-
Chương 191-195
Chương 191 - Huyền Vũ sơn
Trầm Tường biết được thực lực của Tiết Tiên Tiên rất mạnh, so với hắn còn mạnh hơn rất nhiều, dĩ nhiên là Chân Võ Cảnh tam đoạn, điều này làm cho hắn âm thầm kinh thán.
Đêm khuya, Trầm Tường cùng Tiết Tiên Tiên ôm nhau trong tiểu sảnh, Tiết Tiên Tiên đầy mặt không muốn, có chút mất mát nói:
- Tiểu Tường ca, ngươi thật sự không muốn cùng chúng ta tiến vào Huyền Vũ Huyền Cảnh kia sao?
Trầm Tường gật đầu, sắc mặt nghiêm túc:
- Tiên tiên, có một số việc bây giờ ta tạm thời không thể nói cho nàng biết, xin nàng tha thứ cho. Chuyện ta cần làm rất trọng yếu, nhất định phải tự mình đi.
Tuy rằng Tiết Tiên Tiên lo lắng, nhưng nàng rất thông hiểu Trầm Tường, hôn gò má Trầm Tường một cái:
- Đừng nói những câu nói này, ngươi phải an toàn trở về! Thực lực của chúng ta bây giờ vẫn rất yếu, bất quá ta tin tưởng sau này chúng ta nhất định có thể đứng trên đỉnh cao, đây là ước định của chúng ta khi còn bé!
Trầm Tường vui mừng nở nụ cười, lại hôn nồng nhiệt cùng Tiết Tiên Tiên chốc lát, liền từ cửa sổ nhảy ra ngoài, đi đến Huyền Vũ sơn.
Huyền Vũ sơn, từ xa nhìn lại liền giống như một con cự quy nằm ở trên mặt đất, đây là một toà núi đá vô cùng lớn, mà ở sườn núi có rất nhiều lều vải, xem ra sớm đã có người đến đây trú đóng, chờ đợi Huyền Vũ Huyền Cảnh mở ra.
Bởi vì đây là một cái Huyền Cảnh, vì lẽ đó rất nhiều người cũng không phải hướng về phía Huyền Vũ kim cương giáp kia mà đến, mà là hướng về phía thiên tài địa bảo bên trong Huyền Cảnh, chỉ cần là Huyền Cảnh, bên trong nhất định linh khí nồng nặc, rất nhiều thiên tài địa bảo đều là ở dưới tình huống linh khí nồng nặc dưỡng dục ra, chỉ cần ở bên trong tìm được một loại linh dược cao cấp, nói không chắc sẽ có thể thoát khỏi bần hàn.
Trầm Tường thả thần thức ra dò xét một phen, phần lớn đều là Phàm Võ Cảnh mười tầng, mà Chân Võ Cảnh cũng có mấy cái.
- Long nha đầu, bây giờ có thể đi vào không?
Trầm Tường hỏi, tuy rằng bây giờ là ban đêm, nhưng hắn có thể thấy trên Huyền Vũ sơn kia có rất nhiều cửa động to to nhỏ nhỏ, đây đều là cửa động đi thông Huyền Vũ sơn.
- Còn không được, thời điểm Huyền Cảnh muốn mở sẽ có dấu hiệu, khi đó lực lượng bên trong Huyền Cảnh đang phá tan không gian, dẫn đến không gian rất yếu, vào lúc này ta mới có thể dẫn ngươi tiến vào Huyền Cảnh.
Long Tuyết Di nói.
Trầm Tường ở phụ cận Huyền Vũ sơn quan sát, tìm kiếm một đường hầm tiến vào bên trong Huyền Vũ sơn, mấy ngày trôi qua, người nơi này càng ngày càng nhiều, thông qua hỏi thăm, Trầm Tường biết được còn có một tháng, Huyền Vũ Huyền Cảnh kia mới có thể mở ra!
Mười ngày trôi qua, dưới Huyền Vũ sơn to lớn, có vô số lều vải to to nhỏ nhỏ, có xa hoa, cũng có đơn sơ, Trầm Tường còn phát hiện lều vải của Thần binh Thiên quốc, hắn đoán Liễu Mộng Nhi cùng Tiết Tiên Tiên kia hẳn là đang ở bên trong.
Rất nhiều môn phái to to nhỏ nhỏ đều tới, nhưng Trầm Tường không có thấy lều vải của Chân Vũ môn, Thái Vũ môn và Thú Vũ môn, điều này làm cho hắn hơi nghi hoặc một chút.
Vì cho thấy thân phận của mình, rất nhiều người khi dựng lều vải, đều sẽ treo tiêu chí môn phái của mình.
- Thú Vũ môn cùng Chân Vũ môn khả năng đã tới, bất quá bọn hắn bị cấm xuất hiện ở Thái Vũ châu, cho nên mới ẩn giấu ở trong này, mà Thái Vũ môn cũng có khả năng muốn xuất kỳ bất ý, cũng che dấu.
Tô Mị Dao suy đoán nói.
Trầm Tường cũng nghĩ như vậy, lúc này cách thời gian Huyền Cảnh mở ra càng ngày càng gần, mấy ngày qua Long Tuyết Di cũng rất ít nói chuyện, đều đang chăm chú tra xét chỗ yếu nhất của không gian.
Trầm Tường ẩn giấu ở trong một sơn động, quan sát lều vải to to nhỏ nhỏ phía dưới kia, muốn tìm đám người Cổ Đông Thần, hắn cũng không có đi tìm Tiết Tiên Tiên, hắn lo lắng thời điểm đến sẽ bị Liễu Mộng Nhi mạnh mẽ lưu lại.
Đột nhiên, Trầm Tường nhìn thấy một bóng người phi thường quen thuộc, hắn lập tức tập trung tầm mắt, nhìn một trung niên đầu trọc vừa từ lều vải đi ra!
Lần trước thời điểm Trầm Tường tiến vào Thiên long Huyền Cảnh, liền gặp được qua trung niên đầu trọc này, đây cũng là người Thú Vũ môn, một khi người Thú Vũ môn xuất hiện ở Thái Vũ châu, sẽ bị nắm bắt ngay.
- tên đầu trọc này lần trước còn muốn giết chết ta!
Trong lòng Trầm Tường hung ác, từ sơn động nhảy xuống, bước nhanh đi vào bên trong lều vải.
Xuyên qua quần thể lều vải nhằng nhịt khắp nơi, Trầm Tường xuất hiện ở trước mặt trung niên đầu trọc kia, trung niên đầu trọc kia thấy có người chặn đường, vừa định phát tác, nhưng bỗng nhiên ngây ngẩn cả người, dung mạo của Trầm Tường hắn nhớ rất rõ, Trầm Tường là ở trước mặt hắn tự tay giết chết sư muội, hơn nữa còn suýt chút nữa giết chết hắn, vẽ chân dung của Trầm Tường cũng là hắn phụ trách.
Trung niên đầu trọc này tên là Trịnh Chấn Minh, là võ giả Chân Võ Cảnh tam đoạn, Trầm Tường đã sớm hỏi thăm qua.
- Đệ tử Thú Vũ môn lại dám xuất hiện ở Thái Vũ châu!
Trầm Tường cười lạnh nói.
Đối với sự tình gần đây của Trầm Tường, người Thú Vũ môn đều phi thường hiểu rõ, Trầm Tường tiến vào Chân Võ Cảnh, trở thành một tên Luyện đan sư bốn đoạn, thời điểm bọn họ biết được, cũng phi thường khiếp sợ, càng thêm hạ quyết tâm gạt bỏ Trầm Tường.
- Trầm Tường ở chỗ này!
Sau khi Trịnh Chấn Minh phản ứng lại, hô to một tiếng, bởi vì hiện tại Trầm Tường bị Chân Vũ môn cùng Thú Vũ môn treo giải thưởng, tổng thể treo giải thưởng cao tới trăm vạn tinh thạch, điều này làm cho rất nhiều người cũng âm thầm mong nhớ, nếu như gặp phải Trầm Tường, bọn hắn đều sẽ đắn đo một thoáng có muốn ra tay hay không.
Âm thanh Trịnh Chấn Minh này rất lớn, vang vọng cả Huyền Vũ sơn, nhấc lên ngàn tầng sóng, làm cho rất nhiều người nghỉ ngơi ở trong lều đều dồn dập đi ra, theo phương hướng âm thanh truyền ra chạy đến, có chính là muốn lấy được tiền thưởng, cũng có muốn chứng kiến phong thái của Trầm Tường, tận mắt xem dáng dấp của Trầm Tường.
- Ta là ngươi nhất định sẽ lập tức chạy đi!
Trên mặt Trầm Tường không có biểu tình gì, song quyền nắm chặt, như là bất cứ lúc nào cũng sẽ động thủ.
Trịnh Chấn Minh là Chân Võ Cảnh tam đoạn, đương nhiên không e ngại tiểu tử vắt mũi chưa sạch mới vào Chân Võ Cảnh trước mắt này, cho dù hắn luyện đan tốt, tiếng tăm lớn hơn nữa, ở trong mắt hắn cũng bất quá là người yếu, hắn làm Trầm Tường bại lộ thân phận, chỉ là vì tăng thêm cho Trầm Tường một ít áp lực tâm lý, đồng thời dẫn đệ tử Thái Vũ môn che dấu đi ra.
- Nếu ta là ngươi, sẽ không tự tìm đường chết.
Trịnh Chấn Minh cười lạnh nói, thấy chu vi chạt tới rất nhiều người, trong lòng hắn thoả mãn gật gật đầu, cái này cũng là hiệu quả hắn muốn.
Phụ cận có rất nhiều lều vải được thu lại, hai Chân Võ Cảnh ở chỗ này khai trương, đừng nói là lều vải, phòng ở kiên cố cũng sẽ bị san thành bình địa.
- Ngươi là đệ tử Thú Vũ môn, thân là đệ tử Thái Vũ môn, một khi phát hiện đệ tử Thú Vũ môn, liền phải nắm bắt, nếu như ngươi không phối hợp, ta chỉ có thể giết ngươi!
Trầm Tường thản nhiên nói.
Điều này làm cho mọi người nhất thời phát sinh từng đợt kinh hô, tiểu quỷ mới vào Chân Võ Cảnh, dĩ nhiên hời hợt nói muốn giết một Chân Võ Cảnh tam đoạn, điều này làm cho rất nhiều người thất vọng, không nghĩ tới nhân vật nổi tiếng trong truyền thuyết dĩ nhiên là một tiểu tử không biết trời cao đất rộng.
- Sư phụ, có muốn ra tay giúp tiểu Tường ca hay không?
Tiết Tiên Tiên nhìn địa phương đám người vây quanh phía xa kia, nàng cùng Liễu Mộng Nhi đều che lụa trắng, đứng ở trên đỉnh một ngọn núi cao.
- Yên tâm, nếu như hắn có phiền phức, không cần chúng ta ra tay, Cổ Đông Thần cũng sẽ động thủ.
Liễu Mộng Nhi cũng nhìn Trầm Tường chăm chú, đối với Trầm Tường, nàng cũng chỉ là nghe nói mà thôi, vẫn không thấy tận mắt qua, nàng cũng muốn nhìn một chút người trẻ tuổi này đến cùng có năng lực gì.
Chương 192 - Thần đao uy
Trịnh Chấn Minh ỷ vào mình có thực lực Chân Võ Cảnh tam đoạn, vì lẽ đó không có e ngại Trầm Tường, trái lại vẫn kích động không thôi, một khi hắn giết chết Trầm Tường, chẳng những có thể dương danh Thần Vũ đại lục, còn có thể thu được một triệu tinh thạch, thu được môn phái khen thưởng đó là nhất định.
- Trầm Tường cũng chỉ có như thế, không biết trời cao đất rộng, mới vừa tiến vào Chân Võ Cảnh, liền khiêu khích một Chân Võ Cảnh tam đoạn, ta là nghe nói hắn trở thành Chân Võ Cảnh đều là dựa vào thiên chi kiều nữ Ngô Thiên Thiên của Thái Vũ môn, hình như hắn gặp may mắn cứu người ta, mới đạt được trợ giúp, cho hắn Trúc Cơ đan mới có thể đột phá.
Bên cạnh một người cười lạnh nói.
Trầm Tường đột nhiên trừng mắt nhìn thanh niên mới vừa nói, mục hàm sát khí, nói một cách lạnh lùng:
- Lời nói mới rồi là ngươi nói?
- Là ta thì thế nào? Ta còn là đệ tử của Chân Vũ môn, có giòi thì đến đây!
Thanh niên kia cười khẩy nói, đây là một Chân Võ Cảnh nhị đoạn, hắn cũng không sợ Trầm Tường.
- Nói loạn hậu quả rất nghiêm trọng!
Trầm Tường đang khi nói chuyện, người đã biến mất ở tại chỗ, dĩ nhiên lặng yên không một tiếng động biến mất hình bóng, thời điểm mọi người ở đây kinh hãi, Trầm Tường bỗng nhiên xuất hiện ở trước mặt tên thanh niên kia, chỉ nhìn thấy toàn bộ cánh tay Trầm Tường lóng lánh kim mang, nắm đấm như hoàng kim đúc kia phát ra sát khí lạnh lẻo, tầng tầng đánh vào trên miệng thanh niên kia.
Nắm đấm cuồng bạo nện ở trên miệng thanh niên kia, phát sinh một tiếng nổ vang, loại tốc độ này nhanh đến mức khiến người ta sợ hãi, làm người ta kinh tâm động phách chính là, miệng của thanh niên kia dĩ nhiên hoàn toàn bị hủy diệt, hơn nữa còn phun ra một đám răng.
Vừa nãy Trầm Tường bộc phát ra tốc độ cùng sức mạnh, đều chấn động mỗi người!
Thanh niên kia mặc dù là Chân Võ Cảnh nhị đoạn, nhưng ở loại xuất hiện đột nhiên này, tốc độ nhanh đến mức làm hắn không kịp điều động chân khí công kích, cũng không thể chống đỡ, bị Long Cương quyền mang theo sát khí kia của Trầm Tường, một quyền tầng tầng, hủy diệt cái miệng của hắn, hơn nữa còn làm hắn rơi vào trạng thái mơ hồ.
Này vẫn chưa xong, sau khi Trầm Tường hạ xuống một quyền, ngay sau đó nắm đấm khác đã đánh tới, đó là nắm đấm biến ảo thành hổ đầu màu trắng, mang theo chân khí bạo ngược, sau khi một quyền đánh ra ngoài, bộc phát ra kình khí rung động ầm ầm, mặt đất cũng khẽ run lên!
Một quyền tiếp một quyền, cuồng bạo mà tàn nhẫn, toàn bộ đều đánh vào trên miệng thanh niên kia, rất nhiều người đều ngây người như phỗng, nhìn Trầm Tường hành hung thanh niên kia, chỉ là ngăn ngắn mấy cái chớp mắt, thanh niên kia đã không thành hình người, hôn mê trên mặt đất, mà Trầm Tường xuất ra bao nhiêu quyền cũng không ai có thể đếm rõ được.
- Đây chính là hậu quả của việc nói loạn!
Trầm Tường âm lãnh nói, quét mắt nhìn người xung quanh, làm cho tất cả mọi người trong lòng sợ hãi, không khỏi lùi về sau mấy bước, lúc này bọn hắn cũng không dám thở mạnh, lo lắng chọc giận Trầm Tường sẽ bị hành hung một trận.
Trịnh Chấn Minh nhìn Trầm Tường ra tay, loại thủ đoạn hung tàn kia, cũng làm cho trong lòng hắn sợ hãi.
Chân Võ Cảnh nhị đoạn phổ thông, căn bản không phải là đối thủ của hắn, đặc biệt là ở dưới hắn xuất kỳ bất ý công kích, chỉ cần một chiêu, đây đều là phi thường trí mạng.
Xuất kỳ bất ý, Trịnh Chấn Minh cũng hiểu được đạo lý này, chỉ thấy trong tay của hắn đột nhiên xuất hiện một thanh trường kiếm, thân như chớp giật bay về phía Trầm Tường, vung kiếm chém xuống, một đạo ánh lửa hiện ra, trường kiếm chém xuống nhất thời biến ảo ra vài thanh, phảng phất như một thanh hỏa phiến khổng lồ phủ xuống Trầm Tường.
Mọi người lại đột nhiên lùi lại, bởi vì cỗ nóng rực này khiến người ta khó chịu, cái loại liệt hỏa này rất là cường hãn, vừa xuất hiện liền thả nhiệt khí ra, làm hoa cỏ cây cối bốn phía khô héo.
Trịnh Chấn Minh âm thầm đắc ý cho là chiêu này có thể hàng phục Trầm Tường, thế nhưng theo một tiếng “ Coong “ truyền đến, mặt Trịnh Chấn Minh liền biến sắc, hỏa diễm trên thanh kiếm kia đã biến mất, thân thể của hắn đột nhiên run lên, kinh sợ mà nhìn Linh khí bảy đoạn trong tay mình bị cắt thành hai đoạn!
Trầm Tường ở thời điểm này đã lấy ra Thanh Long đồ ma đao, đón đỡ hỏa kiếm đánh tới kia, hắn không thể không thừa nhận một đòn toàn lực của Chân Võ Cảnh tam đoạn phi thường bá đạo, nếu như không phải dùng Thanh Long đồ ma đao ngăn trở, khả năng sẽ phải trọng thương.
- Ngạo Hỏa kiếm! Ngạo Hỏa kiếm của ta. . .
Trịnh Chấn Minh nhìn Ngạo Hỏa kiếm chỉ còn một nửa, khắp khuôn mặt là đau lòng cùng phẫn nộ, Ngạo Hỏa kiếm này là ở bên trong Linh khí bảy đoạn xếp hạng thứ ba mươi, xem như là không tệ, giá trị hơn mười triệu tinh thạch, là hắn lao lực hết tâm huyết mới có, nhưng hiện tại lại hủy hoại trong một ngày!
Thanh Long đồ ma đao của Trầm Tường chỉ là lu mờ ảm đạm, ngoại trừ khổ người khá lớn, cùng đầu rồng kỳ lạ trên chuôi đao ra, cái khác ngược lại là rất phổ thông, nhưng cũng để một hủy diệt Linh khí bảy đoạn!
Rất nhiều người đều nghĩ lên, đây chính là đại đao thần bí mà Trầm Tường ở đạt được bên trong Thiên Long bảo tàng, là Linh khí chín đoạn trong truyền thuyết!
Đôi mắt đẹp của Liễu Mộng Nhi tỏa sáng, thần sắc nghiêm túc, chăm chú nhìn Thanh Long đồ ma đao trong tay Trầm Tường, nàng là nữ đế của Thần binh Thiên quốc, đệ nhất luyện khí sư trên Thần Vũ đại lục, nàng đương nhiên nhìn ra được đại đao trong tay Trầm Tường không phải bình thường.
- Tiên Tiên, tiểu trượng phu này của ngươi chiếm được một thứ không tầm thường, có cơ hội mượn đến cho ta xem một chút!
Thanh âm của Liễu Mộng Nhi tràn ngập kích động, giống như thấy bảo bối, nàng là luyện khí sư, đối với những cái này cảm thấy rất hứng thú.
- Tiểu Tường ca thật lợi hại, nói không chắc ta cũng đánh không lại hắn!
Tiết Tiên Tiên vui vẻ đến mặt đỏ bừng, bất quá nàng lại rất muốn luận bàn cùng Trầm Tường một chút.
Thanh Long đồ ma đao đang chậm rãi biến nặng, chỉ có người cầm đao mới không bị trọng lượng ảnh hưởng, mà những người khác lại không biết, Trầm Tường phỏng chừng Thanh Long đồ ma đao lúc này có 500 ngàn cân, mà hắn chỉ cảm thấy 50 ngàn cân, nếu như không phải hắn dùng chân khí chống đỡ mặt đất, hắn đã sớm rơi vào trong đất bùn mềm yếu.
- Trầm Tường, ngày hôm nay ta nhất định phải làm thịt ngươi! Dĩ nhiên phá huỷ Ngạo Hỏa kiếm của ta!
Trịnh Chấn Minh đầy mặt phẫn hận, đồng thời tham lam nhìn đại đao trong tay Trầm Tường.
Hắn vừa nói xong, Thanh Long đồ ma đao trong tay Trầm Tường bùng cháy lên, ánh sáng màu xanh chói mắt kia làm cho rất nhiều người không khỏi nhắm mắt lại, Trầm Tường từ trong ánh sáng màu xanh lao ra, đồng thời thân hình như điện, nhảy lên trên cao, huy đao chém xuống, chém về phía đầu lâu của Trịnh Chấn Minh.
Tuy mắt của Trịnh Chấn Minh bị đâm nhói, nhưng cũng có thể sử dụng thần thức nhìn ra phương hướng Trầm Tường công kích, hơn nữa lúc trước hắn cũng thả chân khí trên người ra, ngưng tụ ra một cái lồng khí cường hãn.
Nhưng Thanh Long đồ ma đao của Trầm Tường đánh đâu thắng đó không gì cản nổi, nặng đến mấy trăm ngàn cân, ở dưới tình huống rót Thanh Long chân khí vào, càng là mang theo lực lượng cuồng bạo, một đao kia chém xuống, cho dù là Chân Võ Cảnh ngũ đoạn cũng không dám dễ dàng đỡ lấy.
Rầm rầm rầm. . .
Chương 193 - Thần Giáp thức tỉnh
Liên tiếp nổ vang phát sinh, nhất thời đất rung núi chuyển, Huyền Vũ sơn mãnh liệt chập trùng, rất nhiều lều vải bị phá hủy, vị trí của Trầm Tường cùng Trịnh Chấn Minh đã biến thành một hố sâu, đất đá đều bị hai cỗ lực lượng cường hãn kia trùng kích bay về bốn phía, rơi xuống trên đầu rất nhiều người, người tới gần chiến trường tức thì bị thổi bay ra, kinh hãi đến biến sắc.
Trịnh Chấn Minh đã không thấy, bên dưới hố sâu kia chỉ có Trầm Tường cầm đại đao trong tay, bất quá mọi người có thể thấy một ít vải vụn dưới đáy hố sâu!
Trầm Tường thu Thanh Long đồ ma đao cẩn thận, nhảy lên trên mặt đất, ngưng mắt nhìn những người xung quanh, nói một cách lạnh lùng:
- Đầu ta Trầm Tường ở chỗ này, có gan tới lấy! Ta tiếp đến cùng.
Mọi người nhìn thấy Trầm Tường, đều im lặng không lên tiếng, sống lưng không khỏi lạnh cả người, lúc này bọn hắn đều bị Trầm Tường thả ra cỗ sát khí kia ép tới khó có thể hô hấp.
Ngay cả Chân Võ Cảnh tam đoạn cũng bị Trầm Tường giết đến không còn sót lại một chút gì, à không, còn một chút vải vụn, còn ai dám động thủ? Trầm Tường là ở trước mặt bọn hắn đánh bại hai Chân Võ Cảnh, chỉ cần đầu óc không có vấn đề, đều sẽ không ngốc đến mức ra tay!
Trầm Tường tu luyện sát phạt chi tâm theo tâm tình lúc này của hắn, làm thân thể của hắn dâng lên sát khí chân chính.
- Không dám tới sao? Trước đó thời điểm các ngươi tới xem ta, hận không thể làm thịt ta, hiện tại sao mỗi người đều trở thành loại nhát gan vậy?
Trầm Tường quét mắt nhìn những người này, cười lạnh nói:
- Từ nay về sau, chỉ cần người muốn lấy đầu của ta, tựa như khối tinh thạch này, ta nhất định sẽ làm cho hắn tan xương nát thịt!
Nói xong, Trầm Tường chấn một khối tinh thạch thành bột phấn, này lại làm cho người thay đổi sắc mặt, cắt chém tinh thạch dễ dàng, nhưng tạo thành bột phấn sẽ rất khó!
- Ta muốn lấy đầu ngươi, ngươi đến bóp chết ta đi!
Một nam tử anh tuấn từ trong đám người đi ra, này dĩ nhiên là Liêu Thiếu Vân.
- Liêu Thiếu Vân, lần trước ngươi như con chó cong đuôi chạy thoát, hiện tại lại còn dám ra đây gặp người, ta đã sớm chờ ngươi lâu lắm rồi.
Một âm thanh ôn hòa truyền đến, nhưng cũng hàm chứa một loại sát khí khiến người ta lạnh lẽo cả người, một lão giả râu bạc trắng đầu trọc đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Trầm Tường, làm cho tất cả mọi người khiếp sợ không thôi.
Ngày đó Liêu Thiếu Vân bị hai đại trưởng lão của Thái Vũ môn đồng thời giáp công, nhưng cũng còn có thể chạy thoát, vậy cũng là sự tình đáng tự kiêu, nhưng cũng vẫn bị người nhạo báng.
Thái Vũ môn Vũ Khai Minh xuất hiện, đây chính là Niết Bàn cảnh, rất nhiều người thấy lão giả đầu trọc này, trong lòng không khỏi rên rỉ lên, đều muốn rời khỏi, loại cấp bậc này chiến đấu, đây chính là dời sông lấp biển.
- Vũ trưởng lão, đệ tử đi trước!
Trầm Tường cười hì hì, liền biến mất không còn tăm hơi, hắn dùng tốc độ nhanh nhất chạy như bay rời khỏi.
Liễu Mộng Nhi đứng ở trên đỉnh núi cao nhìn chằm chằm Trầm Tường xuất hiện ở một mảnh núi rừng, cười nói:
- Đao của Tiểu tử này thật làm cho ta mở mang tầm mắt, ta nhất định phải mượn xem một chút!
- Sư phụ, cái kia rất lợi hại phải không?
Tiết Tiên Tiên kéo tay Liễu Mộng Nhi, có chút giật mình hỏi.
- Rất lợi hại, trên cây đao này đều là hoa văn phi thường bé nhỏ, che kín toàn bộ thân đao, rắc rối phức tạp, nhưng cũng rất thâm ảo.
Liễu Mộng Nhi gật đầu:
- Bây giờ hắn vẫn chưa thể phát huy ra lực lượng chân chính của cây đao này, bằng không thực lực của hắn nhất định sẽ càng cường đại hơn, có cây đao này có thể làm cho lực lượng của hắn tăng lên rất nhiều lần, bằng không hắn tuyệt đối không thể đánh bại một Chân Võ Cảnh tam đoạn.
Trầm Tường đi tới trên Huyền Vũ sơn, tiến vào một sơn động, Long Tuyết Di đã nói cho hắn biết, lúc này bốn phía Huyền Vũ sơn đều là võ giả thực lực cao cường, Niết Bàn cảnh càng có rất nhiều, vừa nãy Trầm Tường cũng bị vài cỗ thần thức cường hãn nhìn chằm chằm.
Ngay khi toàn bộ Huyền Vũ sơn bị không khí khẩn trương bao phủ, Huyền Vũ sơn đột nhiên bắt đầu lay động mãnh liệt, loại rung động kịch liệt này làm cho mặt đất bốn phía Huyền Vũ sơn đều như sóng lớn chập trùng lên, bất kể là cổ thụ cao to, hay là dãy núi, toàn bộ bị phá hủy, trong chớp mắt bốn phía Huyền Vũ sơn đều biến thành bình địa, rất nhiều người nhảy đến không trung đều kinh khủng, làm cho bọn hắn lòng vẫn còn sợ hãi.
Huyền Vũ kim cương giáp trong truyền thuyết sắp thức tỉnh rồi, bất quá lối vào Huyền Vũ Huyền Cảnh kia vẫn chưa có mở ra!
- Được rồi, hiện tại liền đi tới trung tâm Huyền Vũ sơn!
Long Tuyết Di hưng phấn hô, Trầm Tường đáp ứng nàng, chỉ cần có thể sớm tiến vào Huyền Vũ Huyền Cảnh, liền cho nàng rất nhiều Chân Nguyên đan.
Trầm Tường ở trong sơn động bước nhanh, cũng hưng phấn như Long Tuyết Di, khi một bên trong Huyền Cảnh chỉ có một người hắn, như vậy phần lớn bảo vật bên trong chẳng phải là đều quy hắn sao?
- Đến rồi!
Trầm Tường đi tới trong lòng núi, bàn tay Trầm Tường thiêu đốt hỏa diễm, chiếu sáng nơi này.
Trong này cũng không có người, bởi vì thời điểm Huyền Cảnh mở ra sẽ bạo phát lực lượng rất cuồng bạo, sống ở chỗ này chỉ có thể muốn chết!
Liễu Mộng Nhi cùng Tiết Tiên Tiên đều thấy Trầm Tường tiến vào một sơn động, nếu như đại môn Huyền Cảnh mở ra, ngốc ở trong sơn động chỉ có thể bị nguồn sức mạnh kia lan đến!
- Thái trưởng lão, bảo vệ tốt Tiên Tiên!
Liễu Mộng Nhi nhẹ giọng nói, chỉ thấy một lão phụ tay cầm gậy xuất hiện ở bên người Tiết Tiên Tiên.
- Mộng nhi cô nương yên tâm đi!
Thái trưởng lão kia hiền lành nở nụ cười, sờ sờ mái tóc của Tiết Tiên Tiên.
Tiết Tiên Tiên đương nhiên biết sư phụ mình là đi tìm Trầm Tường, kéo Trầm Tường đi ra, sợ bị nguồn sức mạnh mở ra Huyền Cảnh kia lan đến, có người nói cho dù là Niết Bàn cảnh tới gần, cũng sẽ trọng thương, thực lực yếu, có thể sẽ biến thành tro bụi.
- Sư phụ cẩn trọng!
Tiết Tiên Tiên cắn môi, lo lắng nói.
- Yên tâm đi, sư phụ của ngươi mạnh hơn ta không ít.
Thái trưởng lão cười nói, âu yếm vuốt tóc Tiết Tiên Tiên.
Liễu Mộng Nhi mỉm cười gật đầu:
- Tiểu trượng phu này của ngươi cũng thật là nhiều chuyện, dĩ nhiên cũng làm cho ta bận tâm.
Nói xong, Liễu Mộng Nhi hóa thành một bóng trắng, trong chớp mắt liền biến mất không thấy.
Trầm Tường đang đợi Long Tuyết Di dùng bí pháp thượng cổ của Long tộc mở ra một đường hầm không gian, tiến vào bên trong Huyền Vũ Huyền Cảnh.
Trong lòng núi Huyền Vũ sơn, phi thường hắc ám, nhưng lúc này lại có rất nhiều sợi tơ tản ra Bạch Quang, đây là sức mạnh Long Tuyết Di thả ra, đang tạo thành linh văn, hình thành một trận pháp.
Chương 194 - Huyền Vũ Huyền Cảnh
Trầm Tường cũng hết sắc chăm chú nhìn những linh văn thâm ảo mà phức tạp này, muốn ghi chép ở trong đầu, nhưng làm hắn nhớ đến đau đầu, bởi vì phi thường phức tạp, những linh văn này vô cùng nhiều, lít nha lít nhít, Trầm Tường phỏng chừng ít nhất có mấy trăm ngàn cái, mỗi cái linh văn đều không giống nhau, quanh co khúc khuỷu tổ hợp cùng linh văn khác, cũng có gần như tương đồng, chỉ là trình độ uốn lượn không giống, nhưng chính là như vậy, sẽ có sức mạnh bất đồng.
- Đừng ghi nhớ, nếu như không phải ta có truyền thừa ký ức, ta chết cũng học không được loại đồ vật này.
Long Tuyết Di cũng cực kỳ đau đầu, nếu như không phải vì miếng ăn, nàng mới lười làm như vậy.
- Được rồi, đây là lần thứ nhất ta phá xác tới nay tiêu hao nhiều sức mạnh như vậy, ngươi phải hảo hảo đáp tạ ta.
Long Tuyết Di nũng nịu nói, âm thanh cũng mang theo một loại mệt mỏi, Trầm Tường không nói hai lời, lấy ra mấy hạt Chân Nguyên đan, đút cho nàng ăn.
Trầm Tường nhìn trận pháp lóe sáng trong lòng núi kia, trận pháp chói mắt này là có mấy chục vạn linh văn tạo thành, hiện tại đang chậm rãi dung hợp, một khi dung hợp toàn bộ, một cánh cửa sẽ mở ra!
Đột nhiên, Trầm Tường cảm ứng được có người tới gần hắn, hơn nữa tốc độ rất nhanh, đây cũng không phải là chuyện tốt! Hắn không nghĩ tới vào lúc này cũng sẽ có người không muốn sống chạy tới.
- Mộng Nhi tỷ!
Phía sau Trầm Tường đứng một nữ tử mặc váy bó màu trắng, trên mặt mang theo lụa trắng, không khỏi kinh hô lên.
Liễu Mộng Nhi cũng rất giật mình nhìn trận pháp tản ra Bạch Quang trong lòng núi, nhìn vô số linh văn kia, nàng nhíu chặt đôi mi thanh tú, bên trong đôi mắt đẹp tràn đầy khiếp sợ cùng mừng như điên.
- Đây là làm sao...
Lời còn chưa nói hết, trận pháp hình tròn kia đột nhiên tuôn ra một trận hào quang, sau đó đó là một trận hấp lực mạnh mẽ kéo tới, chỉ là trong chớp mắt, Trầm Tường cùng Liễu Mộng Nhi đều bị hút vào trong đó!
Sau khi cảm giác quay cuồng kết thúc, Trầm Tường chỉ cảm thấy mình dựa vào một thân thể mềm mại, hắn đột nhiên cả kinh, mượn hào quang nhỏ yếu, chỉ nhìn thấy hắn đè lên một nữ tử mặc quần áo bó màu trắng, vóc người thướt tha.
Đây chính là nữ đế tuyệt đại phong hoa, thành thục phong vận, Liễu Mộng Nhi!
Lụa trắng trên mặt Liễu Mộng Nhi đã rơi xuống, lúc này nàng đang mở mắt ra, u oán mà nhìn về phía Trầm Tường, nhẹ giọng hờn dỗi:
- Tiểu quỷ, còn không mau đi xuống!
Trong lòng Trầm Tường cả kinh, có gắng nhích thân thể vô lực kia của mình, từ trên người Liễu Mộng Nhi lăn xuống, vừa nãy hắn đè lên vùng ngục mềm mại kia của người ta, này làm cho Liễu Mộng Nhi e thẹn không ngớt.
- Này là xảy ra chuyện gì?
Liễu Mộng Nhi thấp giọng hỏi, lúc này toàn thân nàng vô lực, Trầm Tường cũng là như thế.
- Mộng Nhi tỷ, làm sao tỷ tới đây?
Trầm Tường hỏi ngược lại.
- Vẫn không phải tiểu thê tử của ngươi lo lắng cho ngươi sao, mới để cho ta đến tìm ngươi! Ai biết ngươi dĩ nhiên ở chỗ này làm sự tình thần bí như vậy.
Liễu Mộng Nhi dùng sức nghiêng đầu sang chỗ khác, nhìn Trầm Tường nằm ở bên người nàng, lúc này nàng cùng tới gần Trầm Tường như vậy, song phương có thể cảm nhận được khí tức của đối phương thở ra, điều này làm cho nàng không khỏi hồng mặt lên.
Đây cũng là từ khi nàng lọt lòng tới nay cùng một nam nhân ám muội như thế!
Ngửi mùi thơm trên người Liễu Mộng Nhi, tâm thần Trầm Tường rung động, không khỏi nhớ tới cảm giác đặt ở trên người Liễu Mộng Nhi vừa nãy, này làm cho Liễu Mộng Nhi thân là nữ đế Thần binh Thiên quốc, cường giả danh chấn một phương, hơn nữa còn là sư phụ của vợ hắn, điều này làm cho hắn âm thầm mắng mình, thậm chí có loại ý niệm tà ác này.
- Hừ!
Liễu Mộng Nhi thấy Trầm Tường đờ ra, giống như đang suy nghĩ sự tình tà ác gì, nhất thời hừ lên, nếu như không phải là nam nhân của ái đồ mình, một khi nàng khôi phục thực lực, nhất định sẽ giết chết nam nhân khinh bạc mình này.
- Cái này... Mộng Nhi tỷ, đó là bí mật của ta, tạm thời ta vẫn chưa thể nói cho tỷ biết! Hơn nữa tỷ cũng phải bảo mật, đừng truyền đi! Ta đến nơi này chính là có sứ mệnh trọng đại, chính là vì đạt được Huyền Vũ kim cương giáp kia, chỉ cần đồ vật này có chủ nhân, Thái Vũ môn cũng sẽ không cách mỗi mười ngàn năm đối mặt nguy cơ như vậy.
Trầm Tường phục hồi tinh thần lại, vội vàng giải thích.
May là Trầm Tường tiếp xúc qua rất nhiều nữ nhân tuyệt mỹ, bằng không bây giờ hắn nhất định sẽ không kiềm lòng được, hắn cũng cố bình tĩnh lại, vận chuyển chân khí điều trị thân thể.
- Tại sao chúng ta mất đi khí lực?
Liễu Mộng Nhi cau mày nhìn Trầm Tường, trong ánh mắt tràn đầy uy nghiêm, nàng đang đề phòng Trầm Tường.
- Mộng Nhi tỷ, tỷ đang lo lắng ta?
Trầm Tường cười cười nói:
- Tỷ là sư phụ của Tiên Tiên, nói thật, mặc dù tỷ là nữ nhân rất dễ dàng làm cho nam nhân điên cuồng, nhưng cũng còn chưa đủ làm cho ta làm ra sự tình đại nghịch bất đạo.
Liễu Mộng Nhi thở phào nhẹ nhõm, khẽ cười nói:
- Thời điểm ta lần thứ nhất nhìn thấy ngươi, liền biết ngươi là nam nhân có sắc tâm không sắc đảm, ta mới không tin ngươi không động tâm đối với ta!
- Khà khà, động tâm chỉ là một khái niệm, chỉ cần là nam nhân, nhìn thấy nữ nhân xinh đẹp đều muốn đạt được, nhưng động tâm thì rất ít.
Trầm Tường cười xấu xa nói.
Cũng chỉ có hắn mới dám ở trước mặt loại nữ nhân này nói ra lời không muốn sống kia, đây là lá gan mà hắn trường kỳ sống chung một chỗ cùng Đan trưởng lão luyện ra được, hắn thường thường dùng ngôn ngữ đùa giỡn Đan trưởng lão, lúc này ở Trầm Tường xem ra, Liễu Mộng Nhi này cùng Đan trưởng lão không khác nhau bao nhiêu.
- Tiểu tử thúi, đừng làm cho ta có cơ hội giáo huấn ngươi! Thật nghĩ không hiểu tại sao ngươi có lá gan nói với ta loại lời không muốn sống như thế, ngươi thật sự không sợ ta giết chết ngươi sao?
Lông mày Liễu Mộng Nhi nhíu lại, trong con ngươi tràn đầy một hào quang cường thế.
Lúc này Trầm Tường đột nhiên chậm rãi ngồi dậy, cười xấu xa nhìn về phía bộ ngực cao vút kia của Liễu Mộng Nhi đang chậm rãi chập trùng, lúc này nàng mặc áo bó, tư thái kia hoàn mỹ phác hoạ ra, vô cùng mê người.
- Ngươi...
Liễu Mộng Nhi cắn chặt môi đỏ, trừng mắt nhìn Trầm Tường.
- Mộng Nhi tỷ, lẽ nào ta ở trong ấn tượng của tỷ là nam nhân rất xấu sao?
Trầm Tường đưa tay chình lại y phục, hắn cũng không biết tại sao mình có thể khôi phục nhanh hơn Liễu Mộng Nhi, chỉ là bây giờ hắn không vận chuyển được chân khí.
- Vốn là tốt, nhưng hiện tại rất xấu! Ta đã sớm nghe nói sự tình không minh bạch của ngươi cùng Ngô Thiên Thiên kia, hơn nữa ngươi đối với nghĩa muội Lãnh U Lan cũng không có ý tốt.
Liễu Mộng Nhi hừ lạnh nói.
- Khà khà, nếu như là Tiên Tiên nàng sẽ không nghĩ như vậy.
Trầm Tường cười nói:
- Sao tỷ để ý đối với chuyện của ta như vậy?
- Tiên Tiên nàng quá ngốc, bị ngươi lừa gạt.
Liễu Mộng Nhi hừ nói:
- Ta là lo lắng Tiên Tiên tìm một nam nhân không tốt.
Trầm Tường xoa hai tay, chăm chú nói:
- Mộng Nhi tỷ, nếu như bây giờ ta đối với tỷ làm những thứ gì, sau đó giết tỷ, người khác chắc chắn sẽ không biết, tỷ đúng là một nữ nhân rất xinh đẹp.
Chương 195 - Linh văn mị lực
Liễu Mộng Nhi không nói, Trầm Tường xác thực có thể làm như vậy, sau khi làm một chút chuyện gì đó, còn có thể sảng khoái giết nàng, nghĩ đến điểm này, thân thể mềm mại của Liễu Mộng Nhi khẽ run lên.
- Mộng Nhi tỷ, nếu như tỷ đối với ta không biết, kính xin không nên kết luận đối với ta! Bằng không đừng trách ta trở mặt không quen biết!
Trầm Tường nói một cách lạnh lùng, trên người bỗng bùng nổ ra một cỗ sát khí, sát phạt chi tâm theo tâm tình của hắn chấn động, làm cho hắn giống như một vị Sát thần.
Liễu Mộng Nhi nhìn con mắt sát khí tầng tầng kia của Trầm Tường, trong lòng sửng sốt, Trầm Tường dĩ nhiên không có tà niệm đối với nàng, chỉ có sát tâm! Mà này đều là bởi vì nàng hiểu lầm hắn, nói xấu hắn, hơn nữa còn xả đến Tiết Tiên Tiên!
- Từ vừa mới bắt đầu ta đều rất kính trọng tỷ, tỷ là tiền bối, tỷ đối với Tiết Tiên Tiên rất tốt, hơn nữa đối với ta cũng rất hữu hảo, nhưng nếu như tỷ còn dám nói xấu ta như thế, ta tuyệt đối sẽ không khách khí!
Trầm Tường đứng dậy, hắn vốn là nắm giữ Âm Dương thần mạch, tu luyện Thái Cực Hàng Long Công, nhất định tương lai hắn sẽ trở thành một cường giả đỉnh phong, điều này làm cho hắn nắm giữ một cỗ ngạo khí khác với tất cả mọi người.
Nhìn Trầm Tường, Liễu Mộng Nhi nói không ra lời, nam nhân mới vừa rồi còn nói giỡn cùng nàng, đùa giỡn nàng, trong chớp mắt cùng nàng trở mặt, hơn nữa chỉ là bởi vì nàng nói xấu hắn!
- Ta không muốn làm cho Tiên Tiên loạn tưởng cái gì, tỷ ở trước mặt Tiên Tiên cũng chớ nói lung tung!
Trầm Tường xếp bằng trên mặt đất, âm thanh âm trầm lạnh lẽo, cả người tản ra một cỗ ngạo khí cùng sát khí bức người.
Liễu Mộng Nhi thở dài một tiếng, nàng xác thực sai rồi, Trầm Tường không có xấu xa như nàng tưởng tượng, mượn vừa nãy hắn biểu hiện kia, liền làm nàng cảm thấy khiếp sợ.
- Thật có lỗi!
Liễu Mộng Nhi thấp giọng nói:
- Từ nay về sau, ta không cần lo lắng Tiên Tiên nữa, nàng hiểu rõ ngươi như vậy, cho nên mới không lo lắng vì ngươi.
Trầm Tường rất ưu tú, không có nữ nhân lấy lòng là không thể nào, nhưng dựa vào nàng biết, ở bên trong Thái Vũ môn, quan hệ không tệ cùng Trầm Tường cũng chỉ có một mình Ngô Thiên Thiên.
- Huyền Cảnh này phát sinh biến hóa, người đi vào nơi này đều không thể dùng chân khí! Tỷ phải cẩn thận.
Ngữ khí Trầm Tường ngưng trọng nói.
Không thể dùng chân khí! Đây chẳng phải là hết thảy võ giả đều đánh mất lực lượng sao, Liễu Mộng Nhi kinh hãi không ngớt, uy nghiêm trong con ngươi mỹ lệ kia đã biến mất, đổi thành một loại sợ hãi thật sâu, nàng ngạo nghễ ở đỉnh Phàm giới nhiều năm, cũng là bởi vì có chân khí cường hãn, bây giờ đột nhiên biến mất, nàng cùng người bình thường không khác biệt, điều này làm cho nàng khó có thể tiếp thu, làm cho nàng nhất thời rơi vào trong sợ hãi!
Hơn nửa giờ qua, Liễu Mộng Nhi đã có thể hoạt động, tuy nàng không thể dùng chân khí, nhưng cũng có thể thấy chân khí của mình vẫn ở trong đan điền, chỉ là bị một loại lực lượng kỳ dị cường đại hơn nữa áp chế, không cách nào điều động.
Lúc này Liễu Mộng Nhi không còn uy nghiêm giống như đế hoàng, nàng dùng một ánh mắt quái dị nhìn về phía Trầm Tường, nhẹ giọng hỏi:
- Tình huống như thế, ngươi còn muốn đi tìm Huyền Vũ kim cương giáp kia sao? Tại sao ngươi có thể khôi phục nhanh hơn ta?
Nàng biết thân thể Trầm Tường rất cường hãn, nhưng dù cường hãn thế nào cũng không thể sánh bằng nàng, dù sao nàng là nhân vật sừng sững ở đỉnh của Thần Vũ đại lục nhiều năm.
Trầm Tường khẽ mỉm cười, giống như vừa nãy chưa từng phát sinh ra những chuyện không vui.
- Khà khà, thân thể tỷ có khả năng cường đại hơn ta rất nhiều, nhưng thân thể của ta là được ta dùng thủ đoạn đặc thù rèn luyện qua!
Tiên Ma đàm tôi luyện thân thể, Long Huyết đan tôi luyện thân thể, này làm cho thân thể hắn nắm giữ năng lực chữa trị nhanh chóng, thời điểm bọn họ bị hút vào Huyền Vũ Huyền Cảnh này, lực lượng bị rút khô, vì lẽ đó kiệt sức, mà Trầm Tường khôi phục lại rất nhanh.
Liễu Mộng Nhi đứng lên, lúc này nàng cảm giác cả người mình rất yếu, chỉ có thể miễn cưỡng bước đi, mà Trầm Tường lại sinh long hoạt hổ, nếu như lúc này Trầm Tường muốn làm ra một ít sự tình bất lợi với nàng, nàng căn bản không có chỗ phản kháng, nghĩ đến chỗ này, trong lòng nàng lại âm thầm lo lắng không thôi, bất quá nàng có thể nhìn ra được Trầm Tường đối với nàng không có một chút hứng thú, điều này làm cho nàng đối với Trầm Tường rất là bội phục, đồng thời cũng có chút thất vọng, bằng mị lực của mình, dĩ nhiên không thể làm cho một tiểu quỷ huyết khí phương cương động tâm.
- Ăn đi!
Trầm Tường đưa cho nàng một cái hộp ngọc, bên trong có rất nhiều Tôi Thể đan:
- Ta muốn đi tìm Huyền Vũ kim cương giáp kia, trên đường có thể sẽ rất nguy hiểm, tỷ có muốn theo ta hay không? Tuy rằng thực lực của ta kém hơn tỷ mười vạn tám ngàn dặm, nhưng hiện tại liền khó nói.
- Hừ, chớ đắc ý! So đấu thân thể, ta chắc chắn sẽ không thua ngươi! Trên Thần Vũ đại lục ít có người so được với ta.
Liễu Mộng Nhi hừ nói:
- Ta đã đáp ứng Tiên Tiên, không thể để cho ngươi có nửa điểm sơ xuất, ta đương nhiên muốn đi theo ngươi!
Trầm Tường cười hì hì, lại khôi phục đến bộ dạng trước kia:
- Vừa nãy cũng không biết là ai lo lắng sẽ bị ta lột quần áo, sau khi biết được chân khí của mình không thể dùng, còn dọa đến một mặt tro nguội.
Liễu Mộng Nhi chỉ là hừ một tiếng, đột nhiên nàng phát hiện trước kia lấy ôn nhu đối đãi Trầm Tường, căn bản là sự tình vất vả không có kết quả tốt, đương nhiên nàng cũng biết đây là Trầm Tường đang nói giỡn cùng nàng.
Trầm Tường nghiêm mặt nói:
- Mộng Nhi tỷ, chúng ta trước tiên là nói chính đề, cái Huyền Vũ kim cương giáp kia là của ta, đến thời điểm đó tỷ đừng có cướp!
- Ngươi có thể lấy thì cứ lấy đi, đồ vật này không phải dễ lấy như vậy, bằng không năm đó Hoàng Cẩm Thiên đã sớm cầm về Thái Vũ môn bảo quản.
Liễu Mộng Nhi không thèm để ý nói.
Trầm Tường nhìn chung quanh, phát hiện bọn họ rơi xuống bên trong một mảnh đất hoang tràn đầy hòn đá to to nhỏ nhỏ, bầu trời tràn đầy hắc vân, che lại ánh sáng, lúc này bên trong Huyền Vũ Huyền Cảnh là buổi tối.
- Trước tỷ có đi vào chưa?
Trầm Tường hỏi.
- Từng tiến vào một lần, khi đó ta vẫn chỉ là Chân Võ Cảnh, nhưng không hề bị loại sức mạnh quái dị này áp chế chân khí.
Liễu Mộng Nhi nhẹ nhàng cắn lấy Tôi Thể đan, dáng dấp nàng ăn vô cùng đẹp mắt, Trầm Tường nhìn thấy mà nghệch mặt ra.
- Hừ, nếu như ngươi không phải là nam nhân của Tiên Tiên, ta nhất định sẽ cho ngươi đẹp mắt! Ngươi đừng được voi đòi tiên, ta nhẫn nại có hạn.
Đột nhiên Liễu Mộng Nhi có chút tức giận, mình đường đường là nữ đế của Thần binh Thiên quốc, trông coi Thần binh Thiên quốc to như vậy, bây giờ lại bị một tiểu quỷ hai mươi tuổi ra mặt liên tiếp đùa giỡn, thậm chí còn bị đe dọa, nàng đã rất lâu không có chịu qua loại ủy khuất này.
- Mộng Nhi tỷ, bây giờ không phải là tỷ rất chán ghét ta chứ?
Trầm Tường biết được thực lực của Tiết Tiên Tiên rất mạnh, so với hắn còn mạnh hơn rất nhiều, dĩ nhiên là Chân Võ Cảnh tam đoạn, điều này làm cho hắn âm thầm kinh thán.
Đêm khuya, Trầm Tường cùng Tiết Tiên Tiên ôm nhau trong tiểu sảnh, Tiết Tiên Tiên đầy mặt không muốn, có chút mất mát nói:
- Tiểu Tường ca, ngươi thật sự không muốn cùng chúng ta tiến vào Huyền Vũ Huyền Cảnh kia sao?
Trầm Tường gật đầu, sắc mặt nghiêm túc:
- Tiên tiên, có một số việc bây giờ ta tạm thời không thể nói cho nàng biết, xin nàng tha thứ cho. Chuyện ta cần làm rất trọng yếu, nhất định phải tự mình đi.
Tuy rằng Tiết Tiên Tiên lo lắng, nhưng nàng rất thông hiểu Trầm Tường, hôn gò má Trầm Tường một cái:
- Đừng nói những câu nói này, ngươi phải an toàn trở về! Thực lực của chúng ta bây giờ vẫn rất yếu, bất quá ta tin tưởng sau này chúng ta nhất định có thể đứng trên đỉnh cao, đây là ước định của chúng ta khi còn bé!
Trầm Tường vui mừng nở nụ cười, lại hôn nồng nhiệt cùng Tiết Tiên Tiên chốc lát, liền từ cửa sổ nhảy ra ngoài, đi đến Huyền Vũ sơn.
Huyền Vũ sơn, từ xa nhìn lại liền giống như một con cự quy nằm ở trên mặt đất, đây là một toà núi đá vô cùng lớn, mà ở sườn núi có rất nhiều lều vải, xem ra sớm đã có người đến đây trú đóng, chờ đợi Huyền Vũ Huyền Cảnh mở ra.
Bởi vì đây là một cái Huyền Cảnh, vì lẽ đó rất nhiều người cũng không phải hướng về phía Huyền Vũ kim cương giáp kia mà đến, mà là hướng về phía thiên tài địa bảo bên trong Huyền Cảnh, chỉ cần là Huyền Cảnh, bên trong nhất định linh khí nồng nặc, rất nhiều thiên tài địa bảo đều là ở dưới tình huống linh khí nồng nặc dưỡng dục ra, chỉ cần ở bên trong tìm được một loại linh dược cao cấp, nói không chắc sẽ có thể thoát khỏi bần hàn.
Trầm Tường thả thần thức ra dò xét một phen, phần lớn đều là Phàm Võ Cảnh mười tầng, mà Chân Võ Cảnh cũng có mấy cái.
- Long nha đầu, bây giờ có thể đi vào không?
Trầm Tường hỏi, tuy rằng bây giờ là ban đêm, nhưng hắn có thể thấy trên Huyền Vũ sơn kia có rất nhiều cửa động to to nhỏ nhỏ, đây đều là cửa động đi thông Huyền Vũ sơn.
- Còn không được, thời điểm Huyền Cảnh muốn mở sẽ có dấu hiệu, khi đó lực lượng bên trong Huyền Cảnh đang phá tan không gian, dẫn đến không gian rất yếu, vào lúc này ta mới có thể dẫn ngươi tiến vào Huyền Cảnh.
Long Tuyết Di nói.
Trầm Tường ở phụ cận Huyền Vũ sơn quan sát, tìm kiếm một đường hầm tiến vào bên trong Huyền Vũ sơn, mấy ngày trôi qua, người nơi này càng ngày càng nhiều, thông qua hỏi thăm, Trầm Tường biết được còn có một tháng, Huyền Vũ Huyền Cảnh kia mới có thể mở ra!
Mười ngày trôi qua, dưới Huyền Vũ sơn to lớn, có vô số lều vải to to nhỏ nhỏ, có xa hoa, cũng có đơn sơ, Trầm Tường còn phát hiện lều vải của Thần binh Thiên quốc, hắn đoán Liễu Mộng Nhi cùng Tiết Tiên Tiên kia hẳn là đang ở bên trong.
Rất nhiều môn phái to to nhỏ nhỏ đều tới, nhưng Trầm Tường không có thấy lều vải của Chân Vũ môn, Thái Vũ môn và Thú Vũ môn, điều này làm cho hắn hơi nghi hoặc một chút.
Vì cho thấy thân phận của mình, rất nhiều người khi dựng lều vải, đều sẽ treo tiêu chí môn phái của mình.
- Thú Vũ môn cùng Chân Vũ môn khả năng đã tới, bất quá bọn hắn bị cấm xuất hiện ở Thái Vũ châu, cho nên mới ẩn giấu ở trong này, mà Thái Vũ môn cũng có khả năng muốn xuất kỳ bất ý, cũng che dấu.
Tô Mị Dao suy đoán nói.
Trầm Tường cũng nghĩ như vậy, lúc này cách thời gian Huyền Cảnh mở ra càng ngày càng gần, mấy ngày qua Long Tuyết Di cũng rất ít nói chuyện, đều đang chăm chú tra xét chỗ yếu nhất của không gian.
Trầm Tường ẩn giấu ở trong một sơn động, quan sát lều vải to to nhỏ nhỏ phía dưới kia, muốn tìm đám người Cổ Đông Thần, hắn cũng không có đi tìm Tiết Tiên Tiên, hắn lo lắng thời điểm đến sẽ bị Liễu Mộng Nhi mạnh mẽ lưu lại.
Đột nhiên, Trầm Tường nhìn thấy một bóng người phi thường quen thuộc, hắn lập tức tập trung tầm mắt, nhìn một trung niên đầu trọc vừa từ lều vải đi ra!
Lần trước thời điểm Trầm Tường tiến vào Thiên long Huyền Cảnh, liền gặp được qua trung niên đầu trọc này, đây cũng là người Thú Vũ môn, một khi người Thú Vũ môn xuất hiện ở Thái Vũ châu, sẽ bị nắm bắt ngay.
- tên đầu trọc này lần trước còn muốn giết chết ta!
Trong lòng Trầm Tường hung ác, từ sơn động nhảy xuống, bước nhanh đi vào bên trong lều vải.
Xuyên qua quần thể lều vải nhằng nhịt khắp nơi, Trầm Tường xuất hiện ở trước mặt trung niên đầu trọc kia, trung niên đầu trọc kia thấy có người chặn đường, vừa định phát tác, nhưng bỗng nhiên ngây ngẩn cả người, dung mạo của Trầm Tường hắn nhớ rất rõ, Trầm Tường là ở trước mặt hắn tự tay giết chết sư muội, hơn nữa còn suýt chút nữa giết chết hắn, vẽ chân dung của Trầm Tường cũng là hắn phụ trách.
Trung niên đầu trọc này tên là Trịnh Chấn Minh, là võ giả Chân Võ Cảnh tam đoạn, Trầm Tường đã sớm hỏi thăm qua.
- Đệ tử Thú Vũ môn lại dám xuất hiện ở Thái Vũ châu!
Trầm Tường cười lạnh nói.
Đối với sự tình gần đây của Trầm Tường, người Thú Vũ môn đều phi thường hiểu rõ, Trầm Tường tiến vào Chân Võ Cảnh, trở thành một tên Luyện đan sư bốn đoạn, thời điểm bọn họ biết được, cũng phi thường khiếp sợ, càng thêm hạ quyết tâm gạt bỏ Trầm Tường.
- Trầm Tường ở chỗ này!
Sau khi Trịnh Chấn Minh phản ứng lại, hô to một tiếng, bởi vì hiện tại Trầm Tường bị Chân Vũ môn cùng Thú Vũ môn treo giải thưởng, tổng thể treo giải thưởng cao tới trăm vạn tinh thạch, điều này làm cho rất nhiều người cũng âm thầm mong nhớ, nếu như gặp phải Trầm Tường, bọn hắn đều sẽ đắn đo một thoáng có muốn ra tay hay không.
Âm thanh Trịnh Chấn Minh này rất lớn, vang vọng cả Huyền Vũ sơn, nhấc lên ngàn tầng sóng, làm cho rất nhiều người nghỉ ngơi ở trong lều đều dồn dập đi ra, theo phương hướng âm thanh truyền ra chạy đến, có chính là muốn lấy được tiền thưởng, cũng có muốn chứng kiến phong thái của Trầm Tường, tận mắt xem dáng dấp của Trầm Tường.
- Ta là ngươi nhất định sẽ lập tức chạy đi!
Trên mặt Trầm Tường không có biểu tình gì, song quyền nắm chặt, như là bất cứ lúc nào cũng sẽ động thủ.
Trịnh Chấn Minh là Chân Võ Cảnh tam đoạn, đương nhiên không e ngại tiểu tử vắt mũi chưa sạch mới vào Chân Võ Cảnh trước mắt này, cho dù hắn luyện đan tốt, tiếng tăm lớn hơn nữa, ở trong mắt hắn cũng bất quá là người yếu, hắn làm Trầm Tường bại lộ thân phận, chỉ là vì tăng thêm cho Trầm Tường một ít áp lực tâm lý, đồng thời dẫn đệ tử Thái Vũ môn che dấu đi ra.
- Nếu ta là ngươi, sẽ không tự tìm đường chết.
Trịnh Chấn Minh cười lạnh nói, thấy chu vi chạt tới rất nhiều người, trong lòng hắn thoả mãn gật gật đầu, cái này cũng là hiệu quả hắn muốn.
Phụ cận có rất nhiều lều vải được thu lại, hai Chân Võ Cảnh ở chỗ này khai trương, đừng nói là lều vải, phòng ở kiên cố cũng sẽ bị san thành bình địa.
- Ngươi là đệ tử Thú Vũ môn, thân là đệ tử Thái Vũ môn, một khi phát hiện đệ tử Thú Vũ môn, liền phải nắm bắt, nếu như ngươi không phối hợp, ta chỉ có thể giết ngươi!
Trầm Tường thản nhiên nói.
Điều này làm cho mọi người nhất thời phát sinh từng đợt kinh hô, tiểu quỷ mới vào Chân Võ Cảnh, dĩ nhiên hời hợt nói muốn giết một Chân Võ Cảnh tam đoạn, điều này làm cho rất nhiều người thất vọng, không nghĩ tới nhân vật nổi tiếng trong truyền thuyết dĩ nhiên là một tiểu tử không biết trời cao đất rộng.
- Sư phụ, có muốn ra tay giúp tiểu Tường ca hay không?
Tiết Tiên Tiên nhìn địa phương đám người vây quanh phía xa kia, nàng cùng Liễu Mộng Nhi đều che lụa trắng, đứng ở trên đỉnh một ngọn núi cao.
- Yên tâm, nếu như hắn có phiền phức, không cần chúng ta ra tay, Cổ Đông Thần cũng sẽ động thủ.
Liễu Mộng Nhi cũng nhìn Trầm Tường chăm chú, đối với Trầm Tường, nàng cũng chỉ là nghe nói mà thôi, vẫn không thấy tận mắt qua, nàng cũng muốn nhìn một chút người trẻ tuổi này đến cùng có năng lực gì.
Chương 192 - Thần đao uy
Trịnh Chấn Minh ỷ vào mình có thực lực Chân Võ Cảnh tam đoạn, vì lẽ đó không có e ngại Trầm Tường, trái lại vẫn kích động không thôi, một khi hắn giết chết Trầm Tường, chẳng những có thể dương danh Thần Vũ đại lục, còn có thể thu được một triệu tinh thạch, thu được môn phái khen thưởng đó là nhất định.
- Trầm Tường cũng chỉ có như thế, không biết trời cao đất rộng, mới vừa tiến vào Chân Võ Cảnh, liền khiêu khích một Chân Võ Cảnh tam đoạn, ta là nghe nói hắn trở thành Chân Võ Cảnh đều là dựa vào thiên chi kiều nữ Ngô Thiên Thiên của Thái Vũ môn, hình như hắn gặp may mắn cứu người ta, mới đạt được trợ giúp, cho hắn Trúc Cơ đan mới có thể đột phá.
Bên cạnh một người cười lạnh nói.
Trầm Tường đột nhiên trừng mắt nhìn thanh niên mới vừa nói, mục hàm sát khí, nói một cách lạnh lùng:
- Lời nói mới rồi là ngươi nói?
- Là ta thì thế nào? Ta còn là đệ tử của Chân Vũ môn, có giòi thì đến đây!
Thanh niên kia cười khẩy nói, đây là một Chân Võ Cảnh nhị đoạn, hắn cũng không sợ Trầm Tường.
- Nói loạn hậu quả rất nghiêm trọng!
Trầm Tường đang khi nói chuyện, người đã biến mất ở tại chỗ, dĩ nhiên lặng yên không một tiếng động biến mất hình bóng, thời điểm mọi người ở đây kinh hãi, Trầm Tường bỗng nhiên xuất hiện ở trước mặt tên thanh niên kia, chỉ nhìn thấy toàn bộ cánh tay Trầm Tường lóng lánh kim mang, nắm đấm như hoàng kim đúc kia phát ra sát khí lạnh lẻo, tầng tầng đánh vào trên miệng thanh niên kia.
Nắm đấm cuồng bạo nện ở trên miệng thanh niên kia, phát sinh một tiếng nổ vang, loại tốc độ này nhanh đến mức khiến người ta sợ hãi, làm người ta kinh tâm động phách chính là, miệng của thanh niên kia dĩ nhiên hoàn toàn bị hủy diệt, hơn nữa còn phun ra một đám răng.
Vừa nãy Trầm Tường bộc phát ra tốc độ cùng sức mạnh, đều chấn động mỗi người!
Thanh niên kia mặc dù là Chân Võ Cảnh nhị đoạn, nhưng ở loại xuất hiện đột nhiên này, tốc độ nhanh đến mức làm hắn không kịp điều động chân khí công kích, cũng không thể chống đỡ, bị Long Cương quyền mang theo sát khí kia của Trầm Tường, một quyền tầng tầng, hủy diệt cái miệng của hắn, hơn nữa còn làm hắn rơi vào trạng thái mơ hồ.
Này vẫn chưa xong, sau khi Trầm Tường hạ xuống một quyền, ngay sau đó nắm đấm khác đã đánh tới, đó là nắm đấm biến ảo thành hổ đầu màu trắng, mang theo chân khí bạo ngược, sau khi một quyền đánh ra ngoài, bộc phát ra kình khí rung động ầm ầm, mặt đất cũng khẽ run lên!
Một quyền tiếp một quyền, cuồng bạo mà tàn nhẫn, toàn bộ đều đánh vào trên miệng thanh niên kia, rất nhiều người đều ngây người như phỗng, nhìn Trầm Tường hành hung thanh niên kia, chỉ là ngăn ngắn mấy cái chớp mắt, thanh niên kia đã không thành hình người, hôn mê trên mặt đất, mà Trầm Tường xuất ra bao nhiêu quyền cũng không ai có thể đếm rõ được.
- Đây chính là hậu quả của việc nói loạn!
Trầm Tường âm lãnh nói, quét mắt nhìn người xung quanh, làm cho tất cả mọi người trong lòng sợ hãi, không khỏi lùi về sau mấy bước, lúc này bọn hắn cũng không dám thở mạnh, lo lắng chọc giận Trầm Tường sẽ bị hành hung một trận.
Trịnh Chấn Minh nhìn Trầm Tường ra tay, loại thủ đoạn hung tàn kia, cũng làm cho trong lòng hắn sợ hãi.
Chân Võ Cảnh nhị đoạn phổ thông, căn bản không phải là đối thủ của hắn, đặc biệt là ở dưới hắn xuất kỳ bất ý công kích, chỉ cần một chiêu, đây đều là phi thường trí mạng.
Xuất kỳ bất ý, Trịnh Chấn Minh cũng hiểu được đạo lý này, chỉ thấy trong tay của hắn đột nhiên xuất hiện một thanh trường kiếm, thân như chớp giật bay về phía Trầm Tường, vung kiếm chém xuống, một đạo ánh lửa hiện ra, trường kiếm chém xuống nhất thời biến ảo ra vài thanh, phảng phất như một thanh hỏa phiến khổng lồ phủ xuống Trầm Tường.
Mọi người lại đột nhiên lùi lại, bởi vì cỗ nóng rực này khiến người ta khó chịu, cái loại liệt hỏa này rất là cường hãn, vừa xuất hiện liền thả nhiệt khí ra, làm hoa cỏ cây cối bốn phía khô héo.
Trịnh Chấn Minh âm thầm đắc ý cho là chiêu này có thể hàng phục Trầm Tường, thế nhưng theo một tiếng “ Coong “ truyền đến, mặt Trịnh Chấn Minh liền biến sắc, hỏa diễm trên thanh kiếm kia đã biến mất, thân thể của hắn đột nhiên run lên, kinh sợ mà nhìn Linh khí bảy đoạn trong tay mình bị cắt thành hai đoạn!
Trầm Tường ở thời điểm này đã lấy ra Thanh Long đồ ma đao, đón đỡ hỏa kiếm đánh tới kia, hắn không thể không thừa nhận một đòn toàn lực của Chân Võ Cảnh tam đoạn phi thường bá đạo, nếu như không phải dùng Thanh Long đồ ma đao ngăn trở, khả năng sẽ phải trọng thương.
- Ngạo Hỏa kiếm! Ngạo Hỏa kiếm của ta. . .
Trịnh Chấn Minh nhìn Ngạo Hỏa kiếm chỉ còn một nửa, khắp khuôn mặt là đau lòng cùng phẫn nộ, Ngạo Hỏa kiếm này là ở bên trong Linh khí bảy đoạn xếp hạng thứ ba mươi, xem như là không tệ, giá trị hơn mười triệu tinh thạch, là hắn lao lực hết tâm huyết mới có, nhưng hiện tại lại hủy hoại trong một ngày!
Thanh Long đồ ma đao của Trầm Tường chỉ là lu mờ ảm đạm, ngoại trừ khổ người khá lớn, cùng đầu rồng kỳ lạ trên chuôi đao ra, cái khác ngược lại là rất phổ thông, nhưng cũng để một hủy diệt Linh khí bảy đoạn!
Rất nhiều người đều nghĩ lên, đây chính là đại đao thần bí mà Trầm Tường ở đạt được bên trong Thiên Long bảo tàng, là Linh khí chín đoạn trong truyền thuyết!
Đôi mắt đẹp của Liễu Mộng Nhi tỏa sáng, thần sắc nghiêm túc, chăm chú nhìn Thanh Long đồ ma đao trong tay Trầm Tường, nàng là nữ đế của Thần binh Thiên quốc, đệ nhất luyện khí sư trên Thần Vũ đại lục, nàng đương nhiên nhìn ra được đại đao trong tay Trầm Tường không phải bình thường.
- Tiên Tiên, tiểu trượng phu này của ngươi chiếm được một thứ không tầm thường, có cơ hội mượn đến cho ta xem một chút!
Thanh âm của Liễu Mộng Nhi tràn ngập kích động, giống như thấy bảo bối, nàng là luyện khí sư, đối với những cái này cảm thấy rất hứng thú.
- Tiểu Tường ca thật lợi hại, nói không chắc ta cũng đánh không lại hắn!
Tiết Tiên Tiên vui vẻ đến mặt đỏ bừng, bất quá nàng lại rất muốn luận bàn cùng Trầm Tường một chút.
Thanh Long đồ ma đao đang chậm rãi biến nặng, chỉ có người cầm đao mới không bị trọng lượng ảnh hưởng, mà những người khác lại không biết, Trầm Tường phỏng chừng Thanh Long đồ ma đao lúc này có 500 ngàn cân, mà hắn chỉ cảm thấy 50 ngàn cân, nếu như không phải hắn dùng chân khí chống đỡ mặt đất, hắn đã sớm rơi vào trong đất bùn mềm yếu.
- Trầm Tường, ngày hôm nay ta nhất định phải làm thịt ngươi! Dĩ nhiên phá huỷ Ngạo Hỏa kiếm của ta!
Trịnh Chấn Minh đầy mặt phẫn hận, đồng thời tham lam nhìn đại đao trong tay Trầm Tường.
Hắn vừa nói xong, Thanh Long đồ ma đao trong tay Trầm Tường bùng cháy lên, ánh sáng màu xanh chói mắt kia làm cho rất nhiều người không khỏi nhắm mắt lại, Trầm Tường từ trong ánh sáng màu xanh lao ra, đồng thời thân hình như điện, nhảy lên trên cao, huy đao chém xuống, chém về phía đầu lâu của Trịnh Chấn Minh.
Tuy mắt của Trịnh Chấn Minh bị đâm nhói, nhưng cũng có thể sử dụng thần thức nhìn ra phương hướng Trầm Tường công kích, hơn nữa lúc trước hắn cũng thả chân khí trên người ra, ngưng tụ ra một cái lồng khí cường hãn.
Nhưng Thanh Long đồ ma đao của Trầm Tường đánh đâu thắng đó không gì cản nổi, nặng đến mấy trăm ngàn cân, ở dưới tình huống rót Thanh Long chân khí vào, càng là mang theo lực lượng cuồng bạo, một đao kia chém xuống, cho dù là Chân Võ Cảnh ngũ đoạn cũng không dám dễ dàng đỡ lấy.
Rầm rầm rầm. . .
Chương 193 - Thần Giáp thức tỉnh
Liên tiếp nổ vang phát sinh, nhất thời đất rung núi chuyển, Huyền Vũ sơn mãnh liệt chập trùng, rất nhiều lều vải bị phá hủy, vị trí của Trầm Tường cùng Trịnh Chấn Minh đã biến thành một hố sâu, đất đá đều bị hai cỗ lực lượng cường hãn kia trùng kích bay về bốn phía, rơi xuống trên đầu rất nhiều người, người tới gần chiến trường tức thì bị thổi bay ra, kinh hãi đến biến sắc.
Trịnh Chấn Minh đã không thấy, bên dưới hố sâu kia chỉ có Trầm Tường cầm đại đao trong tay, bất quá mọi người có thể thấy một ít vải vụn dưới đáy hố sâu!
Trầm Tường thu Thanh Long đồ ma đao cẩn thận, nhảy lên trên mặt đất, ngưng mắt nhìn những người xung quanh, nói một cách lạnh lùng:
- Đầu ta Trầm Tường ở chỗ này, có gan tới lấy! Ta tiếp đến cùng.
Mọi người nhìn thấy Trầm Tường, đều im lặng không lên tiếng, sống lưng không khỏi lạnh cả người, lúc này bọn hắn đều bị Trầm Tường thả ra cỗ sát khí kia ép tới khó có thể hô hấp.
Ngay cả Chân Võ Cảnh tam đoạn cũng bị Trầm Tường giết đến không còn sót lại một chút gì, à không, còn một chút vải vụn, còn ai dám động thủ? Trầm Tường là ở trước mặt bọn hắn đánh bại hai Chân Võ Cảnh, chỉ cần đầu óc không có vấn đề, đều sẽ không ngốc đến mức ra tay!
Trầm Tường tu luyện sát phạt chi tâm theo tâm tình lúc này của hắn, làm thân thể của hắn dâng lên sát khí chân chính.
- Không dám tới sao? Trước đó thời điểm các ngươi tới xem ta, hận không thể làm thịt ta, hiện tại sao mỗi người đều trở thành loại nhát gan vậy?
Trầm Tường quét mắt nhìn những người này, cười lạnh nói:
- Từ nay về sau, chỉ cần người muốn lấy đầu của ta, tựa như khối tinh thạch này, ta nhất định sẽ làm cho hắn tan xương nát thịt!
Nói xong, Trầm Tường chấn một khối tinh thạch thành bột phấn, này lại làm cho người thay đổi sắc mặt, cắt chém tinh thạch dễ dàng, nhưng tạo thành bột phấn sẽ rất khó!
- Ta muốn lấy đầu ngươi, ngươi đến bóp chết ta đi!
Một nam tử anh tuấn từ trong đám người đi ra, này dĩ nhiên là Liêu Thiếu Vân.
- Liêu Thiếu Vân, lần trước ngươi như con chó cong đuôi chạy thoát, hiện tại lại còn dám ra đây gặp người, ta đã sớm chờ ngươi lâu lắm rồi.
Một âm thanh ôn hòa truyền đến, nhưng cũng hàm chứa một loại sát khí khiến người ta lạnh lẽo cả người, một lão giả râu bạc trắng đầu trọc đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Trầm Tường, làm cho tất cả mọi người khiếp sợ không thôi.
Ngày đó Liêu Thiếu Vân bị hai đại trưởng lão của Thái Vũ môn đồng thời giáp công, nhưng cũng còn có thể chạy thoát, vậy cũng là sự tình đáng tự kiêu, nhưng cũng vẫn bị người nhạo báng.
Thái Vũ môn Vũ Khai Minh xuất hiện, đây chính là Niết Bàn cảnh, rất nhiều người thấy lão giả đầu trọc này, trong lòng không khỏi rên rỉ lên, đều muốn rời khỏi, loại cấp bậc này chiến đấu, đây chính là dời sông lấp biển.
- Vũ trưởng lão, đệ tử đi trước!
Trầm Tường cười hì hì, liền biến mất không còn tăm hơi, hắn dùng tốc độ nhanh nhất chạy như bay rời khỏi.
Liễu Mộng Nhi đứng ở trên đỉnh núi cao nhìn chằm chằm Trầm Tường xuất hiện ở một mảnh núi rừng, cười nói:
- Đao của Tiểu tử này thật làm cho ta mở mang tầm mắt, ta nhất định phải mượn xem một chút!
- Sư phụ, cái kia rất lợi hại phải không?
Tiết Tiên Tiên kéo tay Liễu Mộng Nhi, có chút giật mình hỏi.
- Rất lợi hại, trên cây đao này đều là hoa văn phi thường bé nhỏ, che kín toàn bộ thân đao, rắc rối phức tạp, nhưng cũng rất thâm ảo.
Liễu Mộng Nhi gật đầu:
- Bây giờ hắn vẫn chưa thể phát huy ra lực lượng chân chính của cây đao này, bằng không thực lực của hắn nhất định sẽ càng cường đại hơn, có cây đao này có thể làm cho lực lượng của hắn tăng lên rất nhiều lần, bằng không hắn tuyệt đối không thể đánh bại một Chân Võ Cảnh tam đoạn.
Trầm Tường đi tới trên Huyền Vũ sơn, tiến vào một sơn động, Long Tuyết Di đã nói cho hắn biết, lúc này bốn phía Huyền Vũ sơn đều là võ giả thực lực cao cường, Niết Bàn cảnh càng có rất nhiều, vừa nãy Trầm Tường cũng bị vài cỗ thần thức cường hãn nhìn chằm chằm.
Ngay khi toàn bộ Huyền Vũ sơn bị không khí khẩn trương bao phủ, Huyền Vũ sơn đột nhiên bắt đầu lay động mãnh liệt, loại rung động kịch liệt này làm cho mặt đất bốn phía Huyền Vũ sơn đều như sóng lớn chập trùng lên, bất kể là cổ thụ cao to, hay là dãy núi, toàn bộ bị phá hủy, trong chớp mắt bốn phía Huyền Vũ sơn đều biến thành bình địa, rất nhiều người nhảy đến không trung đều kinh khủng, làm cho bọn hắn lòng vẫn còn sợ hãi.
Huyền Vũ kim cương giáp trong truyền thuyết sắp thức tỉnh rồi, bất quá lối vào Huyền Vũ Huyền Cảnh kia vẫn chưa có mở ra!
- Được rồi, hiện tại liền đi tới trung tâm Huyền Vũ sơn!
Long Tuyết Di hưng phấn hô, Trầm Tường đáp ứng nàng, chỉ cần có thể sớm tiến vào Huyền Vũ Huyền Cảnh, liền cho nàng rất nhiều Chân Nguyên đan.
Trầm Tường ở trong sơn động bước nhanh, cũng hưng phấn như Long Tuyết Di, khi một bên trong Huyền Cảnh chỉ có một người hắn, như vậy phần lớn bảo vật bên trong chẳng phải là đều quy hắn sao?
- Đến rồi!
Trầm Tường đi tới trong lòng núi, bàn tay Trầm Tường thiêu đốt hỏa diễm, chiếu sáng nơi này.
Trong này cũng không có người, bởi vì thời điểm Huyền Cảnh mở ra sẽ bạo phát lực lượng rất cuồng bạo, sống ở chỗ này chỉ có thể muốn chết!
Liễu Mộng Nhi cùng Tiết Tiên Tiên đều thấy Trầm Tường tiến vào một sơn động, nếu như đại môn Huyền Cảnh mở ra, ngốc ở trong sơn động chỉ có thể bị nguồn sức mạnh kia lan đến!
- Thái trưởng lão, bảo vệ tốt Tiên Tiên!
Liễu Mộng Nhi nhẹ giọng nói, chỉ thấy một lão phụ tay cầm gậy xuất hiện ở bên người Tiết Tiên Tiên.
- Mộng nhi cô nương yên tâm đi!
Thái trưởng lão kia hiền lành nở nụ cười, sờ sờ mái tóc của Tiết Tiên Tiên.
Tiết Tiên Tiên đương nhiên biết sư phụ mình là đi tìm Trầm Tường, kéo Trầm Tường đi ra, sợ bị nguồn sức mạnh mở ra Huyền Cảnh kia lan đến, có người nói cho dù là Niết Bàn cảnh tới gần, cũng sẽ trọng thương, thực lực yếu, có thể sẽ biến thành tro bụi.
- Sư phụ cẩn trọng!
Tiết Tiên Tiên cắn môi, lo lắng nói.
- Yên tâm đi, sư phụ của ngươi mạnh hơn ta không ít.
Thái trưởng lão cười nói, âu yếm vuốt tóc Tiết Tiên Tiên.
Liễu Mộng Nhi mỉm cười gật đầu:
- Tiểu trượng phu này của ngươi cũng thật là nhiều chuyện, dĩ nhiên cũng làm cho ta bận tâm.
Nói xong, Liễu Mộng Nhi hóa thành một bóng trắng, trong chớp mắt liền biến mất không thấy.
Trầm Tường đang đợi Long Tuyết Di dùng bí pháp thượng cổ của Long tộc mở ra một đường hầm không gian, tiến vào bên trong Huyền Vũ Huyền Cảnh.
Trong lòng núi Huyền Vũ sơn, phi thường hắc ám, nhưng lúc này lại có rất nhiều sợi tơ tản ra Bạch Quang, đây là sức mạnh Long Tuyết Di thả ra, đang tạo thành linh văn, hình thành một trận pháp.
Chương 194 - Huyền Vũ Huyền Cảnh
Trầm Tường cũng hết sắc chăm chú nhìn những linh văn thâm ảo mà phức tạp này, muốn ghi chép ở trong đầu, nhưng làm hắn nhớ đến đau đầu, bởi vì phi thường phức tạp, những linh văn này vô cùng nhiều, lít nha lít nhít, Trầm Tường phỏng chừng ít nhất có mấy trăm ngàn cái, mỗi cái linh văn đều không giống nhau, quanh co khúc khuỷu tổ hợp cùng linh văn khác, cũng có gần như tương đồng, chỉ là trình độ uốn lượn không giống, nhưng chính là như vậy, sẽ có sức mạnh bất đồng.
- Đừng ghi nhớ, nếu như không phải ta có truyền thừa ký ức, ta chết cũng học không được loại đồ vật này.
Long Tuyết Di cũng cực kỳ đau đầu, nếu như không phải vì miếng ăn, nàng mới lười làm như vậy.
- Được rồi, đây là lần thứ nhất ta phá xác tới nay tiêu hao nhiều sức mạnh như vậy, ngươi phải hảo hảo đáp tạ ta.
Long Tuyết Di nũng nịu nói, âm thanh cũng mang theo một loại mệt mỏi, Trầm Tường không nói hai lời, lấy ra mấy hạt Chân Nguyên đan, đút cho nàng ăn.
Trầm Tường nhìn trận pháp lóe sáng trong lòng núi kia, trận pháp chói mắt này là có mấy chục vạn linh văn tạo thành, hiện tại đang chậm rãi dung hợp, một khi dung hợp toàn bộ, một cánh cửa sẽ mở ra!
Đột nhiên, Trầm Tường cảm ứng được có người tới gần hắn, hơn nữa tốc độ rất nhanh, đây cũng không phải là chuyện tốt! Hắn không nghĩ tới vào lúc này cũng sẽ có người không muốn sống chạy tới.
- Mộng Nhi tỷ!
Phía sau Trầm Tường đứng một nữ tử mặc váy bó màu trắng, trên mặt mang theo lụa trắng, không khỏi kinh hô lên.
Liễu Mộng Nhi cũng rất giật mình nhìn trận pháp tản ra Bạch Quang trong lòng núi, nhìn vô số linh văn kia, nàng nhíu chặt đôi mi thanh tú, bên trong đôi mắt đẹp tràn đầy khiếp sợ cùng mừng như điên.
- Đây là làm sao...
Lời còn chưa nói hết, trận pháp hình tròn kia đột nhiên tuôn ra một trận hào quang, sau đó đó là một trận hấp lực mạnh mẽ kéo tới, chỉ là trong chớp mắt, Trầm Tường cùng Liễu Mộng Nhi đều bị hút vào trong đó!
Sau khi cảm giác quay cuồng kết thúc, Trầm Tường chỉ cảm thấy mình dựa vào một thân thể mềm mại, hắn đột nhiên cả kinh, mượn hào quang nhỏ yếu, chỉ nhìn thấy hắn đè lên một nữ tử mặc quần áo bó màu trắng, vóc người thướt tha.
Đây chính là nữ đế tuyệt đại phong hoa, thành thục phong vận, Liễu Mộng Nhi!
Lụa trắng trên mặt Liễu Mộng Nhi đã rơi xuống, lúc này nàng đang mở mắt ra, u oán mà nhìn về phía Trầm Tường, nhẹ giọng hờn dỗi:
- Tiểu quỷ, còn không mau đi xuống!
Trong lòng Trầm Tường cả kinh, có gắng nhích thân thể vô lực kia của mình, từ trên người Liễu Mộng Nhi lăn xuống, vừa nãy hắn đè lên vùng ngục mềm mại kia của người ta, này làm cho Liễu Mộng Nhi e thẹn không ngớt.
- Này là xảy ra chuyện gì?
Liễu Mộng Nhi thấp giọng hỏi, lúc này toàn thân nàng vô lực, Trầm Tường cũng là như thế.
- Mộng Nhi tỷ, làm sao tỷ tới đây?
Trầm Tường hỏi ngược lại.
- Vẫn không phải tiểu thê tử của ngươi lo lắng cho ngươi sao, mới để cho ta đến tìm ngươi! Ai biết ngươi dĩ nhiên ở chỗ này làm sự tình thần bí như vậy.
Liễu Mộng Nhi dùng sức nghiêng đầu sang chỗ khác, nhìn Trầm Tường nằm ở bên người nàng, lúc này nàng cùng tới gần Trầm Tường như vậy, song phương có thể cảm nhận được khí tức của đối phương thở ra, điều này làm cho nàng không khỏi hồng mặt lên.
Đây cũng là từ khi nàng lọt lòng tới nay cùng một nam nhân ám muội như thế!
Ngửi mùi thơm trên người Liễu Mộng Nhi, tâm thần Trầm Tường rung động, không khỏi nhớ tới cảm giác đặt ở trên người Liễu Mộng Nhi vừa nãy, này làm cho Liễu Mộng Nhi thân là nữ đế Thần binh Thiên quốc, cường giả danh chấn một phương, hơn nữa còn là sư phụ của vợ hắn, điều này làm cho hắn âm thầm mắng mình, thậm chí có loại ý niệm tà ác này.
- Hừ!
Liễu Mộng Nhi thấy Trầm Tường đờ ra, giống như đang suy nghĩ sự tình tà ác gì, nhất thời hừ lên, nếu như không phải là nam nhân của ái đồ mình, một khi nàng khôi phục thực lực, nhất định sẽ giết chết nam nhân khinh bạc mình này.
- Cái này... Mộng Nhi tỷ, đó là bí mật của ta, tạm thời ta vẫn chưa thể nói cho tỷ biết! Hơn nữa tỷ cũng phải bảo mật, đừng truyền đi! Ta đến nơi này chính là có sứ mệnh trọng đại, chính là vì đạt được Huyền Vũ kim cương giáp kia, chỉ cần đồ vật này có chủ nhân, Thái Vũ môn cũng sẽ không cách mỗi mười ngàn năm đối mặt nguy cơ như vậy.
Trầm Tường phục hồi tinh thần lại, vội vàng giải thích.
May là Trầm Tường tiếp xúc qua rất nhiều nữ nhân tuyệt mỹ, bằng không bây giờ hắn nhất định sẽ không kiềm lòng được, hắn cũng cố bình tĩnh lại, vận chuyển chân khí điều trị thân thể.
- Tại sao chúng ta mất đi khí lực?
Liễu Mộng Nhi cau mày nhìn Trầm Tường, trong ánh mắt tràn đầy uy nghiêm, nàng đang đề phòng Trầm Tường.
- Mộng Nhi tỷ, tỷ đang lo lắng ta?
Trầm Tường cười cười nói:
- Tỷ là sư phụ của Tiên Tiên, nói thật, mặc dù tỷ là nữ nhân rất dễ dàng làm cho nam nhân điên cuồng, nhưng cũng còn chưa đủ làm cho ta làm ra sự tình đại nghịch bất đạo.
Liễu Mộng Nhi thở phào nhẹ nhõm, khẽ cười nói:
- Thời điểm ta lần thứ nhất nhìn thấy ngươi, liền biết ngươi là nam nhân có sắc tâm không sắc đảm, ta mới không tin ngươi không động tâm đối với ta!
- Khà khà, động tâm chỉ là một khái niệm, chỉ cần là nam nhân, nhìn thấy nữ nhân xinh đẹp đều muốn đạt được, nhưng động tâm thì rất ít.
Trầm Tường cười xấu xa nói.
Cũng chỉ có hắn mới dám ở trước mặt loại nữ nhân này nói ra lời không muốn sống kia, đây là lá gan mà hắn trường kỳ sống chung một chỗ cùng Đan trưởng lão luyện ra được, hắn thường thường dùng ngôn ngữ đùa giỡn Đan trưởng lão, lúc này ở Trầm Tường xem ra, Liễu Mộng Nhi này cùng Đan trưởng lão không khác nhau bao nhiêu.
- Tiểu tử thúi, đừng làm cho ta có cơ hội giáo huấn ngươi! Thật nghĩ không hiểu tại sao ngươi có lá gan nói với ta loại lời không muốn sống như thế, ngươi thật sự không sợ ta giết chết ngươi sao?
Lông mày Liễu Mộng Nhi nhíu lại, trong con ngươi tràn đầy một hào quang cường thế.
Lúc này Trầm Tường đột nhiên chậm rãi ngồi dậy, cười xấu xa nhìn về phía bộ ngực cao vút kia của Liễu Mộng Nhi đang chậm rãi chập trùng, lúc này nàng mặc áo bó, tư thái kia hoàn mỹ phác hoạ ra, vô cùng mê người.
- Ngươi...
Liễu Mộng Nhi cắn chặt môi đỏ, trừng mắt nhìn Trầm Tường.
- Mộng Nhi tỷ, lẽ nào ta ở trong ấn tượng của tỷ là nam nhân rất xấu sao?
Trầm Tường đưa tay chình lại y phục, hắn cũng không biết tại sao mình có thể khôi phục nhanh hơn Liễu Mộng Nhi, chỉ là bây giờ hắn không vận chuyển được chân khí.
- Vốn là tốt, nhưng hiện tại rất xấu! Ta đã sớm nghe nói sự tình không minh bạch của ngươi cùng Ngô Thiên Thiên kia, hơn nữa ngươi đối với nghĩa muội Lãnh U Lan cũng không có ý tốt.
Liễu Mộng Nhi hừ lạnh nói.
- Khà khà, nếu như là Tiên Tiên nàng sẽ không nghĩ như vậy.
Trầm Tường cười nói:
- Sao tỷ để ý đối với chuyện của ta như vậy?
- Tiên Tiên nàng quá ngốc, bị ngươi lừa gạt.
Liễu Mộng Nhi hừ nói:
- Ta là lo lắng Tiên Tiên tìm một nam nhân không tốt.
Trầm Tường xoa hai tay, chăm chú nói:
- Mộng Nhi tỷ, nếu như bây giờ ta đối với tỷ làm những thứ gì, sau đó giết tỷ, người khác chắc chắn sẽ không biết, tỷ đúng là một nữ nhân rất xinh đẹp.
Chương 195 - Linh văn mị lực
Liễu Mộng Nhi không nói, Trầm Tường xác thực có thể làm như vậy, sau khi làm một chút chuyện gì đó, còn có thể sảng khoái giết nàng, nghĩ đến điểm này, thân thể mềm mại của Liễu Mộng Nhi khẽ run lên.
- Mộng Nhi tỷ, nếu như tỷ đối với ta không biết, kính xin không nên kết luận đối với ta! Bằng không đừng trách ta trở mặt không quen biết!
Trầm Tường nói một cách lạnh lùng, trên người bỗng bùng nổ ra một cỗ sát khí, sát phạt chi tâm theo tâm tình của hắn chấn động, làm cho hắn giống như một vị Sát thần.
Liễu Mộng Nhi nhìn con mắt sát khí tầng tầng kia của Trầm Tường, trong lòng sửng sốt, Trầm Tường dĩ nhiên không có tà niệm đối với nàng, chỉ có sát tâm! Mà này đều là bởi vì nàng hiểu lầm hắn, nói xấu hắn, hơn nữa còn xả đến Tiết Tiên Tiên!
- Từ vừa mới bắt đầu ta đều rất kính trọng tỷ, tỷ là tiền bối, tỷ đối với Tiết Tiên Tiên rất tốt, hơn nữa đối với ta cũng rất hữu hảo, nhưng nếu như tỷ còn dám nói xấu ta như thế, ta tuyệt đối sẽ không khách khí!
Trầm Tường đứng dậy, hắn vốn là nắm giữ Âm Dương thần mạch, tu luyện Thái Cực Hàng Long Công, nhất định tương lai hắn sẽ trở thành một cường giả đỉnh phong, điều này làm cho hắn nắm giữ một cỗ ngạo khí khác với tất cả mọi người.
Nhìn Trầm Tường, Liễu Mộng Nhi nói không ra lời, nam nhân mới vừa rồi còn nói giỡn cùng nàng, đùa giỡn nàng, trong chớp mắt cùng nàng trở mặt, hơn nữa chỉ là bởi vì nàng nói xấu hắn!
- Ta không muốn làm cho Tiên Tiên loạn tưởng cái gì, tỷ ở trước mặt Tiên Tiên cũng chớ nói lung tung!
Trầm Tường xếp bằng trên mặt đất, âm thanh âm trầm lạnh lẽo, cả người tản ra một cỗ ngạo khí cùng sát khí bức người.
Liễu Mộng Nhi thở dài một tiếng, nàng xác thực sai rồi, Trầm Tường không có xấu xa như nàng tưởng tượng, mượn vừa nãy hắn biểu hiện kia, liền làm nàng cảm thấy khiếp sợ.
- Thật có lỗi!
Liễu Mộng Nhi thấp giọng nói:
- Từ nay về sau, ta không cần lo lắng Tiên Tiên nữa, nàng hiểu rõ ngươi như vậy, cho nên mới không lo lắng vì ngươi.
Trầm Tường rất ưu tú, không có nữ nhân lấy lòng là không thể nào, nhưng dựa vào nàng biết, ở bên trong Thái Vũ môn, quan hệ không tệ cùng Trầm Tường cũng chỉ có một mình Ngô Thiên Thiên.
- Huyền Cảnh này phát sinh biến hóa, người đi vào nơi này đều không thể dùng chân khí! Tỷ phải cẩn thận.
Ngữ khí Trầm Tường ngưng trọng nói.
Không thể dùng chân khí! Đây chẳng phải là hết thảy võ giả đều đánh mất lực lượng sao, Liễu Mộng Nhi kinh hãi không ngớt, uy nghiêm trong con ngươi mỹ lệ kia đã biến mất, đổi thành một loại sợ hãi thật sâu, nàng ngạo nghễ ở đỉnh Phàm giới nhiều năm, cũng là bởi vì có chân khí cường hãn, bây giờ đột nhiên biến mất, nàng cùng người bình thường không khác biệt, điều này làm cho nàng khó có thể tiếp thu, làm cho nàng nhất thời rơi vào trong sợ hãi!
Hơn nửa giờ qua, Liễu Mộng Nhi đã có thể hoạt động, tuy nàng không thể dùng chân khí, nhưng cũng có thể thấy chân khí của mình vẫn ở trong đan điền, chỉ là bị một loại lực lượng kỳ dị cường đại hơn nữa áp chế, không cách nào điều động.
Lúc này Liễu Mộng Nhi không còn uy nghiêm giống như đế hoàng, nàng dùng một ánh mắt quái dị nhìn về phía Trầm Tường, nhẹ giọng hỏi:
- Tình huống như thế, ngươi còn muốn đi tìm Huyền Vũ kim cương giáp kia sao? Tại sao ngươi có thể khôi phục nhanh hơn ta?
Nàng biết thân thể Trầm Tường rất cường hãn, nhưng dù cường hãn thế nào cũng không thể sánh bằng nàng, dù sao nàng là nhân vật sừng sững ở đỉnh của Thần Vũ đại lục nhiều năm.
Trầm Tường khẽ mỉm cười, giống như vừa nãy chưa từng phát sinh ra những chuyện không vui.
- Khà khà, thân thể tỷ có khả năng cường đại hơn ta rất nhiều, nhưng thân thể của ta là được ta dùng thủ đoạn đặc thù rèn luyện qua!
Tiên Ma đàm tôi luyện thân thể, Long Huyết đan tôi luyện thân thể, này làm cho thân thể hắn nắm giữ năng lực chữa trị nhanh chóng, thời điểm bọn họ bị hút vào Huyền Vũ Huyền Cảnh này, lực lượng bị rút khô, vì lẽ đó kiệt sức, mà Trầm Tường khôi phục lại rất nhanh.
Liễu Mộng Nhi đứng lên, lúc này nàng cảm giác cả người mình rất yếu, chỉ có thể miễn cưỡng bước đi, mà Trầm Tường lại sinh long hoạt hổ, nếu như lúc này Trầm Tường muốn làm ra một ít sự tình bất lợi với nàng, nàng căn bản không có chỗ phản kháng, nghĩ đến chỗ này, trong lòng nàng lại âm thầm lo lắng không thôi, bất quá nàng có thể nhìn ra được Trầm Tường đối với nàng không có một chút hứng thú, điều này làm cho nàng đối với Trầm Tường rất là bội phục, đồng thời cũng có chút thất vọng, bằng mị lực của mình, dĩ nhiên không thể làm cho một tiểu quỷ huyết khí phương cương động tâm.
- Ăn đi!
Trầm Tường đưa cho nàng một cái hộp ngọc, bên trong có rất nhiều Tôi Thể đan:
- Ta muốn đi tìm Huyền Vũ kim cương giáp kia, trên đường có thể sẽ rất nguy hiểm, tỷ có muốn theo ta hay không? Tuy rằng thực lực của ta kém hơn tỷ mười vạn tám ngàn dặm, nhưng hiện tại liền khó nói.
- Hừ, chớ đắc ý! So đấu thân thể, ta chắc chắn sẽ không thua ngươi! Trên Thần Vũ đại lục ít có người so được với ta.
Liễu Mộng Nhi hừ nói:
- Ta đã đáp ứng Tiên Tiên, không thể để cho ngươi có nửa điểm sơ xuất, ta đương nhiên muốn đi theo ngươi!
Trầm Tường cười hì hì, lại khôi phục đến bộ dạng trước kia:
- Vừa nãy cũng không biết là ai lo lắng sẽ bị ta lột quần áo, sau khi biết được chân khí của mình không thể dùng, còn dọa đến một mặt tro nguội.
Liễu Mộng Nhi chỉ là hừ một tiếng, đột nhiên nàng phát hiện trước kia lấy ôn nhu đối đãi Trầm Tường, căn bản là sự tình vất vả không có kết quả tốt, đương nhiên nàng cũng biết đây là Trầm Tường đang nói giỡn cùng nàng.
Trầm Tường nghiêm mặt nói:
- Mộng Nhi tỷ, chúng ta trước tiên là nói chính đề, cái Huyền Vũ kim cương giáp kia là của ta, đến thời điểm đó tỷ đừng có cướp!
- Ngươi có thể lấy thì cứ lấy đi, đồ vật này không phải dễ lấy như vậy, bằng không năm đó Hoàng Cẩm Thiên đã sớm cầm về Thái Vũ môn bảo quản.
Liễu Mộng Nhi không thèm để ý nói.
Trầm Tường nhìn chung quanh, phát hiện bọn họ rơi xuống bên trong một mảnh đất hoang tràn đầy hòn đá to to nhỏ nhỏ, bầu trời tràn đầy hắc vân, che lại ánh sáng, lúc này bên trong Huyền Vũ Huyền Cảnh là buổi tối.
- Trước tỷ có đi vào chưa?
Trầm Tường hỏi.
- Từng tiến vào một lần, khi đó ta vẫn chỉ là Chân Võ Cảnh, nhưng không hề bị loại sức mạnh quái dị này áp chế chân khí.
Liễu Mộng Nhi nhẹ nhàng cắn lấy Tôi Thể đan, dáng dấp nàng ăn vô cùng đẹp mắt, Trầm Tường nhìn thấy mà nghệch mặt ra.
- Hừ, nếu như ngươi không phải là nam nhân của Tiên Tiên, ta nhất định sẽ cho ngươi đẹp mắt! Ngươi đừng được voi đòi tiên, ta nhẫn nại có hạn.
Đột nhiên Liễu Mộng Nhi có chút tức giận, mình đường đường là nữ đế của Thần binh Thiên quốc, trông coi Thần binh Thiên quốc to như vậy, bây giờ lại bị một tiểu quỷ hai mươi tuổi ra mặt liên tiếp đùa giỡn, thậm chí còn bị đe dọa, nàng đã rất lâu không có chịu qua loại ủy khuất này.
- Mộng Nhi tỷ, bây giờ không phải là tỷ rất chán ghét ta chứ?
Bình luận facebook