• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Đỉnh Phong Thiên Hạ (1 Viewer)

  • Chương 481-485

Chương 481 Chuẩn bị đột phá (1)

Năng lượng do thánh quả Vũ Linh biến ra trải qua luyện hóa thành chân khí, linh lực tinh khiết nhất rót vào đan điền khí hải, vào đầu Lục Lâm Thiên, làm khí thế của hắn chậm rãi tăng lên cao. Cứ thế thời gian qua đi rất nhanh, từng ngày chậm rãi đi qua.

Trên dãy núi Vân Dương tông lúc này đã vào đông, thời tiết lạnh dần. Trên ngọn núi hiếm có sắc xanh, lộ ra ngọn núi nguy nga vốn có.

Chạng vạng, mặt trời lặn, những cây tùng cổ và những tảng đá to mờ ảo trong mây khói, ánh chiều tà phản chiếu với nhau tôn lên ngọn núi cao vυ"t hùng vĩ, rực rỡ.

Trong một đình viện yên tĩnh trên một ngọn núi, tuy lúc này là đầu đông nhưng chỗ này gieo trồng nhiều chậu cảnh, có nhiều khóm hoa đua nhau nở rộ.

Trong hành lang đá trong đình viện có ba bóng dáng yêu kiều đang chơi đùa, rượt bắt nhau, tiếng cười trong như chuông ngân vang lên.

Một lát sau ba người đứng ở hành lang đá ôm bụng cười.

Một nữ nhân khuôn mặt quyến rũ dịu dàng nói:

- Vô Song tỷ, đã lâu rồi ta không nhẹ nhàng như vậy, từ sau khi bọn họ vào mật địa thì ta cũng không cần liều mạng tu luyện như trước kia.

Nữ nhân xinh đẹp mặc váy dài màu đỏ, người nhấp nhô đường cong mỹ miều, trong tinh nghịch có quyến rũ, chính là Dương Diệu.

Lục Vô Song vén vài sợi tóc mai ra sau tai, vô tình toát ra sức hấp dẫn vô hạn. Nàng nhìn chăm chú dãy núi, thản nhiên nói:

- Chắc đã bốn tháng trôi qua rồi? Không biết trong bọn họ người nào lấy được thánh quả Vũ Linh.

Độc Cô Băng Lan nói:

- Tóm lại không có phần của chúng ta, nên đừng lo nghĩ.

Độc Cô Băng Lan cười khúc khích nói với Lục Vô Song:

- Vô Song tỷ lo lắng cho Lâm Thiên đúng không?

Lục Vô Song lườm Độc Cô Băng Lan:

- Nha đầu này, lại trêu ta.

Rồi Lục Vô Song lộ ý cười khẽ nói:

- Ta lo cho Thúy Ngọc, Lâm Thiên không biết có bị nguy hiểm gì không.

Độc Cô Băng Lan cười bí hiểm:

- Cái này thì Vô Song tỷ cứ yên tâm, bọn họ đi chung với nhau chắc không gặp nguy hiểm gì lớn.

Lục Vô Song nói:

- Chỉ mong như vậy.

Thời gian trôi đi như hạt cát rơi khỏi kẽ tay. Quanh cung điện trong hiệp cốc vẫn một màu xám vĩnh hằng.

Không biết từ khi nào, một góc núi đằng sau cung điện có luồng khí đậm đặc dần lan tỏa. Cùng lúc đó, nhiều yêu thú hai bên hiệp cốc cảm nhận khí tức này thì bàng hoàng, luôn nhìn chằm chằm vào sau núi.

Trong quảng trường bên ngoài cung điện, Thủy Hỏa Song Đầu Yêu Giao ngước hai cái đầu nhìn chằm chằm sau núi:

- Yêu Vương lại sắp đột phá.

Con mắt to như chuông đồng của Huyết Ngọc Yêu Hổ cũng nhìn sau núi không chớp mắt:

- Khi Yêu Vương đột phá đến tứ giai trung kỳ thì thực lực sẽ mạnh hơn cả ta.

Nghịch Lân Yêu Bằng đập đôi cánh nói:

- Dùng thánh quả tất nhiên Yêu Vương phải đột phá thực lực, tiếc rằng chỉ được dùng một trái, nếu không thì nhiều năm qua chúng ta dùng thánh quả là đã có sức đột phá phong ấn đi ra ngoài.

Thái Âm Yêu Thỏ thản nhiên nói:

- Bạch Linh yêu vương tu luyện sáu ngàn năm mới chỉ là sơ kỳ lục giai, nếu đến bên ngoài ít nhất là bát giai. Chờ khi chúng ta ra ngoài thì tốc độ tu luyện sẽ tăng nhanh.

Thanh âm của Thái Âm Yêu Thỏ là giọng nữ, âm sắc khá đáng yêu.

Trong khi bốn con yêu thú bàn tán thì sau núi vang tiếng xé gió như tiếng rồng ngâm.

- Grao!

Thanh âm cao vυ"t kích động xuyên thấu không gian khuếch tán ra cùng khí tức uy hϊếp hùng mạnh.

- Grao!

- Két!

- Hú hú!

Trong hiệp cốc muôn thú gầm rống, khí thế vô hình khiến tất cả yêu thú run rẩy quỳ rạp.

Giờ phút này, Huyết Ngọc Yêu Hổ, Thái Âm Yêu Thỏ, Nghịch Lân Yêu Bằng, Thủy Hỏa Song Đầu Yêu Giao, bốn con yêu thú ngũ giai run lẩy bẩy. Áp lực uy hϊếp tuyệt đối đến từ sâu trong huyết mạch, linh hồn của chúng nó, không thể ngăn cản áp lực này được.

Thủy Hỏa Song Đầu Yêu Giao run cầm cập, bị khí thế đè ép nghẹt thở:

- Khí thế yêu hoàng, đây là khí tức của yêu hoàng!

- Hú hú!

- Grao grao!

Bốn con yêu thú ngũ giai gầm rống theo, phải rống ra thì áp lực trong linh hồn mới giảm bớt một chút.

Một luồng sáng vàng khổng lồ từ sau núi bắn lên cao. Khí thế cuồng bạo khuếch tán. Một cái đuôi to tựa đuôi rồng bay ra, lửa màu vàng xẹt qua không trung để lại hơi nóng cháy.

Vù vù vù!

Một bóng dáng mảnh khảnh bay ra từ cung điện cổ xưa, chính là Thúy Ngọc. Nàng nhìn chằm chằm tình hình rầm rộ sau núi.

Thúy Ngọc lộ ánh mắt ngạc nhiên:

- Khí thế rất giống nhưng Tiểu Long không giống tộc khủng bố kia, kỳ lạ thật.

Không khí bạo ngược, tiếng muôn thú gầm rống trong hiệp cốc mãi không dứt. Nửa canh giờ sau khí thế sau núi mới thu về.

Vù vù vù!

Một luồng sáng vàng bay ra từ sau núi, nhanh như tia chớp nhảy lên cao.

Bốn con yêu thú ngũ giai quỳ rạp hành lễ:

- Kính chào Yêu Vương!

Ánh sáng vàng thu nhỏ lại trên vai Thúy Ngọc, là Tiểu Long:

- Thúy Ngọc tỷ tỷ đã xuất quan?

Thúy Ngọc rất thích Tiểu Long đáng yêu trên vai mình:

- Ừm! Ta đột phá mấy ngày rồi, không ngờ ngươi lại đột phá tiếp, thực lực lần nữa tiến bước dài phải không?

Tiểu Long co duỗi lưỡi, ngóc đầu nhỏ, mắt nhỏ đen láy xoe tròn đắc ý nói:

- Ta đột phá trung kỳ tứ giai, sau này không sợ Triệu Kình Hải nữa. Lần sau ta mà gặp lại sẽ quất chết Triệu Kình Hải!

Thúy Ngọc nói:

- Ngươi muốn gϊếŧ Triệu Kình Hải cũng đừng làm trong mật địa, sẽ gây rắc rối cho lão đại của ngươi. Thực lực Triệu gia rất mạnh, hiện tại lão đại của ngươi còn xa mới đối phó được, nên ngươi đừng lỗ mãng.

Tiểu Long ngóc đầu nhỏ cố chấp hỏi:

- Triệu gia, chẳng lẽ Bạch Linh tỷ tỷ cũng không làm được sao?

Thúy Ngọc lắc đầu, nói:

- Bạch Linh tỷ tỷ của ngươi cũng không thể. Triệu gia không chỉ có một Triệu Vô Cực, nên ngươi đừng gây phiền phức cho lão đại của ngươi.

Tiểu Long co duỗi lưỡi, mắt bắn ra tia sáng lạnh:

- Hừ! Có ngày ta và lão đại sẽ xử Triệu gia!

Thời gian lặng lẽ trôi, trong mật địa một mảnh yên tĩnh.

Trong cung điện cổ xưa, một bóng dáng mảnh mai ngồi thẫn thờ, xung quanh chỉ có yêu thú làm bạn, ngẫu nhiên mắt nhìn chằm chằm một góc cung điện.

Bóng dáng mảnh mai thì thào:

- Ta nên làm sao đây? Trở về hay ở lại?

Người đó tựa vào hành lang thạch đình, eo nhỏ và thân thể dựa nghiêng đường cong mỹ miều, toát ra quyến rũ. Nếu không xem vết bớt đỏ trên mặt thì mọi người phải công nhận đây là một nữ nhân xinh đẹp.

Tiểu Long đến bên cạnh Thúy Ngọc, hỏi:

- Thúy Ngọc tỷ tỷ đang nghĩ gì?

Thúy Ngọc ngồi thẳng dậy, nâng Tiểu Long trong tay mỉm cười nói:

- Ta đang nghĩ tại sao lão đại của ngươi còn chưa xuất quan? Đã nửa tháng rồi.

Tiểu Long thè lưỡi:

- Yên tâm, ta cảm nhận được khí thế của lão đại luôn tăng mạnh, hơn nữa lão đại đã đột phá một lần, bây giờ là Vũ Phách bát trọng.

Tiểu Long tiếp tục bảo:

- Thúy Ngọc tỷ tỷ, có phải tỷ tỷ thích lão đại của ta không?

Thúy Ngọc xì cười lườm Tiểu Long:

- Tiểu quỷ, ngươi thì biết gì?

Tiểu Long xoe tròn mắt nhỏ:

- Hừ! Ta biết hết tất cả. Lão đại và ta có huyết khế, lão đại nghĩ cái gì là ta đều biết.

Tiểu Long chớp mắt như đứa bé nghịch ngợm, khiến người nhìn rất thích bộ dạng đáng yêu này.
Chương 482 Chuẩn bị đột phá (2)

Thúy Ngọc bật cười:

- Ô?

Thúy Ngọc hỏi Tiểu Long:

- Thế ngươi cho ta biết lão đại của ngươi trừ Vô Song tỷ ra còn thích ai?

Tiểu Long ngóc đầu nhỏ nói:

- Ta sẽ không bán đứng lão đại!

Tiểu Long nháy mắt:

- Trừ phi Thúy Ngọc tỷ tỷ cho ta biết trước, có phải tỷ tỷ thích lão đại của ta không?

Thúy Ngọc nhìn Tiểu Long trân trân, tức giận liếc xéo nó:

- Ngươi...!

Tiểu Long nói:

- Tóm lại tỷ tỷ không nói ra thì ta cũng không nói cho biết!

Thúy Ngọc trừng Tiểu Long rồi lại chịu bó tay.

Vù vù vù!

Lúc này trong cung điện tuyền ra dao động năng lượng, Thúy Ngọc lập tức nhìn một góc cung điện:

- Lại sắp đột phá sao?

Trong phòng.

Vầng sáng vàng nhạt đậm bao phủ quanh thân Lục Lâm Thiên, trong người hắn phát hiện chân khí đậm đặc. Cả căn phòng tràn ngập trong năng lượng chân khí bàng bạc.

Chân khí tràn ra từ các lỗ chân lông, hít vào thở ra, rất là huyền ảo. Khí thế đang tăng nhanh.

Tình hình này kéo dài không lâu. Trong đan điền khí hải ở cơ thể Lục Lâm Thiên nổ vang, khí thế quanh thân hắn cực kỳ dồi dào. Trong phòng có từng đợt năng lượng thiên địa nhanh chóng ngưng tụ. Những năng lượng này không khổng lồ, rất giống với năng lượng trong ao nước. Năng lượng hình thành một vòng xoáy bên người Lục Lâm Thiên, cuối cùng từ các lỗ chân lông toàn thân chui vào cơ thể.

Năng lượng chân khí trong phòng giờ cùng nhau chui vào người Lục Lâm Thiên, loại năng lượng này rót vào chỉ kéo dài giây lát rồi chậm rãi tan biến.

Nhưng cũng ngay lúc này, ánh sáng vàng trên người Lục Lâm Thiên biến mất, giây lát sau có vòng sáng trắng vô hình bao phủ người hắn.

Lúc này hồn đan trong đầu Lục Lâm Thiên xoay nhanh, linh lực tràn ngập căng đầy. Linh lực đậm đặc không ngừng bị hồn đan hấp thu.

Trong biến đổi này Lục Lâm Thiên cảm giác rõ ràng nhờ linh lực tẩm bổ hồn đan, độ mạnh linh hồn như ăn phải thuốc siêu bổ luôn tăng mạnh, tốc độ rất nhanh. Cùng với hồn đan tăng mạnh, Lục Lâm Thiên cảm giác não hơi đau.

Hồn đan tăng mạnh tức là thực lực mạnh lên. Năng lượng thánh quả Vũ Linh không khác bao nhiêu so với Linh hồn thần dịch tăng phúc cho linh hồn. Lục Lâm Thiên cũng không ngờ năng lượng thánh quả Vũ Linh có công dụng tăng phúc cho linh hồn lực. Năng lượng trong ao nước thì cũng tăng mạnh cho linh hồn nhưng không đến mức này.

Linh hồn lực, linh lực tăng mạnh là hai mặt khác nhau. Linh hồn lực của Vũ Giả có cao có thấp, linh hồn lực trưởng thành hoàn toàn dựa vào hấp thu linh lực. Linh Giả tu luyện linh lực cũng không thể trực tiếp tu luyện linh hồn.

Linh hồn mạnh yếu ảnh hưởng thực lực của Linh Giả cao hoặc thấp. Nên mỗi Linh Giả đều hy vọng linh hồn lực của mình trở nên cực mạnh. Nhưng chỉ tăng mạnh linh hồn lực là không phải chuyện dễ dàng, như Vũ Giả luôn muốn tăng mạnh thân thể của mình. Linh Giả tăng mạnh linh hồn lực khó hơn Vũ Giả tăng sức mạnh cơ bắp rất nhiều.

Giờ đây thánh quả Vũ Linh tăng mạnh linh hồn lực khiến Lục Lâm Thiên hân hoan. Linh hồn lực càng mạnh thì từ mặt nào đó tương đương với thực lực rất mạnh.

Linh hồn lực của Vũ Giả càng lớn, kinh mạch càng rộng thì thực lực càng mạnh. Trong đẳng cấp Vũ Giả Lục Lâm Thiên đã có thể vượt cấp đối kháng, linh hồn lực luôn tăng mạnh đại biểu cho đẳng cấp Linh Giả sau này cũng có cơ may chiến đấu vượt cấp.

Nhưng lúc này linh hồn lực tăng mạnh làm Lục Lâm Thiên chịu nhiều đau đớn, trong đầu hắn nhức nhối. Đặc biệt vào lúc sắp đột phá thế này, năng lượng cuồng bạo ùa vào Lục Lâm Thiên mới biết cái gì gọi là nhức đầu như búa bổ, đầu óc sắp trướng nở ra.

Bùm!

Não Lục Lâm Thiên vang lên tiếng nổ trầm đυ.c, vụ nổ làm thần trí hắn ngơ ngẩn nhưng chỉ giây lát dần ổn định.

Cũng trong lúc này, Lục Lâm Thiên cảm giác đã đột phá đến Linh Phách cửu trọng, linh hồn mạnh hơn trước kia gấp mấy lần. Hiện tại hồn đan của Lục Lâm Thiên bóng loáng nhẵn mịn, to hơn lúc là Linh Phách bát trọng một chút. Kích cỡ hồn đan chỉ có bản thân mình mới nhìn ra được, mắt thường hầu như không thấy sự biến đổi.

Thở ra một ngụm trọc khí:

- Phù!

Lục Lâm Thiên mở mắt ra, khí thế cường đại tuôn ra từ thân thể hắn.

Lục Lâm Thiên lẩm bẩm:

- Vẫn còn năng lượng chưa luyện hóa hết, tiếp tục.

Lục Lâm Thiên nhắm mắt tu luyện tiếp.

Thúy Ngọc lộ biểu tình ngạc nhiên:

- Vẫn chưa luyện hóa xong?

Một trái thánh quả Vũ Linh đã bị Thúy Ngọc luyện hóa xong từ mấy ngày trước, thực lực lại đột phá nhưng Lục Lâm Thiên thì còn chưa luyện hóa xong. Thúy Ngọc ngẫm lại thấy cũng đúng, nàng mạnh hơn Lục Lâm Thiên nhiều nên luyện hóa thánh quả Vũ Linh nhanh hơn chút. Lục Lâm Thiên yếu hơn, hắn luyện hóa cũng chậm hơn Thúy Ngọc.

Thúy Ngọc không biết suy nghĩ của nàng chỉ đúng một nửa. Lục Lâm Thiên không mạnh bằng Thúy Ngọc, tốc độ luyện hóa chậm hơn nàng một chút. Nhưng quan trọng nhất là nhờ tác dụng Âm Dương Linh Vũ quyết có thể nuốt trọn năng lượng từ thánh quả Vũ Linh, không lãng phí một chút nào, sau khi luyện hóa được ích lợi nhiều hơn.

Tựa như yêu đan, người bình thường dùng yêu đan chỉ có thể luyện hóa thành đan dược để dùng, Lục Lâm Thiên thì trực tiếp luyện hóa nên được lợi nhiều gấp mấy lần.

Lục Lâm Thiên lại tiến vào trạng thái tu luyện, thời gian trôi qua. Mỗi ngày Thúy Ngọc chỉ biết nói chuyện cùng Tiểu Long, chờ đợi mòn mỏi trong cung điện cổ xưa này.

Sau khi Cửu Vĩ Yêu Hồ bế quan thì bặt tin luôn.

Tiểu Long rất vui vẻ, mỗi ngày nó dạo chơi trong hiệp cốc. Trước khi Lục Lâm Thiên bế quan không quên thả ba con yêu thú tam giai Thị Huyết Yêu Lang, Thiểm Điện Hắc Báo, Lục Yêu Mãng ra khỏi Không gian thú nang.

Sau khi đến Vân Dương tông, ba con yêu thú ngẫu nhiên được Lục Lâm Thiên thả ra hít thở không khí. Ba con yêu thú không thể thu nhỏ cơ thể to lớn, rất dễ gây chú ý, không thể như Huyết Tích Dịch ở lại nhà.

Lại khoảng mười ngày qua đi, trong phòng.

Lục Lâm Thiên thu lại kết ấn, lại thở ra một ngụm trọc khí, mở mắt. Mắt Lục Lâm Thiên tràn ngập tia sáng, khí thế tuôn trào ra từ thân thể.

Khí thế phát ra chỉ một thoáng ngắn ngủi rồi bị Lục Lâm Thiên nhanh chóng thu vào người.

Lục Lâm Thiên cảm nhận chân khí tràn đầy trong người, linh lực trong đầu mang đến cảm giác thoải mái, hắn nhếch môi cười:

- Mạnh quá!

Lục Lâm Thiên lẩm bẩm:

- Tiếc rằng không thể đột phá đến Vũ Tướng, Linh Tướng, vẫn còn kém một chút.

Giờ chân khí trong người Lục Lâm Thiên đã đến Vũ Phách cửu trọng hậu kỳ, gần tới đỉnh phong, đẳng cấp linh lực là Linh Phách cửu trọng hậu kỳ đỉnh phong.

Một trái thánh quả Vũ Linh khiến chân khí, linh lực của Lục Lâm Thiên liên tục đột phá hai tầng, từ đỉnh Vũ Phách, Linh Phách thất trọng một hơi lên hậu kỳ Vũ Phách cửu trọng, gần đỉnh Linh Phách cửu trọng như hiện nay, Lục Lâm Thiên rất vừa lòng. Lục Lâm Thiên chỉ có một tiếc nuối nhỏ là không thể trực tiếp đột phá lên đẳng cấp Vũ Tướng.

Năng lượng thánh quả Vũ Linh dù ở gần đẳng cấp Vũ Tướng cũng có thể đột phá thêm hai tầng. Nhưng Lục Lâm Thiên là linh vũ song tu cộng với đan điền khí hải khổng lồ, dù luyện hóa hết năng lượng thánh quả Vũ Linh cũng chỉ đột phá cả hai Vũ Phách, Linh Phách. Nếu Lục Lâm Thiên không phải linh vũ song tu, muốn đột phá đến đẳng cấp Vũ Tướng tuyệt đối không thành vấn đề.
Chương 483 Cửu trọng đỉnh phong

Lục Lâm Thiên thậm chí đang suy nghĩ nếu hắn dùng một viên yên đan tứ giai hậu kỳ có lẽ sẽ đủ để đột phá thêm một tầng Vũ Tướng, đẳng cấp linh lực đến Linh Phách cửu trọng đỉnh phong. Khi đó Lục Lâm Thiên sẽ một hơi đột phá một tầng Vũ Tướng và Linh Tướng.

Vũ Tướng và Vũ Phách, giữa Vũ Phách cửu trọng và Vũ Tướng nhất trọng cách biệt rất xa xôi. Nếu Lục Lâm Thiên đột phá đến Vũ Tướng thì thực lực sẽ tăng vọt, đến Vũ Tướng là hắn chính thức đặt chân vào trình độ chuẩn cường giả. Tu vi Vũ Tướng ở bên ngoài miễn cưỡng xem như cường giả.

Đột phá đến Vũ Tướng có sức hấp dẫn cực lớn với Lục Lâm Thiên lúc này, giờ hắn chỉ cần lại nuốt một viên yêu đan tứ giai hậu kỳ là sẽ đột phá một hơi.

Lục Lâm Thiên có xúc động rất muốn đột phá đến Vũ Tướng luôn. Vũ Tướng nhất trọng, thực lực của Lục Lâm Thiên sẽ tăng theo cấp số nhân. Lúc ở Vũ Phách thất trọng là Lục Lâm Thiên đã đấu lại Triệu Kình Thiên Vũ Tướng nhị trọng, hắn thậm chí cảm thấy nếu hắn dốc hết sức thì không khó khăn gì khi gϊếŧ gã. Dù sao khi ấy Lục Lâm Thiên không sử dụng linh lực, nếu phối hợp thêm linh lực thì hắn có cơ hội rất lớn để gϊếŧ Triệu Kình Thiên.

Triệu Kình Thiên xếp hạng năm trong Long Bảng Vân Dương tông, là người nổi bật trong thế hệ trẻ Vân Dương tông, tu vi Vũ Tướng nhị trọng. Sợ là Vũ Tướng tam trọng bình thường cũng khó làm gì được Triệu Kình Thiên.

So sánh thực lực của Triệu Kình Thiên và chính mình, Lục Lâm Thiên hiểu đại khái sức mạnh hiện tại của bản thân. Từ Vũ Phách thất trọng đột phá đến đỉnh Vũ Phách cửu trọng, hiện tại thực lực của Lục Lâm Thiên đủ để gϊếŧ Triệu Kình Thiên, hắn cũng không sợ Triệu Kình Hải.

Nếu đột phá đến Vũ Tướng, nghĩ đến thực lực đó thôi đã làm Lục Lâm Thiên động lòng. Đẳng cấp Vũ Tướng đang vẫy tay mời gọi hắn.

Lục Lâm Thiên cắn răng thầm nhủ:

- Không, không thể đột phá!

Lục Lâm Thiên hít sâu. Hắn đã liên tục đột phá trong thời gian này, thực lực tăng vọt, Lục Lâm Thiên thấy cơ thể thoải mái vui sướиɠ nhưng lúc này hắn cảm nhận cơ thể hơi nóng, đây là dấu hiệu đột phá quá nhanh làm căn cơ bất ổn. Nếu lại đột phá sẽ cắt giảm nhiều cho tu vi sau này, về sau tu luyện rất khó khăn.

- Trong thời gian ngắn không thể đột phá tiếp nữa!

Nghĩ đến hậu quả làm Lục Lâm Thiên toát mồ hôi lạnh. Thời gian tiếp theo Lục Lâm Thiên không thể nóng vội đột phá nữa, phải ổn định tu vi trước đã. Dù sao hắn có thể tùy thời đột phá, cần gì để ý chút thời gian này?

- Thực lực bây giờ cũng đủ dùng, chờ đến lúc rồi hãy đột phá.

Quyết định xong Lục Lâm Thiên lắc đầu, siết nắm tay, cảm nhận chân khí mạnh mẽ hơn lúc còn là Vũ Phách thất trọng gấp mấy lần, hắn nhếch môi mỉm cười. Hiện tại Lục Lâm Thiên là Vũ Phách, Linh Phách cửu trọng, ít nhất trong đẳng cấp Vũ Phách đã không có địch thủ. Trong thế hệ trẻ Lục Lâm Thiên miễn cưỡng đi đầu.

Hiện giờ Lục Lâm Thiên không dám tự phụ như trước, ngày xưa hắn luôn cho rằng có Âm Dương Linh Vũ quyết là đủ để hắn đứng vững gót chân trong thế hệ trẻ. Sau này gặp cường giả trên Long Bảng Lục Lâm Thiên mới biết khác biệt.

Theo cường giả Long Bảng Lục Lâm Thiên gặp Thúy Ngọc, thực lực của nàng dù là Triệu Kình Hải bây giờ cũng không bằng, điều này làm hắn rất rung động.

Lục Lâm Thiên còn nhớ lúc hắn rời khỏi Lục gia thì Nam thúc có nói một câu:

- Đại lục Linh Vũ không đơn giản như ngươi tưởng tượng, núi cao còn có núi cao hơn, người mạnh còn có người mạnh hơn.

Giờ đây Lục Lâm Thiên mới hiểu câu đó. Nam thúc muốn Lục Lâm Thiên luôn luôn ghi nhớ không có thực lực tuyệt đối thì đừng tự phụ, trên đại lục Linh Vũ còn nhiều điều hắn không biết.

Dọn dẹp xong Lục Lâm Thiên ra khỏi phòng. Chắc cũng đã đến lúc lên đường, dù sao nơi này cách lối ra một khoảng dài.

Lục Lâm Thiên vừa ra khỏi phòng chợt một bóng sáng vàng vọt tới.

- Lão đại!

Lục Lâm Thiên giơ hai tay lên, Tiểu Long đáp xuống tay hắn, co duỗi lưỡi rất là thân thiết.

Lục Lâm Thiên cảm nhận khí thế trên người Tiểu Long, hỏi:

- Đệ đã luyện hóa xong thánh quả Vũ Linh?

Tiểu Long đắc ý chớp mắt nhỏ:

- Ừm! Đệ lại đột phá!

Lục Lâm Thiên vuốt đầu Tiểu Long:

- Giỏi lắm.

Tiểu Long lại đột phá chắc đến đẳng cấp tứ giai trung kỳ, lúc ở tứ giai sơ kỳ thì nó đã có thể miễn cưỡng đấu lại Triệu Kình Hải. Thực lực của Lục Lâm Thiên bây giờ e rằng đã trên Lục Lâm Thiên, nghĩ đến đây hắn rất vui mừng.

Tiểu Long đắc ý nói:

- Đương nhiên, lão đại đột phá mau vậy thì đệ cũng không thể kém hơn.

Thúy Ngọc đến bên cạnh Lục Lâm Thiên:

- Lâm Thiên, chúc mừng ngươi đột phá, chắc đã đến Vũ Phách cửu trọng?

Mắt đẹp chứa ý cười, ngũ quan tinh xảo làm Lục Lâm Thiên nhìn vết bớt đỏ kia có chút bứt rứt. Sau khi xem sắc đẹp tuyệt trần của Thúy Ngọc làm Lục Lâm Thiên nhìn nàng mà cứ nhớ khuôn mặt không có vết bớt đỏ.

Lục Lâm Thiên gật đầu, nói:

- Ừm! Đến Vũ Phách cửu trọng.

Lục Lâm Thiên cảm nhận khí thế trên người Thúy Ngọc, hỏi:

- Nàng cũng đột phá lần nữa?

Thúy Ngọc gật gù:

- Ừm, sau khi dùng thánh quả Vũ Linh thì lại có đột phá.

Lục Lâm Thiên tò mò hỏi:

- Vậy hiện tại đẳng cấp của nàng là gì?

Lục Lâm Thiên luôn khó thể nhìn thấu thực lực của Thúy Ngọc, có lẽ tựa như hắn tu luyện Âm Dương Linh Vũ quyết, người bình thường khó thể nhìn ra đẳng cấp thực lực.

Thúy Ngọc gật đầu, nói:

- Linh Tướng nhị trọng đỉnh phong. Dùng thánh quả Vũ Linh khiến ta từ Linh Tướng nhất trọng đột phá đến đỉnh nhị trọng, còn kém chút nữa sẽ lại đột phá.

Lục Lâm Thiên kinh ngạc kêu lên:

- Mới chỉ là Linh Tướng nhị trọng? Vậy là trong thánh trì nàng chỉ vừa đột phá Linh Tướng?

Lục Lâm Thiên không đáp, nhẹ gật đầu.

Lục Lâm Thiên thầm than:

- Vậy khi nàng là Linh Phách cửu trọng đã có thể đối kháng với Triệu Kình Hải?

Lúc trước bị đánh lén Thúy Ngọc đấu với Triệu Kình Hải chỉ miễn cưỡng yếu hơn chút, nếu lúc trong ao nước năng lượng nàng vừa đột phá đến Linh Suất nhất trọng vậy lần trước đánh nhau cùng Triệu Kình Hải thực lực của nàng chỉ là Linh Phách cửu trọng. Là Linh Phách cửu trọng mà đánh ngang với Triệu Kình Hải Linh Suất tam trọng, thật quá kinh khủng rồi.

Khi Thúy Ngọc ở trong ao năng lượng đột phá đến Linh Tướng nhất trọng đã có thể dễ dàng đánh bại Triệu Kình Hải, thực lực đó phải nói là rất khủng bố.

Thúy Ngọc không giấu diếm Lục Lâm Thiên, gật đầu nói:

- Ta tu luyện công pháp đặc biệt, có thể vượt cấp đánh với đối thủ.

Lục Lâm Thiên không kiềm được tò mò hỏi:

- Thúy Ngọc, rốt cuộc nàng là ai?

Đánh chết Lục Lâm Thiên cũng không tin thân phận nha hoàn.

Thúy Ngọc cười tủm tỉm hỏi ngược lại:

- Ngươi thật sự muốn biết?

Lục Lâm Thiên gật mạnh đầu:

- Ừm!

Thúy Ngọc nhìn thẳng mắt Lục Lâm Thiên, xin lỗi nói:

- Nhưng bây giờ ta chưa thể nói được, không phải không muốn nói mà vì nói ra sẽ gây ảnh hưởng lớn đến ngươi. Chờ sau này có cơ hội chắc chắn ta sẽ cho ngươi biết.

Lục Lâm Thiên thông cảm:

- Không sao, mặc kệ nàng là ai thì vẫn là bằng hữu của ta.
Chương 484 Vũ kỹ

Thúy Ngọc nhìn Lục Lâm Thiên chằm chằm:

- Chỉ là bằng hữu sao?

Ánh mắt Thúy Ngọc chứa cảm xúc làm xúc động lòng Lục Lâm Thiên.

Lục Lâm Thiên nhìn Thúy Ngọc thật lâu:

- Cái này...

Trong thời gian này ở chung, Lục Lâm Thiên không phải người gỗ, hai người mập mờ đã nói lên tất cả. Thúy Ngọc vì Lục Lâm Thiên mà bị thương trong tay Triệu Kình Hải, lúc giành thánh quả Vũ Linh cũng không bỏ lại hắn. Những gì Thúy Ngọc đã làm cho hắn khiến Lục Lâm Thiên rất cảm động, từ mặt nào thì hắn đều cảm thấy mình trèo cao. Vì hiện tại Lục Lâm Thiên có Vô Song, còn có nha đầu Hồng Lăng.

Thúy Ngọc mỉm cười nói:

- Được rồi, ngươi không cần trả lời, ta biết suy nghĩ của ngươi.

Thúy Ngọc tiếp tục bảo:

- Hãy nhớ lời ngươi đã nói, nếu Vô Song tỷ đồng ý thì ngươi không thể chối nữa đúng không?

Lục Lâm Thiên lúng túng cười khờ như con nít lớn xác:

- Ha ha ha!

Nếu đυ.ng đối thủ thì Lục Lâm Thiên sẽ không nhíu mày cái nào, nhưng đối mặt nữ nhân thì hắn công nhận mình hơi khờ.

Thúy Ngọc lườm Lục Lâm Thiên:

- Nhìn bộ dạng ngờ nghệch của ngươi kìa, thật không hiểu Vô Song tỷ làm sao để ý ngươi.

Xong nàng ngại ngùng nói:

- Nhưng vậy cũng tốt, Vô Song tỷ không cần lo ngươi ở bên ngoài ong bướm.

Tiểu Long chợt nhớ ra điều gì, ngước đầu nhỏ nói với Lục Lâm Thiên:

- Lão đại, để đệ dẫn lão đại đi một nơi, bảo đảm sẽ làm lão đại ngạc nhiên.

Lục Lâm Thiên mỉm cười nói:

- Vậy sao? Thế thì mau dẫn ta đi xem. Ta rất muốn xem có chỗ nào làm ta ngạc nhiên.

Tiểu Long bí hiểm nói:

- Đi đi.

Tiểu Long dẫn đường đi trước, đến đại điện nó kêu bốn con yêu thú ngũ giai Nghịch Lân Yêu Bằng dẫn đường thẳng hướng phía sau cung điện.

Một lát sau trước mặt Lục Lâm Thiên xuất hiện một căn phòng nhỏ, căn phòng này không khác gì những phòng khác, cửa phòng khép hờ.

Tiểu Long ngước đầu bí hiểm nói:

- Lão đại, khi đi vào nhớ đừng quá ngạc nhiên.

Lục Lâm Thiên nổi lòng tò mò:

- Để ta nhìn xem!

Lục Lâm Thiên đẩy cửa phòng khép hờ ra, Thúy Ngọc ôm tò mò và khó hiểu vào theo Lục Lâm Thiên.

Sau khi hai người vào phòng thì cùng trợn mắt há hốc mồm, biểu tình ngạc nhiên thật lâu không bình tĩnh.

Tiểu Long nói:

- Lão đại, ta đã bảo là đừng ngạc nhiên.

Lục Lâm Thiên nhìn chằm chằm mọi thứ, hắn vô cùng kinh ngạc kêu lên:

- Tiểu Long, đệ kiếm ở đâu ra thế?

Trên cái bàn đá to mấy thước ở giữa phòng xếp đầy hơn một trăm ngọc giản, các loại thuộc tính tràn đầy. Lục Lâm Thiên xem thuộc tính cảm giác những ngọc giản này thấp nhất là vũ kỹ hoàng cấp sơ giai.

Tiểu Long nói:

- Không phải đệ kiếm được, là Nghịch Lân Yêu Bằng dẫn đệ đến.

Nghịch Lân Yêu Bằng nói:

- Chủ nhân, những cái này là vũ kỹ của nhân loại, yêu thú chúng ta có lấy cũng vô dụng. Mỗi cách vài chục năm sẽ có một số cường giả nhân loại đi vào ném một ít vũ kỹ khắp nơi. Sau khi các nhân loại rời đi toàn là chúng ta cất giữ. Chúng ta có lấy cũng vô dụng nên toàn đặt mớ vũ kỹ này ở đó.

- Vũ kỹ hoàng cấp sơ giai.

- Vũ kỹ hoàng cấp trung giai.

- Vũ kỹ hoàng cấp cao giai.

Lục Lâm Thiên lật từng ngọc giản, hắn rất phấn khởi. Hàng trăm ngọc giản này toàn là đẳng cấp hoàng cấp, nhiều hơn vũ kỹ hoàng cấp trong mật thất Phi Linh Môn rất nhiều, đa phần là vũ kỹ hoàng cấp trung giai, có khá nhiều vũ kỹ hoàng cấp cao giai.

Lục Lâm Thiên nghe Nghịch Lân Yêu Bằng giải thích thì hiểu chắc vì cường giả Vân Dương tông muốn tôi luyện đệ tử trong môn nên cứ mấy chục năm lại bỏ một số vũ kỹ vào mật địa. Bọn họ cũng biết yêu thú sẽ lấy đi các vũ kỹ, nên để đệ tử gϊếŧ yêu thú lấy vũ kỹ, thừa dịp đó rèn luyện luôn.

Nhưng e rằng người Vân Dương tông không ngờ đa số vũ kỹ bị các yêu thú Nghịch Lân Yêu Bằng chất đống trong cung điện ẩn khuất này.

- Hai cái này là...

Trong đống vũ kỹ Lục Lâm Thiên cầm hai ngọc giản lên, xem năng lượng thuộc tính thì một cái là vũ kỹ thuộc tính mộc, một cái thuộc tính thủy.

Hai ngọc giản toát ra khí tức làm tim Lục Lâm Thiên đập hơi nhanh.

Thúy Ngọc đứng cạnh Lục Lâm Thiên nói:

- Chắc đây là vũ kỹ huyền cấp sơ giai thuộc tính mộc, vũ kỹ huyền cấp sơ giai thuộc tính thủy.

Thúy Ngọc nhìn chằm chằm đống vũ kỹ trên bàn đá, tuy nàng cũng lộ ánh mắt ngạc nhiên nhưng không phản ứng mạnh bằng Lục Lâm Thiên.

Tim Lục Lâm Thiên đập nhanh:

- Vũ kỹ huyền cấp sơ giai.

Trước kia sư phụ Vũ Ngọc Tiền đã bảo trong mật địa có vũ kỹ huyền cấp sơ giai, xem ra thật sự có.

Vũ kỹ huyền cấp sơ giai đều là trọng bảo trong đại môn đại phái. Lục Lâm Thiên biết đẳng cấp loại vũ kỹ này dù là sư phụ Vũ Ngọc Tiền cũng không thể cho hắn, vũ kỹ hoàng cấp cao giai còn cơ may có thể. Hoàng cấp và huyền cấp là hai đẳng cấp khác nhau.

Trong đống vũ kỹ của Lục Lâm Thiên tuy hắn có Phù Quang Lược Ảnh là huyền cấp sơ giai, Đao Hồn kỹ cũng là huyền cấp sơ giai, nhưng Phù Quang Lược Ảnh và Đao Hồn kỹ một là vũ kỹ thân pháp huyền cấp sơ giai, một là linh kỹ sơ giai Đao Hồn kỹ. Về mặt vũ kỹ thì Lục Lâm Thiên còn chưa có cái nào, hắn luôn muốn có một cái.

Một bộ vũ kỹ huyền cấp sơ giai giá trị bằng một thế lực hạng hai bình thường. Hiện tại hai quyển vũ kỹ huyền cấp sơ giai là trọng bảo. Dù là cường giả Vũ Suất nếu biết một Vũ Phách mang theo vũ kỹ huyền cấp sơ giai bên người sẽ không nhịn được hạ thấp thân phận đi cướp.

Lục Lâm Thiên nói:

- Thúy Ngọc, nàng là Linh Giả, chắc không cần dùng vũ kỹ này?

Lục Lâm Thiên vừa nói vừa cất ngay hai quyển vũ kỹ huyền cấp sơ giai vào túi không gian.

- Ta không cần, ngươi lấy hết đi.

Thúy Ngọc liếc xéo Lục Lâm Thiên:

- Không ai giành với ngươi, xem bộ dáng của ngươi kìa.

Lục Lâm Thiên cười tủm tỉm nói:

- Ta không hề lo nàng giành với ta. Nàng tu luyện linh kỹ huyền cấp trung giai, ta là ngươi nghèo, chắc nàng cũng ngại tranh giành với ta?

Lục Lâm Thiên không khách sáo thu hết trăm vũ kỹ hoàng cấp trên bàn đá vào túi không gian.

Chúng toàn là vũ kỹ hoàng cấp, hàng trăm vũ kỹ hoàng cấp. Chúng không giúp nhiều cho Lục Lâm Thiên tu luyện, hiện tại hắn không thiếu vũ kỹ hoàng cấp cao giai để tu luyện. Nhưng mớ vũ kỹ hoàng cấp này rất quan trọng với Phi Linh Môn, có chúng nó ở mặt nào đó Phi Linh Môn sẽ phát triển lớn mạnh hơn nhiều.

Nhìn bộ dạng tham lam của Lục Lâm Thiên, Thúy Ngọc cười bất đắc dĩ.

Lục Lâm Thiên cất những vũ kỹ đi, hắn cười cười với dáng vẻ rất hài lòng. Đặc biệt có hai bộ vũ kỹ huyền cấp sơ giai, thêm vào lần này được thánh quả Vũ Linh, chuyến đi mật địa này rất đáng tiền.

Trong mật địa không chia ban ngày hay ban đêm. Hơn mười canh giờ sau, trong một gian phòng, Lục Lâm Thiên chuyển hết đống ngọc giản, thánh quả Vũ Linh vào trữ vật giới chỉ trên ngón tay mình.

Nghĩ đến còn năm trái thánh quả Vũ Linh là khóe môi Lục Lâm Thiên cong lên. Thánh quả Vũ Linh này tăng lớn cơ hội cho Vũ Giả, Linh Giả trở thành Vũ Vương.
Chương 485 Ảm Nhiên Tiêu Linh chưởng (1)

Lão độc vật, Quỷ Tiên Nữ một người là Linh Suất cửu trọng đỉnh phong, một người là Vũ Suất cửu trọng, nếu sau khi dùng thánh quả Vũ Linh cơ hội đột phá Vũ Vương, Linh Vương sẽ lớn hơn. Nếu hai người đều đột phá, khi đó thực lực Phi Linh Môn cũng mạnh hơn nhiều.

Còn Lục Vô Song, nàng không thể cùng đi vào mật địa, lúc Lục Lâm Thiên lên kế hoạch chiếm thánh quả Vũ Linh đã để dành một trái cho nàng. Còn Thiên Sí Tuyết Sư, nếu nó ăn một trái thánh quả Vũ Linh thì sắp đột phá tứ giai.

Nghĩ đến những điều này Lục Lâm Thiên rất vui mừng, cuối cùng hắn móc ra hai ngọc giản, hắn cầm ngọc giản trong tay xem xét hai cái. Ngọc giản tràn ngập năng lượng thuộc tính mộc, thuộc tính thủy đậm đặc, là hai bộ vũ kỹ huyền cấp sơ giai.

- Tu luyện vũ kỹ thuộc tính mộc.

Lục Lâm Thiên do dự một lúc rồi cất vũ kỹ thuộc tính thủy vào trữ vật giới chỉ. Chưa biết khi nào Bạch Linh xuất quan, thời gian tiếp theo Lục Lâm Thiên có thừa rảnh rỗi để tu luyện vũ kỹ huyền cấp sơ giai.

Lục Lâm Thiên nhỏ một giọt máu vào ngọc giản, tinh thần tiến vào ngọc giản. Thoáng chốc năng lượng thuộc tính mộc đậm đặc trên ngọc giản run rẩy, ánh sáng lục rực rỡ chui vào trán Lục Lâm Thiên.

Ánh sáng lục thoáng chốc biến thành tin tức khổng lồ trong đầu Lục Lâm Thiên.

Một lát sau năng lượng thuộc tính mộc trên ngọc giản tối tăm, Lục Lâm Thiên từ từ mở mắt ra, trong mắt tràn ngập ngạc nhiên.

Lục Lâm Thiên thì thào:

- Ảm Nhiên Tiêu Linh chưởng.

Lục Lâm Thiên xem tin tức, biết vũ kỹ mộc hệ huyền cấp sơ giai này có tên gọi là Ảm Nhiên Tiêu Linh chưởng, uy lực làm hắn trố mắt líu lưỡi. Có lẽ đây là điểm xảo quyệt khó chơi của vũ kỹ mộc hệ.

Theo tin tức tu luyện Ảm Nhiên Tiêu Linh chưởng thì Lục Lâm Thiên biết rằng Ảm Nhiên Tiêu Linh chưởng là một loại vũ kỹ rất quỷ dị trong hàng vũ kỹ huyền cấp sơ giai. Người trúng Ảm Nhiên Tiêu Linh chưởng dù không bị thương cũng sẽ tiêu hao nhiều thực lực. Đối thủ yếu hơn mình một chút sẽ tạo thành tình trạng chân khí tiêu hao hầu như không còn, hoặc là trực tiếp bị đánh chết.

Cho dù là đối thủ mạnh hơn mình, nếu trúng Ảm Nhiên Tiêu Linh chưởng sẽ bị giảm bớt thực lực rất nhiều, mức độ bao nhiêu thì tùy theo thực lực của kẻ vận dụng. Bình thường cùng tu vi đẳng cấp trúng hai chiêu Ảm Nhiên Tiêu Linh chưởng là sẽ bị tiêu hao hết sạch thực lực, bó tay chịu bị gϊếŧ.

Tức là thi triển Ảm Nhiên Tiêu Linh chưởng có thể trực tiếp làm cho thực lực của đối phương tiêu hao nhiều. Trừ phi đối phương có bí pháp gì, nếu không sẽ bị ảnh hưởng rất lớn.

Lục Lâm Thiên ngạc nhiên thì thào:

- Vũ kỹ thật kỳ dị khủng bố.

Nếu Lục Lâm Thiên tu luyện thành vũ kỹ quái dị này, trước tiên thi triển dòng không khí khiến đối phương bị tiêu hao nhiều rồi dốc hết sức gϊếŧ chết thì thật là như hổ thêm cánh.

Ánh mắt Lục Lâm Thiên kiên quyết:

- Tu luyện!

Sau khi tu luyện thành Ảm Nhiên Tiêu Linh chưởng là Lục Lâm Thiên có thêm một át chủ bài.

Lục Lâm Thiên kết ra các thủ ấn tu luyện, từng luồng sáng màu lục huyền ảo bắn ra từ tay hắn.

Phía sau núi của cung điện cổ xưa, trong một rừng cây, Lục Lâm Thiên xuất hiện, năng lượng thuộc tính mộc đậm đặc bao phủ toàn thân hắn. Các kết ấn huyền ảo nngưg tụ, từng chưởng ấn màu lục oanh kích ra.

Cứ lặp lại tu luyện như thế, biểu tình của Lục Lâm Thiên luôn trầm trọng. Vũ kỹ huyền cấp không dễ tu luyện.

Không phân biệt ban ngày hay ban đêm, thường thì Lục Lâm Thiên tu luyện mấy canh giờ rồi trở về cung điện xếp bằng tu luyện, ổn định tu vi của mình. Càng làm vậy Lục Lâm Thiên càng thấy thực lực của mình chẳng những không tiến bộ còn lùi bước, đẳng cấp tu vi có sự thay đổi khó phát hiện, chậm rãi thụt lùi.

Lục Lâm Thiên sợ hết hồn toát mồ hôi lạnh, hắn biết không phải tu vi thực lực thật sự thụt lùi ngược lại là đang tiến bộ. Thay đổi thế này là vì Lục Lâm Thiên đột phá quá nhanh, chân khí trong người hơi táo bạo, tu vi chưa ổn định, giờ hắn hắn mới củng cố tu vi, thực lực tu vi càng ngưng tụ. Thoạt trông là lùi bước nhưng thật ra không hề tụt đi chút nào.

Đương nhiên thay đổi này rất nhỏ nhưng cũng làm Lục Lâm Thiên hoảng sợ, nó thật nhỏ bé nhưng sau này khi tu vi cao hơn nữa, hắn có muốn cứu vãn cũng không kịp.

Giống như nhà cao tầng, nếu cột nhà sai lệch một ly, ban đầu không thấy gì nhưng xây đến tầng cao nhất định sẽ bị nghiêng dần, tiếp theo có tình huống gì thì tự hiểu.

Lục Lâm Thiên thầm than may mắn hắn không tiếp tục đột phá đẳng cấp Vũ Tướng. Sau này có đột phá thì không thể giống như dạo gần đây cứ thấy năng lượng là lo cắn nuốt luyện hóa, phải chú ý củng cố tu vi đàng hoàng.

Lục Lâm Thiên tu luyện hơn mười canh giờ sẽ lại đi sau núi tu luyện Ảm Nhiên Tiêu Linh chưởng, thời gian cứ thế chậm rãi trôi. Lục Lâm Thiên ngẫu nhiên cùng Thúy Ngọc đi dạo khắp nơi trong hiệp cốc. Hiện tại nguyên hiệp cốc không có yêu thú nào đối địch với hai người, mà thái độ lại cực kỳ cung kính.

Tiểu Long thì theo nhóm yêu thú Nghịch Lân Yêu Bằng dẫn dắt chạy khắp nơi trong mật địa.

Khoảng hai mươi ngày sau, trong núi. Một vầng sáng màu lục đậm đặc bao phủ toàn thân Lục Lâm Thiên, hắn đánh ra các thủ ấn huyền ảo.

Cùng với thủ ấn đánh ra, chân khí chuyển động nhanh trong kinh mạch của Lục Lâm Thiên. Mơ hồ thấy thủ ấn thay đổi, chân khí vận chuyển trong cơ thể Lục Lâm Thiên theo cùng một tiết tấu.

Cứ thế này không chỉ yêu cầu rất cao trong việc vận chuyển chân khí, yêu cầu điều khiển tinh thần càng nghiêm khắc, sơ sẩy một cái là không thể thúc giục được.

Chỉ giây lát sau trong tay Lục Lâm Thiên xuất hiện một chưởng ấn màu lục. Chưởng ấn màu lục run rẩy không ổn định trong lòng bàn tay hắn.

Xoẹt xoẹt xoẹt!

Chưởng ấn màu lục run run mấy cái rồi tan tác, hóa thành năng lượng tan biến giữa không trung.

Lục Lâm Thiên cười khổ nói:

- Ài, vũ kỹ huyền cấp thật khó tu luyện.

Vũ kỹ huyền cấp so với vũ kỹ hoàng cấp cao giai khó tu luyện hơn gấp mười lần.

Bây giờ Lục Lâm Thiên thi triển vũ kỹ hoàng cấp cao giai rất là thuận tay, còn tu luyện Ảm Nhiên Tiêu Linh chưởng yêu cầu vận chuyển chân khí, khống chế tinh thần rất khó khăn, làm hắn luống cuống tay chân. Nếu Lục Lâm Thiên không nhờ có linh hồn lực không tệ giúp nhiều về mặt tinh thần thì sẽ càng khó tu luyện hơn.

Nhưng dù vậy Lục Lâm Thiên tu luyện đã qua hai mươi ngày vẫn không thể thuận lợi vận dụng Ảm Nhiên Tiêu Linh chưởng. Hoặc là chân khí vận chuyển hỗn loạn, hoặc là phối hợp thất bại, điều này khiến Lục Lâm Thiên rất bực mình.

Sau này Lục Lâm Thiên mới biết Ảm Nhiên Tiêu Linh chưởng cần có chân khí thúc đẩy, dùng Ảm Nhiên Tiêu Linh chưởng một lần tính theo trình độ hậu kỳ Vũ Phách cửu trọng hiện tại của Lục Lâm Thiên nếu thành công vận dụng thì tối đa chỉ sử dụng được hai lần, đó còn là nhờ đan điền khí hải cường đại, nếu là Vũ Phách cửu trọng bình thường vận dụng được một lần đã là lợi hại. Một ngàn Vũ Phách cửu trọng e rằng không có một người thành công sử dụng Ảm Nhiên Tiêu Linh chưởng một lần.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Đỉnh Phong Thiên Hạ
Đỉnh Phong Thiên Hạ X
Trường Sinh Đỉnh Phong
Đỉnh Phong Võ Thuật
  • Lâm Tiếu không phải cô nương

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom