• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Đan thần chí tôn

  • Chương 276-280

Chương 276 - Một người một ngựa

Đệ tử Băng Phong cốc là giao cho Liễu Mộng Nhi dẫn dắt, quan hệ giữa Băng Phong cốc cùng Thần Binh Thiên quốc các đại chưởng giáo đều biết một chút, từ xưa tới nay đều rất tốt, cho nên bọn hắn cũng không cảm thấy kỳ quái.

- Các vị, các ngươi đều không muốn bại bởi ma đạo đúng không? Bằng không mỗi môn phái chúng ta phải cho bọn hắn một ít tài nguyên, nếu như ma đạo lớn mạnh lên, uy hiếp đối với chúng ta, không cần ta nói các vị đều rõ ràng!

Cổ Đông Thần cao giọng nói:

- Thực lực củaTrầm Tường là mọi người rõ như ban ngày, sở dĩ hắn kết thù cùng một ít đệ tử môn phái khác, này đều không phải hắn mong muốn, tất cả đều là bị bức ép, điểm ấy các ngươi so với ta rõ ràng.

- Nói chung hắn không thể cùng chúng ta sống chung một chỗ, lần trước hắn ở Sương Kiếm thành tiêu diệt một trăm đệ tử Ma Dương tông, đây chính là có hai Chân Võ Cảnh ngũ đoạn, tam đoạn nhị đoạn một đoạn tổng cộng hơn mười tên, Ma Dương tông hận hắn thấu xương, hắn ở cùng với chúng ta chỉ có thể liên lụy.

Ngạo Kiếm tông chưởng giáo lạnh giọng nói.

Tuy rằng nói như vậy, nhưng này lại làm cho rất nhiều đệ tử đến đây không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh, quả nhiên là nhân vật nổi tiếng, một người liền tiêu diệt nhiều như vậy!

Lãnh U Lan có chút khó chịu, bởi vì nàng cũng có phần.

- Tiên Tiên, ta lúc đó là diệt sát một Chân Võ Cảnh ngũ đoạn, gia hoả Ngạo Kiếm tông này lại không nói tới ta.

Lãnh U Lan cong miệng nói, nàng cùng Tiên Tiên đã sớm cùng nhau tiến hành đặc huấn, lúc này đã hoà mình, tuy rằng tính cách hai người khác nhau, nhưng giống như hận gặp nhau muộn vậy, vô cùng đầu cơ.

- Ta nói trước, sau khi tiến vào Nam Hoang, chỉ cần ai dám động Trầm Tường, cũng đừng trách ta không khách khí! Nếu như để ta biết, hừ hừ, ta sẽ không tiếc tất cả, mang toàn bộ Trưởng lão viện tiêu diệt môn phái đó!

Âm thanh của Cổ Đông Thần lạnh lẽo âm trầm mang theo một cỗ sát khí, làm rất nhiều người trong lòng rùng mình.

Hiện tại Trầm Tường bị treo giải thưởng 15 triệu tinh thạch, Cổ Đông Thần cũng lo lắng sẽ có một ít đệ tử môn phái khác ở bên trong động thủ với Trầm Tường, hắn chỉ cần cảnh cáo một phen, hơn nữa hắn cũng không nói suông, nếu như Trầm Tường ở bên trong thật sự bị đệ tử môn phái chính đạo công kích, hắn tuyệt đối sẽ tiêu diệt môn phái này.

Một số người lập tức bỏ đi ý niệm động thủ với Trầm Tường, ở trong mắt bọn họ, Cổ Đông Thần là một nhân vật giống như sát thần, bởi vì thời điểm bên trong Huyền Vũ Huyền Cảnh, chưởng giáo Thú Vũ môn cùng nhiều Niết Bàn Cảnh vẫn lạc, bọn hắn đều cho rằng là Cổ Đông Thần làm ra, vì lẽ đó đều không nghi ngờ Cổ Đông Thần.

- Trầm Tường, ngươi đi vào Nam Hoang trước, cẩn trọng một ít!

Cổ Đông Thần nói.

- Vâng!

Trầm Tường đáp, chữ “vâng” vừa nói xong, hắn liền biến mất không thấy, tốc độ nhanh đến mức làm một ít chưởng giáo cũng âm thầm sợ hãi than, bọn hắn đều nhìn về phía một mảnh rừng rậm bên dưới, chỉ thấy một cái bóng đang lướt đi như bay, Trầm Tường thi triển khinh công tuyệt đỉnh, dẫm đạp lá cây, chạy như điên.

Những đệ tử kia thấy Trầm Tường “ Xoạt “ lập tức đi đến xa xa, trong lòng đều bị khiếp sợ, đều đang bí ẩn so sánh Trầm Tường cùng mình, liền thấy mình và Trầm Tường có chênh lệch rất lớn, hiện tại mặc dù Cổ Đông Thần không lên tiếng, cũng sẽ không có người ngốc đến mức đi công kích Trầm Tường, đây quả thực là muốn chết, Trầm Tường không công kích bọn hắn là tốt lắm rồi.

Liễu Mộng Nhi cùng Hương Hoa Nguyệt đều ngưng mi nhìn bóng lưng Trầm Tường biến mất, các nàng vốn đều muốn căn dặn Trầm Tường một phen, nhưng bởi vì trường hợp không cho phép, không thể nói chuyện cùng Trầm Tường, thời điểm các nàng muốn dùng thần thức, Trầm Tường đã biến mất.

Lãnh U Lan cùng Tiết Tiên Tiên cũng cắn nhẹ môi, nhìn phương hướng Trầm Tường biến mất, các nàng dĩ nhiên muốn ở cùng Trầm Tường, bất quá các nàng đều bị sắp xếp xong xuôi, đều là chủ lực bên trong tiểu đội, là hạt nhân, các nàng biết không có thể quá ích kỷ, bằng không sẽ làm tiểu đội mình bị diệt.

- Chúng ta không thể một mình tác chiến, hẳn là mọi người liên hợp, đây là sinh tồn chiến, không phải liều mạng, mọi người hẳn là cũng biết đi!

Cổ Đông Thần nói, bây giờ cách kỳ hạn tiến vào Nam Hoang còn có một quãng thời gian, Cổ Đông Thần muốn thuyết phục môn phái khác, để bọn hắn liên hợp lại cùng nhau.

- Không thích hợp, đệ tử ma đạo đi vào trước, hình như bọn họ đối với nơi kia hết sức quen thuộc, địch tối ta sáng, chúng ta tụ tập nhiều người như vậy, bị bọc đánh thì phiền toái.

Liên Hoa đảo đảo chủ nói.

Liễu Mộng Nhi cũng gật đầu:

- Liên Hoa đảo chủ nói không sai, ta cảm thấy vẫn là dựa theo lúc các vị huấn luyện đi làm, phân tán ra, như vậy đệ tử ma đạo cũng phải phân tán chú ý đi đối phó.

Hương Hoa Nguyệt nói:

- Như vậy đi, để các đệ tử giữ liên lạc, lưu lại ký hiệu, mỗi một quãng thời gian hội hợp, hơn nữa khoảng cách không thể quá xa, có tình huống cũng có thể trợ giúp.

Thảo luận kéo dài, Trầm Tường đã bước vào Nam Hoang, sau khi tiến vào Nam Hoang, sẽ có một loại cảm giác là lạ, hơn nữa lối vào an toàn chỉ có một hẻm núi lớn, nếu muốn từ những nơi khác tiến vào, phải vượt qua cự sơn cao tới mấy ngàn trượng, ở trên những ngọn núi kia chẳng những có giá lạnh ngăn trở, còn sẽ có một ít độc vật có chứa kịch độc.

Nam Hoang rất lớn, hơn nữa còn có cự sơn thiên nhiên hình thành vây quanh chặt chẽ, bên trong càng là một mảnh âm u, có rất nhiều đại thụ cao lớn hình thù kỳ quái, xem ra vô cùng khủng bố.

Trầm Tường đi tới hẻm núi kia, liền nhìn thấy hai người mặc áo bào đen, sắc mặt âm u, khí tức tà dị, vừa nhìn liền biết là ma đầu lợi hại.

- Loại gia hoả này cũng xứng ma đầu tu luyện? Hẳn là xưng hô bọn họ là ác ma!

Bạch U U hừ lạnh nói, nàng cũng là tu luyện ma đạo, nhưng trên người nàng không có loại lệ khí này, tu vi của nàng không phải dựa vào giết người chất lên thành đống.

Sau khi Ma đạo cùng Chính đạo xác định ứng cử viên, đều sẽ giao cho đối phương một phần danh sách, để tránh khỏi đối phương trước đó sắp xếp rất nhiều người đi vào.

- Tiểu tử, ngươi là đệ tử của những môn phái chính đạo kia? Tên gọi là gì.

Một hắc bào nhân lạnh giọng hỏi.

- Trầm Tường!

Nghe được hai chữ này, hai hắc bào nhân kia không khỏi trợn mắt lên, quan sát tỉ mỉ Trầm Tường, khóe miệng cũng dần dần hiện lên một nụ cười âm trầm.

- Vào đi!

Một hắc bào nhân cười lạnh nói.

Trầm Tường chạy vội mà đi, tiến vào hẻm núi.

- Tiểu Thí Long, ngươi bây giờ chớ có biếng nhác!

Trầm Tường dùng thần thức nói.

- Yên tâm đi, ngươi chết ta sẽ không đồ ăn, tuy rằng ngươi có chút phôi đản, nhưng rất khó tìm được một gia hỏa ngốc như ngươi để sống nhờ.

Long Tuyết Di lười biếng nói.
Chương 277 - Con rối

Nam Hoang là nơi vô cùng hoang vu, tuy rằng có một ít núi rừng cùng sông suối, nhưng đều bị một mảnh hôn ám bao phủ, những dòng sông cùng cây cối kia nhìn qua đều là màu đen, khiến lòng người sợ hãi.

Trong này phi thường yên tĩnh, nhưng thỉnh thoảng sẽ truyền ra một tiếng hí khiến người ta sởn cả tóc gáy, người nhát gan đi vào, nhất định sẽ bị hù chết.

- Trầm Tường, ngươi có cảm giác đến Liên Minh Đông cùng Liên Hoa đảo đảo chủ có chút giống hay không?

Tô Mị Dao đột nhiên hỏi.

Nghe nàng nói, Trầm Tường cũng cảm thấy như vậy, hơn nữa hắn phát hiện thời điểm Liên Minh Đông tới, sắc mặt liền có chút không đúng.

- Liên Hoa đảo đảo chủ kia hình như cũng chú ý tới hắn!

Bạch U U nói.

Đang chạy vội, đột nhiên Trầm Tường dừng lại, Chu Vinh xác thực tra bối cảnh của Liên Minh Đông rất triệt để, nhưng hiện tại Tô Mị Dao nói lên chuyện này, làm hắn không thể không hoài nghi Liên Minh Đông có phải cùng Liên Hoa đảo đảo chủ có quan hệ hay không.

- Chẳng lẽ là nhi tử của Liên Hoa đảo chủ? Hoặc là con tư sinh, hoặc là bởi vì tư chất kém bị vứt bỏ?

Tô Mị Dao nói, nữ nhân đều là yêu thích thám thính những chuyện này như vậy.

- Không biết, chờ đi ra ngoài ta sẽ hỏi hắn.

Trầm Tường đi đến một khu rừng rậm, ở bên trong là rất dễ dàng bị mai phục, hiện tại Trầm Tường chính là muốn đi tìm đệ tử ma đạo diệt sát, cái này cũng là nhiệm vụ mà Cổ Đông Thần giao cho bọn họ hắn.

Xuyên qua rừng rậm, tất cả đều là bình tĩnh như vậy, chuyện nguy hiểm gì cũng không có phát sinh, Trầm Tường ở bên trong rừng rậm cũng thay đổi dung mạo của mình một thoáng, bây giờ hắn còn đang ở ngoại vi Nam Hoang, nơi này cũng không có nguy hiểm gì, nếu như trốn ở ngoại vi, chỉ cần phòng ngự tốt những đệ tử ma đạo kia là được.

- Ta luôn cảm thấy những gia hoả ma đạo kia có âm mưu gì, phí nhiều khí lực làm ra nhiều chuyện như vậy, nói không chắc bọn họ sẽ an bài mấy trăm người mai phục ở trong này.

Bạch U U nói.

Nàng vừa nói ra, Trầm Tường cũng cảm giác được bốn phía đột nhiên có động tĩnh, hắn thật giống như bị bao vây.

Trầm Tường đứng ở tại chỗ, ngắm nhìn bốn phía, vừa nãy hắn xác thực nghe được thanh âm rất yếu ớt, mà Long Tuyết Di cũng nói nàng cảm ứng được có người ở bốn phía.

- Mặt trên!

Long Tuyết Di la lên một tiếng, Trầm Tường ngẩng đầu nhìn một cái, chỉ thấy một tấm lưới lớn từ phía trên phủ xuống, Trầm Tường quay mặt lên trên đánh ra một chưởng, một cột lửa từ trong tay của hắn xì ra, đốt tấm lưới kia một mảng lớn.

Trầm Tường hừ lạnh một tiếng:

- Chút tài mọn!

Tuy rằng hắn nói như vậy, nhưng cũng thấy được tấm lưới kia không đơn giản, hẳn là Linh khí, bất quá gặp phải Thiên Dương chi hỏa của hắn, cũng chỉ có thể bị tàn phá.

Xoạt xoạt xoạt, bốn phía Trầm Tường đột nhiên xuất hiện trên mười người mặc hắc y, mang theo mặt nạ màu đen, trong tay của bọn hắn đều cầm một quỷ đầu đao, trên người tràn ra khí tức thô bạo, lệ khí rất nặng, giống như là vừa từ bên trong đống người chết đi ra.

Lập tức đã bị hắn gặp được mười đệ tử ma đạo, trong lòng Trầm Tường có chút vui vẻ, mục đích của hắn là tới nơi này giết người.

- Mười gia hỏa này rất quái lạ, ngươi cẩn trọng một ít, ta cảm giác trên người bọn họ đều có một loại sức mạnh quỷ dị, như là một loại thần thức kỳ quái, thật giống như bọn họ là bị người thao túng.

Long Tuyết Di dặn dò, âm thanh rất nghiêm túc.

Điều này làm cho Trầm Tường thầm giật mình, mười người này dĩ nhiên đều là bị túng, hiện tại hắn càng thêm kiên định ý nghĩ của mình, ma đạo nhất định có âm mưu gì đó.

Không cho hắn suy nghĩ nhiều, đã có năm người mang theo đao phi tới, mãnh liệt mà hung ác, trên quỷ đầu đao kia đều có một loại khí cương màu đen, thời điểm chém xuống, phát sinh một loại tiếng vang phá không, mặt đất vẽ ra từng đạo từng đạo vết sâu.

Đây là công kích rất cường đại, khi bon hắn vừa chém xuống, Trầm Tường lấy một thân pháp phi thường vi diệu, ở thời khắc đao bổ tới, nhảy lên đến không trung, hắn cũng là lòng vẫn còn sợ hãi, hắn phỏng chừng, cho dù là Chân Võ Cảnh sáu đoạn bị chém trúng, không chết cũng sẽ phế bỏ.

- Ma khí rất nặng, bọn họ đến cùng là tu luyện thế nào? Chỉ là giết người cũng có thể tu luyện ra loại ma khí này sao?

Âm thanh Bạch U U nghi hoặc mà ngưng trọng:

- Trầm Tường, cẩn thận một chút, Nam Hoang này khẳng định có bí mật gì đó.

Trầm Tường vừa nhảy đến không trung, thời điểm hạ xuống, năm người áo đen mới vừa rồi không có xuất kích đột nhiên nhảy lên, trong nháy mắt liền đến bên cạnh hắn, từ năm phương hướng chém hắn một đao, động tác của năm người kia đều là nhất trí, ngay cả uy lực sử dụng khí cương đều là như thế, giống như năm người bọn họ là một thể.

Thời điểm nhảy lên đến không trung, Trầm Tường cũng đã vận chuyển Huyền Vũ chân khí, lúc này một cái Huyền Vũ La Thiên Tráo bao quanh thân thể của hắn, năm thanh đao kia mang theo khí cương thô bạo đồng thời chém xuống, bùng nổ ra một lực lượng phi thường cường liệt, một cỗ sóng khí lấy bọn họ làm trung tâm khuếch tán về bốn phía, như cuồng phong bao phủ rừng rậm phía dưới.

Trầm Tường đáp xuống đất, Huyền Vũ La Thiên Tráo trên người hắn vẫn còn, tuy rằng nhạt đi rất nhiều, nhưng đã thành công chống lại công kích vừa nãy, hắn lấy chân khí Chân Võ Cảnh tam đoạn thả ra Huyền Vũ La Thiên Tráo này, là vô cùng cường hãn.

Hắn bây giờ có thể xác định, mười người này tựa như Long Tuyết Di trước đó nói, đều là bị người thao túng, thần thức người kia có hạn, không thể để cho mười người này dùng phương thức không giống công kích hắn, vì lẽ đó ra tay đều là như thế, hơn nữa mỗi lần đều chỉ là năm người công kích.

Đây chính là nhược điểm của bọn hắn! Hơn nữa phi thường trí mạng, đương nhiên, nếu như chống đối không được mười người này đồng thời công kích, vậy cũng không thể phát hiện nhược điểm này.

Trầm Tường đột nhiên biến mất, chính là lặng yên không một tiếng động biến mất ở bên trong rừng rậm, hắn đang dùng tốc độ cực kỳ nhanh qua lại bên trong rừng rậm, tuy rằng hắn bộc phát ra loại tốc độ này không thể kéo dài, nhưng cũng nhanh đến mức khiến người ta bắt không được thân ảnh của hắn, cái này cũng là hắn phát huy khinh công đến mức tận cùng, phối hợp Thái Cực Hàng Long Công thu liễm khí tức, liền có thể làm cho phảng phất biến mất vậy.

Mười người kia đều là bị người điều khiển, tự nhiên cảm ứng không tới hắn, Trầm Tường suy đoán người kia cách đây không xa.

Mười hắc y nhân đứng bất động nguyên tại chỗ, hiển nhiên là người khống chế bọn họ kia đang đợi Trầm Tường xuất hiện, đồng thời đang tìm kiếm Trầm Tường, hắn không thể thấy Trầm Tường, tự nhiên không biết để mười người kia làm gì, chỉ có thể chờ đợi.

Trầm Tường đột nhiên xuất hiện, hắn vừa xuất hiện, liền một chưởng vỗ vào một hắc y nhân, sau đó lại nhanh chóng đi tới bên người một hắc y nhân khác, liên tiếp đánh một chưởng trên người những hắc y nhân kia, tốc độ rất nhanh, gần như là ở một cái nháy mắt liền hoàn thành.
Chương 278 - Nhân Ma

Trầm Tường đánh ra mười chưởng nhìn như rất phổ thông, nhưng đây đều là ma công lợi hại hắn vừa học được kia, Hóa Cốt ma chưởng.

Hắn bây giờ liền đứng ở trung tâm mười hắc y nhân, mà mười hắc y nhân kia đều chậm rãi ngã xuống, xem ra giống như là người có thể tùy ý chồng chất lên vậy, bọn hắn đã không có xương, bởi vì bọn hắn đều là con rối, tự nhiên không biết đau, vì lẽ đó nhìn ra vô cùng quỷ dị.

Mười con rối này nếu như đối phó một Chân Võ Cảnh ngũ đoạn bình thường thì thừa sức, nhưng gặp phải Trầm Tường, căn bản không dùng được.

Đương nhiên, nếu như Trầm Tường chém đứt tay chân của bọn hắn, hoặc là mạnh mẽ đánh tới một chưởng, cũng không thể để những con rối này ngã xuống, nhưng bây giờ những con rối này không có xương, mà xương lại là sức mạnh căn bản, hiện tại tuy rằng còn sống, nhưng đã bị phế bỏ.

Trầm Tường âm thầm than thở lực lượng của ma công này, hắn vẫn là lần đầu tiên sử dụng trên thân thể người, trước đây đều là thử nghiệm với một ít tảng đá.

- Tìm được rồi, ha ha, gia hoả này đang rất lo lắng, nhất thời bất cẩn, thả ra không ít thần thức, bại lộ chính mình.

Long Tuyết Di cười nói, lập tức nói vị trí người núp trong bóng tối điều khiển những con rối kia cho Trầm Tường.

Sau khi biết người kia ở địa phương nào, Trầm Tường cười lạnh, bỗng nhiên quay về mặt đất mạnh mẽ đánh ra một chưởng, mặt đất nhất thời run rẩy một trận mãnh liệt, cây cối bốn phía giống như ở trong sóng biển bị đánh xơ xác, toàn bộ bởi vì một chưởng kia của Trầm Tường mà biến thành bình địa.

Trầm Tường dùng Càn Khôn chân khí đánh ra Chấn Thiên Chưởng có thể nói là đất rung núi chuyển, cực kỳ bá đạo, làm một mảnh đất lớn nhất thời thay hình đổi dạng.

- Đánh trúng, gia hoả kia hẳn là đang thổ huyết!

Long Tuyết Di cười duyên nói.

Người kia trốn ở mặt đất, mặc dù Chấn Thiên Chưởng kia của Trầm Tường cách một ngọn núi, cũng có thể chấn xuyên.

Trầm Tường khẽ mỉm cười, quay về mặt đất liên tục vỗ tay, mỗi một chưởng đều là Chấn Thiên Chưởng bá đạo khủng bố kia, lúc này toàn bộ Nam Hoang đều quanh quẩn từng đợt nổ vang như sấm, bọn người Cổ Đông Thần ở bên ngoài kinh ngạc mà nhìn về phía Nam Hoang, bọn họ không nghĩ tới Trầm Tường vừa đi vào không lâu, đã cùng những đệ tử ma đạo kia kịch chiến.

Đánh ra mười chưởng, vị trí của Trầm Tường đã biến thành một hố sâu rộng chừng mấy chục trượng, Trầm Tường cũng nhìn thấy tên kia đã bị Chấn Thiên Chưởng của hắn đánh cho không thành hình người, hấp hối, đó là một người trung niên, thất khiếu chảy máu, dáng vẻ cực kỳ dữ tợn.

- Còn chưa có chết, dùng Nhiếp Hồn ma chú hỏi hắn một chút.

Bạch U U nói, nàng đối với mười con rối kia cảm thấy rất hứng thú, đặc biệt là loại ma khí kia, làm cho nàng rất là hiếu kỳ.

Hiện tại sau khi Trầm Tường học được toàn bộ Nhiếp Hồn ma chú, vận dụng càng thêm thuần thục, một tay hắn đặt ở đầu lâu người kia, trong miệng ghi nhớ một ít thần chú, đồng thời rót vào đầu hắn một tia thần thức.

- Mười người kia là vật gì?

Trầm Tường hỏi.

Tuy gia hoả này nửa chết nửa sống, nhưng bị Trầm Tường dùng Nhiếp Hồn ma chú, lại đột nhiên mở mắt ra, mặt dại ra, âm thanh không tình cảm chút nào nói:

- Nhân Ma.

Nhân Ma! Nghe được hai chữ này, Bạch U U kinh hô lên.

- U U tỷ, tỷ biết Nhân Ma?

Trầm Tường biết đồ chơi này không phải chuyện nhỏ, bằng không sẽ không làm cho Bạch U U thất kinh.

- Biết, gia hoả này sắp chết, ngươi trước hỏi hắn những chuyện ngươi muốn biết đi, chờ một chút ta sẽ nói cho ngươi biết sự tình có liên quan với Nhân Ma.

Bạch U U nói.

Trầm Tường tiếp tục hỏi người kia:

- Ngươi là đệ tử ma đạo sao? Các ngươi tổng cộng có bao nhiêu người? Ngươi là làm sao đi vào nơi này?

- Vâng, chúng ta có năm mươi người, chúng ta là ba năm trước đây đi vào nơi này.

Người kia nói, điều này làm cho Trầm Tường sửng sốt một chút, người này lại ở ba năm trước đi vào.

Trầm Tường lại hỏi:

- Trừ năm mươi người các ngươi ra, nơi này còn có đệ tử ma đạo khác không?

- Còn có năm mươi người mới tiến vào.

Người kia nói xong, liền nhắm mắt lại chết đi, tuy rằng hắn trốn ở lòng đất, nhưng Chấn Thiên Chưởng của Trầm Tường vẫn có thể tạo thành thương tổn rất lớn đối với hắn, có thể chịu đựng mười chưởng, đã tính là không tồi rồi.

Trầm Tường lạnh lùng nói:

- Ma đạo quả nhiên không có hảo tâm, trong này lại sớm ẩn núp năm mươi người, hơn nữa còn hiểu được điều khiển những khôi lỗi kia.

- U U tỷ, Nhân Ma kia là vật gì vậy?

- Ngươi trước tiên rời khỏi nơi này, ngươi vừa đi, ta một bên nói cho ngươi biết, nơi đây không thích hợp ở lâu, người bọn họ chẳng mấy chốc sẽ đến, nếu như gặp phải một ít Nhân Ma lợi hại, ngươi sẽ phiền toái.

Bạch U U thúc giục.

Trầm Tường nhất thời chạy vội lên, rất nhanh rời khỏi khu rừng rậm bị hắn làm tàn tạ khắp nơi này, tiến vào trong một mảnh núi lớn.

- Bản thân Nhân Ma là người, nhưng bởi vì sau khi thu lấy một loại ma khí, sẽ trở nên rất cường đại, đồng thời cũng sẽ đánh mất lý trí, biến thành một ma đầu chỉ hiểu được giết chóc, bất quá sau khi bị cướp đoạt thần thức, liền có thể bị người dùng thần thức điều khiển.

Bạch U U nói.

- Một loại ma khí? Là ma khí nào?

Trầm Tường kinh hãi nói:

- Như vậy chẳng phải nơi này có rất nhiều loại đồ vật này sao?

- Một loại ma khí đặc thù, tên là Tà Ma khí, loại ma khí này lắng đọng rất nhiều năm, là tới từ người ở Ma giới chết đi tản mát ra, trung tâm Nam Hoang này chắc chắn có lượng lớn người Ma giới chết!

Ngữ khí Bạch U U ngưng trọng:

- Ta nghĩ hẳn là một ít đệ tử môn phái ma đạo bị lừa gạt tới nơi này tu luyện, hấp thu những ma khí kia mới có thể biến thành Nhân Ma, cuối cùng bị người ma đạo dùng một ít bí pháp khống chế.

Trầm Tường ở bên trong chạy đi đột nhiên dừng lại, hắn nhìn bốn phía, hít một hơi nói:

- Nếu như là một ít Linh thú lợi hại đi vào hấp thu những ma khí kia, có phải cũng sẽ trở nên càng mạnh mẽ hơn? Hơn nữa gặp người liền giết hay không?

- Ừm!
Chương 279 - Nhân Ma (2)

Bạch U U lên tiếng trả lời:

- Nam Hoang này, nguy hiểm nhất chính là những Linh thú hấp thu ma khí kia, bình thường xưng là Ma Thú.

Tô Mị Dao hỏi:

- Sư tỷ, những Ma Thú này có thể cũng bị những đệ tử ma đạo kia điều khiển hay không?

- Mặc dù nói có thể, nhưng muốn điều khiển rất khó, Linh thú không giống nhân loại, nếu như thực lực so với những Ma Thú kia mạnh hơn rất nhiều, hẳn là dễ dàng khống chế.

Bạch U U nói.

Trầm Tường cắn răng mắng:

- Những cẩu tạp chủng Ma đạo này, khó trách trời vừa sáng bọn hắn liền đi vào nơi này, còn đưa ra phải tỷ thí ở chỗ này, sớm đã có âm mưu, không được, bây giờ ta đi ra ngoài nói cho bọn họ biết.

- Đã muộn, bọn họ hẳn là đã tiến vào, vừa nãy ta liền cảm ứng ở hẻm núi bên kia, truyền đến rất nhiều cỗ khí tức mạnh mẽ, hẳn là những chưởng giáo kia đều tụ tập ở nơi này.

Long Tuyết Di nói.

Đệ tử Ma đạo có một trăm ở trong này, thực lực đều không kém, còn có thể điều khiển số lượng Nhân Ma không biết, này đối với đệ tử môn phái chính đạo mà nói, là phi thường bất lợi, huống hồ trong này còn có Ma Thú thực lực không rõ, đó mới là tồn tại kinh khủng nhất, bằng không cũng sẽ không phải ngay cả Niết Bàn Cảnh cũng không dám đi vào.

- Ta đến tìm bọn họ.

Trầm Tường nói, nhanh chóng tìm đường trở về hẻm núi.

- Trung tâm Nam Hoang khẳng định có Ma Thú cùng Nhân Ma rất cường đại, những gia hoả kia sợ rằng những chưởng giáo kia cũng không thể khống chế.

Bạch U U nói.

Long Tuyết Di nói:

- May là nơi này có một trận pháp thiên nhiên, có thể trấn áp những gia hoả kia, một khi đi ra, cái kia sẽ phiền toái.

Tô Mị Dao đột nhiên nghiêm túc nói:

- Các ngươi còn nhớ rõ vừa nãy những người kia là dùng lưới để đối phó Trầm Tường không? Dưới tình huống bình thường, tập kích hẳn là mười người đồng thời cho Trầm Tường đao, nhưng bọn hắn dùng lưới, hơn nữa còn bại lộ chính mình.

Bạch U U lạnh lùng nói:

- Không sai, bọn họ muốn bắt Trầm Tường! Lẽ nào bọn họ cũng muốn bắt những người khác? Đây là vì cái gì?

Long Tuyết Di kinh hô một tiếng:

- Hiến tế!

Nghe được hai chữ này, Bạch U U cùng Tô Mị Dao đều cả kinh nói không ra lời, đặc biệt là Bạch U U, nàng lập tức quát lạnh nói:

- Trầm Tường, nhất định phải ngăn cản những gia hoả kia! Bọn họ nhất định là muốn dùng người sống để hiến tế, ở bên trong bãi tha ma là đám ma đầu Ma giới kia, trong này nhất định có tế đàn, bọn họ không phải muốn khai thông đường hầm về Ma giới, chỉ là mượn lực lượng cường giả Ma giới bài trừ trận pháp nơi này, để những Nhân Ma và Ma Thú trong này thoát ly phong ấn.

- Hoặc là... là bọn hắn muốn tỉnh lại một gia hỏa lợi hại đang ngủ say.

Long Tuyết Di bổ sung nói.

Trầm Tường bị lời của các nàng làm sợ đến không nhẹ, nếu như đúng là nói như vậy, như vậy Tam giới hạo kiếp còn chưa tới, Thần Vũ đại lục này liền xong đời.

Hắn không nghĩ tới môn phái ma đạo thậm chí có âm mưu kinh thiên như vậy, hắn muốn lập tức đem tin tức này nói cho đám người Cổ Đông Thần.

Trầm Tường đột nhiên dừng bước, nhìn từng toà từng toà núi cao phía trước kia, cau mày nói:

- Ta đi sai đường sao? Tại sao không nhìn thấy hẻm núi lúc trước?

- Đi không có sai! Phiền toái, đường bị lấp kín, chuyện này rốt cuộc là như thế nào?

Trầm Tường nhìn dưới mặt đất, tìm kiếm ký hiệu hắn đi vào lưu lại, hắn tìm được, vì lẽ đó đường không sai.

- Trận pháp, người tiến vào liền khó mà đi ra ngoài, nhất định là có người phát động đại trận, trước đây Nam Hoang này không phải như thế, chỉ cần không tiến vào nơi sâu xa, là còn có thể đi ra.

Tô Mị Dao trầm giọng nói.

Trầm Tường thả Chu Tước hỏa dực ra, hướng bầu trời bay đi, thời điểm hắn va chạm vào tầng mây mù màu đen kia, một cỗ sức mạnh tà ác bỗng nhiên tập kích hắn, chỉ thấy một tia chớp màu đỏ bổ tới hắn, hắn lập tức thả ra Huyền Vũ kim cương giáp chống lại, nhưng vẫn bị lực lượng mạnh mẽ kia đánh tới, xung kích hắn đến mặt đất.

- Cấm chế thật cường đại, chẳng trách có thể phong ấn lại những ma đầu kia trong này, nhất định sẽ có biện pháp đi ra ngoài! Xem ra hiện tại ngươi tạm thời không thể liên lạc cùng với bên ngoài.

Tô Mị Dao nói.

Trầm Tường chửi nhỏ một tiếng, liền nhìn dưới mặt đất, tìm kiếm vết chân người khác đi vào lưu lại, nhưng không có thấy, giống như bị người che dấu vậy.

- Một đám chưởng giáo ngu như heo, cứ như vậy bị ma đạo tính toán, thảm lại là chúng ta.

Trầm Tường quyết định, chỉ cần hắn có thể còn sống đi ra ngoài, nhất định chỉ vào mũi đám chưởng giáo kia mạnh mẽ thóa mạ một trận.

Trầm Tường bất đắc dĩ, chỉ có thể tùy tiện hướng một phương hướng chạy đi, chỉ cần hắn có thể gặp phải người ma đạo, liền có thể ép hỏi ra một ít chuyện, nói không chắc còn có thể tìm được đường đi ra ngoài.

- Ta nhất định phải đánh Liễu Mộng Nhi một trận, lại để Tiên Tiên cùng U Lan tới địa phương quỷ quái này!

Trầm Tường cười khổ nói:

- Tiểu Đao, lão Chu, Tà Nhãn Long, Thiên Thiên... Ta hại các ngươi rồi!

Trầm Tường chạy đi lung tung không có mục đích trong Nam Hoang, bất quá hắn đều lưu lại ký hiệu trở về, để tránh khỏi mình bị lạc đường, hắn muốn tìm những đệ tử môn phái kia, không để cho bọn hắn đi vào nơi sâu xa, nếu như gặp phải Ma Thú cùng Nhân lợi hại Ma, cái kia chắc chắn phải chết.

- Đều ra đi! Không cần trốn tránh, ta biết các ngươi ở địa phương nào!

Trầm Tường tiến vào một khu vực tràn đầy đá lớn ngổn ngang, đột nhiên dừng lại.

Có người mai phục ở chỗ này, đây là Long Tuyết Di nói cho hắn biết, hắn cùng các nàng Tô Mị Dao đều không có cảm ứng được, có thể thấy được thủ đoạn ẩn nấp của những đệ tử ma đạo này cao minh cỡ nào, điều này làm cho Trầm Tường âm thầm lo lắng, ngay cả hắn cũng không cách nào cảm ứng được những đệ tử ma đạo này, như vậy những người khác thì sao?

- Không hổ là đệ nhất cường giả trẻ tuổi của Thái Vũ môn!

Một thanh âm từ mặt sau một tảng đá lớn truyền đến, mang theo kinh ngạc, bọn họ đối với bản lĩnh ẩn nấp của mình đều phi thường tự tin, nhưng vẫn bị Trầm Tường phát hiện, lúc này bọn họ mới biết được Trầm Tường cũng không phải chỉ là hư danh.
Chương 280 - Ma chưởng uy

Tổng cộng năm người, bọn hắn đều mặc hắc y, đầu mang mặt nạ, trang phục giống nhau như đúc, cùng trước đó Trầm Tường gặp phải gia hỏa điều khiển Nhân Ma kia như thế.

- Các ngươi là nhóm người ba năm trước đi vào kia sao?

Trầm Tường hỏi, đồng thời cũng nói cho những đệ tử ma đạo này biết, bí mật của bọn hắn đã bị mình biết.

Quả nhiên, sau khi năm người áo đen kia nghe Trầm Tường nói, đều âm thầm kinh ngạc.

- Nói như vậy ngươi đã gặp mặt cùng nhóm người kia? Không sai, ba năm trước đây xác thực sớm có một nhóm người đi vào, chúng ta là đi vào sau.

Một người áo đen nói.

- Xem ra người ngươi nhìn thấy đã chết rồi, đến cùng ngươi biết bao nhiêu?

Một người áo đen khác lại hỏi.

- Biết không nhiều, chỉ biết là các ngươi có thể thao túng mấy đồ vật người không ra người quỷ không ra quỷ, cũng biết ơi ma đạocác ngư đều là một đám chó ghẻ.

Trầm Tường cười lạnh nói.

- Khà khà, ngươi đừng chửi sai người, việc này không liên quan đến chúng ta, sau khi chúng ta đi vào mới biết được, ngươi muốn thóa mạ liền mắng cấp trên của chúng ta đi, nói thật cho ngươi biết, chúng ta không hiểu được điều khiển loại đồ vật người không ra người quỷ không ra quỷ kia.

Một người áo đen nói.

Trầm Tường hơi kinh ngạc, xem ra những đệ tử ma đạo này vẫn tính vô cùng có đạo đức, bất quá Trầm Tường sẽ không bởi vậy mà thư giãn.

- Chẳng lẽ các ngươi không biết đường đi tới đã biến mất rồi sao? Các ngươi không lo lắng không ra được sao? Các ngươi không sợ có một ít đồ vật người không ra người quỷ không ra quỷ càng lợi hại hơn xuất hiện sao?

Trầm Tường hừ lạnh một tiếng.

- Chúng ta đương nhiên biết, nhưng không phải là không thể làm gì sao? Mục đích chúng ta đi vào đều chỉ là vì chiến đấu cùng các ngươi, phụ trách tiêu hao lực lượng của các ngươi, mà đám gia hỏa kia là phụ trách điều khiển những đồ vật kia tới giết các ngươi.

Hắc y nhân kia nói.

Trầm Tường lùi lại mấy bước, ngoài cười nhưng trong lòng không cười nói:

- Các ngươi là cùng tiến lên, hay là chơi xa luân chiến đây?

- Vẫn là chơi xa luân chiến đi, bọn ta đều là đệ tử trẻ tuổi khá mạnh trong môn phái ma đạo, muốn lĩnh giáo cường nhân của môn phái chính đạo một chút.

Một người áo đen bước ra một bước, lấy ra một cái trường thương màu đen, đầu thương bốc lên một trận hào quang đỏ ngầu, lệ khí bắn ra bốn phía, vô cùng doạ người.

Trầm Tường cảm nhận được cỗ chân khí bá đạo tà dị này, nói:

- Ma Dương chân khí, Ma Dương tông, ta là giết không ít Chân Võ Cảnh của Ma Dương tông các ngươi đi.

Hắc y nhân kia cười lạnh nói:

- Đừng lấy những rác rưởi kia đánh đồng cùng ta, ta và bọn hắn không giống.

Trầm Tường cũng cười lạnh nói:

- Ngươi ở trong mắt ta, cùng những rác rưởi kia như thế, không có cái gì không giống.

Tiếng nói vừa dứt, trường thương tràn ngập lệ khí màu đỏ kia đã đâm tới, tốc độ cực nhanh, giống như một quang tốc màu đỏ vọt tới yết hầu của Trầm Tường.

Trường thương trực tiếp xuyên qua yết hầu của Trầm Tường, người kia không nghĩ tới dĩ nhiên sẽ dễ dàng đắc thủ như vậy, bất quá hắn rất nhanh liền thấy Trầm Tường mà hắn đâm trúng kia không hề chảy máu, hơn nữa còn đột nhiên nổ tung, hóa thành một trận hơi nước.

Đây là Thủy Kính công của Trầm Tường, hắn di động với tốc độ cao rời khỏi, đồng thời ngưng tụ một trận hơi nước để tạo thành một hư tượng mê hoặc địch nhân.

Sau khi hắc y nhân kia phát hiện đây là quỷ kế của Trầm Tường, lập tức cảnh giác lên.

- Hừ, loại thủ đoạn này còn kém xa.

Hắc y nhân kia chợt xoay người, mà Trầm Tường đã đi tới trước mặt hắn, đánh ra một chưởng với hắn, thấy bàn tay chậm rãi kia của Trầm Tường, người áo đen kia duỗi bàn tay của mình ra đối kích cùng Trầm Tường.

Khóe miệng Trầm Tường nổi lên một nụ cười đắc ý, sau khi hai chưởng đối kích, Trầm Tường lập tức lui về phía sau, hắc y nhân kia phát ra một tiếng gào thét thê thảm, một cánh tay của hắn cũng mềm nhũn ra, nhìn qua giống như là vải vậy.

Vừa nãy Trầm Tường sử dụng chính là Hóa Cốt ma chưởng, trực tiếp đem xương cánh ta của hắc y nhân kia hóa đi, ở thời điểm này, sẽ làm cho người có một loại đau khổ như kiến thực cốt, hơn nữa còn là trong nháy mắt bạo phát, đau đớn vô cùng.

- Cánh tay của ta... ngươi làm cái gì với ta, tại sao xương cánh tay của ta không còn!

Hắc y nhân kia điên cuồng hô, trong thanh âm tràn ngập kinh hoảng, hắn không nghĩ tới trên đời này lại có loại võ công này, có thể không huyết nhục hại người, trực tiếp hóa xương đi, loại võ công này quả thực chính là ma công.

- Không còn thì không còn, có gì ghê gớm đâu, ngược lại ngươi cũng sắp chết rồi, cần xương tay làm gì chứ!

Trầm Tường cười lớn một tiếng, trong tay của hắn xuất hiện một cái nỏ màu đen, đây là Ma Nỏ, hắn rót chân khí vào, một mũi tên trong nháy mắt bắn ra, xuyên qua yết hầu của hắc y nhân kia.

Hắc y nhân kia chậm rãi ngã xuống, lỗ máu trên yết hầu kia vẫn còn lưu huyết!

Bốn người áo đen khác đều ngây ngẩn cả người, vừa mới bắt đầu hắc y nhân kia là tự tin cỡ nào, nhất định muốn lấy được như thế, nhưng hiện tại bị giết nhanh như vậy, một thân võ công lợi hại cùng chân khí hùng hậu còn chưa kịp thi triển, yết hầu đã bị một đồ vật nhỏ bắn thủng, cứ như vậy chết ở bên trong vũng máu.

Trầm Tường từ đầu tới cuối đều là nhẹ nhàng như vậy, bên trong chuyện trò vui vẻ, liền đoạt đi tính mạng một cường giả trẻ tuổi bên trong ma đạo, điều này làm cho bốn người áo đen khác đều không khỏi hơi bắt đầu kinh khủng, đồng thời cũng không dám lại coi khinh Trầm Tường, bằng không bọn hắn sẽ giẫm vào vết xe đổ của người kia.

Trầm Tường lắc đầu nở nụ cười:

- Nguyên bản năm người các ngươi cùng tiến lên, còn có hi vọng bắt ta, nhưng hiện tại, đã muộn...

Đang khi nói chuyện, hắn đã biến mất không thấy, trong không khí vô cùng an tĩnh, bốn người kia ngừng lại hô hấp, muốn dò xét vị trí của Trầm Tường, nhưng Trầm Tường lại chậm chạp không xuất hiện, bọn hắn đều thả ra chân khí, hình thành lồng bảo vệ, bảo vệ chỗ yếu hại trên thân thể, trong tay Trầm Tường là Đoạt Mạng Ma Nỏ, nếu vận dụng tốt, giết chết võ giả cảnh giới cực hạn cũng không phải việc khó.

Bốn người áo đen này nghĩ mình bất động, cảnh giác bốn phía liền có thể an toàn, nhưng lúc đó bọn họ đột nhiên cảm giác được mặt đất có sóng chân khí chấn động, thời điểm bọn hắn muốn nhảy ra, thì đã không đứng lên được, bọn họ cúi đầu nhìn lại, chỉ thấy chân của mình bị một đồ vật như nước quấn quanh, thời điểm bọn hắn muốn dùng chân khí chấn tan, một đạo điện lưu mãnh liệt từ bên trong thủy đằng kia bắn ra.

Đột nhiên xuất hiện điện giật làm bọn hắn tê dại hết cả người, bọn họ ý thức được lúc này là thời điểm phi thường nguy hiểm, Trầm Tường xuất hiện.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Đan Dược Thần Sư
  • KK Cố Hương
Thần Đạo Đan Tôn convert
  • 5.00 star(s)
  • Cô Đơn Địa Phi
Đan Thần
  • Thắng Kỷ
Chương 1045
Đan Vũ Càn Khôn
  • Hạo Nhiên

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom