-
Chương 286-290
Chương 286 - Trở mặt không quen biết
Thân thể khổng lồ của Hắc Giáp Kình Ngạc được bốn cái chân thô to mạnh mẽ nâng lên, chỉ thấy nó hơi chúi người xuống, đột nhiên nhảy một cái, thân thể vọt tới Trầm Tường xa xa, loại tốc độ này làm cho Trầm Tường bất ngờ, hắn bị đánh bay căn bản không kịp làm ra phòng ngự, đã bị cái đầu to lớn mạnh mẽ kia đụng vào.
Hắc Giáp Kình Ngạc là Linh thú, tuy rằng bị ma khí ăn mòn, trở nên cáu kỉnh, thế nhưng chiến đấu ý thức của bản thân nó vẫn còn, có thể nói là kinh nghiệm chiến đấu phi thường phong phú, thời điểm nó va chạm Trầm Tường, trên đầu liền bốc lên một trận ma cương màu đen, có thể thả ra lực va đập càng cường liệt hơn.
Trầm Tường phát ra một tiếng kêu to, thân thể đột nhiên đánh vào trên một ngọn núi nhỏ, thân thể của hắn đụng vào thạch bích trên núi nhỏ kia, đập ra một cái động lớn, làm cho trên núi nhỏ rơi xuống rất nhiều mảnh vỡ.
- Gia hoả này...
Trầm Tường phù một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi, thực lực Hắc Giáp Kình Ngạc này vượt xa khỏi sự tưởng tượng của hắn, hơn nữa còn có trí tuệ rất kinh người.
- Ta bị thương khá là nghiêm trọng, này có lẽ phải sử dụng chiêu kia.
Trầm Tường từ bên trên núi nhỏ rớt xuống, thôi thúc pháp lực thần kỳ ẩn giấu ở trên người hắn kia, làm cho pháp lực lưu động toàn thân, hóa thành linh văn, sau đó cảm ứng Hắc Giáp Kình Ngạc kia xông lại, trong miệng ghi nhớ thần chú.
Hắc Giáp Kình Ngạc nhảy mấy lần liền tới trước mặt Trầm Tường, nó thấy Trầm Tường đứng ở nơi đó bất động, cũng không có lập tức công kích, mà là mở to miệng, cắn tới Trầm Tường.
- Thiên Long pháp ấn, mở!
Trầm Tường bạo hống một tiếng, chân khí trên người nhất thời bị rút sạch, pháp lực cũng giảm bớt hơn nửa, làm hắn kinh ngạc chính là, lượng lớn ma khí giống như sóng triều từ bốn phương tám hướng lao tới, ở giữa trời cao trong nháy mắt ngưng tụ thành một vuốt rồng màu đen to lớn.
Hắc Giáp Kình Ngạc cảm giác được uy hiếp giáng lâm, vừa muốn tránh ra, nhưng vuốt rồng màu đen như núi to lớn kia đột nhiên nện xuống, ầm ầm âm, trên người Trầm Tường nhất thời loé lên một trận bạch quang, Long Tuyết Di sử dụng lực lượng của nàng hình thành một vòng bảo hộ bảo vệ Trầm Tường.
Bởi vì Trầm Tường ở trước mặt Hắc Giáp Kình Ngạc, Thiên Long pháp ấn to lớn hạ xuống, ngay cả hắn cũng bị lan đến, nếu như không phải có Long Tuyết Di, chỉ sợ hắn sẽ bị thương càng nghiêm trọng hơn.
Ầm ầm âm, kinh thiên động địa, chấn động đến mức mặt đất bắt đầu lay động mãnh liệt, ngọn núi phía sau Trầm Tường kia cũng biến mất không thấy, mà mặt đất lại xuất hiện một cái hố sâu rộng chừng trăm trượng, ở phía dưới còn có một con Hắc Giáp Kình Ngạc.
Trầm Tường từ dưới thân Hắc Giáp Kình Ngạc bò đi ra, hắn vô cùng chật vật, còn bị trọng thương, nhưng cuối cùng hắn đã đánh bại Hắc Giáp Kình Ngạc kia.
- Gia hoả này thật là dày, ta phi!
Trầm Tường xì một tiếng khinh miệt, phun ứ huyết trong ngực ra, mới vừa rồi hắn bị Hắc Giáp Kình Ngạc này va chạm, lục phủ ngũ tạng trong cơ thể đều bị thương, xem như khá là nghiêm trọng.
- Cùng Kim Cương Ngạc Mãng kia không phân cao thấp!
Tô Mị Dao nói.
Nói tới Kim Cương Ngạc Mãng, Trầm Tường xém chút nữa quên mất, Kim Cương Ngạc Mãng vẫn ở trong tay Liễu Mộng Nhi, hắn vẫn chưa có đòi về một nửa của hắn.
Hắc Giáp Kình Ngạc này dĩ nhiên còn chưa chết, Trầm Tường bò đến trên đỉnh đầu nó, dùng Thanh Long đồ ma đao quay về phía con mắt màu đen của nó mạnh mẽ đâm xuống, đâm vào trong não bộ của Hắc Giáp Kình Ngạc này, liên tục đâm rất nhiều đao, mới làm Hắc Giáp Kình Ngạc chết.
- Thực lực của ta vẫn là không đủ a! Nhiều hơn mấy loại đồ vật này, ta sẽ chết.
Sau khi Trầm Tường thu Hắc Giáp Kình Ngạc vào không gian giới chỉ, cảm khái nói, đối mặt loại đồ vật này, hắn cảm thấy rất vô lực, mà hắn biết sâu trong Nam Hoang này còn có rất nhiều loại đồ vật này, so với Hắc Giáp Kình Ngạc này càng cường đại hơn.
Long Tuyết Di nói:
- Ngươi ít nhất phải có thực lực Chân Võ Cảnh ngũ đoạn, mới có thể ung dung ứng phó gia hoả này, Thanh Long đồ ma đao kia của ngươi là chuyên môn đồ ma, nhưng lực lượng của ngươi không đủ, không thể phát huy ra uy lực, bằng không một đao là có thể chặt bỏ gia hoả này.
Cho dù Trầm Tường có Huyền Vũ kim cương giáp cũng bị Hắc Giáp Kình Ngạc đụng trọng thương, những người khác, sợ là sớm đã chết rồi.
Hắn vội vã ăn hai hộp Bạch Ngọc Tán cùng một mảnh Địa Ngục linh chi, ăn thêm một hạt Chân Nguyên đan, bắt đầu khôi phục chân khí, chân khí của hắn còn lại không nhiều, nếu như tái ngộ nguy cơ, vậy thì phi thường nguy hiểm.
Từ phía dưới hố sâu đi lên, Trầm Tường nhìn cái hố này giống như một cái hồ nước nhỏ, trong lòng cũng không khỏi sợ hãi than, chút thực lực của hắn cũng có thể sản sinh ra uy lực khổng lồ như thế, nếu như hắn nắm giữ Niết Bàn Cảnh, đây chẳng phải là có thể ung dung hủy diệt một dãy núi sao?
- Có người tới, là những gia hoả của Thú Vũ môn cùng Ngạo Kiếm tông.
Đột nhiên Long Tuyết Di nói.
Trầm Tường quay đầu nhìn lại, quả nhiên nhìn thấy mười người từ trong rừng rậm đi ra.
- Trầm Tường? Ha ha... Không nghĩ tới ngươi cũng sẽ có ngày hôm nay.
Cam Cửu Kiếm nhe răng cười nói, một mặt tham lam nhìn Thanh Long đồ ma đao trong tay của hắn.
Đệ tử Thú Vũ môn đều dồn dập lấy binh khí ra, con mắt đều gắt gao nhìn chằm chằm Thanh Long đồ ma đao trong tay Trầm Tường, mà những đệ tử Ngạo Kiếm tông kia cũng rút kiếm ra, chậm rãi bước tới gần Trầm Tường.
Trầm Tường sầm mặt lại, hắn biết những người này đối với hắn ghi hận trong lòng, nhất định sẽ nắm lấy cơ hội này tới giết hắn, điều này làm cho hắn vô cùng phẫn nộ.
- Các ngươi muốn làm gì? Trước ta đã từng cứu các ngươi!
Trầm Tường đứng dậy, nắm chặt chuôi đao, sắc mặt âm trầm đến mức đáng sợ, tuy rằng chân khí của hắn rất mỏng manh, nhưng sát khí của hắn kia là ẩn giấu ở bên trong sát phạt chi tâm, hắn phẫn nộ khống chế không được sát phạt chi tâm, thả ra sát khí ngập trời, làm cho đệ tử Chân Vũ môn cùng Thú Vũ môn nhất thời dừng bước lại.
Chương 287 - Đại thôn phệ
- Cái kia thì thế nào? Trầm Tường, ngươi có thể chết trong tay ta đã tình là phúc khí của ngươi, chí ít không có bị những gia hoả kia ăn thịt.
Cam Cửu Kiếm cười to nói, hắn bây giờ cũng không biết Trầm Tường còn có bao nhiêu lực lượng, nhưng ai cũng có thể từ dáng dấp tiều tụy kia của Trầm Tường nhìn ra hắn bị trọng thương.
- Các ngươi quên mất chưởng giáo của chúng ta nói? Nếu như các ngươi động thủ với ta, môn phái các ngươi đều sẽ bị Thái Vũ môn tiêu diệt.
Trầm Tường lạnh giọng quát lên, chau mày, trong con ngươi tràn đầy hung quang như đao, làm đám người Cam Cửu Kiếm đều có chút e ngại.
- Chỉ cần chúng ta không nói, ai biết là chúng ta giết ngươi?
Cam Cửu Kiếm hô lớn:
- Đừng sợ hắn, hắn bây giờ chỉ là cố làm ra vẻ, hắn bị trọng thương, mọi người đồng tâm hiệp lực, giết chết hắn đi, phân chia bảo vật của hắn.
Của cải trên người Trầm Tường cũng là đối tượng được rất nhiều người ghi nhớ, sự tình hắn giàu có đến mức nứt đố đổ vách là rất nhiều người đều biết, Trầm Tường nhìn thần tình tham lam trên mặt bọn hắn, trong lòng âm lãnh cực kỳ, sát tâm lên tới đỉnh điểm.
- Lên!
Cam Cửu Kiếm quát to lên, tham lam lao tới Trầm Tường, hắn biết thanh bảo đao này của Trầm Tường rất bá đạo, tùy tùy tiện tiện liền chặt đứt Linh khí mà hắn vẫn lấy làm kiêu ngạo.
Mười người kia vọt tới Trầm Tường, trong đó có hai Chân Võ Cảnh ngũ đoạn, cái khác đều là tam đoạn hoặc là tứ đoạn, chỉnh thể thực lực có thể nói không sai, bọn họ vốn cho rằng mặc dù Trầm Tường không có bị thương, bọn hắn cũng có thể đánh thắng Trầm Tường, chỉ bất quá cần trả giá một chút mà thôi.
- Ha ha...
Trầm Tường đột nhiên cười như điên, điều này làm cho đám người Cam Cửu Kiếm nhất thời dừng bước, bởi vì tiếng cười này của Trầm Tường phi thường khủng bố, phi thường đáng sợ, sau khi bọn họ nghe được, trong lòng không khỏi sợ hãi, sống lưng lạnh cả người, hiện tại Trầm Tường tựa như ma quỷ cười lớn, làm cho bọn hắn lòng sinh sợ hãi.
- Vong ân phụ nghĩa, các ngươi cùng ác ma có khác biệt gì?
Trầm Tường thần tình cực kỳ dữ tợn, một đôi mắt trợn lên, che kín tơ máu, âm thanh tràn ngập oán độc.
- Đừng sợ, hắn bị thương nặng...
Cam Cửu Kiếm vừa dứt tiếng, cánh tay của Trầm Tường đột nhiên bốc lên một trận bạch quang, đột nhiên hắn rút Thanh Long đồ ma đao ở trong mặt đất lên, quay về mười người cách đó không xa chém ngang một đao.
Một đạo kình khí to lớn màu trắng bay vụt ra, hóa thành một phong nhận hình bán nguyệt màu trắng, đi ngang qua thân thể mười người kia, chỉ thấy đám người Cam Cửu Kiếm nhất thời dâng trào ra một đạo máu tươi, khắp khuôn mặt là kinh hãi, sợ hãi, không tin.
Vừa nãy Trầm Tường mượn lực lượng của Long Tuyết Di, đây chính là tương đương với một đòn toàn lực của Long Tuyết Di, cái này cũng là lực lượng ẩn giấu của hắn, không phải vạn bất đắc dĩ, hắn sẽ không sử dụng.
Chân khí của Long Tuyết Di vô cùng huyền diệu, xuyên thấu thân thể của bọn họ, chỉ thấy khí tạng bên trong hỏng đi.
- Ha ha... Các ngươi không phải muốn giết ta sao? Hiện tại sao đều gục xuống cả rồi?
Trầm Tường cười to nói, trên người hắn càng ngày càng nhiều hắc khí, một lực lượng kì dị bao phủ đám người Cam Cửu Kiếm lại.
- Ngươi... Ngươi muốn làm gì?
Cam Cửu Kiếm thét to, bọn hắn đều bị trọng thương, nhưng chân khí vẫn còn trong cơ thể, vẫn có thể công kích, nhưng hiện tại chân khí của bọn hắn không bị khống chế, thật giống như muốn rời khỏi thân thể của bọn họ vậy.
Sắc mặt Trầm Tường âm trầm, hai con mắt tràn đầy hắc khí, hắc khí hừng hực nhảy lên, hắn đang thi triển Thôn Phệ ma công, đây là Thôn Phệ ma công tầng thứ hai, không cần chạm đến thân thể con người, cũng có thể trực tiếp thôn phệ chân khí người khác, nhưng điều kiện tiên quyết là đối phương phải bị trọng thương.
- Chân khí... chân khí trong cơ thể của ta muốn rời khỏi ta rồi!
Một đại hán sợ hãi nói, chỉ thấy hắn đột nhiên hí một tiếng, trên người bốc lên một trận quang vụ, quang vụ kia nhẹ nhàng bay tới Trầm Tường, thân thể mười người kia đều là như vậy, chân khí trong cơ thể bọn họ đều tràn ra khỏi thân thể, bay về phía Trầm Tường, hòa vào những hắc khí xung quanh thân thể Trầm Tường kia.
- Ma đầu... Trầm Tường ngươi là đại ma đầu, ngươi dĩ nhiên sử dụng loại ma công ác độc này đối với chúng ta... Chính đạo sẽ không bỏ qua...
- Thật dong dài, ta cứu các ngươi, các ngươi không chỉ không cảm kích ta, còn nhân lúc ta bị thương muốn giết ta! Sao các ngươi không nghĩ tới mình là người chính đạo? Sao các ngươi không nhớ cách làm của các ngươi cùng ác ma khác nhau ở chỗ nào? Ta chỉ là lấy máu trả máu mà thôi!
Trầm Tường trừng mắt nhìn người Ngạo Kiếm tông một chút, con mắt bắn ra hai đạo hào quang, xuyên thấu đầu lâu người kia, giết chết hắn đi, đây là Thấu Tâm ma nhãn, cũng là lần đầu tiến hắn sử dụng trên thân người.
Công pháp có thể thôn phệ chân khí người khác, đừng nói ma đạo, ngay cả người trong chính đạo cũng phi thường ngóng trông, Cam Cửu Kiếm cắn chặt hàm răng, gắt gao nhìn Trầm Tường, trong lòng hối hận vạn phần, hắn cùng Trầm Tường vốn là không có mâu thuẫn gì, hơn nữa Trầm Tường đã hơn một lần cho hắn cơ hội, nhưng hắn lại vì lòng tham của mình, mới đi đến một bước này.
Vừa nãy Trầm Tường cứu bọn họ, hơn nữa còn thay bọn họ ngăn cản Hắc Giáp Kình Ngạc kia, bọn hắn có thể an toàn đào tẩu, Trầm Tường cũng bởi vậy mà bị thương, thời điểm Trầm Tường cần trợ giúp nhất, bọn họ dĩ nhiên làm ra sự tình không bằng chó lợn, lại muốn giết Trầm Tường, muốn cướp giật tài vật trên người Trầm Tường, bọn họ mới đúng là ác ma.
Cam Cửu Kiếm cảm giác chân khí trong cơ thể mình chậm rãi trôi đi, trong lòng cũng càng ngày càng hối hận, nếu như mới vừa rồi không sinh ra ác tâm với Trầm Tường, bọn họ nói không chắc có thể ở chỗ này kết giao cùng Trầm Tường, nhưng trên thế giới này không có đan dược hối hận để ăn.
- Trầm Tường... Ngươi là rác rưởi, ngươi con con hoang...
Một đại hán Thú Vũ môn tức giận mắng, chỉ bất quá vẫn chưa mắng xong, đầu của hắn đã bị trong mắt Trầm Tường bắn ra hai đạo hào quang xuyên thấu.
Rất nhanh, chân khí trong cơ thể mười người này toàn bộ bị Trầm Tường hút sạch, nhưng ở Trầm Tường xem ra, những chân khí này có rất nhiều tạp chất, hắn phải luyện hóa đi, bất quá trước đó, hắn phải giết chết toàn bộ những người này.
- Cam Cửu Kiếm, đệ tử trẻ tuổi kiệt xuất nhất Ngạo Kiếm tông, ngươi có thể chết trong tay ta, xem như là vận khí của ngươi.
Trầm Tường nhìn Cam Cửu Kiếm tràn đầy sợ hãi cùng hối hận kia, không chút lưu tình phất đại đao trong tay lên, chém đầu lâu của hắn xuống.
Máu tươi dâng trào đi ra, những người ngã sấp trên đất kia đều kinh hồn bạt vía, bởi vì sau đó chính là bọn hắn, tử vong là tới gần như vậy, loại cảm giác này làm bọn hắn rất sợ hãi, hiện tại bọn họ mới biết được sinh mệnh quý giá, bọn hắn đều là Chân Võ Cảnh, ở trong mắt rất nhiều phàm nhân chính là tồn tại như thần, nhưng hiện tại bọn hắn đều như những người phàm tục, khó tránh khỏi sợ chết.
Từng khỏa đầu lâu bị Thanh Long đồ ma đao của Trầm Tường chém xuống, mỗi khi thấy Trầm Tường giơ tay chém xuống, thân thủ chia lìa, huyết dịch tuôn ra, những đệ tử còn sống kia đều sẽ trái tim co giật, sợ hãi tràn ngập toàn thân...
Bầu trời hôn ám, rừng rậm âm u khủng bố, thi thể đầy đất, đại đao nhỏ máu, phảng phất giống như pháp trường Địa ngục, Trầm Tường thở dài một tiếng, thả ra một đoàn hỏa diễm, sau khi đốt cháy những thi thể kia đi, liền vội vã rời khỏi, tìm một chỗ luyện hóa chân khí hắn hấp thu.
Chương 288 - Cửu Chuyển Long Thần quyết
Một lần thôn phệ chân khí nhiều người như vậy, hơn nữa trong đó còn có hai Chân Võ Cảnh ngũ đoạn, đây cũng là từ trước tới nay Trầm Tường thôn phệ nhiều nhất, lúc này thân thể của hắn đều là chân khí bạo ngược, hắn là dùng thần thức khổng lồ kia đi áp chế, hắn phải nhanh chóng luyện hóa đi, bằng không sẽ có nguy hiểm.
Trầm Tường bây giờ là Tiên Ma thân thể nhị đoạn, còn tu luyện Thần đạo, vì lẽ đó chỉnh thể thực lực mà nói là phi thường cường đại, bằng không vừa nãy Bạch U U sẽ ngăn cản Trầm Tường thôn phệ, may là hắn thôn phệ đều là người chính đạo, tuy rằng chân khí bạo ngược, nhưng so với đệ tử Ma môn mà nói xem như rất ôn hòa.
- Ngươi muốn tu luyện Thần đạo, thì đừng dùng Thái Cực Hàng Long Công tu luyện thần thức, dùng Cửu Chuyển Long Thần quyết đi!
Long Tuyết Di nói:
- Bây giờ chân khí trong cơ thể ngươi không ít, có thể dùng một bộ phận để tu luyện thần thức.
Trầm Tường trốn ở trong một hốc cây đại thụ, đang vận chuyển Thái Cực Hàng Long Công để luyện hóa chân khí hắn thôn phệ, nghe Long Tuyết Di nói, hắn vội vàng hỏi:
- Cửu Chuyển Long Thần quyết kia lợi hại hay không?
- Phí lời, đương nhiên là lợi hại! Chỉ có Hoàng Long bộ tộc chúng ta mới biết tu luyện! Diệt Long Thần Vũ có rất nhiều, nhưng mạnh nhất chỉ có mười loại, Thái Cực Hàng Long Công của ngươi chính là một loại, mà Cửu Chuyển Long Thần quyết chính là chủ công pháp của Long hoàng tộc chúng ta, bọn ta đều là dùng nó tu luyện Thần đạo!
Long Tuyết Di thấy có người hoài nghi công pháp của Hoàng Long bộ tộc nàng, nhất thời ngạo nghễ nói.
Trong lòng Trầm Tường vui vẻ, nói:
- Ngươi tiểu nha đầu này, tại sao không sớm truyền cho ta một chút?
- Thí, ngươi cho rằng Cửu Chuyển Long Thần quyết này có thể tùy tùy tiện tiện truyền cho ngươi sao, ta là cân nhắc rất lâu mới quyết định truyền nội dung đầu tiên cho ngươi, bất quá này đủ để cho ngươi tu luyện tới Niết Bàn Cảnh.
Long Tuyết Di dịu dàng nói, cùng Trầm Tường chung sống một quãng thời gian, tuy rằng thường xuyên đấu võ mồm cùng Trầm Tường, nhưng nàng biết Trầm Tường làm người, hơn nữa nàng cũng có chút không muốn xa rời Trầm Tường.
- Ta truyền Cửu Chuyển Long Thần quyết cho ngươi, là vi phạm tộc quy Hoàng Long bộ tộc, bị biết thì ta phiền toái.
Long Tuyết Di dặn dò:
- Cho nên ngươi tuyệt đối đừng để những Chân Long khác biết.
- Yên tâm đi, cái này ta hiểu!
Trầm Tường chăm chú nói:
- Nếu như ngươi bởi vì việc này mà bị trách phạt, ta nhất định sẽ không để cho những Chân Long kia thực hiện được.
- Hừ! Ngươi quá xem thường Hoàng Long bộ tộc chúng ta, tuy rằng ngươi tu luyện Diệt Long Thần Vũ lợi hại, nhưng cường giả Long tộc cũng không phải là ăn chay.
Long Tuyết Di ngoài miệng nói như thế, nhưng trong lòng vẫn là rất ngọt ngào, cảm giác được người quan tâm làm cho nàng cảm thấy rất ấm áp.
Ngay sau đó, não hải của Trầm Tường xuất hiện rất nhiều nội dung, nội dung của Cửu Chuyển Long Thần quyết này nhiều vô cùng, chỉ là đệ nhất chuyển cũng nhiều đếm mấy vạn chữ, may mắn là thần thức truyền công, bằng không hắn còn không biết phải đọc thuộc tới khi nào.
Long Thần, chỉ chính là Long tu luyện Thần đạo, cuối cùng trở thành cường đại, là một môn công pháp tu luyện Thần đạo cao thâm, trong thiên hạ chỉ sợ cũng chỉ có Long mới có thể khai sáng ra loại công pháp cường đại hơn nữa huyền ảo này.
Trầm Tường rất nhanh liền thông hiểu đạo lí, trực tiếp dựa theo tâm pháp vận chuyển chân khí trong cơ thể, lượng lớn chân khí tuần hoàn lưu động ở trong cơ thể hắn, giội rửa kinh mạch, xương cốt cùng bắp thịt, để thân thể cường đại, đồng thời còn có thể sản sinh chân khí cùng lực lượng tinh thần tinh khiết, chân khí tiến vào đan điền của hắn, tinh thần tiến vào ý thức hải.
Đồng thời vận chuyển Cửu Chuyển Long Thần quyết cùng Thái Cực Hàng Long Công cũng không xung đột, cho nên lúc hắn luyện hóa tạp chất những chân khí kia rất nhanh chóng, điều này làm cho hắn có một cảm giác như bay bổng, đặc biệt là nhìn thấy Thần hồn trong thức hải lớn lên, để trong lòng hắn mừng thầm không ngớt.
Trầm Tường âm thầm quyết định, chờ hắn luyện hóa xong cỗ chân khí này, liền cho Long Tuyết Di một ít Chân Nguyên đan, dù sao nàng hy sinh lớn như vậy, vi phạm tộc quy truyền thụ Cửu Chuyển Long Thần quyết cho hắn.
Mười ngày trôi qua, trong cơ thể Trầm Tường sáng lên 250 hạt chân nguyên, phải biết hắn sáng lên càng nhiều hạt chân nguyên, đến cuối cùng lại càng khó tăng lên, cần áp súc càng nhiều chân khí mới có thể thắp sáng những hạt chân nguyên kia, điều này cũng làm cho chân khí của hắn cực kỳ nồng hậu.
Hắn thôn phệ mười người, sau khi luyện hóa những tạp chất trong chân khí kia, chân khí còn lại hoàn toàn tinh khiết, sau khi hòa vào, hắn liên tục đột phá, bước vào Chân Võ Cảnh tầng năm.
- Ngươi tiểu tử này, tốt nhất đừng mê luyến loại cảm giác nhanh chóng tăng lên này!
Tô Mị Dao hừ nói.
- Không sai, nếu như tiếp tục như vậy, căn cơ của ngươi sẽ bất ổn, sau này đối với ngươi sẽ có ảnh hưởng rất lớn.
Bạch U U nói.
Trầm Tường gật đầu, lúc tu luyện phải vững vàng tăng lên, cần để cho một ít chân khí trải qua lắng đọng, nhiều lần sử dụng mới có thể vững chắc căn cơ, bằng không sau này chân khí của hắn sẽ mỏng manh cùng yếu kém.
Trên người hắn tràn ra rất nhiều vết bẩn, sau khi hắn khẩn trương cọ rửa, liền cho Long Tuyết Di năm trăm hạt Chân Nguyên đan, này làm cho Long Tuyết Di cười duyên liên tục.
- Nếu như tái ngộ lại Hắc Giáp Kình Ngạc kia, Lão tử tuyệt đối sẽ không chật vật như vậy!
Trầm Tường tay cầm Thanh Long đồ ma đao, trong lòng hào khí đại sinh, hận không thể đi tìm một con Hắc Giáp Kình Ngạc thử tay, bất quá hắn có chuyện càng thêm trọng yếu phải làm, hắn tu luyện mấy ngày lại làm trễ nãi một ít thời gian.
Hắn phải đến tìm đệ tử Chân Vũ môn, Liên Hoa đảo cùng Đan Hương Đào Nguyên, nói âm mưu của ma đạo cho bọn họ biết, đồng thời để bọn hắn cùng mọi người tập hợp lại cùng nhau, đối phó đệ tử Ma môn.
Trầm Tường nhìn bốn phía một chút, đi chung quanh một vòng, rất nhanh liền tìm được đường tới điểm mai phục kế tiếp, hắn lập tức chạy như bay, hắn tu luyện năm ngày, năm ngày này có thể phát sinh rất nhiều chuyện.
Hắn chạy một chút, đã nhìn thấy mặt đất cùng trên một ít cây khô có rất nhiều vết tích.
- Là những Hắc Lang kia! Hơn nữa còn có vết chân nhân loại.
Trầm Tường nhìn dưới mặt đất, hắn suy đoán có người bị Hắc Lang công kích, thời điểm đánh không lại mới chạy trốn, mà những Hắc Lang kia cũng đuổi sát không buông.
Nhìn vết chân dưới mặt đất, mặt Trầm Tường liền biến sắc:
- Vết chân Hắc Lang này hình như lớn hơn một ít, hơn nữa còn có nhiều như vậy đồng thời truy đuổi, chẳng lẽ nói không có người thao túng, mà là những Ma Thú kia!
Ma Thú chân chính so với những khôi lỗi bị người thao túng kia còn lợi hại hơn nhiều.
Trầm Tường lập tức theo vết chân truy đuổi, nơi này cách cái điểm mai phục không xa, trước đó hắn cùng Hắc Giáp Kình Ngạc chiến đấu lại bùng nổ ra động tĩnh lớn như vậy, khẳng định đã kinh động đệ tử Ma môn ở những điểm mai phục phụ cận kia, hắn cho rằng điểm mai phục kế có tiếp khả năng không có đệ tử Ma môn.
Theo những vết chân kia đuổi xuống, trong lòng Trầm Tường âm thầm kinh ngạc, rất nhiều đại thụ phía trước đều có một ít vết trảo, còn có mấy cây đại thụ bị cắn đứt, hắn đoán những người kia bị đuổi giết trốn ở trên cây, nhưng Hắc Lang này nhanh chóng cắn đứt đại thụ.
- Khôi lỗi nhiều lắm chỉ là mười mấy con đồng thời công kích, hơn nữa không có hung ác như vậy, nhưng Ma Thú chân chính này kinh khủng như vậy, số lượng lại nhiều như thế!
Trầm Tường âm thầm lo lắng, lúc này đi tới địa phương quỷ quái đây, đương nhiên là nhiều người tụ hợp là tốt nhất, hắn không hy vọng thấy đệ tử môn phái chính đạo chết đi, có thể cứu hắn nhất định phải cứu.
Hắn tăng nhanh bước tiến, rất nhanh liền thấy mặt đất có vết máu, đây là máu đen, chỉ có những Ma Thú kia mới có loại huyết này, không giống như máu người, máu người rất nhanh sẽ khô héo, nhưng máu của những Ma Thú này lại sền sệt sền sệt trên mặt đất.
- Sư đệ, cẩn trọng!
Một tiếng quát nữ tử truyền đến, sau đó liền bùng nổ ra tiếng vang của một trận chiến đấu, Trầm Tường lập tức biến mất ở tại chỗ, dùng tốc độ nhanh nhất đuổi tới.
Chương 289 - Hồng Lang
Này vốn là một trong rừng rậm, nhưng phía trước lại là một mảnh đất rất trống trải, ở nơi này còn có thể thấy rất nhiều rễ cây, chỉ bất quá không thấy đại thụ.
Trầm Tường thấy rất nhiều chó sói màu đỏ đang gặm nuốt một ít cây cối, bao vây bốn người vào giữa.
Những Hồng Lang này to như một con trâu trưởng thành vậy, hơn nữa ở mi tâm có một mũi kiếm màu đen, hai hàm răng to lớn sắc bén màu đỏ lộ ở bên ngoài miệng, nhìn thấy vô cùng đáng sợ, thân thể những con chó sói này giống như bị huyết ngâm qua, tản ra một mùi hôi thối, từng cỗ từng cỗ ma khí thô bạo kia so với trước đó Trầm Tường gặp phải Hắc Lang còn muốn nồng nặc hơn.
- Là đệ tử Chân Vũ môn, một nữ ba nam!
Trầm Tường thì thào nói, ba nam nhân lớn lên mười phần tuấn tú, nữ cũng dung mạo mỹ lệ, chỉ bất quá bọn hắn đều phi thường tiều tụy, trên người tràn đầy màu đen, trong đó còn có một nam tử trường kiếm bị gảy một đoạn.
Trước đó hắn cứu người của Thú Vũ môn cùng Ngạo Kiếm tông, đã bị những người kia giết ngược lại, hiện tại hắn đang suy nghĩ có nên cứu những người này hay không.
- Cứu bọn hắn đi! Ngược lại với ngươi mà nói cũng chỉ là dễ như ăn cháo, hơn nữa bây giờ thực lực của ngươi cũng không cần phải sợ bọn hắn, nếu như bọn họ muốn ra tay với ngươi, như vậy ngươi cũng đừng khách khí!
Tô Mị Dao nói.
Trầm Tường khẽ thở dài một tiếng, lấy Thanh Long đồ ma đao ra, bay vút qua, đáp xuống trước mặt bốn người này.
- Trầm Tường!
Bốn tên đệ tử Chân Vũ môn nhất thời kinh hô lên, lùi về sau hai bước, khắp khuôn mặt là sợ hãi.
Trầm Tường nhìn bọn họ mỉm cười nói:
- Đừng lo, ta không phải tới giết các ngươi.
Đệ tử Chân Vũ môn không hề giống đệ tử của Thú Vũ môn cùng Ngạo Kiếm tông, Trầm Tường từ ánh mắt của bọn hắn liền có thể nhìn ra bốn người này không phải cái loại hận không thể giết chết hắn kia.
Làm Trầm Tường không ngờ tới chính là, bốn người này mạnh nhất chỉ có nữ tử kia, là Chân Võ Cảnh tam đoạn, còn lại đều là Chân Võ Cảnh một đoạn, khó trách bọn hắn sẽ bị truy sát tới đây, có thể chạy xa như thế cũng xem như không tệ.
- Lẽ nào Chân Vũ môn các ngươi không có Chân Võ Cảnh ngũ đoạn sao?
Trầm Tường cau mày hỏi, tuy rằng hắn giết không ít đệ tử Chân Vũ môn, nhưng Chân Vũ môn không chỉ một chút thực lực như vậy.
- Có, chỉ bất quá... chỉ bất quá chưởng giáo cảm thấy chúng ta khá là vô dụng, cho nên mới để cho bọn ta tới.
Nữ tử kia vô cùng oan ức nói, trên mặt tiều tụy mỹ lệ cũng tràn đầy phẫn nộ cùng bất đắc dĩ.
Ba nam tử kia cũng giống như vậy.
Đúng lúc này, đám Hồng Lang kia lao tới, Trầm Tường đột nhiên xoay người một cái, quay về những Hồng Lang kia chính là một đao, chỉ thấy mấy đạo đao mang màu xanh từ mũi đao tuôn trào ra, giống như tia Thanh Lôi hóa thành cự đao, mạnh mẽ đập rơi trên mặt đất, giết chết một mảnh lớn Hồng Lang.
Những Hồng Lang này tuy rằng lợi hại, nhưng đối mặt Trầm Tường cầm Thanh Long đồ ma đao trong tay, giống như là chuyện vặt vậy, bị Trầm Tường một đao liền chém giết hơn trăm.
- Ta đếm ba tiếng, các ngươi tận lực nhảy lên cao, rời khỏi mặt đất!
Trầm Tường vội vàng hô:
- Một... Hai... Ba... lên.
Tuy bốn đệ tử Chân Vũ môn kia không biết Trầm Tường muốn làm gì, nhưng vẫn nhảy lên, Trầm Tường cũng theo bọn họ nhảy lên, Hồng Lang ở bốn phía cùng nhau lao tới.
Trầm Tường nhảy lên đến không trung, bàn tay của hắn nhất thời tràn ra thanh mang chấn động đẹp mắt, hắn bạo hống một tiếng, quay về mặt đất mạnh mẽ đập xuống một chưởng, một bàn tay màu xanh to lớn xuất hiện, chân khí hừng hực giống như cuồng phong quét về bốn phương tám hướng, bàn tay khổng lồ do Thanh Long chân khí cường hãn hùng hậu hóa thành, đột nhiên đập rơi trên mặt đất.
Ầm một tiếng nổ vang, chấn động màng nhĩ, âm thanh trở lại tứ phương, phía dưới phát sinh từng tiếng sói tru thê lương, mặt đất xuất hiện rất nhiều khe nứt, chấn động mãnh liệt làm cho một mảnh lớn rừng rậm trong nháy mắt đổ nát, mặt đất giống như sóng triều lăn lộn, thanh thế hùng vĩ, kinh tâm động phách, để bốn đệ tử Chân Vũ môn kia nhìn mà hãi hùng khiếp vía, khó có thể tin.
Thời điểm từ không trung rơi xuống, bọn họ là ở trên một gò đất vừa mới hình thành, mà những Hồng Lang kia phần lớn đều bị bùn đất cuồn cuộn che giấu.
- Đa tạ cứu giúp!
Nữ tử kia hít vào một hơi, liền ôm quyền, cảm kích nói cảm tạ, trong ánh mắt tràn đầy tôn kính.
Ba nam tử kia cũng dồn dập luân phiên nói cám ơn, một mặt sùng bái mà nhìn về phía Trầm Tường, Trầm Tường cùng lứa với bọn hắn, thậm chí nhỏ hơn bọn hắn một ít, nhưng thực lực cường đại như vậy, một chưởng liền tiêu diệt đàn Hồng Lang mà suýt chút nữa làm bọn hắn chết, cường giả thực lực như vậy, rất đáng giá bọn họ tôn kính, tuy rằng Trầm Tường cùng Chân Vũ môn có cừu oán, nhưng Trầm Tường chẳng những không có giết bọn hắn, còn cứu bọn họ, loại hành hiệp trượng nghĩa này làm bọn hắn sinh không nổi cừu hận, huống chi Trầm Tường cùng bọn hắn vốn là không có cừu hận trực tiếp.
- Trước tiên rời khỏi nơi này!
Trầm Tường cười cười, nói xong đi ở phía trước.
Trầm Tường vừa đi vừa nói, nói âm mưu của môn phái ma đạo cho bọn họ, điều này làm cho bọn họ kinh hãi không ngớt, bọn họ cũng tin tưởng Trầm Tường, lúc này Trầm Tường biết được bọn họ đều là người ở bên trong môn phái không có địa vị gì, tuy đều là Chân Võ Cảnh tuổi trẻ, chỉ bất quá chưởng giáo Chân Vũ môn lo lắng sẽ chết đi một ít đệ tử có tiềm lực, cho nên mới chọn lựa bốn người bọn họ.
- Các ngươi không cần lo lắng, chỉ cần chúng ta đoàn kết lại, cuối cùng nhất định có thể còn sống đi ra ngoài.
Trầm Tường an ủi bọn hắn, bởi vì trên mặt bọn hắn đều là tràn đầy một loại bi sắc, bọn họ biết mình ở trong này là yếu nhất, mà đội hình môn phái khác đều phi thường cường đại, Thần Binh Thiên quốc cùng Băng Phong cốc đều phái ra đệ tử mạnh nhất, Tiết Tiên Tiên cùng Lãnh U Lan là nữ tử thiên tư trác việt, Thái Vũ môn cũng có mười người, thực lực Trầm Tường thì không cần nghi vấn.
- Cảm tạ ngươi, Trầm Tường!
Nữ tử kia nhẹ giọng nói.
- Trầm Tường, không nghĩ tới ngươi làm người tốt như vậy, không hề giống một ít trưởng lão trong môn phái nói, là một đại ma đầu tội ác tày trời.
Một thanh niên cười nói.
- Người không phạm ta, ta không phạm người! Liêu Thiếu Vân của Chân Vũ môn chính là trước tiên động tay đối với ta, xém chút nữa giết chết ta, những người khác cũng là bởi vì muốn giải thưởng kia mới động thủ với ta, bằng không bọn hắn sẽ không chết.
Trầm Tường nói.
- Này đều do người quá tham lam, quá tự đại, bằng không cũng sẽ không nháo ra được nhiều chuyện như vậy.
Một nam tử nói.
- Không nói những chuyện này, các ngươi trở lại Chân Vũ môn tốt nhất đừng nói lên chuyện ta cứu các ngươi, tốt nhất đối với người nào cũng không nói, bằng không chưởng giáo của các ngươi hoặc là Liêu Thiếu Vân sẽ càng thêm cừu thị các ngươi.
Trầm Tường cười nói.
- Không, ta muốn nói! Chỉ cần ta có thể còn sống rời khỏi nơi này, ta liền thoát ly Chân Vũ Môn, bởi vì bọn hắn không coi chúng ta là người.
Nữ tử kia hừ lạnh một tiếng, loại tính cách này cũng làm cho Trầm Tường khá là thưởng thức.
Ba nam tử kia cũng dồn dập phụ họa, Chân Vũ môn để bọn họ tới chịu chết, liền làm trong lòng bọn hắn ôm hận.
Trầm Tường sáng mắt lên, cười nói:
- Các ngươi rời khỏi Chân Vũ môn, nếu không có địa phương đi, có thể tới Thái Vũ môn tìm ta.
Chương 290 - Vệ Hồng Đao
Trầm Tường là lôi kéo nhân tài, bốn đệ tử Chân Vũ môn cũng có thể nhìn thấy, chỉ là bọn hắn cho rằng Trầm Tường là để bọn hắn đi Thái Vũ môn, này ở bên trong Thần Vũ đại lục là không được, bởi vì một khi bái vào một môn phái, liền khó có thể gia nhập một môn phái khác, mặc dù thoát ly, nhưng những môn phái khác cũng không thu.
Trầm Tường đem con đường nói cho bọn họ, bởi vì thời điểm tiến đến, Trầm Tường lưu lại rất nhiều ký hiệu dọc theo đường, chỉ cần tìm tới những kia ký hiệu, chiếu những ký hiệu kia đo tới, rất nhanh sẽ có thể đi đến phía ngoài nhất, sẽ hội hợp được cùng đệ tử môn phái khác.
Trầm Tường ở trong này còn có chuyện muốn làm, hiện tại chỉ thiếu đệ tử Liên Hoa đảo cùng Đan Hương Đào Nguyên là không có tìm được.
Đan Hương Đào Nguyên cùng Thái Vũ môn quan hệ rất tốt, Trầm Tường không lo lắng bị bọn họ công kích, còn Liên Hoa đảo, Trầm Tường vẫn chưa có tiếp xúc qua, mặc dù Liên Hoa đảo ở cạnh biển, nhưng cũng trông coi một mảnh lớn lục địa, cũng là một thế lực thực lực khá là mạnh mẽ.
Sau khi đệ tử Chân Vũ môn đi, Trầm Tường tiếp tục đi tới, hắn biết những điểm phục kích kia, nhìn xem có thể tìm tới đệ tử Đan Hương Đào Nguyên cùng Liên Hoa đảo hay không.
Tiến vào trong rừng rậm hôn ám âm u, Trầm Tường có chút lành lạnh, lệ khí trong này rất nặng, kèm theo một trận mùi hôi thúi, vô cùng buồn nôn.
Trong rừng rậm hắc ám, đột nhiên nhấp nhoáng một trận hồng mang, lưng Trầm Tường mát lạnh, vội vàng lắc mình, nhảy lên đến không trung, chỉ thấy vị trí hắn vừa đứng kia, bị một đạo hào quang màu đỏ ngầu chém ra một cái khe sâu, nếu như khảm ở trên người hắn, hậu quả khó mà lường được.
Vừa nãy một kích kia, bất kể là tốc độ hay là lực đạo đều phi thường cường hãn, trọng yếu nhất là loại bản lĩnh ẩn nấp này phi thường cao cường, nếu như không phải Trầm Tường thân kinh bách chiến, có thể ở trong nháy mắt phản ứng lại, hắn sợ là sớm đã bị chém chết.
- Ha ha…
Trầm Tường bên trong kinh ngạc đột nhiên nghe thấy được một tiếng cười chói tai, nghe được khiến người ta sởn cả tóc gáy.
Sau khi Trầm Tường hạ xuống mặt đất, lập tức lấy ra Thanh Long đồ ma đao, lúc này lại là một trận hào quang đỏ ngàu lấp loé mà đến, hắn sớm có chuẩn bị múa đao chặn lại, dùng thân đao to lớn chặn công kích kia.
Đó là một thanh đao rất dài, toàn bộ thân đao đều là màu đỏ như máu, lập loè hồng quang như huyết, mà cầm đao càng làm cho Trầm Tường kinh ngạc, đó là một thanh niên nam tử, tóc màu đỏ như máu, con mắt cũng là màu đỏ như máu, xem ra vô cùng yêu dị đáng sợ.
Thanh niên này đột nhiên há miệng ra, chỉ thấy một đầu lưỡi cực dài duỗi ra, đầu lưỡi màu đỏ này liếm thanh trường đao tỏa huyết quang, có vẻ càng thêm quỷ dị.
Trầm Tường lùi lại mấy bước, nói một cách lạnh lùng:
- Ngươi là ai?
Hắn xác định người này nhất định là đệ tử Ma môn, hơn nữa thực lực rất mạnh.
- Chà chà...
Nam tử tóc đỏ lắc đầu cười gằn:
- Ngươi là Trầm Tường, đệ nhất cường giả trẻ tuổi Thái Vũ môn, thanh danh lan xa, không nghĩ tới lại vô tri như thế, ngươi thật sự không biết ta là ai?
Trầm Tường hừ một tiếng, nói:
- Không biết, nhưng ngươi nhất định là đệ tử môn phái ma đạo.
- Đã như vậy, ta sẽ nói cho ngươi biết, cho ngươi chết rõ ràng, bất quá xem ra tiếng tăm của ta vẫn không đủ lớn, ngươi dĩ nhiên không biết ta!
Nam tử tóc đỏ này đột nhiên phủ thêm một cái hồng bào, ngạo nghễ nói:
- Ta là Huyết Luyện tông Vệ Hồng Đao.
Trầm Tường hơi nhướng mày, Huyết Luyện tông là môn phái khá mạnh bên trong năm đại Ma môn, mà Vệ Hồng Đao này hắn cũng hơi có nghe thấy, cũng giống như hắn, đều là tuổi còn trẻ, liền nắm giữ thực lực phi thường cường hãn, cùng với thiên phú kinh người.
Bất quá so tiếng tăm mà nói, Vệ Hồng Đao kém xa Trầm Tường, hơn nữa Vệ Hồng Đao là một ma đầu chân chính, chuyên môn tàn sát bình dân, thiêu giết cướp giật, không chuyện ác nào không làm.
- Ngươi là đi tìm cái chết sao?
Tròng mắt Trầm Tường hơi híp, giết chết loại ma đầu này, có thể làm cho tâm cảnh của hắn đạt được thăng hoa, có thể làm cho hắn không cố kỵ chút nào ra tay, hắn là vừa bước vào Chân Võ Cảnh ngũ đoạn, đang lo không có cơ hội luyện tập.
Môn phái Ma đạo có thể làm ra một đệ tử có tiềm lực như thế, điều này làm cho Trầm Tường có chút bất ngờ, phải biết trong môn phái ma đạo Chân Võ Cảnh cũng không nhiều, so với môn phái chính đạo càng ít, đệ tử ưu tú thì càng thêm ít.
- Hừ, quả nhiên là gia hỏa to mồm khoác lác, đừng tưởng rằng ngươi có chút tiếng tăm, liền không coi ai ra gì! Ngươi không phải là vận may tốt, có cơ hội làm ra vài chuyện đại sự thôi sao? Ta cho ngươi biết, đừng nói là loại cấp bậc như ngươi, cho dù là Chân Võ Cảnh chín đoạn, cũng bị ta giết chết.
Vệ Hồng Đao cả giận nói, đang khi nói chuyện, mãnh liệt huy một đao, tốc độ cực nhanh, giống như một tia chớp màu đỏ đột nhiên đánh về phía Trầm Tường.
Dưới tình huống có phòng bị, loại tốc độ này đối với Trầm Tường mà nói vẫn là rất dễ dàng ứng phó, hơn nữa hắn vẫn cảnh giác, thời điểm Vệ Hồng Đao kia công kích, hắn cũng đồng thời phất Thanh Long đồ ma đao lên, thanh mang lóe lên, liền cùng thanh trường đao màu đỏ này đụng vào, bắn ra đạo đạo sóng khí, nổi lên sóng trùng kích ầm ầm, làm cho cây cối chung quanh bọn hắn trong nháy mắt hóa thành tan nát.
Lúc nói chuyện, tùy ý một đao, liền kinh khủng như vậy, xem ra thực lực hai người đều là tương đương.
Huyết Luyện tông là một môn phái ma đạo vừa nghe đã khiến người ta sợ mất mật, bởi vì Huyết Luyện đại ma công của môn phái này, chính là lấy huyết dịch làm căn bản tu luyện, lúc bọn họ tu luyện, cần đại lượng huyết dịch, tất cả các tinh thạch mà bọn hắn dùng để tu luyện, đều đã được ngâm ở trong máu, phương thức tu luyện phi thường buồn nôn.
Khiến người ta không cách nào khoan dung chính là, máu mà bọn họ tu luyện đều là thông qua giết người thu hoạch, vì nhanh chóng đạt được lượng lớn huyết dịch, mục tiêu của bọn họ đều là những phàm nhân không hề sức mạnh kia, cái này cũng là nguyên nhân làm người trong môn phái chính đạo không thể để cho môn phái ma đạo trưởng thành, bằng không đại đa số phàm nhân trên Thần Vũ đại lục sẽ trở thành công cụ cho những ma đạo này tu luyện.
Chân Vệ Hồng Đao nhúc nhích một chút, vững vàng đứng trên mặt đất, trên mặt mang theo hồng quang kia ngưng trọng nói không ra lời, vừa nãy cùng Trầm Tường chỉ là qua một chiêu, hắn liền có thể nhìn ra thực lực của Trầm Tường, Trầm Tường so với trong truyền thuyết còn cường đại hơn rất nhiều, nghe đồn Trầm Tường chỉ là Chân Võ Cảnh nhị đoạn, dựa vào võ học thần bí cùng một bảo đao lợi hại, mới nắm giữ thực lực vượt qua bản thân rất nhiều lần, có thể chống đỡ Chân Võ Cảnh ngũ đoạn.
Đương nhiên, Trầm Tường còn có một thân phận khác, Vệ Hồng Đao cũng không quên, là một Luyện đan sư, đan dược đương nhiên sẽ không thiếu, vì lẽ đó chân khí sẽ càng thêm nồng nặc, tốc độ thực lực tăng lên cũng sẽ không chậm.
Lúc này Trầm Tường một mặt ung dung, mặc dù Vệ Hồng Đao trước mắt này là Chân Võ Cảnh ngũ đoạn, nhưng chân khí trong cơ thể vô cùng bạo ngược, không đủ hùng hậu, lực bộc phát tuy rằng rất mạnh, nhưng không thể kéo dài.
Sau khi hai người đối kích một đao, trầm mặc chốc lát, lần thứ hai ra tay, lần này là Trầm Tường ra tay trước tiên, chỉ là hắn vừa ra tay, Vệ Hồng Đao kia liền lập tức đánh trả.
Thanh Long đồ ma đao trong nháy mắt bùng lên, thanh mang đại chấn, khí thế cực kỳ hung mãnh, một đao bổ tới, phảng phất giống như khai thiên tích địa, thân đao nặng đến triệu cân, giống như sấm sét phách qua, dâng lên khí thế như lôi đình.
Xuất đao lao tới, như gió cuốn mây tan, hắc vân trên bầu trời cuồn cuộn, cuồng phong gào thét, một đao kinh thiên động địa này, làm cho Vệ Hồng Đao cực kỳ kinh ngạc, hắn đột nhiên cảm giác mình đánh trả đối thủ sai trầm trọng.
Thân thể khổng lồ của Hắc Giáp Kình Ngạc được bốn cái chân thô to mạnh mẽ nâng lên, chỉ thấy nó hơi chúi người xuống, đột nhiên nhảy một cái, thân thể vọt tới Trầm Tường xa xa, loại tốc độ này làm cho Trầm Tường bất ngờ, hắn bị đánh bay căn bản không kịp làm ra phòng ngự, đã bị cái đầu to lớn mạnh mẽ kia đụng vào.
Hắc Giáp Kình Ngạc là Linh thú, tuy rằng bị ma khí ăn mòn, trở nên cáu kỉnh, thế nhưng chiến đấu ý thức của bản thân nó vẫn còn, có thể nói là kinh nghiệm chiến đấu phi thường phong phú, thời điểm nó va chạm Trầm Tường, trên đầu liền bốc lên một trận ma cương màu đen, có thể thả ra lực va đập càng cường liệt hơn.
Trầm Tường phát ra một tiếng kêu to, thân thể đột nhiên đánh vào trên một ngọn núi nhỏ, thân thể của hắn đụng vào thạch bích trên núi nhỏ kia, đập ra một cái động lớn, làm cho trên núi nhỏ rơi xuống rất nhiều mảnh vỡ.
- Gia hoả này...
Trầm Tường phù một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi, thực lực Hắc Giáp Kình Ngạc này vượt xa khỏi sự tưởng tượng của hắn, hơn nữa còn có trí tuệ rất kinh người.
- Ta bị thương khá là nghiêm trọng, này có lẽ phải sử dụng chiêu kia.
Trầm Tường từ bên trên núi nhỏ rớt xuống, thôi thúc pháp lực thần kỳ ẩn giấu ở trên người hắn kia, làm cho pháp lực lưu động toàn thân, hóa thành linh văn, sau đó cảm ứng Hắc Giáp Kình Ngạc kia xông lại, trong miệng ghi nhớ thần chú.
Hắc Giáp Kình Ngạc nhảy mấy lần liền tới trước mặt Trầm Tường, nó thấy Trầm Tường đứng ở nơi đó bất động, cũng không có lập tức công kích, mà là mở to miệng, cắn tới Trầm Tường.
- Thiên Long pháp ấn, mở!
Trầm Tường bạo hống một tiếng, chân khí trên người nhất thời bị rút sạch, pháp lực cũng giảm bớt hơn nửa, làm hắn kinh ngạc chính là, lượng lớn ma khí giống như sóng triều từ bốn phương tám hướng lao tới, ở giữa trời cao trong nháy mắt ngưng tụ thành một vuốt rồng màu đen to lớn.
Hắc Giáp Kình Ngạc cảm giác được uy hiếp giáng lâm, vừa muốn tránh ra, nhưng vuốt rồng màu đen như núi to lớn kia đột nhiên nện xuống, ầm ầm âm, trên người Trầm Tường nhất thời loé lên một trận bạch quang, Long Tuyết Di sử dụng lực lượng của nàng hình thành một vòng bảo hộ bảo vệ Trầm Tường.
Bởi vì Trầm Tường ở trước mặt Hắc Giáp Kình Ngạc, Thiên Long pháp ấn to lớn hạ xuống, ngay cả hắn cũng bị lan đến, nếu như không phải có Long Tuyết Di, chỉ sợ hắn sẽ bị thương càng nghiêm trọng hơn.
Ầm ầm âm, kinh thiên động địa, chấn động đến mức mặt đất bắt đầu lay động mãnh liệt, ngọn núi phía sau Trầm Tường kia cũng biến mất không thấy, mà mặt đất lại xuất hiện một cái hố sâu rộng chừng trăm trượng, ở phía dưới còn có một con Hắc Giáp Kình Ngạc.
Trầm Tường từ dưới thân Hắc Giáp Kình Ngạc bò đi ra, hắn vô cùng chật vật, còn bị trọng thương, nhưng cuối cùng hắn đã đánh bại Hắc Giáp Kình Ngạc kia.
- Gia hoả này thật là dày, ta phi!
Trầm Tường xì một tiếng khinh miệt, phun ứ huyết trong ngực ra, mới vừa rồi hắn bị Hắc Giáp Kình Ngạc này va chạm, lục phủ ngũ tạng trong cơ thể đều bị thương, xem như khá là nghiêm trọng.
- Cùng Kim Cương Ngạc Mãng kia không phân cao thấp!
Tô Mị Dao nói.
Nói tới Kim Cương Ngạc Mãng, Trầm Tường xém chút nữa quên mất, Kim Cương Ngạc Mãng vẫn ở trong tay Liễu Mộng Nhi, hắn vẫn chưa có đòi về một nửa của hắn.
Hắc Giáp Kình Ngạc này dĩ nhiên còn chưa chết, Trầm Tường bò đến trên đỉnh đầu nó, dùng Thanh Long đồ ma đao quay về phía con mắt màu đen của nó mạnh mẽ đâm xuống, đâm vào trong não bộ của Hắc Giáp Kình Ngạc này, liên tục đâm rất nhiều đao, mới làm Hắc Giáp Kình Ngạc chết.
- Thực lực của ta vẫn là không đủ a! Nhiều hơn mấy loại đồ vật này, ta sẽ chết.
Sau khi Trầm Tường thu Hắc Giáp Kình Ngạc vào không gian giới chỉ, cảm khái nói, đối mặt loại đồ vật này, hắn cảm thấy rất vô lực, mà hắn biết sâu trong Nam Hoang này còn có rất nhiều loại đồ vật này, so với Hắc Giáp Kình Ngạc này càng cường đại hơn.
Long Tuyết Di nói:
- Ngươi ít nhất phải có thực lực Chân Võ Cảnh ngũ đoạn, mới có thể ung dung ứng phó gia hoả này, Thanh Long đồ ma đao kia của ngươi là chuyên môn đồ ma, nhưng lực lượng của ngươi không đủ, không thể phát huy ra uy lực, bằng không một đao là có thể chặt bỏ gia hoả này.
Cho dù Trầm Tường có Huyền Vũ kim cương giáp cũng bị Hắc Giáp Kình Ngạc đụng trọng thương, những người khác, sợ là sớm đã chết rồi.
Hắn vội vã ăn hai hộp Bạch Ngọc Tán cùng một mảnh Địa Ngục linh chi, ăn thêm một hạt Chân Nguyên đan, bắt đầu khôi phục chân khí, chân khí của hắn còn lại không nhiều, nếu như tái ngộ nguy cơ, vậy thì phi thường nguy hiểm.
Từ phía dưới hố sâu đi lên, Trầm Tường nhìn cái hố này giống như một cái hồ nước nhỏ, trong lòng cũng không khỏi sợ hãi than, chút thực lực của hắn cũng có thể sản sinh ra uy lực khổng lồ như thế, nếu như hắn nắm giữ Niết Bàn Cảnh, đây chẳng phải là có thể ung dung hủy diệt một dãy núi sao?
- Có người tới, là những gia hoả của Thú Vũ môn cùng Ngạo Kiếm tông.
Đột nhiên Long Tuyết Di nói.
Trầm Tường quay đầu nhìn lại, quả nhiên nhìn thấy mười người từ trong rừng rậm đi ra.
- Trầm Tường? Ha ha... Không nghĩ tới ngươi cũng sẽ có ngày hôm nay.
Cam Cửu Kiếm nhe răng cười nói, một mặt tham lam nhìn Thanh Long đồ ma đao trong tay của hắn.
Đệ tử Thú Vũ môn đều dồn dập lấy binh khí ra, con mắt đều gắt gao nhìn chằm chằm Thanh Long đồ ma đao trong tay Trầm Tường, mà những đệ tử Ngạo Kiếm tông kia cũng rút kiếm ra, chậm rãi bước tới gần Trầm Tường.
Trầm Tường sầm mặt lại, hắn biết những người này đối với hắn ghi hận trong lòng, nhất định sẽ nắm lấy cơ hội này tới giết hắn, điều này làm cho hắn vô cùng phẫn nộ.
- Các ngươi muốn làm gì? Trước ta đã từng cứu các ngươi!
Trầm Tường đứng dậy, nắm chặt chuôi đao, sắc mặt âm trầm đến mức đáng sợ, tuy rằng chân khí của hắn rất mỏng manh, nhưng sát khí của hắn kia là ẩn giấu ở bên trong sát phạt chi tâm, hắn phẫn nộ khống chế không được sát phạt chi tâm, thả ra sát khí ngập trời, làm cho đệ tử Chân Vũ môn cùng Thú Vũ môn nhất thời dừng bước lại.
Chương 287 - Đại thôn phệ
- Cái kia thì thế nào? Trầm Tường, ngươi có thể chết trong tay ta đã tình là phúc khí của ngươi, chí ít không có bị những gia hoả kia ăn thịt.
Cam Cửu Kiếm cười to nói, hắn bây giờ cũng không biết Trầm Tường còn có bao nhiêu lực lượng, nhưng ai cũng có thể từ dáng dấp tiều tụy kia của Trầm Tường nhìn ra hắn bị trọng thương.
- Các ngươi quên mất chưởng giáo của chúng ta nói? Nếu như các ngươi động thủ với ta, môn phái các ngươi đều sẽ bị Thái Vũ môn tiêu diệt.
Trầm Tường lạnh giọng quát lên, chau mày, trong con ngươi tràn đầy hung quang như đao, làm đám người Cam Cửu Kiếm đều có chút e ngại.
- Chỉ cần chúng ta không nói, ai biết là chúng ta giết ngươi?
Cam Cửu Kiếm hô lớn:
- Đừng sợ hắn, hắn bây giờ chỉ là cố làm ra vẻ, hắn bị trọng thương, mọi người đồng tâm hiệp lực, giết chết hắn đi, phân chia bảo vật của hắn.
Của cải trên người Trầm Tường cũng là đối tượng được rất nhiều người ghi nhớ, sự tình hắn giàu có đến mức nứt đố đổ vách là rất nhiều người đều biết, Trầm Tường nhìn thần tình tham lam trên mặt bọn hắn, trong lòng âm lãnh cực kỳ, sát tâm lên tới đỉnh điểm.
- Lên!
Cam Cửu Kiếm quát to lên, tham lam lao tới Trầm Tường, hắn biết thanh bảo đao này của Trầm Tường rất bá đạo, tùy tùy tiện tiện liền chặt đứt Linh khí mà hắn vẫn lấy làm kiêu ngạo.
Mười người kia vọt tới Trầm Tường, trong đó có hai Chân Võ Cảnh ngũ đoạn, cái khác đều là tam đoạn hoặc là tứ đoạn, chỉnh thể thực lực có thể nói không sai, bọn họ vốn cho rằng mặc dù Trầm Tường không có bị thương, bọn hắn cũng có thể đánh thắng Trầm Tường, chỉ bất quá cần trả giá một chút mà thôi.
- Ha ha...
Trầm Tường đột nhiên cười như điên, điều này làm cho đám người Cam Cửu Kiếm nhất thời dừng bước, bởi vì tiếng cười này của Trầm Tường phi thường khủng bố, phi thường đáng sợ, sau khi bọn họ nghe được, trong lòng không khỏi sợ hãi, sống lưng lạnh cả người, hiện tại Trầm Tường tựa như ma quỷ cười lớn, làm cho bọn hắn lòng sinh sợ hãi.
- Vong ân phụ nghĩa, các ngươi cùng ác ma có khác biệt gì?
Trầm Tường thần tình cực kỳ dữ tợn, một đôi mắt trợn lên, che kín tơ máu, âm thanh tràn ngập oán độc.
- Đừng sợ, hắn bị thương nặng...
Cam Cửu Kiếm vừa dứt tiếng, cánh tay của Trầm Tường đột nhiên bốc lên một trận bạch quang, đột nhiên hắn rút Thanh Long đồ ma đao ở trong mặt đất lên, quay về mười người cách đó không xa chém ngang một đao.
Một đạo kình khí to lớn màu trắng bay vụt ra, hóa thành một phong nhận hình bán nguyệt màu trắng, đi ngang qua thân thể mười người kia, chỉ thấy đám người Cam Cửu Kiếm nhất thời dâng trào ra một đạo máu tươi, khắp khuôn mặt là kinh hãi, sợ hãi, không tin.
Vừa nãy Trầm Tường mượn lực lượng của Long Tuyết Di, đây chính là tương đương với một đòn toàn lực của Long Tuyết Di, cái này cũng là lực lượng ẩn giấu của hắn, không phải vạn bất đắc dĩ, hắn sẽ không sử dụng.
Chân khí của Long Tuyết Di vô cùng huyền diệu, xuyên thấu thân thể của bọn họ, chỉ thấy khí tạng bên trong hỏng đi.
- Ha ha... Các ngươi không phải muốn giết ta sao? Hiện tại sao đều gục xuống cả rồi?
Trầm Tường cười to nói, trên người hắn càng ngày càng nhiều hắc khí, một lực lượng kì dị bao phủ đám người Cam Cửu Kiếm lại.
- Ngươi... Ngươi muốn làm gì?
Cam Cửu Kiếm thét to, bọn hắn đều bị trọng thương, nhưng chân khí vẫn còn trong cơ thể, vẫn có thể công kích, nhưng hiện tại chân khí của bọn hắn không bị khống chế, thật giống như muốn rời khỏi thân thể của bọn họ vậy.
Sắc mặt Trầm Tường âm trầm, hai con mắt tràn đầy hắc khí, hắc khí hừng hực nhảy lên, hắn đang thi triển Thôn Phệ ma công, đây là Thôn Phệ ma công tầng thứ hai, không cần chạm đến thân thể con người, cũng có thể trực tiếp thôn phệ chân khí người khác, nhưng điều kiện tiên quyết là đối phương phải bị trọng thương.
- Chân khí... chân khí trong cơ thể của ta muốn rời khỏi ta rồi!
Một đại hán sợ hãi nói, chỉ thấy hắn đột nhiên hí một tiếng, trên người bốc lên một trận quang vụ, quang vụ kia nhẹ nhàng bay tới Trầm Tường, thân thể mười người kia đều là như vậy, chân khí trong cơ thể bọn họ đều tràn ra khỏi thân thể, bay về phía Trầm Tường, hòa vào những hắc khí xung quanh thân thể Trầm Tường kia.
- Ma đầu... Trầm Tường ngươi là đại ma đầu, ngươi dĩ nhiên sử dụng loại ma công ác độc này đối với chúng ta... Chính đạo sẽ không bỏ qua...
- Thật dong dài, ta cứu các ngươi, các ngươi không chỉ không cảm kích ta, còn nhân lúc ta bị thương muốn giết ta! Sao các ngươi không nghĩ tới mình là người chính đạo? Sao các ngươi không nhớ cách làm của các ngươi cùng ác ma khác nhau ở chỗ nào? Ta chỉ là lấy máu trả máu mà thôi!
Trầm Tường trừng mắt nhìn người Ngạo Kiếm tông một chút, con mắt bắn ra hai đạo hào quang, xuyên thấu đầu lâu người kia, giết chết hắn đi, đây là Thấu Tâm ma nhãn, cũng là lần đầu tiến hắn sử dụng trên thân người.
Công pháp có thể thôn phệ chân khí người khác, đừng nói ma đạo, ngay cả người trong chính đạo cũng phi thường ngóng trông, Cam Cửu Kiếm cắn chặt hàm răng, gắt gao nhìn Trầm Tường, trong lòng hối hận vạn phần, hắn cùng Trầm Tường vốn là không có mâu thuẫn gì, hơn nữa Trầm Tường đã hơn một lần cho hắn cơ hội, nhưng hắn lại vì lòng tham của mình, mới đi đến một bước này.
Vừa nãy Trầm Tường cứu bọn họ, hơn nữa còn thay bọn họ ngăn cản Hắc Giáp Kình Ngạc kia, bọn hắn có thể an toàn đào tẩu, Trầm Tường cũng bởi vậy mà bị thương, thời điểm Trầm Tường cần trợ giúp nhất, bọn họ dĩ nhiên làm ra sự tình không bằng chó lợn, lại muốn giết Trầm Tường, muốn cướp giật tài vật trên người Trầm Tường, bọn họ mới đúng là ác ma.
Cam Cửu Kiếm cảm giác chân khí trong cơ thể mình chậm rãi trôi đi, trong lòng cũng càng ngày càng hối hận, nếu như mới vừa rồi không sinh ra ác tâm với Trầm Tường, bọn họ nói không chắc có thể ở chỗ này kết giao cùng Trầm Tường, nhưng trên thế giới này không có đan dược hối hận để ăn.
- Trầm Tường... Ngươi là rác rưởi, ngươi con con hoang...
Một đại hán Thú Vũ môn tức giận mắng, chỉ bất quá vẫn chưa mắng xong, đầu của hắn đã bị trong mắt Trầm Tường bắn ra hai đạo hào quang xuyên thấu.
Rất nhanh, chân khí trong cơ thể mười người này toàn bộ bị Trầm Tường hút sạch, nhưng ở Trầm Tường xem ra, những chân khí này có rất nhiều tạp chất, hắn phải luyện hóa đi, bất quá trước đó, hắn phải giết chết toàn bộ những người này.
- Cam Cửu Kiếm, đệ tử trẻ tuổi kiệt xuất nhất Ngạo Kiếm tông, ngươi có thể chết trong tay ta, xem như là vận khí của ngươi.
Trầm Tường nhìn Cam Cửu Kiếm tràn đầy sợ hãi cùng hối hận kia, không chút lưu tình phất đại đao trong tay lên, chém đầu lâu của hắn xuống.
Máu tươi dâng trào đi ra, những người ngã sấp trên đất kia đều kinh hồn bạt vía, bởi vì sau đó chính là bọn hắn, tử vong là tới gần như vậy, loại cảm giác này làm bọn hắn rất sợ hãi, hiện tại bọn họ mới biết được sinh mệnh quý giá, bọn hắn đều là Chân Võ Cảnh, ở trong mắt rất nhiều phàm nhân chính là tồn tại như thần, nhưng hiện tại bọn hắn đều như những người phàm tục, khó tránh khỏi sợ chết.
Từng khỏa đầu lâu bị Thanh Long đồ ma đao của Trầm Tường chém xuống, mỗi khi thấy Trầm Tường giơ tay chém xuống, thân thủ chia lìa, huyết dịch tuôn ra, những đệ tử còn sống kia đều sẽ trái tim co giật, sợ hãi tràn ngập toàn thân...
Bầu trời hôn ám, rừng rậm âm u khủng bố, thi thể đầy đất, đại đao nhỏ máu, phảng phất giống như pháp trường Địa ngục, Trầm Tường thở dài một tiếng, thả ra một đoàn hỏa diễm, sau khi đốt cháy những thi thể kia đi, liền vội vã rời khỏi, tìm một chỗ luyện hóa chân khí hắn hấp thu.
Chương 288 - Cửu Chuyển Long Thần quyết
Một lần thôn phệ chân khí nhiều người như vậy, hơn nữa trong đó còn có hai Chân Võ Cảnh ngũ đoạn, đây cũng là từ trước tới nay Trầm Tường thôn phệ nhiều nhất, lúc này thân thể của hắn đều là chân khí bạo ngược, hắn là dùng thần thức khổng lồ kia đi áp chế, hắn phải nhanh chóng luyện hóa đi, bằng không sẽ có nguy hiểm.
Trầm Tường bây giờ là Tiên Ma thân thể nhị đoạn, còn tu luyện Thần đạo, vì lẽ đó chỉnh thể thực lực mà nói là phi thường cường đại, bằng không vừa nãy Bạch U U sẽ ngăn cản Trầm Tường thôn phệ, may là hắn thôn phệ đều là người chính đạo, tuy rằng chân khí bạo ngược, nhưng so với đệ tử Ma môn mà nói xem như rất ôn hòa.
- Ngươi muốn tu luyện Thần đạo, thì đừng dùng Thái Cực Hàng Long Công tu luyện thần thức, dùng Cửu Chuyển Long Thần quyết đi!
Long Tuyết Di nói:
- Bây giờ chân khí trong cơ thể ngươi không ít, có thể dùng một bộ phận để tu luyện thần thức.
Trầm Tường trốn ở trong một hốc cây đại thụ, đang vận chuyển Thái Cực Hàng Long Công để luyện hóa chân khí hắn thôn phệ, nghe Long Tuyết Di nói, hắn vội vàng hỏi:
- Cửu Chuyển Long Thần quyết kia lợi hại hay không?
- Phí lời, đương nhiên là lợi hại! Chỉ có Hoàng Long bộ tộc chúng ta mới biết tu luyện! Diệt Long Thần Vũ có rất nhiều, nhưng mạnh nhất chỉ có mười loại, Thái Cực Hàng Long Công của ngươi chính là một loại, mà Cửu Chuyển Long Thần quyết chính là chủ công pháp của Long hoàng tộc chúng ta, bọn ta đều là dùng nó tu luyện Thần đạo!
Long Tuyết Di thấy có người hoài nghi công pháp của Hoàng Long bộ tộc nàng, nhất thời ngạo nghễ nói.
Trong lòng Trầm Tường vui vẻ, nói:
- Ngươi tiểu nha đầu này, tại sao không sớm truyền cho ta một chút?
- Thí, ngươi cho rằng Cửu Chuyển Long Thần quyết này có thể tùy tùy tiện tiện truyền cho ngươi sao, ta là cân nhắc rất lâu mới quyết định truyền nội dung đầu tiên cho ngươi, bất quá này đủ để cho ngươi tu luyện tới Niết Bàn Cảnh.
Long Tuyết Di dịu dàng nói, cùng Trầm Tường chung sống một quãng thời gian, tuy rằng thường xuyên đấu võ mồm cùng Trầm Tường, nhưng nàng biết Trầm Tường làm người, hơn nữa nàng cũng có chút không muốn xa rời Trầm Tường.
- Ta truyền Cửu Chuyển Long Thần quyết cho ngươi, là vi phạm tộc quy Hoàng Long bộ tộc, bị biết thì ta phiền toái.
Long Tuyết Di dặn dò:
- Cho nên ngươi tuyệt đối đừng để những Chân Long khác biết.
- Yên tâm đi, cái này ta hiểu!
Trầm Tường chăm chú nói:
- Nếu như ngươi bởi vì việc này mà bị trách phạt, ta nhất định sẽ không để cho những Chân Long kia thực hiện được.
- Hừ! Ngươi quá xem thường Hoàng Long bộ tộc chúng ta, tuy rằng ngươi tu luyện Diệt Long Thần Vũ lợi hại, nhưng cường giả Long tộc cũng không phải là ăn chay.
Long Tuyết Di ngoài miệng nói như thế, nhưng trong lòng vẫn là rất ngọt ngào, cảm giác được người quan tâm làm cho nàng cảm thấy rất ấm áp.
Ngay sau đó, não hải của Trầm Tường xuất hiện rất nhiều nội dung, nội dung của Cửu Chuyển Long Thần quyết này nhiều vô cùng, chỉ là đệ nhất chuyển cũng nhiều đếm mấy vạn chữ, may mắn là thần thức truyền công, bằng không hắn còn không biết phải đọc thuộc tới khi nào.
Long Thần, chỉ chính là Long tu luyện Thần đạo, cuối cùng trở thành cường đại, là một môn công pháp tu luyện Thần đạo cao thâm, trong thiên hạ chỉ sợ cũng chỉ có Long mới có thể khai sáng ra loại công pháp cường đại hơn nữa huyền ảo này.
Trầm Tường rất nhanh liền thông hiểu đạo lí, trực tiếp dựa theo tâm pháp vận chuyển chân khí trong cơ thể, lượng lớn chân khí tuần hoàn lưu động ở trong cơ thể hắn, giội rửa kinh mạch, xương cốt cùng bắp thịt, để thân thể cường đại, đồng thời còn có thể sản sinh chân khí cùng lực lượng tinh thần tinh khiết, chân khí tiến vào đan điền của hắn, tinh thần tiến vào ý thức hải.
Đồng thời vận chuyển Cửu Chuyển Long Thần quyết cùng Thái Cực Hàng Long Công cũng không xung đột, cho nên lúc hắn luyện hóa tạp chất những chân khí kia rất nhanh chóng, điều này làm cho hắn có một cảm giác như bay bổng, đặc biệt là nhìn thấy Thần hồn trong thức hải lớn lên, để trong lòng hắn mừng thầm không ngớt.
Trầm Tường âm thầm quyết định, chờ hắn luyện hóa xong cỗ chân khí này, liền cho Long Tuyết Di một ít Chân Nguyên đan, dù sao nàng hy sinh lớn như vậy, vi phạm tộc quy truyền thụ Cửu Chuyển Long Thần quyết cho hắn.
Mười ngày trôi qua, trong cơ thể Trầm Tường sáng lên 250 hạt chân nguyên, phải biết hắn sáng lên càng nhiều hạt chân nguyên, đến cuối cùng lại càng khó tăng lên, cần áp súc càng nhiều chân khí mới có thể thắp sáng những hạt chân nguyên kia, điều này cũng làm cho chân khí của hắn cực kỳ nồng hậu.
Hắn thôn phệ mười người, sau khi luyện hóa những tạp chất trong chân khí kia, chân khí còn lại hoàn toàn tinh khiết, sau khi hòa vào, hắn liên tục đột phá, bước vào Chân Võ Cảnh tầng năm.
- Ngươi tiểu tử này, tốt nhất đừng mê luyến loại cảm giác nhanh chóng tăng lên này!
Tô Mị Dao hừ nói.
- Không sai, nếu như tiếp tục như vậy, căn cơ của ngươi sẽ bất ổn, sau này đối với ngươi sẽ có ảnh hưởng rất lớn.
Bạch U U nói.
Trầm Tường gật đầu, lúc tu luyện phải vững vàng tăng lên, cần để cho một ít chân khí trải qua lắng đọng, nhiều lần sử dụng mới có thể vững chắc căn cơ, bằng không sau này chân khí của hắn sẽ mỏng manh cùng yếu kém.
Trên người hắn tràn ra rất nhiều vết bẩn, sau khi hắn khẩn trương cọ rửa, liền cho Long Tuyết Di năm trăm hạt Chân Nguyên đan, này làm cho Long Tuyết Di cười duyên liên tục.
- Nếu như tái ngộ lại Hắc Giáp Kình Ngạc kia, Lão tử tuyệt đối sẽ không chật vật như vậy!
Trầm Tường tay cầm Thanh Long đồ ma đao, trong lòng hào khí đại sinh, hận không thể đi tìm một con Hắc Giáp Kình Ngạc thử tay, bất quá hắn có chuyện càng thêm trọng yếu phải làm, hắn tu luyện mấy ngày lại làm trễ nãi một ít thời gian.
Hắn phải đến tìm đệ tử Chân Vũ môn, Liên Hoa đảo cùng Đan Hương Đào Nguyên, nói âm mưu của ma đạo cho bọn họ biết, đồng thời để bọn hắn cùng mọi người tập hợp lại cùng nhau, đối phó đệ tử Ma môn.
Trầm Tường nhìn bốn phía một chút, đi chung quanh một vòng, rất nhanh liền tìm được đường tới điểm mai phục kế tiếp, hắn lập tức chạy như bay, hắn tu luyện năm ngày, năm ngày này có thể phát sinh rất nhiều chuyện.
Hắn chạy một chút, đã nhìn thấy mặt đất cùng trên một ít cây khô có rất nhiều vết tích.
- Là những Hắc Lang kia! Hơn nữa còn có vết chân nhân loại.
Trầm Tường nhìn dưới mặt đất, hắn suy đoán có người bị Hắc Lang công kích, thời điểm đánh không lại mới chạy trốn, mà những Hắc Lang kia cũng đuổi sát không buông.
Nhìn vết chân dưới mặt đất, mặt Trầm Tường liền biến sắc:
- Vết chân Hắc Lang này hình như lớn hơn một ít, hơn nữa còn có nhiều như vậy đồng thời truy đuổi, chẳng lẽ nói không có người thao túng, mà là những Ma Thú kia!
Ma Thú chân chính so với những khôi lỗi bị người thao túng kia còn lợi hại hơn nhiều.
Trầm Tường lập tức theo vết chân truy đuổi, nơi này cách cái điểm mai phục không xa, trước đó hắn cùng Hắc Giáp Kình Ngạc chiến đấu lại bùng nổ ra động tĩnh lớn như vậy, khẳng định đã kinh động đệ tử Ma môn ở những điểm mai phục phụ cận kia, hắn cho rằng điểm mai phục kế có tiếp khả năng không có đệ tử Ma môn.
Theo những vết chân kia đuổi xuống, trong lòng Trầm Tường âm thầm kinh ngạc, rất nhiều đại thụ phía trước đều có một ít vết trảo, còn có mấy cây đại thụ bị cắn đứt, hắn đoán những người kia bị đuổi giết trốn ở trên cây, nhưng Hắc Lang này nhanh chóng cắn đứt đại thụ.
- Khôi lỗi nhiều lắm chỉ là mười mấy con đồng thời công kích, hơn nữa không có hung ác như vậy, nhưng Ma Thú chân chính này kinh khủng như vậy, số lượng lại nhiều như thế!
Trầm Tường âm thầm lo lắng, lúc này đi tới địa phương quỷ quái đây, đương nhiên là nhiều người tụ hợp là tốt nhất, hắn không hy vọng thấy đệ tử môn phái chính đạo chết đi, có thể cứu hắn nhất định phải cứu.
Hắn tăng nhanh bước tiến, rất nhanh liền thấy mặt đất có vết máu, đây là máu đen, chỉ có những Ma Thú kia mới có loại huyết này, không giống như máu người, máu người rất nhanh sẽ khô héo, nhưng máu của những Ma Thú này lại sền sệt sền sệt trên mặt đất.
- Sư đệ, cẩn trọng!
Một tiếng quát nữ tử truyền đến, sau đó liền bùng nổ ra tiếng vang của một trận chiến đấu, Trầm Tường lập tức biến mất ở tại chỗ, dùng tốc độ nhanh nhất đuổi tới.
Chương 289 - Hồng Lang
Này vốn là một trong rừng rậm, nhưng phía trước lại là một mảnh đất rất trống trải, ở nơi này còn có thể thấy rất nhiều rễ cây, chỉ bất quá không thấy đại thụ.
Trầm Tường thấy rất nhiều chó sói màu đỏ đang gặm nuốt một ít cây cối, bao vây bốn người vào giữa.
Những Hồng Lang này to như một con trâu trưởng thành vậy, hơn nữa ở mi tâm có một mũi kiếm màu đen, hai hàm răng to lớn sắc bén màu đỏ lộ ở bên ngoài miệng, nhìn thấy vô cùng đáng sợ, thân thể những con chó sói này giống như bị huyết ngâm qua, tản ra một mùi hôi thối, từng cỗ từng cỗ ma khí thô bạo kia so với trước đó Trầm Tường gặp phải Hắc Lang còn muốn nồng nặc hơn.
- Là đệ tử Chân Vũ môn, một nữ ba nam!
Trầm Tường thì thào nói, ba nam nhân lớn lên mười phần tuấn tú, nữ cũng dung mạo mỹ lệ, chỉ bất quá bọn hắn đều phi thường tiều tụy, trên người tràn đầy màu đen, trong đó còn có một nam tử trường kiếm bị gảy một đoạn.
Trước đó hắn cứu người của Thú Vũ môn cùng Ngạo Kiếm tông, đã bị những người kia giết ngược lại, hiện tại hắn đang suy nghĩ có nên cứu những người này hay không.
- Cứu bọn hắn đi! Ngược lại với ngươi mà nói cũng chỉ là dễ như ăn cháo, hơn nữa bây giờ thực lực của ngươi cũng không cần phải sợ bọn hắn, nếu như bọn họ muốn ra tay với ngươi, như vậy ngươi cũng đừng khách khí!
Tô Mị Dao nói.
Trầm Tường khẽ thở dài một tiếng, lấy Thanh Long đồ ma đao ra, bay vút qua, đáp xuống trước mặt bốn người này.
- Trầm Tường!
Bốn tên đệ tử Chân Vũ môn nhất thời kinh hô lên, lùi về sau hai bước, khắp khuôn mặt là sợ hãi.
Trầm Tường nhìn bọn họ mỉm cười nói:
- Đừng lo, ta không phải tới giết các ngươi.
Đệ tử Chân Vũ môn không hề giống đệ tử của Thú Vũ môn cùng Ngạo Kiếm tông, Trầm Tường từ ánh mắt của bọn hắn liền có thể nhìn ra bốn người này không phải cái loại hận không thể giết chết hắn kia.
Làm Trầm Tường không ngờ tới chính là, bốn người này mạnh nhất chỉ có nữ tử kia, là Chân Võ Cảnh tam đoạn, còn lại đều là Chân Võ Cảnh một đoạn, khó trách bọn hắn sẽ bị truy sát tới đây, có thể chạy xa như thế cũng xem như không tệ.
- Lẽ nào Chân Vũ môn các ngươi không có Chân Võ Cảnh ngũ đoạn sao?
Trầm Tường cau mày hỏi, tuy rằng hắn giết không ít đệ tử Chân Vũ môn, nhưng Chân Vũ môn không chỉ một chút thực lực như vậy.
- Có, chỉ bất quá... chỉ bất quá chưởng giáo cảm thấy chúng ta khá là vô dụng, cho nên mới để cho bọn ta tới.
Nữ tử kia vô cùng oan ức nói, trên mặt tiều tụy mỹ lệ cũng tràn đầy phẫn nộ cùng bất đắc dĩ.
Ba nam tử kia cũng giống như vậy.
Đúng lúc này, đám Hồng Lang kia lao tới, Trầm Tường đột nhiên xoay người một cái, quay về những Hồng Lang kia chính là một đao, chỉ thấy mấy đạo đao mang màu xanh từ mũi đao tuôn trào ra, giống như tia Thanh Lôi hóa thành cự đao, mạnh mẽ đập rơi trên mặt đất, giết chết một mảnh lớn Hồng Lang.
Những Hồng Lang này tuy rằng lợi hại, nhưng đối mặt Trầm Tường cầm Thanh Long đồ ma đao trong tay, giống như là chuyện vặt vậy, bị Trầm Tường một đao liền chém giết hơn trăm.
- Ta đếm ba tiếng, các ngươi tận lực nhảy lên cao, rời khỏi mặt đất!
Trầm Tường vội vàng hô:
- Một... Hai... Ba... lên.
Tuy bốn đệ tử Chân Vũ môn kia không biết Trầm Tường muốn làm gì, nhưng vẫn nhảy lên, Trầm Tường cũng theo bọn họ nhảy lên, Hồng Lang ở bốn phía cùng nhau lao tới.
Trầm Tường nhảy lên đến không trung, bàn tay của hắn nhất thời tràn ra thanh mang chấn động đẹp mắt, hắn bạo hống một tiếng, quay về mặt đất mạnh mẽ đập xuống một chưởng, một bàn tay màu xanh to lớn xuất hiện, chân khí hừng hực giống như cuồng phong quét về bốn phương tám hướng, bàn tay khổng lồ do Thanh Long chân khí cường hãn hùng hậu hóa thành, đột nhiên đập rơi trên mặt đất.
Ầm một tiếng nổ vang, chấn động màng nhĩ, âm thanh trở lại tứ phương, phía dưới phát sinh từng tiếng sói tru thê lương, mặt đất xuất hiện rất nhiều khe nứt, chấn động mãnh liệt làm cho một mảnh lớn rừng rậm trong nháy mắt đổ nát, mặt đất giống như sóng triều lăn lộn, thanh thế hùng vĩ, kinh tâm động phách, để bốn đệ tử Chân Vũ môn kia nhìn mà hãi hùng khiếp vía, khó có thể tin.
Thời điểm từ không trung rơi xuống, bọn họ là ở trên một gò đất vừa mới hình thành, mà những Hồng Lang kia phần lớn đều bị bùn đất cuồn cuộn che giấu.
- Đa tạ cứu giúp!
Nữ tử kia hít vào một hơi, liền ôm quyền, cảm kích nói cảm tạ, trong ánh mắt tràn đầy tôn kính.
Ba nam tử kia cũng dồn dập luân phiên nói cám ơn, một mặt sùng bái mà nhìn về phía Trầm Tường, Trầm Tường cùng lứa với bọn hắn, thậm chí nhỏ hơn bọn hắn một ít, nhưng thực lực cường đại như vậy, một chưởng liền tiêu diệt đàn Hồng Lang mà suýt chút nữa làm bọn hắn chết, cường giả thực lực như vậy, rất đáng giá bọn họ tôn kính, tuy rằng Trầm Tường cùng Chân Vũ môn có cừu oán, nhưng Trầm Tường chẳng những không có giết bọn hắn, còn cứu bọn họ, loại hành hiệp trượng nghĩa này làm bọn hắn sinh không nổi cừu hận, huống chi Trầm Tường cùng bọn hắn vốn là không có cừu hận trực tiếp.
- Trước tiên rời khỏi nơi này!
Trầm Tường cười cười, nói xong đi ở phía trước.
Trầm Tường vừa đi vừa nói, nói âm mưu của môn phái ma đạo cho bọn họ, điều này làm cho bọn họ kinh hãi không ngớt, bọn họ cũng tin tưởng Trầm Tường, lúc này Trầm Tường biết được bọn họ đều là người ở bên trong môn phái không có địa vị gì, tuy đều là Chân Võ Cảnh tuổi trẻ, chỉ bất quá chưởng giáo Chân Vũ môn lo lắng sẽ chết đi một ít đệ tử có tiềm lực, cho nên mới chọn lựa bốn người bọn họ.
- Các ngươi không cần lo lắng, chỉ cần chúng ta đoàn kết lại, cuối cùng nhất định có thể còn sống đi ra ngoài.
Trầm Tường an ủi bọn hắn, bởi vì trên mặt bọn hắn đều là tràn đầy một loại bi sắc, bọn họ biết mình ở trong này là yếu nhất, mà đội hình môn phái khác đều phi thường cường đại, Thần Binh Thiên quốc cùng Băng Phong cốc đều phái ra đệ tử mạnh nhất, Tiết Tiên Tiên cùng Lãnh U Lan là nữ tử thiên tư trác việt, Thái Vũ môn cũng có mười người, thực lực Trầm Tường thì không cần nghi vấn.
- Cảm tạ ngươi, Trầm Tường!
Nữ tử kia nhẹ giọng nói.
- Trầm Tường, không nghĩ tới ngươi làm người tốt như vậy, không hề giống một ít trưởng lão trong môn phái nói, là một đại ma đầu tội ác tày trời.
Một thanh niên cười nói.
- Người không phạm ta, ta không phạm người! Liêu Thiếu Vân của Chân Vũ môn chính là trước tiên động tay đối với ta, xém chút nữa giết chết ta, những người khác cũng là bởi vì muốn giải thưởng kia mới động thủ với ta, bằng không bọn hắn sẽ không chết.
Trầm Tường nói.
- Này đều do người quá tham lam, quá tự đại, bằng không cũng sẽ không nháo ra được nhiều chuyện như vậy.
Một nam tử nói.
- Không nói những chuyện này, các ngươi trở lại Chân Vũ môn tốt nhất đừng nói lên chuyện ta cứu các ngươi, tốt nhất đối với người nào cũng không nói, bằng không chưởng giáo của các ngươi hoặc là Liêu Thiếu Vân sẽ càng thêm cừu thị các ngươi.
Trầm Tường cười nói.
- Không, ta muốn nói! Chỉ cần ta có thể còn sống rời khỏi nơi này, ta liền thoát ly Chân Vũ Môn, bởi vì bọn hắn không coi chúng ta là người.
Nữ tử kia hừ lạnh một tiếng, loại tính cách này cũng làm cho Trầm Tường khá là thưởng thức.
Ba nam tử kia cũng dồn dập phụ họa, Chân Vũ môn để bọn họ tới chịu chết, liền làm trong lòng bọn hắn ôm hận.
Trầm Tường sáng mắt lên, cười nói:
- Các ngươi rời khỏi Chân Vũ môn, nếu không có địa phương đi, có thể tới Thái Vũ môn tìm ta.
Chương 290 - Vệ Hồng Đao
Trầm Tường là lôi kéo nhân tài, bốn đệ tử Chân Vũ môn cũng có thể nhìn thấy, chỉ là bọn hắn cho rằng Trầm Tường là để bọn hắn đi Thái Vũ môn, này ở bên trong Thần Vũ đại lục là không được, bởi vì một khi bái vào một môn phái, liền khó có thể gia nhập một môn phái khác, mặc dù thoát ly, nhưng những môn phái khác cũng không thu.
Trầm Tường đem con đường nói cho bọn họ, bởi vì thời điểm tiến đến, Trầm Tường lưu lại rất nhiều ký hiệu dọc theo đường, chỉ cần tìm tới những kia ký hiệu, chiếu những ký hiệu kia đo tới, rất nhanh sẽ có thể đi đến phía ngoài nhất, sẽ hội hợp được cùng đệ tử môn phái khác.
Trầm Tường ở trong này còn có chuyện muốn làm, hiện tại chỉ thiếu đệ tử Liên Hoa đảo cùng Đan Hương Đào Nguyên là không có tìm được.
Đan Hương Đào Nguyên cùng Thái Vũ môn quan hệ rất tốt, Trầm Tường không lo lắng bị bọn họ công kích, còn Liên Hoa đảo, Trầm Tường vẫn chưa có tiếp xúc qua, mặc dù Liên Hoa đảo ở cạnh biển, nhưng cũng trông coi một mảnh lớn lục địa, cũng là một thế lực thực lực khá là mạnh mẽ.
Sau khi đệ tử Chân Vũ môn đi, Trầm Tường tiếp tục đi tới, hắn biết những điểm phục kích kia, nhìn xem có thể tìm tới đệ tử Đan Hương Đào Nguyên cùng Liên Hoa đảo hay không.
Tiến vào trong rừng rậm hôn ám âm u, Trầm Tường có chút lành lạnh, lệ khí trong này rất nặng, kèm theo một trận mùi hôi thúi, vô cùng buồn nôn.
Trong rừng rậm hắc ám, đột nhiên nhấp nhoáng một trận hồng mang, lưng Trầm Tường mát lạnh, vội vàng lắc mình, nhảy lên đến không trung, chỉ thấy vị trí hắn vừa đứng kia, bị một đạo hào quang màu đỏ ngầu chém ra một cái khe sâu, nếu như khảm ở trên người hắn, hậu quả khó mà lường được.
Vừa nãy một kích kia, bất kể là tốc độ hay là lực đạo đều phi thường cường hãn, trọng yếu nhất là loại bản lĩnh ẩn nấp này phi thường cao cường, nếu như không phải Trầm Tường thân kinh bách chiến, có thể ở trong nháy mắt phản ứng lại, hắn sợ là sớm đã bị chém chết.
- Ha ha…
Trầm Tường bên trong kinh ngạc đột nhiên nghe thấy được một tiếng cười chói tai, nghe được khiến người ta sởn cả tóc gáy.
Sau khi Trầm Tường hạ xuống mặt đất, lập tức lấy ra Thanh Long đồ ma đao, lúc này lại là một trận hào quang đỏ ngàu lấp loé mà đến, hắn sớm có chuẩn bị múa đao chặn lại, dùng thân đao to lớn chặn công kích kia.
Đó là một thanh đao rất dài, toàn bộ thân đao đều là màu đỏ như máu, lập loè hồng quang như huyết, mà cầm đao càng làm cho Trầm Tường kinh ngạc, đó là một thanh niên nam tử, tóc màu đỏ như máu, con mắt cũng là màu đỏ như máu, xem ra vô cùng yêu dị đáng sợ.
Thanh niên này đột nhiên há miệng ra, chỉ thấy một đầu lưỡi cực dài duỗi ra, đầu lưỡi màu đỏ này liếm thanh trường đao tỏa huyết quang, có vẻ càng thêm quỷ dị.
Trầm Tường lùi lại mấy bước, nói một cách lạnh lùng:
- Ngươi là ai?
Hắn xác định người này nhất định là đệ tử Ma môn, hơn nữa thực lực rất mạnh.
- Chà chà...
Nam tử tóc đỏ lắc đầu cười gằn:
- Ngươi là Trầm Tường, đệ nhất cường giả trẻ tuổi Thái Vũ môn, thanh danh lan xa, không nghĩ tới lại vô tri như thế, ngươi thật sự không biết ta là ai?
Trầm Tường hừ một tiếng, nói:
- Không biết, nhưng ngươi nhất định là đệ tử môn phái ma đạo.
- Đã như vậy, ta sẽ nói cho ngươi biết, cho ngươi chết rõ ràng, bất quá xem ra tiếng tăm của ta vẫn không đủ lớn, ngươi dĩ nhiên không biết ta!
Nam tử tóc đỏ này đột nhiên phủ thêm một cái hồng bào, ngạo nghễ nói:
- Ta là Huyết Luyện tông Vệ Hồng Đao.
Trầm Tường hơi nhướng mày, Huyết Luyện tông là môn phái khá mạnh bên trong năm đại Ma môn, mà Vệ Hồng Đao này hắn cũng hơi có nghe thấy, cũng giống như hắn, đều là tuổi còn trẻ, liền nắm giữ thực lực phi thường cường hãn, cùng với thiên phú kinh người.
Bất quá so tiếng tăm mà nói, Vệ Hồng Đao kém xa Trầm Tường, hơn nữa Vệ Hồng Đao là một ma đầu chân chính, chuyên môn tàn sát bình dân, thiêu giết cướp giật, không chuyện ác nào không làm.
- Ngươi là đi tìm cái chết sao?
Tròng mắt Trầm Tường hơi híp, giết chết loại ma đầu này, có thể làm cho tâm cảnh của hắn đạt được thăng hoa, có thể làm cho hắn không cố kỵ chút nào ra tay, hắn là vừa bước vào Chân Võ Cảnh ngũ đoạn, đang lo không có cơ hội luyện tập.
Môn phái Ma đạo có thể làm ra một đệ tử có tiềm lực như thế, điều này làm cho Trầm Tường có chút bất ngờ, phải biết trong môn phái ma đạo Chân Võ Cảnh cũng không nhiều, so với môn phái chính đạo càng ít, đệ tử ưu tú thì càng thêm ít.
- Hừ, quả nhiên là gia hỏa to mồm khoác lác, đừng tưởng rằng ngươi có chút tiếng tăm, liền không coi ai ra gì! Ngươi không phải là vận may tốt, có cơ hội làm ra vài chuyện đại sự thôi sao? Ta cho ngươi biết, đừng nói là loại cấp bậc như ngươi, cho dù là Chân Võ Cảnh chín đoạn, cũng bị ta giết chết.
Vệ Hồng Đao cả giận nói, đang khi nói chuyện, mãnh liệt huy một đao, tốc độ cực nhanh, giống như một tia chớp màu đỏ đột nhiên đánh về phía Trầm Tường.
Dưới tình huống có phòng bị, loại tốc độ này đối với Trầm Tường mà nói vẫn là rất dễ dàng ứng phó, hơn nữa hắn vẫn cảnh giác, thời điểm Vệ Hồng Đao kia công kích, hắn cũng đồng thời phất Thanh Long đồ ma đao lên, thanh mang lóe lên, liền cùng thanh trường đao màu đỏ này đụng vào, bắn ra đạo đạo sóng khí, nổi lên sóng trùng kích ầm ầm, làm cho cây cối chung quanh bọn hắn trong nháy mắt hóa thành tan nát.
Lúc nói chuyện, tùy ý một đao, liền kinh khủng như vậy, xem ra thực lực hai người đều là tương đương.
Huyết Luyện tông là một môn phái ma đạo vừa nghe đã khiến người ta sợ mất mật, bởi vì Huyết Luyện đại ma công của môn phái này, chính là lấy huyết dịch làm căn bản tu luyện, lúc bọn họ tu luyện, cần đại lượng huyết dịch, tất cả các tinh thạch mà bọn hắn dùng để tu luyện, đều đã được ngâm ở trong máu, phương thức tu luyện phi thường buồn nôn.
Khiến người ta không cách nào khoan dung chính là, máu mà bọn họ tu luyện đều là thông qua giết người thu hoạch, vì nhanh chóng đạt được lượng lớn huyết dịch, mục tiêu của bọn họ đều là những phàm nhân không hề sức mạnh kia, cái này cũng là nguyên nhân làm người trong môn phái chính đạo không thể để cho môn phái ma đạo trưởng thành, bằng không đại đa số phàm nhân trên Thần Vũ đại lục sẽ trở thành công cụ cho những ma đạo này tu luyện.
Chân Vệ Hồng Đao nhúc nhích một chút, vững vàng đứng trên mặt đất, trên mặt mang theo hồng quang kia ngưng trọng nói không ra lời, vừa nãy cùng Trầm Tường chỉ là qua một chiêu, hắn liền có thể nhìn ra thực lực của Trầm Tường, Trầm Tường so với trong truyền thuyết còn cường đại hơn rất nhiều, nghe đồn Trầm Tường chỉ là Chân Võ Cảnh nhị đoạn, dựa vào võ học thần bí cùng một bảo đao lợi hại, mới nắm giữ thực lực vượt qua bản thân rất nhiều lần, có thể chống đỡ Chân Võ Cảnh ngũ đoạn.
Đương nhiên, Trầm Tường còn có một thân phận khác, Vệ Hồng Đao cũng không quên, là một Luyện đan sư, đan dược đương nhiên sẽ không thiếu, vì lẽ đó chân khí sẽ càng thêm nồng nặc, tốc độ thực lực tăng lên cũng sẽ không chậm.
Lúc này Trầm Tường một mặt ung dung, mặc dù Vệ Hồng Đao trước mắt này là Chân Võ Cảnh ngũ đoạn, nhưng chân khí trong cơ thể vô cùng bạo ngược, không đủ hùng hậu, lực bộc phát tuy rằng rất mạnh, nhưng không thể kéo dài.
Sau khi hai người đối kích một đao, trầm mặc chốc lát, lần thứ hai ra tay, lần này là Trầm Tường ra tay trước tiên, chỉ là hắn vừa ra tay, Vệ Hồng Đao kia liền lập tức đánh trả.
Thanh Long đồ ma đao trong nháy mắt bùng lên, thanh mang đại chấn, khí thế cực kỳ hung mãnh, một đao bổ tới, phảng phất giống như khai thiên tích địa, thân đao nặng đến triệu cân, giống như sấm sét phách qua, dâng lên khí thế như lôi đình.
Xuất đao lao tới, như gió cuốn mây tan, hắc vân trên bầu trời cuồn cuộn, cuồng phong gào thét, một đao kinh thiên động địa này, làm cho Vệ Hồng Đao cực kỳ kinh ngạc, hắn đột nhiên cảm giác mình đánh trả đối thủ sai trầm trọng.
Bình luận facebook