• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

Hot Long Đế Bất Diệt (4 Viewers)

  • Chương 4636-464

Chương 4636 Nói nhảm nhiều lời (2)
Cho nên Lục Ly không nói ra chuyện này mà chỉ để trong lòng, hắn trở về lại tiếp tục tu luyện, đồng thời chờ đợi tin tức truyền đến từ chỗ Đông Cảnh Chi Vương bên kia. Mấy ngày kế tiếp phía bên Nguyên Cảnh vẫn rất bình ổn, không truyền ra bất cứ tin tức gì. Mạc Thiên Thiên trở về vào ngày hôm sau, Kỳ Sư Sư rất biết mua chuộc lòng người, đưa nàng rất nhiều lễ vật. Mạc Thiên Thiên kể chuyện này cho Lục Ly, Lục Ly cũng không phản đối khiến Mạc Thiên Thiên yên tâm nhận lấy. Dù sao Mạc Thiên Thiên cũng không ngốc đến mức đi nói với Tiểu Bạch rằng Kỳ Sư Sư cô nương rất tốt, ngươi mau cưới nàng đi... Mấy ngày kế tiếp, Kỳ Sư Sư cùng Mạc Thiên Thiên dính chặt lấy nhau, như vậy lại quá tiện cho Loan Tịch. Loan Tịch không đi Thành Vệ Quân, mỗi ngày đều ở cùng Lục Ly. Lại qua ba ngày nữa, Tiểu Bạch tìm đến Lục Ly. Thấy dáng vẻ hấp tấp của Tiểu Bạch, Lục Ly vội vàng đứng lên hỏi: - Làm sao? Nguyên Cảnh có tin tức? - Không có! Tiểu Bạch không chút lo lắng khoát tay nói: - Ngươi chớ xía vào chuyện của cha, hắn có thể xử lý được. Nguyên Cảnh nho nhỏ năm ấy hắn còn tàn sát một lần, hiện giờ khó gì? Mấy ngày nay ta bận rộn uống rượu lại quên mất một chuyện. Lần trước không phải nói ta bị cha nhốt mấy trăm năm sao? Chỗ kia lại là địa phương rất tốt để luyện thể, lão đại ngươi cũng luyện thể, ngươi đi vào hấp thu ít thần dịch? Thần dịch ở nơi đó rất biến thái, ngươi hấp thu một thời gian thì nhục thân chắc chắn mạnh lên gấp mười lần. - Hửm? Lần trước quả thực Tiểu Bạch có nói chuyện này, có điều Lục Ly không nghĩ nhiều, dù sao hắn không muốn tu luyện dựa vào Đông Cảnh Chi Vương, miễn cho Đông Cảnh Chi Vương xem nhẹ. Hắn dừng một lát nói: - Chuyện này không được? Bí cảnh này chắc chắn là bảo địa vô thượng của Đông Cảnh các ngươi, ta đi vào thì cường giả Đông Cảnh các ngươi sẽ bàn tán. Bỏ qua, ta có rất nhiều thần dược có thể chậm rãi tôi thể. - Ai dám bàn tán? Tiểu Bạch lập tức trừng mắt, nói: - Lão đại, lần này là ngươi lập được công lớn. Nếu không có ngươi thì đám Vũ thúc đều đã chết, ta dù không chết cũng thất bại. Với công lao của ngươi, đừng nói là đi vào một lần, cho dù đi vào mười lần cũng không ai dám nói nửa lời. Lục Ly suy nghĩ một lát, hình như cũng đúng. Hắn không chiếm không tiện nghi của Đông Cảnh, hắn quả thực là người đã lập được công. Hắn nói: - Được rồi, ta đi vào tu luyện, chờ khi kết thúc chuyện ở phía Huyền Cảnh, cha ngươi trở về ta sẽ đi Thiên Loạn Tinh Vực. - Được! Tiểu Bạch cùng không khuyên nhiều, kéo tay Lục Ly đi ra bên ngoài, Lục Ly bất đắc dĩ nói hai câu với Loan Tịch. Tiểu Bạch vẫn làm việc hấp tấp, nghĩ gì làm nấy, không thể giảng đạo lý với hắn được... Lục Ly cùng Tiểu Bạch truyền tống đến thành Đông Vương, lối vào bí cảnh này nằm ngay trong một thành bảo của Đông Vương cung. Tiểu Bạch dẫn Lục Ly xông vào, rẽ trái rẽ phải tới một cung điện. Bên trong cung điện có cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn trấn thủ, lão giả này thấy Tiểu Bạch dẫn Lục Ly đi vào, vội vàng hành lễ. Tiểu Bạch lười nhác nói: - Mở tế đàn truyền tống, ta muốn dẫn lão đại đi tu luyện. Lão giả ngẩn người, sau đó cười khổ: - Tiểu chủ, không có mệnh lệnh của Cảnh Vương, các cường giả khác không được vào nơi này. Lão giả này vẫn luôn tọa trấn ở đây, hắn cũng không quen biết Lục Ly. Mệnh lệnh của Đông Cảnh Chi Vương sao dám vi phạm? Nếu không phải Tiểu Bạch dẫn theo, hắn đã thẳng tay đánh bay Lục Ly ra ngoài. Tiểu Bạch lập tức trợn trừng mắt nói: - Nói nhảm làm gì? Ngươi biết hắn là ai không? Lão giả vẫn lắc đầu cười khổ, nói: - Ta không biết hắn là ai, cũng không quan tâm hắn là ai. Không có mệnh lệnh của Cảnh Vương thì trừ ngài ra những võ giả khác không được tiến vào. - Tiểu Bạch, được rồi! Lục Ly kéo Tiểu Bạch lại, không vào được cũng không sao, tu luyện nhục thân không phải chuyện một sớm một chiều, hắn không muốn gây khó dễ cho Tiểu Bạch. Ầm! Ai ngờ cơ thể Tiểu Bạch lóe sáng xuất hiện sau lưng lão giả, đánh tới một chưởng. Lão giả kia không phòng bị, bị Tiểu Bạch đánh một chưởng ra ngoài cung điện. Bên này vừa động thủ, lập tức có vô số thần niệm mạnh mẽ quét tới. Lão giả đứng lên cười bất đắc dĩ, đang chuẩn bị nói điều gì hắn đột nhiên ngẩn người, tựa hồ nhận được truyền lời của một cường giả. Hắn lắc đầu nói: - Được rồi, tiểu chủ. Ngươi dẫn hắn vào đi, có điều chỉ được tu luyện ở bên trong ba tháng. - Hừ! Tiểu Bạch rất bất mãn hừ một tiếng, vẻ mặt sa sầm. Lão giả kia mở tế đàn truyền tống, Lục Ly liếc nhìn Tiểu Bạch, bất đắc dĩ theo hắn đi vào. Tiến vào trong là một không gian không quá lớn. Trong này lượn lờ sương khói, linh khí thiên địa cực kỳ nồng đậm, vừa tiến vào đã cảm giác có một luồng hơi thở đặc biệt khiến người khác thoải mái đến bất ngờ. Nơi này có một hồ nhỏ, bên trong có thần dịch màu trắng. Thần dịch trong hồ nhỏ không tính là quá nhiều, đoán chừng lần trước đã bị Tiểu Bạch hấp thu quá nhiều, chỉ có một phần hồ. Trên vách tường có một động nhỏ đang chầm chậm chảy xuống thần dịch. Sơn động bị phong kín, chỉ có một tế đàn truyền tống, Tiểu Bạch chỉ vào thần dịch nói: - Lão đại, ngươi cứ việc hấp thu đi. Hấp thu toàn bộ thần dịch trong hồ này cũng được. Lục Ly hỏi: - Thần dịch này bá đạo không? Có cần phải chú ý điều gì không? - Có hơi bá đạo! Tiểu Bạch nói: - Lần đầu hấp thu tốc độ nên chậm, hấp thu từng chút một để cho cơ thể thích ứng một hồi, cứ chậm rãi là được. Yên tâm, sẽ không xảy ra chuyện. - Được! Lục Ly tiến vào trong hồ nước, đầu tiên là đưa tay ra thử, tay nhúng vào trong hồ nước không thấy có chuyện gì. Nhưng khi Lục Ly vận chuyển nguyên lực hấp thu thần dịch trong hồ, thần dịch vừa tiến vào trong cơ thể Lục Ly đã cảm thấy khắp khắp cánh tay đều bị thiêu đốt. - Năng lượng này quả nhiên bá đạo! Lục Ly nén cảm giác đau đớn xuống, để nguồn năng lượng này luyện hóa tới toàn thân, đợi khi cơ thể đã thích ứng lại tiếp tục hấp thu thần dịch. Thần dịch này vô cùng bá đạo, hấp thu một giọt Lục Ly đã phải luyện hóa trong nửa nén nhang. Nếu muốn luyện hóa hết thần dịch trong ao này thì phỏng chừng mất thời gian là mấy năm.
Chương 4637 Nguyên Cảnh Chi Vương tử trận
- Tiểu Bạch! Lục Ly suy nghĩ một lát, nói: - Ta ở đây hấp thu trong ba tháng, ngươi ra ngoài trước, ba tháng sau ta sẽ tự ra ngoài. - Cũng được! Tiểu Bạch khoát tay nói: - Mấy lão ngoan cố kia ta sẽ giải quyết, toàn bộ Đông Cảnh đều là nhà của ta, đây thì tính là gì? Ngươi cứ tu luyện ở đây trước, có chuyện gì ta đi vào tìm ngươi. Tiểu Bạch ra ngoài, Lục Ly bắt đầu luyện hóa từng giọt thần dịch. Đây quả nhiên là tuyệt đỉnh thần dịch, sức mạnh vô cùng lớn. Lục Ly phỏng đoán hắn hấp thu trong ba tháng thì nhục thân có khả năng mạnh gấp mười lần. Hắn không quan tâm bên ngoài, trước tiên an tâm hấp thu thần dịch rồi tính tiếp. Bên ngoài thành Đông Vương rất náo nhiệt, vô số võ giả đang tụ tập ở thành Đông Vương chờ đợi tin mới nhất của Đông Cảnh Chi Vương. Đáng tiếc Đông Cảnh Chi Vương ra tay được một lần thì không ra tay nữa, không biết đang làm gì. Tiểu Bạch vỗ vỗ mông trở về thành Thần Khải, Kỳ Sư Sư bên này cuối cùng đã lộ diện. Kỳ thực đám Vũ đại nhân biết sự tồn tại của Kỳ Sư Sư, chỉ là Kỳ Sư Sư không xuất hiện, bọn hắn cũng không vạch trần. Huyền Cảnh và Đông Cảnh là đồng minh đã nhiều năm, quan hệ hai bên rất tốt, đừng nói Kỳ Sư Sư chỉ tới chơi, cho dù gây chút chuyện bọn hắn cũng sẽ không để tâm. Nếu Kỳ Sư Sư lộ diện thì Tiểu Bạch buộc phải đứng ra chiêu đãi nàng. Vị này chính là thiếu tộc trưởng của Huyền Cảnh, địa vị ngang hàng Tiểu Bạch, phải nghiêm túc đối đãi, nếu không sẽ thành thất lễ. Tiểu Bạch không thích Kỳ Sư Sư, tuy rằng Kỳ Sư Sư rất xinh đẹp nhưng hắn chỉ đối đãi như minh hữu, bố trí thành Thần Khải một lượt, tiếp đãi Kỳ Sư Sư vô cùng long trọng. Lúc Kỳ Sư Sư đến lại dẫn theo Mạc Thiên Thiên, chuyện này khiến Tiểu Bạch vô cùng ngạc nhiên. Mà Kỳ Sư Sư cũng không biểu lộ quá nhiệt tình với Tiểu Bạch, dáng vẻ như đang giải quyết chuyện chung, thậm chí còn cố tình lạnh nhạt với Tiểu Bạch. Điều này khiến Tiểu Bạch có hơi buồn bực, lúc trước Kỳ Sư Sư rất nhiệt tình, lẽ nào hắn đã đắc tội với nàng? Còn chuyện nàng dẫn theo Kỳ Sư Sư đến, nàng cũng nói thẳng rằng từng bái kiến Lục Ly một lần, Lục Ly dẫn theo Mạc Thiên Thiên, hai người tính cách tương đồng nên trở thành khuê mật thân nhau như hình với bóng. Điều này lại càng khiến Tiểu Bạch thêm buồn bực, lẽ nào Kỳ Sư Sư nhìn trúng Lục Ly? Muốn quyến rũ lão đại của hắn? Trong lòng hắn thầm than không ổn... Trong mắt hắn Lục Ly nổi danh háo sắc, chị dâu một đống lớn, đừng nên bị Kỳ Sư Sư quyến rũ. Nếu không đến khi ấy Khương Khởi Linh, Bạch Thu Tuyết, Bạch Hạ Sương mấy nàng sẽ không tha cho hắn... Kỳ Sư Sư làm vậy là do Mạc Thiên Thiên chỉ dạy. Mạc Thiên Thiên hiểu rất rõ tính cách của Tiểu Bạch, càng đối xử tốt với hắn thì trái lại hắn sẽ càng không để ý. Bởi lẽ toàn bộ Đông Cảnh đều nuông chiều hắn, vô số tiểu thư ái mộ hắn, nếu hắn muốn tìm một nữ tử thì hiện giờ phi tử đã chất thành đống lớn. Cho nên Mạc Thiên Thiên không muốn Kỳ Sư Sư biểu lộ quá nhiệt tình, cũng không nên gấp gáp, chậm rãi công tâm. Trước hết phải khiến Lục Tiểu Bạch tán thành, chầm chậm xây dựng cảm tình, chậm rãi chinh phục hắn. Hôm nay Kỳ Sư Sư dẫn theo Mạc Thiên Thiên đến cũng chính là một nước cờ, trong lòng Tiểu Bạch thì Mạc Thiên Thiên chính là nữ nhân của lão đại hắn, đó chính là chị dâu, là người bên mình. Kỳ Sư Sư và Mạc Thiên Thiên trở thành bạn tốt thì bản chất không giống nhau, từ minh hữu biến thành người bên mình... Tiệc rượu tàn canh, Kỳ Sư Sư không để Tiểu Bạch quản mình, dẫn theo Mạc Thiên Thiên đi dạo một vòng. Nàng cũng ở đây đợi Đông Cảnh Chi Vương thắng lợi trở về, đến khi ấy đại diện Huyền Cảnh chúc mừng Đông Cảnh Chi Vương. Tiểu Bạch cũng lười quản nàng, chỉ lén lút truyền âm cho Mạc Thiên Thiên, nói Mạc Thiên Thiên chú ý Kỳ Sư Sư, đừng để Kỳ Sư Sư quyến rũ mất Lục Ly. Mạc Thiên Thiên nghe vậy bỗng chốc nghẹn lời. Vũ đại nhân sắp xếp hai cường giả, đồng thời để Mạc Thiên Thiên làm người dẫn đường, dẫn Kỳ Sư Sư đi khắp nơi du ngoạn. Mạc Thiên Thiên hiếm có một chuyến du ngoạn việc công thế này, còn có cường giả bảo vệ, đương nhiên rất vui vẻ. Nàng kéo theo Loan Tịch dẫn Kỳ Sư Sư đi phụ cận thành Thần Khải du ngoạn, vô hình trung địa vị của Mạc Thiên Thiên ở thành Thần Khải được tăng lên rất nhiều. Lại qua nửa tháng, cuối cùng phía Nguyên Cảnh cũng truyền tin về, Đông Cảnh Chi Vương của bọn hắn đã ra tay, suýt nữa đã diệt sạch một đại tộc. Cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn trong đại tộc này bị giết chết hơn nửa, Đại Viên Mãn trong tộc bị thương đã chạy mất. Tin này được truyền đi, toàn bộ Tiên Vực rúng động vì hành động sát phát của Đông Cảnh Chi Vương. Vốn dĩ rất nhiều cường giả còn buồn bực, Đông Cảnh Chi Vương lên kế hoạch công kích một đại tộc lâu như vậy, cuối cùng lại để Đại Viên Mãn trong đại tộc chạy mất? Hiện giờ bọn hắn mới biết Đại Viên Mãn này là do Đông Cảnh Chi Vương cố ý thả chạy, mục đích là để dụ cường giả Nguyên gia tới cứu viện. Đại Viên Mãn này là người ủng hộ đáng tin nhất của Nguyên gia, Nguyên gia đương nhiên không thể không cứu viện. Toàn bộ bảy Đại Viên Mãn của Nguyên gia đều xuất động, đối chiến với năm Đại Viên Mãn của Đông Cảnh Chi Vương. Bảy đánh năm bị giết chết ba người, quan trọng nhất là người mạnh nhất Nguyên gia- cũng là tộc vương mạnh nhất của Nguyên Cảnh đã tử trận. Nguyên Cảnh Chi Vương đường đường là một trong những tối cường giả của Tiên Vực, không ngờ rằng bị giết chết, hơn nữa còn bị giết dễ dàng như vậy. Nghe nói phía bên Đông Cảnh Chi Vương chỉ có ba cường giả bị thương, Nguyên Cảnh Chi Vương bị Đông Cảnh Chi Vương tự tay chém chết... Trong lịch sử cũng có Cảnh Vương bị giết chết, nhưng đó là chuyện của hơn trăm vạn năm trước. Một chiêu của Đông Cảnh Chi Vương đã phá vỡ ghi chép của hơn trăm vạn năm, khiến đại tộc Tiên Vực rúng động. Nếu hiện giờ Đông Cảnh Chi Vương muốn chiếm cứ Nguyên Cảnh thì phỏng chừng Nguyên Cảnh cũng không có sức để chống lại. Xong xuôi Đông Cảnh Chi Vương liền truyền lời, hung thủ tập kích Tiểu Bạch là Nguyên Bác đã bị chém chết, hành động lần này đã kết thúc, bọn hắn khải hoàn về triều.
Chương 4638 Không biết tốt xấu
Toàn bộ Tiên Vực lại thở phào nhẹ nhõm, chỉ sợ Đông Cảnh Chi Vương tiếp tục đánh giết, đến khi ấy sẽ thay đổi thế cục của Tiên Vực, dẫn tới những chấn động lớn hơn nữa... Đông Cảnh Chi Vương khải hoàn về triều, Lục Ly bên này cũng tu luyện được gần ba tháng, hắn mở mắt đúng hẹn, bước ra khỏi hồ. Cường giả thủ hộ bên kia đã nói, sau ba tháng Lục Ly buộc phải ra ngoài, Lục Ly cũng không muốn khiến Tiểu Bạch khó xử. Tu luyện được khoảng chừng ba tháng nhục thân đã mạnh lên gấp mười lần. Thần dịch này quả nhiên rất bá đạo, Lục Ly suy nghĩ lại thu hơn phân nửa thần dịch trong hồ vào pháp giới, để pháp giới ngưng luyện, đến khi ấy thần dịch sẽ trở nên mạnh hơn. Tiểu Bạch có nói thu hết thần dịch ở đây cũng không sao, Lục Ly đương nhiên sẽ không khách sáo, dù sao thần dịch này cũng sinh sôi không ngừng. Hắn truyền tống ra ngoài, trưởng lão bên ngoài kia triệu một Thánh Hoàng tới dẫn Lục Ly đến thành Thần Khải. Lục Ly đi ra phía ngoài, phát hiện toàn thành Đương Vương đều bùng nổ. Tin tức Đông Cảnh Chi Vương đại thắng đã được truyền về, khắp thành Đông Vương đều chúc mừng, vô số con dân ùa ra đường lớn hò hét. - Thắng là tốt rồi! Trên mặt Lục Ly cũng hiện ra nét cười, Đông Cảnh Chi Vương thắng được trận này có thể giữ vững an toàn của Đông Cảnh đến mấy nghìn năm sau, chí ít sau này Tiểu Bạch đi tới đâu cũng không gặp nguy hiểm. Nguyên Cảnh Chi Vương còn bị giết, vậy thì Nam Cảnh Chi Vương, Bắc Cảnh Chi Vương, Tây Cảnh Chi vương cũng có khả năng bị giết như vậy. Để giết một Lục Tiểu Bạch dẫn đến toàn tộc bại vong, chuyện này không ai dám đánh cược. Lần này xem như Nguyên gia đã triệt để tổn thương nguyên khí, có khả năng không giữ vững được vị trí làm chủ Nguyên Cảnh. Cho dù giữ vững được thì phỏng chừng Nguyên Cảnh chính là cảnh yếu nhất trong Tiên Vực, các cảnh khác đều có thể ức hiếp bọn hắn, mấy vạn năm tiếp theo phải luôn đề phòng những cảnh khác tấn công. Cảnh Vương đã bị giết, sĩ khí của toàn Nguyên Cảnh cũng cực kỳ thấp, thậm chí có rất nhiều võ giả cấp thấp đã lặng lẽ rời khỏi Nguyên Cảnh. Bởi lẽ bọn hắn lo sợ sau này các cảnh khác sẽ tiến công Nguyên Cảnh, đến khi ấy Nguyên Cảnh chiêu mộ bọn hắn, bọn hắn nên xuất chiến hay không? Hơn nữa những quân sĩ kia cũng lo lắng có đại tộc cướp đoạt vị trí làm chủ Nguyên Cảnh, đến khi ấy Nguyên Cảnh tất sẽ đại loạn, khói lửa nổi bốn phía. Không bằng rời đi sớm chút, dù sao bọn hắn cũng chỉ là quân sĩ cấp thấp, sống ở đâu cũng đều giống nhau. Lục Ly truyền tống về thành Thần Khải, hắn tìm đến Tiểu Bạch bày tỏ bản thân phải trở về Thiên Loạn Tinh Vực. Vốn dĩ hắn không muốn chờ Đông Cảnh Chi Vương trở về mà chuẩn bị rời đi. Ra ngoài đã nhiều năm như vậy, hắn có hơi bận tâm đến Lục gia. - Lão đại, chờ một lát? Chờ cha ta trở về, ta sẽ tự mình đưa ngươi tới lối ra Tiên Vực của Đông Cảnh! Tiểu Bạch nhếch miệng cười nói, Lục Ly thấy hắn quyết tâm như vậy cũng không tiện nhiều lời. Dù sao nửa tháng đến một tháng Đông Cảnh Chi Vương sẽ trở về, giờ đã xấp xỉ một tháng rồi. Kỳ Sư Sư vẫn ở cùng Mạc Thiên Thiên và Loan Tịch, mỗi ngày đều du ngoạn khắp nơi rất vui vẻ. Lục Ly tìm đến Vũ Dương, nói với hắn chuyện phải trở về một chuyến. Vũ Dương bày tỏ Lục Ly thay hắn chào hỏi lão tổ tông trong nhà, kể lại tình hình bên này, hắn muốn ở đây mấy trăm năm, đợi đến khi đột phá cảnh giới vô hạn đến gần Đại Viên Mãn rồi nói tiếp. Ở đây làm thống lĩnh, còn được đãi ngộ như trưởng lão, Vũ Dương có ngốc mới trở về. Có được cơ hội tốt như vậy đương nhiên phải nắm giữ, đột phá cảnh giới vô hạn đến gần Đại Viên Mãn rồi tính tiếp. Đợi Mạc Thiên Thiên cùng Loan Tịch đến, Lục Ly hỏi các nàng có muốn trở về hay không. Mạc Thiên Thiên cùng Loan Tịch đều không muốn trở về, cơ duyên khó cầu, nếu trở về sẽ đánh mất cơ hội này. Các nàng miễn cưỡng đã đứng vững vị trí ở thành Thần Khải, nếu trở về ai biết có xảy ra thay đổi gì hay không? Nếu không có Lục Ly, hiện giờ các nàng vẫn còn làm một tiểu quân sĩ ở Nam Cảnh, phải leo lên từng bước một, có khả năng còn bị một vài Lão Ma gieo hại, rất có thể sẽ chết trong cuộc hỗn chiến. Bao nhiêu võ giả tiêu tốn vạn năm mà không ngồi lên được vị trí của các nàng, đạt được đãi ngộ như các nàng, các nàng sao có thể từ bỏ? Lục Ly đương nhiên hiểu được, hiện giờ các nàng trở về cũng không có ý nghĩa, ở Tử Thần địa vị không thể nâng cao, không bằng đến Tiên Vực lịch luyện, không lăn lộn thì sao có thể áo gầm hồi hương, chán chường trở về cũng không có ý nghĩa. Lục Ly cũng không miễn cưỡng các nàng, dù sao lúc nào hắn cũng có thể tiến vào từ lối vào Tiên Vực ở Đông Cảnh, có Tiểu Bạch ở đây, tới lui cũng dễ dàng và an toàn hơn rất nhiều. Hơn nửa tháng sau Đông Cảnh Chi Vương trở về, toàn bộ tộc vương trưởng lão cùng với cường giả các đại tộc Đông Cảnh đều tới thành Đông Vương nghênh đón Đông Cảnh Chi Vương trở về, cũng là ăn mừng đại thắng của Đông Cảnh Chi Vương. Tiểu Bạch đương nhiên có tới, Kỳ Sư Sư cũng đi tới. Còn có Đấu Cảnh, Nam Cảnh, thậm chí Bắc Cảnh cũng phái sứ giải tới chúc mừng Đông Cảnh Chi Vương. Nam Cảnh cùng Bắc Cảnh đều sợ Đông Cảnh Chi Vương đánh tới bọn hắn, lần này tới đây để bày tỏ hữu hảo... Lục Ly đi theo nhìn thấy Đông Cảnh Chi Vương, tướng mạo hoàn toàn khác với Tiểu Bạch, có một loại uy thế kinh hoàng khiến người khác cảm thấy bị đè ép đến ngạt thở. Đông Cảnh Chi Vương không nhiều lời, khi các cường giả luân lưu chúc mừng, hắn chỉ hơi vuốt cằm, duy chỉ Tiểu Bạch tới chúc mừng hắn mới nở nụ cười hiếm thấy, mở miệng nói: - Tiểu Bạch con trai ta, ngươi cũng trưởng thành lên không ít, cố gắng tu luyện. - Hì hì! Tiểu Bạch cười tinh nghịch, nói: - Cha yên tâm, chờ hết bận đợt này ta đảm với với người sẽ đàng hoàng bế quan! Nói xong, Tiểu Bạch kéo Lục Ly tới: - Cha, vị này chính là lão đại của ta, Lục Ly. Lần này không có hắn thì ta đã bị Bối Áo lừa thảm rồi. Xoạt xoạt xoạt!
Chương 4639 Tiễn ngươi đi tiếp
Trong đại diện Đông Cảnh có ít nhất bốn năm trăm cường giả tụ tập, đều là cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, Đại Viên Mãn chắc chắn cũng có nhưng chỉ là Lục Ly cảm ứng không ra mà thôi. Tiểu Bạch vừa giới thiệu, nhất thời vô số ánh mắt quét tới, bọn hắn đều mơ hồ nghe thấy, rất nhiều võ giả là lần đầu tiên nhìn thấy Lục Ly. Trong lòng rất nhiều võ giả, Tiểu Bạch chính là Cảnh Vương tương lại, lão đại của Cảnh Vươn đương nhiên phải chú ý nhiều hơn. Lục Ly bình thản bước tới, hơi khom người nói: - Lục Ly tham kiến Cảnh Vương, chúc mừng Cảnh Vương đại thắng! Đôi mắt hổ của Đông Cảnh Chi Vương nhìn chằm chằm vào Lục Ly trong mấy hơi thở, mở miệng nói: - Lục Ly, ngươi khá lắm. Sau này ở lại Đông Cảnh làm việc cho thật tốt! Xoạt! Bốn phía nhất thời nổi lên tiếng xôn xao, Đông Cảnh Chi Vương tính cách trầm mặc ít nói mà lại nhiều lời như vậy, hơn nữa còn nói Lục Ly khá lắm, nói hắn làm việc cho thật tốt, ý tứ trong đây cũng quá rõ ràng- hắn sẽ chú ý nâng đỡ Lục Ly, chỉ cần cảnh giới và thực lực của Lục Ly nâng cao thì sau này chắc chắn sẽ ngồi vị trí cao ở Đông Cảnh. Thân là một trong những bá chủ đỉnh cấp nhất của Tiên Vực, Đông Cảnh Chi Vương sẽ không thuận miệng nói một câu, điều này cho thấy Lục Ly đã được hắn đánh giá cao, không những có thể chơi bời cùng Tiểu Bạch mà sau này còn có thể phát triển mạnh ở Đông Cảnh. Mặt Tiểu Bạch vui đến nở hoa, nhưng hắn còn chưa nói gì thì Lục Ly đã khom người nói: - Đa tạ Cảnh Vương đã coi trọng. Lục Ly nhớ nhung người nhà, ngày mai sẽ trở về Thiên Loạn Tinh Vực, hôm nay tới đây để từ biệt Cảnh Vương. - Thật gan! - Làm càn! - Không biết tốt xấu! Một đám cường giả nhất thời giận tím mặt, Đông Cảnh Chi Vương vừa nói để Lục Ly làm việc, Lục Ly lại từ chối ngay ý tốt của Đông Cảnh Chi Vương, muốn rời khỏi Đông Cảnh, đây chẳng khác nào đang tát vào mặt Đông Cảnh Chi Vương ngay trước mắt mọi người. - Được rồi! Đông Cảnh Chi Vương thấy Tiểu Bạch nóng lòng muốn lên tiếng, phất tay nói: - Bản vương tôn trọng lựa chọn của người, đi đi. Cường giả đều có tôn nghiêm và ngạo cốt, Đông Cảnh Chi Vương danh chấn Tiên Vực mấy chục vạn năm, Lục Ly từ chối ngay trước mặt mọi người, hắn đương nhiên không vui, cũng sẽ không nhiều lời nữa. Lục Ly cũng không phí lời, hơi khom người gật đầu với Tiểu Bạch, sau đó xoay người rời đi. Lục Ly rời đi chưa được bao lâu Tiểu Bạch đã đuổi tới, đưa hắn về phủ đệ của mình. Tiểu Bạch trước tiên để Lục Ly ở lại đây, hắn sắp xếp một hồi, ngày mai là có thể dẫn Lục Ly lên đường. Nói xong Tiểu Bạch đi ra ngoài, Lục Ly an tâm ở lại chờ đợi tin tức của Tiểu Bạch. Hắn không muốn làm thủ hạ của Đông Vương, ở Tiên Vực cũng không có chuyện gì, đương nhiên vội vã muốn về nhà. Trong tay hắn có hai món chí tôn thần binh, còn muốn tham ngộ Vô Ngân Đạo, cho nên tiếp đó còn có chuyện cần làm, không thể ở Tiên Vực tìm kiếm cơ duyên. Đợi trong phủ đệ của Tiểu Bạch được một ngày, hôm sau Tiểu Bạch mới trở về. Hắn trở về hớn hở bừng bừng nói: - Được rồi, lão đại, sắp xếp xong xuôi rồi, chúng ta có thể xuất phát bất cứ khi nào. - Trước tiên về thành Thần Khải! Lục Ly gật đầu nói, trước lúc rời đi hắn cũng nên tới từ biệt đám Vũ Dương cùng Mạc Thiên Thiên chứ? Tiểu Bạch dẫn hắn truyền tống về thành Thần Khải. Hắn tìm đến các đám Dương Vũ Mạc Thiên Thiên, ăn cùng nhau một bữa cơm rồi Tiểu Bạch dẫn theo một đám cường giả đi cùng Lục Ly ra ngoài. Lục Ly liếc nhìn thấy là năm cường giả đám Vũ đại nhân đi cùng, Kỳ Sư Sư đột nhiên cũng tham gia, hắn liền khoát tay nói: - Mọi người không cần tiễn, không cần khách sáo như vậy. Nói không chừng qua mấy chục mấy trăm năm nữa ta lại trở về Tiên Vực? Đám Vũ đại nhân liếc mắt nhìn nhau chưa kịp lên tiếng thì Tiểu Bạch đã lôi kéo Lục Ly ra ngoài, nói: - Lão đại, ngươi đừng quản nhiều như vậy, đi thôi! Lục Ly bị Tiểu Bạch kéo ra ngoài cũng không tiện nói thêm câu nào, chỉ đành tiến vào trong tế đàn truyền tống dưới sự bảo vệ của mọi người. Bọn hắn lại truyền tống đi thành Đông Vương, sau đó tiến vào một tế đàn truyền tống khác, truyền tống liên tục hơn nửa ngày. Bọn hắn xuất hiện trong một thành bảo, đây là thành trì phía đông cùng của Đông Cảnh- thành Đông An, cửa tiến vào Tiên Vực cũng ở nơi này. Thành chủ ở đây đã đợi từ sớm, hành lễ với đám Tiểu Bạch xong, hắn dò hỏi: - Tiểu chủ, có cần nghỉ ngơi trước hai ngày không? - Không cần! Tiểu Bạch vung tay đáp lại: - Bước vào cửa ra luôn! Tiểu Bạch dẫn theo đám cường giả dồn dập tiến lên, đến một ngọn núi lớn bên ngoài thành. Trên đỉnh núi này có một đại môn màu vàng chói, phụ cận không có cường giả trấn thủ. Đại môn này được ra vào tự do, muốn đi ra ngoài rất đơn giản nhưng muốn tiến vào phải có chìa khóa của Tiên Vực. - Được rồi! Lục Ly chắp tay nói: - Tiễn đưa vạn dặm chung quy vẫn phải từ biệt. Tiểu Bạch, cố gắng tu luyện, có chuyện gì thì phái thủ hạ tới gọi ta một câu. Nếu cục diện chuyển biến xấu, phải báo ta biết ngay lập tức. - Hà hà! Tiểu Bạch cười híp mắt, không có chút thương cảm ly biệt, hắn nhếch miệng cười một tiếng: - Lão đại, không cần khách khí như vậy, chúng ta vẫn muốn tiễn ngươi, tiễn ngươi tới Thiên Loạn Tinh Vực rồi nói tiếp. - Hả? Lục Ly trừng mắt, hắn đột nhiên bừng tỉnh, không trách có nhiều cường giả tiễn hắn như vậy, lần này thực mất mặt. Nói vậy Tiểu Bạch muốn đi Thiên Loạn Tinh Vực? Nếu vậy Kỳ Sư Sư cũng đi cùng? Còn nữa, Mạc Thiên Thiên bên cạnh Kỳ Sư Sư cũng trở về? Không phải lúc trước nói không quay về sao? Lục Ly có hơi tức giận trừng mắt với Mạc Thiên Thiên, người sau cười vô hại truyền âm tới. - Lục lang, chuyện này không thể trách ta, ta cũng vừa mới biết. Sư Sư muốn đi Thiên Loạn Tinh Vực chơi, ta phải đi cùng. Ta đây không tính là về nhà, mà là phụng mệnh làm việc công... Lục Ly không tiếp tục để ý tới Mạc Thiên Thiên, quay đầu nhìn Tiểu Bạch nói: - Cha ngươi đồng ý cho ngươi theo ta đi Thiên Loạn Tinh Vực? - Đồng ý!
Chương 4640 Tiễn ngươi đi tiếp (2)
Tiểu Bạch cười hì hì nói: - Không phải hôm qua ta đi tìm cha sao? Ta đồng ý đi Thiên Loạn Tinh Vực chơi mười năm sẽ trở về bế quan, cha đã đồng ý. - Ngươi a... Lục Ly bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó liếc mắt nhìn năm cường giả Vũ đại nhân, cau mày nói: - Thiên Loạn Tinh Vực rất loạn, cũng có một vài cường giả Đại Viên Mãn. Thân phận của Tiểu Bạch không bình thường, còn có Sư Sư tiểu thư, ngộ nhỡ có kẻ thù ám sát thì ta chịu tội lớn. Ở Tiên Vực không có cường giả dám làm càn nhưng tới Thiên Loạn Tinh Vực, ngộ nhỡ đại tộc bên này chỉ thị cường giả Đại Viên Mãn của Thiên Loạn Tinh Vực tới ám sát Tiểu Bạch và Kỳ Sư Sư, hắn lấy gì ra chặn? Vài tên đại Đầu Sỏ Tử Thần liên thủ nhau có thể chống được Đại Viên Mãn, không thể để mấy tên Đầu Sỏ này theo mãi Tiểu Bạch cùng Kỳ Sư Sư chứ? - Chuyện này lão đại ngươi không cần lo lắng! Tiểu Bạch không thèm bận tâm, hắn truyền âm nói: - Yên tâm đi lão đại, Vẫn gia gia đi cùng, Kỳ Sư Sư bên này cũng có một Đại Viên Mãn âm thầm bảo vệ. Đúng rồi... Lão đại, ngươi nên cẩn thận với Kỳ Sư Sư này, ta hoài nghi nàng đang muốn quyến rũ ngươi, nếu không thì sao lại nói muốn đi Thiên Loạn Tinh Vực? Ngươi phải vững tâm, bằng không ta sợ đám chị dâu kia sẽ lột da ta mất. - Hửm? Lục Ly ngập ngừng sờ sờ cổ, tên Tiểu Bạch này cơ bản không biết chuyện yêu đương. Hắn không nói gì, trong lòng cũng yên tâm không ít. Có hai Đại Viên Mãn đi theo cơ hồ có thể xông pha Thiên Loạn Tinh Vực, Vẫn đại nhân chính là một nhân vật hết sức mạnh mẽ. Kỳ Sư Sư mượn cớ tới nhà Kỳ Sư Sư chơi, trong lòng tính toán chuyện gì Lục Ly đương nhiên rất rõ, tuy nhiên hắn không vạch trần. Dù sao chuyện này Đông Cảnh Chi Vương chắc chắn có biết, Đông Cảnh Chi Vương còn không lo lắng, hắn đây lo lắng chuyện gì? Nên thuận theo tự nhiên mới tốt. - Vậy đi thôi! Lục Ly cũng không khuyên nhiều lời, với tính cách của Tiểu Bạch nếu không theo hắn thì phỏng chừng ở Tiên Vực vẫn sẽ không an tâm tu luyện, không bằng dẫn hắn đi vui đùa một chút. Hơn nữa Tiểu Bạch cùng các nàng Bạch Hạ Sương có quan hệ rất tốt, giống như hai tỷ đệ ruột thịt, lần này trở về gặp gỡ cũng là chuyện tốt. Một đám cường giả tiến vào trong đại môn vàng óng, thoáng chốc đã biến mất bên trong đó. Đến khi ra ngoài, Lục Ly không cần để ý chuyện gì, Vũ đại nhân lấy chiến thuyền ra, một đám cường giả tiến vào trong chiến thuyền. Sau đó chiến thuyền gào thét bay về phía Thiên Loạn Tinh Vực. Từ đầu đến cuối Lục Ly đều không phát hiện ra Vẫn đại nhân, cũng không phát hiện ra Đại Viên Mãn bảo vệ Kỳ Sư Sư. Chiến thuyền này có hai tầng, theo lẽ thường Tiểu Bạch cùng Kỳ Sư Sư ngụ ở tầng trên, có điều hai người lại lựa chọn bên dưới, phía trên khoang tàu chắc chắn là hai Đại Viên Mãn. Lục Ly không quản bọn hắn, nơi này cách Thiên Loạn Tinh Vực lộ trình là hơn nửa năm, chiến thuyền mà Vũ đại nhân lấy ra có tốc độ khá nhanh, cho nên nhiều nhất là nửa năm thì đến nơi. Trong nửa năm này, Lục Ly không tu luyện, mỗi ngày đều cùng Tiểu Bạch ngồi trên boong tàu chuyện phiếm. Năng lực của Kỳ Sư Sư rất khá, nàng không chủ động quyến rũ Tiểu Bạch mà lạnh lùng xa cách, thường chỉ trò chuyện khách sáo mà thôi. Cả ngày đều dính lấy Mạc Thiên Thiên khiến Tiểu Bạch càng thêm hoài nghi, Thiên Mị Tiên Hồ này chắc chắn muốn quyến rũ Lục Ly... Đoạn đường này khá an toàn, cơ hồ không gặp phải chiến thuyền nào khác, chỉ khi tới gần Thiên Loạn Tinh Vực mới gặp phải mấy chiếc chiến thuyền. Nhưng bên này Tiểu Bạch dẫn theo năm cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, Kỳ Sư Sư dẫn theo ba người, tính cả hai người bọn họ thì tổng cộng có mười cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn. Những chiến thuyền kia chưa tới gần đã sớm cảm ứng được, lập tức chủ động né tránh. - Trở về! Lục Ly nhìn từng mảnh tinh hải lóng lánh phía xa, trong lòng có hơi kích động, nơi này mới là nhà của hắn. Nơi có Lục gia mới là cội nguồn của hắn, đi Tiên Vực nhiều năm như vậy cuối cùng đã trở về. - Hửm? Mí mắt phải bị giật? Sẽ không xảy ra chuyện gì chứ? Càng tới gần Thiên Loạn Tinh Vực trong lòng Lục Ly càng dâng lên dự cảm không lành, hắn có hơi buồn bực. Lục gia ở bên trong Tử Thần, chỉ cần hắn chưa chết một ngày thì Tử Thần chưa đổ một ngày. Theo bình thường thì Lục gia sẽ không gặp phải sự cố, nhưng tại sao trong lòng hắn lại bất an như thế? Cảm giác của Lục Ly rất chính xác, gần đây Lục gia đang rất khó khăn. Không chỉ riêng Lục gia, toàn bộ Tử Thần đều đang cam go. Tử Thần bị đánh ép! Hai năm trước Yểm tộc liên hợp với Hổ tộc, Lang Đinh tộc và còn thêm năm sáu đại tộc khác ra tay phong sát Tử Thần, ở bên ngoài Tử Thần bị phong sát rất nhiều, rất nhiều phân đà bị hủy, hiện giờ chỉ đành làm rùa rụt cổ ở gần Thiên Việt Giới. Hai năm trước Yểm tộc bị chết một công tử, Vệ công tử. Không sai, chính là Vệ công tử mà năm đó Lục Ly bắt làm tù binh, đường đệ của Diên tiểu thư, con cháu trực hệ của Yểm tộc. Vệ công tử này xung đột với một công tử đà chủ phân đà của Tử Thần, Vệ công tử triệu tập cường giả tiêu diệt phân đà kia, sau đó cường bạo thê nữ của đà chủ phân đà, đồng thời thây phơi ngoài đồng. Chuyện này chọc giận Vương Bài Tử Thần ở ngay phụ cận, hắn không thông báo lên tổng bộ Tử Thần mà trực tiếp đến cửa giết chết Vệ công tử, cuối cùng thì bị cường giả Yểm tộc giết chết. Mạng của một Vương Bài Tử Thần và Vệ công tử đương nhiên có sự chênh lệch. Yểm tộc giận dữ, truyền lời muốn chín đại Đầu Sỏ của Tử Thần đến Yểm tộc giải thích chuyện này. Chuyện này kỳ thực sai ở Vệ công tử, có điều ai bảo Vệ công tử là con cháu trực hệ của Yểm tộc? Ai bảo Yểm tộc là bá chủ của Thiên Loạn Tinh Vực? Thân là bá chủ đương nhiên quan trọng nhất là tôn nghiêm, nếu ai cũng có thể đánh giết công tử Yểm tộc thì vị trí bá chủ này của Yểm tộc đương nhiên khó giữ. Cho nên dù Vệ công tử sai thì Yểm tộc nhất định vẫn chèn ép Tử Thần. Nói cho cùng kỳ thực chuyện này phải bắt đầu từ Lục Ly...
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom