• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

Hot Long Đế Bất Diệt (2 Viewers)

  • Chương 5126-5130

Chương 5126 Vô Nhai Tử
Quân đội và cường giả Thiên Loạn Tinh Vực cũng không nghĩ nhiều, bọn họ nghĩ nhiều cũng vô dụng. Mệnh lệnh của Cảnh Vương Trung Cảnh, toàn bộ cường giả Tiên Vực xuất động, bọn họ sao có thể chống lại? Bọn họ dám kháng mệnh? Các đại gia tộc đều để lại một tay, dời đi một bộ phận nhân tộc dời đi, đi ẩn núp ở giới diện cấp thấp. - Đi Thiên Loạn Tinh Vực? Sau khi Viêm Hậu nhận được tin tức, vẫn không hiểu, chẳng lẽ muốn bức Lục Ly ra ngoài? Nhưng toàn bộ võ giả Tử Thần và Lục Minh đều đã tiến vào Viêm Hậu Giới, võ giả Tử Thần còn sót lại ở Thiên Loạn Tinh Vực cũng không còn nhiều. Lục Ly cũng không có huynh đệ bằng hữu nào ở đó, hơn nữa đại chiến Chủ Thần, Hình Đế sao lại gấp rút đối phó với một Lục Ly? Chiến thuyền chậm rãi bay tới, sau năm tháng, chiến thuyền bay đến Thiên Loạn Tinh Vực, đại quân lập tức phong tỏa hai cửa ra vào của Thiên Loạn Tinh Vực, sau đó đại quân tiến vào. Thiên Loạn Tinh Vực chỉ có hai cửa ra vào, một hướng ra ngoài biên, một hướng vào Tiên Vực. Hai cửa ra vào này bị phong tỏa, võ giả trong Tinh Vực đều đừng nghĩ trốn đi, đại viên mãn đều chạy không thoát. Cảnh Vương Trung Cảnh trăm phần trăm chấp hành mệnh lệnh của Hình Đế. Hơn nữa hắn làm việc khẳng định muốn nghĩ tận biện pháp làm đến cực hạn. Hắn tự mình tọa trấn, điều binh khiển tướng, tự nhiên không xuất hiện thiếu sót nào. Hắn dẫn đầu đội quân trực tiếp bay vào, sau đó bắt toàn bộ quân đội và cường giả của Thiên Loạn Tinh Vực, dám can đảm kháng mệnh thì giết ngay. Đại tộc và cường giả Thiên Loạn Tinh Vực đều ngẩn người, nhưng đối mặt với nhiều đại viên mãn, nhiều quân đội như vậy, ai dám kháng mệnh? Thiên Loạn Tinh Vực cũng chỉ có mấy đại viên mãn, cũng không đủ một mình Cảnh Vương Trung Cảmnh giết chết. Mấy trăm vạn quân đội và cường giả các đại tộc triệu tập bên ngày đều bị bắt gọn, tất cả đều bị bắt. Sau hơn một tháng, Viêm Hậu rốt cục biết Hình Đế muốn làm cái gì, Cảnh Vương Trung Cảnh hạ lệnh... lấy Thiên Việt Thành làm trung tâm, mười giới diện xung quanh xông vào rất nhiều quân đội và cường giả. Mỗi một giới diện đều có một đại viên mãn tự mình tọa trấn, từng giới diện tiến nhập vào một trăm vạn đại quân, sau khi tiến vào bắt đầu giết hại. Giới diện này vốn không có cường giả gì, nơi này đều có đại viên mãn tọa trấn, mỗi giới diện cớ đến hơn trăm cường giả sắp đại viên mãn, đây quả thực là chính là một đám đại hán mang theo dao nhỏ tiến vào trường học, xuống tay với một đám hài đồng... Một tháng trời, gần một tháng trời, mười giới diện chó gà không tha, toàn bộ võ giả bị chém tận giết tuyệt. Đầu người hội tụ cùng một chỗ, chồng chất thành một tòa núi lớn cao tới mười vạn trượng... Mệnh lệnh của Hình Đế truyền khắp Tiên Vực và tám đại Tinh Vực. Viêm Hậu một tháng không xuất hiện, nơi này giết hại mười giới diện, trong trăm năm không xuất hiện, cả Thiên Loạn Tinh Vực sẽ không còn một ngọn cỏ! Một tòa thành trì nhỏ, ngàn vạn sinh linh, dân cư đại thành trì lên đến hàng trăm triệu, một giới diện có bao nhiêu sinh linh? Cho dù tiểu giới diện ít nhất cũng mấy chục tỷ. Dưới một câu của Hình Đế, toàn bộ sinh linh này đều bị tước đoạt cơ hội sinh tồn, trở thành đầu người chồng chất thành sơn mạch. Mười giới diện, đó là mấy trăm tỷ sinh linh, sinh linh này có nhân tộc, có đủ loại chủng tộc, những chủng tộc này đều có linh trí, đều là sinh linh của cả đại thế giới. Bọn họ nói ngôn ngữ đồng dạng, tu luyện công pháp tương đương, hiện tại bọn họ đều biến thành thi thể, đầu người chồng chất thành tòa sơn mạch. Tàn bạo, táng tận thiên lương, oán giận không thể dùng ngôn ngữ biểu đạt. Đây là ý nghĩ đầu tiên của tất cả sinh linh tám đại Tinh Vực sau khi nhận tin tức. Trận chiến cường giả có thể diệt bộ tộc kẻ thù, nhưng những sinh linh vô tội này có gì sai? Tuy thế giới này thờ phụng cường giả làm tôn, nhưng mấu chốt tối thiểu là tất cả mọi người phải tuần hoàn, nếu không ngươi cung biết một đám, ta cũng giết một đám, sinh linh cả thế giới này đã sớm chết hết rồi. Các đại chủng tộc của tám đại Tinh Vực này cũng không biết mệnh lệnh do Hình Đế hạ, nghĩ là mệnh lệnh của Cảnh Vương Trung Cảnh như trước… Trên mệnh lệnh cũng không đề hai chữ Hình Đế, tội danh này tự nhiên do Cảnh Vương Trung Cảnh vác. Vô số tiếng nhục mạ vang khắp tám đại Tinh Vực, Đế Cấp Thánh Hoàng Tiên Vực, thậm chí một ít cường giả sắp đại viên mãn cũng phi thường bất mãn. Nhưng đại viên mãn đều trầm mặc, không có đại viên mãn nào dám nói gì. Đại viên mãn còn hạ lệnh, việc này không được nghị luận công khai, nếu không giết không tha. Đại viên mãn này rất rõ ràng, đối với Hình Đế, giết hại mấy giới diện, cho dù Tam Trọng Thiên sụp đổ, sinh linh Tam Trọng Thiên chết hết, hắn cũng không thèm nháy mắt. Bởi vì năm đó, Tứ Trọng Thiên, Ngũ Trọng Thiên, Lục Trọng Thiên, Thất Trọng Thiên sụp đổ, Hình Đế là thủ phạm phía sau tấm màn. Giới diện ngoài Tứ Trọng Thiên đã sụp đổ, vô số sinh linh chết đi. Loại chuyện này Hình Đế không phải chỉ làm một lần, đối với hắn mà nói, sinh linh Tam Trọng Thiên không khác gì con kiến. Trước kia có một câu, con kiến dưới đại viên mãn. Đối với Chủ Thần, đại viên mãn cũng là con kiến. Giống như là một người, dưới chân toàn là kiến, hắn sẽ để ý mấy con kiến bị đạp chết sao? Nếu tâm tình hắn không tốt, phóng lửa một phen, đốt cháy phân nửa đám kiến này, không cần bao nhiêu năm, đám kiến này sẽ lại sinh sản thật nhiều. Cả Thiên Loạn Tinh Vực hoàn toàn rối loạn, vô số sinh linh sợ chết khiếp. Rất nhiều lão ma muốn chạy trốn, nhưng bọn họ rất nhanh phát hiện, cửa ra vào đã bị phong kín toàn bộ, ai cũng không thể trốn thoát. Nếu ráng xông vào, lập tức sẽ bị giết chết. Không thể chạy, vậy phải làm sao bây giờ? Chỉ có một đường ra, đó là… đi bí cảnh! Cảnh Vương Trung Cảnh thông cáo, một tháng giết hại mười giới diện, chỉ nói giết hại giới diện, không nói giết hại bí cảnh a. Nhiều bí cảnh như vậy, rất nhiều bí cảnh còn bí mật, ai có thể tìm được? Kết quả là vô số gia tộc vô số võ giả cả Thiên Loạn Tinh Vực bắt đầu hành động, tìm kiếm bí cảnh khắp thế giới, tiến vào bí cảnh. Tận thế sắp đến rồi!
Chương 5127 Vô Nhai Tử (2)
Đối với võ giả Thiên Loạn Tinh Vực, đây là tận thế, nếu Viêm Hậu kia trăm năm sau không xuất hiện, cả Thiên Loạn Tinh Vực đến lúc đó sẽ thật chó gà không tha. Nhất là hơn một ngàn giới diện Thiên Loạn Tinh Vực khống chế ban đầu, sau khi được tin tức, lập tức điên cuồng chạy. Mệnh lệnh của Cảnh Vương Trung Cảnh truyền xuống rất nhanh, từng đội quân sĩ, vô số chiến thuyền bay đến giới diện Tử Thần khống chế. Phàm là người dám rời khỏi giới diện, giết chết tại chỗ! Trong giới diện có vài bí cảnh, vấn đề là… bí cảnh giới diện này không an toàn… mười giới diện bị giết hại kia, võ giả trong bí cảnh rất nhiều đều bị điều tra ra, có lẽ chỉ có vài bí cảnh bí mật không bị tìm ra. Đại quân đến đây, phàm là võ giả trên hư không, trực tiếp bị giết chết. Hư không giới diện Tử Thần khống chế nhiễm đầy máu tươi. Sinh linh mấy ngàn giới diện bên này đều hoảng sợ không chịu nổi, rất nhiều sinh linh có thực lực rất thấp, muốn chạy trốn cũng không biết chạy đi đâu. Chỉ có thể ngày đêm chỉnh cầu Chủ Thần phù hộ… Nội tâm Viêm Hậu đau đớn kịch liệt! Sau khi nàng được tin tức mười giới diện bị đồ sát, nàng đứng lặng lẽ trên đỉnh núi cả đêm. Giống như lời Hình Đế nói, mặt ngoài Viêm Hậu bá đạo, vô tình, kỳ thật trong nội tâm thật thiện lương, là một Chủ Thần từ bi. Nàng vốn do thiên địa dựng dục, có quan niệm sinh linh chúng sinh đại thế giới ngang hàng. Nàng cũng sẽ không xem nhẹ sinh linh có linh trí gì, cũng sẽ không vô duyên vô cớ tiến hành công kích. Nàng đều do bị người khác trêu chọc, nàng sẽ không trêu chọc sinh linh gì. Năm đó ở Nhị Trọng Thiên là như thế, nàng ở Thiên Ma Đảo, rất ít ra ngoài, chỉ cần không trêu chọc nàng, nàng sẽ không công kích võ giả gì. Đương nhiên có võ giả đui mù trêu chọc nàng, uy nghiêm của Chủ Thần cũng không cho phép xâm phạm. Hiện tại sinh linh mười giới diện vì nàng mà chết, nàng lại không biết làm gì, nội tâm nàng bắt đầu đau đớn kịch liệt. Mà Hình Đế còn nói, một tháng nàng còn không ra ngoài, sẽ diệt sát sinh linh mười giới diện. Đối với chuyện này, nàng không chút nghi ngờ quyết tâm của Hình Đế. Năm đó Hình Đế đã tiêu diệt bao nhiêu giới diện ngoài Tứ Trọng Thiên? Diệt sát bao nhiêu sinh linh? Nàng tin tưởng, nếu nàng vẫn không đi ra, Hình Đế có thể giết hại sinh linh của tám đại Tinh Vực, thậm chí sẽ đập vỡ một đống giới diện. Nàng rõ ràng lý niệm của Hình Đế, Hình Đế cho rằng cả thế giới đều xoay quanh mình, làm theo quy tắc của mình. Vô luận giết hại bao nhiêu sinh linh, vô luận hủy diệt bao nhiêu giới diện, cho dù chém tận giết tuyệt tất cả sinh linh, hủy diệt tất cả giới diện cũng không sao. Đại thế giới này sẽ chậm rãi tái sinh một đống giới diện khác, giới diện trải qua diễn hóa tiến hóa, sẽ bắt đầu sinh ra sinh linh, sau mấy trăm vạn năm, cả thế giới lại khôi phục phồn hoa… Chủ Thần nhảy ra khỏi ngũ hành, nhảy ra khỏi trói buộc của thế giới. Chủ Thần có thể trường sinh bất tử. Cho nên đối với Chủ Thần, tất cả sinh linh không khác gì con kiến. Giống như đối với con người, con kiến không khác gì con chuồn chuồn hay con ếch? Con kiến bị giết, không cần nhiều thời gian, con kiến mới sẽ sinh ra… Cách một tháng còn sớm, Viêm Hậu cũng không có đáp lại nào, sau khi thời gian trôi qua tám ngày, Tinh Hoàng bay lên, bẩm báo: - Đại nhân, phía Vô Nhai Giới truyền đến tin tức, người đó muốn gặp mặt người. - Vô Nhai Tử? Viêm Hậu nhướng mày, quay đầu nhìn Tinh Hoàng nói: - Đến lúc này rồi, Vô Nhai Tử còn muốn làm cái gì? Tinh Hoàng bẩm báo: - Căn cứ theo lí do của đồ đệ Vô Nhai Tử, Vô Nhai Chủ Thần hình như có ý liên thủ… với người! Hả? Trên mặt Viêm Hậu lộ vẻ kinh ngạc, Vô Nhai Tử là Chủ Thần, còn là Chủ Thần duy trì trung lập duy nhất. Hơn nữa, mười vạn năm trước, nàng có bái kiến Vô Nhai Tử một lần, thỉnh cầu hắn ra tay cùng đối phó Hình Đế, nhưng bị Vô Nhai Tử cự tuyệt. Vô Nhai Tử nói không muốn bị cuốn vào tranh đấu gì, cũng không giúp Viêm Hậu, thầm muốn tiêu dao qua ngày. Lại không ngờ, thời điểm hiện giờ, Vô Nhai Tử lại chủ động tìm đến cửa? Còn muốn liên thủ với nàng? Viêm Hậu trầm tư, Tinh Hoàng nghĩ nghĩ, nói: - Đại nhân, có thể nào có trá hay không? - Không đến mức đó! Viêm Hậu xua tay nói: - Đại ca kết bái của Vô Nhai Tử chết trong tay Hình Đế. Nếu Vô Nhai Tử muốn đầu phục Hình Đế, đã sớm đầu phục rồi, cũng không cần đợi ngày hôm nay. Gọi Già La đến đây, ta và Già La đi Vô Nhai Giới một chuyến, xem Vô Nhai Tử muốn làm gì? Nếu thật sự nguyện ý liên thủ, cơ hội thắng của chúng ta tăng lên rất nhiều. Sau đại chiến Chủ Thần lần hai, cả đại thế giới chỉ còn lại bảy Chủ Thần, bốn người phe Hình Đế, hai người phe Viêm Hậu, còn có một người phe trung lập. Phe phái trung lập là Vô Nhai Tử kia, thật danh của Vô Nhai Tử Viêm Hậu cũng không biết, hơn nữa sinh ra sớm hơn Viêm Hậu. Viêm Hậu chỉ biết hắn gọi là Vô Nhai Tử. Là một Chủ Thần nhàn rỗi, cùng thế vô tranh, hai lần đại chiến Chủ Thần đều không tham gia, một khi xảy ra đại chiến Chủ Thần đều sẽ ẩn mình, cho nên mới có thể sống đến tận bây giờ. Viêm Hậu lúc trước từng gặp vị này, bị vị này cự tuyệt rõ ràng, hiện tại sao đột nhiên tìm đến đây? Điều này khiến Viêm Hậu hơi kinh nghi bất định, nhưng lại không nhịn được ôm hy vọng. Nàng mang theo Già La bay đi thật nhanh, tuy Vô Nhai Tử lớn tuổi, nhưng chiến lực không quá mạnh, Viêm Hậu không sợ, mang theo Già La lại càng an tâm. Sau khi bay nửa ngày, Viêm Hậu mang Già La đến bên ngoài Vô Nhai Giới, giới diện này rất nhỏ, nhưng bên trong lại có động thiên khác. Vô Nhai Tử hoạt động ở đây rất nhiều năm. Giới diện này không được Vô Nhai Tử cho phép, Viêm Hậu muốn đi vào cũng khó khăn, muốn đập vỡ giới diện này càng khó khăn. Vù! Viêm Hậu không vội vã đi vào, mà lấy ra một ngọc phù, thông qua ngọc phù liên hệ với Tinh Hoàng, xác định phía Thanh Hồ không có gì khác thường, Hình Đế vẫn còn ở Thanh Hồ, nàng đánh ra một đạo lưu quang đến Vô Nhai Giới. Lưu quang đánh lên Vô Nhai Giới, giới diện này xuất hiện một lỗ kính, hóa giải lưu quang.
Chương 5128 Trận chiến định sinh tử
Vù! Chỉ sau một nén nhang, một đồng tử mặc đạo bào phóng ra, hắn thấy Viêm Hậu và Già La, vội vàng khom người hành lễ: - Tham kiến Viêm Hậu, tham kiến Già La Chủ Thần. Viêm Hậu hơi gật đầu, Già La tiếp tục ăn linh quả của mình, Viêm Hậu phất tay nói: - Dẫn đường! Đồng tử mang theo Viêm Hậu và Già La bay vào, bay thẳng đến một tòa kỳ phong bên dưới. Nơi này có hơn trăm kỳ phong, đều giống cây măng, kỳ phong bao phủ trong mây mù, thoạt nhìn như tiên cảnh. Kỳ phong này cũng không phải kỳ phong bình thường, ẩn chứa đại trận thần kỳ. Nếu Viêm Hậu và Già La loạn xông vào, có lẽ cũng sẽ bị nhốt một thời gian.Tải ebook truyện full tại: Zalo 0911009467 Đồng tử mang theo Viêm Hậu và Già La dừng trên một tòa kỳ phong, nơi này có một tòa đạo quan, nơi này hoàn cảnh tuyệt đẹp, thanh tịnh nhã nhiên, khiến người ta cảm giác như đi vào cõi tiên. Viêm Hậu và Già La đã đến lần hai, cho nên không quá để ý cảnh sắc nơi này, đi theo đồng tử tiến vào trong đạo quan, trực tiếp đi lên khán tinh đài cao nhất. Trên khán tinh đài, một lão giả mặc đạo bào ngồi xếp bằng, râu bạc trắng, tiên phong đạo cốt. Hắn nhắm mắt, sau khi biết Viêm Hậu và Già La đi đên, mới mở to mắt, mỉm cười nói: - Hai vị đến đây rồi? Viêm Hậu hơi khom người, Già La vẫn gặm linh quả, bộ dáng xa cách. Viêm Hậu nói: - Vô Nhai Tử tiền bối, nghe nói người triệu kiến chúng ta? Có chuyện quan trọng gì sao? Thời gian cấp bách, Hình Đế đang ép Viêm Hậu đi ra, cho nên Viêm Hậu cũng không muốn nhiều lời, trực tiếp hỏi thẳng. Vô Nhai Tử mỉm cười không nói, sau khi đồng tử dâng trà, mới nói: - Viêm Hậu, Già La, an tâm, đừng gấp, mời uống trà trước. Viêm Hậu chỉ có thể bất đắc dĩ ngồi xuống, Già La không chút để ý, tiếp tục gặm linh quả, đứng phía sau Viêm Hậu. Vô Nhai Tử cúi đầu uống trà, sau khi uống mấy ngụm mới cười nói: - Viêm Hậu, thời gian trước ngã xuống hai Chủ Thần là Đãi Đế và Mẫu Đế phải không? Đều là ngươi động thủ hàng địa ma sao? Viêm Hậu cũng không che giấu, mở miệng nói: - Đúng vậy, hai người đều là ta tự tay giết chết. Vô Nhai tiền bối, ta giết đúng không? - Giết hay lắm! Vô Nhai Tử cười nói, sau đó đánh giá Viêm Hậu, nói: - Không ngờ Viêm Hậu tiềm tu mấy chục vạn năm, chiến lực lại tăng nhanh như vậy, thật đáng mừng. Viêm Hậu cũng không nói nhiều, chỉ cười cười nói: - May mắn mà thôi! Vô Nhai Tử đặt chén trà trong tay xuống, nghiêm mặt nói: - Viêm Hậu, đối phó Hình Đế nắm chắc mấy phần? Tinh thần Viêm Hậu chấn động, xem ra Vô Nhai Tử tâm động rồi? Lần này nàng không tỏ ra lấy lệ, nghiêm mặt nói: - Năm thành. Trong mắt Vô Nhai Tử lóe lên ánh sao, vội vàng nói: - Thêm vào bần đạo thì sao? Viêm Hậu trầm ngâm một lát, nghiêm túc nói: - Vậy hẳn có bảy thành, phía chúng ta tính ra có bốn người. Bốn đánh hai, tiền bối Vô Nhai Tử pháp lực cao cường, khả năng thắng hẳn sẽ tăng lên nhiều. - Được! Vô Nhai Tử đột nhiên đứng lên nói: - Viêm Hậu, ngươi khai chiến với Hình Đế tính thêm phần của bần đạo, khi nào xác định khai chiến, thông tri ta một tiếng, bần đạo sẽ lập tức đến. Già La ngừng cắn linh quả trong tay, có hơi hồ nghi nhìn Vô Nhai Tử. Viêm Hậu cũng không lập tức đáp ứng mà trầm giọng hỏi: - Vô Nhai Tử tiền bối, ta muốn hỏi một chút… Tiền bối vì sao thay đổi chủ ý, đột nhiên muốn gia nhập chiến đấu? Người lúc trước không phải vẫn bảo trì trung lập sao? Vô Nhai Tử khe khẽ thở dài nói: - Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng. Nếu Viêm Hậu ngươi ngã xuống, Hình Đế khẳng định sẽ không buông tha cho bần đạo. Bần đạo cũng không có biện pháp, cũng chỉ có thể ra tay hàng ma, trả thế gian thế giới an bình. Viêm Hậu và Già La liếc nhìn nhau, vẻ mặt không thay đổi, trong lòng cười lạnh. Vô Nhai Tử nói là trung lập, kỳ thật là hèn nhát, chỉ là sợ chết. Lúc trước các nàng tới xin giúp đỡ, Vô Nhai Tử trực tiếp cự tuyệt, nói thì ra vẻ đạo mạo, nói không muốn cuốn vào chiến tranh tranh cãi, hiện tại thấy phe này giết được hai Chủ Thần, có phần thắng nhất định, lập tức muốn gia nhập. Nếu Viêm Hậu nắm chắc không thắng, sợ là Vô Nhai Tử chờ đại chiến đến, sẽ trốn vô tung vô ảnh, tránh ở trong góc chờ đợi đại chiến chấm dứt? Mặc kệ nói thế nào, nhiều Chủ Thần, đó là nhiều thêm chiến lực, nhiều thêm tỷ lệ thắng. Viêm Hậu và Già La đều khinh thường thái độ làm người của Vô Nhai Tử, nhưng vẫn hoan nghênh hắn gia nhập, Viêm Hậu cười nói: - Có Vô Nhai Tử tiền bối gia nhập, chiến đấu lần này chúng ta nhất định có thể toàn thắng. - Hưng, chúng sinh khổ, vong, chúng sinh càng khổ! Vô Nhai Tử khe khẽ thở dài nói: - Đại chiến Chủ Thần, đánh tới đánh lui, khổ nhất cuối cùng chỉ là sinh linh vạn giới. Chỉ hy vọng sớm bình định, để chúng sinh sớm ngày giải thoát. - Đi thôi, tỷ tỷ! Già La không nhìn nổi nữa, Vô Nhai Tử này thật ra vẻ, Viêm Hậu cười khổ, hành lễ với Vô Nhai Tử, nói: - Vô Nhai Tử tiền bối chờ tin tức của ta, xác định sau khi khai chiến, ta sẽ truyền tin cho tiền bối, đến lúc đó, mời tiền bối đến trợ chiến. - Được! Vô Nhai Tử khẽ vuốt râu dài, nhìn Viêm Hậu và Già La rời đi, chờ sau khi Viêm Hậu và Già La rời đi, hắn lại nhắm mắt, ngồi xếp bằng, khôi phục bình tĩnh trên khán tinh đài. Sau khi Viêm Hậu và Già La trở về, Viêm Hậu trầm tư hai ngày, nàng để Tinh Hoàng truyền lại tin tức ra ngoài, hẹn Hình Đế năm tháng sau đi Lục Trọng Thiên khai chiến, một trận chiến định sinh tử. Sau khi Hình Đế thu được tin tức, để Cảnh Vương Trung Cảnh rút quân, đồng thời triệu tập tất cả đại viên mãn đi Lục Trọng Thiên. Nhìn thấy đại quân rút lui, võ giả Thiên Loạn Tinh Vực đều như trút được gánh nặng. Võ giả bên này dường như đều bị dọa, rất nhiều võ giả không dám tiếp tục ở trong Thiên Loạn Tinh Vực, đều bỏ chạy, đi giới diện gần đó, đi Nhị Trọng Thiên, thậm chí còn bỏ chạy đi Nhất Trọng Thiên. Rất nhiều võ giả cấp thấp không biết chuyện cụ thể đã xảy ra, nhưng bọn họ đều có thể cảm nhận được, sắp có chuyện lớn phát sinh, còn là chuyện tình siêu cấp lớn. Nếu còn dám ở Thiên Loạn Tinh Vực, không cẩn thận sẽ bị liên lụy, thậm chí vạn kiếp bất phục.
Chương 5129 Hồn phi phách tán?
- Ta là ai? Ta ở đâu? Ta đang làm gì? Trong Hỗn Nguyên Khí vực sâu Thất Trọng Thiên, từng ý niệm hiện lên, giống như cô hồn dã quỷ. Từng ý niệm này thật mờ ảo, dần hiện lên, rất là thần kỳ. Dần dần ý niệm này giống như nhớ lại một việc, giật mình một cái, sau đó vô số ý niệm hội tụ, trong Hỗn Nguyên Khí ngưng tụ một hư ảnh trong suốt, nho nhỏ, đó là hư ảnh của Lục Ly. Trong mắt Lục Ly toàn là khiếp sợ, hắn nhìn bốn phía, nội tâm kinh nghi bất định: - Ta vậy mà không chết? Linh hồn của ta vẫn còn tồn tại, hơn nữa ba hồn bảy vía đầy đủ, đây là xảy ra chuyện gì? Lục Ly nhớ đến chuyện trước lúc hắn mất đi ý thức. Hắn hủy diệt thần đan, hủy diệt cả pháp giới, sau đó thần dịch màu trắng tan rã thần đan, ý thức của hắn cũng biến mất. Một khắc trước khi biến mất, hắn nghĩ đã thất bại rồi, linh hồn hoàn toàn bị hủy diệt. Hiện tại linh hồn hắn không tiêu tán, còn nằm trong thần dịch màu trắng? Thần dịch màu trắng khủng bố như thế, linh hồn hắn lại chống chịu nổi? Chẳng lẽ hắn thành công rồi? Suy đoán và xác minh lúc trước của hắn đều là chính xác? Thần niệm của hắn lập tức quét ra bốn phía, muốn xem thử rốt cuộc xảy ra chuyện gì. Vừa xem xét, hắn càng thêm kinh ngạc vạn phần, bởi vì hắn phát hiện trong thần dịch màu trắng xuất hiện một không gian phi thường lớn, không gian này ít nhất lớn cỡ Thất Trọng Thiên, hơn nữa không gian còn đang lớn dần với tốc độ phi thường nhanh. Rầm rầm rầm rầm! Trong hỗn nguyên khí, lôi long lóng lánh, không ngừng đánh xuống, vô số lôi long phá vỡ trường không, cuối cùng biến mất không thấy. Ngoài không gian siêu cấp lớn, bên trong không có gì cả, cũng không có đại địa, cũng không có sinh linh, chỉ có linh khí tương đối loãng. - Chuyện này... Lục Ly có hơi khó hiểu, dựa theo suy tính lúc trước của hắn, sau khi pháp giới hủy diệt, có thể sinh ra pháp giới mới. Nhưng thứ này nhìn thế nào cũng không giống pháp giới. Hơn nữa không gian nơi này rõ ràng là một hình cầu, không giống có phân chia thiên địa. Còn nữa, linh hồn của hắn vì sao nằm trong thần dịch? Trong thần dịch này vì sao không bị phân tán? Thần dịch màu trắng này rốt cuộc là cái gì? Lục Ly cân nhắc một trận, thần niệm quét ra bên ngoài, lại phát hiện thần niệm của hắn không thể tra xét tình huống bên ngoài, chỉ có thể tra xét tình huống không gian trong thần dịch màu trắng. Lục Ly tra xét vài ngày, cũng suy nghĩ vài ngày, hắn phát hiện tuy xảy ra một ít biến hóa kỳ dị, nhưng giống như không có tác dụng gì? Hắn vẫn bị vây trong trạng thái hồn thể, vẫn bị nhốt trong thần dịch màu trắng. Pháp giới bị hủy, thần đan bị hủy, hắn giống như chịu thiệt? Không gian kỳ dị này cảm giác không có tác dụng gì? Nguyên lực cũng không có biện pháp sinh ra? - Chẳng lẽ do không bố trí Đại Đạo Chi Ngân? Trong đầu Lục Ly hiện lên một ý niệm, hắn tra xét thử, phát hiện hồn lực không giảm bớt, ngưng tụ mấy ngàn dòng Đại Đạo Chi Ngân vẫn thật đơn giản. Hơn nữa hắn là hồn thể, tuy thế giới này rất lớn, nhưng tốn một thời gian là có thể ngưng tụ ra. Hiện tại hắn cũng không có biện pháp, nếu không nghĩ biện pháp, linh hồn sớm hay muộn sẽ tiêu tán. Thừa dịp hiện tại hồn lực còn đang dư thừa, thử nghiệm một lần, nếu không chờ hồn lực hoàn toàn tiêu tán, đến lúc đó nghĩ gì cũng không có biện pháp. Dù sao cùng lắm thì hồn phi phách tán, còn có thể kém hơn bao nhiêu? Thần niệm hắn bắt đầu quét tới quét lui trong thần dịch màu trắng, thôi diễn phương vị phải khắc, chờ sau khi xác định phương vị, từng dòng được khắc lên, mặc kệ có hữu hiệu hay không, tạm thời thử một lần. Tốn mấy ngày, hắn thôi diễn ra phương vị, Đại Đạo Chi Ngân này hắn khắc vài lần, có kinh nghiệm thành thục. Hiện tại hắn lo lắng hồn lực có thể khắc Đại Đạo Chi Ngân vào trong thần dịch màu trắng không? Dựa theo lẽ thường, nếu linh hồn không tiêu tán trong thần dịch màu trắng, vậy hồn lửa hẳn có thể khắc thành công. Hắn bắt đầu khắc dòng Đại Đạo Chi Ngân đầu tiên, lượng lớn hồn lực tràn ra từ trong linh hồn, dựa theo phương pháp lúc trước, ngưng tụ ra Đại Đạo Chi Ngân màu trắng. - Được rồi! Lục Ly nhìn thấy trong thần dịch màu trắng xuất hiện bạch ngân nhàn nhạt, nội tâm nhất thời mừng rỡ. Quả nhiên có thể khắc thành công. Hắn sợ Đại Đạo Chi Ngân tiêu tán, tốc độ nhanh hơn. Chỉ tốn nửa canh giờ, một Đại Đạo Chi Ngân thật lớn được khắc thành công. - Hồn lực này tiêu hao hơi nhiều, không gian trong thần dịch màu trắng này sao lớn như vậy? Thần dịch màu trắng chỉ là một đầm nhỏ, thật kỳ quái. Lục Ly cũng không nghĩ nhiều, tuy tiêu hao hơi nhiều, nhưng cũng đủ khắc mấy ngàn dòng Đại Đạo Chi Ngân, hắn khắc rất nhanh, quen tay hay việc. Sau đó càng khắc càng nhanh, một ngày có thể khắc mấy trăm dòng. Trong thần dịch màu trắng xuất hiện một dấu vết màu trắng. Những dấu vết này cũng không tiêu tán, cũng không di động, thậm chí lôi long gào thét trong thần dịch màu trắng cũng không chút ảnh hưởng chúng nó. Sau năm ngày, trong thần dịch màu trắng xuất hiện hơn ngàn Đại Đạo Chi Ngân. Sau mười ngày, hai ngàn Đại Đạo Chi Ngân xuất hiện, đều là phương vị Lục Ly lúc trước thôi diễn. Cả không gian đều tràn ngập Đại Đạo Chi Ngân, thần đan năm đó cũng được khắc như vậy. Lại trôi qua ba ngày, hơn ba nghìn Đại Đạo Chi Ngân được khắc thành công, linh hồn của Lục Ly cũng trở nên phi thường suy yếu, lượng lớn hồn lực bị tiêu hao, nếu lần này còn vô dụng, linh hồn hắn có lẽ không chống đỡ được bao lâu nữa. Vù! Sau khi khắc thành công Đại Đạo Chi Ngân cuối cùng, tất cả Đại Đạo Chi Ngân đều sáng lên, hô ứng lẫn nhau, giống như biến thành chỉnh thể. Ngay lúc này, cả không gian đều hơi chấn động, sau đó vô số thần dịch màu trắng xuất hiện một con lôi long thật lớn, gào thét giữa không trung, trong nháy mắt linh khí thiên địa cả không gian rõ ràng nồng đậm hơn vài lần. Vù! Sau khi hơn ba nghìn Đại Đạo Chi Ngân sáng lên, đột ngột biến mất toàn bộ, ẩn vào trong thần dịch màu trắng. Gần như đồng thời, Lục Ly cảm giác một ý niệm kỳ dị xuất hiện trong đầu, giống như… cả không gian hòa hợp thành một thể với hắn, không gian này cũng xuất hiện ý nhị khó nói rõ…
Chương 5130 Một tay diệt sạch
Nếu Lục Ly có thể nhìn thấy bên ngoài, hắn sẽ phát hiện, hình cầu Hỗn Nguyên Khí cỡ hạt đậu bên ngoài đã biến mất, hư không tiêu thất dưới vực sâu. Sương trắng giữa vực sâu đột ngột tiêu tán, cả vực sâu không còn nguy hiểm gì. Ách? Gần như đồng thời, Viêm Hậu trong núi nhỏ bí cảnh đột nhiên mở mắt, trên người nàng xuất hiện hơi thở đau thương, nét cười trên mặt cũng lộ ra bi thương nhàn nhạt. Già La bên cạnh còn đang gặm linh quả, nàng cảm nhận được hơi thở trên người Viêm Hậu, mở to mắt hỏi: - Tỷ tỷ, đã xảy ra chuyện gì rồi? - Lục Ly… Viêm Hậu hơi thở ra: - Linh hồn Lục Ly ta không còn cảm ứng được nữa, hắn hẳn đã hoàn toàn... hồn phi phách tán rồi! Viêm Hậu lúc trước để lại một pháp ấn trong linh hồn Lục Ly, Lục Ly ở đâu nàng đều có thể cảm ứng. Cho dù Lục Ly xuất hiện dị biến, linh hồn tiến vào trong Hỗn Nguyên Khí, Viêm Hậu vẫn có thể mơ hồ cảm ứng, hiện tại, nàng hoàn toàn không cảm ứng được gì. Nàng là Chủ Thần, chỉ cần Lục Ly còn đang ở trong đại thế giới, chỉ cần linh hồn Lục Ly còn tồn tại, vậy nàng có thể cảm giác. Hiện tại đột nhiên cảm giác không được, chỉ có một lời giải thích, Lục Ly đã hồn phi phách tán rồi. Ai... Già La thở dài, lộ ra biểu tình có khác trái ngược với bề ngoài cảu nàng, nàng nói: - Tỷ tỷ nén bi thương, nếu Lục Ly đã chết, vậy đó là mệnh của hắn. Đại chiến sắp bùng nổ, tỷ tỷ không nên quá mức bi thương, nếu không sẽ lầm đường. - Ta biết rồi! Viêm Hậu nhắm mắt lại, thần sắc khôi phục bình thường, nàng dặn dò: - Việc này tạm thời không cần nói cho Tử Hề, hết thảy đều chờ sau đại chiến rồi nói, ai... Viêm Hậu hẹn Hình Đế năm tháng sau đại chiến, không phải đang kéo dài thời gian mà nàng muốn dò la Hình Đế rốt cuộc đang làm gì. Mặt khác Diệu Đế đã biến mất, nàng cũng muốn tìm nơi ẩn núp cụ thể của Diệu Đế, xem có âm mưu gì. Đi Lục Trọng Thiên khai chiến, tự nhiên là không muốn sinh linh chịu khổ, nếu khai chiến trong Tam Trọng Thiên, Hình Đế không cố kỵ gì, tùy tay có thể nổ nát một giới diện. Đến lúc đó, các nàng sẽ bị trói buộc tay chân, không dễ phát huy. Tinh Hoàng bố trí nhiều năm như vậy, kỳ thật trong Tiên Vực có mấy đại viên mãn là người của hắn, trong Thanh Hồ hắn cũng sắp xếp gian tế. Những gian tế này an bài rất sâu, còn người an bài là Tinh Hoàng, tuyệt không thể lộ tin tức. Ít tình huống bên phía Hình Đế, vẫn trong khống chế của Tinh Hoàng. Sau khi Hình Đế trở về Thanh Hồ, cũng không hành động gì, chỉ triệu tập rất nhiều đại viên mãn đi Lục Trọng Thiên, đi chiếm cứ địa lợi, nắm trong tay tình huống của chiến trường. Chuyện này không sao cả, đại viên mãn này là người của Tinh Hoàng, cho nên bố trí của Hình Đế, Tinh Hoàng rõ như lòng bàn tay. Hơn nữa đại viên mãn không có ý nghĩa gì với đại chiến Chủ Thần, đại viên mãn có đi thêm cũng vô dụng, nhiều nhất chỉ có tác dụng thám báo. Nếu Chủ Thần phải ẩn tàng thân hình, đại viên mãn cũng tra xét không được. Khiến Tinh Hoàng hơi ngờ vực là Diệu Đế biến mất, không chỉ không tra xét bên này, giống như... Hình Đế đã tìm Diệu Đế, để Cảnh Vương trung tâm trộm phái một ít thám báo tìm Diệu Đế. Nghe nói Hình Đế nổi giận đùng đùng, nghe đồn truyền tin cho Diệu Đế nhưng Diệu Đế không phản hồi. Thời gian trôi qua rất nhanh, trong nháy mắt đã trôi qua bốn tháng. Thiên Loạn Tinh Vực, võ giả bình thường đều đi qua hơn nửa. Còn lại một nửa thực lực rất thấp, muốn thoát cũng khó khăn, còn có một ít có gia nghiệp, không muốn rời đi, tình nguyện chết ở Thiên Loạn Tinh Vực. Còn có bảy đại Tinh Vực còn lại, cũng có vô số võ giả thoát đi, gần như tất cả gia tộc đều triệu tập một đám võ giả tinh anh, ẩn núp trong các đại bí cảnh, tránh đến lúc đó Cảnh Vương Trung Cảnh động kinh, quét ngang tám đại Tinh Vực. Từng lời đồn đãi khó tránh truyền ra, đại chiến Chủ Thần sắp bắt đầu, lúc này đây, nếu không cẩn thận có thể mất cả Tam Trọng Thiên, cho nên mọi người nhanh chóng an bài, miễn đến lúc đó Tam Trọng Thiên sụp đổ, các tộc toàn diệt. Lời đồn này trong mắt rất nhiều võ giả không phải lời đồn, bởi vì năm đó nếu không phải lời đồn, võ giả Tứ Trọng Thiên Ngũ Trọng Thiên sẽ không sớm thoát đi, rất nhiều đại tộc sẽ chôn cùng với Tứ Trọng Thiên, Ngũ Trọng Thiên. Một ít đại tộc Tiên Vực bắt đầu an bài, đều lần lượt tập trung một ít đệ tử trẻ tuổi tinh anh, mang lượng lớn tài nguyên đi Nhị Trọng Thiên, tìm kiếm bí cảnh an trí. Bí cảnh của Tam Trọng Thiên cũng không an toàn, ai cũng không thể cam đoan chiến đấu có thể xuất hiện ở Tam Trọng Thiên hay không. Đại chiến Chủ Thần, thật dễ dàng tác động pháp tắc thiên địa, thật dễ dàng khiến một đống giới diện bị hủy diệt, thật dễ dàng dẫn đến không gian sụp đổ... Thời gian lại trôi qua nửa tháng, không khí cả Tiên Vực trở nên ngưng trọng. Đại gia tộc Tiên Vực đều biết đại chiến Chủ Thần sắp bắt đầu, đáng tiếc bọn họ không có tư cách xem cuộc chiến. Chỗ Lục Trọng Thiên, không phải võ giả và thám báo bình thường có thể đi, cửa ra vào đều bị đại viên mãn trấn thủ, có thể có tư cách xem chiến cuộc, chỉ có đại viên mãn. Cách thời hạn năm tháng còn năm ngày, đám người Viêm Hậu xuất phát, hơn nữa truyền tin cho Vô Nhai Tử, để Vô Nhai Tử chờ ở cửa ra vào Tứ Trọng Thiên. Nhưng Vô Nhai Tử đưa tin, hắn trực tiếp đi Lục Trọng Thiên, để đám người Viêm Hậu đi Lục Trọng Thiên. Viêm Hậu cũng không để ý, nếu Vô Nhai Tử đáp ứng xuất chiến, vậy khẳng định xảy ra sẽ chiến đấu? Nếu không đến lúc đó các nàng chết đi, sẽ đến phiên Vô Nhai Tử. Với tính cách của Hình Đế, sẽ không nhiễu loạn sinh tử của nhân loại. Bốn đánh hai, Viêm Hậu cũng có tự tin nhất định. Tuy Diệu Đế vẫn không lộ diện, nhưng Viêm Hậu cũng không e ngại. Dù sao trận chiến này sớm hay muộn cũng phải đánh, nàng không thể để hàng tỉ sinh linh thay nàng tìm chết. Cho nên mặt kệ trận chiến này thế nào, khẳng định phải đánh. Đại chiến Chủ Thần, đã không còn nhiều chiến thuật có thể dùng, cuối cùng lấy cứng đối cứng, không đánh chết Hình Đế, hết thảy đều là mây bay.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom