• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Huyền Thiên Hồn Tôn

  • Chương 726-730

Chương726: Sinh Tức Đằng (2)

Dường như cảm nhận được Diệp Huyền tin tưởng, lại cân nhắc đến bối cảnh bao sương thiên cấp cho nên luyện hồn sư của ghế hoàng cấp không đấu giá.

- Hiện tại có bằng hữu nào đấu giá không, có ai ra giá cao hơn bốn trăm vạn không?

Trên đài đấu giá, đấu giá sư nhìn bốn phía, hắn hỏi theo lệ cũ.

- Nếu không có ai ra giá, như vậy...

Thời điểm đấu giá sư sắp hạ chùy, đột nhiên có giọng nói nhàn nhạt vang lên.

- Bốn trăm linh một vạn.

Xôn xao.

Toàn trường xôn xao, quay đầu nhìn lại, giọng nói tới từ bao sương thiên cấp.

- Là Chu Thanh Ngọc.

Diệp Huyền cau mày ra giá.

- Năm trăm vạn!

Hắn trực tiếp thêm một trăm vạn.

- Năm trăm linh một vạn.

Khóe miệng Chu Thanh Ngọc mỉm cười, hắn lạnh lùng nhìn sang chỗ của Diệp Huyền.

Lúc trước Diệp Huyền và Đông Phương Tử Ti có bộ dạng thân mật như thế làm hắn thập phần khó chịu, bởi vậy hắn quyết định làm Diệp Huyền đẹp mặt trên đấu giá lần này.

- Đại ca quả nhiên là đại ca.

Chu Khinh Vi đứng bên cạnh hưng phấn không thôi.

- Ồ, tại sao Chu Thanh Ngọc lại náo với Huyền Diệp?

- Chẳng lẽ là vì Đông Phương Tử Ti.

Hai người Tần Vũ và Mộ Dung Vân Nghĩa lúc này cũng sững sờ, chợt bừng tỉnh đại ngộ, khóe miệng bọn họ nở nụ cười lạnh.

Trong rạp, sắc mặt Diệp Huyền lúc này âm trầm như nước, hắn làm sao không nhìn ra Chu Thanh Ngọc đang cố ý buồn nôn chính mình.

Diệp Huyền tuyệt đối không buông tha Sinh Tức Đằng, hắn phải mua được bằng mọi giá.

- Sáu trăm vạn.

Diệp Huyền lạnh lùng ra giá.

- Ha ha, hồn tinh Sinh Tức Đằng đặc thù như thế, bản thiếu gia ngược lại muốn mua sắm vuốt vuốt vuốt vuốt, sáu trăm linh một vạn.

Chu Thanh Ngọc lãnh đạm lên tiếng, giọng nói của hắn vang vọng phòng đấu giá mang theo một tia cười lạn.

- Là Chu gia Chu Thanh Ngọc.

- Đệ tử thiên tài Lam Quang học viện, thiên tài chói mắt nhất Chu gia.

- Tại sao hắn chống lại Huyền Diệp?

Trên phòng đấu giá xôn xao không thôi, trong hai bao sương thiên cấp đang so đấu với nhau.

Người trong bao sương thiên cấp là nhân vật uy tín không nhỏ, tuy không nhìn thấy bóng dáng nhưng giọng nói dễ nghe, ai cũng có thể nhìn ra.

Bởi vậy Chu Thanh Ngọc mới mở miệng đã bị người ta đoán ra thân phận.

Lúc trước Diệp Huyền và La Thành tiến vào phòng số 21 cũng bị không ít đệ tử hào phú nhìn thấy, bởi vậy thân phận của phòng số 21 cũng truyền ra ngoài.

Nhìn thấy người trong bao sương thiên cấp là ai, rất nhiều quý tộc và võ giả nơi đây hưng phấn.

- La gia quá mức không lý trí, đắc tội một trong bốn đại hào phú Tần gia cũng thôi đi, lúc nào lại chọc tới Chu gia rồi?

Đừng nghe Chu Thanh Ngọc nói là mua vuốt vuốt vuốt vuốt, mỗi lần tăng giá chỉ hơn Huyền Diệp một vạn, rõ ràng đang buồn nôn đối phương.

- Bảy trăm vạn.

Diệp Huyền bất động thanh sắc, tiếp tục ra giá.

- Bảy trăm linh một vạn.

Quả nhiên Chu Thanh Ngọc chỉ tăng thêm một vạn.

- Một ngàn vạn.

Diệp Huyền lạnh lùng nói, giọng nói vang lên nhàn nhạt.

- Họ Chu, nghe nói Chu gia các ngươi là một trong bốn đại hào phú, không đến mức mỗi lần tăng gia chỉ tăng một vạn a? Người biết rõ nhận ra ngươi là Chu gia đại công tử, người không biết còn tưởng là dế nhĩu ở trong xó xĩnh nào bò ra ngoài đấy.

Diệp Huyền nói lời này làm toàn trường hưng phấn.

Đây là tiết tấu trở mặt với nhau ah.

Đấu giá hội có nhiều người tham gia, vật phẩm bán đấu giá ít, trên cơ bản chín thành người tới đây chỉ để xem náo nhiệt, cho nên khách quý náo càng hung ác bọn họ càng vui vẻ.

Sở dĩ nguyện ý bỏ tiền tham gia đấu giá hội này chính là vì muốn biết một chút về bảo vật, cũng muốn xem các gia tộc giao phong với nhau.

Không nghĩ tới đấu giá hội vừa mới bắt đầu mà hai bao sương thiên cấp cũng đã đấu nhau, lúc này làm mọi người hưng phấn hô lên.

Vừa nghe những lời kia liền chậc chậc lưỡi, La gia cũng thật to gan, dám nói với Chu gia đại công tử như vậy, nếu như nói Chu gia đại công tử là dế nhũi, như vậy cả Hạo Thiên đế quốc này chẳng có người giàu có.

Nhưng mỗi lần Chu Thanh Ngọc chỉ tăng giá một vạn cũng làm mọi người hiểu hắn đang cố ý buồn nôn Huyền Diệp chứ không phải thực vì Sinh Tức Đằng.

Chu Thanh Ngọc lạnh lùng lên tiếng;

- Như vậy thì coi là rễ hành gì? Bản thiếu gia nguyện ý ra giá như thế thì liên quan gì tới ngươi, có tiền cứ tiếp tục tăng giá, không bỏ ra nổi thì thôi, tính là cái gì chứ.

- Thật không? Nghe nói Chu đại công tử tài lực hùng hậu ah, đã như thế chúng ta đổi phương thức, huyền tệ ra quá không có ý nghĩa, không bằng đổi huyền thạch, tại hạ ra một ngàn khối huyền thạch hạ phẩm mua hồn tinh Sinh Tức Đằng.

Diệp Huyền lên tiếng trào phúng, hắn nói chuyện giống như đùa giỡn:

- Không biết Chu đại công tử có thể ra bao nhiêu?

Một ngàn khối huyền thạch hạ phẩm?

Xôn xao.

Toàn trường lập tức sôi trào.

Huyền tệ, huyền thạch đều là tiền thông dụng.

Nhưng luận giá trị huyền thạch hoàn toàn vượt qua huyền tệ.

Bởi vậy trong tình huống có thể dùng huyền tệ thì không ai sử dụng tới huyền thạch.

Một ngàn huyền thạch hạ phẩm là một ngàn vạn huyền tệ, biểu hiện giá trị như nhau nhưng trong mắt mọi người, giá trị của huyền thạch cao hơn huyền tệ nhiều lắm.

Quả nhiên Diệp Huyền vừa ra một ngàn huyền thạch hạ phẩm, Chu Thanh Ngọc lập tức không ra giá.

Nếu như Diệp Huyền tiếp tục tăng giá huyền tệ, như vậy hắn hoàn toàn có thể lại tăng giá tiếp, nhưng Diệp Huyền ra giá là huyền thạch, lập tức làm hắn kiêng kị, một khi hắn tiếp tục báo giá, đối phương lại không muốn chẳng phải hắn ăn thiệt thòi?

- Như thế nào? Chu đại công tử không ra giá hay sao? Có phải trên người không có huyền thạch? Không có thì nói với ta một tiếng, ta ngược lại có thể cho ngươi mượn một ít.

Thấy Chu Thanh Ngọc cả buổi không nói lời nào, Diệp Huyền lập tức trào phúng nói nói.

- Ha ha, một ngàn khối huyền thạch hạ phẩm, các hạ đúng là biết ra giá, nếu ngươi đã khát vọng với hồn tinh Sinh Tức Đằng như thế tại hạ cũng làm người tốt.

Chu Thanh Ngọc mỉa mai nói ra:

- Dùng một ngàn khối huyền thạch hạ phẩm mua sắm một khối giá mấy trăm vạn huyền tệ, các hạ quả thật là tài đại khí thô ah, ha ha ha ha ha.

- Được rồi, vị tiên sinh này dùng một ngàn khối huyền thạch hạ phẩm mua được hồn tinh Sinh Tức Đằng đặc thù, ta chúc mừng vị tiền sinh này.

Đấu giá sư thấy tình huống như thế cũng gõ chùy kết thúc.

Người trong phòng đấu giá nhìn sang bao sương của Diệp Huyền đều lộ ra vẻ mặt im lặng, mặc cho ai cũng biết La gia Huyền Diệp là bị Chu gia Chu Thanh Ngọc công tử buồn nôn.
Chương727: Thanh Cương giáp (1)

- Diệp thiếu, ngươi dùng một ngàn khối huyền thạch hạ phẩm mua hồn tinh Sinh Tức Đằng?

La Thành cũng ngây ngốc sau đó lên tiếng.

- Một ngàn khối huyền thạch hạ phẩm, không lỗ.

Diệp Huyền cười nhạt nói ra, đối với hắn mà nói chỉ cần là thứ có thể dùng tiền mua thì không tính là thiệt thòi.

Sở dĩ hắn ra giá một ngàn huyền thạch hạ phẩm cũng vì hù dọa Chu Thanh Ngọc.

La Thành đảo mắt vài cái, không cách nào lý giải lý luận của Diệp Huyền.

Kế tiếp đấu giá tiếp tục.

Có Diệp Huyền và Chu Thanh Ngọc giao phong với nhau cho nên đấu giá càng nóng nảy, đấu giá lẫn nhau càng kịch liệt, thậm chí một ít khách quý cũng tiến hành đấu giá.

- Được rồi, hiện tại chúng ta sắp đấu gi chính là một kiện bảo vật của đế quốc đệ nhất luyện khí đại sư Lục Ly đại sư luyện chế.

Đấu giá sư áo bào xanh vung búa, lúc này một cái khay được mang từ phía sau ra.

- Lục Ly đại sư luyện chế bảo vật?

- Rốt cuộc là loại vật nào?

- Hiện tại Lục Ly đại sư rất ít ra tay, cho dù bảo vật lúc trước của hắn cũng có giá trị ngàn vàng.

Phòng đấu giá lên nghị luận liên tục.

- Bảo vật này chắc hẳn sẽ làm rất nhiều võ giả yêu thích, bởi vì nó có thể gia tăng năng lực sinh tồn của ngươi thật lớn, đúng vậy, nó chính là một kiện huyền giáp, tên nó là Thanh Cương giáp.

Lão giả kia lập tức xốc tơ lụa đang che bảo vật ra, lúc này một kiện nội giáp có màu xanh bóng loáng xuất hiện, nó tỏa sáng rực rỡ dưới ánh đèn.

- Thanh Cương giáp dùng Thanh Huyền Cương làm chủ liệu, hỗn hợp Kim Liên Ti, Ngọc Thiết Thạch và bao gồm nhiều tài liệu luyện chế mà thành, có thể giảm bớt tổn thương lên võ giả rất lớn, tăng lên lực phòng ngự bản thân, chính là cực phẩm trong huyền giáp ngũ giai, tuyệt đối là siêu giá trị, tuyệt đối không nên bỏ qua.

- Hơn nữa Thanh Cương giáp là do Lục Ly đại sư năm xưa tự tay luyện chế, giá trị của nó không bình thường.

- Thanh Cương giáp, giá khởi điểm một ngàn vạn huyền tệ, mỗi lần đấu giá không được thấp hơn mười vạn huyền tệ, hiện tại bắt đầu đấu giá.

Lão giả áo xanh hét lớn một tiếng, lập tức bắt đầu đấu giá.

- Thanh Cương giáp.

Nhìn qua nội giáp trước mặt, Diệp Huyền dùng huyền thức cẩn thận quan sát.

Nội giáp phòng ngự luôn luôn quý hiếm hơn bảo vật và vũ khí ngang giai, một kiện nội giáp tốt thậm chí có thể được vô số võ giả truy cầu, Diệp Huyền nhìn ra Thanh Cương Giáp có thể đứng hàng thượng phẩm trong ngũ giai, hẳn là thời điểm Lục Ly còn là luyện khí sư lục giai chế tạo mà thành.

Nếu không phỉa phẩm giai quá thấp, không có đạt tới lục giai, nếu không bảo vật như vậy có thể được đưa lên làm vật phẩm áp trục.

Trong lúc Diệp Huyền suy nghĩ, cả đấu giá hội đã lâm vào nóng bỏng điên cuồng, bản thân huyền giáp phòng ngự đã cực kỳ thưa thớt, gặp phải thứ tốt càng khó, hôm nay gặp được một kiện tự nhiên phải đấu giá một phen.

- Hai ngàn vạn.

- Hai ngàn năm trăm vạn.

- Ba ngàn vạn.

- Ba ngàn năm trăm vạn.

- Ba ngàn tám trăm vạn...

Giá cả Thanh Cương giáp không ngừng tăng lên chóng mắt, rất nhanh đã vượt qua bốn ngàn vạn, hơn nữa vẫn còn tăng vọt.

- Bốn ngàn năm trăm vạn!

Một giọng nói từ bao sương thiên cấp truyền ra, chính là Tần Vũ.

- Bốn ngàn sáu trăm vạn.

Lại có giọng nói vang lên, chính là Chu Thanh Ngọc.

- Bốn ngàn tám trăm vạn.

Trong bao sương khác cũng có tiếng nói vang lên, nghe giọng nói hiển nhiên là một đệ tử trẻ tuổi.

Đấu giá nóng bỏng như thế, không ít võ giả bình thường trong phòng đấu giá liên tục tươi cười và dừng đấu giá.

Cấp bậc ngũ giai chính là cấp độ của đám công tử ca trong đế đô, mà phương diện luyện khí cả Hạo Thiên đế quốc, Lục Ly đại sư nếu nói thứ hai sẽ không có người nào dám nói thứ nhất.

Bởi vậy cùng là huyền giáp ngũ giai cực phẩm chỉ cần dán lên nhãn hiệu Lục Ly thì chính là huyền giáp nghịch thiên trong đế quốc, không có một trong.

Kể từ đó tự nhiên sẽ dẫn tới vô số người tranh mua với nhau.

Có thể có được huyền giáp do Lục Ly đại sư luyện chế không chỉ bảo đảm tính mạng, càng là một loại biểu tượng tôn quý.

Không có người nào nguyện ý dễ dàng buông tha, lúc này ai cũng đấu giá điên cuồng.

- Sáu ngàn vạn.

Từ trong bao sương của Chu Thanh Ngọc có tiếng nói đạm mạc vang lên.

Lúc này đấu giá yên tĩnh trong ngắn ngủi, không ít người liên tục nhìn sang bao sương của Chu Thanh Ngọc.

- Là Chu gia Chu Thanh Ngọc công tử, xem ra hắn nhất định phải có Thanh Cương giáp rồi.

- Chu Thanh Ngọc chính là thiên tài của Lam Quang học viện, nghe nói nơi đó canhjt ranh kịch liệt, nếu như Chu Thanh Ngọc công tử có thể đấu giá được Thanh Cương giáp, khi đó hắn ở trong học viện như hổ thêm cánh.

Chu Thanh Ngọc làm ra tư thế bắt buộc phải có làm không ít thiên tài trong đế đô muốn cạnh tranh cũng phải buông tha, bọn họ không dám đắc tội Chu gia.

Chu gia tại đế đô có được thế lực khổng lồ, là một trong bốn đại hào phú, là thế lực nổi danh trong Hạo Thiên đế quốc.

Chu Thanh Ngọc cũng là đệ tử thiên tài kiệt xuất của Chu gia, người bình thường sẽ không muốn đắc tội thế lực khổng lồ như Chu gia.

Huống chi tài lực thế gia bình thường làm sao có thể so sánh với Chu gia.

- Sáu ngàn một trăm vạn.

- Sáu ngàn hai trăm vạn.

Nhưng người yêu thích Thanh Cương giáp cũng không ít, đặc biệt là Tần Vũ các công tử hào phú, mặc dù có cung kính với Chu Thanh Ngọc nhưng trước mặt bảo vật như thế tuyệt đối không muốn dễ dàng bỏ qua.

Huống chi thế lực của bọn họ cũng không sợ Chu Thanh Ngọc.

- Bảy ngàn vạn!

Trong bao sương thiên cấp, Chu Thanh Ngọc lại tăng giá gần ngàn vạn, đồng thời cũng có giọng nói lạnh nhạt vang lên.

- Các vị công tử thiếu gia, bán cho Chu Thanh Ngọc ta một chút mặt mũi.

Phòng đấu giá yên tĩnh lần nữa.

Thời điểm này cho dù người ngốc cũng hiểu Chu Thanh Ngọc bắt buộc phải có bảo vật này.

Những người muôn cạnh tranh, kể cả đám người Tần Vũ đều do dự.

Thấy tình cảnh này trên mặt Chu Thanh Ngọc cười nhạt một tiếng.

Lam Quang học viện, cạnh tranh kịch liệt, là nơi thiên tài các nơi trên Mộng Cảnh bình nguyên hội tụ tới đó, bọn họ cạnh tranh và thường xuyên xảy ra xung đột.

Thực lực của Chu Thanh Ngọc gần đây nửa vời.

Hiện tại có Thanh Cương giáp xuất hiện, hắn lập tức kích động không thôi.

Hiện tại hắn cũng đang mặc một huyền giáp ngũ giai nhưng chỉ là một đệ tử của Lục Ly đại sư luyện chế.

Tuy cũng coi như không tệ nhưng so với Lục Ly đại sư luyện chế còn kém hơn nhiều.

Chỉ cần mua được Thanh Cương giáp, tuyệt đối có thể giúp thứ tự của hắn trong học viện tăng lên, đối với hắn mà nói còn đáng giá hơn tiền nhiều.
Chương728: Thanh Cương giáp (2)

Ngũ giai huyền giáp, thuộc về nửa vời cấp bậc, một ít lục giai đã ngoài lớp người già cao thủ chướng mắt, bình thường Vũ Tông ngũ giai lại ra không dậy nổi giá, bởi vậy hiện tại cạnh tranh, đều là một ít đế đô thế gia công tử.

Chu Thanh Ngọc tin tưởng mình nói ra lời này thì mọi người sẽ cho hắn mặt mũi.

Huống chi bảy ngàn vạn chính là giá cao nhất của huyền giáp ngũ giai cực phẩm, tăng giá nữa không hợp thói thường.

Vào lúc này...

- Bảy ngàn linh mười vạn.

Lúc này giọng nói nghiền ngẫm vang lên, từ trong bao sương không xa truyền tới, đồng thời còn có giọng nói trào phúng xuất hiện:

- Đấu giá chỉ biết đấu giá bằng tài lực, từ khi nào dùng tới mặt mũi rồi? Chu Thanh Ngọc công tử, ngươi cũng quá khôi hài nha?

Mọi người liên tục nhìn sang, là người nào dám công nhiên đắc tội Chu gia đại công tử?

Vào lúc quay đầu nhìn sang mọi người ngạc nhiên, trên mặt lộ ra thần thái cổ quái.

- Là bao sương số 21.

- Nghe nói là bao sương La gia.

- Đấu giá lần trước cách hiện tại không lâu, Chu Thanh Ngọc vẫn tranh đấu với bao sương số 21, hiện tại báo ứng đến rồi.

Sắc mặt mọi người lúc này biến thành cực kỳ cổ quái

Bởi vì bọn họ cũng đều biết báo giá chính là Huyền Diệp.

Bản thân Chu Thanh Ngọc càng tức giận hơn nữa.

- Tiểu tử này.

Hắn cắn răng vừa mới chuẩn bị báo giá...

- Bảy ngàn hai trăm vạn.

Lời nói nhàn nhạt này chính là bao sương bên cạnh Chu gia.

- Ồ, giọng nói này chính là Viên gia Viên An thiếu gia.

- Viên An thiếu gia không phải đang khổ tu trong Lam Quang học viện sao? Tại sao hắn cũng trở lại.

Viên gia cũng là một trong bốn đại hào phú Hạo Thiên đế quốc, danh khí của Viên an cũng không dưới Chu Thanh Ngọc, cũng là đệ tử của Lam Quang học viện.

Nghe giọng nói này vang lên, sắc mặt Chu Thanh Ngọc lập tức biến đổi, dường như sắc mặt càng khó coi hơn Huyền Diệp tăng giá.

- Tám ngàn vạn!

Chu Thanh Ngọc lại tăng lên gần ngàn vạn, ánh mắt rét lạnh.

- Tám ngàn một trăm vạn!

Viên an theo sát phía sau, ngữ khí bình thản, không nghe ra sâu cạn trong đó nhưng từ thái độ mà nhìn cũng bắt buộc phải có Thanh Cương giáp.

Diệp Huyền thấy có người đấu giá liền tươi cười lắc đầu, không có tiếp tục tham gia.

- Chín ngàn vạn.

Chu Thanh Ngọc gào thét tức giận.

- Chín ngàn năm trăm vạn.

- Đáng giận, một ức!

Chu Thanh Ngọc gào thét giận dữ, ánh mắt đỏ rực.

Vốn Viên An bài danh cao hơn hắn trong Lam Quang học viện, nếu như đối phương đạt được Thanh Cương giáp, chẳng phải lại tăng lên rất cao?

Nếu như mình đạt được Thanh Cương giáp, thậm chí có khả năng vượt qua đối phương.

Giá tiền này vừa ra, toàn trường lập tức hoàn toàn yên tĩnh.

Một ức huyền tệ.

Một kiên huyền giáp ngũ giai cho dù là tác phẩm của Lục Ly đại sư cũng chỉ đạt tới năm sáu ngàn vạn mà thôi, không nghĩ tới vậy mà đạt tới một ức.

Quả nhiên sau khi ra giá một ức, Viên an cũng dừng cạnh tranh, hình như giá tiền này đã vượt qua dự toán của hắn.

- Thanh Cương giáp này rốt cục là của ta.

Thấy Viên an không hề ra giá, nội tâm Chu Thanh Ngọc lúc này thở ra một hơi, trong nội tâm vui mừng không nhỏ.

Trong bao sương của mình, Diệp Huyền lắc đầu:

- Nghe nói Viên An cũng là công tử hào phú của đế đô, hắn quá không có phách lực, mới một ức huyền tệ đã không ra giá, đến cuối cùng còn phải tới phiên ta lên sàn.

La Thành và La Mẫn vẻ mặt kinh hãi nói ra:

- Diệp thiếu, ngươi không định tăng giá đấy chứ?

Không chờ bọn họ nói xong, giọng nói của Diệp Huyền vang lên lần nữa.

- Một ức linh mười vạn!

Giá tiền này vừa ra, phòng đấu giá yên tĩnh lập tức trợn mắt há hốc mồm.

Tiểu tử kia không bỏ qua, vẫn đấu giá?

- Huyền Diệp, ngươi có ý gì? Chẳng lẽ phải gây khó dễ cho Chu gia sao?

Rốt cuộc Chu Thanh Ngọc cũng không chịu nổi nữa, hắn tức giận nói một câu.

Diệp Huyền cười nhạt nói:

- Chu Thanh Ngọc, ngươi nói lời này quá không có ý nghĩa a? Chẳng lẽ chỉ cho phép ngươi ra giá đấu giá, không cho phép ta cạnh tranh hay sao. Chậc chậc, đây chính là huyền giáp ngũ giai cực phẩm đấy, dùng Thanh Huyền Cương làm chủ tài, thích hợp với huyền lực thuộc tính âm lãnh, hơn nữa còn là tác phẩm của Lục Ly đại sư luyện chế, sau khi mặc vào, cho dù là Vũ Tông ngũ giai đỉnh phong cũng có thể gia tăng phòng ngự của mình ah, đồ tốt như thế mới một ức huyền tệ, quả thực là nhặt tiện nghi ah.

Diệp Huyền vừa trào phúng vừa nói ưu điểm của Thanh Cương giáp.

Hắn biết rõ người Chu gia tu luyện huyền lực là thuộc tính âm lãnh.

Hắn nói như vậy chỉ vì muốn Chu Thanh Ngọc càng đỏ mắt hơn mà thôi.

- Đúng rồi, ngươi tiếp tục hay không? Không muốn thì Thanh Cương giáp thuộc về ta.

Diệp Huyền giống như cười mà không phải cười nói một câu.

Vẻ mặt Chu Thanh Ngọc lúc này giận dữ, dữ tợn nói:

- Một ức một ngàn vạn.

- Một ức một ngàn linh mười vạn.

Diệp Huyền cười nhạt một tiếng.

Mỗi lần hắn chỉ tăng giá mười vạn.

- Huyền Diệp quả thực là tên điên.

- Mỗi lần tăng giá chỉ thêm mười vạn, hắn cố ý gây khó dễ cho Chu Thanh Ngọc sao?

- La gia đã đắc tội Tần gia, hiện tại sẽ không sợ đắc tội cả Chu gia hay sao?

- Hắc hắc, ta nói muốn trách thì trách Chu Thanh Ngọc, lúc trước hắn lại đắc tội với Huyền Diệp ah, hiện tại báo ứng đến rồi, không phải mình tự tìm phiền phức sao?

Cả phòng đấu giá lúc này xôn xao, tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm nhìn cảnh này.

Đấu giá hội Thông Thiên các hôm nay biến thành nơi hai công tử ca tranh đấu với nhau sau? Loại chuyện nà, mấy năm gần đây không xảy ra một lần.

Ngược lại người Thông Thiên các lúc này mỉm cười, bọn họ ước gì mỗi kiện vật phẩm đấu giá đều có tình cảnh như thế.

- Một ức hai ngàn vạn.

Chu Thanh Ngọc không muốn buông tha, toàn thân run rẩy.

- Ha ha, một ức hai ngàn linh mười vạn.

Diệp Huyền tiếp tục cười nói.

- Hỗn đản, một ức bốn ngàn vạn, có gan ngươi ra giá cao hơn đi.

Chu Thanh Ngọc gần như sắp phát điên, hắn một lần tăng giá hai ngàn vạn, giọng nói kiên quyết giống như đã ra quyết định cuối cùng.

Xem bộ dáng chỉ cần Diệp Huyền tiếp tục tăng giá thì hắn sẽ từ bỏ Thanh Cương giáp.

- Ha ha, một ức bốn ngàn vạn sao đủ, ta ra một ức bốn ngàn linh mười vạn.

Diệp Huyền căn bản không có bị lời nói của hắn lừa gạt, nhàn nhạt nói ra, hắn chỉ tăng thêm mười vạn.

Nội tâm La Thành và La Mẫn sợ hãi nhìn Diệp Huyền, biểu lộ gặp quỷ rồi, trong nội tâm hoảng sợ thầm nghĩ: Diệp thiếu ra giá như thế chẳng lẻ không sợ đối phương thực không tiếp hay sao?
Chương729: Phi Thiên đạo tặc

Chẳng những là hắn, những người khác cũng có suy nghĩ như thế, đều cảm thấy thiếu niên La gia kia quá điên rồi, làm việc hoàn toàn không để ý hậu quả.

- Ah...

Chu Thanh Ngọc lúc này gào thét trong bao sương, đôi mắt dữ tợn đỏ bừng, ánh mắt không ngừng lập loè, do dự.

- Một ức năm ngàn vạn.

Cuối cùng hắn lạnh lùng lên tiếng, trong nội tâm âm thầm gào thét: ngươi không phải muốn tăng sao, chỉ cần ngươi ra giá rất cao, huyền giáp này lão tử không muốn, cho ngươi mua vào trong tay.

Trong lòng của hắn phẫn nộ tới cực điểm.

- Xem ra Chu công tử thật sự muốn mua Thanh Cương giáp, nếu ngươi thành tâm như vậy, như thế ta cũng hoàn thành ước nguyện của ngươi, ha ha, Thanh Cương giáp thuộc về ngươi.

Rốt cục Diệp Huyền không có tiếp tục đấu giá, mỉm cười mở miệng.

Từ ngữ khí chấn động của Chu Thanh Ngọc mà nhìn, Diệp Huyền biết rõ giá tiền này không sai biệt lắm, nếu cứ tiếp tục như vậy Chu Thanh Ngọc sẽ từ bỏ.

- Ngươi...

Chu Thanh Ngọc tức giận tới mức hắn sắp phun máu tươi, ngươi đấu giá như vậy mà nói giúp người ta hoàn thành ước nguyện sao? Con em ngươi ah.

Chu Thanh Ngọc lập tức cảm thấy mình có mua được Thanh Cương giáp nhưng nội tâm không sung sướng chút nào.

Cuối cùng đấu giá sư cũng nện búa xuống bàn, Chu Thanh Ngọc dùng cái giá một ức năm ngàn vạn mua được Thanh Cương giáp.

- Ha ha, ta phải chúc mừng Chu công tử, một ức năm ngàn vạn mua được huyền giáp ngũ giai, hào phú chính là hào phú, bội phục ah. Ngươi vừa rồi làm ta xuất ra nhiều hơn mấy trăm vạn, hiện tại ta làm ngươi tổn thất mấy ngàn vạn, mọi người tính toán huề nhau.

Vào lúc này Diệp Huyền vẫn không quên xát muối lên vết thương của Chu Thanh Ngọc.

Huề nhau, huề nhau cái đầu ngươi ah.

Chu Thanh Ngọc tức giận suýt nữa phun máu tươi tại chỗ, mấy ngàn vạn huề với mấy trăm vạn, có thể sao?

Chung quanh có tiếng cười to vang lên.

Chu Thanh Ngọc đấu giá được Thanh Cương giáp, chẳng những không chiếm được người ta đồng tình, ngược lại trở thành trò cười của đấu giá hội.

- Tiểu tử, ngươi đang tự tìm đường chết...

Trong rạp, ánh mắt Chu Thanh Ngọc đỏ thẫm, sát cơ tràn ngập.

Lúc này người Chu gia đều cảm nhận được sát ý trên người của hắn, không có ai nói thêm nửa câu, trong nội tâm Chu Khinh Vi càng im lặng đến cực điểm: chẳng lẽ gia hỏa này chính là khắc tinh của Chu gia hay sao, trong giao dịch tại Luyện Khí Phường đã lực áp mình, bây giờ trên đấu giá hội Thông Thiên các lại đùa nghịch một chiêu này, quả thực là phát rồ.

- Diệp thiếu, ngươi đắc tội Chu gia như thế không tốt đâu?

La Thành nhìn Diệp Huyền, im lặng đến cực điểm.

- An tâm một chút chớ vội.

Diệp Huyền nhìn sang La Thành, cười nhạt nói:

- La Thành, tôn nghiêm không phải nhường lại, mà là đoạt trở lại, có ít người ngươi không nên cho hắn sắc mặt tốt, bằng không chỉ cổ vũ khí diễm của hắn mà thôi.

Kế tiếp, đấu giá tiếp tục.

Các loại bảo vật tranh nhau xuất hiện, có đan dược gia tăng huyền lực cực mạnh, cũng có đan dược trân quý giúp người ta đột phá, còn có các loại linh dược, bí tịch, vũ khí, dị bảo, các loại bảo vật tầng tầng lớp lớp làm cho người ta hoa mắt, đáp ứng không xuể.

- Hai kiện vật phẩm đấu giá kế tiếp là đồ vật của Phi Thiên đạo tặc nổi danh lừng lẫy năm xưa, đã từng vốn có...

Đấu giá tiến hành đến một nửa, cấp bậc của đồ vật càng ngày càng tăng lên, bắt đầu có bảo vật lục giai xuất hiện, sau khi một thị nữ bưng khay đi ra, lão giả áo xanh lập tức tươi cười lên tiếng với mọi người.

Phi Thiên đạo tặc?

Trong phòng đấu giá sinh ra gợn sóng.

- Diệp thiếu, Phi Thiên đạo tặc chính là đạo tặc từng xuất hiện tại Hạo Thiên đế quốc trăm năm trước, một thân tu vi thập phần đáng sợ, từng gây ra rất nhiều vụ án tại đế đô, hắn ra vào nhà của các đại hào phú nhưng không ai phát hiện ra, cuối cùng còn xâm nhập vào hoàng cung, kinh động Vũ lâm quân mới bị phát hiện.

- Lúc ấy trong đế đô có vô số cường giả vây công người này, thậm chí có cường giả cấp bậc Vũ Vương thất giai ra tay, kết quả Phi Thiên đạo tặc thủ đoạn kinh người, cuối cùng hắn may mắn đào thoát khi bị nhiều cường giả vây công như vậy, từ đó trở thành sỉ nhục của đế quốc.

La Thành nói nhỏ bên tai của Diệp Huyền.

- Ah?

Diệp Huyền nhíu mày và cảm thấy hứng thú.

Rất nhiều cường giả trong đế đô ra tay vây bắt một đạo tặc, Phi Thiên đạo tặc đúng là có vài phần năng lưc.

- Trong kiện bảo vật đầu tiên chính là linh bảo phi hành Phi Thiên đạo tặc từng dùng qua, Phá Phong Vũ!

- Phá Phong Vũ chính là vật phẩm phụ trợ, chỉ cần quán thâu huyền lực vào trong đó lập tức có thể xuất hiện đôi cánh sau lưng, có thể lăng không bay lượn thập phần linh hoạt, hơn nữa Phá Phong Vũ có tác dụng phòng ngự nhất định, năm đó Phi Thiên đạo tặc nương tựa vào Phá Phong Vũ đã từng đào thoát một tên cường giả Vũ Vương thất giai đuổi giết.

Lão giả áo xanh giảng thuật lai lịch và truyền kỳ của Phá Phong Vũ.

Trên phòng đấu giá oanh động.

Linh bảo phi hành là thứ cực kỳ thưa thớt, bởi vì độ khó khi luyện chế cực cao, thiết kế nó cũng cực kỳ phức tạp, cho nên một khi xuất hiện đều tạo thành oanh động.

Đám võ giả đều có có mộng tưởng lăng không phi hành, nhưng dưới tình huống bình thường, chỉ có cường giả Vũ Vương thất giai mới có năng lực phi hành.

Đối với đám võ giả khác thì bọn họ có thể sử dụng linh sủng, hoặc là dùng các loại linh bảo phi hành để thực hiện ước mơ phi hành.

Trong đó...

Linh sủng phi hành dễ dàng hơn một ít, đại đa số linh sủng phi hành không đủ linh hoạt, cấp bậc khá thấp rất dễ dàng bi đối phương khắc chế trong chiến đấu.

Bởi vậy linh bảo phi hành càng quý hiếm.

Hôm nay Phi Thiên đạo tặc từng sử dụng Phá Phong Vũ vừa xuất hiện đã làm phòng đấu giá oanh động xôn xao.

Phi Thiên đạo tặc chính là một truyền kỳ tại Hạo Thiên đế quốc, từng ở giai đoạn Vũ Tôn lục giai lại chạy thoát khỏi tay của cường giả Vũ Vương thất giai của đế quốc, linh bảo phi hành Phá Phong Vũ của hắn có công lao to lớn.

Hôm nay nó vừa xuất hiện, ánh mắt tất cả mọi người đều nóng bỏng.

- Phá Phong Vũ, giá khởi điểm năm ngàn vạn huyền tệ, mỗi lần cạnh tranh không được thấp hơn một trăm vạn huyền tệ, hiện tại bắt đầu đấu giá.

Khi lão giả lên tiếng, toàn trường lập tức sinh ra sóng to gió lớn.

Giá khởi điểm năm ngàn vạn, đây đã là giá khởi điểm cao nhất tới hiện tại.

Hoàn toàn khác nhau là, trong phòng khách quý có một tên ông tử ca đang hưng phấn nhìn Phá Phong Vũ.
Chương730: Liệt Hỏa Phần Thiên Quyết (1)

- Phá Phong Vũ là linh bảo phi hành của Phi Thiên đạo tặc, uy lực mạnh hơn xa linh bảo phi hành bình thường, một khi đạt được, năng lực sinh òồn và chiến đấu của ta tăng lên sâu sắc, ta nhất định phải đạt được.

Chu Thanh Ngọc, Tần Vũ, Viên Ân các công tử ca liên tục nhìn chằm chằm vào Phá Phong Vũ.

Mà khóe miệng Mộ Dung Vân Nghĩa lại nở nụ cười khổ.

Cách đây không lâu hắn từng mua được Phi Thiên vũ trong đấu giá hội đã hao phí đại bộ phận tài sản của hắn, không nghĩ tới mới có vài tháng đã có Phi Thiên đạo tặc Phá Phong Vũ xuất hiện, sớm biết như vậy lúc trước hắn không nên mua Phi Thiên vũ.

Luận uy lực, Phi Thiên đạo tặc Phá Phong Vũ tuyệt đối mạnh hơn Phi Thiên vũ của hắn.

- Ha ha, tiểu tử, Phi Thiên vũ này tăng thêm một ít tài liệu đặc thù, có thể nói là cực phẩm trong linh bảo phi hành, so với linh bảo phi hành ngươi sắp luyện chế còn kém một ít..

Một giọng nói quen thuộc vang lên, đột nhiên truyền vào trong tai Diệp Huyền.

- Lục Ly đại sư, ngươi cũng tới?

Diệp Huyền ngạc nhiên, cảm nhận được giọng nói tới từ bao sương số 15.

- Ta vừa tới, hiện tại cũng là món khai vị của bảo vật áp trục, nếu không đến sẽ bỏ qua thứ tốt.

Lục Ly đại sư cười nhạt một tiếng:

- Chẳng những là ta, những lão gia hỏa kia cũng tới rồi.

Trong nội tâm Diệp Huyền rùng mình, cẩn thận phân biệt rõ, quả nhiên đã có khí tức bao phủ các bao sương thiên cấp, so với trước kia biến hóa càng thâm thúy đáng sợ.

Hiển nhiên có không ít người cầm quyền thế lực lớn trong lúc vô hình đã tới đây.

- Tám ngàn vạn.

- Tám ngàn năm trăm vạn.

- Một ức!

Chỉ hơn mười hô hấp, giá cả Phá Phong Vũ đã đột phá một ức và không ngừng tăng lên.

Đây là linh bảo bảo đặc thù nên bị rất nhiều cường giả truy cầu.

Tất cả thế lực lớn, các đại gia tộc, thậm chí hoàng tộc và rất nhiều tán tu đều tham dự vào trong đấu giá kịch liệt.

- Một ức năm ngàn vạn.

- Một ức bảy ngàn vạn.

- Hai ức.

Giá cả tăng vọt cực nhanh, quả thực không cách nào tưởng tượng nổi, sau nửa nén hương đã tăng lên tới hai ức.

Đến giá tiền này, tuyệt đại đa số người đã mất đi tư cách cạnh tranh.

- Mẹ kiếp, những công tử ca này có quá nhiều tiền.

- Hỗn đản, những công tử ca tuyệt đại đa số mới là Vũ Tông ngũ giai a, huyền lực có thể chèo chống phi hành, nếu bị bọn họ mua đi quá lãng phí.

- Không có biện pháp, so với hào phú chúng ta chỉ là tán tu.

Không ít tán tu, nghiến răng nghiến lợi, trong nội tâm phẫn hận.

Giá cả hai ức không giống, tuyệt đại đa số võ giả tán tu không thừa nhận không được, cho dù La Mẫn là Vũ Tôn lục giai đỉnh phong, hơn nữa là gia chủ một nhà mới có tư cách tham gia lần đấu giá này.

Nhưng dùng tính cách của La Mẫn hiển nhiên sẽ không dùng hai ức tài phú mua một kiện linh bảo làm gì.

Bây giờ vẫn đang đấu giá chính là những gia chủ lục giai đỉnh phong, hoặc là một ít đệ tử hào phú lớn, về phần Vũ Tôn lục giai tam trọng bình thường đã không có tư cách tham gia.

Hai ức huyền tệ cũng không phải một số lượng nhỏ.

Nhưng hiển nhiên giá tiền này còn chưa tới đỉnh.

- Hai ức một ngàn vạn..

Trong phòng của Chu gia có giọng nói vang lên.

- Lại là Chu Thanh Ngọc.

Mọi người xôn xao, tấc tắc kêu kỳ lạ, Chu gia không hổ là hào phú, Chu Thanh Ngọc vừa rồi mới hao phí một ức năm ngàn vạn mua sắm một kiện huyền giáp, hiện tại hắn vẫn còn tài phú mua sắm Phá Phong Vũ làm không ít tán tu bùi ngùi thở dài.

- Hai ức hai ngàn vạn.

- Hai ức ba ngàn vạn.

Tần Vũ và Viên An liên tục đấu giá.

- Ba ức.

Vào lúc này một giọng nói lạnh lùng vang lên.

- Là phòng số 7.

- Nghe giọng nói này là Tam hoàng tử.

- Tam hoàng tử cũng tham gia vào bên trong..

Phòng đấu giá lúc này huyên náo hơn trước.

Trong phòng Chu gia.

Ánh mắt Chu Thanh Ngọc ngưng trọng.

- không nghĩ tới lúc này đây đấu giá hội, Tam hoàng tử cũng tới, hơn nữa gia nhập đấu giá bên trong, ta lúc trước đã hao phí như vậy tài lực, lại hao phí nhiều như vậy mua sắm Phá Phong Vũ, cho dù phụ thân đáp ứng, gia tộc trưởng lão cũng sẽ có ý kiến.

Chu gia tuy là hào phú, nhưng đệ tử phần đông, Chu Thanh Ngọc cho dù thiên phú cực cao, nhưng là không thể không có hạn độ sử dụng gia tộc tài nguyên.

Sau khi suy nghĩ Chu Thanh Ngọc bất đắc dĩ buông tha Phá Phong Vũ.

Hiển nhiên Viên An còn không nguyện ý bỏ qua như vậy.

- Ba ức một ngàn vạn.

- Ba ức năm ngàn vạn.

Tam hoàng tử lạnh lùng quát, trực tiếp tăng giá bốn ngàn vạn.

Viên An do dự một lúc:

- Ba ức sáu ngàn vạn.

- Bốn ức.

Tam hoàng tử không chút do dự lại tăng giá lần nữa.

Viên An cười khổ một tiếng, bất đắc dĩ buông tha báo giá.

Cuối cùng nhất...

Phá Phong Vũ bị Tam hoàng tử dùng cái giá bốn ức huyền tệ thu vào trong tay.

Giá tiền này chính là cao nhất đấu giá tới bây giờ, khiến cho mọi người đều trợn mắt há hốc mồm.

- Ha ha, kế tiếp sắp đấu giá cũng là đồ của Phi Thiên đạo tặc năm xưa, hơn nữa còng là bí tịch gồm công pháp và vũ kỹ một thể.

Lão giả áo xanh cố ý thừa nước đục thả câu.

Bí tịch?

Trong phòng đấu giá lập tức huyên náo xôn xao.

So với vũ khí gì đó, bí tịch càng làm võ giả truy cầu nhiều hơn, bởi vì vũ khí chỉ có thể gia tăng thực lực của một võ giả mà thôi, mà bí tịch lại là căn bản, là thực lực của võ giả.

Ví dụ đơn giản nhất, cùng một võ giả, hắn tu luyện công pháp bình thường và công pháp địa phẩm, sau khi đạt tới đỉnh phong thì sức mạnh của hắn sẽ khác nhau.

- Tên của quyển bí tịch này gọi là Liệt Hỏa Phần Thiên Quyết. Phẩm giai là thiên phẩm trung giai, nó thích hợp võ giả hỏa thuộc tính tu luyện, bao hàm công pháp và vũ kỹ hỗ trợ, một khi luyện đến đại thành liền có thực lực hủy thiên diệt địa.

- Hơn nữa Liệt Hỏa Phần Thiên Quyết này còn có lai lịch hết sức đặc thù, chắc hẳn các võ giả tới từ Hạo Thiên đế quốc, chỉ cần là người ở đế đô sẽ rõ ràng.

Trên mặt lão giả áo xanh lúc này nở nụ cười vui vẻ.

Xôn xao.

Cái tên Liệt Hỏa Phần Thiên Quyết vưa ra đã làm cả phòng đấu giá bạo tạc.

- Không ngờ là Liệt Hỏa Phần Thiên Quyết.

Ngay cả La Mẫn và La Thành cũng hoảng hốt, bọn họ sợ hãi và đứng phất dậy.

- Liệt Hỏa Phần Thiên Quyết, chẳng lẽ nó có lai lịch gì?

Diệp Huyền không phải người đế đô Hạo Thiên đế quốc, hắn nhìn thấy mọi người kích động như thế liền ngạc nhiên.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom