• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

Hot Long Đế Bất Diệt (2 Viewers)

  • Chương 4626-4630

Chương 4626 Trấn thú tiên trận bị mở
Kỳ Sư Sư lại cầu nguyện lần nữa, mà đúng giờ khắc này Lục Tiểu Bạch lại bị đánh bay ra ngoài, dáng vẻ trở nên cực kỳ thê thảm. Kỳ Sư Sư suy nghĩ rồi xoay người rời vào trong khoang thuyền, nàng không muốn nhìn tiếp nữa, chỉ muốn chờ kết quả. Nếu Lục Tiểu Bạch thực sự bị thất bại, bị cầm tù ngược đãi hoặc bị giết, nàng chỉ có thể xoay người rời đi. Oành! Thời gian nửa nén nhang lại trôi qua, một cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn bị đánh chết, phía bên Tiểu Bạch chỉ còn lại chín người. Vũ đại nhân bị thương nặng, lúc này phỏng chừng không còn tới nửa sức chiến đấu. Vào thời khắc này, bên trong cung điện Lục Ly cũng bừng mở mắt, không phải hắn đã tham ngộ được đạo trong đạo ấn này, mà là hắn cảm thấy hoàn toàn không thể tham ngộ. Đừng nói nửa canh giờ, dù hắn có nửa năm thời gian cũng không tham ngộ được. Nếu đã không thể tham ngộ, hắn cũng không miễn cưỡng, như vậy sẽ làm lãng phí thời gian, hắn buộc phải nghĩ cách khác. Hắn trầm ngâm trong vài hơi thở, truyền lời cho Huyết Linh Nhi: - Huyết Linh Nhi, ngươi nói xem nếu ta toàn lực công kích thì có thể làm sụp đổ trấn thú tiên trận này không? Huyết Linh Nhi truyền lời ngay sau đó: - Khả năng thấp, vẫn là do đạo ấn này. Nếu không hóa giải hoặc trấn áp đạo ấn này thì trận pháp căn bản không phá giải được. Đạo ấn này chính là hồn của trấn thú tiên trận, ta phỏng chừng với sức công kích của ngươi, muốn làm sụp đổ phải mất ít nhất mấy năm... - Vậy thì vô dụng! Đừng nói mấy năm thời gian, mấy ngày cũng không thể được. Sắc mặt Lục Ly trở nên khó coi, tuy hắn không biết cục diện bên ngoài nhưng chắc chắn vô cùng ác liệt, nói không chừng đã có không ít cường giả đã chết. Nửa canh giờ đã trôi qua quá nửa, hắn vẫn còn bó tay. Hắn lắc đầu đứng dậy, chuẩn bị ra ngoài liều mạng. Hắn có hỏa diễm siêu cấp, còn có thần dịch hủy diệt siêu cấp, nắm chắc sáu bảy phần sẽ giết được Bối Áo. Có đều nếu Bối Áo chết, hắn có khả năng bị Bắc Cảnh Chi Vương nổi giận giết chết. Hắn đã không quản được nhiều như vậy, liều mạng rồi tính tiếp. - Hửm? Không đúng... Vào lúc này Lục Ly đột nhiên nhớ tới một chuyện, ánh mắt hắn đột nhiên nhìn vào ánh sáng chạy khắp bên dưới, hắn truyền âm hỏi. - Huyết Linh Nhi, ngươi vừa nói đến trấn áp? Nếu ta có thể trấn áp đạo ấn này, khiến nó không thể động thì ngươi có chắc sẽ phá giải được trấn thú tiên trận này không? - Có! Huyết Linh Nhi khẳng định rất chắc chắn, nàng nói lại: - Chỉ cần đạo ấn này bất động, nó sẽ không trấn áp được ta, khi ấy ta có thể phá giải trấn thú tiên trận. Trận này ta đã tìm ra được nhược điểm, muốn phá không khó, trong thời gian mấy hơi thở đã phá được. - Được! Lục Ly bỗng cảm thấy phấn chấn, hắn vừa mới nhớ ra một chuyện, trên tay hắn có chí tôn thần binh, bên trong chí tôn thần binh cũng có đạo ấn của cường giả Đại Viên Mãn. Vậy có thể mượn đạo ấn của chí tôn thần binh trấn áp đạo ấn trong trấn thú tiên trận? Trấn thú tiên trận là vật chết nhưng chí tôn thần binh của hắn là vật sống, bên trong có tồn tại khí linh, chỉ cần có thể trấn áp được thì mọi chuyện đều dễ dàng. Lục Ly lập tức lấy ra Vô Ngân Đao, Vô Ngân Đao là chí tôn thần binh, bên trong có khắc pháp tắc chân ý của cường giả Đại Viên Mãn. Hắn không thể thôi động Vô Ngân Đao, chỉ đành bổ Vô Ngân Đao vào đại trận khóa luồng ánh sáng lưu chuyển kia, liên tiếp bổ xuống. Vào lúc Vô Ngân Đao bổ trúng luồng sáng kia, luồng sáng phát ra một hơi thở kinh khủng. Hơi thở này rất cuồng bạo, thoáng chốc đã tràn ra ngoài khiến đám cường giả đang ác chiến sôi sục phải ngẩn người. Bối Áo cùng mấy cường giả đưa mắt nhìn nhau, ánh mắt chấn động kinh ngạc, đám Vũ đại nhân cũng ngạc nhiên cùng ngờ vực. Thần văn cung điện này vẫn luôn mở, lại không có bất kỳ cường giả nào đi vào, sao bên trong lại xuất hiện hơi thở như vậy? Bên trong không có gì ngoài một trấn thú tiên trận, trận này nghìn vạn đừng xảy ra vấn đề. - Là lão đại! Tiểu Bạch sáng rực hai mắt, trong lòng mừng rỡ, Lục Ly vừa nói hắn công kích cung điện, hiện giờ cung điện xảy ra bất thường cho thấy đây chính là do Lục Ly làm ra. Tiểu Bạch vội vàng truyền âm cho các cường giả còn lại, đám cường giả còn lại đều phấn chấn tinh thần. Nếu Lục Ly có thể phá hỏng trấn thú tiên trận thì bọn hắn không phải không có khả năng nghịch chuyển. Tuy rằng độ khả thi hơi nhỏ nhưng vẫn có một tia hi vọng. Bởi lẽ Tiểu Bạch nắm giữ thần kỹ Thôn Thiên, chỉ cần sức chiến đấu của Tiểu Bạch không bị áp chế thì mỗi lần hắn thả thần kỹ Thôn Thiên đều có thể giết chết một chí cường giả. Hơn nữa dược lực tiên đan của Bối Áo đã giảm bớt, nếu giết chết được Bối Áo, thế cục có thể nghịch chuyển trong nháy mắt. Cho nên trấn thú tiên trận là mấu chốt, chỉ cần phá được đại trận này thì đồng nghĩa có khả năng nghịch chuyển. Còn nếu không phá được trận này, bọn hắn sẽ xong đời. Đám Tiểu Bạch đã nghĩ thông suốt điều này, đám Bối Áo đương nhiên cũng có thể nghĩ thông suốt. Bối Áo trâm ngâm trong mấy hơi thở, thét lên: - Lão Vân, ngươi đi xem! Một cường giả bay tới cung điện, Tiểu Bạch sao có thể để hắn tiến vào trong? Phỏng chừng Lục Ly đang phá trận ở thời khắc then chốt, lập tức Tiểu Bạch liếc mắt với đám Vũ đại nhân, mọi người liều mạng tiến công dữ dội. Đám Bối Áo nhất thời khổ không thể nói, Lão Vân kia vừa mới tới gần cung điện đã bị ba bốn cường giả công kích, Tiểu Bạch còn khóa lấy cường giả này, tùy tiện thả thần kỹ Thôn Thiên. Cường giả kia phát hoảng, sức chiến đấu của hắn không quá mạnh, còn trên phương diện thần văn lại khá mạnh. Thần văn cung điện này do hắn khống chế, mấy cường giả đang công kích hắn, hắn sao có thể không sợ. Lão Vân rút lui, Bối Áo liền nổi giận, hắn thét lên: - Không cần giấu giếm, toàn lực công kích đánh giết bọn hắn. Không được sợ chết, thắng trận này ta sẽ thực hiện những điều đã đáp ứng các ngươi. Nếu chậm chạp sẽ xảy ra dị biến! Tình hình trong cung điện kia thế nào Bối Áo không rõ, cũng không muốn quản. Đám Vũ đại nhân đều bị thương nặng, chỉ cần các cường giả liều mạng thì chặn giết bặn hắn không phải chuyện khó.
Chương 4627 Trấn thú tiên trận bị mở (2)
Sở dĩ hiện giờ vẫn còn nhiều cường giả sống sót là vì võ giả bên phía Bối Áo không chịu liều mạng. Nếu bọn hắn liều mạng, trận chiến đã sớm kết thúc. Bối Áo vừa dứt lời, trong mắt cường giả bên này lập tức tỏa ra sát ý. Bọn hắn không phải kẻ ngu xuẩn, vất vả mãi cục diện mới trở thành như này, nếu công sức đổ sông đổ biển thì bọn hắn sẽ trở thành trò cười. Cho nên không còn giữ mình, mấy cường giả này đều bắt đầu đánh quyết liệt, đàn áp bên này gắt gao. Vụt! Đúng lúc này một luồng gợn sóng vô hình tản ra, tiếp theo đám Tiểu Bạch cảm thấy sức mạnh thần bí quấn quanh người bọn hắn đột nhiên biến mất, bên trong cơ thể từng luồng sức mạnh to lớn tràn ngập khắp người. Grào! Tiểu Bạch nhất thời thét lên một tiếng như hổ gầm long ngâm, trong nháy mắt hắn biến về bản thể, giữa không trung xuất hiện một hư ảnh cực lớn, hư ảnh này khóa chặt lấy một cường giả xông lên đầu tiên. Vụt! Cường giả kia bị hút vào, sau đó hư ảnh biến mất, giữa không trung chỉ còn lại một không gian giới, một thần binh cùng một chiến giáp, cường giả kia đã bị thuấn sát trong nháy mắt. - Hửm? Đám Bối Áo sắc mặt đại biến, bọn hắn đã phát hiện ra vấn đề, trấn thú tiên trận đã biến mất. Bằng không Tiểu Bạch sao có thể dễ dàng thuấn sát một cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, bọn hắn đều cảm nhận được sức mạnh mà tiên trận thả ra đã biến mất. Nhiều cường giả vọt tới lại nhìn thấy cặp mắt lạnh lẽo đến cực điểm của Tiểu Bạch, trong lòng đều bất giác hoảng sợ. Không ai muốn chết cả, chết vì Bối Áo càng không đáng, bởi lẽ nếu Bối Áo thắng hắn cũng chưa chắc đã trở thành tộc vương, còn bọn hắn chết rồi thì thực lực của tộc quần bọn hắn sẽ tổn thất nghiêm trọng. Bối Áo tính cách bạc bẽo, chưa chắc đã chăm lo cho tộc quần bọn hắn. Bọn chúng bên này khác với Tiểu Bạch bên kia, Tiểu Bạch là thiếu chủ duy nhất, mấy cường giả kia đều là thủ hạ của Đông Cảnh Chi Vương. Bọn hắn hiểu rất rõ, nếu không dám xuất lực, quay trở về sẽ bọn Đông Cảnh Chi Vương xé nát. Bọn hắn cũng thật lòng yêu mến Tiểu Bạch, Tiểu Bạch lại vô cùng trọng tình cảm giảng nghĩa khí, dù bọn hắn dù có chết thì tộc quần cũng sẽ không xảy ra chuyện gì, trái lại Tiểu Bạch sẽ quan tâm chăm sóc cho tộc quần bọn hắn. Bối Áo trông thấy tình hình này, nhất thời nổi giận, hắn hừ lạnh: - Đã đến nước này các ngươi càng sợ chết thì chết càng nhanh! Hơn nữa để tộc vương gia tộc ta biết được, tộc quần các ngươi sẽ sống thế nào? Để cho các cường giả liều mạng, dù là dụ dỗ hay cưỡng ép Bối Áo đều dùng cả, con ngươi mấy cường giả kia lấp lóe, ai nấy đều hơi chần chừ. Thế nhưng Tiểu Bạch lại gầm lên: - Nhìn xem, chủ nhân mà các ngươi lựa chọn là kẻ thế nào? Chủ nhân như vậy cũng xứng để các ngươi phục vụ quên mình hay sao? Nếu không sống yên ổn ở Bắc Cảnh, các ngươi có thể đi Đông Cảnh. Nếu các ngươi giúp đỡ ta giết chết Bối Áo, ta đảm bảo tộc quần các ngươi vạn thế phồn thịnh! Tiểu Bạch dùng kế phản gián, cường giả bên kia càng thêm chần chừ bất định, công kích cũng trở nên yếu ớt, chỉ có ba cường giả vẫn liều mạng công kích. Mấy cường giả còn lại đều chỉ ứng phó cho qua, nhìn bề ngoài công kích rất cuồng bạo, uy thế kinh thiên nhưng thực ra không tạo nên uy lực quá lớn. Tiểu Bạch lại thả thần kỹ Thôn Thiên, nhưng lần này hắn khóa chặt lấy Bối Áo. Vào lúc Tiểu Bạch khóa chặt lấy hắn, trong lòng Bối Áo run rẩy, hắn lập tức lấy ra một lá chắn che chống nửa bầu trời, sau đó lùi về cung điện phía sau. Vèo! Lục Tiểu Bạch chỉ đánh khóa chặt một cường giả khác, cường giả này đang công kích Lão Nghiêm nên không tránh được, bị thần kỹ Thôn Thiên bao phủ, sau đó bị hút vào trong. Sức chiến đấu của Tiểu Bạch không bị áp chế, thần kỹ Thôn Thiên có thể thuấn sát phần lớn cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn. Cường giả này không kịp chạy trốn, trong nháy mắt đã bị đoạt mạng. Ầm! Có điều ở một mặt khác, Du Phong bị một cường giả phóng thích sát chiêu. Bản thân hắn đã bị trọng thương không thể chống đỡ, ngay sau đó đầu đã nổ tung. - Các ngươi còn chờ may mắn? Tiếng gầm giận dữ của Bối Áo truyền đến từ cung điện kia: - Nếu không ra tay toàn lực thì từng người chúng ta sẽ bị Tiểu Bạch đánh giết bằng thần kỹ Thôn Thiên, không kẻ nào thoát được. Tất cả ra tay, bất kể thế nào đánh Tiểu Bạch trọng thương rồi nói tiếp! Mấy cường giả còn lại đưa mắt nhìn nhau, cắn răng hạ quyết tâm. Bọn hắn hiện giờ quả thực rất khó xử, tiến lùi đều không thể. Tiểu Bạch quá hung tàn, nếu bọn hắn tiếp tục công kích thì sợ rằng toàn bộ cường giả đều bỏ mạng. Để được an toàn, không bằng trước tiên đánh Tiểu Bạch bị thương nghiêm trọng rồi tính tiếp... Thế cuộc phong vân biến hóa bên trong khiến bên ngoài càng thêm náo nhiệt. Hơn một nghìn vạn võ giả bàn luận sôi nổi, âm thanh như có một ức con vịt đang cùng nhau kêu gào ầm ĩ, khiến cho rất nhiều võ giả đầu óc quay cuồng. Âm thanh huyên náo bên ngoài kinh động tới Kỳ Sư Sư, cơ thể nàng lóe sáng. Giờ khắc này Nguyên Doãn cùng Mẫn Thạch Vũ, còn có vô số võ giả khác vẻ hồ nghi xen lẫn kinh ngạc càng thêm nồng đậm. Bọn hắn cảm thấy sức chiến đấu của đám Tiểu Bạch đột nhiên tăng vọt? Chẳng lẽ thứ mà Bối Áo bố trí đã mất hiệu lực? Vốn dĩ tình hình nghiêng về một bên, hiện giờ lại xảy ra thay đổi. Bên phía Bối Áo có ba cường giả bị giết, tính cả Bối Áo thì còn lại tám cường giả. Phía bên Tiểu Bạch đã chết hai cường giả, còn lại chín ngươi. Nhưng đám Tiểu Bạch ai nấy đều bị thương, còn có ba bốn người bị thương nặng, sức chiến đấu khó tránh khỏi giảm sút. Đương nhiên ý chí chiến đấu phía Tiểu Bạch vẫn rất cao, ai nấy đều không sợ chết, trái lại bên kia không quá đoàn kết, có không ít võ giả đang sợ chết. Cho nên thế cục bây giờ trở nên rất vi diệu, kết cục cuối cùng sẽ ra sao vẫn hơi khó đoán. Phần lớn võ giả cùng cường giả đều cho rằng tỉ lệ thắng bên phía Bối Áo sẽ lớn hơn, dù sao phía Tiểu Bạch có quá nhiều cường giả bị thương rất nặng. Tiểu Bạch đã phóng thích thần kỹ Thôn Thiên nhiều lần, hiện giờ rõ ràng nhận thấy hắn đang suy yếu. Thần kỹ Thôn Thiên này không thể phóng thích vô hạn, mỗi lần phóng thích đều tiêu hao rất nhiều bản nguyên lực.
Chương 4628 Bối Áo, chết!
Có rất nhiều cường giả đánh được với nhau, cược xem bên nào thắng thua. Kỳ Sư Sư trông thấy Tiểu Bạch đại phát thần uy, trong con ngươi xinh đẹp lấp lánh ánh sáng, mặt cười ngậm ý xuân, diễm quang tỏa ra xung quanh. Rất nhanh, ý cười trên mặt nàng biến mất, bởi vì cường giả bên phía Bối Áo bắt đầu phát uy, toàn bộ đều liều mạng công kích Tiểu Bạch. Vốn dĩ Tiểu Bạch liên tục phóng thích thần kỹ Thôn Thiên đã rất suy yếu, mấy cường giả kia còn dốc sức công kích, thoáng chốc đã bị đánh bay. Lần này hắn bị thương rất nặng, trong miệng phun ra máu tươi, trên người đều là vết thương. Vụt! Mà đúng khoảnh khắc này, màn ảnh trên thành trì đột nhiên lóe sáng, sau đó biến mất. Chuyện này khiến cho nghìn vạn võ giả đang chăm chú theo dõi phải ngẩn người, sau thời gian một hơi thở, vô số võ giả chửi ầm lên. Khuôn mặt kiều diễm của Kỳ Sư Sư gấp đến mức đỏ bừng, vừa nãy hình ảnh cuối cùng chính là Tiểu Bạch bị đánh bay, sau đó hai cường giả phóng tới chỗ hắn, tựa hồ không khắc sau Tiểu Bạch sẽ bị giết chết. Cảnh tượng nghìn cân treo sợi tóc như vậy lại đột nhiên biến mất? Chuyện này không khiến Kỳ Sư Sư nóng vội sao được? Màn ảnh không thể bỗng nhiên biến mất, chắc chắn đã có võ giả động tay chân phá hỏng thần văn thu màn ảnh. Kỳ Sư Sư lo lắng là do Bối Áo làm ra, hắn muốn ra tay với Tiểu Bạch? Muốn giết chết Tiểu Bạch? Màn ảnh biến mất đương nhiên không phải do Bối Áo làm. Nếu Tiểu Bạch chết, Bối Áo có tẩy thế nào cũng không sạch được tội, chắc chắn sẽ có liên quan đến hắn. Nếu đã vậy hắn cần gì phải đóng trận pháp lại? Trận pháp này là do Lục Ly phá hỏng, Lục Ly đã sai Huyết Linh Nhi đi hủy diệt. Bởi lẽ Lục Ly đã chuẩn bị ra tay, Huyết Linh Nhi thăm dò thấy trận pháp này, Lục Ly đương nhiên không muốn để lại chứng cứ. Bên Tiểu Bạch có mười một cường giả, bên phía Bối Áo cũng có mười một người, nếu hắn lộ diện bị phát hiện, vậy thì Tiểu Bạch bên này lại có mười hai cường giả. Đến khi ấy có người lên án, nói Tiểu Bạch thắng cũng không vẻ vang gì. Lục Ly không muốn chọc vào phiền phức, bị Bối gia nhìn chằm chằm. Trận pháp màn ảnh này nằm ngay trong cung điện, sau khi để Huyết Linh Nhi phá hỏng, hắn để Huyết Linh Nhi quan bế pháp trận của cung điện, còn hắn thì phóng thích Vô Ngân Đạo tiềm ẩn đi. Vụt! Ánh sáng phía ngoài cung điện biến mất, chuyện này khiến Bối Áo đứng sau cung điện giật mình, hơn nữa lúc này phía sau cung điện xuất hiện một môn đạo. Môn đạo kia lặng lẽ mở ra nhưng không thấy có võ giả nào bước ra ngoài. - Không đúng! Vào lúc này Bối Áo cảm thấy nguy cơ trí mạng, hắn không hề do dự mà toàn lực thôi động chiến giáp trên người. Đồng thời hắn lấy ra một viên tiên đan, chuẩn bị tăng cường sức chiến đấu thêm lần nữa. Mặt khác hắn gấp rút phi hành, toan tránh ra khỏi nguy cơ gần kề. Vụt! Vào một khắc môn đạo kia mở ra, Lục Ly đã tới phía sau Bối Áo, cơ thể hắn dần hiện lên, sau đó ngọn lửa màu đen vô tận cũng xuất hiện, trong nháp mắt mở rộng bao phủ lấy Bối Áo. Trong khoảnh khắc hỏa diễm xuất hiện ấy, cơ thể hắn cũng lóe sáng tiến vào trong pháp giới. Con ngươi Bối Áo co rút kịch liệt, khi nhìn thấy Lục Ly hắn không do dự vung cự phù trong tay mạnh mẽ bổ tới liên tiếp. Công kích cự ly gần của vô hạn đến gần Đại Viên Mãn có tốc độ rất nhanh. Tuy rằng Lục Ly đã sắp tiến vào trong pháp giới nhưng vẫn muộn, may mắn trong tay hắn có Vô Ngân Đao, hắn nhấc hai tay chĩa về phía trước. Rầm! Lục Ly bị cự phù bổ xuống nặng nề, cơ thể đập xuống, bên trong cự phù tỏa ra một luồng sáng lạnh lẽo âm trầm, đầu Lục Ly bị bổ thành một vết máu thật sâu, linh hồn cũng bị chấn thương. - Tốt! Tuy rằng bị thương nặng nhưng Lục Ly vẫn mừng rỡ, chỉ cần Bối Áo không giết được hắn thì chuyện gì cũng dễ bàn. Cơ thể hắn lóe sáng tiến vào trong pháp bảo, còn Bối Áo đã bị ngọn lửa màu đen nuốt chửng. - A... Bối Áo thét lên một tiếng gào đau đớn làm đám cường giả bên kia chấn động. Hai cường giả kia đang truy sát Tiểu Bạch, cường giả còn lại ngăn cản sự công kích của đám Lão Nghiêm, giờ khắc này đồng loạt nhìn qua đây, nhìn thấy Bối Áo bị một ngọn lửa màu đen bao phủ đang lăn lộn giữa không trung. Chiến giáp của Bối Áo rất mạnh, tuy rằng không phải chí tôn thần giáp nhưng cũng là đỉnh cấp chiến giáp. Bên trong có khắc vài đạo phòng ngự chân ý của cường giả Đại Viên Mãn, nếu Lục Ly chỉ phóng thích hỏa diễm đen thông thường thì khó có thể tổn thương đến Bối Áo. Hỏa diễm màu đen này là pháp giới sau khi đã được tế luyện, uy lực tăng lên gấp mười lần, cho dù là chiến giáp cường đại thì Bối Áo vẫn sẽ bị thương nặng... Thần niệm không thể thăm dò ở đây, đám cường giả này cũng không thấy được Lục Ly, trong mắt bọn hắn hiện lên vẻ kinh ngạc lẫn ngờ vực. Không biết hỏa diễm bốc lên từ nơi nào, nhiệt độ kinh khủng như vậy khiến bọn hắn còn cảm thấy bị tổn thương. - Ha ha ha! Tiểu Bạch bị thương nặng nhưng trong lòng vô cùng sảng khoái, hắn cười phá lên vài tiếng, thét lên: - Bối Áo đã sắp chết, các ngươi còn muốn bán mạng cho hắn? Mấy cường giả còn lại càng thêm do dự, nếu Bối Áo chết thì bọn hắn liều mạng cũng chẳng được gì, Bối gia sẽ không nhận món nhân tình này của bọn hắn. - Giúp ta ngăn cản bọn hắn! Ta đi giết Bối Áo! Tiểu Bạch truyền âm một câu, đám Vũ đại nhân phản ứng kịp, bắt đầu phản công quyết liệt. Đám cường giả phía Bối Áo vẫn đang chần chừ, trong nháy mắt đã bị đánh không kịp phản ứng, vội vàng chống đỡ. Vụt! Trong phút chốc cơ thể Tiểu Bạch lóe sáng, nháy mắt đã vọt tới cung điện bên kia, sau lưng hắn lại xuất hiện hư ảnh, hư ảnh tỏa ra luồng khí bao phủ lấy Bối Áo. - Hết rồi... Đám cường giả run rẩy trong lòng, bọn hắn biết Bối Áo chắc chắn phải chết, cho dù tộc vương Bối gia tới đây cũng không cứu được hắn. Hỏa diễm đen khiến Bối Áo bị thương nặng, khoảnh khắc bị hư ảnh hút vào, ánh mắt hắn đầy vẻ sợ hãi, hắn rống to: - Không, Lục Tiểu Bạch, đừng giết ta! Không được...
Chương 4629 Vững như bàn thạch
Câu kế tiếp không kịp hét lên Bối Áo đã bị hư ảnh hút vào bên trong, sau đó hư ảnh biến mất, giữa không trung chỉ còn lại một chiến giáp, một cự phù và còn có một không gian giới. Một trong những thiếu chủ Bắc Cảnh- Bối Áo, đã chết! Vào khoảnh khắc Bối Áo chết, cuộc chiến bên trong không hẹn mà dừng lại. Bởi lẽ chiến đấu tiếp cũng không còn ý nghĩa. Sở dĩ bọn hắn xuất chiến là để trợ giúp Bối Áo, Bối Áo có thắng thì bọn hắn mới nhận được lợi ích. Bối Áo chết rồi, bọn hắn cuồng chiến cũng không có tác dụng. Một cường giả liếc nhìn đám Vũ đại nhân, nói: - Được rồi, các ngươi thắng! Đừng đánh, đánh tiếp thì hai bên đều không ổn. Đám Vũ đại nhân đương nhiên không muốn đánh tiếp, lần này gặt hái được chiến công như vậy bọn hắn đã vô cùng hài lòng. Vốn tưởng tình hình như vậy bọn hắn ắt phải chết, bây giờ lại sống sót đương nhiên rất vui vẻ. Tuy rằng Tiểu Bạch rất muốn giữ những người này lại nhưng hắn biết nếu tiếp tục liều mạng, cường giả bên này phỏng chừng không còn một ai, thậm chí hắn cũng có khả năng bị đánh giết. Hắn trầm ngâm trong chốc lát, nói: - Lối ra ở đâu? Các ngươi ra ngoài trước đi, rời khỏi đây rồi thì đừng nói nhiều lời. Cứ nói Bối Áo bị ta giết chết, trận này các ngươi thất bại. - Được! Bên kia cường giả đều chắp tay, tuy vừa nãy đều rất ngạc nhiên, rốt cuộc hỏa diễm làm Bối Áo trọng thương bốc ra từ đâu? Còn nữa, trấn thú tiên trận tại sao bị phá? Bọn hắn suy đoán bên người Tiểu Bạch còn có cường giả ẩn nấp, chỉ là bọn hắn không phát hiện mà thôi. Kỳ thật bọn hắn không nghĩ tới có cường giả Đại Viên Mãn, nếu có cường giả cấp bậc này thì vừa nãy còn đánh đấm làm gì? Chắc chắn đã sớm xuất hiện thuấn sát hết đám bọn hắn. Mặc kệ tình tình cụ thể thế nào, dù sao Bối Áo đã chết, hết thảy đều không quan trọng. Lão Vẫn đánh ra từng luồng ánh sáng, một vách núi mở ra một đạo môn, đám cường giả này nối đuôi nhau xông ra ngoài. - Chúng ta ra ngoài trước đi! Tiểu Bạch vung tay, đồng thời quay về cung điện thét lên: - Lão đại, ngươi ở đâu? Mau ra đây, chúng ta đi ra ngoài. Vụt! Cơ thể Lục Ly dần hiện lên, đầu bị thương dáng vẻ vô cùng chật vật, hơn nữa còn tổn thương tới linh hồn, có vẻ trạng thái tinh thần rất bất ổn, sắc mặt trắng xám. - Lão đại, ngươi bị thương? Bản thân Tiểu Bạch cũng bị thương nặng nhưng vẫn lo lắng bay xuống, lấy hai viên tiên đan đưa cho Lục Ly, nói: - Lão đại, hồi phục rất nhanh. Đây do cha ta tự mình luyện chế, hiệu quả vô cùng tốt. Lục Ly cũng không khách khí, cầm viên tiên đan nuốt xuống, Tiểu Bạch suy nghĩ chốc lát rồi nói: - Lão đại, ngươi tiến vào trong Thần Khí không gian của ta trước, chúng ta rời khỏi nơi này! - Được! Lần này Lục Ly bị thương quả thực rất nghiêm trọng, thương thế trên nhục thân không tính là gì, thương thế linh hồn mới là phiền toái nhất, Tiểu Bạch lấy thần khí không gian ra thu hắn vào. Sau đó Tiểu Bạch còn lấy thánh thủy ra tẩy rửa vết máu trên người mình, thay lại áo choàng trên người, phất tay nói: - Đi! Thi thể của Lão Thái đã sớm được thu lại, Tiểu Bạch vung tay cả đám cường giả xông ra ngoài, cơ thể lóe sáng xuất hiện ở bên ngoài Cô Nguyệt Thành. Giờ khắc này bên ngoài vô cùng ầm ĩ, vừa nãy cường giả thủ hạ của Bối Áo đi ra mọi người đã sôi trào, đám Tiểu Bạch bước ra thì triệt để bùng nổ. Thủ hạ của Bối Áo đã ra ngoài mà hắn vẫn chưa xuất hiện. Đám cường giả này ra ngoài cũng phóng về phương xa khiến võ giả vây ngoài cảm thấy không bình thường. Hiện giờ Tiểu Bạch lại bước ra, thế cuộc đã sáng tỏ. Tiểu Bạch thắng, Bối Áo... đã chết! Vừa nãy cảnh tượng trước khi màn ảnh biến mất là Tiểu Bạch bị đánh bay, chịu thương rất nghiêm trọng, hai cường giả đi tới truy sát Tiểu Bạch. Với tình huống đó võ giả vây xem đều cho rằng đám Bối Áo tất thắng, bọn hắn còn lo lắng Tiểu Bạch bị giết chết, đến khi ấy Đông Cảnh Chi Vương sẽ nổi giận. Không ngờ rằng trong thời gian ngắn như vậy cục diện đã nghịch chuyển, Bối Áo bị giết, đám Tiểu Bạch thắng lợi! Nguyên Doãn sa sầm mặt, khóe miệng Mẫn Thạch Vũ xuất