• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Huyền Thiên Hồn Tôn

  • Chương 671-675

Chương671: Lừa đảo

Diệp Huyền nhìn chằm chằm vào Cố thống lĩnh, cười nhạt nói:

- Cố thống lĩnh, chẳng lẽ ngươi cảm thấy ta còn thèm muốn chút bồi thường của ngươi sao?

- Không phải ý này...

Cố thống lĩnh liên tục lo lắng khoát tay.

- Ta nói bỏ qua là bỏ qua.

Cố thống lĩnh lúc này thật chịu phục:

- Đại sư đạo đức tốt, Cổ mỗ bội phục.

Nói xong hắn lạnh lùng nhìn Thiệu Quân:

- Thiệu Quân, còn không mau cám ơn Huyền Diệp đại sư, nếu như không phải Huyền Diệp đại sư tha thứ cho ngươi, hôm nay ta sẽ giáo huấn ngươi thật hung ác. Ngươi không phải phụ trách trị an phường thị gần đây sao? Từ hôm nay trở đi, ngươi phải nghiêm khắc bảo vệ cửa hàng của Huyền Diệp đại sư an toàn, tuyệt đối không được để cửa hàng của đại sư có chuyện gì, nghe không?

- Vâng, thuộc hạ biết rõ, đa tạ đại sư tha thứ.

Thiệu Quân lòng còn sợ hãi, cảm động đến rơi nước mắt.

Hôm nay tới đây hắn đã làm tốt chuẩn bị sẽ bị trừng phạt, không ngờ Diệp Huyền giơ cao đánh khẽ, nội tâm của hắn cảm thấy cực kỳ may mắn, cũng tràn ngập cảm kích với Huyền Diệp đại sư.

Nói khó nghe một chút, cho dù vừa rồi Diệp Huyền yêu cầu Thiên Long vệ đá hắn đi, Cố thống lĩnh khẳng định cũng sẽ đáp ứng không do dự.

- Huyền Diệp đại sư, Thành Kiến Ti ta cũng biết sai lầm, hôm nay tới đây bồi tội, xin đại sư tha thứ.

Nhìn thấy Diệp Huyền không ngừng nói chuyện với Cố thống lĩnh mà bỏ mình qua một bên, nội tâm Ngô cục trường vừa vội lại sợ hãi, cũng bất chấp cái gì mặt mũi hay không mặt mũi, nắm lấy cơ hội đi lên nói một câu.

- Thành Kiến Ti, chuyện của Thành Kiến Ti có quan hệ gì với ta sao?

Diệp Huyền lườm Ngô cục trường, lạnh lùng nói.

Đối đãi Thiên Long vệ là một thái độ, đối đãi Thành Kiến Ti, Diệp Huyền sẽ có thái độ khác.

Chuyện ngày hôm qua, nếu như nói Thiên Long vệ là vô tình xen vào, như vậy Thành Kiến Ti, chính là kẻ thông đồng làm bậy với Tần gia, cố ý tìm La gia phiền toái.

Bởi vậy Diệp Huyền có thể tha thứ Thiên Long vệ nhưng hắn tuyệt đối không tha thứ đám người Thành Kiến Ti Hoàng Chung.

Hắn lạnh nhạt nhtriìn đám người Hoàng Chung đang bị trói, ngữ khí không vui, nói:

- Ta chỉ hiếu kỳ, rốt cuộc Thành Kiến Ti Hoàng đội trưởng lấy lực lượng ở nơi nào mà tùy ý dở bỏ cửa hàng Luyện Khí Phường, nói cần phải quy hoạch lần nữa, quy hoạch lần này không cho kẻ nào mặt mũi, chẳng lẽ Thành Kiến Ti đế đô trâu bò như thế? Muốn gây phiền toái với ai thì gây phiền toái với ai?

Hoàng Chung vô cùng bối rối, hắn vừa hận vừa sợ Diệp Huyền, vội vàng nói:

- Huyền Diệp đại sư, chúng ta bị mê đảo thần hồn, ta xin lỗi ngươi, cầu xin đại sư tha thứ.

Diệp Huyền xùy cười một tiếng:

- Ta cũng không dám tiếp nhận ngươi xin lỗi, ngày hôm qua ngươi không phải còn rất uy phong sao? Chỉ điểm giang sơn, chỉ trích mọi người, tại sao hôm nay quỳ ở nơi này? Ta mặc kệ ngươi có cam tâm tình nguyện hay không, cũng mặc kệ ngươi có phải ghi hận ta hay không, với ta mà nói ngươi chỉ là con kiến hôi, ta không quan tâm tới.

- Ngô cục trường, ngươi mang mấy người này về đi, trói ở chỗ này làm gì, toàn thân còn chảy máu đầm đìa, ta còn sợ bẩn sàn nhà đấy.

Lời này thập phần nhục nhã người, đám người Hoàng Chung nghe xong tâm thần mát lạnh.

Nội tâm đám người Hoàng Chung xấu hổ và giận dữ, nội tâm Ngô cục trường cực kỳ sợ hãi.

Huyền Diệp đại sư vẫn còn tức giận Thành Kiến Ti của hắn ah, nếu hắn cứ đi như vậy, không qua bao lâu chức vụ cục trưởng của hắn cũng không còn.

- Huyền Diệp đại sư, chuyện ngày hôm qua là Thành Kiến Ti không đúng, mấy gia hỏa này bị ta mang đi, từ hôm nay trở đi, bọn chúng không còn là người Thành Kiến Ti, bằng không hôm nay tại nơi này, đại sư ngài muốn chém giết muốn róc thịt thì mặc ngươi xử trí.

Ngô cục trường cũng vì Diệp Huyền tha thứ nên làm ra bất cứ chuyện gì.

- Cục trường...

Đám người Hoàng Chung vội vàng.

- Ha ha, ta Huyền Diệp là người đứng đắn, loại chuyện tự hành hình như vậy không phải ta có thể làm được.

Diệp Huyền khinh thường nhìn đám người Hoàng Chung.

- Huyền Diệp đại sư thiên tài tuyệt luân, tuổi còn trẻ uy thế kinh người, tương lai nhất định là nhân trung chi long, nếu có chỗ đắc tội, kính xin đại sư tha thứ nhiều hơn.

Ngô cục trường lúc này đau kôổ cầu khẩn.

- Ngô cục trường, ta biết rõ các ngươi cầu tình cũng là chịu nhục, sợ Luyện Khí Phường tìm các ngươi phiền toái sao?

- Không đúng không đúng, chúng ta thiệt tình cầu Huyền Diệp đại sư thông cảm, cũng mong đại sư không tức giận.

Ngô cục trường vội vàng giải thích.

- Muốn ta tha thứ cũng có thể, mọi chuyện cần trả cái giá lớn, không phải sao? Ngày hôm qua người Thành Kiến Ti các ngươi nện cửa hàng của chúng ta, phá hư sinh ý, chẳng lẽ một câu thông cảm là xong?

Muốn bồi thường?

Nội tâm Ngô cục trường lúc này cực kỳ vui vẻ, đây không phải là điều kiện sao? Muốn khai mđiều kiện thì dễ xử lý hơn nhiều, Ngô cục trường không sợ Diệp Huyền đưa ra yêu cầu, chỉ sợ Diệp Huyền không tha thứ.

- Huyền Diệp đại sư muốn bồi thường cái gì? Chỉ cần ta có thể lấy ra nhất định sẽ toàn lực xử lý.

Ngô cục trường nói chém đinh chặt sắt.

- Như vậy đi, ngươi phá cửa hàng chúng ta, bồi thường một cửa hàng đi, thế nào, điều kiện này phúc hậu chứ?

Diệp Huyền lạnh lùng nói ra.

Cái gì?

Diệp Huyền yêu cầu làm Ngô cục trưởng há hốc mồm.

Hắn cho rằng Diệp Huyền sẽ đưa ra yêu cầu một ít tiền tài, không nghĩ tới lại muốn cửa hàng, đây chính là cửa hàng tại phường thị đế đô đấy, chúng có giá trị to lớn, căn bản không phải dùng tiền tài có thể cân nhắc.

Có thể nói bất cứ tiểu gia tộc nào trong đế quốc đều có một cửa hàng tại phường thị, tùy tiện kinh doanh trăm năm cũng có thể trở thành thế gia.

- Như thế nào, làm không được? Làm không được thì các hạ quay về đi.

Diệp Huyền trực tiếp phất tay tiễn khách.

Nếu đã bàn điều kiện, có cơ hội xảo trá thì Diệp Huyền có thể buông tha sao?

- Không, có thể làm.

Ngô cục trường do dự một chút, sau đó hắn cắn răng một cái.

Thành Kiến Ti với tư cách quản hạt tất cả kiến trúc và xây dựng tại đế đô nên có mấy cửa hàng cũng bình thường.

Chỉ có điều những cửa hàng này đều thuộc về Thành Kiến Ti, mà không phải thuộc về Ngô cục trường hắn, nếu hắn giao cửa hàng ra, tương lai đế quốc trách hỏi thì hắn ăn không xong cục nợ này.

Hiện tại hắn cũng không quản nhiều, không hoàn thành yêu cầu của Diệp Huyền, nói không chừng qua nửa tháng hắn sẽ phải xuống đài.

Nửa canh giờ sau, Ngô cục trường cầm một phần khế ước tới.&
Chương672: Đấu giá hội (1)

- Huyền Diệp đại sư, đây là khế ước cửa hàng số hai mươi mốt phía đông, từ hôm nay trở về, cửa hàng hai mươi mốt là của ngươi, cho dù về sau đế quốc tra hỏi cũng sẽ toàn ta, sẽ không có quan hệ với các ngươi.

Ngô cục trường cũng đau thịt nhưng kiên định nói ra.

Diệp Huyền tiếp nhận khế ước, hắn thoáng ngạc nhiên, Ngô cục trường chọn lựa vị trí cửa hàng cũng là bên cạnh cửa hàng La gia.

Khó trách ngày hôm qua dám người Hoàng Chung nói phải quy hoạch cửa hàng ở phường thị phía đông, tại sao trùng hợp như thế, thì ra cửa hàng bên cạnh lại thuộc về Thành Kiến Ti.

- Huyền Diệp đại sư, cửa hàng này là của ngươi, chuyện Thành Kiến Ti chúng ta...

Diệp Huyền khoát khoát tay:

- Ngô cục trường, ngươi đi đi, chuyện hôm nay dừng ở đây, sau này người Thành Kiến Ti còn dám gây phiền toái cho ta sẽ không có đơn giản như vậy đâu.

Ngô cục trường nghe xong vui mừng, biết rõ chuyện này cuối cùng đã được giải quyết.

Nếu Diệp Huyền tha thứ hắn, như vậy Luyện Khí Phường cũng không có vấn đề gì.

Vừa vặn Hủ Lịch đại sư ở đây, Ngô cục trường và Cố thống lĩnh đều nhìn về Hủ Lịch đại sư.

- Nếu Huyền Diệp đại sư tha thứ hai người các ngươi, Luyện Khí Phường tự nhiên cũng không gây phiền toái nữa, các ngươi yên tâm trở về đi, Luyện Khí Phường sẽ tiếp tục hợp tác với các ngươi.

- Vậy thì đa tạ Hủ Lịch đại sư.

Trong lòng hai người vui mừng, chuyện này cuối cùng đã giải quyết viên mãn.

- Có chút người làm xằng làm bậy, ta thấy Ngô cục trường không nên dùng tiếp.

Hủ Lịch nhìn sang đám người Hoàng Chung, nhàn nhạt nói ra.

Ngô cục trường vẻ mặt xem thường nhìn đám người Hoàng Chung, trong nội tâm hận không thể lột da đám người này, không phải đám người này thì mình làm sao chọc ra một đống rắc rối như vậy?

Hắn chắp tay với Cố thống lĩnh, nói:

- Cố thống lĩnh, mấy gia hỏa này không phải thành viên Thành Kiến Ti chúng ta, hôm qua bọn chúng không còn thân phận thành viên Thành Kiến Ti lại làm xằng làm bậy tại đế đô, ta là cục trưởng Thành Kiến Ti, hôm nay cũng thông báo với Thiên Long vệ, kính xin Cố thống lĩnh giải đám người này vào thiên lao, khảo vấn bọn chúng làm thế có âm mưu gì.

- Ngô cục trường, không muốn ah.

Đám người Hoàng Chung nghe xong liền kêu to, vẻ mặt tuyệt vọng.

- Thiệu Quân đội trường, chuyện này giao cho ngươi xử trí.

Cố thống lĩnh thản nhiên nói với Thiệu Quân.

Hắn cũng biết sở dĩ Ngô cục trường làm như vậy chính là làm tư thái trước mặt Diệp Huyền mà thôi.

- Đi!

Đám người Thiệu Quân hung thần ác sát, tại lúc này đám người Hoàng Chung kêu gào thê thảm và bị kéo ra bên ngoài.

Nếu như không phải Hoàng Chung, bọn họ cũng không chọc vào phiền toái này, đám người Hoàng Chung sẽ nếm mùi đau khổ trong thiên lao.

Kế tiếp đám người Cố thống lĩnh trò chuyện một lúc sau đó rời đi.

Diệp Huyền hôm nay cho Thiên Long vệ mặt mũi, Cố thống lĩnh cũng cực kỳ vui vẻ, thái độ với Diệp Huyền thập phần cung kính.

Diệp Huyền nhìn thấy đám người Cố thống lĩnh rời đi, hắn nhìn khế ước trong tay và mỉm cười.

Hắn không nghĩ tới mình vừa mở miệng là có thể ầm được khế ước cửa hàng tại phường thị mà các đại gia tộc trong Hạo Thiên đế quốc cũng phải ước mơ tha thiết.

Hắn cũng biết lần này có thể xảo trá thành công, chính mình bao nhiêu cũng có chút cáo mượn oai hùm dựa vào mặt mũi của Lục Ly đại sư.

- Hủ Lịch đại sư, đi, chúng ta đi gặp Lục Ly đại sư.

Diệp Huyền không phải người nhận ân huệ lại làm như không biết, hắn cũng nên gặp Lục Ly đại sư một lần.

Nội tâm Hủ Lịch mừng như điên, nói thật, Lục Ly đại sư là sư tôn của hắn nhưng hắn là đệ tử ký danh bình thường cũng rất khó gặp, có thể yết kiến sư tôn cũng làm hắn kích động.

- Ha ha, Huyền Diệp đại sư, lão phu oán ngươi sẽ đi qua, mau mau, đến nói với lão phu một chút, hai chủng tài liệu này là chuyện gì? Lão phu cảm thấy đổi thành vân diễm thạch sẽ tốt hơn một ít đấy?

Lục Ly đại sư hai ngày qua không ngừng nghiên cứu bản vẽ và mạch suy nghĩ của Diệp Huyền, hắn càng sợ hãi thán phục cách lựa chọn tài liệu.

Hiện tại vừa thấy được Diệp Huyền tới, hắn lập tức hưng phấn, lôi kéo Diệp Huyền hỏi cái này hỏi cái kia, liều mạng tiến hành nghiên cứu thảo luận.

Diệp Huyền bất đắc dĩ, hắn cũng phải giảng thuật, Lục Ly đại sư thỉnh thoảng lại hỏi vấn đề, qua nửa canh giờ mới xem như kết thúc.

- Sư tôn.

Hủ Lịch đại sư lúc này mới có thể lên tiếng.

Bộ dạng của sư tôn lúc trước làm cho Hủ Lịch đại sư kinh ngạc đến ngây người, hắn chưa bao giờ thấy qua có ai có thể thảo luận với sư tôn như thế, hơn nữa nhìn dạng là Huyền Diệp đại sư chiếm cứ chủ đạo đấy.

Hiện tại Hủ Lịch mới hiểu được vì cái gì sư tôn lại coi trọng Huyền Diệp đại sư như thế.

- Ah, ah, Hủ Lịch ah, ngươi tới rồi.

Lục Ly lúc này mới nhìn thấy Hủ Lịch, vỗ đầu một cái, hắn lại nhìn Diệp Huyền.

- Đúng rồi Huyền Diệp đại sư, ngày hôm qua ta nghe Hủ Lịch nói Thành Kiến Ti và Thiên Long vệ sinh ra một ít mâu thuẫn với ngươi, hiện tại vấn đề đã được giải quyết chưa?

- Đã sớm giải quyết, ta tới chính là nói chuyện này với ngươi, lúc này nhờ có Hủ Lịch đại sư hỗ trợ.

Diệp Huyền cười nhạt nói.

- Ân, Hủ Lịch, chuyện này ngươi làm rất không tệ, lão phu rất hài lòng.

Lục Ly nghe xong vuốt vuốt chòm râu, thoả mãn nói ra:

- Đúng rồi, có thời gian ngươi nên trao đổi với đám Lê Húc sư huynh nhiều hơn, luyện khí sư chúng ta luyện khí mới là bản chức.

- Vâng, đa tạ sư tôn dạy bảo.

Hủ Lịch kích động toàn thân run rẩy, nước mắt sắp chảy xuống.

Nhiều năm như vậy, hắn lần đầu tiên nghe được sư tôn kích lệ như thế.

Kế tiếp ba người thoáng trò chuyện một lát, Diệp Huyền cũng nói tới cửa hàng mình xảo trá được.

Không đợi Diệp Huyền nói xong, Lục Ly liền trực tiếp hiên ngang lẫm liệt khoát tay:

- Huyền Diệp đại sư, ngươi muốn phân cho ta một phần sao? Thứ này lão phu không đặt vào trong mắt, huống chi ta không thấy nhưng ta cũng có công, bằng không ngươi cũng làm gì được Thành Kiến Ti và Thiên Long vệ hay sao?

Diệp Huyền còn tưởng rằng lão già này thực hùng hồn, không nghĩ tới trong nháy mắt hắn lộ bản lính, chỉ thấy Lục Ly vuốt vuốt râu ria, đôi mắt tỏa sáng và thần thái bỉ ổi:

- Đương nhiên, ngươi thật sự muốn cảm tạ ta, ta cũng cố mà tiếp nhận, ta cũng không muốn thủ pháp luyện khí cao thâm gì đó của ngươi, tùy tiện nói cho ta biết mười loại tám loại là có thể...

- Ai ai, tiểu tử, ngươi cũng đừng nói không có, lão phu ta biết rõ ngươi khẳng định có không ít, mười loại tám loại quá nhiều, ba năm loại cũng được...
Chương673: Đấu giá hội (2)

Lục Ly đại sư lộ ra thần thái hèn mọn bỉ ổi, cho dù Hủ Lịch sùng bái hắn cũng phải trợn mắt há hốc mồm, á khẩu không trả lời được.

Diệp Huyền triệt để im lặng.

Lão già này nếu như đi buôn bán tuyệt đối còn khôn khéo hơn Hủ Lịch đại sư.

Hủ Lịch chỉ đợi một lát đã rời đi, mà Diệp Huyền lại bị Lục Ly lôi kéo tiếp tục.

Song phương nói chuyện phương diện luyện khí một lát, Lục Ly đại sư đột nhiên nghĩ đến cái gì, nói:

- Đúng rồi, không phải ngươi nói lúc trước cần một kiện huyền binh hay sao? Lão phu vốn chuẩn bị nghĩ biện pháp tìm tài liệu luyện một thanh cho ngươi, ta lại không tìm được thứ thích hợp, ba ngày sau đế đô sẽ có đấu giá hội cỡ lớn, nếu ngươi có thời gian có thể đi xem. Đấu giá hội trên đế đô thỉnh thoảng vẫn có tài liệu trân quý xuất hiện đấy.

- Đấu giá hội?

- Đúng thế.

Lục Ly đại sư gật gật đầu,

- Tại đế đô, mỗi quý đều có một hồi đấu giá hội, mà một năm sẽ có một đấu giá hội cỡ lớn, đấu giá hội cỡ lớn năm nay sẽ định vào bảy ngày sa.

Nội tâm Diệp Huyền đã có ý định.

Hắn có thể tìm được bảo vật trong đấu giá hội lần này.

Nhiều khi võ giả đạt được một ít bảo vật đặc biệt quý hiếm cũng sẽ không tùy ý bán ra, bọn họ sẽ chờ tới đấu giá hội tiến hành đấu giá.

Bởi vì cho dù một kiện bảo vật nào tiến vào đấu giá, giá trị của nó sẽ tăng lên gấp vài lần, cho dù là trải qua chiết khấu vẫn có thù lao khả quan.

- Có cơ hội ta sẽ đi xem.

Diệp Huyền gật gật đầu, đấu giá hội cỡ lớn của đế quốc, hắn thật sự nên đi xem một chút, hắn muốn biết có bảo vật gì xuất hiện.

Hắn đi ra khỏi Luyện Khí Phường đã là buổi chiều.

Diệp Huyền một đường đi về phủ đệ La gia.

Hắn đi được nửa đường đã có nam tử trung niên xuất hiện.

Người này mặc cẩm bào, huyền lực trong người nội liễm tới cực điểm, có khí tức thập phần nguy hiểm, xem bộ dáng hẳn là một tên Vũ Tôn lục giai tam trọng.

- Huyền Diệp đại sư sao? Lão phu Khúc Ngạo Vân, chủ nhân nhà ta muốn mời ngươi tới gặp.

Nam tử trung niên nhàn nhạt nói ra, trong giọng nói có chữ mời nhưng không có bao nhiêu cung kính.

Diệp Huyền không khỏi nhíu mày:

- Chủ nhân nhà ngươi? Chủ nhân nhà ngươi là ai? Mời ta có chuyện gì?

- Thật có lỗi, chuyện của chủ nhân ta làm thuộc hạ không dám nói bừa, lão phu chỉ cam đoan, thân pâận chủ nhân của ta không làm nhục đại sư.

Nam tử trung niên nhàn nhạt nói ra, thần thái mang theo một tia ngạo nghễ.

- Giả thần giả quỷ, ta không có hứng thú.

Diệp Huyền cười cười lạnh lùng, quay người định rời đi.

Thân thể nam tử trung niên ngăn cản trước mặt Diệp Huyền.

Diệp Huyền ngẩng đầu, xùy cười một tiếng:

- Như thế nào, chủ nhân nhà ngươi bảo ngươi mời ta như vậy? Người không biết còn tưởng rằng ngươi muốn bắt cóc ta đấy. Hạn ngươi ba giây tránh ra, nếu không ta sẽ gọi Thiên Long vệ tới, nhìn xem trị an đế đô có phải thật kém như vậy hay không?

Ánh mắt nam tử trung niên ngưng trọng, trầm giọng nói:

- Các hạ, không nên làm ta khó xử.

- Nếu như chủ nhân nhà ngươi thực tìm ta có việc, vậy thì tự mình đến gặp ta, lén lén lút lút tính toán cái gì, tránh ra.

Diệp Huyền quát một tiếng.

Ánh mắt nam tử trung lập loè vài cái, cuối cùng hắn tránh ra, ánh mắt nhìn thân ảnh Diệp Huyền biến mất trên đường cái.

Ngay sau đó sắc mặt nam tử trung niên khó coi đi vào một gian tửu lâu, trực tiếp tiến vào một gian phòng.

Trong gian phòng, một lão giả khí thế phi phàm lẳng lặng ngồi ở chỗ kia, đôi mắt sắc bén như chim ưng.

Sắc mặt nam tử trung niên hơi sợ hãi quì xuống:

- Cuồng Chiến Thái Thượng trưởng lão, thuộc hạ làm hư hại, kính xin Thái Thượng trưởng lão trách phạt.

Người này chính là Cuồng Chiến vẫn truy tung Diệp Huyền đến đế đô Hạo Thiên đế quốc.

Cuồng Chiến đi vào đế đô đầu tiên tìm Khúc gia dưới trướng Huyền Cơ Tông, mệnh lệnh Khúc gia đình chỉ tất cả hành động của gia tộc và tìm kiếm hai thanh niên.

Cuồng Chiến tin tưởng kẻ đánh chết con mình có tung tích tại nơi đây, có khả năng cực lớn đang ở đế đô Hạo Thiên đế quốc.

Bởi vì chỉ có ở chỗ này mới có thể tìm được phương pháp giải trừ minh tâm chủng.

Khúc gia cũng ở đế đô Hạo Thiên đế quốc, cũng là thế gia cấp bậc giống La gia, nhưng bối cảnh Huyền Cơ Tông lại bất tiện ở nơi này.

Lúc này có rất nhiều tin tức truyền tới.

Kết quả không có tin tức thanh niên tóc vàng, chợ đêm lại có tin tức có thanh niên tìm mua Tinh Phách Thạch truyền vào trong tai Cuồng Chiến đầu tiên.

Tuy người mua sắm Tinh Phách Thạch có hình dáng, tóc và dung mạo đều không phù hợp yêu cầu tìm kiếm nhưng trực giác nhạy cảm của Cuồng Chiến cho hắn biết, đây là kẻ mình muốn tìm.

Hắn kích động lập tức ra lệnh cho Khúc gia đi tìm kiếm kẻ này.

Chỉ là tiếc nuối là, người nọ chỉ xuất hiện tại chợ đêm một lần, ngay sau đó mất đi tung tích rất nhanh, mà Đồ Nhân Tôn Âm Thứu đi theo người này cũng chết ở ngoài thành.

Cuồng Chiến biết được tin tức như vậy, hắn cơ hồ khẳng định người này chính là hung thủ giết con mình.

Đồ Nhân Tôn Âm Thứu chính là Vũ Tôn lục giai nhị trọng thành danh trong đế đô Hạo Thiên đế quốc, cực kỳ tương tự Cuồng Phong con mình, người này có thể đánh chết Âm Thứu, đương nhiên có thể đánh chết Cuồng Phong.

Vì vậy Cuồng Chiến điều động tất cả tài nguyên, điên cuồng tìm tòi tung tích của người này.

Làm cho Cuồng Chiến tức giận là, mặc cho hắn tìm kiếm người này như thế nào, người này giống như đá chìm vào biển rộng, không có chút tung tích.

Thật vất vả tìm được một tia manh mối nhưng lại gián đoạn, từ đó Cuồng Chiến nổi trận lôi đình.

Mà người Khúc gia thấy Cuồng Chiến tức giận cũng kinh hồn táng đảm.

Cuồng Chiến thân là Thái Thượng trưởng lão Huyền Cơ Tông, tâm tính của hắn hết sức giảo hoạt, lập tức hiểu cứ tiếp tục tìm như vậy không có biện pháp.

Đế đô Hạo Thiên đế quốc to lớn như thế, cho dù là hoàng đế Hạo Thiên đế quốc muốn tìm người cũng không khác mò kim đáy biển, lại càng không cần phải nói hắn chỉ là trưởng lão Huyền Cơ Tông.

Diệp Huyền năm lần bảy lượt biến ảo hình thái, sau đó Cuồng Chiến tỉnh ngộ ra, hắn phải tìm người có được năng lực dịch dung rất mạnh.

Vì vậy hắn lập tức chuyển di mục tiêu, dứt bỏ manh mối trước kia, hắn chuyên môn tìm hiểu cao thủ không phải người đế quốc và xuất hiện cách đây không lâu.

Những tin tức này hội tụ cùng một chỗ.

Diệp Huyền lập tức hãy tiến vào trong mắt của Cuồng Chiến.

Cho dù thời gian Diệp Huyền xuất hiện hay bộ dạng của hắn đều ăn khớp với tin tức Cuồng Chiến khống chế.
Chương674: Cuồng Chiến thăm dò (1)

Nếu như Diệp Huyền không có gì bối cảnh, Cuồng Chiến khẳng định trực tiếp phái người bắt lấy Diệp Huyền trở về và tra hỏi nghiêm khắc.

Chuyện xảy ra ở phương thị ngày hôm qua đã sớm truyền bá trong đế đô, rất nhiều người cũng biết Diệp Huyền có bối cảnh Luyện Khí Phường.

Tuy Huyền Cơ Tông là đại thế lực nhưng Cuồng Chiến muốn bắt người có quan hệ với Luyện Khí Phường tại đế đô Hạo Thiên đế quốc thì hắn không làm được.

Một khi gây chuyện không tốt, thậm chí sẽ dẫn phát thế lực lớn xung đột.

Cho nên hắn mới có thể bato Khúc Ngạo Vân đi mời Diệp Huyền.

Mục đích của hắn không phải thật muốn mời Diệp Huyền, mà chỉ quan sát đối phương một chút, nhìn trên người Diệp Huyền có khí tức minh tâm chủng hay không.

Tuy Diệp Huyền không có đáp ứng Khúc Ngạo Vân mời, cũng không tới nhưng Cuồng Chiến ở trên lầu ba của tửu quán đều nhìn thấy rõ ràng.

Hắn cau mày thật sâu.

Một tên võ giả dính minh tâm chủng, cho dù là khu trừ minh tâm chủng nhưng vẫn có thể lưu lại một ít khí tức.

Từ trên người Diệp Huyền, Cuồng Chiến không cảm giác được khí tức minh tâm chủng.

- Chẳng lẽ kẻ này không phải hung thủ đánh chết con ta?

Nội tâm Cuồng Chiến vô cùng nghi hoặc, hắn cảm giác, cảm thấy, bằng vào Diệp Huyền không cách nào bài trừ hiềm nghi.

Nên biết người này có phải hung thủ đánh chết con mình hay không phải nghĩ biện pháp.

- Khúc Ngạo Vân, ngươi tới.

Cuồng Chiến thản nhiên nói.

- Vâng, Thái Thượng trưởng lão.

Khúc Ngạo Vân cẩn thận đi tới gần đó.

- Lão phu cần ngươi làm việc này thay ta.

Trong mắt Cuồng Chiến bắn ra một tia hàn quang, hắn âm thầm truyền âm nói gì đó.

Trong mắt Khúc Ngạo Vân sinh ra một tia hoảng sợ.

- Thái Thượng trưởng lão, nghe nói người này có quan hệ với Luyện Khí Phường, nếu như chuyện này náo lớn, chỉ sợ Huyền Cơ Tông chúng ta...

Khúc Ngạo Vân cẩn thận nói ra.

- Chỉ cần ngươi cẩn thận một chút thì không ai biết là ngươi làm.

Cuồng Chiến lạnh lùng nói.

- Vâng!

Khúc Ngạo Vân đành phải cung kính xuống dưới, dựa theo an bài của Cuồng Chiến mà làm việc.

Nhìn Khúc Ngạo Vân rời đi, đôi mắt Cuồng Chiến bắn ra hào quang điên cuồng.

- Đừng nói có quan hệ với Luyện Khí Phường, cho dù làlục Ly đánh chết con ta, lão phu cũng sẽ cho hắn biết hậu quả.

Trên đường cái, Diệp Huyền bất động thanh sắc quay về phủ đệ La gia.

- Diệp thiếu, ngươi trở lại.

Hai hộ vệ La gia cung kính hành lễ với Diệp Huyền, hai mắt tỏa sáng.

- Ân.

Diệp Huyền gật gật đầu, lúc này đi vào cửa lớn.

Chờ bóng lưng Diệp Huyền biến mất, hai gã hộ vệ vẫn kích động không thôi.

Từ khi tin tức ở phường thị truyền ra, hiện tại cả La gia tràn ngập sùng bái với diệp Huyền.

Tất cả mọi người biết rõ, Huyền Diệp đại sư có quan hệ thân thiết với Luyện Khí Phường.

Đối với thế gia như La gia mà nói không thể nghi ngờ là chuyện thập phần hưng phấn nhất.

Diệp Huyền trở lại gian phòng của mình, hắn nhanh chóng đánh ra vài đạo cấm chế phong tỏa gian phòng của mình.

- Không nghĩ tới Cuồng Chiến vẫn chưa hết hi vọng, vậy mà tìm được đến đế đô.

Diệp Huyền cau mày một lúc.

Trên đường cái, thời điểm Khúc Ngạo Vân ngăn cản hắn thì hắn đã cảm giác có ánh mắt trên tửu lâu nhìn chằm chằm vào mình.

Cuồng Chiến cho rằng mình không phát hiện nhưng đối với Cuồng Chiến điều tra, Diệp Huyền đã biết rõ từ đầu tới cuối.

Hắn vẫn không có hành động gì giống như chưa hề biết.

- Khá tốt trên người của ta không có khí tức minh tâm chủng, Cuồng Chiến nhiều nhất chỉ hoài nghi ta mà thôi.

Diệp Huyền rất rõ ràng, nếu như Cuồng Chiến xác định hắn đánh chết Cuồng Phong thì hôm nay không phải là thăm dò, tuyệt đối sẽ ra tay đánh chết mình..

Nhưng hắn không có ra tay, cũng không có nghĩa nguy cơ của mình đã giải trừ.

Diệp Huyền rất hiểu loại người như Cuồng Chiến, dùng tính cách không đạt được mục đích không bỏ qua của Cuồng Chiến, hắn tuyệt đối sẽ có hành động lhacs.

- Chờ ta có đầy đủ thực lực, ta chắc chắn sẽ đạp vào Huyền Cơ Tông.

Đôi mắt Diệp Huyền bắn ra một tia lãnh ý, nếu như không phải vì bảo hộ liên minh mười ba nước, hắn đường đường Tiêu Dao Hồn Hoàng cần gì phải ẩn nấp như thế.

- Diệp thiếu, ngươi trở lại?

Đúng lúc này ngoài cửa có tiếng La Thành vang lên.

Diệp Huyền mở cửa, lúc này mới phát hiện thì ra La Mẫn gia chủ đã ở đây.

Diệp Huyền nghi ngờ nói:

- La gia chủ, La Thành, các ngươi tìm ta có việc?

Không có chuyện gì hai người bọn họ sẽ không cùng nhau tới đây.

- Diệp thiếu, đa tạ ngươi chuyện ngày hôm qua.

La Mẫn gia chủ khom người hành lễ thật sâu.

Diệp Huyền khoát khoát tay, cười nói:

- Nếu như là chuyện ngày hôm qua thì ngươi không cần phải cảm tạ ta, nếu không vì ta thì La gia các ngươi cũng không gặp phải chuyện này.

Diệp Huyền không phải nói bậy, chuyện ngày hôm qua là do mình xung đột với Tần Vũ mới liên quan đến La Thành, không có mình, nói không chừng Tần Vũ cũng không nhìn chằm chằm vào La gia.

- Diệp thiếu ngươi có chỗ không biết.

La Mẫn cười khổ một tiếng, sau đó hắn thở ra một hơi, nói:

- Kỳ thật cho dù không có Diệp thiếu ngươi, La gia chúng ta cũng khó chống đỡ tiếp.

Diệp Huyền cau mày, nói:

- Vì sao?

- La gia chúng ta vốn đi theo Mộ Dung gia, nhưng những năm qua La gia chúng ta xung đột với Khúc gia càng ngày càng nghiêm trọng, không ít sản nghiệp đã bị chèn ép rất lợi hại, nếu như không phải Khúc gia cố kỵ Mộ Dung gia, chỉ sợ La gia chúng ta phải đóng cửa rồi, tuy như thế, trong thời gian vài năm qua, kỳ thật Mộ Dung gia cũng sớm có ý định vứt bỏ La gia, cho nên nói dù không có chuyện ngày hôm qua, sản nghiệp La gia cũng khó mà kinh doanh tiếp.

Diệp Huyền giật mình, hắn nghĩ tới thời điểm gặp La Thành lần đầu tiên, La Thành đã bị trưởng lão Khúc gia đuổi giết, nếu như không phải mình ra tay, La Thành đã sớm vẫn lạc rồi.

- Đúng thế, ngươi có biết Khúc Ngạo Vân hay không?

Đột nhiên Diệp Huyền nghĩ tới cái gì đó và nói:

- Khúc Ngạo Vân, ngươi nói là Khúc gia chủ sao?

La Mẫn nói ra:

- Khúc Ngạo Vân chính là đệ tử đế đô Hạo Thiên đế quốc, Khúc gia vốn chỉ là tiểu gia tộc trong đế đô, còn kém hơn thế gia rất nhiều, nhưng Khúc Ngạo Vân từ nhỏ thể hiện ra thiên phú thập phần không tệ, mười tám tuổi đã gia nhập Huyền Cơ Tông, từ đệ tử ngoại môn tiến lên thành đệ tử hạch tâm, về sau trở thành một chấp sự của Huyền Cơ Tông.

Hơn ba mươi năm trước, Khúc Ngạo Vân trở lại Khúc gia, trở thành Khúc gia chủ, hơn nữa hắn có được Huyền Cơ Tông nâng đỡ nên phát triển nhanh chóng, chỉ dùng thời gian hai mươi năm ngắn ngủi trở thành thế gia trong đế đô, hơn nữa còn là thế gia thập phần cường đại.
Chương675: Cuồng Chiến thăm dò (2)

- Hơn nữa thực lực Khúc Ngạo Vân rất mạnh, hắn là Vũ Tôn lục giai tam trọng.

Diệp Huyền gật đầu nói:

- Nói như vậy Khúc gia đã sớm là một phân đà của Huyền Cơ Tông từ lâu rồi?

La Mẫn gật gật đầu:

- Có thể nói như vậy, tuy Khúc gia cũng muốn trở thành hào phú nhưng trên cơ bản rất khó, cho dù Khúc Ngạo Vân có đột phá triowr thành Vũ Vương thất giai cũng giống như vậy. Bởi vì đế quốc cực kỳ hiểu tình hình của Khúc gia, sẽ không cho phép Khúc gia lớn mạnh trong đế đô.

- Khúc gia, kinh doanh chủ yếu là cái gì?

Đột nhiên Diệp Huyền hỏi.

- Giống như La gia chúng ta, chúng ta kinh doanh linh dược và dan dược đột phá, La gia chúng ta là thế gia linh dược, đã từng bồi dưỡng được không ít luyện dược sư, chỉ có điều Khúc gia bởi vì có Huyền Cơ Tông đến đỡ, cho nên mấy năm gần đây phát triển rất nhanh, cũng chiếm không ít thị trường của La gia ta, La gia chúng ta có hai chủng đan dược cho nên mới có thể duy trì được.

La Mẫn dừng một lúc mới nói tiếp:

- Kỳ thật trừ La gia và Khúc gia ra, trong đế đô có không ít gia tộc đều kinh doanh sinh ý đan dược, bởi vì sinh ý đan dược là thứ võ giả tiêu hao nhanh nhất, cũng có lợi nhuận tương đối cao, tỷ như Tần gia hôm qua, sinh ý đan dược chiếm tỷ lệ lớn trong sinh ý của bọn họ.

Nói đến đây sắc mặt La Mẫn mờ nhạt, hắn ngẩng đầu, trong ánh mắt đột nhiên bắn ra hào quang kiên định, hắn nói:

- Kỳ thật ta hôm nay đến tìm Diệp thiếu là muốn hỏi một chút, Diệp thiếu gia tộc của ngươi kinh doanh là cái gì, nếu như có thể La gia chúng ta muốn phụ thuộc gia tộc của Diệp thiếu.

Diệp Huyền nghe lời này cũng giật mình, hắn thật không ngờ La Mẫn lại nói như thế.

Hình như biết rõ Diệp Huyền giật mình, La Mẫn cười khổ nói:

- Ta cũng biết gia tộc Diệp thiếu không nằm ở đế quốc, nhưng đây cũng là vì La gia chúng ta không có biện pháp nào, qua nhiều năm như vậy, La gia chúng ta đều phụ thuộc Mộ Dung gia sinh tồn, vốn cũng có chút giật gấu vá vai, hiện tại mất đi Mộ Dung gia che chở, có thể nói tiếp tục như vậy không bao lâu chúng ta cũng phải rời khỏi đế đô.

- Tả rời đi cũng không có gì nhưng dùng thù hận giữa La gia và Khúc gia, chỉ cần La gia chúng ta không còn là thế gia, nhất định sẽ bị Khúc gia hung hăng đả kích, đến lúc đó La gia không có cơ hội sinh tồn.

Diệp Huyền cười nói:

- Vì sao ngươi tin tưởng ta? Hơn nữa ngươi cũng nói gia tộc ta không tại Hạo Thiên đế quốc, dường như không có bao nhiêu trợ giúp với La gia các ngươi? Huống chi La gia các ngươi có thể mang cho ta cái gì?

La Mẫn nói:

- Gia tộc Diệp thiếu không nằm trong đế quốc, nhưng chỉ cần Diệp thiếu ngươi cũng đủ làm chúng ta tin tưởng, ta nghe khuyển tử nói chuyện của Diệp thiếu tại Luyện Khí Phường, lại có chuyện hôm qua, Diệp thiếu ngươi không có cùng xuất hiện với Luyện Khí Phường, nhưng Diệp thiếu ngươi nói chuyện với Lục Ly đại sư một hồi, từ đó đáp quan hệ thân mật với Luyện Khí Phường cực nhanh, bởi vậy có thể thấy được, Diệp thiếu ngươi lai lịch thập phần cao quý, cao quý đến mức Lục Ly đại phải bán mặt mũi, với thiên phú Diệp thiếu ngươi, ngay cả Lục Ly đại sư cũng xem trọng, bất kể là loại nào cũng làm ta quyết định.

- Về phần gia tộc Diệp thiếu không tại đế đô, vậy cũng không có gì, cũng như Khúc gia, có đôi khi chỉ cần một danh hào cũng đủ trợ giúp La gia chúng ta..

- Huống chi chỉ dựa vào quan hệ giữa Diệp thiếu và Luyện Khí Phường cũng đủ giúp La gia dừng chân tại đế đô.

Không thể không nói La Mẫn nói rất thành khẩn, cũng mang lời trong nội tâm biểu đạt ra ngoài.

Kỳ thật phụ thuộc gia tộc Diệp Huyền chỉ là một cớ, mặc kệ gia tộc Diệp Huyền có ra mặt hay không, chỉ dựa vào quan hệ giữa Diệp Huyền và Luyện Khí Phường cũng đủ giúp La gia đứng chân trong đế đô.

Mà nếu mất đi quan hệ với Diệp Huyền, La gia bị Mộ Dung gia dứt bỏ, con đường sau này cũng mất đi ánh sáng.

Làm ra này quyết định, La Mẫn cũng trải qua tranh đấu nội tâm rất nhiều..

Thậm chí trong khoảng thời gian Diệp Huyền không có mặt, hắn triệu tập trưởng lão trong gia tộc tiến hành hội nghị mấy canh giờ.

Cho dù quá trình hội nghị thảo luận kịch liệt nhưng đến cuối cùng tất cả trưởng lão La gia đều đồng ý đề nghị của La Mẫn.

Làm bọn họ rung động lớn nhất chính là chuyện Cố thống lĩnh và Ngô cục trường sáng hôm nay.

Nếu không có Diệp Huyền hỗ trợ, ngày hôm qua La gia của bọn họ tuyệt đối sẽ ăn nhiều thua thiệt, mất đi Mộ Dung gia che chở, chỉ cần một tiểu đội chấp pháp của Thành Kiến Ti và tiểu đội tuần tra Thiên Long vệ cũng không phải La gia có thể ngăn cản.

Trái lại Diệp Huyền vừa ra mặt thì chuyện này cũng khác biệt.

Thiên Long vệ thống lĩnh và Thành Kiến Ti Ngô cục trường tự mình đến nhà xin lỗi, thái độ thành khẩn, tràng cảnh kia làm bọn họ rung động.

La gia tồn tại trong đế đô cũng có mấy trăm năm lịch sử, nhưng loại tràng diện này bọn họ lần đầu tiên gặp được, lúc trước Mộ Dung gia cũng chưa từng hưởng thụ đãi ngộ như thế.

Huống chi hôm nay La gia nhìn như thường thường vững vàng, kỳ thật chẳng khác gì lục bình không rễ.

Một khi Diệp Huyền rời đi, như vậy La gia của bọn họ sẽ lâm vào nguy cơ to lớn.

Bởi vậy trải qua thảo luận, đám người La Mẫn đều quyết định theo sau phụ thuộc Diệp Huyền.

Trong nội tâm Diệp Huyền cũng động tâm.

La gia có thể trở thành một đại thế gia Hạo Thiên đế quốc cũng có nội tình của mình.

Luận tài phú, La gia còn kém ba đại gia tộc mình thu phục tại thành Hắc Thạch nhưng luận nội tình, La gia lại hơn xa ba gia tộc kia.

Muốn đối kháng Huyền Cơ Tông, thành lập một thế lực to lớn, thế là thứ không thể thiếu.

Nghĩ tới đây Diệp Huyền cũng lên tiếng:

- Muốn phụ thuộc ta cũng không phải không được, ta có một điều kiện.

La Mẫn sớm chờ Diệp Huyền lên tiếng, lúc này kích động không thôi:

- Không biết Diệp thiếu nói điều kiện gì?

Diệp Huyền liếc hắn một cái,

- Nếu như phụ thuộc ta, như vậy tuyệt đối không có thể lại liên quan tới thế lực khác, phải chỉ thuần phục Huyền Diệp ta, điểm này ngươi có thể làm được?

La Mẫn không biết Diệp Huyền muốn nói cái gì, hắn vốn cực kỳ khẩn trương, nghe nói như thế liền kinh hô thành tiếng, hắn thở ra một hơi.

- Diệp thiếu còn xin yên tâm, đây là chuyện đương nhiên, La gia ta không phải đại gia tộc nhưng cũng không phải một gia tộc chần chờ.

Diệp Huyền gật gật đầu:

- Nếu như thế dẫn ta đi xem cửa hàng La gia một chút.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom