• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Huyền Thiên Hồn Tôn

  • Chương 721-725

Chương721: Chu Thanh Ngọc (2)

- Tiểu tử, đừng tưởng rằng ngươi có quan hệ với Luyện Khí Phường thì khó lường, Tần gia muốn tiêu diệt ngươi tuyệt đối là chuyện vài phút mà thôi.

Tần Vũ tức giận nói.

Diệp Huyền khinh thường cười cười:

- Ta không phát hiện ra nha, Tần Vũ ngươi cũng không phải không có phái người ám sát ta, hiện tại ta đang ngồi tại nơi này, là nam nhân thì đừng có nói lời vô dụng, có bản lãnh gì thì ra khỏi Thông Thiên phóng ngựa tới đây, nếu ngươi không dám là nói nhảm.

Nói xong lời này Diệp Huyền cũng mặc kệ Tần Vũ, hắn và La Thành ngồi xuống, bản thân mình cầm chén trà uống một ngụm.

Sắc mặt Tần Vũ tức giận gương mặt tái nhợt.

Nhìn thấy vẻ mặt của Tần Vũ như thế làm mọi người nơi này vô cùng giật mình, tại đế đô có thể làm Tần gia mất mặt như thế không nhiều.

Diệp Huyền và La Thành đã đến chỉ là chuyện xen vào giữa mà thôi, cũng không có gây ra bao nhiêu gợn sóng.

Mọi người nhanh chóng nói chuyện với nhau.

Nhưng mà chung quanh Diệp Huyền và La Thành hình thành khu vực chân không, không có người nguyện ý tiến tới gần.

Diệp Huyền và La Thành cũng không thèm quan tâm, nhắm mắt dưỡng thần và nói chuyện với nhau.

Cách đó không xa, ánh mắt Tần Vũ lạnh lùng nhìn sang nơi này, trong nội tâm không biết đang suy nghĩ ý đồ xấu gì.

Trong đại sảnh cũng phân thành hai khu vực, rất nhiều tuổi trẻ anh tài đều vây quanh hai người Chu Khinh Vi và Mộ Dung Vân Tiêu.

Trong đó Mộ Dung Vân Tiêu, thanh nhã tú lệ, vô cùng nhiệt tình với người chung quanh, một khu vực lạnh nhạt lại yên tĩnh.

Mà Chu Khinh Vi đứng trong đám người, hình như rất hưởng thụ cảm giác trăng sáng trên cao, ánh sao vây quanh.

Trừ những mỹ nữ này ra cũng có một ít thanh niên bị chú ý.

Trong đó bên cạnh Chu Khinh Vi có một thanh niên diện mạo bất phàm, hắn mặ áo bào màu xanh, lưng đeo trường kiếm, lại đội khăn trùm đầu, tóc dài xõa tung, khóe miệng cười cười phóng đãng không bị trói buộc hấp dẫn không ít người chú ý.

Thậm chí hai người Mộ Dung Vân Nghĩa và Tần Vũ trước mặt hắn cũng ảm đạm thất sắc.

Ánh mắt của hắn bình tĩnh, nhìn như ôn hòa nhưng lộ ra một loại khí chất cao cao tại thượng, ngạo khí áp đảo tất cả.

Trong quá trình chờ đợi, hắn đều lẳng lặng ngồi ở chỗ kia, thẳng đến khi Mộ Dung Vân Tiêu lẳng lặng ngồi ở nơi hẻo lánh thì hắn mới bưng một chén rượu đi tới trước bàn của Mộ Dung Vân Tiêu.

- Chu Thanh Ngọc đại ca.

Nhìn thấy người này đã đến, Mộ Dung Vân Nghĩa và Tần Vũ đang đứng nói chuyện với nhau đều nhìn sang, thần sắc có chút kiêng kị nói ra.

Chu Thanh Ngọc nhẹ nhàng cười cười, hắn gật gật đầu với hai người xem như bắt chuyện qua, sau đó hắn cười nói với Mộ Dung Vân:

- Vân Tiêu muội tử, thời gian một năm không gặp, ngươi lại xinh đẹp không ít, ta có thể ngồi chứ?

- Chu Thanh Ngọc đại ca muốn ngồi ở đâu là tự do của ngươi..

Trên mặt Mộ Dung Vân Tiêu không nhìn ra chấn động gì.

- Ha ha, Vân Tiêu muội tử vẫn tính tình như cũ, Vân Vũ đại ca của ngươi lúc ở trong học viện còn thường xuyên nhắc ngươi với ta đấy.

- Vân Vũ đại ca?

Mộ Dung Vân Tiêu ngẩng đầu, hai mắt mang theo thần thái kích động.

- Hắn ở trong Lam Quang học viện như thế nào?

Chu Thanh Ngọc nhẹ nhàng cười cười:

- Vân Vũ đại ca chính là nhân vật phong vân trong Lam Quang học viện đấy, không người không biết, không người không hiểu ah.

Mộ Dung Vân Tiêu tươi cười kinh hỉ, lẩm bẩm nói:

- Đó là khẳng định, Vân Vũ đại ca đi tới nơi nào đều có danh tiếng lớn.

Chu Thanh Ngọc cười nói:

- Không tính xuất chúng nhất nhưng cũng là thượng du.

Mộ Dung Vân Tiêu kinh nghi nói:

- Lam Quang học viện đáng sợ như vậy?

- Ngươi cứ nói đi?

Sâu trong mắt Chu Thanh Ngọc bắn ra hào quang kiêng kị cười khổ nói:

- Lam Quang học viện cạnh tranh kịch liệt, thiên tài tụ tập, gần như bao quát đại bộ phận thiên tài của Mộng Cảnh bình nguyên, ngay cả ta ở đó cũng gặp áp lực to lớn, căn bản không phải người ngoài có thể tưởng tượng.

Nói tới chỗ này, Chu Thanh Ngọc khinh thường nhìn Mộ Dung Vân Nghĩa và Tần Vũ,

- Nghe nói hai người các ngươi gần đây có danh khí lớn tại đế đô, nói thật, các ngươi chơi chỉ là đồ chơi tiểu hài tử mà thôi, đến Lam Quang học viện, các ngươi còn không bằng tầng dưới chót.

- Đặc biệt là Tần Vũ ngươi, nói thiếu niên vừa rồi, nếu như mới vừa rồi dám ngông cuồng tại Lam Quang học viện đã sớm bị đánh chết ngay trước mặt ngươi, có thể hung hăng càn quấy một lúc cũng bỏ đi, bởi vì ngươi đúng là rất vô dụng.

Chu Thanh Ngọc nói chuyện thập phần khó nghe, hoàn toàn không bận tâm cảm thụ của Tần Vũ.

Gương mặt Tần Vũ lúc này đr lên, hắn nhìn chằm chằm vào Chu Thanh Ngọc, hai đấm xiết chặt, trong nội tâm tức giận như núi lửa phun trào, đến cuối cùng bị hắn nhịn xuống không phát tác.

- Không nên không phục, Lam Quang học viện cạnh tranh kịch liệt, năm đó các ngươi không có được chọn là có nguyên nhân.

Chu Thanh Ngọc cười nhạt một tiếng, hồn nhiên không có đặt tức giận của Tần Vũ trong lòng.

- Vân Tiêu muội tử, nghe nói ngươi và Vi muội năm nay muốn đi tham gia khảo hạch của Lam Quang học viện? Còn mấy tháng nữa là tới thời điểm khảo hạch nhập học Lam Quang học viện bắt đầu, hiện tại ngươi mới tứ giai đỉnh phong còn có chút nguy hiểm, nếu có thể đủ trong thời gian này đột phá Vũ Tông ngũ giai mới ổn thỏa.

Chu Thanh Ngọc ngữ khí người từng trải, lại cao cao tại thượng chỉ điểm.

Lúc Chu Thanh Ngọc phê bình đám người Tần Vũ, Diệp Huyền đánh giá bốn phía đại sảnh nhưng lại có chút nghi hoặc.

- La Thành, trong đại sảnh này không có nhân vật cao tầng sao? Như gia chủ Chu gia, gia chủ Tần gia, chẳng lẽ bọn họ không tham dự đấu giá hội Thông Thiên các sao?

Diệp Huyền nghi hoặc hỏi.

Hắn xem ra đấu giá hội một năm một lần, có lẽ đủ để hấp dẫn không ít cường giả đỉnh cấp, hắn không nhìn thấy cao thủ Vũ Vương thất giai trong đại sảnh, việc này không hợp lý.

La Thành cười nói:

- Diệp thiếu, bọn họ làm sao không tham gia đấu giá một năm một lần của Thông Thiên các chứ, thân phận các tộc trưởng không giống, bọn họ không xuất hiện sớm, chỉ có chờ đấu giá bắt đầu mới có thể tới nơi này, có người chỉ xuất hiện khu đấu giá vật phẩm áp trục.

Diệp Huyền lúc này mới gật gật đầu.

Đồng thời trong lòng cũng có chút yên lòng.

Thanh Xuân Bất Lão Đan có hiệu quả với bất cứ nữ nhân nào, nhưng chỉ cần là người có thân phận cao quý mới có thể ra giá cao, nếu như đấu giá hội không có cao tầng tới tham gia, cuối cùng cũng không tạo ra oanh động gì đó.
Chương721: Chu Thanh Ngọc (2)

- Tiểu tử, đừng tưởng rằng ngươi có quan hệ với Luyện Khí Phường thì khó lường, Tần gia muốn tiêu diệt ngươi tuyệt đối là chuyện vài phút mà thôi.

Tần Vũ tức giận nói.

Diệp Huyền khinh thường cười cười:

- Ta không phát hiện ra nha, Tần Vũ ngươi cũng không phải không có phái người ám sát ta, hiện tại ta đang ngồi tại nơi này, là nam nhân thì đừng có nói lời vô dụng, có bản lãnh gì thì ra khỏi Thông Thiên phóng ngựa tới đây, nếu ngươi không dám là nói nhảm.

Nói xong lời này Diệp Huyền cũng mặc kệ Tần Vũ, hắn và La Thành ngồi xuống, bản thân mình cầm chén trà uống một ngụm.

Sắc mặt Tần Vũ tức giận gương mặt tái nhợt.

Nhìn thấy vẻ mặt của Tần Vũ như thế làm mọi người nơi này vô cùng giật mình, tại đế đô có thể làm Tần gia mất mặt như thế không nhiều.

Diệp Huyền và La Thành đã đến chỉ là chuyện xen vào giữa mà thôi, cũng không có gây ra bao nhiêu gợn sóng.

Mọi người nhanh chóng nói chuyện với nhau.

Nhưng mà chung quanh Diệp Huyền và La Thành hình thành khu vực chân không, không có người nguyện ý tiến tới gần.

Diệp Huyền và La Thành cũng không thèm quan tâm, nhắm mắt dưỡng thần và nói chuyện với nhau.

Cách đó không xa, ánh mắt Tần Vũ lạnh lùng nhìn sang nơi này, trong nội tâm không biết đang suy nghĩ ý đồ xấu gì.

Trong đại sảnh cũng phân thành hai khu vực, rất nhiều tuổi trẻ anh tài đều vây quanh hai người Chu Khinh Vi và Mộ Dung Vân Tiêu.

Trong đó Mộ Dung Vân Tiêu, thanh nhã tú lệ, vô cùng nhiệt tình với người chung quanh, một khu vực lạnh nhạt lại yên tĩnh.

Mà Chu Khinh Vi đứng trong đám người, hình như rất hưởng thụ cảm giác trăng sáng trên cao, ánh sao vây quanh.

Trừ những mỹ nữ này ra cũng có một ít thanh niên bị chú ý.

Trong đó bên cạnh Chu Khinh Vi có một thanh niên diện mạo bất phàm, hắn mặ áo bào màu xanh, lưng đeo trường kiếm, lại đội khăn trùm đầu, tóc dài xõa tung, khóe miệng cười cười phóng đãng không bị trói buộc hấp dẫn không ít người chú ý.

Thậm chí hai người Mộ Dung Vân Nghĩa và Tần Vũ trước mặt hắn cũng ảm đạm thất sắc.

Ánh mắt của hắn bình tĩnh, nhìn như ôn hòa nhưng lộ ra một loại khí chất cao cao tại thượng, ngạo khí áp đảo tất cả.

Trong quá trình chờ đợi, hắn đều lẳng lặng ngồi ở chỗ kia, thẳng đến khi Mộ Dung Vân Tiêu lẳng lặng ngồi ở nơi hẻo lánh thì hắn mới bưng một chén rượu đi tới trước bàn của Mộ Dung Vân Tiêu.

- Chu Thanh Ngọc đại ca.

Nhìn thấy người này đã đến, Mộ Dung Vân Nghĩa và Tần Vũ đang đứng nói chuyện với nhau đều nhìn sang, thần sắc có chút kiêng kị nói ra.

Chu Thanh Ngọc nhẹ nhàng cười cười, hắn gật gật đầu với hai người xem như bắt chuyện qua, sau đó hắn cười nói với Mộ Dung Vân:

- Vân Tiêu muội tử, thời gian một năm không gặp, ngươi lại xinh đẹp không ít, ta có thể ngồi chứ?

- Chu Thanh Ngọc đại ca muốn ngồi ở đâu là tự do của ngươi..

Trên mặt Mộ Dung Vân Tiêu không nhìn ra chấn động gì.

- Ha ha, Vân Tiêu muội tử vẫn tính tình như cũ, Vân Vũ đại ca của ngươi lúc ở trong học viện còn thường xuyên nhắc ngươi với ta đấy.

- Vân Vũ đại ca?

Mộ Dung Vân Tiêu ngẩng đầu, hai mắt mang theo thần thái kích động.

- Hắn ở trong Lam Quang học viện như thế nào?

Chu Thanh Ngọc nhẹ nhàng cười cười:

- Vân Vũ đại ca chính là nhân vật phong vân trong Lam Quang học viện đấy, không người không biết, không người không hiểu ah.

Mộ Dung Vân Tiêu tươi cười kinh hỉ, lẩm bẩm nói:

- Đó là khẳng định, Vân Vũ đại ca đi tới nơi nào đều có danh tiếng lớn.

Chu Thanh Ngọc cười nói:

- Không tính xuất chúng nhất nhưng cũng là thượng du.

Mộ Dung Vân Tiêu kinh nghi nói:

- Lam Quang học viện đáng sợ như vậy?

- Ngươi cứ nói đi?

Sâu trong mắt Chu Thanh Ngọc bắn ra hào quang kiêng kị cười khổ nói:

- Lam Quang học viện cạnh tranh kịch liệt, thiên tài tụ tập, gần như bao quát đại bộ phận thiên tài của Mộng Cảnh bình nguyên, ngay cả ta ở đó cũng gặp áp lực to lớn, căn bản không phải người ngoài có thể tưởng tượng.

Nói tới chỗ này, Chu Thanh Ngọc khinh thường nhìn Mộ Dung Vân Nghĩa và Tần Vũ,

- Nghe nói hai người các ngươi gần đây có danh khí lớn tại đế đô, nói thật, các ngươi chơi chỉ là đồ chơi tiểu hài tử mà thôi, đến Lam Quang học viện, các ngươi còn không bằng tầng dưới chót.

- Đặc biệt là Tần Vũ ngươi, nói thiếu niên vừa rồi, nếu như mới vừa rồi dám ngông cuồng tại Lam Quang học viện đã sớm bị đánh chết ngay trước mặt ngươi, có thể hung hăng càn quấy một lúc cũng bỏ đi, bởi vì ngươi đúng là rất vô dụng.

Chu Thanh Ngọc nói chuyện thập phần khó nghe, hoàn toàn không bận tâm cảm thụ của Tần Vũ.

Gương mặt Tần Vũ lúc này đr lên, hắn nhìn chằm chằm vào Chu Thanh Ngọc, hai đấm xiết chặt, trong nội tâm tức giận như núi lửa phun trào, đến cuối cùng bị hắn nhịn xuống không phát tác.

- Không nên không phục, Lam Quang học viện cạnh tranh kịch liệt, năm đó các ngươi không có được chọn là có nguyên nhân.

Chu Thanh Ngọc cười nhạt một tiếng, hồn nhiên không có đặt tức giận của Tần Vũ trong lòng.

- Vân Tiêu muội tử, nghe nói ngươi và Vi muội năm nay muốn đi tham gia khảo hạch của Lam Quang học viện? Còn mấy tháng nữa là tới thời điểm khảo hạch nhập học Lam Quang học viện bắt đầu, hiện tại ngươi mới tứ giai đỉnh phong còn có chút nguy hiểm, nếu có thể đủ trong thời gian này đột phá Vũ Tông ngũ giai mới ổn thỏa.

Chu Thanh Ngọc ngữ khí người từng trải, lại cao cao tại thượng chỉ điểm.

Lúc Chu Thanh Ngọc phê bình đám người Tần Vũ, Diệp Huyền đánh giá bốn phía đại sảnh nhưng lại có chút nghi hoặc.

- La Thành, trong đại sảnh này không có nhân vật cao tầng sao? Như gia chủ Chu gia, gia chủ Tần gia, chẳng lẽ bọn họ không tham dự đấu giá hội Thông Thiên các sao?

Diệp Huyền nghi hoặc hỏi.

Hắn xem ra đấu giá hội một năm một lần, có lẽ đủ để hấp dẫn không ít cường giả đỉnh cấp, hắn không nhìn thấy cao thủ Vũ Vương thất giai trong đại sảnh, việc này không hợp lý.

La Thành cười nói:

- Diệp thiếu, bọn họ làm sao không tham gia đấu giá một năm một lần của Thông Thiên các chứ, thân phận các tộc trưởng không giống, bọn họ không xuất hiện sớm, chỉ có chờ đấu giá bắt đầu mới có thể tới nơi này, có người chỉ xuất hiện khu đấu giá vật phẩm áp trục.

Diệp Huyền lúc này mới gật gật đầu.

Đồng thời trong lòng cũng có chút yên lòng.

Thanh Xuân Bất Lão Đan có hiệu quả với bất cứ nữ nhân nào, nhưng chỉ cần là người có thân phận cao quý mới có thể ra giá cao, nếu như đấu giá hội không có cao tầng tới tham gia, cuối cùng cũng không tạo ra oanh động gì đó.


Đang tải...
Chương723: Người đố kỵ (2)

Đông Phương Tử Ti giống như cười mà không phải cười:

- Ngươi nghĩ muốn chỗ tốt gì?

- Lấy thân báo đáp là cái gì, ta là người rất tùy ý.

Phốc phốc!

Lúc này có một đám võ giả không ngừng nghe ngóng, điên cuồng lau mồ hôi lạnh trên trán, ngay cả huyền khí trong tay cũng rơi xuống, điên cuồng nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền.

Diệp Huyền cau mày nói:

- Năm nay người vô sỉ nhiều như thế, ngay cả nói chuyện cũng có nhiều người nghe lén như thế, tại sao đức hạnh kém như thế?

Diệp Huyền nói xong tiện tay ném ra một trận bàn, sau đó đánh ra vài đạo cấm chế, tất cả đám người chung quanh toàn lực nghe lén, lập tức phát hiện huyền thức của mình ngăn các ra ngoài, rốt cuộc không thể cảm nhận được Diệp Huyền đang nói gì.

Ánh mắt Đông Phương Tử Ti ngưng tụ, lúc này cười nói:

- Diệp thiếu nói chuyện đúng là thú vị.

Nói xong ánh mắt của nàng hơi ngưng trọng.

- Kỳ thật lần này tới Hạo Thiên đế quốc hoàn toàn là vì hợp tác giữa ngươi và thần hành thương hội, những ngày qua ta cũng ở gần Hạo Thiên đế quốc, sau khi nhận được tin tức của Dạ thúc nên chạy tới đây.

Diệp Huyền nói:

- Hợp tác không phải đã bàn rồi sao, chẳng lẽ thần hành thương hội các ngươi muốn đổi ý?

- Cũng không phải, thần hành thương chúng ta đã ra quyết định cho tới bây giờ chưa từng đổi ý qua, lucsnafy ta tới đây là có một việc muốn tìm Diệp thiếu ngươi hỗ trợ.

Diệp Huyền thản nhiên nói:

- Thần hành thương hội các ngươi là một trong mấy đại thương hội trên tmộng Cảnh bình nguyên, ta có thể giúp các ngươi cái gì?

- Ngươi nhất định có thể.

Đông Phương Tử Ti khẽ cắn môi, cố lấy dũng khí nói:

- Ngươi cũng biết thần hành thương hội chúng ta đang lâm vào nguy cơ cực lớn, lần trước nhờ có đại lượng linh dược của các hạ mới hòa hoãn thoáng một ít, mặc dù hòa hoãn nguy cơ nhưng cũng chưa giải trừ toàn bộ, cho nên ta muốn hỏi một chút, ngươi có thêm những linh dược kia không, nếu có, kính xin bán ra cho thần hành thương hội chúng ta, thù lao sẽ làm ngươi thỏa mãn.

Đông Phương Tử Ti khẩn trương nói ra, trong ánh mắt mang theo một tia khát vọng.

Diệp Huyền liếc nhìn nàng một cái, cũng không giấu diếm, nói:

- Ta đúng là còn một ít linh dược, tại sao ta phải bán cho các ngươi? Ngươi cũng biết linh dược của ta vượt qua bất cứ linh dược nào trên thị trường, bất cứ cửa hàng linh dược có chút ánh mắt đều cần, không nói chuyện khác, chỉ cần ta nguyện ý, hoàn toàn có thể đóng gói bán trên đấu giá hội Thông Thiên các, tuyệt đối sẽ có không ít người động tâm, ngươi tin hay không.

Đông Phương Tử Ti cắn cắn bờ môi, nàng biết rõ Diệp Huyền nói là sự thật.

- Ngươi muốn cái gì?

Đông Phương Tử Ti nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền.

Diệp Huyền trầm tư một lát, mở miệng cười nói:

- Ta muốn cái gì rất đơn giản, đó chính là bảo vật thất giai giống như lần trước.

- Điều đó không có khả năng...

Đông Phương Tử Ti cười khổ một tiếng, thần thái hơi tiều tụy.

- Bảo vật Vương cấp thất giai đều là vật báu vô giá, thần hành thương hội chúng ta không có bao nhiêu, Thất Sắc Hỗn Độn Thổ lần trước cũng bất đắc dĩ mới lấy ra.

- Ha ha, không có mấy thứ không có nghĩa là không có.

Trong nội tâm Diệp Huyền khẽ động, hắn cười ha ha và nói:

- Ngươi trở về suy nghĩ đi, sau khi nghĩ kỹ lại liên hệ với ta, tốt nhất là nên cho ta câu trả lời thuyết phục nhanh chút.

Nhìn thấy bộ dạng do dự của Đông Phương Tử Ti, Diệp Huyền cũng đang lo lắng có nên tạm dừng hợp tác với thần hành thương hội hay không.

Nghe ngữ khí của Đông Phương Tử Ti, thần hành thương hội khẳng định còn có mấy món bảo vật thất giai, dù sao thương hội to như thế chỉ có một bảo vật thất giai là quá giả.

Một khi La gia hợp tác với thần hành thương hội, nguy cơ của thần hành thương hội cũng vượt qua, chờ nguy cơ của bọn họ vượt qua còn muốn đổi với mình sao?

Đương nhiên Diệp Huyền cũng chỉ suy nghĩ mà thôi, hắn không thể làm chuyện nói không giữ lời.

Mọi người thấy Diệp Huyền nói chuyện vui vẻ với Đông Phương Tử Ti thì nội tâm mang theo lửa giận không nhỏ.

Nữ tử thiên tài lại là một trong thập đại mỹ nhân của Mộng Cảnh bình nguyên lại bỏ qua những trẻ tuổi tuấn kiệt tại đế đô của bọn họ, hết lần này tới lần khác lại có gia hỏa này trộn lẫn vào trong đó, một lòng ghen ghét, lại phẫn hận và bị giày vò.

- Các vị, đấu giá hội một năm một lần của Thông Thiên các, lúc này kính xin các vị nên đi vào ghế lô của mình.

Lúc này một quản sự Thông Thiên các đi tới và nói ra.

Mọi người lập tức như nghe được âm thanh cảu tự nhiên, đều cảm thấy quản sự này vô cùng thân thiết, mụ nội nó, tiểu tử kia không thể tiếp tục trò chuyện với Đông Phương Tử Ti tiểu thư nữa.

Chỉ thấy Đông Phương Tử Ti và Diệp Huyền đều đứng lên đi vào ghế lô của mình đi đến một nửa, Đông Phương Tử Ti đề nghị:

- Diệp thiếu, ghế lô thần hành thương hội chúng ta là bao sương thiên cấp của Thông Thiên các, thập phần rộng rãi, không bằng đến ghế lô thần hành thương hội của ta tham gia đấu giá nhé?

Phốc phốc!

Tất cả người đi chung quanh suýt ngã xuống đất, vẻ mặt bi phẫn không thôi.

Mẹ kiếp, rốt cuộc tiểu tử này có gì tốt, vì sao Đông Phương Tử Ti tiểu thư lại mời hắn vào ghế lô của mình, loại chuyện tốt này sao không tới phiên bọn họ.

Sắc mặt rất nhiều công tử đế đô tái nhợt, thần sắc không cam lòng, đều ước ao mình là Diệp Huyền.

So thân phận, chính mình chính là quý tộc đế quốc, Huyền Diệp... Khục khục, hình như có quan hệ đặc thù với Luyện Khí Phường.

So khuôn mặt, mình cũng không kém nhưng hình như Diệp Huyền đẹp trai hơn bọn họ.

So thực lực, chính mình ba mươi chính là Thiên Vũ Sư tứ giai, Huyền Diệp... Đổ mồ hôi, dường như mình không nhìn thấu sâu cạn của người ta.

Sau khi so sánh với nhau, không ít người khóc không ra nước mắt, so với Huyền Diệp thì bọn họ cảm thấy bị áp chế không nhỏ.

- Đa tạ hảo ý của Đông Phương Tử Ti tiểu thư, chúng ta có bao sương của mình.

Đám người chung quanh còn lâm vào trong bi thương, mọi người nghe thấy Diệp Huyền cự tuyệt liền có xúc động thổ huyết.

Huyền Diệp vậy mà cự tuyệt Đông Phương Tử Ti tiểu thư mời?

Khốn kiếp, đầu óc tiểu tử này có vấn đề, đây chính là Đông Phương Tử Ti tiểu thư ah, cơ hội tốt như thế mà không biết quý trọng.

Không ít người lại bị đả kích, bọn họ chóng mặt.

Người so với người chênh lệch cũng quá lớn, bọn họ đau khổ muốn đạt được Đông Phương Tử Ti tiểu thư mời mà không được, tiểu tử này lại không xem lời mời của Đông Phương Tử Ti ra gì, vì cái gì người như thế không bị lôi đi đánh chết chứ.
Chương724: Thánh Hồn Quả

- Hừ, gia hỏa này cự tuyệt Đông Phương Tử Ti mời, bao sương thiên cấp cũng không đi, đúng là biết giả vờ.

Trên mặt Tần Vũ và Mộ Dung Vân Nghĩa lộ ra một tia khinh thường.

Chỉ sau một khắc tròng mắt bọn họ như rớt xuống, chỉ thấy Diệp Huyền và La Thành đi theo nhân viên công tác của Thông Thiên các dẫn đường tiến vào bao sương thiên cấp số 21, vậy mà chỉ cách ghế lô của thần hành thương hội một vách tường.

Đôi mắt đám người Tần Vũ, Mộ Dung Vân Nghĩa, Chu Khinh Vi nhìn nhau, cảm thấy khó mà tin nổi.

- Từ khi nào La gia cũng có thể tiến bao sương thiên cấp?

Diệp Huyền ngồi xuống bao sương số 21, chậm rãi ăn điểm tâm, mà La Thành đi ra ngoài, sau một lát mang theo La Mẫn đi vào trong phòng.

- Diệp thiếu, thật có lỗi, tới chậm một ít.

La Mẫn áy náy nói ra.

- La gia chủ những ngày qua cực khổ, nên thư giãn một ít đi.

- Vâng, đa tạ Diệp thiếu quan tâm.

Bao sương thiên cấp thập phần rộng rãi, ba người ngồi bên trong dư xài, bên trong là các loại linh quả điểm tâm xứng đáng, nước trà cũng là thượng đẳng của đế quốc.

Đấu giá hội lần này có rất nhiều thế lực tham gia, tất cả các đại nhân vật đều hội tụ nên đây chính là đại tràng diện.

Từ bao sương thiên cấp nhìn xuống dưới, phía dưới đầu người đông nghịt, ít nhất cũng có mấy ngàn người.

- Chậc chậc, giá vé vào cửa đấu giá hội lần này là một vạn huyền tệ một tấm, có nhiều người bỏ phí chỉ để vào cửa như thế chính là hơn ức huyền tệ, hơn nữa đó chỉ là ghế bình thường, đặc biệt là ghế địa cấp là một ngàn vạn huyền tệ một chỗ, chỉ là phí vào mà thôi, Thông Thiên các đã thu nhập vài ức huyền tệ.

Tuy La Thành trước kia cũng tham gia đấu giá hội cỡ lớn, nhưng thấy đến nhiều người như vậy vẫn cảm khái nói một câu.

Diệp Huyền chú ý khác với La Thành, ánh mắt của hắn nhìn quét qua chung quanh, có thể tới tham gia đấu giá hội thấp nhất cũng là Địa Vũ Sư tam giai đỉnh phong, chủ lực là tứ giai tới lục giai.

Đặc biệt là phía dưới có một đạo khí tức thập phần khủng bố, đại đa số đều giống như La Mẫn, là Vũ Tôn lục giai đỉnh phong, thực lực Hạo Thiên đế quốc thật quá kinh người.

Bao sương thiên cấp có che giấu tính cực cao, Diệp Huyền không phát hiện tình huống nhưng có thể lường trước, hôm nay tất nhiên sẽ có cường giả Vũ Vương thất giai xuất hiện.

Thời gian một nén nhang qua đi, đấu giá hội chính thức bắt đầu.

Phòng đấu giá được bố trí hình bán nguyệt, nó được chia thành năm tầng, tầng thứ nhất là vị trí bình thường, tầng thứ hai là ghế lô hoàng cấp, tầng thứ ba là huyền cấp, tầng thứ tư là địa cấp, mà tầng thứ năm chính là bao sương thiên cấp cao cao tại thượng.

Trước mỗi ghế lô đều có một khối Thấu Minh Huyền tinh, có thể giúp người ta nhìn rõ đài đấu giá, từ bên ngoài nhìn vào trong lại không nhìn thấy cái gì, hơn nữa có thể che đậy huyền thức và hồn thức, thập phần ẩn nấp.

Một lão giả mặc áo bào xanh lúc này đi lên đài.

- Các vị, đấu giá hội một năm một lần của Thông Thiên các hiện tại bắt đầu, ta không nói nhiều về quy củ, mọi người cũng biết, ta chỉ hi vọng mọi người hôm nay có thể mua sắm vật phẩm mình cần.

- Chúng ta sẽ bắt đầu đấu giá vật phẩm đầu tiên của ngày hôm nay.

Tuy đấu giá sư tuổi già sức yếu nhưng ánh mắt sáng ngời hữu thần, khí tức cường đại, hiển nhiên là Vũ Tôn lục giai.

Hắn vừa dứt lời, lập tức có mỹ nữ cấp bậc Vũ Tông nâng một cái khay lên đài.

Xốc tấm vải đỏ của cái khay lên, một quả trái cây màu trắng sữa bị ánh đèn chiếu sáng tỏa ra hào quang sáng chói, hào quang bắn ra bốn phía.

- Vật phẩm đấu giá đầu tiên là, Thánh Hồn Quả ngũ giai, đến từ Hóa Thần cấm địa thần bí của Mộng Cảnh bình nguyên, quả này có thể gia tăng vũ hồn dung hợp độ của võ gia, cải biến thuộc tính vũ hồn võ giả, có thể giúp mỗi võ giả trong quá trình gia tăng vũ hồn lên cấp càng dễ dàng và nhẹ nhõm. Thần diệu nhất là nó có thể giúp một người không có vũ hồn nhẹ nhõm cắm vào bất cứ vũ hồn thuộc tính nào, từ đó bước vào con đường tu luyện.

Giọng nói của lão giả áo bào xanh vang vọng trong phòng đấu giá.

Thánh Hồn Quả ngũ giai tới từ Hóa Thần cấm địa.

Lúc này bên dưới có tiếng nghị luận vang vọng khắp bốn phía.

Mọi người đều biết một gã võ giả thực lực mạnh yếu có quan hệ mật thiết tới nhiều thứ, nhưng liên quan lớn nhất là vũ hồn mạnh yếu, một vũ hồn cường đại có thể làm cho một gã võ giả đi lên võ đạo đỉnh phong dễ dàng ít nhất gấp đôi.

Càng thần diệu chính là đặc hiệu khác của nó, có thể làm cho người không có vũ hồn nhẹ nhõm cắm vào bất cứ vũ hồn thuộc tính nào.

Người không có tư chất vũ hồn chính là nửa phế vật trên đại lục Thiên Huyền, nếu như không có luyện hồn sư cắm vũ hồn cho hắn, hắn không có tư cách bước vào võ đạo.

Nhưng có Thánh Hồn Quả, kết cục hoàn toàn khác biệt, hắn chẳng những có thể dễ dàng cắm vũ hồn vào, hơn nữa có thể nhẹ nhõm cắm vũ hồn có thuộc tính nào, kể từ đó tương lai của hắn còn đáng sợ hơn một ít võ giả có vũ hồn bẩm sinh rất nhiều.

Huống chi vũ hồn di truyền có tính tùy cơ, ngẫu nhiên rất lớn.

Có chút gia tộc có được vũ hồn cường đại thỉnh thoảng sinh ra một ít hậu đại không có vũ hồn, dưới tình huống bình thường, những hậu đại không có tư chất vũ hồn sẽ bị ném bỏ, bởi vì cho dù mời luyện hồn sư cắm vũ hồn vào cũng không có thiên phú cao.

Nhưng có Thánh Hồn Quả thì hoàn toàn khác.

- Thật không hỗ là đấu giá hội một năm một lần của Thông Thiên các, vật phẩm đầu tiên chính là Thánh Hồn Quả ngũ giai.

Trong nội tâm Diệp Huyền cũng thầm giật mình.

Thánh Hồn Quả ngũ phẩm đối với hắn mà nói không có tác dụng đặc biệt gì, nhưng đối với rất nhiều gia tộc, tông môn, thậm chí cả thiên tài mà nói là bảo vật vô giá.

- Thánh Hồn Quả ngũ phẩm, giá khởi điểm ba trăm vạn huyền tệ, mỗi lần tăng giá không được thấp hơn một vạn.

Lão nhân áo xanh mỉm cười, hắn cũng không giới thiệu nhiều.

Vừa mới nói xong đã có người tăng giá điên cuồng.

- Ba trăm năm mươi vạn.

- ba trăm tám mươi vạn.

- Bốn trăm vạn.

- Bốn trăm ba mươi vạn.

Các tiếng kinh hô vang lên.

Thời gian nháy con mắt, giá cả Thánh Hồn Quả tăng lên năm trăm vạn, hơn nữa còn không ngừng tăng lên.

Có không ít gia tộc có hậu đại không có vũ hồn, bức thiết cần Thánh Hồn Quả như thế cải biến vận mệnh của con cái.

Cho dù tạm thời không có, đấu giá trở về cũng có thể chuẩn bị bất cứ tình huống gì.
Chương725: Sinh Tức Đằng (1)

Võ giả bình thường có thể thông qua Thánh Hồn Quả gia tăng vũ hồn và cường độ của bản thân mình lên.

Cuối cùng nhất.

Thánh Hồn Quả ngũ giai bán đi với giá chín trăm tám mươi vạn, tương đương với bảo vật lục giai.

Lúc này Diệp Huyền âm thầm cảm thán.

Thánh Hồn Quả ngũ phẩm mặc dù nói có công hiệu như thế nhưng dù sao cũng không phải thiên tài địa bảo thất giai, năng lực cải tạo có tính cực hạn.

Dựa theo giá cả bình thường có thể bán năm răm vạn huyền tệ đã là rất tốt rồi.

Nhưng đấu giá hội cỡ lớn thế này nhẹ nhõm bán đi vượt qua gần gấp đôi bình thường, từ đó làm người ta líu lưỡi không thôi.

Đối với Thông Thiên các mà nói, kiện vật phẩm đầu tiên xem như mở hàng nên không thể làm cho quá kém, cũng không thể bán quá cao, phải có quý trọng trình độ nhất định mang cho người ta cảm giác kinh hỉ.

Thánh Hồn Quả vừa vặn thỏa mãn yêu cầu này.

Vật phẩm thứ hai thứ ba được bán đấu giá đều là tài liệu hiếm thấy, mặc dù không có cảm giác kinh hỉ như Thánh Hồn Quả nhưng cũng là tài liệu ngũ giai.

Diệp Huyền nhìn ra quy mô của đấu giá hội lần này, bảo vật ngũ giai là cấp bậc thấp nhất.

Bán đấu giá hơn mười bảo vật, hiện trường bắt đầu chậm rãi nóng lên, âm thanh hô giá liên tiếp nhưng cơ bản đều là ghế lô bình thường, rất ít người ghế lô thượng đẳng ra tay, hiển nhiên mục tiêu của bọn họ là phía sau.

- Được rồi, hiện tại chúng ta sắp đấu giá một viên hồn tinh ngũ giai, hồn tinh này hết sức đặc thù, bởi vì tới từ Huyền thú Sinh Tức Đằng ngũ giai, mọi người cũng biết rõ đặc điểm của Sinh Tức Đằng, ta cũng không cần nói nhiều. Hồn tinh Sinh Tức Đằng giá một trăm vạn, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn một vạn, đấu giá bắt đầu.

Lão giả áo xanh kéo tấm lụa đỏ ra, một viên hồn tinh màu xanh lớn như nắm tay xuất hiện.

- Lại là hồn tinh Sinh Lợi Đằng, mua thứ này trở về làm được gì?

- Sinh Tức Đằng sinh mệnh lực tràn đầy gần như vô cùng vô tận, là thứ tất cả võ giả ghét gặp nhất, dường như hồn tinh của nó công dụng không cao a.

- Trên đại lục cơ bản không có võ gia dùng vũ hồn thực vật, bởi vậy tính mạng chi lực trong hồn tinh Sinh Tức Đằng cường đại nhưng chỉ có thể sử dụng luyện chế đan dược chữa thương mà thôi.

- Ha ha, cho dù dùng luyện chế đan dược chữa thương, năng lượng trong hồn tinh không dễ dàng chắt lọc bằng linh dược đâu.

Trên phòng đan dược, mọi người nghị luận với nhau, cũng tham dự đấu giá.

Lão giả cũng sớm dự liệu được tình huống này, hắn cười nhạt nói:

- Sinh Tức Đằng cũng không phải bị đánh chết, mà là trong quá trình tấn cấp, bởi vì tấn cấp thất bại nên tử vong tự nhiên. Bởi vậy khối hồn tinh này là hồn tinh ngũ giai nhưng nó xen giữa ngũ giai và lục giai, hơn nữa trong đó bảo trì huyền hồn chi lực phi thường hoàn mỹ, tánh mạng chi lực thập phần dồi dào.

- Hồn tinh trong quá trình tấn cấp thất bại còn có một chút đặc thù, thập phần phi phàm, bởi vậy Thông Thiên các mới xuất hồn tinh Sinh Tức Đằng ra đấu giá.

Lão giả nói hai ba câu cũng nói ra điểm đặc thù của hồn tinh Sinh Tức Đằng.

- Không ngờ là hồn tinh tử vong trong quá trình tấn cấp.

- Loại xác suất này thập phần thưa thớt, bởi vì Huyền thú khác với nhân loại, tấn cấp một lần cần tích lũy năm tháng dài dằng dặc, hơn nữa sẽ không tu luyện công pháp, cho nên không có cách nói tẩu hỏa nhập ma, sẽ rất ít tấn cấp thất bại.

- Khó trách Thông Thiên các mang ra đấu giá, thì ra là duyên cớ này.

Trên phòng đấu giá có tiếng nghị luận liên tục.

- Ta ra một trăm mười vạn.

- Một trăm hai mươi vạn.

Cùng lúc đó các âm thanh đấu giá cũng tốp năm tốp ba vang lên.

Hồn tinh Sinh Tức Đằng hồn không bị nhiều người nhìn trúng nhưng xen ở giữangũ giai và lục giai, hơn nữa là hồn tinh tấn cấp thất bại, không ít luyện hồn sư lại có hứng thú với nó.

Cơ hội như vậy thập phần khó được.

Diệp Huyền nhìn chằm chằm vào hồn tinh màu xanh lá kia, ánh mắt của hắn sáng ngời.

Cho tới nay thôn phệ vũ hồn và đại địa vũ hồn của không ngừng tăng lên khi thực lực của hắn tăng lên, chỉ có tính mạng vũ hồn trong thiên môn, bởi vì không có huyền hồn thích hợp hấp thu cho nên vẫn ở giai đoạn nhất tinh.

Hôm nay nhìn thấy Sinh Tức Đằng vũ hồn, nội tâm Diệp Huyền hơi động.

- Vũ hồn loại thực vật, tuyệt đại đa số đều có đặc điểm là sinh mệnh lực tràn đầy nhưng Sinh Tức Đằng lại là Huyền thú có sinh mệnh lực cực kỳ khủng bố, hơn nữa nó đặc thù như thế, không biết có thể giúp tính mạng vũ hồn tấn cấp nhị cấp hay không.

Trong nội tâm Diệp Huyền đã có ý động.

Trong ba đại vũ hồn, đại địa vũ hồn trụ cột nhất, thôn phệ vũ hồn thần bí nhất, mà tánh mạng vũ hồn là đặc thù nhất.

Diệp Huyền nhớ rõ ràng, lúc trước đạt được Tiểu Tử Điêu là thôn phệ vũ hồn làm cho Tiểu Tử Điêu cảm thấy sợ hãi bản thân mình, chính thức làm Tiểu Tử Điêu ký kết linh sủng kế ước với mình lại là tánh mạng vũ hồn.

Bởi vậy Diệp Huyền vô cùng quan tâm tới tánh mạng vũ hồn cực kỳ đặc thù.

Lúc này giá cả hồn tinh Sinh Tức Đằng cũng tăng lên ba trăm vạn huyền tệ.

Âm thanh đấu giá dần thưa thớt.

- Ba trăm năm mươi vạn huyền tệ.

Rốt cuộc Diệp Huyền mở miệng.

- Ồ, giọng nói này từ bao sương thiên cấp truyền ra.

- Không biết là bao sương nào, người bên trong bao sương thiên cấp cần loại vật này?

- Nói không chừng là luyện hồn sư của hào phú nào đó, cần hồn tinh nghiên cứu một chút cũng không nhất định.

Đám người phía dưới không ngừng xôn xao.

Cho tới bây giờ người trong bao sương thiên cấp còn chưa ra tay qua, chẳng những bao sương thiên cấp, ngay cả địa cấp cũng ít đấu giá.

Mà hồn tinh Sinh Tức Đằng là thứ bao sương thiên cấp đầu tiên ra tay.

Người bình thường phía dưới không chú ý nhưng đám người Tần Vũ quen thuộc Diệp Huyền cho nên nghe được giọng nói liền biết là Diệp Huyền ra tay đấu giá.

- Hừ, chỉ là thứ chưa gặp qua các mặt xã hội mà thôi, ngay cả hồn tinh Sinh Tức Đằng cũng xem như bảo bối đấu giá.

- Ta nhớ vũ hồn của La gia chính là Thanh Phong báo a, chẳng lẽ hồn tinh Sinh Tức Đằng là Huyền Diệp muốn dùng sao?

- Hắc hắc, vũ hồn của Huyền Diệp không phải là vũ hồn thực vật chứ?

Đám người Tần Vũ, Mộ Dung Vân Nghĩa lúc này cười lạnh không thôi, không có hảo ý phỏng đoán.

- Ba trăm sáu mươi vạn.

Một người trong ghế hoàng cấp lập tức báo giá.

- Bốn trăm vạn.

Diệp Huyền trực tiếp ra giá đến bốn trăm vạn, đây là tình thế bắt buộc phải có.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom