• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Đỉnh Phong Thiên Hạ (1 Viewer)

  • Chương 511-515

Chương 511 Đột phá Vũ Tướng (1)

Lục Lâm Thiên vỗ đầu Tiểu Long rồi nói:

- Tiểu Long, giúp ta hộ pháp, ta muốn bế quan vài ngày.

- Được, không thành vấn đề.

Tiểu Long nói.

Trong phòng, Lục Lâm Thiên khoanh chân ngồi xuống, trong lòng nghĩ tới lão giả tóc đen trong mắt bắn ra một cỗ hàn mang, không có thực lực cũng chỉ có thể bị người ta lăng nhục, hắn phải mau chóng tăng cường thực lực mới được.

- Chuẩn bị đột phá.

Một lát sau, Lục Lâm Thiên bình tĩnh lại. Nhiệm vụ hàng đầu của hắn hiện tại chính là đột phá tới Vũ Tướng. Phải tiến vào top ba của đại hội Tam tông Tứ môn thu được Vạn Niên Xích Đồng, sau đó rời khỏi Vân Dương Tôn trở lại Cổ Vực. Rời khỏi Vân Dương Tông, hắn có thể nghĩ biện pháp thôn phệ Linh giả và Vũ giả, thực lực của hắn mới nhanh chóng tăng trưởng được.

Thủ ấn khẽ kết, một viên yêu đan tứ giai hậu kỳ xuất hiện trong tay Lục Lâm Thiên. Đây là một viên yêu đan tràn ngập khí tức thổ hệ, không chút chần chờ, Lục Lâm Thiên nhét yêu đan vào miệng.

Từ mật địa đi ra đã được hai mươi mấy ngày, đột phá tới cửu trọng đã được gần bốn tháng, lúc này Lục Lâm Thiên dự định cấp tốc đột phá. Lúc này đột phá là trùng kích Vũ Tướng và Linh Tướng.

Sắp tới là đại hội Tam tông Tứ môn, Lục Lâm Thiên cũng đã tính tới chuyện này, sau khi đột phá tới Vũ Tướng và Linh Tướng thực lực của hắn sẽ đại tăng, đến lúc đó trên đại hội Tam tông Tứ môn cũng có thêm chút nắm chắc.

Mà đây cũng là nguyên nhân Lục Lâm Thiên đáp ứng với Vân Khiếu Thiên. Sau khi hắn đột phá tới Vũ Tướng, dựa theo phỏng đoán của bản thân Lục Lâm Thiên, thực lực hiện tại của hắn là Vũ Phách cửu trọng là có thể chống lại Vũ Tướng tam trọng như Khuất Đao Tuyệt. Vậy thì sau khi đột phá Vũ Tướng tuyệt đối có thể chống lại Vũ Tướng ngũ trọng, nếu như thi triển con bài chưa lật nữa thì càng không cần phải nói.

Về phần đại hội Tam tông Tứ môn, Lục Lâm Thiên cũng có một ít nắm chắc. Con bài chưa lật của hắn hiện tại có Chu Tước Quyết, Hư Linh Huyễn Ấn phối hợp với vũ kỹ, còn có hai bộ vũ kỹ công kích Huyền cấp sơ giai, lại thêm thân pháp Phù Quang Lược Ảnh, thực lực của hắn sau khi đạt tới Vũ Tướng, nếu như dựa theo thực lực của đệ tử thân truyền Vân Dương Tông mà tính, bản thân hắn muốn tiến vào top ba không phải là không có nắm chắc.

Vù Vù.

Yêu đan tiến vào cơ thể lập tức hóa thành năng lượng khổng lồ khuếch tán ra chung quanh. Có lẽ là bởi vì Lục Lâm Thiên hiện tại đã là Vũ Phách cửu trọng cho nên năng lượng yêu đan tứ giai hậu kỳ cũng không tạo thành trùng kích quá lớn trong cơ thể Lục Lâm Thiên, thế nhưng cũng không quá nhỏ.

Tay đánh ra từng đạo thủ ấn, Lục Lâm Thiên nhanh chóng tiến vào trạng thái tu luyện, vận chuyển Âm Dương Linh Vũ Quyết bắt đầu luyện hóa cỗ năng lượng khổng lồ do yêu đan biến thành.

Năng lượng sau khi vận chuyển mấy vòng trong kinh mạch là có thể hóa thành chân khí tinh thuần tiến vào trong đan điền. Theo những chân khí cuồn cuộn không ngừng tiến vào trong đan điều, ngũ sắc vũ đan trong đan điền cũng nhanh chóng xoay tròn, chân khí càng lúc càng no đủ, khí tức quanh người Lục Lâm Thiên bắt đầu càng mạnh.

Ăn vào một viên yêu đan tứ giai hậu kỳ, Lục Lâm Thiên cũng có chút nắm chắc đột phá tới Vũ Tướng, mà tu vi linh lực của hắn cũng đã tới Linh Phách cửu trọng đỉnh phong, đến lúc đó tu vi Vũ giả đột phá, tu vi Linh giả cũng sẽ đột phá theo. Vũ Tướng nhất trọng và Linh Tướng nhất trọng, đến lúc đó thực lực của hắn tuyệt đối tăng lên mạnh mẽ.

Thời gian chậm rãi trôi qua, Lục Lâm Thiên tiến vào trạng thái tu luyện, bên ngoài có Tiểu Long, Thiên Sí Tuyết Sư, Huyết Tích Dịch ở ngoài hộ pháp.

Trong phòng, Lục Lâm Thiên nhắm chặt hai mắt khoanh chân ngồi đó, quanh thân không biết từ lúc nào xuất hiện một vòng quang mang màu vàng bao phủ lấy cơ thể hắn. Nếu nhìn kỹ vào vòng quang mang có thể thấy tỏng cơ thể Lục Lâm Thiên lúc này có một tia chân khí tiết ra ngoài, không ngừng tràn ra bên ngoài cơ thể, lập tức lại bị một cỗ hấp lực thu vào trong cơ thể, giống như một vòng tuần hoàn, một thả một thu, có vẻ cực kỳ huyền ảo.

Trong trạng thái này, nếu như có người ngoài ở đây nhất định có thể nhận ra, trạng thái của Lục Lâm Thiên hiện tại đã sát tới biên giới đột phá, trong trạng thái này không thể bị người khác quấy rầy.

Thời gian chậm rãi trôi qua, Lục Lâm Thiên đã ở trong phòng bảy ngày, thế nhưng lại không có động tĩnh quá lớn.

Trước đây thời gian Lục Lâm Thiên đột phá, ngoại trừ lúc đột phá Vũ Phách có chút phiền phức ra, trên cơ bản đột phá đều vô cùng thuận lợi, rất nhanh có thể đột phá xong. Mà lúc này dường như chậm chạp hơn một chút. Theo tu vi ngày càng cao, coi như là tới cửu trọng đỉnh phong, muốn đột phá lên cũng cần không ít thời gian.

Thời gian lại tiếp tục trôi qua, Lục Lâm Thiên giống như một lão tăng đang đả tọa, quanh thân được bao phủ bởi một vòng quang mang.

Trên ngọn núi, không biết khi nào đã được bao phủ bởi một mảnh trắng xóa, dãy núi nguy nga lúc này toàn bộ đều bị tuyết bao phủ.

Ngày thứ chín, một thân ảnh xinh đẹp đáng xuống ngọn núi, y phục màu đỏ, dung nhan tinh xảo, khí chất ưu nhã cao quý, chính là Lục Vô Song.

- Vô Song tỷ.

Một đạo hoàng quang bắn ra, Tiểu Long đáp xuống vai Lục Vô Song.

- Tiểu Long, sao đệ lại ở ngoài này?

Lục Vô Song nói, sau đó đặt Tiểu Long vào lòng bàn tay, nở nụ cười khẽ.

- Lão đại đang bế quang đột phá cho nên đệ ở ngoài này hộ pháp.

TIểu Long ngẩng đầu nói.

- Bế quan đột phá sao?

Lục Vô Song nhìn về phía đình viện rồi nói:

- Tiểu Long, hắn bế quan được bao lâu rồi?

- Đã qua tám ngày.

Tiểu Long nhanh chóng đáp.

- Ồ.

Ngay lúc này Tiểu Long ngẩng đầu nhìn về phía đình viện, lúc này có một cỗ khí tức đang nhanh chóng kéo lên.

- Lão đại đang bắt đầu đột phá.

Tiểu Long trong nháy mắt bắn về phía sau, đôi mắt nhỏ hưng phấn nhìn vào trong phòng.

Trong đình viện, mơ hồ có một cỗ năng lượng vô hình đang hội tụ, nhanh chóng tiến vào trong phòng.

Trong phòng, lúc này quanh thân Lục Lâm Thiên được bao phủ bởi một vòng quang mang, một cỗ năng lượng vô hình xuyên qua quang mang tiến vào trong cơ thể, khí tức quanh thân đột nhiên tăng vọt.

- Người này, lần này đột phá hẳn là Vũ Tướng.

Nhìn vào trong đình viện, trong đôi mắt xinh đẹp của Lục Vô Song hiện lên vẻ vui mừng.

Cảm giác khí tức bên trong phòng vẫn đang kéo lên, Lục Vô Song kiên nhẫn đứng ở bên ngoài đình viện.

Một lát sau, khí tức đã càng ngày càng mạnh.

Sưu.

Trên ngọn núi lúc này đột nhiên bộc phát ra âm hưởng bạo liệt, trong nháy mắt, năng lượng chung quanh không gian không ngờ đột nhiên kịch liệt.

Trên đình viện, năng lượng cuồng bạo dường như bị một thứ gì đó dẫn dắt, nhanh chóng hội tụ tiến vào trong phòng.

Năng lượng bàng bạc trút xuống, khí lưu chung quanh liên tục lắc lư, một cỗ năng lượng ba động nhanh chóng khuếch tán, lúc này trong đình viện, một cỗ khí tức mạnh mẽ bắt đầu trong nháy mắt kéo lên.

- Tên này, đột phá Vũ Tướng không ngờ lại khiến có thanh thế lớn như vậy.
Chương 512 Đột phá Vũ Tướng (2)

Cảm nhận được khí tức này, trong đôi mắt xinh đẹp của Lục Vô Song hiện lên sự vui vẻ.

Khí tức kéo lên, năng lượng phát ra ngày càng cuồng bạo, năng lượng này vừa mới bắt đầu bình ổn thì trong nháy mắt có một cỗ khí thế được kéo lên.

- Lẽ nào Linh lực cũng đột phá sao?

Hai cỗ khí tức xuất hiện khiến cho Lục Vô Song cảm nhận được rõ ràng, hai hàng lông mi nhíu lại, nhanh chóng nghĩ tới một việc, Lục Lâm Thiên là Linh Vũ song tu, lúc này nhất định là linh lực cũng đã đột phá.

Năng lượng thiên địa vô hình lúc này nhanh chóng hội tụ trên ngọn núi, một cỗ năng lượng đậm đặc tiến vào trong đình viện.

Mà theo sự tiến nhập của cỗ năng lượng này, không đến một phút sau bắt đầu tiêu tán, năng lượng hội tụ trong bầu trời cũng tiêu tán trong không trung.

Vù Vù.

Trong đình viện, Lục Lâm Thiên nhắm chặt hai mắt lúc này bỗng nhiên mở ra. Trong nháy mắt này tinh quang trong mắt bắn ra, một cỗ khí thế cường hãn đột nhiên từ trong cơ thể giống như phô thiên cái địa bạo phát.

Khí thế như vậy, đã đạt chân tới cánh cửa của cường giả, thực lực Vũ Tướng, trên toàn bộ đại lục cũng có thể được coi là cường giả.

Trong khí thế bạo phát, không gian chung quanh chấn động, lập tức khí thế vừa rồi của Lục Lâm Thiên thu lại, bàn tay nắm chặt, một cỗ khí tức thuộc tính thổ tuôn ra, bao chung quanh nắm tay, không gian chung quanh gợn sóng, giống như là gấp khúc vậy.

- Đây là thực lực Vũ Tướng sao?

Khóe miệng Lục Lâm Thiên hiện lên nụ cười hứng phấn, cảm giác được chân khí và linh lực trong cơ thể hiện tại, Lục Lâm Thiên biết, rốt cuộc hắn cũng đã đặt chân tới Vũ Tướng và Linh Tướng.

Lục Lâm Thiên còn nhớ rõ khi trước, khi hắn nhìn thấy một người có tu vi Vũ Tướng cũng chỉ có thể dùng ánh mắt ao ước mà thôi. Thế nhưng hiện tại chính hắn rốt cuộc cũng đã tới bước này.

- Đại hội Tam tông Tứ môn.

Lục Lâm Thiên buông nắm tay, trong lòng thầm nghĩ tới đại hội Tam tộng Tứ môn, vì Vạn Niên Xích Đồng hắn nhất định phải tiến vào top ba.

Ánh mắt thu lại, trong con ngươi đen kịt của Lục Lâm Thiên bắn ra hàn ý, Vũ Tướng cũng còn chưa đủ, đây không phải là mục tiêu mà hắn truy cầu, chí ít cách mục tiêu mà hắn truy cầu còn kém rất xa.

- Lão thất phu, có một ngày ta sẽ cho ngươi giống như con kiến trước mặt ta.

Hàn ý tăng lên, trong đầu Lục Lâm Thiên hiện lên thân ảnh lão giả tóc đen mang theo Độc Cô Cảnh Văn đi. Độc Cô Cảnh Văn luôn miệng gọi hắn là Cửu trưởng lão, Cửu trưởng lão này, khi ở trên chủ phong Vân Dương Tông đã coi thường và lăng nhục hắn.

Vũ Vương thì làm sao? Sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn của hắn chính là Linh Tôn cửu trọng đỉnh phong. Có một ngày nhất định hắn cũng có thể đi tới một bước này. Ngày đó là ngày hắn dùng ánh mắt bao quát thiên địa.

- Ba mươi năm hà đông, ba mươi năm hà tây, đừng khinh thiếu niên nghèo.

Hít sâu một hơi, Lục Lâm Thiên dẹp loạn tâm tình của mình. Hắn đã không phải là Lục Lâm Thiên ba năm về trước, ai trong Lục gia cũng có thể lăng nhục. Hắn của hiện tại đã có năng lực bảo vệ mình, có căn cơ của chính mình. Ngày sau hắn cũng có thể sừng sững đứng trên đại lục Linh Vũ, chiếm được một chỗ nhỏ nhoi thuộc về mình.

- Nha đầu kia đột phá cũng không ít nha.

Tâm thần tỏa ra, Lục Lâm Thiên nhanh chóng cảm giác được có một người khác đang đứng ngoài đình viện, lúc này đã là Vũ Phách bát trọng, ăn vào một khỏa thánh quả Linh Vũ đột phá không ít nha.

Mỉm cười, Lục Lâm Thiên rời khỏi phòng. Bên ngoài đình viện, thân ảnh xinh đẹp kia đã xuất hiện trong tầm mắt của Lục Lâm Thiên.

- Đột phá rồi?

Nhìn Lục Lâm Thiên, Lục Vô Song khẽ hỏi. Nàng mỉm cười, dáng vẻ tươi cười này chỉ có nam tử áo xanh trước mặt nàng mới có may mắn nhìn thấy.

- Đúng vậy.

Nhìn nữ tử tuyệt mỹ trước mặt, Lục Lâm Thiên nhẹ nhàng ôm nàng vàng lòng.

- Không có lúc nào đứng đắn.

Hỡn dỗi nói một tiếng, Lục Vô Song cũng nhẹ nhàng tựa vào bờ vai rộng kia.

- Hì hì, ta thấy rồi.

Một tiếng vui cười truyền tới, tiếng nói vừa dứt một thân ảnh xinh đẹp từ trên lưng yêu thú phi hành đáp xuống ngọn núi, chính là Vân Hồng Lăng chứ không phải là ai khác.

Lục Vô Song có chút e thẹn từ trong lòng Lục Lâm Thiên đi ra, nói:

- Nha đầu nhà muội sao cũng tới đây?

- Tu vi dường như tăng lên không ít nha.

Lục Lâm Thiên nhìn khí tức trên người Vân Hồng Lăng cũng rất là kinh ngạc. Lúc này mới trải qua một tháng, vốn Vân Hồng Lăng chỉ có tu vi Vũ Tướng nhị trọng mà hiện tại từ khí tức trên người nàng có thể thấy được đã tới Vũ Tướng nhị trọng đỉnh phong, tiến bộ vô cùng nhanh chóng.

- Cha muội bảo muội tới nói cho tiểu tặc, ngày mai sẽ xuất phát đi thành Thiên Kiếm, bảo tiểu tặc chuẩn bị một chút.

Vân Hồng Lăng nói với Lục Lâm Thiên.

- Ta biết rồi.

Lục Lâm Thiên nói, tính toán thời gian cũng không sai lệch lắm.

Hai nàng ở trên ngọn núi của Lục Lâm Thiên mấy canh giờ, ở giữa hai người lúc này Lục Lâm Thiên rốt cuộc cũng yên tâm, hai nàng dường như không tồi, cũng không có ý tứ ghen tuông, ngay cả nữ nhân điêu ngoa như Vân Hồng Lăng cũng có vẻ khác hẳn. Lục Lâm Thiên có cảm giác giữa hai nàng dường như có sự ăn ý.

Sau khi hai nàng rời đi đã là lúc chạng vạng, vầng thái dương lặn xuống, thay vào đó là vầng trăng tỏa ra ánh sáng lờ mờ trên sơn mạch Vân Dương.

- Lục Lâm Thiên, ba nữ nhân bên cạnh ngươi đều vô cùng xinh đẹp.

Trong đình biện, Cửu Vĩ Yêu Hồ Bạch Linh biến ảo thành hình người dùng đôi mắt mê hoặc kia nhìn Lục Lâm Thiên.

Lục Lâm Thiên cười hắc hắc nhìn chăm chú vào Bạch Linh nói:

- Nàng còn đẹp hơn, trong thiên địa này chỉ sợ cũng không có ai đẹp như nàng.

- Thật không?

Bạch Linh thản nhiên cười, càng làm cho nàng thêm động lòng người, nghe Lục Lâm Thiên nói như vậy trong lòng nàng cũng cực kỳ vui vẻ.

- Bạch Linh ngày mai chúng ta có thể rời khỏi nơi này.

Lục Lâm Thiên nói:

- Không biết khí tức của bản thể ngươi sau khi thu liễm có bị cường giả khác cảm nhận được không?

- Tâm cảnh ta đã tới bát giai, ta thu liễm khí tức trừ khi là Vũ Tôn và Linh Tôn bằng không hẳn sẽ không nhận ra khí tức của ta.

Đôi mắt xinh đẹp của Bạch Linh sáng ngời nói:

- Ta rốt cuộc có thể đi thăm thú mọi nơi rồi.

- Vậy thì tốt, vậy cũng chỉ có thể ủy khuất nàng, đến lúc đó khôi phục bản thể hình người đi theo bên người ta.

Lục Lâm Thiên nói.

- Không sao. Dù sao đi nữa ta cũng muốn đi theo bên cạnh ngươi năm năm. còn nữa, còn có Tiểu Long đi với ta nữa mà.

Bạch Linh mỉm cười, Tiểu Long lúc này đã nhanh chóng đi tới bên người Bạch Linh.

Trong phòng, Lục Lâm Thiên khoanh chân ngồi xuống, ngày mai xuất phát, đại hộ Tam tông Tứ môn này, hắn phải nhất định thu được Vạn Niên Xích Đồng, sau khi thu được nó là có thể rời khỏi Vân Dương Tông rồi.

- Ồ?

Ngay khi Lục Lâm Thiên muốn thu thập một chút yêu đan trong túi trữ vật thì đột nhiên kinh ngạc.
Chương 513 Kim đao đột biến

Trong túi trữ vật, khi trước vốn có hơn mười khỏa yêu đan chiếm được trong mật địa, Lục Lâm Thiên còn chưa kịp dùng đều ném vào trong túi trữ vật, hắn muốn dùng đám yêu đan này đột phá tới Vũ Tướng thế như hiện tại hắn đã đột phá tới Vũ Tướng rồi, mà những yêu đan trong mật địa này phần lớn đều là tứ giai, hiệu quả dùng hiện tại cũng không quá lớn.

Mà thứ khiến cho Lục Lâm Thiên kinh ngạc nhất là lúc thu thập túi không gian hắn lại nhìn thấy tiểu đao màu vàng lấy trong di chỉ ở mật địa kia.

Tiểu đao này vốn chỉ như ngón tay cái, cả vật thể um ám, thế nhưng lúc này cũng không biết vì sao lại tràn ngập vẻ đỏ sậm, màu sắc này có chút giống màu máu tươi khiến cho người ta nhìn vào cảm thấy tim đập nhanh hơn.

- Tại sao lại có thể như vậy?

Lục Lâm Thiên cầm lấy tiểu đao đặt vào trong tay mình, trên tiểu đao lúc này không ngờ là mơ hồ tỏa ra năng lượng.

Khẽ nhướng mày, Lục Lâm Thiên cảm giác được tiểu đao này dường như không tầm thường, lập tức dùng tâm thần quét ra.

Xuy!

Ngay trong nháy mắt tâm thần quét qua, trên tiểu đao màu vàng này, màu đỏ sậm trên thân đao khẽ lưu chuyển rồi đột nhiên hóa thành một đạo hồng quang nhanh như thiểm điện bắn vào mi tâm Lục Lâm Thiên.

- Không tốt.

Lục Lâm Thiên thầm nghĩ một tiếng không tốt, thế nhưng lúc này đã không còn kịp rồi. Tiểu đao này hóa thành một đạo hồng quang giống như là phá vỡ mi tâm Lục Lâm Thiên tiến vào trong đầu hắn.

- Tại sao lại có thể như vậy?

Sắc mặt Lục Lâm Thiên đại biến, lúc này Lục Lâm Thiên có thể cảm giác được rõ ràng trong đầu hắn, cái tiểu đao màu vàng kia lúc này lại ngưng tụ thành hình, trực tiếp nhắm vào hồn đan trong người hắn mà bắn tới.

Hồn đan, chính là thứ trọng yếu nhất của hắn, nếu như bị bất cứ một tổn hại nào, đều có thể tạo thành thương tổn trí mạng với hắn.

- Ngăn cản nó.

Trong lòng Lục Lâm Thiên kinh hãi, thầm hít sâu một hơi. Thủ ấn được kết, linh lực bàng bạc trong đầu đột nhiên cuồn cuộn, linh lực trong người hóa thành một vòng xoáy lớn, trong nháy mắt ngăn cản trước tiểu đao màu vàng kia.

Sưu Sưu.

Mà đúng lúc này, điều khiến cho Lục Lâm Thiên không ngờ tới chính là trên tiểu đao màu vàng này đột nhiên phát ra một mảnh đao mang to lớn, đao mang giờ lên cao rồi ầm ầm hạ xuống, trong nháy mắt đem linh lực đang hóa thành vòng xoáy của Lục Lâm Thiên chém thành hai nửa.

Khục Khục..

Trong miệng Lục Lâm Thiên phun ra một ngụm máu, linh lực bị tổn thương nặng, trong đầu truyền tới cảm giác đau đớn.

- Chết tiệt.

Lúc này Lục Lâm Thiên căn bản không có thời gian mà để ý tới thương thế của bản thân, thủ ấn lần thứ hai tiếp tục biến hóa, hồn đan trong đầu nhanh chóng xoay tròn, trên hồn đan, linh hồn lực bạo phát ra.

- Linh Hồn ngưng vật.

Lục Lâm Thiên khẽ quát lên một tiếng, linh hồn lực trong đầu đột nhiên ngưng tụ thành một đầu cự hổ bạch sắc, một cỗ uy áp vô hình nhanh chóng khuếch tán ra. Cự hổ bạch sắc trong nháy mắt đánh về phía đao mang màu vàng kia, trên lợi trảo lúc này không gian dường như bị xé rách tạo ra một mảnh quang mang chói mắt.

Linh hồn ngưng vật, Lục Lâm Thiên vốn lúc còn ở Linh Phách không thể làm được, thế nhưng sau khi linh hồn lực được Vũ Linh Thánh Quả tẩm bổ và đột phá tới Vũ Tướng đã có thể thành công dùng linh hồn ngưng vật.

Mà hiện tại, đầu bạch hổ trong người hắn hiện tại chính là do linh hồn lực của Lục Lâm Thiên ngưng tụ thành một vật thể thực chất hóa, đối với linh hồn lực mà nói tuyệt đối là một loại khảo nghiệm trình độ cường hản của bản thân. Linh Tướng có thể ngưng tụ thành binh khí, hoặc là một số con vật nhỏ, thế nhưng có thể ngưng tụ thành một con hổ lớn như vậy, không phải là thứ mà Linh Tướng nhất trọng có thể làm được.

Phì!

Mà ngay khi một trảo của đầu bạch hổ lớn này lăng không đánh xuống thì trên tiểu đao màu vàng kia đột nhiên bộc phát ra một mảnh đao mang khổng lồ, đao mang như thiểm điện đánh xuống, vô thanh vô tức cắt đứt hư không trong nháy mắt bổ vào thân thể đầu bạch hổ khổng lồ.

Phanh.

Lục Lâm Thiên đột nhiên cảm giác được đầu mình mê muội, đầu bạch hổ do linh hồn lực của hắn ngưng tụ thành trong khoảnh khắc bị chém thành hai nữa.

Hưu...

Đao mang lúc này cũng không tiêu tán, ngược lại còn tiếp tục hung bạo hơn, đột nhiên nhanh chóng bổ vào viên hồn đan đang xoay tròn kia.

Phanh phanh.

Viên hồn đan tỏa ra quang mang kia trong nháy mắt bị nghiền nát, hóa thành từng tia linh hồn lực khuếch tán.

Khục khục.

Lục Lâm Thiên ôm đầu miệng phun ra một ngụm máu lớn, lập tức ngã xuống giường. Trong đầu hắn lúc này hồn đan bị nghiền nạt, hình ảnh cuối cùng hiện lên trong đầu Lục Lâm Thiên là mẫu thân, Lục Vô Song, Độc Cô Cảnh Văn, Vân Hồng Lăng đột nhiên xẹt qua rồi hắn bất tỉnh nhân sự.

- Lão đại.

Tiểu Long lớn tiếng rít lên, một đạo quang mang trong nháy mắt bắn vào trong gian phòng, đồng thời một thân ảnh tuyệt mỹ màu trắng cũng tới bên người Lục Lâm Thiên.

- Bạch Linh tỷ tỷ, đệ có cảm giác lão đại dường như đã bị thương nặng, tỷ mau nhìn xem.

Tiểu Long quay lại vội vàng nói với Bạch Linh.

Đôi mắt xinh đẹp của Bạch Linh trầm xuống, lúc này nàng cẩn thận đánh giá Lục Lâm Thiên, thủ ấn khẽ biến hóa, từ trong mi tâm có một đạo quang mang tiến vào mi tâm Lục Lâm Thiên.

Sưu.

Trong sát na, không gian kịch liệt ba động, quang mang từ trong mi tâm Bạch Linh vừa mới tiếp xúc với mi tâm của Lục Lâm Thiên thì đột nhiên có một cỗ lực lượng mạnh mẽ đánh tới.

Khục khục.

Bằng vào thực lực hiện tại của Bạch Linh cũng trực tiếp lùi về sau mấy bước, thân thể chạm vào bức tường mới có thể đứng vững lại, sắc mặt vô cùng kinh hãi.

- Sát khí thật nồng đậm.

Sắc mặt Bạch Linh tái nhợt, ánh mắt nhìn về phía Lục Lâm Thiên vô cùng kinh hãi.

- Bạch Linh tỷ tỷ, thế nào rồi.

Tiểu Long sốt ruột hỏi.

- Trong cơ thể hắn có một cỗ lực lượng vô cùng lớn, lực lượng này ngăn cản khiến cho ngay cả ta cũng không thể tiến vào.

Bạch Linh cả kinh nói:

- Lực lượng này dường như ta đã gặp ở đâu rồi, nhưng mà hiện tại lại không nhớ.

- Vậy làm sao bây giờ? Lão đại bị thương rồi, lão đại, huynh không thể bị làm sao nha.

Tiểu Long ở bên cạnh Lục Lâm Thiên lớn tiếng nói, trong đôi mắt nho nhỏ bắn ra sự lo lắng, sốt ruột.

- Hắn không sao, ta vừa mới cảm giác được, khí tức của hắn cũng không có biến hóa gì, chúng ta chờ một chút nhìn xem rồi lại tính.

Đôi mắt xinh đẹp của Bạch Linh trầm xuống, nói với Tiểu Long.

Lúc này, Lục Lâm Thiên ngất đi cũng không biết mọi việc phát sinh trong đầu hắn hiện tại. Ngay khi Lục Lâm Thiên ngất đi, Lục Lâm Thiên chỉ thấy hồn đan trong đầu mình bị nghiền nát, hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Vì vậy Lục Lâm Thiên tuyệt vọng ngất đi, không có gì quan trọng hơn hồn đan, hồn đan bị nghiền nát khiến cho hắn tuyệt vọng.

Mà trong nháy mắt đó Lục Lâm Thiên cũng không nhìn rõ, ngay khi hồn đan bị nghiền nát, đầu bạch hổ bằng linh hồn lực cũng hóa thành vô số mảnh nhỏ tiêu tán, thế nhưng trong vô hình, trên tiểu đao màu vàng kia xuất hiện một cỗ lực lượng thật lớn như một chiếc lưới ẩn hình, đem hồn đan bị vỡ nát và những mảnh nhỏ linh hồn kia tụ tập lại với nhau.
Chương 514 Sát khí ngập trời (1)

Những mảnh nhỏ linh hồn này chậm rãi bị tiểu đao màu vàng kéo tới gần, trên tiểu đao màu vàng này dường như có một cỗ năng lượng vô hình, năng lượng này khiến cho những mảnh vỡ linh hồn lần thứ hai ngưng tụ thành hồn đan.

Hồn đan lại vẹn toàn như lúc ban đầu, trên mặt còn có quang mang lưu động, bằng mắt thường cũng thể thấy được, lúc này trên hồn đan có một tia năng lượng nhỏ liên tiếp tiến vào tiểu đao màu vàng.

Một tia năng lượng linh hồn nhỏ này lập tức được thôn phệ vào trong thân đao, trên thân đao lúc này bắt đầu tràn ngập quang mang, dường như là tia linh hồn này chính là vật đại bổ của nó vậy.

Sưu.

Linh lực tán loạn chung quanh lần thứ hai bị kéo tới, hồn đan chậm rãi xoay tròn, lúc này tiểu đao màu vàng kia cũng ở trên hồn đan, chậm rãi xoay tròn theo hồn đan.

Từ hồn đan hấp thu năng lượng linh hồn, chậm rãi tăng cường, mà tiểu đao màu vàng lúc này cũng hấp thu năng lượng trên hồn đan, biến hóa tuần hoàn như vậy, trong đầu Lục Lâm Thiên đã khôi phục lại bộ dáng ban đầu, điều duy nhất không giống ban đầu chính là thanh tiểu đao màu vàng này đang ở trên hồn đan.

Lúc này trong đầu Lục Lâm Thiên vô cùng hỗn loạn, hắn loáng thoáng cảm giác được trong đầu hắn xuất hiện một hình ảnh kinh khủng. Trong một núi non vô biên, một bóng lưng hùng vĩ tay cầm đại đao màu vàng, dưới chân là thi cốt chất như núi, những thi cốt này dường như có người còn có yêu thú lớn.

Một màn này khiến cho phong vân biến sắc, có thể nó là quỷ khốc thần sầu, máu tanh đầy rẫy, sát khí ngập trời, máu chảy thành sông.

Khí tức này khiến cho Lục Lâm Thiên có cảm giác bản thân mình chỉ là tồn tại bé nhỏ như con kiến, màn máu tanh trước mặt này khiến cho tim hắn đập nhanh hơn gấp mấy lần.

- Khí tức thật mạnh.

Lục Lâm Thiên hô to một tiếng, dưới khí tức cực mạnh này, trái tim hắn như bị nghiền nát, trong nháy mắt nhảy dựng lên.

- Lão đại, huynh tỉnh rồi sao?

Thanh âm của Tiểu Long vang lên bên tai Lục Lâm Thiên, Lục Lâm Thiên mở mắt ra nhìn thì thấy bên người mình lúc này có Cửu Vĩ Yêu Hồ Bạch Linh và Tiểu Long.

- Ta làm sao vậy? Ta không chết sao?

Phản ứng đầu tiên của Lục Lâm Thiên khi tỉnh dậy là bản thân hắn không chết, rõ ràng hồn đan trong dầu hắn đã bị nghiền nát, sao lại không chết.

Tâm thần tỏa ra, trong nháy mắt Lục Lâm Thiên vô cùng kinh ngạc. Rõ ràng hồn đan hắn đã bị nghiền nát lúc này lại hoàn hảo vô khuyết ở trong đầu. Linh hồn hắn bị thương cực kỳ nghiêm trọng lúc này cũng được khôi phục, mà ở bên cạnh hồn đan lúc này có thêm thanh tiểu đao màu vàng ở đó, vô cùng quỷ dị.

- Tại sao lại có thể như vậy?

Trong nháy mắt Lục Lâm Thiên vô cùng nghi hoặc, lại nghĩ tới tiểu đao màu vàng kia, còn có một màn hắn nhìn thấy trong mơ, thanh tiểu đao màu vàng trong tay bóng lưng to lớn kia cũng là tiểu đao bên cạnh hồn đan trong đầu hắn, thể tích tuy rằng không tương đồng, thế nhưng dáng vẻ lại vô cùng giống.

- Nhất định không phải là phàm vật.

Lục Lâm Thiên thầm nghĩ, hắn không chết khẳng định là có liên quan tới tiểu đao màu vàng này. Mặc kệ như thế nào, hắn không chết cũng coi như kiếm về được cái mạng.

Tâm thần điều động, Lục Lâm Thiên thử xem có thể điều động thanh tiểu đao màu vàng kia hay không. Thế nhưng hắn nhanh chóng phát hiện ra căn bản không thể lay động tới tiểu đao màu vàng kia một chút nào, tiểu đao màu vàng này đang liên tục xoay tròn với hồn đan.

- Lão đại, sao huynh lại cả kinh như vậy, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?

- Không có gì.

Lục Lâm Thiên hồi phục tinh thần lại, nhìn vết máu quanh ngươi mình cũng kinh hãi không ngớt, vừa nãy thiếu chút nữa là đi đời rồi.

- Không có việc gì là tốt rồi, ta có cảm giác trong cơ thể ngươi có một cỗ lực lượng quỷ dị, ngay cả ta cũng không có cách nào tiến vào, xem ra, bí mật trên người ngươi quả thực không đơn giản.

Bạch Linh nói:

- Hẳn là không có việc gì.

Lục Lâm Thiên cảm giác cơ thể hắn hiện tại tất cả đều bình thường, lại nhìn về phía ngoài cửa sổ, không nghĩ tới sắc trời đã sáng, chuyện này trôi qua quá nhanh.

- Ngươi nhìn thử xem ta hiện tại, có ai có thể nhận ra không?

Thân thể Bạch Linh lập tức hóa thành một con chuột, toàn thân trắng nõn, nếu không nhìn kỹ có khi sẽ tưởng đây là một con chuột nhỏ thật. Mà trên người này không có bất kỳ khí tức nào tiết ra ngoài, chỉ có một mùi hương nhàn nhạt tỏa ra.

- Không nhận ra được.

Lục Lâm Thiên rất là kinh ngạc, khí tức của Bạch Linh không ngờ lại có thể thu liễm sâu tới như vậy. Một tia khí tức cũng không tiết ra ngoài, nếu như hắn nhìn thấy lần đầu, cũng tuyệt đối không nhìn ra đây là Cửu Vĩ Yêu Hồ đại danh lừng lẫy.

- Chỉ cần không phải gặp phải cường giả Linh Tôn hoặc và Vũ Tôn là không ai có thể nhìn ra ta được.

Bạch Linh nói.

- Hôm nay dường như là ngày xuất phát.

Lục Lâm Thiên nói. Trong sơn mạch Vân Dương, trên ngọn núi chủ phong sáng sớm hôm nay đã có không ít người tụ tập trên sân. Mà người có thể đứng ở trên sân này ngoại trừ hộ pháp ra cũng chỉ có các đệ tử thân truyền và trưởng lão mà thôi.

- Lâm Thiên, hôm nay sư phụ sẽ đi theo cổ vũ cho con, con nhất định phải tiến vào top ba, giúp Vân Dương Tông ta kiếm lại chút mặt mũi.

Trên lưng Lam Ngọc Lang Ưng, Vũ Ngọc Tiền nói. Lúc này Lục Lâm Thiên cũng đã ngồi ở trên lưng Lam Ngọc Lang Ưng đang cùng với Vũ Ngọc Tiền đi tới chủ phong Vân Dương Tông.

- Sư phụ, đệ tử sẽ tận lực.

Lục Lâm Thiên nói, mà trên vai Lục Lâm Thiên lúc này bên trái có Tiểu Long đang xoay quanh, bên phái thì có Bạch Linh Cửu Vĩ Yêu Hồ đang thu nhỏ lại thân thể. Dáng vẻ như vậy đương nhiên Vũ Ngọc Tiền sẽ không nhìn ra thân phận Cửu Vĩ Yêu Hồ của Bạch Linh.

Mà Thiên Sí Tuyết Sư và Huyết Tích Dịch, Lục Lâm Thiên chỉ có thể thu vào Không gian thú nang.

Trên ngọn núi cao nhất, Lam Ngọc Lang Ưng xoay quanh bầu trời, hai người Lục Lâm Thiên và Vũ Ngọc Tiền đã đáp xuống sân rộng.

- Tham kiến Vũ trưởng lão.

Chúng hộ pháp hành lễ, Vũ Ngọc Tiền khẽ gật đầu, tiếu ý trên mặt dạt dào, gần đây đệ tử hắn chính là danh nhân trong Vân Dương Tông, người làm sư phụ như hắn vô hình trung mặt mũi cũng tăng lớn, hiện tại trong toàn bộ Vân Dương Tông không ai dám bảo hắn làm hư đồ đệ nữa.

- Lục Lâm Thiên, lúc này để xem trong chúng ta ai đạt được thành tích cao hơn.

Một thân ảnh cao ngất xuất hiện bên người Lục Lâm Thiên, y phục trắng toát, khí đột bất phàm, chính là Khuất Đao Tuyệt.

- Tốt, chúng ta lại so một lần.

Lục Lâm Thiên mỉm cười, sau khi đột phá Vũ Tướng Lục Lâm Thiên cũng không còn sợ Khuất Đao Tuyệt nữa.

- Lục Lâm Thiên, lần này phải biểu hiện thật tốt, Vân Dương Tông phải dựa vào năm người các ngươi rồi.

Một đạo thanh âm truyền tới, đó chính là sư phụ của Khuất Đao Tuyệt, tu vi đã đạt tới trình tự Vũ Vương, Dương trưởng lão.

- Lục Lâm Thiên, ta xem trọng ngươi, cố gắng lên.

Một đạo thân ảnh khác cũng xuất hiện bên người Lục Lâm Thiên, chính là Tạ trưởng lão, sư phụ của Lục Vô Song.
Chương 515 Đến thiên kiếm thành (1)

- Đệ tử ra mắt Tạ trưởng lão, Dương trưởng lão, đệ tử nhất định sẽ cố gắng.

Lục Lâm Thiên nói, trong tầm mắt hắn lúc này vô cùng ngoài ý muốn khi nhìn thấy Lục Vô Song.

- Vũ trưởng lão, đệ tử của ngươi gần đây càng ngày càng mạnh, ngươi dạy dỗ đệ tử quả thật mát tay nha.

Nhìn thấy Vũ trưởng lão, mấy trưởng lão khác mỉm cười đi tới.

- Đâu có, đều do Lâm Thiên nhà ta tự mình nỗ lực.

Vũ Ngọc Tiền hiếm khi khiêm tốn nở nụ cười, trong lòng vô cùng hưởng thụ.

Sưu.

Một đầu yêu thú cực lớn xoay quanh mà tới, lập tức ba đạo thân ảnh đáp xuống, Lục Lâm Thiên đưa mắt nhìn lại, trong nháy mắt bắn ra hàn ý. Người tới không phải là ai khác mà chính là Triệu Vô Cực của Triệu gia, còn có Triệu Kình Hải và Triệu Kình Thiên. Lục Lâm Thiên cũng biết Triệu Kình Hải này cũng là một trong năm đệ tử tham gia đại hội Tam tông Tứ môn.

Nhìn Lục Lâm Thiên sắc mặt ba người Triệu gia lúc này có chút bất định.

Rống.

Một tiếng rống lớn truyền đến, lúc này một đầu yêu thú lớn xuất hiện, thân thể của nó chừng trăm thước khiến cho người ta kinh ngạc, quanh thân được bao phủ bởi một lớp lông màu vàng, tỏa ra quang mang chói mắt giống như hoàng kim vậy.

Khí tức của đầu yêu thú này vô cùng cường hãn, dưới cánh, không gian trực tiếp tạo ra kình phong cường hãn, hình thể như chim ưng, có lợi trảo, mỏ nhọn sắc bén, cặp mắt giống như đao mang.

- Kim Sí Yêu Ưng.

Nhìn đầu yêu thú phi hành khổng lồ trên bầu trời này, trong lòng Lục Lâm Thiên vô cùng khiếp sợ. Kim Sí Yêu Ưng không giống như những yêu thú phi hành bình thường khác. Ngoài trình độ huyết mạch không dưới Nghịch Lân Yêu Bằng ra, mà điều khiến cho Lục Lâm Thiên khiếp sợ chính là đẳng cấp của Kim Sí Yêu Ưng này so với Nghịch Lân Yêu Bằng còn mạnh hơn không ít, tuyệt đối đã đạt tới lục giai.

Yêu thú tọa kỵ đạt tới Lục giai, đây là điều khó mà có được, chỉ là tọa kỵ mà có thực lực Vũ Suất.

Lục Lâm Thiên đưa mắt nhìn về phía sau lưng Kim Sí Yêu Ưng, lúc này còn có hai đầu yêu thú phi hành tứ giai khác, khí tức cũng không kém. Trên lưng hai đầu yêu thú phi hành tứ giai này có hơn mười đệ tử đạt tới Vũ Phách của Vân Dương Tông.

- Tham kiến tông chủ.

Đạo thân ảnh trên lưng Kim Sí Yêu Ưng nhảy xuống, chúng trưởng lão, hộ pháp, đệ tử nhanh chóng hành lễ. Người tới chính là Vân Khiếu Thiên và Vân Hồng Lăng, cuối cùng chính là Hàn Phong và Đổng Phàn.

- Chư vị trưởng lão, hộ pháp, chúng ta cũng nên xuất phát thôi. Đại hội Tam tông Tứ môn lần này chúng ta không thể có một chút sai lầm nào cả.

Ánh mắt Vân Khiếu Thiên quét qua đám người.

- Tông chủ sư đệ, lần này Vân Dương Tông ta không phải là không có cơ hội, nhất định có thể tiến vào top ba.

Vũ Ngọc Tiền trưởng lão cường hắc hắc, đối với đồ đệ bảo bối của mình hắn vô cùng tự tin.

- Sư huynh, chỉ mong như lời huynh nói.

Vân Khiếu Thiên mỉm cười nói, ánh mắt dường như vô ý rơi vào trên người Lục Lâm Thiên, chỉ có Lục Lâm Thiên biết, tông chủ Vân Khiếu Thiên đang nhắc nhở hắn về điều kiện của hai người.

- Được rồi, những trưởng lão và hộ pháp tham dự đại hội Tam tông Tứ môn nhanh chóng xuất phát thôi. Chúng ta phải đi tới thành Thiên Kiếm, những trưởng lão và hộ pháp còn lại, gần đây phải chú ý công việc trong tông nhiều hơn một chút.

Vân Khiếu Thiên nói xong, thân ảnh khẽ nhảy lên, chân khí quanh người run run, không gian dường như gấp khúc, trong nháy mắt đáp xuống lưng Kim Sí Yêu Ưng trên bầu trời.

Sưu.

Mấy đạo thân ảnh khác lập tức nhảy lên cao, trong bầu trời xuất hiện vô số yêu thú phi hành, từng đạo thân ảnh đáp xuống lưng yêu thú phi hành của mình. Lục Lâm Thiên đưa mắt quét qua thì thấy, Dương trưởng lão, Tạ trưởng lão, Tống trưởng lão lúc này đều ngồi trên lưng yêu thú phi hành của mình. Đó đều là yêu thú đạt tới ngũ giai, huyết mạch cũng không kém đầu Lam Ngọc Yêu Ưng của sư phụ Vũ Ngọc Tiền.

Mà mấy người hộ pháp và bốn người Triệu Kình Thiên, Triệu Kình Hải, Hàn Phong, Đổng Phàn cũng đáp xuống lưng Kim Sí Yêu Ưng, cũng không nhìn thấy thân ảnh của Đại hộ pháp và Triệu Vô Cực.

- Vũ trưởng lão, đệ tử có thể ngồi trên tọa kỵ của ngài được không?

Một bóng hình xinh đẹp xuất hiện bên người Vũ Ngọc Tiền chính là Lục Vô Song.

Đôi mắt xinh đẹp của Lục Vô Song nhìn Lục Lâm Thiên mỉm cười, xem ra nàng cũng muốn đi tới thành Thiên Kiếm.

- Đương nhiên không thành vấn đề.

Vũ Ngọc Tiền cười hắc hắc, quan hệ giữa Lục Vô Song và đệ tử của hắn, hắn cũng đã nghe nói qua, yêu ai yêu cả đường đi, hắn cũng đối với Lục Vô Song không tồi, lần trước gặp nàng hắn còn len lén đưa cho nàng một bộ vũ kỹ Hoàng cấp cao giai, còn dặn nàng không được nói cho ai biết.

- Tạ ơn Vũ trưởng lão.

Lục Vô Song khẽ cười nói.

- Sư thúc, con cũng muốn ngồi trên Lam Ngọc Lang Ưng của người.

Một thanh âm nũng nịu truyền tới, một thân ảnh xinh đẹp xuất hiện bên người Vũ Ngọc Tiền, không phải là Vân Hồng Lăng thì còn có thể là ai.

- Cái này, hắc hắc, được rồi, ba người các ngươi ngồi trên Lam Ngọc Lang Ưng đi, ta sang ngồi bên Kim Sí Yêu Ưng.

Vũ Ngọc Tiền cười hắc hắc, nhìn Lục Lâm Thiên và Lục Vô Song, lại nhìn Vân Hồng Lăng, sau khi nói xong liền rời khỏi lưng Lam Ngọc Lang Ưng rồi thả người đáp xuống lưng Kim Sí Yêu Ưng, cái bóng đèn này hắn không làm nổi.

- Vô Song tỷ, muội muốn ngồi cùng hai người. Hì hì.

Vân Hồng Lăng cười hì hì, nhanh chóng đi tới bên người Lục Vô Song.

- Đi thôi.

Lục Vô Song nhẹ nhàng cười nói.

Lục Lâm Thiên cười khổ một chút, cũng lập tức ngồi xuống lưng Lam Ngọc Lang Ưng, hai nàng nhìn nhau cười, chân khí khẽ run rồi lập tức nhảy lên lưng Lam Ngọc Lang Ưng.

- Xuất phát.

Thanh âm Vân Khiếu Thiên quanh quẩn trong không trung, đủ để rơi vào trong tai mỗi người, tổng cộng có bảy đầu yêu thú, lúc này tất cả đều giương cánh lên rồi phóng đi, Kim Sí Yêu Ưng đi đầu, tốc độ cũng là nhanh nhất.

- Lúc này nhất định có thể nhìn thấy không ít cường giả.

Ánh mắt Lục Lâm Thiên đảo qua những người đi tham dự đại hội Tam tông Tứ môn, trong lòng không khỏi cảm thán một chút. Sơn môn như Vân Dương Tông, tông chủ Vân Khiếu Thiên tự mình đi trước, còn có trưởng lão tu vi Vũ Vương đi theo, lại còn Tạ trưởng lão, Tạ trưởng lão, còn có sư phụ Vũ Ngọc Tiền, tổng cộng là bốn vị trưởng lão. Hai người tu vi Vũ Vương, hai cường giả Vũ Suất, hơn nữa còn sáu vị hộ pháp đều có tu vi Vũ Tướng, còn có hai mươi mốt đệ tử Vũ Phách, cỗ thực lực này tuyệt đối rất mạnh, chủ yếu chính là hai cường giả Vũ Suất và hai cường giả Vũ Vương.

Thực lực Vân Dương Tông mạnh như vậy, Lục Lâm Thiên suy đoán những sơn môn khác trong tam tông Tứ môn cũng tuyệt không thấp, đại hội Tam tông Tứ môn này được coi là nơi hội tụ của những cường giả chân chính.

- Tiểu tặc, sao ngươi lại mang theo một đầu yêu thú nhỏ này, không phải lại là một yêu thú kinh khủng như Tiểu Long đó chứ?

Trên lưng Lam Ngọc Lang Ưng, nhìn thấy bản thể của Bạch Linh trên vai Lục Lâm Thiên, Vân Hồng Lăng vô cùng hiếu kỳ hỏi.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Đỉnh Phong Thiên Hạ
Đỉnh Phong Thiên Hạ X
Trường Sinh Đỉnh Phong
Đỉnh Phong Võ Thuật
  • Lâm Tiếu không phải cô nương

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom