hoanduthanhnu
Tác giả VW
-
Chương 7
Người mở cửa là lão Lục, gã khất cái dáng người nhỏ con nhưng tay chân nhanh nhạy, hắn chính là kẻ mà Lý Uyển Như đã nhờ đi gọi thêm người.
Cầm tiền của người thì phải làm việc cho người, hắn quan niệm sâu sắc vấn đề này khi đã làm việc thuê cho các địa chủ hàng chục năm hồi hắn vẫn khoẻ mạnh. Trước yêu cầu kỳ quái của vị tiểu thư xinh đẹp kia, Lục không đắn đo nhiều mà gọi hết những người có thể gọi tới, phần lớn người quen đã đi tìm việc tại thành Nam nhưng những kẻ già yếu còn lại cũng chẳng thiếu.
Chỉ mất hơn mười lăm phút, Lục đã gọi được một nhóm hơn hai mươi người tới. Hắn biết vị tiểu thư kia hào phóng nên chắc chắn sẽ giúp những kẻ như gã tìm kiếm công việc và có thêm thu nhập để chống chọi với cơn đói cồn cào.
Thế nhưng hoàn cảnh trong căn phòng hoàn toàn khác biệt với suy nghĩ trong đầu lão Lục. Vừa mở cửa, hắn thấy vị tiểu thư xinh đẹp cao quý kia đang nằm úp sấp lên người Ngũ, âm hộ ngậm chặt lấy dương vật của hắn. Trên nữa là lão Tứ đang không ngừng nhấp hông, đưa đẩy dương vật vào trong lỗ hậu của cô gái trẻ. Đôi tay thô ráp do từng làm công việc đồng áng của hắn đang nắn bóp lấy cặp vú to, trắng nhưng đầy vết đỏ in hình ngón tay của Lý Uyển Như.
Khuôn mặt của Lý Uyển Như lộ rõ vẻ đê mệ sung sướng, cuống họng không thể ngăn được những tiếng rên ư ử trong khoang miệng dẫu cho môi cô đang bám chặt lấy môi của gã Ngũ. Tiếng rên khẽ, tiếng nhóp nhép cùng với khung cảnh dâm mỹ làm cho Lục và hai chục gã khất cái cảm thấy nôn nao vô cùng và chẳng thể rời mắt nổi.
Thấy đồng bạn bần thần trước cửa, lão Tam vốn xuất tinh đầu tiên ngập trong họng của Lý Uyển Như, đang ngồi thưởng thức khung cảnh dâm loạn, hắn quay qua giải thích với mấy kẻ ngoài cửa:
“Hắc hắc, không biết tại sao, con điếm này nài nỉ chúng ta địt ả. Dùng tiền yêu cầu ta rót tinh vào người. Thật sự, thật com mẹ nó sự là dâm nha. Cả đời của ta vẫn chưa chơi cái miệng nào sướng như vậy. Thậm chí sướng hơn cả phía dưới luôn. Hắc hắc, chắc phải gọi là cái mồm lồn quá. Haha”
Nhất bên cạnh cũng chen vào: “Cái lồn này là cái lồn bót nhất lão tử từng chơi, vốc dàng này, khuôn mặt này tuyệt đối là đỉnh lưu.”
“Thật thô tục, những kẻ này nói năng thô tục quá”. Dù đang chìm trong khoái cảm, Lý Uyển Như vẫn ghe được tiếng mấy kẻ kia đối đáp bên cạnh tiếng nhóp nhép vang vọng trong cân phòng.
Mấy kẻ ngoài cửa nghe vậy, lập tức hiểu sự việc, dù khó tin nhưng sự thực ngay trước mắt khiến họ vẫn tiếp nhận được chuyện này. Kẻ có tiền mà, cách chơi của người có tiền khác với chúng ta.
Lần lượt tiếng vào phòng, căn phòng nhỏ bỗng trở nên chật chội. Lý Uyển Như dứt nụ hôn với gã Ngũ, ngước lên nhìn số lượng người trong phòng mà hoảng sợ.
“Ah...ah... ưm... Như vậy, Ah...ah...cũng là quá nhiều người... Ah...ah...đi”. Cô thốt lên, không tin rằng cơ thể yếu ớt này có thể chịu đựng được điều này.
Lão Lục tiến tới, vừa bước vừa cởi quần dính đầy bùn đất xuống, nói:
“Ta chỉ biết ngài tìm người, nên cố tìm càng nhiều càng tốt, hắc hắc, ai mà biết được lại có chuyện vui như này cơ chứ!”.
Chẳng cho Lý Uyển Như cơ hội đáp lại, Lục bước tới, nâng cằm của Lý Uyển Như lên, ấn căn dương vật thô cứng của mình vào tận sâu trong miệng cô. Mùi hôi xộc lên tận mũi nhưng Lý Uyển Như không thể đẩy được gã ra, cố gắng nín thở nuốt đến tận gốc dương vật.
Để chừng vài giây, Lục rút dương vật ra mang theo một tia óng ánh nước dãi chảy dài của Lý Uyển Như, khuôn mặt cô đỏ bừng, ho khan mấy tiếng. Lục vẫn chưa buông tha, hắn lại nhét dương vật trở lại cái mồm lồn mà gã Tam nói. Lúc này, đã quen hơn một chút, Lý Uyển Như không cảm thấy khó chịu với thứ nóng hầm hập tận sâu trong cuống họng, nhưng mùi hôi vẫn khiến cố có chút nhíu mày.
Những kẻ khác thấy Lục làm mẫu, đều lần lượt cởi quần áo, tiến sát đến cơ thể yêu kiều nằm giữa ba gã đàn ông. Từng đôi tay nhơ nhuốc vuốt ve trên cơ thể đang nóng rực vì ấn ký, xoa nắt từng bộ vị trên khắp cơ thể. Kẻ nắn bóp cặp vú đồ sộ, người sờ nắn chiếc mông nở nang, có gã cầm bàn tay với những ngón tay thon dài, mảnh khảnh của Lý Uyển Như đưa xuống dương vật không ngừng vuốt ve.
“Ưm... ưm... ưm...”. Tiếng rên khẽ khẽ cố thoát ra khỏi đôi môi mút chặt dương vật gã Lục.
Lúc này Tứ đã xuất tất cả tinh dịch vào lỗ hậu của Lý Uyển Như. Hắn rút dương vật ra khỏi, không vội nhường vị trí cho người khác mà vỗ “chát” một tiếng vào bờ mông trắng.
Lý Uyển Như vừa mới nhả dương vật của Lục liền nhận một phát điếng người đó, cơ thể cô run rẩy, đôi chân chống đỡ cơ thể như thoát lực, thành âm hộ co bóp nhanh, siết chặt lấy dương vật của gã Ngũ bên dưới.
“Ah...ah...ra, ta.... Ah...ah... ra”.
Cảm giác cực khoái lan toàn thân của Lý Uyển Như, cô lim dim đôi mắt, ngã gục trên người của Ngũ, âm hộ siết chắt làm Ngũ cũng xuất ra ngay sau đó.
Ngũ đẩy mỹ nhân trên ngực xuống, cơ thể Lý Uyển Như vẫn đang chìm trong cơn cực khoái, phía dưới không ngừng trào dịch trắng. Ngắm nhìn hình dáng xinh đẹp mà dâm dục kia, Ngũ cười cười với giọng điệu cợt nhả:
“Con điếm này, giờ chưa phải lúc nghỉ đâu, còn nhiều người đợi để làm việc kiếm tiền lắm đấy.”
Mấy kẻ xung quanh cười ha hả, chẳng màng thân hảnh yểu điệu không ngừng run rẩy, ánh mắt có chút không còn tiêu cự, bờ môi thơm, cánh mũi phập phồng tham lam hít lấy không khí đầy hôi hám của căn phòng. Vài tiến tới, nâng cơ thể nhễ nhại mồ hôi của Lý Uyển Như lên, vội vàng rút dương vật đã cương cứng từ bao giờ nhét vào chốn đào viên đang rỉ nước của cô.
“Địt, ta địt, cặc lão tư sướng thật đấy. Lồn con chó cái này thực sự phê quá đi mấ”. Vốn từ vựng ít ỏi của kẻ thất học chẳng thể tả được hết cảm giác của gã lúc này, chỉ biết được gã sướng, rất sướng mà thôi.
“Ah....ah.... Ah....ah....nhẹ nhàng một chút, Ah....ah...Uyển... Ah....ah.... có chút... đau...”. Sau cơn khoái cảm qua đi, cùng với cảm giác nóng rực dưới hạ thân đã hết, Lý Uyển Như cảm thấy bản thân tu luyện đã đủ rồi. Cô muốn đẩy gã trên người mình ra, nhưng tay gã nắm chặt hai đùi của Lý Uyển Như, mông không ngừng đưa đẩy tạo lên tiêng “bạch, bạch” vang vọng.
Quá yếu ớt, không thể đẩy hắn ra, hai tay của Lý Uyển Như đặt trên bụng đối phương như đang tận hưởng vậy.
Thấy Lý Uyển Như “hưởng ứng” như vậy, gã khất cái vội lật người cô lại, một tay túm lấy mái tóc đen dài như dây cương, không ngừng cưỡi ngựa phi nước đại. Chiếc váy vốn đang trên bụng cũng bị hắn xé toạc, ném ra một góc.
“...Ah....ah.... đau quá, ...Ah....ah...., xin.... xin... dừng ... dừng l....ưm....ưm”. Tiếng của Lý Uyển Như chưa vang lên dứt câu, gã khất cái khác lập tức nhét dương vật vào miệng của cô.
“Con điếm này nói nhiều thế nhỉ, bổn phận của mày chỉ là làm đồ chơi cho bọn ông thôi. Dừng? Mày bảo lão tử tới xong muốn dừng là dừng?”. Càng nói, gã càng hưng phấn thúc vào miệng của Lý Uyển Như, mặc cho mùi hôi từ dương vật của gã làm cho Lý Uyển Như thấy khó chịu.
Mấy tên khác thấy vậy không ngừng huýt sao, hưởng ứng gã kia, vui vẻ chờ đến lượt. Còn Lý Uyển Như, lúc này đây cô chẳng nghĩ nhiều được nữa, từng cơn đau rát mang kèm cảm giác sướng khoái từ hạ thân lan đến khắp cơ thể cô, miệng khó chịu vì có kẻ xâm nhập cũng giảm đi rất nhiều, lưỡi cô mơn trớn dương vật gã khất cái, liếm sạch căn dương vật chẳng màng đến bẩn thỉu.
Lý Uyển Như nằm đó, mặc cho bản thân như một món đồ chơi, truyền tay qua các kẻ ăn mày. Thân hình quyến rũ với làn da trắng nõn giờ đây lấm lem vết bẩn, mái tóc đen dài óng mượt giờ rối tung. Bờ mông như ngọc thạch hằn lên dấu tay đỏ, bầu vú trắng sệ xuống do tư thế được một bàn tay đón đỡ,x không ngừng nhào nặn như đang nhào bột.
“Không thể phản kháng, thì hãy nằm yên hưởng thụ đi”. Điều duy nhất Lý Uyển Như nghĩ tới trước khi ngất lịm vì cạn kiệt thể lực.
---
“Khát quá, nước... nước”. Lý Uyển Như nói nhỏ, cô tỉnh dậy với cảm giác khô khốc của miệng và cuống họng, có lẽ là do hoạt động quá nhiều nên giờ đây một cảm giác khát nước cực độ lan đến cô.
“Nước bên cạnh tay ngươi”. Gã khất cái đằng sau Lý Uyển Như nói, vẫn không ngừng nhấp hông đưa dương vật vào trong âm hộ cảu cô.
Lúc này, Lý Uyển Như mới nhận thấy tư thế của mình: hai đầu gối chống sàn, cánh tay vô lực buông thõng, mặt ép lên sàn nhà bẩn thỉu, mùi ẩm mốc xen lẫn mùi mồ hôi vương vãi, mùi tinh dịch ngai ngái xộc vào mũi cô.
Bị cảm giác đói khát chi phối, Lý Uyển Như nâng người bằng cả hai tay, đẩy mông ra phía sau như phối hợp với gã đang quan hệ với mình. Cô dùng một tay chống sàn, một tay với lấy cái ca chứa nước mà gã kia nói. Chẳng thể nhìn rõ vì căn phòng kín cửa thiếu ánh sáng, Lý Uyển Như đưa tay uống nước một cách vội vã.
“Khụ khụ”. Lý Uyển Như ho sặc sụa vì thứ chất lỏng trong tay mình.
“Ha ha, con điếm này thú vị thật đấy. Vậy mà chủ động uống hết cả đống tinh dịch bốc mùi kia. Ha ha ha”. Nghe tiếng cười của gã khất cái, Lý Uyển Như mới chợt nhớ đến yêu cầu của mình ban đầu. Cảm giác xấu hổ ập tới làm khuôn mặt lấm lem có thêm rạng mây đỏ, âm hộ có chút dão vì quan hệ liên tục kia co bóp chặt hơn.
“Địt, đúng là cái lồn thượng hạng mà, chơi hai lần vẫn sung sướng quá đi mất. Nhận lấy này con điếm.”
Gã xuất tất cả vào trong âm hộ nhơ nhớp tinh dịch của Lý Uyển Như rồi đứng dậy bỏ đi. Lý Uyển Như tranh thủ nằm úp sấp thở dốc, nhấm nháp từng cơn đau nhức ở mọi bộ vị trên cơ thể, đặc biệt là dưới hạ thân và hai bầu vú.
Trong phòng lúc này chỉ có hơn chục người, phân nửa đã đi đâu mà Lý Uyển Như chẳng thể biết. Trừ một tên vẫn không ngừng vuốt ve cơ thể của Lý Uyển Như thi thoảng lại véo, vỗ như để kiểm tra tính đàn hồi, thì vài kẻ dựa tường nghỉ ngơi, vài tên ngồi nói chuyện phiếm, hoài nghi lý do một con điếm xinh đẹp lại tự nhiên tìm đến bọn hắn.
Chiếc túi xách Lý Uyển Như mang trên người đã bị mấy tên lật tung nhằm chia nhau gần hai mươi lượng bạc, chúng cũng nhìn thấy tấm thẻ bằng bạc ghi thân phận của Lý Uyển Như trong Thanh Quan viện nên càng khẳng định nghề nghiệp của cô.
Tranh thủ thời gian nghỉ ngơi quý báu này, Lý Uyển Như vận chuyển môn công pháp phóng khoáng kia để hấp thu nguyên khí từ cái bãi tinh dịch khắp cơ thể và ngập tràn trong âm đạo và hậu môn.
Lý Uyển Như vô cùng kinh ngạc khi trong tử cung mình không nhiều tinh dịch như cô nghĩ, đan điền dị chủng nhờ kích thích của dấu ấn trái tim không ngừng hấp thu nguyên khí dù cho Lý Uyển Như đã ngất lịm.
Trấn áp cơn đau nhức từ khắp cơ thể, Lý Uyển Như im lặng vận công. Từng dòng nguyên khí từ tinh dịch bám dính trên da giờ nhưng ngàn vạn sợi tơ mảnh, không ngừng thẩm thấu qua của cô, vận chuyển theo một quỹ đạo hoàn mỹ và ngưng kết tại vị trí dấu ấn. Dấu ấn hơi chút sáng lên, hấp thu dòng nguyên khí đó vào tử cung, lắng đọng với lượng nguyên khí ban đầu.
Lý Uyển Như nhận thấy lượng nguyên khí trong tử cũng đã chiếm được một phần tư, vậy là vốn tưởng cần tới bốn tháng mới có thể đột phá Nhân cảnh, sau cuộc thác loạn, cô đã hoàn thành một phần tư chặng đường rồi.
Chứng kiến tốc độ tu luyện kinh khủng như vậy, Lý Uyển Như không tự chủ hít một hơi thật sâu, hít đầy phổi mùi tinh dịch nồng nặc trước cánh mũi cô. Không như đan điền thông thường rất nhỏ và không vững chắc, đan điền tử cung dựa trên tử cung của Lý Uyển Như, chúng lớn hơn, chứa đựng nhiều nguyên khí hơn mà không cần phải công đoạn áp súc, lợi dụng thành tử cung làm phòng vệ nên khả năng dẻo dai, bền bỉ còn lớn hơn cả tiên thiên đan điền. Điều này tăng đáng kể tốc độ tu luyện của Lý Uyển Như khi đã bỏ qua được quá trình áp súc nguyên lực vốn mất thời gian nhất.
Cánh cửa căn phòng bật mở, vài tên mang theo một bọc vải chứa đựng mùi thơm hấp dẫn, mấy kẻ trong phòng mắt sáng rực chẳng có tâm trạng chờ đợi, vội lao lên lấy xuống bọc vải, mở ra cầm lấy chiếc bánh bao trắng mà không ngừng run rẩy. Lâu lắm rồi bọn hắn mới được ăn ngon đến vậy.
Nhất dường như là đứng đầu của đám khất cái này, gã nhìn từng tên lao vào nhưng chỉ dám lấy đủ mỗi người hai cái mà thầm gật đầu. Tiếp đó, hắn bê bát canh nóng, cùng một khay bánh đầy đến bên cạnh Lý Uyển Như, hai tay chạm vào cơ thể của cô, cố gắng nâng cô dậy.
Lý Uyển Như lúc này đã kết thúc vận chuyển công pháp, mặc cho tinh dịch trong âm đạo vẫn chưa được tiêu hóa toàn bộ, cô phải bớt lại để tránh trường hợp dấu ấn bạo phát.
“Đạt đến Nhân cảnh, khả năng khống chế của ta sẽ cao hơn, tuyệt nhiên không xảy ra tình trạng mất khống chế kia được”. Lý Uyển Như thầm nghĩ, tay cô vịn vào gã khất cái, khó khăn nâng cơ thể đau nhức ngồi dậy dựa vào tường.
Thấy Lý Uyển Như đã ngồi dậy, Nhất đẩy khay bánh và bát canh nóng tới trước mặt cô, nói:
“Ăn đi, bọn ta biết rõ người rất mệt, nghỉ ngơi chút đi. À như thỏa thuận, bọn ta đã lấy hết tiền trong túi xách của ngươi để sử dụng”.
Gật nhẹ đầu tỏ vẻ hiểu ý, Lý Uyển Như vươn đôi tay trắng đang không ngừng run nhẹ ra lấy chiếc bánh đưa lên miệng ăn ngấu nghiến. Cô không còn là hình tượng nữ nhi, giờ Lý Uyển Như rất đói, rất mệt, cảm giác như cô có thể ăn một con bò vậy.
Cầm tiền của người thì phải làm việc cho người, hắn quan niệm sâu sắc vấn đề này khi đã làm việc thuê cho các địa chủ hàng chục năm hồi hắn vẫn khoẻ mạnh. Trước yêu cầu kỳ quái của vị tiểu thư xinh đẹp kia, Lục không đắn đo nhiều mà gọi hết những người có thể gọi tới, phần lớn người quen đã đi tìm việc tại thành Nam nhưng những kẻ già yếu còn lại cũng chẳng thiếu.
Chỉ mất hơn mười lăm phút, Lục đã gọi được một nhóm hơn hai mươi người tới. Hắn biết vị tiểu thư kia hào phóng nên chắc chắn sẽ giúp những kẻ như gã tìm kiếm công việc và có thêm thu nhập để chống chọi với cơn đói cồn cào.
Thế nhưng hoàn cảnh trong căn phòng hoàn toàn khác biệt với suy nghĩ trong đầu lão Lục. Vừa mở cửa, hắn thấy vị tiểu thư xinh đẹp cao quý kia đang nằm úp sấp lên người Ngũ, âm hộ ngậm chặt lấy dương vật của hắn. Trên nữa là lão Tứ đang không ngừng nhấp hông, đưa đẩy dương vật vào trong lỗ hậu của cô gái trẻ. Đôi tay thô ráp do từng làm công việc đồng áng của hắn đang nắn bóp lấy cặp vú to, trắng nhưng đầy vết đỏ in hình ngón tay của Lý Uyển Như.
Khuôn mặt của Lý Uyển Như lộ rõ vẻ đê mệ sung sướng, cuống họng không thể ngăn được những tiếng rên ư ử trong khoang miệng dẫu cho môi cô đang bám chặt lấy môi của gã Ngũ. Tiếng rên khẽ, tiếng nhóp nhép cùng với khung cảnh dâm mỹ làm cho Lục và hai chục gã khất cái cảm thấy nôn nao vô cùng và chẳng thể rời mắt nổi.
Thấy đồng bạn bần thần trước cửa, lão Tam vốn xuất tinh đầu tiên ngập trong họng của Lý Uyển Như, đang ngồi thưởng thức khung cảnh dâm loạn, hắn quay qua giải thích với mấy kẻ ngoài cửa:
“Hắc hắc, không biết tại sao, con điếm này nài nỉ chúng ta địt ả. Dùng tiền yêu cầu ta rót tinh vào người. Thật sự, thật com mẹ nó sự là dâm nha. Cả đời của ta vẫn chưa chơi cái miệng nào sướng như vậy. Thậm chí sướng hơn cả phía dưới luôn. Hắc hắc, chắc phải gọi là cái mồm lồn quá. Haha”
Nhất bên cạnh cũng chen vào: “Cái lồn này là cái lồn bót nhất lão tử từng chơi, vốc dàng này, khuôn mặt này tuyệt đối là đỉnh lưu.”
“Thật thô tục, những kẻ này nói năng thô tục quá”. Dù đang chìm trong khoái cảm, Lý Uyển Như vẫn ghe được tiếng mấy kẻ kia đối đáp bên cạnh tiếng nhóp nhép vang vọng trong cân phòng.
Mấy kẻ ngoài cửa nghe vậy, lập tức hiểu sự việc, dù khó tin nhưng sự thực ngay trước mắt khiến họ vẫn tiếp nhận được chuyện này. Kẻ có tiền mà, cách chơi của người có tiền khác với chúng ta.
Lần lượt tiếng vào phòng, căn phòng nhỏ bỗng trở nên chật chội. Lý Uyển Như dứt nụ hôn với gã Ngũ, ngước lên nhìn số lượng người trong phòng mà hoảng sợ.
“Ah...ah... ưm... Như vậy, Ah...ah...cũng là quá nhiều người... Ah...ah...đi”. Cô thốt lên, không tin rằng cơ thể yếu ớt này có thể chịu đựng được điều này.
Lão Lục tiến tới, vừa bước vừa cởi quần dính đầy bùn đất xuống, nói:
“Ta chỉ biết ngài tìm người, nên cố tìm càng nhiều càng tốt, hắc hắc, ai mà biết được lại có chuyện vui như này cơ chứ!”.
Chẳng cho Lý Uyển Như cơ hội đáp lại, Lục bước tới, nâng cằm của Lý Uyển Như lên, ấn căn dương vật thô cứng của mình vào tận sâu trong miệng cô. Mùi hôi xộc lên tận mũi nhưng Lý Uyển Như không thể đẩy được gã ra, cố gắng nín thở nuốt đến tận gốc dương vật.
Để chừng vài giây, Lục rút dương vật ra mang theo một tia óng ánh nước dãi chảy dài của Lý Uyển Như, khuôn mặt cô đỏ bừng, ho khan mấy tiếng. Lục vẫn chưa buông tha, hắn lại nhét dương vật trở lại cái mồm lồn mà gã Tam nói. Lúc này, đã quen hơn một chút, Lý Uyển Như không cảm thấy khó chịu với thứ nóng hầm hập tận sâu trong cuống họng, nhưng mùi hôi vẫn khiến cố có chút nhíu mày.
Những kẻ khác thấy Lục làm mẫu, đều lần lượt cởi quần áo, tiến sát đến cơ thể yêu kiều nằm giữa ba gã đàn ông. Từng đôi tay nhơ nhuốc vuốt ve trên cơ thể đang nóng rực vì ấn ký, xoa nắt từng bộ vị trên khắp cơ thể. Kẻ nắn bóp cặp vú đồ sộ, người sờ nắn chiếc mông nở nang, có gã cầm bàn tay với những ngón tay thon dài, mảnh khảnh của Lý Uyển Như đưa xuống dương vật không ngừng vuốt ve.
“Ưm... ưm... ưm...”. Tiếng rên khẽ khẽ cố thoát ra khỏi đôi môi mút chặt dương vật gã Lục.
Lúc này Tứ đã xuất tất cả tinh dịch vào lỗ hậu của Lý Uyển Như. Hắn rút dương vật ra khỏi, không vội nhường vị trí cho người khác mà vỗ “chát” một tiếng vào bờ mông trắng.
Lý Uyển Như vừa mới nhả dương vật của Lục liền nhận một phát điếng người đó, cơ thể cô run rẩy, đôi chân chống đỡ cơ thể như thoát lực, thành âm hộ co bóp nhanh, siết chặt lấy dương vật của gã Ngũ bên dưới.
“Ah...ah...ra, ta.... Ah...ah... ra”.
Cảm giác cực khoái lan toàn thân của Lý Uyển Như, cô lim dim đôi mắt, ngã gục trên người của Ngũ, âm hộ siết chắt làm Ngũ cũng xuất ra ngay sau đó.
Ngũ đẩy mỹ nhân trên ngực xuống, cơ thể Lý Uyển Như vẫn đang chìm trong cơn cực khoái, phía dưới không ngừng trào dịch trắng. Ngắm nhìn hình dáng xinh đẹp mà dâm dục kia, Ngũ cười cười với giọng điệu cợt nhả:
“Con điếm này, giờ chưa phải lúc nghỉ đâu, còn nhiều người đợi để làm việc kiếm tiền lắm đấy.”
Mấy kẻ xung quanh cười ha hả, chẳng màng thân hảnh yểu điệu không ngừng run rẩy, ánh mắt có chút không còn tiêu cự, bờ môi thơm, cánh mũi phập phồng tham lam hít lấy không khí đầy hôi hám của căn phòng. Vài tiến tới, nâng cơ thể nhễ nhại mồ hôi của Lý Uyển Như lên, vội vàng rút dương vật đã cương cứng từ bao giờ nhét vào chốn đào viên đang rỉ nước của cô.
“Địt, ta địt, cặc lão tư sướng thật đấy. Lồn con chó cái này thực sự phê quá đi mấ”. Vốn từ vựng ít ỏi của kẻ thất học chẳng thể tả được hết cảm giác của gã lúc này, chỉ biết được gã sướng, rất sướng mà thôi.
“Ah....ah.... Ah....ah....nhẹ nhàng một chút, Ah....ah...Uyển... Ah....ah.... có chút... đau...”. Sau cơn khoái cảm qua đi, cùng với cảm giác nóng rực dưới hạ thân đã hết, Lý Uyển Như cảm thấy bản thân tu luyện đã đủ rồi. Cô muốn đẩy gã trên người mình ra, nhưng tay gã nắm chặt hai đùi của Lý Uyển Như, mông không ngừng đưa đẩy tạo lên tiêng “bạch, bạch” vang vọng.
Quá yếu ớt, không thể đẩy hắn ra, hai tay của Lý Uyển Như đặt trên bụng đối phương như đang tận hưởng vậy.
Thấy Lý Uyển Như “hưởng ứng” như vậy, gã khất cái vội lật người cô lại, một tay túm lấy mái tóc đen dài như dây cương, không ngừng cưỡi ngựa phi nước đại. Chiếc váy vốn đang trên bụng cũng bị hắn xé toạc, ném ra một góc.
“...Ah....ah.... đau quá, ...Ah....ah...., xin.... xin... dừng ... dừng l....ưm....ưm”. Tiếng của Lý Uyển Như chưa vang lên dứt câu, gã khất cái khác lập tức nhét dương vật vào miệng của cô.
“Con điếm này nói nhiều thế nhỉ, bổn phận của mày chỉ là làm đồ chơi cho bọn ông thôi. Dừng? Mày bảo lão tử tới xong muốn dừng là dừng?”. Càng nói, gã càng hưng phấn thúc vào miệng của Lý Uyển Như, mặc cho mùi hôi từ dương vật của gã làm cho Lý Uyển Như thấy khó chịu.
Mấy tên khác thấy vậy không ngừng huýt sao, hưởng ứng gã kia, vui vẻ chờ đến lượt. Còn Lý Uyển Như, lúc này đây cô chẳng nghĩ nhiều được nữa, từng cơn đau rát mang kèm cảm giác sướng khoái từ hạ thân lan đến khắp cơ thể cô, miệng khó chịu vì có kẻ xâm nhập cũng giảm đi rất nhiều, lưỡi cô mơn trớn dương vật gã khất cái, liếm sạch căn dương vật chẳng màng đến bẩn thỉu.
Lý Uyển Như nằm đó, mặc cho bản thân như một món đồ chơi, truyền tay qua các kẻ ăn mày. Thân hình quyến rũ với làn da trắng nõn giờ đây lấm lem vết bẩn, mái tóc đen dài óng mượt giờ rối tung. Bờ mông như ngọc thạch hằn lên dấu tay đỏ, bầu vú trắng sệ xuống do tư thế được một bàn tay đón đỡ,x không ngừng nhào nặn như đang nhào bột.
“Không thể phản kháng, thì hãy nằm yên hưởng thụ đi”. Điều duy nhất Lý Uyển Như nghĩ tới trước khi ngất lịm vì cạn kiệt thể lực.
---
“Khát quá, nước... nước”. Lý Uyển Như nói nhỏ, cô tỉnh dậy với cảm giác khô khốc của miệng và cuống họng, có lẽ là do hoạt động quá nhiều nên giờ đây một cảm giác khát nước cực độ lan đến cô.
“Nước bên cạnh tay ngươi”. Gã khất cái đằng sau Lý Uyển Như nói, vẫn không ngừng nhấp hông đưa dương vật vào trong âm hộ cảu cô.
Lúc này, Lý Uyển Như mới nhận thấy tư thế của mình: hai đầu gối chống sàn, cánh tay vô lực buông thõng, mặt ép lên sàn nhà bẩn thỉu, mùi ẩm mốc xen lẫn mùi mồ hôi vương vãi, mùi tinh dịch ngai ngái xộc vào mũi cô.
Bị cảm giác đói khát chi phối, Lý Uyển Như nâng người bằng cả hai tay, đẩy mông ra phía sau như phối hợp với gã đang quan hệ với mình. Cô dùng một tay chống sàn, một tay với lấy cái ca chứa nước mà gã kia nói. Chẳng thể nhìn rõ vì căn phòng kín cửa thiếu ánh sáng, Lý Uyển Như đưa tay uống nước một cách vội vã.
“Khụ khụ”. Lý Uyển Như ho sặc sụa vì thứ chất lỏng trong tay mình.
“Ha ha, con điếm này thú vị thật đấy. Vậy mà chủ động uống hết cả đống tinh dịch bốc mùi kia. Ha ha ha”. Nghe tiếng cười của gã khất cái, Lý Uyển Như mới chợt nhớ đến yêu cầu của mình ban đầu. Cảm giác xấu hổ ập tới làm khuôn mặt lấm lem có thêm rạng mây đỏ, âm hộ có chút dão vì quan hệ liên tục kia co bóp chặt hơn.
“Địt, đúng là cái lồn thượng hạng mà, chơi hai lần vẫn sung sướng quá đi mất. Nhận lấy này con điếm.”
Gã xuất tất cả vào trong âm hộ nhơ nhớp tinh dịch của Lý Uyển Như rồi đứng dậy bỏ đi. Lý Uyển Như tranh thủ nằm úp sấp thở dốc, nhấm nháp từng cơn đau nhức ở mọi bộ vị trên cơ thể, đặc biệt là dưới hạ thân và hai bầu vú.
Trong phòng lúc này chỉ có hơn chục người, phân nửa đã đi đâu mà Lý Uyển Như chẳng thể biết. Trừ một tên vẫn không ngừng vuốt ve cơ thể của Lý Uyển Như thi thoảng lại véo, vỗ như để kiểm tra tính đàn hồi, thì vài kẻ dựa tường nghỉ ngơi, vài tên ngồi nói chuyện phiếm, hoài nghi lý do một con điếm xinh đẹp lại tự nhiên tìm đến bọn hắn.
Chiếc túi xách Lý Uyển Như mang trên người đã bị mấy tên lật tung nhằm chia nhau gần hai mươi lượng bạc, chúng cũng nhìn thấy tấm thẻ bằng bạc ghi thân phận của Lý Uyển Như trong Thanh Quan viện nên càng khẳng định nghề nghiệp của cô.
Tranh thủ thời gian nghỉ ngơi quý báu này, Lý Uyển Như vận chuyển môn công pháp phóng khoáng kia để hấp thu nguyên khí từ cái bãi tinh dịch khắp cơ thể và ngập tràn trong âm đạo và hậu môn.
Lý Uyển Như vô cùng kinh ngạc khi trong tử cung mình không nhiều tinh dịch như cô nghĩ, đan điền dị chủng nhờ kích thích của dấu ấn trái tim không ngừng hấp thu nguyên khí dù cho Lý Uyển Như đã ngất lịm.
Trấn áp cơn đau nhức từ khắp cơ thể, Lý Uyển Như im lặng vận công. Từng dòng nguyên khí từ tinh dịch bám dính trên da giờ nhưng ngàn vạn sợi tơ mảnh, không ngừng thẩm thấu qua của cô, vận chuyển theo một quỹ đạo hoàn mỹ và ngưng kết tại vị trí dấu ấn. Dấu ấn hơi chút sáng lên, hấp thu dòng nguyên khí đó vào tử cung, lắng đọng với lượng nguyên khí ban đầu.
Lý Uyển Như nhận thấy lượng nguyên khí trong tử cũng đã chiếm được một phần tư, vậy là vốn tưởng cần tới bốn tháng mới có thể đột phá Nhân cảnh, sau cuộc thác loạn, cô đã hoàn thành một phần tư chặng đường rồi.
Chứng kiến tốc độ tu luyện kinh khủng như vậy, Lý Uyển Như không tự chủ hít một hơi thật sâu, hít đầy phổi mùi tinh dịch nồng nặc trước cánh mũi cô. Không như đan điền thông thường rất nhỏ và không vững chắc, đan điền tử cung dựa trên tử cung của Lý Uyển Như, chúng lớn hơn, chứa đựng nhiều nguyên khí hơn mà không cần phải công đoạn áp súc, lợi dụng thành tử cung làm phòng vệ nên khả năng dẻo dai, bền bỉ còn lớn hơn cả tiên thiên đan điền. Điều này tăng đáng kể tốc độ tu luyện của Lý Uyển Như khi đã bỏ qua được quá trình áp súc nguyên lực vốn mất thời gian nhất.
Cánh cửa căn phòng bật mở, vài tên mang theo một bọc vải chứa đựng mùi thơm hấp dẫn, mấy kẻ trong phòng mắt sáng rực chẳng có tâm trạng chờ đợi, vội lao lên lấy xuống bọc vải, mở ra cầm lấy chiếc bánh bao trắng mà không ngừng run rẩy. Lâu lắm rồi bọn hắn mới được ăn ngon đến vậy.
Nhất dường như là đứng đầu của đám khất cái này, gã nhìn từng tên lao vào nhưng chỉ dám lấy đủ mỗi người hai cái mà thầm gật đầu. Tiếp đó, hắn bê bát canh nóng, cùng một khay bánh đầy đến bên cạnh Lý Uyển Như, hai tay chạm vào cơ thể của cô, cố gắng nâng cô dậy.
Lý Uyển Như lúc này đã kết thúc vận chuyển công pháp, mặc cho tinh dịch trong âm đạo vẫn chưa được tiêu hóa toàn bộ, cô phải bớt lại để tránh trường hợp dấu ấn bạo phát.
“Đạt đến Nhân cảnh, khả năng khống chế của ta sẽ cao hơn, tuyệt nhiên không xảy ra tình trạng mất khống chế kia được”. Lý Uyển Như thầm nghĩ, tay cô vịn vào gã khất cái, khó khăn nâng cơ thể đau nhức ngồi dậy dựa vào tường.
Thấy Lý Uyển Như đã ngồi dậy, Nhất đẩy khay bánh và bát canh nóng tới trước mặt cô, nói:
“Ăn đi, bọn ta biết rõ người rất mệt, nghỉ ngơi chút đi. À như thỏa thuận, bọn ta đã lấy hết tiền trong túi xách của ngươi để sử dụng”.
Gật nhẹ đầu tỏ vẻ hiểu ý, Lý Uyển Như vươn đôi tay trắng đang không ngừng run nhẹ ra lấy chiếc bánh đưa lên miệng ăn ngấu nghiến. Cô không còn là hình tượng nữ nhi, giờ Lý Uyển Như rất đói, rất mệt, cảm giác như cô có thể ăn một con bò vậy.
Bình luận facebook