• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Mục Thần (1 Viewer)

  • Chương 761-765

Chương 761: Cửu Nguyên Kim Đan

Mục Vỹ lặng lẽ vận chuyển Cửu Nguyên Tụ Thiên Khí xung quanh người, chín chùm sáng với hình dạng khác nhau dần toả sáng.

Chín chùm sáng chuyển động chầm chậm quanh người Mục Vỹ, sau đó hoá thành một tia sáng, hoà vào thành một chúm sáng màu đen.

Chúm sáng đó dần thu nhỏ lại, cuối cùng biến thành Kim Đan của Mục Vỹ!

Đại Đạo Kim Đan!

Đại Đạo Kim Đan của Mục Vỹ thành công là nhờ vào chín nguyên khí thiên tài địa bảo.

Một phần chín là chín Kim Đan, nhưng chín hợp làm một thì sẽ là Kim Đan màu đen mạnh nhất.

“Cửu Nguyên Kim Đan, sức mạnh không chỉ đơn giản là sự kết hợp của chín Kim Đan, mà là tăng lên gấp chín lần!”

Giờ Mục Vỹ mới biết sức mạnh của Cửu Nguyên Tụ Thiên Khí.

Nói cách khác thì nếu bây giờ, hắn lấy ba loại Kim Đan thiên hoả ra thì có thể sử dụng riêng biệt, nhưng Kim Đan gộp chung của ba loại kết hợp với lĩnh ngộ của hắn về võ đạo thì sẽ mạnh hơn các võ giả Kim Đan bình thường.

Bây giờ hắn kết hợp Hoả Đan và Kim Đan với nhau thì sẽ được sức mạnh nhân đôi, còn nếu kết hợp chín loại nguyên khí với nhau tạo thành Cửu Nguyên Kim Đan thì sẽ được sức mạnh nhân chín.

Mà như vậy thì sẽ rất khủng khiếp.

Vì thế bây giờ, nếu hắn dùng Cửu Nguyên Kim Đan thì có thể giết được cả mấy chục con thánh thú cấp một.

Hiện giờ, hắn cần phải làm quen với công dụng của Cửu Nguyên Kim Đan, để khi đối phó với những đối thủ không tiện ra tay thì hắn có thể chuyển hoá nó thành Kim Đan, tránh họ nhận ra thân phận của hắn.

Còn khi đương đầu với những kẻ địch mạnh thì đương nhiên dùng Cửu Nguyên Kim Đan sẽ bùng nổ sức mạnh hơn.

Có thể nói, cảnh giới Vũ Tiên tầng thứ nhất của Mục Vỹ đã mạnh hơn tất cả các võ giả cùng cấp.

Vốn dĩ hắn có chín Kim Đan đã mạnh hơn võ giả bình thường rồi, giờ chín hợp một thì còn khủng khiếp hơn nữa.

Nhưng giờ, hắn phải luyện tập để sử dụng thành thạo Kim Đan đã.

Dẫu sao không phải cứ bước vào cảnh giới Vũ Tiên tầng thứ nhất và ngưng luyện Kim Đan là xong, mà còn phải điều khiển nó thật tốt nữa nên không thể vội vàng được.

Nhưng giờ hắn đang rất vội tu luyện Vạn Cổ Huyết Điển.

Đến giờ Mục Vỹ mới biết tại sao Tru Tiên Đồ luôn miệng khen ngợi Huyết Kiêu.

So về lĩnh ngộ và học thức về võ kỹ thì đúng là Huyết Kiêu thua Mục Vỹ, nhưng y lại mạnh hơn hắn rất nhiều ở phương diện lĩnh ngộ và nghiên cứu về huyết mạch.

Vạn Cổ Huyết Điển có thể nói là một bản rút gọn của Bất Diệt Huyết Điển.

Vì lĩnh ngộ và tổng kết của nó chưa sâu sắc bằng Bất Diệt Huyết Điển.

Nhưng Huyết Kiêu có thể lĩnh ngộ được sức mạnh huyết mạch sánh ngang với bí tịch của thời viễn cổ, quả là khó tin.

“Vạn Cổ Huyết Điển có tất cả ba tầng lớn, chín tầng nhỏ, ngoài ra còn có phần giới thiệu về công pháp và võ kỹ trong huyết điển. Mình lĩnh ngộ Vạn Cổ Huyết Điển xong rồi tìm hiểu về Bất Diệt Huyết Điển, chắc hiểu biết về sức mạnh huyết mạch sẽ sâu sắc hơn!”

Quyết định xong, Mục Vỹ bắt đầu suy ngẫm. Khí tức huyết sát trong cơ thể hắn không ngừng dâng cao như biển lớn, sau đó liên tục phân ra thành nhiều luồng nhỏ cho tới khi biến thành những giọt nước, sau đó hắn mới lĩnh ngộ và so sánh rồi lĩnh hội sự thâm sâu của từng giọt.

Dần dà, hắn đã chìm đắm trong lĩnh ngộ này.

Sáng sớm ngày hôm sau, Bảo Linh Nhi tỉnh lại thì thấy Mục Vỹ vẫn đang ngồi tu luyện.

“Ngươi thức cả đêm đấy à?”

Bảo Linh Nhi nhìn Mục Vỹ rồi ngạc nhiên hỏi.

Võ giả tiến vào cảnh giới Vũ Tiên tầng thứ tư mới có thể tuyệt thực hoàn toàn, không cần ăn uống ngủ nghỉ, chỉ dùng chân nguyên của trời đất làm nguồn sống.

Nhưng Mục Vỹ mới tiến vào cảnh giới Vũ Tiên tầng thứ nhất thôi.

“Ngươi mệt thì cứ đi nghỉ đi!”

“Không cần!”

Mục Vỹ mở mắt ra rồi mỉm cười nói: “Công pháp mà thuộc hạ tu luyện rất đặc biệt, tu luyện không nghỉ sẽ khiến thuộc hạ còn tỉnh táo hơn”.

“Yêu quái!”

Bảo Linh Nhi lắc đầu, bắt đầu rửa mặt.

Đúng là Mục Vỹ đã tu luyện cả đêm, nhưng sau một đêm này, tinh thần của hắn đã phấn chấn hơn.

Vạn Cổ Huyết Điển tu luyện huyết mạch, đúng là nâng cao huyết mạch của võ giả, phải nói là tốt vô cùng.

“Mấy ngày nữa là tới nơi rồi, ngươi chuẩn bị một chút đi!”

Bảo Linh Nhi ra lệnh: “Từ giờ, mọi người phải thật tập trung. Đây là lô hàng quan trọng nhất trong chuyến đi tới bảy mươi hai hải đảo của Nam Hải của Thiên Bảo Các chúng ta, không được có tổn thất gì, rõ chưa?”

“Dạ!”

Bảo Linh Nhi đứng trên boong tàu, chiếc váy dài tôn vóc dáng hoàn mỹ của cô ấy thêm đẹp đẽ.

Nhưng trong mệnh lệnh ấy lại có thêm phần nghiêm nghị.

Là thiếu các chủ của Thiên Bảo Các, thứ cô ấy dựa vào không phải là nhan sắc.

“Đến thiếu đảo chủ của đảo Thiên Luân, thiếu các chủ cũng kéo tới đây rồi thì còn sợ gì nữa”, Mục Vỹ trêu chọc nói: “Lẽ nào vẫn có kẻ dám cướp ư?”

“Ai mà biết được!”

Bảo Linh Nhi cười nói: “Về hình thức thì lần này chúng ta đến để bàn chuyện làm ăn với đảo Thiên Luân, nhưng e rằng nơi này cũng không vừa, hơn nữa đảo thứ hai là Bà La và đảo thứ ba là Quỷ Khô trong bảy mươi hai đảo cũng không dễ xua đi đâu!”

Vù vù…

Bảo Linh Nhi vừa nói dứt lời, từ phía xa đã có tiếng vù vù vọng tới.

Âm thanh ấy khiến người ta thấy vô cùng khiếp sợ…
Chương 762: Đấu thì đấu!

"Đảo Quỷ Khô!"

Bảo Linh Nhi nhìn về nơi giọng nói khàn khàn kia phát ra.

Không ngoài dự đoán, bóng vài con thuyền hiện ra giữa làn sương mù.

Nhưng âm thanh trầm đục ấy lại vang lên lần nữa. Hơn mười con thuyền xuất hiện đằng sau thuyền của Thiên Bảo Các.

"Ơ? Người của đảo Bà La cũng tới cơ à!"

Nhận ra những chiếc thuyền đó thuộc về thế lực nào, Bảo Linh Nhi nhếch mép cười khẩy.

Cô ấy chống mắt lên xem đảo Bà La và đảo Quỷ Khô đang toan tính điều gì!

Mối làm ăn của Thiên Bảo Các trải rộng toàn bộ tiểu thế giới Tam Thiên, chưa từng sợ ai.

Đảo Bà La và đảo Quỷ Khô thôi thì chưa đủ làm Bảo Linh Nhi này sợ hãi!

"Ha ha! Sao đi bảy mươi hai hải đảo Nam Hải cũng không cho đảo Bà La ta biết thế Bảo tiểu thư? Lẽ nào vì đảo Bà La đứng thứ hai trong bảy mươi hai đảo, không sánh bằng đảo Thiên Luân nên Bảo tiểu thư coi khinh bọn ta!"

Tiếng cười phóng khoáng vang lên, một bóng người đứng ở đầu con thuyền mỉm cười nhìn về phía thuyền của Thiên Bảo Các ở đằng trước.

Nghe vậy, Bảo Linh Nhi chỉ cười thản nhiên, trả lời: "La Minh thiếu đảo chủ nói quá lời, Thiên Bảo Các mở cửa làm ăn, làm gì có chuyện đi về tay không? Chẳng qua là do trước giờ quý đảo chỉ hợp tác với Lãm Kim Lâu, Thiên Bảo Các bọn ta giành kế sinh nhai với Lãm Kim Lâu thì không hay cho lắm!"

"Bảo tiểu thư khách sáo quá. Giữa Lãm Kim Lâu và Thiên Bảo Các, đương nhiên ta sẽ chọn bên cho nhiều ưu đãi hơn rồi. Đảo Quỷ Khô bọn ta bằng lòng hợp tác với Thiên Bảo Các!"

Người vừa cất tiếng là một người thanh niên đứng trên con thuyền phía trước.

Thanh niên có mái tóc dài nhưng bù xù, quanh mắt in đậm hai quầng thâm đen sì làm ai nhìn vào cũng thấy thương thay.

"Quỷ Sâm thiếu đảo chủ, ngươi nói vậy làm khó ta rồi. Lần này, ta đến đây chỉ để mở rộng quy mô. Sau này chúng ta còn nhiều dịp hợp tác lắm!"

Bảo Linh Nhi đáp trả trơn tru, không một sơ hở, không cho hai người kia cơ hội cố ý làm khó dễ.

Thiếu đảo chủ của đảo Bà La và đảo Quỷ Khô cũng đến, nhất định chuyến đi này sẽ nhiều sóng gió lắm đây.

"La Minh, Quỷ Sâm, hai ngươi tới đây làm gì thế?"

Cuối cùng Luân Vô Thường cũng lên tiếng.

"Đảo Thiên Luân bọn ta mời Thiên Bảo Các đến Nam Hải thì đương nhiên mối làm ăn này phải do bọn ta thực hiện trước rồi, mắc mớ gì đến các ngươi?"

"Luân Vô Thường, ngươi xấc xược quá đấy!"

La Minh cằn cộc đáp trả: "Đảo Thiên Luân nhà ngươi có mạnh đến đâu cũng hơn được đảo Bà La ta và đảo Quỷ Khô chắc? Đừng có đứng đây chém gió nữa. Tâng bốc mình thế sao không có tên trên bảng Thiên Mệnh đi?"

"Suốt ngày tự gọi bản thân là đệ nhất thiên tài của bảy mươi hai hải đảo nhưng không bằng cả người đứng thứ 280 trên bảng Thiên Mệnh là Huyết Vô Tình, không thấy mất mặt à?"

Bị La Minh và Quỷ Sâm kẻ xướng người họa chế giễu, Luân Vô Thường tức chết đi được.

Từ sau khi tiếp quản đảo Huyết Sát, tốc độ thăng cấp của Huyết Vô Tình tiến bộ thần tốc, hắn ta thật sự không theo kịp.

Khốn nạn nhất là cái bảng xếp hạng Thiên Mệnh do Lãm Kim Lâu lập ra để đánh giá kia. Không ngờ Huyết Vô Tình được ở trên bảng trong khi Luân Vô Thường hắn ta thì không.

Câu nói này như dằm đâm vào thần kinh hắn ta. Nhức nhối.

"Ba vị, đừng cãi nhau nữa. Thiên Bảo Các ta tới bảy mươi hai hải đảo là để bàn chuyện làm ăn chứ không phải để đánh nhau!"

Bảo Linh Nhi thấy tình hình không ổn bèn lên tiếng can ngăn.

"Làm ăn đương nhiên phải làm, chẳng qua không biết Thiên Bảo Các cô có tư cách không thôi!"

Một ông lão đứng trên thuyền của đảo Bà La ra mặt. Lão ta có mái tóc bạc phơ nhưng trông vẫn cực kỳ khỏe mạnh.

"Kim Bất Dịch!"

Thấy ông lão vừa xuất hiện, lần đầu tiên Bảo Linh Nhi có vẻ hoảng hốt.

Dự cảm không lành chợt dấy lên trong lòng cô ấy.

"Kim Bất Dịch, lão già ông sao lại đe dọa thiếu các chủ Thiên Bảo Các người ta thế hả, bất lịch sự lắm đấy! Bảo chủ mà biết sẽ đòi cái mạng của ông cho xem!"

Đúng lúc này, một người trung niên trên thuyền của đảo Quỷ Khô cũng lộ diện.

"Ảnh Triển!"

Sự hiện diện của người này càng khiến Bảo Linh Nhi chắc chắn rằng dòng nước đục sắp bị khuấy đảo rồi.

Kim Bất Dịch cười sằng sặc: "Lãm Kim Lâu, Thiên Bảo Các và Ám Ảnh Các chúng ta đã tụ tập đầy đủ rồi, chi bằng thi đấu giành quyền giao dịch với bảy mươi hai hải đảo đi!"

"Ồ? Thi đấu thế nào?", Ảnh Triển hùa theo.

"Đơn giản thôi!"

Kim Bất Dịch nói tiếp: "Ba thương buôn chúng ta trước giờ chỉ phụ trách mảng riêng của bản thân, nhưng thật ra chúng ta đều ngầm hiểu ba bên chẳng khác nhau là bao. Thế thì đương nhiên là phe mạnh nhất sẽ giành được quyền làm ăn với bảy mươi hai đảo sau này, đúng chứ?"

"Vậy thì tổ chức một cuộc tranh tài về luyện đan, luyện khí và võ đạo đi!"

"Cụ thể hơn xem nào?"

"So tài về luyện đan thì phải cử thầy luyện đan mạnh nhất trong mỗi thế lực, thôi thì quy định trước là thầy luyện thánh đan đi. Luyện chế thánh đan hạ phẩm, cùng một loại đan dược, so về phẩm chất và đan văn. Dĩ nhiên luyện khí cũng là thánh khí hạ phẩm, so về phẩm chất. Cái này thì dễ rồi, cứ xét dựa trên cường độ là xong. Về võ đạo, Ám Ảnh Các của cậu mạnh về ám sát, nhất định cảnh giới và thực lực của các võ giả cũng không kém. Vậy thì chọn ra sát thủ cảnh giới Vũ Tiên tầng thứ nhất để thi đấu về ám sát đi!"

"Được thôi!", Ảnh Triển cười xởi lởi: "Nhưng quy định thắng bại cho cuộc thi này thế nào?'

"Thắng một trận thì được một phần ba quyền giao dịch với bảy mươi hai hải đảo. Nếu thắng cả ba trận thì toàn bộ quyền giao dịch thuộc về phe đó, hai phe còn lại không được phép nhúng tay vào mọi thương vụ trên bảy mươi hai hải đảo. Ai vi phạm, phát hiện là giết!"

Tàn nhẫn quá vậy!

Trong lòng Bảo Linh Nhi cực kỳ tức tối.

Lần này đi cô ấy đâu có chuẩn bị gì. Rõ ràng hai lão cáo già này đứng đây chờ cô ấy từ lâu rồi!

"Đấu thì đấu!"

Nhưng một tiếng thét đầy phẫn nộ đã vang lên trước khi Bảo Linh Nhi kịp lựa lời phản đối.
Chương 763: Ta có thể giúp cô thắng

Người vừa lên tiếng chính là Luân Vô Thường của đảo Thiên Luân.

Hắn ta hừ lạnh: "Ta chống mắt lên xem kỹ thuật luyện chế của Lãm Kim Lâu và Ám Ảnh Các hai ông lợi hại thế nào. Ta đồng ý tham gia cuộc thi đấu này. Đương nhiên đồng đội của đảo Thiên Luân cũng là mạnh nhất!"

"Đúng không, Bảo tiểu thư?"

Luân Vô Thường nhìn Bảo Linh Nhi với vẻ kiêu ngạo.

"Đúng!"

Đâm lao phải theo lao, Bảo Linh Nhi không còn cách nào khác.

Hôm nay, Thiên Bảo Các đến bảy mươi hai hải đảo Nam Hải để mở rộng giao thương, nếu lúc này nhận thua, không dám tham gia thi đấu, nhất định sẽ bị Lãm Kim Lâu và Ám Ảnh Các nhai mãi không chịu thôi.

Mất đi mối làm ăn với bảy mươi hai hải đảo không đáng sợ, đáng sợ là khả năng các đối tác ở địa phương khác sẽ nảy sinh nghi ngờ với Thiên Bảo Các!

"Vậy thì quyết định vậy nhé. Tiếp theo sẽ mời tất cả những người có địa vị cao trong bảy mươi hai đảo tham gia và làm chứng để tránh việc có kẻ chơi xấu, thế nào?"

"Không thành vấn đề!"

Kim Bất Dịch và Ảnh Triển kẻ xướng người họa, vừa cười đắc thắng vừa rời đi.

"Bảo tiểu thư, trông cô có vẻ không khỏe lắm?", Luân Vô Thường quan tâm hỏi Bảo Linh Nhi.

"Không, không có!"

Bảo Linh Nhi hơi bất lực, đáp: "Gió trên này hơi lớn, ta đi nghỉ ngơi trước!"

Cô ấy và Mục Vỹ cùng nhau đi xuống boong thuyền.

Tuy nhiên, Luân Vô Thường lại nhếch mép khi nhìn thấy sắc mặt của Bảo Linh Nhi.

Cái nhếch mép ấy đúng lúc bị Mục Vỹ bắt quả tang.

"Tức chết ta, tức chết ta!"

Trong phòng, Bảo Linh Nhi ngồi vào ghế, uống một ngụm nước lớn rồi tức tối nói: "Hai lão Kim Bất Dịch và Ảnh Triển kia rõ ràng là thông đồng trước với nhau. Bản thân Kim Bất Dịch vốn là thầy luyện thánh đan hạ phẩm, từng luyện chế ra thánh đan hạ phẩm có bốn đạo đan văn. Ảnh Triển thì là thầy luyện thánh khí hạ phẩm. Bàn kế với nhau trước chắc rồi!"

"Chưa kể, Ám Ảnh Các khi đào tạo sát thủ bao giờ cũng dạy cho mấy thủ đoạn giết người quái lạ. Bây giờ ta đâu đưa sát thủ đi theo, mảng ám sát sao mà hơn được!"

Thánh đan có bốn phẩm cấp là hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, cực phẩm hay còn gọi là tuyệt phẩm.

Mỗi phẩm cấp cách nhau một khoảng cách rất lớn.

Thông thường, thầy luyện thánh đan hạ phẩm có thể luyện được thánh đan hạ phẩm có hai đạo đan văn đã giỏi lắm rồi, vậy mà Kim Bất Dịch có thể luyện chế những bốn đạo đan văn.

Đan văn đại diện cho phẩm chất của đan dược, nổi trội nhất là đan dược chín đạo đan văn hiếm gặp.

"Hiện tại, ta chắc chắn luyện chế được thánh đan hạ phẩm ba đạo đan văn nhưng vẫn kém hơn Kim Bất Dịch. Vả lại, lần này ta chỉ tới đây để bàn chuyện buôn bán, đâu có ngờ hai kẻ đó sẽ bắt tay đối phó ta!"

Bảo Linh Nhi tức ná thở.

"Thiếu các chủ không thấy tên Luân Vô Thường đó lạ lắm sao?"

"Rõ như ban ngày!", Bảo Linh Nhi gắt gỏng: "Ta biết ngay chuyện này không đơn giản rồi mà. Nhất định là Luân Vô Thường cùng một giuộc với hai kẻ đó, vô liêm sỉ!"

"Vậy sao thiếu các chủ còn đồng ý?"

"Không đồng ý thì đó sẽ là tổn thất vô cùng lớn cho Thiên Bảo Các", Bảo Linh Nhi hừ lạnh: "Nếu như thua, ít nhất Thiên Bảo Các ta có tham gia thi đấu, sau này quảng bá nhiều chút là giảm được một phần thiệt hại rồi. Nhưng nếu không ứng chiến thì không cách gì có thể cứu vớt!"

"Lợi thế duy nhất ta có lúc này là trận đấu luyện khí. May mà Nhuế Cam đại sư đang ở bảy mươi hai hải đảo, không thì chắc có khi không thắng nổi một trận quá!"

Lòng Bảo Linh Nhi tràn trề niềm tin.

"Nhuế Cam đại sư là thầy luyện thánh khí hạ phẩm, ta rất tin tưởng vào thánh khí hạ phẩm ông ấy luyện chế ra.

"Tiểu thư!"

Tiếng bẩm báo thình lình vang lên ngoài cửa cắt ngang cuộc nói chuyện của hai người.

"Thuộc hạ vừa hay tin Nhuế Cam đại sư trên đảo Thiên Luân, khi ra ngoài bị thánh thú của đảo cắn bị thương!"

"Cái gì?"

Bảo Linh Nhi vừa nghe vậy thì tái mặt, quát lớn về phía cửa: "Vết thương thế nào?"

"Gãy tay trái ạ!"

Tin dữ này làm Bảo Linh Nhi ngồi sụp xuống đất.

Luyện đan cô ấy có thể ra sân, nhưng luyện khí thì không biết một chữ đuôi nào.

Trận so tài này hoàn toàn không có phần thắng!

"Trùng hợp thật!"

Mục Vỹ cười nói: "Lãm Kim Lâu và Ám Ảnh Các vừa đề nghị thi đấu là Nhuế Cam đại sư bị thương, trùng hợp quá".

"Chắc chắn là do đảo Bà La và đảo Quỷ Khô gây ra!"

Bảo Linh Nhi căm tức: "Để xem bọn chúng sẽ làm gì trong cuộc thi!"

"Cái đó... Nếu... thiếu các chủ tin tưởng ta, ta có thể giúp cô thắng trận đấu!", sau một lúc do dự, Mục Vỹ lên tiếng.

"Ngươi ấy hả? Thôi đừng đùa!"

Bảo Linh Nhi cười xòa: "Ta thừa nhận thực lực của ngươi rất cao, ta cũng đang cân nhắc cho ngươi ra trận so tài ám sát thứ ba đây. Nhưng luyện đan và luyện khí thì sao ngươi là đối thủ của chúng được, ngay cả ta cũng không thể thắng nổi cơ mà!"

"Được rồi, nếu thiếu các chủ không tin thì ta cũng đành thôi!"

Mục Vỹ khoát tay, tỏ vẻ không sao.

Sở dĩ hắn chịu ra mặt là vì Bảo Linh Nhi là ân nhân cứu mạng, hắn không muốn nợ ai.

Bên cạnh đó, hắn còn muốn lấy được thông tin khác từ Bảo Linh Nhi nữa.

"Ngươi được không đấy?"

Nhưng nhìn gương mặt đeo mặt nạ của Mục Vỹ, Bảo Linh Nhi bán tín bán nghi hỏi.
Chương 764: Hỏi thăm tin tức

"Ta không biết trận thi ám sát cuối sẽ được tiến hành thế nào nhưng cũng tự tin sẽ thắng, luyện đan và luyện khí thì nắm chắc một trăm phần trăm!", Mục Vỹ nói một cách tự tin: "Tất nhiên là ta sẽ không giúp không công, ta cần thiếu các chủ giúp hỏi thăm một số chuyện".

Nắm chắc một trăm phần trăm?

Vậy có nghĩa là thắng chắc rồi còn gì!

Bảo Linh Nhi nhìn Mục Vỹ một lúc rồi chợt mỉm cười, đáp: "Được rồi được rồi, ngươi muốn hỏi ta về ai cũng được thôi, cần gì phải lừa!"

"Ta không lừa cô!"

Nói rồi Mục Vỹ xòe hai tay, ba loại thiên hỏa rực cháy.

"Đây là Vạn Kiếp Quỷ Hỏa, Tử Liên Yêu Hỏa và... Phệ Hồn Tâm Hỏa!"

"Phệ Hồn Tâm Hỏa!"

Bảo Linh Nhi thảng thốt: "Quả nhiên ngươi là Mục Vỹ mất tích ở núi Thiên Tuyển!"

"Khụ khụ..."

Mục Vỹ lúng túng ho khan rồi nói: "Hình như giờ không phải lúc để nói chuyện này nhỉ? Cuộc tranh tài sẽ diễn ra ngay sau khi chúng ta đến đảo Thiên Luân, cô tin thì ta giúp, không thì thôi!"

"Muốn ta tin thì được thôi, nhưng ngươi phải nói ngươi muốn biết tin gì đã?", Bảo Linh Nhi khẽ mỉm cười, nói với vẻ tự đắc.

"Ta muốn biết thông tin và tung tích của vài người, một là Tần Mộng Dao, hai là Vương Tâm Nhã, ba là... Tiêu Doãn Nhi!"

Chuyện đã đến nước này, Mục Vỹ phải thừa nhận rằng mình không thể phớt lờ Tiêu Doãn Nhi được nữa.

"Ơ? Nhiều thế?"

"Còn nữa, một người tên Mục Thanh Vũ, là phụ thân ta, và...", nghĩ đến bóng dáng hi sinh cứu mình, không màng tất cả mọi chuyện kia, Mục Vỹ thở dài: "Và một người tên Vỹ Tâm Dao nữa!"

"Cơ mà có thể hai người này sẽ giấu tên thật, phỏng chừng khó tìm ra dấu vết lắm!"

Nghe Mục Vỹ nói xong, Bảo Linh Nhi cũng nhíu mày: "Quả là vậy, ta không biết hai người này, nhưng ba người đầu thì biết!"

Cô ấy thấy nét mặt hắn trở nên căng thẳng bèn cười xòa: "Thật ra ngươi hỏi thăm là biết ngay ấy mà!"

"Tần Mộng Dao bây giờ là đệ tử Cửu Hàn Thiên Cung, vì thức tỉnh thần phách Băng Hoàng nên rất được cung chủ Cửu Hàn Thiên Cung chú trọng và dạy dỗ. Đặc biệt là sau khi Hàn Thiên Vũ bị ngươi giết, cung chủ Cửu Hàn Thiên Cung càng quan tâm đến Tần Mộng Dao hơn!"

Bảo Linh Nhi nghiêm mặt nói: "Nhưng ta nghĩ trong sự quan tâm này còn có thứ gì đó khác. Dù gì ai cũng muốn có được thần phách Băng Hoàng!"

"Ông ta dám!", giọng Mục Vỹ lạnh như băng.

"Ông ta dám hay không, lúc này ngươi cũng đâu làm gì được!", hiếm khi thấy hắn kích động như vậy, Bảo Linh Nhi biết ngay nữ tử tên Tần Mộng Dao ấy có mối quan hệ khá mật thiết với hắn.

"Còn Vương Tâm Nhã thì không gặp nguy hiểm gì!"

"Tông chủ Vạn Trận Tông rất chú trọng cô ấy, nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa. Hiện giờ, ai trong Vạn Trận Tông cũng xem cô ấy như thiếu tông chủ, ngay cả tông chủ khi gặp cô ấy cũng kính lễ ba phần".

"Không thể nào?"

"Sao lại không thể? Ngươi không biết chứ nữ tử này tài năng lắm, có trong tay một cuốn “Ba mươi ba Thiên Bách Trận Đồ”, chỉ mình cô ấy hiểu, dạy cho người khác cũng không được", Bảo Linh Nhi trầm trồ: "Đến bây giờ, tông chủ Vạn Trận Tông còn xem cô ấy như sư phụ nữa cơ, vấn đề gì chưa hiểu cũng chạy đi thỉnh giáo cô ấy. Có điều kiến thức cơ bản của nữ tử này không được vững cho lắm, tông chủ Vạn Trận Tông cũng dốc lòng chỉ dạy. Các thế lực lớn đều truyền tai nhau chuyện này vì quá kỳ lạ!"

Nghe đến đây, Mục Vỹ nở nụ cười.

Lúc biết khả năng lĩnh ngộ trận đạo của Vương Tâm Nhã, hắn cũng ngạc nhiên lắm.

Trước đây, vì ở bên Mục Vỹ mà không giúp được gì nên Vương Tâm Nhã thấy rất hổ thẹn, thế là ngày đêm nghiên cứu trận pháp.

Hôm nay, cô ta đã có thể tự mình đối mặt với mọi thứ rồi.

Suy nghĩ này làm Mục Vỹ cười tự hào.

Có lẽ lần tới gặp nhau, Vương Tâm Nhã sẽ khoe với hắn một cách kiêu ngạo rằng mình đã là một thầy linh trận hùng mạnh rồi!

"Còn Tiêu Doãn Nhi mà ngươi nói thì nhận được sự chú ý từ thánh nữ thánh địa Huyền Nguyệt!"

Bảo Linh Nhi cẩn thận nói: "Thánh nữ thánh địa Huyền Nguyệt vốn xuất thân từ thánh địa Trì Dao của Trung Châu Đại Lục. Nhưng nữ tử này có thiên phú vượt trội, chỉ dựa vào một khối thiên thạch ngoài vũ trụ để lĩnh ngộ Huyền Nguyệt Tâm Kinh, đưa thánh địa Huyền Nguyệt trở thành lực lượng hàng đầu. Có điều phần lớn những lĩnh ngộ trong Huyền Nguyệt Tâm Kinh đều có liên quan đến bí pháp của thánh địa Trì Dao, cho nên Tiêu Doãn Nhi tiến bộ rất nhanh”.

"Bởi vậy mà có một thời gian ai trong tiểu thế giới Tam Thiên cũng buồn cười. Thất Tinh Môn, Thánh Tước Môn bỏ ra nhiều công sức nhưng chuyện gì cũng bị ngươi phá hư. Còn Cửu Hàn Thiên Cung, thánh địa Huyền Nguyệt và Vạn Trận Tông thì mang về được ba đệ tử thiên tài, được tuyên truyền thành giai thoại".

Mục Vỹ nghe xong cũng bật cười.

"Những tin đồn liên quan đến ngươi thì ta cũng được nghe khá nhiều. Tinh thông cả ba mảng luyện đan, luyện khí và trận pháp. Tốc độ tu luyện cực kỳ nhanh, tiến vào cảnh giới Vũ Tiên tầng thứ nhất như hôm nay chỉ trong mười mấy năm. Sao việc tu luyện của ngươi dễ thế, chẳng khác gì uống nước ấy".

Bảo Linh Nhi nhìn Mục Vỹ với đôi mắt sáng ngời.

"Tiến cấp thần tốc thì đúng đấy, nhưng kẻ thù cũng ngày càng nhiều!"

Bảo Linh Nhi đột nhiên nghiêm túc trở lại: "Đắc tội thế lực nào trong tiểu thế giới Tam Thiên cũng được, có là Ma tộc cũng chả sao, chỉ duy nhất một thế lực ngươi không được phép trêu vào, đó là núi Huyền Không!"

"Núi Huyền Không sao?"

Mục Vỹ lẩm bẩm: "Núi Huyền Không không gây thù với ta, nhưng ta muốn chủ động gây thù với chúng!"

"Ngươi làm vậy là tự đào mộ cho mình đấy!"

Bảo Linh Nhi kích động ngăn cản: "Huyết Tôn mười nghìn năm trước mạnh biết bao, cùng với Vỹ tôn giả được mệnh danh là hai vị tôn giả mạnh nhất thế gian, cuối cùng thì sao? Vẫn bị núi Huyền Không tiêu diệt đấy thôi!"

"Ngươi có mạnh bằng ngài ấy không? Dù sau này ngươi đi xa hơn ngài ấy, vượt qua tầng thứ mười của cảnh giới Vũ Tiên thì vẫn không phải đối thủ của núi Huyền Không!"
Chương 765: Cô có phải khỉ đâu

Mục Vỹ nhận ra rằng từ khi mình đến tiểu thế giới Tam Thiên, không chỉ Bảo Linh Nhi mà mỗi một người khi nhắc đến ba chữ "'núi Huyền Không" đều cực kỳ sợ hãi. Nỗi sợ ấy như khắc vào tận trái tim!

"Tại sao? Chẳng lẽ núi Huyền Không được thế lực nào đó ở đại thế giới Vạn Thiên làm hậu thuẫn?"

"Đúng là vậy đấy!"

Câu trả lời này làm Mục Vỹ ngẩn người chốc lát rồi cười nắc nẻ.

Có chỗ dựa?

Hắn không tin hậu thuẫn của núi Huyền Không tại đại thế giới Vạn Thiên hơn được Vỹ Minh của mình!

"Rồi, ngươi muốn biết gì ta đều nói hết cho ngươi rồi đấy. Mục Thanh Vũ và Vỹ Tâm Dao mà ngươi nhắc đến là cha mẹ ngươi đúng không? Hai người này đều không đơn giản, ta cần thời gian để điều tra".

Bảo Linh Nhi mỉm cười đáp với giọng thoải mái.

Thiên Bảo Các rất lớn, không phải là không làm về mua bán thông tin. Có điều Ám Ảnh Các chuyên về mảng này hơn.

Dù gì Ám Ảnh Các cũng chuyên về ám sát, cần tình báo là chuyện thường tình.

Cô ấy tin rằng việc điều ra chút thông tin nho nhỏ này dễ như trở bàn tay.

"Giờ ngươi nên nói ý tưởng của mình rồi chứ?"

"Ý tưởng của ta?"

Mục Vỹ ngớ ra một lát rồi trả lời: "Ý tưởng là ta sẽ thay mặt cho Thiên Bảo Các đấu với bọn họ, giúp cô giành quyền kết nối giao thương với bảy mươi hai hải đảo. Về việc bọn họ có chịu chấp nhận kết quả hay không thì ta không biết!"

"Đừng đùa, ngươi định ra sân thật đấy à? Mau nói cho ta biết ngươi tính dùng cách gì đi!"

"Có đùa đâu. Ta sẽ giúp cô thắng hai trận luyện đan và luyện khí, còn ám sát thì ta không biết quy tắc nên không chắc, mà có lẽ không thành vấn đề đâu!"

"Chưa chịu thôi hả?"

"Ta đùa cô làm gì? Cô có phải khỉ đâu..."

"Ngươi..."

Bảo Linh Nhi cứ tưởng Mục Vỹ sẽ tiết lộ kế hoạch của mình cho cô ấy biết sau khi được kể về tình cảnh cũng như tin tức về Tần Mộng Dao và những người khác.

Ngờ đâu Mục Vỹ lại nói rằng chính hắn sẽ tham gia thi đấu luyện đan và luyện khí!

“Ta biết ngươi rất có tài, nhưng ngươi nên biết rằng Kim Bất Dịch và Ảnh Triển đều là thầy luyện thánh đan, thầy luyện thánh khí, ngươi..."

"Cô không tin thì ta cũng chịu!"

"Làm như tin dễ lắm. Ngươi luyện chế luôn đi rồi ta tin!", Bảo Linh Nhi tỏ ra hậm hực.

"Giỡn mặt hả?”

Mục Vỹ cũng bực mình: "Luyện chế thánh đan rất mệt và tốn rất nhiều thời gian, luyện chế thánh khí thì cần một đống thiên tài địa bảo, cô tưởng muốn là luyện được chắc? Ba ngày nữa là thi đấu diễn ra rồi, làm gì kịp biểu diễn cho cô xem".

"Thì..."

Nhưng Bảo Linh Nhi không thể đặt hết canh bạc vào Mục Vỹ trong khi chẳng có cơ sở gì.

Đây là chuyện trọng đại liên quan đến việc buôn bán của Thiên Bảo Các trong tương lai.

Một khi thành công nắm giữ quyền giao dịch tại bảy mươi hai hải đảo, mấy tỉ Linh Tinh sẽ về túi ngay. Hơn nữa, đó là Linh Tinh trung phẩm chứ không phải hạ phẩm!

"Thôi được rồi, ta tin ngươi cũng được. Ta sẽ hỏi ngươi vài vấn đề về luyện đan, trả lời được là ta tin!"

"Hỏi đi!"

Nếu không vì có thể hỏi thăm tin tức về Mục Thanh Vũ thì với thái độ nghi ngờ đó của Bảo Linh Nhi, Mục Vỹ đã mặc xác mọi chuyện, chỉ đứng xem rồi.

"Vậy ngươi hãy cho ta biết làm thế nào để phát huy tối đa công dụng của cỏ Cửu Linh Vị Chi?"

"Cỏ Cửu Linh Vị Chi vừa chứa linh khí vừa có linh tính của Cửu Linh Chi. Ngoài ra, một điều quan trọng khác là từ nhỏ loại cỏ này đã sinh trưởng bên cạnh Cửu Linh Chi nên..."

Bảo Linh Nhi hỏi câu nào, Mục Vỹ lần lượt trả lời câu nấy.

Tiểu thế giới Tam Thiên được đặt dưới sự cai quản của đại thế giới Vạn Thiên nên một số đan dược cũng có ở đây, câu trả lời của Mục Vỹ đều đúng hết.

Dần dần, bài kiểm tra biến thành Bảo Linh Nhi đặt câu hỏi cho Mục Vỹ.

Cuối cùng, cô ấy dứt khoát hỏi luôn những vấn đề lớn. Đây là khúc mắc mà các thầy luyện thánh đan tuyệt phẩm trong Thiên Bảo Các chưa giải đáp được.

Sau khi nghe đáp án từ Mục Vỹ, Bảo Linh Nhi vội vàng ghi chép lại để lúc về kiểm chứng từng cái một!

"Còn câu hỏi nào nữa không?"

"Hết, hết rồi!"

Bảo Linh Nhi vừa ghi lại vừa hỏi: "Sao ngươi trả lời được mấy câu này hay thế? Mấy câu ta hỏi ngươi có vài chỗ ngay cả trưởng lão Thiên Bảo Các cũng không biết giải thích sao luôn đấy. Vài chỗ ngươi nói ta thấy rất có lý nhưng vài chỗ không biết đúng hay sai, phải về hỏi lại họ đã".

"Vì ta... là Vỹ tôn giả lừng danh, luyện đan, luyện khí hay trận đạo đều biết tuốt nên mấy vấn đề này chẳng là gì với ta!"

"Xùy, khoác lác cho lắm vào, Vỹ tôn giả là truyền thuyết ở đại thế giới Vạn Thiên đó cha nội. Ngài ấy chết rồi, người của Vỹ Minh không tin, luôn kiếm tìm ngài suốt mười nghìn năm qua nhưng vô dụng. Ai cũng nghĩ Vỹ tôn giả chết rồi!"

"Làm gì có chuyện đó!"

Nghe vậy, Mục Vỹ bĩu môi.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom