-
Chương 631-635
Chương 631: Cửu Hoang Ngâm, Song Kiếm Trảm
Thế nhưng bây giờ cho dù hắn ta muốn nhắc nhở cũng không kịp nữa rồi, chỉ có thể gào thét trong lòng.
“Trảm!”
Tần Ninh trực tiếp vung tay chém một kiếm ra.
Thân thể của người khổng lồ lúc này cũng chém một kiếm ra, toàn bộ Tuyệt Ninh tông những nơi mà trường kiếm quét qua đều phải run rẩy.
Ầm…
Một kiếm chém xuống, kiếm quang dao động, sóng nhiệt cuồn cuộn tản ra.
Từng đợt sóng ánh sáng truyền tới vào lúc này, hai người Thiên Tuyệt và Địa Tuyệt bây giờ căn bản cũng không có ý định né tránh.
Kế hoạch lớn vài vạn năm của Tuyệt Ninh tông ngày hôm nay đã bị vạch trần, rất có khả năng Tuyệt Ninh tông hôm nay sẽ bị tất cả mọi người khiêu chiến.
Hơn nữa, đệ tử của Tuyệt Ninh tông cũng không hề hay biết, mười hai Tông Hộ, nhị sứ Thiên Địa và tông chủ đại nhân mà bọn họ vẫn luôn ngưỡng mộ hoá ra lại là Ma tộc.
Đả kích này đối với bọn họ, không thể nói là không lớn được.
Dưới tình hình này, bọn chúng có thể nói là kế hoạch đã hoàn toàn thất bại.
Ngấm ngầm chịu đựng mấy vạn năm, chỉ vì đợi đến ngày trợ giúp đại nhân, nhưng nào có thể ngờ được rằng lại bị Tần Ninh phá hỏng.
Chuyện này cho dù như thế nào đi chăng nữa cũng không thể tiếp tục ngấm ngầm chịu đựng được.
Rầm...
Sát khí mạnh mẽ lúc này tàn sát bữa bãi tràn ra.
Từng gợn sóng nhấp nhô đánh tới, hai người đột nhiên biến sắc.
Đòn công kích lần này của Tần Ninh quả thật quá kinh khủng.
Cái này sao có thể như thế được?
Sắc mặt của hai người lúc này đều trở nên kinh hãi.
Tần Ninh làm sao có thể bộc phát ra được khí thế hung hãn như này được?
Bùm!
Một tiếng nổ tung vang lên, hai cơ thể lập tức chật vật ngã nhào.
“Mùi vị như thế nào?”, Tần Ninh lúc này nhếch miệng nói: “Mặc dù không biết lý do Ma tộc các ngươi đột nhập vào Cửu U đại lục để làm gì, thế nhưng chỉ tính riêng chuyện các ngươi giết chóc huỷ diệt nhân loại thì ta tuyệt đối không thể bỏ qua cho các ngươi được!”
Tần Ninh tự nhận bản thân mình cũng không phải thánh nhân hiền từ gì, thế nhưng là cường giả thì cũng phải gánh vác trách nhiệm của một cường giả.
Ma tộc có thể nói là kẻ thù của tất cả nhân loại, loại này cho dù có giết một trăm tên thì cũng không quá đáng.
Tiếng nổ liên tiếp vang lên, đòn tấn công của Tần Ninh lúc này càng ngày càng lạnh lẽo thấu xương.
Theo thời gian Tần Ninh điều khiển Cửu Hoang chiến xa, máu thịt bên trong cơ thể của hắn càng lúc chảy càng nhanh, toàn thân từ trên xuống dưới dường như cũng có cảm giác sóng lửa nóng bỏng.
Tần Ninh cảm nhận được nhưng hắn cũng không để ý.
Cửu Hoang chiến xa chính là linh khí cửu phẩm vô địch, tồn tại trình độ cao nhất, uy lực có thể hùng mạnh, ràng buộc lớn với người thi triển.
Mặc dù nói Tần Ninh hoàn toàn hiểu tất cả vận hành của Cửu Hoang chiến xa, nhưng dù sao hắn cũng chỉ là cảnh giới Thông Thiên nhất bộ mà thôi.
Dùng thực lực của hắn bây giờ điều khiển linh khí bát phẩm thì dư sức nhưng nếu điều khiển linh khí cửu phẩm thì có hơi gượng ép.
Mà từ lúc ngũ đại gia tộc bắt đầu cho đến bây giờ cũng mới chỉ có nửa ngày ngắn ngủi, bản thân Tần Ninh cũng chưa lại sức.
Thế nhưng hắn phải giết chết hai người trước mặt này.
Tuyệt Ninh tông chắc chắn có liên quan đến việc cương quốc Bắc Minh xuống dốc, thậm chí chuyện Minh Uyên bỏ mạng và Thiên Thanh Thạch bị cầm tù cũng không thể tránh khỏi liên quan.
Chỉ xét riêng chuyện này hắn nhất định phải điều tra rõ ràng.
Cho nên hôm nay, hắn tiêu diệt xong ngũ đại gia tộc liền lập tức chạy đến Tuyệt Ninh tông.
Hắn không cho phép bản thân mình lơ là buông lỏng để người của Tuyệt Ninh tông nhận được tin tức mà trốn thoát.
“Giết!”
Cùng với lúc đó, trong tích tắc, một cánh tay khác của Tần Ninh lại vung lên.
Bàn tay vung ra, lúc này một thanh kiếm xuất hiện.
Hai thanh trường kiếm đều đã lấy ra, trong hơi thở của Tần Ninh chảy ra máu tươi.
Nhìn thấy cảnh này, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đều lo lắng không thôi.
“Công tử...”
“Ca không sao chứ?”, Kiếm Tiểu Minh cũng hơi kinh ngạc.
Mặc dù thoạt nhìn Tần Ninh lúc này bộc phát ra sức mạnh phá huỷ to lớn, nhưng hình như lực mà cơ thể cũng phải tiếp nhận càng nghiêm trọng hơn.
Lão rùa lúc này cũng mở miệng nói: “Cửu Hoang chiến xa là do tổ tiên của cổ quốc Đại Hạ chế tạo, nghe nói ẩn chứa Cửu Thiên Vẫn Thạch vô cùng đặc biệt, cho dù là cảnh giới Hoá Thần điều khiển cũng phải tiếp nhận một lực cực lớn”.
Lão rùa đương nhiên chính là U Phần Thiên, thân là lão tổ đời thứ ba U Minh tông, ông ta cũng biết chuyện năm đó.
Bây giờ Tần Ninh nổi giận, e rằng phần lớn là do đồ tôn của mình bị giết bị cầm tù.
Nhưng dưới tình huống hiện tại thì có vẻ không được lạc quan cho lắm.
Cầm hai kiếm trong tay, cả người Tần Ninh toát ra khí thế uy nghiêm gấp mấy lần, khí tức bộc phát ra khiến người ta phải nghi liệu đây có phải là do võ giả phóng ra không.
“Cửu Hoang Ngâm, Song Kiếm Trảm!”
Tần Ninh quát khẽ một tiếng, trực tiếp chém kiếm ra.
Bùm...
Một tiếng nổ đùng đoàng thật to khiến không gian xung quanh phải rung chuyển, hai thanh kiếm lúc này chỉ thẳng về phía hai người Thiên Tuyệt và Địa Tuyệt, trong nháy mắt lao đến.
“Mau tránh ra!”
Thiên Tuyệt lúc này trầm giọng hét một tiếng.
Thế nhưng căn bản không thể trốn thoát khỏi thanh kiếm ấy.
Hai người muốn trốn nhưng điều ấy chẳng khác gì những giấc mơ viển vông.
Bùm... bùm...
Cùng lúc đó hai tiếng nổ lớn đùng đoàng trong nháy mắt vang lên, hai cơ thể khôi ngô lúc này nổ tung, màu máu đỏ tươi trông thật nổi bật và bắt mắt.
Một kiếm chém ra, khí tức cuồng bạo lập tức dao động.
Hai thân ảnh đã hoàn toàn tan thành mây khói.
Ầm...
Mà giờ phút này, thân ảnh khổng lồ bao quanh cơ thể của Tần Ninh ở trên không trung cũng biến mất.
Lúc này, cơ thể của hắn bắt đầu rơi xuống.
Tốc độ rơi xuống càng ngày càng chậm, bên cạnh đột nhiên xuất hiện hai thân ảnh đỡ lấy cơ thể của hắn.
Chính là Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi.
Hai cô gái nhìn Tần Ninh, trong mắt cả hai đều tràn ngập lo lắng.
“Công tử...”
“Không sao!”
Lúc này, sắc mặt của Tần Ninh tái nhợt, hơi thở kèm máu chảy ra tí tách, nhưng vẫn cười nói: “Cảnh giới bị hạn chế, Cửu Hoang chiến xa chỉ có thể phát huy được thực lực đến mức đó mà thôi”.
Hai cô gái đỡ Tần Ninh lên thân của lão rùa, mấy người Kiếm Tiểu Minh, Lý Nhất Phàm, Thẩm Văn Hiên và Thiên Linh Lung cũng chạy đến.
“Gọi cái tên Ngô Điền đấy qua đây!”, Tần Ninh lúc này khoanh chân ngồi xuống nói.
Lão rùa bấy giờ vung tay lên, một phát bắt lấy Ngô Điền đến trước mặt của mình, mở miệng nói: “Thành thật một chút”.
Ngô Điền lúc này nào dám không nghe theo, cả người run lẩy bẩy.
Ông ta tuy là cảnh giới Hoá Thần tứ chuyển, vô cùng mạnh mẽ thế nhưng đứng trước mặt của ông ta bây giờ là lão rùa cảnh giới Hoá Thần thất chuyển.
Cảnh giới thất chuyển đủ để sánh ngang với những nhân vật mạnh mẽ ở các thế gia cổ và cổ quốc.
Ngô Điền lập tức đứng ở trong lòng bàn tay khổng lồ của lão rùa, nhìn Tần Ninh ngồi trên lưng rùa, phù phù một tiếng cúi rạp lễ bái trên mặt đất, vội vàng hô lớn: “Tần tông chủ tha mạng, chúng tôi cũng thật sự không biết đám người tông chủ hoá ra lại là Ma tộc”.
“Nếu như chúng tôi biết chuyện này, sao dám nghịch thiên phạm tội tày trời trở thành thuộc hạ của Ma tộc được chứ”.
Nghe thấy lời này, Tần Ninh thản nhiên nói: “Ngươi không biết, không có nghĩa là trong Tuyệt Ninh tông không có ai biết!”
“Bắt đầu từ hôm nay, Tuyệt Ninh tông sẽ sát nhập vào Thanh Vân tông, ta sẽ chuyển Thanh Vân tông đến đây, tất cả đệ tử và trưởng lão của Tuyệt Ninh tông sẽ phải tiếp nhận điều tra, chuyện này không thể qua loa được!”
Tần Ninh nói tiếp: “Về chuyện này, Ngô Điền, cảnh giới Hoá Thần các ngươi nếu như làm tốt thì ta sẽ bỏ qua chuyện cũ, nếu không, giết không tha”.
Nghe thấy lời này của Tần Ninh, Ngô Điền ngay lập tức ba vái chín lạy, thở hổn hển, phía sau lưng áo đã ướt đẫm một mảng.
Cấu kết với Ma tộc, cho dù là mấy vạn năm trước hay là bây giờ thì bị phát hiện sẽ bị tất cả mọi người ở trên đại lục truy sát, không chỉ riêng bản thân mà ngay cả người nhà bạn bè cũng không thể thoát khỏi.
Ma tộc chính là thứ mà tất cả mọi người đều sợ hãi căm ghét.
Chương 632: Tin tức về Thiên Thanh Thạch
Nhìn thấy bộ dạng căng thẳng của Ngô Điền, Tần Ninh cười nói: “Ngươi cũng không cần phải sợ ta, ta đâu có ăn thịt ngươi đâu”.
Tuy là nói như vậy nhưng thâm tâm Ngô Điền vẫn kinh hãi.
Cảnh giới Thông Thiên lại có thể điều khiển Cửu Hoang chiến xa thuần thục như thế, giết chết hai vô địch cảnh giới Hoá Thần cửu chuyển.
Thêm nữa, lão Vệ ở bên cạnh Tần Ninh càng khiến người ta cảm thấy khủng khiếp, có thể đối kháng với tông chủ Tuyệt Ninh tông... Phù, cái tên đại ma đầu đó quả thật đúng là chủ tớ khiếp khủng cả đôi.
Người thanh niên như này chắc chắn tương lai sau này sẽ trở thành một nhân vật chói lọi rực rỡ ở trên Cửu U đại lục, ông ta sao có thể không sợ được cơ chứ!
Nhưng nhìn ý tứ của Tần Ninh có vẻ cũng không có ý định truy cứu trách nhiệm của bọn họ, như này hẳn đã là kết quả tốt nhất rồi?
Ngô Điền lúc này lui ra ngoài, vội vàng gấp gáp thảo luận với hơn mười trưởng lão cảnh giới Hoá Thần nhất chuyển đến tứ chuyển còn lại.
Tần Ninh giờ phút này bỗng ngẩng đầu nhìn lên không trung, lẩm bẩm nói: “Phải kết thúc rồi mới đúng...”
Bùm...
Dường như để chứng minh cho lời nói của Tần Ninh, một tiếng nổ vang trời phát ra trong không trung.
Mặt đất rung chuyển, mây đen dày đặc ùn ùn kéo đến, toàn bộ không khí không chỉ tràn ngập ma khí nóng bỏng mà còn là mùi máu tanh nồng.
Thấy cảnh này, tất cả đệ tử ai nấy đều mặt mũi trắng bệch.
Mà ở trước sơn môn lúc này có một bóng người toàn thân đầm đìa máu tươi, một tay một chân đã bị chặt đứt, cơ thể co giật dữ dội.
Lão Vệ bây giờ bay đến, đáp xuống nhẹ nhàng bên cạnh Tần Ninh, nhìn thấy sắc mặt tái nhợt của Tần Ninh, ông hơi nhíu mày, có một chút tự trách.
“Ta không sao, chỉ suy yếu một chút thôi...”
Lão Vệ không nhiều lời, nói: “Tên đấy cũng được coi là Ma Hoàng cấp cao, những năm gần đây hẳn là dựa vào Tuyệt Ninh tông mà thực lực thăng tiến lớn, có chút mùi vị của Ma Đế...”
“Ma Đế...”
Tần Ninh cười nói: “Bảo sao ngươi lại tốn thêm chút thời gian”.
“Cái này cũng không phải là nguyên nhân chính”, lão Vệ lúc này lại giải thích, nói tiếp: “Chỉ là muốn bắt sống lại không thể giết chết thì hơi rắc rối một chút thôi”.
“Được được được rồi, ta biết rồi”.
Nghe cuộc đối thoại giữa hai người, mấy người Kiếm Tiểu Minh, Thẩm Văn Hiên một lần nữa cảm thấy tam quan thay đổi.
Bọn họ biết lão Vệ mạnh, nhưng lại mạnh đến mức này sao?
Ma Hoàng là cảnh giới Hoá Thần, như vậy Ma Đế há chẳng phải vượt qua cảnh giới Hoá Thần rồi sao?
Nói cách khác, cái tên đang co giật nằm trên mặt đất thật ra chính là một tên vượt qua cảnh giới Hoá Thần?
Thế nhưng lão Vệ còn nói thêm là ông ta không muốn giết chết hắn ta, phải bắt sống hắn ta nên mới khiến hắn ta tàn phế, vì vậy mới tốn chút ít thời gian.
Nếu như mấy lão già ở thế gia, cổ quốc ở trên Cửu U đại lục biết được, không biết có trực tiếp ói máu tại chỗ luôn không?
Tần Ninh lúc này được Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi dìu đứng dậy, nhìn xuống dưới.
Lão Vệ ngay lập tức vung tay lên, một luồng linh khí đột nhiên quấn quanh người tông chủ Tuyệt Ninh tông và nâng hắn ta lên.
“Cuối cùng sẽ có một ngày các ngươi phải hối hận vì hành động ngày hôm nay, sẽ phải trả một cái giá thật lớn!”, tên Ma tộc Xích Huyết bán Ma Đế gầm thét: “Cuối cùng sẽ có một ngày đại quân của Ma tộc ta phá phong ấn thoát ra ngoài, đến lúc đó chính là ngày diệt vong của nhân loại các ngươi”.
“Không biết xấu hổ”, Kiếm Tiểu Minh bây giờ mắng: “Cho dù các ngươi có đánh bại Cửu U đại lục thì cũng sẽ có đại lục khác khiến các ngươi phải ngoan ngoãn chịu chết, đừng có mơ mộng hão huyền nữa!”
Nghe thấy lời Kiếm Tiểu Minh nói, tên bán Ma Đế chỉ cười nhạo một tiếng, không đáp trả.
Tần Ninh lúc này mới mở miệng nói: “Hỏi ngươi một số chuyện”.
“Minh Uyên có phải bị ngươi giết chết không?”
“Cương vương Minh Uyên của cương quốc Bắc Minh?”, tên bán Ma Đế đột nhiên cười nói: “Ta cũng chỉ là một thằng nhóc cảnh giới Nhân Vị mới bước vào cảnh giới Tam Vị, làm sao có thể giết chết hắn ta được?”
“Vậy thì chí ít các ngươi cũng không thể thoát khỏi liên quan đến mấy chuyện này được”.
Tần Ninh lúc bấy giờ khẳng định nói.
“Tên của ta là Mạc Khắc, chính là Ma Hoàng của Ma tộc Xích Huyết tôn quý, Ma Đế ra lệnh cho ta ở lại Cửu U Đại Lục”, Mạc Khắc lúc này cao ngạo nói: “Những năm gần đây, ta đương nhiên đã làm rất nhiều chuyện ở Cửu U đại lục, nhưng cương vương Minh Uyên thực lực mạnh mẽ ta hoàn toàn không phải là đối thủ”.
“Thậm chí khi hắn ta và Thiên Thanh Thạch ở cùng nhau, ta ở Cửu U cũng phải che giấu thu mình tránh hai người đó, sao có thể dám đối phó với hai người bọn họ được?”
Mạc Khắc lúc này bày ra bộ dáng chuyện ta làm ta sẽ nhận, những chuyện ta không làm đừng hòng đổ lên đầu ta.
“Xem ra ngươi không có ý định nói thật”.
Tần Ninh từ tốn nói: “Thiên Đế Các, ngươi chắc là đã từng nghe đến?”
Lời này vừa nói ra, sắc mặt của Mạc Khắc ngay lập tức tái nhợt.
“Thành thật nói cho ta những gì mà ngươi biết, ta sẽ để cho ngươi chết một cách sảng khoái, bằng không ta vẫn còn có hàng ngàn cách khiến ngươi mỗi ngày đau đớn muốn chết không được muốn sống không xong”.
Tần Ninh nói tiếp: “Không cần phải nghi ngờ, nếu không Đỗ Phương Hồi cũng sẽ không nói rõ ràng tất cả mọi chuyện về các ngươi không sót thứ gì”.
Đỗ Phương Hồi bây giờ đang bị nhốt ở một bên, vẻ mặt ảm đạm.
Không phải do hắn ta không đủ trung thành mà do thủ đoạn của cái người tên lão Vệ kia quá kinh khủng.
Mạc Khắc trầm mặc một lát, nói: “Cụ thể ra sao ta không rõ lắm, nhưng người của Thiên Đế Các có trợ giúp bọn ta”.
“Hơn nữa người của Thiên Đế Các hình như có quan hệ với rất nhiều Ma Đế ở Ma tộc của bọn ta”.
“Hai người cương vương Minh Uyên và Thiên Thanh Thạch lúc đó có thể nói là người kế nhiệm mấy người Cửu U Đại Đế, tôn giả Thanh Vân, tôn giả Đại Hoang, Hoàng Phủ Nhất Cầu, là cường giả đứng đầu Cửu U đại lục, nếu nói người có thể giết chết Minh Uyên ở thời điểm đó thì chỉ có thể là người của Thiên Đế Các mà thôi”.
Tần Ninh dần dần hiểu ra.
Tuyệt Ninh tông xét cho cùng cũng chỉ là quân cờ bị nhóm ma đế thua cuộc năm đó chôn giấu mà thôi.
Còn Thiên Đế Các hợp tác với Ma tộc kia rất có khả năng bản thân bọn chúng chính là loài người.
“Vị trí của Thiên Đế Các ở đâu?”
“Cái này thì ta không biết”, Mạc Khắc giờ phút này chân thành nói: “Lần nào cũng là người của Thiên Đế Các đến tìm bọn ta, bọn ta không biết Thiên Đế Các ở đâu, hơn nữa bọn họ xuất hiện ở trên Cửu U đại lục, giết người cũng dùng danh nghĩa Tuyệt Ninh tông của bọn ta làm”.
Tần Ninh dần dần sáng tỏ, bảo sao trước đây Minh Uyên lại nhắc đến cái tên Tuyệt Ninh tông.
“Vậy ngươi hẳn là biết lúc trước người của Thiên Đế Các bắt giam Thiên Thanh Thạch như thế nào chứ?”
Hai mắt của Tần Ninh sáng như đuốc, nhìn chằm chằm Mạc Khắc.
“Bắt giam như thế nào thì ta không biết, nhưng ta biết ở đâu”, Mạc Khắc vội vàng nói: “Ta nghe người của Thiên Đế Các nói bọn họ dẫn Thiên Thanh Thạch đi, nhốt ở trong lăng Thiên Long, nhưng lăng Thiên Long...”
“Lăng Thiên Long!”
Nghe đến đây, tâm địa độc ác của Tần Ninh bị kích thích.
“Đáng chết!”
Tần Ninh chửi thầm một tiếng, quát lên: “Thiên Đế Các, ta nhớ kĩ rồi”.
Tần Ninh đương nhiên biết lăng Thiên Long, nơi này nằm trong cấm địa của đại lục Thiên Long, có thể nói là khu vực hung tàn nhất ở trên đại lục Thiên Long.
Từ xưa đến nay, vô số nhân vật cảnh giới Hoá Thần thậm chí là cảnh giới Tam Vị cũng chết ở đó, nhiều không kể xiết.
Nơi đó có thể nói là vùng đất dữ hung tàn nhất thế gian, mà bên trong có vô số chỗ khiến người ta phải sợ hãi.
Nếu là hắn của năm đó đi vào bên trong thì đi đi về về mười lần cũng chẳng vấn đề gì, nhưng mà bây giờ...
Lúc này, Tần Ninh nhíu chặt mày.
“Xem ra cần phải chuẩn bị một vài thứ rồi”.
Hạ quyết tâm, Tần Ninh phất tay.
Lão Vệ đương nhiên hiểu, trực tiếp ra tay hạ sát.
Mạc Khắc lúc này cũng không vùng vẫy chống cự.
Kế hoạch lớn đã thất bại, hắn ta không còn lời gì để nói, ngày hôm nay thua trong tay của Tần Ninh, sở dĩ hắn đồng ý nói ra toàn bộ là bởi vì tận sâu trong đáy lòng, hắn hy vọng Tần Ninh đi tìm.
Đi tìm lăng Thiên Long, tìm kiếm Thiên Thanh Thạch, đến khi ấy đương nhiên người của Thiên Đế Các sẽ biết, đến lúc đó, nghênh đón Tần Ninh sẽ chỉ là cái chết mà thôi.
Hắn ta rất chờ mong đến ngày hôm đó!
Chương 633: Tịnh Ma châu
Khi hơi thở của Mạc Khắc đã hoàn toàn biến mất, Đỗ Phương Hồi biết bản thân mình chắc chắn cũng sẽ phải chết.
Tần Ninh cũng không có ý nương tay, người của Ma tộc giết không tha.
“Chuẩn bị trở về Thanh Vân tông”.
Tần Ninh phất tay, đám người cưỡi lão rùa trực tiếp rời đi.
Lúc này từ trên xuống dưới bên trong Tuyệt Ninh tông xôn xao, nhìn hơn mười xác chết nằm trên mặt đất cùng với ma khí còn sót lại, trong lòng của tất cả mọi người thật lâu vẫn chưa thể bình tĩnh lại được.
Ngô Điền và mười mấy vị trưởng lão lúc này không thể hoảng, cũng không dám hoảng.
Tần Ninh đã nói rồi, tiếp theo Thanh Vân tông sẽ chiếm Tuyệt Ninh tông, Tuyệt Ninh tông của bọn họ bắt buộc phải đổi mới.
Nếu Tần Ninh đã giao việc này cho ông ta làm thì ông ta càng không thể lười biếng được.
Nhất thời, bên trong Tuyệt Ninh tông bắt đầu bận rộn hẳn lên.
Một bên khác, Tần Ninh ngồi ngay ngắn ở trên thân lão rùa, nhắm mắt suy tư, không động đậy.
Mấy người Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đều lo lắng cho tình hình hiện tại của Tần Ninh.
Lão Vệ thì đứng ở bên cạnh Tần Ninh trầm mặc không nói, dường như ông ta mãi luôn giữ bộ dáng như này, chưa hề thay đổi.
Còn Tần Ninh lúc này quan sát bên trong cơ thể đột nhiên phát hiện ra một chỗ rất kỳ lạ.
Bây giờ, ở bên trong cơ thể, bên trong Phong Thần Châu ngoại trừ Vạn Linh châu đang liên tục tản ra linh khí sinh mạng thì còn có mười sáu viên ngọc màu đen lơ lửng trong không gian.
Mười sáu viên ngọc màu đen toàn thân đen như mực nhưng lại ẩn chứa linh khí cực kì tinh khiết, hơn nữa không chỉ có linh khí mà còn có rất nhiều loại lĩnh ngộ.
Tần Ninh vừa mới phát hiện ra cái này!
Mười sáu viên!
Mạc Khắc, lại thêm nhị sứ Thiên Tuyệt và Địa Tuyệt, Đỗ Phương Hồi và mười hai Tông Hộ là tổng cộng mười sáu Ma Hoàng của Ma tộc, vô địch cảnh giới Hoá Thần.
Vừa vặn, bên trong Phong Thần Châu cũng xuất hiện mười sáu viên.
Quả thật có hơi trùng hợp.
Tâm thần của Tần Ninh khẽ nhúc nhích, lấy ra một viên ngọc màu đen, tuỳ ý để linh khí ở bên trong chảy xuôi tự do trong cơ thể của mình.
Sức mạnh thuần khiết lan toả toàn thân.
Bỗng chốc, khí tức bên trong cơ thể của Tần Ninh đột nhiên thay đổi.
Nháy mắt Tần Ninh đã đạt đến cảnh giới Thông Thiên nhị bộ.
Mấy người xung quanh cũng cảm nhận được sự thay đổi của Tần Ninh, lúc này đều đổ dồn ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía Tần Ninh.
Đã xảy ra chuyện gì vậy?
Vừa mới một lúc, sao Tần Ninh đã đột phá rồi?
Lúc này, trong lòng Tần Ninh cũng hơi kinh ngạc.
Đây là lần đầu tiên, Phong Thần Châu phát huy tác dụng.
Từ lúc bắt đầu kiếp thứ mười cho đến bây giờ, Phong Thần Châu ngoại trừ lưu giữ kí ức chín kiếp của hắn ra thì không thấy có bất cứ điểm gì kì lạ hết.
Ngày hôm nay lại có thể đem khí huyết của mười sáu tên Ma tộc ngưng kết thành ma châu.
Mà ma châu có công dụng mạnh mẽ, quả thật giống như truyền thừa khiến người ta phải sợ hãi thán phục.
Bản thân hắn trải qua mấy trận chiến có dấu hiệu đột phá nhưng tuyệt đối không thể nhanh như vậy được.
Mà lúc này một viên ma châu lại có thể khiến hắn từ cảnh giới Thông Thiên nhất bộ tấn thăng thành nhị bộ.
Tần Ninh thu lại sự kinh ngạc trong lòng, lấy ra một viên nữa, trực tiếp tan ra bên trong cơ thể của mình.
Dần dần, một nguồn khí huyết tinh khiết tiến vào bên trong cơ thể, linh khí và lĩnh ngộ võ đạo, dồi dào mạnh mẽ.
Nhưng lần này hắn cũng không đạt được đến cảnh giới Thông Thiên tam bộ nhưng cơ thể lại nhận được năng lượng thăng hoa.
Đây là một loại thăng hoa không thể nói rõ được bằng lời.
Phong Thần Châu có thể sử dụng một phương pháp đặc biệt tinh luyện ma khí ở bên trong cơ thể của Ma tộc chuyển hoá thành linh khí và lĩnh ngộ võ đạo, trực tiếp nuốt vào, tấn thăng tu vi.
Thế nhưng cái này chỉ là công hiệu nhất thời mà thôi.
Ví dụ như khi hắn nuốt vào viên thứ hai cũng không tăng lên thêm nữa.
Nói cách khác loại công hiệu này không phải có thể kéo dài mãi mãi mà cũng có hạn mức nhất định.
Tần Ninh hiểu ra điều này, lập tức vẫy tay.
Diệp Viên Viên lúc này vẫn vô cùng kinh ngạc mới chỉ một lúc mà Tần Ninh đã lại tăng lên một chút, sắp bước vào cảnh giới Thông Thiên tam bộ rồi.
Nhìn thấy Tần Ninh vẫy tay, Diệp Viên Viên đi đến trước mặt hắn.
“Đưa tay ra!”
Diệp Viên Viên mặc dù không hiểu nhưng vẫn chìa bàn tay ngọc ra.
Nắm lấy bàn tay ngọc ngà, Tần Ninh cảm nhận được sự dịu dàng như ngọc, mang theo tia ấm áp.
“Tiếp theo cho dù ta làm cái gì thì cô cũng đừng phản kháng!”
“Ừm!”
Tần Ninh dặn dò xong, tinh thần khẽ nhúc nhích.
Loại ma châu này Tần Ninh tạm gọi là Tịnh Ma châu, cũng không thể ngưng luyện ma châu ra khỏi cơ thể của mình.
Nhưng hắn có thể khuếch tán sức mạnh này bên trong cơ thể của mình, sau đó sát nhập vào bên trong cơ thể của người khác.
Kỳ thật chuyện này cũng không phải là chuyện đơn giản mà bất cứ ai cũng có thể làm được.
Căn cứ vào tiêu chuẩn của võ giả mà nói thì biện pháp này gọi là song tu là hợp lý nhất.
Song tu cũng có chỗ khác, nam nữ song tu phần lớn là vợ chồng khi tiến hành sẽ càng thuận lợi.
Còn những cách song tu khác đều sẽ bị giảm đáng kể.
Nhưng Tần Ninh là ai cơ chứ?
Có sức mạnh của chín đời chín kiếp, cộng thêm kiến thức của thiếu minh chủ Cửu Thiên Vân Minh, không ai có thể so bì được, cho dù không phải là vợ chồng thì hắn cũng sẽ có cách song tu.
Hai người chắp tay trước ngực, mười ngón tay đan vào nhau, Diệp Viên Viên cảm nhận được nhiệt độ bàn tay của Tần Ninh, gương mặt xinh đẹp không kiềm chế được mà ửng hồng.
Thế nhưng dần dần, nàng cảm nhận được trong lòng bàn tay của Tần Ninh đang truyền ra một chút khí tức khác lạ.
Linh khí và lĩnh ngộ võ đạo!
Diệp Viên Viên không chần chừ, ngay lập tức tập trung hết sức hấp thu linh khí và lĩnh ngộ võ đạo!
Chẳng mấy chốc một khí chất khác biệt bày ra.
Diệp Viên Viên đã đạt đến cảnh giới Thông Thiên tứ bộ!
Chuyện này khiến mọi người trong lúc nhất thời đều cảm thấy choáng váng.
Phương pháp này của Tần Ninh là gì vậy?
Chỉ nắm tay mà đã có thể khiến tu vi của Diệp Viên Viên tăng lên rồi?
Sau đó, mấy người Vân Sương Nhi, Kiếm Tiểu Minh, Lý Nhất Phàm, Thiên Linh Lung, Thẩm Văn Hiên cũng tiếp nhận sự trao truyền của Tần Ninh, khí tức bên trong cơ thể lúc này đều tăng lên ở mức độ khác nhau.
Quá thần kỳ!
Tần Ninh bây giờ giống như một lão tổ sáng lập ra tông môn, phất tay chỉ điểm cho môn hạ đệ tử, những đệ tử kia lập tức lĩnh ngộ hiểu ra, tu vi tấn thăng.
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi cùng đạt đến cảnh giới Thông Thiên tứ bộ.
Mấy người Thiên Linh Lung, Lý Nhất Phàm, Thẩm Văn Hiên, Kiếm Tiểu Minh cũng đã tăng lên rất nhiều.
Lúc này, Tần Ninh cuối cùng cũng đã xác định được hiệu quả của Tịnh Ma châu.
Không khác gì thần đan diệu dược.
Hơn nữa Phong Thần Châu chỉ có thể chuyển hóa khí huyết của người trong Ma tộc, thứ khác thì gần như cũng không có hiệu quả.
Bảo sao trước đây phụ đế nói với hắn Phong Thần Châu vô cùng đặc biệt, dặn hắn lĩnh ngộ cẩn thận.
Nhưng Phong Thần Châu khắc chế Ma tộc, chẳng lẽ phụ đế cũng biết chuyện này?
Ma tộc ở Cửu U đại lục và Thiên Đế Các có liên quan, còn Thượng Đế Các như thế nào, Tần Ninh cũng không rõ.
Thế nhưng chắc chắn phụ đế biết chuyện gì đó.
Nếu không thì ông ấy sẽ không bỏ lại Cửu Thiên Vân Minh để đi đến nơi gọi là thế giới bên ngoài.
Tần Ninh dần dần cảm thấy, dường như có một tấm lưới vô hình giữa trời đất này đang không ngừng mở rộng ra.
Tấm lưới giống như cách phụ đế lớn mạnh không thể không rời đi, bảo vệ tất cả mọi người.
Tần Ninh đứng dậy, thở dài một hơi.
Kiếp này làm lại từ đầu, trái lại cũng để hắn có cơ hội tìm hiểu từng cái một.
Mặc kệ là ai, muốn phá huỷ thế giới thần, Cửu Thiên Vân Minh, làm tổn thương người thân của hắn thì hắn mãi mãi không cho phép!
Chín đời chín kiếp làm người, ở nhiều thế giới, người khiến Tần Ninh phải sợ quả thật không tồn tại!
Ai dám làm loạn, tiêu diệt là xong!
Chương 634: Cảnh giới Tam Vị
Mà lúc này, Tuyệt Ninh tông đã bị loại bỏ, mục tiêu chính tiếp theo chính là cứu Thiên Thanh Thạch ra ngoài.
Còn về đám Ma tộc dưới lòng đất ở Cửu U đại lục thì có thời gian, Tần Ninh sẽ thu thập chúng thật tốt.
Đại lục Thiên Long, lăng Thiên Long bên trong cấm địa Thiên Vị.
Tần Ninh đã từng đi qua nơi này biết trong đó hiểm ác như thế nào, cho nên hắn cũng biết bản thân bây giờ có qua đó thì với thực lực hiện tại cũng chỉ có một con đường chết mà thôi.
Cho nên hắn nhất định phải bắt tay chuẩn bị một vài thứ.
Lúc này, mấy người đều từ trong sự vui mừng tấn thăng bình tĩnh trở lại.
Kiếm Tiểu Minh không nén nổi tò mò, mở miệng hỏi: “Ca, cảnh giới Tam Vị vượt qua cảnh giới Hoá Thần vừa nãy là gì vậy?”
Tần Ninh liếc lão Vệ một cái, lão Vệ ngay lập tức hiểu ý, mở miệng nói: “Kỳ thật hiện tại các ngươi đều mới chỉ là cảnh giới Thông Thiên, biết về cảnh giới Hoá Thần là được rồi, những cái khác cũng chẳng để làm gì”.
“Nhưng nếu các ngươi đã hỏi thì ta cũng sẽ nói cho các ngươi biết”.
Nghe thấy vậy, Tần Ninh không nhịn được lườm lão Vệ một cái, muốn nói thì cứ nói, còn nói mấy lời vô ích làm gì.
Lão Vệ ho khan một cái, tiếp tục nói: “Đại lục mà chúng ta đang ở là Cửu U đại lục, mà trong thế giới có hàng ngàn hàng vạn đại lục như thế này!”
Lão Vệ vừa nói ra lời này, tất cả mọi người đều biến sắc.
Hàng ngàn hàng vạn sao? Có ý gì?
Cửu U đại lục chẳng qua chỉ là một trong số hàng vạn đại lục mà thôi?
Cái này cũng quá kinh khủng rồi!
Lão Vệ tiếp tục nói: “Các ngươi hẳn là ít nhiều đã nghe đến cái tên đại lục Thương Lan rồi chứ?”
“Ta biết, ta đã từng nhìn thấy trong sách cổ”, Thiên Linh Lung gật đầu nói.
“Đại lục Thương Lan là một đại lục rộng lớn, cách Cửu U đại lục ngàn vạn dặm, mà đại lục Thương Lan có thể nói là đại lục rộng lớn nhất trong hàng ngàn hàng vạn đại lục, võ giả ở đó cũng vô cùng mạnh mẽ, số lượng cũng rất đông”.
Lão Vệ thành thật nói: “Tương lai sau khi các ngươi vượt qua cảnh giới Hoá Thần, tóm lại sẽ biết những chuyện này thôi, bây giờ nói cho các ngươi biết thì cũng chẳng sao”.
Thật ra trong lòng lão Vệ vẫn cảm thấy lo lắng mấy thanh niên tài giỏi bọn họ sẽ bị đả kích.
Nhưng Tần Ninh đã cho phép thì ông ta cũng sẽ nói ra.
Thật ra cái này cũng chưa phải là toàn bộ, lão Vệ sợ nói quá nhiều sẽ khiến bọn họ thật sự bị doạ đến mức choáng váng.
Lúc này, ngay cả Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi cũng cảm thấy chấn động không thôi.
Theo như lời lão Vệ nói thì Cửu U đại lục chỉ là một phần nhỏ mà thôi!
Cái gọi là đại lục Thương Lan kia rốt cuộc rộng lớn như thế nào?
“Cửu U đại lục trong những năm gần đây thật ra phát triển rất chậm, đỉnh cao cảnh giới Hoá Thần đã là võ giả hàng đầu, trước đây, mấy người tôn giả Thanh Vân, tôn giả Đại Hoang, Hoàng Phủ Nhất Cầu đều vượt qua cảnh giới Hoá Thần, là cảnh giới Tam Vị”.
“Cảnh giới Tam Vị gồm tam đại cảnh giới chính là Nhân Vị, Thiên Vị, Địa Vị, mỗi một cảnh giới được chia ra thành các cấp sơ kỳ, trung kỳ và hậu kỳ”.
“Ở trong Cửu U đại lục, các ngươi rất hiếm thấy sức mạnh của cảnh giới Tam Vị, nhưng sau này khi giao lưu với các đại lục khác các ngươi sẽ gặp được thôi”.
Lão Vệ vừa nói xong, Kiếm Tiểu Minh lập tức không nhịn được hỏi: “Vậy lão Vệ ông là cảnh giới gì?”
“Ta sao?”, lão Vệ híp mắt cười nói: “Ngươi nói ta là cảnh giới gì thì ta chính là cảnh giới đó”.
“Ặc...”
Mấy người lập tức lúng túng.
Lão Vệ nói tiếp: “Kỳ thật các ngươi đừng nản chí, công tử nếu như đã giữ các ngươi ở lại bên mình thì đương nhiên đã chứng minh được giá trị của các ngươi”.
Lời này vừa nói ra, mấy người đều gật đầu.
Mấy người Thẩm Văn Hiên, Lý Nhất Phàm, Thiên Linh Lung và Kiếm Tiểu Minh đều có thiên phú phi thường.
“Tình hình đại khái chính là như thế, bây giờ Cửu U đại lục suy yếu, không thể nói là không có cảnh giới Tam Vị nhưng cực kỳ ít, rất rất ít, hơn nữa đại khái cũng chỉ có Hoàng Phủ gia, Vũ gia, Cổ gia, Hoang gia và cổ quốc Đại Hạ mới có những lão ngoan đồng bất tử trấn giữ”.
“Những lão ngoan đồng kia cơ bản cố đến chết thì cũng chỉ là cảnh giới Nhân Vị sơ kỳ mà thôi, không đáng bận tâm”.
Cơ bản! Cố đến chết! Cũng chỉ vậy!
Mấy người nghe thấy lời này hận không thể trực tiếp lột da của lão Vệ.
Cảnh giới Tam Vị rốt cuộc mạnh đến mức nào chứ!
Cảnh giới Hoá Thần cũng đã lật trời đạp biển rồi, vậy thì cảnh giới Tam Vị há chẳng phải là người trời rồi sao?
Lão Vệ nói tiếp: “Thật ra nói cho cùng cảnh giới Cửu Môn là bắt đầu nhập môn võ giả, cửu đại cảnh giới từ cảnh giới Linh Hải đến cảnh giới Hoá Thần chỉ để xây dựng nền tảng, sự mạnh mẽ của võ giả thế giới rộng lớn hơn các ngươi nghĩ nhiều, nhưng đôi khi biết quá nhiều chưa hẳn đã là chuyện tốt”.
“Được được được rồi, lão Vệ ông đừng nói nữa!”, Lý Nhất Phàm bây giờ cũng không chịu nổi, nói: “Cửu đại cảnh giới chỉ để xây dựng nền tảng, ông nói như thế ta chẳng muốn tu luyện nữa”.
Mấy người khác cũng gật đầu.
Lão Vệ cười ha ha một tiếng, nói: “Tránh về sau các ngươi lại hỏi, sau khi vượt qua cảnh giới Hoá Thần sẽ là một thế giới mới, nhưng những lão già vượt qua cảnh giới Hoá Thần ở Cửu U đại lục tiềm lực đã cạn kiệt, chỉ có thể ở lại cảnh giới Nhân Vị mà thôi”.
“Nhưng các ngươi thì khác, tương lai các ngươi nhất định sẽ rất rực rỡ”.
Mấy người lúc này cũng đã tiêu hoá được đống tin tức vừa rồi.
Kỳ thật cũng không khó để hiểu, giống như trước đây ở nội thành Lăng Vân, cảnh giới Cửu Môn đã là mạnh nhất, nhìn thấy cảnh giới Linh Hải thì chính là cảm giác vừa mở miệng liền hét to thành tiếng.
Ở trong mắt những người đó, cảnh giới Linh Hải chính là đại năng, là một sự tồn tại vô cùng mạnh mẽ.
Nhưng đối với mấy người bây giờ mà nói thì một hơi có thể thổi chết một đống cảnh giới Linh Hải.
Cũng giống như thế, hiện tại bọn họ mới chỉ là cảnh giới Thông Thiên, cảnh giới Tam Vị đối với bọn họ mà nói chính là khổng lồ, là vô địch.
Nhưng khi thật sự đạt đến cảnh giới đó thì tầm nhìn của bọn họ sẽ khác.
Thế giới của võ giả từ xưa đến nay đều đã như vậy, dường như phía trước là tận cùng nhưng cũng là vô tận.
Ai mà biết được cái gọi là điểm tận cùng ở đâu cơ chứ?
Ngay cả bản thân Tần Ninh cũng không dám khoác lác khoe khoang nói mình biết tất cả.
Năm đó phụ đế trở thành người thống trị chư thiên vạn giới, phong hào là Vô Thượng Thần Đế, không một ai cao hơn ông ấy nữa.
Thế nhưng ở bên trên thật sự là tối cao rồi sao?
Đại điện Thanh Vân của Thanh Vân tông.
Trông thấy nhóm Tần Ninh quay về, ngũ đại trưởng lão, U Động Thiên và Thiên Đạo Nhất cuối cùng cũng cảm thấy nhẹ nhõm.
Tần Ninh lần này là khiêu khích thể diện của ngũ đại gia tộc.
Ngũ đại gia tộc hợp lực lại, ngay cả cổ quốc cũng phải né tránh mũi nhọn.
Sống hay chết bọn họ cũng không hoàn toàn chắc chắn.
Nếu không phải lo lắng có người đối phó với đại bản doanh của Thanh Vân tông thì bọn họ thật sự muốn đi xem thử tình hình.
Mà giờ phút này mấy người Tần Ninh bình an trở về, tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.
Mấy người nhóm đại trưởng lão lập tức chào đón, nhìn thấy vẻ mặt bình thản của Tần Ninh, sắc mặt ảo não buồn rầu của mấy tiểu bối Lý Nhất Phàm, Thẩm Văn Hiên, đáy lòng lập tức cảm thấy không ổn.
Chẳng lẽ thất bại rồi sao?
Nếu không sao vẻ mặt của mấy tiểu bối lại rầu rĩ không vui?
Đại trưởng lão tiến lên phía trước, nhìn Tần Ninh, chắp tay nói: “Tông chủ mạnh khoẻ chính là may mắn vô cùng, thua thì thua thôi, nội tình của ngũ đại gia tộc thâm hậu, không phải là thứ dễ dàng trêu trọc”.
“Đúng vậy đúng vậy”, nhìn thấy con gái của mình cũng không vui, Thiên Đạo Nhất nói: “Thanh Vân tông phát triển cũng không dễ dàng gì, ngũ đại gia tộc không tìm đến gây rối là được rồi”.
Hai người kẻ tung người hứng, nhưng mấy người Lý Nhất Phàm đều một mặt ngơ ngác.
Chương 635: Mọi người nói cái gì?
Cái gì thua rồi? Cái gì không sao?
Mọi người đang nói cái gì? Sao bọn họ nghe chẳng hiểu gì vậy?
Thiên Linh Lung không nhịn được nói: “Đại trưởng lão, cha, mọi người nói cái gì thế?”
“Năm vị tộc trưởng của ngũ đại gia tộc bị tông chủ giết chết, quốc quân Hạ Phương Ki của cổ quốc Đại Hạ muốn đòi lại Cửu Hoang chiến xa cũng bị Tần tông chủ đánh bại cho chạy rồi”.
“Cái gì mà thua hay không thua!”
Mấy người bọn họ không vui vẻ gì, hoàn toàn là vì lời của lão Vệ.
Thế giới này quá rộng lớn quá mênh mông, bọn họ đã từng cho rằng thần của cảnh giới Hóa Thần chẳng qua là lũ rắn độc ở một góc.
Điều này là một trấn động vô cùng lớn với bọn họ, khiến bọn họ không thể chấp nhận trong một thời gian ngắn.
Sao lại thua rồi? Nếu đã thua thì mấy đại gia tộc kia bây giờ không phải sẽ xách đao tìm đến cửa ư.
Mà nghe đến lời này, ngũ đại trưởng lão ngây ra, Thiên Đạo Nhất sửng sốt, ngay cả U Động Thiên thân là tông chủ của một tông lúc này cũng trợn tròn mắt.
“Con gái, con nói lại lần nữa…”
Lúc này đại trưởng lão cũng vội vào kéo Lý Nhất Phàm lại, hỏi đông hỏi tây.
“Thật sự chết rồi, không ai sẽ tìm tới Thanh Vân tông chúng ta gây phiền phức đâu”, Lý Nhất Phàm bất đắc dĩ cười khổ nói: “Hơn nữa tông chủ cấp cao của Tuyệt Ninh tông đều là người của ma tộc, tông chủ đã tiêu diệt bọn chúng, chuẩn bị thu phục Tuyệt Ninh tông, hợp nhất với Thanh Vân tông chúng ta”.
“Ông nội, kế tiếp hai tông hợp nhất, chúng ta chuyển đến Tuyệt Ninh tông, ông phải bận rộn rồi”.
Ngũ đại gia tộc bị tiêu diệt!
Quốc quân cổ quốc Đại Hạ bị đánh lui.
Tuyệt Ninh tông bị thu phục.
Từng tin tức được này nói ra từ trong miệng mấy người, quả thật là muốn lấy mạng của U Động Thiên, Thiên Đạo Nhất và ngũ đại trưởng lão.
Đâu chỉ bọn họ, thành viên cấp cao của Thanh Vân tông có thể đi vào trong đại điện Thanh Vân này thần sắc đều biến hóa thất thường.
Nếu như lời mấy tiểu bối này nói là thật, vậy thì Thanh Vân tông… phát đạt rồi!
“Chuyện này rất quan trọng, các ngươi đừng nói linh tinh!”, lúc này Thiên Đạo Nhất vẫn khó có thể tin được.
Cuối cùng Thiên Linh Lung nói: “Cha, nếu như cha không tin, chưa đến ba ngày tin tức sẽ lan truyền ra toàn bộ Cửu U đại lục, đến lúc đó cha sẽ biết!”
Mấy người quả thật không muốn nhiều lời, các trưởng lão tốt xấu gì đều là cảnh giới Thông Thiên, sao lại không có tiền đồ như vậy.
Mấy tiểu bối bọn họ mặc dù đảm nhận chức vị cao trong Thanh Vân tông, từ trước đến nay luôn kiêu ngạo.
Lần này bị lão Vệ giảng giải lý lẽ một trận, đáy lòng cũng có chút nhụt chí.
Thế giới này hóa ra rộng lớn như vậy!
Bọn họ chỉ là ếch ngồi đáy giếng thôi.
Mà lúc này, trưởng lão vẫn không thể bình tĩnh được.
Vội vàng sai người nghe ngóng tin tức.
Không phải bọn họ không tin, mà là chuyện này quá mức có thể tưởng tượng, quá mức chấn động, bọn họ căn bản không dám tin.
Ngay lập tức toàn bộ đại điện rối loạn.
Nếu lời mấy đứa này nói là thật, vậy thì Thanh Vân tông chính là gà đất biến thành phượng hoàng, một bước lên trời.
Hợp nhất một tông môn khác, Thanh Vân tông có thể tăng số lượng đệ tử, hướng tới áp sát tứ đại tông môn, bỏ xa mấy tông môn hạng hai kia.
Đây là một bước tiến lớn!
Tần Ninh nhìn biểu cảm của mấy người đó lúc này, hắn khẽ cười, cũng không nói nhiều.
“Được rồi!”
Cuối cùng, Tần Ninh mở miệng nói: “Đại trưởng lão, năm người các ông mấy ngày này dẫn trưởng lão tông môn đi bàn bạc với Ngô Điền của Tuyệt Ninh tông, chuẩn bị dung hợp hai đại tông môn, bắt tay vào chuyện sẵn sàng di dời.
“Vâng!”
Bây giờ Tần Ninh mở miệng dặn dò, Lý Dương Chiêu nhất thời đã hiểu chuyện này chắc chắn là thật.
Ngũ đại gia tộc, cảnh giới Hóa Thần đều bị tiêu diệt hết.
Quốc quân của cổ quốc Đại Hạ đích thân ra tay muốn đòi lại Cửu Hoang chiến xa nhưng đã bị Tần Ninh đánh cho ngã nhào.
Toàn bộ tầng cao cấp của Tuyệt Ninh tông chính là tàn dư của ma tộc, đều đã bị Tần Ninh giết sạch.
Ba chuyện này đại diện cho cái gì, điều các tiểu bối có thể giải thích được là Tần Ninh uy vũ bất phàm.
Nhưng ông ta thân là trưởng lão của Thanh Vân tông, ông ta lại càng hiểu.
Điều này chứng tỏ là địa vị của Tần Ninh được tăng lên.
Bắt đầu từ ngày hôm nay, tứ đại tông môn ở trước mặt Tần Ninh sụp đổ tan tành, không đáng nhắc đến.
Mà chỉ có thế gia và cổ quốc mới có thể ngang bằng với Tần Ninh.
Điều này cũng chứng tỏ Thanh Vân tông sẽ bắt đầu được Cửu U đại lục cho phép là tông môn chính thống.
Lúc này bàn tay Lý Dương Chiêu khẽ run rẩy.
Năm đó tôn giả Thanh Vân thành lập nên Thanh Vân tông, tổ tiên Lý gia bọn họ chính là trưởng lão của Thanh Vân tông, qua nhiều thế hệ chấn hưng Thanh Vân tông, đã thành tổ huấn Lý gia truyền thừa lại.
Vì vậy ngày trước cho dù Thanh Vân tông cùng đường bí lối, trình độ tầm thường, Lý Dương Chiêu cũng chưa từng nghĩ từ bỏ.
Đó là chí hướng của tổ tiên Lý gia qua nhiều thế hệ.
Lý Dương Chiêu vốn tưởng rằng quãng đời còn lại của ông ta có lẽ cũng không thể hoàn thành, chỉ có thể mong chờ lý Nhất Phàm.
May mà Lý Nhất Phàm có thiên phú và năng lực hơn ông ta.
Nhưng ông ta không ngờ giữa đường lại nhảy ra một Tần Ninh, nói muốn làm tông chủ Thanh Vân tông, muốn dẫn dắt Thanh Vân tông trở thành tông môn số một Cửu U.
Đến bây giờ Thanh Vân tông sau bốn năm, đệ tử tông môn gần một vạn người.
Ngay lập tức liền muốn hợp nhất với Tuyệt Ninh tông!
Di nguyện của tổ tiên Lý gia thật sự sắp thành rồi sao?
Trong phút chốc đôi mắt Lý Dương Chiêu đẫm lệ, cũng không biết nên làm cái gì.
Lúc này lão rùa hóa thành một con rùa bình thường, ở bên cạnh Tần Ninh.
U Động Thiên nhìn lão tổ đời thứ ba U Phần Thiên, ông ta chắp tay nói: “Lão tổ, Thanh Vân tông có Tần tông chủ trấn giữ, người tiếp tục ở lại đây hay là ta chờ nghênh tiếp người quay về?”
Hiện giờ người mạnh nhất U Minh tông chính là U Động Thiên, cảnh giới Hóa Thần cửu chuyển, lão tổ chính là cảnh giới Hóa Thần cửu chuyển, quay về U Minh tông cũng đủ khiến U Minh tông tiếp tục tồn tại vững chắc.
U Phần Thiên khua móng rùa, từ từ nói: “Ta quay về với bộ dạng này cũng dọa chết đám người đó. Thôi ta cứ ở lại trong Thanh Vân tông”.
“Ngươi đã là tông chủ của U Minh tông, vậy thì phải cố gắng dẫn dắt tông môn theo hướng hùng mạnh, đi đi!”
U Động Thiên còn muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng vẫn không mở miệng.
Đám người U Minh tông bái lạy tạm biệt Tần Ninh, rời khỏi đại điện Thanh Vân.
“Ông vẫn rất lanh lợi!”
Tần Ninh liếc nhìn U Phần Thiên, hắn gõ vào mai rùa của lão ta, nói: “Đồ già nua không nghiêm chỉnh, ngày ngày đều nghĩ mấy thứ này”.
U Phần Thiên nhếch miệng, bất đắc dĩ cười.
Tần Ninh lại nói: “Nếu đã như vậy, ban thưởng cho ông một cơ duyên đi, theo ta lên núi”.
Nghe thấy vậy, sắc mặt U Phần Thiên vui mừng, hai thân ảnh đi về phía đỉnh Huyền Ninh.
Ba người lão Vệ, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đi theo sau.
Vân Sương Nhi không hiểu hỏi: “Lão Vệ tiên sinh, vừa nãy công tử có ý gì?”
Lão Vệ cười nói: “Tiểu nha đầu, vậy mà ngươi cũng không hiểu?”
“U Phần Thiên đó không muốn quay về U Minh Tông thật sự là vì sợ dọa các đệ tử đệ tôn của mình?”
“Lẽ nào không phải sao?”, Vân Sương Nhi buồn bực.
Lão tổ tông môn biến thành một con rùa, nghĩ cũng thấy kỳ cục.
“Đương nhiên không phải rồi!”
Lúc này Diệp Viên Viên nói: “U Phần Thiên cho dù là rùa, nhưng cũng là cơ thể rùa Huyền Minh Kim Giáp, loại linh thú này có thể sống đến mấy vạn năm, hơn nữa còn là cảnh giới Hóa Thần tầng bảy, nếu quay về trong U Minh tông, vậy thì sẽ là một vị thần rùa trấn giữ thuộc cảnh giới Hóa Thần tầng bảy của U Minh tông, chí ít đảm bảo thời gian mấy vạn năm tới cũng sẽ không suy vong”.
“U Minh tông đương nhiên chỉ mong sao lão ta quay về”.
“Lão ta không muốn quay về là vì ở lại trong Thanh Vân tông, chính là ở bên cạnh công tử, ngươi hiểu không?”
Nghe thấy lời này, Vân Sương Nhi nhất thời có chút đăm chiêu gật đầu.
Thế nhưng bây giờ cho dù hắn ta muốn nhắc nhở cũng không kịp nữa rồi, chỉ có thể gào thét trong lòng.
“Trảm!”
Tần Ninh trực tiếp vung tay chém một kiếm ra.
Thân thể của người khổng lồ lúc này cũng chém một kiếm ra, toàn bộ Tuyệt Ninh tông những nơi mà trường kiếm quét qua đều phải run rẩy.
Ầm…
Một kiếm chém xuống, kiếm quang dao động, sóng nhiệt cuồn cuộn tản ra.
Từng đợt sóng ánh sáng truyền tới vào lúc này, hai người Thiên Tuyệt và Địa Tuyệt bây giờ căn bản cũng không có ý định né tránh.
Kế hoạch lớn vài vạn năm của Tuyệt Ninh tông ngày hôm nay đã bị vạch trần, rất có khả năng Tuyệt Ninh tông hôm nay sẽ bị tất cả mọi người khiêu chiến.
Hơn nữa, đệ tử của Tuyệt Ninh tông cũng không hề hay biết, mười hai Tông Hộ, nhị sứ Thiên Địa và tông chủ đại nhân mà bọn họ vẫn luôn ngưỡng mộ hoá ra lại là Ma tộc.
Đả kích này đối với bọn họ, không thể nói là không lớn được.
Dưới tình hình này, bọn chúng có thể nói là kế hoạch đã hoàn toàn thất bại.
Ngấm ngầm chịu đựng mấy vạn năm, chỉ vì đợi đến ngày trợ giúp đại nhân, nhưng nào có thể ngờ được rằng lại bị Tần Ninh phá hỏng.
Chuyện này cho dù như thế nào đi chăng nữa cũng không thể tiếp tục ngấm ngầm chịu đựng được.
Rầm...
Sát khí mạnh mẽ lúc này tàn sát bữa bãi tràn ra.
Từng gợn sóng nhấp nhô đánh tới, hai người đột nhiên biến sắc.
Đòn công kích lần này của Tần Ninh quả thật quá kinh khủng.
Cái này sao có thể như thế được?
Sắc mặt của hai người lúc này đều trở nên kinh hãi.
Tần Ninh làm sao có thể bộc phát ra được khí thế hung hãn như này được?
Bùm!
Một tiếng nổ tung vang lên, hai cơ thể lập tức chật vật ngã nhào.
“Mùi vị như thế nào?”, Tần Ninh lúc này nhếch miệng nói: “Mặc dù không biết lý do Ma tộc các ngươi đột nhập vào Cửu U đại lục để làm gì, thế nhưng chỉ tính riêng chuyện các ngươi giết chóc huỷ diệt nhân loại thì ta tuyệt đối không thể bỏ qua cho các ngươi được!”
Tần Ninh tự nhận bản thân mình cũng không phải thánh nhân hiền từ gì, thế nhưng là cường giả thì cũng phải gánh vác trách nhiệm của một cường giả.
Ma tộc có thể nói là kẻ thù của tất cả nhân loại, loại này cho dù có giết một trăm tên thì cũng không quá đáng.
Tiếng nổ liên tiếp vang lên, đòn tấn công của Tần Ninh lúc này càng ngày càng lạnh lẽo thấu xương.
Theo thời gian Tần Ninh điều khiển Cửu Hoang chiến xa, máu thịt bên trong cơ thể của hắn càng lúc chảy càng nhanh, toàn thân từ trên xuống dưới dường như cũng có cảm giác sóng lửa nóng bỏng.
Tần Ninh cảm nhận được nhưng hắn cũng không để ý.
Cửu Hoang chiến xa chính là linh khí cửu phẩm vô địch, tồn tại trình độ cao nhất, uy lực có thể hùng mạnh, ràng buộc lớn với người thi triển.
Mặc dù nói Tần Ninh hoàn toàn hiểu tất cả vận hành của Cửu Hoang chiến xa, nhưng dù sao hắn cũng chỉ là cảnh giới Thông Thiên nhất bộ mà thôi.
Dùng thực lực của hắn bây giờ điều khiển linh khí bát phẩm thì dư sức nhưng nếu điều khiển linh khí cửu phẩm thì có hơi gượng ép.
Mà từ lúc ngũ đại gia tộc bắt đầu cho đến bây giờ cũng mới chỉ có nửa ngày ngắn ngủi, bản thân Tần Ninh cũng chưa lại sức.
Thế nhưng hắn phải giết chết hai người trước mặt này.
Tuyệt Ninh tông chắc chắn có liên quan đến việc cương quốc Bắc Minh xuống dốc, thậm chí chuyện Minh Uyên bỏ mạng và Thiên Thanh Thạch bị cầm tù cũng không thể tránh khỏi liên quan.
Chỉ xét riêng chuyện này hắn nhất định phải điều tra rõ ràng.
Cho nên hôm nay, hắn tiêu diệt xong ngũ đại gia tộc liền lập tức chạy đến Tuyệt Ninh tông.
Hắn không cho phép bản thân mình lơ là buông lỏng để người của Tuyệt Ninh tông nhận được tin tức mà trốn thoát.
“Giết!”
Cùng với lúc đó, trong tích tắc, một cánh tay khác của Tần Ninh lại vung lên.
Bàn tay vung ra, lúc này một thanh kiếm xuất hiện.
Hai thanh trường kiếm đều đã lấy ra, trong hơi thở của Tần Ninh chảy ra máu tươi.
Nhìn thấy cảnh này, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đều lo lắng không thôi.
“Công tử...”
“Ca không sao chứ?”, Kiếm Tiểu Minh cũng hơi kinh ngạc.
Mặc dù thoạt nhìn Tần Ninh lúc này bộc phát ra sức mạnh phá huỷ to lớn, nhưng hình như lực mà cơ thể cũng phải tiếp nhận càng nghiêm trọng hơn.
Lão rùa lúc này cũng mở miệng nói: “Cửu Hoang chiến xa là do tổ tiên của cổ quốc Đại Hạ chế tạo, nghe nói ẩn chứa Cửu Thiên Vẫn Thạch vô cùng đặc biệt, cho dù là cảnh giới Hoá Thần điều khiển cũng phải tiếp nhận một lực cực lớn”.
Lão rùa đương nhiên chính là U Phần Thiên, thân là lão tổ đời thứ ba U Minh tông, ông ta cũng biết chuyện năm đó.
Bây giờ Tần Ninh nổi giận, e rằng phần lớn là do đồ tôn của mình bị giết bị cầm tù.
Nhưng dưới tình huống hiện tại thì có vẻ không được lạc quan cho lắm.
Cầm hai kiếm trong tay, cả người Tần Ninh toát ra khí thế uy nghiêm gấp mấy lần, khí tức bộc phát ra khiến người ta phải nghi liệu đây có phải là do võ giả phóng ra không.
“Cửu Hoang Ngâm, Song Kiếm Trảm!”
Tần Ninh quát khẽ một tiếng, trực tiếp chém kiếm ra.
Bùm...
Một tiếng nổ đùng đoàng thật to khiến không gian xung quanh phải rung chuyển, hai thanh kiếm lúc này chỉ thẳng về phía hai người Thiên Tuyệt và Địa Tuyệt, trong nháy mắt lao đến.
“Mau tránh ra!”
Thiên Tuyệt lúc này trầm giọng hét một tiếng.
Thế nhưng căn bản không thể trốn thoát khỏi thanh kiếm ấy.
Hai người muốn trốn nhưng điều ấy chẳng khác gì những giấc mơ viển vông.
Bùm... bùm...
Cùng lúc đó hai tiếng nổ lớn đùng đoàng trong nháy mắt vang lên, hai cơ thể khôi ngô lúc này nổ tung, màu máu đỏ tươi trông thật nổi bật và bắt mắt.
Một kiếm chém ra, khí tức cuồng bạo lập tức dao động.
Hai thân ảnh đã hoàn toàn tan thành mây khói.
Ầm...
Mà giờ phút này, thân ảnh khổng lồ bao quanh cơ thể của Tần Ninh ở trên không trung cũng biến mất.
Lúc này, cơ thể của hắn bắt đầu rơi xuống.
Tốc độ rơi xuống càng ngày càng chậm, bên cạnh đột nhiên xuất hiện hai thân ảnh đỡ lấy cơ thể của hắn.
Chính là Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi.
Hai cô gái nhìn Tần Ninh, trong mắt cả hai đều tràn ngập lo lắng.
“Công tử...”
“Không sao!”
Lúc này, sắc mặt của Tần Ninh tái nhợt, hơi thở kèm máu chảy ra tí tách, nhưng vẫn cười nói: “Cảnh giới bị hạn chế, Cửu Hoang chiến xa chỉ có thể phát huy được thực lực đến mức đó mà thôi”.
Hai cô gái đỡ Tần Ninh lên thân của lão rùa, mấy người Kiếm Tiểu Minh, Lý Nhất Phàm, Thẩm Văn Hiên và Thiên Linh Lung cũng chạy đến.
“Gọi cái tên Ngô Điền đấy qua đây!”, Tần Ninh lúc này khoanh chân ngồi xuống nói.
Lão rùa bấy giờ vung tay lên, một phát bắt lấy Ngô Điền đến trước mặt của mình, mở miệng nói: “Thành thật một chút”.
Ngô Điền lúc này nào dám không nghe theo, cả người run lẩy bẩy.
Ông ta tuy là cảnh giới Hoá Thần tứ chuyển, vô cùng mạnh mẽ thế nhưng đứng trước mặt của ông ta bây giờ là lão rùa cảnh giới Hoá Thần thất chuyển.
Cảnh giới thất chuyển đủ để sánh ngang với những nhân vật mạnh mẽ ở các thế gia cổ và cổ quốc.
Ngô Điền lập tức đứng ở trong lòng bàn tay khổng lồ của lão rùa, nhìn Tần Ninh ngồi trên lưng rùa, phù phù một tiếng cúi rạp lễ bái trên mặt đất, vội vàng hô lớn: “Tần tông chủ tha mạng, chúng tôi cũng thật sự không biết đám người tông chủ hoá ra lại là Ma tộc”.
“Nếu như chúng tôi biết chuyện này, sao dám nghịch thiên phạm tội tày trời trở thành thuộc hạ của Ma tộc được chứ”.
Nghe thấy lời này, Tần Ninh thản nhiên nói: “Ngươi không biết, không có nghĩa là trong Tuyệt Ninh tông không có ai biết!”
“Bắt đầu từ hôm nay, Tuyệt Ninh tông sẽ sát nhập vào Thanh Vân tông, ta sẽ chuyển Thanh Vân tông đến đây, tất cả đệ tử và trưởng lão của Tuyệt Ninh tông sẽ phải tiếp nhận điều tra, chuyện này không thể qua loa được!”
Tần Ninh nói tiếp: “Về chuyện này, Ngô Điền, cảnh giới Hoá Thần các ngươi nếu như làm tốt thì ta sẽ bỏ qua chuyện cũ, nếu không, giết không tha”.
Nghe thấy lời này của Tần Ninh, Ngô Điền ngay lập tức ba vái chín lạy, thở hổn hển, phía sau lưng áo đã ướt đẫm một mảng.
Cấu kết với Ma tộc, cho dù là mấy vạn năm trước hay là bây giờ thì bị phát hiện sẽ bị tất cả mọi người ở trên đại lục truy sát, không chỉ riêng bản thân mà ngay cả người nhà bạn bè cũng không thể thoát khỏi.
Ma tộc chính là thứ mà tất cả mọi người đều sợ hãi căm ghét.
Chương 632: Tin tức về Thiên Thanh Thạch
Nhìn thấy bộ dạng căng thẳng của Ngô Điền, Tần Ninh cười nói: “Ngươi cũng không cần phải sợ ta, ta đâu có ăn thịt ngươi đâu”.
Tuy là nói như vậy nhưng thâm tâm Ngô Điền vẫn kinh hãi.
Cảnh giới Thông Thiên lại có thể điều khiển Cửu Hoang chiến xa thuần thục như thế, giết chết hai vô địch cảnh giới Hoá Thần cửu chuyển.
Thêm nữa, lão Vệ ở bên cạnh Tần Ninh càng khiến người ta cảm thấy khủng khiếp, có thể đối kháng với tông chủ Tuyệt Ninh tông... Phù, cái tên đại ma đầu đó quả thật đúng là chủ tớ khiếp khủng cả đôi.
Người thanh niên như này chắc chắn tương lai sau này sẽ trở thành một nhân vật chói lọi rực rỡ ở trên Cửu U đại lục, ông ta sao có thể không sợ được cơ chứ!
Nhưng nhìn ý tứ của Tần Ninh có vẻ cũng không có ý định truy cứu trách nhiệm của bọn họ, như này hẳn đã là kết quả tốt nhất rồi?
Ngô Điền lúc này lui ra ngoài, vội vàng gấp gáp thảo luận với hơn mười trưởng lão cảnh giới Hoá Thần nhất chuyển đến tứ chuyển còn lại.
Tần Ninh giờ phút này bỗng ngẩng đầu nhìn lên không trung, lẩm bẩm nói: “Phải kết thúc rồi mới đúng...”
Bùm...
Dường như để chứng minh cho lời nói của Tần Ninh, một tiếng nổ vang trời phát ra trong không trung.
Mặt đất rung chuyển, mây đen dày đặc ùn ùn kéo đến, toàn bộ không khí không chỉ tràn ngập ma khí nóng bỏng mà còn là mùi máu tanh nồng.
Thấy cảnh này, tất cả đệ tử ai nấy đều mặt mũi trắng bệch.
Mà ở trước sơn môn lúc này có một bóng người toàn thân đầm đìa máu tươi, một tay một chân đã bị chặt đứt, cơ thể co giật dữ dội.
Lão Vệ bây giờ bay đến, đáp xuống nhẹ nhàng bên cạnh Tần Ninh, nhìn thấy sắc mặt tái nhợt của Tần Ninh, ông hơi nhíu mày, có một chút tự trách.
“Ta không sao, chỉ suy yếu một chút thôi...”
Lão Vệ không nhiều lời, nói: “Tên đấy cũng được coi là Ma Hoàng cấp cao, những năm gần đây hẳn là dựa vào Tuyệt Ninh tông mà thực lực thăng tiến lớn, có chút mùi vị của Ma Đế...”
“Ma Đế...”
Tần Ninh cười nói: “Bảo sao ngươi lại tốn thêm chút thời gian”.
“Cái này cũng không phải là nguyên nhân chính”, lão Vệ lúc này lại giải thích, nói tiếp: “Chỉ là muốn bắt sống lại không thể giết chết thì hơi rắc rối một chút thôi”.
“Được được được rồi, ta biết rồi”.
Nghe cuộc đối thoại giữa hai người, mấy người Kiếm Tiểu Minh, Thẩm Văn Hiên một lần nữa cảm thấy tam quan thay đổi.
Bọn họ biết lão Vệ mạnh, nhưng lại mạnh đến mức này sao?
Ma Hoàng là cảnh giới Hoá Thần, như vậy Ma Đế há chẳng phải vượt qua cảnh giới Hoá Thần rồi sao?
Nói cách khác, cái tên đang co giật nằm trên mặt đất thật ra chính là một tên vượt qua cảnh giới Hoá Thần?
Thế nhưng lão Vệ còn nói thêm là ông ta không muốn giết chết hắn ta, phải bắt sống hắn ta nên mới khiến hắn ta tàn phế, vì vậy mới tốn chút ít thời gian.
Nếu như mấy lão già ở thế gia, cổ quốc ở trên Cửu U đại lục biết được, không biết có trực tiếp ói máu tại chỗ luôn không?
Tần Ninh lúc này được Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi dìu đứng dậy, nhìn xuống dưới.
Lão Vệ ngay lập tức vung tay lên, một luồng linh khí đột nhiên quấn quanh người tông chủ Tuyệt Ninh tông và nâng hắn ta lên.
“Cuối cùng sẽ có một ngày các ngươi phải hối hận vì hành động ngày hôm nay, sẽ phải trả một cái giá thật lớn!”, tên Ma tộc Xích Huyết bán Ma Đế gầm thét: “Cuối cùng sẽ có một ngày đại quân của Ma tộc ta phá phong ấn thoát ra ngoài, đến lúc đó chính là ngày diệt vong của nhân loại các ngươi”.
“Không biết xấu hổ”, Kiếm Tiểu Minh bây giờ mắng: “Cho dù các ngươi có đánh bại Cửu U đại lục thì cũng sẽ có đại lục khác khiến các ngươi phải ngoan ngoãn chịu chết, đừng có mơ mộng hão huyền nữa!”
Nghe thấy lời Kiếm Tiểu Minh nói, tên bán Ma Đế chỉ cười nhạo một tiếng, không đáp trả.
Tần Ninh lúc này mới mở miệng nói: “Hỏi ngươi một số chuyện”.
“Minh Uyên có phải bị ngươi giết chết không?”
“Cương vương Minh Uyên của cương quốc Bắc Minh?”, tên bán Ma Đế đột nhiên cười nói: “Ta cũng chỉ là một thằng nhóc cảnh giới Nhân Vị mới bước vào cảnh giới Tam Vị, làm sao có thể giết chết hắn ta được?”
“Vậy thì chí ít các ngươi cũng không thể thoát khỏi liên quan đến mấy chuyện này được”.
Tần Ninh lúc bấy giờ khẳng định nói.
“Tên của ta là Mạc Khắc, chính là Ma Hoàng của Ma tộc Xích Huyết tôn quý, Ma Đế ra lệnh cho ta ở lại Cửu U Đại Lục”, Mạc Khắc lúc này cao ngạo nói: “Những năm gần đây, ta đương nhiên đã làm rất nhiều chuyện ở Cửu U đại lục, nhưng cương vương Minh Uyên thực lực mạnh mẽ ta hoàn toàn không phải là đối thủ”.
“Thậm chí khi hắn ta và Thiên Thanh Thạch ở cùng nhau, ta ở Cửu U cũng phải che giấu thu mình tránh hai người đó, sao có thể dám đối phó với hai người bọn họ được?”
Mạc Khắc lúc này bày ra bộ dáng chuyện ta làm ta sẽ nhận, những chuyện ta không làm đừng hòng đổ lên đầu ta.
“Xem ra ngươi không có ý định nói thật”.
Tần Ninh từ tốn nói: “Thiên Đế Các, ngươi chắc là đã từng nghe đến?”
Lời này vừa nói ra, sắc mặt của Mạc Khắc ngay lập tức tái nhợt.
“Thành thật nói cho ta những gì mà ngươi biết, ta sẽ để cho ngươi chết một cách sảng khoái, bằng không ta vẫn còn có hàng ngàn cách khiến ngươi mỗi ngày đau đớn muốn chết không được muốn sống không xong”.
Tần Ninh nói tiếp: “Không cần phải nghi ngờ, nếu không Đỗ Phương Hồi cũng sẽ không nói rõ ràng tất cả mọi chuyện về các ngươi không sót thứ gì”.
Đỗ Phương Hồi bây giờ đang bị nhốt ở một bên, vẻ mặt ảm đạm.
Không phải do hắn ta không đủ trung thành mà do thủ đoạn của cái người tên lão Vệ kia quá kinh khủng.
Mạc Khắc trầm mặc một lát, nói: “Cụ thể ra sao ta không rõ lắm, nhưng người của Thiên Đế Các có trợ giúp bọn ta”.
“Hơn nữa người của Thiên Đế Các hình như có quan hệ với rất nhiều Ma Đế ở Ma tộc của bọn ta”.
“Hai người cương vương Minh Uyên và Thiên Thanh Thạch lúc đó có thể nói là người kế nhiệm mấy người Cửu U Đại Đế, tôn giả Thanh Vân, tôn giả Đại Hoang, Hoàng Phủ Nhất Cầu, là cường giả đứng đầu Cửu U đại lục, nếu nói người có thể giết chết Minh Uyên ở thời điểm đó thì chỉ có thể là người của Thiên Đế Các mà thôi”.
Tần Ninh dần dần hiểu ra.
Tuyệt Ninh tông xét cho cùng cũng chỉ là quân cờ bị nhóm ma đế thua cuộc năm đó chôn giấu mà thôi.
Còn Thiên Đế Các hợp tác với Ma tộc kia rất có khả năng bản thân bọn chúng chính là loài người.
“Vị trí của Thiên Đế Các ở đâu?”
“Cái này thì ta không biết”, Mạc Khắc giờ phút này chân thành nói: “Lần nào cũng là người của Thiên Đế Các đến tìm bọn ta, bọn ta không biết Thiên Đế Các ở đâu, hơn nữa bọn họ xuất hiện ở trên Cửu U đại lục, giết người cũng dùng danh nghĩa Tuyệt Ninh tông của bọn ta làm”.
Tần Ninh dần dần sáng tỏ, bảo sao trước đây Minh Uyên lại nhắc đến cái tên Tuyệt Ninh tông.
“Vậy ngươi hẳn là biết lúc trước người của Thiên Đế Các bắt giam Thiên Thanh Thạch như thế nào chứ?”
Hai mắt của Tần Ninh sáng như đuốc, nhìn chằm chằm Mạc Khắc.
“Bắt giam như thế nào thì ta không biết, nhưng ta biết ở đâu”, Mạc Khắc vội vàng nói: “Ta nghe người của Thiên Đế Các nói bọn họ dẫn Thiên Thanh Thạch đi, nhốt ở trong lăng Thiên Long, nhưng lăng Thiên Long...”
“Lăng Thiên Long!”
Nghe đến đây, tâm địa độc ác của Tần Ninh bị kích thích.
“Đáng chết!”
Tần Ninh chửi thầm một tiếng, quát lên: “Thiên Đế Các, ta nhớ kĩ rồi”.
Tần Ninh đương nhiên biết lăng Thiên Long, nơi này nằm trong cấm địa của đại lục Thiên Long, có thể nói là khu vực hung tàn nhất ở trên đại lục Thiên Long.
Từ xưa đến nay, vô số nhân vật cảnh giới Hoá Thần thậm chí là cảnh giới Tam Vị cũng chết ở đó, nhiều không kể xiết.
Nơi đó có thể nói là vùng đất dữ hung tàn nhất thế gian, mà bên trong có vô số chỗ khiến người ta phải sợ hãi.
Nếu là hắn của năm đó đi vào bên trong thì đi đi về về mười lần cũng chẳng vấn đề gì, nhưng mà bây giờ...
Lúc này, Tần Ninh nhíu chặt mày.
“Xem ra cần phải chuẩn bị một vài thứ rồi”.
Hạ quyết tâm, Tần Ninh phất tay.
Lão Vệ đương nhiên hiểu, trực tiếp ra tay hạ sát.
Mạc Khắc lúc này cũng không vùng vẫy chống cự.
Kế hoạch lớn đã thất bại, hắn ta không còn lời gì để nói, ngày hôm nay thua trong tay của Tần Ninh, sở dĩ hắn đồng ý nói ra toàn bộ là bởi vì tận sâu trong đáy lòng, hắn hy vọng Tần Ninh đi tìm.
Đi tìm lăng Thiên Long, tìm kiếm Thiên Thanh Thạch, đến khi ấy đương nhiên người của Thiên Đế Các sẽ biết, đến lúc đó, nghênh đón Tần Ninh sẽ chỉ là cái chết mà thôi.
Hắn ta rất chờ mong đến ngày hôm đó!
Chương 633: Tịnh Ma châu
Khi hơi thở của Mạc Khắc đã hoàn toàn biến mất, Đỗ Phương Hồi biết bản thân mình chắc chắn cũng sẽ phải chết.
Tần Ninh cũng không có ý nương tay, người của Ma tộc giết không tha.
“Chuẩn bị trở về Thanh Vân tông”.
Tần Ninh phất tay, đám người cưỡi lão rùa trực tiếp rời đi.
Lúc này từ trên xuống dưới bên trong Tuyệt Ninh tông xôn xao, nhìn hơn mười xác chết nằm trên mặt đất cùng với ma khí còn sót lại, trong lòng của tất cả mọi người thật lâu vẫn chưa thể bình tĩnh lại được.
Ngô Điền và mười mấy vị trưởng lão lúc này không thể hoảng, cũng không dám hoảng.
Tần Ninh đã nói rồi, tiếp theo Thanh Vân tông sẽ chiếm Tuyệt Ninh tông, Tuyệt Ninh tông của bọn họ bắt buộc phải đổi mới.
Nếu Tần Ninh đã giao việc này cho ông ta làm thì ông ta càng không thể lười biếng được.
Nhất thời, bên trong Tuyệt Ninh tông bắt đầu bận rộn hẳn lên.
Một bên khác, Tần Ninh ngồi ngay ngắn ở trên thân lão rùa, nhắm mắt suy tư, không động đậy.
Mấy người Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đều lo lắng cho tình hình hiện tại của Tần Ninh.
Lão Vệ thì đứng ở bên cạnh Tần Ninh trầm mặc không nói, dường như ông ta mãi luôn giữ bộ dáng như này, chưa hề thay đổi.
Còn Tần Ninh lúc này quan sát bên trong cơ thể đột nhiên phát hiện ra một chỗ rất kỳ lạ.
Bây giờ, ở bên trong cơ thể, bên trong Phong Thần Châu ngoại trừ Vạn Linh châu đang liên tục tản ra linh khí sinh mạng thì còn có mười sáu viên ngọc màu đen lơ lửng trong không gian.
Mười sáu viên ngọc màu đen toàn thân đen như mực nhưng lại ẩn chứa linh khí cực kì tinh khiết, hơn nữa không chỉ có linh khí mà còn có rất nhiều loại lĩnh ngộ.
Tần Ninh vừa mới phát hiện ra cái này!
Mười sáu viên!
Mạc Khắc, lại thêm nhị sứ Thiên Tuyệt và Địa Tuyệt, Đỗ Phương Hồi và mười hai Tông Hộ là tổng cộng mười sáu Ma Hoàng của Ma tộc, vô địch cảnh giới Hoá Thần.
Vừa vặn, bên trong Phong Thần Châu cũng xuất hiện mười sáu viên.
Quả thật có hơi trùng hợp.
Tâm thần của Tần Ninh khẽ nhúc nhích, lấy ra một viên ngọc màu đen, tuỳ ý để linh khí ở bên trong chảy xuôi tự do trong cơ thể của mình.
Sức mạnh thuần khiết lan toả toàn thân.
Bỗng chốc, khí tức bên trong cơ thể của Tần Ninh đột nhiên thay đổi.
Nháy mắt Tần Ninh đã đạt đến cảnh giới Thông Thiên nhị bộ.
Mấy người xung quanh cũng cảm nhận được sự thay đổi của Tần Ninh, lúc này đều đổ dồn ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía Tần Ninh.
Đã xảy ra chuyện gì vậy?
Vừa mới một lúc, sao Tần Ninh đã đột phá rồi?
Lúc này, trong lòng Tần Ninh cũng hơi kinh ngạc.
Đây là lần đầu tiên, Phong Thần Châu phát huy tác dụng.
Từ lúc bắt đầu kiếp thứ mười cho đến bây giờ, Phong Thần Châu ngoại trừ lưu giữ kí ức chín kiếp của hắn ra thì không thấy có bất cứ điểm gì kì lạ hết.
Ngày hôm nay lại có thể đem khí huyết của mười sáu tên Ma tộc ngưng kết thành ma châu.
Mà ma châu có công dụng mạnh mẽ, quả thật giống như truyền thừa khiến người ta phải sợ hãi thán phục.
Bản thân hắn trải qua mấy trận chiến có dấu hiệu đột phá nhưng tuyệt đối không thể nhanh như vậy được.
Mà lúc này một viên ma châu lại có thể khiến hắn từ cảnh giới Thông Thiên nhất bộ tấn thăng thành nhị bộ.
Tần Ninh thu lại sự kinh ngạc trong lòng, lấy ra một viên nữa, trực tiếp tan ra bên trong cơ thể của mình.
Dần dần, một nguồn khí huyết tinh khiết tiến vào bên trong cơ thể, linh khí và lĩnh ngộ võ đạo, dồi dào mạnh mẽ.
Nhưng lần này hắn cũng không đạt được đến cảnh giới Thông Thiên tam bộ nhưng cơ thể lại nhận được năng lượng thăng hoa.
Đây là một loại thăng hoa không thể nói rõ được bằng lời.
Phong Thần Châu có thể sử dụng một phương pháp đặc biệt tinh luyện ma khí ở bên trong cơ thể của Ma tộc chuyển hoá thành linh khí và lĩnh ngộ võ đạo, trực tiếp nuốt vào, tấn thăng tu vi.
Thế nhưng cái này chỉ là công hiệu nhất thời mà thôi.
Ví dụ như khi hắn nuốt vào viên thứ hai cũng không tăng lên thêm nữa.
Nói cách khác loại công hiệu này không phải có thể kéo dài mãi mãi mà cũng có hạn mức nhất định.
Tần Ninh hiểu ra điều này, lập tức vẫy tay.
Diệp Viên Viên lúc này vẫn vô cùng kinh ngạc mới chỉ một lúc mà Tần Ninh đã lại tăng lên một chút, sắp bước vào cảnh giới Thông Thiên tam bộ rồi.
Nhìn thấy Tần Ninh vẫy tay, Diệp Viên Viên đi đến trước mặt hắn.
“Đưa tay ra!”
Diệp Viên Viên mặc dù không hiểu nhưng vẫn chìa bàn tay ngọc ra.
Nắm lấy bàn tay ngọc ngà, Tần Ninh cảm nhận được sự dịu dàng như ngọc, mang theo tia ấm áp.
“Tiếp theo cho dù ta làm cái gì thì cô cũng đừng phản kháng!”
“Ừm!”
Tần Ninh dặn dò xong, tinh thần khẽ nhúc nhích.
Loại ma châu này Tần Ninh tạm gọi là Tịnh Ma châu, cũng không thể ngưng luyện ma châu ra khỏi cơ thể của mình.
Nhưng hắn có thể khuếch tán sức mạnh này bên trong cơ thể của mình, sau đó sát nhập vào bên trong cơ thể của người khác.
Kỳ thật chuyện này cũng không phải là chuyện đơn giản mà bất cứ ai cũng có thể làm được.
Căn cứ vào tiêu chuẩn của võ giả mà nói thì biện pháp này gọi là song tu là hợp lý nhất.
Song tu cũng có chỗ khác, nam nữ song tu phần lớn là vợ chồng khi tiến hành sẽ càng thuận lợi.
Còn những cách song tu khác đều sẽ bị giảm đáng kể.
Nhưng Tần Ninh là ai cơ chứ?
Có sức mạnh của chín đời chín kiếp, cộng thêm kiến thức của thiếu minh chủ Cửu Thiên Vân Minh, không ai có thể so bì được, cho dù không phải là vợ chồng thì hắn cũng sẽ có cách song tu.
Hai người chắp tay trước ngực, mười ngón tay đan vào nhau, Diệp Viên Viên cảm nhận được nhiệt độ bàn tay của Tần Ninh, gương mặt xinh đẹp không kiềm chế được mà ửng hồng.
Thế nhưng dần dần, nàng cảm nhận được trong lòng bàn tay của Tần Ninh đang truyền ra một chút khí tức khác lạ.
Linh khí và lĩnh ngộ võ đạo!
Diệp Viên Viên không chần chừ, ngay lập tức tập trung hết sức hấp thu linh khí và lĩnh ngộ võ đạo!
Chẳng mấy chốc một khí chất khác biệt bày ra.
Diệp Viên Viên đã đạt đến cảnh giới Thông Thiên tứ bộ!
Chuyện này khiến mọi người trong lúc nhất thời đều cảm thấy choáng váng.
Phương pháp này của Tần Ninh là gì vậy?
Chỉ nắm tay mà đã có thể khiến tu vi của Diệp Viên Viên tăng lên rồi?
Sau đó, mấy người Vân Sương Nhi, Kiếm Tiểu Minh, Lý Nhất Phàm, Thiên Linh Lung, Thẩm Văn Hiên cũng tiếp nhận sự trao truyền của Tần Ninh, khí tức bên trong cơ thể lúc này đều tăng lên ở mức độ khác nhau.
Quá thần kỳ!
Tần Ninh bây giờ giống như một lão tổ sáng lập ra tông môn, phất tay chỉ điểm cho môn hạ đệ tử, những đệ tử kia lập tức lĩnh ngộ hiểu ra, tu vi tấn thăng.
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi cùng đạt đến cảnh giới Thông Thiên tứ bộ.
Mấy người Thiên Linh Lung, Lý Nhất Phàm, Thẩm Văn Hiên, Kiếm Tiểu Minh cũng đã tăng lên rất nhiều.
Lúc này, Tần Ninh cuối cùng cũng đã xác định được hiệu quả của Tịnh Ma châu.
Không khác gì thần đan diệu dược.
Hơn nữa Phong Thần Châu chỉ có thể chuyển hóa khí huyết của người trong Ma tộc, thứ khác thì gần như cũng không có hiệu quả.
Bảo sao trước đây phụ đế nói với hắn Phong Thần Châu vô cùng đặc biệt, dặn hắn lĩnh ngộ cẩn thận.
Nhưng Phong Thần Châu khắc chế Ma tộc, chẳng lẽ phụ đế cũng biết chuyện này?
Ma tộc ở Cửu U đại lục và Thiên Đế Các có liên quan, còn Thượng Đế Các như thế nào, Tần Ninh cũng không rõ.
Thế nhưng chắc chắn phụ đế biết chuyện gì đó.
Nếu không thì ông ấy sẽ không bỏ lại Cửu Thiên Vân Minh để đi đến nơi gọi là thế giới bên ngoài.
Tần Ninh dần dần cảm thấy, dường như có một tấm lưới vô hình giữa trời đất này đang không ngừng mở rộng ra.
Tấm lưới giống như cách phụ đế lớn mạnh không thể không rời đi, bảo vệ tất cả mọi người.
Tần Ninh đứng dậy, thở dài một hơi.
Kiếp này làm lại từ đầu, trái lại cũng để hắn có cơ hội tìm hiểu từng cái một.
Mặc kệ là ai, muốn phá huỷ thế giới thần, Cửu Thiên Vân Minh, làm tổn thương người thân của hắn thì hắn mãi mãi không cho phép!
Chín đời chín kiếp làm người, ở nhiều thế giới, người khiến Tần Ninh phải sợ quả thật không tồn tại!
Ai dám làm loạn, tiêu diệt là xong!
Chương 634: Cảnh giới Tam Vị
Mà lúc này, Tuyệt Ninh tông đã bị loại bỏ, mục tiêu chính tiếp theo chính là cứu Thiên Thanh Thạch ra ngoài.
Còn về đám Ma tộc dưới lòng đất ở Cửu U đại lục thì có thời gian, Tần Ninh sẽ thu thập chúng thật tốt.
Đại lục Thiên Long, lăng Thiên Long bên trong cấm địa Thiên Vị.
Tần Ninh đã từng đi qua nơi này biết trong đó hiểm ác như thế nào, cho nên hắn cũng biết bản thân bây giờ có qua đó thì với thực lực hiện tại cũng chỉ có một con đường chết mà thôi.
Cho nên hắn nhất định phải bắt tay chuẩn bị một vài thứ.
Lúc này, mấy người đều từ trong sự vui mừng tấn thăng bình tĩnh trở lại.
Kiếm Tiểu Minh không nén nổi tò mò, mở miệng hỏi: “Ca, cảnh giới Tam Vị vượt qua cảnh giới Hoá Thần vừa nãy là gì vậy?”
Tần Ninh liếc lão Vệ một cái, lão Vệ ngay lập tức hiểu ý, mở miệng nói: “Kỳ thật hiện tại các ngươi đều mới chỉ là cảnh giới Thông Thiên, biết về cảnh giới Hoá Thần là được rồi, những cái khác cũng chẳng để làm gì”.
“Nhưng nếu các ngươi đã hỏi thì ta cũng sẽ nói cho các ngươi biết”.
Nghe thấy vậy, Tần Ninh không nhịn được lườm lão Vệ một cái, muốn nói thì cứ nói, còn nói mấy lời vô ích làm gì.
Lão Vệ ho khan một cái, tiếp tục nói: “Đại lục mà chúng ta đang ở là Cửu U đại lục, mà trong thế giới có hàng ngàn hàng vạn đại lục như thế này!”
Lão Vệ vừa nói ra lời này, tất cả mọi người đều biến sắc.
Hàng ngàn hàng vạn sao? Có ý gì?
Cửu U đại lục chẳng qua chỉ là một trong số hàng vạn đại lục mà thôi?
Cái này cũng quá kinh khủng rồi!
Lão Vệ tiếp tục nói: “Các ngươi hẳn là ít nhiều đã nghe đến cái tên đại lục Thương Lan rồi chứ?”
“Ta biết, ta đã từng nhìn thấy trong sách cổ”, Thiên Linh Lung gật đầu nói.
“Đại lục Thương Lan là một đại lục rộng lớn, cách Cửu U đại lục ngàn vạn dặm, mà đại lục Thương Lan có thể nói là đại lục rộng lớn nhất trong hàng ngàn hàng vạn đại lục, võ giả ở đó cũng vô cùng mạnh mẽ, số lượng cũng rất đông”.
Lão Vệ thành thật nói: “Tương lai sau khi các ngươi vượt qua cảnh giới Hoá Thần, tóm lại sẽ biết những chuyện này thôi, bây giờ nói cho các ngươi biết thì cũng chẳng sao”.
Thật ra trong lòng lão Vệ vẫn cảm thấy lo lắng mấy thanh niên tài giỏi bọn họ sẽ bị đả kích.
Nhưng Tần Ninh đã cho phép thì ông ta cũng sẽ nói ra.
Thật ra cái này cũng chưa phải là toàn bộ, lão Vệ sợ nói quá nhiều sẽ khiến bọn họ thật sự bị doạ đến mức choáng váng.
Lúc này, ngay cả Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi cũng cảm thấy chấn động không thôi.
Theo như lời lão Vệ nói thì Cửu U đại lục chỉ là một phần nhỏ mà thôi!
Cái gọi là đại lục Thương Lan kia rốt cuộc rộng lớn như thế nào?
“Cửu U đại lục trong những năm gần đây thật ra phát triển rất chậm, đỉnh cao cảnh giới Hoá Thần đã là võ giả hàng đầu, trước đây, mấy người tôn giả Thanh Vân, tôn giả Đại Hoang, Hoàng Phủ Nhất Cầu đều vượt qua cảnh giới Hoá Thần, là cảnh giới Tam Vị”.
“Cảnh giới Tam Vị gồm tam đại cảnh giới chính là Nhân Vị, Thiên Vị, Địa Vị, mỗi một cảnh giới được chia ra thành các cấp sơ kỳ, trung kỳ và hậu kỳ”.
“Ở trong Cửu U đại lục, các ngươi rất hiếm thấy sức mạnh của cảnh giới Tam Vị, nhưng sau này khi giao lưu với các đại lục khác các ngươi sẽ gặp được thôi”.
Lão Vệ vừa nói xong, Kiếm Tiểu Minh lập tức không nhịn được hỏi: “Vậy lão Vệ ông là cảnh giới gì?”
“Ta sao?”, lão Vệ híp mắt cười nói: “Ngươi nói ta là cảnh giới gì thì ta chính là cảnh giới đó”.
“Ặc...”
Mấy người lập tức lúng túng.
Lão Vệ nói tiếp: “Kỳ thật các ngươi đừng nản chí, công tử nếu như đã giữ các ngươi ở lại bên mình thì đương nhiên đã chứng minh được giá trị của các ngươi”.
Lời này vừa nói ra, mấy người đều gật đầu.
Mấy người Thẩm Văn Hiên, Lý Nhất Phàm, Thiên Linh Lung và Kiếm Tiểu Minh đều có thiên phú phi thường.
“Tình hình đại khái chính là như thế, bây giờ Cửu U đại lục suy yếu, không thể nói là không có cảnh giới Tam Vị nhưng cực kỳ ít, rất rất ít, hơn nữa đại khái cũng chỉ có Hoàng Phủ gia, Vũ gia, Cổ gia, Hoang gia và cổ quốc Đại Hạ mới có những lão ngoan đồng bất tử trấn giữ”.
“Những lão ngoan đồng kia cơ bản cố đến chết thì cũng chỉ là cảnh giới Nhân Vị sơ kỳ mà thôi, không đáng bận tâm”.
Cơ bản! Cố đến chết! Cũng chỉ vậy!
Mấy người nghe thấy lời này hận không thể trực tiếp lột da của lão Vệ.
Cảnh giới Tam Vị rốt cuộc mạnh đến mức nào chứ!
Cảnh giới Hoá Thần cũng đã lật trời đạp biển rồi, vậy thì cảnh giới Tam Vị há chẳng phải là người trời rồi sao?
Lão Vệ nói tiếp: “Thật ra nói cho cùng cảnh giới Cửu Môn là bắt đầu nhập môn võ giả, cửu đại cảnh giới từ cảnh giới Linh Hải đến cảnh giới Hoá Thần chỉ để xây dựng nền tảng, sự mạnh mẽ của võ giả thế giới rộng lớn hơn các ngươi nghĩ nhiều, nhưng đôi khi biết quá nhiều chưa hẳn đã là chuyện tốt”.
“Được được được rồi, lão Vệ ông đừng nói nữa!”, Lý Nhất Phàm bây giờ cũng không chịu nổi, nói: “Cửu đại cảnh giới chỉ để xây dựng nền tảng, ông nói như thế ta chẳng muốn tu luyện nữa”.
Mấy người khác cũng gật đầu.
Lão Vệ cười ha ha một tiếng, nói: “Tránh về sau các ngươi lại hỏi, sau khi vượt qua cảnh giới Hoá Thần sẽ là một thế giới mới, nhưng những lão già vượt qua cảnh giới Hoá Thần ở Cửu U đại lục tiềm lực đã cạn kiệt, chỉ có thể ở lại cảnh giới Nhân Vị mà thôi”.
“Nhưng các ngươi thì khác, tương lai các ngươi nhất định sẽ rất rực rỡ”.
Mấy người lúc này cũng đã tiêu hoá được đống tin tức vừa rồi.
Kỳ thật cũng không khó để hiểu, giống như trước đây ở nội thành Lăng Vân, cảnh giới Cửu Môn đã là mạnh nhất, nhìn thấy cảnh giới Linh Hải thì chính là cảm giác vừa mở miệng liền hét to thành tiếng.
Ở trong mắt những người đó, cảnh giới Linh Hải chính là đại năng, là một sự tồn tại vô cùng mạnh mẽ.
Nhưng đối với mấy người bây giờ mà nói thì một hơi có thể thổi chết một đống cảnh giới Linh Hải.
Cũng giống như thế, hiện tại bọn họ mới chỉ là cảnh giới Thông Thiên, cảnh giới Tam Vị đối với bọn họ mà nói chính là khổng lồ, là vô địch.
Nhưng khi thật sự đạt đến cảnh giới đó thì tầm nhìn của bọn họ sẽ khác.
Thế giới của võ giả từ xưa đến nay đều đã như vậy, dường như phía trước là tận cùng nhưng cũng là vô tận.
Ai mà biết được cái gọi là điểm tận cùng ở đâu cơ chứ?
Ngay cả bản thân Tần Ninh cũng không dám khoác lác khoe khoang nói mình biết tất cả.
Năm đó phụ đế trở thành người thống trị chư thiên vạn giới, phong hào là Vô Thượng Thần Đế, không một ai cao hơn ông ấy nữa.
Thế nhưng ở bên trên thật sự là tối cao rồi sao?
Đại điện Thanh Vân của Thanh Vân tông.
Trông thấy nhóm Tần Ninh quay về, ngũ đại trưởng lão, U Động Thiên và Thiên Đạo Nhất cuối cùng cũng cảm thấy nhẹ nhõm.
Tần Ninh lần này là khiêu khích thể diện của ngũ đại gia tộc.
Ngũ đại gia tộc hợp lực lại, ngay cả cổ quốc cũng phải né tránh mũi nhọn.
Sống hay chết bọn họ cũng không hoàn toàn chắc chắn.
Nếu không phải lo lắng có người đối phó với đại bản doanh của Thanh Vân tông thì bọn họ thật sự muốn đi xem thử tình hình.
Mà giờ phút này mấy người Tần Ninh bình an trở về, tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.
Mấy người nhóm đại trưởng lão lập tức chào đón, nhìn thấy vẻ mặt bình thản của Tần Ninh, sắc mặt ảo não buồn rầu của mấy tiểu bối Lý Nhất Phàm, Thẩm Văn Hiên, đáy lòng lập tức cảm thấy không ổn.
Chẳng lẽ thất bại rồi sao?
Nếu không sao vẻ mặt của mấy tiểu bối lại rầu rĩ không vui?
Đại trưởng lão tiến lên phía trước, nhìn Tần Ninh, chắp tay nói: “Tông chủ mạnh khoẻ chính là may mắn vô cùng, thua thì thua thôi, nội tình của ngũ đại gia tộc thâm hậu, không phải là thứ dễ dàng trêu trọc”.
“Đúng vậy đúng vậy”, nhìn thấy con gái của mình cũng không vui, Thiên Đạo Nhất nói: “Thanh Vân tông phát triển cũng không dễ dàng gì, ngũ đại gia tộc không tìm đến gây rối là được rồi”.
Hai người kẻ tung người hứng, nhưng mấy người Lý Nhất Phàm đều một mặt ngơ ngác.
Chương 635: Mọi người nói cái gì?
Cái gì thua rồi? Cái gì không sao?
Mọi người đang nói cái gì? Sao bọn họ nghe chẳng hiểu gì vậy?
Thiên Linh Lung không nhịn được nói: “Đại trưởng lão, cha, mọi người nói cái gì thế?”
“Năm vị tộc trưởng của ngũ đại gia tộc bị tông chủ giết chết, quốc quân Hạ Phương Ki của cổ quốc Đại Hạ muốn đòi lại Cửu Hoang chiến xa cũng bị Tần tông chủ đánh bại cho chạy rồi”.
“Cái gì mà thua hay không thua!”
Mấy người bọn họ không vui vẻ gì, hoàn toàn là vì lời của lão Vệ.
Thế giới này quá rộng lớn quá mênh mông, bọn họ đã từng cho rằng thần của cảnh giới Hóa Thần chẳng qua là lũ rắn độc ở một góc.
Điều này là một trấn động vô cùng lớn với bọn họ, khiến bọn họ không thể chấp nhận trong một thời gian ngắn.
Sao lại thua rồi? Nếu đã thua thì mấy đại gia tộc kia bây giờ không phải sẽ xách đao tìm đến cửa ư.
Mà nghe đến lời này, ngũ đại trưởng lão ngây ra, Thiên Đạo Nhất sửng sốt, ngay cả U Động Thiên thân là tông chủ của một tông lúc này cũng trợn tròn mắt.
“Con gái, con nói lại lần nữa…”
Lúc này đại trưởng lão cũng vội vào kéo Lý Nhất Phàm lại, hỏi đông hỏi tây.
“Thật sự chết rồi, không ai sẽ tìm tới Thanh Vân tông chúng ta gây phiền phức đâu”, Lý Nhất Phàm bất đắc dĩ cười khổ nói: “Hơn nữa tông chủ cấp cao của Tuyệt Ninh tông đều là người của ma tộc, tông chủ đã tiêu diệt bọn chúng, chuẩn bị thu phục Tuyệt Ninh tông, hợp nhất với Thanh Vân tông chúng ta”.
“Ông nội, kế tiếp hai tông hợp nhất, chúng ta chuyển đến Tuyệt Ninh tông, ông phải bận rộn rồi”.
Ngũ đại gia tộc bị tiêu diệt!
Quốc quân cổ quốc Đại Hạ bị đánh lui.
Tuyệt Ninh tông bị thu phục.
Từng tin tức được này nói ra từ trong miệng mấy người, quả thật là muốn lấy mạng của U Động Thiên, Thiên Đạo Nhất và ngũ đại trưởng lão.
Đâu chỉ bọn họ, thành viên cấp cao của Thanh Vân tông có thể đi vào trong đại điện Thanh Vân này thần sắc đều biến hóa thất thường.
Nếu như lời mấy tiểu bối này nói là thật, vậy thì Thanh Vân tông… phát đạt rồi!
“Chuyện này rất quan trọng, các ngươi đừng nói linh tinh!”, lúc này Thiên Đạo Nhất vẫn khó có thể tin được.
Cuối cùng Thiên Linh Lung nói: “Cha, nếu như cha không tin, chưa đến ba ngày tin tức sẽ lan truyền ra toàn bộ Cửu U đại lục, đến lúc đó cha sẽ biết!”
Mấy người quả thật không muốn nhiều lời, các trưởng lão tốt xấu gì đều là cảnh giới Thông Thiên, sao lại không có tiền đồ như vậy.
Mấy tiểu bối bọn họ mặc dù đảm nhận chức vị cao trong Thanh Vân tông, từ trước đến nay luôn kiêu ngạo.
Lần này bị lão Vệ giảng giải lý lẽ một trận, đáy lòng cũng có chút nhụt chí.
Thế giới này hóa ra rộng lớn như vậy!
Bọn họ chỉ là ếch ngồi đáy giếng thôi.
Mà lúc này, trưởng lão vẫn không thể bình tĩnh được.
Vội vàng sai người nghe ngóng tin tức.
Không phải bọn họ không tin, mà là chuyện này quá mức có thể tưởng tượng, quá mức chấn động, bọn họ căn bản không dám tin.
Ngay lập tức toàn bộ đại điện rối loạn.
Nếu lời mấy đứa này nói là thật, vậy thì Thanh Vân tông chính là gà đất biến thành phượng hoàng, một bước lên trời.
Hợp nhất một tông môn khác, Thanh Vân tông có thể tăng số lượng đệ tử, hướng tới áp sát tứ đại tông môn, bỏ xa mấy tông môn hạng hai kia.
Đây là một bước tiến lớn!
Tần Ninh nhìn biểu cảm của mấy người đó lúc này, hắn khẽ cười, cũng không nói nhiều.
“Được rồi!”
Cuối cùng, Tần Ninh mở miệng nói: “Đại trưởng lão, năm người các ông mấy ngày này dẫn trưởng lão tông môn đi bàn bạc với Ngô Điền của Tuyệt Ninh tông, chuẩn bị dung hợp hai đại tông môn, bắt tay vào chuyện sẵn sàng di dời.
“Vâng!”
Bây giờ Tần Ninh mở miệng dặn dò, Lý Dương Chiêu nhất thời đã hiểu chuyện này chắc chắn là thật.
Ngũ đại gia tộc, cảnh giới Hóa Thần đều bị tiêu diệt hết.
Quốc quân của cổ quốc Đại Hạ đích thân ra tay muốn đòi lại Cửu Hoang chiến xa nhưng đã bị Tần Ninh đánh cho ngã nhào.
Toàn bộ tầng cao cấp của Tuyệt Ninh tông chính là tàn dư của ma tộc, đều đã bị Tần Ninh giết sạch.
Ba chuyện này đại diện cho cái gì, điều các tiểu bối có thể giải thích được là Tần Ninh uy vũ bất phàm.
Nhưng ông ta thân là trưởng lão của Thanh Vân tông, ông ta lại càng hiểu.
Điều này chứng tỏ là địa vị của Tần Ninh được tăng lên.
Bắt đầu từ ngày hôm nay, tứ đại tông môn ở trước mặt Tần Ninh sụp đổ tan tành, không đáng nhắc đến.
Mà chỉ có thế gia và cổ quốc mới có thể ngang bằng với Tần Ninh.
Điều này cũng chứng tỏ Thanh Vân tông sẽ bắt đầu được Cửu U đại lục cho phép là tông môn chính thống.
Lúc này bàn tay Lý Dương Chiêu khẽ run rẩy.
Năm đó tôn giả Thanh Vân thành lập nên Thanh Vân tông, tổ tiên Lý gia bọn họ chính là trưởng lão của Thanh Vân tông, qua nhiều thế hệ chấn hưng Thanh Vân tông, đã thành tổ huấn Lý gia truyền thừa lại.
Vì vậy ngày trước cho dù Thanh Vân tông cùng đường bí lối, trình độ tầm thường, Lý Dương Chiêu cũng chưa từng nghĩ từ bỏ.
Đó là chí hướng của tổ tiên Lý gia qua nhiều thế hệ.
Lý Dương Chiêu vốn tưởng rằng quãng đời còn lại của ông ta có lẽ cũng không thể hoàn thành, chỉ có thể mong chờ lý Nhất Phàm.
May mà Lý Nhất Phàm có thiên phú và năng lực hơn ông ta.
Nhưng ông ta không ngờ giữa đường lại nhảy ra một Tần Ninh, nói muốn làm tông chủ Thanh Vân tông, muốn dẫn dắt Thanh Vân tông trở thành tông môn số một Cửu U.
Đến bây giờ Thanh Vân tông sau bốn năm, đệ tử tông môn gần một vạn người.
Ngay lập tức liền muốn hợp nhất với Tuyệt Ninh tông!
Di nguyện của tổ tiên Lý gia thật sự sắp thành rồi sao?
Trong phút chốc đôi mắt Lý Dương Chiêu đẫm lệ, cũng không biết nên làm cái gì.
Lúc này lão rùa hóa thành một con rùa bình thường, ở bên cạnh Tần Ninh.
U Động Thiên nhìn lão tổ đời thứ ba U Phần Thiên, ông ta chắp tay nói: “Lão tổ, Thanh Vân tông có Tần tông chủ trấn giữ, người tiếp tục ở lại đây hay là ta chờ nghênh tiếp người quay về?”
Hiện giờ người mạnh nhất U Minh tông chính là U Động Thiên, cảnh giới Hóa Thần cửu chuyển, lão tổ chính là cảnh giới Hóa Thần cửu chuyển, quay về U Minh tông cũng đủ khiến U Minh tông tiếp tục tồn tại vững chắc.
U Phần Thiên khua móng rùa, từ từ nói: “Ta quay về với bộ dạng này cũng dọa chết đám người đó. Thôi ta cứ ở lại trong Thanh Vân tông”.
“Ngươi đã là tông chủ của U Minh tông, vậy thì phải cố gắng dẫn dắt tông môn theo hướng hùng mạnh, đi đi!”
U Động Thiên còn muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng vẫn không mở miệng.
Đám người U Minh tông bái lạy tạm biệt Tần Ninh, rời khỏi đại điện Thanh Vân.
“Ông vẫn rất lanh lợi!”
Tần Ninh liếc nhìn U Phần Thiên, hắn gõ vào mai rùa của lão ta, nói: “Đồ già nua không nghiêm chỉnh, ngày ngày đều nghĩ mấy thứ này”.
U Phần Thiên nhếch miệng, bất đắc dĩ cười.
Tần Ninh lại nói: “Nếu đã như vậy, ban thưởng cho ông một cơ duyên đi, theo ta lên núi”.
Nghe thấy vậy, sắc mặt U Phần Thiên vui mừng, hai thân ảnh đi về phía đỉnh Huyền Ninh.
Ba người lão Vệ, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đi theo sau.
Vân Sương Nhi không hiểu hỏi: “Lão Vệ tiên sinh, vừa nãy công tử có ý gì?”
Lão Vệ cười nói: “Tiểu nha đầu, vậy mà ngươi cũng không hiểu?”
“U Phần Thiên đó không muốn quay về U Minh Tông thật sự là vì sợ dọa các đệ tử đệ tôn của mình?”
“Lẽ nào không phải sao?”, Vân Sương Nhi buồn bực.
Lão tổ tông môn biến thành một con rùa, nghĩ cũng thấy kỳ cục.
“Đương nhiên không phải rồi!”
Lúc này Diệp Viên Viên nói: “U Phần Thiên cho dù là rùa, nhưng cũng là cơ thể rùa Huyền Minh Kim Giáp, loại linh thú này có thể sống đến mấy vạn năm, hơn nữa còn là cảnh giới Hóa Thần tầng bảy, nếu quay về trong U Minh tông, vậy thì sẽ là một vị thần rùa trấn giữ thuộc cảnh giới Hóa Thần tầng bảy của U Minh tông, chí ít đảm bảo thời gian mấy vạn năm tới cũng sẽ không suy vong”.
“U Minh tông đương nhiên chỉ mong sao lão ta quay về”.
“Lão ta không muốn quay về là vì ở lại trong Thanh Vân tông, chính là ở bên cạnh công tử, ngươi hiểu không?”
Nghe thấy lời này, Vân Sương Nhi nhất thời có chút đăm chiêu gật đầu.
Bình luận facebook