-
Chương 626-630
Chương 626: Không nhưng nhị gì hết
Hắn sải bước ra, lúc này, bóng người khổng lồ kia cũng chuyển động theo.
Thân hình vốn bị ánh sáng tím cắt qua, giờ đang dần khôi phục lại dưới tốc độ mà mắt thường có thể thấy.
Tần Ninh lúc này bước ra, nhìn về phía Hạ Phương Ki và từ từ nói: “Ta nói lời giữ lời, hy vọng ông cũng vậy, nếu không, cũng đừng trách ta vô tình”.
Đoàng...
Tần Ninh nói xong, vung tay lên.
Đoàng.... Đoàng...
Mặt đất lúc này vang lên tiếng nổ, tất cả mọi người đều cảm thấy trời đất lúc này đều bị dấu bàn tay kia bao trọn lấy.
Người khổng lồ kia lúc này trực tiếp đánh ra, mà trong bàn tay đó bỗng xuất hiện một ánh kiếm.
Ánh kiếm dài trăm trượng, uy năng cái thế.
Nhìn kỹ lại thì ánh kiếm kia nhìn giống như chín con giao long đang buộc lại với nhau, tiếng nổ vang lên liên tục.
“Chém!”
Tần Ninh bước ra, một tay vung lên, một kiếm rơi xuống.
Soạt....
Tứ phương lúc này trực tiếp bị cắt ra.
Một kiếm kia bay thẳng về phía Hạ Phương Ki.
Rầm...
Có âm thanh nặng nề vang lên, cả người Hạ Phương Ki lúc này bị đánh rơi xuống đất, lún xuống sâu tạo thành cái hố ngàn trượng, đáng sợ vô cùng.
“Quốc quân!”
“Quốc quân!”
Một đám người của cổ quốc Đại Hạ đều biến đổi sắc mặt.
“Giết hắn!”
Nếu tính mệnh của Hạ Phương Ki bị uy hiếp, vậy bọn họ cũng đừng mong được sống yên ổn.
“Kích động cái gì?”
Tần Ninh nheo mắt nhìn mấy người, từ từ nói: “Chưa chết được”.
Một tiếng xé gió vang lên, Hạ Phương Ki lúc này bay vụt trở lại.
Nhưng phía sau Hạ Phương Ki là một hóa thân của Tần Ninh đang dùng một tay nâng vị quốc quân cổ quốc Đại Hạ này lên, sắc mặt lạnh nhạt.
Đám người cổ quốc Đại Hạ mà có cử động gì, vậy hóa thân bên cạnh Hạ Phương Ki sẽ giết chết ông ta ngay lập tức.
Nhìn thấy cảnh đó, tất cả đều đứng yên tại chỗ, không dám làm càn.
Mà trên thực tế, bọn họ cũng không hành động thêm gì được. Đến cả quốc quân còn không phải đối thủ của Tần Ninh thì người khác càng không phải nói.
“Thả ra đi!”
Tần Ninh nói vậy, hóa thân kia lập tức lui trở về bên cạnh Tần Ninh, ngạo nghễ đứng vững như một con rối, không hề nhúc nhích.
Thấy cảnh đó, tất cả mọi người đều ngạc nhiên.
Sắc mặt Hạ Phương Ki lúc này trắng bệch, máu tươi chảy ra từ khóe miệng, long bào cũng nhiều chỗ rách nát.
Tần Ninh từ từ nói: “Ba chiêu đã hẹn, ông hài lòng về kết quả chưa?”
Hạ Phương Ki im lặng không đáp.
Tần Ninh lại nói tiếp: “Đã vậy thì Cửu Hoang chiến xa sẽ ở lại chỗ ta, dùng xong ta sẽ trả lại cho cổ quốc Đại Hạ các người, ta không phải là người không giữ chữ tín”.
Sắc mặt Hạ Phương Ki biến đổi mấy lần.
Ông ta biết chỗ đáng sợ của Cửu Hoang chiến xa, nhưng cho dù vậy thì cũng không thể phát huy ra uy năng mạnh mẽ cỡ này khi vào tay Tần Ninh được!
Nhưng ông ta là cảnh giới Hóa Thần cửu chuyển, có Tứ Phương Thiên Kính cơ mà!
Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?
Hạ Phương Ki lúc này thật sự không biết nên làm gì nữa!
“Làm sao? Không phục à?”
Tần Ninh cười nói: “Cửu Hoang chiến xa tuy là do lão tổ cổ quốc Đại Hạ chế tạo, nhưng năm đó Cửu U Đại Đế từng giúp cổ quốc Đại Hạ các người sửa chữa nên không có thứ gì bì được với uy lực của xe chiến này, có điều đám con cháu các người lại không hiểu được tâm tư của lão tổ”.
“Chờ có một ngày cổ quốc Đại Hạ các người xuất hiện một người thông thái, thì sẽ biết Cửu Hoang chiến xa rốt cuộc đáng sợ đến cỡ nào”.
Hạ Phương Ki nói: “Bản quân nhận thua, Cửu Hoang chiến xa vốn là vật của cổ quốc Đại Hạ ta, Hạ Phương Ki ta hôm nay đồng ý cho ngươi mượn!”
Nói xong, mặt Hạ Phương Ki đỏ hết cả lên.
Nói như vậy cũng chỉ là để bản thân ông ta có thêm chút mặt mũi mà thôi.
Thực thế thì, hôm nay, không cho mượn thì cũng phải cho mượn!
“Nhưng còn một chuyện, ta cần đòi lại công bằng!”, Hạ Phương Ki lúc này nhìn Tần Ninh, vương khí tràn ngập, nói: “Ngươi giết thất vương gia và hoàng tử của cổ quốc Đại Hạ ta, chúng ta không thể bỏ qua như vậy được!”
Nghe vậy, Tần Ninh xoa cằm, từ từ nói: “Chuyện giết Hạ Thất Vương và Hạ Thanh à...”
Tần Ninh nhìn Hạ Phương Ki, cười đáp: “Ông cũng đừng có đòi ta bồi thường, ông không đòi nổi đâu, mà cũng không xứng để đòi”.
“Còn Hạ Thất Vương và Hạ Thanh kia, nếu ta nhớ không nhầm thì Cửu U Đại Đế và các cổ quốc đều ước định với nhau là không cho các người đi vào Thiên Thận cung”.
“Nếu đã quên thì quay về lật sách cổ Đại Hạ ra, ta nghĩ chắc chắn là có ghi lại đấy”.
“Hậu quả của việc làm trái ước định, ta nghĩ người làm quốc quân như ông phải hiểu chứ”.
Nghe Tần Ninh nói vậy, sắc mặt Hạ Phương Ki càng không tự nhiên.
Đúng là cổ quốc Đại Hạ có một câu cổ huấn truyền thừa xuống như thế.
Nhưng Cửu U Đại Đế đã mất tích hơn chín vạn năm, hơn nữa tôn giả Thanh Vân cùng ba vị đồ tôn mà Cửu U Đại Đế yêu thương nhất cũng đều biến mất theo, chín vạn năm đã qua đi, ai mà biết bọn họ còn sống hay không?
Có điều uy nghiêm của Cửu U Đại Đế quá lớn, cho nên Hạ Phương Ki cũng không dám làm trái, bèn phái một vị vương gia và hoàng tử đến đó, cứ tưởng là không sao, ai mà ngờ cũng lại xảy ra chuyện.
“Nhớ ra chưa?”
Tần Ninh lại nói: “Nhớ ra rồi thì tốt, theo đạo lý thì nên tiêu diệt cổ quốc Đại Hạ các người mới đúng đấy. Các cổ quốc khác đều không xuất hiện, vậy mà cổ quốc Đại Hạ các người đều sốt ruột lật đật, cũng không sợ mấy lão tổ tông trong quan tài nhảy ra làm thịt các người à”.
Nghe vậy, sắc mặt Hạ Phương Ki trở nên khó coi.
Bị một thanh niên trên dưới hai mươi tuổi răn dạy như vậy thật sự quá mất mặt.
Nhưng lúc này ông ta không thể phản bác.
Bây giờ có thể khiến Tần Ninh đồng ý trả lại Cửu Hoang chiến xa đã là kết quả cực tốt rồi.
Ông ta vốn không phải đối thủ của Tần Ninh, giết Tần Ninh không khác nào người mê nói mớ.
“Được rồi, không còn chuyện gì nữa thì đi đi, thành thật làm quốc quân của ông thôi, đừng có làm mấy trò vô dụng nữa...”
Tần Ninh lúc này phất tay đuổi người.
Mục tiêu của hắn không phải là cổ quốc Đại Hạ. Hạ Phương Ki xuất hiện cũng chỉ là chuyện ngoài ý muốn, phất tay đuổi đi là được.
“Nhưng mà...”
“Không nhưng nhị gì hết!”
Giọng điệu của Tần Ninh đột nhiên trở nên lạnh nhạt, quát lên: “Hạ Phương Ki, ta đã nể mặt ông lắm rồi đó, nếu ông không biết điều nữa thì Thánh Vương Phủ và Viêm gia sẽ đều là vết xe đổ của ông!”
Sự nhẫn nại của Tần Ninh lúc này đã gần tiêu hết.
Ước hẹn ba chiêu là hắn đã khách sáo lắm rồi.
Hạ Phương Ki không biết điều, nếu còn dám xóa sạch sự nhẫn nại và niệm tình xưa của hắn thì hắn chỉ đành đại khai sát giới.
Sắc mặt Hạ Phương Ki cực kỳ khó coi, nhưng cuối cùng vẫn chắp tay, thân ảnh lóe lên rồi bay đi mất.
Đám hào cường của cổ quốc Đại Hạ cũng lần lượt bỏ chạy.
Cảnh tượng trở nên khá là yên tĩnh.
Tần Ninh ngồi lại lên xe chiến, nhìn sang một người khác.
Đỗ tiên sinh!
Tần Ninh nhìn sang Đỗ tiên sinh.
“Không ngờ là Hạ Phương Ki lại thua trong tay ngươi đấy, thật là bội phục thủ đoạn và sự tàn nhẫn khi làm việc của Tần tông chủ”.
Đỗ tiên sinh mỉm cười nói: “Đã vậy, xem ra không thể trông cậy vào Viêm gia hay cổ quốc Đại Hạ rồi”.
Tần Ninh nheo mắt nhìn Đỗ tiên sinh, từ từ nói: “Xem ra ngươi rất muốn giết ta nhỉ, vậy ta cũng càng thêm tò mò, vì dường như ta còn chưa động đến Tuyệt Ninh tông cơ mà”.
“Xem ra chỉ đành bắt ngươi lại rồi hỏi cho rõ mới được”.
“Bắt ta?”, Đỗ tiên sinh mỉm cười, nói: “Cho dù ngươi dựa vào Cửu Hoang chiến xa, thực lực không tệ, nhưng muốn giết ta thì còn kém xa lắm!”
Chương 627: Ma tộc Xích Huyết
Đỗ tiên sinh nói xong, cả người phiêu tán bất định, gần như là muốn biến mất.
“Tần Ninh, ngươi yên tâm, con đường phía trước còn rất dài, chúng ta nhất định sẽ gặp lại. Đến lúc ấy, ngươi sẽ biết, kẻ địch mà ngươi phải đối diện rốt cuộc là ai!”
Giọng nói của Đỗ tiên sinh vang vọng, phảng phất như có thể biến mất bất kỳ lúc nào...
Phanh....
Mà lúc này, một âm thanh đột nhiên vang lên.
Khi Đỗ tiên sinh kia gần biến mất, bỗng chịu phải một nắm đấm mạnh mẽ. Cả người hắn ta cuộn lại, mũ bị rơi xuống, lộ ra gương mặt thật với làn da trắng bệch.
Đó không phải gương mặt của con người, mà là... Ma tộc!
Nhìn thấy Ma tộc xuất hiện, rất nhiều cường giả cảnh giới Hóa Thần lúc này đều hoảng sợ, gần như lui lại theo bản năng.
Ma tộc, một sự tồn tại khiến người ta vừa hận vừa sợ.
Mấy vạn năm trước, Ma tộc dưới lòng đất xuất hiện, giết chóc vô số, đem lại một đả kích khiến Cửu U đại lục gần như hủy diệt.
Nếu không có hào cường cái thế là Cửu U Đại Đế với thực lực mạnh mẽ khiến người ta phẫn nộ, Cửu U đại lục suýt đã biến thành vùng đất bị Ma tộc thống trị.
Mà cho dù Cửu U Đại Đế có thủ đoạn thông thiên, thì cuối cùng cũng chỉ đánh lui được Ma tộc, phong ấn chúng dưới lòng đất, khiến chúng không thể xuất hiện nữa.
Không ai biết rằng những Ma tộc này đến từ đâu, mà một khi chúng xuất hiện thì chính là quyền lực ngất trời.
Vì giết người mà bọn chúng không màng thứ gì.
Hơn nữa, Ma tộc có nhiều chủng loại, năm đó những Ma tộc mạnh mẽ như Ma tộc Tử Dực, Ma tộc Hủ Cốt, Ma tộc Lục Tình đều có Ma Hoàng cảnh giới Hóa Thần, thậm chí có người nói ở thời đại đó còn tồn tại Ma Đế vượt qua cảnh giới Hóa Thần.
Sự tồn tại mạnh mẽ như thế, nên trong lòng mọi người, chỉ có Cửu U Đại Đế mới có thể sánh bằng.
Mà lúc này, Ma tộc xuất hiện lại, nhưng Cửu U đại lục đã không còn những nhân vật cái thế như Cửu U Đại Đế, tôn giả Đại Hoang, tôn giả Thanh Vân nữa.
Lúc này, trước mặt mọi người là một Ma tộc có làn da đỏ ngầu từ trên xuống dưới.
Đỗ tiên sinh mặc đồ xanh, mũ bị đánh bay, gương mặt thoạt nhìn không khác con người là mấy, nhưng làn da đỏ ngầu với đôi mắt đỏ rực đó cũng khiến người ta nhận ra hắn ta không phải người.
“Ma tộc Xích Huyết à?”
Tần Ninh nhìn Đỗ tiên sinh, nói: “Xem ra mấy vạn năm thời gian trôi qua, Ma tộc đã khôi phục lại, rồi chuẩn bị đến dâng mạng lần nữa à?”
Lão Vệ lúc này nhấc Đỗ tiên sinh bằng một tay, bình tĩnh đứng vững.
Mà Đỗ tiên sinh hiện giờ đã không còn bình tĩnh như trước nữa mà đôi mắt lộ rõ vẻ hoảng sợ.
Hắn ta thế mà lại bị cắt ngang?
Nhìn lão Vệ nhẹ nhàng nhấc mình lên bằng một tay, Đỗ tiên sinh hoảng sợ nói: “Ngươi... vượt qua cảnh giới Hóa Thần... cảnh giới Tam Vị...”
Đỗ tiên sinh lúc này run rẩy.
Hắn ta chính là Ma Hoàng quyền cao chức trọng của Ma tộc Xích Huyết, nhưng lúc này ở trong tay lão Vệ lại không khác gì trẻ con.
Phải biết rằng, hắn ta là cảnh giới Hóa Thần cửu chuyển, xét về thực lực thì không kém gì Hạ Phương Ki.
Lão nô bộc này hóa ra lại mạnh mẽ đến vậy.
Mà mọi người nhìn thấy cảnh này cũng không khỏi thán phục.
Tư cách ngông cuồng của Tần Ninh không chỉ có dựa vào mình hắn, mà còn là lão nô bộc ít nói bên cạnh.
Có thể dễ dàng ngăn cản một nhân vật vô địch Hóa Thần cửu chuyển, người này thật sự quá kinh khủng đi?
Nhất thời, đám người Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi cũng nhìn lão Vệ với ánh mắt kinh ngạc.
Lão Vệ mạnh mẽ cỡ này mà lại tôn Tần Ninh làm chủ nhân, hơn nữa lại chăm sóc hắn từng li từng tí, tình nguyện ở phía sau Tần Ninh, không để lộ bất kỳ điều gì.
Trên thực tế, lấy thực lực của lão Vệ thì hoàn toàn có thể khai sơn lập tông, kinh sợ tứ phương.
Vượt qua cảnh giới Hóa Thần cửu chuyển, đó chính là vô địch!
“Hiện giờ có thể nói chuyện bình thường được chưa?”
Tần Ninh nhìn Đỗ tiên sinh, chậm rãi nói: “Tuyệt Ninh tông hóa ra là của Ma tộc à?”
“Thú vị thật, thú vị thật, vậy thì đưa ta đến Tuyệt Ninh tông xem đi!”
“Ngươi nằm mơ à!”
Đỗ tiên sinh khẽ quát, dáng vẻ bất khuất thà chết còn hơn.
“Vậy cũng chưa chắc đâu!”
Tần Ninh nói xong, lão Vệ trực tiếp đánh xuống.
Trong nháy mắt, cả người Đỗ tiên sinh run rẩy, phảng phất như bị điên vậy, xương cốt toàn thân như rời hết ra.
Tần Ninh lười quan tâm, lão Vệ có đầy cách khiến tên này nói ra.
Tần Ninh nhìn xuống bên dưới, từ từ bay xuống, rồi nhìn xung quanh.
“Kể từ hôm nay, năm gia tộc lớn cứ thành thật ngoan ngoãn đi, ta đã xử lý xong chuyện cần làm, năm gia tộc lớn các người sau này hãy biết thân biết phận mà sống”.
Tần Ninh nói xong, những võ giả cảnh giới Hóa Thần còn lại đều gật đầu nghe theo.
Năm trưởng tộc bỏ mình, những võ giả cảnh giới trên cảnh giới Hóa Thần ngũ chuyển cũng đều chết hoặc tàn phế, bọn họ làm gì còn năng lực phản kháng nữa.
Thêm nữa, có Tần Ninh ở đây, bọn họ không dám.
Lúc này, Tần Ninh nhìn thành cổ phía dưới, không nói nhiều mà quay người rời đi.
Hắn cũng không định đại khai sát giới, chỉ là muốn tính sổ một lần vụ liên quan đến Tuyệt Ninh tông, đến Bắc Minh năm xưa.
Hiện nay trưởng tộc của năm gia tộc bỏ mình, giờ cả năm gia tộc lớn đều không còn nội tình hay chỗ dựa hay uy năng như trước, đây vốn là hậu quả của chúng.
Tần Ninh phất tay, thu hồi Cửu Hoang chiến xa rồi đứng vững trên thân của lão rùa.
Lão Vệ lúc này kéo theo Đỗ tiên sinh kia, cũng hạ xuống.
Lúc này, nhìn một nhân vật vô địch cảnh giới Hóa Thần cửu chuyển như lợn chết trong tay lão Vệ, mấy người Kiếm Tiểu Minh đều không khỏi nhíu mi.
Lão Vệ, quá kinh khủng.
“Nói rồi à?”
“Ừm, đám Ma tộc này vì để tiện cho đại kế nên học theo con người, mỗi bên tự đặt ra dòng họ và tên gọi. Kẻ này tên là Đỗ Phương Hồi, đến từ Ma tộc Xích Huyết, mà Tuyệt Ninh tông cũng chính xác là do Ma tộc Xích Huyết gây dựng nên, thời gian tồn tại cũng khá lâu rồi”.
“Có điều Tuyệt Ninh tông này chỉ có đám thành viên cấp cao và tông chủ là Ma tộc mà thôi, các trưởng lão cùng đệ tử đều là con người. Những đệ tử đó không biết chúng là Ma tộc...”
Nghe lão Vệ nói vây, Tần Ninh gật đầu.
“Xem ra Ma tộc biết học đòi rồi đấy”.
“Tần Ninh, ngươi phá chuyện tốt của Ma tộc chúng ta, chờ đến lúc Ma tộc chúng ta xông lên mặt đất, ngươi chắc chắn sẽ là kẻ đứng mũi chịu sào, đầu lìa khỏi xác”, Đỗ Phương Hồi hung ác nói.
“Ngươi đang nằm mơ à”.
Tần Ninh không buồn quan tâm, vỗ vào lão rùa và nói: “Đi thôi, xuất phát!”
“Hủy diệt Tuyệt Ninh tông!”
Lão rùa to lớn lúc này chạy như bay về hướng Tuyệt Ninh tông.
Trên lưng rùa, Đỗ Phương Hồi bị lão Vệ khống chế, không thể cử động, đằng đằng sát khí nhìn đám người.
Mà Tần Ninh thì ngồi ngay ngắn ở phía trước mai rùa, giống như đang khôi phục khí tức, không nói lời nào.
Kiếm Tiểu Minh dựa vào lão Vệ, cười khì khì nói: “Vệ lão, lúc trước ta mà mạo phạm ông chỗ nào, thì mong ông không chấp...”
Nghe vậy, lão Vệ cười ha ha, hiền lành nói: “Ta thích ngươi gọi ta là lão Vệ hơn”.
“Ấy không không, Vệ lão, gọi Vệ lão mới đúng chứ”.
Kiếm Tiểu Minh lúc này vô cùng kinh sợ.
“Vệ lão, thực lực của ông đủ để sánh ngang với Cửu U Đại Đế năm xưa cơ mà, ta trước đây không biết, ông cũng đừng trách ta nhé!”, Kiếm Tiểu Minh lại nói.
“So với Cửu U Đại Đế?”, lão Vệ cười khà khà đáp: “Ngươi coi trọng ta quá, so với Cửu U Đại Đế, ta cũng chỉ như đom đóm tranh sáng với nhật nguyệt mà thôi”.
Nghe vậy, không chỉ có Kiếm Tiểu Minh mà những người khác cũng vô cùng kinh ngạc.
Chương 628: Đi tới Tuyệt Ninh tông
Lão Vệ cũng là vô địch vượt qua cảnh giới Hóa Thần, Cửu U Đại Đế năm đó cùng lắm cũng là cảnh giới này thôi chứ?
Thấy vẻ mặt khó hiểu của mấy người, lão Vệ chậm rãi cười nói: “Đại Đế năm đó ở Cửu U đúng là có thực lực tương đương ta bây giờ, nhưng sau khi rời khỏi Cửu U, tu vi của Đại Đế đã ngày càng tăng lên, hoàn toàn không phải đẳng cấp mà ta sánh bằng”.
Thiên Linh Lung nghe ra được chút ý nghĩa, liền nói: “Ý của Vệ lão là Cửu U Đại Đế năm đó ở Cửu U đại lục bước vào Tam Vị, sau khi rời khỏi Cửu U đại lục thì thành tựu... càng cao sao?”
“Ừ!”
“Càng cao là cao cỡ nào?”, Thẩm Văn Hiên cũng tò mò hỏi.
“Gần bằng thần!”
Lão Vệ cười nhạt nói: “Sau này nếu các ngươi có cơ hội ra khòi Cửu U đại lục sẽ biết, không chỉ tại Cửu U đại lục này mà ở các đại lục lớn khác rộng lớn hơn, nghe đến tên của Cửu U Đại Đế thì đều như sấm bên tai cả”.
Nói xong, lão Vệ híp mắt.
“Hừ, thế thì sao chứ, Cửu U đại lục của các ngươi bây giờ làm gì còn Cửu U Đại Đế nữa!”
Đỗ Phương Hồi lúc này hừ lạnh: “Các ngươi đều sẽ phải chết”.
“Không biết chúng ta có chết hay không, nhưng ngươi mà không chịu im lặng đi thì ta đảm bảo giờ ngươi sẽ chết đấy”, Tần Ninh lúc này quay người nhìn Đỗ Phương Hồi, thản nhiên nói.
Bị Tần Ninh nói thế, Đỗ Phương Hồi rụt cổ lại, ánh mắt hơi sợ hãi.
Lúc trước hắn ta đi lại tự tin là vì tưởng rằng Tần Ninh có thể đánh bại hắn ta chứ không thể giữ chân hắn ta được.
Nhưng giờ bên cạnh Tần Ninh có một nhân vật đầu sỏ vượt qua cảnh giới Hóa Thần, nếu khiến Tần Ninh không vui rồi giết chết hắn ta, thì hắn ta biết kêu oan với ai bây giờ?
“Ở phía trước à?”
Tần Ninh lúc này lên tiếng hỏi.
“Ừ!”
Đỗ Phương Hồi nghiêm túc nói: “Tuyệt Ninh tông do mấy vị Ma Hoàng chúng ta để lại, ẩn núp trên Cửu U đại lục, âm thầm thành lập, phát triển lớn mạnh, căn cơ còn mạnh hơn cả bốn tông môn lớn”.
“Có điều, vì để tránh sự chú ý của người ta nên Tuyệt Ninh tông mới vô cùng khiêm tốn”.
Lúc này Tần Ninh nhìn về phía trước.
“Trung tâm của đại lục, vị trí tại dãy núi Thiên Tuyệt, các ngươi cũng biết chọn đấy”, Tần Ninh từ từ nói: “Có điều chọn ở đây cũng không phải chỉ vì vị trí của nó khá là kín chứ?”
Đỗ Phương Hồi không dám giấu diếm, lại đáp: “Năm đó chúng ta sống bên trong dãy núi Thiên Tuyệt mà, cho nên điều tra tỉ mỉ, rồi ngẫu nhiên phát hiện một linh mạch trong dãy núi”.
“Linh mạch? Cấp gì?”
“Cấp Thiên!”
Đỗ Phương Hồi nói vậy, Tần Ninh liền kinh ngạc.
Linh mạch cấp Thiên!
Đừng nói là Cửu U đại lục, cho dù là các đại lục khác, hoặc là đại lục Thương Lan cũng có cực ít linh mạch cấp Thiên.
Thế mà Cửu U đại lục lại xuất hiện một cái, thật sự không thể tin nổi.
Mà Lý Nhất Phàm ở bên cạnh cũng sáng mắt lên.
Linh mạch cấp Thiên, ở trong dãy núi Thiên Tuyệt mà lại có linh mạch cấp Thiên, đùa à!
Ba năm qua, Tần Ninh không có mặt, một mình hắn ta xử lý Thanh Vân tông. Trong dãy núi Thanh Vân cũng có linh mạch.
Nói cho cùng, linh mạch chính là sự thay đổi quanh năm về địa hình dãy núi, dẫn đến việc linh khí chuyển hướng, tụ tập lại, lâu dần thì hình thạch một nơi lưu chuyển linh khí đất trời.
Linh mạch của Thanh Vân tông cùng lắm cũng chỉ có thể được coi là một linh mạch nhỏ.
Nếu được tu hành ở linh mạch cấp Thiên thì tiến bộ sẽ càng nhanh hơn.
“Nhất Phàm!”
“Có!”
Tần Ninh lúc này nói: “Chờ tiêu diệt Tuyệt Ninh tông xong, chuẩn bị một chút, di chuyển Thanh Vân tông đến dãy núi Thiên Tuyệt này”.
“Muốn phát triển, muốn mở rộng, Thanh Vân tông mà ở mỗi dãy núi Thanh Vân thì không đủ, linh mạch cấp Thiên này, ta thấy rất hợp”.
“Vâng!”
Lý Nhất Phàm lúc này kích động không thôi.
Nếu là lúc trước nghe được câu này, Lý Nhất Phàm chắc chắn sẽ không bao giờ tin, nhưng hôm nay, hắn ta không có gì là không dám tin hết.
Có Tần Ninh, có chuyện gì là không thể xảy ra sao?
Đương nhiên là không rồi!
Dần dần, mọi người ngồi trên mai rùa phi với tốc độ cực nhanh, đi về phía trung tâm của vùng đất Cửu U.
Vùng đất Cửu U chính là nội vi của Cửu U đại lục, nói trắng ra là trung tâm, nòng cốt.
Mà dãy núi Tiên Tuyệt lại càng là nòng cốt của nòng cốt.
Có thể nói là trung tâm của đại lục!
Không thể không nói, có những lúc, khả năng quan sát của Ma tộc còn mạnh hơn người thường.
Nếu không vì Ma tộc một mực tàn sát loài người, nói không chừng cũng có thể tiếp xúc hòa bình với các tộc khác ấy chứ.
Bên trong thế giới các thần, mỗi bên đứng đầu các chủng tộc đều vô cùng khách khí với con người.
Trong đó có rất nhiều nguyên nhân.
Tỉ dụ như Long tộc, Long Đế Tạ Thanh cùng Vô Thượng Thần Đế Mục Vân lại có mối quan hệ sinh tử.
Hơn nữa, nói cho cùng, Long Đế cũng là cha nuôi của hắn, suốt ngày muốn gả con gái cho hắn.
Hơn nữa, ví dụ như Phượng tộc, vốn như một phần của Cửu Thiên Vân Minh. Sau khi cha hắn rời đi, mẹ Tần Mộng Dao của hắn gánh vác chức vụ minh chủ tạm thời của Cửu Thiên Vân Minh, mà bản thân bà cũng là trưởng tộc Phượng Hoàng.
Đương nhiên, bản lĩnh của cha đã khiến một vài chủng tộc khác thân thiết với ông.
Còn một số chủng tộc khác, thanh thế cũng cực lớn, có điều là sợ hãi quyền uy của Vô Thượng Thần Đế nên cũng không ngu mà đi đối địch với Cửu Thiên Vân Minh.
Thế nhưng Ma tộc lại khác, sự xuất hiện của Ma tộc đại diện cho sự hủy diệt, giết chóc, giống như chúng sinh ra chỉ để giết chóc vậy.
Lão rùa phi trên không cực nhanh, giống như phiêu du bên trong biển rộng vậy.
Không lâu sau, dưới chân mấy người hiện ra một nhánh núi kéo dài từ nhánh núi chủ của dãy núi Tuyệt thiên.
Mà ở viền nhánh núi, những đình đài lầu các dựa vào nhóm núi, như ẩn như hiện, mà quan trọng hơn chính là, nhìn ra dãy núi dài miên man hơn mười dặm đều có thể thấy kiến trúc như này ở khắp nơi.
Xa hoa!
Vô cùng xa hoa!
Lý Nhất Phàm nhìn thấy cảnh này, cũng kích động đến mức hô hấp dồn dập.
Nơi như vậy rất hiếm thấy, cực kỳ hiếm thấy.
Thanh Vân tông không thể sánh bằng, đừng nói là Thanh Vân tông, dù là bốn tông môn lớn cũng chẳng bằng được.
“Đến rồi!”
Tần Ninh nhìn bên dưới, cũng hài lòng, gật đầu nói: “Sau này đây chính là sơn môn mới của Thanh Vân tông, ta thấy rất tốt. Ở trung tâm của Cửu U đại lục, sau này ai không phục, đánh cũng tiện”.
Nghe vậy, nhóm Lý Nhất Phàm đều cảm thấy không còn gì để nói.
Còn chưa đánh mà Tần Ninh đã coi như đây là của mình rồi.
Nhưng nhìn từ trên xuống thì nơi này rất tốt đấy!
Thanh Vân tông hiện giờ có đến vạn đệ tử, không so bì được với bốn tông môn lớn, nhưng vượt xa các tông môn hạng hai.
Mà hiện tại, có lão Vệ tọa trấn, không một ai dám trêu chọc!
Tần Ninh nhìn phía dưới, liên tục gật đầu, khiến Đỗ Phương Hồi ở bên cạnh muốn thổ huyết.
Cái tên này đã đem nơi đây thành nhà mình rồi đấy. Ánh mắt kia không phải giống đến khiêu khích, mà là dáng vẻ nhìn nhà mới của mình có đẹp hay không.
Ghê tởm! Quá là ghê tởm!
Lão rùa lúc này chầm chậm hạ xuống trước sơn môn của Tuyệt Ninh tông.
Không thể không nói, đám Ma tộc này có bản lĩnh phết, xây dựng được tông môn bậc này mà không để lộ chút thông tin nào, phát triển đến mức này.
Tần Ninh nhìn phía dưới, cũng không khách khí, nâng giọng, quát lớn: “Tông chủ Tuyệt Ninh tông đâu, mau lăn ra đây chịu chết!”
Chương 629: Mười hai Tông Hộ
Tiếng hét này khiến đám chim cư trú xung quanh toàn bộ dãy núi đều bị dọa cho bay hết.
Mà trong nháy mắt, toàn bộ Tuyệt Ninh tông vang lên những tiếng xé gió xông lên.
Soạt soạt soạt, mười mấy bóng người bay lên không trung, cách khoảng vài trăm thước, nhìn vào lão rùa lớn trước cửa sơn môn.
“Người tới là ai?”
Một giọng nói rõ ràng vang lên, đó là một người đàn ông trung niên nhìn có vẻ thật thà, mặc áo trắng sạch sẽ, tiêu dao xuất trần.
“Thế ông là ai?”
Tần Ninh không đáp mà hỏi ngược lại.
“Ta là trưởng lão của Tuyệt Ninh tông, Ngô Điền!”
Người đàn ông trung niên nói xong, thì hỏi: “Cho hỏi ngươi làm ồn trắng trợn trước Tuyệt Ninh tông chúng ta như vậy là có ý gì?”
“Có ý gì thì lát nữa các ngươi sẽ biết!”
Tần Ninh không muốn để ý nhiều đến người này.
Cảnh giới Hóa Thần tứ chuyển coi như không tệ, nhưng họ không biết đám thành viên cấp cao của Tuyệt Ninh tông là Ma tộc, nên Tần Ninh sẽ không chấp nhặt.
Hơn nữa, hủy diệt Ma tộc của Tuyệt Ninh tông, hắn còn định đem Tuyệt Ninh tông quy nạp vào dưới trướng của Thanh Vân tông nữa, giờ chấp nhặt mấy người này cũng không có ý nghĩa gì.
“Ngông cuồng!”
Một trưởng lão khác khe quát: “Tuyệt Ninh tông ta trước giờ yên lặng phát triển, không hề phô trương thanh thế trên Cửu U đại lục này, cũng chưa hề đắc tội ai. Ngươi đột nhiên tới đây, muốn tông chủ Tuyệt Ninh tông chúng ta phải chết là có ý gì?”
Trưởng lão đó tính tình nóng nảy, trực tiếp đi ra, vung tay lên, linh khí khổng lồ ngưng tụ thành chưởng, tấn công thẳng vào Tần Ninh.
Tần Ninh không buồn nhìn, lão rùa thì há miệng ra, chưởng ấn linh khí khổng lồ kia liền biến mất, hóa thành hư vô.
“Cảnh giới Hóa Thần thất chuyển!”
Lúc này, mười mấy vị trưởng lão đều tái mặt.
Bọn họ là cảnh giới Hóa Thần, phần lớn đều từ nhất chuyển đến tứ chuyển, ở trong Tuyệt Ninh tông không tính là thực lực đỉnh cao.
Trưởng lão tông môn vượt qua cảnh giới Hóa Thần đều đang bế quan tu luyện, về cơ bản rất ít lộ mặt, bọn họ thậm chí còn chưa thấy gương mặt thật.
Ngô Điền lúc này cũng hơi suy nghĩ.
Người này, đến không có ý tốt!
“Ta nói rồi, không muốn giết các người, cho nên đứng yên đi, lát nữa rồi sẽ biết có chuyện gì xảy ra!”
Giọng nói của Tần Ninh rất bình tĩnh, không hề giận dữ.
Mười mấy vị cảnh giới Hóa Thần này trong mắt Tần Ninh cũng chỉ như mấy con bò đi lạc, không cần giết.
Khi họ biết các trưởng lão mạnh mẽ sau lưng mình, và đám tông chủ có lai lịch gì, thì bọn họ sẽ hiểu mình nên làm gì thôi.
Tần Ninh nhìn đỉnh núi, từ từ nói: “Cứ trốn như thế cũng chẳng thú vị chút nào đâu?”
Không to không nhỏ, nhưng giọng nói đã vang vọng toàn bộ Tuyệt Ninh tông.
Mà có vài đệ tử cũng nghe được, lần lượt bước ra, nhìn lên trên không.
Rốt cuộc có chuyện gì vậy?
Có người đến đạp sơn môn à?
Từng tốp đệ tử lúc này nhìn lên trời, lên tiếng hỏi.
“Các hạ là tông chủ Thanh Vân tông, nhưng làm như vậy là không tôn kính Tuyệt Ninh tông chúng ta rồi đấy?”
Một giọng nói lạnh nhạt vang lên, tiếng xé gió soạt soạt lần lượt hiện hữu.
Mà trên không, có mười hai người xuất hiện.
Mười hai bóng dáng này ăn mặc khác nhau, nhưng sau áo khoác đều có chữ “Hộ”.
Hơn nữa mười hai người này đều có thân người, mặt người, thoạt nhìn không giống Ma tộc.
“Đại nhân Tông Hộ!”
Nhìn thấy mười hai người đó xuất hiện, trưởng lão Ngô Điền chắp tay, thần thái cung kính.
Các đệ tử bên dưới cũng lễ phép cúi chào.
Rất rõ ràng, mười hai người này có địa vị không thấp trong Tuyệt Ninh tông.
Nhìn thấy mười hai Tông Hộ cùng nhau xuất hiện, Ngô Điền liền thấy khó hiểu.
Mười hai Tông Hộ ở trong Thanh Vân tông đều được coi như thần tượng của các đệ tử, là cận vệ của tông chủ, quyền lợi cực lớn, hơn nữa thực lực đều từ cảnh giới Hóa Thần ngũ chuyển đến bát chuyển, ai cũng có thể sánh ngang với tông chủ của bốn tông môn lớn.
Thế nhưng, bất kỳ chuyện lớn gì của tông môn, trong số mười hai Tông Hộ cũng chỉ xuất hiện một hai người, chứ cùng nhau xuất hiện là chuyện chưa từng xảy ra.
Thấy mười hai người này, Tần Ninh liền mỉm cười.
“Rõ ràng là Ma tộc, lại đeo mặt nạ da người, xem ra mấy năm nay các ngươi sống ở trên mặt đất vui thích quá nhỉ, nghĩ ra được cả biện pháp này cơ à?”
Nghe Tần Ninh nói vây, rất nhiều trưởng lão cùng đệ tử đều không hiểu, nhưng mười hai Tông Hộ lại biến đổi sắc mặt.
“Ăn nói vớ vẩn!”
Một Tông Hộ cảnh giới Hóa Thần bát chuyển bước ra, trầm giọng quát: “Ngươi tùy tiện đến la lối om sòm ở Tuyệt Ninh tông ta như vậy, sao ta có thể tha cho ngươi được, giết!”
“Sốt ruột thế?”
Tần Ninh nhếch miệng cười.
“Lão Vệ, đừng gết chết, giữ lại chút hơi sống, phải để cho chúng phải lộ bản mặt thật lên”.
“Vâng!”
Lão Vệ lúc này bước ra, rõ ràng là một bước đi đơn giản nhưng lại như bước trên hư không, mờ ảo khó lường.
“Giết!”
Mười hai bóng người lập tức vây giết.
Ầm ầm!!
Tiếng nổ trầm thấp vang lên, trong nháy mắt, mười hai bóng người kia nổ tung tám người, hóa thành sương máu.
Còn lại bốn người như cọc gỗ vậy, đứng ở khoảng không, không thể nhúc nhích.
Cảnh này khiến mọi người chấn động.
Đây là... thực lực gì vậy?
Mười hai Tông Hộ, cảnh giới từ Hóa Thần ngũ chuyển đến bát chuyển, cho dù là cảnh giới Hóa Thần cửu chuyển cũng không thể đạt đến mức độ vi diệu như vậy được.
Lão già kia nhìn không có chút rung động gì, nhưng thực lực lại mạnh mẽ đến cỡ này!
Tần Ninh nhìn Ngô Điền, nói: “Ngoài chúng ra thì các người coi như là trưởng lão có quyền lực lớn nhất của Tuyệt Ninh tông hả?”
Nghe Tần Ninh nói vậy, Ngô Điền ngây dại gật đầu.
“Được, đã vậy thì, ông, ông, và các ngươi”, Tần Ninh nhìn tất cả các trưởng lão và đệ tử, nói: “Xem cho kỹ đây!”
Tần Ninh nói xong, lão Vệ phất tay, bốn luồng linh khí xông ra, linh khí như tơ, cắt đứt lớp da người của bốn Tông Hộ.
Phụt phụt...
Từng tia máu văng ra, bên ngoài gương mặt của từng tên đều như bị xé lớp da ra vậy, tức thì, những thân ảnh kỳ quái xuất hiện.
Có một đôi cánh tím thật dài phía sau lưng.
Cũng có kẻ tuy mang thân người nhưng lại có đầu sói.
Cũng có tên toàn thân đỏ rực như máu.
Cũng có kẻ nhìn khô như cây củi.
Lúc này, đám trưởng lão và đệ tử của Tuyệt Ninh tông đều tái mặt đi.
“Ma tộc”.
“Mười hai Tông Hộ lại là Ma tộc”.
“Làm sao có thể, năm đó Ma tộc đã bị Cửu U Đại Đế phong cấm, sao họ lại là Ma tộc được?”
“Không lẽ Ma tộc đã ngóc đầu trở lại sao?”
Trong nháy mắt này, mười mấy vị trưởng lão và đệ tử bên dưới đều trở nên hoảng sợ.
“Tần Ninh, ngươi sẽ bị các Đại Đế của Ma tộc chúng ta xé rách, vĩnh viễn rơi xuống luân hồi, không được chết yên thân”, một trong số đó gào lên.
“Vậy à?”
Tần Ninh đá Đỗ Phương Hồi ra, nói: “Là Đỗ tiên sinh nhà các ngươi nói cho ta biết đấy, các ngươi có tức không nào?”
“Đỗ Phương Hồi!”
Bốn Tông Hộ kia nhìn Đỗ Phương Hồi, tức thì sửng sốt.
Đỗ Phương Hồi lúc này mang vẻ mặt khó coi, đám chiến sĩ Ma tộc còn thừa lại như bọn chúng khó khăn lắm mới tồn tại được trên mặt đất, tổn hao vài vạn năm tâm huyết xây dựng Tuyệt Ninh tông, ẩn núp khiêm tốn.
Nhưng giờ cũng lại thất bại trong gang tấc!
Chương 630: Trở nên to hơn là được chắc?
“Đỗ Phương Hồi, ngươi phản bội chúng ta!”
Nghe vậy, Đỗ Phương Hồi lại có nỗi khổ mà không dám nói.
Hắn ta đúng là coi thường Tần Ninh, nhưng lão Vệ kia có thủ đoạn thật sự rất tàn ác.
Dường như lão Vệ đó biết rõ ràng mọi điểm mạnh điểm yếu của Ma tộc Xích Huyết bọn chúng, cho nên hắn ta càng không chịu đựng nổi.
Tần Ninh không quan tâm chúng, nhìn xuống bên dưới và nói: “Tuyệt Ninh tông chính là do tàn dư của đám Ma tộc sáng tạo, các ngươi không biết nên ta không trách tội”.
“Mà từ nay trở đi, vì các ngươi là con người, nên hiểu được, cần phải làm gì!”
“Tần Ninh ta là tông chủ của Thanh Vân tông, sẽ tiêu diệt tàn dư của Ma tộc, thanh trừng Tuyệt Ninh tông, đồng thời đem Tuyệt Ninh tông quy nạp vào Thanh Vân tông, xây dựng tông môn số một Cửu U – Thanh Vân tông!”
Tần Ninh nói xong, đám trưởng lão và đệ tử ở bên dưới lập tức bàn luận ầm ĩ.
Mà Tần Ninh cũng đã dự liệu được điều này, không hề lo lắng vì những phản ứng của bọn họ.
Chuyện này cứ làm từ từ là được, không phải nói một hai câu liền giải quyết xong, dù sao cũng là sáp nhập hai tông môn lớn.
“Láo xược!”
Nhưng Tần Ninh vừa nói xong thì có ba người đã cùng nhau đi tới.
Ba người đó không hề che giấu ma khí tịch mịch của mình.
Mà ba người lúc này, da thịt toàn thân đỏ rực, đôi mắt cũng vô cùng đẫm máu.
“Các ngươi là tông chủ Tuyệt Ninh tông, cùng Thiên Địa và Tuyệt Địa trong nhị sứ Thiên Địa à?”
Thấy ba người này, Tần Ninh cũng không kinh ngạc.
Tuyệt Ninh tông hiện nay nằm trong tay Ma tộc, tông chủ của nhị sứ Thiên Địa và mười hai Tông Hộ đều là sức mạnh nòng cốt của Tuyệt Ninh tông. Bọn chúng bí mật mà mạnh mẽ, ngầm khống chế Tuyệt Ninh tông, tất cả công việc khác thì đều do con người phụ trách.
Tích lũy mấy vạn năm, bọn chúng đã sớm khống chế toàn bộ Tuyệt Ninh tông, khiến Tuyệt Ninh tông từng bước phát triển.
Bọn chúng yên lặng chờ đợi, chờ địa quân Ma tộc phá vỡ phong ấn, lần nữa quay lại. Đến lúc ấy, Cửu U đại lục sẽ thuộc về chúng.
Nhưng hôm nay, chỉ vì sự tự tin của Đỗ Phương Hồi, khinh thường Tần Ninh, mà mọi thứ bại lộ.
“Ma tộc Xích Huyệt!”
Tần Ninh nhìn ba người, nói: “Mấy vạn năm trước, Ma tộc bị bại, nhưng xem ra là vẫn chưa từ bỏ ý định mà còn muốn ngóc đầu dậy à?”
“Cho dù các ngươi có chiếm giữ Cửu U đại lục thì làm sao? Đến lúc đó, võ giả ở các đại lục khác sẽ không để cho các ngươi làm to mà cùng nhau tấn công, các ngươi rồi vẫn sẽ phải chết mà thôi!”
Nghe Tần Ninh nói vậy, tên đàn ông Ma tộc ở giữa bỗng cười nói: “Ngươi thì biết cái gì? Kế hoạch của Ma tộc ta sao lại nói cho ngươi biết được?”
Tần Ninh không nói.
“Hết cách rồi nhỉ!”
Tần Ninh khoát tay: “Đã vậy thì giết thôi!”
Bốn tông môn lớn hắn còn dám giết, năm gia tộc lớn hắn cũng dám giết, mà đến cả Hạ Phương Ki của cổ quốc Đại Hạ cũng phải ảo não rời đi thì nói gì đến Ma tộc lúc này!
Tên đàn ông Ma tộc kia hừ một tiếng, nhìn sang Thiên Tuyệt và Địa Tuyệt, quát khẽ: “Các ngươi đối phó Tần Ninh, lão già này để ta!”
Thiên Tuyệt, Địa Tuyệt nghe vậy thì gật đầu.
Tần Ninh gnhe vậy thì nhẹ nhàng mỉm cười.
Hai tên cảnh giới Hóa Thần cửu chuyển?
Cửu Hoang chiến xa lúc này lại xuất hiện, Viêm Hoàng lệnh thuẫn cũng bao trùm trên cơ thể của Tần Ninh.
Thiên Tuyệt và Địa Tuyệt tức thì xông lên.
Sắc mặt của Ngô Điền kia cũng rất trịnh trọng, trầm giọng quát lên “Các đệ tử Tuyệt Ninh tông nghe lệnh, chúng ta bị Ma tộc che giấu lãnh đạo, hôm nay Ma tộc lộ diện, chúng ta là con người, không thể phạm vào tội lớn, đi theo ta, giết chúng!”
“Yên lặng chờ ở đó đi!”
Ngô Điền vừa nói xong thì Tần Ninh lập tức quát lên: “Cảnh giới Hóa Thần cửu chuyển các người không ứng phó nổi đâu, bảo vệ các đệ tử cho tốt là được, ta cũng không muốn tiếp nhận một tông môn tan nát!”
Nghe vậy, Ngô Điền ngẩn ra, lập tức gật đầu và hiểu ý.
Giờ mà ra tay thì không khác gì tự đi tìm cái chết.
“Các đệ tử nghe lệnh, lập tức tản ra!”
Ngô Điền dường như rất có uy danh trong tông môn, ông ta ra lệnh là các đệ tử nghe theo ngay.
Cảnh giới Hóa Thần cửu chuyển chính là thần đó!
Bọn họ mà bị cuốn vào cuộc chiến này thì chắc chắn sẽ chết!
Nhất thời, mọi người lũ lượt lui lại.
Mà giờ khắc này, tông chủ kia và lão Vệ đã bắt đầu giao đấu.
Thiên Tuyệt và Địa Tuyệt thì nhìn Tần Ninh, cực kỳ cẩn thận.
Đỗ Phương Hồi một mực hoạt động bên ngoài Tuyệt Ninh tông, cảnh giới Hóa Thần cửu chuyển, thực lực cao cường, trên Cửu U đại lục cũng là hàng cao cấp.
Nhưng dù vậy thì vẫn bị bắt giữ.
Bọn chúng mà không cẩn thận, không chỉ làm hỏng đại kế mà còn có thể chết ở đây nữa.
Hai người nhìn nhau, khí huyết bộc phát, lúc này, thân thể liền cao lên mười trượng.
Ma tộc Xích Huyết mà bộc phát khí huyết, thân thể sẽ trở nên cao to hơn, mà loại khí huyết này có thể khiến Ma tộc Xích Huyết trở thành chiến sĩ Ma tộc cực kỳ hợp với việc chiến đấu, độc nhất vô nhị.
Nhìn thấy bản thể của Ma tộc Xích Huyết, tất cả mọi người đều lạnh hết người.
Ma tộc! Đây chính là Ma tộc! Là Ma tộc khuấy động lên mưa máu gió tanh trên toàn bộ Cửu U đại lục.
Cơ hồ là sự tồn tại khiến toàn bộ con người thù hận.
Bọn chúng không bao giờ nói lý, xuất hiện chỉ để giết chóc, mãi mãi không bao giờ ngừng tàn sát con người.
Tần Ninh lúc này mỉm cười.
“Trở nên to hơn là được chắc?”
Tần Ninh nói xong thì sải bước ra, Cửu Hoang chiến xa lúc này cũng phi nhanh tới, như giết về thiên quân vạn mã, lúc này gầm thét, oanh động vô cùng.
Thân ảnh trăm trượng lại xuất hiện lần nữa.
Thân ảnh trăm trượng bên cạnh Tần Ninh to lớn vô cùng, thể hiện khí tức áp bách vô tận.
Lúc này, hai người Thiên Tuyệt và Địa Tuyệt nhìn vô cùng nhỏ bé.
Tần Ninh hừ lạnh, bước ra, vung nắm đấm.
Rầm...
Một ánh quyền tuôn ra hơn mười ngàn thước, toàn bộ núi rừng lúc này đều trở nên run rẩy.
Thấy cảnh đó, sắc mặt của rất nhiều đệ tử Tuyệt Ninh tông đều xám như tro tàn.
Đây là thực lực bậc nào chứ, có mạnh mẽ quá không vậy?
“Cửu Hoang chiến xa!”
Mà Thiên Tuyệt và Địa Tuyệt rõ ràng cũng nhận ra Cửu Hoang chiến xa, liền tái mặt đi.
“Chí bảo của cổ quốc Đại Hạ sao lại ở trong tay ngươi?”
Thiên Tuyệt kinh ngạc nói.
“Xem ra đồ chơi này năm đó giết chết vô số Ma tộc, nên các ngươi vẫn có ấn tượng sâu sắc nhỉ”.
“Hừ!”
Thiên Tuyệt và Địa Tuyệt lúc này xông thẳng ra, cho dù Tần Ninh có Cửu Hoang chiến xa thì cũng chỉ mới đạt cảnh giới Thông Thiên mà thôi, chắc chắn không thể thi triển được uy lực chân chính của Cửu Hoang chiến xa.
Chém giết hắn thì vẫn có thể ổn định thế cục, thậm chí đoạt lại Cửu Hoang chiến xa và sử dụng.
Đỗ Phương Hồi thấy cảnh này, trong lòng lo lắng vạn phần.
Hắn ta biết rất rõ sự bá đạo và uy năng của Cửu Hoang chiến xa khi được Tần Ninh khống chế, vừa giết mười mấy cảnh giới Hóa Thần lại giết chết cả Viêm Nhập Vũ. Đến cả Hạ Phương Ki cầm Tứ Phương Thiên Kính cũng không phải đối thủ.
Hắn sải bước ra, lúc này, bóng người khổng lồ kia cũng chuyển động theo.
Thân hình vốn bị ánh sáng tím cắt qua, giờ đang dần khôi phục lại dưới tốc độ mà mắt thường có thể thấy.
Tần Ninh lúc này bước ra, nhìn về phía Hạ Phương Ki và từ từ nói: “Ta nói lời giữ lời, hy vọng ông cũng vậy, nếu không, cũng đừng trách ta vô tình”.
Đoàng...
Tần Ninh nói xong, vung tay lên.
Đoàng.... Đoàng...
Mặt đất lúc này vang lên tiếng nổ, tất cả mọi người đều cảm thấy trời đất lúc này đều bị dấu bàn tay kia bao trọn lấy.
Người khổng lồ kia lúc này trực tiếp đánh ra, mà trong bàn tay đó bỗng xuất hiện một ánh kiếm.
Ánh kiếm dài trăm trượng, uy năng cái thế.
Nhìn kỹ lại thì ánh kiếm kia nhìn giống như chín con giao long đang buộc lại với nhau, tiếng nổ vang lên liên tục.
“Chém!”
Tần Ninh bước ra, một tay vung lên, một kiếm rơi xuống.
Soạt....
Tứ phương lúc này trực tiếp bị cắt ra.
Một kiếm kia bay thẳng về phía Hạ Phương Ki.
Rầm...
Có âm thanh nặng nề vang lên, cả người Hạ Phương Ki lúc này bị đánh rơi xuống đất, lún xuống sâu tạo thành cái hố ngàn trượng, đáng sợ vô cùng.
“Quốc quân!”
“Quốc quân!”
Một đám người của cổ quốc Đại Hạ đều biến đổi sắc mặt.
“Giết hắn!”
Nếu tính mệnh của Hạ Phương Ki bị uy hiếp, vậy bọn họ cũng đừng mong được sống yên ổn.
“Kích động cái gì?”
Tần Ninh nheo mắt nhìn mấy người, từ từ nói: “Chưa chết được”.
Một tiếng xé gió vang lên, Hạ Phương Ki lúc này bay vụt trở lại.
Nhưng phía sau Hạ Phương Ki là một hóa thân của Tần Ninh đang dùng một tay nâng vị quốc quân cổ quốc Đại Hạ này lên, sắc mặt lạnh nhạt.
Đám người cổ quốc Đại Hạ mà có cử động gì, vậy hóa thân bên cạnh Hạ Phương Ki sẽ giết chết ông ta ngay lập tức.
Nhìn thấy cảnh đó, tất cả đều đứng yên tại chỗ, không dám làm càn.
Mà trên thực tế, bọn họ cũng không hành động thêm gì được. Đến cả quốc quân còn không phải đối thủ của Tần Ninh thì người khác càng không phải nói.
“Thả ra đi!”
Tần Ninh nói vậy, hóa thân kia lập tức lui trở về bên cạnh Tần Ninh, ngạo nghễ đứng vững như một con rối, không hề nhúc nhích.
Thấy cảnh đó, tất cả mọi người đều ngạc nhiên.
Sắc mặt Hạ Phương Ki lúc này trắng bệch, máu tươi chảy ra từ khóe miệng, long bào cũng nhiều chỗ rách nát.
Tần Ninh từ từ nói: “Ba chiêu đã hẹn, ông hài lòng về kết quả chưa?”
Hạ Phương Ki im lặng không đáp.
Tần Ninh lại nói tiếp: “Đã vậy thì Cửu Hoang chiến xa sẽ ở lại chỗ ta, dùng xong ta sẽ trả lại cho cổ quốc Đại Hạ các người, ta không phải là người không giữ chữ tín”.
Sắc mặt Hạ Phương Ki biến đổi mấy lần.
Ông ta biết chỗ đáng sợ của Cửu Hoang chiến xa, nhưng cho dù vậy thì cũng không thể phát huy ra uy năng mạnh mẽ cỡ này khi vào tay Tần Ninh được!
Nhưng ông ta là cảnh giới Hóa Thần cửu chuyển, có Tứ Phương Thiên Kính cơ mà!
Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?
Hạ Phương Ki lúc này thật sự không biết nên làm gì nữa!
“Làm sao? Không phục à?”
Tần Ninh cười nói: “Cửu Hoang chiến xa tuy là do lão tổ cổ quốc Đại Hạ chế tạo, nhưng năm đó Cửu U Đại Đế từng giúp cổ quốc Đại Hạ các người sửa chữa nên không có thứ gì bì được với uy lực của xe chiến này, có điều đám con cháu các người lại không hiểu được tâm tư của lão tổ”.
“Chờ có một ngày cổ quốc Đại Hạ các người xuất hiện một người thông thái, thì sẽ biết Cửu Hoang chiến xa rốt cuộc đáng sợ đến cỡ nào”.
Hạ Phương Ki nói: “Bản quân nhận thua, Cửu Hoang chiến xa vốn là vật của cổ quốc Đại Hạ ta, Hạ Phương Ki ta hôm nay đồng ý cho ngươi mượn!”
Nói xong, mặt Hạ Phương Ki đỏ hết cả lên.
Nói như vậy cũng chỉ là để bản thân ông ta có thêm chút mặt mũi mà thôi.
Thực thế thì, hôm nay, không cho mượn thì cũng phải cho mượn!
“Nhưng còn một chuyện, ta cần đòi lại công bằng!”, Hạ Phương Ki lúc này nhìn Tần Ninh, vương khí tràn ngập, nói: “Ngươi giết thất vương gia và hoàng tử của cổ quốc Đại Hạ ta, chúng ta không thể bỏ qua như vậy được!”
Nghe vậy, Tần Ninh xoa cằm, từ từ nói: “Chuyện giết Hạ Thất Vương và Hạ Thanh à...”
Tần Ninh nhìn Hạ Phương Ki, cười đáp: “Ông cũng đừng có đòi ta bồi thường, ông không đòi nổi đâu, mà cũng không xứng để đòi”.
“Còn Hạ Thất Vương và Hạ Thanh kia, nếu ta nhớ không nhầm thì Cửu U Đại Đế và các cổ quốc đều ước định với nhau là không cho các người đi vào Thiên Thận cung”.
“Nếu đã quên thì quay về lật sách cổ Đại Hạ ra, ta nghĩ chắc chắn là có ghi lại đấy”.
“Hậu quả của việc làm trái ước định, ta nghĩ người làm quốc quân như ông phải hiểu chứ”.
Nghe Tần Ninh nói vậy, sắc mặt Hạ Phương Ki càng không tự nhiên.
Đúng là cổ quốc Đại Hạ có một câu cổ huấn truyền thừa xuống như thế.
Nhưng Cửu U Đại Đế đã mất tích hơn chín vạn năm, hơn nữa tôn giả Thanh Vân cùng ba vị đồ tôn mà Cửu U Đại Đế yêu thương nhất cũng đều biến mất theo, chín vạn năm đã qua đi, ai mà biết bọn họ còn sống hay không?
Có điều uy nghiêm của Cửu U Đại Đế quá lớn, cho nên Hạ Phương Ki cũng không dám làm trái, bèn phái một vị vương gia và hoàng tử đến đó, cứ tưởng là không sao, ai mà ngờ cũng lại xảy ra chuyện.
“Nhớ ra chưa?”
Tần Ninh lại nói: “Nhớ ra rồi thì tốt, theo đạo lý thì nên tiêu diệt cổ quốc Đại Hạ các người mới đúng đấy. Các cổ quốc khác đều không xuất hiện, vậy mà cổ quốc Đại Hạ các người đều sốt ruột lật đật, cũng không sợ mấy lão tổ tông trong quan tài nhảy ra làm thịt các người à”.
Nghe vậy, sắc mặt Hạ Phương Ki trở nên khó coi.
Bị một thanh niên trên dưới hai mươi tuổi răn dạy như vậy thật sự quá mất mặt.
Nhưng lúc này ông ta không thể phản bác.
Bây giờ có thể khiến Tần Ninh đồng ý trả lại Cửu Hoang chiến xa đã là kết quả cực tốt rồi.
Ông ta vốn không phải đối thủ của Tần Ninh, giết Tần Ninh không khác nào người mê nói mớ.
“Được rồi, không còn chuyện gì nữa thì đi đi, thành thật làm quốc quân của ông thôi, đừng có làm mấy trò vô dụng nữa...”
Tần Ninh lúc này phất tay đuổi người.
Mục tiêu của hắn không phải là cổ quốc Đại Hạ. Hạ Phương Ki xuất hiện cũng chỉ là chuyện ngoài ý muốn, phất tay đuổi đi là được.
“Nhưng mà...”
“Không nhưng nhị gì hết!”
Giọng điệu của Tần Ninh đột nhiên trở nên lạnh nhạt, quát lên: “Hạ Phương Ki, ta đã nể mặt ông lắm rồi đó, nếu ông không biết điều nữa thì Thánh Vương Phủ và Viêm gia sẽ đều là vết xe đổ của ông!”
Sự nhẫn nại của Tần Ninh lúc này đã gần tiêu hết.
Ước hẹn ba chiêu là hắn đã khách sáo lắm rồi.
Hạ Phương Ki không biết điều, nếu còn dám xóa sạch sự nhẫn nại và niệm tình xưa của hắn thì hắn chỉ đành đại khai sát giới.
Sắc mặt Hạ Phương Ki cực kỳ khó coi, nhưng cuối cùng vẫn chắp tay, thân ảnh lóe lên rồi bay đi mất.
Đám hào cường của cổ quốc Đại Hạ cũng lần lượt bỏ chạy.
Cảnh tượng trở nên khá là yên tĩnh.
Tần Ninh ngồi lại lên xe chiến, nhìn sang một người khác.
Đỗ tiên sinh!
Tần Ninh nhìn sang Đỗ tiên sinh.
“Không ngờ là Hạ Phương Ki lại thua trong tay ngươi đấy, thật là bội phục thủ đoạn và sự tàn nhẫn khi làm việc của Tần tông chủ”.
Đỗ tiên sinh mỉm cười nói: “Đã vậy, xem ra không thể trông cậy vào Viêm gia hay cổ quốc Đại Hạ rồi”.
Tần Ninh nheo mắt nhìn Đỗ tiên sinh, từ từ nói: “Xem ra ngươi rất muốn giết ta nhỉ, vậy ta cũng càng thêm tò mò, vì dường như ta còn chưa động đến Tuyệt Ninh tông cơ mà”.
“Xem ra chỉ đành bắt ngươi lại rồi hỏi cho rõ mới được”.
“Bắt ta?”, Đỗ tiên sinh mỉm cười, nói: “Cho dù ngươi dựa vào Cửu Hoang chiến xa, thực lực không tệ, nhưng muốn giết ta thì còn kém xa lắm!”
Chương 627: Ma tộc Xích Huyết
Đỗ tiên sinh nói xong, cả người phiêu tán bất định, gần như là muốn biến mất.
“Tần Ninh, ngươi yên tâm, con đường phía trước còn rất dài, chúng ta nhất định sẽ gặp lại. Đến lúc ấy, ngươi sẽ biết, kẻ địch mà ngươi phải đối diện rốt cuộc là ai!”
Giọng nói của Đỗ tiên sinh vang vọng, phảng phất như có thể biến mất bất kỳ lúc nào...
Phanh....
Mà lúc này, một âm thanh đột nhiên vang lên.
Khi Đỗ tiên sinh kia gần biến mất, bỗng chịu phải một nắm đấm mạnh mẽ. Cả người hắn ta cuộn lại, mũ bị rơi xuống, lộ ra gương mặt thật với làn da trắng bệch.
Đó không phải gương mặt của con người, mà là... Ma tộc!
Nhìn thấy Ma tộc xuất hiện, rất nhiều cường giả cảnh giới Hóa Thần lúc này đều hoảng sợ, gần như lui lại theo bản năng.
Ma tộc, một sự tồn tại khiến người ta vừa hận vừa sợ.
Mấy vạn năm trước, Ma tộc dưới lòng đất xuất hiện, giết chóc vô số, đem lại một đả kích khiến Cửu U đại lục gần như hủy diệt.
Nếu không có hào cường cái thế là Cửu U Đại Đế với thực lực mạnh mẽ khiến người ta phẫn nộ, Cửu U đại lục suýt đã biến thành vùng đất bị Ma tộc thống trị.
Mà cho dù Cửu U Đại Đế có thủ đoạn thông thiên, thì cuối cùng cũng chỉ đánh lui được Ma tộc, phong ấn chúng dưới lòng đất, khiến chúng không thể xuất hiện nữa.
Không ai biết rằng những Ma tộc này đến từ đâu, mà một khi chúng xuất hiện thì chính là quyền lực ngất trời.
Vì giết người mà bọn chúng không màng thứ gì.
Hơn nữa, Ma tộc có nhiều chủng loại, năm đó những Ma tộc mạnh mẽ như Ma tộc Tử Dực, Ma tộc Hủ Cốt, Ma tộc Lục Tình đều có Ma Hoàng cảnh giới Hóa Thần, thậm chí có người nói ở thời đại đó còn tồn tại Ma Đế vượt qua cảnh giới Hóa Thần.
Sự tồn tại mạnh mẽ như thế, nên trong lòng mọi người, chỉ có Cửu U Đại Đế mới có thể sánh bằng.
Mà lúc này, Ma tộc xuất hiện lại, nhưng Cửu U đại lục đã không còn những nhân vật cái thế như Cửu U Đại Đế, tôn giả Đại Hoang, tôn giả Thanh Vân nữa.
Lúc này, trước mặt mọi người là một Ma tộc có làn da đỏ ngầu từ trên xuống dưới.
Đỗ tiên sinh mặc đồ xanh, mũ bị đánh bay, gương mặt thoạt nhìn không khác con người là mấy, nhưng làn da đỏ ngầu với đôi mắt đỏ rực đó cũng khiến người ta nhận ra hắn ta không phải người.
“Ma tộc Xích Huyết à?”
Tần Ninh nhìn Đỗ tiên sinh, nói: “Xem ra mấy vạn năm thời gian trôi qua, Ma tộc đã khôi phục lại, rồi chuẩn bị đến dâng mạng lần nữa à?”
Lão Vệ lúc này nhấc Đỗ tiên sinh bằng một tay, bình tĩnh đứng vững.
Mà Đỗ tiên sinh hiện giờ đã không còn bình tĩnh như trước nữa mà đôi mắt lộ rõ vẻ hoảng sợ.
Hắn ta thế mà lại bị cắt ngang?
Nhìn lão Vệ nhẹ nhàng nhấc mình lên bằng một tay, Đỗ tiên sinh hoảng sợ nói: “Ngươi... vượt qua cảnh giới Hóa Thần... cảnh giới Tam Vị...”
Đỗ tiên sinh lúc này run rẩy.
Hắn ta chính là Ma Hoàng quyền cao chức trọng của Ma tộc Xích Huyết, nhưng lúc này ở trong tay lão Vệ lại không khác gì trẻ con.
Phải biết rằng, hắn ta là cảnh giới Hóa Thần cửu chuyển, xét về thực lực thì không kém gì Hạ Phương Ki.
Lão nô bộc này hóa ra lại mạnh mẽ đến vậy.
Mà mọi người nhìn thấy cảnh này cũng không khỏi thán phục.
Tư cách ngông cuồng của Tần Ninh không chỉ có dựa vào mình hắn, mà còn là lão nô bộc ít nói bên cạnh.
Có thể dễ dàng ngăn cản một nhân vật vô địch Hóa Thần cửu chuyển, người này thật sự quá kinh khủng đi?
Nhất thời, đám người Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi cũng nhìn lão Vệ với ánh mắt kinh ngạc.
Lão Vệ mạnh mẽ cỡ này mà lại tôn Tần Ninh làm chủ nhân, hơn nữa lại chăm sóc hắn từng li từng tí, tình nguyện ở phía sau Tần Ninh, không để lộ bất kỳ điều gì.
Trên thực tế, lấy thực lực của lão Vệ thì hoàn toàn có thể khai sơn lập tông, kinh sợ tứ phương.
Vượt qua cảnh giới Hóa Thần cửu chuyển, đó chính là vô địch!
“Hiện giờ có thể nói chuyện bình thường được chưa?”
Tần Ninh nhìn Đỗ tiên sinh, chậm rãi nói: “Tuyệt Ninh tông hóa ra là của Ma tộc à?”
“Thú vị thật, thú vị thật, vậy thì đưa ta đến Tuyệt Ninh tông xem đi!”
“Ngươi nằm mơ à!”
Đỗ tiên sinh khẽ quát, dáng vẻ bất khuất thà chết còn hơn.
“Vậy cũng chưa chắc đâu!”
Tần Ninh nói xong, lão Vệ trực tiếp đánh xuống.
Trong nháy mắt, cả người Đỗ tiên sinh run rẩy, phảng phất như bị điên vậy, xương cốt toàn thân như rời hết ra.
Tần Ninh lười quan tâm, lão Vệ có đầy cách khiến tên này nói ra.
Tần Ninh nhìn xuống bên dưới, từ từ bay xuống, rồi nhìn xung quanh.
“Kể từ hôm nay, năm gia tộc lớn cứ thành thật ngoan ngoãn đi, ta đã xử lý xong chuyện cần làm, năm gia tộc lớn các người sau này hãy biết thân biết phận mà sống”.
Tần Ninh nói xong, những võ giả cảnh giới Hóa Thần còn lại đều gật đầu nghe theo.
Năm trưởng tộc bỏ mình, những võ giả cảnh giới trên cảnh giới Hóa Thần ngũ chuyển cũng đều chết hoặc tàn phế, bọn họ làm gì còn năng lực phản kháng nữa.
Thêm nữa, có Tần Ninh ở đây, bọn họ không dám.
Lúc này, Tần Ninh nhìn thành cổ phía dưới, không nói nhiều mà quay người rời đi.
Hắn cũng không định đại khai sát giới, chỉ là muốn tính sổ một lần vụ liên quan đến Tuyệt Ninh tông, đến Bắc Minh năm xưa.
Hiện nay trưởng tộc của năm gia tộc bỏ mình, giờ cả năm gia tộc lớn đều không còn nội tình hay chỗ dựa hay uy năng như trước, đây vốn là hậu quả của chúng.
Tần Ninh phất tay, thu hồi Cửu Hoang chiến xa rồi đứng vững trên thân của lão rùa.
Lão Vệ lúc này kéo theo Đỗ tiên sinh kia, cũng hạ xuống.
Lúc này, nhìn một nhân vật vô địch cảnh giới Hóa Thần cửu chuyển như lợn chết trong tay lão Vệ, mấy người Kiếm Tiểu Minh đều không khỏi nhíu mi.
Lão Vệ, quá kinh khủng.
“Nói rồi à?”
“Ừm, đám Ma tộc này vì để tiện cho đại kế nên học theo con người, mỗi bên tự đặt ra dòng họ và tên gọi. Kẻ này tên là Đỗ Phương Hồi, đến từ Ma tộc Xích Huyết, mà Tuyệt Ninh tông cũng chính xác là do Ma tộc Xích Huyết gây dựng nên, thời gian tồn tại cũng khá lâu rồi”.
“Có điều Tuyệt Ninh tông này chỉ có đám thành viên cấp cao và tông chủ là Ma tộc mà thôi, các trưởng lão cùng đệ tử đều là con người. Những đệ tử đó không biết chúng là Ma tộc...”
Nghe lão Vệ nói vây, Tần Ninh gật đầu.
“Xem ra Ma tộc biết học đòi rồi đấy”.
“Tần Ninh, ngươi phá chuyện tốt của Ma tộc chúng ta, chờ đến lúc Ma tộc chúng ta xông lên mặt đất, ngươi chắc chắn sẽ là kẻ đứng mũi chịu sào, đầu lìa khỏi xác”, Đỗ Phương Hồi hung ác nói.
“Ngươi đang nằm mơ à”.
Tần Ninh không buồn quan tâm, vỗ vào lão rùa và nói: “Đi thôi, xuất phát!”
“Hủy diệt Tuyệt Ninh tông!”
Lão rùa to lớn lúc này chạy như bay về hướng Tuyệt Ninh tông.
Trên lưng rùa, Đỗ Phương Hồi bị lão Vệ khống chế, không thể cử động, đằng đằng sát khí nhìn đám người.
Mà Tần Ninh thì ngồi ngay ngắn ở phía trước mai rùa, giống như đang khôi phục khí tức, không nói lời nào.
Kiếm Tiểu Minh dựa vào lão Vệ, cười khì khì nói: “Vệ lão, lúc trước ta mà mạo phạm ông chỗ nào, thì mong ông không chấp...”
Nghe vậy, lão Vệ cười ha ha, hiền lành nói: “Ta thích ngươi gọi ta là lão Vệ hơn”.
“Ấy không không, Vệ lão, gọi Vệ lão mới đúng chứ”.
Kiếm Tiểu Minh lúc này vô cùng kinh sợ.
“Vệ lão, thực lực của ông đủ để sánh ngang với Cửu U Đại Đế năm xưa cơ mà, ta trước đây không biết, ông cũng đừng trách ta nhé!”, Kiếm Tiểu Minh lại nói.
“So với Cửu U Đại Đế?”, lão Vệ cười khà khà đáp: “Ngươi coi trọng ta quá, so với Cửu U Đại Đế, ta cũng chỉ như đom đóm tranh sáng với nhật nguyệt mà thôi”.
Nghe vậy, không chỉ có Kiếm Tiểu Minh mà những người khác cũng vô cùng kinh ngạc.
Chương 628: Đi tới Tuyệt Ninh tông
Lão Vệ cũng là vô địch vượt qua cảnh giới Hóa Thần, Cửu U Đại Đế năm đó cùng lắm cũng là cảnh giới này thôi chứ?
Thấy vẻ mặt khó hiểu của mấy người, lão Vệ chậm rãi cười nói: “Đại Đế năm đó ở Cửu U đúng là có thực lực tương đương ta bây giờ, nhưng sau khi rời khỏi Cửu U, tu vi của Đại Đế đã ngày càng tăng lên, hoàn toàn không phải đẳng cấp mà ta sánh bằng”.
Thiên Linh Lung nghe ra được chút ý nghĩa, liền nói: “Ý của Vệ lão là Cửu U Đại Đế năm đó ở Cửu U đại lục bước vào Tam Vị, sau khi rời khỏi Cửu U đại lục thì thành tựu... càng cao sao?”
“Ừ!”
“Càng cao là cao cỡ nào?”, Thẩm Văn Hiên cũng tò mò hỏi.
“Gần bằng thần!”
Lão Vệ cười nhạt nói: “Sau này nếu các ngươi có cơ hội ra khòi Cửu U đại lục sẽ biết, không chỉ tại Cửu U đại lục này mà ở các đại lục lớn khác rộng lớn hơn, nghe đến tên của Cửu U Đại Đế thì đều như sấm bên tai cả”.
Nói xong, lão Vệ híp mắt.
“Hừ, thế thì sao chứ, Cửu U đại lục của các ngươi bây giờ làm gì còn Cửu U Đại Đế nữa!”
Đỗ Phương Hồi lúc này hừ lạnh: “Các ngươi đều sẽ phải chết”.
“Không biết chúng ta có chết hay không, nhưng ngươi mà không chịu im lặng đi thì ta đảm bảo giờ ngươi sẽ chết đấy”, Tần Ninh lúc này quay người nhìn Đỗ Phương Hồi, thản nhiên nói.
Bị Tần Ninh nói thế, Đỗ Phương Hồi rụt cổ lại, ánh mắt hơi sợ hãi.
Lúc trước hắn ta đi lại tự tin là vì tưởng rằng Tần Ninh có thể đánh bại hắn ta chứ không thể giữ chân hắn ta được.
Nhưng giờ bên cạnh Tần Ninh có một nhân vật đầu sỏ vượt qua cảnh giới Hóa Thần, nếu khiến Tần Ninh không vui rồi giết chết hắn ta, thì hắn ta biết kêu oan với ai bây giờ?
“Ở phía trước à?”
Tần Ninh lúc này lên tiếng hỏi.
“Ừ!”
Đỗ Phương Hồi nghiêm túc nói: “Tuyệt Ninh tông do mấy vị Ma Hoàng chúng ta để lại, ẩn núp trên Cửu U đại lục, âm thầm thành lập, phát triển lớn mạnh, căn cơ còn mạnh hơn cả bốn tông môn lớn”.
“Có điều, vì để tránh sự chú ý của người ta nên Tuyệt Ninh tông mới vô cùng khiêm tốn”.
Lúc này Tần Ninh nhìn về phía trước.
“Trung tâm của đại lục, vị trí tại dãy núi Thiên Tuyệt, các ngươi cũng biết chọn đấy”, Tần Ninh từ từ nói: “Có điều chọn ở đây cũng không phải chỉ vì vị trí của nó khá là kín chứ?”
Đỗ Phương Hồi không dám giấu diếm, lại đáp: “Năm đó chúng ta sống bên trong dãy núi Thiên Tuyệt mà, cho nên điều tra tỉ mỉ, rồi ngẫu nhiên phát hiện một linh mạch trong dãy núi”.
“Linh mạch? Cấp gì?”
“Cấp Thiên!”
Đỗ Phương Hồi nói vậy, Tần Ninh liền kinh ngạc.
Linh mạch cấp Thiên!
Đừng nói là Cửu U đại lục, cho dù là các đại lục khác, hoặc là đại lục Thương Lan cũng có cực ít linh mạch cấp Thiên.
Thế mà Cửu U đại lục lại xuất hiện một cái, thật sự không thể tin nổi.
Mà Lý Nhất Phàm ở bên cạnh cũng sáng mắt lên.
Linh mạch cấp Thiên, ở trong dãy núi Thiên Tuyệt mà lại có linh mạch cấp Thiên, đùa à!
Ba năm qua, Tần Ninh không có mặt, một mình hắn ta xử lý Thanh Vân tông. Trong dãy núi Thanh Vân cũng có linh mạch.
Nói cho cùng, linh mạch chính là sự thay đổi quanh năm về địa hình dãy núi, dẫn đến việc linh khí chuyển hướng, tụ tập lại, lâu dần thì hình thạch một nơi lưu chuyển linh khí đất trời.
Linh mạch của Thanh Vân tông cùng lắm cũng chỉ có thể được coi là một linh mạch nhỏ.
Nếu được tu hành ở linh mạch cấp Thiên thì tiến bộ sẽ càng nhanh hơn.
“Nhất Phàm!”
“Có!”
Tần Ninh lúc này nói: “Chờ tiêu diệt Tuyệt Ninh tông xong, chuẩn bị một chút, di chuyển Thanh Vân tông đến dãy núi Thiên Tuyệt này”.
“Muốn phát triển, muốn mở rộng, Thanh Vân tông mà ở mỗi dãy núi Thanh Vân thì không đủ, linh mạch cấp Thiên này, ta thấy rất hợp”.
“Vâng!”
Lý Nhất Phàm lúc này kích động không thôi.
Nếu là lúc trước nghe được câu này, Lý Nhất Phàm chắc chắn sẽ không bao giờ tin, nhưng hôm nay, hắn ta không có gì là không dám tin hết.
Có Tần Ninh, có chuyện gì là không thể xảy ra sao?
Đương nhiên là không rồi!
Dần dần, mọi người ngồi trên mai rùa phi với tốc độ cực nhanh, đi về phía trung tâm của vùng đất Cửu U.
Vùng đất Cửu U chính là nội vi của Cửu U đại lục, nói trắng ra là trung tâm, nòng cốt.
Mà dãy núi Tiên Tuyệt lại càng là nòng cốt của nòng cốt.
Có thể nói là trung tâm của đại lục!
Không thể không nói, có những lúc, khả năng quan sát của Ma tộc còn mạnh hơn người thường.
Nếu không vì Ma tộc một mực tàn sát loài người, nói không chừng cũng có thể tiếp xúc hòa bình với các tộc khác ấy chứ.
Bên trong thế giới các thần, mỗi bên đứng đầu các chủng tộc đều vô cùng khách khí với con người.
Trong đó có rất nhiều nguyên nhân.
Tỉ dụ như Long tộc, Long Đế Tạ Thanh cùng Vô Thượng Thần Đế Mục Vân lại có mối quan hệ sinh tử.
Hơn nữa, nói cho cùng, Long Đế cũng là cha nuôi của hắn, suốt ngày muốn gả con gái cho hắn.
Hơn nữa, ví dụ như Phượng tộc, vốn như một phần của Cửu Thiên Vân Minh. Sau khi cha hắn rời đi, mẹ Tần Mộng Dao của hắn gánh vác chức vụ minh chủ tạm thời của Cửu Thiên Vân Minh, mà bản thân bà cũng là trưởng tộc Phượng Hoàng.
Đương nhiên, bản lĩnh của cha đã khiến một vài chủng tộc khác thân thiết với ông.
Còn một số chủng tộc khác, thanh thế cũng cực lớn, có điều là sợ hãi quyền uy của Vô Thượng Thần Đế nên cũng không ngu mà đi đối địch với Cửu Thiên Vân Minh.
Thế nhưng Ma tộc lại khác, sự xuất hiện của Ma tộc đại diện cho sự hủy diệt, giết chóc, giống như chúng sinh ra chỉ để giết chóc vậy.
Lão rùa phi trên không cực nhanh, giống như phiêu du bên trong biển rộng vậy.
Không lâu sau, dưới chân mấy người hiện ra một nhánh núi kéo dài từ nhánh núi chủ của dãy núi Tuyệt thiên.
Mà ở viền nhánh núi, những đình đài lầu các dựa vào nhóm núi, như ẩn như hiện, mà quan trọng hơn chính là, nhìn ra dãy núi dài miên man hơn mười dặm đều có thể thấy kiến trúc như này ở khắp nơi.
Xa hoa!
Vô cùng xa hoa!
Lý Nhất Phàm nhìn thấy cảnh này, cũng kích động đến mức hô hấp dồn dập.
Nơi như vậy rất hiếm thấy, cực kỳ hiếm thấy.
Thanh Vân tông không thể sánh bằng, đừng nói là Thanh Vân tông, dù là bốn tông môn lớn cũng chẳng bằng được.
“Đến rồi!”
Tần Ninh nhìn bên dưới, cũng hài lòng, gật đầu nói: “Sau này đây chính là sơn môn mới của Thanh Vân tông, ta thấy rất tốt. Ở trung tâm của Cửu U đại lục, sau này ai không phục, đánh cũng tiện”.
Nghe vậy, nhóm Lý Nhất Phàm đều cảm thấy không còn gì để nói.
Còn chưa đánh mà Tần Ninh đã coi như đây là của mình rồi.
Nhưng nhìn từ trên xuống thì nơi này rất tốt đấy!
Thanh Vân tông hiện giờ có đến vạn đệ tử, không so bì được với bốn tông môn lớn, nhưng vượt xa các tông môn hạng hai.
Mà hiện tại, có lão Vệ tọa trấn, không một ai dám trêu chọc!
Tần Ninh nhìn phía dưới, liên tục gật đầu, khiến Đỗ Phương Hồi ở bên cạnh muốn thổ huyết.
Cái tên này đã đem nơi đây thành nhà mình rồi đấy. Ánh mắt kia không phải giống đến khiêu khích, mà là dáng vẻ nhìn nhà mới của mình có đẹp hay không.
Ghê tởm! Quá là ghê tởm!
Lão rùa lúc này chầm chậm hạ xuống trước sơn môn của Tuyệt Ninh tông.
Không thể không nói, đám Ma tộc này có bản lĩnh phết, xây dựng được tông môn bậc này mà không để lộ chút thông tin nào, phát triển đến mức này.
Tần Ninh nhìn phía dưới, cũng không khách khí, nâng giọng, quát lớn: “Tông chủ Tuyệt Ninh tông đâu, mau lăn ra đây chịu chết!”
Chương 629: Mười hai Tông Hộ
Tiếng hét này khiến đám chim cư trú xung quanh toàn bộ dãy núi đều bị dọa cho bay hết.
Mà trong nháy mắt, toàn bộ Tuyệt Ninh tông vang lên những tiếng xé gió xông lên.
Soạt soạt soạt, mười mấy bóng người bay lên không trung, cách khoảng vài trăm thước, nhìn vào lão rùa lớn trước cửa sơn môn.
“Người tới là ai?”
Một giọng nói rõ ràng vang lên, đó là một người đàn ông trung niên nhìn có vẻ thật thà, mặc áo trắng sạch sẽ, tiêu dao xuất trần.
“Thế ông là ai?”
Tần Ninh không đáp mà hỏi ngược lại.
“Ta là trưởng lão của Tuyệt Ninh tông, Ngô Điền!”
Người đàn ông trung niên nói xong, thì hỏi: “Cho hỏi ngươi làm ồn trắng trợn trước Tuyệt Ninh tông chúng ta như vậy là có ý gì?”
“Có ý gì thì lát nữa các ngươi sẽ biết!”
Tần Ninh không muốn để ý nhiều đến người này.
Cảnh giới Hóa Thần tứ chuyển coi như không tệ, nhưng họ không biết đám thành viên cấp cao của Tuyệt Ninh tông là Ma tộc, nên Tần Ninh sẽ không chấp nhặt.
Hơn nữa, hủy diệt Ma tộc của Tuyệt Ninh tông, hắn còn định đem Tuyệt Ninh tông quy nạp vào dưới trướng của Thanh Vân tông nữa, giờ chấp nhặt mấy người này cũng không có ý nghĩa gì.
“Ngông cuồng!”
Một trưởng lão khác khe quát: “Tuyệt Ninh tông ta trước giờ yên lặng phát triển, không hề phô trương thanh thế trên Cửu U đại lục này, cũng chưa hề đắc tội ai. Ngươi đột nhiên tới đây, muốn tông chủ Tuyệt Ninh tông chúng ta phải chết là có ý gì?”
Trưởng lão đó tính tình nóng nảy, trực tiếp đi ra, vung tay lên, linh khí khổng lồ ngưng tụ thành chưởng, tấn công thẳng vào Tần Ninh.
Tần Ninh không buồn nhìn, lão rùa thì há miệng ra, chưởng ấn linh khí khổng lồ kia liền biến mất, hóa thành hư vô.
“Cảnh giới Hóa Thần thất chuyển!”
Lúc này, mười mấy vị trưởng lão đều tái mặt.
Bọn họ là cảnh giới Hóa Thần, phần lớn đều từ nhất chuyển đến tứ chuyển, ở trong Tuyệt Ninh tông không tính là thực lực đỉnh cao.
Trưởng lão tông môn vượt qua cảnh giới Hóa Thần đều đang bế quan tu luyện, về cơ bản rất ít lộ mặt, bọn họ thậm chí còn chưa thấy gương mặt thật.
Ngô Điền lúc này cũng hơi suy nghĩ.
Người này, đến không có ý tốt!
“Ta nói rồi, không muốn giết các người, cho nên đứng yên đi, lát nữa rồi sẽ biết có chuyện gì xảy ra!”
Giọng nói của Tần Ninh rất bình tĩnh, không hề giận dữ.
Mười mấy vị cảnh giới Hóa Thần này trong mắt Tần Ninh cũng chỉ như mấy con bò đi lạc, không cần giết.
Khi họ biết các trưởng lão mạnh mẽ sau lưng mình, và đám tông chủ có lai lịch gì, thì bọn họ sẽ hiểu mình nên làm gì thôi.
Tần Ninh nhìn đỉnh núi, từ từ nói: “Cứ trốn như thế cũng chẳng thú vị chút nào đâu?”
Không to không nhỏ, nhưng giọng nói đã vang vọng toàn bộ Tuyệt Ninh tông.
Mà có vài đệ tử cũng nghe được, lần lượt bước ra, nhìn lên trên không.
Rốt cuộc có chuyện gì vậy?
Có người đến đạp sơn môn à?
Từng tốp đệ tử lúc này nhìn lên trời, lên tiếng hỏi.
“Các hạ là tông chủ Thanh Vân tông, nhưng làm như vậy là không tôn kính Tuyệt Ninh tông chúng ta rồi đấy?”
Một giọng nói lạnh nhạt vang lên, tiếng xé gió soạt soạt lần lượt hiện hữu.
Mà trên không, có mười hai người xuất hiện.
Mười hai bóng dáng này ăn mặc khác nhau, nhưng sau áo khoác đều có chữ “Hộ”.
Hơn nữa mười hai người này đều có thân người, mặt người, thoạt nhìn không giống Ma tộc.
“Đại nhân Tông Hộ!”
Nhìn thấy mười hai người đó xuất hiện, trưởng lão Ngô Điền chắp tay, thần thái cung kính.
Các đệ tử bên dưới cũng lễ phép cúi chào.
Rất rõ ràng, mười hai người này có địa vị không thấp trong Tuyệt Ninh tông.
Nhìn thấy mười hai Tông Hộ cùng nhau xuất hiện, Ngô Điền liền thấy khó hiểu.
Mười hai Tông Hộ ở trong Thanh Vân tông đều được coi như thần tượng của các đệ tử, là cận vệ của tông chủ, quyền lợi cực lớn, hơn nữa thực lực đều từ cảnh giới Hóa Thần ngũ chuyển đến bát chuyển, ai cũng có thể sánh ngang với tông chủ của bốn tông môn lớn.
Thế nhưng, bất kỳ chuyện lớn gì của tông môn, trong số mười hai Tông Hộ cũng chỉ xuất hiện một hai người, chứ cùng nhau xuất hiện là chuyện chưa từng xảy ra.
Thấy mười hai người này, Tần Ninh liền mỉm cười.
“Rõ ràng là Ma tộc, lại đeo mặt nạ da người, xem ra mấy năm nay các ngươi sống ở trên mặt đất vui thích quá nhỉ, nghĩ ra được cả biện pháp này cơ à?”
Nghe Tần Ninh nói vây, rất nhiều trưởng lão cùng đệ tử đều không hiểu, nhưng mười hai Tông Hộ lại biến đổi sắc mặt.
“Ăn nói vớ vẩn!”
Một Tông Hộ cảnh giới Hóa Thần bát chuyển bước ra, trầm giọng quát: “Ngươi tùy tiện đến la lối om sòm ở Tuyệt Ninh tông ta như vậy, sao ta có thể tha cho ngươi được, giết!”
“Sốt ruột thế?”
Tần Ninh nhếch miệng cười.
“Lão Vệ, đừng gết chết, giữ lại chút hơi sống, phải để cho chúng phải lộ bản mặt thật lên”.
“Vâng!”
Lão Vệ lúc này bước ra, rõ ràng là một bước đi đơn giản nhưng lại như bước trên hư không, mờ ảo khó lường.
“Giết!”
Mười hai bóng người lập tức vây giết.
Ầm ầm!!
Tiếng nổ trầm thấp vang lên, trong nháy mắt, mười hai bóng người kia nổ tung tám người, hóa thành sương máu.
Còn lại bốn người như cọc gỗ vậy, đứng ở khoảng không, không thể nhúc nhích.
Cảnh này khiến mọi người chấn động.
Đây là... thực lực gì vậy?
Mười hai Tông Hộ, cảnh giới từ Hóa Thần ngũ chuyển đến bát chuyển, cho dù là cảnh giới Hóa Thần cửu chuyển cũng không thể đạt đến mức độ vi diệu như vậy được.
Lão già kia nhìn không có chút rung động gì, nhưng thực lực lại mạnh mẽ đến cỡ này!
Tần Ninh nhìn Ngô Điền, nói: “Ngoài chúng ra thì các người coi như là trưởng lão có quyền lực lớn nhất của Tuyệt Ninh tông hả?”
Nghe Tần Ninh nói vậy, Ngô Điền ngây dại gật đầu.
“Được, đã vậy thì, ông, ông, và các ngươi”, Tần Ninh nhìn tất cả các trưởng lão và đệ tử, nói: “Xem cho kỹ đây!”
Tần Ninh nói xong, lão Vệ phất tay, bốn luồng linh khí xông ra, linh khí như tơ, cắt đứt lớp da người của bốn Tông Hộ.
Phụt phụt...
Từng tia máu văng ra, bên ngoài gương mặt của từng tên đều như bị xé lớp da ra vậy, tức thì, những thân ảnh kỳ quái xuất hiện.
Có một đôi cánh tím thật dài phía sau lưng.
Cũng có kẻ tuy mang thân người nhưng lại có đầu sói.
Cũng có tên toàn thân đỏ rực như máu.
Cũng có kẻ nhìn khô như cây củi.
Lúc này, đám trưởng lão và đệ tử của Tuyệt Ninh tông đều tái mặt đi.
“Ma tộc”.
“Mười hai Tông Hộ lại là Ma tộc”.
“Làm sao có thể, năm đó Ma tộc đã bị Cửu U Đại Đế phong cấm, sao họ lại là Ma tộc được?”
“Không lẽ Ma tộc đã ngóc đầu trở lại sao?”
Trong nháy mắt này, mười mấy vị trưởng lão và đệ tử bên dưới đều trở nên hoảng sợ.
“Tần Ninh, ngươi sẽ bị các Đại Đế của Ma tộc chúng ta xé rách, vĩnh viễn rơi xuống luân hồi, không được chết yên thân”, một trong số đó gào lên.
“Vậy à?”
Tần Ninh đá Đỗ Phương Hồi ra, nói: “Là Đỗ tiên sinh nhà các ngươi nói cho ta biết đấy, các ngươi có tức không nào?”
“Đỗ Phương Hồi!”
Bốn Tông Hộ kia nhìn Đỗ Phương Hồi, tức thì sửng sốt.
Đỗ Phương Hồi lúc này mang vẻ mặt khó coi, đám chiến sĩ Ma tộc còn thừa lại như bọn chúng khó khăn lắm mới tồn tại được trên mặt đất, tổn hao vài vạn năm tâm huyết xây dựng Tuyệt Ninh tông, ẩn núp khiêm tốn.
Nhưng giờ cũng lại thất bại trong gang tấc!
Chương 630: Trở nên to hơn là được chắc?
“Đỗ Phương Hồi, ngươi phản bội chúng ta!”
Nghe vậy, Đỗ Phương Hồi lại có nỗi khổ mà không dám nói.
Hắn ta đúng là coi thường Tần Ninh, nhưng lão Vệ kia có thủ đoạn thật sự rất tàn ác.
Dường như lão Vệ đó biết rõ ràng mọi điểm mạnh điểm yếu của Ma tộc Xích Huyết bọn chúng, cho nên hắn ta càng không chịu đựng nổi.
Tần Ninh không quan tâm chúng, nhìn xuống bên dưới và nói: “Tuyệt Ninh tông chính là do tàn dư của đám Ma tộc sáng tạo, các ngươi không biết nên ta không trách tội”.
“Mà từ nay trở đi, vì các ngươi là con người, nên hiểu được, cần phải làm gì!”
“Tần Ninh ta là tông chủ của Thanh Vân tông, sẽ tiêu diệt tàn dư của Ma tộc, thanh trừng Tuyệt Ninh tông, đồng thời đem Tuyệt Ninh tông quy nạp vào Thanh Vân tông, xây dựng tông môn số một Cửu U – Thanh Vân tông!”
Tần Ninh nói xong, đám trưởng lão và đệ tử ở bên dưới lập tức bàn luận ầm ĩ.
Mà Tần Ninh cũng đã dự liệu được điều này, không hề lo lắng vì những phản ứng của bọn họ.
Chuyện này cứ làm từ từ là được, không phải nói một hai câu liền giải quyết xong, dù sao cũng là sáp nhập hai tông môn lớn.
“Láo xược!”
Nhưng Tần Ninh vừa nói xong thì có ba người đã cùng nhau đi tới.
Ba người đó không hề che giấu ma khí tịch mịch của mình.
Mà ba người lúc này, da thịt toàn thân đỏ rực, đôi mắt cũng vô cùng đẫm máu.
“Các ngươi là tông chủ Tuyệt Ninh tông, cùng Thiên Địa và Tuyệt Địa trong nhị sứ Thiên Địa à?”
Thấy ba người này, Tần Ninh cũng không kinh ngạc.
Tuyệt Ninh tông hiện nay nằm trong tay Ma tộc, tông chủ của nhị sứ Thiên Địa và mười hai Tông Hộ đều là sức mạnh nòng cốt của Tuyệt Ninh tông. Bọn chúng bí mật mà mạnh mẽ, ngầm khống chế Tuyệt Ninh tông, tất cả công việc khác thì đều do con người phụ trách.
Tích lũy mấy vạn năm, bọn chúng đã sớm khống chế toàn bộ Tuyệt Ninh tông, khiến Tuyệt Ninh tông từng bước phát triển.
Bọn chúng yên lặng chờ đợi, chờ địa quân Ma tộc phá vỡ phong ấn, lần nữa quay lại. Đến lúc ấy, Cửu U đại lục sẽ thuộc về chúng.
Nhưng hôm nay, chỉ vì sự tự tin của Đỗ Phương Hồi, khinh thường Tần Ninh, mà mọi thứ bại lộ.
“Ma tộc Xích Huyệt!”
Tần Ninh nhìn ba người, nói: “Mấy vạn năm trước, Ma tộc bị bại, nhưng xem ra là vẫn chưa từ bỏ ý định mà còn muốn ngóc đầu dậy à?”
“Cho dù các ngươi có chiếm giữ Cửu U đại lục thì làm sao? Đến lúc đó, võ giả ở các đại lục khác sẽ không để cho các ngươi làm to mà cùng nhau tấn công, các ngươi rồi vẫn sẽ phải chết mà thôi!”
Nghe Tần Ninh nói vậy, tên đàn ông Ma tộc ở giữa bỗng cười nói: “Ngươi thì biết cái gì? Kế hoạch của Ma tộc ta sao lại nói cho ngươi biết được?”
Tần Ninh không nói.
“Hết cách rồi nhỉ!”
Tần Ninh khoát tay: “Đã vậy thì giết thôi!”
Bốn tông môn lớn hắn còn dám giết, năm gia tộc lớn hắn cũng dám giết, mà đến cả Hạ Phương Ki của cổ quốc Đại Hạ cũng phải ảo não rời đi thì nói gì đến Ma tộc lúc này!
Tên đàn ông Ma tộc kia hừ một tiếng, nhìn sang Thiên Tuyệt và Địa Tuyệt, quát khẽ: “Các ngươi đối phó Tần Ninh, lão già này để ta!”
Thiên Tuyệt, Địa Tuyệt nghe vậy thì gật đầu.
Tần Ninh gnhe vậy thì nhẹ nhàng mỉm cười.
Hai tên cảnh giới Hóa Thần cửu chuyển?
Cửu Hoang chiến xa lúc này lại xuất hiện, Viêm Hoàng lệnh thuẫn cũng bao trùm trên cơ thể của Tần Ninh.
Thiên Tuyệt và Địa Tuyệt tức thì xông lên.
Sắc mặt của Ngô Điền kia cũng rất trịnh trọng, trầm giọng quát lên “Các đệ tử Tuyệt Ninh tông nghe lệnh, chúng ta bị Ma tộc che giấu lãnh đạo, hôm nay Ma tộc lộ diện, chúng ta là con người, không thể phạm vào tội lớn, đi theo ta, giết chúng!”
“Yên lặng chờ ở đó đi!”
Ngô Điền vừa nói xong thì Tần Ninh lập tức quát lên: “Cảnh giới Hóa Thần cửu chuyển các người không ứng phó nổi đâu, bảo vệ các đệ tử cho tốt là được, ta cũng không muốn tiếp nhận một tông môn tan nát!”
Nghe vậy, Ngô Điền ngẩn ra, lập tức gật đầu và hiểu ý.
Giờ mà ra tay thì không khác gì tự đi tìm cái chết.
“Các đệ tử nghe lệnh, lập tức tản ra!”
Ngô Điền dường như rất có uy danh trong tông môn, ông ta ra lệnh là các đệ tử nghe theo ngay.
Cảnh giới Hóa Thần cửu chuyển chính là thần đó!
Bọn họ mà bị cuốn vào cuộc chiến này thì chắc chắn sẽ chết!
Nhất thời, mọi người lũ lượt lui lại.
Mà giờ khắc này, tông chủ kia và lão Vệ đã bắt đầu giao đấu.
Thiên Tuyệt và Địa Tuyệt thì nhìn Tần Ninh, cực kỳ cẩn thận.
Đỗ Phương Hồi một mực hoạt động bên ngoài Tuyệt Ninh tông, cảnh giới Hóa Thần cửu chuyển, thực lực cao cường, trên Cửu U đại lục cũng là hàng cao cấp.
Nhưng dù vậy thì vẫn bị bắt giữ.
Bọn chúng mà không cẩn thận, không chỉ làm hỏng đại kế mà còn có thể chết ở đây nữa.
Hai người nhìn nhau, khí huyết bộc phát, lúc này, thân thể liền cao lên mười trượng.
Ma tộc Xích Huyết mà bộc phát khí huyết, thân thể sẽ trở nên cao to hơn, mà loại khí huyết này có thể khiến Ma tộc Xích Huyết trở thành chiến sĩ Ma tộc cực kỳ hợp với việc chiến đấu, độc nhất vô nhị.
Nhìn thấy bản thể của Ma tộc Xích Huyết, tất cả mọi người đều lạnh hết người.
Ma tộc! Đây chính là Ma tộc! Là Ma tộc khuấy động lên mưa máu gió tanh trên toàn bộ Cửu U đại lục.
Cơ hồ là sự tồn tại khiến toàn bộ con người thù hận.
Bọn chúng không bao giờ nói lý, xuất hiện chỉ để giết chóc, mãi mãi không bao giờ ngừng tàn sát con người.
Tần Ninh lúc này mỉm cười.
“Trở nên to hơn là được chắc?”
Tần Ninh nói xong thì sải bước ra, Cửu Hoang chiến xa lúc này cũng phi nhanh tới, như giết về thiên quân vạn mã, lúc này gầm thét, oanh động vô cùng.
Thân ảnh trăm trượng lại xuất hiện lần nữa.
Thân ảnh trăm trượng bên cạnh Tần Ninh to lớn vô cùng, thể hiện khí tức áp bách vô tận.
Lúc này, hai người Thiên Tuyệt và Địa Tuyệt nhìn vô cùng nhỏ bé.
Tần Ninh hừ lạnh, bước ra, vung nắm đấm.
Rầm...
Một ánh quyền tuôn ra hơn mười ngàn thước, toàn bộ núi rừng lúc này đều trở nên run rẩy.
Thấy cảnh đó, sắc mặt của rất nhiều đệ tử Tuyệt Ninh tông đều xám như tro tàn.
Đây là thực lực bậc nào chứ, có mạnh mẽ quá không vậy?
“Cửu Hoang chiến xa!”
Mà Thiên Tuyệt và Địa Tuyệt rõ ràng cũng nhận ra Cửu Hoang chiến xa, liền tái mặt đi.
“Chí bảo của cổ quốc Đại Hạ sao lại ở trong tay ngươi?”
Thiên Tuyệt kinh ngạc nói.
“Xem ra đồ chơi này năm đó giết chết vô số Ma tộc, nên các ngươi vẫn có ấn tượng sâu sắc nhỉ”.
“Hừ!”
Thiên Tuyệt và Địa Tuyệt lúc này xông thẳng ra, cho dù Tần Ninh có Cửu Hoang chiến xa thì cũng chỉ mới đạt cảnh giới Thông Thiên mà thôi, chắc chắn không thể thi triển được uy lực chân chính của Cửu Hoang chiến xa.
Chém giết hắn thì vẫn có thể ổn định thế cục, thậm chí đoạt lại Cửu Hoang chiến xa và sử dụng.
Đỗ Phương Hồi thấy cảnh này, trong lòng lo lắng vạn phần.
Hắn ta biết rất rõ sự bá đạo và uy năng của Cửu Hoang chiến xa khi được Tần Ninh khống chế, vừa giết mười mấy cảnh giới Hóa Thần lại giết chết cả Viêm Nhập Vũ. Đến cả Hạ Phương Ki cầm Tứ Phương Thiên Kính cũng không phải đối thủ.
Bình luận facebook