• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Đan thần chí tôn

  • Chương 196-200

Chương 196 - Văn minh dị giới

Trầm Tường hỏi, ngồi xổm xuống, dùng tay nắm lấy bùn đất, bây giờ hắn không biết nên đi bên nào.

- Biết rõ mà còn cố hỏi! Nguyên bản ngươi cho ta ấn tượng rất tốt, chỉ là nghịch ngợm một chút, nhưng hiện tại, hừ hừ!

Liễu Mộng Nhi ngắm nhìn bốn phía, thả thần thức ra cảnh giác tứ phương, nàng cũng tìm một phương hướng đi.

- Ai, xem ra kế hoạch của ta rơi vào khoảng không!

Trầm Tường bất đắc dĩ thở dài, lúc này hắn nghe được tiếng nước chảy yếu ớt, có sông, trước đó Hoàng Cẩm Thiên đã nói với hắn, nếu muốn tìm được Huyền Vũ kim cương giáp, phải theo thủy lộ mà đi.

- Kế hoạch gì?

Liễu Mộng Nhi tò mò hỏi, nàng cũng nghe được tiếng nước chảy.

Trầm Tường than thở:

- Bởi vì tỷ chán ghét ta, tỷ sẽ không dạy cho ta luyện khí, ta là rất muốn học.

Liễu Mộng Nhi hừ nhẹ nói:

- Ta mới không dạy ngươi, ngươi đã học luyện đan, đi học luyện khí làm gì?

Trầm Tường nguyên bản đúng là muốn hướng về nữ hoàng đế của luyện khí giới này lĩnh giáo, nhưng hiện tại xem ra không có hi vọng gì.

- Ta cảm giác hiện tại đan dược đều là những thứ này, tuy rằng có rất nhiều loại, nhưng ngoại trừ những loại thường dùng, đa số còn lại đều vô dụng, ta muốn hiểu rõ tri thức luyện khí nhiều hơn một chút, nhìn xem có thể kết hợp luyện đan cùng luyện khí, khai sáng ra một loại đan dược mới, hơn nữa có rất nhiều tác dụng hay không!

Trầm Tường vừa nói vừa đi về phía nước chảy đằng xa.

Liễu Mộng Nhi cũng đi ở sau lưng hắn, nàng cũng dự định đi đến bên kia.

Đối với loại ý nghĩ này của Trầm Tường, Liễu Mộng Nhi chỉ cảm thấy là ý nghĩ kỳ lạ, nàng cười khẩy nói:

- Đừng suy nghĩ, đây căn bản là không thể nào, tuy rằng luyện đan cùng luyện khí đều là dùng hỏa, nhưng quá trình lại kém xa nhau rất nhiều, luyện đan lợi hại không nhất định có thể luyện khí, luyện khí lợi hại cũng không nhất định có thể đi luyện đan! Tựa như Đan trưởng lão nàng chỉ có thể luyện ra Linh khí thấp kém, mà ta cũng chỉ có thể luyện chế một ít đan dược cấp thấp.

Trầm Tường chỉ là lắc đầu nở nụ cười:

- Tốt lắm, chờ ta luyện chế ra được loại đan dược này, ta sẽ đích thân đưa đến trong tay của tỷ, mạnh mẽ đánh mặt tỷ.

Liễu Mộng Nhi hững hờ nói:

- Bất cứ lúc nào cũng hoan nghênh, bất quá khi đó ta có khả năng đã phi thăng Thiên Giới!

Bị Liễu Mộng Nhi xem thường như thế, Trầm Tường đột nhiên có chút khó chịu, hắn dừng bước lại, lấy ra một trang giấy, mặt trên vẽ rất nhiều linh văn hỗn độn, nhưng nhìn kỹ, những linh văn hỗn độn này lại vô cùng có thứ tự, giống như có một quy luật đan xen ngang dọc ở chung một chỗ, lại nhìn kỹ xuống, thần thức sẽ rơi vào trong đó, đi theo những linh văn này.

Liễu Mộng Nhi chỉ là nhìn hai mắt, liền lạc vào trong đó, không thể tự kiềm chế, mi tâm nàng trói chặt, không ngừng tự hỏi cùng truy tung những linh văn này, muốn từ bên trong nhìn ra tác dụng của những linh văn này, muốn biết linh văn này có quy luật như thế nào.

Thời điểm Liễu Mộng Nhi hết sức chăm chú nhìn những linh văn này, Trầm Tường cười đắc ý, đột nhiên thu lại, tiếp theo sau đó đi về phía trước, điều này làm cho Liễu Mộng Nhi tức giận đến giẫm chân sen, hừ lên.

Sau khi Liễu Mộng Nhi nhìn thấy Long Tuyết Di thành lập cánh cửa không gian, liền biết trên người Trầm Tường có rất nhiều bí mật, tuy rằng những linh văn này phi thường phức tạp, khiến người ta rất đau đầu, nhưng nàng lại phi thường yêu thích loại đồ vật này, mà linh văn Trầm Tường cho nàng xem là linh văn phức tạp nhất, kỳ lạ nhất mà nàng gặp phải, dưới cái nhìn của nàng là một loại linh văn cao đẳng, sử dụng thoả đáng, có thể phát ra lực lượng rất mạnh mẽ .

Vừa nãy Trầm Tường cho Liễu Mộng Nhi xem linh văn là hắn lấy một phần từ Luyện khí bảo điển kia xuống, trước đó Tô Mị Dao cùng Bạch U U cũng đã nói linh văn trên Luyện khí bảo điển phi thường phức tạp, tuy các nàng không tinh thông đối với phương diện này, nhưng cũng biết những linh văn này là linh văn cường đại rất hi hữu, cuối cùng sau khi Trầm Tường gặp phải Long Tuyết Di, lại lần thứ hai chứng thực điểm này.

Lúc này hắn thấy Liễu Mộng Nhi nhìn chằm chằm không dứt, càng thêm vững tin linh văn kia không đơn giản, hơn nữa hắn còn có rất nhiều loại.

Trầm Tường cất bước đi tới nơi phát ra tiếng nước chảy, Liễu Mộng Nhi đi ở sau lưng hắn, vẫn truy hỏi hắn sự tình những linh văn này, nhưng hắn đều cười không nói, cũng không để ý tới Liễu Mộng Nhi, điều này làm cho Liễu Mộng Nhi hận đến nghiến răng nghiến lợi.

Rốt cục đi tới bờ sông, đây là một dòng sông rộng chừng trăm trượng, nước sông trong suốt lạnh lẽo, Trầm Tường dùng nước sông rửa mặt.

- Những linh văn này là ngươi vẽ sao?

Liễu Mộng Nhi lần thứ hai hỏi, khắp khuôn mặt là u oán, một đường đi đến, nàng hỏi Trầm Tường rất nhiều vấn đề, nhưng Trầm Tường đều không đáp, trực tiếp không nhìn nàng, đây là lần thứ nhất nàng gặp phải tình huống như thế.

Trầm Tường cười cười, rốt cục trả lời vấn đề của nàng:

- Không sai.

- Ai dạy ngươi?

Liễu Mộng Nhi vội vàng hỏi, cấp thiết chờ đợi Trầm Tường trả lời.

- Ta nhặt được một quyển sách, mặt trên có rất nhiều loại linh văn này, hơn nữa còn có các loại thủ pháp luyện khí, chỉ bất quá ta vẫn đang tự mình tìm tòi.

Trầm Tường suy nghĩ một chút, vẫn là quyết định nói cái này cho Liễu Mộng Nhi.

Trong lòng Liễu Mộng Nhi cả kinh, khắp khuôn mặt là mừng như điên, nhưng cũng lập tức quệt mồm, một mặt ảo não, bởi vì nàng biết muốn chiếm tiện nghi của Trầm Tường không dễ dàng, hơn nữa trước đó nàng lại từ chối yêu cầu của Trầm Tường, lúc này nàng không thể đổi giọng.

- Nguyên bản ta nghĩ thỉnh giáo tỷ, ai... Vẫn là quên đi, ai bảo tỷ đối với ta có phiến diện to lớn như vậy.

Trầm Tường một mặt thất vọng mà nói, sau đó theo dòng nước đi về phía trước.

Liễu Mộng Nhi cũng đi ở sau lưng hắn, suy tính một lúc lâu, nhẹ cắn môi, nói:

- Được rồi, là ta trước đó không đúng! Hiểu lầm ngươi, nhưng ngươi phải biết, ta cũng không phải là thật sự chán ghét ngươi, ai bảo ngươi luôn đùa giỡn người ta.
Chương 197 - Văn minh dị giới (2)

Lúc này Liễu Mộng Nhi mới giống như tên của nàng, như một tiểu cô nương, rất có phong tình, làm cho Trầm Tường hơi kinh ngạc.

- Ta đều gọi tỷ là Mộng Nhi tỷ, trước ta đương nhiên đều là nói giỡn với tỷ!

Trầm Tường cười hì hì nói:

- Nguyên bản Đan trưởng lão cũng rất chán ghét ta, nhưng hiện tại a... Khà khà, còn không phải là bị ta nắm mũi dẫn đi sao!

- Hừ, lại tới nữa rồi! Ý tứ của ngươi là không nói ta cũng bị ngươi nắm mũi dẫn đi sao?

Liễu Mộng Nhi hừ nói, trừng mắt nhìn Trầm Tường một chút.

- Đương nhiên không phải, Mộng Nhi tỷ là sư phụ của Tiên Tiên, ta đương nhiên muốn làm tỷ vui lòng, như vậy tỷ mới tốt với Tiên Tiên!

Trầm Tường cười nói:

- Trước đó phát sinh chuyện không vui, coi như chưa từng xảy ra đi.

Có thể làm cho nữ đế phong hoa tuyệt đại, ngạo thị quần hùng này đối với hắn như vậy, Trầm Tường cũng biết đủ, hắn đương nhiên không muốn chuyển thành quan hệ xấu cùng Liễu Mộng Nhi, hơn nữa hiện tại hắn cảm thấy ở chung một chỗ cùng với Liễu Mộng Nhi cảm giác cũng không tồi, chí ít có thể thấy được một mặt khả ái khác của nàng, đây là rất khó nhìn thấy.

Trầm Tường lấy ra mười tấm linh văn mà hắn sao, cũng chính là mười tấm bắt đầu bên trong Luyện khí bảo điển, bên trong sách giới thiệu nói, đây là trụ cột nhất của Luyện khí bảo điển, chỉ có khi nào tìm hiểu được toàn bộ mười loại linh văn này, mới có thể bắt đầu học tập luyện khí thuật trên Luyện khí bảo điển.

Liễu Mộng Nhi tiếp nhận mười tấm này, liền lập tức dừng bước, ở tại chỗ nhìn kỹ, khắp khuôn mặt thành thục xinh đẹp kia đều là mừng như điên, hiện lên từng đợt ửng đỏ say lòng người, làm cho nàng có vẻ càng thêm kiều diễm phủ mị, lả lơi quyến rũ.

Trầm Tường cũng ở một bên vuốt cằm, thưởng thức dung nhan tuyệt đại kia, trong lòng âm thầm than thở, hận không thể đưa tay đi sờ một cái.

- Mộng Nhi tỷ, đừng xem, chờ tỷ trở lại Thần binh Thiên quốc xem được là! Ta sớm tiến vào Huyền Vũ Huyền Cảnh chính là vì đạt được Huyền Vũ kim cương giáp, không thể làm lỡ thời gian!

Trầm Tường thúc giục.

Liễu Mộng Nhi không có nghe thấy hắn nói, đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm vào tờ giấy tràn đầy linh văn trong tay kia, sóng mắt lấp loé, đại não đang nhanh chóng tính toán những linh văn này, tiến hành tự hỏi phi thường phức tạp...

Thấy Liễu Mộng Nhi chăm chú như thế, Trầm Tường không khỏi đưa tay đi xoa xoa gò má nàng một chút, cảm giác tốt vô cùng, giống như vuốt ve một khối mỹ ngọc trắng mịn, Trầm Tường cũng là mò nghiện, hắn cũng không biết lấy lá gan từ đâu tới, lại nhẹ nhàng vò lên.

Ngay thời điểm Trầm Tường mò xuất thần, đột nhiên Liễu Mộng Nhi bắt lấy tay của hắn lại, lạnh lùng hỏi:

- Ngươi đang làm gì!

Trầm Tường cả kinh, phục hồi tinh thần lại, gượng cười nói:

- Mộng Nhi tỷ, trên mặt tỷ có vết bẩn, ta giúp tỷ lau đi... Đúng rồi, tỷ nhìn ra chút gì rồi sao? Ta nghiên cứu đã lâu, cũng xem không hiểu những linh văn này!

Nói tới những linh văn này, trong con ngươi của Liễu Mộng Nhi tràn đầy kinh hỉ, hưng phấn nói:

- Những linh văn này phi thường phức tạp, đều là linh văn cao cấp, không phải ở Phàm Vũ giới này, ta nghĩ là đến từ Phàm giới khác! Ngươi phải biết, trên đời này không chỉ có Phàm giới của chúng ta, Phàm giới khác còn có rất nhiều, văn minh hơn chúng ta càng có không ít, chỉ bất quá thế giới cùng thế giới trong lúc đó rất khó lui tới, có thể được đến đồ vật của bọn họ thật sự là quá tốt!

Trầm Tường cũng rất giật mình, nếu như hắn đạt được thuật luyện đan của thế giới khác, vậy hắn ở phương diện luyện đan có thể sẽ có tăng lên rất nhiều, đương nhiên, chủ yếu chính là phương diện đan phương cùng dược liệu không dễ xử lí.

- Mộng Nhi tỷ, chúng ta trước tiên đi đi! Ta phải nhanh chóng tìm được Huyền Vũ kim cương giáp kia một chút!

Trầm Tường nói.

Liễu Mộng Nhi coi mười tấm linh văn như bảo bối thu lại, nàng cũng biết muốn Trầm Tường đem Luyện khí bảo điển kia cho nàng là không thể nào, bất quá có thể được đến những linh văn này, liền đủ cho nàng lăn qua lăn lại một quãng thời gian.

Liễu Mộng Nhi sờ sờ gò má của mình, kiều hừ nói:

- Lá gan ngươi thật lớn, ngay cả tiện nghi của ta ngươi cũng dám chiếm, trước đó là tình bất đắc dĩ còn chưa tính, nhưng hiện tại ngươi dĩ nhiên... Hừ hừ.

Trầm Tường cười khúc khích nói:

- Sau này nếu Mộng Nhi tỷ có tiến triển gì nên nói cho ta biết, linh văn trên mười tờ giấy này chỉ là trụ cột nhất, phải hiểu được chúng nó, mới có thể bắt đầu học tập những tri thức luyện khí kia.

Liễu Mộng Nhi ở luyện khí cũng đã đạt tới bình cảnh, bây giờ có thể được đến loại linh văn này, như nhặt được chí bảo vậy, đối với sự tình Trầm Tường sờ mặt nàng vừa nãy nàng cũng không có truy cứu, coi như là cho Trầm Tường một chút ngon ngọt, huống hồ ở sâu trong nội tâm nàng cũng không phải mâu thuẫn với Trầm Tường như vậy, chỉ là cảm thấy có chút không tốt.

- Ừm, chờ ta xem hiểu những linh văn này, ta sẽ dạy ngươi luyện khí! Quãng thời gian này ngươi nên quen thuộc những linh văn này.

Liễu Mộng Nhi gật đầu nói, âm thanh trở nên ôn nhu hơn rất nhiều.

- Mộng Nhi tỷ tuyệt đối đừng đem chuyện tình nơi đây nói cho Tiên Tiên, bằng không ta nhất định sẽ bị tiểu nha đầu này khinh bỉ.

Trầm Tường cười khổ nói.

- Hừ, ngươi liền yên tâm đi! Ta nói ra đối với mình cũng có ảnh hưởng.

Liễu Mộng Nhi nhớ tới chuyện đã xảy ra trước đó, lại không khỏi tức giận lên:

- Ngươi biết đường không?

- Hẳn là biết?

Trầm Tường gật đầu.

- Đây là nói cái gì vậy?

Đôi mi thanh tú của Liễu Mộng Nhi cau lại.

- Đi là được rồi!

Trầm Tường bĩu môi, hắn cũng không xác định được điên sư phụ kia của mình nói có đúng hay không.

Tuy rằng Liễu Mộng Nhi đi theo phía sau Trầm Tường, nhưng cũng là đi một chút dừng một chút, hơn nữa rất mất tập trung, nhìn liền biết nàng đang suy nghĩ những linh văn kia.

- Mộng Nhi tỷ, ta cảm thấy tỷ như bây giờ rất tốt, như một tỷ tỷ ôn nhu!

Trầm Tường cười nói.

- Cũng chỉ có đối với ngươi và với Tiên Tiên, ở bên ngoài ta sẽ không như vậy! Ta là chưởng giáo một phái, nữ đế Thần Binh Thiên quốc, không nói thực lực phải làm kinh sợ nhiều người, bản lĩnh đáng sợ nhất định phải có!

Nói đến đây, Liễu Mộng Nhi một mặt ngạo khí, cả người tản mát ra một trận uy nghiêm, phảng phất tựa như đổi người.

- Đừng xem Thần Binh Thiên quốc có mặt ở khắp nơi trên Thần Vũ đại lục, nhưng rất nhiều môn phái đều muốn nuốt lấy Thần Binh Thiên quốc, Thần Binh Thiên quốc không chỉ quốc phú, dân cũng phú! Đây chính là chỗ cường đại của Thần Binh Thiên quốc, không giống như Thái Vũ châu các ngươi! Thái Vũ châu mạnh chỉ là môn phái cùng gia tộc, hoặc là rất giàu có, hoặc là nghèo hèn, hơn nữa ở địa phương biên cảnh, còn có rất nhiều bình dân thường thường bị tùy ý giết hại! Nhưng Thần Binh Thiên quốc chúng ta sẽ không như vậy, chỉ cần quốc dân bị bắt nạt, ta cũng phải xuất mã!
Chương 198 - Thiên Huyền Thử

Ngữ khí Liễu Mộng Nhi dũng cảm, cả người hừng hực khí thế, điều này làm cho Trầm Tường âm thầm bội phục.

Đối với Thần Binh Thiên quốc cường đại, Trầm Tường cũng sớm có nghe thấy, dân phong nơi này dũng mãnh, hơn nữa mỗi người đều lấy mình là quốc dân của Thần Binh Thiên quốc mà cảm thấy tự hào, ở nơi này không có quyền quý, bình dân sẽ không bị quyền quý bắt nạt, có pháp luật phi thường công chính, hơn nữa có đôi khi Liễu Mộng Nhi cũng không thể tự ý làm ra một ít chuyện, nhưng nếu như Thần Binh Thiên quốc bị một ít môn phái Ma đạo hoặc là môn phái có lòng xấu xa khác đánh bại, quốc gia mỹ hảo này sẽ rơi vào Địa ngục!

Trách nhiệm của Liễu Mộng Nhi rất lớn, bởi vì nàng là người mạnh nhất Thần Binh Thiên quốc, là người thủ hộ Thần Binh Thiên quốc, thời điểm nàng đối mặt người khác, đều là hiển lộ ra uy thế bức người, khiến người ta sợ hãi, nhưng mặt khác của nàng lại là ôn nhu như nước, thậm chí có thể nói là thiên chân khả ái.

- Chờ một chút, phía trước có tình huống!

Đột nhiên Liễu Mộng Nhi kéo cánh tay Trầm Tường lại, ngưng mắt nhìn một bụi cỏ đen như mực phía trước, chậm rãi lùi về sau.

Trầm Tường cũng không hề cảm ứng được cái gì, Long Tuyết Di cũng không có phát sinh cảnh cáo, bất quá hắn thấy Liễu Mộng Nhi cẩn thận như vậy, biết phía trước nhất định có cái gì.

Bên trong Huyền Cảnh có yêu thú thực lực cường đại, đây là chuyện rất bình thường, có đôi khi còn sẽ có tồn tại cổ quái mà cường đại khác, có các loại nguy hiểm.

- Là yêu thú! Một loại yêu thú rất nổi danh bên trong Huyền Cảnh, tên là Thiên Huyền Thử, một loại chuột rất lớn!

Liễu Mộng Nhi trầm giọng nói, mở hai tay ra che chở Trầm Tường, cảnh giác mà nhìn về bốn phía.

Nhìn mình bị một nữ nhân bảo vệ, trong lòng Trầm Tường âm thầm khó chịu, hắn lấy ra thanh Thanh Long đồ ma đao, lúc này không có rót chân khí vào, nhưng mà phi thường nặng, bất quá Trầm Tường cầm trong tay lại cảm thấy rất vừa tay.

- Mộng Nhi tỷ, tỷ không sợ chuột sao?

Trầm Tường cười hỏi.

- Không sợ, chỉ là chán ghét!

Liễu Mộng Nhi thấp giọng nói, nàng không nghĩ tới bây giờ Trầm Tường vẫn cười được, bởi vì Thiên Huyền Thử kia rất cường hãn, thực lực ở Chân Võ Cảnh tam đoạn.

- Ngươi không biết Thiên Huyền Thử?

Liễu Mộng Nhi hỏi.

- Nghe nói qua, bất quá ta thật sự không sợ!

Trầm Tường lặng lẽ cười nói:

- Mộng Nhi tỷ là nữ đế Thần Binh Thiên quốc, có tỷ ở nơi này ta sao lại sợ?

Liễu Mộng Nhi mím môi, không tiếp tục để ý Trầm Tường, nàng phát hiện Trầm Tường căn bản không tính là người bình thường, tình huống như thế còn có thể cười được, không sai, nếu như chân khí của nàng không có bị phong ấn, ở bên trong Phàm giới này nàng sẽ không có sợ cái gì, thế nhưng bây giờ nàng chỉ có thể dựa vào lực lượng thân thể, thực lực hữu hạn.

Trầm Tường thấy xa xa đột nhiên bay ra một vệt bóng đen, đột nhiên kinh hô một tiếng:

- Tới!

Hắn vừa sải bước ra, thoát ly Liễu Mộng Nhi bảo hộ, chân đạp một loại bộ pháp kỳ quái, như xà bò trên mặt đất, quanh co khúc khuỷu nhanh chóng tiến lên, tốc độ cực nhanh, kéo ra một cái bóng thật dài, nhìn qua thật sự giống như xà.

Trong nháy mắt, Trầm Tường như bóng ảnh chạm vào bóng đen kia, Liễu Mộng Nhi chỉ nhìn thấy Trầm Tường dùng một tốc độ cực kỳ nhanh huy đao, chém bóng đen kia thành hai đoạn, một tia máu tươi cũng thuận theo bắn mạnh đi ra.

- Hảo gia hoả, quả nhiên mạnh như trâu!

Trầm Tường nhìn cự thử bị cắt thành hai đoạn dưới mặt đất kia, kinh thán nói.

Liễu Mộng Nhi cũng bước nhanh chạy tới, ôn nhu hỏi:

- Ngươi không sao chứ!

Nhìn thanh đại đao của Trầm Tường nhỏ xuống máu tươi, Liễu Mộng Nhi càng kinh ngạc hơn, bởi vì chất liệu của cây đao này so với trong tưởng tượng của nàng còn tốt hơn.

- Không có chuyện gì, này chính là Thiên Huyền Thử sao? Quá yếu đi!

Trầm Tường lặng lẽ cười nói.

Yếu? Liễu Mộng Nhi âm thầm khinh bỉ hắn, có một thanh đao lợi hại như vậy, cho dù là yêu thú có vảy giáp đụng phải, cũng sẽ bị cắt thành hai đoạn, huống chi là loại yêu thú này.

- Ngươi vẫn có chân khí?

Liễu Mộng Nhi nghi hoặc hỏi, nàng thấy của dáng dấp Trầm Tường, không giống như là chân khí bị phong ấn, vẫn có thể duy trì một loại sức mạnh cùng tốc độ phi thường lợi hại.

- Không thể!

Trầm Tường lắc đầu một cái, vừa nãy bộ pháp hắn sử dụng là trước đây lúc hắn không có linh mạch, chăm học khổ luyện một loại vũ kỹ, chỉ bất quá lấy thân thể bây giờ của hắn thi triển ra, có thể đạt đến loại trình độ này.

- Thanh đao của ngươi. . .

Liễu Mộng Nhi vừa nói xong, sắc mặt bỗng nhiên biến đổi, lôi kéo Trầm Tường nhanh chóng lùi về phía sau chừng mười bộ, chỉ thấy trong tay của nàng đột nhiên xuất hiện một trường thương mỹ lệ như tuyết ngọc, nữ nhân này dĩ nhiên là dùng thương, hơn nữa nhìn như rất lợi hại!

- Là bạch ngọc Long cốt! Cực phẩm bên trong Long cốt!

Long Tuyết Di hô khẽ nói.

Trầm Tường chưa từng nghe nói cái gì bạch ngọc Long cốt, nhưng cũng nhìn ra này rất lợi hại.

- Là bạch ngọc Long cốt sao?

Trầm Tường nhìn thanh trường thương đẹp đẽ này hỏi.

- Tiểu tử ngươi nhãn lực không sai, bây giờ không phải là thời điểm phí lời, ngươi xem!

Liễu Mộng Nhi dùng trường thương kia chỉ vào mặt đất phía trước.

Mặt đất chính đang chậm rãi nhô ra đến, sau đó đột nhiên nổ tung, chỉ thấy vô số con Thiên Huyền Thử thành niên to bằng trâu đực từ mặt đất vọt lên, thậm chí có mấy trăm con!

- Chỗ lợi hại của loại Đại lão thử này, chính là số lượng. . .

Liễu Mộng Nhi vừa nói đến đây, chỉ thấy phía dưới lại điên cuồng tuôn ra một đoàn chuột, xem ra giống như thủy tiều dâng lên, không ngừng từ mặt đất nhô ra, Trầm Tường nhìn mà hai mắt đăm đăm, sống lưng lạnh lẽo, bởi vì số lượng vẫn đang không ngừng tăng lên, đã có hơn vạn rồi!

- Loại Đại lão thử này, thời điểm ấu thú thì ăn thịt, đến thành niên liền có thể tự mình hấp thu linh khí trưởng thành, vừa đến thời gian, liền có thể trở thành yêu thú tam phẩm, thực lực như Chân Võ Cảnh tam đoạn.

Liễu Mộng Nhi lôi kéo Trầm Tường, chậm rãi lùi về sau, trên mặt ngưng trọng nói không ra lời, trong lòng phi thường lo lắng, e ngại. Nếu như hàng ngàn, hàng vạn Thiên Huyền Thử nhào lên, bọn họ căn bản không cách nào chạy trốn.

- Sư phụ ngươi có thể hại thảm ta, trên con đường này dĩ nhiên tao ngộ nhiều loại vật này như vậy!

Trầm Tường âm thầm mắng, bởi vì hắn y theo sư phó của hắn nói đi làm, thấy nước thì tới.

Thủy lộ! Trầm Tường đột nhiên run lên, nhìn dòng sông một chút, tâm sinh xoay chuyển.

- Mộng Nhi tỷ, tỷ có đồ vật như thuyền không? Nếu như không có, chúng ta liền nhảy vào trong nước!

Trầm Tường nói.

- Có!

Liễu Mộng Nhi từ trong trữ vật giới chỉ trên ngón tay lấy ra một chiếc thuyền nhỏ, để vào giữa sông, vội vàng cùng Trầm Tường nhảy vào, cũng ở lúc này, những Thiên Huyền Thử che ngợp bầu trời kia cũng nhảy đến.
Chương 199 - Thủy lộ

Trầm Tường cùng Liễu Mộng Nhi ở trên thuyền nhỏ, huy động thần binh lợi khí trong tay, khảm, đâm công kích những Thiên Huyền Thử bay đến kia, mà thuyền nhỏ cũng ở Liễu Mộng Nhi dùng thần thức thôi thúc, đã rời xa bờ song, trên thuyền cũng tràn đầy huyết dịch của Thiên Huyền Thử, mà trên người của Trầm Tường cũng là máu me đầm đìa, nhưng trên quần áo trắng noãn kia của Liễu Mộng Nhi lại không hề có một vết máu, vừa nãy Trầm Tường cũng chú ý tới, trên quần áo bó của nàng có một loại lực lượng kỳ lạ, có thể ngăn cản những huyết dịnh nhỏ kia bay tới.

Thuyền nhỏ đã rời xa bờ sông, đi tới giữa sông, những Thiên Huyền Thử kia chỉ có thể ở bờ sông hí dài, không dám hạ sông, trên sông cũng trôi rất nhiều thi thể Thiên Huyền Thử, Trầm Tường biết những cái này đều có thể đổi thành tinh thạch, dùng một đại đao vớt những thi thể kia, hắn phát hiện mình ngốc lâu với Chu Vinh, cũng có một phong cách làm việc như Chu Vinh.

- Khẩn trương kiểm tra thân thể của ngươi đi!

Liễu Mộng Nhi thấy những Thiên Huyền Thử kia không thể đuổi theo, thở phào nhẹ nhõm:

- Đúng rồi, đem cây đao kia của ngươi cho ta nhìn một cái.

- Không được, cây đao này rất nặng, lấy ra sẽ làm thuyền trầm đi!

Trầm Tường vừa lên thuyền liền thay đổi một Linh khí tam đoạn thấp kém, hắn bây giờ nhảy xuống sông, ở trong sông thoát đến tinh quang, thanh tẩy thân thể. Sau đó lại bảo Liễu Mộng Nhi xoay người sang chỗ khác, để hắn bò lên mặc quần áo.

Sau khi biết phía sau có một nam nhân thân thể trần truồng, mặt Liễu Mộng Nhi rất là nóng, e thẹn không ngớt, nàng phát hiện cùng Trầm Tường sống chung một chỗ trong khoảng thời gian ngắn ngủi, liền làm nàng trải qua rất nhiều sự tình mà nàng sống hơn vạn năm cũng không có trải qua.

- Ở trong sông an toàn không?

Liễu Mộng Nhi nhìn nước sông chậm rãi chảy xuôi, trong lòng có chút lo lắng, nắm thật chặt bạch cốt trường thương trong tay, đứng ở mặt trên đầu thuyền.

Trầm Tường buông tay, bất đắc dĩ nói:

- Ta cũng không biết, nói chung có một gia hoả nói cho ta biết, đi thủy lộ sẽ an toàn!

- Mộng Nhi tỷ, cây trường thương này của tỷ rất đẹp, tên là gì? Thời điểm giết chuột cũng không dính huyết, hơn nữa thời điểm tỷ dùng thương đúng là đẹp mắt, rất dễ nhìn!

Trầm Tường tán dương, hắn nói là thật sự, chỉ bất quá vừa nãy hắn dùng đao đi chém giết Thiên Huyền Thử, làm cho nữ đế này không thể không ra chút phong thái.

- Ngọc Long chi hôn!

Liễu Mộng Nhi nắm trường thương, uy phong lẫm lẫm đứng ở đầu thuyền, mặt lành lạnh mà nhìn về phía mặt sông, lạnh nhạt nói:

- Lúc ta chiếm được đã tổn hại, ta dùng thời gian 3000 năm mới chữa trị tốt, cấp bậc rất cao, không phải phàm vật!

Trong giọng nói mang theo một cỗ kiêu ngạo, bởi vì có thể chữa trị loại binh khí cấp bậc này, là một sự tình rất đáng giá kiêu ngạo.

Danh tự này rất đẹp, nhưng Trầm Tường biết, nếu như bị “ Hôn “ đến, vậy thì không đẹp rồi!

- Cây đao kia của ngươi thì sao?

Liễu Mộng Nhi hỏi.

- Thanh Long đồ ma đao, chỗ lợi hại nhất là có thể theo chân khí rót vào mà tăng nặng rất nhiều lần, nhưng người cầm đao lại không cảm giác được trọng lượng, khà khà, lợi hại không?

Trầm Tường cười nói.

- Rất lợi hại!

Liễu Mộng Nhi gật đầu nói, trong lòng âm thầm kinh ngạc.

Đột nhiên, một trận tiếng gào giống như sấm sét cuồn cuộn từ trên bờ truyền đến, Trầm Tường cùng Liễu Mộng Nhi lập tức nhìn tới, nhất thời sống lưng lạnh cả người, đầy mặt sợ hãi, bởi vì trên bờ tụ tập lít nha lít nhít các loại yêu thú, xa xa xem lên, cực kỳ chấn động, giống như là con kiến lít nha lít nhít trên bờ.

Trầm Tường nuốt nuốt nước miếng:

- Xem ra sau đó sẽ có một hồi tinh phong huyết vũ a! Chờ ta bắt được Huyền Vũ kim cương giáp kia, nhất định không thể để cho Tiên Tiên đi vào, này quá nguy hiểm!

- Không sai, dưới tình huống không thể dùng chân khí, đây quả thật là nguy hiểm, vạn năm qua, dĩ nhiên dưỡng dục ra nhiều yêu thú như vậy, thế nhưng vì sao lại có một loại sức mạnh khác phong ấn chân khí chúng ta đây?

Liễu Mộng Nhi cũng không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh, nếu như lúc này bọn họ vẫn ở trên bờ, vậy nhất định dữ nhiều lành ít.

- Giết chết ba mươi con Thiên Huyền Thử, dĩ nhiên không có một con có yêu đan!

Trầm Tường thất vọng nói.

- Yêu thú có yêu đan quá ít, những thi thể này có thể bán được 10 ngàn tinh thạch một đầu, cũng xem là không tệ!

Liễu Mộng Nhi nói, đối với chút tiền nhỏ ấy, nàng không có quan tâm chút nào.

Trời dần dần sáng, bất quá vẫn rất mờ mịt, yêu thú hai bên bờ sông cũng dần ít đi, Trầm Tường cùng Liễu Mộng Nhi cả đêm đều lo lắng đề phòng những yêu thú kia, lo lắng những yêu thú kia sẽ đột nhiên nhảy lên đây, bất quá những yêu thú này hình như đều rất sợ nước, một chút cũng không dám lại gần sông.

Mười ngày trôi qua, yêu thú hai bên bờ sông đạt đến số lượng làm cho Trầm Tường cùng Liễu Mộng Nhi tê cả da đầu, bất quá linh khí bên trong Huyền Vũ Huyền Cảnh này so với bên ngoài nồng nặc hơn rất nhiều lần, trong vòng vạn năm dưỡng dục ra nhiều linh thú như vậy cũng chẳng có gì lạ, hơn nữa lại không có nhân loại tới quấy rầy.

- Phía trước không đường!

Đột nhiên Liễu Mộng Nhi nói, Trầm Tường chỉ nhìn thấy phía trước con sông này là một mảnh núi đá, mà nước sông giống như có thể xông vào bên trong núi đá.

Trầm Tường nhìn chung quanh, phát hiện một con đường tràn đầy bùn nhão, mặt trên cũng có một chút nước, bất quá lại tràn ngập một cỗ tanh tưởi.

- Bên kia, đây hẳn là một thủy lộ!

Trầm Tường chỉ chỉ vũng bùn như sông kia.

Mặc dù Liễu Mộng Nhi có chút không muốn, nhưng hiện tại đã nghiệm chứng Trầm Tường nói là đúng, đi thủy lộ rất an toàn! Nàng lấy ra hai mái chèo, cùng Trầm Tường chèo thuyền nhỏ.

- Có thể cùng Mộng Nhi tỷ chèo thuyền, thực sự là một việc vui lớn trong nhân sinh, ha ha...

Trầm Tường hài lòng cười.

- Lẽ nào ngươi không thể khẩn trương một chút sao?

Liễu Mộng Nhi nói một cách lạnh lùng, từ tối hôm qua đến bây giờ, nàng đều nghiêm mặt, một khắc cũng không có thư giãn xuống, ngược lại là Trầm Tường chỉ luôn cợt nhả.

- Mộng Nhi tỷ cũng biết hưởng thụ chứ nhỉ, bên trong pháp bảo chứa đồ lại có loại đồ vật này, nhất định tỷ thường xuyên đi chơi cùng Tiên Tiên.

Trầm Tường cười nói.

- Hừ, đều là tiểu nha đầu kia dạy ta, nàng cũng không ít trò.

Liễu Mộng Nhi nói, ở chung một chỗ cùng Tiên Tiên, nàng cũng cảm thấy thập phần vui vẻ.

- Khà khà, đây đều là ta dạy cho nàng.

Trầm Tường cười nói, nhớ tới khi còn bé cả ngày cùng Tiết Tiên Tiên ở chung một chỗ, trên mặt hắn tràn đầy tiếu dung.
Chương 200 - Cảnh trong cảnh

Tiến vào con đường như vũng bùn, đi đến có chút gian nan, bất quá Trầm Tường cùng Liễu Mộng Nhi đều có lực lượng rất lớn, hơn nữa bên người Trầm Tường mang theo không ít đan dược để bổ sung, nên lực lượng của bọn hắn không có chút suy giảm.

- Xem kìa!

Trầm Tường lập tức kinh hô, chỉ nhìn thấy hai bên bờ sông này, đột nhiên tràn đầy đồ vật lít nha lít nhít, nhìn kỹ, những thứ này đều là độc vật như rết, nhện, bò cạp, cóc,… cực lớn, nhìn ra khiến người ta tê cả da đầu, phát lạnh cả người, đặc biệt là những thứ này còn lớn hơn cả thân người, vừa nhìn là biết độc không thể tả.

Liễu Mộng Nhi nhíu mày, trên mặt tràn đầy chán ghét, nếu như bây giờ nàng có thể dùng chân khí, sợ rằng hai bờ sông đã sớm bốc cháy lên liệt hỏa.

- Mộng Nhi tỷ, tỷ cùng Đan trưởng lão quan hệ như thế nào?

Trầm Tường vì phân tán lực chú ý, nói.

Độc vật hai bờ sông lít nha lít nhít, nhiều không cách nào tính toán, nhưng đều không dám tiến vào vũng bùn, điều này làm cho Liễu Mộng Nhi yên tâm không ít.

- Nàng thường dùng đan dược cùng ta trao đổi một ít linh khí, quan hệ cũng rất tốt, bất quá xưa nay ta chưa từng thấy mặt thật của nàng.

Liễu Mộng Nhi đối với việc này cũng hết sức tò mò, quấy nhiễu nàng mấy ngàn năm.

- Còn chưởng giáo của Đan Hương Đào Nguyên? Tỷ tiếp xúc qua chưa?

Trầm Tường lại hỏi.

- Không có, ta từ trước tới nay chưa từng gặp qua, bất quá bình thường đều là một nha hoàn của nàng đến đàm luận cùng ta, tất cả sự vụ trong Đan Hương Đào Nguyên đều là nha hoàn kia phụ trách quản lý!

Liễu Mộng Nhi lại nói, nàng biết Trầm Tường đang suy nghĩ cái gì, bởi vì nàng cũng cho rằng chưởng giáo Đan Hương Đào Nguyên cùng Đan trưởng lão nhất định có quan hệ, hai người này đều là người phi thường thần bí.

- Nha hoàn tỷ nói là Hương Hoa Nguyệt?

Trong lòng Trầm Tường cả kinh, hắn không nghĩ tới quyền lực của Hương Hoa Nguyệt sẽ lớn như vậy, dĩ nhiên chưởng quản toàn bộ Đan Hương Đào Nguyên.

- Nữ nhân ngươi biết cũng không ít nhỉ!

Liễu Mộng Nhi hừ nói.

Đột nhiên, độc vật hai bờ sông đều dồn dập tản ra, một trận tiếng gào kèm theo run rẩy kịch liệt truyền đến, giống như toàn bộ Huyền Vũ Huyền Cảnh đều lay động vậy, mà tiếng gào kia nghe tới vô cùng khàn khàn, mang theo một loại tang tóc cùng bi thương.

- Huyền Cảnh này sắp mở ra! Nhanh chóng đạt được Huyền Vũ kim cương giáp kia một chút!

Trầm Tường rốt cục có chút khẩn trương.

Liễu Mộng Nhi gật đầu, cùng Trầm Tường tăng nhanh tốc độ, để thuyền nhỏ nhanh chóng về phía trước.

- Thanh Long đồ ma đao, Huyền Vũ kim cương giáp, đây đều là lấy tên bốn thần thú, chẳng lẽ trong chuyện này có chút liên quan?

Liễu Mộng Nhi trầm ngâm nói.

Trầm Tường cười hì hì:

- Mộng Nhi tỷ, nghe nói tỷ cũng có một thần binh tên là Chu Tước, có thể lấy ra cho ta mở mang tầm mắt không?

Nghe được Trầm Tường nói, Liễu Mộng Nhi thay đổi sắc mặt, run lẩy bẩy cả linh hồn, nhíu chặt đôi mi thanh tú nhìn Trầm Tường, lạnh giọng hỏi:

- Ngươi là nghe ai nói? Chuyện này phi thường bí ẩn, người biết chỉ có ba cái, chỉ có ta và cha mẹ ta! Cha mẹ ta đã phi thăng Thiên Giới rồi!

Trầm Tường là nghe Tô Mị Dao nói, mà Tô Mị Dao cũng là nghe nàng sư phụ nói, sư phụ của Tô Mị Dao cùng Bạch U U bởi vì tu luyện Vô Tình Ma Công, đã tự chịu diệt vong, mà các nàng cũng không có nói cho Trầm Tường lai lịch sư phó của các nàng là gì.

- Cái này...

Trầm Tường không nghĩ tới Liễu Mộng Nhi nắm giữ sự tình Chu Tước thần binh lại thần bí như vậy, hắn nhanh chóng nghĩ lý do, nói:

- Là một tiền bối nói cho ta biết, tỷ phải biết ta có thể ở phương diện luyện đan cùng thực lực có loại thành tựu này, không phải ta một người tìm tòi ra, là đạt được một tiền bối tương truyền, bất quá ta cũng không biết lai lịch tiền bối kia.

Liễu Mộng Nhi gật đầu, nàng tin tưởng Trầm Tường, bên trong Phàm giới to lớn như vậy, ngọa hổ tàng long cũng không phải là không thể nào, lúc này nàng phát hiện bí mật trên người Trầm Tường càng ngày càng nhiều.

- Ta quả thật có một đồ vật có quan hệ cùng Chu Tước, chỉ bất quá ta không biết dùng như thế nào, hơn nữa hiện tại cũng nằm ở một loại trạng thái phong ấn, không thể theo tâm ý ta chưởng khống, ta cũng nhỏ máu nhận chủ, nhưng một chút tác dụng cũng không có, ngươi đối với sự tình phương diện này đến cùng biết bao nhiêu?

Liễu Mộng Nhi thẳng thắn nói, nàng muốn biết rõ ràng lai lịch những thần binh không rõ này, bất quá chuyện này ngay cả cha mẹ nàng cũng không biết.

Trầm Tường cân nhắc, đồng thời hỏi thăm Tô Mị Dao một thoáng, hỏi nàng có thể nói sự tình Tứ Tượng thần binh cho Liễu Mộng Nhi này hay không.

Thông qua quãng thời gian Trầm Tường cùng Liễu Mộng Nhi ở chung này, Tô Mị Dao và Bạch U U cũng biết Liễu Mộng Nhi này vẫn tính là người không tệ, đối với Trầm Tường cùng Tiết Tiên Tiên xác thực rất tốt, bằng không Trầm Tường chiếm tiện nghi người ta như thế, đùa giỡn như thế, sớm đã bị oanh thành cặn bả.

- Nói cho nàng biết đi! Bất quá bảo nàng bảo mật, đừng ngoại truyền, chuyện này đối với ngươi bất lợi!

Tô Mị Dao dặn dò.

Trầm Tường hơi hít một hơi, nói:

- Thanh Long đồ ma đao, Huyền Vũ kim cương giáp, đồ vật có quan hệ tới Chu Tước kia của tỷ, còn có một đồ vật tên Bạch Hổ, tổng cộng có bốn cái, cái này gọi là Tứ Tượng thần binh, đều là Thần khí!

Thần khí! Liễu Mộng Nhi run lẩy bẩy cả linh hồn, cơ thể hơi lay lên, nàng hít sâu một hơi, than thở:

- Khó trách cây đao kia của ngươi uy lực cường đại như vậy, nguyên lai là Thần khí đến từ Thiên giới!

- Thế nhưng ta lại không dùng được!

Liễu Mộng Nhi có chút mất mát nói:

- Ta dùng hết biện pháp, cũng không thể rõ ràng ta chiếm được vật kia là cái gì!

- Có thể cho ta nhìn một chút không?

Trầm Tường hỏi.

Không biết tại sao, gò má của Liễu Mộng Nhi hơi đỏ lên, cũng không có nói gì, nàng trầm ngâm nửa ngày, nói :

- Chờ ngươi bắt được Huyền Vũ kim cương giáp lại nói, ta muốn nhìn Tứ Tượng thần binh này phải thu phục thế nào.

Thu phục Tứ Tượng thần binh cần phải tu luyện Tứ Tượng thần công, mà Tứ Tượng thần công là công pháp phi thường lợi hại, mặc dù là từ bên trong Thái Cực Hàng Long Công nghiên cứu sáng chế ra, nhưng cũng có thể so với Thái Cực Hàng Long Công, Trầm Tường suy đoán khả năng này là có một ít nhân vật phi thường lợi hại nghiên cứu sáng chế ra, bởi vì này liên quan đến Tứ Tượng thần binh thần bí, kể cả vị trí Tứ Tượng thần binh bây giờ mà xem, liền biết người luyện chế Tứ Tượng thần binh đều không đơn giản, dĩ nhiên có thể sử dụng Huyền Cảnh đến tàng bảo!

Huyền Vũ Huyền Cảnh thỉnh thoảng sẽ sản sinh một trận lay động kịch liệt, liên tiếp kéo dài hơn hai mươi ngày, bất quá Trầm Tường cùng Liễu Mộng Nhi không còn nghe được tiếng gào như viễn cổ cự thú nữa.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Đan Dược Thần Sư
  • KK Cố Hương
Thần Đạo Đan Tôn convert
  • 5.00 star(s)
  • Cô Đơn Địa Phi
Đan Thần
  • Thắng Kỷ
Chương 1045
Nhất Phẩm Đan Tiên
  • Đang cập nhật..
Chương...
Back
Top Bottom