• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Hot Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu

  • Chương 3191-3195

Chương 3191: Phàm Trần Tiên

"Thơm quá đi mất!"

Tần Ninh không nhịn được cười nói: "Cha à, tài nấu nướng của người ngày càng tiến bộ đó!"

Nghe thấy lời khen này, bóng người trong nhà bếp hơi giật mình, đánh rơi cái muỗng đang cầm xuống nồi, ông ấy quay ngoắt người lại nhìn về phía Tần Ninh.

"Thần Nhi!"

Lâm Uyên nhìn Tần Ninh với gương mặt đầy kinh ngạc.

"Tiểu tử thối này!"

Ôm chầm lấy Tần Ninh vào lòng, Lâm Uyên cười thật sảng khoái: "Tiểu tử thối nhà con, cuối cùng con cũng chịu về rồi!"

Cảm nhận được bờ ngực rộng của phụ thân, Tần Ninh không khỏi ngửi một lúc rồi nói: "Thơm thật mà..." "Tiểu tử con trở về đúng lúc lắm, cha sẽ tự mình xuống bếp nấu ăn cho con".

Thần Tinh Dịch, Thạch Cảm Đương, Khúc Phỉ Yên và Chiêm Viễn cũng lần lượt đi tới ra mắt với Lâm Uyên.

Không lâu sau, Sở Vân Nhân cũng trở về, đương nhiên bà ấy vô cùng vui mừng khi thấy Tần Ninh đã trở lại.

Mấy ngày tới, Tần Ninh dừng chân tại Vô Tương Thiên, sau đó đi Xích Tiêu Thiên, Bắc Tuyết Thiên để gặp phu phụ Hứa Vân Đỉnh, phu phụ Ngụy Hiên.

Thời gian bọn họ ở trong A Tị Địa Ngục cũng không tính là lâu, nhưng ở thế giới bên ngoài thì thoáng một cái đã ngàn năm trôi qua.

Hôm nay, có thể nói Tần Ninh đã đạt đến trình độ cao nhất của Hư Tiên, có thể khơi dậy tiên kiếp, vũ hóa thành tiên bất cứ lúc nào.

Chẳng qua do thời không ở Trung Tam Thiên đã bị Tạ Thanh quấy nhiễu, rơi vào tình trạng vô cùng kỳ quặc nên trước mắt hắn chưa thể phá không đi được.

Còn rốt cuộc lúc nào mới có thể ổn định lại, Tần Ninh càng không biết.

Và hôm nay, một tin tức cực kỳ động trời lan truyền khắp nơi trong Xích Tiêu Thiên.

Tần Ninh, công bố cuốn sách vạn khí! Cuốn sách vạn khí được mệnh danh là cuốn sách ghi chép những phương pháp luyện khí mà rất nhiều luyện khí sư trong Trung Tam Thiên mong ước.

Trong số tứ đại kỳ thư.

Cửu Nguyên Đan Điển đã được công bố.

Hôm nay, Tần Ninh tiếp tục công bố cuốn sách vạn khí, vậy kế tiếp thì sao?

Nhưng chỉ trong vòng mấy tháng, lại có thêm một tin tức làm rúng động lòng người khác truyền ra.

Tần Ninh cũng quyết định công bố nội dung trong Trận tích.

Rồi sau một thời gian không lâu nữa, nội dung trong Thể thư cũng đã được công khai.

Tứ đại kỳ thư đã được phơi bày trọn vẹn cho thế nhân.

Vô số võ giả, luyện đan sư, luyện khí sư và trận sư như hoá rồ.

Tứ đại kỳ thư này có thể nói là bốn cuốn sách thần thánh mà người của cả Trung Tam Thiên hướng tới và khát khao nhất trong suốt một triệu năm tới nay.

Hôm nay, bốn cuốn sách thần đã được hiện thế toàn bộ, bất kì ai cũng sẽ không thờ ơ nổi.

Trong lúc nhất thời, tên tuổi của Tần Ninh được truyền đi khắp Cửu Đại Thiên, rất nhiều võ giả gọi Tần Ninh là Phàm Trần Tiên! Không phải tiên của Tiên Giới mà là tiên của phàm trần! Hôm nay, ở bên ngoài Đại Tiên Sư Cung tại Xích Tiêu Thiên, trên những ngọn núi lửa khắc ấn nội dung được ghi chép trong cuốn sách vạn khí.

Tần Ninh bà Khúc Phỉ Yên đứng sóng vai với nhau.

Dưới những ngọn núi lửa kia là các võ giả mặc bào phục khí sư, bọn họ đang nghiên cứu chữ viết trên thân núi.

Kể từ khi cuốn sách vạn khí hiện thế, không biết bao nhiêu luyện khí sư hoàn toàn điên cuồng. Hiện nay, tất cả các vị khí sư tới từ Cửu Đại Thiên đã hội tụ tại Xích Tiêu Thiên.

Những khí sư này, trên gương mặt mỗi một người đều tràn ngập sự khát vọng đối với thuật luyện khí, bọn họ chăm chú quan sát nội dung được ghi lại trên vách núi… "Thì ra là như vậy, thì ra là như vậy...", lúc này, một ông lão tóc hoa râm vô cùng kích động, không khỏi nói: "Đúng là quỷ đạo mà, không, quỷ đạo mới là chính đạo..." "Đọc cuốn sách này, ta chỉ ước gì có thể mổ đầu óc ta ra, đào ra hết toàn bộ thuật luyện đan ta học được suốt đời để học tập lại từ đầu..." "Đây mới là con đường luyện khí thực thụ!"

Quanh đây đầy tiếng xôn xao bàn tán.

Khúc Phỉ Yên khoác tay Tần Ninh, nói một cách thân mật: "Chàng công bố toàn bộ bốn cuốn Thể thư, cuốn sách vạn khí, Trận tích và Cửu Nguyên Đan Điển không chỉ vì muốn tạo cái danh Phàm Trần Tiên cho chàng mà đúng không?"

Tần Ninh nhẹ nhàng mỉm cười: "Theo chiều hướng hiện tại, người ở ngoại vực sẽ cuồn cuộn xông vào không ngừng, mặc dù lần này ta đã phá vỡ toạ độ không gian của bọn chúng nhưng lần sau chắc chắn bọn chúng vẫn có thể dành thời gian và công sức để mở ra lần nữa".

"Ta cũng không thể ở lại Trung Tam Thiên mãi được, thay vì thế thì thà chọn ra những võ giả có thực lực mạnh mẽ ở Trung Tam Thiên còn hơn".

Hiện tại, Nguyên Hoàng Tông, Đại Tiên Sư Cung, Phong Thiên Tông và các thế lực đều hoàn toàn khác biệt so với ngàn năm trước.

Nếu muốn Trung Tam Thiên ổn định thì không thể chỉ dựa vào mỗi một mình Tần Ninh mà phải phụ thuộc vào sự đoàn kết, đồng lòng của toàn bộ võ giả của Trung Tam Thiên.

"Cho dù thế nhân ca tụng tên tuổi của ta thì đã sao?"

Tần Ninh cười ha ha nói: "Cũng đâu thể giúp ta trở thành thánh thần gì đó được thờ phượng được!"

Cứ thế, từng ngày trôi qua... Mỗi ngày Thạch Cảm Đương đều tôi luyện chiến ý của mình để tìm kiếm con đường riêng cho bản thân.

Thần Tinh Dịch thì chẳng thấy tăm hơi đâu trong Cửu Đại Thiên... Hiện giờ, có thể nói rằng trừ Tần Ninh, Thần Tinh Dịch là vô địch trên khắp Trung Tam Thiên, hắn ta hoàn toàn không cầm lòng được trước ngàn vạn mỹ nhân tại Trung Tam Thiên.

Còn Chiêm Viễn cũng gia nhập vào đội quân trận sư nghiên cứu Trận tích, mỗi ngày cũng ít khi xuất hiện.

Cả Trung Tam Thiên tràn ngập sự nô nức và tràn trề ý chí chiến đấu.

Còn Tần Ninh thì ngày nào cũng chẳng có chuyện gì để làm.

Không phải triền miên cả ngày lẫn đêm với Khúc Phỉ Yên thì cũng tu hành.

Cảnh giới của hắn đã chạm đến đỉnh cao của Trung Tam Thiên, muốn tiến lên cũng không có đường đi, muốn tiến bộ hơn nữa chỉ còn cách trải qua tiên kiếp, lột xác khỏi trần tục và thành tiên.

Tuy nhiên, tiên kiếp không hạ xuống được.

Thế nhưng cũng không phải là Tần Ninh cứ mặc thời gian trôi.

Hắn dẫn Khúc Phỉ Yên đi chu du hết toàn bộ vùng đất Cửu Đại Thiên của Trung Tam Thiên, những khi bắt gặp những người trẻ tuổi tính cách trong sáng, thiên phú không tệ thì tiện tay chỉ dạy.

Hắn du tẩu trong các thế lực lớn ở các đại thiên, trợ giúp rất nhiều thế lực và võ giả, chỉ dạy những sai lầm họ đã mắc phải.

Khắp nơi trên Trung Tam Thiên đều đang truyền tai nhau tên tuổi của đại nhân Phàm Trần Tiên.

Tần Ninh, đã là thần.

Cứ thế, gần vạn năm trôi qua.

Không biết thực lực của Tần Ninh đã mạnh đến mức nào.

Không một ai biết.

Kể cả Thạch Cảm Đương, Khúc Phỉ Yên và Thần Tinh Dịch cũng đã đến trình độ cao nhất của bán tiên, đến giới hạn sức mạnh tối đa mà Trung Tam Thiên có thể chịu đựng được nhưng bọn họ vẫn không nhìn thấu thực lực của Tần Ninh nông sâu thế nào.

Hôm nay, ánh mặt trời rực rỡ chiếu rọi từ trên cao xuống. Trong Thương Vân Thiên, Tần Ninh và Khúc Phỉ Yên đang ở trên một dãy núi muôn trùng nhìn về phương xa.

Ầm... Trong lúc nhất thời, bỗng có một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên khắp nơi.

Khí tức kinh khủng cũng bộc phát ra sau đó.

"Có người độ kiếp!"

Nét mặt Khúc Phỉ Yên có phần thay đổi.

Lúc này, Tần Ninh cũng mỉm cười, nóng lòng muốn thử: "Tốt rồi, cuối cùng cũng... Có thể phi thăng rồi!"

Hắn đã chờ đợi tại Trung Tam Thiên thêm một vạn năm nữa rồi.

Dương Thanh Vân, Ôn Hiến Chi, Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo, Trần Nhất Mặc, Lý Nhàn Ngư, cùng với Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi, Thời Thanh Trúc và Chiêm Ngưng Tuyết đều đã lên Thượng Tam Thiên.

Một vạn năm đủ để thay đổi rất nhiều điều.

Vạn năm qua, hắn bị thiên địa khống chế, còn bọn họ không biết đã có trải nghiệm gì trên Thượng Tam Thiên rồi!

"Là Dịch Nhi!"

Tần Ninh nhoẻn môi cười, nói: "Hình như hắn ở Tự Tại Thiên, xem ra không gian ổn định nên cũng tới Tiên Giới rồi...", bóng dáng hai người chợt lóe, biến mất khỏi Thương Vân Thiên, ngay sau đó đã xuất hiện giữa không trung một toà thành trì rộng lớn ở Tự Tại Thiên, sức mạnh khủng khiếp lan toả ra ngoài.

Mây đen ùn ùn kéo tới che khuất bầu trời, sấm chớp cuồn cuộn, gió thổi phần phật.

Dưới phong ba bão táp ấy, có một bóng người mặc y phục xanh đứng ngạo nghễ.

Chính là Thần Tinh Dịch!
Chương 3192: Tiên kiếp hạ xuống

Đứng giữa thiên địa, được bao nhiêu cặp mắt đổ dồn vào, Thần Tinh Dịch nhìn về phía hai người Tần Ninh và Khúc Phỉ Yên.

"Sư tôn ơi, tiên kiếp của con tới rồi!"

Thần Tinh Dịch nở nụ cười sảng khoái: "Cuối cùng con cũng có thể phi thăng thành tiên, ngủ với tiên nữ được rồi!"

"Coi ngươi kìa!"

Tần Ninh nghiêm túc nói: "Tiên kiếp của Tuyết Nhi có đến một trăm mười tám tia chớp, ngươi có thể chống đỡ được bao nhiêu tia hoàn toàn phụ thuộc vào vận may của chính ngươi!"

"Sư tôn đừng lo".

Thần Tinh Dịch nở nụ cười sảng khoái: "Đệ tử đã âm thầm chuẩn bị kỹ càng rồi ạ".

Một vạn năm qua, Thần Tinh Dịch không phải ngủ hết tất cả mỹ nữ trên khắp Trung Tam Thiên mà là rèn luyện thể chất của mình.

Thần thể Huyền Hoàng! Dù sao cũng không thể để người ta khinh thường hắn ta được! Ầm... Một đạo tiên kiếp giáng xuống thật nhanh.

Thần Tinh Dịch không hề nao núng, mạnh mẽ đương đầu với nó.

Hoàn toàn hông thấy bất kỳ dao động sức mạnh nào ở bên ngoài cơ thể hắn ta, Thần Tinh Dịch chỉ đơn thuần lấy thể xác của mình để chống lại tiên kiếp.

Ầm... Ầm ầm... Mà ngay sau đó, đạo tiên kiếp thứ hai và thứ ba giáng xuống cùng một lúc.

Tuy nhiên, Thần Tinh Dịch vẫn đương đầu bằng chính thân xác của mình mà không hề vận chuyển sức mạnh trong cơ thể để ngăn cản tiên kiếp.

Chốc lát sau, hết đạo tiên kiếp này đến đạo tiên kiếp khác rơi xuống, sức mạnh khủng khiếp không ngừng tụ tập, tàn phá khắp nơi.

Tiên kiếp thứ tư, thứ năm, thứ sáu... Từng đạo tiên kiếp dồn dập giáng xuống, tỏa ra áp lực đáng sợ cuốn lấy người Thần Tinh Dịch.

Tiên kiếp chính là thử thách mà thiên địa dành cho võ giả.

Nếu như không thể thông qua thử thách thì thân không còn, đạo hành cũng tiêu tan, cát bụi trở về cát bụi, trở về với đất mẹ.

Đợt đón một trăm mười tám đạo tiên kiếp của Chiêm Ngưng Tuyết có thể nói là vạn năm có một.

Mà Thần Tinh Dịch sẽ có bao nhiêu đạo tiên kiếp, chịu đựng được bao nhiêu đạo tiên kiếp thì không ai biết được.

Tiếng nổ khủng khiếp giáng xuống không ngừng.

Tuy nhiên, sau những đợt tiên kiếp gieo rắc, mọi người cũng chính thức cảm nhận được thân thể của Thần Tinh Dịch rắn chắc nhường nào.

Từng đạo tiên kiếp đập vào người, vậy mà Thần Tinh Dịch vẫn luôn ngăn cản bằng thân thể hắn ta chứ không triển khai bất kỳ phòng ngự hay tấn công nào.

Trong chớp mắt, đã ba mươi sáu đạo tiên kiếp kéo đến! Có điều trước mắt tiên kiếp vẫn chưa có ý định dừng.

Bành... Từng đạo tiên kiếp tiếp tục nện xuống.

Rốt cuộc Thần Tinh Dịch cũng không chống chịu nữa mà bắt đầu triển khai phòng ngự của thân xác ra bắt đầu đối đầu với tiên kiếp.

Hai người Tần Ninh và Khúc Phỉ Yên đứng cách đó rất xa nhìn cảnh tượng phía trước.

"Tiên kiếp của Thần Tinh Dịch sẽ có bao nhiêu đạo đây nhỉ?"

Khúc Phỉ Yên không khỏi mở miệng nói.

"Ta cũng không biết nữa".

Tần Ninh từ tốn trả lời: "Thần thể Huyền Hoàng cũng giống như hỗn độn thể, đều là thể chất hiếm thấy thời thượng cổ. Trên thực tế thì tiên kiếp có chín mươi chín đạo là tối đa rồi, việc Tuyết Nhi có đến một trăm mười tám đạo tiên kiếp đã hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của ta!"

"Còn về Dịch Nhi... Thì ta thật sự không thể nói trước được gì...", Khúc Phỉ Yên tò mò hỏi: "Thế chàng thấy ta thế nào?"

"Nàng à?"

Tần Ninh cười tủm tỉm đáp: "Chắc khoảng một trăm đấy!"

Khúc Phỉ Yên nhìn về phía Tần Ninh bằng đôi mắt xinh đẹp, tiếp lời: "Tiên kiếp của ta cũng tới rồi".

Ầm... Giờ phút này, gió nổi mây vần, tiếng nổ đùng hoàng bất chợt vang lên khắp nơi.

Tần Ninh ngạc nhiên nhìn Khúc Phỉ Yên.

"Nếu vượt qua tiên kiếp, chúng ta sẽ cùng xuất hiện một chỗ trên Thượng Tam Thiên chứ?"

"Chưa biết được".

Tần Ninh nghiêm túc bảo: "Cụ thể phải phụ thuộc vào thể chất của mỗi võ giả nữa, nhưng có lẽ sẽ không cách nhau quá xa đâu".

"Vả lại, thiên phú của nàng cao thế này mà phải nán lại Trung Tam Thiên mấy năm liền, hiện giờ nàng cần phải tự mình đi thăm thú thế giới của Tiên Nhân rồi!"

"Ta biết rồi".

Bóng người Khúc Phỉ Yên bay lên trời.

Nhân vật sắp trải qua tiên kiếp thứ hai đã xuất hiện.

Khi Khúc Phỉ Yên bắt đầu vượt qua tiên kiếp, một bóng người xuất hiện ở bên cạnh Tần Ninh.

Đó là Chiêm Viễn.

"Còn tiên kiếp của ngươi thì sao?"

Tần Ninh không khỏi hỏi.

Chiêm Viễn mỉm cười trả lời: "Ta chưa muốn phi thăng".

Thấy vẻ ngạc nhiên trên mặt Tần Ninh, Chiêm Viễn giải thích: "Ít nhất không phải bây giờ".

"Hiện tại Trung Tam Thiên trông yên bình thế này là vì có vị đại nhân Phàm Trần Tiên ngươi ở đây, một khi ngươi rời đi, tất cả mọi chuyện sẽ không còn giống như bây giờ nữa".

"Ta ở lại một thời gian nữa hẵng đi!"

"Như vậy cũng tốt".

Tần Ninh cũng không ép buộc.

Chờ đợi suốt một vạn năm, cuối cùng bây giờ hắn cũng có thể vào Thượng Tam Thiên.

Chẳng biết bọn Dương Thanh Vân, Diệp Viên Viên ở Thượng Tam Thiên thế nào rồi.

Cũng không biết vị đệ tử Cố Vân Kiếm của hắn ra sao rồi! Mà đúng lúc này, số lượng tiên kiếp của Khúc Phỉ Yên đã lên đến ba mươi sáu đạo, còn số lượng tiên kiếp của Thần Tinh Dịch thì lên đến tám mươi mốt đạo! Có điều hai người không hề lộ vẻ mệt mỏi chút nào, trái lại còn tràn trề tinh thần đối phó với tiên kiếp.

Trên thực tế, gần vạn năm qua tới nay, Khúc Phỉ Yên và Thần Tinh Dịch đều đi theo Tần Ninh tu luyện và có bước tiến triển, chạm đến cấp bậc đỉnh phong sắp sửa thành tiên chân chính, không thể tiến bộ thêm được nữa.

Cảm giác này khiến hai người vô cùng khó chịu.

Hôm nay, thế giới đã trở về với bình thường, tiên kiếp an bình hạ xuống. Đối với hai người họ, đây không phải nguy hiểm mà là cơ hội! Bọn họ cũng đã chờ ngày này rất lâu rồi.

"Phá!"

Đúng lúc này, một tiếng quát khẽ vang lên khắp nơi, khí tức khủng khiếp bộc phát ra từ trong cơ thể Thần Tinh Dịch.

Tiên kiếp của hắn ta đã tới cấp bậc một trăm lẻ một đạo.

Sức hủy diệt cuồng bạo của tiên kiếp gần như đã mạnh hơn ban đầu gấp trăm lần.

Có điều, trước mắt Thần Tinh Dịch vẫn có thể kiên trì chịu đựng như cũ.

Cùng lúc đó, một bên khác, tiên kiếp của Khúc Phỉ Yên cũng đã đến con số tám mươi... Lúc này, hai vị nhân vật Hư Tiên đứng đầu đồng loạt dốc sức ứng phó, vượt qua tiên kiếp của mình.

Trong các đại thiên cũng có những người cảnh giới Biến Cảnh, cấp bậc Hư Tiên đứng cách đó rất xa nhìn cảnh tượng này.

Thành tiên! Đây là chuyện mà biết bao nhiêu người mong ước.

Hôm nay, hai người Thần Tinh Dịch và Khúc Phỉ Yên này chỉ còn thiếu một bước cuối cùng nữa là mở được cánh cửa ấy.

Chỉ là không biết tiên kiếp của Tần Ninh sẽ hùng vĩ nhường nào?

"Ha ha ha...", mà đúng lúc này, giọng nói của Thạch Cảm Đương vang tận mây xanh, trong câu nói ẩn chứa đôi phần khát vọng và mong chờ: "Tiên kiếp của ta cũng đã tới rồi".

Thạch Cảm Đương vừa dứt lời thì thân thể bay lên trời, toát ra uy năng vô địch.

Khí tức kinh khủng bộc phát ra, dường như có chiến ý vô cùng vô tận từ trong cơ thể Thạch Cảm Đương bùng nổ khắp nơi.

"Nhào lên!"

Thạch Cảm Đương đứng yên giữa trời, dang rộng hai tay, mây đen che phủ trên đỉnh đầu hắn ta, tiếng gió hú kêu không ngừng.

Ầm ầm ầm... Giờ phút này, tiếng nổ trầm thấp vang lên khắp nơi.

Một vết cắt rạch ra giữa trời, Thạch Cảm Đương đứng dưới khe hở kia với vẻ mặt mong chờ.

Ùng... Cuối cùng, một đạo tiên kiếp từ trên trời rơi xuống.

Chiến ý trong cơ thể Thạch Cảm Đương dâng trào, sức mạnh thân xác bùng nổ cố gắng chống lại đạo tiên kiếp này.

"Nào nào nào!"

Thạch Cảm Đương thách thức: "Có vậy thôi hả?

Tiếp tục đi chứ!"

Mây đen phát ra tiếng đùng đoàng vang vọng, dường như thấp thoáng có sức mạnh khủng khiếp hơn tụ tập giữa đám mây chớp lóe ấy.

Tuy nhiên, lúc tưởng như những sức mạnh kia sắp tụ tập, đám mây đen bỗng bỗng từ từ xua tan, thậm chí ngay cả tiếng sấm chớp đùng đùng cũng biến mất tăm.

Thạch Cảm Đương đứng trên trời, cảm thấy bầu không khí đè ép trên đỉnh đầu dần dần tan biến. Hắn ta mở mắt ra nhìn lên trời, ngây ra như phỗng.

Tiên kiếp của lão tử đâu?

Nhưng ngay sau đó, hư không rách toạc, hóa thành một con đường lớn cổ xưa và đìu hiu kéo dài tới dưới chân Thạch Cảm Đương.

Thứ gì thế này?

Thạch Cảm Đương ngẩn người! Những người khác cũng đứng sững tại chỗ! Tiên kiếp đã kết thúc rồi ư?

Thạch Cảm Đương thành tiên rồi sao?
Chương 3193: Đồ nhi đi trước một bước

Con đường cổ xưa hạ xuống kia còn là gì khác ngoài đại đạo tiếp đón Tiên Nhân chứ?

Thạch Cảm Đương đã vũ hóa thành tiên rồi ư?

Nhưng sao lại kỳ cục thế kia? Chỉ có một đạo tiên kiếp thôi ư?

Độ kiếp kiểu quái gì thế này! Bấy giờ Thạch Cảm Đương cũng cảm nhận được lối đi vừa xé thiên địa ra kia ẩn chứa một nguồn sức mạnh hoàn toàn khác biệt và đang gột rửa cơ thể mình.

Tiên khí! Đây là khí của Tiên Nhân! Hắn ta sắp thành tiên rồi ư?

Thạch Cảm Đương nhìn Tần Ninh ở đằng xa bằng vẻ mặt không thể tin được, gào lên: "Sư tôn ơi, con... có phải bị gì rồi không?"

Sao lại có mỗi một đạo tiên kiếp thôi thế này! Không phải sư tôn nói tiên kiếp càng nhiều thì có nghĩa rằng thành tựu giành được trong tương lai sau khi trở thành Tiên Nhân sẽ càng lớn sao! Nhưng trước mắt chỉ mới có một đạo tiên kiếp thôi, thế nghĩa là sao?

Thạch Cảm Đương hắn ta không có tiềm lực à?

Hiện tại, đến tiên kiếp của Thần Tinh Dịch cũng đã tới một trăm lẻ sáu đạo rồi.

Còn số tiên kiếp của Khúc Phỉ Yên cũng đã tới chín mươi hai đạo.

Hắn ta lịch kiếp sau hai người kia, vậy mà bây giờ lại kết thúc sớm hơn bọn họ.

Nhanh quỷ thần! Trên khoảng không gần đó, Tần Ninh cất tiếng: "Thạch Đầu, đừng lo lắng, ngươi chỉ cần nhớ vi sư từng nói với ngươi rằng ngươi khác những người khác, vĩnh viễn khác, nhớ lấy".

Lúc này, trong lối đi đã xé toạc bầu trời kia tỏa ra một luồng sức mạnh muốn hút Thạch Cảm Đương rời khỏi Trung Tam Thiên.

Hắn ta lập tức cười ha ha: "Không sai, lão tử khác với tất cả mọi người".

"Sư tôn, đồ nhi đi trước một bước, chúng ta gặp lại tại Tiên Giới nhé!"

"Được!"

Tiên kiếp của Thạch Cảm Đương tới cũng nhanh mà đi cũng nhanh, ai nấy đều được một phen mở mang tầm mắt trước sự lịch kiếp diễn ra chóng vánh ấy.

Thời gian trôi qua từng chút một, dàn dần, tiên kiếp của Thần Tinh Dịch đã chạm tới con số một trăm mười tám đạo.

Giờ phút này, khi đạo tiên kiếp thứ một trăm mười tám giáng xuống, hư không như bị đập nát, cơ thể Thần Tinh Dịch trông cũng vô cùng thê thảm.

Tiên kiếp đã đến cấp độ này mà vẫn có thể ngang ngạnh chống lại thì không hề đơn giản chút nào.

"Chỉ là tiên kiếp thôi mà đòi đánh chết lão tử ư?

Đừng có mơ!"

Một tiếng thét vang lên, truyền đi khắp thiên địa. Thân hình cao ráo của Thần Tinh Dịch đứng giữa trời đất, trên bầu trời cao vạn trượng như một vị thánh thần.

Mặc dù bình thường hắn ta cà lơ phất phơ, hễ thấy người đẹp là đứng sững như trời trồng nhưng trên con đường tu hành chưa bao giờ đùa giỡn.

"Tới đi!"

Sau tiếng thét của Thần Tinh Dịch, đạo tiên kiếp thứ một trăm mười chín một lần nữa hạ xuống.

Ầm ầm... Cơ thể Thần Tinh Dịch hoàn toàn nổ tung.

Tất cả mọi người đều bàng hoàng nhìn trên trời.

Thất bại ư?

Chắc không đâu nhỉ?

Lúc tưởng như cơ thể của Thần Tinh Dịch nổ tung, tiếng đùng đoàng lại vang tận mây xanh một lần nữa.

Tất cả mọi người đều nhìn thấy Thần Tinh Dịch đang đứng giữa không trung như chìm trong ánh sáng vô tận, vầng sáng ấy lóe lên những vận luật đặc biệt.

Thân thể vỡ tan tành của Thần Tinh Dịch được đắp nặn lại ngay lập tức.

Mà ngay sau đó, cả trong lẫn ngoài cơ thể hắn ta được bao phủ trong tiên khí, trong đó phần lớn là khí Huyền Hoàng nồng nặc quanh quẩn mãi không tan.

"Đã thật!"

Thầm nghĩ trong lòng, giờ đây Thần Tinh Dịch đã lột xác nghiêng trời lệch đất.

Vẫn là hắn ta, nhưng cũng không còn là hắn ta.

"Thành tiên rồi...", Thần Tinh Dịch siết chặt hai quả đấm, trong đôi mắt tràn trề tia sáng, hắn ta hào hứng hô to: "Ngủ với tiên nữ thôi!"

Giờ phút này, Thần Tinh Dịch nhìn về phía Tần Ninh, quỳ một gối xuống đất rồi cúi người nói: "Sư tôn, đồ nhi thành tiên rồi ạ!"

"Ừm...", Tần Ninh phẩy tay, Thần Tinh Dịch được đưa đi.

Trung Tam Thiên không cho phép Tiên Nhân tồn tại.

Thượng Tam Thiên mới là thế giới của Tiên Nhân.

Ầm ầm ầm... Thạch Cảm Đương, Thần Tinh Dịch lần lượt rời đi, mà vào lúc này, một làn sóng âm khủng khiếp khác bộc phát ra một lần nữa.

Tiên kiếp của Khúc Phỉ Yên cũng đang ngưng tụ, giáng xuống.

Đó là đạo tiên kiếp thứ một trăm mười chín.

Tiên kiếp của Khúc Phỉ Yên thoạt trông còn mạnh mẽ và đáng sợ hơn cả tiên kiếp của Thần Tinh Dịch.

"Phá!"

Một tiếng quát vang khắp thiên địa, dường như trong cơ thể Khúc Phỉ Yên có muôn vàn khí văn hóa thành vô số bùa chú bao trùm lấy cơ thể nàng thật kĩ càng.

Ầm... Vào lúc này, đạo tiên kiếp thứ một trăm mười chín ầm ầm giáng xuống.

Khúc Phỉ Yên run bần bật, gương mặt mỹ miều hờ hững hiện lên sự kiên cường.

Đã đến nước này, nàng tuyệt đối không được thua.

Tiếp đến là đạo tiên kiếp thứ một trăm hai mươi.

Bùm... Người Khúc Phỉ Yên run lên, trông nàng như sắp sửa tan vỡ vậy.

Nhưng đúng lúc này, một nguồn sức mạnh khó nói, khó có thể diễn tả lóe lên từ trong cơ thể Khúc Phỉ Yên, tràn ngập thiên địa tứ phương.

Sau khi đạo tiên kiếp thứ một trăm hai mươi kia hạ xuống, sức mạnh kỳ bí kia cũng tán loạn.

Nhưng cuối cùng Khúc Phỉ Yên cũng đã vượt qua được.

Chân trời xé toạc.

Một tia tiên khí rực rỡ ùn ùn hạ xuống trần gian.

Khúc Phỉ Yên đưa mắt nhìn Tần Ninh.

"Nàng đi trước đi!"

Tần Ninh cười nói: "Đợi đến khi cùng là Tiên Nhân, chúng ta gặp nhau tại Thượng Tam Thiên nhé".

"Ừm...", ba nhân vật đã đến đỉnh cao của Hư Tiên là Thạch Cảm Đương, Thần Tinh Dịch và Khúc Phỉ Yên đã tiếp nhận thử thách của tiên kiếp vào giây phút quy tắc của thiên địa khôi phục như ban đầu.

Điều này cũng không ngoài dự đoán của Tần Ninh.

Thật ra, nội dung những năm gần đây hắn dạy dỗ ba người đều liên quan tới cách đối phó với tiên kiếp.

Chẳng qua, điều làm hắn ngạc nhiên hơn cả là tiên kiếp của Thạch Cảm Đương quá tùy tiện... Đến lúc này, các võ giả trên Trung Tam Thiên hào hứng cả lên.

Hóa ra tiên kiếp là như vậy.

Cảnh tượng ấy thật sự khiến người ta nhìn mà sục sôi ý chí chiến đấu.

Phải biết rằng, một khi vượt qua cửa ải này thì sẽ trở thành Tiên Nhân.

Trên thế giới Đại Thiên này, thần, tiên, người có thể nói là ba cấp bậc khác nhau một trời một vực.

Cho dù là Hư Tiên đứng đầu Trung Tam Thiên thì suy cho cùng cũng chỉ là người phàm lợi hại hơn.

Còn tiên chính là một cấp bậc khác.

Nét mặt Tần Ninh vẫn điềm tĩnh như thường, nhưng sau đó, hắn biến sắc.

Tiên kiếp của hắn cũng tới rồi! Tần Ninh không ngờ nó lại đến nhanh như vậy.

"Chiêm Viễn!"

"Vâng?"

"Ta giao lại Trung Tam Thiên này cho ngươi đấy".

Tần Ninh hờ hững nói.

Hắn vừa cất lời, trong lòng Chiêm Viễn đã hiểu.

Chiêm Viễn nhìn về phía Tần Ninh, cúi người nói: "Mong Tần đại nhân hãy chăm sóc tỷ tỷ ta thật tốt".

"Chắc chắn rồi!"

Dứt lời, Tần Ninh bước lên một bước. Mà vào lúc này, tiếng nổ vang lên khắp nơi, mây đen che trời, gió rít gào mãnh liệt, tiếng sấm nổ đùng đoàng.

Giờ phút này, khí tức khủng khiếp bộc phát ra.

Tiên kiếp của Tần Ninh đã tới rồi! Vào lúc này, hư không rách toạc, không ngừng xoay tròn, hóa thành một kẽ nứt kinh thiên động địa. Tiếng sấm càng dữ dội bao nhiêu, khe hở càng dài ra bấy nhiêu. Cuối cùng, nó hóa thành từng xiềng xích từ trên trời giáng xuống.

Đây là tiên kiếp của Tần Ninh ư?

Hình như kinh khủng quá rồi.

Không ít võ giả Trung Tam Thiên đồng loạt né tránh.

Phàm Trần Tiên! Độ kiếp! Ầm... Tiếng sấm rền vang lên, thiên địa biến sắc, giữa thiên địa này, một đạo tiên kiếp từ trên trời giáng xuống, nện thẳng lên người Tần Ninh.

Chỉ mới một đạo tiên kiêp hạ xuống thôi mà cơ thể của Tần Ninh thoáng chốc đã nứt da nứt thịt, máu chảy đầm đìa.

Thật sự quá khủng khiếp.

Tiên kiếp của Tần Ninh là đây ư?

Sao mới đạo thứ nhất đã khủng khiếp thế kia?

Một lúc sau, mọi người chờ đợi đạo lôi kiếp thứ hai giáng xuống.

Tuy nhiên, thời gian một chung trà trôi qua, dù mây đen giăng khắp trời, tiếng sấm cuồn cuộn nhưng vẫn không có một đạo tiên kiếp nào tiếp tục rơi xuống.

Tất cả mọi người đều sửng sốt.

Đạo thứ hai đâu?

Sao không có nữa?
Chương 3194: Sửa đổi tiên kiếp

Rất rõ ràng, lôi kiếp của Tần Ninh và lôi kiếp của Thạch Cảm Đương hoàn toàn khác nhau.

Tiên kiếp của Thạch Cảm Đương chỉ có một đạo, chỉ một tia chớp cuồn cuộn giáng xuống rồi kết thúc.

Nhưng đạo tiên kiếp đầu tiên này của Tần Ninh, khi tia chớp hạ xuống hoàn toàn không giống kết thúc mà giống như là... tiên kiếp lùi bước thì đúng hơn?

Mà lúc này, Tần Ninh cũng ngạc nhiên ra mặt.

Tiên kiếp đâu?

Tần Ninh khó hiểu nhìn bầu trời.

Giữa những tầng mây đen, ánh sáng chớp giật xé trời dường như có thể xé nát Tần Ninh bất cứ lúc nào.

Thế nhưng những tiên kiếp khủng khiếp kia lại không chịu giáng xuống.

Bất cứ ai cũng cảm nhận được nếu như những đạo tiên kiếp kia hạ xuống, chắc chắn chúng sẽ kinh khủng hơn cả tiên kiếp của ba người Khúc Phỉ Yên, Thần Tinh Dịch và Thạch Cảm Đương cộng lại.

À thì, có Thạch Cảm Đương hay không cũng chẳng sao.

Nhưng trước mắt, tiên kiếp lại thể hiện sự suy sụp, không dám giáng xuống.

Lúc này, Tần Ninh đứng dưới tiên kiếp, nhướng mày nhìn cảnh tượng này.

"Sao đấy?

Không dám bổ xuống à?"

Tần Ninh phá lên cười: "Nếu là vậy thật thì ta vũ hóa thành tiên luôn cũng tốt".

Sau khi cất tiếng cười, Tần Ninh bước lên một bước.

Bậc thang tự xuất hiện dưới chân hắn rồi từ từ hiện ra từng nấc thang, hướng về phía thời không cao tận mây xanh. Lúc hắn cất bước, bóng dáng hắn cũng dần biến mất không thấy nữa.

Theo ghi chép trong kỷ nguyên của Trung Tam Thiên, Phàm Trần Tiên Tần Ninh, vũ hóa thành tiên, tiên kiếp không dám hạ xuống.

Cảnh tượng này trở thành hình ảnh trọn đời không thể xóa bỏ trong lòng vô số người tu hành! Sau khi bước vào bậc thang tiên, Tần Ninh như đặt mình vào chín tầng trời, bốn phía xung quanh đều yên bình và ưu nhã.

Mây trắng mờ mịt, tiên khí lúc ẩn lúc hiện.

Đứng giữa mảnh thiên địa như này, Tần Ninh chỉ cảm thấy cả tinh thần lẫn thể xác đều được gột rửa như đi vào cõi thần tiên.

Dần dần, những tiên khí xung quanh bắt đầu tụ tập, hợp nhất, hóa thành từng tia sáng tiên như biển mây mù mịt trôi lơ lửng xung quanh Tần Ninh.

Lúc này, hắn nắm chặt tay lại, bùng nổ sức mạnh trong cơ thể ra ngoài.

Thân xác.

Khí huyết.

Hồn phách.

Ba thứ này như là ba cá thể độc lập nhưng dường như có muôn vàn gắn kết thắt chặt nhau lại.

"Thành tiên rất khó, khó là do khó lên trời xanh...", Tần Ninh lẩm bẩm: "Rốt cuộc tiên kiếp của mình là sao thế nhỉ...", không ai có thể trả lời câu hỏi này của Tần Ninh.

Lúc này, từng đạo tiên khí tràn vào trong cơ thể Tần Ninh, khiến cho thân thể hắn trở nên nhẹ nhàng hơn, hư vô mờ mịt hơn.

Đúng lúc này, thấp thoáng cơ thể của Tần Ninh đã hợp nhất với thiên địa.

Tiên.

Hư vô mờ mịt, cao cao tại thượng.

Tiên Nhân cũng là người.

Chẳng qua là người mạnh hơn.

Cả hồn phách, thân xác lẫn khí huyết của Tần Ninh đều đã được trải qua lễ rửa tội của tiên khí.

Chẳng hiểu sao tiên kiếp lại không dám giáng xuống, mà bây giờ hắn vẫn bắt đầu tiếp nhận lễ rửa tội của tiên khí như cũ.

Tần Ninh biết rằng sau khi lễ rửa tội kết thúc, hắn sẽ có thể bước vào Thượng Tam Thiên, là... Tiên Giới chân chính! Tần Ninh chậm rãi cất bước trong biển mây mênh mông này... Một lúc sau, hắn đi tới vị trí không biết là thế giới gì.

Ở phía trước có một bóng người đang đứng chắp tay nhìn về phương xa, mặc dù phía xa kia cũng lạc vào mây mù, không thể thấy được bất cứ điều gì.

Thấy bộ y phục đen như mực kia, Tần Ninh hơi ngẩn người.

"Cha!"

Tần Ninh ngạc nhiên thốt lên.

"Con trai!"

Bóng người áo đen xoay lại nhìn về phía hắn, cũng cười vui vẻ.

"Cha, sao... sao người lại ở đây?"

Người đàn ông áo đen có gương mặt sắc như dao khắc, khí chất nho nhã hiền lành, vừa thanh tú vừa sắc bén.

Lúc này, người đàn ông áo đen nhìn Tần Ninh, mỉm cười hỏi: "Ta đang chờ con đây!"

"Chờ con?"

Trước khi lịch kiếp, Tần Ninh là con của Vô Thượng Thần Đế người đứng đầu Cửu Thiên Vân Minh, là Nguyên Hoàng Thần Đế mà vạn giới đều kính ngưỡng.

Đối với Tần Ninh, Thần Đế thì vô số nhưng người đứng đầu thực thụ đương nhiên là phụ thân hắn rồi.

Vô Thượng Thần Đế Mục Vân, vô địch suốt đời suốt kiếp! Lúc này, Mục Vân cười nói: "Ta đang chờ tiểu tử con độ tiên kiếp đây!"

Hai cha con nhìn nhau.

"Nhưng tiên kiếp của con đơn giản lắm..." "Là ta làm đấy!"

Mục Vân cười hỏi: "Còn nhớ Vạn Cổ Tinh Thần Quyết mà ta đã truyền cho con không?"

"Con nhớ chứ... Con còn suýt chết vì nó nữa cơ...", lúc này, ở Tần Ninh không còn chút gì vĩ đại của Phàm Trần Tiên hay cao thâm của Nguyên Hoàng Thần Đế nữa, chỉ còn lại sự khiêm tốn của một đứa con trai khi đứng trước mặt phụ thân mình.

"Con mạnh hơn ta tưởng".

Mục Vân nghiêm túc nói: "Ban đầu kế hoạch của ta là để con tu hành Vạn Cổ Tinh Thần Quyết, khi con trở về Trung Tam Thiên sẽ phát hiện ra sự ảo diệu trong Vạn Cổ Tinh Thần Quyết. Vì lo lắng con sẽ gặp trở ngại về pháp quyết, ta đã sửa đổi tiên kiếp của con rồi!"

"Hả?"

Tần Ninh đực mặt ra.

"Sửa đổi tiên kiếp á?"

Mục Vân vỗ vào bả vai của con trai, cười nói: "Đây không phải chuyện to tát gì, là chúa tể của thế giới này, ta phải làm được mấy chuyện nhỏ này chứ!"

"Cho con ta đi cửa sau một lần có là gì?"

Nghe thấy câu này, trong lúc nhất thời Tần Ninh không biết nên nói gì.

"Người lo lắng con không thể kiểm soát được Vạn Cổ Tinh Thần Quyết nên trải đường trước cho con hả?"

Tần Ninh bất đắc dĩ nói: "Người coi thường con trai người quá rồi đó..." "Ha ha ha ha...", Mục Vân phá lên cười, vỗ vào vai Tần Ninh rồi nói tiếp: "Bây giờ con biết vì sao ta rời đi rồi chứ?"

"Ma tộc ở ngoại vực đáng sợ thế ạ?"

"Ma tộc?"

Mục Vân cười nói: "Không không không, là chủng tộc Đại Thiên trên thế giới Đại Thiên cơ".

Mục Vân nghiêm túc nói: "Những thứ con thấy bây giờ chỉ là những sinh vật cấp thấp trong chủng tộc Đại Thiên mà thôi. Thế giới Đại Thiên mà con nói chỉ bao hàm Thương Mang Vân Giới này, nhưng thế giới Đại Thiên thực thụ bao gồm rất nhiều thế giới".

"Thế giới rộng lớn hơn ta và con nghĩ nhiều, sự phong phú về chủng tộc cũng là như thế".

"Trong tương lai, con sẽ gặp được nhiều sinh linh hơn, có điều không phải tất cả đều là kẻ xấu, đương nhiên cũng đều chẳng phải kẻ tốt lành gì".

Nghe phụ thân nói vậy, Tần Ninh nhướng mày.

Cha đang ẩn ý gì đó.

Thế rồi Mục Vân cười nói: "Kẻ thù của kẻ thù chính là bạn, sau này gặp phải đám người kia thì không cần phải đánh giết ngay, nếu thích hợp thì hợp tác cũng chẳng sao".

Tần Ninh hỏi: "Cha, ý người không phải vẫn là không đánh lại thì hợp tác sao?"

"...", Mục Vân khẽ tằng hắng: "Tiểu tử con thì biết gì, toàn đánh đánh chém chém là giỏi, ở ngoại vực vẫn có một số chủng tộc không giết sinh linh trong Vân Giới ta mà, hợp tác với bọn họ thì có sao đâu?"

"Con muốn tìm hiểu đối phương, muốn biết nhiều thông tin hơn thì con phải hợp tác với họ. Nếu không, chỉ dựa vào một mình con thì con đường sẽ gian nan trắc trở lắm!"

"À..." "Tiểu tử thối kia, tai điếc rồi có phải không?"

"Đâu có...", Tần Ninh nói ngay: "Cha, cha ở ngoài đó có khỏe không?"

Nghe thấy câu này, Mục Vân cười ha ha: "Cũng khỏe, con không cần lo lắng gì cho ta đâu, con mới là người cần phải cẩn thận đấy".

"Phong thần châu mà người cho con..." "Con nhìn lại con đi, mới lên Thượng Tam Thiên, đạt tới cảnh giới Tiên Nhân thôi. Chậm quá, con phải tiến bộ mau lên, không khéo đệ đệ và muội muội con đã sắp đuổi kịp con rồi cũng nên..." "Cha à, phong thần châu..." "Thôi, ta hết việc rồi".

Mục Vân cướp lời: "Thấy con bình an là đủ rồi. Nhóc con, con phải lo mà cảm thụ tại đại thế giới Thương Mang này nhé, có một số thứ con phải tìm hiểu không ngừng nghỉ đấy. Đừng cho rằng đây là dấu chấm hết cho chín kiếp của con, đây mới là bước đầu tiên để con tìm tòi về cuộc đời mới này!"

Dứt lời, bóng dáng Mục Vân biến mất, chỉ để lại Tần Ninh hoang mang...
Chương 3195: Bước vào Thượng Tam Thiên

"Con...", thấy bóng người phụ thân cứ thế biến mất, Tần Ninh không nói nên lời.

Hắn muốn nói mình vẫn chưa hỏi được một câu nào nữa! Thôi được! Kiểu này chắc kèo phụ thân không muốn nói cho hắn biết, muốn hắn tự đi tìm hiểu rồi.

Đứng giữa thời không thiên địa mênh mông này, Tần Ninh thở dài thườn thượt.

Hắn đã đi suốt một quãng đường dài từ đại lục Vạn Thiên đến Hạ Tam Thiên, rồi đến Trung Tam Thiên, hôm nay, cuối cùng hắn cũng sắp được bước vào Thượng Tam Thiên.

Đối với Tần Ninh, từ lúc bắt đầu kiếp này cho đến bây giờ, hắn đã cảm ngộ được rất nhiều điều.

Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi, Cốc Tân Nguyệt, Thời Thanh Trúc... Và cả Dương Thanh Vân, Ôn Hiến Chi... Việc gặp gỡ những người hắn yêu và đệ tử của hắn đã giúp kiếp này của hắn có thêm nhiều trải nghiệm khác nhau.

"Cốc Tân Nguyệt... U Tiêu Tiêu...", Tần Ninh thì thầm: "Không tìm được tung tích của hai nàng ở Trung Tam Thiên, phải chăng hai nàng đã đến Thượng Tam Thiên, thậm chí là Thương Mang Vân Giới?"

Tần Ninh không biết.

Hắn đi dọc theo biển mây mờ mịt, mỗi khi bước một bước, khí tức trong người Tần Ninh lại lột xác.

Bước đầu tiên để trở thành Tiên Nhân chính là rút đi tất cả nguyên lực của bản thân và chuyển hóa chúng thành tiên khí, rót tiên khí lên ngũ tạng lục phủ, kỳ kinh bát mạch và rèn luyện bản thân.

Cảnh giới Chân Tiên chính là cảnh giới chuyển hóa.

Và khi nguyên lực trong cơ thể được biến đổi hoàn toàn, võ giả mới thật sự phàm thể hóa tiên, từ Chân Tiên trở thành Nhân Tiên! Chân Tiên là cảnh giới mà trong cơ thể đã chứa đựng tiên khí, từng cái nhấc tay, từng bước chân đều khác biệt hoàn toàn so với cảnh giới Biến Cảnh, cấp bậc Hư Tiên.

Trong biển mây vờn quanh, Tần Ninh đi tới từng bước một, biến mất khỏi mảnh thiên địa này.

Khi xuất hiện một lần nữa, hắn đã đáp xuống một dãy núi.

Nhìn núi non muôn trùng xung quanh, thỉnh thoảng có vài con thú khổng lồ dang rộng hai cánh, to đến nỗi che khuất cả bầu trời bay vùn vụt qua đỉnh đầu, Tần Ninh hiểu mình đã tới Thượng Tam Thiên.

Đến lúc này, Tần Ninh đột nhiên hoảng hốt.

Dường như đây là lần đầu tiên hắn đột phá và phi thăng một cách yên bình thế này! Bất kể là từ đại lục Vạn Thiên đến Hạ Tam Thiên, hay là từ Hạ Tam Thiên đến Trung Tam Thiên thì giữa chừng đều xuất hiện những biến cố, bất ngờ không nhỏ.

Đây là lần yên bình nhất.

Sự phẳng lặng này khiến Tần Ninh cảm thấy hơi tẻ nhạt.

Vì bên cạnh chẳng có người nào thân thiết với hắn cả.

Các phu nhân không ở đây, các đệ tử cũng đang ở xa, nghiễm nhiên hắn phải đi một mình.

"Để xem mình đã tới nơi nào của Thượng Tam Thiên trước đã!"

Nghĩ vậy trong lòng, Tần Ninh cất bước, men theo đường núi mà đi... Thượng Tam Thiên là tên gọi chung cho cả thế giới mênh mông này, vạn vật trong Thượng Tam Thiên này thích gọi nơi này là Tiên Giới hơn.

Tất cả mọi thứ trong Thượng Tam Thiên đều có liên quan mật thiết đến chữ tiên.

Võ giả đi trên con đường tu tiên.

Tu luyện tiên quyết, thi triển tiên thuật, dùng tiên đan, thứ chế tạo ra cũng là tiên khí... Hết thảy định nghĩa đều lấy chữ tiên làm đầu.

Cảnh giới Chân Tiên là cảnh giới đầu tiên để trở thành Tiên Nhân.

Hiện giờ, có thể xem như Tần Ninh đã bước vào cảnh giới Chân Tiên, nhưng nói cho cùng cũng chỉ là cấp bậc nhất phẩm, nhị phẩm mà thôi.

Cảnh giới Chân Tiên từ nhất phẩm đến cửu phẩm, mỗi phẩm tương ứng với một tầng.

Khi đi hết cửu phẩm, trong cơ thể sẽ không còn nguyên lực nữa mà chứa đầy tiên khí, đó là thành Nhân Tiên! Liên tục mấy tháng, Tần Ninh vẫn ở trong dãy núi, dọc đường bắt gặp rất nhiều tiên thú và cũng săn bắt rất nhiều, vừa để tăng mức độ khống chế sức mạnh của mình sau khi lột xác, vừa để tăng thực lực của mình lên hết sức có thể.

Trong núi, bóng người Tần Ninh bay lên trời, tiên khí mờ ảo, mờ mịt cuồn cuộn tụ tập xung quanh cơ thể hắn và dâng lên trời như sóng biển.

Bóng dáng hắn lao xuống thật nhanh. Lúc này, trong sơn cốc cũng có một con tiên thú hung dữ như sói, như hổ nhe răng nhìn về phía Tần Ninh.

Ầm... Hai bên va uỳnh vào nhau, tiên thú trông vừa giống sói, vừa giống hổ kia lập tức bị thương nặng, một vết rách toạc ra trên bụng nó.

"Nguyên Hạc Tiên Quyền!"

Lại thêm một quyền nện xuống, phát ra tiên khí cuồn cuộn giằng xé cây cối xung quanh, dập nát con tiên thú kia.

Tần Ninh đứng yên tại chỗ.

Ba tháng qua, hắn cũng tu hành tùy theo duyên số, gặp phải một số con tiên thú trêu vào hắn thì hắn làm thịt nó không chút do dự.

Mượn cơ hội này, hắn làm quen với mấy môn tiên thuật.

Một trong số đó là Nguyên Hạc Tiên Quyền. Môn tiên thuật nhất phẩm này chỉ có một thức, một cú đấm được tung ra, bộc phát khí thế mạnh mẽ tựa tiên hạc giáng trần.

Bên cạnh đó còn có ba môn tiên thuật Xích Long Tiên Chưởng, Huyền Ưng Tiên Trảo và Tiên Giao Thôn Thiên Khí.

Trên thực tế, bốn môn tiên thuật này cũng là những tiên thuật nhất phẩm do Tần Ninh tự nghĩ ra năm xưa, kết hợp với tinh hoa trong đòn tấn công của bốn loại tiên thú hạc, xích long, huyền ưng, tiên giao để diễn hóa thành quyền thuật, chưởng thuật, trảo thuật, vân vân... Năm xưa, ở vùng đất Thượng Tam Thiên, Tần Ninh đã đi qua các đại tiên vực và thấy được đủ điều thần kỳ.

Trong chín đời lịch kiếp của hắn, kiếp cuối cùng là ở Thượng Tam Thiên.

Ở kiếp thứ chín, hắn được gọi là Hồn Vũ Thiên Tôn, là tồn tại vô địch ở vùng đất Thượng Tam Thiên rộng bao la này, chỉ có một đệ tử chân truyền duy nhất là Cố Vân Kiếm.

Đã hai vạn, ba vạn năm trôi qua kể từ ngày ấy.

Tuy nhiên, tuổi thọ lớn nhất của Thượng Tam Thiên có thể lên đến trăm vạn năm, thế nên thật ra hai ba vạn năm cũng chẳng thấm vào đâu.

Chẳng qua Thượng Tam Thiên quá rộng lớn, không biết ngày nay đã mang bộ dáng thế nào.

Tần Ninh không sốt ruột muốn biết.

Nếu như phụ thân đã muốn hắn đi thăm thú nhiều hơn, tìm hiểu nhiều hơn thì đương nhiên việc ở tại vùng đất Thượng Tam Thiên sẽ là cơ hội tuyệt vời cho hắn rồi.

Có điều, nhớ tới cửu đệ tử của mình... Tần Ninh nhoẻn miệng cười.

Không biết bây giờ tiểu tử kia sao rồi! Hắn trong bộ y phục trắng tiếp tục đi trong dãy núi... Vào buổi tối, Tần Ninh đi vào một sơn cốc.

Xung quanh sơn cốc đã được Tần Ninh bày ra từng đạo tiên văn, phác họa thành tiên trận để ngăn ngừa một số thú vật có mắt như mù trong dãy núi quấy rầy hắn tu luyện.

Trong sơn cốc, lửa bùng cháy, Tần Ninh nướng thịt làm tiếng "tách tách" vang lên, mùi thịt thơm lừng lan tỏa.

Một cái đầu lộ ra khỏi ống tay áo của hắn, thèm đến nỗi chảy cả nước miếng.

Đó là Cửu Anh! Lúc này, Cửu Anh đang nhìn chằm chằm vào xiên thịt nướng trên tay Tần Ninh bằng đôi mắt rực sáng.

Mùi này là tuyệt nhất!

"Ăn ăn ăn, trừ ăn, ngươi làm được tích sự gì chứ?"

Tần Ninh cười mắng, xé một miếng thịt ra. Cửu Anh ngoạm hết cả miếng thịt nhưng vẫn chưa thấy thỏa mãn.

"Đường đường là hậu duệ của hung thú mà lại thế này đây, ta thấy người ở với ta lâu quá đâm ra vô dụng rồi đấy!"

Nghe thấy câu này, Cửu Anh phản bác: "Tần gia à, ngài cũng không thể trách ta được, ta với ngài là một thể, ngài không có tiên kiếp nên ta cũng không..." "Nói vậy là ngươi trách ta à?"

"Ta có nói vậy đâu!"

"Nhiều chuyện!"

Một người một thú chia nhau ăn thịt nướng thơm lừng.

Trong những tháng ngày không có ai kề bên bầu bạn này, có Cửu Anh ở bên, Tần Ninh cũng đỡ chán hơn.

Đúng lúc đó, tiếng xào xạc vang lên, Tần Ninh nhướng mày nhìn về phía lối ra của sơn cốc.

Hắn đã bày ảo trận xung quanh sơn cốc rồi mà, không ngờ lại có người có thể tới được đây?

Tuy nhiên, khi một bóng người đứng ở lối vào của sơn cốc, Tần Ninh ngẩn người.

Lúc này, Cửu Anh đã phóng to ra một trường, toàn thân được bao trùm bởi vảy đá, toát lên sự áp bách khiến người ta hoảng sợ.

Vỗ đôi cánh, Cửu Anh đứng trước bóng người kia, từ trên cao nhìn chằm chằm vào người nọ.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom