• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

Hot Long Đế Bất Diệt (3 Viewers)

  • Chương 4616-4620

Chương 4616 Có vấn đề
Tuy Kỳ Sư Sư là tiên thú nhưng từ nhỏ đã biến hóa, dạng vĩnh cửu, cho nên đối với đám công tử ca Tiên Vực thì nàng là nữ thần, là một trong những bạn lữ lý tưởng nhất. Ánh mắt của Mẫn Thạch Vũ cùng Nguyên Doãn trở nên nóng cháy, hai công tử đứng đầu bắt chuyện với Kỳ Sư Sư, nàng cười híp mắt đáp lại. Tiểu Bạch không có hứng thú, chỉ đáp lại hai câu, ánh mắt nhìn Cô Nguyệt Thành ở phía xa. Tiểu Bạch không tiếp tục để ý tình hình xung quanh, nhóm Vũ đại nhân cũng giống như vậy, đi vào trạng thái chiến đấu. Thần niệm đã sớm quét qua, trong thành một mảnh im ắng, trống rỗng, chỉ có một thành bảo mở ra thần văn, không tra xét được tình huống bên trong, xem ra đám người Bối Áo ở bên trong. Tiểu Bạch cùng nhóm Vũ đại nhân nhìn nhau một cái, lần lượt chuẩn bị ra tay. Chiến thuyền bay vào phạm vi cảnh giới thì ngừng lại, bốn phía cũng dần dần yên tĩnh trở lại, còn có một ít tiểu võ giả thụt lùi chút, bởi vì bọn họ biết chiến đấu lập tức sẽ bắt đầu. Nhóm Kỳ Sư Sư ngừng nói chuyện, chờ đợi chứng kiến cuộc chiến kinh thế này. Về sau bọn họ cũng sẽ chiến đấu, các đời Cảnh Vương đều phải chiến đấu, nếu không thì làm sao phục chúng? Tuy Cảnh Vương theo chế độ gia tộc truyền thừa, nhưng tộc vương của từng đại tộc đều cần trải qua các trận chiến sàn lọc ra, Cảnh Vương không chỉ cần cảnh giới, còn cần sức chiến đấu. Ai làm được thì lên, kẻ yếu đi xuống. Khởi điểm của hậu đại Cảnh Vương đều rất cao, tài nguyên cũng sẽ rất phong phú. Nhưng nếu ngươi không cách nào thắng lợi trong những trận khiêu chiến thì tài nguyên trong tộc quần sẽ giảm dần. Giống như Bối gia, nếu lần này Bối Áo thua thì về sau tài nguyên, mức độ trọng thị dành cho hắn sẽ yếu đi. Nếu như có thể thắng, chắc chắn Bối gia sẽ dốc hết sức bồi dưỡng hắn, xác suất trở thành Cảnh Vương sẽ tăng nhiều. Cho nên trận chiến này rất quan trọng với Tiểu Bạch, Bối Áo. Cũng cực kỳ quan trọng với nhóm Kỳ Sư Sư, Nguyên Doãn xem cuộc chiến, bọn họ lặn lội ức vạn dặm lại đây không chỉ vì trợ uy, cũng để quan sát học tập. Tiểu Bạch chờ giây lát, trầm giọng quát: - Bối Áo lăn ra đây, ở Lung Hoàng Sơn đã giao kèo đấu cược, nhưng ngươi dùng âm mưu hố chúng ta, ngươi trái với quy tắc. Hôm nay Lục Tiểu Bạch này đến, quyết lấy mạng chó của ngươi trước bao người! Vốn dựa theo tình huống bình thường, Lục Tiểu Bạch phải đợi Bối Áo đáp lại rồi mới ra tay, hai bên đấu võ mồm trước, ngươi nói ta sai, ta nói ngươi sai, giành làm đại biểu chính nghĩa. Cuối cùng không ai thuyết phục được đối phương, rồi mới oanh liệt đại chiến một trận. Nhưng lần này khác. Tiểu Bạch rống một câu xong mười người nhóm Vũ đại nhân phát ra công kích, lấy ra pháp bảo. Mấy chục luồng sáng lấp lánh xé rách hư không, làm quân sĩ ở gần giật nảy mình, hơi thở khủng bố khiến nhiều võ giả cảm giác được nghẹt thở, càng nhiều võ giả kinh khủng lui về phía sau. Ầm ầm ầm ầm! Công kích của cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn thì khủng bố biết bao?Trong thành trì không có mở ra vòng bảo hộ, cho nên kiến trúc trong thành thoáng chốc bị đánh nát, mặt đất bị đánh ra một đám hố to. Chỉ một đợt công kích, nguyên tòa thành lớn biến mất, chỉ còn lại thành bảo mở ra thần văn đơn độc đứng thẳng đứng trong đống phế tích. - A... Vô số võ giả ở bốn phía vây xem mờ mịt chớp mắt, tuy với thực lực của Bối gia dễ dàng xây dựng một tòa thành trì, nhưng Cô Nguyệt Thành dù gì có lịch sử mười mấy vạn năm, xem như tòa thành cổ, bị phá hủy dễ dàng như vậy? Đám người Bối Áo đang làm cái gì? Tại sao không lập tức đi ra phòng ngự? Nếu đám người Bối Áo đi ra sớm thì chiến trường hoàn toàn không cần thiết đặt ở trong thành, tòa thành cổ mười mấy năm sẽ không bị phế bỏ. Tiểu Bạch và đám người nhìn nhau một cái, trong lòng cũng có chút mơ hồ, trong thành không có bất cứ bố trí, bị bọn họ dễ dàng đánh sập. Bên dưới thành trì chỉ có một ít trận văn hộ thành đơn giản, bởi vì không có mở ra nên bị bọn họ đánh nát. Quan trọng nhất là —— Đến giờ phút này, đám người Bối Áo vẫn chưa đi ra? Bọn họ đang làm gì? Đang bố trí âm mưu quỷ kế gì? Trong võ giả vây xem có một tiểu võ giả cấp Đế thì thào: - Có vấn đề! Võ giả này tự nhiên là Lục Ly, sao hắn có thể chờ trong tiểu thành được, sau khi nhóm Tiểu Bạch đi, hắn lập tức thả ra vô ngân đạo tiềm ẩn lại đây. Nhóm Tiểu Bạch ở ngoài sáng, Lục Ly trong tối, như vậy càng tốt một chút. Hắn cũng không cần ra tay, chỉ tra xét tình huống, nhắc nhở đám Tiểu Bạch là được. Hắn đã sớm bắt đầu tra xét, nhưng giống đám người Tiểu Bạch, Vũ đại nhân, không phát hiện được gì. Huyết Linh Nhi đã sớm chui xuống lòng đất, tìm tòi phạm vi nghìn vạn dặm. Khiến Lục Ly ngạc nhiên nghi ngờ là, phạm vi vạn dặm bên này không có bất cứ bố trí, trừ thành bảo ra bốn phía không có bất cứ vấn đề gì. Huyết Linh Nhi tra xét có mười một cường giả trong thành bảo, Huyết Linh Nhi không dám đến quá gần, nếu là mười một cường giả thì nhất định là nhóm Bối Áo. Cô Nguyệt Thành đã bị hủy mà đám người Bối Áo còn co đầu rút cổ trong thành bảo làm cái gì? Bọn họ cho rằng dựa vào thành bảo là có thể ngăn cản nhóm Tiểu Bạch sao? Lục Ly không nghĩ thông, hắn chỉ có thể tiếp tục tra xét. Bên kia, đám người Vũ đại nhân, Lục Tiểu Bạch tra xét một lần cũng không có bất cứ vấn đề gì, bọn họ có chút buồn bực, Bối Áo đang chơi trò gì? Tra xét mấy lần, đợi mấy chục giây nhưng đám người Bối Áo vẫn không có bất cứ hành động, Tiểu Bạch trầm giọng quát một tiếng: - Công kích, phá mở thành bảo này cho ta! Một tòa thành bị hủy rồi, Tiểu Bạch sẽ để ý tòa thành bảo kia sao? Phá vỡ thành bảo này, để xem đám người Bối Áo núp ở đâu được. Bên dưới thành trì không có cấm chế thần văn, đám người Tiểu Bạch, Vũ đại nhân yên tâm rất nhiều. Ầm ầm ầm! Mười cường giả oanh tạc dồn dập, Tiểu Bạch không ra tay, đứng ở giữa không trung khoanh tay mà đứng, rất là ngầu. Một đám cường giả công kích một lúc, họ đứng giữ khoảng cách, vây quanh thành bảo này oanh kích, vậy thì có thể tấn công từ bốn phương tám hướng, năng lượng của vòng bảo hộ thành bảo sẽ nhanh chóng yếu đi.
Chương 4617 Có tiền đồ gì?
- Mọi người chú ý! Vũ đại nhân truyền âm nói: - Đợi lát nữa thành bảo bị phá, nhóm Bối Áo chắc chắn sẽ ra tay, chúng ta hành động đúng theo kế hoạch ban đầu, các ngươi ngăn trở mười cường giả, phụ trợ chúng ta tiến công. Ta cùng tiểu chủ, Thái Lão công kích Bối Áo. Chỉ cần Bối Áo chết thì trận chiến này kết thúc. Chúng cường giả đều khẩn trương lên, bởi vì năng lượng của vòng bảo hộ nhanh chóng giảm bớt, rất nhanh sẽ vỡ nát. Một khi phá vỡ là chiến tranh thảm liệt sẽ bắt đầu, sách lược của bọn họ là bắt giặc phải bắt vua trước, nhưng lỡ như đối phương cũng nghĩ như thế thì sao? Lỡ như mấy cường giả bên đối phương cũng liều mạng công kích Tiểu Bạch, phải đánh chết Tiểu Bạch thì sao? Tiểu Bạch mà chết thì đám cường giả bọn họ đừng hòng sống, Đông Cảnh Chi Vương sẽ xé xác họ ra. Cùng với năng lượng màn hào quang thành bảo yếu dần, không chỉ nhóm Vũ đại nhân khẩn trương lên, khách xem bốn phía cũng khẩn trương cao độ, thần niệm luôn tra xét, sợ bỏ qua hình ảnh đặc sắc nhất. Lục Ly càng căng thẳng, hắn tin tưởng Bối Áo tuyệt đối sẽ không ngồi chờ chết, một tướng trí thói quen dùng mưu kế đi đối phó kẻ địch, vào phút quyết chiến cuối cùng làm sao có thể không mưu đồ gì? Sao có thể ở yên chờ quyết chiến? Cho nên trong thành bảo tuyệt đối có bố trí, chẳng qua Lục Ly không biết bên trong bố trí kiểu gì, dựa theo lẽ thường thì trong một thành bảo nho nhỏ cho dù có bố trí cũng không thể ảnh hưởng đại cục. Bố trí một pháp trận tăng phúc? Bố trí một ít sát trận? Một khốn trận? Hoặc là ở bên trong bố trí một số thứ kỳ lạ? Đám cường giả cách xa mấy trăm dặm, hơn nữa cảnh giác cao độ, dù bên trong có bố trí gì thì bọn họ cũng sẽ nháy mắt phản ứng lại, lập tức lui về phía sau. Đám già này không phải con cháu trác táng, đều đi ra từ trong núi thây biển máu, kinh nghiệm chiến đấu này nọ mạnh hơn Lục Ly nhiều. Bùm! Màn hào quang của thành bảo nổ tung, không có thần văn bảo hộ, toàn bộ thành bảo cũng nháy mắt sụp đổ, cung tường bị chấn thành bột mịn. Sương khói bốc mù mịt, trong sương khói bắn ra dải sáng chói mắt, ánh sáng bao phủ nửa bầu trời, chúng cường giả quét thần niệm qua, phát hiện thần niệm không cách nào thẩm thấu vào dải sáng. - Tiểu Bạch, lùi! Khoảnh khắc này, Lục Ly bản năng cảm giác không thích hợp, dải sáng này làm hắn nhớ tế đàn truyền tống lúc gặp Loan Đảo Tam Ma, hắn lập tức truyền âm qua, nhưng dường như đã muộn. Dải sáng bao phủ phạm vi nghìn dặm, đám người Tiểu Bạch, Vũ đại nhân đều bị dải sáng bao trùm vào. Chính giữa dải sáng xuất hiện một vòng xoáy lớn, trong vòng xoáy truyền đến lực hút khủng bố, mười một bóng dáng gần vòng xoáy thoáng chốc bị hút vào. Đám người Tiểu Bạch cũng bay nhanh vào vòng xoáy, sức chiến đấu mạnh như nhóm Vũ đại nhân cũng không cưỡng lại lực hút được. Phút then chốt, Tiểu Bạch lấy ra một tòa bảo tháp, lắc người định đi vào trong bảo tháp. Nhưng vào thời khắc này lực hút từ vòng xoáy đột nhiên tăng thêm, Tiểu Bạch còn chưa kịp đi vào, thân thể thoáng chốc đã bị hút vào. - Tiểu Bạch! Trong lòng Lục Ly kinh hãi. Nếu Bối Áo bố trí một trận hút kiểu này để hút đám người vào một thế giới kỳ dị, vậy chắc chắn trong thế giới kia có bố trí nào đó, đám Tiểu Bạch sẽ vô cùng nguy hiểm. Trong lòng Lục Ly xem Tiểu Bạch là đệ đệ ruột. Hiện tại thân đệ đệ gặp phải nguy hiểm, sao hắn có thể ngồi yên? Lục Ly chỉ do dự một giây, theo sau vội vàng tiềm ẩn di động, chủ động lao về phía vòng xoáy kia. Vèo! Tốc độ của Lục Ly rất nhanh, nháy mắt biến mất, đám võ giả đứng xem cuộc vui đều không phản ứng lại. Hơn nữa khu vực gần nghìn dặm tràn ngập lực hút mạnh, các võ giả kinh hoàng lui về phía sau. Lục Ly thả ra vô ngân đạo, cho dù cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn đều không phát hiện được hắn, đương nhiên cho dù hắn hiển lộ thân hình, giờ phút này cũng không có võ giả sẽ để ý hắn. Rất nhiều võ giả cấp tốc lùi lại phía sau, tránh cho bị vòng xoáy hút vào, bốn phía ầm ĩ, nghị luận không ngớt. - Tình huống gì? Vòng xoáy này là có sẵn hay cố ý bày ra? - Ngươi hỏi vớ vẩn, rõ ràng là cố ý bài bố, là Bối Áo công tử bố trí. - Tại sao Bối Áo công tử bố trí thứ này? Bọn họ đều bị hút vào trong, bị hút đến đâu rồi? - Chắc bọn họ vào một tiểu thế giới khai chiến, ài... chúng ta lặn lội đường xa đến đây xem cuộc chiến, bây giờ không thấy được gì, lần này lỗ to. - Lần này Áo công tử thắng chắc, bọn họ đã đi vào địa hình có lợi cho Áo công tử. Lục Tiểu Bạch sẽ thua, Bắc Cảnh chúng ta rốt cuộc áp chế Đông Cảnh, ha ha ha ha! - Cuộc chiến vương giả trẻ tuổi, Áo công tử làm vậy không được tốt lắm. Dù sao không phải khai chiến công bằng, sẽ bị cảnh khác trong Tiên Vực bàn ra tán vào. - Bàn tán cái gì? Tự Lục Tiểu Bạch chạy tới chịu chết, chỗ này vốn là tác chiến trên sân nhà, tự nhiên chiếm cứ ưu thế. Muốn đi nơi nào khai chiến phải do Áo công tử định đoạt, tự Lục Tiểu Bạch không cẩn thận bị hút vào, có thể trách ai được? - Đúng rồi đó! Vốn là mười một chọi mười một, binh đấu với binh, tướng đấu với tướng, vua đấu với vua, không hề ăn bớt gì với bọn họ. Bên này tác chiến trên sân nhà, lựa chọn địa hình có lợi thì sao chứ? Cho dù bố trí một ít thần văn cũng là hợp tình hợp lý, thần văn cũng là một phần của sức chiến đấu, đúng không nào? Bốn phía cãi cọ ồn ào, đa số người xem là võ giả của Bắc Cảnh, đương nhiên thiên vị hơn, đều nói đỡ cho Bối Áo. Chỉ có võ giả ngoại cảnh là hơi chướng mắt, ở trong lòng bọn họ, cuộc chiến vương giả trẻ tuổi, nên là chiến đấu quang minh chính đại, dựa vào thực lực đè ép đối thủ, ỷ vào một ít âm mưu quỷ kế có ích gì? Cho dù ngươi có thể thắng lần này, ngươi còn có thể thắng lần sau không? Ngươi có thể luôn dựa vào âm mưu quỷ kế thắng tiếp chứ? Ngươi có thể dựa vào sức chiến đấu của cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn chấn chết Đại Viên Mãn sao? Trước sức chiến đấu tuyệt đối, bất cứ âm mưu quỷ kế đều là mây bay.
Chương 4618 Có độc
- Hừ! Trên chiến thuyền, Kỳ Sư Sư có chút bất mãn, lên tiếng trước mặt công chúng: - Bối Áo vẫn như cũ, không có thực lực, chỉ có thể dựa vào một ít kỹ xảo vớ vẩn, về sau có tiền đồ gì? - Sư Sư tiểu thư sai rồi. Nguyên Doãn lắc đầu nói: - Thế giới này không hỏi quá trình, chỉ hỏi kết cục. Chỉ cần có thể thắng, bất cứ thủ đoạn đều không trọng yếu, cho dù ngươi là một cấp Đế, chỉ cần có thể diệt sát Đại Viên Mãn thì mọi người sẽ thừa thực lực của ngươi, đúng không nào? - Không thể nói như vậy! Mẫn Thạch Vũ vung mạnh tay nói: - Lúc bình thường chiến đấu thế nào đều được, hiện tại là cuộc chiến vương giả trẻ tuổi, là tranh vương giả cùng cấp bậc, thế gian chú ý trận chiến này. Không chỉ là cuộc chiến giữa Lục Tiểu Bạch và Bối Áo, còn là cuộc chiến giữa Đông Cảnh Chi Vương và Bắc Cảnh Chi Vương, Bối Áo như vậy hơi mất khí độ, cũng làm mất mặt của Bắc Cảnh Chi Vương. - Đúng đúng! Kỳ Sư Sư gật đầu, nói: - Bổn tiểu thư đường xa đến đây xem kịch mà Bối Áo làm ra cái trò này, chẳng có chút khí độ của công tử Bối gia gì hết. Thế hệ trẻ Bối gia hết cường giả rồi sao? Ta thấy Bối gia qua mấy vạn năm nữa là xuống dốc, không ngồi vững vị trí Bắc Cảnh Chi Vương nổi. Bốn phía có nhiều cường giả đại tộc Bắc Cảnh, nghe lời châm chọc mỉa mai của Kỳ Sư Sư thì quắc mắt lên, nhưng không có võ giả dám xằng bậy. Bảy cường giả theo bên cạnh Kỳ Sư Sư, nàng cũng là cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn. Quan trọng nhất là thân phận của Kỳ Sư Sư, thiếu tộc trưởng của Huyền Cảnh Kỳ gia, ai dám ra tay với nàng? Sẽ đối mặt sự trả thù điên cuồng của Kỳ gia. Hơn nữa, thân phận cao quý như Kỳ Sư Sư, ai biết xung quanh có cường giả Đại Viên Mãn đi theo bảo hộ nàng hay không? Lỡ như có thì không tưởng tượng nổi hậu quả. - Lục Tiểu Bạch, cố lên! Kỳ Sư Sư bỗng hét hướng vòng xoáy: - Ngươi nhất định phải đánh bại Bối Áo, nếu ngươi thắng thì bổn tiểu thư có thể suy xét gả vào Đông Cảnh các ngươi! Lục Tiểu Bạch tự nhiên không nghe thấy lời của Kỳ Sư Sư, đám võ giả xung quanh lộ vẻ mặt hâm mộ và đố kỵ, đồng thời cũng có chút buồn bực, nếu thiếu tộc trưởng Kỳ gia của Huyền Cảnh đi làm vương phi Đông Cảnh, về sau ai kế thừa vị trí tộc vương trong Huyền Cảnh? Nhóm Tiểu Bạch bị hút vào không gian kỳ dị, sau khi đi vào bọn họ không bị thuộc hạ của nhóm Bối Áo công kích ngay, bọn họ vào trong thì phát hiện đi vào một thế giới bốn phía sương mù dày đặc. Ở trong này thần niệm hoàn toàn bị ngăn cách, bốn phía không phải cảnh vật hư ảo, bọn họ chân đạp mặt đất, nơi này linh khí rất dày đặc, hẳn là một bí cảnh hoặc là một tiểu thế giới. Lục Ly rất nhanh cũng tiến vào, hắn không thể giữ trạng thái tiềm ẩn nữa, hiện hình ra, dọa nhóm Tiểu Bạch giật mình. Tiểu Bạch đang chuẩn bị công kích, nhìn thấy là Lục Ly thì giật mình kêu lên: - Lão đại, sao ngươi đi vào? Đám người Vũ đại nhân sửng sốt, sau đó thay đổi ấn tượng với Lục Ly, bọn họ vốn cho rằng Lục Ly hèn nhất, hiện tại xem ra là hiểu lầm Lục Ly. - Đừng nói những chuyện này! Vẻ mặt Lục Ly nghiêm túc nhìn bốn phía: - Lo tra xét tình huống bốn phía đi, kẻ địch tùy thời có thể tiến công. Tiểu Bạch vội vàng thu về sự chú ý, cẩn thận đề phòng, nhóm Vũ đại nhân cũng cảnh giác, vây quanh thành một vòng. Lục Ly nhắm mắt lại, thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân đi cảm ứng bốn phía, đồng thời thả Huyết Linh Nhi ra, bắt đầu tra xét tình hình xung quanh. Bối Áo không thể nào vô duyên vô cớ hút đám người Tiểu Bạch vào đây, chắc chắn nơi này tràn ngập vô tận nguy hiểm. Ít nhất nơi này cực kỳ có lợi cho đám người Bối Áo, bọn họ nắm chắc phần thắng tại đây, chứ không thì tại sao hút nhóm Tiểu Bạch vào? Địch trong tối, ta ngoài sáng! Đám người Bối Áo chẳng những nắm rõ tất cả tình huống trong chỗ này, còn bài bố nhiều thứ. Cho nên lần này mọi người tiến vào cực kỳ nguy hiểm, sơ sẩy một cái có lẽ toàn quân bị diệt. Nếu Bối Áo nổi điên mời được một cường giả Đại Viên Mãn ở bên trong, vậy chúng cường giả đừng mơ có ai sống ra ngoài. Lục Ly cảm ứng một chút, phát hiện nơi này là một tiểu thế giới khá ổn định, bên này không bố trí thần văn. Thần niệm bị ngăn cách bởi vì tiểu thế giới này rất có thể là thế giới bị một cường giả Đại Viên Mãn luyện chế, Lục Ly cảm ứng đạo ấn của cường giả Đại Viên Mãn trong này. Đám người Vũ đại nhân cảm ứng một phen, sắc mặt trở nên khó coi, hắn xác minh phỏng đoán của Lục Ly: - Đây là một tiểu thế giới do cường giả Đại Viên Mãn luyện chế, nhưng không biết cường giả Đại Viên Mãn này còn khỏe mạnh hay không? Nếu hắn không chết thì chắc chắn ở trong tiểu thế giới này. Cường giả khác cũng cảm ứng được, nơi này có dày đặc đạo ấn của cường giả Đại Viên Mãn. Nếu cường giả Đại Viên Mãn luyện chế tiểu thế giới này còn chưa chết thì chắc chắn có mặt ở bên trong, nếu không thì không thể nào tùy tiện để võ giả đi vào, càng không thể nào cho Bối Áo mượn. - Cường giả này hẳn là chết rồi! Thái Lão suy nghĩ một hồi rồi bảo: - Tiểu thế giới này tồn tại thật lâu, bên trong cũng không có quá nhiều hơi thở của sinh linh. Ta cảm ứng được bên trong có một chút hơi thở mục nát, hơn nữa cho dù bất cứ Đại Viên Mãn nào cũng không dám công khai trợ giúp Bối Áo như thế, mặc kệ chúng ta có bị gì hay không thì Cảnh Vương chắc chắn sẽ không bỏ qua cho hắn, vì một Bối Áo thật sự không đáng giá. Chúng cường giả nhẹ gật đầu, có lý. Cường giả Đại Viên Mãn đều là tồn tại siêu nhiên, Bối Áo chưa đủ tầm điều động người ta, dù có quan hệ với Bối Áo thì không thể nào lấy giá trị con người, tính mệnh của mình, sống chết của toàn tộc ra cá cược. Bối Áo thắng, có khả năng trở thành thiếu tộc trưởng, nhưng chưa chắc có thể trở thành tộc vương. Mà việc này một khi lộ ra ngoài sáng sẽ là kết cục toàn tộc bị diệt, cho nên không thể nào có Đại Viên Mãn đánh cược.
Chương 4619 Có độc (2)
Nghĩ thông điểm này, chúng cường giả hơi an lòng một ít, chỉ cần không có cường giả Đại Viên Mãn thì bọn họ còn sức liều một phen. Nếu có Đại Viên Mãn, vậy chúng cường giả đều không cần ra tay, chờ chết cho rồi. Tra xét thời gian một nén hương, bốn phía không có bất cứ động tĩnh. Nhóm Lục Ly đều buồn bực, đám người Bối Áo hẳn là bố trí nơi này lâu rồi chứ? Dựa theo lẽ thường, họ vừa đến thì bố trí ở đây sẽ khởi động, khiến chúng cường giả không cách nào mò rõ tình huống bên trong, chật vật ứng đối, đến lúc đó đám người Bối Áo phối hợp tiến công làm đám cường giả dữ nhiều lành ít. Đám người Bối Áo không hành động ngay, Lục Ly phỏng đoán có hai nguyên nhân. Hoặc là nơi này chưa bố trí thành công, bọn họ cần thời gian bố trí. Hoặc là bọn họ có âm mưu khác, hoặc là bố trí ở đây đã lặng lẽ khởi động, chẳng qua bọn họ không phát hiện thôi. Lục Ly càng nghiêng về loại thứ hai, thời gian dài như vậy, với tính cách của Bối Áo không thể nào chưa bài bố xong. Lục Ly tập trung hết sức vào cảm ứng, cảm ứng giây lát sau, hắn đột nhiên mở mắt ra nói: - Linh khí thiên địa ở đây kỳ lạ, bên trong ẩn chứa một loại năng lượng kỳ dị, mọi người cẩn thận cảm ứng xem. Đám người Vũ đại nhân hết hồn, vội cảm ứng kỹ. Vũ đại nhân rất nhanh giật mình kêu lên: - Tất cả mau nín thở, đừng hấp thu linh khí thiên địa ở đây, linh khí thiên địa nơi này có vấn đề! Cường giả khác đều cảm ứng được, trong linh khí thiên địa ở đây hỗn tạp một loại năng lượng kỳ lạ, chẳng qua năng lượng này rất thưa thớt, nếu không đặc biệt cảm ứng thì căn bản cảm ứng không ra. Giống như ở gần đống rác ngửi được chút mùi hôi, hơi thở chỗ này vốn đã rất mục nát, thêm chút mùi đặc biệt không làm đám cường giả để ý nhiều. Năng lượng này không ăn mòn Nguyên Lực, công kích linh hồn gì đó. Nếu chúng cường giả phát hiện ra, bọn họ tự nhiên sẽ trọng thị, toàn bộ bắt đầu âm thầm bài trừ năng lượng trong thân thể, tránh cho xảy ra vấn đề. Khi thực hiện bài trừ thì lập tức xảy ra vấn đề, Vũ đại nhân rất nhanh trầm giọng quát: - Năng lượng này có vấn đề, không cách nào xua tan, luyện hóa! Cường giả khác cũng phát hiện ra vấn đề này, năng lượng đi vào trong thân thể giống như là giòi trên xương mu bàn chân, bọn họ thử vài loại biện pháp đều không cách nào bài trừ, luyện hóa năng lượng. Năng lượng này rất kỳ dị, phi thường độc đáo, như một loại độc tố, cũng giống như là một loại năng lượng có tính hắc ám tà dị. Những năng lượng này cũng không bày ra tính công kích, không tổn thương cho thân thể, nhưng trong cơ thể có thêm một loại năng lượng kỳ lạ. Đây là một loại nhân tố không có tính xác định, tùy thời sẽ xảy ra vấn đề, không thể không xử lý. Toàn trường chỉ có Lục Ly không hoảng chút nào, bởi vì vòng xoáy trong Pháp Giới xoay một vòng, năng lượng kỳ dị trong thân thể hắn bị hấp thu hết. Lục Ly đi tới gần Tiểu Bạch, vươn tay bắt lấy cánh tay của Tiểu Bạch. - A! Tiểu Bạch ngẩn ra, theo sau mừng rỡ nói: - Lão đại, thần thông này của ngươi là gì vậy? Thoáng chốc đã hấp thu năng lượng trong thân thể của ta rồi? - Hả? Đám cường giả ngây người, bọn họ suy nghĩ nhiều cách nhưng vô ích, không ngờ Lục Ly hóa giải dễ dàng? Còn có thể giúp người khác hóa giải? Lục Ly di chuyển nhanh, giúp đám cường giả hóa giải năng lượng trong thân thể, Lục Ly chỉ tùy tiện dạo một vòng, năng lượng trong cơ thể tất cả cường giả đều bị hóa giải. Một đám cường giả như trút được gánh nặng, những năng lượng này là nhân tố không xác định, rất có thể bị kẻ địch tác động, một khi khai chiến mà trong thân thể xảy ra vấn đề sẽ là trí mạng. Lục Ly là giúp bọn họ hóa giải nỗi lo về sau, có thể dốc hết sức tiến công. - Đi! Vũ đại nhân suy nghĩ một hồi vung tay lên, một đám cường giả chậm rãi tiến tới trước. Bọn họ không thể nào luôn ở yên một chỗ, nhất định phải nghĩ biện pháp tìm được đám người Bối Áo, đồng thời tìm được đường đi ra ngoài. Bay một vòng xung quanh, đám Lục Ly phát hiện gần đây có một sơn cốc nhưng chỉ có một thông đạo đi vào. Sau khi thăm dò thông đạo này, đám Vũ đại nhân không dám tùy tiện đi vào, nói không chừng đám Bối Áo đang phục kích bọn hắn ở trong thông đạo. Bọn hắn còn phát hiện một điều, phía trên tiểu thế giới này có thần văn nên không thể bay quá cao, nếu bay cao thì trọng lực sẽ vô cùng khủng bố. Bọn hắn hoàn toàn không biết gì về nơi này, mà đám Bối Áo lại nắm rõ như lòng bàn tay. Cho nên nếu không cẩn thận, ở địa phương này rất dễ bị trúng mai phục, sẽ bị chôn giết ở đây. - Để ta đi trước! Lục Ly chủ động mở miệng nói, nhưng Tiểu Bạch lập tức phủ quyết: - Lão đại, phòng ngự của ngươi không mạnh, ngươi không thể đi trước được. Để ta dẫn đầu, ngươi theo sau là được. Đám Vũ đại nhân không chịu, Vũ đại nhân nói: - Thế này đi, ta và Lão Hồ đi trước. Lục tiểu hữu đi hàng thứ hai, ngươi có năng lực nhận biết mạnh mẽ, có tình hình gì báo cho bọn ta là được. Ta và Lão Hồ có phòng ngự khá mạnh mẽ. - Được! Lục Ly không cố chấp, tuy hắn có thể tiến vào bên trong pháp giới bất cứ lúc nào nhưng nếu bị mấy chí cường giả liên thủ đánh lén, hắn chắc chắn sẽ không đối phó kịp. Chưa để hắn kịp tiến vào trong pháp giới thì đã bị đánh chết rồi. Vũ đại nhân cùng Lão Hồ còn phóng thích một thần thông phòng ngự. Vũ đại nhân ngưng tụ thành một khiên ánh sáng màu đen, trong tay Lão Hồ thì xuất hiện một món bảo vật. Hai cường giả chậm rãi bước lên phía trước, Lục Ly cùng Tiểu Bạch theo sát phía sau. Những võ giả còn lại thì đi hàng thứ ba, bày thế sẵn sàng nghênh đón quân địch, bất cứ khi nào cũng có thể ra tay. Vốn dĩ cục diện rất tốt, đến bây giờ lại trở nên vô cùng gian nan. Thậm chí trong lòng đám Vũ đại nhân đã xuất hiện ý nghĩ thất bại. Thắng thì rất khó, chỉ đành thử xem có thể sống sót ra ngoài hay không.
Chương 4620 Sâu không thể lường
Lối ra sơn cốc là một hẻm núi rất dài, hẻm núi này có sương trắng mịt mù, tầm nhìn không quá mười mét, thần niệm không thể thăm dò. Chỉ có Lục Ly thôi động Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng tình hình mới có thể thăm dò phía trước vạn trượng. - Tiểu Bạch, ngươi thử xem có thể tiến vào trong Đông Vương Tháp của ngươi hay không! Lục Ly suy nghĩ một lát dặn dò Tiểu Bạch, Tiểu Bạch lấy bảo tháp ra, cơ thể lóe sáng đã tiến vào trong. Lục Ly khẽ vuốt cằm, có Đông Vương Tháp này, Tiểu Bạch có thể đảm bảo an toàn. Vốn dĩ hắn còn nghĩ nếu tình hình không ổn, hắn sẽ thu Tiểu Bạch vào bên trong Thần Khí không gian, sau đó đưa vào trong pháp giới. Hẻm núi này vô cùng dài, đã đi mấy nghìn dặm vẫn chưa tới được điểm cuối. Đoạn đường này lại không có bất kỳ nguy hiểm nào, Lục Ly không thăm dò thấy có võ giả ẩn nấp, cũng không có pháp trận thần văn. - Dừng lại! Lại tiến về phía trước được mấy trăm dặm, Lục Ly đột nhiên thét lên. Đám Vũ đại nhân lập tức dừng lại, toàn bộ nâng cao tinh thần đề phòng. Tiểu Bạch dò hỏi: - Làm sao vậy lão đại? Đám Bối Áo ở trước mặt? - Không phải! Lục Ly lắc đầu nói: - Phía trước trăm dặm có thần văn, hơn nữa còn là thần văn mạnh mẽ. Ta sợ chúng ta đi ngang qua sẽ bị thần văn công kích hoặc trấn áp, đến khi ấy có khả năng đám Bối Áo sẽ bước ra công kích chúng ta. - Thần văn này có thể giết chúng ta sao? Tiểu Bạch hỏi, Lục Ly lắc đầu nói: - Khoảng cách xa thế này ta cũng không biết. Không nên vội, chúng ta chờ ở đây, thần văn này không thể công kích chúng ta, ta đi xem phá giải thần văn thế nào. - Phá giải thần văn? Lão Nghiêm chớp mắt, hỏi: - Thần văn bên ngoài trăm dặm? Ngươi có thể cách không phá trận? Nơi này không thể thăm dò bằng thần niệm, cho nên lão Nghiêm cũng không biết sự tồn tại của Huyết Linh Nhi. Thần niệm ở đây bị cản trở, Lục Ly có thể phá trận cách không trăm dặm, chuyện này quả thực nằm ngoài nhận thức của hắn. Hắn cũng hơi hoài nghi, liệu rằng có phải Lục Ly cố tỏ vẻ thần bí hay không? - Lão Nghiêm bình tĩnh đừng nóng! Lục Ly nheo mắt cười nói một câu, hắn cũng không giải thích nhiều, chỉ an tâm chờ đợi Huyết Linh Nhi phá trận. Tiểu Bạch ra hiệu chúng cường giả đứng tại chỗ chờ đợi, bởi lẽ với cục diện hiện giờ không được nóng vội, an toàn mới là trên hết. Thời gian từng giờ khắc trôi qua, thoáng chốc đã một canh giờ, xung quanh an tĩnh đến mức đáng sợ, đám Bối Áo vẫn chưa xuất hiện, cũng không có bất kỳ động tĩnh nào. Lục Ly vẫn đang im lặng nhắm mắt, đám cường giả chỉ đành tiếp tục kiên nhẫn chờ đợi. Lại qua hai canh giờ nữa, Lục Ly mở mắt ra nói: - Được rồi, đã phá được thần văn phía trước, mọi người đi thôi! Đám Lão Nghiêm nửa tin nửa ngờ, cảm thấy Lục Ly nãy giờ chưa từng có hành động gì, sao đã phá được thần văn này? Hắn có thể dùng thần niệm cách không gian phá trận hay sao? Một đám cường giả chậm rãi tiến lên, thoáng chốc đã đi về phía trước được trăm dặm, Lão Nghiêm lập tức quan sát mặt đất xung quanh, chẳng bao lâu sắc mặt hắn tỏ vẻ kinh ngạc. Bởi vì trên mặt đất có thần văn, còn có dấu vết bị phá giải. Đây rõ ràng là thần văn vừa mới được phá giải, Lục Ly quả thật có thể cách không gian phá giải thần văn. Lại nhớ tới Âm Vân Sơn Mạch lúc trước, Lục Ly cũng chỉ ngồi xếp bằng dưới chân núi, có vẻ chẳng thấy hắn làm gì nhưng mười tầng đại trận kinh khủng kia cũng bị hắn dễ dàng phá tan. - Sâu không thể lường! Lão Nghiêm liếc nhìn Lục Ly, ánh mắt phức tạp. Hắn xem như đã bái phục Lục Ly ở phương diện thần văn, trình độ của Lục Ly ở phương diện thần văn quả thực mạnh hơn hắn, hơn nữa hắn cảm thấy không phải chỉ là mạnh hơn đôi chút mà thôi. Đám Vũ đại nhân cũng phát hiện ra liền dồn dập liếc nhìn Lục Ly, kinh ngạc vì năng lực kỳ dị của hắn. Trong mắt Tiểu Bạch tràn ngập tự hào, hắn giơ ngón tay cái lên nói: - Lão đại, năng lực của ngươi ở phương diện thần văn rất mạnh, ta cảm thấy là đỉnh cao nhất ở Tiên Vực. Lục Ly che giấu những người còn lại, tuy nhiên không muốn che giấu Tiểu Bạch, hắn truyền âm nói. - Tiểu Bạch, đây kỳ thực không phải là năng lực của ta, mà là của Huyết Linh Nhi. Chính là gốc Huyết Tiên Đăng kia, ngươi có còn ấn tượng không? Mị linh này tiến hóa rất nhiều lần, bản thân có thiên phú thần thông ở phương diện thần văn, trước nay đều nghiên cứu, hiện tại trình độ ở phương diện thần văn rất mạnh. - Ồ, thì ra là vậy! Tiểu Bạch khẽ vuốt cằm, hắn vẫn rất ngờ vực, Lục Ly tuổi tác không lớn lắm, cả đoạn đường này vẫn luôn chiến đấu, trải qua nhiều chuyện như vậy nên không có quá nhiều thời gian tu luyện. Hắn lấy đâu thời gian tham ngộ thần văn? Thứ đồ này sẽ tiêu tốn rất nhiều thời gian cùng tinh lực. - Mị linh này là của ngươi, đây cũng coi như là thực lực của lão đại. Lão đại ta quả nhiên lợi hại! Tiểu Bạch lại truyền âm đến, cười hì hì nói, quả thật vô tâm vô phế. Hiện giờ đám cường giả đang lạc vào trong hiểm địa, còn có khả năng bị tiêu diệt, Tiểu Bạch lại cười đến vui vẻ khiến Lục Ly nghẹn lời. Đám cường giả tiếp tục tiến lên, hao tốn nửa canh giờ ra khỏi hẻm núi. Phía trước không có sương mù dày đặc nhưng lại xuất hiện một quảng trường, trên quảng trường có một tòa cung điện hùng vĩ. Đám cường giả nhìn lướt qua, con ngươi hơi co rút, sau đó nội tâm lại thả lỏng hơn đôi chút. Bên trên cung điện phía trước có mười một cường giả đang đứng. Phía trước đứng một người, mười người phía sau dàn hàng ngang. Cứ như vậy đứng trên mái hiên, lạnh lùng nhìn xuống phía dưới. Bối Áo cùng mười cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn! Đám Bối Áo cuối cùng đã hiện thân. Nếu bọn hắn đã chịu hiện thân, vậy thì chứng tỏ cung điện này chắc chắn có bố trí. Với tính cách của Bối Áo, khi không nắm chắc tuyệt đối sẽ không bao giờ khai chiến. Có điều xét trên phương diện khác, đám Bối Áo chịu hiện thân vẫn tốt hơn ẩn nấp trong chỗ tối. Minh đao minh thương dễ nói chuyện, cho dù bọn hắn có bố trí thì cũng không quá e ngại, nguy hiểm không biết từ đâu mới khiến người khác cảm thấy khủng bố.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom