-
Chương 186-190
Chương 186 - Phong ba đánh cược nợ
Cổ Đông Thần cùng Vũ Khai Minh sửng sốt, hiện tại bọn họ xem dáng dấp của Trầm Tường không giống như là nói giỡn, bất quá cái yêu cầu này của Trầm Tường thật sự là làm bọn hắn giật mình.
- Đừng hy vọng bọn họ, bọn họ liên thủ cũng không thể chế phục ta, đến thời điểm đó ta cũng sẽ đi Huyền Vũ sơn!
Đan trưởng lão đột nhiên xuất hiện ở sau lưng Trầm Tường, điều này làm cho sống lưng Trầm Tường mát lạnh.
- Tiểu sư thúc, ngươi thật có biện pháp chiếm được Huyền Vũ Cổ Kim Cương Giáp sao?
Đan trưởng lão hỏi, nếu như là trước đây, nàng xác thực không tin, nhưng hiện tại dù nàng không muốn tin tưởng thế nào, cũng phải tin một chút.
- Nếu như chiếm được, ngươi tháo mặt nạ xuống, cho ta thấy rõ dung mạo của ngươi, như thế nào?
Trầm Tường cười nói.
Ăn một lần khôn ngoan biết nhìn xa trông rộng, Đan trưởng lão sẽ không một lần nữa trúng chiêu của Trầm Tường.
- Ta tin tưởng năng lực của Tiểu sư thúc ngươi, Tiểu sư thúc ngươi có thể làm được hay nhất.
Đan trưởng lão nói.
Cổ Đông Thần cùng Vũ Khai Minh liếc mắt nhìn nhau, nhìn ra chút gì đó, bọn họ phát hiện quan hệ của Trầm Tường cùng Đan trưởng lão giống như không tệ!
- Tiểu sư thúc, nếu như ngươi có thể, vậy thì không thể tốt hơn, ngươi định làm như thế nào?
Cổ Đông Thần hỏi.
- Ta trước tiên cần phải đi xem xem địa phương kia!
Trầm Tường nói.
Cứ như vậy, Trầm Tường vội vàng lên đường, hắn đối với bọn người Vân Tiểu Đao nói là mình nhận được nhiệm vụ đi tới Huyền Vũ thành, đối với chỗ thật xa này, đám người Vân Tiểu Đao cùng Chu Vinh đều không có hứng thú, hơn nữa bọn họ chủ yếu phát triển giao thiệp ở bên trong Thái Vũ môn, kết bạn càng nhiều người có tiềm lực, trợ giúp bọn họ trở thành tộc trưởng sau này!
Trầm Tường vừa ra thành liền thả Chu Tước hỏa dực nhanh chóng phi hành, trong chớp mắt liền rời xa Thái Vũ môn, đi tới một mảnh núi rừng liên miên.
Vừa nãy thời điểm Trầm Tường đi tìm đám người Vân Tiểu Đao, biết được giải thưởng đầu của hắn lại tăng, dĩ nhiên là 500 ngàn tinh thạch, hơn nữa Chân Vũ môn cũng đồng thời treo giải thưởng hắn, lý do là lúc hắn tỷ thí phế bỏ một đệ tử Chân Võ Cảnh của Chân Vũ môn.
- Đám người kia, sẽ có một ngày ta sẽ cho các ngươi biết làm như vậy là ngu xuẩn cỡ nào!
Trong lòng Trầm Tường tàn nhẫn nói, đột nhiên, hắn cảm giác được không khí phía sau rung động, tuy rằng phi thường yếu ớt, nhưng hắn có thể dùng thần thức mạnh mẽ cảm ứng được, chỉ thấy hắn đột nhiên lao xuống, từ trời cao hạ thấp.
Ngay thời điểm hắn vừa hạ xuống mặt đất, trên không truyền đến một trận nổ vang, cỗ rung động kia, làm mặt đất chấn động đến mức rung rẩy, một mảnh lớn sơn mạch bị hủy diệt.
Là đánh lén!
Trầm Tường nhìn cổ chân khí bạo ngược phiêu tán trên trời cao, trong lòng kinh hãi không ngớt, nếu như vừa nãy hắn chậm một chút, nhất định sẽ bị biến thành bột phấn, hắn không nghĩ tới thậm chí có người cường hãn như vậy phát động đánh lén hắn, hơn nữa còn là hai cái, bởi vì hai cỗ chân khí mênh mông kia là từ hai phương hướng bỗng nhiên bay tới.
- Cẩn thận một chút!
Long Tuyết Di nhắc nhở hắn.
Trầm Tường lấy Thanh Long Đồ Ma Đao ra, theo Thanh Long chân khí của Trầm Tường càng ngày càng cường hãn, Thanh Long Đồ Ma Đao cũng càng ngày càng nặng, bây giờ đã nặng ba mươi vạn cân, nhưng ở trong tay hắn lại không có trọng lượng gì, chỉ có thời điểm hắn công kích, rót Thanh Long chân khí vào trong Thanh Long Đồ Ma Đao, Thanh Long Đồ Ma Đao mới có thể đột nhiên biến nặng hơn rất nhiều lần, làm cho đối phương không ứng phó kịp.
- Chân Võ Cảnh hai đoạn! Ta phát hiện rồi!
Trầm Tường ngưng mắt nhìn gò đất xa xa kia, trong lòng âm thầm cười lạnh, hắn cũng không nghĩ tới vừa rời khỏi Thái Vũ môn đã bị công kích, hơn nữa thủ đoạn ẩn nấp của đối phương rất cao minh, Trầm Tường suy đoán trên người bọn họ là có một loại linh phù lợi hại, bất quá theo vừa nãy bọn họ phát động công kích, linh phù đã mất đi hiệu lực.
Bỗng nhiên, một đạo hàn quang hiện ra, một cỗ khí tức nguy hiểm áp sát, Trầm Tường lập tức hoành đao đón đỡ, chỉ nghe “ Coong “ một tiếng, chân của Trầm Tường nhất thời nạm vào trong bùn đất.
Trầm Tường cũng thấy người công kích hắn kia, đó là một đại hán cả người mặc thiết giáp, đầu đội lồng thiết, chân khí vô cùng quỷ dị, mang theo một cảm giác không linh, nhưng cũng thập phần cường đại.
Người kia cũng sững sờ, hắn không nghĩ tới Trầm Tường mới vào Chân Võ Cảnh dĩ nhiên có thể ngăn cản một đao toàn lực này của hắn!
Trầm Tường nhìn đao đối phương, mặt trên đã có thêm một lỗ hổng, cây đao này cũng là một Linh khí thất đoạn không tệ, lúc này xem như là hủy diệt, người kia tức giận đến cả người run rẩy.
Trầm Tường huy đao mà lên, nhưng hắn đột nhiên cảm ứng được một người khác từ sau lưng của hắn công kích đến, đó là một thanh búa lớn, búa lớn sắc bén mang theo sức mạnh đột nhiên, xé rách không khí, giống như lôi đình bổ về phía Trầm Tường.
Lực lượng lưỡi búa này phi thường cường hãn, dùng tới toàn bộ sức mạnh, liền giống như vừa nãy Trầm Tường đỡ lấy thanh đao kia, hơn nữa rất nhanh chóng!
Nếu như là một ngọn núi lớn, nhất định sẽ bị chém thành hai nửa, thời điểm bổ về phía Trầm Tường, chỉ thấy thân thể Trầm Tường đột nhiên bể mất, hóa thành hơi nước chấn động, hai người kia cả kinh, cảm thấy có chút bất ngờ, bọn họ nguyên bản không có ý định giết chết Trầm Tường đến không có lưu chút nào, bằng không sẽ không có cách nào đi lĩnh tiền thưởng.
Trầm Tường lần thứ hai thi triển Thủy Kính công, ở thời điểm này dùng khí vụ biến ảo ra một hư thể giống hắn như đúc, sau đó mình dùng tốc độ siêu nhanh rời khỏi.
Trầm Tường ở trên không, cười lạnh nhìn hai người phía dưới kia, mặc dù hắn là Chân Võ Cảnh một đoạn, nhưng Ngũ hành chân khí trong cơ thể hắn dung nhập chung một chỗ, phối hợp thanh Thanh Long Đồ Ma Đao này, Chân Võ Cảnh hai đoạn căn bản không phải là đối thủ của hắn.
Lượng lớn Thanh Long chân khí rót vào trong Thanh Long Đồ Ma Đao, ở trong nháy mắt, Thanh Long đồ ma đao đột nhiên biến thành mấy chục vạn cân, Trầm Tường từ trời cao lao xuống, giống như sao băng rơi rụng, vừa nhanh lại mạnh, lực lượng vô cùng mạnh mẽ kèm theo Thanh Long Đồ Ma Đao chém xuống, trực tiếp chém nam tử mang lồng thiết kia thành hai nửa, mà đại địa cũng bị vẽ ra một cái khe sâu sắc.
Một đao kia của Trầm Tường không chút nào lưu thủ! Đối phương là hai Chân Võ Cảnh hai đoạn, nếu như liên hợp lại, đối với hắn sẽ tạo thành uy hiếp nhất định!
Loại thủ đoạn lôi đình này của Trầm Tường làm một sát thủ khác sợ đến hãi hùng khiếp vía, bọn họ không nghĩ tới Trầm Tường mới vào Chân Võ Cảnh dĩ nhiên lợi hại như vậy, dựa theo lẽ thường, Chân Võ Cảnh một đoạn cùng hai đoạn cách biệt rất nhiều, rất khó đánh bại hai đoạn, trừ khi là người có linh mạch thượng thừa, bởi vì nếu muốn bước vào đệ nhị đoạn, cần áp súc chân khí nhiều vô cùng, một đoạn còn kém rất xa!
Sau khi Trầm Tường giết chết một cái, lại biến mất không thấy, nếu như không phải thần thức đặc biệt cường đại, là rất khó phát hiện hắn tồn tại. Trong lòng sát thủ kia giật mình, vội vàng quay đầu nhìn chung quanh, đột nhiên, nguy hiểm kéo tới, tuy rằng hắn có thể cảm ứng được, nhưng lại không kịp chống đối, cũng không biết Trầm Tường công kích từ nơi nào, nhưng hắn vẫn lung tung huy động đại đao trong tay.
- A. . .
Sát thủ kia kêu thảm một tiếng, một cánh tay của hắn bị Trầm Tường chém xuống
Chương 187 - Thực Nhân Sư Ưng
Sát thủ kia nhìn cánh tay cụt của mình nắm lấy một thanh đao nằm dưới mặt đất kia, trong lòng sợ hãi, hắn mạnh mẽ trấn định lại, nhưng lúc đó hắn chỉ nhìn thấy một ánh sáng màu xanh lướt qua, lồng ngực hắn đau xót, cảm giác hết thảy tất cả đều nát tan như thế, lồng ngực của hắn bị Trầm Tường dùng thân đao nặng đến mấy trăm ngàn cân kia đập trúng, cỗ lực lượng mãnh liệt này trực tiếp làm hắn trọng thương, đánh hắn bay vào một ngọn núi nhỏ xa xa.
Thời điểm Trầm Tường chạy tới, sát thủ kia đã hôn mê bất tỉnh, chỉ là trọng thương, cũng chưa chết đi, một tay hắn đặt trên đầu sát thủ kia, rót vào một cỗ thần thức, sau đó hỏi:
- Là ai phái các ngươi tới?
- Lữ trưởng lão!
Âm thanh sát thủ kia suy yếu mà không tình cảm chút nào.
- Nói như vậy ngươi là đệ tử Thái Vũ môn?
Trầm Tường lại hỏi, sắc mặt trở nên cực kỳ âm trầm.
- Không phải, chúng ta là người Lữ gia!
Trầm Tường không hỏi nhiều hơn nữa, đập xuống một chưởng, nhanh chóng diệt sát hắn!
- Lữ trưởng lão! Được lắm Dược Vương sơn Lữ gia, dĩ nhiên muốn giết ta, như vậy cũng không cần trả nợ.
Trầm Tường cười lạnh nói, Lữ trưởng lão cũng là bên trong Trưởng lão viện, bất quá là một trưởng lão xử lý tạp vụ ở ngoại viện, thực lực ở Chân Võ Cảnh chín đoạn, là người của Lữ gia!
Sau khi Trầm Tường thắng Lữ Chính Nam, vẫn không có thu được tiền đặt cược kia. Ba hạt Trúc Cơ đan cùng một trái Cửu Dương Liệt Diễm Quả đều phi thường đắt đỏ, bọn họ không nỡ bỏ những vật trân quý này giao cho Trầm Tường, nếu như giết Trầm Tường, sẽ không có người hướng về bọn họ đòi hỏi rồi!
Từ lúc trước đó Trầm Tường đã nghĩ đến rất có thể Lữ gia sẽ làm như vậy, hắn quyết định chờ hắn từ Huyền Vũ sơn trở về, liền tìm Lữ Chính Nam tính sổ, đối phương có tâm giết hắn, hơn nữa còn suýt chút nữa thành công, mặc dù Trầm Tường không muốn ba hạt Trúc Cơ đan cùng Cửu Dương Liệt Diễm Quả này, cũng phải trút cơn giận!
- Lữ trưởng lão, chờ đó cho ta!
Âm thanh của Trầm Tường tràn ngập tàn nhẫn.
Huyền Vũ Kim Cương Giáp là một bảo giáp, tác dụng chủ yếu là phòng ngự, cụ thể Tô Mị Dao cũng không quá thông hiểu, nhưng nói chung được gọi là thần binh thì tuyệt đối sẽ không kém cỏi.
Trầm Tường nhất định phải đạt được Huyền Vũ Kim Cương Giáp này, điều này có thể để hắn có thêm một phần bảo đảm, mặc dù gặp phải người khác đánh lén, cũng có thể dựa vào Thần Giáp cường hãn này chống lại một bộ phận lớn sức mạnh.
Thần Vũ đại lục rất lớn, mà Thái Vũ châu cũng là một châu to lớn nhất, Trầm Tường muốn từ Thái Vũ môn phi hành đến Huyền Vũ sơn cũng phải cần ba ngày thời gian, bây giờ hắn đã nắm giữ thực lực Chân Võ Cảnh, thời điểm sử dụng Chu Tước hỏa dực kia phi hành, tốc độ so với trước càng nhanh hơn, bằng không hắn muốn bay đến cũng không nhanh như vậy, mà những người khác chí ít cũng cần chừng mười ngày.
Trầm Tường suy đoán trước đó hai tên sát thủ kia nhất định là dùng một ít Linh khí phi hành đặc thù mới đuổi theo được hắn, chỉ là hắn không có tìm được.
- Hống... Hống...
Trầm Tường đột nhiên nghe được phía sau truyền đến từng đợt hống khiếu, hắn quay đầu nhìn lại, liền thấy một con sư tử mọc ra đôi cánh màu đen đang nhanh chóng bay tới hắn.
- Là Thực Nhân Sư Ưng! Là Linh thú! Trầm Tường ngươi cẩn thận một chút, loại gia hoả này không chỉ tốc độ phi hành nhanh, hơn nữa thực lực cũng rất mạnh!
Tô Mị Dao vội vàng dặn dò.
Trầm Tường nhìn qua một quyển thư tịch yêu thú, mặt trên có tỉ mỉ ghi chép loại linh thú này!
Linh thú cũng là một loại yêu thú, chỉ bất quá nắm giữ thực lực có thể so với Chân Võ Cảnh, hơn nữa có trí tuệ của mình, có thể tự mình tu luyện, tăng lên thực lực, trong tình huống bình thường, chỉ cần linh thú không gặp phải nhân loại, đều sẽ không đi công kích nhân loại, mà Thực Nhân Sư Ưng này là chuyên môn đi săn bắt nhân loại, rất nhiều võ giả Phàm Võ Cảnh chín tầng mười tầng đều trở thành mỹ thực của nó!
- Linh thú nhất phẩm, không cần quá hoang mang, gia hoả này hẳn là có người chăn nuôi, trước đó hai tên sát thủ kia có khả năng chính là cưỡi lấy gia hoả này đến.
Long Tuyết Di nói.
Trầm Tường cả kinh, nuôi loại đồ vật này là cấm kỵ, bởi vì Thực Nhân Sư Ưng chỉ có ăn thịt nhân loại mới có thể trưởng thành, mà Lữ gia dĩ nhiên nuôi loại đồ vật này, hiện tại Trầm Tường biết Lữ gia kia không phải vật gì tốt rồi!
Trầm Tường bay về phía mặt đất, hắn dự định giết chết Thực Nhân Sư Ưng này!
Hắn không ngờ chính là, hai chân vừa mới chạm đất, Thực Nhân Sư Ưng kia liền tăng nhanh tốc độ xông lại, trong miệng dâng trào ra một đạo cương phong màu xám đen, bí mật mang theo từng trận tử khí, vô cùng doạ người.
Trầm Tường phản ứng mãnh liệt, nghiêng người né tránh, đồng thời lấy ra Thanh Long đồ ma đao, rót Thanh Long chân khí vào, Thanh Long đồ ma đao sáng ngời, thân đao to lớn mà thô bạo nhất thời phát tán thanh mang, một trận long ngâm kèm theo một cỗ kình khí gào thét mà ra, làm đầu Thực Nhân Sư Ưng kia chấn động đến mức lùi lại mấy bước.
Làm cho Trầm Tường kinh hãi chính là, vừa nãy Thực Nhân Sư Ưng này dâng trào ra cương phong màu đen, tuy không công kích được hắn, nhưng cũng thổi về một mảnh lớn cây cối phía sau hắn, những cây cối này tựa như ngọn nến bị hỏa nướng vậy, đang chậm rãi hòa tan, bên trong cương phong màu đen kia dĩ nhiên mang theo năng lượng ăn mòn phi thường cường liệt!
Thực Nhân Sư Ưng chỉ là bị Thanh Long đồ ma đao hơi dọa một thoáng, nhưng rất nhanh sẽ tiêu trừ sợ hãi, quay về phía Trầm Tường lại hét lên điên cuồng chấn động, lần này từ trong miệng nó dâng trào ra cương phong màu đen càng nhiều, giống như một mảnh thủy triều dâng lên về phía Trầm Tường.
Trầm Tường nhảy một cái, thân thể bắn thẳng lên hư không, né tránh độc cương khủng bố, hắn cầm Thanh Long đồ ma đao trong tay, rót Thanh Long chân khí vào, Thanh Long đồ ma đao nhất thời nặng đến mấy trăm ngàn cân, nhanh chóng từ trời cao rơi xuống.
Trầm Tường quay về đối diện há mồm hống một tiếng, Thanh Long bào hao bạo phát, một trận cương phong cùng sấm sét mãnh liệt từ trời cao rơi thẳng xuống, giống như cửu thiên đánh hạ cuồng sét, oanh đánh vào trên người Thực Nhân Sư Ưng kia, làm cho Thực Nhân Sư Ưng phát sinh một trận thống khổ rít gào, cùng lúc đó, trọng đao của Trầm Tường đã chém xuống, chém xuống trên người Thực Nhân Sư Ưng, biến nó thành hai nửa!
Trầm Tường hô một hơi, nhìn rừng cây bị hòa tan này một chút, lòng vẫn còn sợ hãi, nếu như hắn cũng bị cương phong kia thổi tới, vậy nhất định sẽ không dễ chịu.
Trầm Tường cầm Thanh Long đồ ma đao, đùa bỡn thi thể của Thực Nhân Sư Ưng, lúc này Thực Nhân Sư Ưng cũng đang chầm chậm hòa tan, bởi vì vừa nãy Trầm Tường đã chém tan túi độc cương của nó, mới tạo thành như vậy.
Chương 188 - Gặp lại
Xương cốt bắp thịt của Linh thú nhất phẩm đều phi thường rắn chắc, nhưng lúc này vẫn như cũ không chịu nổi loại độc chất kia ăn mòn, bất quá sau khi Thực Nhân Sư Ưng hòa tan, vẫn có lưu lại một hạt bảo thạch to bằng trứng gà màu xanh lục!
Này giống như lục bảo thạch phi thường đẹp đẽ, lưu chuyển từng đợt óng ánh màu xanh lục, có thể rõ ràng thấy bên trong có một loại chất lỏng tản ra hào quang.
- Là yêu đan Linh thú, ta muốn ăn!
Long Tuyết Di nuốt ngụm nước, hưng phấn hô.
Tay Trầm Tường run lên, trong lòng mừng như điên, yêu đan Linh thú, đây cũng là vật phi thường có giá trị, bên trong ẩn chứa lượng lớn sinh mệnh tinh nguyên cùng chân khí tinh thuần, thời điểm luyện đan tăng thêm một ít, phẩm chất sẽ tốt hơn, hơn nữa cũng là đồ vật dùng cho luyện chế Trúc Cơ đan.
Trước đó thời điểm Trầm Tường luyện chế Trúc Cơ đan, dùng không phải thú đan ngàn năm, chỉ là yêu đan của yêu thú phổ thông, mà yêu đan của Linh thú này hắn từ trước tới nay chưa từng gặp qua!
Một ngàn con Yêu thú thập phẩm mới có một con có khả năng nắm giữ yêu đan, mà Linh thú nhất phẩm là bên trong mười vạn con mới có một con nắm giữ, yêu thú bình thường nắm giữ yêu đan đều có không gian trưởng thành rất lớn, nói cách khác có thể tự mình tu luyện tăng thực lực lên.
- Thực Nhân Sư Ưng này ăn có thể đều là Phàm Võ Cảnh chín tầng cùng mười tầng, không ngưng ra yêu đan mới là lạ!
Bạch U U nói:
- Bất quá không có thôn phệ ma công để hấp thu toàn diện!
Thôn phệ ma công! Trầm Tường nhớ tới mình có thời gian rất lâu chưa dùng, không phải vạn bất đắc dĩ, hắn cũng không muốn dùng loại ma công này, Bạch U U cũng giáo dục hắn như thế, trừ khi gặp phải loại người thập ác không tha, nếu không không thể dùng được!
Trầm Tường phóng thích chân khí, thanh trừ độc cương trên yêu đan đi, sau đó nhặt nó lên, cảm thụ lực lượng bên trong!
- Ừm? Có người!
Trầm Tường ngẩng đầu nhìn một cái, chỉ thấy có ba người chân đạp Linh khí bay nhanh mà qua, sau đó từ trời cao nhảy xuống.
Ba người này đều là thanh niên anh tuấn, trên người mặc bạch sam đồng dạng, nhìn ra được bọn họ là cùng một môn phái, hơn nữa bọn họ đều là Chân Võ Cảnh một đoạn, tản mát ra cỗ khí tức kia cũng vô cùng thuần khiết.
Thời điểm ba người này hạ xuống, đã nhìn thấy rừng cây bốn phía bị phá hư, biết nơi này bạo phát qua một hồi đại chiến, bất quá tầm mắt bọn hắn cuối cùng đều rơi vào yêu đan trong tay Trầm Tường, thấy yêu đan này, con mắt ba người bọn hắn lập tức tản mát ra hào quang tham lam, hận không thể lập tức cướp giật lấy.
Trầm Tường vội vàng thu yêu đan cẩn thận, xoay người muốn đi, hắn không muốn cành mẹ đẻ cành con!
- Tiểu tử, vừa nãy ngươi giết một con Thực Nhân Sư Ưng?
Một nam tử hơi lùn, nhưng thân thể lại cường tráng lạnh giọng hỏi.
- Phải!
Trầm Tường thành thật trả lời.
- Chúng ta là đến từ Tiêu Dao Tiên Hải, thức thời liền ngoan ngoãn giao yêu đan kia ra đây! Thực Nhân Sư Ưng kia là con mồi chúng ta sớm phát hiện!
Ngữ khí nam tử kia tràn ngập uy hiếp nói.
Trầm Tường xoay người lại, thấy ba nam tử này đều một bộ tràn ngập hung ác, như là uy hiếp hắn.
- Ta không giao ra, sẽ như thế nào?
Trầm Tường nhàn nhạt hỏi.
Nam tử kia gằn giọng cười to, sau đó đầy mặt hung ác, cười nói:
- Không giao ra, ngươi sẽ chết!
Chữ chết vừa hạ xuống, Trầm Tường liền như chớp giật, bay lượn mà lên, đồng thời bùng nổ ra một trận sát khí khiến người ta sợ hãi vạn phần.
Hắn ra tay phi thường hung ác, một tay dâng lên khí cương khủng bố, biến ảo thành một vuốt rồng sắc bén mà to lớn, như tia chớp chụp vào nam tử mới vừa nói kia, chỉ là trong chớp mắt, nam tử kia đã hóa thành một trận sương máu!
- Ngươi... Ngươi...
Một nam tử khác trên mặt vạn phần sợ hãi, nói không ra lời, hắn không nghĩ tới người trước mắt này cường hãn như vậy, trong lúc không chút biến sắc đó, liền giết chết đồng bọn có thực lực tương đương cùng bọn hắn.
- Chúng ta là đến từ Tiêu Dao Tiên Hải! Một siêu cấp môn phái mà ngay cả Thái Vũ môn cũng kiêng kỵ, ngươi làm như vậy...
Nói còn chưa dứt lời, Thanh Long trảo của Trầm Tường lấy tốc độ như tia chớp, trong chớp mắt trảo hắn thành sương máu!
- Các ngươi muốn cướp yêu đan của ta, ta không cho các ngươi liền giết ta, ta vì bảo vệ ta yêu đan, ta chỉ có thể giết chết các ngươi!
Trầm Tường âm lãnh nói với tên còn dư lại kia.
Thời điểm Trầm Tường giết chết người thứ nhất, bọn họ đã bị sợ choáng váng, bọn họ là thực lực Chân Võ Cảnh, nhưng còn chưa tiếp được một chiêu của người ta liền chết đi, có thể tưởng tượng được ra đối thủ cường đại đến mức nào!
Chỉ thấy nam tử kia lấy ra một tờ linh phù, chỉ thấy linh phù trong nháy mắt bốc cháy lên, hóa thành tro tàn, nam tử kia cuồng tiếu nói:
- Ngươi xong đời, linh phù này đã ghi chép dung mạo của ngươi, truyền quay lại Tiêu Dao Tiên Hải...
- Hừ!
Trầm Tường hừ lạnh một tiếng, đầu ngón tay bắn ra một đạo khí cương vô hình, phảng phất như một thanh lợi kiếm, chém đầu lâu của nam tử kia xuống.
Đối với người muốn giết mình, Trầm Tường quyết không nương tay!
Nhặt lên bao trữ vật của ba người này, Trầm Tường phát hiện bên trong dĩ nhiên có không ít tinh thạch, mỗi người đều có hơn mười vạn, hơn nữa còn có mười mấy hạt Chân Nguyên đan, đương nhiên, làm cho Trầm Tường cảm thấy hứng thú nhất chính là những linh phù bên trong kia!
Những linh phù này cùng linh phù trên thị trường không giống, linh văn phía trên là Trầm Tường từ trước tới nay chưa từng gặp qua!
- Năm tấm linh phù, xem ra đều không đơn giản!
Trầm Tường không biết những linh phù này có công hiệu gì, cũng không dám dùng linh tinh, chỉ có thể giữ lại trước nói sau.
- Ba thanh Linh khí sáu đoạn, thân phận những gia hoả này hẳn là không thấp, Tiêu Dao Tiên Hải này đến cùng là kiểu tồn tại gì?
Trầm Tường cũng chưa từng nghe qua Tiêu Dao Tiên Hải này, Tô Mị Dao cùng Bạch U U cũng không có.
- Chẳng lẽ là môn phái mới quật khởi? Vừa nãy gia hoả kia cũng nói, ngay cả Thái Vũ môn cũng phải kiêng kỵ!
Tô Mị Dao nói.
Trầm Tường lắc đầu một cái, đốt cháy những thi thể kia đi, lần thứ hai bay về hư không, nhắm thẳng Huyền Vũ sơn.
Trầm Tường ở giữa trời cao, có thể thường thường thấy dưới mặt đất có từng nhóm người chạy tới Huyền Vũ sơn, hắn biết nhất định là Chân Vũ môn cùng Thú Vũ môn thả tin tức Huyền Vũ sơn ra, mới đưa đến nhiều người tràn vào.
Chương 189 - Nữ đế nhu tình (1)
Đệ tử Chân Vũ môn cùng Thú Vũ môn cũng có, bất quá bọn hắn đến đều đặc biệt cẩn trọng, nếu như bị Thái Vũ môn phát hiện, bọn họ đều sẽ bị bắt lại, bởi vì Thái Vũ môn hạ lệnh, không cho phép đệ tử hai môn phái này tiến vào Thái Vũ châu.
Trầm Tường so với những người khác đã sớm đến Huyền Vũ thành, mà người trong toà thành này cũng biết tin tức Huyền Vũ sơn, Trầm Tường suy đoán nơi này có người Chân Vũ môn cùng Thú Vũ môn đóng quân, vừa đến thời cơ, liền thả ra tin tức, làm cho phần lớn võ giả Thái Vũ châu vọt tới nơi này.
Long Tuyết Di từng nói nàng có biện pháp ở thời điểm lối vào Huyền Vũ Huyền Cảnh kia chưa mở ra tiến vào, vì lẽ đó Trầm Tường cũng không có ý định dừng lại ở toà thành thị này, bất quá khi hắn đi ngang qua một cửa hàng cao ba tầng nhìn như làm bằng sắt, Long Tuyết Di lại đột nhiên kinh hô lên.
- Thật lợi hại! Trong này có một gia hỏa rất lợi hại, thực lực gần như ba sư điệt kia của ngươi!
Long Tuyết Di nũng nịu nói.
Trầm Tường nhìn cửa hàng này một chút, phát hiện là nơi chuyên môn bán vũ khí cùng phòng cụ, tên là Thần binh điếm, vừa nhìn liền biết này là sản nghiệp của Thần binh Thiên quốc, Thần binh Thiên quốc vẫn luôn là môn phái trung lập, vì lẽ đó cửa hàng mới có thể mở khắp cả Thần Vũ đại lục, tất cả đệ tử bên trong Thần binh Thiên quốc đều là giàu có đến mức nứt đố đổ vách.
- Chẳng lẽ là nữ đế của Thần binh Thiên quốc!
Trong lòng Trầm Tường cả kinh, trước đó hắn từ chỗ Cổ Đông Thần biết được, rất nhiều chưởng giáo đều muốn đạt được Huyền Vũ kim cương giáp kia.
Nhớ tới nữ tử phong hoa tuyệt đại khiến người ta không thể nhìn gần kia, Trầm Tường có chút chờ mong, từ lúc trước đó hắn đã gặp gỡ nữ đế của Thần binh Thiên quốc, nhưng cô gái này lưu lại ký ức rất nhạt trong đầu hắn.
Trầm Tường vừa tiến vào Thái Vũ môn, liền thông qua thư tịch, biết được tên của nữ đế Thần binh Thiên quốc, đó là một cái tên rất dễ nghe, Liễu Mộng Nhi, rất khó khiến người ta liên tưởng đến một nữ đế cao cao tại thượng, lại có một cái tên nhu tình như thế.
- Nếu như là nữ đế Thần binh Thiên quốc, nói không chắc Tiên Tiên cũng tới!
Trầm Tường thầm nghĩ, đi vào trong cửa hàng này, sau khi hắn đi vào, liền lập tức cảm ứng được vài cỗ thần thức cường hãn lướt qua trên người hắn.
Thần binh Thiên quốc lại tới mấy vị trưởng lão! Trầm Tường kinh hãi không ngớt, trước đó hắn cũng nghe Tô Mị Dao từng nói, Liễu Mộng Nhi nắm giữ một Tứ Tượng thần binh, là Chu Tước thần binh!
Không tu luyện Tứ Tượng thần công, thì không cách nào sử dụng Tứ Tượng thần binh, vì lẽ đó Liễu Mộng Nhi đạt được cũng không có tác dụng gì.
- Trầm Tường đến đây bái kiến tiền bối!
Trầm Tường dùng thần thức ngưng tụ thành âm thanh, truyền đạt đi ra, hắn biết nếu quả thật chính là Liễu Mộng Nhi, nhất định sẽ thấy hắn.
- Tới đi!
Quả nhiên, Trầm Tường nghe được âm thanh ôn nhu phủ mị mà mang theo từng tia từng tia uy nghiêm kia, điều này làm cho tâm thần Trầm Tường không khỏi rung động.
Trầm Tường đi tới cầu thang, tuy có người trông coi ở cầu thang, nhưng không có ngăn trở, chỉ là dùng một ánh mắt cung kính nhìn Trầm Tường, bởi vì bọn hắn đều nhận được mệnh lệnh, để cho Trầm Tường đi tới, người có thể được nữ đế triệu kiến, sẽ không phải người bình thường.
Trầm Tường lên tới lên lầu, một mùi thơm hợp lòng người xông vào mũi, làm cho tâm thần Trầm Tường nhất thời sảng khoái, hắn tham lam hít vài hơi, mới xuyên qua màn che hồng nhạt kia, đi tới một gian tiểu thính rất khác biệt.
- Tiểu Tường ca!
Trầm Tường chỉ nghe thấy một âm thanh làm hắn hồn khiên mộng nhiễu, một âm thanh làm hắn cực kỳ tưởng niệm, đây là âm thanh của Tiết Tiên Tiên!
Trước mắt bóng trắng lóe lên, một nữ tử mặc váy ngắn trắng như tuyết xuất hiện ở trước mặt Trầm Tường, lúc này Tiết Tiên Tiên đã trưởng thành, so với trước đây càng xinh đẹp hơn, bên trong thanh tú tuyệt tục lại có thêm vẻ đẹp thành thục kiều diễm, đảo mắt trong lúc đó lại có vẻ phủ mịvô cùng, Trầm Tường vẫn chưa thấy đủ dung nhan mỹ lệ kia, Tiết Tiên Tiên liền tựa trên lồng ngực Trầm Tường, ôm lấy thân hình của hắn.
Trầm Tường cũng ôm thân hình mảnh mai của Tiết Tiên Tiên, hôn lên gò má trắng mịn của nàng, hắn có thể cảm giác được gò má Tiết Tiên Tiên đang nóng lên, hiện lên ửng đỏ nhàn nhạt, nhìn càng thêm kiều mị cảm động.
- Tiểu nha đầu, cao lớn hơn không ít nhỉ!
Trầm Tường cười xấu xa nói, sau đó liếc nhìn đôi ngực ngạo nghễ kia của Tiết Tiên Tiên, điều này làm cho Tiết Tiên Tiên kiều thối liên tục.
- Tiểu Tường ca, ngươi biến thành xấu!
Tiết Tiên Tiên ngoài miệng thì nói như vậy, nhưng hai mắt lại tràn đầy nhu tình nhìn hắn, sau khi Trầm Tường trải qua rất nhiều sự tình, cũng trở nên càng thêm thành thục, tuy hắn ăn mặc đơn giản, nhưng cũng không che giấu nổi mị lực dị dạng của loại người như hắn.
Lần thứ hai gặp vị hôn thê giống như tiên nữ, Trầm Tường phi thường cao hứng, cho dù hắn đột phá Chân Võ Cảnh, luyện chế ra Trúc Cơ đan, đạt được Thanh Long đồ ma đao... Cũng đều không có vui vẻ như vậy, Tiết Tiên Tiên đã từng được hắn mang theo vượt qua tuổi ấu thơ bị người xem thường kia, mà Tiết Tiên Tiên cũng là như thế, lúc đó hai người bọn họ đều bị người bài xích, hơn nữa phi thường nhỏ yếu, nhưng bọn hắn vẫn cổ vũ lẫn nhau.
Nhẹ vỗ về mái tóc Tiết Tiên Tiên, vuốt ve gò má thanh tú kia của nàng, ngưng mắt nhìn đôi mắt mỹ lệ kia, trong lòng Trầm Tường rất vui vẻ, bởi vì đây là vị hôn thê của hắn, mà ở trong lòng hắn, chính là thê tử của hắn!
Hai người thâm tình nhìn nhau, chăm chú ôm một chỗ, đôi môi bất tri bất giác dính vào một chỗ, đầu lưỡi trúc trắc quấn quýt, bọn họ phân ly mấy năm, lúc này nhiệt tình hôn môi...
Chỉ chốc lát sau, một thanh âm ôn hòa đánh gãy bọn họ:
- Khái khái, chắc đủ rồi nhỉ!
Tiết Tiên Tiên đỏ bừng cả mặt, đầu chôn ở trong lồng ngực Trầm Tường, nàng quên sư phó của nàng vẫn còn ở nơi này.
Trầm Tường chỉ là cười hì hì, sờ sờ gò má của Tiết Tiên Tiên, sau đó quay về phía màn che nói:
- Tiền bối vẫn khỏe chứ!
Liễu Mộng Nhi vẫn là xinh đẹp như vậy, mặc một chiếc váy vàng rực rỡ, hiển lộ hết đế hoàng uy, phong hoá tuyệt đại, tư thái ưu mỹ cao quý, khiến người ta tự ti mặc cảm, không thể nhìn gần!
Liễu Mộng Nhi nhẹ nhàng nở nụ cười, nụ cười rung động lòng người:
- Cũng chỉ có tiểu tử ngươi dám ôm đồ đệ ta hành lễ cho ta, ngươi tuổi còn trẻ liền có thể nháo ra nhiều chuyện như vậy, cũng khó trách!
Trầm Tường không khỏi nét mặt đỏ lên, thả Tiết Tiên Tiên ra, cười khúc khích nói:
- Những năm gần đây đa tạ tiền bối chiếu cố Tiên Tiên, tiểu nha đầu này không cho người thiêm phiền phức chứ? Đừng xem nàng như vậy, kỳ thực nàng rất nghịch ngợm!
Tiết Tiên Tiên le lưỡi, lườm Trầm Tường một chút.
Liễu Mộng Nhi khẽ cười nói:
- Này ngược lại là không có, nếu như ngươi là đồ đệ của ta, đó chính là thật sự cho ta thiêm phiền toái, ngươi đến bây giờ không có sư phụ cũng không phải là không có lý do!
- Nếu ta giúp ngươi chiếu cố tiểu thê tử của ngươi, ngươi muốn đáp tạ ta thế nào?
Liễu Mộng Nhi trêu ghẹo nói, trên mặt mang nụ cười ôn hòa phủ mị.
Chương 190 - Nữ đế nhu tình (2)
Điều này làm cho trong lòng Tiết Tiên Tiên thở phào nhẹ nhõm, bởi vì nàng biết sư phụ này đối với những người khác đều là một khuôn mặt, bất kể là thời điểm nói chuyện hay là nhìn người khác, đều tràn ngập uy nghiêm, nàng rất hiếm khi thấy Liễu Mộng Nhi cùng người khác vừa nói vừa cười như thế.
Trầm Tường có sư phụ, chỉ bất quá tên sư phụ của hắn còn biết gây sự hơn, vì tránh né phiền phức, dĩ nhiên không tiếc ở dưới hố sâu hơn vạn năm!
- Ta bây giờ là Luyện đan sư bốn đoạn, hơn nữa có thể luyện chế Trúc Cơ đan, nếu như tiền bối có cái gì cần, cứ mở miệng là được!
Trầm Tường cười ngạo nghễ.
- Ồ?
Khuôn mặt mỹ lệ kia của Liễu Mộng Nhi không khỏi lộ ra kinh ngạc:
- Ngươi nói là thật sự? Ngươi có thể luyện chế Trúc Cơ đan?
Tiết Tiên Tiên cũng có chút không tin, bất quá nàng thấy trên mặt Trầm Tường tự tin, liền lập tức tin, đối với người mình yêu, nàng là phi thường tín nhiệm.
- Tiểu Tường ca, ngươi thật lợi hại, không có làm cho ta thất vọng!
Trên mặt Tiết Tiên Tiên cũng tràn đầy tự hào, nhẹ nhàng nặn nặn cánh tay của Trầm Tường, cười duyên nói.
Sự tình Trầm Tường là Luyện đan sư bốn đoạn, Liễu Mộng Nhi cũng biết được, bởi vì Trầm Tường là trượng phu của đồ đệ nàng, mà Tiết Tiên Tiên lại rất được nàng yêu thích, cũng là đồ đệ duy nhất của nàng, cho nên nàng phi thường quan tâm tương lai của Trầm Tường.
Trầm Tường cũng không để Liễu Mộng Nhi thất vọng, ngược lại ra ngoài dự liệu của nàng, chỉ là Trầm Tường trêu ra phiền phức làm cho nàng có chút lo lắng, bất quá nàng cũng nhìn thấu một điểm gì đó, Trưởng lão viện của Thái Vũ môn đối với Trầm Tường là rất bảo hộ.
- Tiểu Tường ca, cảm tạ lần trước ngươi để Đan trưởng lão đưa Trúc Cơ đan tới.
Tiết Tiên Tiên thấp giọng nói, bây giờ nàng có rất nhiều lời muốn nói cùng Trầm Tường, chỉ bất quá sư phụ nàng ở chỗ này, làm cho nàng có chút bất tiện.
Trầm Tường nặn nặn cái mũi của nàng, cười cợt nói:
- Ta nơi này còn có, ngươi cầm đi!
Nói xong Trầm Tường lấy ra bốn hạt Trúc Cơ đan, đưa cho Tiết Tiên Tiên.
Nói cho liền cho, hơn nữa còn là bốn hạt Trúc Cơ đan, điều này làm cho Liễu Mộng Nhi cùng Tiết Tiên Tiên không khỏi bắt đầu kinh ngạc!
Nhìn bốn hạt Trúc Cơ đan kia, trong lòng Tiết Tiên Tiên ấm áp, nàng khẽ mỉm cười nói:
- Tiểu Tường ca, ngươi giữ lại cho mình dùng đi! Ta bây giờ không cần, đúng rồi, nghe nói ngươi nhận một muội muội, chính ngươi không dùng tới, có thể cho nàng!
Trầm Tường sớm muốn đi tìm Lãnh U Lan, chỉ bất quá vị trí Băng Phong Cốc kia phi thường xa xôi, hơn nữa hắn vẫn không có liên hệ được với Lãnh U Lan.
- Qua một thời gian ngắn nữa ta sẽ đi Băng Phong Cốc, nếu quả thật muốn đem Trúc Cơ đan này cho mỹ nhân tóc bạc kia, không ngại trước tiên giao cho ta, Băng Phong Cốc không phải dễ đi như vậy, nếu như không có người dẫn dắt, rất khó đi vào.
Liễu Mộng Nhi nói.
Trầm Tường gật đầu, đem bốn hạt Trúc Cơ đan đặt ở bên trong một cái hộp, đưa cho Liễu Mộng Nhi.
- Làm phiền tiền bối rồi!
Trầm Tường hơi ngượng ngùng nói.
Liễu Mộng Nhi khẽ mỉm cười:
- Không cần phải khách khí, sau này thời điểm ta cần tìm ngươi luyện chế Trúc Cơ đan, ngươi đừng từ chối ta là được.
- Này làm sao có khả năng? Mộng Nhi tỷ đối với Tiên Tiên tốt như vậy, hơn nữa lại xinh đẹp như thế, muốn cự tuyệt ngươi cũng rất khó a!
Trầm Tường mặt không đỏ tim không đập cười nói.
Này làm Tiết Tiên Tiên kiều thối một tiếng, Liễu Mộng Nhi cười đến càng mỹ lệ làm rung động lòng người:
- Miệng lưỡi của tiểu tử ngươi thật ngọt, chẳng trách tiểu nha đầu Tiên Tiên này chung tình với ngươi như thế.
- Mộng Nhi tỷ, có phải tỷ cũng chạy đến tìm Huyền Vũ kim cương giáp hay không?
Trầm Tường hỏi.
Trầm Tường đã không gọi nàng là tiền bối, cải thành Mộng Nhi tỷ, mà Liễu Mộng Nhi cũng không từ chối, bởi vì đây là lần đầu tiên nàng nghe được có người xưng hô nàng như thế, điều này làm cho nàng có một loại vui sướng kỳ lạ.
- Ừm, lẽ nào ngươi cũng vậy? Bất quá ngươi hẳn là theo đám người Cổ Đông Thần tới mới đúng, như vậy có thể làm cho ngươi an toàn một ít, đặc biệt là thời điểm mở cửa.
Liễu Mộng Nhi nói tới chuyện này, sắc mặt cũng trở nên nghiêm túc.
Trầm Tường khe khẽ thở dài, nói:
- Chuyện Huyền Vũ kim cương giáp này làm cho chưởng giáo rất khổ não, giống như là hắn đối mặt tai nạn to lớn nhất, ta chỉ là đi tới nhìn một chút.
Tiết Tiên Tiên kéo tay, Trầm Tường thấp giọng nói:
- Tiểu Tường ca, nếu không ngươi đi cùng chúng ta, như vậy sẽ an toàn một ít, thời điểm Cổ chưởng giáo đến phải ứng phó rất nhiều người khiêu khích, chiếu cố không được ngươi, hơn nữa ngươi lại là cái đinh trong mắt Chân Vũ môn cùng Thú Vũ môn.
Liễu Mộng Nhi cũng gật đầu:
- Ở cùng với chúng ta đi, không có gì đáng ngại! Thực lực của ta cũng không yếu hơn Cổ Đông Thần!
- Mộng Nhi tỷ, nói như vậy tỷ cũng muốn cướp giật Huyền Vũ kim cương giáp kia?
Trầm Tường ngưng mắt nhìn tuyệt đại dung nhan kia.
- Ừm, này không có cái gì, nói chung đồ vật này không rơi vào tay môn phái ma đạo là được, bất quá Chân Vũ môn cùng Thú Vũ môn từ xưa tới nay không chính không tà, cho nên Thái Vũ môn các ngươi rất để ý bọn họ.
Liễu Mộng Nhi gật đầu, thản nhiên ngồi ở trên một cái ghế, nhấm nháp trà nói.
- Chớ đứng ở chỗ kia, lại đây uống đi!
Liễu Mộng Nhi ngọt ngào nở nụ cười.
Có thể làm cho nữ đế Thần binh Thiên quốc này châm trà cho hắn, trong lòng Trầm Tường hơi kích động, lúc này Tiết Tiên Tiên cũng kéo tay hắn, đi tới bên bàn.
- Tiểu Tường ca, hoa trà này là ta trồng, ngươi nếm thử xem!
Tiết Tiên Tiên cười ngọt ngào, đưa cho Trầm Tường một chén trà.
Trà thơm vào miệng, một cảm giác thấm vào lòng người xông lên đầu, làm cho Trầm Tường không khỏi than thở liên tục, cười nói:
- Không nghĩ tới tiểu tiên nữ nghịch ngợm như nàng thậm chí có tay nghề này, chẳng trách Mộng Nhi tỷ cả ngày mang theo bên người.
- Người ta mới không nghịch ngợm đó!
Tiết Tiên Tiên le lưỡi, cười cợt nói:
- Ta nghịch ngợm cũng là học theo ngươi!
Nhìn vợ chồng son này đả tình mạ tiếu, Liễu Mộng Nhi cũng lộ ra mỉm cười, chỉ là thời điểm nàng nhìn Trầm Tường, đôi mắt đẹp kia đều là lập loè hào quang kỳ lạ.
Liễu Mộng Nhi rời đi, để Trầm Tường cùng Tiết Tiên Tiên ôn tồn một phen, Trầm Tường cùng Tiết Tiên Tiên cũng nói rất nhiều rất nhiều, nói những năm gần đây bọn họ trải qua.
Cổ Đông Thần cùng Vũ Khai Minh sửng sốt, hiện tại bọn họ xem dáng dấp của Trầm Tường không giống như là nói giỡn, bất quá cái yêu cầu này của Trầm Tường thật sự là làm bọn hắn giật mình.
- Đừng hy vọng bọn họ, bọn họ liên thủ cũng không thể chế phục ta, đến thời điểm đó ta cũng sẽ đi Huyền Vũ sơn!
Đan trưởng lão đột nhiên xuất hiện ở sau lưng Trầm Tường, điều này làm cho sống lưng Trầm Tường mát lạnh.
- Tiểu sư thúc, ngươi thật có biện pháp chiếm được Huyền Vũ Cổ Kim Cương Giáp sao?
Đan trưởng lão hỏi, nếu như là trước đây, nàng xác thực không tin, nhưng hiện tại dù nàng không muốn tin tưởng thế nào, cũng phải tin một chút.
- Nếu như chiếm được, ngươi tháo mặt nạ xuống, cho ta thấy rõ dung mạo của ngươi, như thế nào?
Trầm Tường cười nói.
Ăn một lần khôn ngoan biết nhìn xa trông rộng, Đan trưởng lão sẽ không một lần nữa trúng chiêu của Trầm Tường.
- Ta tin tưởng năng lực của Tiểu sư thúc ngươi, Tiểu sư thúc ngươi có thể làm được hay nhất.
Đan trưởng lão nói.
Cổ Đông Thần cùng Vũ Khai Minh liếc mắt nhìn nhau, nhìn ra chút gì đó, bọn họ phát hiện quan hệ của Trầm Tường cùng Đan trưởng lão giống như không tệ!
- Tiểu sư thúc, nếu như ngươi có thể, vậy thì không thể tốt hơn, ngươi định làm như thế nào?
Cổ Đông Thần hỏi.
- Ta trước tiên cần phải đi xem xem địa phương kia!
Trầm Tường nói.
Cứ như vậy, Trầm Tường vội vàng lên đường, hắn đối với bọn người Vân Tiểu Đao nói là mình nhận được nhiệm vụ đi tới Huyền Vũ thành, đối với chỗ thật xa này, đám người Vân Tiểu Đao cùng Chu Vinh đều không có hứng thú, hơn nữa bọn họ chủ yếu phát triển giao thiệp ở bên trong Thái Vũ môn, kết bạn càng nhiều người có tiềm lực, trợ giúp bọn họ trở thành tộc trưởng sau này!
Trầm Tường vừa ra thành liền thả Chu Tước hỏa dực nhanh chóng phi hành, trong chớp mắt liền rời xa Thái Vũ môn, đi tới một mảnh núi rừng liên miên.
Vừa nãy thời điểm Trầm Tường đi tìm đám người Vân Tiểu Đao, biết được giải thưởng đầu của hắn lại tăng, dĩ nhiên là 500 ngàn tinh thạch, hơn nữa Chân Vũ môn cũng đồng thời treo giải thưởng hắn, lý do là lúc hắn tỷ thí phế bỏ một đệ tử Chân Võ Cảnh của Chân Vũ môn.
- Đám người kia, sẽ có một ngày ta sẽ cho các ngươi biết làm như vậy là ngu xuẩn cỡ nào!
Trong lòng Trầm Tường tàn nhẫn nói, đột nhiên, hắn cảm giác được không khí phía sau rung động, tuy rằng phi thường yếu ớt, nhưng hắn có thể dùng thần thức mạnh mẽ cảm ứng được, chỉ thấy hắn đột nhiên lao xuống, từ trời cao hạ thấp.
Ngay thời điểm hắn vừa hạ xuống mặt đất, trên không truyền đến một trận nổ vang, cỗ rung động kia, làm mặt đất chấn động đến mức rung rẩy, một mảnh lớn sơn mạch bị hủy diệt.
Là đánh lén!
Trầm Tường nhìn cổ chân khí bạo ngược phiêu tán trên trời cao, trong lòng kinh hãi không ngớt, nếu như vừa nãy hắn chậm một chút, nhất định sẽ bị biến thành bột phấn, hắn không nghĩ tới thậm chí có người cường hãn như vậy phát động đánh lén hắn, hơn nữa còn là hai cái, bởi vì hai cỗ chân khí mênh mông kia là từ hai phương hướng bỗng nhiên bay tới.
- Cẩn thận một chút!
Long Tuyết Di nhắc nhở hắn.
Trầm Tường lấy Thanh Long Đồ Ma Đao ra, theo Thanh Long chân khí của Trầm Tường càng ngày càng cường hãn, Thanh Long Đồ Ma Đao cũng càng ngày càng nặng, bây giờ đã nặng ba mươi vạn cân, nhưng ở trong tay hắn lại không có trọng lượng gì, chỉ có thời điểm hắn công kích, rót Thanh Long chân khí vào trong Thanh Long Đồ Ma Đao, Thanh Long Đồ Ma Đao mới có thể đột nhiên biến nặng hơn rất nhiều lần, làm cho đối phương không ứng phó kịp.
- Chân Võ Cảnh hai đoạn! Ta phát hiện rồi!
Trầm Tường ngưng mắt nhìn gò đất xa xa kia, trong lòng âm thầm cười lạnh, hắn cũng không nghĩ tới vừa rời khỏi Thái Vũ môn đã bị công kích, hơn nữa thủ đoạn ẩn nấp của đối phương rất cao minh, Trầm Tường suy đoán trên người bọn họ là có một loại linh phù lợi hại, bất quá theo vừa nãy bọn họ phát động công kích, linh phù đã mất đi hiệu lực.
Bỗng nhiên, một đạo hàn quang hiện ra, một cỗ khí tức nguy hiểm áp sát, Trầm Tường lập tức hoành đao đón đỡ, chỉ nghe “ Coong “ một tiếng, chân của Trầm Tường nhất thời nạm vào trong bùn đất.
Trầm Tường cũng thấy người công kích hắn kia, đó là một đại hán cả người mặc thiết giáp, đầu đội lồng thiết, chân khí vô cùng quỷ dị, mang theo một cảm giác không linh, nhưng cũng thập phần cường đại.
Người kia cũng sững sờ, hắn không nghĩ tới Trầm Tường mới vào Chân Võ Cảnh dĩ nhiên có thể ngăn cản một đao toàn lực này của hắn!
Trầm Tường nhìn đao đối phương, mặt trên đã có thêm một lỗ hổng, cây đao này cũng là một Linh khí thất đoạn không tệ, lúc này xem như là hủy diệt, người kia tức giận đến cả người run rẩy.
Trầm Tường huy đao mà lên, nhưng hắn đột nhiên cảm ứng được một người khác từ sau lưng của hắn công kích đến, đó là một thanh búa lớn, búa lớn sắc bén mang theo sức mạnh đột nhiên, xé rách không khí, giống như lôi đình bổ về phía Trầm Tường.
Lực lượng lưỡi búa này phi thường cường hãn, dùng tới toàn bộ sức mạnh, liền giống như vừa nãy Trầm Tường đỡ lấy thanh đao kia, hơn nữa rất nhanh chóng!
Nếu như là một ngọn núi lớn, nhất định sẽ bị chém thành hai nửa, thời điểm bổ về phía Trầm Tường, chỉ thấy thân thể Trầm Tường đột nhiên bể mất, hóa thành hơi nước chấn động, hai người kia cả kinh, cảm thấy có chút bất ngờ, bọn họ nguyên bản không có ý định giết chết Trầm Tường đến không có lưu chút nào, bằng không sẽ không có cách nào đi lĩnh tiền thưởng.
Trầm Tường lần thứ hai thi triển Thủy Kính công, ở thời điểm này dùng khí vụ biến ảo ra một hư thể giống hắn như đúc, sau đó mình dùng tốc độ siêu nhanh rời khỏi.
Trầm Tường ở trên không, cười lạnh nhìn hai người phía dưới kia, mặc dù hắn là Chân Võ Cảnh một đoạn, nhưng Ngũ hành chân khí trong cơ thể hắn dung nhập chung một chỗ, phối hợp thanh Thanh Long Đồ Ma Đao này, Chân Võ Cảnh hai đoạn căn bản không phải là đối thủ của hắn.
Lượng lớn Thanh Long chân khí rót vào trong Thanh Long Đồ Ma Đao, ở trong nháy mắt, Thanh Long đồ ma đao đột nhiên biến thành mấy chục vạn cân, Trầm Tường từ trời cao lao xuống, giống như sao băng rơi rụng, vừa nhanh lại mạnh, lực lượng vô cùng mạnh mẽ kèm theo Thanh Long Đồ Ma Đao chém xuống, trực tiếp chém nam tử mang lồng thiết kia thành hai nửa, mà đại địa cũng bị vẽ ra một cái khe sâu sắc.
Một đao kia của Trầm Tường không chút nào lưu thủ! Đối phương là hai Chân Võ Cảnh hai đoạn, nếu như liên hợp lại, đối với hắn sẽ tạo thành uy hiếp nhất định!
Loại thủ đoạn lôi đình này của Trầm Tường làm một sát thủ khác sợ đến hãi hùng khiếp vía, bọn họ không nghĩ tới Trầm Tường mới vào Chân Võ Cảnh dĩ nhiên lợi hại như vậy, dựa theo lẽ thường, Chân Võ Cảnh một đoạn cùng hai đoạn cách biệt rất nhiều, rất khó đánh bại hai đoạn, trừ khi là người có linh mạch thượng thừa, bởi vì nếu muốn bước vào đệ nhị đoạn, cần áp súc chân khí nhiều vô cùng, một đoạn còn kém rất xa!
Sau khi Trầm Tường giết chết một cái, lại biến mất không thấy, nếu như không phải thần thức đặc biệt cường đại, là rất khó phát hiện hắn tồn tại. Trong lòng sát thủ kia giật mình, vội vàng quay đầu nhìn chung quanh, đột nhiên, nguy hiểm kéo tới, tuy rằng hắn có thể cảm ứng được, nhưng lại không kịp chống đối, cũng không biết Trầm Tường công kích từ nơi nào, nhưng hắn vẫn lung tung huy động đại đao trong tay.
- A. . .
Sát thủ kia kêu thảm một tiếng, một cánh tay của hắn bị Trầm Tường chém xuống
Chương 187 - Thực Nhân Sư Ưng
Sát thủ kia nhìn cánh tay cụt của mình nắm lấy một thanh đao nằm dưới mặt đất kia, trong lòng sợ hãi, hắn mạnh mẽ trấn định lại, nhưng lúc đó hắn chỉ nhìn thấy một ánh sáng màu xanh lướt qua, lồng ngực hắn đau xót, cảm giác hết thảy tất cả đều nát tan như thế, lồng ngực của hắn bị Trầm Tường dùng thân đao nặng đến mấy trăm ngàn cân kia đập trúng, cỗ lực lượng mãnh liệt này trực tiếp làm hắn trọng thương, đánh hắn bay vào một ngọn núi nhỏ xa xa.
Thời điểm Trầm Tường chạy tới, sát thủ kia đã hôn mê bất tỉnh, chỉ là trọng thương, cũng chưa chết đi, một tay hắn đặt trên đầu sát thủ kia, rót vào một cỗ thần thức, sau đó hỏi:
- Là ai phái các ngươi tới?
- Lữ trưởng lão!
Âm thanh sát thủ kia suy yếu mà không tình cảm chút nào.
- Nói như vậy ngươi là đệ tử Thái Vũ môn?
Trầm Tường lại hỏi, sắc mặt trở nên cực kỳ âm trầm.
- Không phải, chúng ta là người Lữ gia!
Trầm Tường không hỏi nhiều hơn nữa, đập xuống một chưởng, nhanh chóng diệt sát hắn!
- Lữ trưởng lão! Được lắm Dược Vương sơn Lữ gia, dĩ nhiên muốn giết ta, như vậy cũng không cần trả nợ.
Trầm Tường cười lạnh nói, Lữ trưởng lão cũng là bên trong Trưởng lão viện, bất quá là một trưởng lão xử lý tạp vụ ở ngoại viện, thực lực ở Chân Võ Cảnh chín đoạn, là người của Lữ gia!
Sau khi Trầm Tường thắng Lữ Chính Nam, vẫn không có thu được tiền đặt cược kia. Ba hạt Trúc Cơ đan cùng một trái Cửu Dương Liệt Diễm Quả đều phi thường đắt đỏ, bọn họ không nỡ bỏ những vật trân quý này giao cho Trầm Tường, nếu như giết Trầm Tường, sẽ không có người hướng về bọn họ đòi hỏi rồi!
Từ lúc trước đó Trầm Tường đã nghĩ đến rất có thể Lữ gia sẽ làm như vậy, hắn quyết định chờ hắn từ Huyền Vũ sơn trở về, liền tìm Lữ Chính Nam tính sổ, đối phương có tâm giết hắn, hơn nữa còn suýt chút nữa thành công, mặc dù Trầm Tường không muốn ba hạt Trúc Cơ đan cùng Cửu Dương Liệt Diễm Quả này, cũng phải trút cơn giận!
- Lữ trưởng lão, chờ đó cho ta!
Âm thanh của Trầm Tường tràn ngập tàn nhẫn.
Huyền Vũ Kim Cương Giáp là một bảo giáp, tác dụng chủ yếu là phòng ngự, cụ thể Tô Mị Dao cũng không quá thông hiểu, nhưng nói chung được gọi là thần binh thì tuyệt đối sẽ không kém cỏi.
Trầm Tường nhất định phải đạt được Huyền Vũ Kim Cương Giáp này, điều này có thể để hắn có thêm một phần bảo đảm, mặc dù gặp phải người khác đánh lén, cũng có thể dựa vào Thần Giáp cường hãn này chống lại một bộ phận lớn sức mạnh.
Thần Vũ đại lục rất lớn, mà Thái Vũ châu cũng là một châu to lớn nhất, Trầm Tường muốn từ Thái Vũ môn phi hành đến Huyền Vũ sơn cũng phải cần ba ngày thời gian, bây giờ hắn đã nắm giữ thực lực Chân Võ Cảnh, thời điểm sử dụng Chu Tước hỏa dực kia phi hành, tốc độ so với trước càng nhanh hơn, bằng không hắn muốn bay đến cũng không nhanh như vậy, mà những người khác chí ít cũng cần chừng mười ngày.
Trầm Tường suy đoán trước đó hai tên sát thủ kia nhất định là dùng một ít Linh khí phi hành đặc thù mới đuổi theo được hắn, chỉ là hắn không có tìm được.
- Hống... Hống...
Trầm Tường đột nhiên nghe được phía sau truyền đến từng đợt hống khiếu, hắn quay đầu nhìn lại, liền thấy một con sư tử mọc ra đôi cánh màu đen đang nhanh chóng bay tới hắn.
- Là Thực Nhân Sư Ưng! Là Linh thú! Trầm Tường ngươi cẩn thận một chút, loại gia hoả này không chỉ tốc độ phi hành nhanh, hơn nữa thực lực cũng rất mạnh!
Tô Mị Dao vội vàng dặn dò.
Trầm Tường nhìn qua một quyển thư tịch yêu thú, mặt trên có tỉ mỉ ghi chép loại linh thú này!
Linh thú cũng là một loại yêu thú, chỉ bất quá nắm giữ thực lực có thể so với Chân Võ Cảnh, hơn nữa có trí tuệ của mình, có thể tự mình tu luyện, tăng lên thực lực, trong tình huống bình thường, chỉ cần linh thú không gặp phải nhân loại, đều sẽ không đi công kích nhân loại, mà Thực Nhân Sư Ưng này là chuyên môn đi săn bắt nhân loại, rất nhiều võ giả Phàm Võ Cảnh chín tầng mười tầng đều trở thành mỹ thực của nó!
- Linh thú nhất phẩm, không cần quá hoang mang, gia hoả này hẳn là có người chăn nuôi, trước đó hai tên sát thủ kia có khả năng chính là cưỡi lấy gia hoả này đến.
Long Tuyết Di nói.
Trầm Tường cả kinh, nuôi loại đồ vật này là cấm kỵ, bởi vì Thực Nhân Sư Ưng chỉ có ăn thịt nhân loại mới có thể trưởng thành, mà Lữ gia dĩ nhiên nuôi loại đồ vật này, hiện tại Trầm Tường biết Lữ gia kia không phải vật gì tốt rồi!
Trầm Tường bay về phía mặt đất, hắn dự định giết chết Thực Nhân Sư Ưng này!
Hắn không ngờ chính là, hai chân vừa mới chạm đất, Thực Nhân Sư Ưng kia liền tăng nhanh tốc độ xông lại, trong miệng dâng trào ra một đạo cương phong màu xám đen, bí mật mang theo từng trận tử khí, vô cùng doạ người.
Trầm Tường phản ứng mãnh liệt, nghiêng người né tránh, đồng thời lấy ra Thanh Long đồ ma đao, rót Thanh Long chân khí vào, Thanh Long đồ ma đao sáng ngời, thân đao to lớn mà thô bạo nhất thời phát tán thanh mang, một trận long ngâm kèm theo một cỗ kình khí gào thét mà ra, làm đầu Thực Nhân Sư Ưng kia chấn động đến mức lùi lại mấy bước.
Làm cho Trầm Tường kinh hãi chính là, vừa nãy Thực Nhân Sư Ưng này dâng trào ra cương phong màu đen, tuy không công kích được hắn, nhưng cũng thổi về một mảnh lớn cây cối phía sau hắn, những cây cối này tựa như ngọn nến bị hỏa nướng vậy, đang chậm rãi hòa tan, bên trong cương phong màu đen kia dĩ nhiên mang theo năng lượng ăn mòn phi thường cường liệt!
Thực Nhân Sư Ưng chỉ là bị Thanh Long đồ ma đao hơi dọa một thoáng, nhưng rất nhanh sẽ tiêu trừ sợ hãi, quay về phía Trầm Tường lại hét lên điên cuồng chấn động, lần này từ trong miệng nó dâng trào ra cương phong màu đen càng nhiều, giống như một mảnh thủy triều dâng lên về phía Trầm Tường.
Trầm Tường nhảy một cái, thân thể bắn thẳng lên hư không, né tránh độc cương khủng bố, hắn cầm Thanh Long đồ ma đao trong tay, rót Thanh Long chân khí vào, Thanh Long đồ ma đao nhất thời nặng đến mấy trăm ngàn cân, nhanh chóng từ trời cao rơi xuống.
Trầm Tường quay về đối diện há mồm hống một tiếng, Thanh Long bào hao bạo phát, một trận cương phong cùng sấm sét mãnh liệt từ trời cao rơi thẳng xuống, giống như cửu thiên đánh hạ cuồng sét, oanh đánh vào trên người Thực Nhân Sư Ưng kia, làm cho Thực Nhân Sư Ưng phát sinh một trận thống khổ rít gào, cùng lúc đó, trọng đao của Trầm Tường đã chém xuống, chém xuống trên người Thực Nhân Sư Ưng, biến nó thành hai nửa!
Trầm Tường hô một hơi, nhìn rừng cây bị hòa tan này một chút, lòng vẫn còn sợ hãi, nếu như hắn cũng bị cương phong kia thổi tới, vậy nhất định sẽ không dễ chịu.
Trầm Tường cầm Thanh Long đồ ma đao, đùa bỡn thi thể của Thực Nhân Sư Ưng, lúc này Thực Nhân Sư Ưng cũng đang chầm chậm hòa tan, bởi vì vừa nãy Trầm Tường đã chém tan túi độc cương của nó, mới tạo thành như vậy.
Chương 188 - Gặp lại
Xương cốt bắp thịt của Linh thú nhất phẩm đều phi thường rắn chắc, nhưng lúc này vẫn như cũ không chịu nổi loại độc chất kia ăn mòn, bất quá sau khi Thực Nhân Sư Ưng hòa tan, vẫn có lưu lại một hạt bảo thạch to bằng trứng gà màu xanh lục!
Này giống như lục bảo thạch phi thường đẹp đẽ, lưu chuyển từng đợt óng ánh màu xanh lục, có thể rõ ràng thấy bên trong có một loại chất lỏng tản ra hào quang.
- Là yêu đan Linh thú, ta muốn ăn!
Long Tuyết Di nuốt ngụm nước, hưng phấn hô.
Tay Trầm Tường run lên, trong lòng mừng như điên, yêu đan Linh thú, đây cũng là vật phi thường có giá trị, bên trong ẩn chứa lượng lớn sinh mệnh tinh nguyên cùng chân khí tinh thuần, thời điểm luyện đan tăng thêm một ít, phẩm chất sẽ tốt hơn, hơn nữa cũng là đồ vật dùng cho luyện chế Trúc Cơ đan.
Trước đó thời điểm Trầm Tường luyện chế Trúc Cơ đan, dùng không phải thú đan ngàn năm, chỉ là yêu đan của yêu thú phổ thông, mà yêu đan của Linh thú này hắn từ trước tới nay chưa từng gặp qua!
Một ngàn con Yêu thú thập phẩm mới có một con có khả năng nắm giữ yêu đan, mà Linh thú nhất phẩm là bên trong mười vạn con mới có một con nắm giữ, yêu thú bình thường nắm giữ yêu đan đều có không gian trưởng thành rất lớn, nói cách khác có thể tự mình tu luyện tăng thực lực lên.
- Thực Nhân Sư Ưng này ăn có thể đều là Phàm Võ Cảnh chín tầng cùng mười tầng, không ngưng ra yêu đan mới là lạ!
Bạch U U nói:
- Bất quá không có thôn phệ ma công để hấp thu toàn diện!
Thôn phệ ma công! Trầm Tường nhớ tới mình có thời gian rất lâu chưa dùng, không phải vạn bất đắc dĩ, hắn cũng không muốn dùng loại ma công này, Bạch U U cũng giáo dục hắn như thế, trừ khi gặp phải loại người thập ác không tha, nếu không không thể dùng được!
Trầm Tường phóng thích chân khí, thanh trừ độc cương trên yêu đan đi, sau đó nhặt nó lên, cảm thụ lực lượng bên trong!
- Ừm? Có người!
Trầm Tường ngẩng đầu nhìn một cái, chỉ thấy có ba người chân đạp Linh khí bay nhanh mà qua, sau đó từ trời cao nhảy xuống.
Ba người này đều là thanh niên anh tuấn, trên người mặc bạch sam đồng dạng, nhìn ra được bọn họ là cùng một môn phái, hơn nữa bọn họ đều là Chân Võ Cảnh một đoạn, tản mát ra cỗ khí tức kia cũng vô cùng thuần khiết.
Thời điểm ba người này hạ xuống, đã nhìn thấy rừng cây bốn phía bị phá hư, biết nơi này bạo phát qua một hồi đại chiến, bất quá tầm mắt bọn hắn cuối cùng đều rơi vào yêu đan trong tay Trầm Tường, thấy yêu đan này, con mắt ba người bọn hắn lập tức tản mát ra hào quang tham lam, hận không thể lập tức cướp giật lấy.
Trầm Tường vội vàng thu yêu đan cẩn thận, xoay người muốn đi, hắn không muốn cành mẹ đẻ cành con!
- Tiểu tử, vừa nãy ngươi giết một con Thực Nhân Sư Ưng?
Một nam tử hơi lùn, nhưng thân thể lại cường tráng lạnh giọng hỏi.
- Phải!
Trầm Tường thành thật trả lời.
- Chúng ta là đến từ Tiêu Dao Tiên Hải, thức thời liền ngoan ngoãn giao yêu đan kia ra đây! Thực Nhân Sư Ưng kia là con mồi chúng ta sớm phát hiện!
Ngữ khí nam tử kia tràn ngập uy hiếp nói.
Trầm Tường xoay người lại, thấy ba nam tử này đều một bộ tràn ngập hung ác, như là uy hiếp hắn.
- Ta không giao ra, sẽ như thế nào?
Trầm Tường nhàn nhạt hỏi.
Nam tử kia gằn giọng cười to, sau đó đầy mặt hung ác, cười nói:
- Không giao ra, ngươi sẽ chết!
Chữ chết vừa hạ xuống, Trầm Tường liền như chớp giật, bay lượn mà lên, đồng thời bùng nổ ra một trận sát khí khiến người ta sợ hãi vạn phần.
Hắn ra tay phi thường hung ác, một tay dâng lên khí cương khủng bố, biến ảo thành một vuốt rồng sắc bén mà to lớn, như tia chớp chụp vào nam tử mới vừa nói kia, chỉ là trong chớp mắt, nam tử kia đã hóa thành một trận sương máu!
- Ngươi... Ngươi...
Một nam tử khác trên mặt vạn phần sợ hãi, nói không ra lời, hắn không nghĩ tới người trước mắt này cường hãn như vậy, trong lúc không chút biến sắc đó, liền giết chết đồng bọn có thực lực tương đương cùng bọn hắn.
- Chúng ta là đến từ Tiêu Dao Tiên Hải! Một siêu cấp môn phái mà ngay cả Thái Vũ môn cũng kiêng kỵ, ngươi làm như vậy...
Nói còn chưa dứt lời, Thanh Long trảo của Trầm Tường lấy tốc độ như tia chớp, trong chớp mắt trảo hắn thành sương máu!
- Các ngươi muốn cướp yêu đan của ta, ta không cho các ngươi liền giết ta, ta vì bảo vệ ta yêu đan, ta chỉ có thể giết chết các ngươi!
Trầm Tường âm lãnh nói với tên còn dư lại kia.
Thời điểm Trầm Tường giết chết người thứ nhất, bọn họ đã bị sợ choáng váng, bọn họ là thực lực Chân Võ Cảnh, nhưng còn chưa tiếp được một chiêu của người ta liền chết đi, có thể tưởng tượng được ra đối thủ cường đại đến mức nào!
Chỉ thấy nam tử kia lấy ra một tờ linh phù, chỉ thấy linh phù trong nháy mắt bốc cháy lên, hóa thành tro tàn, nam tử kia cuồng tiếu nói:
- Ngươi xong đời, linh phù này đã ghi chép dung mạo của ngươi, truyền quay lại Tiêu Dao Tiên Hải...
- Hừ!
Trầm Tường hừ lạnh một tiếng, đầu ngón tay bắn ra một đạo khí cương vô hình, phảng phất như một thanh lợi kiếm, chém đầu lâu của nam tử kia xuống.
Đối với người muốn giết mình, Trầm Tường quyết không nương tay!
Nhặt lên bao trữ vật của ba người này, Trầm Tường phát hiện bên trong dĩ nhiên có không ít tinh thạch, mỗi người đều có hơn mười vạn, hơn nữa còn có mười mấy hạt Chân Nguyên đan, đương nhiên, làm cho Trầm Tường cảm thấy hứng thú nhất chính là những linh phù bên trong kia!
Những linh phù này cùng linh phù trên thị trường không giống, linh văn phía trên là Trầm Tường từ trước tới nay chưa từng gặp qua!
- Năm tấm linh phù, xem ra đều không đơn giản!
Trầm Tường không biết những linh phù này có công hiệu gì, cũng không dám dùng linh tinh, chỉ có thể giữ lại trước nói sau.
- Ba thanh Linh khí sáu đoạn, thân phận những gia hoả này hẳn là không thấp, Tiêu Dao Tiên Hải này đến cùng là kiểu tồn tại gì?
Trầm Tường cũng chưa từng nghe qua Tiêu Dao Tiên Hải này, Tô Mị Dao cùng Bạch U U cũng không có.
- Chẳng lẽ là môn phái mới quật khởi? Vừa nãy gia hoả kia cũng nói, ngay cả Thái Vũ môn cũng phải kiêng kỵ!
Tô Mị Dao nói.
Trầm Tường lắc đầu một cái, đốt cháy những thi thể kia đi, lần thứ hai bay về hư không, nhắm thẳng Huyền Vũ sơn.
Trầm Tường ở giữa trời cao, có thể thường thường thấy dưới mặt đất có từng nhóm người chạy tới Huyền Vũ sơn, hắn biết nhất định là Chân Vũ môn cùng Thú Vũ môn thả tin tức Huyền Vũ sơn ra, mới đưa đến nhiều người tràn vào.
Chương 189 - Nữ đế nhu tình (1)
Đệ tử Chân Vũ môn cùng Thú Vũ môn cũng có, bất quá bọn hắn đến đều đặc biệt cẩn trọng, nếu như bị Thái Vũ môn phát hiện, bọn họ đều sẽ bị bắt lại, bởi vì Thái Vũ môn hạ lệnh, không cho phép đệ tử hai môn phái này tiến vào Thái Vũ châu.
Trầm Tường so với những người khác đã sớm đến Huyền Vũ thành, mà người trong toà thành này cũng biết tin tức Huyền Vũ sơn, Trầm Tường suy đoán nơi này có người Chân Vũ môn cùng Thú Vũ môn đóng quân, vừa đến thời cơ, liền thả ra tin tức, làm cho phần lớn võ giả Thái Vũ châu vọt tới nơi này.
Long Tuyết Di từng nói nàng có biện pháp ở thời điểm lối vào Huyền Vũ Huyền Cảnh kia chưa mở ra tiến vào, vì lẽ đó Trầm Tường cũng không có ý định dừng lại ở toà thành thị này, bất quá khi hắn đi ngang qua một cửa hàng cao ba tầng nhìn như làm bằng sắt, Long Tuyết Di lại đột nhiên kinh hô lên.
- Thật lợi hại! Trong này có một gia hỏa rất lợi hại, thực lực gần như ba sư điệt kia của ngươi!
Long Tuyết Di nũng nịu nói.
Trầm Tường nhìn cửa hàng này một chút, phát hiện là nơi chuyên môn bán vũ khí cùng phòng cụ, tên là Thần binh điếm, vừa nhìn liền biết này là sản nghiệp của Thần binh Thiên quốc, Thần binh Thiên quốc vẫn luôn là môn phái trung lập, vì lẽ đó cửa hàng mới có thể mở khắp cả Thần Vũ đại lục, tất cả đệ tử bên trong Thần binh Thiên quốc đều là giàu có đến mức nứt đố đổ vách.
- Chẳng lẽ là nữ đế của Thần binh Thiên quốc!
Trong lòng Trầm Tường cả kinh, trước đó hắn từ chỗ Cổ Đông Thần biết được, rất nhiều chưởng giáo đều muốn đạt được Huyền Vũ kim cương giáp kia.
Nhớ tới nữ tử phong hoa tuyệt đại khiến người ta không thể nhìn gần kia, Trầm Tường có chút chờ mong, từ lúc trước đó hắn đã gặp gỡ nữ đế của Thần binh Thiên quốc, nhưng cô gái này lưu lại ký ức rất nhạt trong đầu hắn.
Trầm Tường vừa tiến vào Thái Vũ môn, liền thông qua thư tịch, biết được tên của nữ đế Thần binh Thiên quốc, đó là một cái tên rất dễ nghe, Liễu Mộng Nhi, rất khó khiến người ta liên tưởng đến một nữ đế cao cao tại thượng, lại có một cái tên nhu tình như thế.
- Nếu như là nữ đế Thần binh Thiên quốc, nói không chắc Tiên Tiên cũng tới!
Trầm Tường thầm nghĩ, đi vào trong cửa hàng này, sau khi hắn đi vào, liền lập tức cảm ứng được vài cỗ thần thức cường hãn lướt qua trên người hắn.
Thần binh Thiên quốc lại tới mấy vị trưởng lão! Trầm Tường kinh hãi không ngớt, trước đó hắn cũng nghe Tô Mị Dao từng nói, Liễu Mộng Nhi nắm giữ một Tứ Tượng thần binh, là Chu Tước thần binh!
Không tu luyện Tứ Tượng thần công, thì không cách nào sử dụng Tứ Tượng thần binh, vì lẽ đó Liễu Mộng Nhi đạt được cũng không có tác dụng gì.
- Trầm Tường đến đây bái kiến tiền bối!
Trầm Tường dùng thần thức ngưng tụ thành âm thanh, truyền đạt đi ra, hắn biết nếu quả thật chính là Liễu Mộng Nhi, nhất định sẽ thấy hắn.
- Tới đi!
Quả nhiên, Trầm Tường nghe được âm thanh ôn nhu phủ mị mà mang theo từng tia từng tia uy nghiêm kia, điều này làm cho tâm thần Trầm Tường không khỏi rung động.
Trầm Tường đi tới cầu thang, tuy có người trông coi ở cầu thang, nhưng không có ngăn trở, chỉ là dùng một ánh mắt cung kính nhìn Trầm Tường, bởi vì bọn hắn đều nhận được mệnh lệnh, để cho Trầm Tường đi tới, người có thể được nữ đế triệu kiến, sẽ không phải người bình thường.
Trầm Tường lên tới lên lầu, một mùi thơm hợp lòng người xông vào mũi, làm cho tâm thần Trầm Tường nhất thời sảng khoái, hắn tham lam hít vài hơi, mới xuyên qua màn che hồng nhạt kia, đi tới một gian tiểu thính rất khác biệt.
- Tiểu Tường ca!
Trầm Tường chỉ nghe thấy một âm thanh làm hắn hồn khiên mộng nhiễu, một âm thanh làm hắn cực kỳ tưởng niệm, đây là âm thanh của Tiết Tiên Tiên!
Trước mắt bóng trắng lóe lên, một nữ tử mặc váy ngắn trắng như tuyết xuất hiện ở trước mặt Trầm Tường, lúc này Tiết Tiên Tiên đã trưởng thành, so với trước đây càng xinh đẹp hơn, bên trong thanh tú tuyệt tục lại có thêm vẻ đẹp thành thục kiều diễm, đảo mắt trong lúc đó lại có vẻ phủ mịvô cùng, Trầm Tường vẫn chưa thấy đủ dung nhan mỹ lệ kia, Tiết Tiên Tiên liền tựa trên lồng ngực Trầm Tường, ôm lấy thân hình của hắn.
Trầm Tường cũng ôm thân hình mảnh mai của Tiết Tiên Tiên, hôn lên gò má trắng mịn của nàng, hắn có thể cảm giác được gò má Tiết Tiên Tiên đang nóng lên, hiện lên ửng đỏ nhàn nhạt, nhìn càng thêm kiều mị cảm động.
- Tiểu nha đầu, cao lớn hơn không ít nhỉ!
Trầm Tường cười xấu xa nói, sau đó liếc nhìn đôi ngực ngạo nghễ kia của Tiết Tiên Tiên, điều này làm cho Tiết Tiên Tiên kiều thối liên tục.
- Tiểu Tường ca, ngươi biến thành xấu!
Tiết Tiên Tiên ngoài miệng thì nói như vậy, nhưng hai mắt lại tràn đầy nhu tình nhìn hắn, sau khi Trầm Tường trải qua rất nhiều sự tình, cũng trở nên càng thêm thành thục, tuy hắn ăn mặc đơn giản, nhưng cũng không che giấu nổi mị lực dị dạng của loại người như hắn.
Lần thứ hai gặp vị hôn thê giống như tiên nữ, Trầm Tường phi thường cao hứng, cho dù hắn đột phá Chân Võ Cảnh, luyện chế ra Trúc Cơ đan, đạt được Thanh Long đồ ma đao... Cũng đều không có vui vẻ như vậy, Tiết Tiên Tiên đã từng được hắn mang theo vượt qua tuổi ấu thơ bị người xem thường kia, mà Tiết Tiên Tiên cũng là như thế, lúc đó hai người bọn họ đều bị người bài xích, hơn nữa phi thường nhỏ yếu, nhưng bọn hắn vẫn cổ vũ lẫn nhau.
Nhẹ vỗ về mái tóc Tiết Tiên Tiên, vuốt ve gò má thanh tú kia của nàng, ngưng mắt nhìn đôi mắt mỹ lệ kia, trong lòng Trầm Tường rất vui vẻ, bởi vì đây là vị hôn thê của hắn, mà ở trong lòng hắn, chính là thê tử của hắn!
Hai người thâm tình nhìn nhau, chăm chú ôm một chỗ, đôi môi bất tri bất giác dính vào một chỗ, đầu lưỡi trúc trắc quấn quýt, bọn họ phân ly mấy năm, lúc này nhiệt tình hôn môi...
Chỉ chốc lát sau, một thanh âm ôn hòa đánh gãy bọn họ:
- Khái khái, chắc đủ rồi nhỉ!
Tiết Tiên Tiên đỏ bừng cả mặt, đầu chôn ở trong lồng ngực Trầm Tường, nàng quên sư phó của nàng vẫn còn ở nơi này.
Trầm Tường chỉ là cười hì hì, sờ sờ gò má của Tiết Tiên Tiên, sau đó quay về phía màn che nói:
- Tiền bối vẫn khỏe chứ!
Liễu Mộng Nhi vẫn là xinh đẹp như vậy, mặc một chiếc váy vàng rực rỡ, hiển lộ hết đế hoàng uy, phong hoá tuyệt đại, tư thái ưu mỹ cao quý, khiến người ta tự ti mặc cảm, không thể nhìn gần!
Liễu Mộng Nhi nhẹ nhàng nở nụ cười, nụ cười rung động lòng người:
- Cũng chỉ có tiểu tử ngươi dám ôm đồ đệ ta hành lễ cho ta, ngươi tuổi còn trẻ liền có thể nháo ra nhiều chuyện như vậy, cũng khó trách!
Trầm Tường không khỏi nét mặt đỏ lên, thả Tiết Tiên Tiên ra, cười khúc khích nói:
- Những năm gần đây đa tạ tiền bối chiếu cố Tiên Tiên, tiểu nha đầu này không cho người thiêm phiền phức chứ? Đừng xem nàng như vậy, kỳ thực nàng rất nghịch ngợm!
Tiết Tiên Tiên le lưỡi, lườm Trầm Tường một chút.
Liễu Mộng Nhi khẽ cười nói:
- Này ngược lại là không có, nếu như ngươi là đồ đệ của ta, đó chính là thật sự cho ta thiêm phiền toái, ngươi đến bây giờ không có sư phụ cũng không phải là không có lý do!
- Nếu ta giúp ngươi chiếu cố tiểu thê tử của ngươi, ngươi muốn đáp tạ ta thế nào?
Liễu Mộng Nhi trêu ghẹo nói, trên mặt mang nụ cười ôn hòa phủ mị.
Chương 190 - Nữ đế nhu tình (2)
Điều này làm cho trong lòng Tiết Tiên Tiên thở phào nhẹ nhõm, bởi vì nàng biết sư phụ này đối với những người khác đều là một khuôn mặt, bất kể là thời điểm nói chuyện hay là nhìn người khác, đều tràn ngập uy nghiêm, nàng rất hiếm khi thấy Liễu Mộng Nhi cùng người khác vừa nói vừa cười như thế.
Trầm Tường có sư phụ, chỉ bất quá tên sư phụ của hắn còn biết gây sự hơn, vì tránh né phiền phức, dĩ nhiên không tiếc ở dưới hố sâu hơn vạn năm!
- Ta bây giờ là Luyện đan sư bốn đoạn, hơn nữa có thể luyện chế Trúc Cơ đan, nếu như tiền bối có cái gì cần, cứ mở miệng là được!
Trầm Tường cười ngạo nghễ.
- Ồ?
Khuôn mặt mỹ lệ kia của Liễu Mộng Nhi không khỏi lộ ra kinh ngạc:
- Ngươi nói là thật sự? Ngươi có thể luyện chế Trúc Cơ đan?
Tiết Tiên Tiên cũng có chút không tin, bất quá nàng thấy trên mặt Trầm Tường tự tin, liền lập tức tin, đối với người mình yêu, nàng là phi thường tín nhiệm.
- Tiểu Tường ca, ngươi thật lợi hại, không có làm cho ta thất vọng!
Trên mặt Tiết Tiên Tiên cũng tràn đầy tự hào, nhẹ nhàng nặn nặn cánh tay của Trầm Tường, cười duyên nói.
Sự tình Trầm Tường là Luyện đan sư bốn đoạn, Liễu Mộng Nhi cũng biết được, bởi vì Trầm Tường là trượng phu của đồ đệ nàng, mà Tiết Tiên Tiên lại rất được nàng yêu thích, cũng là đồ đệ duy nhất của nàng, cho nên nàng phi thường quan tâm tương lai của Trầm Tường.
Trầm Tường cũng không để Liễu Mộng Nhi thất vọng, ngược lại ra ngoài dự liệu của nàng, chỉ là Trầm Tường trêu ra phiền phức làm cho nàng có chút lo lắng, bất quá nàng cũng nhìn thấu một điểm gì đó, Trưởng lão viện của Thái Vũ môn đối với Trầm Tường là rất bảo hộ.
- Tiểu Tường ca, cảm tạ lần trước ngươi để Đan trưởng lão đưa Trúc Cơ đan tới.
Tiết Tiên Tiên thấp giọng nói, bây giờ nàng có rất nhiều lời muốn nói cùng Trầm Tường, chỉ bất quá sư phụ nàng ở chỗ này, làm cho nàng có chút bất tiện.
Trầm Tường nặn nặn cái mũi của nàng, cười cợt nói:
- Ta nơi này còn có, ngươi cầm đi!
Nói xong Trầm Tường lấy ra bốn hạt Trúc Cơ đan, đưa cho Tiết Tiên Tiên.
Nói cho liền cho, hơn nữa còn là bốn hạt Trúc Cơ đan, điều này làm cho Liễu Mộng Nhi cùng Tiết Tiên Tiên không khỏi bắt đầu kinh ngạc!
Nhìn bốn hạt Trúc Cơ đan kia, trong lòng Tiết Tiên Tiên ấm áp, nàng khẽ mỉm cười nói:
- Tiểu Tường ca, ngươi giữ lại cho mình dùng đi! Ta bây giờ không cần, đúng rồi, nghe nói ngươi nhận một muội muội, chính ngươi không dùng tới, có thể cho nàng!
Trầm Tường sớm muốn đi tìm Lãnh U Lan, chỉ bất quá vị trí Băng Phong Cốc kia phi thường xa xôi, hơn nữa hắn vẫn không có liên hệ được với Lãnh U Lan.
- Qua một thời gian ngắn nữa ta sẽ đi Băng Phong Cốc, nếu quả thật muốn đem Trúc Cơ đan này cho mỹ nhân tóc bạc kia, không ngại trước tiên giao cho ta, Băng Phong Cốc không phải dễ đi như vậy, nếu như không có người dẫn dắt, rất khó đi vào.
Liễu Mộng Nhi nói.
Trầm Tường gật đầu, đem bốn hạt Trúc Cơ đan đặt ở bên trong một cái hộp, đưa cho Liễu Mộng Nhi.
- Làm phiền tiền bối rồi!
Trầm Tường hơi ngượng ngùng nói.
Liễu Mộng Nhi khẽ mỉm cười:
- Không cần phải khách khí, sau này thời điểm ta cần tìm ngươi luyện chế Trúc Cơ đan, ngươi đừng từ chối ta là được.
- Này làm sao có khả năng? Mộng Nhi tỷ đối với Tiên Tiên tốt như vậy, hơn nữa lại xinh đẹp như thế, muốn cự tuyệt ngươi cũng rất khó a!
Trầm Tường mặt không đỏ tim không đập cười nói.
Này làm Tiết Tiên Tiên kiều thối một tiếng, Liễu Mộng Nhi cười đến càng mỹ lệ làm rung động lòng người:
- Miệng lưỡi của tiểu tử ngươi thật ngọt, chẳng trách tiểu nha đầu Tiên Tiên này chung tình với ngươi như thế.
- Mộng Nhi tỷ, có phải tỷ cũng chạy đến tìm Huyền Vũ kim cương giáp hay không?
Trầm Tường hỏi.
Trầm Tường đã không gọi nàng là tiền bối, cải thành Mộng Nhi tỷ, mà Liễu Mộng Nhi cũng không từ chối, bởi vì đây là lần đầu tiên nàng nghe được có người xưng hô nàng như thế, điều này làm cho nàng có một loại vui sướng kỳ lạ.
- Ừm, lẽ nào ngươi cũng vậy? Bất quá ngươi hẳn là theo đám người Cổ Đông Thần tới mới đúng, như vậy có thể làm cho ngươi an toàn một ít, đặc biệt là thời điểm mở cửa.
Liễu Mộng Nhi nói tới chuyện này, sắc mặt cũng trở nên nghiêm túc.
Trầm Tường khe khẽ thở dài, nói:
- Chuyện Huyền Vũ kim cương giáp này làm cho chưởng giáo rất khổ não, giống như là hắn đối mặt tai nạn to lớn nhất, ta chỉ là đi tới nhìn một chút.
Tiết Tiên Tiên kéo tay, Trầm Tường thấp giọng nói:
- Tiểu Tường ca, nếu không ngươi đi cùng chúng ta, như vậy sẽ an toàn một ít, thời điểm Cổ chưởng giáo đến phải ứng phó rất nhiều người khiêu khích, chiếu cố không được ngươi, hơn nữa ngươi lại là cái đinh trong mắt Chân Vũ môn cùng Thú Vũ môn.
Liễu Mộng Nhi cũng gật đầu:
- Ở cùng với chúng ta đi, không có gì đáng ngại! Thực lực của ta cũng không yếu hơn Cổ Đông Thần!
- Mộng Nhi tỷ, nói như vậy tỷ cũng muốn cướp giật Huyền Vũ kim cương giáp kia?
Trầm Tường ngưng mắt nhìn tuyệt đại dung nhan kia.
- Ừm, này không có cái gì, nói chung đồ vật này không rơi vào tay môn phái ma đạo là được, bất quá Chân Vũ môn cùng Thú Vũ môn từ xưa tới nay không chính không tà, cho nên Thái Vũ môn các ngươi rất để ý bọn họ.
Liễu Mộng Nhi gật đầu, thản nhiên ngồi ở trên một cái ghế, nhấm nháp trà nói.
- Chớ đứng ở chỗ kia, lại đây uống đi!
Liễu Mộng Nhi ngọt ngào nở nụ cười.
Có thể làm cho nữ đế Thần binh Thiên quốc này châm trà cho hắn, trong lòng Trầm Tường hơi kích động, lúc này Tiết Tiên Tiên cũng kéo tay hắn, đi tới bên bàn.
- Tiểu Tường ca, hoa trà này là ta trồng, ngươi nếm thử xem!
Tiết Tiên Tiên cười ngọt ngào, đưa cho Trầm Tường một chén trà.
Trà thơm vào miệng, một cảm giác thấm vào lòng người xông lên đầu, làm cho Trầm Tường không khỏi than thở liên tục, cười nói:
- Không nghĩ tới tiểu tiên nữ nghịch ngợm như nàng thậm chí có tay nghề này, chẳng trách Mộng Nhi tỷ cả ngày mang theo bên người.
- Người ta mới không nghịch ngợm đó!
Tiết Tiên Tiên le lưỡi, cười cợt nói:
- Ta nghịch ngợm cũng là học theo ngươi!
Nhìn vợ chồng son này đả tình mạ tiếu, Liễu Mộng Nhi cũng lộ ra mỉm cười, chỉ là thời điểm nàng nhìn Trầm Tường, đôi mắt đẹp kia đều là lập loè hào quang kỳ lạ.
Liễu Mộng Nhi rời đi, để Trầm Tường cùng Tiết Tiên Tiên ôn tồn một phen, Trầm Tường cùng Tiết Tiên Tiên cũng nói rất nhiều rất nhiều, nói những năm gần đây bọn họ trải qua.
Bình luận facebook