phủ, ở bên ngoài mò mẫm đi dạo, sớm đã bị đội ngũ tuần tra bắt được.
- Nói cũng đúng. Vậy hắn đã tiến vào, lại xin nhiệm vụ của Vân Niết trưởng lão, sao không bị đánh? Thoạt nhìn, giống như hắn còn rất vui vẻ nha?
Trước kia, khi Giang Trần tiến vào Bách Lão Phong, lão Lý kia nhìn tốt về hắn, lúc này đắc ý cười nói:
- Nhìn xem, vẫn là lão Lý ta tinh mắt. Ta sớm nói, Giang Trần này là thiên tài đan đạo, có lẽ lần này không giống lúc trước, không nghĩ tới bị ta nói trúng rồi. Ha ha ha, ta càng ngày càng bội phục ánh mắt của mình.
Mấy thủ vệ khác đều không phản bác được, bọn hắn thật sự không rõ. Chẳng lẽ Giang Trần này, đã hoàn thành nhiệm vụ của Vân Niết trưởng lão?
Nhìn về phía trên, làm sao lại cảm thấy không chân thực như vậy nhỉ? Hai ba mươi năm qua, nhiệm vụ Bát Tinh mà không ai có thể hoàn thành, lại bị một người trẻ tuổi mới vừa vào tông môn không bao lâu giải quyết?
Trở lại động phủ của mình, Giang Trần liền bắt đầu bế quan luyện đan.
Từ chỗ Vân Niết trưởng lão lấy được Linh Dược, làm cho Giang Trần tạm thời thoát khỏi nghèo khó, cáo biệt thời đại ăn nhín nhịn thèm.
Lúc này luyện đan, hắn là vì Câu Ngọc luyện chế Cố Linh Đan.
Mộc Cao Kỳ lấy ra Cố Linh Đan, tuy số lượng không ít, nhưng trên phẩm chất, Giang Trần không quá hài lòng. Hơn nữa số lượng cũng không có ưu thế tuyệt đối.
Nhìn những thiên tài kia của Đan Càn Cung, loại Cố Linh Đan cơ bản này, đều coi là cơm ăn.
Lại nhìn những thủ hạ của mình, từ 16 quốc đến giờ, đều là cùng tới.
Đến Đan Càn Cung, Giang Trần mới biết được người ta bồi dưỡng thiên tài như thế nào. Nghèo văn giàu võ, thế giới võ đạo này, nghèo và giàu tầm đó, chênh lệch thật đúng là rất lớn.
Muốn nói bọn người Câu Ngọc, thiên phú võ đạo cũng không thấp, tuyệt đối không kém đại bộ phận thiên tài của Đan Càn Cung. Nhưng mà so sánh với bạn cùng lứa tuổi, tu vi của bọn hắn kém lớn như vậy, nguyên nhân ngay ở tài nguyên.
Lần này, Giang Trần muốn triệt để giải quyết chênh lệch về tài nguyên.
Nửa tháng sau, Giang Trần xuất quan.
Mang ra hơn một ngàn viên Cố Linh Đan. Hơn nữa thuần một sắc đều là Thượng phẩm, càng có một phần mười là Cực phẩm Cố Linh Đan.
Giang Trần theo như đầu người phân phối, bọn người Câu Ngọc và Tiết Đồng, một người hai trăm viên. Còn có Thang Hồng ở nội môn, cũng chia hai trăm viên.
Về phần bọn người Liên Thương Hải, Giang Trần chỉ tượng trưng cho mười viên.
Bởi vì cái gọi là tiền tài không lộ ra ngoài, không phải bằng hữu của mình, tự nhiên không có tư cách hưởng thụ phúc lợi ngang nhau. Nếu không phải nhìn mặt mũi của Diệp lão gia tử, thậm chí Giang Trần không muốn quản ba người kia.
Có hai trăm viên Cố Linh Đan này, Giang Trần tin tưởng, đủ để cho bọn hắn dùng đến Tiên cảnh đỉnh phong, cũng không cần vì tài nguyên tu luyện mà sầu muộn.
Nhất là Thang Hồng, hôm nay đã là Thiên Linh cảnh. Có hai trăm viên Cố Linh Đan này trợ giúp, có lẽ trong vòng một năm, sẽ tiến vào Linh Vương cảnh, đạt được tư cách trùng kích Nguyên cảnh.
Giang Trần không thừa nhận cũng không được, so với Đan Càn Cung, tài nguyên của Bảo Thụ Tông thật sự là bần cùng đến đáng thương.
Mặc dù là Xan Hà Thần Quả, một trái xích quả, công hiệu nhiều lắm là tương đương với hai mươi viên Cố Linh Đan.
Mà ở Bảo Thụ Tông, một trái Đan Hà xích quả cấp bậc thấp nhất, không phải thiên tài đỉnh cấp, là không có tư cách hưởng dụng.
Mà ở Đan Càn Cung, luyện chế Cố Linh Đan, trên cơ bản từng trưởng lão đều có thể nhẹ nhõm luyện chế mấy ngàn viên. Hơn nữa, có chút thiên tài trẻ tuổi kiệt xuất, cũng có thể luyện chế Cố Linh Đan.
Không thể không nói, chênh lệch trên tài nguyên, Thất phẩm tông môn Bảo Thụ Tông, tăng gấp 10 lần cũng kém Đan Càn Cung.
Bọn người Câu Ngọc, đã nhận được Cố Linh Đan, có thể nói là như cá gặp nước, xu thế tu luyện lập tức phóng đại.
Nhất là Câu Ngọc, đã bắt đầu trùng kích Thiên Linh cảnh.
Giang Trần cũng không buông lỏng, ước định với Mộc Cao Kỳ, còn có hơn hai tháng thời gian. Hai tháng này, Giang Trần tự nhiên không có khả năng sống uổng.
- Sau khi tiến vào Nguyên cảnh, mới biết được cùng thiên tài đỉnh cấp của thế giới này, chênh lệch vẫn lớn như vậy. Giang Trần ta, cuộc đời này sẽ không kém ai.
Tung tung một viên tinh thể trên tay, Giang Trần quyết định, bắt đầu luyện hóa tinh hạch cảu Chu Lân Hỏa Tích. Tinh hạch cấp bậc Nguyên cảnh, nếu luyện hóa, đủ cho tu vi của Giang Trần tăng vọt trong thời gian ngắn.
Giang Trần đoán chừng, khi Chu Lân Hỏa Tích còn sống, tu vi có thể so với Địa Nguyên cảnh. Một khi luyện hóa viên tinh hạch này, đủ để cho Giang Trần trong thời gian ngắn trùng kích Địa Nguyên cảnh.
Cộng thêm Bồi Nguyên Đan, mục tiêu của Giang Trần, là trong ba năm, trùng kích Thiên Nguyên cảnh.
Tuy bây giờ Giang Trần là Nguyên cảnh nhất trọng, cách Nguyên cảnh thất trọng còn kém sáu tiểu cảnh giới, nhưng Giang Trần rất có nắm chắc.
Bất quá Giang Trần cũng biết, bây giờ không phải là thời điểm trang bức, chỉ khiêm tốn cười nói:
- Đây là trận pháp phù văn, dùng trận pháp phụ tá luyện đan, ta từng nghe tiền bối tông môn nói qua. Không hổ là Đan Càn Cung, đệ tử mở rộng tầm mắt a.
Vân Niết trưởng lão ngươi đã muốn thăm dò, vậy ta dứt khoát đập mã thí tâng bốc, thỏa mãn lòng hư vinh của ngươi một chút a.
Trên thực tế, trận pháp luyện đan cấp bậc này, Giang Trần căn bản không nhìn ở trong mắt. Nhưng loại sự tình này, làm sao có thể nói ra?
Vân Niết trưởng lão nghe vậy, quả nhiên trong nội tâm cực kỳ vui mừng.
- Vân Niết trưởng lão, bây giờ chúng ta bắt đầu chứ?
Giang Trần không muốn lãng phí thời gian, hỏi.
Vân Niết trưởng lão do dự một lát, vẫn gật đầu:
- Cứ kéo mãi, cũng không phải biện pháp. Giang Trần, hiện tại tài liệu trong tay ta, nhiều lắm chỉ có thể luyện chế ba viên Huyền Long Đan sáu văn. Nói cách khác, chúng ta tối đa chỉ có ba cơ hội. Nếu như ba lượt đều thất bại. Chờ sau đó thu thập đủ toàn bộ nguyên vật liệu, cũng không biết là năm nào tháng nào rồi.
Giang Trần biết ý tứ của Vân Niết trường lão, đây là nói cho Giang Trần biết, hắn không có bao nhiêu cơ hội có thể lãng phí.
Giang Trần nghĩ nghĩ, gật đầu nói:
- Vân Niết trưởng lão, nếu như không ngại, có thể đem trình tự trước kia của ngươi, kỹ càng miêu tả thoáng một phát hay không? Tất cả quá trình, từng cái chi tiết, cũng không thể sai sót. Trình tự cũng không thể điên đảo.
Dù sao đều là kinh nghiệm thất bại, Vân Niết trưởng lão cũng không có cái gì không thể chia xẻ.
Lập tức đem trình tự trước kia, một năm một mười tự thuật một lần. Gặp thời điểm mấu chốt, Giang Trần lại hỏi mấy vấn đề.
Tuy Huyền Long Đan sáu văn cùng Vấn Thiên Đan chín văn hoàn toàn không phải một cấp bậc, nhưng đồ vật hạch tâm là không sai biệt lắm.
Kiếp trước, ngay cả chín văn Vấn Thiên Đan Giang Trần cũng luyện chế qua, đối với Huyền Long Đan sáu văn này tự nhiên sẽ không quá lạ lẫm, nghe Vân Niết trưởng lão tự thuật xong, hắn đại khái đã nắm giữ quá trình luyện chế Huyền Long Đan sáu văn.
Lại nói tiếp, trình độ phức tạp của Huyền Long Đan sáu văn, còn không bằng một phần mười Vấn Thiên Đan chín văn. Giang Trần trầm tư một lát, đối với vấn đề của Vân Niết trưởng lão, đại khái đã có phán đoán sơ bộ.
Bất kể là Huyền Long Đan sáu văn, hay Vấn Thiên Đan chín văn, thì đồ vật hạch tâm, đều ở khâu khắc văn lên đan dược. Khắc văn Đan dược, là cải biến dược lực trong đan dược, dùng hình thức khắc văn, kích thích dược lực, tăng lên phẩm chất.
Mà khắc văn đan dược, dựa vào là Thiên Hỏa.
Huyền Long Đan sáu văn, trích dẫn sáu loại Thiên Hỏa. Dùng sáu loại Thiên Hỏa tôi luyện đan thể, ở phía trên khắc đan văn.
Vấn đề của Vân Niết trưởng lão, liền ở chỗ rèn luyện Thiên Hỏa.
Huyền Long Đan sáu văn, có sáu loại tài liệu phụ tá chủ yếu, cùng chủ tài dung hợp, ngưng tụ tinh hoa, kết hợp thành một viên Huyền Long Đan.
Khắc văn Thiên Hỏa, nếu như sai lầm trên trình tự, liền sẽ ảnh hưởng phẩm chất của Huyền Long Đan.
Trên thực tế, mỗi loại tài liệu phụ tá, cùng mỗi một đạo Thiên Hỏa tầm đó, cũng chú ý trình tự.
Chi tiết quyết định thành bại.
Vân Niết trưởng lão ở trên chi tiết, đã làm vô cùng chu đáo. Nhưng lại không để ý vấn đề trình tự này. Bởi vì, lúc Vân Niết trưởng lão để tài liệu phụ tá vào, là đồng thời để vào.
Mà trên thực tế, phải là dựa theo trình tự để vào. Phía trước dựa theo trình tự gì, đằng sau dẫn Thiên Hỏa vào, phải dựa theo trình tự đó.
Một khi trình tự sai lầm, vận hành trong lò đan sẽ xuất hiện hỗn loạn.
Một khi quá trình luyện chế xuất hiện trình tự hỗn loạn, vậy phẩm chất của đan dược, sẽ rất khó truy cầu đến Thượng phẩm
Cái này căn bản không phải vấn đề tài liệu, cũng không phải vấn đề Thiên Hỏa.
Nói cho cùng, vẫn là kỹ thuật hạch tâm của Luyện Đan Sư không đủ hoàn mỹ.
- Vân Niết trưởng lão, ta phân tích đan phương, lại phân tích những cặn thuốc kia của ngươi, đã có một ít nghĩ cách, nhìn xem phải chăng đối với ngươi có tác dụng dẫn dắt hay không.
Giang Trần cũng không có ý tứ mở miệng đả kích, mà là dùng khẩu khí rất uyển chuyển.
- Mời nói.
Bất tri bất giác, Vân Niết trưởng lão vậy mà dùng đến chữ “mời”.
- Huyền Long Đan sáu văn này, dẫn vào sáu loại Thiên Hỏa, đối ứng sáu loại tài liệu phụ tá. Ở trên phương diện thao tác, có lẽ phải chú ý trình tự, từng cái đối ứng, mới có thể bảo chứng mỗi một loại tài liệu kết hợp với chủ tài liệu, đạt tới cấp độ hoàn mỹ...
Toàn thân Vân Niết trưởng lão chấn động, Giang Trần nói, giống như một đạo thiểm điện, bổ vào trong đầu của hắn, thoáng cái bổ ra tầng chướng ngại kia của hắn.
Vân Niết trưởng lão bị vấn đề này làm phức tạp, bởi vì kiến thức của hắn không đến, cho nên, hoàn toàn không cách nào lĩnh ngộ một bước này.
Một khi bị Giang Trần nói ra, linh cảm vừa đến, lập tức để cho hắn có một loại cảm giác đốn ngộ.
- Đúng rồi, đúng rồi. Vấn đề này, vì cái gì ta không nghĩ đến?
Vân Niết trưởng lão vạn phần kích động, muốn bắt đầu thao tác.
- Trưởng lão tâm thần bất định, tạm thời không nên khai lò. Ta đề nghị, trước khoanh chân ngồi xuống một lát, bình phục tâm tình, lại mở lô luyện đan.
Vân Niết trưởng lão hơi kinh hãi, người trẻ tuổi kia, nhãn lực lại mạnh như vậy. Hơn nữa mỗi một câu, vậy mà đều ẩn chứa chí lý.
Này là kiến thức của một thiếu niên sao?
Khoanh chân ngồi xuống, tĩnh tâm, khai lò...
Hết thảy động tác luyện đan, kỳ thật Vân Niết trưởng lão đã làm rất nhiều lần rồi. Cho nên, những trình tự này, hắn một chút cũng không xa lạ.
Thẳng đến thời điểm bỏ tài liệu phụ tá, Vân Niết trưởng lão mới có chút cảm giác khẩn trương.
Lúc này, Giang Trần kịp thời lên tiếng chỉ điểm, để cho Vân Niết trưởng lão theo như trình tự hắn nói, mỗi cách một phút thời gian, để vào một loại.
Mỗi khi bỏ vào một loại tài liệu phụ tá, Giang Trần liền bảo Vân Niết trưởng lão dẫn vào một đạo Thiên Hỏa.
Thiên Hỏa này, đều là hỏa chủng do Đan Càn Cung thu thập, thông qua trận pháp luyện đan dẫn vào.
Thấy một màn này, trong nội tâm Giang Trần cũng như có điều suy nghĩ:
- Xem ra, Đan sư của Đan Càn Cung, ở phương diện khống hỏa, thiên phú cũng không tính quá mạnh. Thiên Hỏa này, thông qua trận pháp dẫn vào, cố nhiên là tốt. Nhưng nếu như Đan sư có thể tự tay dẫn nhập, phương diện chi tiết sẽ càng thêm hoàn thiện, càng thêm tùy tâm sở dục. Nếu có gì ngoài ý muốn, cũng có thể kịp thời bổ cứu.
Những điều này đều là chi tiết, nếu như không ra sơ suất, trận pháp dẫn Thiên Hỏa, cùng tự tay dẫn Thiên Hỏa, hiệu quả là giống nhau.
Nhưng mà, một Đan sư chính thức, nếu có thể tự mình làm, là tuyệt đối sẽ không thông qua trận pháp đến thao tác.
Thời gian, một giây một giây trôi qua.
Giang Trần mở Thiên Mục Thần Đồng ra, quan sát hết thảy biến hóa trong lò đan. Hắn có dự cảm, lúc này đây, Vân Niết trưởng lão sẽ không thất bại.
Dù không luyện chế ra Huyền Long Đan sáu văn Cực phẩm, ít nhất cũng có thể ra Trung phẩm, thậm chí Thượng phẩm.
Chương 777 Đan thành ban thưởng 1
Tựa hồ Vân Niết trưởng lão cũng có dự cảm, cảm thấy lúc này, cùng trước đây có chút không giống.
Tâm tình kích động, dật vu ngôn biểu.
Rốt cục, Đan Hỏa dập tắt, lô đỉnh bốc lên sương mù lượn lờ, một mùi thơm đan dược quanh quẩn trong không dứt, không ngừng từ trong Đan Đỉnh tràn ra.
Vân Niết trưởng lão gấp khó dằn nổi, mở nắp ra, một viên Huyền Long Đan sáu văn sáng chói xuất hiện.
- Thượng phẩm.
Giang Trần thoáng nhìn qua, lập tức cho ra phán đoán của mình.
Vân Niết trưởng lão nhất cổ tác khí, tiếp tục luyện chế.
Lại bởi vì tâm tình quá kích động, viên Huyền Long Đan sáu văn thứ hai, bởi vì thao tác có một chút khuyết điểm, chỉ đạt tới Trung phẩm.
Thời điểm luyện chế viên thứ ba, tâm tình của Vân Niết trưởng lão lại lần nữa bình phục, dựa theo tiết tấu lần thứ nhất. Lúc viên thứ ba ra lò, lại là Thượng phẩm.
Mặc dù không có xuất hiện Cực phẩm, nhưng hai viên Thượng phẩm, một viên Trung phẩm, đã vượt xa Vân Niết trưởng lão mong muốn rồi.
Trước khi Giang Trần xuất hiện, nguyện vọng của Vân Niết trưởng lão, chỉ là luyện chế ra một viên Huyền Long Đan sáu văn Hạ phẩm.
Mà giờ khắc này, thu hoạch hiển nhiên là vượt xa chỉ tiêu rồi.
- Chúc mừng Vân Niết trưởng lão.
Giang Trần đối với Huyền Long Đan sáu văn này, ngược lại là một chút cũng không đỏ mắt. Thứ nhất, dùng giai đoạn hiện tại của hắn, là không cần dùng viên thuốc này. Thứ hai, đan này, chỉ cần hắn thu thập đủ tài liệu, nhẹ nhõm liền có thể luyện chế ra, hơn nữa chí ít có ba bốn thành nắm chắc xuất hiện Cực phẩm.
Bất quá, chứng kiến Vân Niết trưởng lão mặt mày hớn hở, Giang Trần đã biết rõ, Vân Niết trưởng lão rất hài lòng với thu hoạch lần này.
Đã thoả mãn, vậy thì nên thưởng a?
Giang Trần càng để ý, là Vân Niết trưởng lão ban thưởng.
- Ha ha ha, Giang Trần, lần này lão phu có thể luyện chế ra Huyền Long Đan sáu văn, ngươi có công đầu. Ta nghe nói, ngươi ở phương diện khống hỏa cùng giám đỉnh, thiên phú đều phi thường đột xuất. Thế nào, có hứng thú ra Đan Hà Cốc, đến Bản Thảo Đường hay không?
Vân Niết trưởng lão chân không bước ra khỏi nhà, nhưng thân là đường chủ Bản Thảo Đường, là Chưởng Khống Giả chính thức của Bản Thảo Đường.
Giang Trần nghe được ba chữ Bản Thảo Đường, liền không khỏi lộ ra một nụ cười khổ.
Danh tự của Giang Trần hắn, hiện tại nhất định trở thành công địch của Bản Thảo Đường rồi. Nhiều trưởng lão của Bản Thảo Đường chiêu nạp hắn như vậy, Giang Trần lại một mực không có đáp ứng.
- Làm sao vậy?
Vân Niết trưởng lão thấy Giang Trần cười khổ, liền hỏi.
- Tiểu hữu xem thường Bản Thảo Đường?
Giang Trần vội lắc đầu:
- Không dám, không dám. Chỉ là hôm nay, ta ở Bản Thảo Đường, danh tiếng nhất định rất xấu. Đi Bách Thảo Đường, đệ tử cũng không muốn trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích a.
- Lời này nói như thế nào?
Vân Niết trưởng lão không hiểu thấu. Gần đây hắn một mực ở trong động phủ, căn bản không hỏi sự tình ngoại giới.
Hơn nữa trưởng lão Bản Thảo Đường chiêu nạp Giang Trần thất bại, loại sự tình này có chút sỉ nhục, nên bọn hắn sẽ không tuyên truyền ra bên ngoài. Cho nên Vân Niết trưởng lão căn bản là mơ mơ màng màng.
Giang Trần đem chuyện những trưởng lão kia chiêu nạp hắn nói một lần.
Sau khi Vân Niết trưởng lão nghe xong, nhịn không được cười lên, lập tức mắng:
- Những thứ khốn kiếp này, cả đám tâm tư đủ xa a. Khá tốt khá tốt, ngươi không có bị bọn hắn chiêu nạp. Bằng không thì ngươi sẽ không đi Xuân Thu Đường nhận nhiệm vụ, Huyền Long Đan sáu văn của lão phu, lại càng không biết lúc nào mới có thể luyện thành. Cái này trong ở tối tăm, thật đúng là có Thiên Ý a.
Vân Niết trưởng lão nói xong, liền cười ha ha.
- Người đâu, đi phủ kho lấy ban thưởng mà lão phu chuẩn bị.
Rất nhanh, tùy tùng của Vân Niết trưởng lão liền mang ban thưởng đến.
Một ngàn viên Bồi Nguyên Đan, hàng thật giá thật, hơn nữa đều là Thượng phẩm, phẩm chất so với Mộc Tiểu Tiên luyện thì cao hơn rất nhiều.
Bán Thánh khí có bốn năm kiện, để cho Giang Trần chọn một kiện.
- Lão phu nói tất giữ lời. Giang Trần, những Bán Thánh khí này, đều là đạo hữu khắp Vạn Tượng Cương Vực tặng cho ta. Hôm nay lão phu đều không dùng được, ngươi chọn lựa một kiện a.
Giang Trần không hề nghĩ ngợi, trực tiếp chọn một bộ cung tiễn.
Cung này toàn thân vàng óng, cho người một loại cảm giác phi thường khí phách.
- Ha ha, đây là Xạ Dương Cung, tuy là Bán Thánh khí, nhưng uy lực lại không kém Thánh khí một luyện, hai luyện.
Vân Niết trưởng lão cười nói.
Giang Trần rất ưa thích bộ cung tiễn này, cười nói:
- Như thế, đệ tử mặt dầy thu Xạ Dương Cung này rồi.
Tâm tình của Vân Niết trưởng lão rất tốt:
- Ban thưởng phương diện Linh Dược, chỉ cần ngươi có nhu cầu, có thể tùy thời đến chỗ của ta lấy. Chỉ cần trong kho ta có, ngươi muốn lấy cái gì thì lấy cái đó. Đến đến, trước cùng lão phu tâm sự, đợi chút nữa trước khi đi, lại chọn lựa Linh Dược.
Huyền Long Đan sáu văn thành công ra lò, làm cho tâm bệnh nhiều năm của Vân Niết trưởng lão thoáng cái trừ đi, tâm tình tự nhiên rất tốt, cảm thấy nhân sinh thoáng cái trở nên mỹ hảo như thế.
Những tùy tùng kia, nghe được lời này của Vân Niết trưởng lão, đều không ngừng hâm mộ.
Bất quá ngẫm lại Giang Trần trợ giúp Vân Niết trưởng lão giải quyết sự tình Huyền Long Đan sáu văn, tuy bọn hắn hâm mộ, lại không có ghen ghét.
Trong nội tâm ngược lại quyết định, nên giao hảo tốt với Giang Trần. Nhìn điệu bộ này, về sau Giang Trần tất sẽ là khách quen của Vân Niết trưởng lão.
Loại thiên tài trẻ tuổi này, chẳng những Đan Trì cung chủ coi trọng, hiện tại Vân Niết trưởng lão cũng thiếu nhân tình của hắn, đợi một thời gian, tất sẽ trở thành nhân vật phong vân của Đan Càn Cung, hiện tại kết giao hắn, còn kịp.
Thực chờ Giang Trần nhất phi trùng thiên, trở thành nhân vật đứng đầu tông môn, lại nịnh bợ đã trễ.
Giang Trần thu được ban thưởng, thấy Vân Niết trưởng lão hiếu khách như vậy, tự nhiên sẽ không cự tuyệt, cùng Vân Niết trưởng lão đi thăm Vân Niết động phủ.
Hiện tại rất nhiều trưởng lão của Bản Thảo Đường, đều bị mình đắc tội.
Vân Niết trưởng lão này, tuy Giang Trần không biết địa vị của hắn ở Bản Thảo Đường như thế nào, nhưng nhất định là cao tầng không thể nghi ngờ, bằng không thì hắn sẽ không muốn mình đi Bản Thảo Đường.
- Giang Trần, lão phu cảm tạ ngươi, giúp ta giải quyết tâm bệnh nhiều năm. Có Thượng phẩm Huyền Long Đan sáu văn này, lão phu trùng kích Địa Thánh cảnh, sẽ càng thêm nắm chắc.
Vân Niết trưởng lão rộng mở ý chí, nhìn Giang Trần cảm thán nói.
- Tiểu tử sớm chúc trưởng lão trùng kích Địa Thánh thành công.
Giang Trần thành tâm thành ý nói.
- Ha ha, nếu lão phu trùng kích Địa Thánh thành công, ngươi là đệ nhất công thần. Đúng rồi, Giang Trần, nhìn bộ dạng của ngươi, có lẽ không hiểu Đan Càn Cung lắm. Chẳng lẽ Đan Trì cung chủ, không có giảng giải sự tình tông môn với ngươi?
Giang Trần chăm chú hồi đáp:
- Đan Trì cung chủ nói cho ta một ít sự tình lớn, những chi tiết nhỏ này, có lẽ cung chủ muốn ta tự mình đi thể nghiệm.
Vân Niết trưởng lão gật đầu:
- Đan Trì cung chủ là người có khí độ, có khát vọng. Luận niên kỷ, hắn không đến trăm tuổi, lão phu đã sắp 300. Nhưng muốn nói trong Đan Càn Cung, trong vòng 300 năm này, người ta bội phục nhất, vẫn là Đan Trì cung chủ.
Chương 778 Đan thành ban thưởng 2
Nói xong, Vân Niết trưởng lão dừng một chút, lại tiếp tục nói.
- Nếu ngươi không phải người Đan Trì Thánh giả coi trọng, có lẽ hôm nay, lão phu sẽ lo lắng cho ngươi nếm thử.
Giang Trần cười cười, cũng biết Vân Niết trưởng lão nói là lời thật. Đứng trên lập trường của Vân Niết trưởng lão, ôm thái độ hoài nghi đối với một người trẻ tuổi, cũng là bình thường.
- Giang Trần, lão phu tự giới thiệu thoáng một phát. Ta tên Vân Niết, là trưởng lão do cung chủ đời trước tự mình bổ nhiệm, sau khi Đan Trì cung chủ tiền nhiệm, càng lập ta làm Thái Thượng trưởng lão. Hôm nay trong trưởng lão đoàn, có ba Thái Thượng trưởng lão. Ta là một cái trong số đó. Ta chưởng quản Bản Thảo Đường; Kim Cốc trưởng lão chưởng quản Xuân Thu Đường; còn có Liên Thành trưởng lão cơ hồ lánh đời không ra, phụ trách Bản Võ Đường.
Giang Trần nghe vậy, hơi kinh hãi:
- Nguyên lai trưởng lão ngài là đường chủ Bản Thảo Đường, tiểu tử thật sự không biết, có chỗ thất lễ, kính xin Vân Niết trưởng lão thông cảm.
Vân Niết trưởng lão khoát tay chặn lại, cười nói:
- Tiểu tử ngươi chớ làm bộ với ta. Bảy tám trưởng lão của Bản Thảo Đường chiêu nạp ngươi, ngươi cũng dám cự tuyệt. Tuy lão phu là đường chủ Bản Thảo Đường, mặt mũi cũng không hơn bảy tám người bọn hắn cộng lại a.
- Bị chê cười, bị chê cười.
Giang Trần liên tục nói, lại lập tức nghiêm mặt.
- Chỉ là tiểu tử trời sinh tính tản mạn, mấy vị trưởng lão kia muốn ta làm đan đồng. Tiểu tử cân nhắc đến ước thúc quá nhiều, cho nên mới cự tuyệt.
Đây cũng là lời nói thật.
Làm đan đồng cho người, nói trắng ra, là trợ thủ kêu đến hét đi. Tính cách của Giang Trần tản mạn, đời trước cùng đời này, đều không có thói quen làm tạp dịch cho người.
Cho nên, đối với những trưởng lão kia chiêu nạp, nhất định là cự tuyệt. Nói sau, thù lao của những trưởng lão kia, so với cái giá khi làm đan đồng, thật sự là không có ý nghĩa.
- Ngươi cự tuyệt bọn hắn, rất đúng.
Vân Niết trưởng lão cười nói.
- Muốn trách, chỉ trách tầm mắt của bọn họ không đủ. Coi thiên tài đỉnh cấp như ngươi, trở thành thiên tài đan đạo bình thường đối đãi. Lão phu vẫn là câu nói kia, ngươi muốn đến Bản Thảo Đường, đại môn của Bản Thảo Đường tùy thời rộng mở cho ngươi. Lão phu đảm bảo, không có ai dám bởi vì sự tình lúc trước mà trả đũa ngươi, thậm chí xa lánh ngươi.
- Trọng yếu nhất là, thiên phú đan đạo của ngươi cao như vậy, mà Bản Thảo Đường thường xuyên có nhiều nhiệm vụ luyện đan. Loại nhiệm vụ này, ban thưởng rất nhiều. Nếu như ngươi với tư cách Đan sư của Bản Thảo Đường tham dự luyện chế, sẽ để cho ngươi đạt được rất nhiều tài nguyên. Ta tin tưởng ngươi vừa tới Đan Càn Cung, đối với tài nguyên hẳn là rất bức thiết. Bằng không thì ngươi sẽ không mạo hiểm đến nhận nhiệm vụ Bát Tinh a?
Vân Niết trưởng lão cũng thành thật với nhau, đứng ở vị trí của hắn, nói ra lời này với một trẻ người tuổi, đúng là khó được, cũng là xuất phát từ tâm ái tài.
Giang Trần gật đầu:
- Trưởng lão ưu ái như vậy, Giang Trần khắc trong tâm khảm. Nếu như một ngày kia ta muốn gia nhập đường nào đó, nhất định sẽ ưu tiên Bản Thảo Đường.
Hiện tại Giang Trần còn không làm rõ quan hệ trong tông môn, cũng không vội gia nhập đường nào.
Tuy hắn biết, Bản Thảo Đường là thế lực Top 3 ở Đan Càn Cung. Nhưng Giang Trần không có ý định vội vã gia nhập.
Ánh mắt của Vân Niết trưởng lão thâm thúy, nhìn Giang Trần một lát, mới khẽ gật đầu.
Thiên tài chính thức nên như vậy, không dễ dàng làm bất luận quyết định gì. Bất luận thời điểm nào, cũng có thể bảo trì ý nghĩ thanh tỉnh, không bị bất luận lợi dụ gì cải biến lập trường của mình.
Giang Trần biểu hiện như vậy, nằm trong dự liệu của Vân Niết trưởng lão.
- Bây giờ lão phu càng thêm bội phục ánh mắt của Đan Trì Thánh giả, ngươi là di châu của liên minh 16 nước, vậy mà hắn có thể từ trong liên minh 16 nước đào ngươi ra, thật là làm cho lão phu không bội phục cũng không được. Giang Trần, cố gắng lên, đừng làm cho Đan Trì Thánh giả thất vọng. Ở phương diện ủng hộ ngươi, lập trường của Đan Trì Thánh giả và lão phu là nhất trí.
Vân Niết trưởng lão cổ vũ vài câu.
Lúc đang nói, bỗng nhiên ngoài cửa có một gã tùy tùng đi tới:
- Trưởng lão, Bản Thảo Đường Lệnh Hồ trưởng lão tới chơi.
Lệnh Hồ trưởng lão? Giang Trần nghe được cái tên này, lập tức nhớ tới những trưởng lão chiêu nạp hắn kia. Lệnh Hồ Nhàn này là người thứ nhất xuất hiện.
Vân Niết trưởng lão khoát tay chặn lại:
- Nói ta đang luyện đan, không gặp.
Tùy tùng kia gật đầu, liền đi ra ngoài.
Vân Niết trưởng lão hừ nhẹ một tiếng:
- Cả đám đều muốn đi cửa sau, lẽ nào lại như vậy? Chỉ cần lão phu chưởng quản Bản Thảo Đường một ngày, thì mơ tưởng đi cửa sau. Đúng rồi, Giang Trần, Lệnh Hồ Nhàn này, cũng là một trong các trưởng lão chiêu nạp ngươi a?
Giang Trần không phủ nhận, gật đầu.
- Ngươi có biết, hắn tới bái phỏng lão phu, là vì chuyện gì không?
Giang Trần mờ mịt lắc đầu, nhìn Vân Niết trưởng lão tức giận, hẳn là sự tình tương đối trọng yếu. Lệnh Hồ Nhàn này, ước chừng là đến cầu tình, đi cửa sau a.
Chỉ có điều Vân Niết trưởng lão rất nguyên tắc, tuyệt không cho phép bất luận kẻ nào đi cửa sau.
- Lệnh Hồ Nhàn này đến động phủ của ta, hắn không phải người thứ nhất, cũng sẽ không là người cuối cùng.
Vân Niết trưởng lão than nhẹ.
- Bản Thảo Đường có hơn hai mươi trưởng lão, chí ít có nửa số đều tới đây. Lệnh Hồ Nhàn này, đã đến lần thứ hai rồi.
- Giang Trần, lần trước Lệnh Hồ Nhàn tìm ngươi, nhất định là cùng việc này có quan hệ.
- A? Đến cùng là vì chuyện gì?
Giang Trần ngược lại có chút tò mò.
- Hết thảy, đều chỉ vì danh ngạch đấu đan Huyễn Ba Sơn kia.
Vân Niết trưởng lão thở dài.
- Tại Vạn Tượng Cương Vực, có một nơi tên Huyễn Ba Sơn, là chỗ thừa thải Linh Dược. Huyễn Ba Sơn này, vốn thuộc về hoàng thất của Vạn Tượng đế quốc khống chế. Từ khi Vạn Tượng đế quốc diệt vong, quyền sở hữu Huyễn Ba Sơn này, một mực đều có tranh luận. Tất cả đại tông môn giằng co, đấu đến túi bụi, cuối cùng vẫn không định được quyền sở hữu. Cho nên, quyền sở hữu Huyễn Ba Sơn này, đến nay còn để đó. Nhưng Linh Dược bên trong, lại để cho tất cả thế lực lớn của Vạn Tượng Cương Vực thèm chảy nước miếng. Vì tranh đoạt Linh Dược, tất cả đại tông môn đều thường xuyên xuất hiện giao chiến, tử thương rất nhiều. Cuối cùng tất cả tông môn đều cảm thấy tiếp tục như vậy không phải biện pháp. Cho nên lẫn nhau ước định, mỗi ba mươi năm tổ chức một lần đấu đan đại hội, theo thành tích đấu đan đại hội, đến phân phối danh ngạch tiến vào Huyễn Ba Sơn hái thuốc.
Vân Niết trưởng lão nói ra bí văn này, Giang Trần lại chưa từng nghe qua. Hiển nhiên loại sự tình này, chỉ sợ bốn đại tông môn của liên minh 16 nước, là căn bản không có tư cách tham dự.
Chương 779 Điển cố Huyễn Ba Sơn đan đấu
- Tại Vạn Tượng Cương Vực, kể cả Đan Càn Cung ở trong, có tất cả sáu tông môn Tứ phẩm, thực lực mạnh nhất, vẫn luôn là chủ lực của đấu đan Huyễn Ba Sơn. Còn có hai mươi Ngũ phẩm tông môn, cũng có tư cách tham dự, bất quá danh ngạch tham dự đấu đan, đã có một nửa của Tứ phẩm tông môn. Về phần Lục phẩm tông môn, căn bản không có tư cách hỏi đến. Lục phẩm tông môn càng không cần nói. Cho nên, danh ngạch đấu đan Huyễn Ba Sơn này, bất kỳ một cái nào đều phi thường hút hàng. Đan Càn Cung chúng ta, cũng chỉ có tám danh ngạch.
Vân Niết trưởng lão cười nói:
- Tám danh ngạch thoạt nhìn không ít. Nhưng trong tông môn quan hệ rắc rối phức tạp, muốn phân phối tám danh ngạch này, là không dễ dàng. Bản Thảo Đường vốn phụ trách luyện đan cùng đào tạo Linh Dược. Nên danh ngạch đan đấu, tự nhiên do ta quyết định.
Giang Trần thoáng cái liền bừng tỉnh đại ngộ.
Danh sách tham gia đấu đan, nắm giữ ở trong tay Vân Niết trưởng lão. Hắn muốn ai đi, không muốn ai đi, cơ hồ là hắn định đoạt.
Bởi vậy, những trưởng lão Bản Thảo Đường kia muốn đi quan hệ, cũng không khó lý giải rồi.
- Tám danh ngạch, là rất sung túc. Mặc dù Bản Thảo Đường nhiều trưởng lão, cũng không đến nỗi tư lịch và thực lực mỗi người đều không kém bao nhiêu chứ?
Giang Trần nói.
- Tám danh ngạch, chỉ có bốn danh ngạch có thể phân phối cho trưởng lão Bản Thảo Đường. Còn lại bốn danh ngạch, phải cho người trẻ tuổi. Những trưởng lão kia chiêu nạp ngươi, khẳng định là muốn mang ngươi đi tham gia đấu đan, gia tăng phần thắng. Chỉ có điều, bọn hắn chưa có danh ngạch, nên có một số việc bất tiện tiết lộ cho ngươi. Từ điểm này, bọn hắn đối với thiên phú đan đạo của ngươi vẫn là rất coi trọng.
- Nói như vậy, Huyễn Ba Sơn đan đấu này, là loại hình thức một lão mang một thiếu? Bốn trưởng lão và bốn Đan sư trẻ tuổi?
Vân Niết trưởng lão cười tủm tỉm gật đầu:
- Thế nào, có hứng thú hay không? Huyễn Ba Sơn đan đấu này, gần đây Đan Càn Cung ta đều nổi tiếng. Ta làm đường chủ Bản Thảo Đường, khẳng định phải đi tham gia. Chỉ cần ngươi nguyện ý đi, danh ngạch ta mang theo, sẽ để lại cho ngươi.
Vân Niết trưởng lão có chút hăng hái nói, trong ánh mắt mang theo một chút chờ đợi cùng cổ vũ.
- Giang Trần, ngươi phải biết rằng, Huyễn Ba Sơn đan đấu này, nếu như thứ tự của ngươi gần phía trước, liền có thể đi vào Huyễn Ba Sơn ngắt Linh Dược. Trong mười ngày, ngươi có thể ngắt bao nhiêu thì ngắt bấy nhiêu. Thu hoạch được chiến lợi phẩm, một nửa quy tông môn, một nửa quy ngươi.
- Thế nào, cân nhắc một chút đi.
Huyễn Ba Sơn, nếu là nơi sản sinh Linh Dược cấp bậc cao nhất của Vạn Tượng Cương Vực, nhất định sẽ có rất nhiều thứ tốt. Giang Trần biết rõ Vân Niết trưởng lão đang hấp dẫn cính mình, nhưng vẫn nhịn không được tim đập thình thịch.
- Giang Trần, trước khi ngươi xuất hiện, cái danh ngạch này, ta vốn định lưu cho thiên tài đan đạo khác của tông môn. Danh ngạch có hạn a.
Biểu lộ kia của Vân Niết trưởng lão, thật giống như cầm một cây kẹo que, hấp dẫn một đứa bé.
Giang Trần thở dài:
- Được rồi, Vân Niết trưởng lão, ta thừa nhận, ta bị ngươi thuyết phục. Cái đan đấu này, lúc nào cử hành?
- Ba mươi năm một lần, tính toán, chỉ còn bảy tám tháng. Bằng không thì cạnh tranh danh ngạch cũng sẽ không kịch liệt như vậy.
Bảy tám tháng, Giang Trần tính toán thời gian một chút. Mình đáp ứng cùng Mộc Tiểu Tiên đi thăm dò Mộc Linh tuyền, nếu như hết thảy thuận lợi, tham gia Huyễn Ba Sơn đan đấu, hẳn là không có vấn đề.
- Vân Niết trưởng lão ưu ái như thế, Giang Trần vô cùng cảm kích.
Giang Trần nói vậy, liền xem như đã định danh ngạch này rồi.
Vân Niết trưởng lão khoát tay chặn lại:
- Lời nói khách khí lão phu không thích nghe. Ngươi muốn làm, là toàn lực phát huy, dương danh trẻ tuổi của Đan Càn Cung ta. Ta nghe nói, mấy Tứ phẩm tông môn khác, trong ba mươi năm này, cũng đào móc rất nhiều thiên tài đan đạo, trọng điểm bồi dưỡng. Chuẩn bị ở Huyễn Ba Sơn đan đấu bỗng nhiên nổi tiếng. Tuy mấy khoá trước Đan Càn Cung ta biểu hiện đều rất tốt, một mực ở vị trí đầu. Nhưng trong trẻ tuổi, lại tồn tại rất nhiều chuyện xấu. Nếu như những tông môn kia chú trọng bồi dưỡng người trẻ tuổi, nói không chừng trong lần đan đấu này, sẽ xuất hiện cục diện cạnh tranh rất kịch liệt. Đan Càn Cung ta dùng đan lập tông, nếu như ở trong đan đấu mất đi ưu thế, vậy loại cục diện này, sẽ ảnh hưởng đại kế phát triển sau này của Đan Càn Cung ta.
Đan Càn Cung có ưu thế nhất, đúng là đan đạo.
Nếu như ở trong đan đấu, trẻ tuổi bị người siêu việt, như vậy tương lai vài chục năm, thậm chí mấy trăm năm, ưu thế của Đan Càn Cung ở phương diện đan dược, sẽ rất có thể bị người khác thu nhỏ lại, thậm chí siêu việt.
Loại cục diện này, Đan Càn Cung tuyệt đối là không muốn chứng kiến.
Vân Niết trưởng lão lo lắng nhất cũng là điểm này. Bởi vì Đan Càn Cung ở phương diện đan dược một mực vượt lên đầu. Làm cho rất nhiều cao tầng của tông môn, đối với loại ưu thế này đã tập mãi thành thói quen. Tâm lý này kéo dài, làm cho người trẻ tuổi của Đan Càn Cung ở phương diện đan dược, một mực tự cao tự đại.
Người trẻ tuổi ở phương diện đan đạo, đã không có loại bốc đồng như dĩ vãng, đã đem càng nhiều tâm tư đặt ở võ đạo.
Tuy cái này không phải chuyện xấu, nhưng đối với ưu thế của Đan Càn Cung ở phương diện đan dược mà nói, chưa hẳn là tin tức tốt
Các tông môn khác, hơn trăm năm qua, đều rất coi trọng phát triển đan đạo, hiển nhiên là không muốn Đan Càn Cung độc đại.
Đan đạo phát triển, đồng dạng như sự tình khác. Như đi ngược dòng nước, không tiến tắc thối.
Nếu như Đan Càn Cung nằm ở trong vinh quang cùng ưu thế đã qua, tiếp tục ngủ mơ với đan dược đệ nhất tông môn, như vậy một ngày nào đó, loại ưu thế này sẽ bị người siêu việt.
Giang Trần cũng minh bạch Vân Niết trưởng lão lo lắng.
Hắn tiến vào Đan Càn Cung không bao lâu, nhưng mà nhìn ra được. Trẻ tuổi của Đan Càn Cung, si mê võ đạo đã viễn siêu đan đạo.
Loại không khí này, không phải chuyện xấu.
Nhưng đối với tông môn như Đan Càn Cung mà nói, lại phải coi trọng.
Đương nhiên, những điều này đều là sự tình do cao tầng tông môn cân nhắc, Giang Trần biết rõ, mình ở trên chuyện này, không cần phải phát biểu ý kiến gì.
Bất quá, Huyễn Ba Sơn đan đấu này, Giang Trần lại cảm thấy vô cùng hứng thú.
Tiến vào Huyễn Ba Sơn, có thể càn quét mười ngày. Ngẫm lại loại tràng diện kia, Giang Trần đã cảm thấy nhiệt huyết sôi trào. Hắn đang sầu muộn vì tài nguyên, nếu như có thể tiến vào Huyễn Ba Sơn càn quét mười ngày, có lẽ mười năm, hai mươi năm sau, cũng không cần phát sầu vì tài nguyên rồi.
Nếu như tài nguyên của Huyễn Ba Sơn không phong phú, vậy tất cả đại tông môn của Vạn Tượng Cương Vực, cũng sẽ không điên cuồng như vậy. Giang Trần hoàn toàn có thể tưởng tượng, Huyễn Ba Sơn nhất định là Thánh Địa Linh Dược.
- Tốt rồi, Giang Trần, danh ngạch Huyễn Ba Sơn đan đấu, liên quan trọng đại, ngươi tạm thời cần giữ bí mật, trước đi phủ kho chuyển Linh Dược a.
Vân Niết trưởng lão rất sảng khoái, không nói cầm, cũng không nói lĩnh, mà nói chuyển.
Chương 780 Đột phá, Nguyên cảnh nhị trọng đỉnh phong 1
Đã dùng đến chữ chuyển, cái kia chính là nói, Giang Trần ngươi muốn cái gì, có thể tùy tiện lấy.
Giang Trần nghe vậy, đối với Vân Niết trưởng lão nhiều thêm vài phần tôn trọng. Đại nhân vật có thể làm đến đường chủ, khí độ quả nhiên bất phàm.
Chỉ từ ban thưởng, còn có danh ngạch Huyễn Ba Sơn đan đấu, liền có thể thấy được, Vân Niết trưởng lão này hoàn toàn chính xác đã làm được câu dùng người thì không nghi, nghi người thì không dùng .
Đi vào phủ kho, Giang Trần bị Linh Dược chồng chất như núi chấn trụ rồi. Bất quá mặc dù Vân Niết trưởng lão nói để cho hắn tùy tiện lấy, nhưng Giang Trần không có khả năng thật sự càn quét, mà rất có tính nhắm vào, lấy một bộ phận, ước chừng đủ hắn và các tùy tùng dư dả dùng một năm.
Ly khai Vân Niết động phủ, Giang Trần giải quyết vấn đề tài nguyên một năm, tinh thần thoáng cái trở nên sảng khoái, cảm thấy sinh hoạt ở tông môn, cũng rất có ý tứ.
- Đan Trì Thánh giả, Vân Niết trưởng lão... Nhìn ra được, hai vị này đều là người một đường. Đan Càn Cung có thể trở thành Tứ phẩm tông môn, tại Vạn Tượng Cương Vực ở vào vị trí đỉnh tiêm, cũng không phải là may mắn. Có nhân vật như vậy tọa trấn, Đan Càn Cung ở Vạn Tượng Cương Vực, số mệnh trong mấy trăm năm, là tuyệt đối không cần lo lắng.
Không thể không nói, Giang Trần cùng Vân Niết trưởng lão ở chung không đến một ngày, nhưng đối với Vân Niết trưởng lão này, cảm nhận lại rất tốt.
Ngoại giới thịnh truyền hắn hung ác đến cỡ nào, đánh người cỡ nào, xem ra hơn phân nửa là phóng đại.
Có thể ở lần thứ nhất gặp mặt, liền cho Giang Trần hắn danh ngạch Huyễn Ba Sơn đan đấu, phần khí độ cùng khí phách dùng người này, đầy đủ để Giang Trần bội phục.
Khi Giang Trần vui vẻ đi ra Bách Lão Phong, mấy thủ vệ đều hai mặt nhìn nhau, vẻ mặt hồ nghi.
Giang Trần biết rõ tại sao những người này phản ứng như vậy, nhưng lại cười cười đi qua.
Chứng kiến bóng lưng nhẹ nhàng của Giang Trần, mấy thủ vệ đều không hiểu ra sao.
- Không phải đâu? Chẳng lẽ tiểu tử này không có đi động phủ của Vân Niết trưởng lão?
- Không thể nào? Bách Lão Phong trọng địa, nếu như hắn không tiến vào một động phủ, ở bên ngoài mò mẫm đi dạo, sớm đã bị đội ngũ tuần tra bắt được.
- Nói cũng đúng. Vậy hắn đã tiến vào, lại xin nhiệm vụ của Vân Niết trưởng lão, sao không bị đánh? Thoạt nhìn, giống như hắn còn rất vui vẻ nha?
Trước kia, khi Giang Trần tiến vào Bách Lão Phong, lão Lý kia nhìn tốt về hắn, lúc này đắc ý cười nói:
- Nhìn xem, vẫn là lão Lý ta tinh mắt. Ta sớm nói, Giang Trần này là thiên tài đan đạo, có lẽ lần này không giống lúc trước, không nghĩ tới bị ta nói trúng rồi. Ha ha ha, ta càng ngày càng bội phục ánh mắt của mình.
Mấy thủ vệ khác đều không phản bác được, bọn hắn thật sự không rõ. Chẳng lẽ Giang Trần này, đã hoàn thành nhiệm vụ của Vân Niết trưởng lão?
Nhìn về phía trên, làm sao lại cảm thấy không chân thực như vậy nhỉ? Hai ba mươi năm qua, nhiệm vụ Bát Tinh mà không ai có thể hoàn thành, lại bị một người trẻ tuổi mới vừa vào tông môn không bao lâu giải quyết?
Trở lại động phủ của mình, Giang Trần liền bắt đầu bế quan luyện đan.
Từ chỗ Vân Niết trưởng lão lấy được Linh Dược, làm cho Giang Trần tạm thời thoát khỏi nghèo khó, cáo biệt thời đại ăn nhín nhịn thèm.
Lúc này luyện đan, hắn là vì Câu Ngọc luyện chế Cố Linh Đan.
Mộc Cao Kỳ lấy ra Cố Linh Đan, tuy số lượng không ít, nhưng trên phẩm chất, Giang Trần không quá hài lòng. Hơn nữa số lượng cũng không có ưu thế tuyệt đối.
Nhìn những thiên tài kia của Đan Càn Cung, loại Cố Linh Đan cơ bản này, đều coi là cơm ăn.
Lại nhìn những thủ hạ của mình, từ 16 quốc đến giờ, đều là cùng tới.
Đến Đan Càn Cung, Giang Trần mới biết được người ta bồi dưỡng thiên tài như thế nào. Nghèo văn giàu võ, thế giới võ đạo này, nghèo và giàu tầm đó, chênh lệch thật đúng là rất lớn.
Muốn nói bọn người Câu Ngọc, thiên phú võ đạo cũng không thấp, tuyệt đối không kém đại bộ phận thiên tài của Đan Càn Cung. Nhưng mà so sánh với bạn cùng lứa tuổi, tu vi của bọn hắn kém lớn như vậy, nguyên nhân ngay ở tài nguyên.
Lần này, Giang Trần muốn triệt để giải quyết chênh lệch về tài nguyên.
Nửa tháng sau, Giang Trần xuất quan.
Mang ra hơn một ngàn viên Cố Linh Đan. Hơn nữa thuần một sắc đều là Thượng phẩm, càng có một phần mười là Cực phẩm Cố Linh Đan.
Giang Trần theo như đầu người phân phối, bọn người Câu Ngọc và Tiết Đồng, một người hai trăm viên. Còn có Thang Hồng ở nội môn, cũng chia hai trăm viên.
Về phần bọn người Liên Thương Hải, Giang Trần chỉ tượng trưng cho mười viên.
Bởi vì cái gọi là tiền tài không lộ ra ngoài, không phải bằng hữu của mình, tự nhiên không có tư cách hưởng thụ phúc lợi ngang nhau. Nếu không phải nhìn mặt mũi của Diệp lão gia tử, thậm chí Giang Trần không muốn quản ba người kia.
Có hai trăm viên Cố Linh Đan này, Giang Trần tin tưởng, đủ để cho bọn hắn dùng đến Tiên cảnh đỉnh phong, cũng không cần vì tài nguyên tu luyện mà sầu muộn.
Nhất là Thang Hồng, hôm nay đã là Thiên Linh cảnh. Có hai trăm viên Cố Linh Đan này trợ giúp, có lẽ trong vòng một năm, sẽ tiến vào Linh Vương cảnh, đạt được tư cách trùng kích Nguyên cảnh.
Giang Trần không thừa nhận cũng không được, so với Đan Càn Cung, tài nguyên của Bảo Thụ Tông thật sự là bần cùng đến đáng thương.
Mặc dù là Xan Hà Thần Quả, một trái xích quả, công hiệu nhiều lắm là tương đương với hai mươi viên Cố Linh Đan.
Mà ở Bảo Thụ Tông, một trái Đan Hà xích quả cấp bậc thấp nhất, không phải thiên tài đỉnh cấp, là không có tư cách hưởng dụng.
Mà ở Đan Càn Cung, luyện chế Cố Linh Đan, trên cơ bản từng trưởng lão đều có thể nhẹ nhõm luyện chế mấy ngàn viên. Hơn nữa, có chút thiên tài trẻ tuổi kiệt xuất, cũng có thể luyện chế Cố Linh Đan.
Không thể không nói, chênh lệch trên tài nguyên, Thất phẩm tông môn Bảo Thụ Tông, tăng gấp 10 lần cũng kém Đan Càn Cung.
Bọn người Câu Ngọc, đã nhận được Cố Linh Đan, có thể nói là như cá gặp nước, xu thế tu luyện lập tức phóng đại.
Nhất là Câu Ngọc, đã bắt đầu trùng kích Thiên Linh cảnh.
Giang Trần cũng không buông lỏng, ước định với Mộc Cao Kỳ, còn có hơn hai tháng thời gian. Hai tháng này, Giang Trần tự nhiên không có khả năng sống uổng.
- Sau khi tiến vào Nguyên cảnh, mới biết được cùng thiên tài đỉnh cấp của thế giới này, chênh lệch vẫn lớn như vậy. Giang Trần ta, cuộc đời này sẽ không kém ai.
Tung tung một viên tinh thể trên tay, Giang Trần quyết định, bắt đầu luyện hóa tinh hạch cảu Chu Lân Hỏa Tích. Tinh hạch cấp bậc Nguyên cảnh, nếu luyện hóa, đủ cho tu vi của Giang Trần tăng vọt trong thời gian ngắn.
Giang Trần đoán chừng, khi Chu Lân Hỏa Tích còn sống, tu vi có thể so với Địa Nguyên cảnh. Một khi luyện hóa viên tinh hạch này, đủ để cho Giang Trần trong thời gian ngắn trùng kích Địa Nguyên cảnh.
Cộng thêm Bồi Nguyên Đan, mục tiêu của Giang Trần, là trong ba năm, trùng kích Thiên Nguyên cảnh.
Tuy bây giờ Giang Trần là Nguyên cảnh nhất trọng, cách Nguyên cảnh thất trọng còn kém sáu tiểu cảnh giới, nhưng Giang Trần rất có nắm chắc.
Bình luận facebook