hiện nụ cười nhàn nhạt nhưng ánh mắt vẫn hiện lên vẻ ngờ vực, nghĩ không ra sau khi màn ảnh biến mất đã xảy ra chuyện gì? - Oa... Kỳ Sư Sư không kìm được thốt lên một tiếng, Lục Tiểu Bạch đã nghịch chuyển, cục diện ác liệt như vậy lại thắng lợi. Dù rằng không biết hắn giành phần thắng thế nào nhưng thắng chính là thắng. Chiến thắng trong cuộc chiến vương giả trẻ tuổi đồng nghĩa với việc cơ hội Lục Tiểu Bạch trở thành vương giả lớn hơn mấy phần. Đôi mắt đẹp đẽ của nàng sắp chảy nước mắt, khóe miệng cũng mang theo nụ cười xán lạn, có điều nàng không chủ động bay tới sáp gần Tiểu Bạch. Nàng cũng hiểu muốn chinh phục một nam tử cần phải có kỹ xảo, giữ khoảng cách là điều cơ bản nhất, nếu không sẽ bị cho là người không biết liêm sỉ, Tiểu Bạch sẽ thấy phản cảm. - Tiểu Bạch công tử, chúc mừng. Ngươi đã thắng lợi, ta rất... vui! Nàng chỉ truyền tới một câu nói, Tiểu Bạch nhìn lướt qua thấy trong mắt nàng quả thực là ý cười chân thành, cảm giác trong lòng với Kỳ Sư Sư khá hơn đôi chút, tình cảm trong đôi mắt Kỳ Sư Sư có vẻ vô cùng chân thành. Tiểu Bạch đáp lại, Mẫn Thạch Vũ cũng chúc mừng Tiểu Bạch, còn có một vài cường giả khác Tiểu Bạch chỉ tùy tiện đáp lại một phen. Vũ đại nhân lấy chiến thuyền ra, đám Tiểu Bạch leo lên chiến thuyền xé không mà đi. Tuy rằng thắng được trận này nhưng đám Tiểu Bạch cũng bị thương rất nghiêm trọng, nơi này có nghìn vạn võ giả, còn có rất nhiều cường giả ẩn nấp, ngộ nhỡ có cường giả không sợ chết đánh lén tới đây? Đến khi ấy đám Tiểu Bạch sẽ chết oan uổng, vẫn nên trở về Đông Cảnh sớm thì tốt hơn. Chiến thuyền phá không bay đi rất nhanh, mấy người Kỳ Sư Sư, Nguyên Doãn cùng Mẫn Thạch Vũ cũng mau chóng rời đi, rất nhiều chiến thuyền cũng nối đuôi nhau đi mất, chỉ trong thời gian nửa nén nhang chiến thuyền đã rời đi quá nửa. Mấy nghìn vạn quân sĩ còn lại không rời đi ngay, nếu không tận mắt nhìn thấy thi thể của Bối Áo thì bọn hắn không dám tin tưởng. Rõ ràng vừa nãy mắt thấy Bối Áo sắp thắng, tại sao thoáng chốc đã nghịch chuyển?
Chương 4630 Tập kích
Có mấy cường giả Bối gia đi vào từ cửa truyền tống, chưa bao lâu đã đi ra, bên không không có gì, đừng nói là Bối Áo đã chết. Nửa ngày sau bên phía Bối gia truyền tin đến xác nhận chuyện này, ngọc phù bản mệnh đã vỡ, Bối Áo đã tử vong. Tranh đấu giữa vương giả trẻ tuổi đã kết thúc, Lục Tiểu Bạch thắng lợi. Đám quân sĩ bên này dồn dập tản đi, tin tức cũng nhanh chóng truyền ra khắp Bắc Cảnh, tiếp đó truyền ra khắp Tiên Vực. Trận chiến này rất tà môn khiến vô số võ giả bàn bạc cùng tranh luận, Bối Áo đã bố trí rất nhiều, vốn tưởng Lục Tiểu Bạch chắc chắn sẽ chết, nào ngờ cuối cùng lại nghịch chuyển. Rất nhiều võ giả đoán rằng Lục Tiểu Bạch dẫn theo cường giả Đại Viên Mãn đi vào, lợi dụng cường giả Đại Viên Mãn để đánh giết đám Bối Áo. Bằng không với cục diện kia thì sao có khả năng xoay chuyển? Có điều một cường giả Đại Viên Mãn ở Bắc Cảnh đã chứng thực đây là tin đồn. Sau khi xảy ra chuyện, cường giả Đại Viên Mãn này đã tiến vào dò xét Cô Hoàng Giới, bên trong không lưu lại hơi thở của cường giả Đại Viên Mãn. Cho dù có Đại Viên Mãn lẻn vào thì cũng không thể ra tay, bằng không chắc chắn sẽ để lại hơi thở của Đại Viên Mãn. Tin tức do cường giả Đại Viên Mãn ở Bắc Cảnh truyền tới chắc chắn sẽ không sai, Bối gia cũng không nói gì, đám võ giả còn lại đương nhiên không tiện đơm đặt. Hơn nữa, lần này Bối Áo đã âm thầm bố trí, vốn dĩ không phải chuyện vẻ vang gì, không thể nghi ngờ sức chiến đấu của Tiểu Bạch quả thực mạnh hơn Bối Áo. Tiểu Bạch còn sử dụng thần kỹ Thôn Thiên thuấn sát mấy cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn. Bất luận truyền đi hay nghi vấn thế nào thì Tiên Vực vẫn nhất trí trận tranh đấu giữa vương giả trẻ tuổi này, là Lục Tiểu Bạch thắng! Danh tiếng của Lục Tiểu Bạch tăng mạnh, nếu như đột phá được cảnh giới Đại Viên Mãn thì vị trí Đông Cảnh Chi Vương sẽ vững như bàn thạch. Đám Tiểu Bạch bay thẳng về phía Đông Cảnh, bay được hơn nửa ngày thì một luồng thanh phong đột nhiên xẹt tới. Đám Vũ đại nhân phản ứng kịp, lúc chuẩn bị ra tay thì một bóng người xuất hiện. Khi nhìn thấy bóng người này đám Vũ đại nhân lập tức khom người hành lễ: - Tham kiến Vẫn đại nhân! Có thể khiến Vũ đại nhân hành lễ cung kính như vậy đương nhiên chỉ có cường giả cấp bậc Đại Viên Mãn. Cường giả này khắp người lông đen giống với đại tinh tinh, hơi thở trên người hắn cực kỳ cuồng bạo, khiến đám Vũ đại nhân cảm thấy ngột ngạt. Vẫn đại nhân là cường giả nổi danh ở Đông Cảnh, nguyên nhân hắn hiện thân cũng rất rõ ràng, đó là thiếp thân bảo hộ cho Tiểu Bạch. Phỏng chừng cường giả này vẫn luôn âm thầm bảo vệ chỉ là không xuất hiện mà thôi. Vẫn đại nhân khẽ vuốt cằm, nói: - Mọi người tự chữa thương đi, lần này làm rất tốt! Được Vẫn đại nhân tán thưởng, chúng cường giả đều rất hưng phấn. Người này chính là cường giả nổi danh ở Đông Cảnh, sức chiến đấu có thể xếp mười vị trí đầu Đông Cảnh, là một trong những đại tướng thủ hạ của Đông Vương, được hắn tán thưởng cũng không phải chuyện dễ. - Vẫn gia gia! Tiểu Bạch ngoan ngoãn hành lễ, Vẫn đại nhân tươi cười, vỗ vỗ bả vai Tiểu Bạch: - Khá lắm, Tiểu Bạch! Lần này làm rất tốt! - Ai! Nói đến đây khuôn mặt Tiểu Bạch hơi hổ thẹn, sờ đỉnh đầu nói: - Lần này chúng ta bị gài bẫy, nếu không có lão đại thì chúng ta đều sẽ ngã xuống, phỏng chừng đám Vũ thúc thúc cũng đều ngã xuống. - Hửm? Vẫn đại nhân ngẩn người, hỏi hắn: - Nói xem tình hình cụ thể thế nào, phần sau ta không nhìn thấy. Tiểu Bạch vội vàng giải thích, kể hết tình huống trong đó ra một lượt, chân mày Vẫn đại nhân hơi nhíu lại, đợi Tiểu Bạch nói xong, hỏi hắn: - Lão đại của ngươi đâu? - Ở trong Thần Khí không gian của ta! Tiểu Bạch vội vàng truyền tống Lục Ly ra ngoài, Lục Ly vẫn đang chữa thương giật mình tỉnh dậy, khi thấy Vẫn đại nhân, hắn lập tức đứng lên. Vẫn đại nhân mang đến cho hắn một cảm giác rất mạnh mẽ, đây chắc chắn là cường giả Đại Viên Mãn. - Cấp Đế! Tiểu Bạch chưa nói ra cảnh giới của Lục Ly, Vẫn đại nhân liếc mắt hơi ngạc nhiên, một cấp Đế lại giết được một cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn? Một cấp Đế lại có thể phá tan trấn thú tiên trận? Nhưng Vẫn đại nhân không hỏi nhiều, chỉ khẽ vuốt cằm, khen ngợi hai câu. Vào lúc này trong lòng Lục Ly hơi dao động, cơ thể hắn đột nhiên biến mất tại chỗ, sau đó cơ thể tung bay sang bên trái. Hiếm khi gặp được một cường giả Đại Viên Mãn, hơn nữa còn thuộc phe mình, Lục Ly muốn thử xem cường giả Đại Viên Mãn có thể tra xét đến Vô Ngân Đạo hay không? Nếu ngay cả cường giả Đại Viên Mãn cũng không cảm ứng được thì thiên hạ này hắn có thể đi tùy ý. - Hửm? Vẫn đại nhân hơi cau chân mày, ánh mắt quét qua một vòng, sau đó vận dụng thần niệm nhưng vẫn không phát hiện được Lục Ly. Cuối cùng hắn nhắm chặt hai mắt, cơ thể hơi chuyển động, ánh mắt khóa chặt vào vị trí của Lục Ly, gật đầu nói: - Vô Ngân Đạo? Có chút năng lực, đáng tiếc ngươi vẫn chưa tham ngộ hoàn toàn, bằng không bản tọa cũng không phát hiện ra ngươi. Lục Ly hiển lộ cơ thể, cười khổ: - Vẫn đại nhân, tại hạ múa rìu qua mắt thợ, chỉ là muốn thử xem Vô Ngân Đạo có bị cường giả Đại Viên Mãn phát hiện hay không, để đại nhân chê cười. - Được rồi, mọi người chữa thương đi! Vẫn đại nhân phất tay, nhẫn của hắn lóe sáng lấy ra một viên đan dược đưa cho Lục Ly: - Linh hồn ngươi bị thương nghiêm trọng, đan dược này có thể hồi phục linh hồn, chuyện an toàn các ngươi đừng lo lắng, ta sẽ phụ trách! - Đa tạ đại nhân! Lục Ly cùng đám Vũ đại nhân lần lượt hành lễ, từng người một tiến vào bên trong khoang thuyền, dù sao cũng là bay thẳng nên không cần phải khống chế chiến thuyền. Có Vẫn đại nhân ở đây an toàn được đảm bảo, trừ phi vương tộc Bối gia đến, bằng không dù một Đại Viên Mãn phổ thông đến đây cũng bị Vẫn đại nhân giải quyết. Chiến thuyền phi hành hết tốc lực, có vẻ lúc trở về nhanh hơn lúc đi đôi chút. Lúc ấy vừa đi vừa nghỉ, tốc độ không đạt tới mức độ nhanh nhất, hiện giờ trở về phỏng chừng mất khoảng một năm thời gian.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom