• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Hoan Du Thánh Nữ (2 Viewers)

  • Chương 11: Đấu giá

Nghĩ đến thu nhập bản thân chỉ một lượng bạc một đêm, và khoản tiền chuộc thuân của ngân bài kỹ nữ lên tới một ngàn năm trăm lượng, Lý Uyển Như liền mặt tối sầm lại. Mỹ phẩm để duy trì dung nhan, ngân lượng mua trang phục đều là tiền tự bỏ ra của kỹ nữ, tq chỉ cung cấp chỗ ăn, ở và trung gian môi giới giữa kỹ nữ và khách làng chơi.

Đăm chiêu suy nghĩ, Lý Uyển Như chợt thấy Hoàng Vân tú bà đã đứng giữa sàn diễn tự bao giờ, cười duyên dáng với các vị quan khách, quét đôi mắt bồ câu qua các kỹ nữ ngồi sẵn chờ đợi tới lượt đấu giá. Liếc thấy Lý Uyển Như ngồi trong góc, bà cũng chỉ thoáng ngạc nhiên chứ không hề thay đổi sắc mặt, thể hiện rõ của một vị tú bà chuyên nghiệp chốn phong lưu.

Tq có gần hai trăm kỹ nữ thường và ngân bài, trung bình một ngày có khoảng một trăm năm mươi người đón khách. Nếu như khách nhân nhìn chúng kỹ nữ nào có thể tự thỏa thuận giá cả và đưa về phòng nghỉ, còn nếu chưa thể chốt thì 6h tối hàng ngày sẽ tổ chức đấu giá các kỹ nữ ngân bài, khoảnh khắc các vị khách quý có thể đốt tiền để mua một đêm hoan hợp với mỹ nhân.

Còn làm sao để được ngân bài kỹ nữ ư? Cứ xếp hạng theo khả năng kiếm tiền cho tq là được, hàng tháng ba mươi sáu vị trí đầu chính là ngân bài kỹ nữ. Mà từ khi tiếp khách năm mười ba tuổi đến nay, Lý Uyển Như luôn nằm trong danh mục kỹ nữ ngân bài. Khi cô chính thức trưởng thành năm mười sáu tuổi, Lý Uyển Như đã đứng đầu ngân bài kỹ nữ từ đó đến nay là bốn năm rồi.

Đơn giản bởi vì cô là người duy nhất “đóng thuế” tới 98%.

Tiếng hô giá lần lượt vang lên bên cạnh tiếng chào hàng đon đả của Hoàng tú bà, chỉ trong thời gian ngắn, hơn chục vị ngân bài kỹ nữ khác đã nhận được cái giá hài lòng, tươi cười đi cùng quan khách tới phòng nghỉ của bản thân trên lầu hai.

Giá của họ thường từ 70 tới 100 lượng, tức là có thể kiếm 7 tới 10 lượng một đêm, trực tiếp hơn xa nguyên chủ a, mặc dù nguyên chủ không cần đấu giá, thông thường đều là giá cố định mức cao nhất là 100 lượng luôn. Đấy chính là lợi ích của sự xinh đẹp.

Nghe tú bà đọc kỹ danh của mình, Nghê Thường vội vàng đúng dậy, hai tay nâng váy chào tất cả quan khách. Vốn ngồi ở góc nên những người tới sau không thấy rõ dung nhan của vị ngân bài ít lộ mặt này, Lý Uyển Như ngay lập tức trở thành tâm điểm chú ý của quan khách.

“100 lượng”. Giá khởi đầu chính là Bạch công tử, khách quen của Lý Uyển Như.

Bình thường hắn tới chỉ cần thông báo với tú bà là sẽ được sắp xếp thẳng tới phòng của Lý Uyển Như, nhưng hôm nay cô lộ mặt khiến cho cuộc đấu giá ngày càng nóng hơn.

“120”

“120 lẻ 1 văn tiền”

“130”

“130 lẻ 1 văn tiền”

“150”

“150 lẻ 1 văn tiền”

...

Cứ vậy Lý Uyển Như đã chính thức được “mua xuống” với cái giá 280 lượng bạc trắng bởi một gã công tử mặt anh tuấn. Cô chỉ nhớ tên này họ Đỗ, là khách quen của kỹ nữ ngân bài đứng hạng thứ 2: Minh Hiên. Còn gã trả giá thêm 1 văn tiền kia đã bị tú bà cho người ném ra ngoài kỹ viện.

Liếc qua kỹ nữ tên Minh Hiên kia, Lý Uyển Như thấy rõ vẻ khó chịu trên gương mặt ả.Kẻ hay chi tiền cho ả nhất này lại chọn kẻ mà ả ghét nhất. Đã thể còn là cái giá cao gần gấp ba so với mọi lần tên Đỗ công tử mua Minh Hiên.

Lúc này tú bà đã cười đến híp cả mắt, đây là cái giá rất là cao đối với ngân bài kỹ nữ.

“Biết vậy ta đã đem nó xuống ngồi đây hàng ngày rồi”. Nghĩ đến cảnh bà chỉ nhận có 100 lượng đã đưa khách cho Lý Uyển Như mà trong lòng Hoàng Vân có chút hơi hối hận.

“Xin hỏi Nghê Thường tiểu thư chấp nhận song long nhất phượng không?”. Lúc này Đỗ công tử lại lên tiếng hỏi.

Tú bà càng cười tít mắt hơn, cứ thêm một người tham dự, giá sẽ tăng thêm 50% giá sàn. Hoàn cảnh đêm hôm trước khi trùng sinh của Lý Uyển Như cũng thế, giá gốc đêm đó của cô chỉ 80 lượng, nhưng có tận 4 người tham gia nên trực tiếp đẩy giá lên tới 200 lượng bạc, còn những người tham gia chia tiền chi trả như nào chưa bao giờ là vấn đề của tq cả.

Lý Uyển Như vốn cần lượng lớn tinh dịch để tu luyện, giờ đây nghe yêu cầu như phần tặng kèm, liền nhẹ nhàng đáp lại câu hỏi của vị Đỗ công tử:

“Nghê Thường nguyện ý phụng bồi.”

Cảm thấy ánh nhìn có phần sắc bén của Minh Hiên tiểu thư, Lý Uyển Như quay ra, nhìn thấp thoáng khẩu hình của cô mà đoán được nội dung:

“Đồ dâm đãng!”

...

Hoàng tú bà dẫn hai vị công tử tới chỗ Lý Uyển Như, vị Đỗ công tử có nét anh tuấn, bên cảnh là một gã bận đồ thư sinh không có gì nổi bật, ném vào trong biển người tuyệt nhiên chẳng nhận ra hắn ta.

Lý Uyển Như đứng lên tiếp đón, nghe lời tú bà giới thiệu:

“Vị này là Đỗ Hoành công tử, còn đây là biểu đệ của công tử, tên Trương Ngọc. Nghê Thường con hãy tiếp đón hai vị chu đáo”.

Nói đoạn, bà dúi vào tay của kn tờ ngân phiếu mười lượng, trức tiếp hơn khoản 2% mà cô nhận được như để thưởng thêm cho cô khi kiếm thêm khoản lớn cho tq vậy.

Lý Uyển Như đáp lễ, thuận tay khoác cánh tay cảu Đỗ công tử anh tuấn kia bước lên thang, Trương Ngọc thấy vậy bước đằng sau hai người, đôi mắt không rời khỏi bờ mông quyến rũ lắc lư của Lý Uyển Như trước mặt.

Hoàng Vân thấy kỳ lạ, thông thường Lý Uyển Như rất trì độn, cô không chủ động bao giờ mà nay lại tự nhiên khoác tay như vậy. Do hệ quả của việc cô bị hãm hiếp kia sao? Vị tú bà lẩm bẩm

Suy đoán vứt ra sau đầu ngay lập tức, bà tiếp tục quay lại chủ trì cuộc đấu giá.

“Vấn đề kỹ nữ là việc của họ, vấn đề về ngân lượng mới là việc ta quan tâm.”

...

Lý Uyển Như cùng nhị vị công tử bước vào căn phòng của mình, trên bàn tròn giữa phòng bày biện một bàn tiệc tinh tế với rượu ngon và trà thơm.

“Mời nhị vị thưởng thức rượu, Nghê Thường xin hầu hạ.” Lý Uyển Như nói với giọng cực kỳ thanh thúy, nhưng ẩn trong đó lại chứa đựng mị hoặc. Cô vận dụng các kỹ thuật trong Hoan Du Thánh Điển ngày càng thuần thục.

Giọng nói ngọt ngào của Lý Uyển Như khiến một gã quen chốn phong lưu như Đỗ Hoành có chút không tự nhiên. Còn vị Trương Ngọc kia thì chẳng giữ hình tượng một công tử thế gia, đôi mắt hắn nhìn chằm chằm vào bộ ngực đầy đặn của vị kỹ nữ trước mặt.

Thông thường với các kỹ nữ cấp cao khác, lúc này đây sẽ thưởng rượu thưởng trà, mượn ánh trăng ánh nến, phối với tuyệt sắc giai nhân để tiến hành ngâm thơ, gảy đàn. Nhưng Lý Uyển Như trước giờ luôn được biết tới là kỹ nữ không trình độ, một kỹ nữ kém cỏi nhưng luôn là đệ nhất kỹ nữ ngân bài khiến danh tiếng cô cũng có chút vang xa.

Ngay cả Lý Uyển Như cũng lộ vẻ bối rối, thường tiếp đón Bạch, Hoắc công tử, hai người họ chẳng bận tâm cầm kỳ thư họa gì cả, chỉ cần 1 liều Lạc Ái Dược là bắt đầu cuộc hoan lạc ngay lập tức. Nhưng Đỗ Hoành thì khác, hắn được coi là một công tử ca tinh thông âm luật, không ít ca khúc được hoàng đế khen thưởng có hắn góp công sáng tác. Trong lớp trẻ thì Đỗ Hoành tuyệt đối có thể xếp hạng đầu ở Phong Đô thành này.

“Nghê Thường ngu dốt, không thể tận hứng hai vị về kỹ nghệ, chỉ xin phụng bồi rượu và trà”.

Lý Uyển Như rót ra một chén nhó rượu nhưng thay vì mời hai vị công tử lại trực tiếp uống, điều này khiến Đỗ Hoành vốn là người tri thức, hiểu lễ nghĩa cũng phải nhíu máy trước hành vi thiếu chuẩn mực của ả kỹ nữ.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Tần Hoan
  • Nguyệt Lộc
Chưởng Hoan
  • Đông Thiên Đích Liễu Diệp
[Zhihu] Hợp Hoan
  • Hạc Cửu (鶴九)
Chương 7 END
Mỹ Nhân Quạt Hợp Hoan full
  • Bán Song Tà Nguyệt

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom