hoanduthanhnu
Tác giả VW
-
Chương 10: Đợi đón khách
Triệu Lam mang thức ăn tới bồi tiểu thư của mình, ăn uống xong, Lý Uyển Như liều đuổi khéo Triệu Lam ra ngoài. Sự tồn tại của kẻ khủng bố kia khiến Lý Uyển Như không dám cho phép bản thân nghỉ ngơi, cô vội ngồi xếp bằng trên giường, vận chuyển Hoan Du Thánh Điển để ngưng kết nguyên khí tiến hành tu luyện.
Không có tinh dịch để hấp thu, việc vận chuyển công pháp sẽ có tiến độ chậm chạp hơn rất nhiều, nhưng thể lực cô đã cạn, cần ngưng tụ thêm nguyên khí để có thể tăng thêm tốc độ hồi phục. Nếu nằm nghỉ thông thường, có lẽ phải mất một ngày để hoàn toàn nghỉ ngơi, nhưng nhờ tâm pháp của Hoan Du Thánh Điển, khi vận chuyển công pháp thì nguyên khí tiếp nhận từ thiên địa cũng có thể chậm rãi gột rửa cơ thể, tăng sức phục hồi thể lực.
Đồng thời Lý Uyển Như cũng cần kiểm chứng xem khả năng chịu đựng cơn nứng tạo ra từ ấn ký ở hạ thân có tăng lên sau khi cô đột phá Nhân cảnh hay không nữa.
Qua một tiếng, dấu ấn bắt đầu tạo ra cảm giác ngứa ngáy nhưng Lý Uyển Như dễ dàng trấn áp. Lại qua một tiếng nữa, từng đợt rạo rực lại lan đến tâm trí cô như sóng biển bất tận. Nhưng vẫn trong tầm kiểm soát, Lý Uyển Như suy nghĩ.
Cô biết mình chẳng trấn áp được ham muốn lâu nữa, ở khoảng cách ba tiếng, bắt buộc cô phải tiếp nhận tinh dịch, nếu không thì cơn nứng sẽ phá hủy tâm trí cô mất.
Đúng ba tiếng sau khi tiêu hóa toàn bộ tinh dịch, dấu ấn của Lý Uyển Như truyền đến cảm giác ngày càng nóng, càng khiến cô trở nên vô cùng khó chịu. Không thể để cơn nứng khống chế, Lý Uyển Như với tay vào túi xách, lấy ra túi “nước” cô thu thập được từ đám khất cái, giật nhanh nắp gỗ và đưa thẳng miện túi nước vào trong âm hộ.
Âm đạo bị xâm nhập làm giảm đi đôi phần cơn ham muốn, cảm giác sung sướng kích thích tâm trí của Lý Uyển Như trở lại.
“ ...Ưm...ah...ah...” Lý Uyển Như không tự chủ rên khẽ.
Không để mất khống chế, cô bóp nhẹ đáy túi nước, một tràng tinh dịch chảy qua âm đạo đến thẳng tử cung của Lý Uyển Như.
Không như tinh dịch mới ấm nóng và đặc sệt, thứ trong túi nước có chút hơi loãng và lạnh ngắt. Được bơm vào âm đạo làm Lý Uyển Như rùng mình thì cảm giác mát lạnh kia.
Đan điền tử cung tiếp nhận tinh dịch, nó tham lam hấp thụ nguyên khí chứa trong chất lỏng trắng đó, cảm giác ham muốn của Lý Uyển Như vẫn chưa kết thúc.
“Lượng tinh dịch vẫn chưa đủ!”, Lý Uyển Như lại bóp đáy túi, bơm thêm một lượng tinh dịch nữa mới khiến cảm giác nóng rực từ dấu ấn ở bụng dưới dừng lại.
“Lượng tinh dịch trong túi tương đương với gần hai mươi người, ấy vậy mà phải dùng tới một nửa mới có thể trấn áp được ham muốn ư”. Lý Uyển Như ngẫm nghĩ, cô biết tinh dịch để lâu sẽ tự tiêu tán nguyên khí, nhưng không ngờ tiêu tán nhanh đến như vậy, ban đâu chỉ cần của một người là đủ mà giờ lại cần tới mười lần.
Như vậy kế hoạch tích trữ tinh trùng của Lý Uyển Như hoàn toàn đổ bể, chỉ có hơn sáu tiếng mà chất lượng chỉ còn có một thành, đây thực sự trở thành nan đề của Lý Uyển Như nếu cô không muốn dấu ấn kia kiểm soát toàn bộ tâm trí và linh hồn, biến cô trở thành một con quỷ hấp thụ tinh dịch.
Rút túi nước khỏi âm hộ, nhanh tay bắt lấy chiếc chén sứ ấn vào trong âm đạo, ngăn chặn dòng tinh dịch kia chảy ngược ra ngoài. Chỗ tinh dịch này có thể bị động hấp thu trong một tiếng, ít nhất trong hai giờ tới Lý Uyển Như không phải lo về ham muốn phát sinh nữa.
Một chuỗi hành động nhét chén diễn ra, Lý Uyển Như cảm thấy mình ngày càng quen thuộc động tác này rồi, vài giọt tinh trùng vương vãi dưới ga giường, cô đưa ngón tay quét ngang rồi đưa lên miệng ngậm như một loại kẹo hảo hạng.
Liếc nhìn đồng hồ, hiện tại là hơn 3h chiều, còn hơn hai tiếng nữa đến giờ kỹ viện hoạt động chính thức. Mặc dù Thanh Quan viện mở cả ngày nhưng thời gian sáng đều chỉ phục vụ việc ăn uống, vui chơi chứ không dành cho việc hoan lạc. Mà việc hầu rượu, hầu nước là điều quá khó khăn với trí tuệ của nguyên chủ, bởi lẽ đó mà Lý Uyển Như hoàn toàn không có chút thông tin gì về quá trình này.
Gọi Triệu Lam vào sửa sang trang phục và trang điểm, đây là điều mà Triệu Lam đã làm cho Lý Uyển Như hàng năm qua. Nguyên chủ không biết trang điểm, cũng chẳng rõ cách phối trang phục, tất cả các việc này đều nhờ nha hoàn làm cả. Trước đây là một nha hoàn khác giúp, nhưng cô ấy đã được một địa chủ mua về theo hầu tiểu thư của họ, nên Triệu Lam thay thế trở thành người thân cận nhất của Lý Uyển Như.
Sau nửa tiếng, trước gương giờ không còn cô gái nhẹ nhàng, mềm yếu nữa, như một con người khác khiến Lý Uyển Như có chút say mê khi ngắm nhìn. Một bộ váy xanh lục, bó sát phần trên tôn lên cặp vú lớn và phần eo mảnh khảnh, bên dưới tà váy trải rộng nhưng vẫn lấp ló cặp đùi trắng thon. Mái tóc Lý Uyển Như được Triệu Lam búi cao, cài một chiếc trâm bạc sáng loáng, dẫu cho búi tóc cao nhưng tóc của Lý Uyển Như vẫn dài ngang hông, nếu không búi thì nó sẽ dài tới quá cả bờ mông tròn trịa.
Nguyên chủ rất thích mái tóc của mình, cô dành cả tiếng mỗi ngày chỉ để vuốt ve mái tóc, có lẽ đó mà mái tóc trở nên suôn mượt, tạo cảm giác nhẹ nhàng, thanh thoát cho Lý Uyển Như.
Khuôn mặt tinh xảo chỉ cần trang điểm nhẹ là đủ, bờ môi đỏ che phủ hàng răng trắng đều. Đôi má hồng điểm chút phấn, cặp mi cong chẳng cần chải chuốt nhiều. Điểm vài nét chu sa ở mi tâm khiến Lý Uyển Như thay đổi rõ rệt, trở lên vạn phần quyến rũ, cô vận dụng vài kỹ năng bị động của Hoan Du Thánh Điển, khuôn mặt diễm lệ càng lộ ra vẻ phong tình vạn chủng.
Lý Uyển Như nắm lấy tay Triệu Lam, để ả nha hoàn dìu mình xuống sảnh chính của Thanh Quan Lâu, căn phòng của cô nằm ở tầng hai của tòa chủ lâu này. Thanh Quan viện bao gồm nhiều tòa nhà phục vụ nhiều mục đích khác nhau, gọi là “viện” nhưng nó chẳng khác nào một khu phố cả. Và tòa Thanh Quan Lâu chính là tòa nhà lớn nhất ở đây, nơi tập trung của hàng trăm kỹ nữ xuất chúng và ba mươi sáu danh bài bạch ngân. Còn đối với mười hai kim bài, đó chính là cần câu tiền lớn của Thanh Quan viện, các cô đều có một tiểu viện riêng biệt xứng đáng với thân phận cấp cao đó.
Bước xuống cầu thang, cả sảnh chính vốn náo nhiệt lại trở lên vô cùng tĩnh lặng. Ánh mắt tất cả gã nam nhân uống rượu thưởng trà nơi đây đều dõi theo thân ảnh yểu điệu đang bước xuống. Lý Uyển Như nổi danh xinh đẹp, nhưng chẳng mấy khi lộ mặt cho quan khách như các kỹ nữ cùng cấp bậc khác. Tú bà sẽ nhận chỉ định hoặc đấu giá qua đêm từ các công tử thể gia rồi đưa họ thẳng tới phòng của cô.
Vì lẽ đó mà vị bạch ngân kỹ nữ này được biết tới xinh đẹp nhưng lại chẳng mấy chứng thực. Từng ánh mắt tham lam quét qua cơ thể của Lý Uyển Như, đặc biệt chú trọng tới cặp vú che một nửa phía dưới kia, cặp vú lớn như muốn phá tan sức ép của bộ váy mà thoát ra ngoài vậy. Mấy vết cắn vốn ở xung quanh vú, sau khi ba tiếng tu luyện, Lý Uyển Như cũng hoàn toàn xóa bỏ chúng, trả về một làn da trắng như tuyết, hoàn hảo từng góc cạnh.
Lý Uyển Như hai tay nâng váy, nhún chào chuẩn lễ nghi:
“Nghê Thường xin chào các vị công tử, các vị khách quý.”
Hính dáng yêu kiều khiến vài kẻ thầm nuốt nước bọt, vài kẻ thì tính toán lại túi tiền, muốn đêm này phải được thưởng thức mỹ nhân trước mặt này. Không có kỹ năng tình dục thì sao chứ, cầm kỳ thi họa có mài ra ăn được không? Mỹ nhân chính là mỹ nhân, chỉ cần sắc đẹp là đủ ăn đứt các yếu tố dư thừa khác.
Nghê Thường bước tới một vị trí trống dành cho kỹ nữ, các kỹ nữ thường sẽ phải nhận yêu cầu tiếp rượu bồi trà, nhưng Lý Uyển Như không cần thiết làm điều đó, mà tính hậu đậu của nguyên chủ khiến Hoàng tú bà chẳng dám cho cô tiếp rượu nữa.
Năm đầu tiên Lý Uyển Như làm kỹ nữ, cô cũng từng làm vị trí này, nhưng sau hai đêm đều làm bỏng hai vị quan chức, tổn thất Thanh Quan viện phải đền bù gần ngàn lượng bạc nên Hoàng tú bà trực tiếp cấm Lý Uyển Như tiếp xúc khách nhân.
Ngồi một thoáng, các kỹ nữ ngân bài khác đã đến, Lý Uyển Như nhận ra vài cái tên quen thuộc trong ký ức của nguyên chủ: Minh Hiên tinh thông đàn nhị, Trúc Nhi sở trường sáo trúc và Họa Si với tài vẽ tranh xuất sắc. Vài người lên biểu diễn các kỹ nghệ bản thân, thu hút ánh nhìn khách nhân tại sàn diễn đặt tại trung tâm sảnh.
Dậu vậy, cảm quan của một tu luyện giả khiến Lý Uyển Như vẫn cảm thấy rất nhiều ánh mắt mắt dò xét, nhìn ngắm từ các vị khách và kỹ nữ khác. Không tự chủ, cô kẹp chặt hai chân, đè ép một chút chén sứ trong âm đạo, phía dưới cô có chút ướt nhẹp rồi.
...
Trải qua một tiếng chờ đợi, các vị kỹ nữ lần lượt lên sàn diễn kỹ nghệ của mình, để tăng thêm chút giá cả cho bản thân. Thông thường tiền thu được thì kỹ nữ sẽ được cầm 5% giá mà Thanh Quan viện thu được, với ngân bài kỹ nữ thì sẽ được gấp đôi như thế, còn với kim bài kỹ nữ thì Lý Uyển Như không thể biết được.
Vốn sẽ được hưởng 10% nhưng vì sai sót năm xưa mà Lý Uyển Như nợ Thanh Quan viện ngàn lượng bạc, cô chỉ được nhận có 2% thực tế, phần còn lại đều bị tịch thu gán nợ cả. Vốn với khuôn mặt và vóc dáng của mình, Lý Uyển Như chỉ cần khoảng hai tới ba năm là quá đủ để trả nợ, nhưng tính tình nhu nhược và khờ khạo khiến cô vẫn không thể nhận được thêm, phần dư chênh lệch tỉ lệ cao là nằm trong túi của Hoàng Vân tú bà rồi.
Mỗi ngày tiếp khách chỉ được có chưa tới hai lượng bạc, mà một nửa trong đó là để mua Lạc Ái Dược khiến cho dù là kỹ nữ lâu năm, tài sản của Lý Uyển Như cũng chỉ có hơn ba chục lương bạc, cộng thêm cả mười lượng hai vị Hoắc, Bạch công tử cho thì cũng chỉ bốn mươi lượng. Mà cô đã đánh mất hơn một nửa cho đám khất cái thành Tây mất rồi.
“Nghèo a, thực sự là nghèo nha!” Lý Uyển Như không ngừng than vãn trong lòng về tình cảnh một con đĩ nghèo khổ.
Không có tinh dịch để hấp thu, việc vận chuyển công pháp sẽ có tiến độ chậm chạp hơn rất nhiều, nhưng thể lực cô đã cạn, cần ngưng tụ thêm nguyên khí để có thể tăng thêm tốc độ hồi phục. Nếu nằm nghỉ thông thường, có lẽ phải mất một ngày để hoàn toàn nghỉ ngơi, nhưng nhờ tâm pháp của Hoan Du Thánh Điển, khi vận chuyển công pháp thì nguyên khí tiếp nhận từ thiên địa cũng có thể chậm rãi gột rửa cơ thể, tăng sức phục hồi thể lực.
Đồng thời Lý Uyển Như cũng cần kiểm chứng xem khả năng chịu đựng cơn nứng tạo ra từ ấn ký ở hạ thân có tăng lên sau khi cô đột phá Nhân cảnh hay không nữa.
Qua một tiếng, dấu ấn bắt đầu tạo ra cảm giác ngứa ngáy nhưng Lý Uyển Như dễ dàng trấn áp. Lại qua một tiếng nữa, từng đợt rạo rực lại lan đến tâm trí cô như sóng biển bất tận. Nhưng vẫn trong tầm kiểm soát, Lý Uyển Như suy nghĩ.
Cô biết mình chẳng trấn áp được ham muốn lâu nữa, ở khoảng cách ba tiếng, bắt buộc cô phải tiếp nhận tinh dịch, nếu không thì cơn nứng sẽ phá hủy tâm trí cô mất.
Đúng ba tiếng sau khi tiêu hóa toàn bộ tinh dịch, dấu ấn của Lý Uyển Như truyền đến cảm giác ngày càng nóng, càng khiến cô trở nên vô cùng khó chịu. Không thể để cơn nứng khống chế, Lý Uyển Như với tay vào túi xách, lấy ra túi “nước” cô thu thập được từ đám khất cái, giật nhanh nắp gỗ và đưa thẳng miện túi nước vào trong âm hộ.
Âm đạo bị xâm nhập làm giảm đi đôi phần cơn ham muốn, cảm giác sung sướng kích thích tâm trí của Lý Uyển Như trở lại.
“ ...Ưm...ah...ah...” Lý Uyển Như không tự chủ rên khẽ.
Không để mất khống chế, cô bóp nhẹ đáy túi nước, một tràng tinh dịch chảy qua âm đạo đến thẳng tử cung của Lý Uyển Như.
Không như tinh dịch mới ấm nóng và đặc sệt, thứ trong túi nước có chút hơi loãng và lạnh ngắt. Được bơm vào âm đạo làm Lý Uyển Như rùng mình thì cảm giác mát lạnh kia.
Đan điền tử cung tiếp nhận tinh dịch, nó tham lam hấp thụ nguyên khí chứa trong chất lỏng trắng đó, cảm giác ham muốn của Lý Uyển Như vẫn chưa kết thúc.
“Lượng tinh dịch vẫn chưa đủ!”, Lý Uyển Như lại bóp đáy túi, bơm thêm một lượng tinh dịch nữa mới khiến cảm giác nóng rực từ dấu ấn ở bụng dưới dừng lại.
“Lượng tinh dịch trong túi tương đương với gần hai mươi người, ấy vậy mà phải dùng tới một nửa mới có thể trấn áp được ham muốn ư”. Lý Uyển Như ngẫm nghĩ, cô biết tinh dịch để lâu sẽ tự tiêu tán nguyên khí, nhưng không ngờ tiêu tán nhanh đến như vậy, ban đâu chỉ cần của một người là đủ mà giờ lại cần tới mười lần.
Như vậy kế hoạch tích trữ tinh trùng của Lý Uyển Như hoàn toàn đổ bể, chỉ có hơn sáu tiếng mà chất lượng chỉ còn có một thành, đây thực sự trở thành nan đề của Lý Uyển Như nếu cô không muốn dấu ấn kia kiểm soát toàn bộ tâm trí và linh hồn, biến cô trở thành một con quỷ hấp thụ tinh dịch.
Rút túi nước khỏi âm hộ, nhanh tay bắt lấy chiếc chén sứ ấn vào trong âm đạo, ngăn chặn dòng tinh dịch kia chảy ngược ra ngoài. Chỗ tinh dịch này có thể bị động hấp thu trong một tiếng, ít nhất trong hai giờ tới Lý Uyển Như không phải lo về ham muốn phát sinh nữa.
Một chuỗi hành động nhét chén diễn ra, Lý Uyển Như cảm thấy mình ngày càng quen thuộc động tác này rồi, vài giọt tinh trùng vương vãi dưới ga giường, cô đưa ngón tay quét ngang rồi đưa lên miệng ngậm như một loại kẹo hảo hạng.
Liếc nhìn đồng hồ, hiện tại là hơn 3h chiều, còn hơn hai tiếng nữa đến giờ kỹ viện hoạt động chính thức. Mặc dù Thanh Quan viện mở cả ngày nhưng thời gian sáng đều chỉ phục vụ việc ăn uống, vui chơi chứ không dành cho việc hoan lạc. Mà việc hầu rượu, hầu nước là điều quá khó khăn với trí tuệ của nguyên chủ, bởi lẽ đó mà Lý Uyển Như hoàn toàn không có chút thông tin gì về quá trình này.
Gọi Triệu Lam vào sửa sang trang phục và trang điểm, đây là điều mà Triệu Lam đã làm cho Lý Uyển Như hàng năm qua. Nguyên chủ không biết trang điểm, cũng chẳng rõ cách phối trang phục, tất cả các việc này đều nhờ nha hoàn làm cả. Trước đây là một nha hoàn khác giúp, nhưng cô ấy đã được một địa chủ mua về theo hầu tiểu thư của họ, nên Triệu Lam thay thế trở thành người thân cận nhất của Lý Uyển Như.
Sau nửa tiếng, trước gương giờ không còn cô gái nhẹ nhàng, mềm yếu nữa, như một con người khác khiến Lý Uyển Như có chút say mê khi ngắm nhìn. Một bộ váy xanh lục, bó sát phần trên tôn lên cặp vú lớn và phần eo mảnh khảnh, bên dưới tà váy trải rộng nhưng vẫn lấp ló cặp đùi trắng thon. Mái tóc Lý Uyển Như được Triệu Lam búi cao, cài một chiếc trâm bạc sáng loáng, dẫu cho búi tóc cao nhưng tóc của Lý Uyển Như vẫn dài ngang hông, nếu không búi thì nó sẽ dài tới quá cả bờ mông tròn trịa.
Nguyên chủ rất thích mái tóc của mình, cô dành cả tiếng mỗi ngày chỉ để vuốt ve mái tóc, có lẽ đó mà mái tóc trở nên suôn mượt, tạo cảm giác nhẹ nhàng, thanh thoát cho Lý Uyển Như.
Khuôn mặt tinh xảo chỉ cần trang điểm nhẹ là đủ, bờ môi đỏ che phủ hàng răng trắng đều. Đôi má hồng điểm chút phấn, cặp mi cong chẳng cần chải chuốt nhiều. Điểm vài nét chu sa ở mi tâm khiến Lý Uyển Như thay đổi rõ rệt, trở lên vạn phần quyến rũ, cô vận dụng vài kỹ năng bị động của Hoan Du Thánh Điển, khuôn mặt diễm lệ càng lộ ra vẻ phong tình vạn chủng.
Lý Uyển Như nắm lấy tay Triệu Lam, để ả nha hoàn dìu mình xuống sảnh chính của Thanh Quan Lâu, căn phòng của cô nằm ở tầng hai của tòa chủ lâu này. Thanh Quan viện bao gồm nhiều tòa nhà phục vụ nhiều mục đích khác nhau, gọi là “viện” nhưng nó chẳng khác nào một khu phố cả. Và tòa Thanh Quan Lâu chính là tòa nhà lớn nhất ở đây, nơi tập trung của hàng trăm kỹ nữ xuất chúng và ba mươi sáu danh bài bạch ngân. Còn đối với mười hai kim bài, đó chính là cần câu tiền lớn của Thanh Quan viện, các cô đều có một tiểu viện riêng biệt xứng đáng với thân phận cấp cao đó.
Bước xuống cầu thang, cả sảnh chính vốn náo nhiệt lại trở lên vô cùng tĩnh lặng. Ánh mắt tất cả gã nam nhân uống rượu thưởng trà nơi đây đều dõi theo thân ảnh yểu điệu đang bước xuống. Lý Uyển Như nổi danh xinh đẹp, nhưng chẳng mấy khi lộ mặt cho quan khách như các kỹ nữ cùng cấp bậc khác. Tú bà sẽ nhận chỉ định hoặc đấu giá qua đêm từ các công tử thể gia rồi đưa họ thẳng tới phòng của cô.
Vì lẽ đó mà vị bạch ngân kỹ nữ này được biết tới xinh đẹp nhưng lại chẳng mấy chứng thực. Từng ánh mắt tham lam quét qua cơ thể của Lý Uyển Như, đặc biệt chú trọng tới cặp vú che một nửa phía dưới kia, cặp vú lớn như muốn phá tan sức ép của bộ váy mà thoát ra ngoài vậy. Mấy vết cắn vốn ở xung quanh vú, sau khi ba tiếng tu luyện, Lý Uyển Như cũng hoàn toàn xóa bỏ chúng, trả về một làn da trắng như tuyết, hoàn hảo từng góc cạnh.
Lý Uyển Như hai tay nâng váy, nhún chào chuẩn lễ nghi:
“Nghê Thường xin chào các vị công tử, các vị khách quý.”
Hính dáng yêu kiều khiến vài kẻ thầm nuốt nước bọt, vài kẻ thì tính toán lại túi tiền, muốn đêm này phải được thưởng thức mỹ nhân trước mặt này. Không có kỹ năng tình dục thì sao chứ, cầm kỳ thi họa có mài ra ăn được không? Mỹ nhân chính là mỹ nhân, chỉ cần sắc đẹp là đủ ăn đứt các yếu tố dư thừa khác.
Nghê Thường bước tới một vị trí trống dành cho kỹ nữ, các kỹ nữ thường sẽ phải nhận yêu cầu tiếp rượu bồi trà, nhưng Lý Uyển Như không cần thiết làm điều đó, mà tính hậu đậu của nguyên chủ khiến Hoàng tú bà chẳng dám cho cô tiếp rượu nữa.
Năm đầu tiên Lý Uyển Như làm kỹ nữ, cô cũng từng làm vị trí này, nhưng sau hai đêm đều làm bỏng hai vị quan chức, tổn thất Thanh Quan viện phải đền bù gần ngàn lượng bạc nên Hoàng tú bà trực tiếp cấm Lý Uyển Như tiếp xúc khách nhân.
Ngồi một thoáng, các kỹ nữ ngân bài khác đã đến, Lý Uyển Như nhận ra vài cái tên quen thuộc trong ký ức của nguyên chủ: Minh Hiên tinh thông đàn nhị, Trúc Nhi sở trường sáo trúc và Họa Si với tài vẽ tranh xuất sắc. Vài người lên biểu diễn các kỹ nghệ bản thân, thu hút ánh nhìn khách nhân tại sàn diễn đặt tại trung tâm sảnh.
Dậu vậy, cảm quan của một tu luyện giả khiến Lý Uyển Như vẫn cảm thấy rất nhiều ánh mắt mắt dò xét, nhìn ngắm từ các vị khách và kỹ nữ khác. Không tự chủ, cô kẹp chặt hai chân, đè ép một chút chén sứ trong âm đạo, phía dưới cô có chút ướt nhẹp rồi.
...
Trải qua một tiếng chờ đợi, các vị kỹ nữ lần lượt lên sàn diễn kỹ nghệ của mình, để tăng thêm chút giá cả cho bản thân. Thông thường tiền thu được thì kỹ nữ sẽ được cầm 5% giá mà Thanh Quan viện thu được, với ngân bài kỹ nữ thì sẽ được gấp đôi như thế, còn với kim bài kỹ nữ thì Lý Uyển Như không thể biết được.
Vốn sẽ được hưởng 10% nhưng vì sai sót năm xưa mà Lý Uyển Như nợ Thanh Quan viện ngàn lượng bạc, cô chỉ được nhận có 2% thực tế, phần còn lại đều bị tịch thu gán nợ cả. Vốn với khuôn mặt và vóc dáng của mình, Lý Uyển Như chỉ cần khoảng hai tới ba năm là quá đủ để trả nợ, nhưng tính tình nhu nhược và khờ khạo khiến cô vẫn không thể nhận được thêm, phần dư chênh lệch tỉ lệ cao là nằm trong túi của Hoàng Vân tú bà rồi.
Mỗi ngày tiếp khách chỉ được có chưa tới hai lượng bạc, mà một nửa trong đó là để mua Lạc Ái Dược khiến cho dù là kỹ nữ lâu năm, tài sản của Lý Uyển Như cũng chỉ có hơn ba chục lương bạc, cộng thêm cả mười lượng hai vị Hoắc, Bạch công tử cho thì cũng chỉ bốn mươi lượng. Mà cô đã đánh mất hơn một nửa cho đám khất cái thành Tây mất rồi.
“Nghèo a, thực sự là nghèo nha!” Lý Uyển Như không ngừng than vãn trong lòng về tình cảnh một con đĩ nghèo khổ.
Bình luận facebook