-
Chương 716-720
Chương 716: Ta cũng là người của ngươi
“Làm cái gì?”
Lúc này Tần Ninh mở to hai mắt, túm lấy bàn tay nhỏ mảnh như ngọc kia.
“Vậy mà có thể phát hiện ra ta?”
Cốc Tân Nguyệt mặc váy dài màu xanh nhạt, tay cầm quạt giấy chưa mở ra.
Váy sam màu xanh, thắt lưng mỏng buộc quanh eo, chân đi giày thêu đôi phượng, toàn thân lúc này thoạt nhìn vô cùng lười biếng.
Nhưng một cái nhăn mày một tiếng cười lại khiến người ta hồn phách điêu đứng.
Diệp Viên Viên là mỹ nhân lạnh lùng cao ngạo.
Vân Sương Nhi thì là mỹ nhân thanh thuần, một vẻ đơn thuần không nhiễm bụi trần.
Cốc Tân Nguyệt khác với hai người, giống như nhìn thấu trần thế, nhưng người lại ở cõi trần.
Xuất trần lại nhập trần.
Con ngươi trong suốt, mang theo nét tươi cười, Cốc Tân Nguyệt thản nhiên nói: “Cảnh giới Hóa Thần thất chuyển không đơn giản đâu, xem ra thứ dựa vào không chỉ là chí bảo”.
“Đó là điều đương nhiên!”
Tần Ninh cũng không hề thả tay, nhẹ nhàng vuốt ve.
“Nữ nhân đều là nước làm ra, quả nhiên như vậy!”
Tần Ninh cười nói: “Viên Viên tính cách lạnh lùng không cho sờ, Sương Nhi đơn thuần sờ vào liền đỏ mặt, ngược lại Tiểu Nguyệt Nguyệt tốt nhất”.
“Mở miệng liền gọi Tiểu Nguyệt Nguyệt, ta làm tông chủ của tông chủ ngươi cũng đủ rồi”.
Tần Ninh khẽ bật cười, không nói thêm gì.
Tông chủ của tông chủ?
Cô vẫn không đủ tư cách!
“Để ta xem xem, thứ đồ hộ mệnh của ngươi rốt cuộc là cái gì?”
Lúc này Cốc Tân Nguyệt thản nhiên cười một tiếng như trăm hoa đua nở, nàng đến gần Tần Ninh, nói: “Có phải là linh điêu năm đó Cửu U Đại Đế giữ lại không?”
“Đương nhiên không phải!”
Tần Ninh cười nói: “Linh điêu chỉ là thuận lợi một chút, hộ mệnh của ta đương nhiên dựa vào chính ta rồi”.
“Cảnh giới Hóa Thần thất chuyển tàn sát võ giả cảnh giới Tam Vị cũng đủ thỏa mãn rồi, nào phải dùng tới hộ mệnh gì?”
“Ngươi khoác lác vừa thôi!”
Cốc Tân Nguyệt lại nói: “Linh điêu người cũng có thể mang đi, bây giờ ta chắc chắn ngươi chính là Cửu U Đại Đế, chỉ có điều không biết là nguyên nhân gì mới đổi sang một thân thể khác quay về!”
“Nhưng với tính khí của chàng ấy, vì Tần Kinh Mặc mà đã đắc tội với không ít người ở trên khắp các đại lục”.
“Năm đó vơ vét chí bảo tuyệt đỉnh của các địa lục, tên đó đã đắc tội với rất nhiều người”.
“Ngươi nói xem, nếu như có người biết ngươi chính là Cửu U Đại Đế, liệu sẽ có một nhóm người đến chém giết ngươi không?”
“Suy cho cùng bây giờ ngươi chỉ là cảnh giới Hóa Thần mà thôi!”
Tần Ninh mím miệng cười một cái.
“Ta đâu có nói ta là Cửu U Đại Đế!”
“Hơn nữa, cho dù nói đúng là ta thì có ai tin không?”
“Ta tin!”
Cốc Tân Nguyệt lúc này nhìn về phía Tần Ninh nói: “Ta tin, cho dù ngươi biến thành bộ dạng gì, ta cũng là người của ngươi!”
Tần Ninh cảm thấy nhức đầu.
“Cô tin cái gì mà tin!”
“Dựa vào suy đoán của bản thân lại nhận định như vậy, cô cũng không coi cảm xúc bản thân ra gì rồi!”
Nhưng Cốc Tân Nguyệt lại trịnh trọng nói: “Ta có thể nghiệm chứng…”
“Nếu như ngươi là chàng ấy, tuyệt đối…”
Cốc Tân Nguyệt nói, bàn tay vung lên.
Váy sam lúc này rơi xuống mặt đất.
Một cơ thể hoàn mỹ hiện ra trước mặt Tần Ninh.
Một khắc sau, Cốc Tần Nguyệt ngã nhào về phía hắn.
“Cho dù chàng biến thành hình dạng gì, Cốc Tân Nguyệt thiếp vẫn là nữ nhân của chàng!”
Lúc này Tần Ninh chết sững người.
“Tần công tử!”
“Tần công tử!”
Đột nhiên bên ngoài lâu các có giọng nói vang lên.
Tần Ninh đứng dậy, nâng cằm Cốc Tân Nguyệt, cười nói: “Tiểu Nguyệt Nguyệt đừng gấp, công tử sớm muộn sẽ để cô làm ấm giường, nhưng phải biểu hiện tốt mới được!”
“Bây giờ công tử phải đi bàn việc lớn rồi!”
Như một làn khói, Tần Ninh liền biến mất không thấy đâu nữa.
Lúc này Cốc Tân Nguyệt hơi ngẩn người.
Giữa trán quét qua một vẻ vui mừng.
“Ta xem ngươi có thể ngụy biện đến bao giờ!”
Cốc Tân Nguyệt tự nói chuyện một mình: “Sẽ tìm ngươi và lão Vệ ba mặt một lời, Tần Ninh, ngươi chạy không thoát đâu!”
Nhìn vào thân hình hoàn mĩ không tỳ vết của mình, Cốc Tân Nguyệt mặt hơi ửng hồng.
Chín vạn năm nay nàng chưa từng như vậy…
Tần Ninh lúc này càng không biết làm sao.
Phụ thân đã tìm cho mình chín vị thân nương.
Nếu không phải bản thân hồi nhỏ thiên phú tốt, trí nhớ mạnh, gọi mẹ cũng gọi sai.
Bây giờ lẽ nào mình cũng sắp đi trên con đường của lão tử?
Nhưng nữ nhân nhiều… thật sự rất phiền phức!
Con mình tương lai phải khổ sở nhiều hơn?
Chín bà nội? Lại thêm mấy thân nương?
Tần Ninh nhức đầu một hồi.
“Tần công tử!”
Lúc này Lưu Vân Triết xuất hiện bên ngoài đình viên, không đi vào.
“Có chuyện gì?”
“Cấm địa Thiên Vị hình như sắc mở rồi, sức mạnh phong cấm đó đã trở nên yếu đi!”
“Các đại tông môn đã xuất phát, công tử xem chúng ta…”
Tần Ninh gật đầu: “Lập tức xuất phát!”
Đi đại lục Bắc Thương cũng phải tốn rất nhiều công sức, chính là để đến đại lục Thiên Long, đi vào cấm vị Thiên Địa.
Nếu không thì cũng sẽ không chọc đến vị Kiêu đại nhân này.
“Cốc Tân Nguyệt, Cốc Tân Nguyệt…”
Lúc này Tần Ninh nhìn về phía lầu các, khẽ cười nói: “Mặc quần áo vào rồi đi ra, chuẩn bị xuất phát rồi!”
Lời này vừa nói ra, sắc mặt Lưu Vân Triết trắng bệch.
Đây là mình… đã quấy rầy chuyện tốt của Tần công tử?
Đáng chết đáng chết!
Lầu hai của các lầu.
Cốc Tân Nguyệt thò đầu ra nhìn xuống phía dưới.
Ánh mắt rơi trên người Lưu Vân Triết, trong chốc lát, người Lưu Vân Triết đổ mồ hôi lạnh, suýt chút nữa cái mông ngã xuống đất.
Đám người Lưu Diễm các sớm đã chuẩn bị ổn thoả.
Hai người Tần Ninh Cốc Tân Nguyệt, Lưu Vân Triết dẫn theo mười mấy cao thủ trên cảnh giới Hóa Thần ngũ chuyển của Lưu Diễm các rời khỏi Lưu Diễm các, xuất phát đi về phía cấm địa Thiên Vị.
Cấm địa Thiên Vị nằm ở trung tâm đại lục Thiên Long, có thể nói là tuyệt địa của đại lục Thiên Long.
Sở dĩ có tên gọi như vậy cũng là bởi vì ở nơi đây cho dù là cảnh giới Thiên Vị bước vào cũng chết không ít.
Ở trên thân phi cầm, Tần Ninh cũng không khỏi cảm thán.
Thế lực hạng hai của đại lục Thiên Long đã có cảnh giới Hóa Thần cửu chuyển trấn giữ, cảnh giới Hóa Thần ngũ chuyển làm giới hạn cũng có mười mấy người.
Nhưng từ điểm này nhìn vào Thanh Vân tông, vẫn quá yếu!
Trên cảnh giới Hóa Thần ngũ chuyển căn bản không có.
May mà trận pháp bản thân để lại hẳn là có thể đủ thúc giục mấy trưởng lão trên cảnh giới Hóa Thần ngũ chuyển xuất hiện.
Tầm nhìn của Tần Ninh cũng để trên người mấy nhân vật thế hệ trước.
Nói câu khó nghe thì tiềm lực của bọn họ đã bị kiệt quệ.
Lần đề thăng này chẳng qua là khai phá ra tiềm lực cuối cùng.
Nhưng Lý Nhất Phàm, Thiên Linh Lung, Kiếm Tiểu Minh, Thẩm Văn Hiên, bọn họ thì khác.
Mấy người bọn họ tương lai mới là trụ cột của Thanh Vân tông.
Mà Tần Ninh chú trọng bồi dưỡng, cũng là nhóm này của bọn họ.
Từ nay về sau, mười vạn đệ tử của Thanh Vân tông, người ưu tú sẽ đề thăng càng ngày càng nhanh.
Chưa đến mười năm, Thanh Vân tông đủ để so sánh chiến lực với thế gia cổ và cổ quốc.
Đây cũng là mục tiêu của Tần Ninh.
Quay về đời này, vậy thì đền bù thật nhiều thiếu sót.
Không làm thì thôi, muốn làm thì phải làm tốt nhất!
Cốc Tân Nguyệt đứng bên cạnh Tần Ninh, trầm mặc không nói.
Cho dù Tần Ninh không thừa nhận, nàng cứ đi theo Tần Ninh.
Lần này đừng nghĩ hất được nàng đi!
Còn về chuyến đi lần này, trong lòng Cốc Tân Nguyệt còn không biết có chuyện gì xảy ra.
Tần Ninh tiêu phí cái giá cực lớn, chạy đến đại lục Bắc Thương, lại tới đại lục Thiên Long, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Bốn linh khí cao cấp của đại lục Bắc Thương, người ngoài không biết có công dụng như thế nào, nhưng nàng lại biết.
Bốn thần binh đó ở cấm địa Thiên Vị có thể phát huy công hiệu cực lớn.
Tần Ninh sớm đã chuẩn bị đi vào cấm địa Thiên Vị.
Trong cấm địa Thiên Vị, rốt cuộc Tần Ninh nhất định phải lấy được thứ gì?
Chương 717: Sáu tông tập hợp
Cốc Tân Nguyệt không biết nhưng cũng không hỏi.
Có hỏi thì Tần Ninh cũng sẽ không nói cho nàng biết.
Cả đoàn người xuất phát với tốc độ cực nhanh, chưa đến nửa ngày, nhìn về phía trước ánh mặt trời chói chang vạn dặm, nhưng lại có một đám mây đen lượn lờ che khuất khung trời.
Đến cấm địa Thiên Vị rồi!
Toàn bộ cấm địa Thiên Vị nằm trọn ở bên trong trung tâm đại lục Thiên Long.
Xung quanh được bao bọc bởi các dãy núi.
Diện tích có thể so sánh với diện tích của cả một cương quốc.
Hơn nữa xung quanh cấm địa Thiên Vị nguy hiểm chập chùng.
Quan trọng nhất chính là đỉnh cấm địa Thiên Vị.
Trên bầu trời mây đen dày đặc quanh năm, sấm chớp đùng đùng, dường như có một vị đại năng nào đó đang bế quan ở chỗ này.
Hơn nữa cái này không phải chỉ xuất hiện ở một chỗ mà cảnh tượng này bao trùm toàn bộ cấm địa Thiên Vị.
Xung quanh cấm địa Thiên Vị đều là núi cao, không phải cứ muốn là có thể đi vào bên trong được.
Xung quanh các dãy núi có những đường sức từ trường như có như không.
Chỉ cần hơi thất thần một chút bị cuốn vào trong đó thì chỉ có một con đường chết mà thôi.
Mà muốn phá vỡ được từ trường thì chỉ có một cách duy nhất là tìm ra được chỗ yếu nhất của cấm địa.
Cứ cách một khoảng thời gian, khu vực yếu nhất sẽ xuất hiện.
Thông qua khu vực ấy mới có thể tiến vào bên trong cấm địa.
Quy luật này được các võ giả trên đại lục Thiên Long đúc kết trong hàng ngàn vạn năm.
Sở dĩ cấm địa Thiên Vị được yêu thích như vậy là bởi vì nơi đây quá huyền diệu.
Có thể nói là thần diệu.
Nơi đây được trời xanh ưu ái, tràn ngập những chỗ không thể tưởng tượng được.
Có thể đi vào bên trong cấm địa Thiên Vị, dưới chân có một linh khí cấp cửu phẩm.
Hoặc là đào hố, đào được một gốc linh sâm ngàn năm.
Hoặc là lấy được một quả thay đổi thể chất ở trên cây.
Tất cả đều có thể.
Đương nhiên tràn ngập linh khí, linh quả mê hoặc lòng người thì cũng tồn tại vô vàn nguy hiểm.
Linh thú biến dị thích nghi với điều kiện khắc nghiệt ở nơi đây, vùng đất quỷ dị này giết người không chớp mắt.
Thời cơ và nguy hiểm là ngang nhau!
Lúc đám người Tần Ninh đến trước lối vào thì nơi đây đã có vô số người.
Tất cả mọi người đều đang đợi lối vào yếu nhất mở ra, thời điểm an toàn nhất để đi vào bên trong.
Lưu Vân Triết dẫn theo Lưu Hướng Dương, Lưu Hướng Phong cùng hơn mười người của Lưu Diễm các tìm một chỗ, yên lặng chờ đợi.
Mà giờ phút này, từng đội nhân mã khí thế kinh người cũng lần lượt đi đến.
Phía bên kia chân trời có một luồng sáng đang chuyển động, các cô gái mặc váy dài, dung mạo khuynh thành như mang theo từng làn gió thơm, chầm chậm bay đến.
Giữa làn gió thơm ngát ấy có một cỗ xe ngựa đang đi giữa không trung.
Rất nhiều người lúc này không nhịn được nhìn lại, chỉ nhìn thấy bên trong xe ngựa có một cô gái đang yên vị.
Nhưng lại không nhìn thấy dung mạo của cô gái ấy.
Rèm che của xe ngựa dường như đã cản lại hết ánh nhìn dò xét của mọi người.
“Người của Thanh Hà Tiên Sơn đến rồi!”
Lưu Vân Triết thấp giọng nói: “Tổ sư sáng lập ra Thanh Hà Tiên Sơn chính là tiên tử Thanh Hà, nghe nói nàng ấy đã từng nhận ân huệ của Cửu U Đại Đế, bây giờ người cầm đầu chính là tiên tử Thanh Nguyệt!”
“Thanh Hà Tiên Sơn có rất nhiều nữ đệ tử, nhưng cũng có nam đệ tử, người xuất sắc nhất hiện nay chính là một vị võ giả tinh mệnh tên là Kế Lâm”.
Võ giả tinh mệnh giống với võ giả có lục đại thể chất, đều vô cùng hiếm hoi.
“Ha ha... Thanh Nguyệt tiên tử đến rất đúng lúc”.
Một tiếng cười vang lên, lại có thêm một đội nhân mã đi đến.
“Quy Nguyên tông”.
Lưu Vân Triết nói tiếp: “Quy Nguyên tông là một trong lục đại tông môn, tông chủ Quy Thiên Biến và con trai của ông ta Quy Mạc Hứa cùng mấy người Kế Lâm, Quế Nhất Luân đều là những người xuất sắc”.
Xát xát xát...
Lúc này, phía chân trời bên kia, những tia sáng cầu vòng vươn thẳng lên trời, cho dù là ban ngày cũng vô cùng bắt mắt.
“Người của Trường Hồng môn!”
Lưu Vân Triết nói tiếp: “Môn chủ Lý Hoành Trung, người này có kiếm thuật cao minh, con của ông ta Lý Nguyên Bân là một người khó lường, kế thừa kiếm thuật của Lý Hoành Trung, vô cùng mạnh mẽ!”
Ba trong số lục đại tông môn giờ đã xuất hiện.
Lần này, nghe nói Hồn Thiên Hiên, Thiên Ngoại Thiên và Thánh Thiên Minh cũng sẽ đến.
Keng…
Lúc này bỗng vang lên một âm thanh nặng nề.
Từng hồi tiếng chuông cổ vang vọng.
Lại có thêm một đội nhân mã đến!
“Thánh Thiên Minh!”
“Thiếu chủ Thánh Thiên của Thánh Thiên Minh nghe nói là tu hành theo con đường thánh nhân đã công thành viên mãn, hiện nay đã đạt đến cảnh giới Hoá Thần cửu chuyển”.
“Thật sự là như vậy, thiếu chủ Thánh Thiên kia phải đứng đầu lục long tử!”
“Những long tử còn lại cũng không thua kém...”
Đám người của Thánh Thiên đến đây mang theo tiếng chuông cổ, giống như thánh nhân từ trên trời giáng xuống, thế hồ quán đỉnh.
Người dẫn đầu có khí tức ẩn tàng thế nhưng vẫn cho người ta cảm nhận được sự mạnh mẽ mười phần.
“Minh chủ của Thánh Thiên Minh: Đồ Vạn Sơn!”
Lưu Vân Triết thấp giọng nói: “Hai cha con nhà này rất thú vị, Đồ Vạn Sơn lấy sát lập đạo, giết người thành ma”.
“Thế nhưng thiếu chủ Thánh Thiên lại tu theo đạo thánh nhân”.
Tần Ninh thản nhiên nói: “Cái gọi là đạo thánh nhân, giết người là giết những kẻ mà bản thân cảm thấy đáng chết, đó chính là thánh, thánh nhân mà không phải giết người chắc?”
“Nói không chừng cái tên thiếu chủ Thánh Nhân kia giết người còn nhiều hơn cả ông đấy”.
Tứ đại tông môn bây giờ đã đến.
Không bao lâu sau, hai luồng khí tức cực kỳ hùng mạnh cũng xuất hiện.
Một luồng trong đó mang theo một cỗ bá khí bao phủ lối vào.
“Hoắc Thiên Mệnh của Thiên Ngoại Thiên!”
“Hiên chủ Kính Trung Nhân của Hồn Thiên Hiên cũng đến rồi!”
Bây giờ Thiên Ngoại Thiên và Hồn Thiên Hiên cũng đã đến.
Những hào cường đứng đầu lục đại tông môn giờ đã tề tựu đông đủ một chỗ.
Cấm địa Thiên Vị, vẫn luôn ở nơi đây.
Nhưng đây là lần đầu tiên lục đại tông môn cùng nhau đến, mà cao thủ hàng đầu của lục đại tông môn cũng xuất hiện.
Nhất thời, trong lòng của những người còn lại đều hơi rung động.
Chẳng lẽ lời đồn là thật sao?
Tiếng xì xào xung quanh vang lên.
Tần Ninh nghe thấy lời rì rầm xung quanh, hơi cau mày.
Lưu Vân Triết vội vàng nói: “Trong mấy ngày này ở trên đại lục Thiên Long có tin đồn rằng bên trong cấm địa Thiên Vị sẽ có huyền khí xuất thế!”
“Tần công tử chắc cũng biết huyền khí đối với những người cảnh giới lớn như này có ý nghĩa thế nào...”
Nghe đến đây, lông mày của Tần Ninh nhíu lại chặt hơn.
Hắn không đến thì cấm địa Thiên Vị sẽ không xuất hiện hiện tượng kì lạ.
Hắn vừa đến thì lại có tin đồn huyền khí xuất thế.
“Mặc kệ, ta chỉ làm việc ta phải làm thôi!”
Tần Ninh hơi hé miệng nói.
Lần này đến đây là vì Tiểu Thạch Đầu, những chuyện khác hắn không quan tâm.
Những cảnh giới cao, cao thủ hàng đầu của lục đại tông môn đến đây rất nhiều.
Cảnh giới Hoá Thần cũng có nhiều vô kể.
Còn cảnh giới Thông Thiên thì gần như là không thấy.
Ngược lại, những thế lực khác yếu hơn lục đại tông môn thì có rất nhiều cảnh giới Thông Thiên, thậm chí là cảnh giới Thiên Nguyên đến đây.
Trùng trùng điệp điệp người tập trung ở chỗ này, khá hoành tráng.
Huyền khí đương nhiên là lục đại tông môn tranh đoạt.
Thế nhưng lần này huyền khí xuất thế, vậy liệu rằng sẽ có linh khí, linh tài chứ?
Những người này đều muốn tranh thủ kiếm chút lợi lúc đó mà thôi.
“Các vị nếu đều đến cả rồi vậy thì chúng ta đi vào trong thôi!”
Tông chủ Quy Nguyên tông, Quy Thiên Biến lúc này mở miệng nói.
“Tận dụng cơ hội, thời không đến lại đâu!”
“Tất cả mọi người đến đây đều vì huyền khí vậy thì tìm hiểu rõ ràng thôi!”
Quy Thiên Biến vừa nói xong, những người còn lại cũng gật đầu.
Hoắc Thiên Mệnh lúc này lại bước ra nói.
“Các vị đừng vội, đại lục Thiên Long của chúng ta có một vị khách đến!”
“Tông chủ Tần Ninh của Thanh Vân tông ở Cửu U đại lục đang ở đây, dù thế nào thì chúng ta cũng phải đến chào hỏi chứ!”
Hoắc Thiên Mệnh vừa nói xong, ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn về Tần Ninh.
Chương 718: Xem ra ngươi không tin
“Tần tông chủ đến đại lục Thiên Long của chúng ta chẳng lẽ không định chào hỏi mọi người một tiếng sao?”
Hoắc Thiên Mệnh cười nhạt một tiếng.
Bá khí toàn thân tập trung về phía Tần Ninh.
Lúc này, đám người xung quanh đều sững sờ.
Cửu U đại lục?
Thanh Vân tông?
Đó là tông môn nào vậy?
Cửu U đại lục giáp với đại lục Thiên Long, bọn họ cũng biết ở bên trong Cửu U đại lục có rất nhiều cổ quốc và thế gia truyền thừa.
Nổi tiếng nhất là Kiếm các, U Minh tông và tứ đại tông môn.
Tứ đại tông môn kia ở trên đại lục Thiên Long chỉ được coi là những tông môn hạng hai mà thôi.
Nhưng những cổ quốc, thế gia truyền thừa ở Cửu U đại lục thật sự là thâm căn cố đế, vô cùng hùng mạnh.
Về điểm này không hề thua kém các tông môn ở trên đại lục chút nào.
Nhưng mà Cửu U đại lục từ bao giờ có thêm một Thanh Vân tông rồi?
Chỉ là những tông môn thế lực hạng hai kia không biết, còn lục đại tông môn thì lại vô cùng rõ ràng.
Mấy năm gần đây, Cửu U đại lục đã thay đổi nghiêng trời lệch đất.
Tứ đại tông môn, Đại Nhật Thần Giáo, Thánh Vương Phủ bị tổn thương nguyên khí nặng nề, gần như đã hoàn toàn sụp đổ.
U Minh tông và Kiếm các cũng đã không còn tư thái lớn mạnh như xưa nữa rồi.
Một tông môn nổi lên trong thời gian gần đây chính là Thanh Vân tông.
Tông chủ Tần Ninh của Thanh Vân tông nghe nói mới chỉ hai mươi tuổi nhưng đã một kiếm chém chết cảnh giới Hoá Thần, khiêu khích cổ quốc.
Thanh Vân tông dưới tay hắn phát triển vô cùng mạnh mẽ.
Dù sao thì Cửu U đại lục và đại lục Thiên Long cũng giáp ranh.
Bất kể một sự thay đổi nào, gió thổi cỏ lay thì những thế lực đứng đầu ở đại lục Thiên Long cũng sẽ chú ý đến.
Lúc này, ánh mắt của đám người tiên tử Thanh Nguyệt, Quy Thiên Biến, Lý Hoành Trung cũng đổ dồn về phía Tần Ninh.
Thanh Vân tông trên thực tế cũng không lọt vào mắt xanh của bọn họ, nhưng bên trong Thanh Vân tông có một ông lão có thực lực vô cùng mạnh mẽ.
Bây giờ nhìn về phía Tần Ninh.
Cảnh giới Hoá Thần thất chuyển.
Dường như cũng chẳng có gì đặc biệt.
Thực lực này so với lục long tử uy danh hiển hách cũng chẳng đáng nhắc đến!
“Chào hỏi sao, có cần thiết không?”
Tần Ninh lúc này cười nhạt một tiếng nói: “Ta đến đại lục Thiên Long chính là vì cấm địa Thiên Vị”.
“Ông cũng không cần phải vạch trần thân phận của ta”.
“Ta có chuyện mà ta phải làm, các ngươi cũng phải làm chuyện của các ngươi”.
Hoắc Thiên Mệnh lúc này cười nói: “Vậy thì không biết chuyện mà Tần công tử phải làm có giống với chuyện bọn ta muốn làm không?”
Lời này của Hoắc Thiên Mệnh có ý tứ rất rõ ràng.
Bọn họ đến đây là vì huyền khí sắp xuất thế.
Ai biết được Tần Ninh có phải cũng vì cái này mới đến đây không?
“Huyền khí thì các ngươi tranh đoạt là được rồi, ta sẽ không xen vào đâu”.
“Nhưng nếu như các ngươi nhúng tay vào chuyện ta phải làm thì đừng trách ta vô tình!”
Lời này vừa nói ra, minh chủ Đồ Vạn Sơn của Thánh Thiên Minh cười nhạo nói: “Khẩu khí cũng lớn thật đấy, Tần Ninh, đại lục Thiên Long không phải chỗ mà ngươi có thể giương oai đâu”.
“Quay về Cửu U đại lục của ngươi mà ngông cuồng đi!”
Tần Ninh liếc Đồ Vạn Sơn một cái.
“Lời ta chỉ nói một lần, mọi người chẳng liên quan gì đến nhau hết, ai không phục thì sau khi tiến vào cứ thử xem”.
Tần Ninh cũng không phải thể hiện sự ngông cuồng của mình.
Chuyện này liên quan đến Tiểu Thạch Đầu, nếu như xuất hiện bất cứ vấn đề gì thì tất cả những người này sẽ đều phải trả một cái giá đắt.
Mấy lời này nói ngay từ đầu là tốt nhất.
“Tông chủ Tần Ninh, dù sao thì chỗ này vẫn là đại lục Thiên Long, ngươi tốt nhất hãy thu lại sự cuồng ngạo của mình đi!”
“Nếu không thì có thể sẽ phải ở lại đây không đi nổi đâu!”
Một tiếng quát khẽ vang lên.
Thiếu tông chủ Quy Mạc Hứa của Quy Nguyên tông, một trong lục long tử lúc này cười nhạo nói.
“Chỉ dựa vào ngươi? Ngươi không thấy Quế Nhất Luân lúc nhìn thấy ta như nhìn thấy ông nội, trốn chui trốn lủi đó sao?”
Tần Ninh ngắt lời: “Tiểu tử, đừng có chọc ta, nếu không ta sẽ phá Quy Nguyên Nhất Công cho ngươi xem!”
Lời này vừa nói ra, sắc mặt của Quy Mạc Hứa bỗng thay đổi.
Quy Nguyên Nhất Công?
Chính là bí pháp cốt lõi của linh quyết chủ chốt Quy Nguyên quyết Quy Nguyên tông.
Hắn ta gần đây cũng ngưng kết mới thành.
Chuyện này chỉ có phụ thân Quy Thiên Biến biết, Tần Ninh làm sao lại biết?
“Hừ, xem ra ta đã xem thường Tần tông chủ rồi!”
Sắc mặt của Quy Mạc Hứa không tốt.
“Vậy thì để ta đến lĩnh giáo thử một chút xem thực lực của Tần tông chủ rốt cuộc cao mức nào!”
Quy Mạc Hứa khẽ quát một tiếng rồi xông ra.
Trong tích tắc, xung quanh cơ thể của Quy Mạc Hứa xuất hiện huyễn ảnh.
Đợi đến khi Quy Mạc Hứa sắp đến gần Tần Ninh, một huyễn ảnh đã ngưng tụ thành sáu cái.
Huyễn ảnh lục đạo trong chốc lát bỗng hoá thành hình thật.
Bảy thân ảnh Quy Mạc Hứa bao vây Tần Ninh.
“Xem ra ngươi không tin...”
Tần Ninh sải bước đi ra, chân khẽ động.
“Phá!”
Bùm...
Một tiếng nổ tung vang lên, một trong bảy thân ảnh nháy mắt vỡ tan, biến mất vào hư vô.
Sáu thân ảnh của Quy Mạc Hứa lúc này kinh ngạc không thôi.
“Khốn kiếp!”
“Ngươi cho rằng phá được một cái của ta”.
“Thì có thể phá được Quy Nguyên quyết sao?”
“Nằm mơ giữa ban ngày!”
“Chịu chết đi!”
Cùng lúc đó, sáu thân ảnh còn lại của Quy Mạc Hứa lần lượt lên tiếng.
Căn bản không thể phân biệt được đâu mới là chân thân của Quy Mạc Hứa.
“Thấy ngứa mắt mà thôi!”
Tần Ninh cười nhạo một tiếng, sải bước đi ra.
Bùm!
Đập ra một quyền sức mạnh sấm sét.
Tiếng sấm cuồn cuộn chấn động sáu thân ảnh, run rẩy lẩy bẩy.
Điện nguyên trong nháy mắt chia thành vạn đường, mỗi đường trông giống như dây tóc yếu ớt.
Tách tách tách...
Ngay lập tức, sáu thân ảnh tê liệt, bùm bùm nổ tung, năm thân ảnh biến mất, chỉ còn lại duy nhất một cái.
“Như này chẳng phải là đã tìm được ngươi rồi sao?”
Tần Ninh duỗi tay, trực tiếp chụp về phía Quy Mạc Hứa.
Quy Mạc Hứa lúc này vội vàng lùi lại, sắc mặt kinh hãi.
Tần Ninh dường như vô cùng am hiểu về Quy Nguyên Nhất Công của Quy Nguyên quyết.
Kiểu thuật pháp thay đổi này nhìn thì tưởng chừng đơn giản thế nhưng một khi đã bị thân ảnh của hắn ta cuốn lấy sẽ rất khó thoát thân.
Mà Tần Ninh dường như còn chẳng thèm ngó ngàng đến.
“Mạc Hứa, quay lại!”
Quy Thiên Biến lúc này khẽ quát một tiếng.
“Cha!”
“Ta bảo con quay lại!”
Quy Thiên Biến nhìn về phía Quy Mạc Hứa.
Lần này lục đại tông môn cùng tề tựu.
Bây giờ Quy Mạc Hứa thể hiện thực lực quá nhiều, quá không lý trí.
“Tiểu tử, đi vào bên trong cấm địa Thiên Vị ngươi cũng phải cẩn thận một chút”.
Quy Mạc Hứa hừ một tiếng, không nói gì thêm.
Tần Ninh cũng lười so đo.
Nếu như có Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi ở đây, Tần Ninh đã để hai cô giáo huấn thằng ranh này từ lâu rồi.
Không có tỳ nữ thân cận ở bên cạnh đúng là khó chịu!
“Xem ra Tần tông chủ quả nhiên tuổi trẻ tài cao, lần này Quy Nguyên tông ta đến tìm huyền khí, đương nhiên sẽ không phát sinh tranh chấp với Tần tông chủ”.
“Như vậy là tốt nhất”.
Đám người còn lại cho rằng sẽ lại là một hồi giao thủ.
Thật không ngờ lại kết thúc qua loa như vậy, cũng có chút tiếc nuối.
Thế nhưng Tần Ninh đến từ Cửu U đại lục là cảnh giới Hoá Thần thất chuyển, điều này gần như là không thể.
Lúc xuống tay với Quy Mạc Hứa lại càng không đơn giản.
Lần này thú vị rồi đây.
Tần Ninh chỉ là một cảnh giới Hoá Thần thất chuyển sao dám đến đây một mình được?
Cô gái ở bên cạnh không rõ như nào!
Hơn nữa ai có thể dám chắc được rằng sẽ không có người âm thầm đi theo Tần Ninh chứ?
Người trong lục đại tông môn đều là những người có đầu óc.
Bây giờ không xảy ra tranh chấp với Tần Ninh mới là lựa chọn sáng suốt nhất.
Nếu như Tần Ninh thật sự muốn tranh đoạt với bọn họ thì đợi khi tiến vào bên trong cấm địa Thiên Vị đánh cũng chưa muộn.
Nếu như không phải vậy thì càng không cần phải đắc tội với một thiên tài.
Thiên chủ Hoắc Thiên Mệnh của Thiên Ngoại Thiên lúc này nhìn về phía Ba Thiên Huy ở bên cạnh.
“Ngươi nói là cô gái kia sao?”
“Ừm!”
Ba Thiên Huy gật đầu nói: “Nàng ta chắc chắn đã vượt qua cảnh giới Hoá Thần, ở cảnh giới Nhân Vị hậu kỳ, thậm chí... thực lực còn có thể cao hơn”.
Hoắc Thiên Mệnh lúc này cũng gật đầu một cái.
Lần này dường như không đơn giản như vậy.
Chương 719: Cấm địa Thiên Vị
Ông ta vốn định vạch trần thân phận của Tần Ninh để hắn xảy ra tranh chấp với ngũ đại tông môn còn lại.
Thế nhưng không ngờ rằng ngũ đại tông môn bây giờ lại trở nên thận trọng như vậy.
“Thiên chủ!”
Quế Nhất Luân hừ nhẹ một tiếng: “Tên này sỉ nhục ta, sỉ nhục Thiên Ngoại Thiên của chúng ta, nếu cứ như vậy mà buông tha cho hắn thì mặt mũi của Thiên Ngoại Thiên biết để vào đâu?”
“Ta hiểu”.
Hoắc Thiên Mệnh từ tốn nói: “Buông tha cho hắn là chuyện không thể nào”.
“Hoắc Viễn, Đỗ Phương Đỉnh, hai người các ngươi sau khi đi vào bên trong cấm địa Thiên Vị hãy tìm có hội tiếp cận hắn, xem thử thực lực của cô gái bên cạnh hắn rốt cuộc là như nào!”
“Vâng!”
Bên cạnh Hoắc Thiên Mệnh có hai bóng người xuất hiện như quỷ mị.
Chính là hai trợ thủ đắc lực thân cận của Hoắc Thiên Mệnh.
Hoắc Viễn, Đỗ Phương Đỉnh.
Nhìn thấy hai người xuất hiện nhận mệnh lệnh, trong lòng của Quế Nhất Luân lập tức trở nên vui vẻ.
Hắn ta không phải là đối thủ của Tần Ninh.
Nhưng không có nghĩa là không có ai là đối thủ của hắn.
Cốc Tân Nguyệt có thực lực mạnh mẽ, có hai đại hộ pháp thì một người quấn lấy nàng ta, ngươi còn lại nhất định có thể giết được Tần Ninh.
“Tần Ninh...”
“Đây là do ngươi tự tìm”.
Quế Nhất Luân giận không kiềm chế được.
Hắn ta là cảnh giới Hoá Thần bát chuyển, có thể được xem là thiên tài ở đại lục Thiên Long.
Lại bị Tần Ninh sỉ nhục như vậy khiến sự tự tin của hắn ta từ trước đến giờ bị đả kích thật lớn.
Mà bây giờ chính là lúc trả thù.
Sau khi xáo trộn như thế thì sự việc có vẻ xảy ra ngoài dự liệu.
Người của Cửu U đại lục đến.
Chẳng lẽ chỉ có một mình Tần Ninh thôi sao?
Hay là nói đây là âm mưu của Cửu U đại lục?
Lúc này trong lòng mọi người đều cảm thấy bất ổn.
Lưu Vân Triết bây giờ cũng cảm nhận được xung quanh trở nên cảnh giác phòng bị hơn.
“Tần công tử, hình như... không ổn lắm…”
“Không sao!”
Tần Ninh xua tay nói: “Nếu như bọn chúng dám làm loạn thì cứ giết là xong”.
Thời gian từ từ trôi đi.
Trong lúc đó, lối vào tưởng chừng im ắng không có động tĩnh thì bây giờ đột nhiên loé lên tia sáng.
Giống như mặt nước gợn sóng dần dần lan rộng ra, mở rộng đến hơn trăm mét.
“Cấm địa mở ra rồi, đi thôi!”
Lục đại tông môn lúc này dẫn đầu đi vào.
Những thế lực tông môn khác lần lượt đi vào bên trong rồi vội vàng tách ra.
Không một ai biết rốt cuộc chỗ nào bên trong cấm địa có bảo vật.
Cho nên tách ra là tốt nhất.
Nếu tìm được bảo vật không may lại bị thế lực lớn khác dòm ngó, cướp bảo vật vẫn còn là khách khí, giết người đoạt báu vật, chuyện này quá bình thường ở đây.
Những môn phái nhỏ không phải là đối thủ của lục đại môn phái.
Nếu chẳng may bị giết thì không biết sẽ chết như thế nào đâu.
Tần Ninh dẫn theo đám người Lưu Vân Triết đi sâu vào bên trong.
Lúc này đột nhiên có một tiếng nổ vang lên.
Vừa đi vào bên trong cấm địa Thiên Vị dường như đã có người bắt đầu giao thủ.
“Đi thôi!”
Tần Ninh không nói lời vô nghĩa, trực tiếp đi thẳng vào trong.
Khung cảnh ở bên trong cấm địa Thiên Vị so với thế giới bên ngoài, nếu như nhìn kĩ thì cũng chẳng có gì khác biệt.
Điểm khác biệt lớn nhất chính là bên trong cấm địa Thiên Vị trông rất âm u.
Mây đen dày đặc, sấm chớp lấp loé.
Dường như một cơn mưa tầm tã có thể đổ xuống bất cứ lúc nào.
“Tần công tử, chúng ta đi đâu vậy?”
Lưu Vân Triết dò hỏi.
“Ta dẫn các ngươi đi tìm Lưu Ly Kim Thân quyết mà tổ tiên các ngươi đã đánh mất trước!”
Tần Ninh mở miệng nói: “Ta bảo ngươi chuẩn bị đồ vật của tổ tiên, ngươi đã chuẩn bị xong chưa?”
“Tìm được cái này!”
Lưu Vân Triết xoè lòng bàn tay ra, bên trong có một hạt ngọc.
“Lão tổ lúc còn sống thường xuyên cầm hạt ngọc này để bình tâm tĩnh khí”.
“Vậy là đủ rồi!”
Tần Ninh vuốt ve hạt ngọc, phi thân bay lên.
“Tần công tử”.
Nhìn thấy Tần Ninh phi thân bay lên, Lưu Vân Triết vội vàng nói: “Hôm nay vị kia ở bên trong cấm địa, không thể bay lên quá cao, bên trên có cấm chế!”
“Ta biết rồi!”
Cơ thể Tần Ninh bay lên không trung cao chừng hơn trăm mét rồi từ từ dừng lại.
Lúc này hắn ném ra hạt ngọc trong tay.
Trong nháy mắt, hạt ngọc bị sấm sét đánh nát, biến mất không thấy gì nữa.
Ánh mắt của Tần Ninh bây giờ phóng đến, nhìn thấy một tia sét đen như mực đang lao vùn vụt đi.
“Đuổi theo!”
Bóng dáng Tần Ninh loé lên, đuổi theo phía trước.
Lưu Vân Triết dẫn theo đám người của Lưu Diễm các đuổi theo sau.
Lúc này, Cốc Tân Nguyệt đến gần Tần Ninh, ung dung thong thả.
“Những người phía sau...”
“Mặc kệ bọn chúng, bọn chúng không ra tay thì không cần phải để ý đến, nếu như chúng dám động thủ thì cứ giết là xong”.
Tần Ninh lạnh nhạt nói.
Cốc Tân Nguyệt cũng không quan tâm nhiều, quan sát xung quanh.
“Đây chính là cấm địa Thiên Vị sao... Xem ra cũng không hiểm ác mấy!”
Cốc Tân Nguyệt tuỳ ý nói.
“Đó là bởi vì đây mới chỉ là phạm vi bên ngoài mà thôi”.
Tần Ninh cười nói: “Đừng có xem thường chỗ này, nếu không cẩn thận thì cô cũng sẽ chết ở đây đấy”.
“Hả? Cấm địa Thiên Vị còn chia ra phạm vi bên ngoài nữa sao?”
Tần Ninh tiếp tục nói: “Cấm địa Thiên Vị được chia thành bốn khu vực!”
“Núi Nhân Vị!”
“Biển Địa Vị!”
“Mộ Thiên Vị!”
“Chỗ sâu nhất... chính là lăng Thiên Long”.
Vừa nghe thấy cái tên lăng mộ Thiên Long, sắc mặt của Cốc Tân Nguyệt liền thay đổi.
“Mộ Thiên Long...”
Cốc Tân Nguyệt dường như nghĩ đến cái gì đó, đột nhiên hét lên: “Ngươi muốn đến mộ Thiên Long? Ngươi muốn chết sao?”
Lời này vừa nói ra, đám người Lưu Vân Triết bên cạnh cũng lộ ra vẻ hoảng sợ.
Mộ Thiên Long.
Ở bên trong cấm địa Thiên Vị, mộ Thiên Long vẫn là một truyền thuyết.
Chẳng lẽ nó thật sự tồn tại sao?
Nhưng truyền thuyết này đã giết chết biết bao thế hệ người rồi!
Nơi đó có đi mà không có về.
Trong mấy vạn năm nay đều như vậy.
“Tần công tử, không ai biết mộ Thiên Long rốt cuộc ở chỗ nào, đi đến đó rất nguy hiểm!”
Lưu Vân Triết sắc mặt khó coi nói: “Theo ta được biết thì trong mấy vạn năm nay không có một ai sống sót ra ngoài được...”
Cốc Tân Nguyệt cũng nói: “Ta không cho phép ngươi đi!”
Mộ Thiên Long quá nguy hiểm!
“Hả?”
Tần Ninh chẳng thèm để ý nói: “Ngươi phải biết Cửu U Đại Đế năm đó đi vào rồi vẫn ra ngoài được!”
“Đó là trước kia!”
Cốc Tân Nguyệt khẽ nói: “Ta vẫn chưa xác định được thân phận của ngươi, ngươi không được đi”.
“Cho dù ngươi là hắn thì thực lực năm đó của ngươi là gì còn bây giờ thực lực của ngươi như nào hả?”
Đám người Lưu Vân Triết nghe không hiểu, bây giờ cũng một mặt ngơ ngác nhìn về phía Tần Ninh.
Vì sao Tần Ninh nhất định phải vào lăng mộ Thiên Long? Nơi đó chính là chỗ chết.
Nó có tồn tại hay không vẫn còn chưa xác định được!
“Ý ta đã quyết!”
Tần Ninh nhìn Cốc Tân Nguyệt cười nói: “Tiểu Nguyệt Nguyệt, bây giờ cô chính là tỳ nữ của ta rồi đấy!”
“Đây chính là điều kiện duy nhất ta đồng ý ở lại bên cạnh ngươi”.
“Như nào đây? Làm tỳ nữ lại muốn làm rối loạn quyết định của công tử à?”
“Ngươi...”
Cốc Tân Nguyệt hừ một tiếng, không nói gì nữa.
Tần Ninh bất đắc dĩ lắc đầu, nói: “Đợi ta trở lại ta sẽ nói cho cô biết những gì cô muốn biết, được không?”
“Thật sao?”
Vẻ mặt của Cốc Tân Nguyệt ngay lập tức trở nên mừng rỡ.
“Đương nhiên!”
“Được!”
Cốc Tân Nguyệt lập tức nói: “Vậy ta đi cùng với ngươi!”
“Đi cùng với ta? Cô đi cùng ta chỉ vướng chân vướng tay ta thôi!”
Tần Ninh lắc đầu.
“Vậy...”
“Cô rốt cuộc có muốn biết câu trả lời không?”
Tần Ninh nói tiếp: “Nếu như không muốn thì bỏ đi”.
Cốc Tân Nguyệt lưỡng lự một chút, rồi nói tiếp: “Được, không thành vấn đề”.
“Nếu như ngươi dám không đi ra thì ta nhất định sẽ vào trong tìm ngươi”.
Tần Ninh không nói gì thêm.
Nếu như hắn đi vào bên trong mộ Thiên Long cứu được Thiên Thanh Thạch ra, thì khi nhìn thấy Thiên Thạch Thạch, Cốc Tân Nguyệt sẽ hiểu rõ mọi chuyện thôi, đến lúc đó cho dù hắn có nói mình không phải là Cửu U Đại Đế thì có đánh chết Cốc Tân Nguyệt nàng ấy cũng sẽ không tin.
Cái này chỉ là chuyện sớm muộn, nhưng dùng chuyện này để không cho Cốc Tân Nguyệt đi theo mình vào bên trong mộ Thiên Long cũng không sai.
Mộ Thiên Long quá nguy hiểm.
Ngay cả chính Tần Ninh cũng không dám chắc một trăm phần trăm bản thân có thể thoát ra ngoài.
Chương 720: Gặp lại Quy Mạc Hứa
Trong lòng Cốc Tân Nguyệt lúc này thì vui mừng khôn xiết.
Tần Ninh rốt cuộc có xuất thân như nào, có quan hệ gì với Cửu U Đại Đế, hay chính hắn là Cửu U Đại Đế?
Bây giờ trong lòng của nàng đã có suy đoán nhưng lại không dám chắc.
Lần này nhất định phải điều tra ra được manh mối.
“Đến rồi!”
Tần Ninh lúc này đột nhiên dừng bước không đi tiếp nữa.
Trước mặt xuất hiện một sơn cốc.
Tia sáng lao vào sơn cốc rồi biến mất không thấy đâu nữa.
“Lão tổ chết ở đây sao?”
Lưu Vân Triết không dám tin nhìn sơn cốc trước mặt.
Tần Ninh chỉ cần một món đồ của lão tổ thường xuyên sử dụng mà đã có thể xác định được vị trí lão tổ ở đây.
Loại phương pháp này ông ta chưa bao giờ nghe thấy.
“Ừm!”
Tần Ninh nhìn về phía sơn cốc trước mặt, từ tốn nói: “Ngươi đi cùng ta vào bên trong đi!”
“Ta cũng muốn đi!”
Cốc Tân Nguyệt mở miệng nói.
“Cô thì thôi đi, cô không cần vào”.
Tần Ninh liếc nhìn phía sau, nói: “Làm phiền cô giải quyết mấy con châu chấu đằng sau”.
“Hứ!”
Cốc Tân Nguyệt hừm một tiếng, không nói gì thêm.
Tần Ninh lúc này phi thân lao vào, Lưu Vân Triết cũng vội vàng đuổi theo.
Hai thân ảnh đi vào bên trong sơn cốc.
Sơn cốc hình vuông, có tổng cộng bốn lối ra vào.
Tần Ninh và Lưu Vân Triết đi vào từ phía bắc.
Ù ù...
Bên trong sơn cốc bỗng vang lên tiếng gió thổi khiến người ta lạnh sống lưng.
Lưu Vân Triết cẩn thận quan sát xung quanh.
Tần Ninh đi vào bên trong sơn cốc xem xét xung quang, nét mặt hơi động.
Mặc dù hắn đã từng đi vào cấm địa Thiên Vị nhưng đó đã là chuyện của mấy vạn năm trước rồi.
Còn cấm địa Thiên Vị mấy vạn năm sau phải chăng đã có sự thay đổi lớn, hắn không hề hay biết.
Sơn cốc có diện tích khá lớn, hai người đứng vững ở vị trí cửa vào, đánh mắt nhìn vào sâu bên trong chỉ thấy một màu đen kịt.
“Đi thôi!”
Tần Ninh sải bước đi lên, tay cầm linh kiếm Long Cốt Nguyệt!
Nhìn thấy Tần Ninh thận trọng như vậy, Lưu Vân Triết cũng vội vàng rút linh khí ra đi theo Tần Ninh.
Đi từng bước vào bên trong sơn cốc, khí tức âm u ngày một rõ rệt.
Rống...
Đột nhiên có một tiếng gầm vang lên.
Ở giữa rừng cây phía trước hai người hiện ra vô vàn đôi mắt xanh biếc, sáng quắc.
“Đây là... linh thú cấp chín... báo Thiết Giáp!”
Báo Thiết Giáp, linh thú cấp chín hàng đầu.
“Không đúng...”
Lưu Vân Triết tiếp tục nói: “Báo Thiết Giáp toàn thân toả ra ánh sáng màu vàng, hai mắt phát ra ánh sáng màu bạc, còn thứ này...”
“Biến dị!”, Tần Ninh mở miệng nói: “Cấm địa Thiên Vị chịu ảnh hưởng bởi chuyển động từ trường, linh thú ở chỗ này phần lớn đều là biến dị, trở nên... mạnh hơn!”
“Phải làm sao bây giờ?”
“Giết!”
“Hả? Hả?”, Lưu Vân Triết sững sờ.
Giết sao?
Nói đùa cái gì vậy chứ?
Số lượng báo Thiết Giáp ở bên trong sơn cốc này ít nhất cũng phải mấy chục con, nói hai người bọn họ giết sao?
Vừa dứt lời Tần Ninh liền xông ra.
Linh kiếm Long Cốt Nguyệt lúc này phát ra tia sáng lấp loé.
Bùm...
Lúc này bỗng phát ra một tiếng nổ.
Bùm...
Trên mặt đất truyền đến một tiếng nổ bùm.
Linh kiếm Long Cốt Nguyệt lúc này toả ra như bạch cốt mờ mịt.
Nhưng đối mặt với kiếm của Tần Ninh, từng con báo Thiết Giáp đột biến lúc này liên tục rút lui.
Tần Ninh bây giờ đuổi giết xông ra, kiếm chém bốn phía.
Nhìn thấy những con báo Thiết Giáp biến dị nhao nhao lùi lại, trong lòng Lưu Vân Triết càng thêm khó hiểu.
Hình như những con báo Thiết Giáp biến dị kia dường như... rất kiêng dè linh kiếm Long Cốt Nguyệt trong tay Tần Ninh.
Lưu Vân Triết cũng không do dự nữa, theo Tần Ninh xông thẳng ra.
Hai người liên tục tiến lên, từng con báo Thiết Giáp không ngừng lui lại hoặc là bị Tần Ninh giết chết, đối mặt với linh kiếm Long Cốt Nguyệt dường như bọn chúng rất e ngại.
Đi vào giữa rừng cây, xung quanh càng âm u.
Tần Ninh mở miệng nói: “Quan sát cẩn thận vào, nhìn thấy chỗ nào phát ra ánh sáng màu vàng thì chính là nơi lão tổ của ông qua đời”.
“Được”.
Lưu Vân Triết nhìn những con báo Thiết Giáp xung quanh, trong lòng khẽ run rẩy.
Nếu để ông ta một mình ở chỗ này chắc chắn ông ta sẽ co giò bỏ chạy.
“Ở bên kia!”
Đột nhiên, nét mặt của Lưu Vân Triết mừng rỡ.
Bùm...
Kiếm mang của Tần Ninh chọc trời, lúc này truyền đến tiếng nổ vang, mang theo Lưu Vân Triết lao đến nơi phát ra ánh sáng.
Tốc độ của hai người cực nhanh, nháy mắt đã lao đến chỗ phát ra ánh sáng.
Nơi đó có một bộ hài cốt đang im lặng ngồi, quanh thân toả ra ánh sáng màu vàng nhàn nhạt, mang theo một chút uy áp.
“Ngươi là hậu nhân của hắn, hắn sẽ không bài xích ngươi, lấy nhẫn không gian ra, Lưu Ly Kim Thân quyết hẳn là ở trong đó”.
“Được!”
Lưu Vân Triết lập tức ra tay.
“Lưu Ly Kim Thân quyết, thì ra là thế...”
Lúc nãy bỗng có một tiếng cười vang lên.
Soạt soạt soạt...
Ngay lập tức, xung quanh bỗng xuất hiện thêm mấy thân ảnh bao vây Tần Ninh và Lưu Vân Triết.
“Quy Mạc Hứa!”
Nhìn thấy người đến, Lưu Vân Triết biến sắc, vội vàng tháo nhẫn không gian xuống, xem xét một phen rồi cất kĩ càng.
Quy Mạc Hứa cười nói: “Từng nghe nói Lưu Ly Kim Thân quyết là đệ nhất quyết luyện thân đã thất lạc từ lâu của Lưu Diễm các, không ngờ lại ở đây”.
“Ngươi muốn làm gì?”
“Ta muốn làm gì?”
Quy Mạc Hứa cười nhạo nói: “Lưu Vân Triết, đưa nhẫn cho ta rồi cút khỏi chỗ này đi”.
“Ngươi nằm mơ đi!”
Lưu Vân Triết hừ một tiếng.
Cho dù đối phương có là Quy Mạc Hứa, một trong lục long tử đi chăng nữa thì ông ta cũng sẽ không nhượng bộ.
Đây là di vật của lão tổ, là thứ mà bao nhiêu năm qua Lưu Diễm các đều muốn tìm về.
Nhưng vẫn không tìm được, biết bao nhiêu đời các chủ phải buồn rầu.
Mà bây giờ vất vả lắm mới tìm được, sao có thể chắp tay dâng cho người khác được?
“Xem ra không sợ chết!”
Quy Mạc Hứa cười nhạo một tiếng nói: “Thật sự cho rằng tên tiểu tử này đối thủ của ta sao? Hay là ông cho rằng ông là đối thủ của ta?”
Quy Mạc Hứa vừa nói xong, khí tức toàn thân nở rộ.
Cảnh giới Hoá Thần bát chuyển!
Cùng cấp với Quế Nhất Luân!
“Tiểu tử, xem ra ngươi thật sự muốn chết!”
Tần Ninh nhìn về phía Quy Mạc Hứa, cười nhạt nói: “Không thèm so đo với ngươi, ngươi lại cho rằng bản thân mình là vô địch sao?”
“Hừm, ngươi cho rằng lần so tài trước, thật sự là ngươi chiếm thế thượng phong sao?”
“Không phải ta cho rằng, mà sự thật là như thế!”
“Vậy thì cứ thử xem”.
Quy Mạc Hứa hừ lạnh một tiếng, vọt thẳng ra.
Trong chốc lát chín thân ảnh cùng xuất hiện.
Quy Nguyên Nhất Công hoàn chỉnh.
Chín thân ảnh được ngưng tụ, cơ thể có thể di chuyển qua lại giữa chín hư ảnh.
Ầm một tiếng, Tần Ninh sải bước đi ra.
“Ta nói phá Quy Nguyên Nhất Công của ngươi, ngươi thật sự cho rằng ta nói đùa với ngươi à?”
Tần Ninh quát khẽ một tiếng, đấm ra một quyền.
Trong chốc lát, Vạn Nguyên Điện Hồ và Ngọc Lôi thể dung hợp, một quyền mang theo sức mạnh sấm sét cao nhất.
“Phá!”
Quát khẽ một tiếng, một tiếng nổ ầm trời vang dội.
Đùng...
Lúc này, một tiếng nổ nặng nề vang lên.
Quy Mạc Hứa thậm chí còn chưa đến gần được Tần Ninh, lực đạo của một quyền, khuấy động không khí xung quanh xoay loạn, chín thân ảnh nháy mắt nổ tung.
Không chỉ có vậy, sấm sét xông vào bên trong cơ thể bản thân, cuồng bạo mãnh liệt.
Bùm bùm bùm...
Thân thể của hắn ta lúc này xuất hiện hàng loạt vết thương nhỏ, phủ khắp toàn thân.
Quy Mạc Hứa phun ra một ngụm máu tươi, cả người đổ rầm xuống đất.
“Sao có thể như vậy được?”
Lúc này, Quy Mạc Hứa ngây ngẩn cả người.
Tần Ninh dùng một quyền phá công pháp của hắn ta.
Lúc nãy đánh nhau cùng thằng nhãi này, thực lực của hắn đâu có mạnh như vậy.
Bây giờ sao lại có thể bộc phát ra được sức mạnh kinh khủng như thế?
“Làm cái gì?”
Lúc này Tần Ninh mở to hai mắt, túm lấy bàn tay nhỏ mảnh như ngọc kia.
“Vậy mà có thể phát hiện ra ta?”
Cốc Tân Nguyệt mặc váy dài màu xanh nhạt, tay cầm quạt giấy chưa mở ra.
Váy sam màu xanh, thắt lưng mỏng buộc quanh eo, chân đi giày thêu đôi phượng, toàn thân lúc này thoạt nhìn vô cùng lười biếng.
Nhưng một cái nhăn mày một tiếng cười lại khiến người ta hồn phách điêu đứng.
Diệp Viên Viên là mỹ nhân lạnh lùng cao ngạo.
Vân Sương Nhi thì là mỹ nhân thanh thuần, một vẻ đơn thuần không nhiễm bụi trần.
Cốc Tân Nguyệt khác với hai người, giống như nhìn thấu trần thế, nhưng người lại ở cõi trần.
Xuất trần lại nhập trần.
Con ngươi trong suốt, mang theo nét tươi cười, Cốc Tân Nguyệt thản nhiên nói: “Cảnh giới Hóa Thần thất chuyển không đơn giản đâu, xem ra thứ dựa vào không chỉ là chí bảo”.
“Đó là điều đương nhiên!”
Tần Ninh cũng không hề thả tay, nhẹ nhàng vuốt ve.
“Nữ nhân đều là nước làm ra, quả nhiên như vậy!”
Tần Ninh cười nói: “Viên Viên tính cách lạnh lùng không cho sờ, Sương Nhi đơn thuần sờ vào liền đỏ mặt, ngược lại Tiểu Nguyệt Nguyệt tốt nhất”.
“Mở miệng liền gọi Tiểu Nguyệt Nguyệt, ta làm tông chủ của tông chủ ngươi cũng đủ rồi”.
Tần Ninh khẽ bật cười, không nói thêm gì.
Tông chủ của tông chủ?
Cô vẫn không đủ tư cách!
“Để ta xem xem, thứ đồ hộ mệnh của ngươi rốt cuộc là cái gì?”
Lúc này Cốc Tân Nguyệt thản nhiên cười một tiếng như trăm hoa đua nở, nàng đến gần Tần Ninh, nói: “Có phải là linh điêu năm đó Cửu U Đại Đế giữ lại không?”
“Đương nhiên không phải!”
Tần Ninh cười nói: “Linh điêu chỉ là thuận lợi một chút, hộ mệnh của ta đương nhiên dựa vào chính ta rồi”.
“Cảnh giới Hóa Thần thất chuyển tàn sát võ giả cảnh giới Tam Vị cũng đủ thỏa mãn rồi, nào phải dùng tới hộ mệnh gì?”
“Ngươi khoác lác vừa thôi!”
Cốc Tân Nguyệt lại nói: “Linh điêu người cũng có thể mang đi, bây giờ ta chắc chắn ngươi chính là Cửu U Đại Đế, chỉ có điều không biết là nguyên nhân gì mới đổi sang một thân thể khác quay về!”
“Nhưng với tính khí của chàng ấy, vì Tần Kinh Mặc mà đã đắc tội với không ít người ở trên khắp các đại lục”.
“Năm đó vơ vét chí bảo tuyệt đỉnh của các địa lục, tên đó đã đắc tội với rất nhiều người”.
“Ngươi nói xem, nếu như có người biết ngươi chính là Cửu U Đại Đế, liệu sẽ có một nhóm người đến chém giết ngươi không?”
“Suy cho cùng bây giờ ngươi chỉ là cảnh giới Hóa Thần mà thôi!”
Tần Ninh mím miệng cười một cái.
“Ta đâu có nói ta là Cửu U Đại Đế!”
“Hơn nữa, cho dù nói đúng là ta thì có ai tin không?”
“Ta tin!”
Cốc Tân Nguyệt lúc này nhìn về phía Tần Ninh nói: “Ta tin, cho dù ngươi biến thành bộ dạng gì, ta cũng là người của ngươi!”
Tần Ninh cảm thấy nhức đầu.
“Cô tin cái gì mà tin!”
“Dựa vào suy đoán của bản thân lại nhận định như vậy, cô cũng không coi cảm xúc bản thân ra gì rồi!”
Nhưng Cốc Tân Nguyệt lại trịnh trọng nói: “Ta có thể nghiệm chứng…”
“Nếu như ngươi là chàng ấy, tuyệt đối…”
Cốc Tân Nguyệt nói, bàn tay vung lên.
Váy sam lúc này rơi xuống mặt đất.
Một cơ thể hoàn mỹ hiện ra trước mặt Tần Ninh.
Một khắc sau, Cốc Tần Nguyệt ngã nhào về phía hắn.
“Cho dù chàng biến thành hình dạng gì, Cốc Tân Nguyệt thiếp vẫn là nữ nhân của chàng!”
Lúc này Tần Ninh chết sững người.
“Tần công tử!”
“Tần công tử!”
Đột nhiên bên ngoài lâu các có giọng nói vang lên.
Tần Ninh đứng dậy, nâng cằm Cốc Tân Nguyệt, cười nói: “Tiểu Nguyệt Nguyệt đừng gấp, công tử sớm muộn sẽ để cô làm ấm giường, nhưng phải biểu hiện tốt mới được!”
“Bây giờ công tử phải đi bàn việc lớn rồi!”
Như một làn khói, Tần Ninh liền biến mất không thấy đâu nữa.
Lúc này Cốc Tân Nguyệt hơi ngẩn người.
Giữa trán quét qua một vẻ vui mừng.
“Ta xem ngươi có thể ngụy biện đến bao giờ!”
Cốc Tân Nguyệt tự nói chuyện một mình: “Sẽ tìm ngươi và lão Vệ ba mặt một lời, Tần Ninh, ngươi chạy không thoát đâu!”
Nhìn vào thân hình hoàn mĩ không tỳ vết của mình, Cốc Tân Nguyệt mặt hơi ửng hồng.
Chín vạn năm nay nàng chưa từng như vậy…
Tần Ninh lúc này càng không biết làm sao.
Phụ thân đã tìm cho mình chín vị thân nương.
Nếu không phải bản thân hồi nhỏ thiên phú tốt, trí nhớ mạnh, gọi mẹ cũng gọi sai.
Bây giờ lẽ nào mình cũng sắp đi trên con đường của lão tử?
Nhưng nữ nhân nhiều… thật sự rất phiền phức!
Con mình tương lai phải khổ sở nhiều hơn?
Chín bà nội? Lại thêm mấy thân nương?
Tần Ninh nhức đầu một hồi.
“Tần công tử!”
Lúc này Lưu Vân Triết xuất hiện bên ngoài đình viên, không đi vào.
“Có chuyện gì?”
“Cấm địa Thiên Vị hình như sắc mở rồi, sức mạnh phong cấm đó đã trở nên yếu đi!”
“Các đại tông môn đã xuất phát, công tử xem chúng ta…”
Tần Ninh gật đầu: “Lập tức xuất phát!”
Đi đại lục Bắc Thương cũng phải tốn rất nhiều công sức, chính là để đến đại lục Thiên Long, đi vào cấm vị Thiên Địa.
Nếu không thì cũng sẽ không chọc đến vị Kiêu đại nhân này.
“Cốc Tân Nguyệt, Cốc Tân Nguyệt…”
Lúc này Tần Ninh nhìn về phía lầu các, khẽ cười nói: “Mặc quần áo vào rồi đi ra, chuẩn bị xuất phát rồi!”
Lời này vừa nói ra, sắc mặt Lưu Vân Triết trắng bệch.
Đây là mình… đã quấy rầy chuyện tốt của Tần công tử?
Đáng chết đáng chết!
Lầu hai của các lầu.
Cốc Tân Nguyệt thò đầu ra nhìn xuống phía dưới.
Ánh mắt rơi trên người Lưu Vân Triết, trong chốc lát, người Lưu Vân Triết đổ mồ hôi lạnh, suýt chút nữa cái mông ngã xuống đất.
Đám người Lưu Diễm các sớm đã chuẩn bị ổn thoả.
Hai người Tần Ninh Cốc Tân Nguyệt, Lưu Vân Triết dẫn theo mười mấy cao thủ trên cảnh giới Hóa Thần ngũ chuyển của Lưu Diễm các rời khỏi Lưu Diễm các, xuất phát đi về phía cấm địa Thiên Vị.
Cấm địa Thiên Vị nằm ở trung tâm đại lục Thiên Long, có thể nói là tuyệt địa của đại lục Thiên Long.
Sở dĩ có tên gọi như vậy cũng là bởi vì ở nơi đây cho dù là cảnh giới Thiên Vị bước vào cũng chết không ít.
Ở trên thân phi cầm, Tần Ninh cũng không khỏi cảm thán.
Thế lực hạng hai của đại lục Thiên Long đã có cảnh giới Hóa Thần cửu chuyển trấn giữ, cảnh giới Hóa Thần ngũ chuyển làm giới hạn cũng có mười mấy người.
Nhưng từ điểm này nhìn vào Thanh Vân tông, vẫn quá yếu!
Trên cảnh giới Hóa Thần ngũ chuyển căn bản không có.
May mà trận pháp bản thân để lại hẳn là có thể đủ thúc giục mấy trưởng lão trên cảnh giới Hóa Thần ngũ chuyển xuất hiện.
Tầm nhìn của Tần Ninh cũng để trên người mấy nhân vật thế hệ trước.
Nói câu khó nghe thì tiềm lực của bọn họ đã bị kiệt quệ.
Lần đề thăng này chẳng qua là khai phá ra tiềm lực cuối cùng.
Nhưng Lý Nhất Phàm, Thiên Linh Lung, Kiếm Tiểu Minh, Thẩm Văn Hiên, bọn họ thì khác.
Mấy người bọn họ tương lai mới là trụ cột của Thanh Vân tông.
Mà Tần Ninh chú trọng bồi dưỡng, cũng là nhóm này của bọn họ.
Từ nay về sau, mười vạn đệ tử của Thanh Vân tông, người ưu tú sẽ đề thăng càng ngày càng nhanh.
Chưa đến mười năm, Thanh Vân tông đủ để so sánh chiến lực với thế gia cổ và cổ quốc.
Đây cũng là mục tiêu của Tần Ninh.
Quay về đời này, vậy thì đền bù thật nhiều thiếu sót.
Không làm thì thôi, muốn làm thì phải làm tốt nhất!
Cốc Tân Nguyệt đứng bên cạnh Tần Ninh, trầm mặc không nói.
Cho dù Tần Ninh không thừa nhận, nàng cứ đi theo Tần Ninh.
Lần này đừng nghĩ hất được nàng đi!
Còn về chuyến đi lần này, trong lòng Cốc Tân Nguyệt còn không biết có chuyện gì xảy ra.
Tần Ninh tiêu phí cái giá cực lớn, chạy đến đại lục Bắc Thương, lại tới đại lục Thiên Long, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Bốn linh khí cao cấp của đại lục Bắc Thương, người ngoài không biết có công dụng như thế nào, nhưng nàng lại biết.
Bốn thần binh đó ở cấm địa Thiên Vị có thể phát huy công hiệu cực lớn.
Tần Ninh sớm đã chuẩn bị đi vào cấm địa Thiên Vị.
Trong cấm địa Thiên Vị, rốt cuộc Tần Ninh nhất định phải lấy được thứ gì?
Chương 717: Sáu tông tập hợp
Cốc Tân Nguyệt không biết nhưng cũng không hỏi.
Có hỏi thì Tần Ninh cũng sẽ không nói cho nàng biết.
Cả đoàn người xuất phát với tốc độ cực nhanh, chưa đến nửa ngày, nhìn về phía trước ánh mặt trời chói chang vạn dặm, nhưng lại có một đám mây đen lượn lờ che khuất khung trời.
Đến cấm địa Thiên Vị rồi!
Toàn bộ cấm địa Thiên Vị nằm trọn ở bên trong trung tâm đại lục Thiên Long.
Xung quanh được bao bọc bởi các dãy núi.
Diện tích có thể so sánh với diện tích của cả một cương quốc.
Hơn nữa xung quanh cấm địa Thiên Vị nguy hiểm chập chùng.
Quan trọng nhất chính là đỉnh cấm địa Thiên Vị.
Trên bầu trời mây đen dày đặc quanh năm, sấm chớp đùng đùng, dường như có một vị đại năng nào đó đang bế quan ở chỗ này.
Hơn nữa cái này không phải chỉ xuất hiện ở một chỗ mà cảnh tượng này bao trùm toàn bộ cấm địa Thiên Vị.
Xung quanh cấm địa Thiên Vị đều là núi cao, không phải cứ muốn là có thể đi vào bên trong được.
Xung quanh các dãy núi có những đường sức từ trường như có như không.
Chỉ cần hơi thất thần một chút bị cuốn vào trong đó thì chỉ có một con đường chết mà thôi.
Mà muốn phá vỡ được từ trường thì chỉ có một cách duy nhất là tìm ra được chỗ yếu nhất của cấm địa.
Cứ cách một khoảng thời gian, khu vực yếu nhất sẽ xuất hiện.
Thông qua khu vực ấy mới có thể tiến vào bên trong cấm địa.
Quy luật này được các võ giả trên đại lục Thiên Long đúc kết trong hàng ngàn vạn năm.
Sở dĩ cấm địa Thiên Vị được yêu thích như vậy là bởi vì nơi đây quá huyền diệu.
Có thể nói là thần diệu.
Nơi đây được trời xanh ưu ái, tràn ngập những chỗ không thể tưởng tượng được.
Có thể đi vào bên trong cấm địa Thiên Vị, dưới chân có một linh khí cấp cửu phẩm.
Hoặc là đào hố, đào được một gốc linh sâm ngàn năm.
Hoặc là lấy được một quả thay đổi thể chất ở trên cây.
Tất cả đều có thể.
Đương nhiên tràn ngập linh khí, linh quả mê hoặc lòng người thì cũng tồn tại vô vàn nguy hiểm.
Linh thú biến dị thích nghi với điều kiện khắc nghiệt ở nơi đây, vùng đất quỷ dị này giết người không chớp mắt.
Thời cơ và nguy hiểm là ngang nhau!
Lúc đám người Tần Ninh đến trước lối vào thì nơi đây đã có vô số người.
Tất cả mọi người đều đang đợi lối vào yếu nhất mở ra, thời điểm an toàn nhất để đi vào bên trong.
Lưu Vân Triết dẫn theo Lưu Hướng Dương, Lưu Hướng Phong cùng hơn mười người của Lưu Diễm các tìm một chỗ, yên lặng chờ đợi.
Mà giờ phút này, từng đội nhân mã khí thế kinh người cũng lần lượt đi đến.
Phía bên kia chân trời có một luồng sáng đang chuyển động, các cô gái mặc váy dài, dung mạo khuynh thành như mang theo từng làn gió thơm, chầm chậm bay đến.
Giữa làn gió thơm ngát ấy có một cỗ xe ngựa đang đi giữa không trung.
Rất nhiều người lúc này không nhịn được nhìn lại, chỉ nhìn thấy bên trong xe ngựa có một cô gái đang yên vị.
Nhưng lại không nhìn thấy dung mạo của cô gái ấy.
Rèm che của xe ngựa dường như đã cản lại hết ánh nhìn dò xét của mọi người.
“Người của Thanh Hà Tiên Sơn đến rồi!”
Lưu Vân Triết thấp giọng nói: “Tổ sư sáng lập ra Thanh Hà Tiên Sơn chính là tiên tử Thanh Hà, nghe nói nàng ấy đã từng nhận ân huệ của Cửu U Đại Đế, bây giờ người cầm đầu chính là tiên tử Thanh Nguyệt!”
“Thanh Hà Tiên Sơn có rất nhiều nữ đệ tử, nhưng cũng có nam đệ tử, người xuất sắc nhất hiện nay chính là một vị võ giả tinh mệnh tên là Kế Lâm”.
Võ giả tinh mệnh giống với võ giả có lục đại thể chất, đều vô cùng hiếm hoi.
“Ha ha... Thanh Nguyệt tiên tử đến rất đúng lúc”.
Một tiếng cười vang lên, lại có thêm một đội nhân mã đi đến.
“Quy Nguyên tông”.
Lưu Vân Triết nói tiếp: “Quy Nguyên tông là một trong lục đại tông môn, tông chủ Quy Thiên Biến và con trai của ông ta Quy Mạc Hứa cùng mấy người Kế Lâm, Quế Nhất Luân đều là những người xuất sắc”.
Xát xát xát...
Lúc này, phía chân trời bên kia, những tia sáng cầu vòng vươn thẳng lên trời, cho dù là ban ngày cũng vô cùng bắt mắt.
“Người của Trường Hồng môn!”
Lưu Vân Triết nói tiếp: “Môn chủ Lý Hoành Trung, người này có kiếm thuật cao minh, con của ông ta Lý Nguyên Bân là một người khó lường, kế thừa kiếm thuật của Lý Hoành Trung, vô cùng mạnh mẽ!”
Ba trong số lục đại tông môn giờ đã xuất hiện.
Lần này, nghe nói Hồn Thiên Hiên, Thiên Ngoại Thiên và Thánh Thiên Minh cũng sẽ đến.
Keng…
Lúc này bỗng vang lên một âm thanh nặng nề.
Từng hồi tiếng chuông cổ vang vọng.
Lại có thêm một đội nhân mã đến!
“Thánh Thiên Minh!”
“Thiếu chủ Thánh Thiên của Thánh Thiên Minh nghe nói là tu hành theo con đường thánh nhân đã công thành viên mãn, hiện nay đã đạt đến cảnh giới Hoá Thần cửu chuyển”.
“Thật sự là như vậy, thiếu chủ Thánh Thiên kia phải đứng đầu lục long tử!”
“Những long tử còn lại cũng không thua kém...”
Đám người của Thánh Thiên đến đây mang theo tiếng chuông cổ, giống như thánh nhân từ trên trời giáng xuống, thế hồ quán đỉnh.
Người dẫn đầu có khí tức ẩn tàng thế nhưng vẫn cho người ta cảm nhận được sự mạnh mẽ mười phần.
“Minh chủ của Thánh Thiên Minh: Đồ Vạn Sơn!”
Lưu Vân Triết thấp giọng nói: “Hai cha con nhà này rất thú vị, Đồ Vạn Sơn lấy sát lập đạo, giết người thành ma”.
“Thế nhưng thiếu chủ Thánh Thiên lại tu theo đạo thánh nhân”.
Tần Ninh thản nhiên nói: “Cái gọi là đạo thánh nhân, giết người là giết những kẻ mà bản thân cảm thấy đáng chết, đó chính là thánh, thánh nhân mà không phải giết người chắc?”
“Nói không chừng cái tên thiếu chủ Thánh Nhân kia giết người còn nhiều hơn cả ông đấy”.
Tứ đại tông môn bây giờ đã đến.
Không bao lâu sau, hai luồng khí tức cực kỳ hùng mạnh cũng xuất hiện.
Một luồng trong đó mang theo một cỗ bá khí bao phủ lối vào.
“Hoắc Thiên Mệnh của Thiên Ngoại Thiên!”
“Hiên chủ Kính Trung Nhân của Hồn Thiên Hiên cũng đến rồi!”
Bây giờ Thiên Ngoại Thiên và Hồn Thiên Hiên cũng đã đến.
Những hào cường đứng đầu lục đại tông môn giờ đã tề tựu đông đủ một chỗ.
Cấm địa Thiên Vị, vẫn luôn ở nơi đây.
Nhưng đây là lần đầu tiên lục đại tông môn cùng nhau đến, mà cao thủ hàng đầu của lục đại tông môn cũng xuất hiện.
Nhất thời, trong lòng của những người còn lại đều hơi rung động.
Chẳng lẽ lời đồn là thật sao?
Tiếng xì xào xung quanh vang lên.
Tần Ninh nghe thấy lời rì rầm xung quanh, hơi cau mày.
Lưu Vân Triết vội vàng nói: “Trong mấy ngày này ở trên đại lục Thiên Long có tin đồn rằng bên trong cấm địa Thiên Vị sẽ có huyền khí xuất thế!”
“Tần công tử chắc cũng biết huyền khí đối với những người cảnh giới lớn như này có ý nghĩa thế nào...”
Nghe đến đây, lông mày của Tần Ninh nhíu lại chặt hơn.
Hắn không đến thì cấm địa Thiên Vị sẽ không xuất hiện hiện tượng kì lạ.
Hắn vừa đến thì lại có tin đồn huyền khí xuất thế.
“Mặc kệ, ta chỉ làm việc ta phải làm thôi!”
Tần Ninh hơi hé miệng nói.
Lần này đến đây là vì Tiểu Thạch Đầu, những chuyện khác hắn không quan tâm.
Những cảnh giới cao, cao thủ hàng đầu của lục đại tông môn đến đây rất nhiều.
Cảnh giới Hoá Thần cũng có nhiều vô kể.
Còn cảnh giới Thông Thiên thì gần như là không thấy.
Ngược lại, những thế lực khác yếu hơn lục đại tông môn thì có rất nhiều cảnh giới Thông Thiên, thậm chí là cảnh giới Thiên Nguyên đến đây.
Trùng trùng điệp điệp người tập trung ở chỗ này, khá hoành tráng.
Huyền khí đương nhiên là lục đại tông môn tranh đoạt.
Thế nhưng lần này huyền khí xuất thế, vậy liệu rằng sẽ có linh khí, linh tài chứ?
Những người này đều muốn tranh thủ kiếm chút lợi lúc đó mà thôi.
“Các vị nếu đều đến cả rồi vậy thì chúng ta đi vào trong thôi!”
Tông chủ Quy Nguyên tông, Quy Thiên Biến lúc này mở miệng nói.
“Tận dụng cơ hội, thời không đến lại đâu!”
“Tất cả mọi người đến đây đều vì huyền khí vậy thì tìm hiểu rõ ràng thôi!”
Quy Thiên Biến vừa nói xong, những người còn lại cũng gật đầu.
Hoắc Thiên Mệnh lúc này lại bước ra nói.
“Các vị đừng vội, đại lục Thiên Long của chúng ta có một vị khách đến!”
“Tông chủ Tần Ninh của Thanh Vân tông ở Cửu U đại lục đang ở đây, dù thế nào thì chúng ta cũng phải đến chào hỏi chứ!”
Hoắc Thiên Mệnh vừa nói xong, ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn về Tần Ninh.
Chương 718: Xem ra ngươi không tin
“Tần tông chủ đến đại lục Thiên Long của chúng ta chẳng lẽ không định chào hỏi mọi người một tiếng sao?”
Hoắc Thiên Mệnh cười nhạt một tiếng.
Bá khí toàn thân tập trung về phía Tần Ninh.
Lúc này, đám người xung quanh đều sững sờ.
Cửu U đại lục?
Thanh Vân tông?
Đó là tông môn nào vậy?
Cửu U đại lục giáp với đại lục Thiên Long, bọn họ cũng biết ở bên trong Cửu U đại lục có rất nhiều cổ quốc và thế gia truyền thừa.
Nổi tiếng nhất là Kiếm các, U Minh tông và tứ đại tông môn.
Tứ đại tông môn kia ở trên đại lục Thiên Long chỉ được coi là những tông môn hạng hai mà thôi.
Nhưng những cổ quốc, thế gia truyền thừa ở Cửu U đại lục thật sự là thâm căn cố đế, vô cùng hùng mạnh.
Về điểm này không hề thua kém các tông môn ở trên đại lục chút nào.
Nhưng mà Cửu U đại lục từ bao giờ có thêm một Thanh Vân tông rồi?
Chỉ là những tông môn thế lực hạng hai kia không biết, còn lục đại tông môn thì lại vô cùng rõ ràng.
Mấy năm gần đây, Cửu U đại lục đã thay đổi nghiêng trời lệch đất.
Tứ đại tông môn, Đại Nhật Thần Giáo, Thánh Vương Phủ bị tổn thương nguyên khí nặng nề, gần như đã hoàn toàn sụp đổ.
U Minh tông và Kiếm các cũng đã không còn tư thái lớn mạnh như xưa nữa rồi.
Một tông môn nổi lên trong thời gian gần đây chính là Thanh Vân tông.
Tông chủ Tần Ninh của Thanh Vân tông nghe nói mới chỉ hai mươi tuổi nhưng đã một kiếm chém chết cảnh giới Hoá Thần, khiêu khích cổ quốc.
Thanh Vân tông dưới tay hắn phát triển vô cùng mạnh mẽ.
Dù sao thì Cửu U đại lục và đại lục Thiên Long cũng giáp ranh.
Bất kể một sự thay đổi nào, gió thổi cỏ lay thì những thế lực đứng đầu ở đại lục Thiên Long cũng sẽ chú ý đến.
Lúc này, ánh mắt của đám người tiên tử Thanh Nguyệt, Quy Thiên Biến, Lý Hoành Trung cũng đổ dồn về phía Tần Ninh.
Thanh Vân tông trên thực tế cũng không lọt vào mắt xanh của bọn họ, nhưng bên trong Thanh Vân tông có một ông lão có thực lực vô cùng mạnh mẽ.
Bây giờ nhìn về phía Tần Ninh.
Cảnh giới Hoá Thần thất chuyển.
Dường như cũng chẳng có gì đặc biệt.
Thực lực này so với lục long tử uy danh hiển hách cũng chẳng đáng nhắc đến!
“Chào hỏi sao, có cần thiết không?”
Tần Ninh lúc này cười nhạt một tiếng nói: “Ta đến đại lục Thiên Long chính là vì cấm địa Thiên Vị”.
“Ông cũng không cần phải vạch trần thân phận của ta”.
“Ta có chuyện mà ta phải làm, các ngươi cũng phải làm chuyện của các ngươi”.
Hoắc Thiên Mệnh lúc này cười nói: “Vậy thì không biết chuyện mà Tần công tử phải làm có giống với chuyện bọn ta muốn làm không?”
Lời này của Hoắc Thiên Mệnh có ý tứ rất rõ ràng.
Bọn họ đến đây là vì huyền khí sắp xuất thế.
Ai biết được Tần Ninh có phải cũng vì cái này mới đến đây không?
“Huyền khí thì các ngươi tranh đoạt là được rồi, ta sẽ không xen vào đâu”.
“Nhưng nếu như các ngươi nhúng tay vào chuyện ta phải làm thì đừng trách ta vô tình!”
Lời này vừa nói ra, minh chủ Đồ Vạn Sơn của Thánh Thiên Minh cười nhạo nói: “Khẩu khí cũng lớn thật đấy, Tần Ninh, đại lục Thiên Long không phải chỗ mà ngươi có thể giương oai đâu”.
“Quay về Cửu U đại lục của ngươi mà ngông cuồng đi!”
Tần Ninh liếc Đồ Vạn Sơn một cái.
“Lời ta chỉ nói một lần, mọi người chẳng liên quan gì đến nhau hết, ai không phục thì sau khi tiến vào cứ thử xem”.
Tần Ninh cũng không phải thể hiện sự ngông cuồng của mình.
Chuyện này liên quan đến Tiểu Thạch Đầu, nếu như xuất hiện bất cứ vấn đề gì thì tất cả những người này sẽ đều phải trả một cái giá đắt.
Mấy lời này nói ngay từ đầu là tốt nhất.
“Tông chủ Tần Ninh, dù sao thì chỗ này vẫn là đại lục Thiên Long, ngươi tốt nhất hãy thu lại sự cuồng ngạo của mình đi!”
“Nếu không thì có thể sẽ phải ở lại đây không đi nổi đâu!”
Một tiếng quát khẽ vang lên.
Thiếu tông chủ Quy Mạc Hứa của Quy Nguyên tông, một trong lục long tử lúc này cười nhạo nói.
“Chỉ dựa vào ngươi? Ngươi không thấy Quế Nhất Luân lúc nhìn thấy ta như nhìn thấy ông nội, trốn chui trốn lủi đó sao?”
Tần Ninh ngắt lời: “Tiểu tử, đừng có chọc ta, nếu không ta sẽ phá Quy Nguyên Nhất Công cho ngươi xem!”
Lời này vừa nói ra, sắc mặt của Quy Mạc Hứa bỗng thay đổi.
Quy Nguyên Nhất Công?
Chính là bí pháp cốt lõi của linh quyết chủ chốt Quy Nguyên quyết Quy Nguyên tông.
Hắn ta gần đây cũng ngưng kết mới thành.
Chuyện này chỉ có phụ thân Quy Thiên Biến biết, Tần Ninh làm sao lại biết?
“Hừ, xem ra ta đã xem thường Tần tông chủ rồi!”
Sắc mặt của Quy Mạc Hứa không tốt.
“Vậy thì để ta đến lĩnh giáo thử một chút xem thực lực của Tần tông chủ rốt cuộc cao mức nào!”
Quy Mạc Hứa khẽ quát một tiếng rồi xông ra.
Trong tích tắc, xung quanh cơ thể của Quy Mạc Hứa xuất hiện huyễn ảnh.
Đợi đến khi Quy Mạc Hứa sắp đến gần Tần Ninh, một huyễn ảnh đã ngưng tụ thành sáu cái.
Huyễn ảnh lục đạo trong chốc lát bỗng hoá thành hình thật.
Bảy thân ảnh Quy Mạc Hứa bao vây Tần Ninh.
“Xem ra ngươi không tin...”
Tần Ninh sải bước đi ra, chân khẽ động.
“Phá!”
Bùm...
Một tiếng nổ tung vang lên, một trong bảy thân ảnh nháy mắt vỡ tan, biến mất vào hư vô.
Sáu thân ảnh của Quy Mạc Hứa lúc này kinh ngạc không thôi.
“Khốn kiếp!”
“Ngươi cho rằng phá được một cái của ta”.
“Thì có thể phá được Quy Nguyên quyết sao?”
“Nằm mơ giữa ban ngày!”
“Chịu chết đi!”
Cùng lúc đó, sáu thân ảnh còn lại của Quy Mạc Hứa lần lượt lên tiếng.
Căn bản không thể phân biệt được đâu mới là chân thân của Quy Mạc Hứa.
“Thấy ngứa mắt mà thôi!”
Tần Ninh cười nhạo một tiếng, sải bước đi ra.
Bùm!
Đập ra một quyền sức mạnh sấm sét.
Tiếng sấm cuồn cuộn chấn động sáu thân ảnh, run rẩy lẩy bẩy.
Điện nguyên trong nháy mắt chia thành vạn đường, mỗi đường trông giống như dây tóc yếu ớt.
Tách tách tách...
Ngay lập tức, sáu thân ảnh tê liệt, bùm bùm nổ tung, năm thân ảnh biến mất, chỉ còn lại duy nhất một cái.
“Như này chẳng phải là đã tìm được ngươi rồi sao?”
Tần Ninh duỗi tay, trực tiếp chụp về phía Quy Mạc Hứa.
Quy Mạc Hứa lúc này vội vàng lùi lại, sắc mặt kinh hãi.
Tần Ninh dường như vô cùng am hiểu về Quy Nguyên Nhất Công của Quy Nguyên quyết.
Kiểu thuật pháp thay đổi này nhìn thì tưởng chừng đơn giản thế nhưng một khi đã bị thân ảnh của hắn ta cuốn lấy sẽ rất khó thoát thân.
Mà Tần Ninh dường như còn chẳng thèm ngó ngàng đến.
“Mạc Hứa, quay lại!”
Quy Thiên Biến lúc này khẽ quát một tiếng.
“Cha!”
“Ta bảo con quay lại!”
Quy Thiên Biến nhìn về phía Quy Mạc Hứa.
Lần này lục đại tông môn cùng tề tựu.
Bây giờ Quy Mạc Hứa thể hiện thực lực quá nhiều, quá không lý trí.
“Tiểu tử, đi vào bên trong cấm địa Thiên Vị ngươi cũng phải cẩn thận một chút”.
Quy Mạc Hứa hừ một tiếng, không nói gì thêm.
Tần Ninh cũng lười so đo.
Nếu như có Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi ở đây, Tần Ninh đã để hai cô giáo huấn thằng ranh này từ lâu rồi.
Không có tỳ nữ thân cận ở bên cạnh đúng là khó chịu!
“Xem ra Tần tông chủ quả nhiên tuổi trẻ tài cao, lần này Quy Nguyên tông ta đến tìm huyền khí, đương nhiên sẽ không phát sinh tranh chấp với Tần tông chủ”.
“Như vậy là tốt nhất”.
Đám người còn lại cho rằng sẽ lại là một hồi giao thủ.
Thật không ngờ lại kết thúc qua loa như vậy, cũng có chút tiếc nuối.
Thế nhưng Tần Ninh đến từ Cửu U đại lục là cảnh giới Hoá Thần thất chuyển, điều này gần như là không thể.
Lúc xuống tay với Quy Mạc Hứa lại càng không đơn giản.
Lần này thú vị rồi đây.
Tần Ninh chỉ là một cảnh giới Hoá Thần thất chuyển sao dám đến đây một mình được?
Cô gái ở bên cạnh không rõ như nào!
Hơn nữa ai có thể dám chắc được rằng sẽ không có người âm thầm đi theo Tần Ninh chứ?
Người trong lục đại tông môn đều là những người có đầu óc.
Bây giờ không xảy ra tranh chấp với Tần Ninh mới là lựa chọn sáng suốt nhất.
Nếu như Tần Ninh thật sự muốn tranh đoạt với bọn họ thì đợi khi tiến vào bên trong cấm địa Thiên Vị đánh cũng chưa muộn.
Nếu như không phải vậy thì càng không cần phải đắc tội với một thiên tài.
Thiên chủ Hoắc Thiên Mệnh của Thiên Ngoại Thiên lúc này nhìn về phía Ba Thiên Huy ở bên cạnh.
“Ngươi nói là cô gái kia sao?”
“Ừm!”
Ba Thiên Huy gật đầu nói: “Nàng ta chắc chắn đã vượt qua cảnh giới Hoá Thần, ở cảnh giới Nhân Vị hậu kỳ, thậm chí... thực lực còn có thể cao hơn”.
Hoắc Thiên Mệnh lúc này cũng gật đầu một cái.
Lần này dường như không đơn giản như vậy.
Chương 719: Cấm địa Thiên Vị
Ông ta vốn định vạch trần thân phận của Tần Ninh để hắn xảy ra tranh chấp với ngũ đại tông môn còn lại.
Thế nhưng không ngờ rằng ngũ đại tông môn bây giờ lại trở nên thận trọng như vậy.
“Thiên chủ!”
Quế Nhất Luân hừ nhẹ một tiếng: “Tên này sỉ nhục ta, sỉ nhục Thiên Ngoại Thiên của chúng ta, nếu cứ như vậy mà buông tha cho hắn thì mặt mũi của Thiên Ngoại Thiên biết để vào đâu?”
“Ta hiểu”.
Hoắc Thiên Mệnh từ tốn nói: “Buông tha cho hắn là chuyện không thể nào”.
“Hoắc Viễn, Đỗ Phương Đỉnh, hai người các ngươi sau khi đi vào bên trong cấm địa Thiên Vị hãy tìm có hội tiếp cận hắn, xem thử thực lực của cô gái bên cạnh hắn rốt cuộc là như nào!”
“Vâng!”
Bên cạnh Hoắc Thiên Mệnh có hai bóng người xuất hiện như quỷ mị.
Chính là hai trợ thủ đắc lực thân cận của Hoắc Thiên Mệnh.
Hoắc Viễn, Đỗ Phương Đỉnh.
Nhìn thấy hai người xuất hiện nhận mệnh lệnh, trong lòng của Quế Nhất Luân lập tức trở nên vui vẻ.
Hắn ta không phải là đối thủ của Tần Ninh.
Nhưng không có nghĩa là không có ai là đối thủ của hắn.
Cốc Tân Nguyệt có thực lực mạnh mẽ, có hai đại hộ pháp thì một người quấn lấy nàng ta, ngươi còn lại nhất định có thể giết được Tần Ninh.
“Tần Ninh...”
“Đây là do ngươi tự tìm”.
Quế Nhất Luân giận không kiềm chế được.
Hắn ta là cảnh giới Hoá Thần bát chuyển, có thể được xem là thiên tài ở đại lục Thiên Long.
Lại bị Tần Ninh sỉ nhục như vậy khiến sự tự tin của hắn ta từ trước đến giờ bị đả kích thật lớn.
Mà bây giờ chính là lúc trả thù.
Sau khi xáo trộn như thế thì sự việc có vẻ xảy ra ngoài dự liệu.
Người của Cửu U đại lục đến.
Chẳng lẽ chỉ có một mình Tần Ninh thôi sao?
Hay là nói đây là âm mưu của Cửu U đại lục?
Lúc này trong lòng mọi người đều cảm thấy bất ổn.
Lưu Vân Triết bây giờ cũng cảm nhận được xung quanh trở nên cảnh giác phòng bị hơn.
“Tần công tử, hình như... không ổn lắm…”
“Không sao!”
Tần Ninh xua tay nói: “Nếu như bọn chúng dám làm loạn thì cứ giết là xong”.
Thời gian từ từ trôi đi.
Trong lúc đó, lối vào tưởng chừng im ắng không có động tĩnh thì bây giờ đột nhiên loé lên tia sáng.
Giống như mặt nước gợn sóng dần dần lan rộng ra, mở rộng đến hơn trăm mét.
“Cấm địa mở ra rồi, đi thôi!”
Lục đại tông môn lúc này dẫn đầu đi vào.
Những thế lực tông môn khác lần lượt đi vào bên trong rồi vội vàng tách ra.
Không một ai biết rốt cuộc chỗ nào bên trong cấm địa có bảo vật.
Cho nên tách ra là tốt nhất.
Nếu tìm được bảo vật không may lại bị thế lực lớn khác dòm ngó, cướp bảo vật vẫn còn là khách khí, giết người đoạt báu vật, chuyện này quá bình thường ở đây.
Những môn phái nhỏ không phải là đối thủ của lục đại môn phái.
Nếu chẳng may bị giết thì không biết sẽ chết như thế nào đâu.
Tần Ninh dẫn theo đám người Lưu Vân Triết đi sâu vào bên trong.
Lúc này đột nhiên có một tiếng nổ vang lên.
Vừa đi vào bên trong cấm địa Thiên Vị dường như đã có người bắt đầu giao thủ.
“Đi thôi!”
Tần Ninh không nói lời vô nghĩa, trực tiếp đi thẳng vào trong.
Khung cảnh ở bên trong cấm địa Thiên Vị so với thế giới bên ngoài, nếu như nhìn kĩ thì cũng chẳng có gì khác biệt.
Điểm khác biệt lớn nhất chính là bên trong cấm địa Thiên Vị trông rất âm u.
Mây đen dày đặc, sấm chớp lấp loé.
Dường như một cơn mưa tầm tã có thể đổ xuống bất cứ lúc nào.
“Tần công tử, chúng ta đi đâu vậy?”
Lưu Vân Triết dò hỏi.
“Ta dẫn các ngươi đi tìm Lưu Ly Kim Thân quyết mà tổ tiên các ngươi đã đánh mất trước!”
Tần Ninh mở miệng nói: “Ta bảo ngươi chuẩn bị đồ vật của tổ tiên, ngươi đã chuẩn bị xong chưa?”
“Tìm được cái này!”
Lưu Vân Triết xoè lòng bàn tay ra, bên trong có một hạt ngọc.
“Lão tổ lúc còn sống thường xuyên cầm hạt ngọc này để bình tâm tĩnh khí”.
“Vậy là đủ rồi!”
Tần Ninh vuốt ve hạt ngọc, phi thân bay lên.
“Tần công tử”.
Nhìn thấy Tần Ninh phi thân bay lên, Lưu Vân Triết vội vàng nói: “Hôm nay vị kia ở bên trong cấm địa, không thể bay lên quá cao, bên trên có cấm chế!”
“Ta biết rồi!”
Cơ thể Tần Ninh bay lên không trung cao chừng hơn trăm mét rồi từ từ dừng lại.
Lúc này hắn ném ra hạt ngọc trong tay.
Trong nháy mắt, hạt ngọc bị sấm sét đánh nát, biến mất không thấy gì nữa.
Ánh mắt của Tần Ninh bây giờ phóng đến, nhìn thấy một tia sét đen như mực đang lao vùn vụt đi.
“Đuổi theo!”
Bóng dáng Tần Ninh loé lên, đuổi theo phía trước.
Lưu Vân Triết dẫn theo đám người của Lưu Diễm các đuổi theo sau.
Lúc này, Cốc Tân Nguyệt đến gần Tần Ninh, ung dung thong thả.
“Những người phía sau...”
“Mặc kệ bọn chúng, bọn chúng không ra tay thì không cần phải để ý đến, nếu như chúng dám động thủ thì cứ giết là xong”.
Tần Ninh lạnh nhạt nói.
Cốc Tân Nguyệt cũng không quan tâm nhiều, quan sát xung quanh.
“Đây chính là cấm địa Thiên Vị sao... Xem ra cũng không hiểm ác mấy!”
Cốc Tân Nguyệt tuỳ ý nói.
“Đó là bởi vì đây mới chỉ là phạm vi bên ngoài mà thôi”.
Tần Ninh cười nói: “Đừng có xem thường chỗ này, nếu không cẩn thận thì cô cũng sẽ chết ở đây đấy”.
“Hả? Cấm địa Thiên Vị còn chia ra phạm vi bên ngoài nữa sao?”
Tần Ninh tiếp tục nói: “Cấm địa Thiên Vị được chia thành bốn khu vực!”
“Núi Nhân Vị!”
“Biển Địa Vị!”
“Mộ Thiên Vị!”
“Chỗ sâu nhất... chính là lăng Thiên Long”.
Vừa nghe thấy cái tên lăng mộ Thiên Long, sắc mặt của Cốc Tân Nguyệt liền thay đổi.
“Mộ Thiên Long...”
Cốc Tân Nguyệt dường như nghĩ đến cái gì đó, đột nhiên hét lên: “Ngươi muốn đến mộ Thiên Long? Ngươi muốn chết sao?”
Lời này vừa nói ra, đám người Lưu Vân Triết bên cạnh cũng lộ ra vẻ hoảng sợ.
Mộ Thiên Long.
Ở bên trong cấm địa Thiên Vị, mộ Thiên Long vẫn là một truyền thuyết.
Chẳng lẽ nó thật sự tồn tại sao?
Nhưng truyền thuyết này đã giết chết biết bao thế hệ người rồi!
Nơi đó có đi mà không có về.
Trong mấy vạn năm nay đều như vậy.
“Tần công tử, không ai biết mộ Thiên Long rốt cuộc ở chỗ nào, đi đến đó rất nguy hiểm!”
Lưu Vân Triết sắc mặt khó coi nói: “Theo ta được biết thì trong mấy vạn năm nay không có một ai sống sót ra ngoài được...”
Cốc Tân Nguyệt cũng nói: “Ta không cho phép ngươi đi!”
Mộ Thiên Long quá nguy hiểm!
“Hả?”
Tần Ninh chẳng thèm để ý nói: “Ngươi phải biết Cửu U Đại Đế năm đó đi vào rồi vẫn ra ngoài được!”
“Đó là trước kia!”
Cốc Tân Nguyệt khẽ nói: “Ta vẫn chưa xác định được thân phận của ngươi, ngươi không được đi”.
“Cho dù ngươi là hắn thì thực lực năm đó của ngươi là gì còn bây giờ thực lực của ngươi như nào hả?”
Đám người Lưu Vân Triết nghe không hiểu, bây giờ cũng một mặt ngơ ngác nhìn về phía Tần Ninh.
Vì sao Tần Ninh nhất định phải vào lăng mộ Thiên Long? Nơi đó chính là chỗ chết.
Nó có tồn tại hay không vẫn còn chưa xác định được!
“Ý ta đã quyết!”
Tần Ninh nhìn Cốc Tân Nguyệt cười nói: “Tiểu Nguyệt Nguyệt, bây giờ cô chính là tỳ nữ của ta rồi đấy!”
“Đây chính là điều kiện duy nhất ta đồng ý ở lại bên cạnh ngươi”.
“Như nào đây? Làm tỳ nữ lại muốn làm rối loạn quyết định của công tử à?”
“Ngươi...”
Cốc Tân Nguyệt hừ một tiếng, không nói gì nữa.
Tần Ninh bất đắc dĩ lắc đầu, nói: “Đợi ta trở lại ta sẽ nói cho cô biết những gì cô muốn biết, được không?”
“Thật sao?”
Vẻ mặt của Cốc Tân Nguyệt ngay lập tức trở nên mừng rỡ.
“Đương nhiên!”
“Được!”
Cốc Tân Nguyệt lập tức nói: “Vậy ta đi cùng với ngươi!”
“Đi cùng với ta? Cô đi cùng ta chỉ vướng chân vướng tay ta thôi!”
Tần Ninh lắc đầu.
“Vậy...”
“Cô rốt cuộc có muốn biết câu trả lời không?”
Tần Ninh nói tiếp: “Nếu như không muốn thì bỏ đi”.
Cốc Tân Nguyệt lưỡng lự một chút, rồi nói tiếp: “Được, không thành vấn đề”.
“Nếu như ngươi dám không đi ra thì ta nhất định sẽ vào trong tìm ngươi”.
Tần Ninh không nói gì thêm.
Nếu như hắn đi vào bên trong mộ Thiên Long cứu được Thiên Thanh Thạch ra, thì khi nhìn thấy Thiên Thạch Thạch, Cốc Tân Nguyệt sẽ hiểu rõ mọi chuyện thôi, đến lúc đó cho dù hắn có nói mình không phải là Cửu U Đại Đế thì có đánh chết Cốc Tân Nguyệt nàng ấy cũng sẽ không tin.
Cái này chỉ là chuyện sớm muộn, nhưng dùng chuyện này để không cho Cốc Tân Nguyệt đi theo mình vào bên trong mộ Thiên Long cũng không sai.
Mộ Thiên Long quá nguy hiểm.
Ngay cả chính Tần Ninh cũng không dám chắc một trăm phần trăm bản thân có thể thoát ra ngoài.
Chương 720: Gặp lại Quy Mạc Hứa
Trong lòng Cốc Tân Nguyệt lúc này thì vui mừng khôn xiết.
Tần Ninh rốt cuộc có xuất thân như nào, có quan hệ gì với Cửu U Đại Đế, hay chính hắn là Cửu U Đại Đế?
Bây giờ trong lòng của nàng đã có suy đoán nhưng lại không dám chắc.
Lần này nhất định phải điều tra ra được manh mối.
“Đến rồi!”
Tần Ninh lúc này đột nhiên dừng bước không đi tiếp nữa.
Trước mặt xuất hiện một sơn cốc.
Tia sáng lao vào sơn cốc rồi biến mất không thấy đâu nữa.
“Lão tổ chết ở đây sao?”
Lưu Vân Triết không dám tin nhìn sơn cốc trước mặt.
Tần Ninh chỉ cần một món đồ của lão tổ thường xuyên sử dụng mà đã có thể xác định được vị trí lão tổ ở đây.
Loại phương pháp này ông ta chưa bao giờ nghe thấy.
“Ừm!”
Tần Ninh nhìn về phía sơn cốc trước mặt, từ tốn nói: “Ngươi đi cùng ta vào bên trong đi!”
“Ta cũng muốn đi!”
Cốc Tân Nguyệt mở miệng nói.
“Cô thì thôi đi, cô không cần vào”.
Tần Ninh liếc nhìn phía sau, nói: “Làm phiền cô giải quyết mấy con châu chấu đằng sau”.
“Hứ!”
Cốc Tân Nguyệt hừm một tiếng, không nói gì thêm.
Tần Ninh lúc này phi thân lao vào, Lưu Vân Triết cũng vội vàng đuổi theo.
Hai thân ảnh đi vào bên trong sơn cốc.
Sơn cốc hình vuông, có tổng cộng bốn lối ra vào.
Tần Ninh và Lưu Vân Triết đi vào từ phía bắc.
Ù ù...
Bên trong sơn cốc bỗng vang lên tiếng gió thổi khiến người ta lạnh sống lưng.
Lưu Vân Triết cẩn thận quan sát xung quanh.
Tần Ninh đi vào bên trong sơn cốc xem xét xung quang, nét mặt hơi động.
Mặc dù hắn đã từng đi vào cấm địa Thiên Vị nhưng đó đã là chuyện của mấy vạn năm trước rồi.
Còn cấm địa Thiên Vị mấy vạn năm sau phải chăng đã có sự thay đổi lớn, hắn không hề hay biết.
Sơn cốc có diện tích khá lớn, hai người đứng vững ở vị trí cửa vào, đánh mắt nhìn vào sâu bên trong chỉ thấy một màu đen kịt.
“Đi thôi!”
Tần Ninh sải bước đi lên, tay cầm linh kiếm Long Cốt Nguyệt!
Nhìn thấy Tần Ninh thận trọng như vậy, Lưu Vân Triết cũng vội vàng rút linh khí ra đi theo Tần Ninh.
Đi từng bước vào bên trong sơn cốc, khí tức âm u ngày một rõ rệt.
Rống...
Đột nhiên có một tiếng gầm vang lên.
Ở giữa rừng cây phía trước hai người hiện ra vô vàn đôi mắt xanh biếc, sáng quắc.
“Đây là... linh thú cấp chín... báo Thiết Giáp!”
Báo Thiết Giáp, linh thú cấp chín hàng đầu.
“Không đúng...”
Lưu Vân Triết tiếp tục nói: “Báo Thiết Giáp toàn thân toả ra ánh sáng màu vàng, hai mắt phát ra ánh sáng màu bạc, còn thứ này...”
“Biến dị!”, Tần Ninh mở miệng nói: “Cấm địa Thiên Vị chịu ảnh hưởng bởi chuyển động từ trường, linh thú ở chỗ này phần lớn đều là biến dị, trở nên... mạnh hơn!”
“Phải làm sao bây giờ?”
“Giết!”
“Hả? Hả?”, Lưu Vân Triết sững sờ.
Giết sao?
Nói đùa cái gì vậy chứ?
Số lượng báo Thiết Giáp ở bên trong sơn cốc này ít nhất cũng phải mấy chục con, nói hai người bọn họ giết sao?
Vừa dứt lời Tần Ninh liền xông ra.
Linh kiếm Long Cốt Nguyệt lúc này phát ra tia sáng lấp loé.
Bùm...
Lúc này bỗng phát ra một tiếng nổ.
Bùm...
Trên mặt đất truyền đến một tiếng nổ bùm.
Linh kiếm Long Cốt Nguyệt lúc này toả ra như bạch cốt mờ mịt.
Nhưng đối mặt với kiếm của Tần Ninh, từng con báo Thiết Giáp đột biến lúc này liên tục rút lui.
Tần Ninh bây giờ đuổi giết xông ra, kiếm chém bốn phía.
Nhìn thấy những con báo Thiết Giáp biến dị nhao nhao lùi lại, trong lòng Lưu Vân Triết càng thêm khó hiểu.
Hình như những con báo Thiết Giáp biến dị kia dường như... rất kiêng dè linh kiếm Long Cốt Nguyệt trong tay Tần Ninh.
Lưu Vân Triết cũng không do dự nữa, theo Tần Ninh xông thẳng ra.
Hai người liên tục tiến lên, từng con báo Thiết Giáp không ngừng lui lại hoặc là bị Tần Ninh giết chết, đối mặt với linh kiếm Long Cốt Nguyệt dường như bọn chúng rất e ngại.
Đi vào giữa rừng cây, xung quanh càng âm u.
Tần Ninh mở miệng nói: “Quan sát cẩn thận vào, nhìn thấy chỗ nào phát ra ánh sáng màu vàng thì chính là nơi lão tổ của ông qua đời”.
“Được”.
Lưu Vân Triết nhìn những con báo Thiết Giáp xung quanh, trong lòng khẽ run rẩy.
Nếu để ông ta một mình ở chỗ này chắc chắn ông ta sẽ co giò bỏ chạy.
“Ở bên kia!”
Đột nhiên, nét mặt của Lưu Vân Triết mừng rỡ.
Bùm...
Kiếm mang của Tần Ninh chọc trời, lúc này truyền đến tiếng nổ vang, mang theo Lưu Vân Triết lao đến nơi phát ra ánh sáng.
Tốc độ của hai người cực nhanh, nháy mắt đã lao đến chỗ phát ra ánh sáng.
Nơi đó có một bộ hài cốt đang im lặng ngồi, quanh thân toả ra ánh sáng màu vàng nhàn nhạt, mang theo một chút uy áp.
“Ngươi là hậu nhân của hắn, hắn sẽ không bài xích ngươi, lấy nhẫn không gian ra, Lưu Ly Kim Thân quyết hẳn là ở trong đó”.
“Được!”
Lưu Vân Triết lập tức ra tay.
“Lưu Ly Kim Thân quyết, thì ra là thế...”
Lúc nãy bỗng có một tiếng cười vang lên.
Soạt soạt soạt...
Ngay lập tức, xung quanh bỗng xuất hiện thêm mấy thân ảnh bao vây Tần Ninh và Lưu Vân Triết.
“Quy Mạc Hứa!”
Nhìn thấy người đến, Lưu Vân Triết biến sắc, vội vàng tháo nhẫn không gian xuống, xem xét một phen rồi cất kĩ càng.
Quy Mạc Hứa cười nói: “Từng nghe nói Lưu Ly Kim Thân quyết là đệ nhất quyết luyện thân đã thất lạc từ lâu của Lưu Diễm các, không ngờ lại ở đây”.
“Ngươi muốn làm gì?”
“Ta muốn làm gì?”
Quy Mạc Hứa cười nhạo nói: “Lưu Vân Triết, đưa nhẫn cho ta rồi cút khỏi chỗ này đi”.
“Ngươi nằm mơ đi!”
Lưu Vân Triết hừ một tiếng.
Cho dù đối phương có là Quy Mạc Hứa, một trong lục long tử đi chăng nữa thì ông ta cũng sẽ không nhượng bộ.
Đây là di vật của lão tổ, là thứ mà bao nhiêu năm qua Lưu Diễm các đều muốn tìm về.
Nhưng vẫn không tìm được, biết bao nhiêu đời các chủ phải buồn rầu.
Mà bây giờ vất vả lắm mới tìm được, sao có thể chắp tay dâng cho người khác được?
“Xem ra không sợ chết!”
Quy Mạc Hứa cười nhạo một tiếng nói: “Thật sự cho rằng tên tiểu tử này đối thủ của ta sao? Hay là ông cho rằng ông là đối thủ của ta?”
Quy Mạc Hứa vừa nói xong, khí tức toàn thân nở rộ.
Cảnh giới Hoá Thần bát chuyển!
Cùng cấp với Quế Nhất Luân!
“Tiểu tử, xem ra ngươi thật sự muốn chết!”
Tần Ninh nhìn về phía Quy Mạc Hứa, cười nhạt nói: “Không thèm so đo với ngươi, ngươi lại cho rằng bản thân mình là vô địch sao?”
“Hừm, ngươi cho rằng lần so tài trước, thật sự là ngươi chiếm thế thượng phong sao?”
“Không phải ta cho rằng, mà sự thật là như thế!”
“Vậy thì cứ thử xem”.
Quy Mạc Hứa hừ lạnh một tiếng, vọt thẳng ra.
Trong chốc lát chín thân ảnh cùng xuất hiện.
Quy Nguyên Nhất Công hoàn chỉnh.
Chín thân ảnh được ngưng tụ, cơ thể có thể di chuyển qua lại giữa chín hư ảnh.
Ầm một tiếng, Tần Ninh sải bước đi ra.
“Ta nói phá Quy Nguyên Nhất Công của ngươi, ngươi thật sự cho rằng ta nói đùa với ngươi à?”
Tần Ninh quát khẽ một tiếng, đấm ra một quyền.
Trong chốc lát, Vạn Nguyên Điện Hồ và Ngọc Lôi thể dung hợp, một quyền mang theo sức mạnh sấm sét cao nhất.
“Phá!”
Quát khẽ một tiếng, một tiếng nổ ầm trời vang dội.
Đùng...
Lúc này, một tiếng nổ nặng nề vang lên.
Quy Mạc Hứa thậm chí còn chưa đến gần được Tần Ninh, lực đạo của một quyền, khuấy động không khí xung quanh xoay loạn, chín thân ảnh nháy mắt nổ tung.
Không chỉ có vậy, sấm sét xông vào bên trong cơ thể bản thân, cuồng bạo mãnh liệt.
Bùm bùm bùm...
Thân thể của hắn ta lúc này xuất hiện hàng loạt vết thương nhỏ, phủ khắp toàn thân.
Quy Mạc Hứa phun ra một ngụm máu tươi, cả người đổ rầm xuống đất.
“Sao có thể như vậy được?”
Lúc này, Quy Mạc Hứa ngây ngẩn cả người.
Tần Ninh dùng một quyền phá công pháp của hắn ta.
Lúc nãy đánh nhau cùng thằng nhãi này, thực lực của hắn đâu có mạnh như vậy.
Bây giờ sao lại có thể bộc phát ra được sức mạnh kinh khủng như thế?
Bình luận facebook